Lãng Mạn [Quyển 8] Nam chủ bệnh kiều, sủng lên trời!- Tần Nguyên[Edit]

[BOT] Wattpad

Ban Quản Trị
25/9/25
79,694
0
0
252317759-256-k705267.jpg

[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Tác giả: lolite2511
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

# Tô Yên thần cách .....rớt. #
Hệ thống của cô nói, nếu muốn tìm đầy đủ hồn cách, phải thực hiện nguyện vọng của nam chủ.

Kết quả là, cô bắt đầu bước trên con đường công lược nam chủ.

Thiếu niên kiệt ngạo mặt mày lệ khí:
"Em chỉ có thể thích một người là ta."

Hoàng tử bệnh kiều ánh mắt sâu kín:
"Nàng nói sẽ ở bên ta cả đời."

Tà mị ảnh đế mắt đào hoa:
"Tiểu Tô Yên, lại đây để anh hôn hôn."

Tô Yên rối rắm, cô chỉ là muốn tìm về thần cách của mình mà thôi, như thế nào còn bị quấn lên? .....nhìn nam nhân trước mặt tầm mắt không thích hợp, lập tức sửa lại miệng, được được được, đều là vì anh, thích nhất anh!

Nam chủ tay toàn là máu, từng bước tới gần, lẩm bẩm:
"Em đã nói, sẽ lưu tại bên cạnh ta, vĩnh viễn sẽ không rời đi."

Tô Yên nhẹ nói:
"Được được được, đều nghe anh, em mang anh đi rửa sạch tay trước, đừng dọa người khác được không??"​
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1454.2 nam chủ hắn luôn là tự bế 38


Edit: Tinh Niệm

Hai người kia tựa hồ chơi nghiện rồi, lúc này đút nước, lúc kia lại gắp đồ ăn cho đối phương.

Vốn dĩ ba người đã ăn xong lẩu, nhưng vì có thêm người đến mà lại tiếp tục ăn.

So với lúc trước còn náo nhiệt hơn không ít.

Một hồi lâu sau, có tiếng chuông cửa truyền đến, Tống Tiểu Khả đi ra mở.

Chỉ thấy Tô Kiêu Lôi xuất hiện ở bên ngoài.

Một thân quần áo thể thao, áo thun với quần dài đen, rất đơn giản lại năng động.

Mặc ở trên người hắn mang theo nét trẻ trung hang hái của thiếu niên.

Tống Tiểu Khả phản ứng trong chốc lát, mở miệng

"Cậu chính là em trai của Tô Yên tiền bối đi?"

Tô Kiêu Lôi gật đầu.

Tống Tiểu Khả

"Mau vào đi."

Lúc này, bên cạnh Tô Yên đã nhiều hơn một cái ghế dựa.

Tô Kiêu Lôi ngồi qua đó.

Đầu tiên là hàn huyên một trận, sau đó là ăn lẩu.

Tô Kiêu Lôi cùng Tô Yên trừ bỏ chào nhau một câu lúc đầu thì không còn nói chuyện gì với nhau nữa.

Mấy người bên cạnh nghi hoặc, hai chị em này quan hệ không được tốt sao?

Thấy thế nào cũng là bộ dáng không muốn phản ứng với nhau vậy?

Phương Giai Tuệ một tay chống cằm, cười nói

"Tô Yên, em trai cô khó có dịp tới một lần."

Nói đoạn, Phương Giai Tuệ muốn rót đồ uống cho Tô Kiêu Lôi.Tô Kiêu Lôi ngăn trở động tác của cô ta, nói

"Cảm ơn, tự tôi rót là được."

Không biết vì sao, từ khi Tô Kiêu Lôi gia nhập, không khí ngược lại lạnh xuống.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]

Chờ cơm nước xong, Tô Kiêu Lôi hỏi nhỏ

"Ở trước màn ảnh diễn trò chị em tình thâm, chị có ngủ được?"

Tô Yên liếc hắn một cái, nghiêm túc nói

"Có thể ngủ."

Tô Kiêu Lôi trầm mặc.

Thật lâu lúc sau mới nói

"Hai ta không thân."

"Ân"

"Không rõ vì sao người trên mạng lại nói chị rất tốt với em."

"Ân"

"Là em trai chị, em bị thiệt mà."

Tô Yên lần này không có trả lời mà nghiêm túc nhìn hắn.

Giây tiếp theo, bang một cái đập lên đầu hắn, sau đó nói

"Làm em trai không bị thiệt, bị chị đánh mới bị thiệt."

Tô Kiêu Lôi che lại đầu đang ong ong đau.

Trong mắt đầy vẻ không thể tin tưởng.

Cuối cùng, vẫn là nhịn.

Dù sao hắn cũng nhìn qua thân thủ của cô, cũng không biết cô từ chỗ nào học được.

Một thân công phu như thế hắn không dám chọc đâu.

Ở chỗ này ngốc đến buổi tối 12 giờ, khách mời mới rời đi.

Tô Kiêu trước khi đi lại lần nữa nhìn về phía Tô Yên

"Em còn chưa thành niên, chị cứ thế yên tâm để một mình em trở về?"

Tô Yên không nghĩ tới hắn sẽ hỏi cái này.

Đứa em trai này cũng hỏi thật nhiều mà.

Cẩn thận nghĩ nghĩ rồi mở miệng

"Nhìn em giống hệt người lớn.

Sẽ không bị người khi dễ."

Cuối cùng, Tô Kiêu Lôi trầm mặc đi luôn.

Tới ngày hôm sau, gameshow phát sóng, Tô Yên cùng Tô Kiêu Lôi lại lên hot search.

Thậm chí rất nhiều võng hữu nói, đây mới chân chính gọi là tỷ đệ tình thâm.

"A, không được, tôi thật là yêu chết đôi chị em này."

"Còn tưởng rằng bọn họ muốn biến diễn tình chị em yêu thương, không nghĩ tới sẽ chân thật như vậy, ha ha ha ha ha ha, em trai thực thảm mà."

"câu 'giống hệt người lớn' kia, là Tô đại lão nghiêm túc nói sao?

Cầu bản phân tích tâm lý của em trai Tô."

Trừ bỏ chuyện này lên hot search, còn có phản ứng của Giai Tuệ cùng Diệp ảnh đế nữa.

Tuy nhiên hot search này lại có hai chiều bình luận.

Có người cảm thấy thực tốt

"Oa, cảm tình bọn họ nhìn qua thực tốt a."

"Đúng đúng đúng, đặc biệt là hình ảnh giúp đối phương lau miệng kia."

Lại có chút người cảm làm màu

"Tôi thật là phục, bọn họ rốt cuộc đang làm gì??

Thật đúng là cho rằng đang đóng phim điện ảnh?

Ngán ngấy làm người không muốn nói chuyện."

"Đúng vậy, cũng không biết muốn diễn đến bao giờ?."

"Mời chú ý, cái từ ân ái là dùng ở các đôi vợ chồng, bọn họ chỉ là bằng hữu.

Làm như vậy thật sự tốt sao?"
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1455: Nam chủ hắn luôn là tự bế 39


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmBởi vì có thêm Tô Yên gia nhập, ratings liền đột phá.

Nửa đêm đã chiếm toàn bộ hot search.

Nhưng lại có người phát hiện ra bầu không khí giữa Tô Yên và Phương Giai Tuệ có chút vi diệu."

Không khí giữa hai người họ thật kỳ quái."

"Đúng đúng đúng, đặc biệt là câu nói vừa nãy của Phương Giai Tuệ, tôi cảm thấy vô cùng âm dương quái khí."

"Đúng vậy, đúng vậy, Tiểu Yên của chúng ta ở chung với em trai của cô ấy như thế nào là chuyện của bọn họ, còn cần người khác phải dạy sao??"

Hot search càng nhiều, tranh luận không ngừng.

Không thể không nói, tiết mục này thật sự thành công.Tô Yên ở trong biệt thự ngốc cả ngày hôm sau, tiếp tục ngồi trong phòng đọc sách.Nháy mắt, một ngày liền trôi qua.Nhưng có một số người rất thích xuất hiện vào buổi tối để cho người khác một sự kinh hỉ.Tối hôm đó, Hoa Duyên tới, lấy danh nghĩa là tới an ủi cấp dưới.Phương Giai Tuệ và Tô Yên đều là người của công ty hắn, hai người xem như là đồng nghiệp.Thời điểm Hoa Duyên tới, Tô Yên vẫn ở trong phòng.Hắn mặc một thân tây trang đen, tinh xảo ưu nhã, mang theo hơi thở của kẻ có tiền.Hoa Duyên trước tiên hàn huyên vài câu với Phương Giai Tuệ.

Sau đó liền hỏi"Tiểu Yên đâu?

Sao tôi không thấy cô ấy?"

Tống Tiểu Khả chen lời nói"À, Tô Yên tiền bối ở trên lầu."

Hoa Duyên nhăn mày"Cô ấy làm sao vậy?

Thân thể không thoải mái sao?"

"À, không phải, không phải, chính là tiền bối ở trong phòng để đọc sách.

Hoa tổng, tôi giúp ngài đi gọi tiền bối."

Hoa Duyên dãn mày, lên tiếng"Không cần, tôi tự đi tìm Tiểu Yên."

Nói xong, Hoa Duyên chạy lên lầu.Tô Yên nghe thấy tiếng đập cửa bèn đứng dậy đi mở cửa phòng.

Sau đó liền nhìn thấy Hoa Duyên.Cô ngẩn người.Hoa Duyên cười cười"Tiểu Yên, chào buổi tối."

Tô Yên nhìn Hoa Duyên một lúc lâu "Có việc sao?"

Hắn ta lộ ra biểu tình bất đắc dĩ"Tiểu Yên, anh không có ý khác, chỉ là muốn đến thăm em."

Tô Yên gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.Gã lại nói"Lần trước thực sự xin lỗi, em gái của anh từ nước ngoài trở về, cư xử với em có chút không phải."

Tô Yên trầm mặc một lúc,"Em gái của anh không nói với anh sao?"

Hoa Duyên hiển nhiên là đã biết.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Hắn cười cười"Anh biết, lúc đó em ấy tức giận mới nói vậy."

Sau đó lại nói tiếp"Đi thôi, các cô ấy đều đang chờ chúng ta."

Rõ ràng, hắn ta không muốn nhắc tới chuyện hôm đó trước cameras, nhẹ nhàng bâng quơ chuyển đề tài.Một đám người ở phía dưới liền trở thành lễ hội khen ngợi Hoa Duyên.Không biết ai đưa ra chủ ý chơi trò [Nói thật hay mạo hiểm], cũng không biết kiếm đâu ra một chai bia rỗng, cả nhóm liền ngồi thành một vòng tròn, quay chai bia.Lát sau, chai bia chĩa vào Hoa Duyên.Tống Tiểu Khả cười duyên dáng hỏi"Hoa tổng, ngài muốn nói thật hay là đại mạo hiểm đây?"

Hoa Duyên vén tay áo lên, cười"Nói thật."

Lúc này, Phương Giai Tuệ rút ra một thẻ tre."

Ở đây, Hoa tổng thích ai nhất?"

Mấy vấn đề như thế này, lấy ra hỏi chính là muốn kiếm chuyện.Hoa Duyên nhìn một vòng, tầm mắt liền dừng ở trên người Tô Yên.

Ánh mắt hắn vô cùng thâm tình.Một đống người đang ồn ào ngồi xung quanh"Tiểu Yên."

Tô Yên đang uống nước trái cây, liếc mắt nhìn gã một cái, không nói gì.Lúc này, Phương Giai Tuệ cười nói"Tô Yên, cô chẳng lẽ không có gì để nói sao?"

Tô Yên nghiêm túc hỏi"Anh thích tôi nhất, hay là thích em gái của anh nhất?"

Vừa dứt lời, những người khác đang chờ hóng chuyện đều ngạc nhiên.

Thậm chí còn không hiểu vì sao Tô Yên sẽ hỏi ngược lại như thế.Mà nụ cười trên mặt Hoa Duyên lại đông cứng lại, thâm tình trong mắt chớp mắt liền biến mất, ánh mắt hắn ta trở nên vô cùng sắc bén.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1456: Nam chủ hắn luôn là tự bế 40


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmHoa Duyên bưng ly pha lê bên cạnh lên uống một ngụm.

Sau đó bị âm thanh ồn ào huyên náo của những người ngồi bên cạnh làm quên luôn chuyện vừa xảy ra.Trong mắt những người khác, những câu hỏi kiểu đó đều là tạp nham, không tính là câu hỏi nghiêm túc, thậm chí còn không thèm để ý tới.Mọi người cảm thấy Tô Yên chỉ muốn ứng phó cho qua mà thôi.Ngày hôm sau, theo kịch bản đã lên, giữa trưa đoàn làm phim liền chiếu tập mới, lập tức lại ngồi chễm chệ trên hot search.Đạo diễn vì muốn kiếm tiền, cố ý tạo ra cả bản chỉ có hội viên VIP mới xem được.Tuy vậy, hot search vẫn đứng thứ nhất.

Lại lần nữa, dân mạng muốn gán ghép Tô Yên và Hoa Duyên thành một đôi.

Tổ tiết mục còn cố ý muốn đưa đẩy hai người tạo hiệu ứng CP.Có một bộ phận fans đã tiếp nhận"Nói thật chứ, vị tổng tài Hoa Duyên này cũng không kém nha, có nhan sắc, lại còn là đại Boss.

Nếu Tiểu Yên thích hắn, tôi đây cũng ủng hộ."

"Được đó, tôi chấp nhận, tôi không nghĩ vị tổng tài này lại soái như vậy.

Trước mắt cũng xứng đôi với Tiểu Yên nhà ta."

Lại có một bộ phận fans vẫn phản đối kịch liệt"Nói thật nhé, tôi nhìn mãi cũng không cảm thấy Tiểu Yên thích vị Hoa tổng này, đây rõ ràng là Tổ tiết mục ấn Tô Yên vào cái CP này có được không?"

"Tôi đồng ý với lầu trên."

"Tiểu Yên nếu thích hắn, vậy tùy cô ấy, nhưng nếu muốn tới cọ nhiệt của Tiểu Yên nhà chúng ta, vậy thật xin lỗi, cút xéo, không tiễn!"

"Đúng vậy, đường đường là tổng tài một công ty lớn, lại tham gia cái tiết mục như thế này, không phải là muốn cọ nhiệt sao?"

Còn có một số ít fans, chú ý đến một vấn đề khác."

Tôi cảm thấy Tô lão đại nhà chúng ta là người tích chữ như vàng, sẽ không vô duyên vô cớ nhắc đến em gái của gã đâu."

"Tôi cũng suy nghĩ giống lầu trên."

"Mọi người không cảm thấy lúc Tô lão đại hỏi hắn thích ai hơn, ánh mắt Hoa Duyên kia nhìn Tô lão đại nhà chúng ta vô cùng lạnh nhạt sao?

Đó căn bản không phải là ánh mắt khi nhìn người mình thích."

Những comment này chỉ có một số lượng rất ít ỏi, lát sau liền chìm nghỉm trong biển comment tranh chấp giữa hai bên kia.Ở một nơi khác, trước màn hình máy tính, một người con trai gầy yếu ôm máy tính ngồi ở mép giường, xem [ Xin chào, surprise!] tập mới nhất, xem một lần lại một lần.Một câu cũng không nói, không biết có phải hắn bị suy dinh dưỡng hay không mà nhìn rất gầy.Cho đến khi chương trình trên máy tính phát đến một đoạn, là Tống Tiểu Khả dò hỏi Tô Yên"Xin hỏi tiền bối Tô Yên, tiền bối có yêu cầu gì đối với bạn trai hoặc là chồng tương lai không?"

Tô Yên đáp"Thành niên."

Đơn giản sáng tỏ, vừa nghe liền cảm thấy vô cùng qua loa lấy lệ.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Rốt cuộc, không biết qua bao lâu, 'cạch' một tiếng, máy tính đóng lại.Dưới ánh sáng mờ mịt, có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của người thiếu niên kia.

Còn không phải là Cố Ngu vẫn luôn ở trong nhà Tô Yên sao?.....Hôm nay đã là ngày thứ ba.5h chiều sẽ là thời gian đóng máy phần quay của bọn họ, có thể rời khỏi biệt thự4h30 phút, Tô Yên nhận được một cuộc điện thoại từ số lạ."

Alo"Đối phương không lên tiếng, Tô Yên nhìn thoáng qua dãy số, rất quen mắt.À, là số của Cố Ngu.Cô lên tiếng"Cố Ngu?"

Bên kia điện thoại vang lên âm thanh trầm trầm"Ừm"Tô Yên nghe, không biết có phải là ảo giác hay không, cô cảm thấy hắn trả lời nhanh hơn trước không ít.Trước kia đều phải chờ 3 đến 5 phút hắn mới có thể trả lời một từ "Ừm".Cô hỏi lại"Có việc gì sao?"

Bên kia rất nhanh liền vang lên tiếng trả lời, chỉ là vẫn chậm chậm như trước"Tôi, ở, cửa."

"Em không có ở nhà mà."

Bên kia điện thoại lại im lặng sắp xếp lại từ ngữ."

Tôi, ở cửa, biệt thự, của em..."

Tô Yên trầm mặc ba giây.

Đứng lên, tắt điện thoại đi xuống dưới tầng.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1457: Nam chủ hắn luôn là tự bế 41


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmMở cửa ra liền thấy Cố Ngu đứng đó.

Hắn đội mũ lưỡi trai, mặc áo sơ mi trắng, một tay cầm di động.

Sắc mặt có chút mệt mỏi, quầng thâm mắt đen xì, trong mắt còn đầy tơ máu.Tô Yên nhìn về phía tổ đạo diễn, muốn đến biệt thự này phải thông qua sự đồng ý của tổ đạo diễn.Rốt cuộc hắn làm như thế nào mà vào được đây??Bên tổ đạo diễn một câu cũng không nói, dửng dưng như chưa từng phát sinh chuyện gì.Đúng lúc này, Cố Ngu thò tay vào trong túi áo móc ra chứng minh thư, đưa cho Tô Yên.Giọng nói vô cùng kiên định"Tôi đã, thành niên."

Nói xong, lại bổ thêm một câu"Có thể, kết, hôn."

Cố Ngu vô cùng sốt ruột, bởi vì quá kích động, giọng nói còn có chút run run.Tô Yên chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt.Cố Ngu rất cố chấp, không ngừng dúi chứng minh thư vào tay Tô Yên.Cô cầm lấy, nhìn nhìn.

Sau đó hỏi hắn"Anh mười chín?"

Cố Ngu lắc đầu"Hôm nay, sinh nhật.

Tôi hai mươi tuổi."

Tô Yên gật đầu"Ừm."

Cố Ngu vô cùng cố chấp, chậm rì rì lặp lại một lần nữa"Có thể kết hôn."

"Ừm"Cô lại trả lời.Sau đó, sự kích động trong mắt Cố Ngu dần dần trở nên ảm đạm.

Hắn cúi đầu, rũ tay xuống đứng ở chỗ đó, nhìn qua rất khổ sở.Tô Yên quay đầu lại nhìn thời gian"Còn 15 phút nữa em sẽ kết thúc công việc, có muốn đợi em về cùng không?"

Dứt lời, Cố Ngu lập tức ngẩng đầu lên."

Có."

Trông hắn rất mệt mỏi, nhưng tâm tình có vẻ không tệ lắm.Kết quả là, 15 phút sau đó, Cố Ngu giống như một cái đuôi nhỏ lẽo đẽo đi theo sau Tô Yên.Cô đi đến chỗ nào hắn sẽ theo tới chỗ đó.

Tô Yên lên lầu, hắn cũng lên lầu.

Tô Yên xách vali xuống lầu, cô dang tay ra muốn đỡ hắn, cô đứng ở bậc thang, nghiêm túc nói"Sắc mặt của anh không tốt lắm."

Ánh mắt Cố Ngu mờ mịt"Tôi, tôi không bị bệnh."

Tô Yên nhìn bộ dáng này của hắn."

Không ăn cơm sao?"

Cố Ngu trầm mặc.

"Không ngủ được?"

Đồng chí Cố Ngu vẫn im như thóc."

Kính cong, kính cong..."

Tiếng chuông báo 5h đúng vang lên.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Tô Yên mở miệng"Đi, về nhà thôi."

Nói xong, hai người liền đi ra ngoài.Gameshow này giống như một bộ phim ngắn.Bọn họ đi rồi, rất nhanh sẽ có một nhóm nghệ sĩ khác tới.

Cho nên cũng sẽ không có chuyện tổ chức tiệc tùng chúc mừng kết thúc công việc.Đi ra tới cổng, xe bảo mẫu của Tô Yên cũng vừa tới nơi.Cô lên xe, Cố Ngu cũng chậm rãi lên xe, ánh mắt trông mong nhìn Tô Yên.Đúng lúc này, di động của Tô Yên vang lên, là một dãy số lạ.Tô Yên nhận máy"Alo"Bên kia điện thoại vang lên một giọng nói "Xin chào Tô tiểu thư, Không biết có vinh hạnh được mời tiểu thư đến nhà Cố Ngu tiên sinh làm khách, cùng dùng bữa không ạ?"

Đối phương nói chuyện rất lễ phép, dùng từ cũng vô cung kính.Tô Yên nhìn thoáng qua Cố Ngu ngồi bên cạnh."

Ai mời?"

"Cha mẹ của Cố Ngu tiên sinh."

Tô Yên nhìn Cố Ngu, lên tiếng"Cha mẹ của anh muốn mời em ăn cơm."

Cố Ngu lắc đầu"Không cần đi."

Sau đó liền nhăn mày.

Nói xong câu kia, Cố Ngu giống như cảm thấy cảm xúc của mình không ổn định.Thả lỏng lại, chậm rì rì lên tiếng"Em muốn đi sao?"

Tô Yên gật đầu"Muốn."

Cố Ngu do dự thật lâu, cuối cùng liền gật đầu"Tôi, cùng em đi."

Tô Yên lúc này mới trả lời người chờ bên kia điện thoại."

Được, khi nào?"

"Nếu buổi tối hôm nay tiểu thư có thể tới thì tốt quá."

"Có thể."

Vốn dĩ cô còn cho rằng cuộc gọi đến đây là kết thúc.

Nào ngờ rằng người bên kia trầm ngâm một chút rồi đắn đo mở lời"Tô tiểu thư, không biết Cố Ngu tiên sinh có đang ở cùng tiểu thư hay không?"
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1458: Nam chủ hắn luôn là tự bế 42


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm"Anh ấy ở đây."

"Cố Ngu tiên sinh cũng tới dùng bữa cùng tiểu thư chứ ạ?"

"Đúng."

Nghe thấy Tô Yên xác nhận lại, người bên kia điện thoại có vẻ vô cùng an tâm."

Được, được, Tô tiểu thư, chúng tôi chờ tiểu thư tới."

Tắt máy xong, Tô Yên nhìn Cố Ngu ngồi bên cạnh.Lên tiếng hỏi"Nhà anh địa chỉ ở đâu?"

Cố Ngu chậm rì rì, lại khôi phục bộ dáng trước đó.

Có thể nhận ra được hắn cũng không quá muốn trở về, địa chỉ nhà phải nói mất 5 phút.Người đại diện vẫn luôn chú ý đến Cố Ngu, bên cạnh Tiểu Yên trước nay chưa từng xuất hiện thêm bất kỳ một nam nhân xa lạ nào.Đây là người đầu tiên, nhìn qua, Tiểu Yên đối xử với hắn cũng không giống bình thường.Nếu người lạ nhìn vào sẽ chỉ thấy thái độ của Tiểu Yên đối với người này cũng bình thường thôi.

Nhưng nếu so sánh với Hoa Duyên liền thấy khác biệt rõ ràng.Còn có chuyện vừa nãy, Trương Lệ đã đến từ nửa giờ trước, ngồi trong phòng chờ Tiểu Yên xong việc.Cố Ngu đột nhiên xuất hiện trước cửa biệt thự, cô cũng xem qua camera vô cùng rõ ràng.Hắn là tới ước hôn?

Hay là thổ lộ?Hay là sợ Tiểu Yên ghét bỏ hắn còn nhỏ tuổi, thế cho nên vội vội vàng vàng cầm chứng minh thư tới chứng minh với Tiểu Yên?Trong đầu Trương Lệ chạy qua một loạt tình huống, nhưng mà sau đó lại nhanh chóng lắc lắc đầuNgười này lớn lên không tồi, chỉ là quá gầy yếu.Nhìn hắn căn bản là không bảo vệ được Tiểu Yên, không chừng Tiểu Yên còn phải lo cho hắn.Cái này gọi là gì?

Không phải là ăn cơm mềm* sao?*Ăn cơm mềm: chỉ những người đàn ông ăn bám, sống dựa dẫm vào phụ nữ.Nhớ đến Hoa Duyên, lại nhìn nhìn cơm mềm.So sánh hai người với nhau....

Trương Lệ vẫn cảm thấy vị bằng hữu ăn cơm mềm này ok hơn.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Dù sao, ăn cơm mềm rồi cũng sẽ không tạo ra được tổn thương gì cho Tiểu Yên.

Vị Hoa tổng kia, nếu về sau trở mặt, sợ là Tiểu Yên sẽ tổn thương, vô cùng khổ sở.Xe chạy theo địa chỉ đến giữa một sườn núi, đường quốc lộ làm vô cùng tốt, từ rất xa đã có cảnh vệ xác minh thân phận, xác nhận xong mới được đi tiếp.Thấy cảnh này, Trương Lệ vốn đang nghiêng về cơm mềm, trong lòng liền lặng lẽ nhích sang phía Hoa Duyên.Cho đến khi xe dừng lại ở trước cửa một tứ hợp viện.

Cũng không giống tứ hợp viện, mà giống như một sơn trang hơn, nhìn qua vô cùng cổ kính, sang trọng.Trương Lệ nhìn tòa nhà trước mặt, không thể bình tĩnh nổi.Thế kỷ 21 rồi, kiếm đâu ra một toà nhà như thế này?Cũng không phải không kiếm ra được, nhưng phàm là những người sống trong toà nhà như thế này đều không phải người đơn giản.Trương Lệ vắt óc suy nghĩ.Cố Ngu ······.Chưa từng nghe qua....Bên này, Tô Yên và Cố Ngu đã mở cửa xuống xe.Cố Ngu đi vào bên trong, Tô Yên thấy tinh thần hắn không tốt lắm, duỗi tay đỡ lấy hắn.Hỏi"Anh không muốn về nhà sao?"

Cố Ngu gật đầu.

Hắn vô cùng bài xích nơi này.Tiểu Hoa nhìn phản ứng của Cố Ngu, lập tức trong não chạy qua một loạt tình huống cẩu huyết.Sinh ra trong gia đình có tiền nhưng bất hạnh, có bóng ma thời thơ ấu, ngày qua ngày tự bế, thân thể suy yếu.Lặng lẽ hỏi Tô Yên"Ký chủ, liệu có phải người nhà nam chủ đánh hắn, khi dễ hắn không??"

Tô Yên lắc đầu"Hẳn là không."

Tiểu Hoa nghe lời này của Tô Yên, tỏ vẻ không đồng tình"Ký chủ, chị xem cải thìa của chị.... chị xem nam chủ suy yếu như vậy, không thích nói chuyện, lại bài xích trở về nhà.

Khẳng định là bị người nhà hành hạ mới không muốn trở về."

Tô Yên liếc mắt nhìn Cố Ngu một cái, sau đó nghiêm túc nói với Tiểu Hoa"Người bình thường đánh không lại hắn."

"Há??

Vì sao vậy??"

"Thân thể hắn có rất nhiều cơ bắp, chắc chắn đều luyện tập hằng ngày."
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1459: Nam chủ hắn luôn là tự bế 43


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmTiểu Hoa trầm mặc.Này.... không phải là ký chủ bị nam chủ lừa đấy chưa?Rõ ràng chỉ là một cây cải thìa yếu ớt, sao nháy mắt lại có thể biến thành một tảng đá lớn được?"

Ký chủ, nam chủ hình như rất gầy, sắc mặt tái nhợt."

"Rèn luyện trường kỳ từ nhỏ, cơ bắp sẽ không hiện rõ.

Hắn cơm không ăn, lại không chịu ngủ, bị tụt huyết áp nên mới như vậy."

Tiểu Hoa lúc này hoàn toàn trầm mặc.

Cho nên, vốn dĩ nam chủ đại nhân không hề yếu ớt?Không thể, Tiểu Hoa cự tuyệt tiếp nhận sự thật này.Nhưng mà, theo ký chủ lâu như vậy, ký chủ chưa từng nói dối nó chuyện gì.Tiểu Hoa trong lòng muốn tan vỡ.Vì sao nam chủ lại có cái dạng này chứ?Tiểu Hoa căm giận"Ký chủ, chị biết rõ nam chủ không hề yếu ớt, vậy sao còn đỡ ngài ấy?"

Nhìn qua sẽ cảm thấy gió thổi một cái liền bay.Tô Yên nghĩ nghĩ"Hắn không ăn cơm, sợ hắn sẽ ngã."

Tiểu Hoa không thể phản bác, cuối cùng chỉ nói một câu"Hừ!"

Thật muốn ký chủ đổi một nam nhân khác.

Nhưng, nó biết hy vọng đó quá xa vời mà.Dọc đường vào trong nhà, không biết từ lúc nào Cố Ngu tự động duỗi tay, từ bị Tô Yên nâng, chuyển sang nắm tay cô.Hắn cúi đầu nhìn bàn tay hai người đang nắm chặt, đôi mắt đen nhánh hơi sáng lên, tâm tình tốt hơn rất nhiều so với lúc nãy.Hắn lại càng thêm nắm chặt tay Tô Yên.Ừm, chắc chắn cô sẽ không chạy mất được.Tô Yên vừa bước hết các bậc thang, chuẩn bị bước vào trong nhà liền nghe thấy Tiểu Hoa thông báo"Chúc mừng ký chủ, ngôi sao thứ hai đã sáng."

Đúng lúc này, trước mặt cô cũng xuất hiện một giọng nói nhẹ nhàng vô cùng cao hứng xen lẫn kinh hỉ"Tiểu Cố."

Vừa ngẩng đầu lên liền thấy một người phụ nữ mặc một bộ sườn xám màu trắng thêu hoa sen, khoác áo choàng màu hồng được dệt bằng lụa.

Sóng tóc bồng bềnh theo từng nhịp giày cao gót tiến tới trước mặt họ.Người phụ nữ này bảo dưỡng rất tốt, nhìn rất trẻ, giống như mới chỉ hơn 30 tuổi.

Khuôn mặt rất giống Cố Ngu, hẳn là mẹ của hắn.Bên cạnh vị phu nhân đó còn có một người đàn ông trung niên mặc tây trang, vô cùng xuất chúng.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Tư thế kia không giống như thương nhân, mà càng giống quân nhân hơn.

Vị này chắc hẳn là cha của Cố Ngu.Lại nhìn sang bên cạnh, có một cô gái tay chắp sau lưng, mặc một bộ quần áo dài, đeo giày đen bó.Giữa hai đầu lông mày mang theo anh khí hiên ngang.

Vị này chính là chị gái của Cố Ngu, Cố Niệm.Ba người đứng ở cửa.

Tuy rằng chỉ có mẹ Cố là cao hứng gọi tên Cố Ngu còn hai người kia tuy không nói gì.

Nhưng trong ánh mắt họ cũng tràn đầy sự cao hứng.Mẹ Cố muốn tiến lên ôm lấy Cố Ngu nhưng lại không dám.

Cuối cùng vẫn đứng im ở đó, cao hứng đến mức luống cuống tay chân.Lúc này cha Cố mở lời"Vị này chính là Tô Yên đúng không?"

Tô Yên gật đầu"Chào bác trai."

Ánh mắt mẹ Cố cũng chuyển sang Tô Yên, vui vẻ nói"Tô Yên tiểu thư, bác nhận ra cháu, bác rất thích xem phim truyền hình cháu diễn."

Mẹ Cố tiếp đón Tô Yên càng nồng nhiệt hơn.Cố Ngu đứng bên cạnh nói"Mẹ, nên ăn cơm."

Mẹ Cố vội vàng gật đầu"A, đúng đúng đúng, đi nào, chúng ta vào trong nhà ăn cơm."

Nói xong, mẹ Cố lại nói tiếp"Tiểu Cố, hôm nay làm toàn những món con thích ăn, con nhất định phải ăn nhiều một chút nhé."

Cố Ngu trầm mặc, một câu cũng không nói, giống như không quen biết ba người bọn họ.Cho đến khi cả nhà cùng ngồi xuống ăn cơm, Cố Ngu vẫn nắm chặt tay Tô Yên, không chịu bỏ ra, cứ như hắn với Tô Yên mới là người một nhà vậy.Tô Yên nhận ra được cha mẹ và chị gái của Cố Ngu không hề có chút ác ý nào đối với hắn, nhưng Cố Ngu lại không muốn phản ứng lại bọn họ.Mẹ Cố cao hứng cất lời"Tiểu Cố, con muốn ăn cái gì?

Mẹ nhớ con thích ăn nhất là món salad rau trộn thịt gà xé, còn, còn... cá chỉ vàng, cà chua xào trứng gà..."
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1460: Nam chủ hắn luôn là tự bế 44


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmTrong trí nhớ của mẹ Cố, ba món này là ba món Cố Ngu thích ăn nhất, thế cho nên vội vàng nói với hắn.Chỉ là, càng chờ lại càng an tĩnh.

Cố Ngu vẫn như trước, một câu cũng không nói.

Hắn cúi đầu giống như không nghe thấy gì, chỉ nắm chặt tay Tô Yên không chịu buông ra.Mẹ Cố có vẻ đã đoán trước được tình huống này, ngồi im ở trên ghế, ánh mắt vô cùng mất mát.Tô Yên ghé sát vào Cố Ngu, hỏi"Anh muốn ăn cái gì?

Salad rau trộn thịt gà xé?"

Cố Ngu lắc đầu"Cá chỉ vàng?"

Cố Ngu lại lắc đầu"Cà chua xào trứng?"

Cố Ngu mở miệng"Ừm"Cuộc đối đáp của bọn họ thành công làm ba người kia trợn tròn con mắt.Sau đó ba người họ không nhìn Cố Ngu nữa mà quay sang nhìn chằm chằm Tô Yên.Ăn một bữa cơm, mức độ mẹ Cố nhiệt tình với Tô Yên càng ngày càng tăng.Tô Yên muốn ăn cái gì lập tức sẽ xoay món đó đến trước mặt cô.

Ngẫu nhiên sẽ nhắc tới những bộ phim cô đóng, càng nhắc tới chuyện cô chống lưng cho em trai ở trường học.Đang nói, bỗng mẹ Cố hỏi một câu"Tiểu Yên a, vị tổng tài Hoa Duyên kia là công ty của con lăng xê đúng không?

Con không hề thích hắn phải không?"

Vừa nói ra chuyện này, Cố Ngu liền vô cùng khẩn trương, sau đó im lặng nhìn Tô Yên, chờ cô trả lời.Tô Yên lắc đầu"Chỉ là cấp trên, không thân thiết."

Mẹ Cố nghe Tô Yên trả lời, vô cùng cao hứng che miệng cười"Đúng vậy, người như thế nhìn qua đã thấy không tốt đẹp gì, cẩn thận xem xét, vẫn là Tiểu Cố nhà chúng ta tốt hơn."

Những lời này của mẹ Cố thành công thu hút sự chú ý của Cố Ngu.

Trong bữa cơm này, cuối cùng mẹ Cố cũng đã được con trai nhìn lấy một cái.Rõ ràng những lời bà vừa nói chọc đến tâm tình của thằng nhóc này.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Mẹ Cố càng thêm cao hứng, càng không ngừng khen ngợi Cố Ngu"Tiểu Yên a, nhà chúng ta cái gì cũng có.

Chờ con gả về đây, tất cả đều là của con và Tiểu Cố."

Dứt lời, bà liếc mắt nhìn Cố Ngu một cái, hắn vẫn cúi đầu ăn cơm, tựa như không liên quan tới hắn.Bà cẩn thận suy nghĩ một lát, lại nói tiếp"Tiểu Cố cũng là của con luôn."

Cố Ngu bị chọc đúng chỗ ngứa, nhanh chóng gật đầu"Đúng vậy."

Còn chậm rãi phụ họa một tiếng.Mẹ Cố cao hứng không chịu được.Bữa cơm này, mẹ Cố là vui vẻ nhất.

Phải nói rằng, thái độ của cha mẹ Cố đối với Cố Ngu, thật sự quá cẩn thận lấy lòng.Đây quả thật là một câu chuyện rất dài.Mẹ Cố lớn lên vô cùng xinh đẹp lại giỏi giang.

Cha Cố gia thế hiển hách, năng lực xuất chúng.

Hai người gặp nhau liền yêu.Sau đó, có Cố Niệm.

Đứa bé đầu tiên dĩ nhiên là ngàn đau vạn đau, chăm sóc vô cùng cẩn thận tỉ mỉ.Lúc Cố Niệm lớn hơn một chút, được sáu, bảy tuổi, cả hai lại bắt đầu điên cuồng bận rộn với công việc.Việc mang thai Cố Ngu, là ngoài ý muốn.

Nhưng đã có thai rồi họ liền sinh ra.

Có thể nuôi dưỡng một đứa, còn không nuôi được thêm một đứa nữa sao?Cố Ngu được sinh ra.

Khác biệt với chị gái được chăm sóc cẩn thận tỉ mỉ, đứa thứ hai liền tùy tùy tiện tiện.Hơn nữa, sự nghiệp của cả hai đều vô cùng bận rộn.

Một năm, hai năm, ba năm, cả cha Cố và mẹ Cố đều bước vào giai đoạn thăng quan tiến chức, lại càng bận bịu hơn.Phần lớn thời gian thơ ấu của Cố Ngu là được quản gia cùng bảo mẫu và người hầu trong nhà chăm sóc.Thời gian cha mẹ Cố dành cho Cố Ngu càng ngày càng ít ỏi.

Lúc đầu, Cố Ngu nhớ cha mẹ, khóc nháo không ngừng.

Mẹ Cố vô cùng áy náy, dặn lòng làm xong việc này sẽ dành thời gian để chăm sóc con trai cẩn thận.

Nhưng công việc trong quân đội như núi, hết nhiệm vụ này lại đến nhiệm vụ khác, đâu phải muốn dừng là dừng được.Chớp mắt, mười mấy năm dần dần qua đi.

Sự nghiệp của bọn họ lên tới đỉnh cao, mọi việc đều đã ổn định.

Quay đầu muốn đền bù cho Cố Ngu, mới phát hiện ra đứa nhỏ này đã cự tuyệt tiếp xúc với bọn họ.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1461: Nam chủ hắn luôn là tự bế 45


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmMẹ Cố phát hiện con trai của bà vẫn luôn ngồi bên cửa sổ phát ngốc.

Dù bọn họ có cố gắng nói chuyện với hắn, hắn cũng không thèm đáp lại một câu, giống như không nghe thấy mọi người nói gì, đắm chìm trong thế giới của chính mình.Mẹ Cố vô cùng sợ hãi, lập tức tìm bác sĩ tâm lý đến.Tự kỷ mức độ vừa.Kết quả làm mẹ Cố suýt nữa ngã quỵ.

Bà hối hận, hối hận vì những năm qua vẫn xem nhẹ cảm xúc của đứa nhỏ này.

Bà muốn đền bù, lại phát hiện ra mình bị con trai đẩy ra khỏi thế giới của nó.Mấy năm sau đó, Cố Ngu đi học lại nghỉ học, bác sĩ tâm lý vẫn định kỳ đến điều chỉnh trạng thái của hắn.Mấy năm sau đó, Cố Ngu cũng không tới trường nữa, vẫn luôn ở nhà.

Hắn an tĩnh đến mức mẹ Cố còn cho rằng con trai mình là một người câm điếc.Mời bác sĩ đến kiểm tra nhưng thân thể hắn lại không hề có vấn đề gì, thậm chí còn khỏe mạnh hơn so với người bình thường.Rất thần kỳ, những đứa trẻ bị tự kỷ giống hắn, đại đa số bệnh tình sẽ bị biến chứng, nhưng hắn lại không sao.

Hắn chỉ đơn thuần là không muốn nói chuyện với ai.Điều trị nhiều năm cũng không có kết quả.

Cuối cùng, bác sĩ đưa ra một kiến nghị.

Bởi vì bệnh tình của hắn quá đặc thù, có lẽ cho hắn đi học, tiếp xúc với nhiều người, bệnh tình sẽ đỡ hơn.Sau đó, Cố Ngu lại lần nữa đi học.

Vốn dĩ độ tuổi của hắn đã có thể vào đại học, nhưng đắn đo một hồi, sinh hoạt ở trường cấp 3 có vẻ càng đơn giản hơn, cho nên liền nhét hắn vào trường cấp 3.Mẹ Cố không có bất cứ yêu cầu gì đối với thành tích học tập của Cố Ngu, chỉ hi vọng tình trạng của hắn có thể cải thiện.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Từ lúc nhập học, tâm lý Cố Ngu không hề có thay đổi gì, vẫn không thích nói chuyện cùng người khác, nhưng thành tích học tập của hắn lại nổi tiếng toàn trường.Vững vàng đứng thứ nhất toàn trường hàng năm, bỏ qua người thứ hai cả 7-80 điểm trong các kỳ thi.Quả thật chính là học bá với IQ không tưởng.Cố Ngu lớn lên đẹp trai, học tập lại vô cùng giỏi giang, lại không nói nhiều.

Ba điểm này, quả thật vô cùng hấp dẫn các cô gái nhỏ.Trong ngăn bàn học của hắn, nơi để sách trực tiếp trở thành nơi để thư tình, trong ngăn bàn lúc nào cũng chật cứng.Thời điểm mẹ Cố không còn hy vọng gì nữa, chấp nhận rằng con trai mình sẽ cứ như thế này sống cả đời thì Tô Yên xuất hiện.Buổi tối hôm đó, bà nghe quản gia báo cáo lại, nói Tiểu Cố đã ra khỏi nhà từ 5h chiều, 9h tối vẫn chưa thấy trở về.Đây là chuyện trước giờ chưa từng xảy ra.

Càng ngạc nhiên hơn là hắn ở lại nhà bạn?

Lại còn là một bạn nữ???Lập tức, trong lòng mẹ Cố lại tràn đầy hy vọng, cao hứng đến nỗi không nói được gì.Cố Ngu đi một lần liền ở nhà người ta ba ngày.

Mẹ Cố vừa ngạc nhiên lại vừa sốt ruột, nhưng không dám đi quấy rầy bọn họ.Cho đến ngày thứ tư, Cố Ngu về nhà liền tự nhốt mình trong phòng.

Hắn hành động khác thường như vậy, mẹ Cố tự nhiên vô cùng để ý.

Quan tâm hắn nhưng lại không dám làm gì, cuối cùng, thẳng đến chiều hôm nay.Cố Ngu ra khỏi phòng, lần đầu tiên chủ động đi tìm quản gia, muốn đi đến biệt thự chuyên để quay chương trình đó.Sau đó, chính là tình huống như bây giờ.Mẹ Cố nhìn Tô Yên, càng nhìn càng thấy thuận mắt, càng nhìn càng yêu thích cô.Thật hợp làm con dâu của nhà họ Cố mà.Ăn cơm xong, Tô Yên nhìn sắc trời bên ngoài, cũng không còn sớm nữa.Cô hỏi"Anh muốn đi theo em không?"

Cố Ngu nghe cô nói xong, mắt sáng lên, sau đó gật đầu"Ừm"Mẹ Cố nhìn thấy vậy, làm sao thả cho Tô Yên đi dễ dàng như vậy được.

Bà vội vàng lên tiếng"Tiểu Yên, đây là lần đầu tiên con tới đây, còn chưa lên thăm quan phòng của Tiểu Cố đúng không?"
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1462: Nam chủ hắn luôn là tự bế 46


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmCố Ngu cúi đầu, vẫn luôn nắm tay Tô Yên.

Thỉnh thoảng sẽ đùa nghịch ngón tay của cô một chút.Ừm....

Là thích đến không chịu được.Cuối cùng, hai người họ đi lên phòng Cố Ngu.

Tô Yên muốn đi chỗ nào, hắn đều đồng ý, đều đi theo cô.Lên tầng 3, mở cửa phòng ra Tô Yên liền sửng sốt.Nhìn quanh phòng của hắn rộng bằng cả cái sân bóng rổ.Đây còn gọi là phòng ở nữa sao?

Một cái giường kê sát tường, một cái bàn, một cái giá sách, một tủ quần áo.Sàn lát đá cẩm thạch trắng tinh, bóng đến mức có thể soi gương luôn được.

Ở giữa phòng trống không, cách đó khoảng 10 mét có một vài thiết bị tập thể hình.Trong phòng chỉ có duy nhất hai màu trắng và đen, lạnh lẽo không có một chút hơi ấm nào.Tô Yên đứng ở cửa.Cố Ngu vốn đang trầm mặc, đúng lúc này mở lời, chỉ vào vị trí bên cạnh giường hắn"Có thể, thêm giường."

Mẹ Cố cũng phụ họa"Đúng, đúng, Tiểu Yên à, nếu không, tối nay con đừng đi nữa, ở lại đây đi.

Nhà của chúng ta còn rất nhiều phòng ngủ."

Cố Ngu nhìn Tô Yên, hắn kỳ thật không quá quan trọng.

Cô ở lại đây cũng được, không ở cũng chẳng sao.

Dù sao, hắn vẫn ngủ chung giường với cô.Mẹ Cố nói hết nước hết cái, cuối cùng Tô Yên mới đồng ý ở lại nhà họ Cố, ngủ lại phòng dành cho khách.Sắc trời đã khuya, cô tắm rửa xong xuôi, chuẩn bị đi ngủ.

Vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Cố Ngu đã cởi sạch quần áo nằm trên giường.

Tay hắn nắm chặt chăn, không biết là khẩn trương hay là cao hứng.Trước kia, ngủ dậy sẽ cởi sạch quần áo không còn một mảnh.

Giờ không biết là ai dạy hắn, bây giờ đi ngủ cũng sẽ cởi sạch sẽ.Tô Yên ngồi ở mép giường lau tóc"Anh ngủ không mặc quần áo sao?"[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Đôi mắt Cố Ngu đen nhánh, mờ mịt vô tội"Không mặc."

Lúc trước ngủ ở nhà Yên Yên, hắn cũng định khoả thân đi ngủ.

Chỉ là lúc đó hắn đột nhiên phát sốt, lại không ngủ được, liền quên mất chuyện này.

Hiện giờ hắn đang ngủ trong nhà mình, lại còn được ngủ cùng Yên Yên, đương nhiên càng không muốn mặc gì.Nghe vô cùng bất hợp lý, nhưng lại không thể phản bác nổi.Tô Yên kéo một góc chăn bọc quanh người hắn, đẩy hắn vào phía trong, sau đó cô mới nằm lên giường.

Ôm hắn, nhắm mắt lại muốn ngủ.Mười phút sau.Tô Yên bị một nam nhân trần truồng dùng sức ôm vào trong ngực.Trên người cô còn mặc quần áo ngủ.

Nếu không biết, còn tưởng hắn muốn làm chuyện gì gì đó.Cố Ngu rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ.Tô Yên nhắm mắt lại, không lâu sau cũng ngủ rồi.Sáng sớm hôm sau, cô bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.Là Trương Lệ gọi tới.Tô Yên nghe máy"Alo?"

Trương Lệ mở miệng"Tiểu Yên, em cùng Hoa tổng đính hôn?"

Tô Yên nghe xong, theo bản năng đáp lại"Không có" "Trên mạng vừa xuất hiện thông tin, hot search thay phiên bạo, thậm chí công ty cũng đăng tin nói hai người bọn em đã ở bên nhau từ lâu, đang chọn ngày để cha mẹ hai bên gặp gỡ, bàn chuyện đính hôn."

Tô Yên tỉnh táo lại, cầm lấy di động.Weibo không truy cập được, lag đến muốn sập.Ước chừng hai mươi phút sau, cuối cùng cũng có thể đăng nhập vào.Vừa online, tiêu đề đầu tiên đập vào mắt Tô Yên chính làTop 1: Tô Yên, đính hôn Lướt xuống một chút, liền nhìn thấy bài đăng thông báo của công ty, còn có cả dấu đỏ của công ty.Xem qua một lần, Tô Yên bấm vào Weibo của mình.

Sau đó chia sẻ bài đăng thông báo của công ty.

Kèm theo một chữ"Giả"Sau khi Tô Yên đăng bài được 10 phút, Weibo lại lần nữa bị đánh sập.Lúc này là hoàn toàn tê liệt.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1463: Nam chủ hắn luôn là tự bế 47


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmSau khi đăng bài xong, Cô liền gọi điện cho Trương Lệ, câu đầu tiên chính là"Em muốn huỷ hợp đồng với công tyvVà yêu cầu bồi thường một loạt tổn thất về kinh tế."

Trương Lệ sửng sốt"Em, Tiểu Yên, này này, rốt cuộc sao lại thành ra thế này?"

Hai ngày trước không phải vẫn còn tốt sao?

Sao tự nhiên lại biến thành như thế này?Đúng lúc này, Hoa Duyên liền gọi điện tới.Vừa mở miệng liền nói"Tô Yên, tôi hy vọng cô có thể nghe theo sự sắp xếp của công ty, có chuyện gì chúng ta có thể nói riêng với nhau."

Khi gã nói chuyện với cô, không còn ý cười cùng với sự dịu dàng như trước nữa, mà chỉ có giọng điệu ra lệnh của kẻ cao cao tại thượng.Cô mở miệng"Anh đây là phỉ báng và bôi nhọ danh dự của tôi."

Hoa Duyên nghe xong liền cười"Đã sớm nghe mọi người nói cô rất hiểu biết pháp luật.

Nghe cô nói chuyện tôi cũng hiểu rồi.

Nhưng cô xác định muốn cùng tôi xé rách da mặt sao?

Tiểu Yên, làm vậy với cô mà nói, không có lợi."

Tô Yên trầm mặc.Sau đó Hoa Duyên lại nói"Tôi có đoàn luật sư giỏi nhất, công ty trước khi phát tin thông báo là đã thương lượng trước với cô là hoạt động lăng xê.

Như thế nào lại thành phỉ báng, bôi nhọ cô?"

Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát."

Công ty muốn lên sàn sao?"

Hoa Duyên sửng sốt"Sao cơ?"

"Tôi đang hỏi, công ty là muốn lên sàn sao?"

Hoa Duyên cười"Chuyện này hình như không liên quan tới chuyện của hai chúng ta.

Hơn nữa, đính hôn cùng tôi, cô cũng sẽ không phải chịu nửa phần uỷ khuất.

Nếu cô muốn một lễ đính hôn xa hoa long trọng, tôi có thể thỏa mãn."

Tô Yên nghi hoặc"Em gái của anh sẽ đồng ý à?"

Hoa Duyên trầm mặc một khắc, lên tiếng"Tất nhiên, Châu Nhi cũng rất thích cô."

"Chúng ta gặp mặt rồi nói chuyện."

Cô nói.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Lời này lọt vào tai Hoa Duyên liền giống như cô đã chấp nhận theo sự an bài của gã.Tô Yên nói thêm"Tốt nhất là tìm một nơi kín đáo.

Không bị paparazzi quấy rầy.

Buổi tối tôi sẽ tới tìm anh."

Hoa Duyên cười vô cùng đểu cáng"Tôi chờ cô, Tiểu Yên."

Tô Yên tắt máy.Vừa buông di động xuống, quay sang liền thấy Cố Ngu đang nhìn cô chăm chú.Cũng không biết hắn tỉnh giấc từ bao giờ, nghe được những gì rồi.Cô mở miệng"Anh tỉnh rồi."

Ánh mắt Cố Ngu phức tạp, mấp máy môi, hơi há mồm muốn nói gì đó nhưng nửa ngày sau cũng không nói ra được một từ nào, liền ngậm miệng lại.Hắn vòng tay, gắt gao ôm chặt lấy Tô Yên.

Xương cốt bên hông bị hắn siết muốn gãy ra luôn rồi.Cô hỏi"Anh nghe thấy rồi?"

Cố Ngu không nói lời nào.

Xoay người chui vào góc giường.

Giống như muốn cùng cô giận dỗi.Tô Yên cảm thấy tình huống này thật sự rất vi diệu.

Thế nào lại có cảm giác hai người như là vợ chồng rất nhiều năm rồi??Đang nghĩ ngợi, ngoài cửa truyền tới âm thanh của mẹ Cố"Tiểu Yên, con dậy rồi sao?

Xuống dưới nhà ăn sáng nhé."

Giọng mẹ Cố vô cùng thân thiết.

Hiển nhiên không hề biết chút gì về những chuyện phát sinh trên mạng.Tô Yên ngồi dậy, giơ tay muốn kéo hắn.Cô thấy hắn nhìn cô, trầm mặc không nói lời nào.Lên tiếng"Em không thích hắn, cũng sẽ không có chuyện đính hôn với hắn."

Cô nói vô cùng nghiêm túc.Cố Ngu ngồi ngốc ở góc giường, không nói một lời.Cô thay quần áo xong, hắn vẫn rúc ở chỗ đó.Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát, nghiêm túc nói"Muốn ăn kẹo không?"

Tiểu Hoa nghe thấy, thiếu chút nữa phì cười.

Ký chủ nhà nó chỗ nào cũng tốt, chỉ có mỗi chuyện dỗ dành nam chủ đại nhân là qua mấy trăm năm rồi cũng không thay đổi.Ngoại trừ nhét kẹo cho nam chủ đại nhân, cũng không biết làm gì khác để dỗ dành nam nhân của mình.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1464: Nam chủ hắn luôn là tự bế 48


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmNgẫm lại chiêu thức giận dỗi của nam chủ đại nhân.Chậc chậc chậc.Giả vờ đáng thương liền được đồng tình, thấy Tô Yên còn không phản ứng lại, liền chủ động khom lưng cúi đầu.

Đủ các loại chiêu thức hoa hoè hoa sói, thay phiên dùng để được Tô Yên dỗ dành.Haizzz, đạo hạnh của nam chủ đại nhân thật cao thâm khó lường.

So sánh với nam chủ đại nhân, ký chủ quả thật....

ừm... không thể nhìn nổi.Tuy rằng như thế, ký chủ đại nhân của nó lại có một chiêu dùng pháp bảo chế địch.Tiểu Hoa còn chưa kịp nhắc nhở, liền nghe ký chủ bẹp một tiếng, hôn hôn.Cố Ngu vốn còn đang giận dỗi rúc trong góc không thèm nói gì, mặt lập tức đỏ bừng như quả cà chua.

Sau đó liền thành thành thật thật.Tô Yên bảo rời giường liền rời giường, bảo mặc quần áo liền mặc quần áo.Cho đến khi Tô Yên kéo hắn đi ra khỏi phòng.

Hắn vươn tay, sờ sờ chỗ vừa được Tô Yên hôn, ánh mắt nhìn cô càng nóng rực.Ăn xong bữa sáng, Cố Ngu vẫn chưa phục hồi tinh thần, vẫn còn chìm đắm trong nụ hôn kia.Còn nghĩ rằng Yên Yên hôn hắn, vậy có phải hắn cũng có thể hôn lại Yên Yên không?Hôn chỗ nào thì mới tốt?Môi sao?Tưởng tượng đến lúc đó, mặt Cố Ngu lại càng đỏ.

Cơm không ăn được bao nhiêu, chỉ ngồi nhìn chằm chằm môi Tô Yên.Mẹ Cố ngồi bên cạnh liên tiếp gắp đồ ăn cho Tô Yên.Bà xem như đã hiểu rồi, muốn có quan hệ tốt với con trai, bước đầu tiên là phải tạo được quan hệ với Tô Yên.

Chỉ cần là lời của Tô Yên, con trai bà đều nghe.Trong nhà vẫn yên bình, vui vẻ.

Bên ngoài, trên mạng đều loạn cả lên rồi.Lúc tin tức vừa được tung ra, fans bị bất ngờ không kịp tiếp thu chuyện Tô Yên sắp đính hôn, tiếp đến là khiếp sợ, không tin.Sau đó lại cảm thấy, đó là lựa chọn của Tô Yên, bọn họ là fan, dĩ nhiên nên chúc phúc cho cô.

Thế cho nên mọi người đều bình luận dưới bài đăng của Weibo công ty Hoa Duyên chúc phúc."

Hy vọng anh có thể chiếu cố Tiểu Yên thật tốt, chúc hai người hạnh phúc."

"Tôi sẽ thuận theo bất kỳ lựa chọn gì của Tô lão đại."

"Oa, không nghĩ chuyện hai người ở bên nhau là sự thật."

"Tôi đồng ý với lầu trên, tôi vẫn luôn tưởng đó là chiêu trò lăng xê của công ty.

Ai ngờ, bị paparazzi đoán trúng rồi."

""A a a a a!!!

Tôi không thể tiếp thu nổi, idol của tôi kết hôn rồi, chú rể lại không phải tôi???"

Chỉ là fans còn chưa kịp cảm khái bao lâu.

Weibo của Tô Yên đã đăng một câu"Giả"Còn chia sẻ lại thông báo của công ty.Thế này là thế quái nào???Vậy là cái công ty củ chuối này không biết xấu hổ mang chuyện hôn nhân của Tiểu Yên ra lăng xê???Mẹ nó!!

Một lũ mặt dày không biết xấu hổ!!![Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Mọi người khí thế bừng bừng từ chúc phúc chuyển sang chửi rủa.

Còn không ngừng report Weibo của công ty Hoa Duyên.Weibo của Hoa Duyên cũng bị cư dân mạng đào ra."

Hoa Duyên, mày là thằng khốn nạn, đ*ch cả họ nhà mày!!!"

"Mẹ nó, quá ghê tởm, mày không thấy mất mặt hả???

Trước giờ tao chưa từng thấy cái công ty nào vô liêm sỉ như vậy.!"

"Chúng mày hãy làm những việc của con người đi, hôn nhân đại sự của một cô gái mà cũng lấy ra để lăng xê được??"

"Thật không thể chịu nổi."

"Đả đảo công ty, bảo vệ quyền lợi cho Yên Yên."

"Oa, công ty này làm cho tôi được mở mang tầm mắt nha."

"Hoa Duyên, nghe nói mẹ mày đã chết."

Mọi người chuyển từ công kích công ty sang công kích cá nhân Hoa Duyên.Đương nhiên, cũng có nhiều người muốn thọc gậy bánh xe, muốn cho mọi chuyện càng bung bét lại càng vui.Giữa trưa, công ty lại lần nữa đăng bài thanh minh.Nói'Weibo của Tô Yên bị hack.

Đang trong quá trình lấy lại.

Tin tức chính xác, mong các vị hãy lý trí.

'Bài này vừa đăng liền khiến cư dân mạng bình tĩnh lại, cảm thấy vô cùng hợp lý.Liệu có phải mình mắng nhầm rồi không?Trải qua một buổi sáng náo loạn như vậy, cư dân mạng bắt đầu ăn dưa lý trí hơn.

Một bộ phận cảm thấy Weibo của Tô Yên không có khả năng bị hack, vẫn tiếp tục mắng.

Lại có một bộ phận cảm thấy công ty lớn như vậy chắc chắn sẽ không đem danh tiếng đã gây dựng bao năm qua ra để đặt cược, liền bắt đầu xin lỗi rối rít.Mọi chuyện càng thêm hỗn loạn.Quần chúng ăn dưa đều đang chờ một kết quả chính xác.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1465: Nam chủ hắn luôn là tự bế 49


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmRất nhanh liền tới buổi tối.Cửa chính khách sạn Hoàng Gia.Tô Yên ngồi trong một chiếc xe màu đen xuất hiện trước cửa, nhưng cô không xuống xe, Cố Ngu vẫn ngồi im bên cạnh cô.10 phút sau, cửa xe mở ra, một người ngồi vào trong.Tô Kiêu Lôi vừa ngồi vào xe, nhìn thấy Cố Ngu, sắc mặt liền đen xì.Lúc này, quan hệ huyết thống bỗng dưng phát huy tác dụng, trong đầu Tô Kiêu Lôi hiện lên ý nghĩ"Chị kêu em tới, không phải là vì hắn đi?"

Trong ánh mắt còn mang theo hy vọng.

Đại khái là hy vọng người chị này vẫn còn chút nhân tính.Cho đến khi Tô Yên mở miệng, đập nát chút hy vọng nhỏ nhoi của hắn."

Chị có chút việc cần phải làm, phải đi gặp một người.

Em để ý hắn."

Tô Kiêu Lôi hít sâu một hơi, nhăn mặt, không tình nguyện"Ở trong mắt chị, em chỉ có tác dụng như thế này thôi sao?"

Tô Yên mờ mịt"Bằng không thì sao?"

Tô Kiêu Lôi trầm mặc.Nửa ngày sau, hắn lại lần nữa hỏi "Đi đâu?

Bao giờ thì về?"

Cố Ngu trầm mặc từ đầu đến cuối, khó có khi lại chen ngang"Đi gặp một người đàn ông."

Hắn chậm rì rì nói ra.

Trong mắt còn mang theo chút cảm xúc khó tả, gắt gao nắm chặt tay Tô Yên không chịu buông.Vốn dĩ Tô Kiêu Lôi đối với loại việc giống như mẹ trông con thế này cũng không tình nguyện lắm.

Nhưng, vừa nghe thấy Cố Ngu nói Tô Yên muốn đi gặp đàn ông, cậu liền nhướng mày, vô cùng sảng khoái đáp ứng"Được rồi, em sẽ để ý hắn."

Tô Kiêu Lôi nhìn Cố Ngu, hai người nhìn nhau tóe lửa, vô cùng ghét bỏ đối phương.Tô Yên rời đi.

Nhìn tin nhắn của Hoa Duyên gửi đến trên di động, phòng 8678 khách sạn Hoàng Gia.Cô đeo khẩu trang, đội mũ, đi vào bên trong.Tiểu Hoa lên tiếng"Ký chủ, xung quanh có paparazzi đang rình bên ngoài."

Tô Yên gật gật đầu"Ừ"Đáp lời Tiểu Hoa xong, Tô Yên tiếp tục đi vào bên trong.

Đi vào thang máy, bấm tầng 8.Cô không lập tức đi vào, mà đứng ở hành lang gọi điện thoại.

Rất nhanh, bên kia liền có người bắt máy.Cô gọi điện thoại cho Hoa Duyên nhưng người nghe lại là Hoa Châu."

Alo"Tô Yên mở miệng"Hoa Duyên đâu?"

"Anh ấy đang tắm rửa a ~ Tô nữ sĩ."[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Trong giọng điệu Hoa Châu mang theo chút đắc ý của kẻ chiến thắng.Trong cuộc cạnh tranh vì tình yêu này, ả là người thắng cuộc.Tô Yên lại lần nữa nói"Vậy bảo hắn tắm rửa nhanh rồi tới đây.

Tôi không có thẻ phòng 8678."

Dứt lời, bên kia điện thoại liền im lặng.Một lúc lâu sau, Hoa Châu nghiến răng nghiến lợi, dùng giọng điệu tức muốn hộc máu mà không thể làm gì, nói với Tô Yên"Tô Yên, mệt cho cô cũng là một đại minh tinh, cô không biết mất mặt sao?

Không phải tôi đã nói với cô, anh Hoa Duyên là của tôi sao?"

Im lặng trong chốc lát, Tô Yên trả lời"Cô không biết xấu hổ thì cũng không nên nghĩ rằng tôi cũng không biết xấu hổ giống như cô."

Hoa Châu khó thở"Cô!!"

Tô Yên lại nói"Tôi cho hắn một tiếng, tôi chờ hắn ở nhà ăn của khách sạn, nhớ nói với hắn."

Nói xong, cô liền tắt điện thoại, sau đó đi xuống tầng trệt.Tiểu Hoa bị Tô Yên làm cho phát ngốc"Ký chủ?"

"Ừ""Tiểu Hoa còn cảm thấy ký chủ sẽ làm lớn mọi chuyện cơ."

"Chuyện vốn dĩ không lớn."

"Vậy ······ ký chủ có thể nói cho em hiểu đây là chuyện gì không??"

Tô Yên móc ra một cái kẹo sữa dâu, nhai mấy cái."

Hắn hẹn ta 9 giờ tối đến phòng."

"Đúng vậy""Bên ngoài có paparazzi chờ."

"Đúng""Paparazzi sẽ không bao giờ biết trước ta sẽ đến đây.

Chắc chắn là có người khác báo tin.

Chuyện tối nay, vốn chỉ có ta và hắn biết.

Ta không nói ra ngoài.

Cho nên, paparazzi là hắn tìm tới."
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1466: Nam chủ hắn luôn là tự bế 50


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmTiểu Hoa nghe xong, nghi hoặc"Hắn ta vì sao lại muốn tìm paparazzi?"

"Muốn chứng thực chuyện đính hôn."

Tô Yên nghiêm túc nói"Ta đã tìm hiểu qua, cùng một phòng khách sạn, buổi tối, một nam một nữ, ở lại thời gian dài,...Đó là những từ ngữ mấu chốt mà mấy tờ báo lá cải thường dùng để đưa chuyện quan hệ tình yêu hay bạn tình của minh tinh ra ánh sáng."

"Sau đó thì sao?"

"Nếu ta và Hoa Duyên một trước một sau cùng vào một phòng, lại vào lúc 9h tối, ở trong phòng thời gian lâu một chút, bị paparazzi chụp được.

Cho dù chuyện ta với hắn yêu đương là giả thì cũng không thể phủi sạch được quan hệ.

Sau đó, khẳng định sẽ phải diễn một vở kịch đính hôn ngọt ngào cùng hắn ta."

"Vậy sao ký chủ phải đáp ứng đến đây??"

Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát"Hắn ta cùng Hoa Châu mới là bạn tình."

"Đúng vậy""Hắn rất muốn nổi tiếng."

"Đúng đúng""Mọi người lại muốn biết chân tướng sự việc."

"Ách, ký chủ, chị muốn đưa mối quan hệ của bọn họ ra ánh sáng sao?"

"Dám làm thì phải dám chịu."

Tô Yên nghiêm túc nói.Nghe nó lại hợp lý quá đấy chứ.Nếu quan hệ của hai người thật sự bị phát hiện, sợ là tiền đồ của cả hai sẽ bị phá huỷ triệt để.Hừ, ai bảo bọn chúng tính kế ký chủ!Quả báo!!Vừa nói, Tô Yên vừa đi xuống dưới lầu.Gọi một ly nước trái cây, ngồi im ở trên ghế ngoan ngoãn uống từng ngụm, từng ngụm.Tiểu Hoa nhìn ký chủ nhà mình.Lúc ký chủ an tĩnh như thế, nhìn thật sự rất giống bé ngoan a.

Vô cùng dịu dàng, dễ gần..... trông cũng rất dễ bị bắt nạt.Nhưng càng về sau, dung lượng não của ký chủ ngày càng tăng, Tiểu Hoa thật sự không thể đoán được suy nghĩ của ký chủ nữa.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Tiểu Hoa nhịn không được, lại hỏi"Ký chủ, vừa nãy chị cố ý gọi điện cho hắn ta sao?"

"Đúng."

"Vì sao chị biết chắc chắn Hoa Châu sẽ là người nghe điện thoại?"

"50% xác suất."

Đã qua 8 rưỡi, hẳn là hắn đã trở về nhà.

Hơn nữa, nếu mọi chuyện diễn ra theo ý của hắn, Hoa Châu khẳng định sẽ giận dỗi, vậy trước tiên hắn sẽ phải tới để dỗ dành, an ủi cô ta.Lúc này hai người họ hẳn là sẽ ở bên nhau, dù Hoa Châu không nhận điện thoại thì Hoa Duyên cũng sẽ nhận, vậy Hoa Châu khẳng định sẽ nhận thấy điều bất thường.Hoa Châu có dục vọng độc chiếm rất lớn với Hoa Duyên, lại không có cảm giác an toàn, tất nhiên sẽ không để cô và Hoa Duyên đơn độc ở chung một chỗ, khẳng định sẽ đến phá đám.Cách nói chuyện, làm việc hay chỉ đơn giản là nụ cười của Hoa Duyên cũng mang theo cảm giác cưỡng chế, ra mệnh lệnh, đó là tính cách điển hình của người làm lãnh đạo.

90% hắn sẽ không nói với Hoa Châu.Cô suy luận như vậy lại vô cùng logic, cũng dựa trên cơ sở phát triển của sự việc.Tô Yên giải thích đại khái một chút cho Tiểu Hoa.Tiểu Hoa nghe xong, vô cùng sửng sốt.Ha!

Trách không được lại muốn hạn chế dung lượng não của ký chủ, mới có hơn nửa dung lượng não đã suy nghĩ được như vậy, nếu đầy thì không biết sẽ ra sao?"

Ký chủ, làm sao chị lại nghĩ được sâu xa như vậy???

Chị thật lợi hại!!!"

Tô Yên lắc đầu"Không khó."

Không khác biệt lắm với việc làm đề toán học.

Liệt kê những điều đã biết, theo logic và tính cách nhân vật, tìm ra những nhân tố không xác định, dựa vào các cơ sở khách quan suy luận những điều sẽ diễn ra trước đó hoặc sẽ xảy ra sau này.Lại phân tích xác suất lớn nhỏ một chút, trên cơ bản sẽ hiểu người có tính cách như vậy đối với sự việc phát sinh sẽ làm chuyện gì.Chỉ cần cô muốn, còn có thể suy luận ra rất nhiều điều khác.

Đây là dựa trên phán đoán của cá nhân, không xen lẫn chút tình cảm riêng tư nào.Trước kia khi cô còn chưa bị hạn chế dung lượng não, rất nhiều điều người khác muốn nói, cô đều có thể đoán trước.Từ lúc cô bắt đầu dùng loại phương pháp suy luận này, bất kỳ điều gì cũng không thể chạy thoát.

Có chút nhàm chán, cái gì cũng có thể suy luận ra được, liền cảm thấy không còn vui vẻ nữa.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1467: Nam chủ hắn luôn là tự bế 51


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmCho nên trước kia cô mới lạnh như băng, sống như người máy biết thở.Cho đến khi Quân Vực xuất hiện.Hắn rất khó hiểu, lì lợm la liếm, lại còn hay giận dỗi cô.

Thấy cô không có phản ứng gì sẽ lại chạy tới dính lấy cô, giống như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Làm cho tay chân cô luống cuống, liên tiếp lui về phía sau, còn chưa kịp suy nghĩ được gì, hắn đã trở thành một người rất quan trọng với chính mình.Tô Yên khuấy loạn ly nước trái cây, chìm vào cảm xúc của bản thân.Tiểu Hoa còn đang sửng sửng sốt sốt, nỗ lực lý giải những điều ký chủ vừa nói.Kỳ thật nó không hiểu lắm, vẫn mơ mơ màng màng, nhưng lại cảm giác ký chủ vô cùng lợi hại."

Ký chủ thật là lợi hại!!"

Tiểu Hoa cảm thán.Câu nói này, đương nhiên là có tình cảm chân thật của nó.Tiểu Hoa lại hỏi"Ký chủ, sao chị lại biết hắn sẽ gọi chị đến phòng khách sạn?

Vạn nhất hắn ta không làm như vậy thì sao?"

Tô Yên cắn cắn ống hút, nói "Ta nói với hắn, tìm một địa điểm kín đáo, không bị paparazzi chụp lén."

Tiểu Hoa mờ mịt"Cho nên?"

"Ngoại trừ ở nhà, thì chỉ còn khách sạn.

Hơn nữa, đây cũng chính là nơi hắn ta muốn."

Vừa khéo được Tô Yên cho hắn tùy chọn địa điểm.

Tất cả đều thuận lợi, nước chảy thành sôngTiểu Hoa lúc này liền an tĩnh.

Không biết có phải nó cảm thấy tự ti vì bản thân là một cái hệ thống mà lại ngốc đến thế.

Im lặng thật lâu, không nói lời nào.Tô Yên ở nhà ăn bên dưới uống nước trái cây.

Mãi cho tới 9h đúng, cô mới rời nhà ăn đi lên trên.Vào thang máy, bấm tầng 8."

Tinh" một cái, cửa thang máy mở ra.Tô Yên nhìn thấy một cái đầu rụt vào bên trong ở chỗ ngoặt.Đằng kia là phòng 8678.

Vừa nghĩ ngợi, cô vừa đi tới phòng, cạch một tiếng, cửa phòng mở ra, trong phòng truyền ra thanh âm.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Khi cô thấy cửa phòng khép hờ, đã nghe thấy tiếng nói làm nũng"Anh Hoa Duyên, Châu Nhi rất nhớ anh."

Dưới ánh đèn, chỉ thấy Hoa Châu khuôn mặt buồn bã, ôm chặt lấy Hoa Duyên.Mà Hoa Duyên bị bất ngờ, vô cùng sửng sốt, theo bản năng liền vòng tay ôm lấy Hoa Châu, xoa đầu cô ta."

Châu Nhi sao lại tới đây?

Sao lại không nghe lời anh như vậy?"

Tô Yên đứng ở cửa phòng nhìn cảnh này.

Cô quay đầu, nhìn về phía chỗ ngoặt cuối hành lang dài, chỗ đó lộ ra mấy cái camera.Tô Yên vẫy vẫy paparazzi, ý bảo bọn họ mau tới đây.Nhóm paparazzi sửng sốt, quay đầu nhìn nhau.

Do dự một lúc, vẫn vội vàng xách máy quay chạy tới chỗ Tô Yên.Đi qua còn chưa kịp nói gì liền nghe thấy trong phòng truyền tới tiếng nói chuyện của một nam một nữ, vô cùng ái muội, hai người còn ôm nhau."

Anh Hoa Duyên, Châu Nhi lại chuẩn bị đi du học rồi, thật sự Châu Nhi rất nhớ anh, tại sao anh không ngủ lại với em?"

Paparazzi trời sinh đã có lỗ tai hóng chuyện bát quái vô cùng nhạy bén, mấy cái camera đang quay vào Tô Yên, đồng loạt đổi hướng chĩa vào trong phòng qua khe cửa khép hờ.Hai người trong phòng kia còn đang quấn quýt, tình chàng ý thiếp, làm sao phát hiện ra chuyện này được.Hoa Duyên mở miệng"Chốc nữa Tô Yên sẽ tới đây.

Châu Nhi về nhà chờ anh, anh nói chuyện với cô ta xong sẽ về yêu thương Châu Nhi."

"Anh có chuyện gì dấu Châu Nhi sao?"

Hoa Duyên sủng nịch"Châu Nhi muốn biết chuyện gì, anh sẽ nói cho Châu Nhi chuyện đó, chờ anh trở về, sẽ cẩn thận giải thích cho Châu Nhi, nhé???"

Nói xong, Hoa Duyên yêu thương hôn lên trán Hoa Châu một cái.Những cử chỉ thân mật, cùng với những gì hai người nói đều đã bị ghi lại.

Mà lúc này, nhóm paparazzi đã bị dọa cho mất mật, tam quan sụp đổ.Đây là cái chuyện gì?Ôi mẹ ơi.Anh trai và em gái???Vậy đại minh tinh Tô Yên chính là... bị lôi ra làm lá chắn cho hai người kia lén lút bên nhau??
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1468: Nam chủ hắn luôn là tự bế 52


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmBọn họ rất nhanh liền tỉnh táo.

Chỉ là tin tức này quá nặng ký, nhóm paparazzi này cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể gọi điện về hỏi cấp trên.Hai người kia ở trong phòng ôm ôm ấp ấp, ân ân ái ái.

Hoa Duyên sau một hồi kinh ngạc và vui vẻ, trí thông minh cũng đã online.Gã im lặng một chút, liền hỏi"Vì sao đột nhiên Châu Nhi lại tới đây?"

Hoa Châu vốn không muốn nói, nhưng từ trước tới nay cô ta chưa từng giấu giếm Hoa Duyên chuyện gì, liền mở miệng, nhỏ giọng nói"Tô Yên gọi điện thoại cho anh, Châu Nhi liền nghe máy, biết anh và cô ta sẽ thuê phòng ở đây.

Em biết anh và cô ta không có gì, nhưng em vẫn rất ghen."

Hoa Duyên nhạy bén phát hiện được có điểm không hợp lý"Tô Yên gọi điện thoại cho em?"

Nói dứt lời, hắn ta theo bản năng nhìn một vòng xung quanh.

Cuối cùng, lực chú ý rơi vào cánh cửa phòng.Không khóa?Hắn ta đẩy Hoa Châu ra, nhanh chóng đi ra ngoài cửa.

Bên ngoài không có một bóng người.Hoa Châu nhìn sắc mặt gã âm trầm, lúc này mới mơ hồ phát hiện ra mình gặp rắc rối rồi.Ở một nơi khác, Cố Ngu và Tô Kiêu Lôi ở trong xe, không ai muốn nói một câu.Nửa ngày sau, Tô Kiêu Lôi mới hờ hững nói"Chị gái của tôi sẽ không gả cho cậu, cậu nên chết tâm đi."

Cố Ngu nhìn hắn, một lúc lâu sau, mới dùng giọng điệu chắc chắn, chậm rãi nói một câu"Sẽ"Tô Kiêu Lôi nghe câu nói chắc như đinh đóng cột này của hắn, trong lòng càng thêm khó chịu.Nếu tầm mắt có lực sát thương, hẳn là có thể giết chết Cố Ngu ngay lập tức.Lúc sau, Tô Kiêu Lôi lại nói"Cậu lừa được chị gái của tôi, chứ không lừa được tôi."

Cái quái gì mà thân thể suy nhược, yếu đuối bất kham, cần người quan tâm chăm sóc.Tất cả đều là gạt người.Cơ bắp trên người rắn chắc như vậy, rõ ràng là người tập luyện thường xuyên.

Hắn chính là cố ý làm bộ không hiểu mọi người nói gì, tới lừa gạt Tô Yên.Nghĩ nghĩ, Tô Kiêu Lôi liền nói tiếp một câu"Tôi muốn đánh cậu."

Cố Ngu chậm rì rì đáp"Tôi cũng vậy."

Năm phút sau.Trong một cái ngõ nhỏ đen như mực không một bóng người.Bụp, bụp, bụp!Hai người đều không nói một câu, cứ như vậy mà xông vào đánh nhau.Lại năm phút sau, Tô Kiêu Lôi bị đánh đến mức cả người tím bầm.

Cố Ngu bên này cũng không kém, khóe môi còn có máu chảy ra.Hai người đứng ở chỗ đó, một cơn gió lạnh thổi tới."

Khụ khụ."

Cố Ngu đỡ cột điện, ho khan từng tiếng, trong đầu hắn truyền đến một cơn đau đớn khủng khiếp.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Hình ảnh này có chút quen thuộc.

Một lúc sau, hắn phun ra một ngụm máu.Tô Kiêu Lôi bên kia tựa như cũng không trụ nổi nữa.Ở trên nóc nhà, Tiểu Hồng lắc lắc cái đuôi.

Cái đuôi của nó hiện lên chút khói đen, nhưng trời thì tối, mà bản thân nó vốn cũng không để ý, chỉ cảm thấy vô cùng ngứa ngáy.Lắc lắc hai cái, cũng không biết như thế nào, cái đuôi lại lia đến phía Tô Kiêu Lôi và Cố Ngu.Tiểu Hồng mở miệng"Tê tê tê tê tê"Hai người bọn họ đánh nhau.Một người là em trai ruột của Yên Yên, một người là nam nhân của Yên Yên, nên giúp ai bây giờ??Tiểu Hồng vô cùng rối rắm.

Vì tiện cho việc ra ngoài, Tiểu Hồng liền trở về nguyên thân, Tô Cổ nằm ở trên đỉnh đầu nó.Tô Cổ nhận ra Tiểu Hồng rối rắm, nói một câu"Chúng ta chưa từng tới đây."

Tiểu Hồng mờ mịt "Tê tê tê tê tê"Chúng ta đã tới rồi, rõ ràng còn đang ở đây mà.Tô Cổ lãnh đạm"Hiện tại liền rời đi."

Tiểu Hồng không vui, lưu luyến"Nhưng người ta ······"Lời còn chưa nói xong đã bị Tô Cổ đánh gãy"Đi."

Cuối cùng, Tiểu Hồng vẫn là bò dậy, cái đuôi uốn lượn thành hình chữ S rời đi.Vừa đi vừa mở miệng oán giận "Tê tê tê tê tê"Ta còn muốn xem, hai bọn họ ai lợi hại hơn.

Còn chưa xem xong đã phải đi rồi.

Không cam lòng.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1469: Nam chủ hắn luôn là tự bế 53


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmTiểu Hồng không biết rằng, nó rời đi chưa được bao lâu, con ngõ nhỏ lúc nãy lại diễn ra một trận đánh còn kịch liệt hơn trước.......Thời điểm Tô Yên đi ra ngoài, lên xe thì không nhìn thấy 2 người kia.Quay ra quay vào liền nghe thấy từ phía xa xa truyền tới âm thanh"Yên Yên ~~"Cố Ngu đứng dưới đèn đường, tay chống lên cây cột, cả người tái xanh, khóe miệng còn có vết máu, trên người có vài vết thương hỗn loạn.Tô Yên giật nảy mình, chạy qua đó.

Dang tay đỡ hắn, hỏi một câu"Có chuyện gì xảy ra vậy?"

Còn chưa kịp nói dứt câu, Cố Ngu liền trực tiếp đổ vào trong lồng ngực cô.

Hắn mở miệng, thanh âm khàn khàn yếu ớt chậm rì rì nói"Bị đánh, đau."

Bàn tay với những khớp xương rõ ràng ôm lấy eo Tô Yên.Tô Yên nhìn vết thương trên mặt hắn."

Ai đánh?"

Cố Ngu chậm rì rì đáp"Em trai của em."

Nói xong, Cố Ngu lại ôm chặt cô thêm chút hơn.Nói tiếp "Yên Yên, em phải báo thù cho anh.

Hắn muốn đánh chết anh."

Tô Yên nghe những lời này của hắn, còn có những hành động này, cử chỉ này, đến tốc độ nói chuyện cũng rất giống.Nhưng Cố Ngu là vốn là người tự kỷ, lại hay thẹn thùng, sẽ không làm cái chuyện nói xấu người ta rồi dựa dẫm nhờ vả người khác như vậy đâu.Cô ôm hắn, kỳ thật là không muốn hỏi, cô sợ vừa hỏi liền lòi ra.

Người này nếu không muốn giả vờ nữa thì làm sao bây giờ?Nhưng nếu không hỏi, lại có chút lo lắng.Trầm mặc một lúc, cô hỏi hắn"Anh khi dễ em trai của em sao?"

Cố Ngu ngẩng đầu, có chút không thể tin tưởng.Đôi mắt đen nhánh nhìn Tô Yên, tựa như có chút không thể ngờ được Tô Yên sẽ nói như vậy.Cố Ngu lặp lại một lần nữa"Hắn đánh anh."

Tô Yên gật gật đầu, tỏ vẻ đã biết.

Vỗ vỗ lưng, trấn an hắn một chút.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Lại hỏi tiếp"Hắn không bị sao chứ?"

Ừm, tuy rằng là đứa em trai nhặt được giữa chừng, nhưng chung quy vẫn là em trai.

Không bị hắn khi dễ đến chết là được.Người nào đó đang giả vờ đáng thương gục đầu vào hõm vai cô, bất đắc dĩ mở miệng"Tiểu Quai, anh mới là người bị đánh, tại sao em lại cứ nhớ tới thằng em trai không đáng tiền kia, hử??"

Dứt lời, trong chớp mắt liền đè Tô Yên dựa vào cột điện.Tô Yên không nói tiếp, cô chỉ gật đầu"Chỉ cần hắn còn sống là tốt rồi."

Cố Ngu, à không đúng, hiện tại phải gọi là Quân Vực.Vị nào đó buông lỏng vòng tay, cười khẽ một chút.

Cười một cái liền làm rách cả khóe môi.

Lại giận dỗi vì Tô Yên chỉ hỏi đến thằng nhãi ranh Tô Kiêu Lôi kia.Hắn đè nặng Tô Yên, một chút cũng không muốn nghe cô nói.

Hắn chỉ muốn hôn cô.Sau đó, cũng không do dự hay e ngại gì, lập tức hôn xuống.Tô Yên bị hắn ấn dưới cột đèn, ánh đèn mờ nhạt, một nam một nữ đang hôn nhau.Người con trai hôn đến mức quên trời quên đất, không thèm để ý tới những ánh mắt đang phóng tới chỗ hai người họ.Đã rất lâu rồi không được hôn cô thoải mái, hắn sắp quên mất hương vị của Tiểu Quai rồi.

Hắn chỉ nhớ mang máng, Tiểu Quai rất ngọt ngào.Càng nghĩ hắn càng hôn cô nồng nhiệt như lang như hổ.Tô Yên không biết mình bị hắn hôn bao lâu.

Đến khi hắn rời đi, môi cô vừa tê vừa sưng.

Cũng bởi vì nụ hôn này, mà người em trai đáng thương đã bị vứt ra sau đầu.Lên xe, Tô Yên cầm bông tăm bôi thuốc lên vết thương cho hắn.

Chỉ cần cô hơi mạnh tay một chút, hắn liền tỏ ra vô cùng thống khổ.Tô Yên nghi hoặc"Rất đau sao?"

Quân Vực nhìn cô"Lực đạo của Tiểu Quai lớn như thế nào, em không nhớ sao?"

Tô Yên duỗi tay, nhét bông tăm vào tay hắn."

Anh tự làm đi."

Người nào đó không chịu cầm, ngược lại vội vội vàng vàng kéo tay Tô Yên đến gần miệng vết thương của mình.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1470: Nam chủ hắn luôn là tự bế 54


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmKết quả, Tô Yên liền ấn bông tăm lên miệng vết thương.Người nào đó lại bắt đầu lẩm bẩm"Tiểu Quai, nhẹ một chút."

Nên nói thế nào nhỉ?

Hắn chính là muốn kiếm chuyệnMuốn nói chuyện với cô.Muốn nhìn khuôn mặt lạnh tanh không cảm xúc của cô.Đương nhiên, thời điểm cô lạnh lùng cũng rất đẹp, làm hắn muốn hôn cô.Lần gần đây nhất hắn thoát khỏi phong ấn, cũng chưa được ở cùng cô trong bao lâu.Lần trước nữa hắn bị Tô Kiêu Lôi đâm cho một nhát, mới thoát khỏi được phong ấn chưa được một nén nhang thời gian đã phải trở về.Lần thứ hai lại lần nữa gặp phải thằng nhãi Tô Kiêu Lôi.

Khó khăn lắm lòng tốt của hắn mới trỗi dậy, giúp thằng nhãi kia nhận lại chị gái.Ở bên nhau chưa được ba ngày, Tiểu Quai liền rời đi, hắn lại phải trở về phong ấn.Đây là lần thứ ba, lại gặp.Nếu lần này không thể ở bên cạnh Tiểu Quai đến lúc già.

Hừ, dù có là Tô Kiêu Lôi, hắn cũng sẽ giết chết luôn.Có khi không có Tô Kiêu Lôi, hắn lại có thể tiếp tục tình chàng ý thiếp ở bên cạnh Tiểu Quai đó.Vừa nghĩ, vừa ngồi im đó kêu đau.Tô Yên làm nặng cũng không được, nhẹ cũng không được.

Cuối cùng, vứt mẹ bông tăm đi, mặc xác hắn.Lần này Quân Vực liền ngoan ngoãn luôn, không lẩm bẩm rầm rì nữa.Quân Vực tự nhiên như ruồi bá chiếm nhà của Tô Yên.

Bởi vì hắn không có quần áo, liền quấn cái ga trải giường màu trắng lắc mông đi khắp nhà.Lắc lư một lúc, rốt cuộc cũng chờ được tới lúc Tô Yên tắm rửa xong.Tô Yên cầm khăn lông lau tóc bước từ trong phòng tắm ra.

Vừa mở cửa liền thấy Quân Vực đứng ở trước cửa phòng tắm.Cô chớp chớp mắt."

Làm sao vậy?"

Quân Vực nhìn cô chằm chằm, giống như sói đói nhìn miếng thịt thơm ngon, đôi mắt nóng rực, ánh mắt sâu kín.Yết hầu hắn lăn lăn lộn lộn.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]"Anh vừa phát hiện còn một chỗ khác bị thương, Tiểu Quai bôi thuốc cho anh có được không??"

Tô Yên gật gật đầu"Được"Nói xong, cô đi tới phòng khách, xách hòm thuốc tới.

Cô đi phía trước, vốn dĩ cho rằng Quân Vực đi về phòng rồi.

Ai ngờ vừa quay đầu liền thấy hắn im hơi lặng tiếng đi theo sau lưng mình.Tô Yên cầm hòm thuốc, giật giật khăn trải giường đang quấn trên người hắn."

Đi, đi bôi thuốc."

Vừa đi vừa hỏi"Bị thương ở chỗ nào?"

Hắn khàn giọng nói"Trên eo, trên bụng."

Tô Yên gật gật đầu"Ừm"Đáp lời hắn xong, cô liền đi thẳng vào phòng ngủ.Người nào đó đi phía sau, cạch một tiếng, đóng cửa phòng lại, thuận tiện khóa trái luôn.Năm phút sau, Tô Yên đang bôi thuốc cho hắn liền bị hắn đè nặng trên giường.Hắn vừa hôn cô, vừa nói."

Tiểu Quai, anh rất đau lòng, phải ăn em, mới có thể hết đau."

Hơ, căn bản là không thể phản bác.Sau đó, bông tăm trong tay Tô Yên bị hắn ném đi, mười ngón tay đan xen với nhau.Tô Yên cứ thế bị hắn ăn sạch sẽ không còn một miếng......................Sáng sớm hôm sauTô Yên tỉnh lại, eo mỏi nhừ, cổ họng đau nhức, thân thể chỗ nào cũng đau.Không phải là vì mệt, mà bị cắn đau.Khi cô tỉnh lại, Quân Vực không có ở phòng ngủ, cũng không biết đã đi đâu.Cô nhìn những dấu cắn trên người mình, làm gì có chỗ nào vui sướng, đây là đau đớn thì có.Tiểu Hoa thấy Tô Yên nghiêm túc đứng trước gương nhìn những dấu vết trên người bị Quân Vực đại nhân cắn.Nó nhẹ giọng hỏi"Ký chủ, có phải chị phi thường không hài lòng với Quân Vực đại nhân không?

Ngài ấy lại cắn chị ra nông nỗi này."

Tiểu Hoa có chút tiếc nuối.

Nhớ tới năm đó, nó biến thành người cũng chưa được cắn ký chủ một miếng nào.Đừng nói là cắn, thơm một cái cũng chưa có thơm nữa.

Nếu về sau, chờ có cơ hội, nó cũng muốn thơm ký chủ một cái.Mỗi lần nhìn thấy ánh mắt Quân Vực đại nhân nhìn ký chủ chằm chằm, nó liền thấy trong lòng hỗn loạn.A, chẳng lẽ cùng ký chủ thơm thơm thích như vậy sao?

Tiểu Hoa thầm cân nhắc trong lòng, thậm chí còn lén suy tính sẵn một kế hoạch to lớn.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1471: Nam chủ hắn luôn là tự bế 55


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmTô Yên vừa tỉnh lại chưa được bao lâu liền nhận được điện thoại của Trương Lệ.Cô ấy vội vội vàng vàng nói"Tô Yên, em cùng Hoa tổng xảy ra chuyện gì vậy?"

"Không có chuyện gì, bình thường a."

Trương Lệ nghe xong, thầm xác nhận trong lòng"Vậy chuyện em và Hoa tổng đính hôn là giả sao?"

"Đúng, sẽ không có chuyện đính hôn."

"Vậy,...."

Cô ấy muốn nói lại thôi"Cái gì?"

"Vậy tin Hoa tổng cùng em gái của hắn.... cũng là giả đi??"

Tô Yên bình tĩnh"Nếu chị muốn nói đến quan hệ bạn tình của bọn họ, thì đó là sự thật."

Trương Lệ nghẹn họng.

Có lẽ đang vô cùng kinh hoàng, không thể tưởng tượng nổi.

"Trách không được, Hoa tổng một hai muốn tung tin sẽ cùng em đính hôn.

Chị nghe nói ông nội của Hoa tổng nằm viện, muốn trước khi chết được nhìn thấy Hoa tổng kết hôn.

Hiện giờ Hoa thị muốn lên sàn, Hoa tổng cần một bia đỡ đạn, mà hiện giờ thanh danh của em lại vang dội như vậy, nổi tiếng như vậy, là bia đỡ đạn tốt nhất của hắn."

Chỉ cần chờ thêm mấy năm, chờ ông nội của hắn chết đi, liền đăng một bài thông báo nói tình cảm hai người bọn họ có khúc mắc, không hòa giải được, hủy bỏ hôn ước.Sau đó sẽ cho Hoa Châu một thân phận mới, với địa vị hiện tại của Hoa Duyên hiển nhiên rất đơn giản.Vốn dĩ, Hoa Châu du học ở nước ngoài đã nhiều năm, người đã gặp qua cô ta vô cùng hiếm hoi.Chờ đến ngày Hoa Duyên kết hôn với Hoa Châu, nước chảy thành sông, kết cục viên mãn.Một đôi bạn tình sống ân ái cả đời bên nhau.Chỉ sợ, người duy nhất bị thiệt chính là bia đỡ đạn pháo hôi Tô Yên.Tô Yên mở miệng[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]"Tin tức đã phát tán trên mạng sao?"

"Đúng vậy, một đoạn video rất rõ nét ghi hình bọn họ có những hành động vô cùng ái muội.

Hơn nữa lại còn được 5 Weibo của mấy tờ báo lớn liên hợp cùng nhau đăng."

Trên mạng đều bị oanh tạc.

Tin tức lớn như vậy, đương nhiên không có khả năng giữ ở trong tay.

Nhưng chỉ bằng thực lực của paparazzi, thật sự là ăn không vào.

Vừa đăng lên tức khắc sẽ bị người ta tìm tới cửa chỉnh, không phải quá thảm sao?Nhưng nếu là mấy tờ báo lớn có tiếng nói, cùng một lúc đăng tin lên thì lại khác.Đến lúc đó dù có muốn tìm người đầu xỏ, tất nhiên cũng sẽ có cả tòa soạn phía sau chống lưng, áp lực sẽ nhỏ hơn một chút, tính toán rất cẩn thận.Cư dân mạng chia làm hai phe, tranh cãi về đoạn video ái muội đó.Một bên thì"Cmn!!!

Loạn luân?????

Những người lắm tiền thật biết cách chơi.

Tôi sợ quá."

"Hào môn ngoài bàn mưu tính tế, ân ân oán oán ra, giờ lại còn có thêm loại chuyện dơ bẩn này???"

"Thật trâu bò."

"Cái thằng tra nam Hoa Duyên này rốt cuộc có cần mặt mũi không mà lại không biết xấu hổ như vậy?

Một bên thông báo cùng Tô Yên đính hôn, một bên lại mờ ám với em gái của mình.

Cmn không biết xấu hổ!!"

"F*ck, là em gái thật sao?

Nghiêm túc sao?

Không!!!

Vì sao Tiểu Yên của tôi lại đính hôn cùng với loại người như vậy?"

"Tôi cảm thấy lúc trước Weibo của Tiểu Yên đăng cái trạng thái "Giả" kia, chính là cô tự đăng.

Sau đó, bị công ty dùng thủ đoạn bỉ ổi chèn ép, bắt cô câm miệng."

"Tôi nhớ trong chương trình [Xin chào, surprise!!!], Tiểu Yên có nhắc tới người em gái kia.

Khẳng định là có vấn đề."........................Đương nhiên, cũng sẽ có một bộ phận dân cư mạng không nghĩ theo chiều hướng hủy hoại tam quan đó."

Trong video, hai anh em họ chỉ mới ôm nhau, còn hôn trán một cái.

Cũng không làm chuyện gì quá mức mà."

"Người em gái trở về từ nước ngoài, ở nước ngoài những người thân thường thơm trán, thơm má nhau, không phải chuyện gì quá to tát."

"Mọi người hãy lý trí một chút, người ta cũng không làm gì quá mức có được không?

Nói người ta như vậy có phải quá đáng quá rồi không?"

"Tôi cảm thấy mọi chuyện không đến mức như mọi người suy nghĩ.

Đó chính là kiểu em gái làm nũng anh trai, rất bình thường mà."
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1472: nam chủ hắn luôn là tự bế 56


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmTranh luận một hồi, hai bên chuyển sang đấu khẩu kịch liệt, náo loạn cả lên, không ai chịu thua.Đúng lúc này, Weibo của công ty Hoa thị lại lần nữa đăng thông báo vô cùng ngắn gọn.'Thứ nhất, truy cứu trách nhiệm hình sự đối với những người quay chụp khi không được cho phép, hơn nữa sẽ yêu cầu bồi thường tổn thất.Thứ hai, về tình huống trong video, Hoa Châu - em gái của Tổng tài Hoa Duyên chuẩn bị xuất ngoại du học.

Biết Hoa Duyên cùng với vị hôn thê Tô Yên thuê phòng gặp nhau tại khách sạn Hoàng Thành phòng 8678 liền muốn đến đây, thuận tiện chào tạm biệt cả hai người, mới có một màn như trong video kia.Vị hôn thê của Tổng tài Hoa Duyên - đại minh tinh Tô Yên có thể làm chứng.

Hoa Duyên và Hoa Châu chỉ có tình cảm anh em, không còn gì khác.Kính mong các vị độc giả thiện lương một chút, nhìn nhận mọi chuyện tích cực hơn một chút.'Bài thanh minh này vừa đăng lên, tức khắc khiến cho những người nghĩ đây vốn chỉ là hành động làm nũng và dỗ dành thuần khiết của anh trai và em gái chiếm thế thượng phong.Cư dân mạng sôi nổi tỏ vẻ đã hiểu, nhưng rất nhiều người khác vẫn còn nghi hoặc.

Đọc đến câu Tô Yên có thể đứng ra làm chứng cũng dần dần cảm thấy có lẽ mình suy nghĩ quá nhiều.

Trong đó có cả thủy quân công ty mua ở trong gió phụ họa thêm, mọi chuyện dần dần bị đè ép xuống.Tô Yên vừa nghe xong điện thoại của Trương Lệ liền thấy số máy của Hoa Duyên gọi điện tới.Hắn ta ở bên kia đã vội đến sứt đầu mẻ trán, là trợ lý của Hoa Duyên gọi điện cho Tô Yên"Xin chào Tô Yên nữ sĩ.

Bởi vì một chút sai lầm của cô dẫn đến một loạt tổn thất to lớn cho công ty.

Tôi mong cô hãy phát một bài thông báo, trợ giúp công ty vượt qua cửa ải khó khăn này."

Tô Yên nghi hoặc"Tôi đã làm gì sai?"

"Hôm đó tổng tài hẹn cô gặp mặt, cô cũng không chịu đến."

"Đây là lý do để lấp liếm cho chuyện Hoa Duyên và Hoa Châu yêu đương vụng trộm sao?"

Cô nghi hoặc.Vừa dứt lời, trợ lý bên kia nghẹn họng một lúc lâu mới hiểu lời Tô Yên nói.

Thân là trợ lý cá nhân, đương nhiên hắn biết quan hệ giữa hai anh em Hoa Duyên và Hoa Châu không bình thường.

Nhưng lúc này, hắn không thể nói ra.Hắn bình tĩnh nói"Tô Yên nữ sĩ, mỗi một câu nói của cô tôi đều ghi âm lại, chúng tôi có thể kiện cô tội phỉ báng."

Tô Yên lên tiếng"Được, anh kiện đi."

Cô mở miệng, bên kia lại lần nữa an tĩnh.Cuối cùng, vị trợ lý kia tựa như không còn đủ kiên nhẫn nữa.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Trực tiếp hạ tối hậu thư"Nếu Tô Yên nữ sĩ quá bận rộn, công ty có thể thay cô đăng bài thanh minh."

Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát, mở miệng"Tôi có thể tự làm.

Muốn tôi nói gì?"

"Cô chỉ cần đăng năm chữ 'Tôi có thể làm chứng' là được."

Tô Yên đồng ý."

Được"Năm phút sau.Lúc tin tức của Hoa Duyên và Hoa Châu ở trong khách sạn đang dần dần bị áp xuống.Tô Yên lại đăng một bài trên Weibo'Tôi có thể làm chứng.'Và.....Còn kèm theo một đoạn ghi âm.Hai mươi phút sau, Weibo lập tức bị lag toàn server."

Cmn, đây không phải là giọng của vị em gái kia sao?"

"Không sai, chính là ả!!"

"Cmn!!

Thật không biết xấu hổ a!!

Đã lên giường với nhau rồi lại còn có thể quang minh chính đại nói rằng hiểu nhầm, chỉ là anh em????"

Mọi người nghe thấy giọng nói kiêu căng ngạo mạn của Hoa Châu, lại còn kênh kiệu nói với Tô Yên những lời này, toàn bộ cư dân mạng đều muốn nổi khùng.Loại đàn bà con gái không biết xấu hổ.Chớp mắt liền làm thay đổi điểm mấu chốt của cư dân mạng.Không sai, đoạn ghi âm này chính là Tô Yên ghi âm lại cuộc đối thoại giữa cô và Hoa Châu lúc ở nhà ăn trước đó.Cuối cùng cũng có lúc phát huy tác dụng.Lần này, dù công ty có muốn dùng biện pháp gì đi chăng nữa cũng không thể tẩy trắng nổi.Mọi người đều tag @cảnh sát nhân dân."

Con mẹ nó, vi phạm pháp luật."

"Còn không phân biệt được đúng sai nữa sao?"

Thậm chí mọi người đều cảm thấy Hoa Duyên có thể làm ra cái chuyện không biết xấu hổ như vậy, và cả công ty của hắn còn có thể lôi Tô Yên ra làm bình phong,kKhẳng định đều không phải là thứ tốt đẹp gì.

Không biết chừng sau lưng còn làm nhiều chuyện không sạch sẽ.Nhiều người còn tiện tay tag luôn @ cục thuế vụ."

Mọi người hãy kiểm tra xem liệu công ty hắn có trốn thuế không, còn làm cả những chuyện đáng xấu hổ như vậy, khẳng định thường xuyên trốn thuế."
 
Back
Top Bottom