Lãng Mạn [Quyển 8] Nam chủ bệnh kiều, sủng lên trời!- Tần Nguyên[Edit]

[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1473: Nam chủ hắn luôn là tự bế 57


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmTrên mạng nổi going nổi bão, một đợt lại một đợt.

Lực lượng quần chúng vô cùng cường đại, rất nhanh liền thấy có vài trang báo đăng tin, Hoa Duyên và Hoa Châu đã bị gọi đi hợp tác điều tra, cục thuế cử người đến kiểm tra công ty Hoa thị.Tất cả những gì Hoa Duyên dày công cố gắng đạt được, liền sụp đổ với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn rõ.Đương nhiên, những điều này cũng chẳng liên quan gì đến Tô Yên.

Cô hiện tại bây giờ đang ngồi nhìn chằm chằm vào hai người trước mặt.Quân Vực ngồi phía bên trái, mặc một cái áo ngủ lớn lười biếng ngồi ở đó, trên mặt đầy vết thương.Còn bên kia sô pha, là Tô Kiêu Lôi.

Trên tay quấn băng gạc, giống như bị thương đến xương cốt.Hai người mặt sưng mày xỉa, không ai chịu nhường ai.Tô Yên ra khỏi phòng, im lặng một chút rồi hỏi"Hai người lại đánh nhau?"

Tô Kiêu Lôi nhăn mặt.

Giữa hai đầu lông mày còn mang theo chút cao ngạo, chậm rãi mở miệng"Sao?

Bạn giường của chị không kể cho chị sao?"

Ở trong lòng Tô Kiêu Lôi, thiếu chủ Thâm Uyên Ma Vực Quân Vực kia cũng chỉ là bạn giường của Tô Yên.Quan hệ thân mật hơn, khẳng định là không thể.

Không khí giữa hai người họ càng lúc càng căng thẳng.Mà đúng lúc này, đầu óc Tiểu Hồng không quá linh hoạt, còn không hiểu chuyện.

Nó lắc lắc cái thân hình nửa người nửa rắn của mình chạy đến bên cạnh Tô Yên, trong tay cầm một cái Ipad."

Yên Yên, Yên Yên, chị giúp em một chút, em muốn xem [Bé rối Teletubbies].

"Giọng nói giòn tan vang lên, thành công hấp dẫn lực chú ý của hai người kia lên cái đuôi của nó.Tô Kiêu Lôi nhìn chằm chằm cái đuôi của Tiểu Hồng, lúc sau mới chậm rãi mở miệng"Minh Thạch."

Tiểu Hồng không để ý đến hai người kia, đương nhiên không biết đến chuyện này, nó vẫn lắc lư cái đuôi to đùng đứng đó chờ Tô Yên mở hoạt hình cho.Tô Kiêu Lôi bỗng nhiên giơ tay, một tia chớp đánh thẳng tới cái đuôi của Tiểu Hồng.Tô Yên giữ chặt lấy tay Tiểu Hồng, kéo ra sau người cô."

Xẹt.... bùm!"

Tia chớp đánh lên sàn nhà làm xuất hiện một vệt cháy đen xì.Tô Yên nhìn Tô Kiêu Lôi"Cậu làm cái gì vậy?"

Tô Kiêu Lôi hờ hững như chưa từng phát sinh chuyện gì, quay đầu nhìn ra ngoài trời.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Tiểu Hồng ngốc một lúc lâu mới phát hiện mình bị công kích, mục tiêu lại còn là cái đuôi của nó.Tiểu Hồng tức giận, thương xót cho cái đuôi của mình.

Ôm lấy cái đuôi, gào lên"Người xấu!"

Nói xong liền trốn sau lưng Tô Yên.Những người này đều thích đả thương cái đuôi tội nghiệp của nó, cái đuôi này mọc trên người mình quả thật quá thảm rồi.Tô Yên nhìn Tô Kiêu Lôi, chờ hắn trả lời.Nửa ngày sau, Tô Yên bỗng nhiên mở miệng"Cậu khôi phục ký ức?"

Tô Kiêu Lôi sửng sốt, hóa ra cô còn không biết.Tô Kiêu Lôi cười khẽ"Tôi tất nhiên là sẽ khôi phục ký ức.

Sở dĩ vẫn còn ở đây là bởi vì bị chị đánh tổn thương đến thần hồn, phải đến tiểu thế giới này chữa trị.

Hiện giờ vết thương đã không còn nghiêm trọng nữa, ký ức cũng đã khôi phục, đến lúc phải đi rồi."

Đây là mục đích Tô Kiêu Lôi tới đây.Hắn phải rời đi.Tô Yên gật gật đầu"Thuận buồm xuôi gió."

Tô Kiêu Lôi trầm mặc, trong lòng có chút không cam tâm.

Hắn giống như, càng lúc càng muốn nhiều hơn thế.Tuy rằng cô là chị gái của hắn.........

Nhưng lại không có chút ký ức nào về hắn.Không thể vội vàng yêu cầu thái độ của cô với một người em trai vừa mới nhận phải thật thân mật.

Dù sao cô cũng đã nói, hai người sẽ sống rất lâu.Vừa nghĩ, Tô Kiêu Lôi vừa nhìn Quân Vực.

Chỉ cần hắn không ngăn cản, sớm muộn gì quan hệ giữa hắn và chị gái cũng sẽ dần tốt hơn.Tô Kiêu Lôi đứng lên, tháo băng gạc trên cánh tay.Chớp mắt liền thay đổi bộ dáng.Áo bào trắng thêu tơ vàng, tóc tết buộc gọn sau đầu.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1474: Nam chủ hắn luôn là tự bế 58


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmKhuôn mặt sắc nét, ngũ quan lạnh lùng, xuất hiện trước mắt.

Mang theo tính xâm lược cực mạnh.Hơn nữa, bản thân hắn lại có cốt khí cao ngạo, cười một cái trông vô cùng sắc bén.Trước khi đi, hắn nói một câu"Hiện tại Minh Giới đang có ý đồ tu bổ lại Minh Thạch, khẳng định sẽ đến tranh đoạt khối Minh Thạch trong người con rắn ngốc kia."

Dừng một chút, lại nói tiếp"Cửu Trọng Thiên cũng đang tìm kiếm Minh Thạch."

Tô Yên nhìn hắn"Vì sao?"

Tô Kiêu Lôi nhìn về phía Tô Yên"Là mệnh lệnh."

Hắn nói ba từ này, vô cùng sâu xa.

Cũng không nói là mệnh lệnh của ai.Một lúc sau lại nói thêm một câu"Bảo trọng."

Lúc chuẩn bị rời đi, lại nhìn Quân Vực bộ dạng lười biếng ngồi trên ghế sô pha, hắn ta còn cười mỉm nữa!Ngứa cả mắt!Thế cho nên Tô Kiêu Lôi lại chậm rãi nhăn mày, nói"Ta thấy ngươi chấp nhất như vậy, không biết nên vui hay nên buồn.

Cũng không biết ngươi có còn sống được đến lúc Yên Yên trở về vị trí chủ thần không nữa."

Châm chọc mỉa mai hắn một phen xong, Tô Kiêu Lôi liền xoay người rời đi.Tô Kiêu Lôi đi rồi, Tiểu Hồng một tay cầm Ipad, một tay cầm cái đuôi vội vàng chạy về phòng.Trong phòng khách cuối cùng chỉ còn lại Tô Yên và Quân Vực.Hai người nhìn nhau, Quân Vực mở miệng"Tiểu Quai, đêm qua em cắn đau anh."

Hắn nhanh miệng cáo trạng trước.Tô Yên đi qua đó, kéo cổ áo ra, nghiêm túc hỏi"Đây có phải là anh cắn không?"

Quân Vực nhìn những dấu cắn xanh tím trên người cô, tỏ vẻ rất hài lòng với những kiệt tác của mình.Hắn kéo Tô Yên lại gần, còn hôn lên mấy vết cắn kia mấy cái."

Là anh."

Nói xong, thanh âm của hắn trở nên vô cùng câu dẫn"Tiểu Quai thích sao?"

Tô Yên nhìn hắn.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Quân Vực tỏ vẻ vô cùng miễn cưỡng"Nếu Tiểu Quai thích, anh có thể làm mấy cái vết này lâu biến mất chút.

Cũng có thể cắn Tiểu Quai mỗi ngày, làm cho em ngày ngày đều cảm thấy cao hứng...ưm...."

Tô Yên duỗi tay bịt kín miệng hắn.Cô hiện tại không muốn nghe tên này nói bất kỳ điều gì nữa.······Ba ngày sau."

Leng keng, chúc mừng ký chủ, nhiệm vụ chi nhánh đã hoàn thành."

Tô Yên tham dự hoạt động, thuận tiện thông báo hủy hợp đồng với Hoa thị, thành lập phòng làm việc cá nhân.Lúc ấy, trên TV đang nói đến tin tức về những ồn ào xung quanh công ty của Hoa Duyên kèm kết quả điều tra của công an và cục thuế.Nữ MC đang lưu loát dẫn chương trình"Căn cứ theo kết quả điều tra, tổng tài kiêm chủ tịch Hoa thị Hoa Duyên, bị nghi ngờ có liên quan đến việc trốn thuế, hơn nữa còn cưỡng bách những nữ nghệ sĩ trong công ty tham gia đường dây mại dâm rửa tiền, vi phạm pháp luật, hiện đã bị giam giữ phục vụ điều tra."

Sau đó, nữ MC lại nói tiếp"Hoa Châu - Em gái của Hoa Duyên hai ngày trước lén lút muốn trốn sang nước ngoài lấy danh nghĩa là trở lại trường học để trốn điều tra, hiện giờ cũng đã bị bắt lại.

Mời quý vị khán giả tiếp tục đón xem."

Xem ra Hoa Duyên đã hoàn toàn xong đời rồi.Hiện giờ cây đổ bầy khỉ tan, những nữ nghệ sĩ nổi tiếng một chút đều chuyển đến công ty khác, phủi sạch quan hệ với Hoa thị.Dựa theo đạo lý, Tô Yên cũng là một nữ nghệ sĩ của Hoa thị, cũng sẽ bị nghi ngờ có tham gia đến đường dây mại dâm rửa tiền.

Nhưng trong khoảng thời gian này Tô Yên liên tục làm những việc chống đối lại Hoa Duyên và Hoa thị, khiến fans của cô và cư dân mạng căn bản đều không nghĩ tới chuyện Tô Yên sẽ bị cưỡng bách đi làm những điều cô không muốn.Đấy, nhìn vị tổng tài Hoa Duyên kia mà xem, muốn dùng sức ảnh hưởng của mình để cưỡng chế Tô Yên đóng giả vở kịch yêu đương rồi cùng hắn đính hôn, kết quả giờ bị cô tố đến phải chui đầu vào nhà giam.Ai dám bức bách cô??Tô Yên ngày càng nổi tiếng, một mình cô khiến cho toàn thể cư dân mạng phải bái phục.Một mình có thể chống lại cả một công ty, quả thật chính là già trẻ nam nữ đều ăn tất.Lúc Tô Yên kết thúc hoạt động, chuẩn bị trở về, ở ngoài cửa đã tụ tập một đám đông fans.Khi cô chuẩn bị lên xe, bỗng nhiên cửa xe mở ra, một người bước xuống.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1475: Nam chủ hắn luôn là tự bế 59


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmĐây còn không phải là Cố Ngu sao.Hắn đứng ở cạnh cửa xe, nhìn Tô Yên từ xa.Tô Yên sửng sốt một chút, đi qua đó.Còn chưa nói lời nào, Cố Ngu liền ôm chầm lấy cô.

Động tác này làm cho fans đứng xung quanh đều choáng váng.Tiếng thét chói tai từ lúc Tô Yên đi ra cũng không biết im phăn phắc từ khi nào.Sau đó mọi người đều nghe rõ lời người kia nói với Tô Yên"Anh yêu em."

Vậy cũng thôi đi, nhưng tên đó còn hỏi vặn lại Tiểu Yên"Em có yêu anh không?"

Tô Yên không nói lời nào, hắn liền ôm chặt cô không chịu buông tay.Một lúc lâu sau, mới nghe thấy cô nói một câu"Có"Nam nhân kia liền cao hứng không chịu được.Ngày hôm đó, chuyện Tô Yên yêu đương lập tức lên hot search.Một đống quần chúng đều tụ lại mắng Cố Ngu là hồ ly tinh, không biết xấu hổ, thông đồng với Tiểu Tô Yên nhà bọn họ."

Cmn, nam nhân kia là ai?

Tiểu bạch kiểm sao?

Ăn cơm mềm sao?"

"Đúng vậy, đúng vậy, còn dám công khai chủ quyền trước mặt mọi người.

Tiểu Yên là của chúng ta, ngươi là đồ tiểu tam, hồ ly tinh nam."

Không ít fans tức giận, thậm chí còn nói Tiểu Yên yêu đương rồi, nhưng bạn trai lại không phải là tôi...Mọi người trút hết căm giận trên hot search.

Không lâu sau, ảnh chụp diện mạo của Cố Ngu và gia thế của hắn cũng bị đào ra.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Mọi người nhìn gương mặt Cố Ngu, những người luôn xem trọng giá trị nhan sắc chớp mắt liền thay đổi chóng mặt."

Ây ây, Chàng trai này lớn lên nhìn quả thật không tồi nha."

"Hừm, người này không phải là hồ ly tinh biến thành đấy chứ?

Sao lại có thể đẹp đến khó thở như vậy?"

"Oa, nếu Tiểu Yên gả cho hắn cũng không tồi nha."

"Đúng đúng, chắc chắn Tiểu Yên cũng rất thích hắn, bằng không sẽ không bao giờ nói ra miệng như thế đâu."

"Đây là tình yêu đến từ hai phía nha."

Đối với chuyện yêu đương này của Tô Yên, các fans ngoại trừ oán giận vì bạn trai của cô không phải mình, thì tất cả mọi phương diện đều rất hài lòng với Cố Ngu.Quan trọng nhất là, Tiểu Yên thích.Sau một hồi tranh luận bình phẩm sôi nổi, fans tự giác chạy đến Weibo của Tô Yên chúc phúc.Có một bình luận của một fan được đẩy lên top."

Tôi không mong gì nhiều, chỉ hy vọng Tiểu Yên được hạnh phúc --- Chúc mừng thần tượng duy nhất của tôi."

Đại khái mọi người đã nhìn rõ bộ mặt ghê tởm của Hoa Duyên, đều không muốn đòi hỏi gì nhiều.

Chỉ cần không phải là loại chuyện ghê tởm như vậy xảy ra lần nữa, một chàng trai yêu thương, đối xử tốt với Tô Yên là được.Một tháng sau, Cố Ngu tốt nghiệp cấp ba.Tô Yên cùng Cố Ngu lãnh chứng.Theo luật pháp ở đất nước này, trai gái phải đủ 20 tuổi mới có thể đăng ký kết hôn.Vì sao lại bắt buộc phải lãnh chứng ư?Vì Quân Vực đại nhân chứ còn sao nữa.Ngày hôm đó, Tô Yên được Tiểu Hoa thông báo"Leng keng, chúc mừng ký chủ, 3 ngôi sao đã sáng.

Ký chủ có thể hỏi nguyện vọng của Quân Vực đại nhân ạ."

Sau đó, Tô Yên liền nghiêm túc hỏi nguyện vọng của hắn.

Người nào đó lúc đầu còn nói không có nguyện vọng gì.Tô Yên còn rất nghi hoặc.Người nào đó liền nói bằng cái giọng rất đương nhiên"Anh muốn ăn liền được ăn, ăn no rồi, cũng chẳng cần nguyện vọng gì."

Tô Yên"······"Cuối cùng, hắn ngồi im một lúc.Suy nghĩ nguyện vọng, muốn được cùng Tiểu Quai đi lãnh chứng.Lý do à, vì Tiểu Quai của hắn ở cái vị diện này có quá nhiều fans.

Phải show cho mọi người thấy rõ, Tiểu Quai đã có chủ, Tiểu Quai là của hắn!Sau đó liền đi đến cục dân chính lãnh chứng.Lãnh chứng xong, người nào đó muốn khoe khoang, còn cố ý đăng một bài Weibo, còn tag cả @ Tô Yên.Vì thế liền kéo theo không biết bao nhiêu thâm thù đại hận của fans."

Ngươi cướp Tiểu Yên của chúng ta, kết hôn cũng đã kết hôn rồi, ngươi còn cố tình đăng lên Weibo khoe khoang."

"Quả thực, hồ ly tinh chính là hồ ly tinh."

"Ỷ vào lớn lên có khuôn mặt đẹp, cố ý chạy tới câu dẫn Tiểu Yên."

Đại khái là cư dân mạng mắng hắn quá nhiều, thế cho nên chuyện ngắn về Couple Tô Yên và Cố Ngu cũng đã được viết ra bao nhiêu là phiên bản.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1476: Nam chủ hắn luôn là tự bế (kết)


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmCái gì mà Hồ ly tinh Cố Ngu x Tô đại lão đại minh tinh.

Một tiểu thuyết người lớn sắc thịt được viết vô cùng sinh động, còn được điểm đánh giá rất cao.Thỉnh thoảng sẽ thấy Weibo của Cố Ngu show ân ái với Tô Yên.

Chẳng thèm đáp trả, chỉ chọc tức fans.Một đám fan nghiến răng nghiến lợi, tức mà không làm gì được.Sau đó, liền có một bài đăng về Cố Ngu xuất hiện trên mạng, nói Cố Ngu là người bị bệnh, không thể tự gánh vác.Cứ như thế, ngày tháng dần dần trôi qua.Cho đến một ngày nọ, Tô Yên đột nhiên tuyên bố rút khỏi giới giải trí.Sau đó cả Weibo của Tô Yên và Cố Ngu đều không đăng thêm bất kỳ thông tin gì nữa.Các tờ báo lớn sôi nổi đánh giá về chuyện này.

Cuối cùng cũng chỉ có thể nói hai chữ 'tiếc nuối'········___ THẾ GIỚI 23- KẾT THÚC__Lúc Tô Yên tỉnh lại đã ở trong không gian.Tiểu Hoa thông báo"Leng keng, chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ."

Dứt lời, Tiểu Hoa lại tiếp tục nói"Ký chủ, trị số của chị tăng thêm 7.

Trước mắt là số liệu của chị.【 Dung lượng não: 59 】【 Giá trị thể lực: 90 】Ký chủ, thương thành không gian đã mở, hơn nữa đang có hoạt động bốc thăm trúng thưởng.

Ký chủ có muốn thử một chút không?"

Tô Yên"Mất bao nhiêu trị số?"

"Hai ạ."

"Không thử."

Tô Yên cự tuyệt ngay lập tức.Tiểu Hoa trầm mặc ba giây, sau đó mồi chài thêm"Ký chủ, giảm giá 50%.

Chỉ cần một giá trị."

"Sẽ nhận được cái gì?"

"Tiểu Hoa cũng không biết.

Nếu không ······ ký chủ thử xem?"

Tô Yên nhận ra được Tiểu Hoa vô cùng mong muốn cô đi.Tô Yên gật đầu"Được" "Ký chủ, mời chị đặt tay lên điểm đang phát sáng kia."

Tô Yên giơ tay lên.

Sau đó liền thấy không gian xuất hiện ánh sáng lập lòe.

Giây tiếp theo, trước mặt Tô Yên liền xuất hiện mấy chữ cái to đùng."

Cảm ơn đã tham gia, hân hạnh."

Tiểu Hoa bỗng nhiên vô cùng an tĩnh, không dám nói lời nào.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Tô Yên chưa từng chơi rút thăm trúng thưởng, nhìn mấy chữ trước mặt, sửng sốt một hồi lâu"Đây là sao?"

Tiểu Hoa"Ký chủ, chính là muốn cảm ơn chị đã tham gia bốc thăm trúng thưởng đó ạ."

Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát."

Không trúng?"

"Đúng vậy."

"..."

Tiểu Hoa vội vàng nói"Ký chủ, chị bấm xong em mới để ý đến nội dung ghi chú.

Bên trên ghi, xác suất trúng thưởng là 0.1%."

Tiểu Hoa càng nói càng lí nhíHuhu,.... nó không phải là một hệ thống vô dụng đâu.

Mong ký chủ đừng nghĩ như vậy.

T.TTô Yên bỗng nhiên hỏi"Tiểu Hồng cũng có thể chọn sao?"

Tiểu Hoa sửng sốt."

Theo lý mà nói, có thể."."

Vậy cho nó chọn một lần."

"Vâng, ký chủ, xin chờ một lát."

Tiểu Hồng nghe thấy Tiểu Hoa nói muốn nó bấm vào điểm sáng sáng kia.Nó đang ngủ ngon lành, không muốn biến thân, vậy nên liền ngóc đầu qua, dí mặt vào điểm sáng.Ba giây sau, trạm không gian vang lên tiếng chuông.Tiểu Hoa hưng phấn kêu lên"Chúc mừng ký chủ, đạt được một hộp quà lớn thần bí."

"Hộp quà lớn có thứ gì?"

Tiểu Hoa vô cùng hưng phấn, Tiểu Hồng thế nhưng lại trúng thưởng.

"Ký chủ có muốn mở không ạ?"

"Có""Leng keng, ký chủ xin đợi một lát."

Sau đó, hộp quà mở ra.

Một đóa hoa tươi nở vô cùng quyến rũ xuất hiện trong tầm nhìn của Tô Yên.Tiểu Hoa có chút kích động"Ký chủ, là hoa bỉ ngạn*.

Đây chính là chìa khóa để đi tới Minh Giới."

Tiểu Hoa vừa nói xong, giây tiếp theo, hoa bỉ ngạn kia phát ra ánh sáng chói mắt.

Chớp mắt, Tô Yên bị hút vào trong, mất ý thức.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1477: Hoa Bỉ Ngạn ở Minh Giới 1


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmKhi Tô Yên tỉnh lại, nhìn xung quanh.Hoang vắng.Mặt trời đỏ rực, bầu trời loang lổ sắc đỏ như một bức tranh vô cùng rực rỡ.Nàng nhìn một vòng, đây hình như là một thôn trang, nhưng một bóng người cũng không có.Gió thổi vô cùng lạnh lẽo, người nào nhát gan còn có thể sợ hãi mà nổi da gà.Tô Yên ngửi thấy mùi máu tươi, nàng cúi đầu nhìn qua quần áo mình đang mặc trên người, vải thô dệt bằng sợi bông cứng, còn rách nhiều chỗ, quần thô dày màu xám.

Vừa nhìn liền biết những ngày qua nguyên thân sống không hề tốt.Nàng hỏi"Tiểu Hoa?"

Đợi một lúc lâu, cũng không thấy Tiểu Hoa trả lời nàng.Mất liên lạc?Gió lạnh không ngừng thôi, nàng nghe loáng thoáng phía khu nhà cách đó không xa truyền đến âm thanh kêu rên vô cùng thống khổ.Mùi máu tươi càng lúc càng đậm.Cái nơi này, thật quỷ dị.Sau đó Tô Yên sờ soạng quanh người mình, muốn tìm một ít manh mối.Trên người chỉ có một đồng tiền treo bên hông và một tờ giấy màu vàng trong ngực, mặt trên viết một chữ 'LỆNH' đỏ thẫm, ngửi mùi, như là mùi máu.Phía sau tờ giấy cũng không viết gì.Nàng ngẩng đầu nhìn về phía âm thanh vừa truyền tới, hình như là ở phía bên phải.Nàng đi tới chỗ đó.Bởi vì không thể xác định chính xác là chỗ nào, nên vừa đi vừa nhìn khắp nơi.Cho đến khi 'ầm' một tiếng, giống như có thứ gì đó đập vào cửa.Tô Yên dừng bước chân, nhìn về phía tòa nhà kia.So với những ngôi nhà xung quanh, tòa viện này xa hoa hơn rất nhiều.Chắc chắn mùi máu tươi là từ trong viện này bay ra.Nàng đi tới cửa.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Tí tách, tí tách, tí tách, một dòng máu tươi theo bậc thang lát đá xanh chảy xuống, như một dòng suối nhỏ, chảy không ngừng.Bên trong còn vang lên giọng nói tuyệt vọng của nam nhân.'Ầm' một tiếng.Cửa tòa nhà mở ra, một người bò ra ngoài.Cả người.....

đầy máu.Mặc quần áo tơ lụa cao quý, tay đeo nhẫn ngọc, rõ ràng chính là một kẻ có tiền, tay đầy máu, lết người bò ra bên ngoài.Vừa bò, vừa phát ra âm thanh hừ hừ sợ hãi.Tô Yên không có cách nào hình dung được diện mạo của người kia, bởi vì... hắn không có mặt.Da mặt đã bị lột sạch, máu tươi không ngừng chảy dọc theo cằm xuống đất.Hình như còn bị mất cả lưỡi, trong miệng đầy máu.Đôi mắt cũng trợn trừng lên, máu từ đáy mắt chảy ra ngoài.Đây không còn dáng vẻ của một con người nữa, mà giống như quỷ lệ bò ra khỏi địa ngục.Mặt Tô Yên lạnh tanh, sau đó nàng móc ra tờ phù chú màu vàng có chữ 'LỆNH' ra khỏi túi "Định" Nói xong liền dán phù chú lên trán của người kia.Nhưng hình như không có tác dụng, hắn vẫn run rẩy sợ hãi bò ra ngoài như cũ.Tô Yên cúi đầu nhìn phù chú trong tay, cái này hẳn là phù chú đi.Nàng đã nhìn qua, chính là dùng để trấn yêu trừ ma.Nàng nhớ tới bộ phim truyền hình mình từng xem qua, đó là Tiểu Hoa mở cho nàng xem lúc nó được biến thành con người.Lúc này đột nhiên có một tiếng cười nhẹ nhàng vang lên từ trong nhà.Tiếng cười này rất êm tai, nhưng trong tình huống này lại làm người ta sởn gai ốc.Chỉ thấy một nữ tử mặc quần áo trắng, cổ tay áo vén lên, lộ ra một đoạn cánh tay trắng đến bất thường, lục lạc treo bên hông phát ra tiếng vang, trên người khoác áo lụa mỏng, phác họa dáng người thập phần quyến rũ.Bên trên chỉ mặc một chiếc áo yếm màu trắng, da thịt trắng nõn lấp ló lộ ra ngoài, làn váy của cô ta quét trên mặt đất, không dính một chút máu.Nữ tử vô cùng quyến rũ, nhất cử nhất động đều mang theo câu dẫn.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1478: Hoa Bỉ Ngạn ở Minh Giới 2


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmTô Yên ngẩng đầu nhìn xung quanh.Lúc này mới để ý, bên trong viện, người chết nằm la liệt, tạp dịch, người hầu, thị vệ, tất cả đều nằm trong thính đường.Người ăn mặc cao sang này chắc là chủ nhân của tòa viện, không có ai là ngoại lệ, tất cả mọi người đều đã chết hết.Một đám người đều bị lột sạch da mặt, nhìn vô cùng đáng sợ.Nếu ai đó nhát gan, chắc chắn còn sợ đến mức lên cơn nhồi máu cơ tim.Nữ nhân kia cúi người chào Tô Yên"Tiểu nữ tên Họa Nhu, không biết....."

Cô ta do dự một lát, giống như có chút khó xử.Sau đó ngẩng đầu lên, nói tiếp"Không biết Hoạ Nhu có thể gỡ da mặt của ngài để mang thử một chút được không?"

Một nữ tử nhỏ nhắn ôn nhu lại nói ra câu nói làm người ta rét lạnh.Tô Yên sờ sờ mặt mình, lắc đầu"Không thể."

Nói xong, nàng móc ra một cái phù chú màu vàng dán vào đầu cô ta.Nàng hô một tiếng"Định"Nhưng mà cái phù chú này vẫn không có tác dụng.Chỉ thấy ả ta cười sằng sặc.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Họa Nhu mở miệng"Nếu ngài đã ra tay với ta, vậy ta sẽ không khách khí."

Nói xong, ả nâng cánh tay trắng nõn lên, chớp mắt liền đánh úp về phía Tô Yên.Tốc độ rất nhanh, người bình thường không thể có tốc độ như vậy được.Chớp mắt liền xuất hiện gần sát Tô Yên, giọng nói Họa Nhu vẫn ôn hoà như trước"Dung mạo của ngài, vô cùng thích hợp với ta."

Vừa dứt lời, móng tay nàng ta liền dài ra, gần chạm tới mặt Tô Yên.'Phanh' một tiếng, Họa Nhu bị một lực đạo khổng lồ đánh ngã xuống mặt đất.Cổ bị bóp chặt, bụng vô cùng đau đớn, giống như giây tiếp theo thôi cô ta sẽ bị Tô Yên bóp chết.Mới đầu ả ta còn tưởng rằng nàng là một nữ nhân yếu ớt không có sức phản kháng, ai ngờ...Họa Nhu vô cùng sửng sốt, sau đó giơ tay vuốt ve cánh tay Tô Yên.Tiếng cười giòn như chuông bạc lại vang lên."

Muốn bóp chết ta?

Ngươi có thể thử xem."

Tiếng nói vừa dứt, 'rắc' một tiếng, Tô Yên bẻ gãy cổ Họa Nhu.Nàng buông tay ra, đứng lên, nhìn xung quanh.Hình như, nên hỏi chuyện xong rồi hãng bóp chết cô ta mới đúng.Nơi này là nơi nào nhỉ?Tô Yên mờ mịt.Người vừa bò ra cửa giờ đã nằm liệt trên mặt đất, không biết còn sống hay đã chết.Dù có tồn tại, cũng sống không được bao lâu.Nàng đi vào bên trong.Càng đi càng cảm thấy quái đản.Có vấn đề ở chỗ nào nhỉ?Nàng nhìn tay mình.Hình như.... thân thể của nữ nhân tên Họa Nhu kia... vô cùng lạnh lẽo, còn có chút xanh xao hôi hám, không giống như người sống mà càng giống người chết hơn.Vừa nghĩ đến đó, phía sau nàng bỗng nhiên truyền đến tiếng gào rít.Một thân thể mặc y phục trắng toát nhưng khuôn mặt chỉ còn lại nguyên xương....

đánh úp lại phía nàng, móng tay dài ngoằng đỏ tươi như máu.Cái thứ không biết nên gọi là gì này hẳn là Họa Nhu vừa bị nàng vặn gãy cổ.Họa Nhu tấn công liên tiếp, giây tiếp theo'Phanh'Họa Nhu lại bị Tô Yên đạp cho một cước bắn vào tường.Sợ cô ta không chết hẳn, Tô Yên còn cố ý dùng thêm sức, trực tiếp đá bay cô ta ra ngoài sân.Tô Yên đứng im nhìn cái lỗ thủng to đùng bị nàng đá ra.Ba giây sau, Họa Nhu lại lồm cồm bò dậy từ trên mặt đất, chấp nhất đánh về phía Tô Yên.'Phanh!'Lại bị Tô Yên đá bay ra ngoài.Cứ như thế lặp lại không biết bao nhiêu lần.Mỗi một lần Họa Nhu xông tới, Tô Yên lại dùng nhiều lực hơn lần trước.Một lần lại một lần.Rốt cuộc, đến khi trời tối, Họa Nhu không bò dậy được nữa.Tô Yên cũng không buồn đi xem cô ta còn sống hay đã chết.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1479: Hoa Bỉ Ngạn ở Minh Giới 3


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmKhông đúng, không thể dùng đến từ 'còn sống' để hình dung.Cô ta rốt cuộc là thứ gì?Yêu?Người chết?Xác chết vùng dậy??Những điều Tô Yên biết không thể giúp nàng phân biệt được thứ này rốt cuộc là gì.Nàng đứng đó nhìn những người đã chết.Tất cả đều bị lột sạch da mặt.Nàng tiếp tục đi vào bên trong, đi một vòng xung quanh viện, xác định không còn một ai sống sót.Đến lúc chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên ở trong góc có một thi thể giật giật.Sau đó rên rỉ lên tiếng"Cứu mạng"Tô Yên dừng bước, đứng im ở đó không động đậy.Sau đó liền nhìn thấy một thằng nhóc đang cố đẩy những thi thể bên trên để bò ra.Cả người nó đều là máu, nó không lớn, khoảng chừng 12,13 tuổi.Đứa trẻ quỳ trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, hai mắt rưng rưng"Chị chị, cầu xin người, cứu... cứu ta với."

Tô Yên chớp chớp mắt, sau đó móc trong túi ra một viên kẹo, bóc ra ăn xong rồi mới nói chuyện"Ngươi biết đây là đâu không?"

Đối với việc thằng nhóc này mong nàng cứu nó, nàng im bặt không nhắc tới.Đứa trẻ gật đầu"Nơi này là thôn Cổ Lĩnh."

Tô Yên lại hỏi"Vì sao mọi người đều chết?"

Thằng nhóc run rẩy trả lời"Bởi vì, bởi vì có một yêu quái chuyên lột da người tới đây!.Ả, ả ta giết rất nhiều người."

Vừa nói, nó vừa run rẩy khóc nức nở, vòng tay ôm lấy hai chân, trông vô cùng đáng thương.Tô Yên lại hỏi"Làm thế nào để đi ra được chỗ này?"

"Đi theo hướng tây, cũng có một thôn, nhưng ta sợ người dân ở thôn đó cũng bị yêu quái lột da kia ăn thịt hết rồi."

Tô Yên gật gật đầu.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]"Ừm, ta đi xem thử."

Nàng nói xong, xoay người muốn đi.Thằng nhóc kia vô cùng sửng sốt"Chị chị!!!

Cầu xin chị mang ta đi cùng!"

Nói xong, liền muốn đứng lên, nhưng hai chân mềm nhũn, lại ngã bịch xuống đất.Thằng nhóc đành ngồi đó khóc không ngừng, tiếng khóc của nó rất lớn.Tô Yên nhìn nhìn, nói"Ngươi là thương tâm hay là sợ hãi?"

Thằng nhóc không nghĩ tới Tô Yên sẽ hỏi nó như vậy.Nó ngẩng đầu lên"Chị chị?"

Tô Yên lại hỏi"Là thương tâm hay là sợ hãi?"

Nó run run"Sợ hãi, cũng vô cùng khổ sở."

Tô Yên nhìn thoáng qua xung quanh, nghiêm túc nói"Ta thấy ngươi có vẻ không sợ hãi một chút nào."

Lúc đầu nó khóc không ngừng, nhưng chỉ là vì tất cả những người xung quanh đều đã chết.Với một người bình thường mà nói, cảnh tượng trước mắt này đủ khiến người ta sợ hãi, buồn nôn.Nhưng thằng nhóc này chỉ đơn thuần là có chút thương tâm, thương tâm vì bọn họ bị giết.Đối với cảnh tượng người chết thê thảm như thế này, độ tiếp nhận còn rất cao.Thằng nhóc tỏ vẻ nghe không hiểu"Chị chị đang nói cái gì vậy?"

Tô Yên chỉ chỉ chân hắn"Ngươi sợ tới mức mềm cả chân, hay là không đi nổi?"

Lúc nó vừa có ý định muốn đứng lên, tư thế vô cùng kỳ quái.Ách.... có chút giống như lúc Tiểu Hồng uốn éo cái thân mình của nó thành hình chữ S mà đi.Thằng nhóc cúi đầu xuống, cười ha hả"Ai da, bị phát hiện mất rồi."

Vừa dứt lời, nó liền biến nguyên hình, đôi chân biến thành cái đuôi rắn."

Tê tê tê tê tê"Phun lưỡi rắn công kích Tô Yên.Tô Yên nhìn.Là loài rắn có độc.Sau đó nàng lắc lắc cái tay.Con rắn kia nhe răng nanh có độc ra định cắn Tô Yên, nhưng lại cắn vào một thứ vô cùng lạnh lẽo có hoa văn đen hồng đan xen.'Bang' một tiếng, Xà Nam bị một vật vô cùng to khoẻ đập ngã dúi dụi trên mặt đất.Còn chưa kịp phản ứng lại.'Bang bang bang' vật kia liên tục đập nó thêm mấy nhát, thiếu chút nữa đập nó tới mức hôn mê luôn.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1480: Hoa Bỉ Ngạn ở Minh Giới 4


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmMột hồi lâu sau, thấy mình cũng không bị đập nữa, Xà Nam ngẩng đầu lên, muốn nhìn xem rốt cuộc đó là thứ gìChỉ thấy một cái đầu rắn khổng lồ xuất hiện trước mắt nó."

Tê tê tê tê tê"Cái lưỡi rắn đỏ tươi phun phì phì'Bang' một cái nữa, Xà Nam ngất xỉu.Nhìn thế này liền biết Xà Nam mới biến thân chưa được bao lâu, hai cái chân còn chưa cử động linh hoạt, cho nên vừa gặp tình huống khẩn cấp, một giây sau liền biến thành xà nhân.Tiểu Hồng đắc ý quơ quơ đầu, nhanh chóng thu nhỏ thân thể rồi biến thành xà nhân, vui vẻ hô"Yên Yên!!"

Tô Yên nhìn con rắn kia, rồi quay ra nhìn Tiểu Hồng."

Con rắn này có vẻ rất yếu ớt."

Tiểu Hoa lắc lắc cái đuôi"Em là lợi hại nhất."

Tô Yên nghi hoặc"Vì sao nó có thể biến ra hai chân, mà em vẫn không biến được?"

Tiểu Hồng bị những lời này của Tô Yên chọc đúng nỗi buồn trong lòng thì cảm thấy vô cùng uỷ khuất.Ôm lấy cái đuôi của mình, vô cùng đáng thương nói"Yên Yên!

Chị hư!"

Tô Yên thấy Tiểu Hồng trông rất khổ sở, nàng cũng không cố ý muốn rạch vào vết sẹo trong lòng nó.Chỉ là chân thành nghi hoặc một chút.Con rắn nàng nuôi lâu như vậy còn không luyện ra được một đôi chân???Đang nói, Tô Yên hỏi"Tô Cổ đâu?"

"Hắn không muốn ra."

"Đang ngủ?"

Tô Cổ có vẻ lại muốn ngủ đông.Nói chuyện với Tô Yên một lúc, Tiểu Hoa liền ném chuyện biến thân ra sau đầu.Nháy mắt liền quậy như rồng như hổ, quấn lấy Tô Yên.Tiểu Hồng bị một đồ vật gì đó trên đầu Tô Yên thu hút lực chú ý."

Ơ!

Yên Yên, trên đầu chị có cái gì đó lấp lánh kìa."

Tô Yên nghi hoặc, sau đó nói"Lấy nó xuống đi."

Tiểu Hồng định nâng cái đuôi lên để lấy, nhưng lại nhớ ra Ủa, mình có tay mà???Liền giơ tay lên lấy cái thứ trên đầu Tô Yên xuống.Tiểu Hồng nói"Yên Yên, là một cây trâm hình hoa đỏ thẫm."

Tô Yên nhìn đồ vật kia.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Là một cây trâm, phần đầu được điêu khắc thành hình bông hoa bỉ ngạn đang tỏa ra ánh sáng màu đỏ."

Ký chủ, ký chủ!!"

Tô Yên nghe loáng thoáng có tiếng gọi, nhìn xung quanh một vòng.Lại nghe thấy tiếng gọi"Ký chủ, ký chủ!!"

Mỗi lần âm thanh này vang lên, cây trâm sẽ phát sáng.Tô Yên nhìn Tiểu Hồng"Em có nghe thấy gì không?"

Tiểu Hồng mờ mịt nhìn khắp nơi"Có cái gì đâu?"

Tiểu Hồng cho rằng Xà Nam nằm bên cạnh cái đuôi của mình tỉnh lại, mở miệng nói gì đó.Muốn cho Xà Nam hoàn toàn im miệng, Tiểu Hồng lại đập cho nó một cái nữa.Tô Yên thấy lực chú ý của Tiểu Hồng đã chạy đi chỗ khác, nàng đưa cây trâm tới gần lỗ tai Tiểu Hồng."

Có nghe thấy âm thanh gì không?"

Tiểu Hồng mê mang"Cây trâm thành tinh?"

Tô Yên đưa cây trâm tới gần lỗ tai của mình, sau đó liền nghe thấy cây trâm thật sự truyền tới âm thanh"Ký chủ, ký chủ, là Tiểu Hoa, là Tiểu Hoa, Tiểu Hoa ở cây trâm!"

Tiểu Hoa sợ nó chỉ giải thích muộn một chút nữa thôi sẽ bị ký chủ vứt bỏ.Tô Yên nghe thấy giọng nói của Tiểu Hoa, bèn nhìn chằm chằm cây trâm trong chốc lát.Nghi hoặc"Vì sao em lại ở trong đó?"

Tiểu Hoa tủi thân thiếu chút nữa liền khóc"Em cũng không biết, chỉ biết là bị thứ gì đó hút đi.

Lúc hoạt động trở lại, muốn liên hệ với ký chủ, mới phát hiện không liên hệ được."

Tô Yên nghe Tiểu Hoa nói xong, nhớ lại tình huống trước lúc mình tới đây.Lần xuyên tới vị diện này quá bất ngờ.Nàng nhớ rõ, bởi vì Tiểu Hồng chơi bốc thăm trúng thưởng nhận được một món quà lớn.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1481: Hoa Bỉ Ngạn ở Minh Giới 5


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmSau đó, mở hộp quà ra liền thấy một đóa hoa Bỉ Ngạn, nghe Tiểu Hoa nói, đó chính là chìa khóa để tới Minh Giới, còn chưa kịp suy nghĩ điều gì, đã bị đưa thẳng tới đây.Tô Yên nghĩ đến đóa hoa Bỉ Ngạn kia, lại nhìn cây trâm.Cây trâm này, rất mĩ diễm, giống hệt với đóa Hoa Bỉ Ngạn nàng nhìn thấy ở trong không gian.Nàng duỗi tay, sờ lên cây trâm.Hoa văn vô cùng rõ ràng, sinh động như thật.Một lúc lâu sau, nàng mới hỏi"Tiểu Hoa, em biết đây là nơi nào không?"

"Ký chủ, Tiểu Hoa cũng không biết."

Tiểu Hoa im lặng một chút, sau đó lại nói tiếp"Lúc trước Tiểu Hoa chưa kịp nói với ký chủ, hộp quà kia còn có một thứ nữa."

"Là cái gì?"

"Một quyển bút ký."

"Đọc nghe thử xem."

"Hoa Bỉ Ngạn, loài hoa duy nhất mọc trên đường tới địa ngục.Nếu nghĩ thông suốt muốn tới Minh Giới, cần đến bờ đối diện với biển hoa."

Đọc xong, Tiểu Hoa lại nói"Ký chủ, vốn dĩ trong quyển bút ký này chỉ có một câu này, nhưng lúc ký chủ đánh Họa Nhu kia, trên bút ký lại xuất hiện thêm mấy chữ."

"Chữ gì?"

"Đưa linh hồn quá cố về nơi nên đến, cổng lớn Minh Giới đón linh hồn trở về."

Tô Yên nghe xong, cúi đầu nhìn Xà Nam đang nằm trên mặt đất.Mở miệng"Tiểu Hồng, em nhìn xem máu của nó có màu gì?"

Tiểu Hồng nghe Tô Yên nói vậyNhìn màu máu?Sau đó, Tiểu Hồng dùng cái đuôi nhấc Xà Nam lên khỏi mặt đất rồi ném xuống'Bịch' một tiếng, Xà Nam rơi mạnh xuống đất.

Trên đầu nó lập tức máu chảy đầm đìa.Tiểu Hồng nói"Yên Yên, là màu đỏ."

Tô Yên nhìn, nói"Nó là vật sống."

Tiểu Hồng nghe thấy, vội vàng gật đầu tiếp lời"Đúng vậy, vẫn còn thở."

Tiểu Hồng nhớ tới việc Tô Cổ trước khi ngủ đông đã giao phó cho nó, muốn nó ngoan ngoãn nghe lời Tô Yên, không được quấy rối.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Yên Yên nói gì cũng đúng.Tiểu Hồng thừa dịp Tô Cổ không ở đây, muốn thay đổi hình tượng da dày thịt béo, suốt ngày ăn, không biết làm gì của nó với Yên Yên.Nó cũng muốn trở thành người thông minh như Tô Cổ vậy.Đưa linh hồn quá cố về nơi nên đến, cổng lớn Minh Giới đón linh hồn trở về.Linh hồn quá cố không phải nói Họa Nhu sao?

Vậy là muốn đưa cô ta rời khỏi nơi này trở về nơi nên về?

Một cái linh hồn thì nên trở về đâu?

Về địa ngục sao?Nghĩ như vậy, Tô Yên đi ra ngoài.Tiểu Hồng mê mang, vội vàng mở miệng"Yên Yên, chị đi đâu vậy?"

"Đi tìm đồ."

"Ơ, vậy, vậy con rắn này thì sao?"

"Mang nó đi theo, chờ nó tỉnh, hỏi nó chút chuyện."

"Vâng."

Tiểu Hồng nghe Tô Yên nói xong, túm lấy cái đuôi của Xà Nam, kéo nó đi theo, cũng không thèm để ý xem nó có ổn không, liệu có chết không.Những chuyện này thật sự không nằm trong phạm vi mà Tiểu Hồng có thể suy nghĩ được.Thật xấu hổ, Tiểu Hồng từ lúc sinh ra, bởi vì da dày thịt béo nên rất ít bị thương.

Cái kiểu cọ xát hai, ba cái đã đổ máu như thế này, Tiểu Hồng thực sự không thể hiểu nổi.Một canh giờ sau, sắc trời đã tối đen.

Trăng hôm nay vừa tròn vừa sáng, ánh trăng bạc chiếu trên mặt đất, chiếu lên người Tô Yên đi phía trước.Bỗng nhiên, Tiểu Hồng đi đằng sau lên tiếng"Yên Yên, con rắn này hình như không thở nữa, làm sao bây giờ?"

Tiểu Hồng vốn dĩ không muốn nói ra, chỉ cảm thấy hơi thở của con rắn này càng ngày càng yếu, nếu không nói với Yên Yên, nhỡ xảy ra chuyện gì, sợ là sẽ bị Yên Yên đánh.Tô Yên dừng bước chân, quay đầu lại.

Ánh mắt dừng ở trên người Xà Nam, sau đó liền bị một đường máu uốn lượn phía sau hấp dẫn.Cả đoạn đường đã đi qua, toàn là máu của Xà Nam chảy ra.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1482: Hoa Bỉ Ngạn ở Minh Giới 6


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmHai canh giờ, mất nhiều máu như vậy mà vẫn còn thở, con rắn này mạng cũng lớn ghê.Nàng ngồi xổm xuống xem vị trí bị thương nặng nhất của Xà Nam.Là ở gáy, hình như bị rách ra.Nàng lật nó lại, da rắn phía sau lưng nó đều đã bị mài mòn, máu me nhầy nhụa, trông vô cùng thảm.Tiểu Hồng lặng lẽ buông lỏng bàn tay, giống như biết mình làm hỏng chuyện, vội vàng lùi ra sau một bước, muốn tìm một chỗ để trốn đi.Tìm nửa ngày cũng không tìm được, lúc này mới nhớ ra, trước kia nếu xảy ra chuyện gì, nó chỉ cần trốn sau lưng Tô Cổ là được, hắn đều sẽ giúp nó xử lý tốt.Nhưng, Tô Cổ đã đi ngủ đông mất rồi, chỉ còn lại có một mình nó.Nhưng... nó không hề biết con rắn này lại yếu ớt như vậy, không thể kéo đi.Từ trước đến giờ nó cũng không bị thương, cũng rất ít khi chảy máu, đừng nói chỉ là cục đá ném qua, dù có là đao đâm kiếm chém, nó cũng không chảy máu.Năm đó bị một tên thúi tha chọc thủng cái đuôi, đều đã qua rồi.

Hiện tại, da nó dày tới mức nó cắn cũng không thủng.

Ừm, rất cường đại.Tô Yên chưa từng vào vai bác sĩ thú y, thế cho nên cũng không biết phải làm sao.Nên cứu nó như thế nào?Nàng hỏi Tiểu Hồng"Tiểu Hồng, nên cứu con rắn này thế nào?"

Nàng nói nửa ngày cũng không nghe thấy tiếng trả lời.Vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Tiểu Hồng rối rắm đứng đó cầm lấy cái đuôi, đắm chìm vào thế giới của riêng nó.Tô Yên lại gọi "Tiểu Hồng?"

Tiểu Hồng ngẩng đầu, lập tức nói"Yên Yên, em không biết nó lại yếu ớt như vậy, em cũng không muốn vậy!!"

Giọng nói của nó còn có chút hoảng loạn.Tô Yên nhìn nó, lên tiếng"Em cảm thấy chuyện này là mình làm sai sao?"

Tiểu Hồng do dự một chút rồi gật gật đầu."

Nhẽ ra em nên nhẹ tay với nó hơn một chút."

Nếu cho Tiểu Hồng một cơ hội nữa, Tiểu Hồng hứa sẽ xuống tay nhẹ nhàng hơn.Tô Yên nghiêm túc nói"Nếu em cảm thấy áy náy, biết mình đã làm sai thì nên nói xin lỗi."

Tiểu Hồng mê mang, sau đó chậm rì rì mở miệng"Thật xin lỗi."

Nói xong, nó mới hỏi"Em làm sai rồi sao?"

Tô Yên lắc đầu[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]"Nó là kẻ địch, nhưng ta muốn hỏi nó một vài chuyện.

Cho nên, chỉ cần nó còn thở, còn nói chuyện là được.

Nói như vậy thì em không sai."

Tiểu Hồng nghe xong, lập tức vui vẻ ôm lấy cái đuôi của mình âu yếm.Vui quá, nó không làm sai nha~.Không cần hỏi cũng biết nó đang rất vui vẻ.Tiểu Hoa nói"Ký chủ, căn cứ vào các tư liệu, vết thương trí mạng của loài rắn là vị trí bảy tấc.

Cho nên, chỉ cần nó không bị thương ở vị trí đó, thì vết thương ở những nơi khác một thời gian sau sẽ tự lành."

Tô Yên nghe xong, cúi đầu nhìn Xà Nam.Tiểu Hoa nói hẳn là đúng, vậy thì nàng cũng không cần cứu nó, nghe Tiểu Hoa là được.Sau đó liền mặc kệ Xà Nam nằm trên mặt đất.Nàng dựa vào cây đại thụ, chuẩn bị nghỉ ngơi trong chốc lát.Đúng lúc này, ở phía xa xa bỗng nhiên truyền tới tiếng đàn tranh.Tiếng đàn trầm bổng trong cảnh đêm như vậy, vô cùng hợp ý.Nghe một hồi, Tiểu Hồng cảm thấy có chút buồn ngủ, sau đó tung tăng chạy đến bên cạnh cây đại thụ, lát sau liền ngủ luôn.Tô Yên cũng nhắm hai mắt lại, tiếng đàn vẫn réo rắt như gần như xa, rồi không biết đã ngừng lại từ lúc nào.Một dáng người mang theo ánh trăng, dạo bước đi tới.

Quần áo đỏ rực thêu họa tiết bằng tơ vàng, chân đeo ủng màu đen viền vàng, cổ áo mở rộng, ăn mặc vô cùng lỏng lẻo, giống như chỉ cần kéo nhẹ một cái, quần áo liền rơi hết ra.Là một nam nhân, hắn dùng một cây trâm cài cố định búi tóc đen sau đầu, khuôn mặt kinh diễm tuấn mỹ, xuất hiện trước mặt Tô Yên.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1483: Hoa Bỉ Ngạn ở Minh Giới 7


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmHắn ngồi xổm xuống nhìn Tô Yên đang ngủ.Suy tư"Có ngủ thật không vậy?"

Vừa dứt lời, Tô Yên mở mắt ra.Giây tiếp theo liền giơ tay lên, hai lực đạo va chạm với nhau.Người nọ nhướng mày, nở một nụ cười sâu xa."

Hóa ra là một người lợi hại."

Đôi mắt phượng hơi hơi nhếch lên, đôi mắt đen nhánh đối diện với Tô Yên.Đúng lúc này, cái lắc tay thủy tinh màu đen hình giọt nước trên cổ tay phải của Tô Yên bỗng nhiên xuất hiện.Phát ra ánh sáng đỏ như máu, tựa như giây tiếp theo thôi sẽ biến thành một giọt máu nhỏ giọt xuống đất.Tô Yên sửng sốt, ngẩng đầu nhìn nam nhân kia.Mà lực chú ý của người kia vẫn còn đang ở trên cây trâm hình Hoa Bỉ Ngạn của nàng.Gã cười, đôi mắt phượng hơi cong lên, cánh môi hồng nhạt chậm rãi gợi lên một độ cong, khuôn mặt tuấn mỹ giống như muốn hút hồn người ta.Nam nhân thu hồi tay, sửa sang lại cổ tay áo, nói "Nữ tử ban đêm một mình bên ngoài không an toàn.

Đã trễ thế này, chi bằng đến hàn xá ở lại một đêm?"

Tô Yên nhìn gã một hồi lâu rồi gật đầu."

Được."

Trả lời xong, Tô Yên thấy ánh mắt của nam nhân vẫn đang dừng trên người Tiểu Hồng và Xà Nam nằm bên cạnh mình.Gã do dự"Đây là....?"

Tô Yên đáp"Rắn của ta."

Người nọ giống như bừng tỉnh,"Cô nương có thể mang theo bọn chúng cùng đến hàn xá."

Sau đó, mỗi tay Tô Yên túm đuôi một con, đi về phía nhà của nam nhân nọ.Tiểu Hoa nhỏ giọng thì thầm"Ký chủ, chị chắc là sẽ không dễ dàng đi theo người khác đâu.

Vị này là Nam Chủ đại nhân phải không?"

Căn cứ vào kinh nghiệm trong dĩ vãng, ngoại trừ ở trước mặt nam chủ, thì trước mặt bất kỳ ai, ký chủ đều vô cùng tỉnh táo và lý trí.Dọc theo đường đi, nam nhân kia mở lời trước"Tại hạ là Tang Minh, là người sống trong thôn này."

"Tô Yên, vừa tới."

Tang Minh cười, giống như tâm tình rất tốt"Không biết vì sao Tô cô nương lại tới đây?"

Tô Yên trả lời"Không biết."

Nàng vốn không hiểu vì sao lại tới thế giới này, cũng không hiểu vì sao lại xuất hiện ở nơi đây.Tang Minh hỏi lại"Sao cơ?"

Một lúc sau, Tô Yên liền nghe thấy gã nói tiếp[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]"Nếu cô nương đã xuất hiện ở chỗ này, vậy xem như là chuyện ông trời sắp đặt."

Tô Yên gật gật đầu"Có khả năng."

Hai người vừa nói vừa đi vào một nơi sương mù mênh mông bao phủSương mù che kín đường đi phía trước.Nàng nghe thấy Tang Minh nói"Tô cô nương, phía trước chính là hàn xá."

Tô Yên nhìn về phía xa xa, chỉ thấy một bóng dáng mơ hồ.Đi tiếp liền thấy được tòa viện kia.Từ 'hàn xá' làm sao có thể dùng để hình dung chỗ này?

Đây hẳn là một phủ đệ mới đúng.Trước cửa có hai con sư tử bằng đá rất lớn, rất uy vũ.

Đến trước cửa liền thấy trên cổng có một tấm to ghi hai chữ 'Tang trạch'.Đi qua bậc thang, Tang Minh liền duỗi tay đẩy cửa ra, cửa gỗ vang lên tiếng kẽo kẹt, chẩm rãi mở ra.Đi vào trong, núi giả, đường đá quanh co, nhiều bụi hoa được trồng thành hàng lối, suối chảy róc rách nghe vô cùng vui tai.Mỗi một chỗ đều được thiết kế tỉ mỉ, làm người ta liếc mắt một cái liền cảm thấy đây chính là tiên cảnh chốn nhân gian, vô cùng kinh diễm.Đi thêm vài bước chân liền thấy mùi hương hoa thoang thoảng trong không khí, sương khói mờ mờ ảo ảo lượn lờ xung quanh, đẹp không tả xiết.Tang Minh nói"Tô cô nương, mời."

Tô Yên đi vào.Đến thính đường, so sánh với tiên cảnh ở bên ngoài, thính đường này có vẻ hơi đơn sơ.Ngoài một bàn, một ghế, một cây Tiêu Vĩ cầm*, thì không còn gì nữa.Trong phòng trống trải vô cùng.*Tiêu Vĩ cầm

(Ngoài lề) Ngân minn: Không biết có bạn nào giống mình không, trước xem Trần Tình Lệnh vô cùng vô cùng thích VNB, vừa giỏi vừa lắm tài, ngoan ngoãn lại đẹp trai.

Cảm giác như kiểu được hồi xuân ngày còn mười mấy tuổi đu Big Bang với 2NE1 vậy á.

Mê mẩn gần năm trời rồi mọi chuyện dừng lại khi biết cậu ấy chia sẻ "Đường Lưỡi Bò" trên Weibo.

Cảm giác hụt hẫng vô cùng luôn huhu 🙁(( Buồn mất bao lâu, giờ nghĩ lại vẫn buồn nè 🙁((.

Nhưng đu idol là một chuyện, mà yêu nước lại là một chuyện.

Mình không thể tiếp tục đu một idol ủng hộ đất nước của họ cướp đi chủ quyền biển đảo của mình được.

T.T Vừa vặn nhớ ra trong TTL, VNB đánh cổ cầm nên đăng lên cho mn biết cổ cầm là như thế nào thôi. 🙁 Buồn thật nhiều.Thật ra là mình tìm nhạc cụ truyền thống của TQ thì không có loại đàn nào gọi là 'Tiêu Vĩ cầm' cả.

Chỉ có đàn Vĩ Cầm là đàn Violon bây giờ đó.

Mà ngày xưa thì làm gì có đàn violon.

Liên hệ với các bộ truyện và phim cổ trang thì mình nghĩ chỉ có thể là 'Cổ Cầm' này thôi.

Liên thiên thế thôi.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ và nhớ vote sao ủng hộ team mình nha.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1484: Hoa Bỉ Ngạn ở Minh Giới 8


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmLúc này, Tang Minh mở miệng"Tô cô nương, tại hạ chưa bao giờ mời người khác tới hàn xá, hy vọng cô nương không ghét bỏ hàn xá đơn sơ."

Tô Yên lắc đầu"Sẽ không."

Tang Minh gật gật đầu, sau đó lại nói"Cô nương ở chỗ này nghỉ tạm đi."

"Được."

"Mời cô nương đi bên này."

Sau đó Tang Minh đưa Tô Yên đi sang bên phải, dọc theo hành lang dài tiếp tục đi.Nếu chỉ đơn thuần nhìn qua hai bọn họ, trai tài gái sắc, như một đôi trời sinh, nhưng trong tay nữ tử lại cầm kéo theo hai con quái vật nửa người nửa rắn, nhìn qua có chút quỷ dị.Cho đến khi Tang Minh dừng lại ở trước cửa một gian phòng, gã duỗi tay, đẩy cửa ra."

Cô nương nghỉ tạm ở chỗ này đi."

Đồ vật trong phòng không nhiều lắm nhưng rất sạch sẽ, trong phòng thường xuyên có người dọn dẹp, không hề có bụi bặm.Tang Minh lại nói tiếp"Nếu cô nương ở đây có cái gì không quen, hãy nói với tại hạ.

Phòng của tại hạ ở ngay bên cạnh cô nương."

Tô Yên gật đầu"Được"Sau đó Tang Minh liền cáo từ rời đi, không hề quấy rầy nhiều.Từ đầu đến cuối, biểu hiện vô cùng giống với chính nhân quân tử.Lúc này, Tiểu Hoa không nhịn nổi nữa"Ký chủ, em có cảm giác nơi này quái quái."

Tô Yên nhìn xung quanh, lên tiếng"Ừ"Nửa ngày sau, Tiểu Hoa lại nói tiếp"Ký chủ, chị suy nghĩ gì vậy?"

Tô Yên ngồi vào mép giường"Suy nghĩ tới kẻ lột da người."

"Ký chủ nghĩ ra biện pháp tìm được cô ta rồi sao?"

"Chưa."

Chỉ có tìm được Họa Nhu, nàng mới có thể đi đến Minh Giới.Đối với chuyện này, Tô Yên không vội, Minh Giới đi cũng được mà không đi cũng được.Nhưng hiện giờ bị hút vào nơi này, chắc chắn chỉ có thể đi đến Minh Giới mới tìm được biện pháp.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Tô Yên nằm ở trên giường, nhắm mắt lại."

Tiểu Hoa""Dạ?"

"Em có tư liệu của Họa Nhu không?"

"Ký chủ xin chờ trong chốc lát."

Nửa ngày sau, Tiểu Hoa nói"Ký chủ, Tiểu Hoa tra trong phạm vị trăm dặm, thật sự tìm được một người tên Họa Nhu, nhưng đã chết cách đây 3 năm rồi."

"Đã chết?"

"Đúng vậy."

"Vì sao?"

"Diện mạo kiều diễm, thành thân chưa tới một tháng, tác phong phóng đãng, câu dẫn người khắp mọi nơi, tiếng tăm không tốt.

Theo phong tục của địa phương, nữ tử như vậy là tai họa, là yêu nghiệt, cuối cùng bị rạch mặt, vứt xuống sông."

Tô Yên nghe xong, lại hỏi"Nơi cô ta ở cách chỗ này có xa không?"

"Đi xe ngựa mất khoảng nửa ngày, cũng không tính là xa."

"Ngày mai đi xem."

"Được ạ, ký chủ."

Nói chuyện với Tiểu Hoa một lúc, Tô Yên liền chìm vào giấc ngủ.Đêm khuya, nàng bị tiếng đàn du dương đánh thức.Trong viện này, ngoài nàng và Tang Minh ra cũng không còn ai, cho nên, chính là hắn đang đánh đàn,Nàng không muốn đi ra ngoài, nhưng tiếng đàn không ngừng vang lên, hết khúc này đến khúc khác.Cuối cùng, nàng đành ngồi dậy đi ra ngoài.Tiểu Hoa nhỏ giọng thì thầm."

Ký chủ, sao Tiểu Hoa cảm thấy ký chủ không quá muốn tiếp xúc với hắn?"

Tô Yên hờ hững đáp"Không muốn."

"Chẳng lẽ hắn không phải Nam Chủ đại nhân sao?"

"Không biết."

"Chị không biết?"

Đây chính là lần đầu tiên Tiểu Hoa nghe thấy cái đáp án như thế.Đi ra ngoài, dọc theo hành lang đi đến thính đường.Chỉ thấy Tang Minh mặc một thân quần áo đỏ, trước mặt là Tiêu Vĩ cầm, từng ngón tay phác họa theo dây đàn, âm thanh nhẹ nhàng vang lên.Tang Minh nhận thấy có người tới, đôi mắt phượng cong lên, ý cười tràn ngập khuôn mặt, vô cùng câu dẫn."

Đêm còn dài, cô nương ngủ thật vô tâm."
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1485: Hoa Bỉ Ngạn ở Minh Giới 10


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmPhần Hoa Bỉ Ngạn ở Minh Giới 9 bị xóa mất rồi nhé các đồng chí.

Tìm bản tiếng Trung cũng bị xóa mất rồi. huhu 🙁(Trong phần 9 có thể là Tô Yên phát hiện Tang Minh là Quân Vực, hai người làm mấy hành động lỗi 404, cho nên bị xóa mất tiêu rùiiiii.Lúc sau, chậm rãi chỉnh lại quần áo cho Tô Yên, hắn khàn khàn giọng"Tiểu Quai nói rất đúng, hiện tại có chính sự, chính sự quan trọng hơn."

Đối với lời nói của hắn, Tiểu Hoa một chút cũng không tin.Không phải là cảm thấy ở chỗ này không ổn, tính toán lừa ký chủ đến chỗ khác rồi ăn sạch ký chủ sao?Tiểu Hoa cân nhắc, dựa theo tính cách của Quân Vực đại nhân, tuyệt đối không có khả năng dễ dàng buông tha cho ký chủ như vậy.Tô Yên thấy hắn không thể không dừng tay, nửa ngày sau mới nói"Lúc trước ta bị đưa tới chỗ kia, không phải chàng làm."

Quân Vực ôm chặt Tô Yên vào trong ngực, đùa nghịch ngón tay nàng, cố gắng dời đi lực chú ý của mình.Đôi mắt phượng hơi hơi giương lên, khuôn mặt tuấn mỹ này thật sự rất có tính xâm lược, hắn chỉ tùy tiện làm một động tác gì đó thôi cũng đều vô cùng quyến rũ."

Làm sao Tiểu Quai biết?"

Tô Yên nghĩ nghĩ"Cảm giác."

Nửa ngày sau mới nói ra một câu trả lời ba phải như vậy.Hắn cười cười, mở miệng"Vậy vì sao lại đi theo hắn tới viện này, nghe lời như vậy?"

Người lúc trước đưa Tô Yên tới chỗ này quả thực không phải hắn.Tô Yên nâng tay phải lên, quơ quơ.Cái lắc tay thủy tinh màu đen lại lần nữa xuất hiện, giọt máu màu đỏ phát ra ánh sáng."

Lúc ta muốn đánh chết hắn thì cái này phát sáng."

Quân Vực nhìn cái lắc tay"Không nghĩ tới nó còn có tác dụng này."[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Tô Yên nhìn hắn, chậm rì rì nói"Chàng lừa ta ký kết huyết khế cùng chàng, lại đem máu trong tim cô đọng lại tặng cho ta, có phải sợ một ngày nào đó ta không nhận ra chàng, nó sẽ nhắc nhở ta không?"

Quân Vực nghe xong, đầu gác vào trên vai Tô Yên cười gian, lười biếng trả lời"Sợ em chạy nên phải trói chặt trước, như vậy em sẽ không thể chạy mất."

Tuy là hắn vừa cười vừa nói, nhưng lời này là thật lòng.Tô Yên nghe xong, lại quơ quơ cái lắc tay.Đây chính là máu tim của Quân Vực cô đọng ra, cái vòng thủy tinh này, thực chất là máu.Năm đó hắn không nói lý lẽ, đụng phải nàng còn làm đổ đồ ăn của nàng, còn công khai chạy tới nhà nàng ở lì trong đó.Rồi bằng đủ mọi cách lôi kéo nàng ký kết huyết khế với hắn, đem máu tim tặng cho nàng, còn nói sẽ bảo vệ nàng thật tốt.Hai vạn năm nay, ngoại trừ hắn ra, làm gì còn ai khi dễ nàng nữa???Im lặng một lát, Tô Yên lại hỏi"Chàng cùng Tang Minh là như thế nào?"

Quân Vực mở miệng"Nhất thể song hồn."

Tô Yên sửng sốt, cúi đầu nhìn lắc tay.Trách không được nó lại phát sáng, là muốn nhắc nhở nàng, nếu đánh chết Tang Minh, Quân Vực cũng sẽ không thể xuất hiện nữa?Nói ra thì rất dài, vốn dĩ kết thúc một cái vị diện, hắn sẽ tiếp tục trở lại phong ấn tu dưỡng, nhưng không hiểu sao hắn lại không trở lại phong ấn mà lại trực tiếp chạy thẳng vào trong thân thể của tên Tang Minh này.Quân Vực thấy một hồn phách khác, còn nghĩ là hồn phách của nguyên thân, nhưng không lâu sau liền phát hiện ra, cái hồn phách kia có chút không thích ứng với thân thể này.Vậy hắn ta cũng là một kẻ đoạt xá khác.Hai người nhất thể song hồn, giờ Tý thay phiên nhau, từ giờ Tý đêm khuya tới buổi trưa, là Quân Vực, còn một hồn phách khác từ buổi trưa tới giờ Hợi buổi tối, tạm gọi là Tang Minh.Quân Vực là kẻ tới sau, cho nên vừa tiến vào thân thể này liền nhận ra khác thường.Nhưng mà Tang Minh kia không hề biết, gã từ đầu tới cuối đều cho rằng chỉ có mình đoạt xá linh hồn nguyên thân, trở thành chủ của thân thể này.Nếu ngẫu nhiên xuất hiện một ít chuyện không phù hợp với lẽ thường, gã cũng chỉ nghĩ là tác dụng phụ của đoạt xá.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1486: Hoa Bỉ Ngạn ở Minh Giới 11


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmQuân Vực giải thích đại khái một chút, sau đó hắn thấp giọng nói một câu"Chỉ có 6 canh giờ, ăn không đủ."

Tô Yên sửng sốt nhìn hắn.Ánh mắt hắn sáng quắc, nhìn chằm chằm Tô Yên.Cũng không biết là nói cho nàng nghe, hay là tự khuyên nhủ chính mình.Vừa nói vừa dán sát vào Tô Yên, giống như rất muốn hôn nàng.Tô Yên bịt kín miệng hắn, mở miệng."

Vậy, sẽ vẫn luôn ở tình trạng như thế này sao?"

Quân Vực hôn lòng bàn tay nàng, vô cùng ái muội, càng dùng thêm sức ôm nàng.Tô Yên buông tay ra, liền nghe thấy hắn nói"Sẽ không, ta sẽ giết chết hắn."

Tiểu Hoa giật mình.Quân Vực đại nhân nói việc giết chết người ta cứ như nhẹ như lông hồng vậy sao?Ừm, cũng đúng, người kia khẳng định không phải người tốt, Quân Vực đại nhân không muốn hắn ta làm xằng làm bậy, hay là vì muốn được ân ân ái ái, độc chiếm ký chủ đây?Tiểu Hoa suy nghĩ một hồi, cảm thấy, hẳn là vế sau đi.Tô Yên lại nói"Ta nhận được chìa khóa đi vào Minh Giới, sau đó bị hút tới đây."

Quân Vực vừa nghe vừa ghé đầu vào cổ Tô Yên, lên tiếng"Ừm."

"Chàng cảm thấy hai việc này có liên quan tới nhau sao?"

"Ừm"Tô Yên cúi đầu nhớ lại mọi chuyện, móc từ trong túi ra một cái kẹo.Suy nghĩ liền ăn kẹo, đau đầu liền ăn kẹo, tức giận cũng ăn kẹo, cái thói quen này không biết hình thành từ lúc nào.Kẹo sữa dâu tây quả thực là vạn năng.Nàng vừa mới lột kẹo ra thì nhìn thấy tầm mắt Quân Vực cứ nhìn chằm chằm vào mình.Tô Yên đưa kẹo của mình qua"Chàng muốn ăn sao?"

Quân Vực liền cự tuyệt"Không muốn."

Tô Yên nghe thế liền nhét kẹo vào miệng ăn.Người nào đó lại lật mặt"Ta muốn ăn kẹo."

Tô Yên khựng lại, nhìn bốn chữ 'gây rối vô cớ' đang tỏa sáng lấp lánh trên đầu hắn.Nàng lại móc từ trong túi ra một cái kẹo nữa, bóc ra đưa cho hắn.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Người nào đó không chịu ăn, chỉ nhìn chằm chằm môi nàng"Cái nàng vừa ăn có vẻ ngon hơn."

Tô Yên chớp chớp mắt"Giống nhau."

Bởi vì trong miệng đang ngậm kẹo, nên giọng nói vô cùng mềm mại.Quân Vực liền nói"Không giống""Giống nhau."

"Ta không tin lời Tiểu Quai nữa, ta muốn tự mình nếm thử."

Vừa dứt lời, Tô Yên liền bị ấn lên núi giả.Vạt áo đỏ thẫm đong đưa, mái tóc nam tử rối tung, không nhìn rõ mặt, chỉ có thể nhìn thấy trong ngực hắn vẫn còn ôm một người.Hai người đang hôn môi nồng nhiệt.Thời điểm Tiểu Hồng tỉnh lại, đầu vô cùng đau.Mở mắt ra liền phát hiện Xà Nam nằm bên cạnh mình đang muốn chạy trốn.Nhiệm vụ Yên Yên giao cho nó chính là phải trông con rắn này, nó lợi hại như vậy, làm sao có thể để tên kia chạy trốn được.Tiểu Hồng quăng cái đuôi, 'bang bang bang', thành thạo đánh cho Xà Nam hôn mê bất tỉnh, sau đó còn vô cùng đắc ý, chạy đi tìm Yên Yên kể công.Nhưng tìm nửa ngày cũng không thấy Yên Yên, nó lại bị mấy khóm hoa hấp dẫnĂn hoa, ăn hoa!!Ở trong mắt Tiểu Hồng, ăn hoa chỉ xếp sau ăn con bướm, đặc biệt là từ khi nó trở thành người, không thể ăn con bướm được, bởi vì Cổ Vương đã nói, là con người mà đi ăn bướm thì giống như bị thần kinh vậy, sẽ dọa đến những người xung quanh.Cho nên nó liền giấu cái trò chơi yêu thích nhất đi, sau đó không lâu, Cổ Vương cũng cấm nó ăn hoa luôn.Nhưng mà...

Cổ Vương còn đang ngủ đông nha.Hẳn là sẽ không biết đâu.Tiểu Hồng lắc lắc cái đuôi chạy tới chỗ mấy khóm hoa, lúc sắp nhào vào trong bụi hoa liền nhìn thấy hai người bên cạnh núi giả.

____

Chúc mừng năm mới nhaaa các tình yêu ơiiiii ❤️❤️❤️❤️❤️❤️
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1487: Hoa Bỉ Ngạn ở Minh Giới 12


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmTiểu Hồng nhìn một hồi lâu.Ơ???Yên Yên đang hôn môi với người khác?Tiểu Hồng càng nhìn càng thấy kích động, thế cho nên cái đuôi quăng càng mạnh.Phần phật, bụi hoa kia đều bị nó phá hỏng, Tiểu Hồng trừng lớn hai mắt cẩn thận nhìn lại.Chờ Quân Vực hôn đủ rồi, mới ôm lấy Tô Yên, khàn khàn nói"Con rắn của nàng, có chút ngốc."

Đôi mắt Tô Yên còn vương ánh nước nhìn qua.Chỉ thấy Tiểu Hồng nửa người nửa rắn đang ở đằng kia vùng vẫy, hai mắt tràn đầy sự hiếu học nhìn nàng ở bên này.Nàng lên tiếng"Nó khá tốt."

Vừa mới mở miệng đã bảo vệ nó.Quân Vực rũ mắt nhìn nàng"Tốt chỗ nào?"

Giống như chỉ vô tình hỏi.Tô Yên định nói vận khí của Tiểu Hồng khá tốt, lời còn chưa kịp nói ra, Quân Vực đã đè nàng ra mà hôn, không cho nàng nói tiếp.Bất tri bất giác, sắc trời đã dần sáng lên, ánh bình minh chiếu xuống.Tiểu Hồng vẫn đứng đó nhìn, đột nhiên mới sực nhớ đến Xà Nam.Hơ, nó sẽ không chạy mất chứ?Tiểu Hồng vô cùng có trách nhiệm, nhanh chóng chạy về kiểm tra, nhìn thấy Xà Nam vẫn còn hôn mê nằm đó liền thở phào nhẹ nhõm.Vất vả lắm Yên Yên mới giao cho nó một nhiệm vụ, không thể thất bại được......Ở cạnh núi giả, chờ Quân Vực hôn đủ rồi, Tô Yên mới lên tiếng"Ta muốn tìm một người tên là Họa Nhu."

Tô Yên biết cô ta không phải là con người, nhưng cũng không biết cô ta rốt cuộc là gì.Không phải hồn phách, cũng không phải yêu, hẳn là một mảnh hồn bám vào một khối tử thi.Nàng vẫn nhớ rất rõ, gương mặt Họa Nhu lộ ra xương trắng ởn, không phải là người sống.Người nào đó mở miệng"Thôn Cổ Lĩnh, có lẽ ả đang ở trong quan tài."

Tô Yên nhìn hắn"Chàng biết cô ta sao?"

Quân Vực gật đầu"Mấy năm trước, ả gặp ta, chắc là cảm thấy ta quá đẹp, trong lòng ghen ghét, muốn lột da ta."

Tô Yên trầm mặc trong chốc lát sau[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]"Có phải là không thể giết chết cô ta không?"

Quân Vực nhướng mày, mỉm cười"Sao Tiểu Quai lại biết?"

"Nếu có thể giết chết, chàng sẽ không để Họa Nhu tồn tại."

Nàng nghiêm túc nói ra.Quân Vực nhéo cằm Tô Yên"Ở trong mắt Tiểu Quai, ta là người tàn nhẫn như vậy sao?"

"Không chỉ là tàn nhẫn, còn có rất nhiều từ để hình dung chàng nữa."

"Ví dụ như?"

Khuôn mặt Quân Vực còn rất chi là nghiêm túc mà hỏi.Hắn muốn nghe xem Tiểu Quai đánh giá về mình như thế nào.Tô Yên nói"Chàng đối với những người khác đều thích nhổ cỏ tận gốc, không lưu hậu hoạn."

"Vậy ta đối xử với Tiểu Quai như thế nào?"

Tô Yên cúi đầu, xòe bàn tay đếm ngón tay, chậm rì rì nói"Vô cớ gây rối, càn quấy, không nói đạo lý, dục vọng chiếm hữu vô cùng lớn, lòng dạ hẹp hòi, hay làm nũng, tinh toán chi li, ỷ vào nhan sắc, cố ý dụ hoặc ta, ngang ngược,...."

Nói đến đó, Tô Yên dừng lại.Quân Vực nghe đến đây, liếc nàng một cái"Không còn sao?"

Tô Yên lắc đầu"Còn rất nhiều, ngón tay không đủ để đếm."

Quân Vực nghe xong, chẳng những không thèm sửa, còn càng thêm ngang ngược."

Tiểu Quai nếu thương ta một chút, có lẽ ta sẽ không như vậy đâu."

"Thương như thế nào?"

Hắn còn muốn nàng đối xử với hắn tốt đến thế nào nữa?"

Tiểu Quai chủ động với ta hơn một chút là được."

Giọng hắn khàn khàn, nghiễm nhiên dời đề tài sang chuyện khác.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1488: Hoa Bỉ Ngạn ở Minh Giới 13


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmTô Yên"Vậy về sau chàng sẽ sửa lại, sẽ không vô cớ gây rối như trước sao?"

Quân Vực vừa hôn nàng vừa nói"Ta trước nay chưa từng vô cớ gây rối."

"...."

Quân Vực lại nói tiếp, giọng nói có chút u oán"Đều là do Tiểu Quai quá hấp dẫn người khác, mỗi lần đều bị người ta nhớ thương."

Nếu hắn không vô cớ gây rối, làm sao cướp được người về?Làm sao một giây liền có thể đánh bại tình địch???Làm sao có thể lừa được nàng lên giường???Tô Yên nghe xong, nhìn hắn.Cho nên, vẫn là nàng sai sao?Chớp mắt đã hết buổi sáng.Đến gần trưa, Quân Vực trở về phòng ngủ, Tô Yên cũng trở về phòng mình.Thời gian không quá một chén trà, ngoài cửa truyền tới âm thanh."

Tô Yên cô nương ở bên trong sao?"

Tô Yên mở miệng"Ta ở đây."

Ngoài cửa truyền đến tiếng cười."

Tang mỗ có chút chuyện muốn thương lượng với cô nương một chút, không biết cô nương có thể mở cửa không?"

Tô Yên mở cửa ra liền thấy Tang Minh mặc một thân y phục trắng, đứng ở ngoài cửa, tóc đã búi gọn gàng, có chút cảm giác bay bổng thần tiên.Gã cười, hơi cúi người thi lễ với Tô Yên"Cô nương"Tiểu Hoa nhìn hắn.Tuy rằng là cùng một khuôn mặt, nhưng Quân Vực đại nhân lại có thần tháo khác hẳn.Tên này... càng giống một kẻ văn nhã bại hoại.

Bề ngoài nho nhã, nội tâm bên trong thối nát.Kỳ thật, Quân Vực đại nhân cũng chính là loại mặt hàng này, nhưng lúc Quân Vực đại nhân ở chung với ký chủ, đều không keo kiệt một chút nào mà dùng gương mặt chói lọi đó tới dụ hoặc ký chủ.Không thèm kiêng nể gì, vô cùng kinh diễm, mang theo tính xâm lược cường hãn.

Giống như một con khổng tước đến thời điểm giao phối sẽ xòe đuôi phô hết mị lực của mình ra.Ở trước mặt ký chủ, Quân Vực đại nhân chính là như thế đấy, nhất cử nhất động đều muốn câu dẫn ký chủ.Tô Yên hỏi"Muốn thương lượng cùng ta chuyện gì?"

Gã tỏ vẻ vô cùng tiếc nuối."

Nghe nói hôm qua trong thôn có một gia đình giàu có bị tàn sát, không còn ai sống sót, tin tức này thật khiến người ta rợn người.

Vì sự an toàn của thôn, Tang mỗ quyết định truy tìm hung thủ, không thể để ả tiếp tục gây huy hiểm cho tính mạng cho người dân trong thôn được."

Tô Yên không ngờ gã lại có chung mục đích với nàng, cũng muốn tìm Họa Nhu.Tuy rằng nàng không biết mục tiêu của gã là gì, nhưng cũng không ngại cùng gã tìm Họa Nhu.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Nàng hỏi"Chúng ta bắt đầu tìm từ đâu?"

Tang Minh suy nghĩ một lát"Nghe nói những người đã chết đều bị lột da mặt, sợ là hồn phách này oán niệm vô cùng sâu đậm.

Gần đây ta vừa nghe qua một chuyện, có lẽ có ích đối với chuyện này."

Tô Yên phối hợp hỏi hắn"Chuyện gì?"

"Ba năm trước, ở thôn Cổ Lĩnh có một nữ nhân hành sự phóng đãng, câu dẫn không ít nam tử trong thôn, khiến cho người dân phẫn nộ, cuối cùng bị rạch mặt, vứt xuống sông."

Tang Minh lại nói tiếp"Có lẽ, chuyện bị rạch mặt có liên quan tới chuyện này."

"Vì sao?"

"Vừa rồi xà nhân của cô nương vừa tỉnh.

Ta liền dùng chút thủ đoạn, bắt nó mở miệng.

Nó nói, từng nghe thấy nữ nhân lột da mặt người xưng tên là Họa Nhu.

Họa Nhu này, chính là nữ nhân bị vứt xuống sông ba năm trước."

Tô Yên nghe xong, nhìn về phía cửa, phát hiện không thấy Xà Nam, Tiểu Hồng cũng không biết đã chạy đi đâu.Nàng hỏi"Con rắn còn lại đâu?"

Tang Minh nhìn Tô Yên, cười cười"Cô nương có bằng lòng cùng ta đến thôn Cổ Lĩnh điều tra chân tướng không?"

Tô Yên không trả lời, chỉ hỏi lại"Con rắn còn lại đâu?"

Cuối cùng, Tang Minh mới chịu nói"Ta không nhìn thấy."

Tô Yên lúc này mới trả lời câu hỏi của gã"Hiện tại có thể đi luôn."

"Cô nương có tấm lòng thương người dân trong thôn như vậy, quả thật quá tốt rồi."
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1489: Hoa Bỉ Ngạn ở Minh Giới 14


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmHai người thương lượng, sau đó quyết định lập tức xuất phát.Hiển nhiên, Tang Minh không có chút ký ức nào về chuyện đêm qua.

Ánh mắt gã nhìn Tô Yên vẫn như lúc mới gặp, không có bất kỳ biến hóa gì, giống như Quân Vực đã nói, gã không hề biết trong thân thể này còn một linh hồn khác.Không biết gã tìm được hai con ngựa ở đâu ra, hai người cưỡi ngựa mà đi.Trước khi đi, Tô Yên cảm thấy mình còn quên cái gì đó, nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng không nhớ nổi.Thôi kệ, sớm muộn gì cũng sẽ quay về đây, liền ném việc này lại sau đầu.Một canh giờ sau, tiểu Hồng lắc lư trở về, phát hiện không thấy Yên Yên đâu cảƠ?

Yên Yên đâu?

Sao lại không có ai???Tiểu Hồng đứng trước cửa phòng trống rỗngSau đó đi quanh viện tìm Tô Yên, vừa tìm vừa gọi"Yên Yên ~~~""Yên Yên ~~~"Nhưng không có tiếng Yên Yên đáp lời nóMột canh giờ sau, Tiểu Hồng đi thêm một vòng nữa rồi trở về phòng.Không chỉ không có Yên Yên ở đây, mà cái người đè Yên Yên lên núi giả hôn cũng không thấy đâu.Ngốc một hồi mới hiểu được, mình bỏ lỡ chuyện lớn rồi.Yên Yên bị nam nhân kia bắt đi rồi sao?Tiểu Hồng có chút hoảng loạn.Bởi vì không có Tô Cổ ở bên cạnh nó, nó mù đường, không biết làm sao để tìm Yên Yên.Phải làm sao bây giờ??Đang rối rắm, phòng bên cạnh bỗng nhiên truyền đến âm thanh.Tiểu Hồng ngó đầu qua nhìn, sau đó thấy Xà Nam đang đỡ cửa đi ra ngoài, cả người đều là vết thương, ý thức còn không rõ ràng.Tiểu Hồng vừa thấy nó định đi, đương nhiên không được, lập tức định quăng cái đuôi định đánh nó.Xà Nam hoảng hốt, lập tức vội vàng mở miệng"Đừng đánh, đừng đánh, ta biết chủ nhân của ngươi ở đâu."

Động tác của Tiểu Hồng liền dừng lại, nó dùng đôi mắt to tròn nhìn Xà Nam"Ngươi biết?"

Giọng nói của Tiểu Hồng ngập tràn vui vẻ.Xà Nam đỡ vách tường, gật gật đầu"Đúng"Nó nói chuyện còn có chút khó khăn, vẫn còn rất suy yếu.Cái mạng của nó giờ chỉ còn lại một nửa, nếu lại bị Tiểu Hồng đánh thêm một cái, khẳng định là không thể lết nổi ra khỏi cái cửa này nữa.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Tiểu Hồng hỏi"Vậy Yên Yên ở đâu?"

Xà Nam cắn chặt răng"Ta nói cho ngươi, ngươi thả ta đi."

Tiểu Hồng vẫy vẫy cái đuôi, lắc đầu"Ngươi lừa ta thì sao?"

Xà Nam có chút sốt ruột, đại khái là sợ sẽ bị Tiểu Hồng đánh tiếp.Nó nói"Ta nói thật, ta chính tai nghe thấy bọn họ muốn tới thôn Cổ Lĩnh tìm nữ nhân kia!"

Tiểu Hồng mờ mịt"Tìm ai?"

Chẳng lẽ Yên Yên vẫn còn quen biết ai ở nơi này sao?Không có khả năng a.Chẳng lẽ Yên Yên biết nó mất tích, sốt ruột quá liền bị nam nhân kia mê hoặc rồi lừa Yên Yên đi rồi???Như vậy còn có khả năng, nó quan trọng với Yên Yên như vậy cơ mà.Tiểu Hồng nghĩ xiên nghĩ xẹo một lúc rồi hỏi "Thôn Cổ Lĩnh ở đâu?"

"Đi theo hướng tây sẽ tới."

Tiểu Hồng nghe xong, không nói chuyện, chỉ trừng mắt nhìn Xà Nam, giống như rất tức giận.Xà Nam lập tức nói"Những gì ta nói đều là thật sự!

Ta có thể thề với trời!"

Tiểu Hồng ném cái đuôi, có chút vội vàng nôn nóng"Hướng tây là ở bên kia??!"

Lần này đến phiên Xà Nam trầm mặc, con rắn này nhìn qua có vẻ vô cùng khôn khéo lợi hại, làm sao đầu óc lại kém như vậy?Không phân biệt nổi đông tây nam bắc??Sao lại thế được?Thiên tính của loài rắn chính là săn mồi, phi thường mẫn cảm đối với phương hướng.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1490: Hoa Bỉ Ngạn ở Minh Giới 15


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmChẳng lẽ con rắn này cố ý muốn thử nó sao?Xà Nam nhìn lại thân thể của mình, một thân thương tích.

Nếu mình chạy trốn, con rắn kia không tìm được chủ nhân của nó, có khi nào nó sẽ trở lại tìm mình báo thù không???Suy nghĩ một lát, Xà Nam mở miệng"Ta có thể đưa ngươi đi."

Tiểu Hồng ném cái đuôi, khuôn mặt tràn đầy nghi hoặc"Làm sao ta biết ngươi có dẫn ra đến đúng chỗ hay không?"

Xà Nam vội vàng mở miệng"Ta trốn không thoát, nếu ta đưa ngươi đi sai chỗ, ngươi có thể giết ta.

Ngươi đạo hạnh cao thâm, muốn giết ta dễ như trở bàn tay không phải sao?"

Tiểu Hồng nghe thấy Xà Nam nói nó đạo hạnh cao thâm, đây là khen ngợi nó sao?Nghĩ vậy, Tiểu Hồng vô cùng cao hứng.Hahaa, sống lâu như vậy, đây là lần đầu tiên có người khen nó lợi hại.Tiểu Hồng nghe cái từ 'đạo hạnh cao thâm' này, đắc ý đến vẫy vẫy cái đuôi, vô cùng vui sướng, nhìn Xà Nam cũng thuận mắt hơn không ít.Nó mở miệng"Được, nếu ngươi đưa ta đi tìm được Yên Yên, ta sẽ không giết ngươi."

Xà Nam lập tức gật đầu, đưa Tiểu Hồng đến thôn Cổ Lĩnh.....Ở một nơi khác, mặt trời vừa xuống núi.Tô Yên và Tang Minh thúc ngựa chạy tới thôn Cổ Lĩnh, thôn nhỏ vây quanh bốn bề là núi, giống như một vùng khép kín lại, người dân quanh năm chỉ sinh hoạt ở chỗ này, hiếm khi có người đi ra khỏi núi.Tô Yên và Tang Minh vừa đi vào liền nhận được rất nhiều ánh mắt đánh giá của người dân.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Hai người xuống ngựa, buộc ngựa ở bên cạnh cái cây rồi đi vào bên trong.Có người dân tò mò, tiến lại hỏi bọn họ"Các ngươi là người ngoài thôn tới đây sao?"

Tang Minh cười gật đầu"Đúng vậy."

Người kia dùng ánh mắt đánh giá nhìn hai người."

Các ngươi tới chỗ này có chuyện gì?"

Tang Minh nói"Chúng ta muốn tìm một người tên Họa Nhu."

Vừa nghe đến cái tên này, sắc mặt của thôn dân đó liền biến hóa, nhăn mày"Ngươi hỏi người này làm gì?

Ả đã chết từ mấy năm trước rồi."

Tang Minh từ trong túi móc ra một thỏi bạc, đưa cho người thôn dân đó, sau đó nói tiếp"Chuyện này rất khó nói sao?"

Thôn dân đó nhìn thấy bạc, hai mắt sáng quắc, gã sống nhiều năm như vậy, mới chỉ nghe nói đến bạc thỏi, còn chưa tận mắt thấy bao giờ đâu.Hắn ta dùng răng cắn cắn một chút, xác định là bạc thật, biểu tình nghi ngờ xen lẫn không vui liền biến mất sạch sẽ, vô cùng hào sảng mà nói"Muốn biết cái gì, hỏi đi."

Tang Minh trầm ngâm một chút, hỏi"Nghe nói nàng ta bị vứt xuống sông, xin hỏi, vì sao lại như thế?"

Thôn dân thở dài"Còn có thể vì sao nữa, rõ ràng đã gả đi làm thê tử của người ta, lại còn không biết phân biệt đúng sai mà cả ngày đeo bám dan díu với nam nhân trong thôn.

Không những thế, còn thông đồng với người bên ngoài thôn.

Quả thực chính là một dâm phụ.

Vô cùng nhục nhã!!"

Nói đến đây, vẻ mặt người đó vô cùng oán giận.Tô Yên mở miệng"Cô ta cùng mấy nam nhân dan díu?"

Người thôn dân kia gãi gãi đầu, cười gượng"Chuyện này, cụ thể ra sao ta cũng không biết, việc này được lão trưởng thôn có tiếng nói đứng ra phán xử.

Hôm đó lúc tuyên án vứt ả xuống sông, ta cũng ở đây.

Trượng phu của nàng ta cũng ở, nghe nói chính là người trượng phu kia đứng ra làm chứng, tận mắt nhìn thấy, bắt gian tại giường.

Chậc chậc chậc!!!"

Vừa nói, thôn dân kia vừa thở dài.Một lúc sau, hắn lại nói tiếp."

Hai vị, người trong thôn chúng ta đều rất chất phác, Họa Nhu không phải là người trong thôn chúng ta.

Mong hai vị đừng nghĩ người dân trong thôn chúng ta cũng không biết đúng sai giống như ả."
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1491: Hoa Bỉ Ngạn ở Minh Giới 16


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmTô Yên nghi hoặc"Không phải ngươi nói người dan díu với cô ta chính là người trong thôn sao?

Biết rõ nàng đã thành thân, còn nguyện ý dan díu với nàng.

Người dân thôn ngươi có chắc là biết rõ đúng sai không?"

Người thôn dân kia khựng lại, lúc sau mới nói tiếp"Tiểu cô nương, cô còn nhỏ, có nhiều chuyện cô không hiểu.

Nam nhân và nữ nhân làm sao có thể giống nhau được?

Là nữ nhân kia dụ dỗ trước, rõ ràng là ả sai, làm sao lại có thể đi trách người khác??"

Tô Yên mờ mịt"Không hợp lý."

Nàng thậm chí hoàn toàn không hiểu những lời người này nói rốt cuộc có ý gì.Người kia thấy Tô Yên không hiểu chuyện như vậy, có chút ghét bỏ, nói "Tóm lại, Họa Nhu bị rạch mặt, vứt xuống sông là báo ứng của ả."

Nói xong, gã ước lượng thỏi bạc kia, hỏi "Còn có điều gì muốn hỏi không?"

Tang Minh cười nói"Không biết phần mộ của Họa Nhu ở đâu?"

Gã phỉ nhổ."

Ả bị vứt xuống sông, xương cốt không còn làm sao có phần mộ??"

Dứt lời, hắn lại trầm ngâm như nhớ lại điều gì đó"Nhưng mà, trượng phu của ả cũng thật si tình, còn làm cho ả một ngôi mộ, chôn hết quần áo và đồ vật của nàng ta vào trong đó.

Nếu các ngươi muốn đi xem thì đi tới phía sau cánh rừng bên kia, là bãi tha ma của thôn ta.

Có một phần mộ cắm một bài vị không có tên, chính là phần mộ của ả."

Tang Minh cảm tạ gã thôn dân, hai người đi thẳng tới chỗ đó.Tang Minh cười nói"Lát nữa có thể gặp Họa Nhu.

Hy vọng đến lúc đó, cô có thể cùng ta giúp đỡ người dân trong thôn đòi lại công đạo."

Tô Yên không trả lời.Tang Minh giống như nhìn thấu trong lòng Tô Yên đang nghĩ gì.Lên tiếng"Ta biết cô nương thương xót cho hoàn cảnh của nàng ta, muốn nói giúp ả nói vài câu.

Nhưng....

đây là quyết định của toàn bộ người dân trong thôn, lại có trưởng lão trong thôn đứng ra phán xử.

Không sai được."

Tô Yên liếc gã một cái.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]"Ta chỉ không hiểu, vì sao mấy nam tử kia không bị vứt luôn xuống sông cùng cô ta?"

Nàng vừa dứt lời, Tang Minh sửng sốt"Vì sao cô nương lại hỏi như vậy?"

Tô Yên nghi hoặc"Vì sao ta không thể hỏi như vậy?"

"Nữ tử phải giữ mình trong sạch, thủ thân như ngọc, là chuyện thiên kinh địa nghĩa.

Còn với nam tử thì không bị gò ép như vậy."

Tô Yên nghe xong, gật gật đầu, tỏ vẻ đã rõ.Tang Minh lại một lần nữa ngây ngẩn cả người.Vốn dĩ, hắn cho rằng Tô Yên có lòng bất bình, vì hoàn cảnh của Họa Nhu mà đứng ra nói vài câu bênh vực kẻ yếu.Xem ra, nàng thật sự chỉ thắc mắc mà thôi.Vừa nghĩ, Tang Minh vừa cười, lực chú ý của gã lại lần nữa dừng trên cây trâm Hoa Bỉ Ngạn trên đầu Tô Yên.Gã lên tiếng"Cây trâm của cô nương thật đẹp mắt,"Tô Yên gật gật đầu"Cũng được."

Tang Minh trầm ngâm một khắc"Chỉ là bông hoa khắc trên cây trâm này quá mức yêu diễm, ngược lại lại khiến cho nó có chút thấp kém.

Cô nương đeo một cây trâm Hoa Mai hoặc Hoa Ngọc Lan thì sẽ rất xứng đôi."

Tô Yên không nói gì.Tang Minh cười nói"Cô nương hẳn là rất yêu thích cây trâm này?

Tại hạ thấy cô nương từ ngày hôm qua đều dùng cây trâm này cài tóc."

Tiểu Hoa hừ hừ"Ngươi mới thấp kém, cả nhà ngươi đều thấp kém."

Từ khi Tiểu Hoa ký túc ở trên cây trâm này, bông Hoa Bỉ Ngạn này chính là hình tượng của nó.

Nói cây trâm này thấp kém, chính là đang mắng nó!!Tô Yên thấy Tang Minh trước sau đều kiếm chuyện để nhắc tới cây trâm, còn nói không ngừng.Nàng liền duỗi tay tháo cây trâm xuống, cất vào trong ngực áoMở miệng nói"Ta không thích cài trâm lắm."

Sau đó không nói thêm gì nữa.
 
[Quyển 8] Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời!- Tần Nguyên[Edit]
Chương 1492: Hoa Bỉ Ngạn ở Minh Giới 17


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh NiệmRõ ràng là cùng một thân xác, nhưng linh hồn bên trong không giống nhau, thì sẽ nhận cách đối đãi không giống nhau.Nếu là Quân Vực đại nhân mà nói lời như vậy, không khéo ký chủ cũng không thèm suy nghĩ mà đổi thành cây trâm Hoa Mai luôn.Cho đến khi sắp đi tới bãi tha ma, Tô Yên liền tụt lại đi phía sau Tang Minh.

Nàng nhìn cây trâm trong ngực vẫn luôn phát sáng, liền móc ra ngoài, sau đó nghe thấy Tiểu Hoa nói"Ký chủ, chị có cảm thấy mình phân biệt đối xử không?"

Tô Yên trả lời nghiêm túc"Không có."

Tiểu Hoa vô cùng đau đớn, cảm thấy ký chủ bị Quân Vực đại nhân tẩy não thật rồi."

Ký chủ, vì sao chị lại cảm thấy chị đối xử với Quân Vực đại nhân và những người khác giống nhau?"

Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát"Đều là theo tâm của ta."

Lần này đến phiên Tiểu Hoa trầm mặc.Cuối cùng nó cũng chỉ có thể nói một câu"Ký chủ, chị vui vẻ là tốt rồi."

Tô Yên lại cất nó vào trong ngực áo.

Tiểu Hoa cũng không nói gì nữa.Tô Yên an tâm đi theo Tang Minh đi đến bãi tha ma.Lúc bọn họ tới nơi, mặt trời đã xuống núi, sắc trời đã tối đen.Bãi tha ma chìm trong bóng tối, liên tưởng một chút liền phát sợ.Nhưng Tô Yên lại vô cùng thản nhiên, hoàn toàn không giống bộ dáng của một cô nương đang đi vào bãi tha ma.Cho đến khi giọng nói của Tang Minh vang lên."

Cái này hình như là phần mộ của Họa Nhu!!"

Vừa dứt lời, Tô Yên liền quay ra nhìn nấm mồ cắm một bài vị bằng gỗ.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈_눈) ]Một trận gió lạnh bỗng nhiên thổi tới, từ trong bóng tối truyền tới tiếng cười lạnh"Hai vị tới đây, tiểu nữ không nghênh đón từ xa, mong hai vị thứ lỗi."

Vừa dứt lời, một nữ tử bước ra từ trong bóng tối.Nàng ta mặc y phục trắng, khuôn mặt nguyên vẹn, che một chiếc dù giấy chậm rãi đi tới.Nữ tử cầm một chiếc khăn tay trắng che môi, cười vô cùng thiện lương mà hiền hậu.Nếu không phải gặp nhau trong khung cảnh như thế này, có lẽ sẽ càng có thiện cảm với cô ta hơn.Thời điểm cô ta liếc mắt nhìn thấy Tô Yên, nụ cười trên mặt bỗng cứng đờ, hiển nhiên là nhận ra nàngTô Yên mở miệng"Ngươi là Họa Nhu."

Chớp mắt, nữ tử khôi phục biểu tình trên mặt, thuận tay ném luôn chiếc khăn tay trắng đi, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của mình.Gương mặt này không giống với gương mặt lần trước Tô Yên nhìn thấy, mỗi lần gặp Họa Nhu, cô ta lại mang một khuôn mặt yêu diễm khác nhau.Tuy rằng Họa Nhu mặc y phục trắng, nhưng nhìn da thịt lấp ló lộ ra phía dưới y phục lại vô cùng dụ hoặc, mà lần này nhìn Họa Nhu càng thêm thuần thiện.Họa Nhu nhắm mắt lại, vô cùng thỏa mãn với khuôn mặt hiện tại, nói"Ta hôm nay, không muốn đánh nhau cùng các ngươi.

Khuôn mặt này ta rất thích, không muốn đổi."

Nói xong, Họa Nhu mở to mắt nhìn Tô Yên"Ta biết ta đánh không lại ngươi, nhưng ngươi giết không chết ta.Nếu thật sự muốn đánh, chỉ có ngươi chết."

Nói xong, Họa Nhu nở nụ cười vô cùng vui vẻ.Vừa dứt lời, Tang Minh đứng bên cạnh bỗng nhiên ra tay, đánh thẳng tới phía Họa Nhu đang đứng.Tô Yên đứng im ở đó, không động đậy.Tang Minh này thật sự đã giúp đỡ nàng, từ lần gặp mặt đầu tiên đã bắt đầu giúp đỡ.Gã có ý đồ riêng, còn rất hào phóng mời nàng tới viện của gã trú tạm, lại mượn danh nghĩa có cùng chung chí hướng muốn bắt Họa Nhu.Gã nói, muốn đòi lại công bằng cho thôn dân.Tô Yên không tin.Trong ánh mắt của hắn không có một chút thiện ý nào, loại chuyện vì đại nghĩa diệt ma này, hắn sẽ không làm, mà điều hắn nhắm tới, chính là một thứ gì đó ở trên người nàng.

Bằng không, hắn sẽ không ở lần gặp đầu tiên đã nhiệt tình giúp nàng như vậy.
 
Back
Top Bottom