Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)

[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 467: Có Thai


Trước khi rời đi, Huyên Huyên tháo trả dây chuyền và nhẫn cỏ để lại cho Hứa Khải.

Còn không quên nhắc nhở.“Khải, anh muốn làm nam nhân có tình có nghĩa thì cứ làm.

Em sẽ cho anh thời gian suy nghĩ thấu đáo, xem chúng ta có nên tiến tới hôn nhân hay không?“Em càng không thể lấy một người ngốc làm chồng.”

“Ầm” Huyên Huyên đóng sầm cửa lại, Mộc Linh Lan cười lạnh, sau đó mở miệng đáng thương nói.“Khải Khải, anh chạy đuổi theo cô ấy đi.

Là do em khiến cô ấy nổi giận.”

Hứa Khải lạnh lùng, nắm lấy sợi dây chuyền và nhẫn cỏ.

Không nói một lời bước ra khỏi thư phòng, mặc kệ Mộc Linh Lan vẫn ở bên trong.“Huyên Huyên, sao em lại trẻ con như vậy.

Tôi có cái khó của chính mình, em lại không tin tôi.”

“Lam Thiên, cậu bám theo cô ấy.

Mọi tình huống đều phải báo cho tôi biết.”

Hứa Khải thở dài lên tiếng, hắn sai sao?

Rõ ràng là cô ấy ghen tuông vô lí.

Còn trẻ con giận dỗi là bỏ đi.Lam Thiên nhận lệnh đuổi theo sau Huyên Huyên ra khỏi Hứa Gia.

Hắn cũng mắng thầm trong lòng.

Hứa Tổng là tên ngu mà.Không có bất cứ nữ nhân nào, sẽ chấp nhận vị hôn thê cũ ở lại Hứa Gia.

Hơn nữa còn lui hôn lễ.

Nếu là hắn thì cũng giống Huyên Huyên, tức giận bỏ đi..Huyên Huyên thuê một khách sạn không xa, cô chỉ muốn bỏ đi, khiến Hứa Khải biết sợ mà giữ.

Thế nhưng hắn lại không nói gì, tên đần này khiến bổn cô nương tức chết.Lam Thiên cũng thuê một phòng bên cạnh Huyên Huyên.

Qua mấy ngày này, Hứa Khải vẫn gọi cho Huyên Huyên quay trở về, kết quả ông nói gà bà nói vịt.

Hai người tức giận lại cúp máy ngang.“Oẹ.~•~•~”Huyên Huyên đang ngồi ăn bánh bao, xem phim hoạt hình.

Bỗng nhiên cơ thể run lên, cổ họng một đợt rợn rợn buồn nôn.Cô lập tức vào toilet nôn khan, đẩy ra hết cái banh bao mà cô vừa ăn.

Trong lòng Huyên Huyên nghi ngờ, cô khẽ tính ngày.“Mẹ nó!

Trễ 8 ngày.

Không lẽ mang thai với tên thần kinh ngu ngốc kia?”

Huyên Huyên muốn chắc chắn,cô liền tới phòng khám tư.

Kết quả cho thấy, cô đã mang thai hơn 1 tháng..Cô cầm tờ siêu âm về khách sạn, trong lòng loạn lên một hồi.

Sau đó quyết định gọi cho Hứa Khải lần cuối, hi vọng hắn sẽ nhận ra mình sai ở chỗ nào.Còn không, cô có sinh con ra.

Nhất định không nhận tên thần kinh đần độn kia là Ba.Giờ phút này Huyên Huyên không thể nào thoải mái được.

Cô nhận ra, mình yêu Hứa Khải rất nhiều, là yêu tới tận đáy lòng.Cô biết Mộc Linh Lan có ý đồ.

Nhưng không thể lưu lại cô ta, dù có thật sự đáng thương đi nữa, vẫn có cách giải quyết thích hợp kia mà.

Cô thừa nhận chính mình ghen tị, ghen tị với Mộc Linh Lan.Lúc này Hứa Khải cầm di động, ấn gọi cho Huyên Huyên lần thứ 100.

Sau vài lần chuông đổ rốt cuộc Huyên Huyên cũng bắt máy.“Huyên Huyên, em đừng trẻ con như vậy nữa.

Mau trở về đi có được hay không?”

Cô áp điện thoại vào tai mình, nhẹ nhàng lên tiếng hỏi.“Hứa Khải, anh đã biết mình sai chỗ nào không?

Anh đã đưa Mộc Linh Lan ra khỏi Hứa Gia chưa?”

“Huyên Huyên, em đừng vô lí ích kỉ như vậy nữa được không.

Anh thất hứa là anh sai…”

Tới lúc này cô không thể nào hòa hoãn nói chuyện cùng hắn được nữa.

Huyên Huyên thét lớn vào trong điện thoại.“Anh bị ngu sao?

Đây là lần cuối tôi gọi cho anh.

Tạm biệt…”— Tút… tút… tút…Sắc mặt Hứa Khải đen lại.

Cô ấy dám mắng hắn ngu, lại còn tắt máy ngang…“Chết tiệt…”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 468: Bỏ Theo Nam Nhân Khác


Huyên Huyên sinh khí, cô tức giận trang điểm lộng lẫy, mặc đồ vô cùng gợi cảm quyến rũ.

Do chỉ mới thai kì tháng đầu, nên bụng phẳng lì không ai nhận ra cô đang có thai.Cô khẽ chạm lên bụng mình, tức giận nói:“Con ngoan, mami giúp con tìm người ba khác thông minh hơn tên ngu đần kia.

Mami đưa con đi chơi…”

Chuẩn bị sẵn sàng, Huyên Huyên vừa bước ra khỏi cửa đã bị Lam Thiên chặn lại.

Động tác của hắn nhanh như ma quỷ.Huyên Huyên căng mặt ra lên tiếng nói: “Lam Thiên, anh đi theo tôi làm gì?

Anh nên trở về thông não cho tên Hứa ngu đần kia biết, hắn sai chỗ nào.”

“Nói với hắn, tôi không trở về nữa.

Hắn không có quyền quản thúc tôi.”

“Huyên Huyên, phiền cô theo tôi trở về.”

Lam Thiên mặt không biểu tình mở miệng nói, tay giang ra chắn ngang lối đi.“Không về, tôi phải đi tìm nam nhân khác chơi đùa.

Anh cút sang một bên cho tôi…”

Huyên Huyên tức giận, đá đấm loạn trên người Lam Thiên.

Hiển nhiên hắn không hề nhúc nhích hay di chuyển lấy 1cm.Cô giận tới mức trừng mắt với Lam Thiên: “Anh có cút sang một bên không?

Anh lại đi làm việc nghe lời tên đầu heo kia…”

Lam Thiên nhịn không được mà cười.

Đây có lẽ là nữ nhân can đảm nhất, dám mắng Hứa Tổng là đầu heo, là tên ngu đần.

Cũng may hắn có tập võ từ nhỏ, thân thể cao lớn.Nhân lúc Huyên Huyên không để ý, hắn vác Huyền Huyên trên vai.

Đi ra khỏi khách sạn, nhét cô vào ghế phụ.“Xin lỗi, tôi chỉ nghe theo lệnh Hứa Tổng…”

Huyên Huyên tức giận, cô lại không tin tên Lam Thiên này không có điểm yếu.Cô nhìn Lam Thiên chuẩn vị khởi động xe, thì lập tức Huyên Huyên áp sát cơ thể quyến rũ lên người hắn.

Mùi hương ngọt ngào lan tỏa ra, cô ngọt ngào mở miệng.“Lam Thiên, có phải khi bế tôi.

Anh cảm nhận mềm và êm… thơm lắm đúng không?”

“Anh thích tôi đúng không?… nào Lam Thiên, nhìn tôi, và trả lời thành thật đi…”

Huyên Huyên lên tiếng thì thầm vào lỗ tai Lam Thiên.

Gương mặt không biểu tình của hắn, thoáng cái đã đỏ rực.

Yết hầu khô đắng lên xuống, nuốt nước bọt.Hắn quả thật là thích ngay từ đầu Huyên Huyên đi phỏng vấn.

Nhưng cô ấy là người đàn bà của Hứa Khải.

Hắn chỉ biết thích thầm mà thôi.Huyên Huyên kinh ngạc trước biểu hiện của Lam Thiên.

Ban đầu cô chỉ giởn cho vui, ai ngờ tên ít nói lầm lì này lại thích mình thật.“Lam Thiên, anh không nói… có nghĩa là nhận đúng không…?

Nếu tôi nói cho Hứa Khải biết, trợ lý thân cận của mình…”

“Lại thích nữ nhân của hắn, không biết hắn sẽ ra sao nhỉ…”

Huyên Huyên vừa nói, vừa nghịch sợi tóc của mình.

Lam Thiên giật mình lên tiếng.“Huyên Huyên, xin cô đừng nói cho Hứa Tổng biết…

Tôi sẽ không làm điều gì có lỗi với cô và Hứa Tổng.”

Cô không ngờ rằng tên Lam Thiên này lại dễ dàng nhận định.

Quả thật là dễ thương, đây cũng là cơ hội cho cô dạy cho Hứa Khải một bài học “Giao trứng cho ác”“Muốn tôi không nói cho hắn biết cũng được, nhưng anh phải theo tôi ra nước ngoài.

Tôi tin dưới tác phong của anh…”

“Chắc chắn Hứa Khải không bao giờ tìm ra.

Lam Thiên, anh không còn sự lựa chọn nào khác nữa đâu.”

Lam Thiên: “…….”

Tại sao hắn lại thích nữ nhân nguy hiểm như thế này chứ?

Lúc này hắn không còn đường lui nữa rồi.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 469: Chọc Tức Hứa Khải


Lam Thiên bị Huyên Huyên áp đảo tới không còn đường lui.

Hắn nhìn Huyên Huyên với ánh mắt thập phần phức tạp, để cho Hứa Tổng biết.

Chắc chắn anh ta sẽ đập gãy chân hắn mất.“Được, tôi đưa cô ra nước ngoài.”

Nhưng biết phải làm sao, hắn bất đắc dĩ phải đồng ý.Hơn nữa Hứa Khải không thể biết hắn đem dấu Huyên Huyên ở phương trời nào.Vậy là 2 tuần nữa trôi qua, lúc này Huyên Huyên và Lam Thiên đang ở sân bay quốc tế.

Họ quyết định sang Mỹ rong chơi.Nhưng lúc này Hứa Khải thì khác.

Đã hai tuần Huyên Huyên không trở về, Mộc Linh Lan lại quấn lấy hắn.

Khiến cho hắn bực bội không ít.Hơn nữa, hắn lại không liên lạc được cho Huyên Huyên và Lam Thiên.

Công việc ở công ty dồn lên đầu hắn, khiến hắn không có cơ hội đi tìm Huyên Huyên.Bỗng Nhiên điện thoại của hắn rung lên.

Hứa Khải mừng vội, mở tin nhắn ra xem.

Nhưng hắn không vui vẻ được lâu, sắc mặt liền đen lại như muốn giết người.Trong tin nhắn có ghi rất rõ ràng, hơn nữa còn chụp hình Lam Thiên cùng Huyên Huyên ở sân bay quốc tế.“Hứa Khải đây là lần cuối em nhắn tin cho anh, anh còn chưa nhận ra mình sai ở chỗ nào.

Em đành mang Lam Thiên theo ra nước ngoài.”

“Chắc anh không biết, Lam Thiên luôn thích em nhỉ.

Cho anh hối hận chết luôn.”

“Cái gì?”

Hứa Khải cả kinh, ném điện thoại vào tường.

Gương mặt cực phẩm đen lại, vặn vẹo.

Hàm răng nghiến lại hét lên.“Giỏi lắm Lam Thiên, cậu lại cả gan thích nữ nhân của tôi.

Gan cậu lớn bằng trời dám dẫn cô ấy bỏ trốn.”

“Đừng để Hứa Khải này bắt được cậu.

Tôi sẽ đánh chết cậu…~~hừm~~”Hứa Khải rống giận, tiếp tục lấy điện thoại quản gia để cho gọi hai người.

Nhưng kết quả.

Vẫn không liên lạc được.“Tạch – Rầm” Chiếc điện thoại thứ 2 thành công nát ngay góc tường.Quản Gia: “…….”

“Hứa Tổng…

đó là điện thoại của…”

“Câm miệng!”

Hứa Khải giận dữ gầm lên.Quản Gia run rẫy không dám nói hết câu.

Tiền lương thì không tăng cho ông, vậy mà còn đập điện thoại của ông.

Vô lí… hết sức vô lí…

Điện thoại không có lỗi a…”

“Mau thu xếp đưa Mộc Linh Lan ra khỏi Hứa gia.

Ông tìm nơi ở khác cho cô ta tới khi sinh nở.”

“Tôi không muốn nhìn thấy mặt cô ta nữa.”

Hắn xoa xoa mi tâm giao phó trách nhiệm cho quản gia.

Hắn chỉ nghĩ đơn giản nhưng không ngờ sự việc lại diễn ra tới bước đường cùng.Bây giờ hắn biết tìm Huyên Huyên và tên Lam Thiên khốn kiếp kia ở phương trời nào đây.Quả thật đây là tự lấy đá đập chân mình mà.

Thông minh cả đời lại ngu ngốc một giờ.Hứa Khải tự dằn vặt mình, lúc này tâm trí hắn loạn lên một hồi.

Miệng lẩm bẩm…“Huyên Huyên, em dám cùng hắn trốn tôi.

Em giỏi lắm, tôi bắt được em…

Tôi sẽ trói em ở bên cạnh tôi suốt đời.”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 470: Hứa Nguyệt - Hứa Thần


5 năm sau.

Tại sân bay quốc tế.Huyên Huyên nắm tay hai đứa nhỏ 1 trai một gái .

Thời gian 5 năm cô cùng hai đứa nhỏ rong chơi tiêu dao với Lam Thiên cũng đủ.Bây giờ tới lúc quay trở về xem, tên Hứa Khải kia đã nhận ra lỗi lầm của mình hay chưa.

Cũng phải nhắc qua, thời gian này Lam Thiên và Huyên Huyên không hề xảy ra quan hệ nào hết.Hắn luôn là người âm thầm quan tâm chăm sóc 3 mẹ con cô.

Huyên Huyên mang thai con của Hứa Khải, thành công sinh đôi.

Bé gái chào đời đầu tiên lúc trời vừa tối.Cô đặt cho cái tên là Hứa Nguyệt.

Bé trai ra sau, lấy tên Hứa Thần.

Tuy hai đứa nhóc chỉ mới 4 tuổi nhưng tư duy không khác gì hai ông cụ non.Hứa Nguyệt đung đưa tay của Huyên Huyên, cất tiếng vô cùng dễ thương nói :” Mami, không phải Chú Thiên sẽ tới đón chúng ta sao.

Bây giờ vẫn chưa thấy tới.Hứa Thần lườm chị gái mình, đô đô miệng nhỏ phản ứng lại.“Chị thì biết cái gì, chắc chắn Chú Thiên đang mua đồ chơi cho hai chúng ta.”

“Mami, tại sao phải về gặp Daddy ngốc nghếch đó.

A Thần thấy Chú Thiên rất tốt còn vô cùng thông minh.”

Huyên Huyên đỡ trán với hai đứa nhỏ, lúc nào cũng cố gắng gán ghép cô với Lam Thiên.

Không biết tên đó cho Hứa Thần ăn bùa mê thuốc lú gì.Hứa Nguyệt không phục, đẩy em trai mình ra.

Mặt đáng yêu phồng má trợn mắt.“Tiểu Thần biết cái gì, Mami nói Daddy vô cùng giàu có và đẹp trai.

Thông Minh không bằng giàu có.”

“Gặp Daddy chúng ta muốn bao nhiêu đồ chơi chẳng được.”

Hứa Nguyệt nắm bàn tay nhỏ xinh, gõ lên đầu Hứa Thần.“Chị nói phải nha ~~ Phải đi gặp Daddy giàu có… ha ha.”

Hứa Thần vừa khóc vừa cười xoa xoa đầu của mình.Từ xa Lam Thiên lấy 3 mẹ con đang nói chuyện rôm rả, hắn tự vả mặt mình.

Nếu hắn mà thông minh, thì làm sao có thể bị Huyên Huyên de dọa xỏ mũi dắt đi ra tới tận nước ngoài.Bây giờ trở về thì hay rồi, Hứa Khải nhất định phanh thây hắn ra.

Số hắn tận rồi, ông trời thật biết hành hắn mà…Mắt thấy Lam Thiên tới gần, Huyên Huyên vẫy vẫy tay lên tiếng.“Lam Thiên, ở nơi này…”

Hai đứa nhỏ lễ phép lên tiếng: “Chú Thiên, Chú Thiên…”

Lam Thiên tiến lại xoa xoa đầu Hứa Nguyệt và Hứa Thần vô cùng trìu mến nói.“Hai đứa có mệt không?

Tắc đường nên chú tới hơi muộn.”

Hai đứa bé ngoan ngoãn lắc đầu.

Huyên Huyên thở ra, hai đứa này thấy Lam Thiên thì lập tức ngoan ngoãn không ồn, không nháo.“Lam Thiên, phiền anh đưa hai đứa tới khách sạn nghỉ ngơi trước.

Tôi còn có việc.”

“Được.”

Lam Thiên lập tức đồng ý, hắn không cần hỏi cũng biết Huyên Huyên bận việc gì.Hắn nhanh chóng dắt Hứa Nguyệt và Hứa Thần rời đi trước.

Dọc đường Hứa Thần đô đô miệng nói không ngừng.“Chú Thiên, Mami đi gặp Daddy giàu có ngu ngốc…”

“Tiểu Thần, phải gọi là Daddy giàu có đẹp trai.

Ngu ngốc mới dễ lấy tiền.”

Hứa Nguyệt nhanh chóng sửa lời em trai mình.Lam Thiên: “……..”

Tạ ơn trời, hắn không phải người ba xấu số của hai đứa trẻ này.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 471: Đột Nhập Hứa Gia


Lúc này trời đã tối, Hứa Khải trằn trọc không thể nào ngủ được.

Từ khi Huyên Huyên cùng tên Lam Thiên đó trốn hắn mà đi.Không có đêm nào hắn có thể ngủ được, 5 năm không một giấc ngủ trọn vẹn.

Hắn nghiện cô mất rồi, cứ hễ nhắm mắt lại nghĩ tới gương mặt xinh đẹp kiều mị hiện lên rõ mồn một.Hắn cũng không còn bất cứ liên hệ gì với Mộc Gia.

Trong cơn tức giận hắn thu mua luôn Mộc Gia.Thiếu vắng đi Huyên Huyên.

Hứa Khải lấy công việc làm thú vui của hắn, dù hắn có tìm đủ mọi cách để tìm ra nơi ở của Huyên Huyên, nhưng mọi thông tin đều đứt đoạn.Tất cả đều do tên Lam Thiên chết tuyệt kia.“Huyên Huyên…

Anh sai rồi… em ác lắm… anh biết sai rồi.”

Hứa Khải đau khổ gặm nhắm nổi buồn, hối hận vô cùng.

Cảm giác này hắn rất ghét, tra tấn hắn suốt 5 năm qua.

Lam Thiên muốn giấu ai, liệu hắn còn có thể tìm ra được sao?Hễ cứ nghĩ tới cảnh Huyên Huyên dám bỏ mặc hắn đi theo tên nam nhân khác, để trừng phạt hắn.Tưởng tượng ra những lúc Huyên Huyên nằm dưới thân nam nhân khác không phải là hắn.

Thì hắn tức, giận tới phát điên lên.Nằm hay ngủ đều muốn giết chết Lam Thiên cho hả giận.

Hứa Khải nghiến răng nghiến lợi tới nỗi bật máu.Hắn nay đã 35 tuổi, vẫn không già đi chút nào.

Ngược lại hắn còn tỏa ra hàn khí thâm trầm, mị lực bắn ra khiến nữ nhân không thể cưỡng lại.5 năm hắn không hề động tới nữ nhân khác, có vài lần bị người tính kế hạ thuốc.

Hắn tự mình ngâm nước đá lạnh còn hơn phải lăn lộn cùng nữ nhân khác.Thực chất hắn chỉ cứng, mỗi khi nhớ hay nghĩ tới Huyên Huyên mà thôi.Lúc này Huyên Huyên đứng trước cổng Hứa Gia.

Cảnh vật vẫn như 5 năm trước.

Không gian tĩnh mịch tối đen.Huyên Huyên lựa chọn cách leo tường vào.

Cô muốn tận mắt nhìn xem Hứa Khải bây giờ đã ra sao…

Liệu hắn có đang sung sướng bên nữ nhân khác hay không?Trong lòng Huyên Huyên âm thầm quyết định, hắn dám lưu nữ nhân khác hoặc Mộc Linh Linh cô nhất định cắt đi thằng em của hắn.Suy nghĩ xong, Huyên Huyên lưu loát trèo qua tường.

Sau đó lấy chùm chìa khóa vạn năng bên hông ra.Loay hoay một hồi cô bất mãn lên tiếng.“Chết tiệt, không mở được… là mi cứng đầu, bắt bổn cô nương cậy cửa đó.”

Huyên Huyên nhìn ngang dọc, sau đó định cẩm hòn đá kế bên phá cửa.

Nhưng thấy không ổn, sẽ gây ra tiếng động.Bất giác trong đầu cô lóe lên tia tinh quang.

Không phải bên hông nhà bếp có cửa xổ sao?

Trực tiếp trèo vào là được..Vài phút sau Huyên Huyên thành công đột nhập vào trong nhà.

Cô dón dén bước chân nhẹ nhàng đi lên lầu.Cô một lần nữa đảo mắt quan sát phòng trước kia của mình.

Bày trí vẫn y hệt lúc trước, hơn nữa còn được quét dọn thường xuyên.Xem ra hắn vẫn luôn nhớ tới bổn cô nương…

Mộc Linh Lan cũng đã rời đi.

Huyên Huyên khẽ vặn nắm cửa bước vào phòng Hứa Khải.Lập tức nghe thấy Hứa khải rống lên.“Huyên Huyên, em trốn cho kĩ vào… tôi bắt được sẽ nhốt em lại…

Đánh gãy chân em…”

“Xem em còn dám trốn theo nam nhân khác hay không?”

Huyên Huyên: “……..”

Khó khăn nuốt nước bọt xuống… hắn là đang hù dọa bổn cô nương??
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 472: Là Em Ép Tôi, Tới Phát Điên Lên


“Hứa Khải, đã 5 năm không gặp.

Anh đã nghĩ ra lỗi lầm của mình chưa?”

“Anh định đánh gãy chân ai???”

Huyên Huyên tiến vào một bước, nhìn nam nhân đang nằm trên giường.

Hít sâu một hơi lên tiếng, bổn cô nương xem hắn có dám đánh gãy chân bổn cô nương hay không?“Huyên Huyên…”

“Huyên Huyên…”

Hứa Khải cả kinh giật mình dậy, hắn vội vàng bật đèn đèn lên.

Lập tức căn phòng sáng choang, hình ảnh nữ nhân xinh đẹp đứng ở cửa hiện ra trước mắt hắn.Hắn vội vàng chạy ra cửa túm lấy tay Huyên Huyên giữ chặt.

Nước mắt 5 năm qua không rơi, ấy vậy mà vừa nhìn thấy cô liền tủi thân khóc.“Em…

Em còn dám trở về, mấy năm qua em ở đâu… em chọc tôi tức phát điên lên…

Mau Huyên Huyên nói cho tôi biết.”

Hứa khải vừa nói, nước mắt nước mũi văng đầy má Huyên Huyên.

Cô muốn đẩy hắn ra, nhưng hắn sợ cô một lần nữa chạy mất, hai tay đan chặt tới phát đau.“Khải anh kích động như vậy làm gì?

Anh lớn tiếng vậy hai tai tôi muốn hỏng.

Bỏ ra, đau quá…”

“Tôi hỏi, anh đã biết mình sai nơi nào chưa??”

“Không thả, anh sai rồi.

Huyên Huyên ai xin lỗi, em trừng phạt anh lâu như vậy đủ rồi.

Đừng làm anh đau lòng nữa…”

Hứa Khải ghì chặt lấy Huyên Huyên, thân thể hắn run lên vì vui mừng.

Cô khẽ ôm lấy hắn, cảm nhận được hắn gầy đi thật nhiều…Hắn lúc này mới cúi đầu xuống quan sát Huyên Huyên.

Năm nay cô ấy đã 30 tuổi, vậy mà càng ngày xinh đẹp thành thục.

Như đóa hoa nở rộ bất tận.Còn hắn vì cô không ăn không uống, không một giấc ngủ ngon.

Cô ấy thì sao, không tim không phổi.

Chắc chắn 5 năm qua sống rất vui vẻ bên tên Lam Thiên kia.Hứa Khải bất giác rống giận hết lên“Huyên Huyên em sống thật vui vẻ.

Em bỏ trốn cùng tên nam nhân khác.”

“Em xem tôi là cái gì?

Mau nói… hay Em muốn tôi tức điên lên đánh gãy hai chân em.”

Huyên Huyên nghe hắn gầm lên có chút dọa cho cô sợ.

Cô đành mềm mỏng với Hứa Khải lại một chút.“Hứa Khải, Em không có sai.

Người sai là anh…”

“Cái gì!

Em… em… em biến thành thiên sứ hư hỏng.

Hôm nay tôi phải dạy dỗ lại em.”

Hứa Khải gầm lên, hai tay túm lấy eo Huyên Huyên quăng ngã cô lên giường.

Hắn căm tức tưởng tượng tới khoảnh mà Huyên Huyên và Lam Thiên sinh hoạt cùng nhau 5 năm…“Huyên Huyên, kiếp này em đừng hòng rời khỏi Hứa Khải này nữa bước…

đừng bao giờ nghĩ tới điều đó.”

Nói xong hắn cởi thắt lưng ra, trói chặt lấy hai tay Huyên Huyên.

Tay lưu loát xé rách tấm màn mỏng trói hai chân Huyên Huyên banh rộng, mở ra.“Khải anh bình tĩnh lại…

Anh điên rồi mau thả em ra…”

Huyên Huyên giãy giụa la lớn…”

Hứa Khải nhìn Huyên Huyên với đôi mắt đen sâu, đầy thâm thúy.

Hắn mặc kệ cho cô kêu gào mắng chửi hắn bao nhiêu đi nữa.Hắn tiến tới xé rách quần áo của Huyên Huyên.

Chỉ vài phút sau cơ thể quyến rũ tuyệt đẹp lộ ra trước mắt hắn, Hứa Khải âm thầm nuốt nước bọt xuống…“Phải tôi điên rồi, là em ép tôi phát điên lên.”

Huyên Huyên: “……….”

Tên thần kinh này, nói lí lẽ một chút đi.

Có được hay không??
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 473: Huyên! Em Ướt Rồi


Hứa Khải một bên cởi bỏ sạch quần áo, bò lên giường.

Nằm đè trên người Huyên Huyên, hắn nắm lấy cằm nhỏ nhắn của cô.

Lạnh lùng mở miệng nói.“Huyên, bây giờ em là của anh.

Anh nhốt em ở bên anh suốt đời.”

“Em không thể nào bỏ đi theo nam nhân khác.

Em là của anh.

Mãi mãi là của anh.”

Huyên Huyên ngược lại không giận, mà cô đau lòng nhìn hắn.

Cô chỉ mới đi một thời gian mà hắn gầy tới thảm, gương mặt góc cạnh.

Thân thể gầy hơn trước.Nhìn thấy mà đau lòng…..Cô muốn dùng tay xoa mặt hắn.

Nhưng hai tay đều bị trói chặt vô lực.

Huyên Huyên ngẩng đầu mình, vươn đầu lưỡi ra liếm liếm nước mắt trên gò má hắn, run giọng hỏi.“Khải, em bỏ đi anh liền bị điên?”

Hứa Khải hừ lạnh, trừng mắt nhìn Huyên Huyên.

Không lẽ cô ấy có quyền sinh khí, còn hắn thì không sao??Mắt thấy hắn không có biểu cảm gì, Huyên Huyên tiếp tục lên tiếng nói.“Khải, cởi trói cho em.

Em và Lam Thiên không phát sinh quan hệ gì hết.

Người em yêu duy nhất là anh…”

“Là Hứa Khải…”

Lúc nãy Hứa Khải tức giận ghen tị thành một dòng sông.

Nhưng nghe câu em yêu anh kia, thì những cảm xúc đố kị ghen ghét tan thành mây khói…“Hừ, anh là bị em ép điên… anh… anh nhớ em… nhớ đến điên cuồng…”

“Anh đã đuổi Mộc Linh Lan rồi, vậy mà em không quay trở về… em… hư hỏng, em không ngoan… em… em… làm anh đau lòng…”

Hắn vừa nói vừa khóc nấc lên, bàn tay chỉ chỉ ở nơi trái tim mình.

Huyên Huyên phát hiện ra ở ngón tay út của hắn, vẫn đeo chiếc nhẫn cỏ năm nào.“Khải!

Ngoan đừng khóc nữa, rồi là em sai… em làm anh nhớ.

Anh trói sai cách rồi, mau cởi trói cho em.“Em dạy lại anh…”

Huyên Huyên lên tiếng dỗ dành như hài tử, Hứa Khải khóc nức nở bên vai nhỏ cô.

Tức khắc hắn nghĩ ra cái gì đó, vội vã lên tiếng.”

“Em đừng mong anh cởi trói, cởi rồi em lại chạy đi tìm Lam Thiên ..

Anh không bị gạt nữa…”

Huyên Huyên: “……..”

Để bổn cô nương mà thoát ra được, bổn cô nương sẽ đánh cho hắn bay luôn cái tính cách cố chấp.Hứa Khải lau lau nước mắt, hai mắt híp lại nhìn hai vú no tròn của Huyên Huyên.

Sau đó di chuyển xuống vòng eo nhỏ nhắn, cái mông lớn vểnh lên.Ở dưới nơi tư mật vẫn như vậy, không một sợi lông nào.Không do dự một chút nào, Hứa Khải cúi đầu xuống ngậm một bên vú lớn của Huyên Huyên.

Tay kia nhào nắm một bên vú.Đầu lưỡi nham nhám nóng hổi vươn ra, liếm mút loạn trên núm vú.

Hắn đá đá lên núm vú vẽ vòng vòng, thoáng chốc hai núm vú bị hắn đùa bỡn mà dựng thẳng lên cứng đờ.Thân thể Huyên Huyên tê ngứa râm ran.

5 năm rồi cô chưa có quan hệ với tên nào.

Chính vì vậy mới bị Hứa Khải kích thích, bên dưới tiểu huyệt đã chảy ra dâm dịch.“Ân…

ưm…

đừng mà… em khó chịu…

đừng liếm nữa.”

Hai mắt Huyên Huyên trở nên mờ hồ, gương mặt nhiễm hồng, nhìn cực kì dụ hoặc.Eo nhỏ vặn vẹo hệt rắn nhỏ, vì được Hứa Khải liếm mút phía trên của mình.

Hắn híp mắt nhìn sắc mặt biến hóa của Huyên Huyên.Lồng ngực trườn lên đè ép hai vú lớn.

Môi nóng bỏng hôn nhẹ lên đôi môi mềm mại của Huyên Huyên.

Chiếc lưỡi vươn ra tách mở khớp hàm, đảo loạn bên trong.Bàn tay đi xuống tiểu huyệt, nhẹ vuốt lên hai cánh môi phấn nộm.

Dâm dịch tiết ra ướt đẫm ngón tay hắn.Huyên Huyên và Hứa Khải cùng nhau môi lưỡi điên cuồng, hơi thở gấp gáp không theo nhịp điệu ban đầu…“Huyên, em ướt rồi…”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 474: Em Muốn? Vậy Tự Động Đi (H)


Hứa Khải thấy Huyên Huyên đã ướt đến không thể nào ướt hơn.

Hắn nhịn 5 năm trời, tới hôm nay phải đòi lại cho bằng đủ mới thôi.Hắn híp hai mắt đen nguy hiểm lạnh lùng lại, bàn tay to cầm côn thịt ấn lên miệng tiểu huyệt của Huyên Huyên.Tay kia vuốt ve từ sườn eo, ngón tay linh động vươn tới hai vú lớn, còn không quên vân vê nhéo nhéo núm vú hồng hào nhô lên.Hứa Khải thỉnh thoảng cúi đầu xuống, mạnh mẽ liếm mút hút sữa vào trong khoang miệng.

Tư vị tanh ngọt ngào uống xuống bụng.

Hắn lúc này giống như hài tử vẫn chưa dứt sữa mẹ.Huyên Huyên ưỡn ngực vặn eo, theo từng động tác đung đưa lên xuống của Hứa Khải, bàn tay cô bị trói bởi thắt lưng, vô lực túm chặt tấm ga giường…Lúc này Huyên Huyên bị hắn mút hai vú mình, cảm giác khoái cảm cao trào đột nhiên kích thích mãnh liệt dâng lên.

Huyên Huyên kêu rên mỗi lúc càng dâm mị….Vài phút sau, hắn dừng động tác liếm mút lại, quy đầu cực đại đặt giữa miệng tiểu huyệt.

Hắn bất ngờ thúc mạnh hông mình.

Côn thịt thành công tách mở hai cánh hoa phấn nộn, cắm sâu luồn lách chạm tới tận cổ tử cung.Hứa Khải nhíu chặt hai hàng lông mày lại, hắn cảm giác được tư vị vừa thống khổ vừa như sung sướng quấn chặt lấy côn thịt.

Hắn nhắm hai mắt lại hưởng thụ cảm giác khoái cảm đê mê.Mà tiểu huyệt của Huyên Huyên đang điên cuồng kẹp mút, hút mạnh lấy côn thịt gân guốc thô to cực đại của mình.“A… thật đầy…

Khải…ưm… thật lớn… nóng… thật đầy… sâu quá…

ân…

ân… cắm mạnh nữa… hơn nữa…”

Huyên Huyên bị Hứa Khải chọc ngoáy, cơn tình dục nùng nhiệt từ sâu tâm can của mình.

Lúc này lí trí của Huyên Huyên đã mất khả năng suy nghĩ…Cô chỉ muốn khúc côn thịt to lớn kia mau nhấp, chọc chọc vào tiểu huyệt ngứa ngáy khít rịt của mình.

Lúc này Huyên Huyên hoàn toàn thuận theo khát vọng tình dục mãnh liệt của cơ thể.Hai mắt cô rưng rưng lệ quang, gương mặt ửng hồng.

Nhìn chăm chăm vào Hứa Khải đang đè trên mình, nhấp hông nhịp nhàng liên tục…Hứa Khải bắt gặp ánh mắt khát khao dục vọng của Huyên Huyên.

Khiến cho hắn nhịn không được, côn thịt ở bên trong tiểu huyệt lại to ra một vòng.Thân thể nóng dần như lò luyện đan, Hứa Khải áp hai cánh môi nóng rực của mình, bá đạo cắn gặm chà đạp môi của Huyên Huyên tới sưng đỏ.Động tác liếm mút hút, đầu lưỡi vươn ra nhâm nhi, ăn một chút rồi lại ăn một chút trên bờ môi mê người của Huyên Huyên.Hắn một lần nữa cạy hai cánh môi khép mở của Huyên Huyên ra, đầu lưỡi vươn dài tiến thẳng vào khoang miệng, bá đạo điên cuồng chiếm lấy cái lưỡi nhỏ nhắn, ấm áp.

Hương thơm ngọt ngào của Huyên Huyên mà mút lấy mút để.“Ngô…

ô…

ô…

ân…

ưm…”

Huyên Huyên túm mỗi lúc càng chặt lấy ga giường, môi lưỡi bị quấn chặt khiến cô bị thiếu dưỡng khí.Vòng eo nhỏ nhắn đu đưa nhấp lên xuống, với hi vọng côn thịt to lớn kia mau động.

Hành hạ cái lỗ nhỏ ngứa ngáy khó chịu kia.Hứa Khải thâm thúy nhìn Huyên Huyên.

Nhận ra ngay biểu cảm bức rứt ngứa ngáy của cô, đừng nói cô mà ngay cả hắn cũng chịu không nổi, hắn cởi bỏ thắt lưng ra, lập tức hai tay Huyên Huyên liền được tự do.Hắn mở miệng nói: “Em muốn?

Vậy tự động đi.”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 475: Thật Mãnh Liệt (Cao H)


Hứa Khải cố gắng nhịn xuống cảm giác, khát vọng muốn bắn, thỉnh thoảng hắn nhấp hông, ấn ấn đỉnh quy đầu nhẹ nhàng ma sát vách tường tử cung.

Bên trong cơ thể mềm mại khít rịt của Huyên Huyên.5 ngón tay của hắn như súc tua, nhẹ nhàng niết, xoa xoa ấn ấn lên núm vú hồng đang tiết ra đầy dịch sữa trắng.“Ân… tự động thì tự động. .

Khải… hôm nay, em phải vắt cạn anh…”

Dứt lời Huyên Thuyên chống thân ngồi dậy.

Nhanh chóng cởi bỏ hai chân bị trói chặt của mình.

Cô đẩy ngã Hứa Khải nằm xuống giường, còn chính mình ngồi đè lên hai đùi hắn.Mông lớn tiến lên ngồi đúng vị trí bụng nhỏ, miệng tiểu huyệt ướt dầm dề ma xát cọ cọ liên hồi, như thể đang mát xa cho thân gậy thịt nóng bỏng…“Ư…

ư… thật nhột…

ưm…

Khải… muốn ăn…. chỗ này thật đói…”

Cô đưa tay phải xuống, dựng côn thịt thô lớn kia chỉa lên.

Hông và eo nhỏ phối hợp, mạnh mẽ ngồi gập xuống, thành công nuốt chửng côn thịt thô lớn vào bên trong.“Phậppp”“Ngô…

Ân…

ân… thật… sâu… sướng… thật sảng khoái…

Ân…

ưmm… a….

ư.ưum….”

Toàn thân Huyên Huyên run lên, Hứa Khải cảm nhận được côn thịt của mình đang bị thắt chặt lại, với tư thế này côn thịt tiến vào sâu hơn vào tận trong cùng.Mông của Huyên Huyên nâng lên rồi hạ xuống, hắn phối hợp túm eo nhỏ của cô, thúc hông của mình dập theo từng nhịp.Ban đầu là nhẹ nhàng, sau đó thì nhanh dần.

Mạnh hơn nữa và hơn nữa, hai người lúc này chìm đắm trong bể nhục dục khó cưỡng, mặc kệ trời sụp đất lỡ như thế nào đi nữa.“Hừ… em thật dâm đãng…

Huyên… em trở thành… thiên thần sa ngã…ân… thật biết kẹp… muốn cắn gãy hay sao… a…”

Hứa Khải khó khăn, thở hổn hển thốt ra những từ dâm mĩ.

Hai tay bấu chặt.

Lấy mông của Huyên Huyên, hông và mông mạnh bạo cong lên rồi lại thúc mạnh mẽ từng nhịp giã gạo trong tiểu huyệt.“A…..

Ha a…….

Thật sướng..

ân.. thoải mái…

Đúng vậy…

Em chỉ sa ngã… hư hỏng trước mặt Khải.. nam nhân khác..

ưm…

đều…

đều không xứng..

ân..

ânn…..

Ân ân……

Hừ….

A…”

Trong tiếng kêu rên rỉ yêu kiều kích tình.

Huyên Huyên còn liên tục nói loạn, âm thanh nỉ non, nức nở phát ra từng đợt.Huyên Huyên chống hai tay mình lên đùi Hứa Khải.

Ngực lớn ưỡn lên cao, mông lẫn hông dùng sức đứng lên ngồi xuống nuốt trọn côn thịt thô lớn.Hoa huyệt kẹp hút lấy đỉnh quy đầu liên hồi.

Vài giây sau phun ra dịch thủy nóng ấm lên đỉnh quy đầu cực đại của Hứa Khải….Cứ nhiều lần như vậy, hai người phối hợp ăn ý.

Cô ngồi xuống thì hắn lại thúc mạnh mẽ lên, quy đầu và cổ tử cung kết hợp va chạm khớp với nhau.Ở giữa nơi giao hoan, dâm dịch và dâm khí hòa quyện vào nhau.

Trở thành chất dịch sủi bọt trắng đục đặc sệt chảy xuống hai viên bi cực đại đang nảy lên xuống theo từng hồi di chuyển của Hứa Khải.“Hừ..

Thật mãnh liệt….Huyên…..anh yêu em.. yêu luôn cả miệng nhỏ tham lam kia…

ân..

ân…”

Hắn đưa tay từ eo lên, nắm xoa bóp nhào nặn hai vú lớn của Huyên Huyên.

Để tùy ý cô nhấp lắc hông, đu đưa thân thể gợi cảm kích tình, điên đảo ăn lấy ăn để côn thịt của mình.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 476: Thật Mãnh Liệt 2 (Cao H)


Huyên Huyên dập mông, ngồi xuống liên tục.

Cô cảm thấy không đủ, hơn nữa cơ thể vận động liên hồi sớm đã thâm mệt…“Ân…

Thật đầy……

Thật lớn……Khải…

ân….

Ân a…… mau động…..em mỏi.. xin anh….mau động… nơi này khó chịu…”

Huyên Huyên nỉ non, kéo dài tiếng rên rỉ cầu xin của mình, đôi mắt trông chờ có chút u oán sinh khí nhìn Hứa Khải.Khuôn mặt cực phẩm của hắn lúc này, rất hài lòng khi nhìn thấy biểu hiện của Huyên Huyên như vậy.Hắn nhìn cô với ánh mắt đầy sủng nịch, toàn bộ cơ thể mị hoặc dâm dật của Huyên Huyên đều bị giam chặt trong đôi mắt của hắn.“Ngoan lắm, em đã cầu thì anh dĩ nhiên giúp…

Tiểu bảo bối…”

Hứa Khải cười vô cùng cuốn hút.

Miệng khẽ nhếch lên tạo ra một đường cong nhạt tà mị.Hắn hung hăng lật ngược Huyên Huyên lại, thân thể cô nằm xấp xuống giường.

Lúc này hắn ngồi đè ép lai hai đùi nhỏ của Huyên Huyên.Hai tay ép chặt bờ mông Huyên Huyên lại, hung hăng đâm toàn bộ côn thịt nóng bỏng thô lớn.

Cắm vào nơi sâu nhất bên trong hoa huyệt.Tay kia giữ chắc vai nhỏ của Huyên Huyên. nhằm cho cô không thể nào vùng vẫy..“Đã đủ mạnh chưa?…

ân…

Huyên..ân…

Của anh mới có thể làm em lên đỉnh… anh không cho phép em bỏ trốn nữa… hôm nay anh chơi chết em…”

Hứa Khải vừa nói, vừa động thân trên người Huyên Huyên mạnh bạo như cuồng phong vũ bão.

Từng cú thúc điên cuồng cắm ra rồi lại thọc vào lút cán…“Ân. a…..

Thật nhiều…… chậm đã…

ân…”

“ân..

ưmm.. ……

Ân ha…… không được.. mau……..

Dừng lại…… hỏng mất…..

đau…… quá sâu rồi…..”

Khoái cảm xen lẫn đau đớn ập đến như thủy triều, khiến đầu óc Huyên Huyên trở nên mụ mị.

Sung sướng tới mức cô không biết, chính bản thân mình đang nói những gì nữa.Hứa Khải mặc kệ Huyên Huyên rên rỉ lảm nhảm.

Hắn gia tăng tốc độ, không ngừng thúc đẩy hông mình.Làm cho côn thịt cực đại gân guốc, đâm về phía trước tiến vào hoa huyệt.

Tàn phá va chạm cọ sát lên vách tường tử cung.Những cú thúc mạnh mẽ, tràn đầy sức mạnh nam nhân.

Khiến cho tiểu huyệt co thắt, ôm chặt chẽ côn thịt không buông.

Đồng thời chảy ra từng đợt dâm dịch và mật dịch mãnh liệt tiết ra.Khiến côn thịt càng thuận lợi thọc vào rút ra đảo lộng bên trong hoa huyệt xuyên tới tận cổ tử cung.“A…

ân..

Khải.. chết mất… chậm đã… anh muốn làm hỏng em…

ân..

ân..

đồ chết tiệt nhà anh….ngu ngốc..

ân…

ân…”

Thân thể hai người lúc này đã lấm tấm mồ hôi, tạo thành mùi vị nồng nhiệt tình dục dâm mĩ khó có thể cưỡng lại.Hứa Khải động thêm vài chục lần, cho tới khi khoái cảm một lần nữa dâng trào đánh úp lấy đầu côn thịt hắn.

Dây thần kinh sung sướng trên cơ thể hai người đồng thời như bị tê liệt vì sung sướng.Huyên Huyên nâng mông cao lên, hai tay nắm chặt ga gường.

Thân thể rùng lên một trận, tiểu huyệt co rút ôm thắt lấy côn thịt, sau đó phun ra dâm dịch lênh láng khắp côn thịt, còn nhiễu ướt cả tấm ga giường.Hứa Khải cũng ngay lúc này, hắn hít sâu một hơi động côn thịt mãnh liệt thêm vài lần.

Sau đó bắn tinh dịch mà 5 năm qua chưa một lần được giải tỏa, vào sâu bên trong tử cung.Từng đợt tinh dịch nóng bỏng nối tiếp nhau bắn vào trong.

Huyên Huyên khẽ kêu rên lên.“Ưm..

Khải.. anh ra thật nhiều… nóng nữa…

ân..

ân…”

“Huyên….mau nuốt lấy.. không được làm rơi ra… bất kể là 1 giọt.”
 
Back
Top Bottom