Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  (Quyển 12) [Edit] Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Lên! - Mặc Linh

(Quyển 12) [Edit] Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Lên! - Mặc Linh
⊹⊱Chương 2360: Kim Ốc Tàng Kiều (19)⊰⊹


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥Sơ Tranh ký hợp đồng xong, phát hiện Ti Tàng không thấy đâu.Nửa đường hắn nói muốn đi toilet, sau đó thì chưa thấy về.Rơi xuống bồn cầu rồi à?Dịch tổng: "Yến tiểu thư, cô đang tìm gì vậy?"

Sơ Tranh: "Người đi cùng tôi, các anh có thấy không?"

"Trước đó thấy hắn đi về phương hướng toilet mà."

Dịch tổng có ấn tượng rất sâu với người đàn ông kia: "Tôi cho người vào xem giúp cô."

Sơ Tranh gật đầu.Đáng tiếc người Dịch tổng phái đi xem trở về nói, toilet không có ai.Sơ Tranh: "..."

Nên đánh gãy chân giam lại!Dịch tổng nhanh chóng cho người của công ty đi tìm.Sơ Tranh đứng trên hành lang gọi điện thoại cho Ti Tàng, tiếng chuông vang lên từ đầu đến đuôi, không có ai nghe."

Mộ Mộ."

Hoa Diệp mỉm cười, vẻ mặt quan tâm hỏi: "Thế nào, cô ký kết có thuận lợi không?"

Giọng điệu này, người không biết còn tưởng rằng quan hệ của họ tốt lắm đấy.Tâm tình Sơ Tranh không tốt lắm, trông thấy con chó điên Hoa Diệp này thì tâm tình càng không tốt hơn.Con chó điên này sao cứ chạy đến trước mặt cô lắc lư thế nhỉ?Chuyện mình từng làm đã quên hết rồi sao?Sơ Tranh nhìn xung quanh một chút, mặc dù được tách biệt, nhưng quanh đây đều là thủy tinh, nhìn thấy được rất rõ ràng...Quá nhiều người, được rồi, tìm cơ hội khác rồi đánh.Hoa Diệp thấy Sơ Tranh không trả lời, sâu kín thở dài: "Cô cũng đừng thất vọng, dù sao không phải ai công ty cũng ký."

Cô ta tin tưởng lấy năng lực của Lâm Siêu, không ký kết với một streamer nhỏ, thì hoàn toàn không thành vấn đề.Cho nên lúc này Hoa Diệp mới dám vênh vang đắc ý tới chế nhạo như thế.Sơ Tranh: "? ? ?"

Con chó điên này bị thần kinh à?Nói lung tung gì thế!Sơ Tranh bất thình lình tung ra một câu: "Hôm nay cô không uống thuốc à?"

Có bệnh thì đừng ra ngoài, an toàn cho tất cả mọi nhà.Hoa Diệp biến sắc: "Cô nói ai có bệnh?"

Càng nhìn càng thấy ghét con ả này!Sơ Tranh hỏi lại: "Tôi nói sao?"

Hoa Diệp: "..."

Hoa Diệp cười lạnh một tiếng, cũng lười giả bộ 'chị em tình thâm' gì đó: "Mộ Quỷ, công ty cũng không lý hợp đồng với cô, cô còn ở đây làm gì?"

Sơ Tranh suy nghĩ hai giây: "Cô cho rằng tôi đến ký kết?"

"Chẳng lẽ không phải?"

Hoa Diệp khẽ nhếch cằm, khiêu khích nhìn cô: "Tôi cũng không sợ nói cho cô biết, đây chỉ là giáo huấn nho nhỏ.

Nếu cô xin lỗi tôi, tôi có thể cân nhắc, cầu xin tha thứ với anh Lâm thay cô..."

Sơ Tranh: "..."

Ta nên đáp thế nào để nói cho con chó điên này biết tình hình thực tế mà lộ ra ta vừa cao lãnh lại vừa có bức cách nhỉ?Sơ Tranh còn chưa nghĩ ra, Dịch tổng đã vội vàng tới."

Yến tiểu thư, giám sát biểu hiện vị tiên sinh kia ra khỏi công ty, vào thang máy rồi."

Sơ Tranh nghe xong cũng không thấy bao nhiêu gấp gáp, chỉ vào Hoa Diệp hỏi: "Cô ta ở công ty làm gì?"

Dịch tổng nhìn về phía Hoa Diệp, vẻ mặt mờ mịt: "..."

Không biết nha.Dịch tổng vẫy tay gọi trợ lý hỏi: "Cô ta là ai?"

"Hình như là Lâm phó tổng mang đến."

Trợ lý có ấn tượng, không biết sao lại chạy đến đây.Sơ Tranh nói từng chữ lạnh băng: "Ném cô ta ra, tôi không hy vọng còn nhìn thấy cô ta ở công ty."

Dịch tổng: "..."

Mặc dù không biết sao người mà Lâm phó tổng mang đến lại đắc tội với vị này, nhưng Dịch tổng vẫn nhanh chóng chấp hành.Dù sao bây giờ công ty này đều là của người ta mà.Toàn bộ hành trình Hoa Diệp đều ngơ ngác, cô ta đương nhiên biết Dịch tổng.Nhưng sao vị Dịch tổng này lại nghe lời người phụ nữ kia?"

Mấy người làm trò gì vậy!"

Hoa Diệp bị người ta mang đi, cô ta kinh hoảng giãy dụa."

Thả tôi ra, tôi là người của anh Lâm, anh Lâm! !

Các người thả tôi ra, các người dựa vào cái gì mà bắt tôi đi..."

Hoa Diệp làm ra động tĩnh không nhỏ, dẫn tới không ít người trong công ty vây xem."

A, tôi nhớ ra cô ta là ai rồi."

Nhân viên nào đó nói với đồng nghiệp bên cạnh: "Cô ta chính là Hoa Diệp kia nha."

Chuyện bát quái trên nền tảng nhà mình, đương nhiên nhân viên trong công ty đều biết.Chuyện của Sơ Tranh và Hoa Diệp, cuối cùng cũng vì Sơ Tranh tặng quà bằng nhiều cách thức mà nổi lên rất lớn."

Hoa Diệp nào cơ?"

Cũng có người không biết rõ tình hình."

Chính là người đi livestream cùng người khác, mình sợ hãi đẩy người khác trước, sau đó lại lên mạng vu oan là người kia bỏ lại cô ta để chạy trốn đấy."

"Cô ta à!

Cô ta chạy đến công ty chúng ta làm gì."

"Nghe nói là do Lâm phó tổng mang đến đấy..."

"Lâm phó tổng..."

"Nói mới nhớ, vừa rồi có một cô gái, hình như chính là Mộ Quỷ kia đúng không?"

"..."

Đám người ăn dưa ăn đến ngơ cả ra, cho nên tình huống thế nào vậy?Vì sao hai người này đều tới công ty, Hoa Diệp còn bị đuổi ra khỏi công ty?Mãi đến sau đó không lâu, những nhân viên này mới biết được rốt cuộc ngày đó đã xảy ra chuyện gì.Hoa Diệp và Mộ Quỷ đồng thời đến ký kết.Hoa Diệp là đến ký kết với công ty, nhưng Mộ Quỷ đến thu mua công ty, đương nhiên đây đều là chuyện của vài ngày sau.Bây giờ Sơ Tranh đang mặt âm trầm rời đi đi tìm thẻ người tốt.Giám sát quay được Ti Tàng vào thang máy, đi lên lầu.Nhưng ra khỏi thang máy, hắn lại tiến vào lối thoát hiểm.Cầu thang bộ không có giám sát, cho nên căn bản không biết hắn lên lầu hay là xuống lầu.Sơ Tranh đứng trong cầu thang, trong điện thoại không ngừng truyền đến tiếng nhắc nhở 'số điện thoại ngài gọi không ai nghe máy'.Sơ Tranh đột nhiên nhớ tới còn có bản đồ có thể dùng, cô kéo bản đồ ra, phát hiện vị trí của Ti Tàng lại trùng lên vị trí của mình....

Gặp ma rồi à.Bản đồ hỏng?Sơ Tranh đi tới đi lui, ánh mắt liếc qua thấy vách tường hình như có chút không đúng, giống như là...

Bị bóp méo.Sơ Tranh giơ tay sờ, một lực hút túm cô vào bên trong.Tia sáng trước mắt chuyển đổi, ánh sáng chói mắt đâm cho con mắt cũng không mở ra được, sóng nhiệt đánh tới, làn da cũng có loại cảm giác nổ tung."

Ngươi vào bằng cách nào!"

Giọng nói của Ti Tàng vang lên từ phía sau, tiếp đó Sơ Tranh bị người kéo ra.Uỳnh ——Chỗ cô vừa đứng bị thứ gì đó đánh trúng, trong nháy mắt đã biến thành đất khô cằn.Sơ Tranh trấn định lui lại một bước, dựa vào Ti Tàng: "Đây là nơi nào?"

Không gian này giống như không có biên giới, ngọn lửa phun từ trong kẽ đất ra.Ti Tàng: "Khu vực kết giới do yêu lực cấu thành."

"Không phải yêu các anh không thể sử dụng yêu lực ở thế giới con người sao?"

Vì sao còn có thứ như vậy tồn tại!Có thể tôn trọng thiết lập một chút được không!"

Bản vương cũng muốn biết chuyện gì xảy ra."

Ti Tàng cười lạnh một tiếng.Hắn phát hiện nơi này có yêu khí, nên mới quyết định đi lên xem xem.Đáng tiếc bây giờ hắn không thể sử dụng yêu lực, nên mới trúng kế của đối phương.Sơ Tranh nhìn về nơi vừa rồi cô vào, nơi đó là một mảnh hư không, không có gì cả.Sơ Tranh hít sâu: "Làm sao để ra ngoài?"

Ti Tàng: "Tìm được đối phương, phá kết giới này."

Sau khi hắn đi vào, đối phương vẫn luôn trốn tránh, có thể là biết hắn không thể sử dụng yêu lực, nên định kéo dài để tiêu hao hắn như vậy.Sơ Tranh nghiêm túc gật đầu: "Hiểu rồi."

"Ngươi hiểu..."

Ti Tàng còn chưa nói xong, Sơ Tranh đã bước ra một bước, phóng tới chỗ ngọn lửa.Ti Tàng vô thức muốn kéo người về, nhưng đáng tiếc hắn chậm một bước, bị ngọn lửa ép về chỗ cũ.Hình bóng Sơ Tranh bị ngọn lửa nuốt chửng, không thấy nhìn tăm hơi đâu nữa.Mẹ!Ngực Ti Tàng hơi chập trùng, ánh mắt gấp gáp tìm kiếm trong ngọn lửa.Một nhân loại như cô, bị những yêu lực biến thành ngọn lửa này làm bị thương, chỉ sợ đến mảnh vụn cũng không còn.Trong lòng Ti Tàng có một tia luống cuống và sợ hãi không nói rõ được, sẽ không còn được gặp lại cô nữa sao?Mình chán ghét cô như vậy, không gặp chẳng phải càng tốt hơn sao.Sắc mặt Ti Tàng càng thêm âm trầm, cô có bị điên không, ai bảo cô xông ra!
 
(Quyển 12) [Edit] Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Lên! - Mặc Linh
⊹⊱Chương 2361: Kim Ốc Tàng Kiều (20)⊰⊹


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥Răng rắc ——Trong không khí vang lên tiếng thứ gì đó vỡ vụn.Những ánh sáng nóng rực và chói mắt kia đột nhiên biến mất, Ti Tàng đứng trên bậc thang hơi mờ.Ra rồi?Sơ Tranh xách theo một con rắn, đứng ở vị trí dựa vào tường.Ti Tàng nhìn chằm chằm người đối diện, cô lại không hề bị thương chút nào...Hắn cũng đã chuẩn bị tốt để nhặt xác cho cô.Nhưng cô vậy mà vẫn còn sống, còn phá được kết giới."

Là con này à?"

Sơ Tranh xách con rắn mềm oặt lên hỏi.Ti Tàng không nhìn con rắn kia, chỉ cau mày: "Rốt cuộc ngươi là ai?"

Sơ Tranh không chút do dự đáp: "Người của anh."

"..."

Ti Tàng nhíu mày: "Bản vương không nói đùa với ngươi, rốt cuộc ngươi là ai?

Vì sao có thể đối phó với yêu?"

Nhân loại bình thường căn bản không thể nào làm được.Sơ Tranh nhìn rắn trong tay, trầm tư một lát, hỏi: "Nó yếu, trách tôi à?"

"..."

Yếu?Hắn không có yêu lực, trong thời gian ngắn đều không làm gì được đối phương, thế mà lại nói con rắn kia yếu?Là hắn có hiểu lầm gì với từ yếu à?"

Thứ đồ chơi này anh có cần không?"

Sơ Tranh đi về phía trước một bước: "Cầm vô cùng..."

Nặng.Chữ 'nặng' còn chưa nói khỏi miệng, Ti Tàng đã cảnh giác lui về phía sau một bước.Sơ Tranh ném rắn xuống đất, giữa lông mày liên tục xuất hiện khí thế hung ác: "Anh có ý gì?"

Ta cứu được mi, mi không cảm ơn thì cũng thôi đi, bây giờ còn chất vấn ta."

Trả lời câu hỏi phía trước của ta."

Ngươi là ai, vì sao có thể đối phó với yêu.Sơ Tranh bóp cổ tay, tâm bình khí hòa trả lời: "Câu hỏi thứ nhất, tôi là người của anh."

"Câu hỏi thứ hai..."

Cô vung tay lên, ngân tuyến tản ra trong không khí, đan dệt ra trong không khí thành một đóa hoa nở rực rỡ, sau đó lại tản ra, như ánh sáng tuôn về phía Ti Tàng.Ti Tàng vô thức lui về phía sau, lui đến khi không thể lui nữa, phía sau lưng chống vào bức tường lạnh băng.Ngân tuyến vờn quanh hắn, ánh sáng bạc lung linh rơi trên người hắn, giống như mạ thêm cho hắn một tầng sáng.Bọn nó còn cách mình một khoảng cách, cũng không thật sự đụng vào hắn.Cách rất gần, hắn phát hiện những ngân tuyến này rất mảnh, nếu như không phải nó đang phát sáng, thì gần như sẽ không thể nhìn thấy.Đây là thứ gì?Ti Tàng tự nhận mình kiến thức rộng rãi, nhưng từng thấy thứ như này...

Bọn nó giống như vật sống."

Ngươi không phải là người?"

"..."

Ta cảm thấy thẻ người tốt đang mắng ta, ta có chứng cứ.Sơ Tranh thu hồi ngân tuyến, ngân tuyến bay vòng quanh cô một vòng, rồi quấn ở chỗ cổ tay."

Tôi là người."

"Thứ vừa rồi..."

"Tôi nói cho anh biết làm sao để đối phó với con yêu vừa rồi, nhưng không cần thiết phải giải thích cho anh biết đó là cái gì."

Hỏi hoài không dứt!Kít ——Cửa của lối thoát hiểm bị người ta kéo ra.Đối phương không ngờ tới chỗ này có người, sững sờ tại chỗ.Sơ Tranh trấn định nắm lấy đuôi rắn, kéo Ti Tàng rời đi bằng lối đi bộ.Rắn bị cô kéo lấy, đầu va va chạm chạm trên bậc thang."..."

Rắn?

Giả à?

Chắc chắn là giả, sao trong tòa nhà của họ lại có rắn được!-Ga ra tầng hầm.Sắc mặt Hoa Diệp rất khó coi ngồi ở ghế phụ, cô ta bị nhiều người nhìn như vậy, bị người ta ném ra khỏi công ty."

Anh Lâm, rốt cuộc chuyện là thế nào?"

Hoa Diệp tức giận chất vấn người đàn ông bên cạnh.Lâm Siêu cúp điện thoại, sắc mặt không tốt lắm: "Công ty bị người thu mua."

"...

Cho nên?"

Công ty bị thu mua thì liên quan gì đến câu hỏi của cô ta?Cô ta đang hỏi Mộ Quỷ kia làm sao kìa!Lâm Siêu: "Người thu mua công ty chính là Mộ Quỷ kia."

Hoa Diệp: "..."

Một hồi lâu sau Hoa Diệp miễn cưỡng gạt ra một nụ cười: "Anh Lâm, anh nói đùa à?"

Sao cô có thể...Không thể nào."

Tôi đùa với cô làm gì?"

Lâm Siêu không vui: "Tôi sợ cũng bị cô hại chết rồi!"

Mặc dù Lâm Siêu là phó tổng, nhưng quyền lực của phó tổng như hắn ta cũng không lớn, cũng không có cổ phần của công ty.Lần này thu mua rất gấp gáp, cho nên hắn ta cũng không nhận được tin tức...Thật ra cũng có người muốn nói cho hắn ta biết, nhưng khoảng thời gian này tâm tư Lâm Siêu đều đặt hết trên người Hoa Diệp, nên hoàn toàn không chú ý đến.Hoa Diệp: "..."

-Trở lại chỗ ở, Sơ Tranh nhét rắn vào trong cái lồng mà Đồ Lăng Thú từng dùng.Đồ Lăng Thú: "..."

Nhân loại hung này tàn lại bắt được một con thú cưng mới à?"

Vương, con này bắt ở đâu vậy?"

Đồ Lăng Thú mò đến bên người Ti Tàng.Ti Tàng không để ý đến nó.Đồ Lăng Thú không dám hỏi nhiều, chạy đến trước chiếc lồng nhìn chằm chằm con rắn kia.Con này còn...

Còn sống không?Sao thấy giống như không thở nữa nhỉ?Giờ Đồ Lăng Thú mới phát hiện bầu không khí giữa Vương nhà mình và nhân loại kia không đúng lắm.Đồ Lăng Thú vò đầu bứt tai, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Khoảng chừng hai tiếng sau, Đồ Lăng Thú bị Yêu Vương nhà mình triệu hoán.Ti Tàng mặt lạnh hỏi: "Ngươi cảm thấy cô ta là người sao?"

"..."

Hả hả hả hả, câu hỏi này của ngài đơn thuần là mắng cô ta, hay là nghiêm túc hỏi cô ta có phải là người không vậy?"

Trên người cô ta không có yêu khí, chắc là...

Người."

Đồ Lăng Thú yếu ớt nói.Ti Tàng cũng biết điểm này.Nhưng cô biểu hiện không hề giống một con người.Không sợ yêu thì cũng thôi đi, còn có chút thủ đoạn không hiểu nổi...Bản vương sợ cái gì!Bản vương ngược lại muốn xem xem cô ta muốn làm gì!Hừ!"

Đi bắt xà yêu kia tới đây."

Ti Tàng đá đá Đồ Lăng Thú.Đồ Lăng Thú: "..."

Đồ Lăng Thú nhìn Sơ Tranh ở một bên khác của phòng.Sơ Tranh lạnh lùng nói: "Hắn bảo mi bắt thì cứ bắt, nhìn ta làm gì."

"..."

Thứ này không phải do cô bắt sao, nó không dám tùy tiện động mà.Đồ Lăng Thú chịu mệt nhọc lôi con rắn từ trong lồng ra, nó vốn đã không lớn, con rắn kia cũng không nhỏ, Đồ Lăng Thú thở hổn hển kéo hồi lâu mới được."

Bản vương biết ngươi không chết, không muốn trở thành đồ ăn thì tốt nhất đừng tiếp tục giả chết."

Xà yêu: "..."

Xà yêu khẽ động cái đuôi, không dám tiếp tục giả chết nữa.Nhưng nó đau quá, toàn thân trên dưới đều rất đau.Người phụ nữ kia lại còn túm lấy đuôi nó kéo một đường!Xà yêu cuộn thành một cục, nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt: "Ngươi chọc vào ta trước! !"

Ti Tàng nhíu mày: "Ngươi không biết bản vương?"

"..."

Ngài là vị nào?Ti Tàng hơi trầm mặc: "Sao ngươi lại đến thế giới này?"

Mặc dù không biết người đàn ông này là ai, nhưng xà yêu cảm thấy trên người hắn có một cỗ áp bức làm mình rất không thoải mái.Cho nên xà yêu quyết định tạm thời cúi đầu: "Từ nhỏ ta đã ở đây rồi."

Ti Tàng: "..."

Ti Tàng: "Sao ngươi có thể sử dụng yêu lực?"

Xà yêu: "Từ nhỏ ta đã có thể sử dụng."

Ti Tàng: "..."

-Xà yêu chính là yêu ở đây, loại mà có hộ khẩu ấy.Từ lúc nó bắt đầu hiểu chuyện thì đã sống ở đây rồi, trừ cha nó ra thì nó chưa từng gặp những yêu khác.Về phần yêu lực, từ nhỏ nó đã có thể dùng, nhưng vẫn luôn được cha mẹ răn dạy, tuyệt đối không thể sử dụng yêu lực.Lần này nếu như không phải Ti Tàng tìm tới cửa, thì nó cũng sẽ không bại lộ.Ti Tàng híp híp mắt: "Cha ngươi cũng là yêu?"

"...

Đúng vậy."

Xà yêu duỗi đầu ra, nói năng có khí phách: "Việc này không liên quan đến cha ta, tự ta gánh chịu, ngươi có chuyện gì thì cứ nhằm vào ta!"

"A."

Ti Tàng vứt cho xà yêu một nụ cười lạnh, bảo Đồ Lăng Thú nhốt nó về.Xà yêu: "! ! !"
 
(Quyển 12) [Edit] Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Lên! - Mặc Linh
⊹⊱Chương 2362: Kim Ốc Tàng Kiều (21)⊰⊹


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥"Muốn chuộc rắn con của ông về thì đến XXX."

Một người đàn ông ăn mặc giống như tinh anh xã hội đối chiếu với bảng số phòng trên cửa, xác định chính là chỗ này, ông ta hít sâu một hơi giơ tay gõ cửa một cái.Kẹt kẹt ——Phía sau cửa là một cô gái, dáng vẻ đoan chính xinh đẹp, chỉ là trên mặt không có biểu tình gì."

Tìm ai?"

Giọng nói cũng rất lạnh.Người đàn ông: "Không phải cô bảo tôi tới đây à?"

"Xà yêu?"

Người đàn ông miễn cưỡng trấn định gật đầu.Đây là người mà...Rốt cuộc sao mà cô biết được chuyện này, còn bắt con ông ta lại nữa?Đã nói với con rắn con kia rồi, tuyệt đối không thể sử dụng yêu lực ở bên ngoài.Bây giờ thì hay rồiBị người ta bắt được rồi đấy!"

Vào đi."

Sơ Tranh tránh ra cho ông ta một con đường.Rắn cha cảnh giác vào nhà, đầu tiên là trông thấy người đàn ông ngồi trên ghế sofa.Rắn cha cảm thấy người này khá quen, nhưng trong lúc nhất thời lại không nghĩ ra từng gặp ở đâu.Quan trọng hơn là, trên người hắn có yêu khí!Đây là yêu."

Con trai."

Rắn cha nhìn thấy xà yêu bị nhốt ở trong lồng, bức từng bước dài tiến lên: "Con trai!

Con không sao chứ?"

Xà yêu nhìn rất suy yếu, nhưng không có gì đáng ngại."

Cha..."

Xà yêu đau khổ gọi một tiếng: "Bọn họ ức hiếp con!"

Thấy con trai còn có thể cáo trạng, rắn cha đại khái cũng biết được con trai mình không có gì đáng ngại.Rắn cha trấn an xà yêu, quay đầu nhìn về phía Sơ Tranh và Ti Tàng: "Hai vị, hai vị bắt nó có chuyện gì không?"

Ti Tàng hơi hất cằm: "Bản vương có chút việc hỏi ngươi."

Trong lòng rắn cha hơi lộp bộp một chút, vương?Ông ta đã chuẩn bị tốt để đánh nhau, ai biết người gọi ông ta đến lại là yêu...

Còn là Yêu Vương?Đều là đồng tộc, tại sao lại dùng loại phương thức đó để thông báo cho ông ta biết?Rắn cha nhìn chằm chằm Ti Tàng một hồi lâu, không chắc chắn lắm kêu lên tên của hắn: "Ti...

Tàng?"

Ti Tàng nhíu mày: "Ngươi biết bản vương?"

Rắn cha: "..."

-Rắn cha biết hắn thật.Nhưng trong trí nhớ của ông ta thì Ti Tàng còn chưa phải là Yêu Vương.Lúc ấy Ti Tàng gây chuyện khắp nơi, dưới cơ duyên xảo hợp, ông ta từng gặp hắn vài lần.Ti Tàng bây giờ so với Ti Tàng lúc ấy, mặc kệ là dung mạo hay là khí chất đều có khác biệt rất lớn.Bây giờ Ti Tàng đã là Yêu Vương rồi?Nhưng nghĩ lại thì cũng đúng, lúc ấy Ti Tàng nhảy nhót như vậy, không phải là hướng đến vị trí Yêu Vương à.Chỉ là...Sao hắn lại đến thế giới loài người rồi?Ti Tàng: "Ngươi tới đây bằng cách nào?"

Rắn cha thở dài: "Ta là ngoài ý muốn."

Ông ta vào nhầm một chỗ ở Yêu giới, chờ ông ta phát hiện ra thì đã ở thế giới loài người.Rắn cha ở đây nhiều năm như vậy, thăm dò được không ít tin tức.Lối đi giữa thế giới loài người và Yêu giới mặc dù đã đóng lại, nhưng ở vài chỗ trong Yêu giới, sẽ xuất hiện lối truyền tống một chiều.Nếu có yêu ở gần đó, thì khi lối đi xuất hiện sẽ bị cuốn vào.Yêu ở thế giới này còn nhiều hơn Ti Tàng nghĩ.Ti Tàng nhíu mày: "Không thể trở về à?"

"Không thể."

Truyền tống một chiều, chỉ có thể tới, không thể trở về được.Rắn cha cũng cảm thấy chuyện này rất không công bằng, vì sao chỉ có thể tới mà không thể về, quyền lợi của Yêu tộc cũng không được bình đẳng!Ti Tàng: "..."

"...

Ừm... thằng ranh này sao lại đắc tội với ngài vậy?"

Khi ông ta vừa nhận được tin tức, còn tưởng rằng nó bị thứ khác bắt được."

Con không có!"

Xà yêu cảm thấy mình rất vô tội: "Rõ ràng là hắn ra tay trước, cha, con chỉ phòng vệ chính đáng!"

"Câm miệng!"

Rắn cha quát một tiếng: "Về nhà rồi thu thập con sau!"

Xà yêu: "..."

Bảo bảo tủi thân.Ti Tàng không trả lời câu hỏi của rắn cha: "Các ngươi có thể sử dụng yêu lực?"

Rắn cha: "...

Có thể."

Ti Tàng trầm mặc vài giây, giống như trải qua đấu tranh tâm lý, có chút khó chịu: "Nói cho ta biết biện pháp."

Đường đường là Yêu Vương, lại phải hỏi thăm biện pháp từ yêu khác.Rắn cha: "..."

-Rắn cha ôm con mình chuẩn bị rời đi, trước khi đi, nhắc nhở Ti Tàng: "Thế giới này có thứ gì đó đang bắt những yêu tới đây như chúng ta, nếu có thể không sử dụng yêu lực thì tốt nhất đừng sử dụng, rất dễ bị phát hiện."

"Thứ gì?"

"Không biết..."

Rắn cha cũng chưa từng thấy thứ kia, khi ông ta vừa tới thì nghe được từ miệng của những yêu khác mà biết được.Nhưng khi ông ta đi tìm con yêu kia, phát hiện đối phương đã mất tích.Con yêu kia từng nói, nếu như không liên lạc được với hắn, thì chắc chắn đã bị bắt rồi.

Sau này ông ta lại lục tục nghe đồn một số chuyện không tốt lắm.Rắn cha và xà yêu rời đi, Ti Tàng ánh mắt nặng nề chống cằm suy tư."

Ông ta nói làm sao để khôi phục yêu lực thế?"

Sơ Tranh làm bộ mình không tò mò, chỉ thuận miệng hỏi một chút.Vừa rồi hai con yêu này thì thầm nói nhỏ, cô không nghe được chữ nào.Ti Tàng đột nhiên như mèo bị giẫm trúng đuôi, toàn thân dựng thẳng gai nhọn: "Tại sao bản vương phải nói cho ngươi biết?"

Sơ Tranh: "..."

Không nói thì thôi, mi kích động như vậy làm gì?Sơ Tranh đảo mắt một vòng, đứng dậy: "Tôi ra ngoài một chút."

Bây giờ Ti Tàng không muốn nhìn thấy Sơ Tranh, còn ước gì cô đi đi kìa.Sơ Tranh xuống lầu, chặn cha con xà yêu còn chưa đi xa lại.Rắn cha tưởng là Ti Tàng còn có việc: "Vị kia còn có gì phân phó sao?"

Sơ Tranh: "Không có, tôi có chút chuyện muốn hỏi ông."

Rắn cha: "..."

-Từ sau khi gặp cha con xà yêu xong, Sơ Tranh phát hiện ánh mắt Ti Tàng nhìn cô rất không thích hợp.Phức tạp đến mức Sơ Tranh cũng không phân rõ rốt cuộc hắn đang nghĩ gì."

Anh nhìn tôi như vậy làm gì?"

Ngày nào cũng nhìn như vậy, cô đẹp vậy sao?

"Thích tôi rồi à?"

Ti Tàng lập tức phản bác: "A, ngươi nói đùa gì thế, bản vương sẽ thích ngươi chắc?"

"Ồ."

Ti Tàng: "..."

Phản ứng của Sơ Tranh quá bình thản, ngược lại làm cho Ti Tàng có chút không được tự nhiên.Mình không thích cô, mà cô bình tĩnh như vậy sao?Trước đó còn thèm muốn thân thể bản vương mà!Từ từ...

Không phải cô ta thèm muốn thân thể bản vương sao?

Đây chính là tra nữ mà trên mạng nói?Ti Tàng yên lặng xê dịch sang bên cạnh.Sơ Tranh: "...

Anh dịch cái gì?"

Ta có thể ăn mi chắc?Ti Tàng phủ nhận: "Ta không có."

Sơ Tranh khua tay ra hiệu khoảng cách giữa họ: "Vậy tôi dời chắc?"

Ti Tàng: "..."

Hảo hán không ăn thiệt trước mắt.Ti Tàng đứng dậy muốn chạy, Sơ Tranh dùng một tay người bắt trở lại, dưới ánh mắt kinh hãi của Ti Tàng, đè hắn xuống ghế sofa.Trường bào phức tạp tản ra, rũ xuống mặt đất.Sơ Tranh không nhanh không chậm nói: "Tôi có một câu hỏi muốn hỏi anh."

Ti Tàng nổi giận: "Ngươi xuống cho bản vương!"

Cô cũng dám...Sơ Tranh không những không xuống, thân thể còn hạ thấp xuống mấy phần, khoảng cách gần đến mức Ti Tàng gần như có thể thấy rõ từng sợi lông mi của cô.Nhịp tim Ti Tàng đập một cách không được tự nhiên, liếc mắt qua: "Nhân loại các ngươi đều không biết xấu hổ như thế này à?"

"Lại không làm gì anh, anh sợ cái gì."

Sơ Tranh dừng một chút: "Yêu Vương chỉ có chút can đảm này?"

Ti • Yêu Vương • Tàng: "..."

Có cảm giác bị mạo phạm!Ti Tàng cổ cứng lên, khí thế hung hăng nhìn chằm chằm cô: "Ngươi muốn hỏi gì!"

Sơ Tranh trầm tư vài giây, cực kỳ nghiêm túc hỏi: "Rốt cuộc anh là chủng loại gì?"

Rốt cuộc có lông không!

Muốn biết quá đi! !Ti Tàng: "..."

Ti Tàng: "..."
 
(Quyển 12) [Edit] Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Lên! - Mặc Linh
⊹⊱Chương 2363: Kim Ốc Tàng Kiều (22)⊰⊹


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥Ti Tàng quay đầu ra, hừ lạnh một tiếng: "Tại sao bản vương phải nói cho ngươi biết?"

"Vậy sao. . ."

Sơ Tranh híp mắt lại, Ti Tàng liếc mắt nhìn người phía trên, phát hiện khoảng cách giữa họ gần thêm, gần như chóp mũi đã đụng vào nhau. . .Thân thể Ti Tàng không khỏi cứng đờ.Hắn giống như cảm nhận được mùi hương từ trên người cô truyền tới. . .Hắn có bao giờ thân cận với người khác đến thế đâu.Trong thân thể phun lên rất nhiều cảm giác xa lạ khó hiểu.Ngay khi môi hai người sắp đụng vào nhau, Ti Tàng bỗng nhiên tránh khỏi Sơ Tranh, cấp tốc ngồi dậy khỏi ghế sofa, vỗ quần áo, chạy mất.-Thời gian tiếp theo, hành vi của Ti Tàng càng thêm cổ quái, ánh mắt kỳ quái thì cũng thôi đi, có đôi khi còn liếc trộm cô, cực kỳ giống biến thái.Tối hôm đó, Sơ Tranh nằm dưới đất, Ti Tàng lật qua lật lại trên giường không ngủ được.Hắn nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, tâm tình càng thêm bực bội.Câu nói của rắn cha không ngừng hiện lên trong đầu hắn.—— Nếu như ngài không thể dần dần khôi phục yêu lực, thì thời gian vừa đến, ngài sẽ không duy trì được hình người nữa, sẽ phải khôi phục bản thể.Nếu như hắn không ngại khôi phục bản thể thì cũng không có ảnh hưởng gì.Giống như Đồ Lăng Thú thôi.Ti Tàng giơ tay lên, soi ra ngoài cửa sổ nhìn.Ống tay áo trượt xuống một chút, lộ ra cánh tay, trên đó mơ hồ có đường vân.Đây là thứ hôm nay hắn phát hiện.Dựa theo sự phát triển này, chỉ sợ không bao lâu nữa hắn sẽ khôi phục bản thể. . .Ti Tàng thả tay xuống, xoay người, mượn ánh trăng nhìn người dưới đất.—— Kết hợp với nhân loại, có thể dần dần khôi phục yêu lực.Thế giới này là sân nhà của nhân loại, nhưng yêu như họ giống như khách không mời mà tới.Không được chủ nhân cho phép, tất nhiên sẽ bị quy tắc của thế giới này chèn ép.Nhưng nếu như dính khí tức của nhân loại vào, thì quy tắc sẽ bỏ qua cho họ.Chăn dưới tay Ti Tàng đã bị hắn bóp cho biến hình, hắn chậm rãi thở ra một hơi.Hời cho cô rồi!Ti Tàng xoay người xuống dưới.Trên người Sơ Tranh đột nhiên có trọng lượng, bị làm bừng tỉnh, mở mắt ra thì đã đối đầu với đôi mắt hơi lạnh lẽo của Ti Tàng: ". . .

Anh làm gì thế?"

Ti Tàng: "Không phải ngươi ngấp nghé thân thể bản vương sao?

Bản vương cho ngươi một cơ hội."

". . ."

Sơ Tranh đẩy người xuống: "Đừng lộn xộn, đi ngủ."

Khi mi muốn thì ta phải phối hợp với mi chắc?

Nằm mơ!

Sẽ có lúc mi xin ta!Ti Tàng bị đẩy cho ngã ngồi ở bên cạnh, dựa lưng vào giường, đầu đầy dấu chấm hỏi.Người phụ nữ này lại đẩy ta. . .Cô ta lại còn đẩy. . .Ti Tàng cắn răng: "Ngươi không muốn. . ."

"Không muốn."

Sơ Tranh kéo chăn qua che đầu lại, hung dữ đến một nhóm: "Đừng quấy rầy tôi, không thì đánh anh đấy."

Ti Tàng: ". . ."

Móa!Ti Tàng im lặng mắng một tiếng, thẹn quá hoá giận, lật người lên giường, thở phì phò nằm xuống, nghĩ nghĩ, lại quay người, đưa lưng về phía Sơ Tranh.Bản vương mới không thèm! !-Lại qua hai ngày nữa, khi Ti Tàng tắm rửa, hắn soi gương nhìn phía sau lưng mình.Ti Tàng túm lấy quần áo bọc lên, chống vào bồn rửa tay, hít sâu hai lần.Còn tiếp tục như thế, chẳng mấy chốc hắn sẽ khôi phục nguyên hình.Ti Tàng ra ngoài, thấy Sơ Tranh đang livestream, hắn trực tiếp ngồi xuống mặt đất đã trải xong chăn nệm.Mặc dù ống kính không quay được trên mặt đất, nhưng Ti Tàng cao, nên có thể quay được một chút.Bình luận trên livestream trong nháy mắt đã thay đổi khi hắn xuất hiện.Người đàn ông chỉ mặc đồ ngủ, còn mặc không hề hợp quy tắc, lỏng lỏng lẻo lẻo, giống như lúc nào cũng có thể rơi xuống.Người đàn ông vừa tắm rửa xong nên lộ ra một cỗ ướt át.Làm cho người ta rất muốn. . .Ngay cả lời chào kết thúc Sơ Tranh cũng không thèm nói, tắt live đi.Sơ Tranh nhón mũi chân, ghế xoay chuyển phương hướng: "Anh làm gì?"

Ti Tàng: "Đi ngủ."

Sơ Tranh chỉ vào giường: "Anh nên ngủ ở đó."

Ti Tàng nằm xuống, ôm cánh tay: "Hôm nay bản vương muốn ngủ ở đây!"

Sơ Tranh: ". . ."

Được thôi.Vậy ta ngủ giường.Người tốt như ta là không bắt bẻ.Dưới đất làm gì thoải mái như giường được, Ti Tàng ngủ đến toàn thân khó chịu, chỗ nào cũng không thoải mái.Tần suất lăn qua lộn lại còn cao hơn khi hắn ngủ giường.Ti Tàng quay đầu nhìn lên trên, càng nhìn càng tức giận, hắn lật người ngồi dậy, chống vào mép giường leo lên.Giường vốn cũng không rộng rãi, Ti Tàng đi lên lập tức lộ vẻ chật chội."

Này."

Ti Tàng đẩy Sơ Tranh một cái.Sơ Tranh xoay người, đối mặt với hắn, bình tĩnh hỏi: "Anh lên đây làm gì?"

Ti Tàng bưng giá đỡ của Yêu Vương: "Dưới đất không thoải mái."

Sơ Tranh: "Không phải tự anh muốn ngủ ở đó à?"

Ti Tàng: "Bây giờ bản vương không muốn nữa."

Sơ Tranh rất rộng lượng đứng dậy: "Vậy tôi nhường anh."

Ti Tàng: ". . ."

Ti Tàng tức giận ấn Sơ Tranh về: "Ngươi cố ý phải không?"

Sơ Tranh bị Ti Tàng nửa đè lên, cô cũng không giãy dụa, thả lỏng người nằm xuống, mắt nhìn thẳng vào mắt Ti Tàng: "Tôi cố ý cái gì?"

"Ngươi. . ."

Ti Tàng nghiến răng nghiến lợi: "Lúc trước rõ ràng ngươi muốn có được bản vương như vậy, bây giờ sao lại thế này?"

Cơ hội hắn tự đưa tới cửa mà cô lại không biết trân trọng!Đây là cơ hội mà bao nhiêu yêu muốn. . .Nhân loại đều hay thay đổi như thế sao?"

Ti Tàng, trên thế giới này không phải chuyện gì cũng phải nghe theo anh."

Ta cứ không theo mi đấy!

Ta không cần sĩ diện sao?Lông mày Ti Tàng nhíu thành hình chữ Xuyên, trong mắt mơ hồ có lửa giận chớp động, tay ấn lấy bả vai Sơ Tranh càng thêm dùng sức.Hắn đường đường là Yêu Vương, muốn làm gì thì làm cái đó.Chỉ là một nhân loại, cho dù hắn cưỡng ép. . .Ti Tàng nghĩ tới đây, lại chậm chạp không động thủ.Sơ Tranh giơ tay sờ lên gương mặt Ti Tàng.Ti Tàng nhíu mày, lại không động, mặc cho ngón tay Sơ Tranh mơn trớn trên gò má hắn."

Xin tôi."

Giọng nói của cô gái trong trẻo lạnh lùng: "Xin tôi, tôi sẽ giúp anh."

"Ai thèm xin ngươi!"

Yêu Vương đại nhân buông Sơ Tranh ra, mặt mũi tràn đầy mấy chữ to 'ngươi nằm mơ'.Sơ Tranh thờ ơ: "Tôi cũng không để ý tận mắt nhìn xem anh là chủng gì loại."

Nuôi gì mà không phải là nuôi, ta nuôi được cả!Trong lòng Ti Tàng trầm xuống: ". . .

Ngươi biết?"

Sơ Tranh 'ừ' một tiếng.Ti Tàng: ". . ."

Ti Tàng xoay người xuống giường, gian phòng lâm vào trong yên tĩnh quỷ dị.Không biết qua bao lâu, bên người Sơ Tranh trầm xuống, tiếp đó cô cảm giác được hơi thở của Ti Tàng áp tới.Tiếng hít thở vang lên ở bên tai, lúc nhẹ lúc nặng."

Xin ngươi."

Giọng nói của Ti Tàng vạch phá bóng tối: "Giúp ta."

"Giúp anh cũng được, nhưng anh phải nói cho tôi biết anh là chủng loại gì. . ."

"Ngươi đừng có mà được voi đòi tiên!"

Ti Tàng lập tức xù lông.Sơ Tranh: ". . ."

Được thôi.Sơ Tranh sợ thật sự chọc giận Ti Tàng, tốt xấu gì cũng là Yêu Vương mà, cáu lên thì không ép nổi đâu.Cô không muốn dỗ người. . .

Yêu.-Ti Tàng không cho Sơ Tranh sờ phía sau lưng hắn, quần áo cũng không cho cởi, Sơ Tranh trầm mặc tùy theo hắn, không có quá nhiều ý kiến.Nhưng mà. . .[ Tiến độ thu thập tư liệu 45%. . . ]Sơ Tranh xác định trên người mình không có bất kỳ thứ gì, là Ti Tàng. . .Sơ Tranh cảm thấy thế này có chút không tốt lắm.Cô hơi nhổm dậy, thanh tiến độ thu thập tư liệu biến mất.". . ."

Sơ Tranh khẽ hít sâu: "Vương, sau này phải làm phiền người rồi."

Ti Tàng nghe thấy tiếng 'Vương' của Sơ Tranh, nhịn không được tim đập nhanh một trận.Tiếng 'Vương' này hắn từng nghe vô số lần.Nhưng không ai có thể làm cho hắn cảm thấy nó hay đến vậy. . ."

Phiền gì. . .

Ưm. . ."
 
(Quyển 12) [Edit] Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Lên! - Mặc Linh
⊹⊱Chương 2364: Kim Ốc Tàng Kiều (23)⊰⊹


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥Ngày hôm sau Sơ Tranh dậy thì không thấy Ti Tàng đâu.Trong phòng rối bời, cô tùy tiện mặc quần áo vào rồi xuống giường, mở cửa ra ngoài.Ti Tàng ngồi dưới đất với Đồ Lăng Thú, không biết đang làm gì.Sơ Tranh ra ngoài, Ti Tàng quay đầu nhìn cô một cái, lại quay đầu lại, thái độ cực kỳ cao ngạo.Mà ở nơi Sơ Tranh không nhìn thấy, Ti Tàng lặng lẽ đỏ vành tai.Sơ Tranh ôm Đồ Lăng Thú đi, Đồ Lăng Thú tuyệt vọng duỗi móng vuốt ra, muốn bắt được Ti Tàng.Người sau hoàn toàn không để ý tới nó.Đồ Lăng Thú tội nghiệp rụt đầu lại, mặc cho Sơ Tranh sờ lông nó.Ti Tàng chậm rãi đứng lên, không được tự nhiên hỏi: "Ngươi còn tốt đó chứ?"

"Rất tốt."

Sơ Tranh không hiểu thấu: "Anh hỏi chuyện này để làm gì?"

Ti Tàng nhẹ hừ một tiếng: "...

Bản vương chỉ tùy tiện hỏi một chút."

"Ồ."

Ti Tàng: "..."

Sơ Tranh gọi bữa sáng, trong lúc ăn sáng, Ti Tàng không ngừng nhìn cô."

Nhìn cái gì?"

Ti Tàng lập tức cụp mắt xuống: "Bản vương không nhìn!"

"..."

Sơ Tranh buông thìa xuống: "Vì sao anh không đi tìm những nhân loại khác, tình huống của anh, chắc chỉ cần là người là được mà?"

Có lẽ nam nữ gì cũng không giới hạn.Ti Tàng vô thức hỏi lại: "Tại sao bản vương phải đi tìm những nhân loại khác?"

"Anh không nghĩ tới?"

Ti Tàng nhíu mày nhìn cô: "Tại sao bản vương phải nghĩ?"

Sơ Tranh hài lòng gật đầu: "Rất tốt."

Ti Tàng: "? ? ?"

Có bệnh?Ti Tàng hậu tri hậu giác kịp phản ứng.Vì sao hắn chưa từng nghĩ tới vấn đề còn có những nhân loại khác...

Nhất định là hắn bị người phụ nữ này chọc cho tức đến váng đầu rồi!

Nhất định là vậy!

Chắc chắn thế!Ừm!-Trải qua Sơ Tranh không ngừng cố gắng livestream, fan hâm mộ đã đột phá hàng triệu.Số fan hâm mộ này đã được cho là có độ nổi tiếng trên nền tảng.Thậm chí là nơi khác cũng biết có một streamer như cô, vung tiền cho những streamer khác khắp nơi.Được đám fan hâm mộ xưng là thần tài.Khi Sơ Tranh lướt Weibo của mình, phát hiện một video liên quan đến Hoa Diệp.Trong video hình như Hoa Diệp đang tương tác với fan hâm mộ, giọng nói ngọt ngào, nụ cười dịu dàng.Trên bình luận toàn là kiểu như streamer thật đáng yêu, giọng của streamer thật hay...Video này có số lượt xem cực cao, Sơ Tranh nhìn thấy phần bình luận cũng có không ít người khen cô ta.Hoa Diệp đang hát bài hát của người khác, bản thân ca khúc vốn không có quá nhiều điểm sáng.Chỉ là không biết vì sao cô ta hát ra lại nghe rất hay...Trước kia giọng hát của Hoa Diệp không hay như vậy mà?Sơ Tranh mở đi mở lại nhiều lần, Ti Tàng đẩy cửa ra đi vào, có chút không kiên nhẫn: "Ngươi có thể đừng mở thứ khó nghe như vậy được không?"

Nói xong Ti Tàng đóng sập cửa lại.Sơ Tranh: "..."

Khó nghe sao?Nhìn từ góc độ chuyên nghiệp thì giọng hát của Hoa Diệp trong video này tuyệt đối không khó nghe.Sơ Tranh chuyển video tới điện thoại, mở ra đi tìm Ti Tàng.Ti Tàng trừng cô: "Bản vương bảo ngươi đừng có mở nữa mà!"

Sơ Tranh ấn tạm dừng: "Anh cảm thấy cái này khó nghe à?"

Ti Tàng hừ lạnh: "Không khó nghe sao?

Ngươi có gu thẩm mỹ kiểu gì đấy."

Sơ Tranh đưa điện thoại cho hắn xem bình luận: "Nhưng tất cả mọi người nói rất hay mà."

Khóe miệng Ti Tàng giật một cái: "Nhân loại các ngươi...

Thẩm mỹ kỳ quái như thế à?"

Sơ Tranh bình tĩnh hỏi: "Anh nghe ra tiếng gì?"

Đáy mắt Ti Tàng lộ ra một tia chán ghét: "Dù sao cũng không hay ho gì.

Bản vương nói cho ngươi biết, tiếng ca của tộc Nhân Ngư mới là hay nhất...

Được rồi, nhân loại các ngươi cũng không nghe được."

"Anh cẩn thận nghe thử xem."

Sơ Tranh nhét di động đến bên tai Ti Tàng.Ti Tàng: "..."

Cố ý tra tấn hắn đúng không!Ti Tàng vừa định hất di động ra, bỗng nhiên lại dừng lại, biểu cảm trên mặt đổi tới đổi lui."

Nghe ra cái gì rồi?"

Ti Tàng hừ lạnh: "Khó nghe."

Sơ Tranh: "..."

-Cái video đó của Hoa Diệp không ngừng được share, chỉ mấy ngày ngắn ngủi, đã được người ta tâng bốc thành nữ thần.Mà fan hâm mộ của Hoa Diệp liên tiếp tăng vài ngày.Bây giờ cô ta đã đổi nền tảng live khác, lần nào mở live cũng rất được chào đón.Mặc dù vẫn kém hơn vương bài của nền tảng, nhưng siêu việt hơn streamer hàng hai nhiều.Người từng xem livestream hoặc là video của Hoa Diệp đều sẽ cảm thấy cô ta là người đẹp giọng ngọt, là nữ thần trong giấc mộng.Sơ Tranh quan sát mấy ngày, càng xem càng cảm thấy kỳ quái.Hoa Diệp lấy được hack gì sao?Sơ Tranh cảm thấy Ti Tàng nghe ra gì đó, nhưng hắn không nói gì cả, Sơ Tranh cũng không làm gì được hắn."

Rầm rầm rầm! !"

"Đi mở cửa đi."

Sơ Tranh đá Ti Tàng một cái."

Ngươi bảo bản vương..."

Ti Tàng ngừng lại, dưới ánh mắt uy hiếp của Sơ Tranh, tức giận nói: "Đi thì đi!"

Ti Tàng người đầy sát khí ra mở cửa, xà yêu ngoài cửa xém bị dọa cho hiện nguyên hình.Rất, rất đáng sợ."

Ngươi tới làm gì?"

Ti Tàng nhận ra xà yêu trước mặt, giọng nói vô cùng không tốt.Giống như chỉ cần cậu ta nói sai một chữ, thì sẽ cho đầu cậu ta lìa khỏi cổ ngay tại chỗ."...

Cứu...

Mau cứu cha tôi."

Xà yêu sợ yêu trước mặt này, nếu như không phải không còn cách nào khác, thì cậu ta tuyệt đối không muốn gặp lại hắn nữa.Cha cậu ta đã vài ngày rồi không về.Điện thoại không liên lạc được, bên phía công ty nói ông không đi làm.Sau đó sáng sớm hôm qua, xà yêu nhận được một phần chuyển phát nhanh, bên trong là một đoạn đuôi của cha cậu ta.Đối phương chỉ gửi cái này, còn lại không có gì nữa cả.Cậu ta không biết phải làm sao bây giờ, bỗng nhớ tới cha cậu ta từng cảnh cáo cậu ta không nên trêu chọc Ti Tàng, đó là một Yêu vương...

Cho nên cậu ta vội tìm tới cửa.Ti Tàng cong môi cười lạnh: "Dựa vào cái gì mà bản vương phải cứu hắn?"

Nói xong đóng sầm cửa lại.Bụi đất rơi xuống phủ cho xà yêu một mặt.-Xà yêu cũng không dây dưa, nhưng hôm sau xà yêu lại tới, hơn nữa là nguyên hình...Nằm sấp ngay trên hành lang.Hàng xóm sát vách định đi ra ngoài, bị Sơ Tranh tay nhanh mắt lẹ đẩy về, chỉ huy Ti Tàng: "Kéo vào."

"Bản vương..."

"Nhanh lên!"

"..."

Ti Tàng túm lấy đuôi rắn, ào ào kéo vào bên trong.Hàng xóm sát vách lần nữa mở cửa ra, kỳ quái hỏi cô: "Cô đẩy tôi làm gì?"

"Khuân đồ, sợ đập đến cô."

Sơ Tranh mặt không cảm xúc nói nhảm: "Xin lỗi."

"..."

Tính tình hàng xóm rất tốt, nghe xong cũng không nói gì, chỉ nhìn xuống dưới đất một chút: "Hình như vừa rồi tôi thấy dưới đất có thứ gì đó?

Đâu mất rồi nhỉ?"

Sơ Tranh nghiêm khuôn mặt nhỏ phủ nhận: "Không có, cô nhìn lầm rồi."

"..."

Hàng xóm nghi ngờ nhìn hai đầu, nghi hoặc rốt cuộc có phải mình nhìn lầm không.-Sơ Tranh giải quyết xong hàng xóm trở về, xà yêu bị Ti Tàng ném dưới đất trong phòng khách, Đồ Lăng Thú ngồi xổm ở bên cạnh dùng móng vuốt lay xà yêu.Sơ Tranh đóng cửa lại, ngữ điệu không chút chập trùng hỏi: "Chết chưa?"

"Vẫn chưa, hình như nó bị thương."

Đồ Lăng Thú nói: "Còn rất nghiêm trọng."

Đồ Lăng Thú bới bới thân thể xà yêu, lộ ra nơi bị thương.Không chảy máu, nhưng vết thương nhìn hơi đáng sợ, máu thịt be bét.Sơ Tranh nhìn chằm chằm vết thương trầm ngâm một lát, bất thình lình tung ra một câu: "Thứ đồ chơi này nấu canh ngon không?"

Đồ Lăng Thú: "..."

Ti Tàng: "..."

Sơ Tranh quay đầu lại, nghiêm túc lại nghiêm túc: "Chỉ đùa chút thôi, động vật hoang dã không thể tùy tiện ăn."

Đồ Lăng Thú: "..."

Ti Tàng: "..."
 
(Quyển 12) [Edit] Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Lên! - Mặc Linh
⊹⊱Chương 2365: Kim Ốc Tàng Kiều (24)⊰⊹


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥Ban đêm xà yêu mới tỉnh lại, đối đầu với ánh mắt yếu ớt của Đồ Lăng Thú, cậu ta giật mình một cái, trong nháy mắt tỉnh táo lại.Vì sao chiếc lồng này lại quen mắt thế nhỉ?"

Vương! !

Nó tỉnh rồi! !"

Đồ Lăng Thú lập tức chạy về phía Ti Tàng, to giọng hét.Đèn của phòng khách sáng lên một chút, người đàn ông không nhanh không chậm đi tới, từ trên cao nhìn xuống cậu ta.Xà yêu: "..."

Thật đáng sợ, hu hu hu.-Hôm qua sau khi xà yêu rời đi thì nhận được một tin tức, bảo cậu ta đơn độc đến một chỗ, nếu không thì sẽ giết cha cậu ta.Cậu ta có cách nào khác đâu?Chỉ có thể đi.Đối phương sắp đặt mai phục chờ cậu ta, cậu ta vừa đi vào thì rơi vào cạm bẫy.Là rắn cha đột nhiên xuất hiện, ngăn đối phương lại, cho cậu ta tranh thủ thời gian chạy trốn.Mặc dù cậu ta chạy ra ngoài được, nhưng cũng bị thương.Cậu ta thật sự không chịu được nữa, nên mới chạy đến chỗ Ti Tàng cách gần nhất...Sau đó thì là thế này đây.Lúc ấy chắc chắn là đầu óc cậu ta bị chạm dây rồi.Không thì sao lại chạy đến đây chứ! !Yêu này căn bản sẽ không giúp đỡ."

Ngươi có trông thấy người bắt ngươi không?"

Ti Tàng dời ghế qua ngồi xuống, bắt chéo chân hỏi.Nhân loại kia ngồi ở trên ghế sofa chơi điện thoại, giống như hoàn toàn không cảm thấy hứng thú với tình huống trước mắt.Xà yêu run rẩy: "Nhìn, nhìn thấy..."

"Dáng vẻ thế nào?"

Xà yêu thành thật trả lời: "Rất cao, giống động vật...

Lại giống người, quanh thân đều bọc đầy khí đen...

Trên người hắn không có yêu khí, không biết là thứ gì."

Sơ Tranh hơi ngước mắt, dáng vẻ này...

Có hơi giống thứ cô từng thấy trong tòa lầu xây dở nha.Ti Tàng cũng từng nghe Thụ Yêu miêu tả rồi.Thứ đó chắc là người bảo vệ..."

Cha ngươi ở đâu?"

"...

Hả?"

Không phải vị này không quan tâm sao?Ti Tàng lấy được tin tức mình muốn, nhốt xà yêu về, đi đến cạnh ghế sofa.Sơ Tranh cảnh giác: "Tôi không đi, anh muốn đi thì tự đi!"

Cứu người...

Cứu yêu là không thể nào cứu yêu, cô bận lắm!Ti Tàng: "Bản vương muốn hiến thân vì nghệ thuật."

"...

Hiến thân cái gì?"

Thẻ người tốt nói thứ đồ gì vậy?

Lại phát bệnh à?Ti Tàng khom người ôm cô lên, đi về phía phòng ngủ.Sơ Tranh đột nhiên nhớ tới, khi Ti Tàng vừa tới đã nhìn thấy cảnh vỗ tay vì yêu* trên TV, cô nói đó là hiến thân vì nghệ thuật..."..."(*Vỗ tay vì yêu [为爱鼓掌]: Đây là một từ ngữ phổ biến trên mạng, từ này dùng để diễn tả ý ngầm của 'bạch bạch bạch', bởi vì đây là tiếng phát ra khi vỗ tay, tin rằng những ai hiểu nó đều là tài xế già lái xe lâu năm rồi =))) Xuất phát từ mùa thứ hai của chương trình thực tế suy luận do đài phát thanh và truyền hình Hồ Nam sản xuất, được phát hành độc quyền bởi Mango TV 'Minh tinh đại trinh thám', ai muốn tìm hiểu kỹ hơn thì xem thử chương trình nha.

Túm lại từ này để nói đến tình dục một cách mơ hồ.

Cảnh khi trước thẻ thấy là cảnh nữ phụ lột đồ nam chính á.)Yêu lực của Ti Tàng khôi phục rất chậm chạp.Muốn hoàn toàn khôi phục yêu lực thì không thể nào, nhưng rắn cha nói có thể khôi phục được bốn, năm phần mười.Bây giờ hắn còn chưa khôi phục được một phần...Ti Tàng bị Sơ Tranh đuổi ra khỏi phòng, Yêu Vương đại nhân vừa cài cúc áo ngủ, vừa bước từng bước nhẹ nhàng, đi đến trên ghế sofa nằm xuống."

Vương, sao ngài lại bị đuổi ra ngoài rồi?"

Đồ Lăng Thú đắp móng vuốt trên thành ghế sofa, ló đầu ra.Ti Tàng lãnh đạm liếc nó một cái.Đồ Lăng Thú ỷ vào Sơ Tranh che chở nó, không sợ chết nói tiếp: "Vương, có phải ngài thất sủng rồi không?"

Từ sau khi Vương dời đến phòng ngủ ở, thì hắn không ra đây ngủ nữa.Sao hôm nay lại bị đuổi ra ngoài rồi?Ti Tàng giơ tay đè đầu Đồ Lăng Thú lại: "Bản vương sẽ thất sủng chắc?"

Nói xong Ti Tàng cảm thấy không đúng.Hắn thất sủng cái gì?Hắn cần sủng sao?Hắn mới là Yêu Vương!"

Ai cho ngươi nói nhảm!"

Ti Tàng giơ tay là đánh.Đồ Lăng Thú ôm đầu co lại, Ti Tàng đánh trượt, thoáng qua Đồ Lăng Thú lại ló đầu ra từ đằng sau ghế sofa."

Vương, nếu ngài tìm được người bảo vệ, biết cách để trở về, thì ngài thật sự định trở về sao?"

Ti Tàng nhíu mày.Hắn chưa từng nghĩ đến vấn đề này...Lúc trước hắn có thể nói không chút do dự, hắn muốn trở về.Yêu giới mới là địa bàn của hắn.Nhưng không biết từ khi nào, hắn đã không nghĩ tới vấn đề này nữa...Ti Tàng nhấc chân đá văng Đồ Lăng Thú: "Cút!"

Đồ Lăng Thú: "..."

-Sơ Tranh không có ý định quan tâm chuyện người khác, cô cũng không phải yêu, muốn bắt cũng không bắt đến đầu cô được.Nhưng có vẻ Ti Tàng muốn lội vào vũng nước đục này.Thẻ người tốt của mình không thể không quan tâm.Cho nên...Sơ Tranh vẫn đi cùng Ti Tàng."

Không phải ngươi nói không đi sao?"

Cô từ chối nhanh lắm đấy, còn không thèm suy nghĩ chút nào mà!Sơ Tranh mặt nghiêm túc: "Tôi nói sao?"

Ti Tàng vô cùng chắc chắn: "Nói."

Sơ Tranh: "Anh nghe lầm."

Ti Tàng yên lặng nhìn cô một hồi, trên mặt cô tràn đầy nghiêm túc và nghiêm túc, thật sự rất khiến người ta hoài nghi, là hắn nghe lầm rồi.Ti Tàng trầm mặc một lát, lại nói: "Thật ra ngươi không cần đi, có thể sẽ gặp nguy hiểm."

Nói xong Ti Tàng không được tự nhiên nhìn sang nơi khác.Sơ Tranh nghiêm mặt: "Tôi đi là để loại trừ nguy hiểm cho anh."

"..."

Ti Tàng cảm thấy mình bị mạo phạm.Hắn đường đường là một Yêu Vương, còn cần một nhân loại như cô đến loại trừ nguy hiểm cho mình à?Mặt mũi Yêu Vương của hắn biết đặt vào đâu nữa!"

Ngươi có biết chúng ta đang đối mặt với thứ gì không?"

Ti Tàng không muốn cho cô đi lắm.Hắn cũng không biết rõ tình huống.Sơ Tranh hất cằm: "Ngay cả Yêu Vương tôi cũng chính diện chơi qua rồi, sợ cái gì?"

Trong giọng nói kia vô cớ có thêm mấy phần tự hào."..."

Ti Tàng xém chút nghẹn chết.Ăn nói kiểu gì đấy!Có biết xấu hổ không hả!Ti Tàng bị Sơ Tranh chọc giận đến mức bước nhanh kéo dài khoảng cách với cô, Sơ Tranh gãi gãi cằm, không biết mình nói sai chỗ nào.Cô đuổi theo, giữ chặt cổ tay Ti Tàng.Người sau trừng cô một cái, trở tay nắm chặt tay cô, hừ lạnh một tiếng: "Đừng tưởng rằng ngươi rất lợi hại, chỉ là ta chưa khôi phục thực lực mà thôi."

Sơ Tranh: "..."

Ta lợi hại lên thì chính ta cũng sợ đấy.-Sơ Tranh và Ti Tàng đến nơi xà yêu nói, quả thật có dấu vết từng đánh nhau, nhưng người đã đi nhà đã trống.Vừa không tìm được rắn cha, cũng không tìm được người bảo vệ hư hư thực thực kia.Sơ Tranh và Ti Tàng tách ra kiểm tra.Sơ Tranh nhìn thấy không ít vảy rắn ở tầng hai, trừ cái đó ra thì không phát hiện ra gì nữa."

Tìm được gì không?"

Ti Tàng và Sơ Tranh tụ hợp, hắn không tìm được gì cả, chỉ phát hiện một chút dấu vết đánh nhau.Sơ Tranh mở lòng bàn tay ra, bên trong có vài mảnh vảy rắn."

Vảy rắn..."

Dường như Ti Tàng nghĩ đến gì đó: "Trở về."

Hai người về nơi ở, Ti Tàng trực tiếp xách xà yêu ra: "Cảm ứng xem cha ngươi ở đâu."

Xà yêu: "..."

Xà yêu nuốt một ngụm nước bọt: "Cảm ứng thế nào?"

Ti Tàng cũng nghẹn họng: "...

Cha ngươi không dạy ngươi?"

Ở Yêu giới, đây là thứ đầu tiên mà nhóm tiểu yêu được học.Dựa vào lực lượng huyết mạch mà cảm ứng xem tộc nhân của mình ở đâu.Xà yêu lắc đầu: "Không...

Không có mà."

Cậu ta hoàn toàn không biết còn có thể như vậy.Ti Tàng: "..."

Xà yêu cảm thấy trên người Ti Tàng bốc lên lửa giận, cuộn mình thành một cục, hận không thể trở lại trong lồng.Ti Tàng chịu đựng lửa giận, nghiến răng nghiến lợi: "Bản vương dạy ngươi."

Xà yêu muốn tìm cha mình, liên tục gật đầu.Phương pháp không phức tạp, chủ yếu vẫn phải dựa vào năng lực.Năng lực của xà yêu rõ ràng không cao lắm.Ti Tàng bị tức đến xém bùng nổ.Sơ Tranh trấn an hắn, để xà yêu tránh khỏi kết cục bị đánh.Chủ yếu là Sơ Tranh sợ Ti Tàng mất khống chế, xà yêu sống hay chết cô không quan tâm lắm.Sơ Tranh ấn Ti Tàng xuống chỗ bàn ăn: "Ăn chút gì đi."

"Bản vương ăn không vào."

Ti Tàng khoanh ngang tay trước ngực, nổi trận lôi đình: "Sao lại có yêu đần đến thế chứ! !"

"Không ăn thì anh có cách à?"

"..."

Đương nhiên không có.
 
(Quyển 12) [Edit] Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Lên! - Mặc Linh
⊹⊱Chương 2366: Kim Ốc Tàng Kiều (25)⊰⊹


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥"Hình như tôi cảm nhận được rồi! !"

Xà yêu thất bại vô số lần, sau khi làm Ti Tàng tức giận đến mức muốn bóp chết cậu ta N lần, cuối cùng cũng cảm giác được loại liên hệ mà Ti Tàng nói với cậu ta.Hình như cậu ta có thể cảm nhận được cảm giác của cha mình lúc này, trông thấy đồ vật xung quanh. . .Ti Tàng lạnh mặt hỏi: "Ở đâu?"

Xà yêu: "Rất lạnh, xung quanh rất tối. . .

Không gian nhỏ hẹp, có rất nhiều rương lớn."

"Còn gì nữa không?"

Manh mối rải rác như thế làm sao mà tìm được?"

Còn có. . .

Còn có. . ."

Chỗ kia thật sự quá tối, xà yêu không thấy rõ lắm.Trên những cái rương chồng chất kia hình như có chữ viết.Xà yêu tập trung tinh lực, nhìn kỹ mấy chữ kia."

Chở . . .

Hàng Lãnh Phong!

Chở hàng Lãnh Phong!"

Xà yêu nói: "Là xe chở hàng ướp lạnh!"

Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Cho nên ở đâu?"

Xà yêu không cách nào duy trì được nữa, cắt đứt liên hệ.Cậu ta vốn đã bị thương, một chút lực lượng sau cùng đã bị tiêu hao hết, lúc này thoi thóp."

Không. . .

Không biết."

Sơ Tranh: ". . ."

Sơ Tranh lấy điện thoại di động ra tìm kiếm chở hàng Lãnh Phong một chút.Đây là công ty chở hàng lớn nhất ở thành phố này, xe thuộc công ty nhiều vô số kể, điều tra kiểu gì bây giờ?Cho dù loại trừ những thứ khác, chỉ điều tra xe có công năng ướp lạnh thì cũng không ít, hơn nữa đều phân bố ở các nơi khác nhau.Sơ Tranh lập tức cảm thấy đau đầu.Toàn là chuyện gì thế này!-Nửa đêm.Bóng đêm dày đặc, thành phố cũng bắt đầu nghỉ ngơi, chỉ có đèn nê ông làm việc không biết mệt mỏi.Mà lúc này công ty chở hàng Lãnh Phong lại rất náo nhiệt.Xe lục tục trở về, đám tài xế xuống xe nói chuyện với đồng nghiệp."

Xảy ra chuyện gì thế?"

"Không biết. . .

Đột nhiên bảo về, còn nói không về sẽ trừ một tháng tiền lương."

"Hơn nửa đêm chúng ta làm việc mệt gần chết, nói trừ tiền là trừ tiền, có nhân tính không chứ!"

"Đúng thế."

Tiếng oán than của các tài xế dậy cả đất, theo xe trở về càng ngày càng nhiều, thì cục diện có hơi ồn ào."

Cách anh ở đây hết làm gì thế hả?"

Đột nhiên có một tiếng quát lớn nổ tung trên đất bằng.

"Quản lý Hà, không phải công ty gọi chúng tôi về sao?"

"Công ty?

Làm sao có thể, sao tôi không nhận được tin tức?"

Quản lý Hà lơ ngơ."

Anh xem, tin này không phải do công ty gửi à?

Còn nói không về thì sẽ trừ tiền lương nữa."

Quản lý Hà: ". . ."

Quản lý Hà nhìn tin nhắn mà các tài xế nhận được, đúng là do công ty gửi.Nhưng sao lại thế?Quản lý Hà đang muốn tìm người hỏi, thì ở cửa chính có mấy chiếc xe đồng thời lái vào, người xuống xe chính là ông chủ lớn quanh năm không thấy mặt.Quản lý Hà nhanh chóng tới nghênh đón: "Ông chủ, xảy ra chuyện gì sao?"

Bày ra chiến trận lớn như vậy.Hắn ta còn không nhận được tin tức. . .Ông chủ lớn quét mắt nhìn quanh một vòng: "Về hết cả chưa?"

Mặc dù quản lý Hà không biết chuyện gì xảy ra, nhưng ông chủ hỏi, hắn ta cũng chỉ có thể lập tức báo cáo."

Hầu như đều trở về rồi, còn mấy chiếc xe cách công ty không xa."

Trong điện thoại của quản lý Hà có thể kiểm tra vị trí mà xe công ty họ đỗ.Đang nói chuyện, mấy chiếc xe cuối cùng cũng lái vào cổng.Ông chủ xác định tất cả xe đều về cả rồi, đi đến một chiếc xe phía sau ông ta, tự mở cửa xe.Người bước ra khỏi xe là một cô gái, tuổi tác tầm bằng như con gái ông chủ.Quản lý Hà nhìn thấy ông chủ nhà mình thái độ cung kính nói chuyện với cô gái kia: "Yến tiểu thư, xe đều ở đây cả, ngài xem?"

Một bên khác của xe có một người đàn ông bước xuống, mặc một thân cổ phục kỳ quái.Dung mạo cực kỳ đẹp, giống như minh tinh vậy.Đây là tới quay phim sao?Nhưng cũng không thấy máy quay gì mà.Sơ Tranh quét quanh một vòng, giọng điệu lãnh đạm phân phó: "Mở cửa xe kiểm tra."

Ông chủ: "Vâng."

Đám người không biết xảy ra chuyện gì, cũng giống như quản lý Hà, lơ ngơ phối hợp kiểm tra.Cô gái này là ai vậy! !Kiểm tra cái gì?Công ty của họ xảy ra chuyện gì? !-Những chiếc xe này chở hàng trong thành phố, chở vào thời gian này cũng để tiện cho ngày hôm sau các nhà buôn dùng.Sơ Tranh kiểm tra từng chiếc xe một.Cũng không phát hiện loại rương lớn mà xà yêu miêu tả.Trong này đều là một số vật phẩm phổ biến.Nếu như không phải ở thành phố này, vậy thì khó điều tra rồi. . .Ti Tàng đột nhiên dừng lại, chỉ vào chiếc xe Sơ Tranh chuẩn bị bỏ qua: "Chiếc xe này."

Sơ Tranh nhìn vào bên trong một chút: "Trống không."

"Có yêu khí."

Sơ Tranh vẫy tay gọi ông chủ đến: "Xe này do ai lái."

Ông chủ lại gọi quản lý Hà, rất nhanh đã có một người đàn ông trung niên đi từ trong đám người ra, thần sắc cẩn trọng: "Tôi. . .

Là tôi lái."

"Ông chuyển hàng gì?"

Thần sắc người đàn ông trung niên rất né tránh: "Rau. . .

Rau quả và thực phẩm đông lạnh."

Vật đựng rau quả bình thường là các loại giỏ tre, đựng thực phẩm đông lạnh thường là thùng xốp.

Xà yêu hình dung ra là cái rương, giống như hòm sắt, có ai đựng rau quả lại dùng loại rương đó không?Sơ Tranh: "Thật sao?"

Người đàn ông trung niên gật đầu, chỉ vào một người khác: "Tôi và lão Tề cùng đóng gói hàng, cậu ta biết!"

Lão Tề kia làm chứng cho người đàn ông trung niên.Bọn họ đúng là cùng đi đóng gói hàng."

Ông không đựng vào loại như hòm sắt à?"

Người đàn ông trung niên biến sắc, sau đó ép buộc mình trấn định lại, cắn răng phủ nhận: "Không, không có."

Sơ Tranh chỉ vào toa xe: "Tôi tìm người chuyên nghiệp tới kiểm tra, nhất định có thể kiểm tra ra dấu vết trong đó, ông nhất định muốn nói dối?"

". . ."

Đại khái người đàn ông trung niên không tin có thể kiểm tra ra.Ai ngờ Sơ Tranh không nói tiếp chuyện kiểm tra, mà ngược lại lấy ra một xấp tiền: "Nếu ông nói thật, số tiền này sẽ thuộc về ông."

Người đàn ông trung niên: ". . ."

Xấp tiền trong tay Sơ Tranh rất dày, ít nhất cũng phải năm mươi ngàn.Chỉ như vậy mà được năm mươi ngàn. . .Ánh mắt đồng nghiệp vây xem lộ ra sự hâm mộ.Sao họ lại không gặp được chuyện tốt vậy chứ?Người đàn ông trung niên giãy dụa một phen, vẫn không nhả ra.Sơ Tranh lại tăng thêm hai xấp: "Kiên nhẫn của tôi có hạn, nếu ông không phối hợp, tôi cũng chỉ có thể dùng thủ đoạn của tôi để giải quyết."

Người đàn ông trung niên đưa lưng về phía toa xe, hơi lạnh bên trong lan tràn ra, làm cho ông ta lạnh cóng cả người.Trong nháy mắt khi cô gái này nói dứt lời, có một cơn sợ hãi dâng lên trong lòng.Người đàn ông nhìn tiền trong tay Sơ Tranh, giãy dụa một phen, sau đó nói: "Tôi. . .

Tôi đúng là có xếp mấy cái hòm sắt vào."

Ông ta làm vậy được xem là lén chở đồ riêng.Bởi vì ông ta cần tiền gấp.Đối phương cho ông ta không ít tiền, nghe nói chỉ là vận chuyển trong thành phố, vừa vặn lại là tuyến đường mà ông ta chạy, nên ông ta mới đồng ý.Những cái rương kia có nặng, có nhẹ, cái nào cũng được khóa chặt.Đối phương nói tuyệt đối không thể nhìn thứ bên trong.Ông ta nghĩ kiếm tiền là được, quan tâm nhiều như thế làm gì."

Rương đâu?"

"Đối phương bảo tôi đưa đến một nơi."

"Nơi nào."

Người đàn ông trung niên run rẩy há miệng cho ra một cái địa chỉ, Sơ Tranh đưa tiền cho ông ta.Về phần khi ông ta đang làm việc mà lén chở đồ khác, sẽ bị công ty xử phạt như thế nào thì không liên quan đến cô.Lên xe, Ti Tàng hỏi một câu: "Ngươi cứ tin tưởng lời bản vương nói như vậy à?

Lỡ như bản vương phán đoán sai thì sao?"

Hắn nói trong chiếc xe kia có yêu khí, cô đã tin không chút do dự. . ."

Sai thì sai thôi, có sao đâu."

Ngài là Yêu Vương đấy, ai dám nói ngài sai.". . ."
 
(Quyển 12) [Edit] Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Lên! - Mặc Linh
⊹⊱Chương 2367: Kim Ốc Tàng Kiều (26)⊰⊹


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥"Tôi ngủ một lát."

Chỗ tài xế nói ở một bên khác của thành phố, dựa theo tốc độ nhanh nhất thì cũng phải đi mất một tiếng.Cô chỉ là một nhân loại yếu ớt bất lực, hơn nửa đêm giày vò nhiều chuyện như vậy, cô rất buồn ngủ.Sơ Tranh trực tiếp dựa vào Ti Tàng nhắm mắt lại.Ti Tàng thở dài, giơ tay ôm lấy bả vai Sơ Tranh, để cho cô ngủ được thoải mái hơn.Cô gái nhắm chặt hai mắt, ngoài cửa sổ xe thỉnh thoảng có ánh sáng nổi lên, làm nổi bật gương mặt cô, lại có mấy phần mềm mại khó có được.Ti Tàng lặng lẽ nghĩ: Nhìn như vậy...

Thật ra cũng rất đáng yêu.Ti Tàng rất nhanh dời mắt, quay đầu nhìn ra phía ngoài cửa sổ xe.Kiến trúc dọc theo đường không ngừng lui về phía sau, kéo ra từng đạo quang ảnh liên tiếp nhau trên cửa sổ xe.Ti Tàng suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng có được một kết luận.—— Tiền thật sự là một thứ rất tốt.-Một tiếng sau, xe dừng ở bên ngoài một nhà máy hơi cũ nát.Ti Tàng nhìn ra phía ngoài từ cửa sổ xe, nhà máy không có một tia sáng nào, như quái vật khổng lồ nằm ở đây.Hắn cũng không phát giác được bất kỳ yêu khí nào"Đến rồi?"

Sơ Tranh ghé vào vai Ti Tàng, nhìn ra phía ngoài theo ánh mắt hắn."

Ừ."

Ti Tàng quyết định tự vào xem trước: "Ngươi chờ trong xe đi, bản vương vào xem tình huống trước."

"Anh có thể làm được không?"

Yêu Vương tâm bình khí hòa lập tức xù lông lên: "Ngươi nói ai không được!"

"Anh đó."

Yêu Vương đại nhân đẩy Sơ Tranh ra, nổi giận đùng đùng: "Bản vương mà không được?

Ngươi xem thường ai đây!"

Trước đó hắn cảm thấy cô đáng yêu quả thật là điên rồi mà!Sơ Tranh: "..."

Yêu lực của mi mới khôi phục được bao nhiêu?Ti Tàng kìm nén lửa giận xuống xe, đi vào trong nhà máy.Còn chưa đi được hai bước, cổ tay đã bị giữ chặt: "Tôi đi cùng anh."

"Ngươi..."

"Yên tâm, tôi lợi hại hơn anh."

Để thẻ người tốt đi vào một mình, xảy ra chuyện gì, cuối cùng còn không phải do cô đi giải quyết à."..."

Yêu Vương đại nhân có chút tức giận.Được thôi!

Chính cô muốn đi tìm chết, hắn quan tâm nhiều như vậy làm gì.-Hình như nhà máy đã ngừng hoạt động rất lâu rồi, các loại máy móc đều đã bị gỉ, mặt đất phủ một lớp bụi dày."

Có yêu khí không?"

"Không có."

"..."

Vậy thì hơi rắc rối rồi.Sơ Tranh trầm mặc vài giây, đột nhiên kéo một cây côn sắt qua, gõ vào khung sắt bên cạnh.Tiếng khung sắt vang coong lên, khuếch tán ra toàn bộ nhà máy.Ti Tàng trừng mắt: "Ngươi làm gì?"

Bọn họ lén vào đấy.Làm ra âm thanh lớn như vậy làm gì?Sơ Tranh hùng hồn: "Tìm không thấy, vậy thì để hắn tự ra, như vậy không phải thuận tiện hơn sao?"

Ti Tàng: "..."

Thuận tiện cái đầu ngươi!Nếu như hắn còn ở Yêu giới, ở thời kỳ sức mạnh dồi dào, có lẽ hắn cảm thấy làm vậy rất đúng.Nhưng vấn đề là, bây giờ hắn còn chưa khôi phục nổi một phần yêu lực!Cô đúng là điên rồi! !Đúng là không nên đi cùng cô mà.Đáng tiếc trên thế gian này không có thuốc hối hận."

Yêu?

Lại còn tự đưa tới cửa, lá gan của các ngươi không nhỏ nha."

Một giọng nói đột ngột vang lên phía trên.Sơ Tranh và Ti Tàng đồng thời ngẩng đầu.Một bóng đen lao từ phía trên xuống, đứng trên một loại máy móc.Ti Tàng vô thức ngăn Sơ Tranh ra phía sau.Bóng đen kia quanh thân bọc khí đen, thân hình cao lớn, có hình người, nhưng lại mọc ra bốn cánh tay, như bị dị dạng.Sơ Tranh: "..."

Có hơi sợ nha.Ti Tàng bất động thanh sắc dò xét đối phương: "Là ngươi bắt con rắn kia?"

"Rắn?"

Đối phương suy nghĩ một chút, rất hào phóng thừa nhận: "Đúng là có bắt một con."

Giọng nói của bóng đen này cũng được cho là êm tai, chỉ là phối hợp với dáng vẻ như vậy, thì sẽ không làm cho người ta cảm thấy hay nổi.Ti Tàng: "Ngươi chính là người bảo vệ mà bọn họ nói?"

"Ngươi biết không ít nha."

Bóng đen trực tiếp ngồi trên máy móc: "Nói mới thấy, yêu khí trên người ngươi thuần khiết dày đặc hơn tất cả những yêu khác không ít, chắc có địa vị không thấp ở Yêu giới nhỉ?"

Ti Tàng không đáp."

Đáng tiếc."

Bóng đen tiếc hận thở dài: "Ngươi trốn trong đám người thì ta cũng không tìm thấy ngươi, tìm tới cửa làm gì chứ."

Nói xong bóng đen nhảy xuống, đánh về phía họ.Ti Tàng ngăn trước Sơ Tranh, đối đầu với bóng đen kia.Bóng đen công kích không có kết cấu gì, góc độ xảo trá, sức mạnh cũng rất kỳ quái.Ti Tàng chỉ có không đến một phần yêu lực, rất nhanh đã ở vào thế hạ phong.Rầm ——Máy móc cũ nát chia năm xẻ bảy khi hai người đánh nhau, bóng dáng của hai người không ngừng trùng điệp rồi lại phân ra.【 Tiểu tỷ tỷ, cô còn không giúp đỡ à? 】"Thẻ người tốt nói hắn được mà."

Sơ Tranh tìm một chỗ ngồi xuống: "Ta ngược lại muốn xem xem hắn được đến đâu."【. . .】Sơ Tranh cảm thán: "Ta cũng chỉ đang thỏa mãn tâm nguyện của thẻ người tốt thôi."

Ta chính là tốt như vậy đấy.【. . .】 Ha ha.-Rầm ——Ti Tàng ngã xuống đất, lùi về phía sau, công kích của bóng đen theo sát mà tới.Mắt thấy công kích kia sắp rơi trên người hắn rồi, bên cạnh đột nhiên có thêm một cỗ lực lượng, ổn định thân thể của hắn.Trong mắt thoáng như có ngân mang lật lên.Bóng đen giống như bị thứ gì đó lật tung, xoay chuyển trên không trung hai vòng, rơi xuống đất.Sơ Tranh vung tay lên, ngân mang như kim, vút bay về phía bóng đen.Bóng đen kinh hãi.Cô chỉ là một nhân loại, sao lại thế...Bóng đen vô thức phòng ngự, nhưng mà những ngân mang có thể trông thấy kia, vừa thoáng qua đã không thấy tung tích.Giống như vừa rồi là ảo giác của hắn ta vậy.Một giây sau, ngân mang xuất hiện lần nữa, không phải công kích, mà là du tẩu qua lại quanh thân thể hắn ta, dệt thành tấm lưới lít nha lít nhít.Trực giác nói cho hắn ta biết nhất định phải lao ra.Nhưng mà hắn ta vừa động một cái, thì những ngân mang kia đã tới gần hắn ta.Chỉ mới thoáng qua phạm vi hoạt động đã bị ngân mang chiếm cứ, và đang không ngừng thu nhỏ.Ngón tay Sơ Tranh vươn ra bỗng nhiên thu lại.Ngân mang lập tức bao phủ bóng đen lại, ngân mang hình lưới hoàn toàn giam cầm hắn ta lại.Thân thể bóng đen mất đi thăng bằng, ngã xuống đất.Mẹ!Đây là thứ đồ gì?Nhân loại làm sao có thể...Bóng đen càng giãy dụa, thứ trói buộc trên người càng chặt.Sau khi bóng đen phát hiện điểm này thì ngừng giãy dụa."

Cô là thứ gì?"

Hắn ta hỏi câu hỏi giống như Ti Tàng.Sơ Tranh mặt không cảm xúc mắng lại: "Anh mới là thứ gì."

Bóng đen: "..."

Bóng đen tỉnh táo lại: "Hai người muốn thế nào?"

Sơ Tranh: "Anh làm gì những con yêu kia?"

Bóng đen "Đương nhiên là giết, nếu không thì giữ lại ăn tết sao?"

Sơ Tranh: "Giết hết?"

Bóng đen: "Chức trách của tôi chính là diệt trừ những con yêu lén qua kia, yên bình ở trong Yêu giới không được sao, vì sao phải chạy đến thế giới loài người chứ?

Ở đây bọn họ không được hoan nghênh."

Ti Tàng nhíu mày.Hắn rõ ràng là đột nhiên bị truyền tống tới.Sao lại là lén qua rồi?Ti Tàng: "Ngươi nói lén qua là có ý gì?"

"Ý trên mặt chữ, còn có thể có ý gì khác..."

Bóng đen ngừng một chút: "Ngươi không phải lén qua?"

"Không phải."

Hắn đang làm Yêu Vương vui vẻ ở Yêu giới, có lý do gì mà phải lén qua bên này?Bóng đen trầm mặc một chút: "Vừa rồi ngươi tự xưng là bản vương?

Ngươi là Yêu Vương?"

"Đúng thế."

Ti Tàng cho là đối phương sẽ hiểu, thân phận của hắn tôn quý, không cần thiết phải làm chuyện như lén qua.Ai ngờ bóng đen đột nhiên sợ hãi rống lên một tiếng: "Không phải Yêu tộc các ngươi muốn tiến đánh Nhân Giới đấy chứ?"

Sơ Tranh: "..."

Ti Tàng: "..."
 
(Quyển 12) [Edit] Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Lên! - Mặc Linh
⊹⊱Chương 2368: Kim Ốc Tàng Kiều (27)⊰⊹


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥Sơ Tranh cũng không hiểu, vì sao trọng tâm câu chuyện lại đột nhiên nhảy đến Yêu tộc công đánh nhân loại rồi.Sơ Tranh bắt bóng đen lại, không nói nhảm với hắn ta: "Anh nhốt xà yêu kia ở đâu rồi?"

"Yêu tộc ở yên ở Yêu giới không tốt sao?"

Bóng đen hoàn toàn không nghe Sơ Tranh nói gì, đã lâm vào trong vở kịch Yêu tộc muốn công đánh nhân loại rồi.Sơ Tranh: "..."

Ti Tàng cười lạnh một tiếng, cảm thấy mình bị mạo phạm: "Bản vương không thèm tiến đánh nơi này."

Cái chỗ chết tiệt này, ngay cả yêu lực cũng không cách nào sử dụng được.Hắn công đánh xong rồi để làm gì?Yêu Vương đại nhân biểu thị hắn chướng mắt.Bóng đen không tin: "Vậy ngươi đường đường là Yêu vương, vì sao lại ở chỗ này!"

Ti Tàng: "..."

Đó là ngoài ý muốn.Ti Tàng dùng dăm ba câu nói lại nguyên nhân vì sao hắn ở đây.Bóng đen vẫn không tin lắm: "Ngươi nói ngươi đột nhiên bị đưa tới đây?"

Ti Tàng: "Cho nên, ngươi có cách nào có thể làm cho bản vương trở về không?"

Ti Tàng dùng dư quang liếc Sơ Tranh một chút.Người sau không nhìn hắn, cúi đầu nhìn xuống mặt đất, nhìn không ra là đang suy nghĩ gì.Hắn nói lời này, sao cô không hề có một chút phản ứng nào cả vậy?Chẳng lẽ không sợ mình rời khỏi nơi này sao?Bóng đen hít vào một hơi: "Không có."

Ti Tàng cười lạnh: "Ngươi không phải là người bảo vệ sao?

Đến chút bản lĩnh này cũng không có?"

"Ta chỉ phụ trách giải quyết yêu lén qua, những chuyện khác không thuộc quyền quản lý của ta."

"Vậy thì do ai quản."

Bóng đen ngẩng đầu nhìn lên phía trên.Ti Tàng nhìn lên theo, phía trên chính là trần nhà, không có gì cả."

Ông trời quản."

"..."

"Ngươi không thể quay về nữa."

Bóng đen nói tiếp: "Từ Yêu giới tới thì không trở về được nữa rồi."

Thế giới loài người không có lối đi thông đến Yêu giới.Mặc kệ là lén qua hay là ngoài ý muốn bị cuốn vào thì cả đời này cũng không trở về được nữa.Ti Tàng vốn cho rằng khi nghe thấy lời này, mình sẽ rất tức giận.Nhưng mà cũng không có.Hắn vậy mà lại rất bình tĩnh...Ti Tàng nhấp môi dưới, nhìn sang người bên cạnh.Sơ Tranh lên tiếng cắt ngang hai người: "Được rồi, đừng nói nhảm nữa, xà yêu kia ở đâu?"

Bóng đen: "..."

-Bên phía Yêu tộc mở lối đi, có Yêu tộc chuyên môn tổ chức, không ngừng đưa yêu tới.Về phần lối đi kia làm sao mà có thì bóng đen cũng không nói rõ được.Đa phần yêu đều là cùng đường mạt lộ, phạm tội ở Yêu giới, không chạy cũng chỉ có thể chờ chết.Bạn suy nghĩ thử xem, yêu mà đến mức không thể ở lại Yêu giới nữa thì có thể có mấy kẻ tốt?Chạy đến thế giới loài người, vậy không phải sẽ gây ra nhiễu loạn lớn sao.Bởi vậy nên mới có những người bảo vệ như họ tồn tại.Sơ Tranh: "Người bảo vệ không chỉ có một mình anh?"

"...

Nói nhảm."

Bóng đen dẫn bọn Sơ Tranh đi xuống dưới, trong bóng tối giơ tay không thấy được năm ngón, nói chuyện cũng có tiếng vọng lại."

Lối đi kia lại không chỉ có một chỗ, thế giới loài người còn lớn đến vậy."

Sơ Tranh suy nghĩ kỹ một chút, thứ lần trước cô gặp quả thực có hơi khác tên ngày hôm nay.Đi đến cuối lối đi, bóng đen ra hiệu họ ấn chốt mở.Sơ Tranh bất động: "Tự ấn."

Bóng đen giận: "Cô đang trói tôi đấy! !"

Sơ Tranh: "Đầu còn có thể động."

Bóng đen: "..."

Mẹ mẹ mẹ! !Bóng đen dùng đầu ấn chốt mở, cửa kim loại lui sang hai bên, ánh sáng lập tức trút xuống.Thứ đầu tiên Sơ Tranh trông thấy chính là lồng chụp bằng thủy tinh to lớn, lít nha lít nhít có tận mười mấy cái.Trong lồng chụp thủy tinh có một ít động vật...Dáng vẻ đều rất kỳ quái.Nhìn cũng không phải động vật đứng đắn gì.Sơ Tranh hơi trầm mặc, đưa ra chất vấn với bóng đen: "Anh thật sự không phải đang làm thí nghiệm gì đó chứ?"

Bóng đen trợn mắt trừng một cái: "Đây là phòng ngừa yêu chạy trốn, làm thí nghiệm gì?

Tôi rảnh rỗi thế chắc!"

Bóng đen đưa họ tới trước một cái lồng chụp thủy tinh: "Con hai người muốn tìm chính là con này."

Bản thể của rắn cha rất lớn, gần như cuộn chật ních trong lồng chụp thủy tinh.Đây chính là bản phóng to của con trong nhà, nhìn là biết cha ruột."

Nhốt bọn nó trong này, sau đó thì sao?"

Sơ Tranh vẫn cảm thấy bóng đen đang làm thí nghiệm mờ ám không thể lộ ra gì đó.Bóng đen không muốn trả lời, nhưng mà mạng nhỏ của mình nằm trong tay Sơ Tranh, bất đắc dĩ trả lời: "Chờ yêu lực của bọn nó tan hết rồi giết."

Những yêu này sau khi đến bên này thì lập tức tìm nhân loại kết hợp, khôi phục yêu lực.Có chút yêu lễ phép một chút, còn yêu đương hẹn hò với đối phương, nhưng mà có yêu thì rất tàn bạo.Sau khi Ti Tàng biết mình không thể quay về, thì có chút không hứng thú lắm, thậm chí muốn đi luôn.Sơ Tranh nghĩ đến cũng đã đến, có thể lấy được chút thẻ cảm ơn thì một chút vậy.Cho nên uy hiếp bóng đen thả rắn cha ra.Bóng đen thấy Ti Tàng đứng ở một bên khác, hạ giọng định xúi giục Sơ Tranh tự cứu một chút: "Cô là con người, tại sao phải giúp con yêu kia?"

"Không thì giúp anh chắc?"

Lại chẳng thân quen gì ngươi."

Cô căn bản không biết yêu tàn nhẫn cỡ nào đâu."

Bóng đen phổ cập kiến thức cho Sơ Tranh về những án lệ lúc trước từng qua tay hắn ta."

Bọn họ không có nhân tính, bây giờ tốt với cô đấy, nhưng chỉ là vì cô có giá trị lợi dụng thôi."

"Chờ cô mất đi giá trị lợi dụng rồi, đến lúc đó chỉ sợ đến cả hài cốt cô cũng không còn nữa."

Sơ Tranh nghe xong, chậm rãi nói: "Vậy thì đừng để mất đi giá trị lợi dụng."

Bóng đen: "..."

Đúng là người thần kỳ mà.Bóng đen xúi giục thất bại, bắt đầu suy nghĩ cách khác.Sơ Tranh đột nhiên hỏi hắn: "Anh là người sao?"

"Đương nhiên."

Sơ Tranh: "Thế này..."

Bóng đen nhìn trên dưới mình: "Thế nào, không đẹp trai sao?"

Sơ Tranh: "..."

Đẹp trai thành như ngươi, thật sự rất khó gặp.Bóng đen cũng không tính giải thích chuyện này, hắn ta đánh không thắng Sơ Tranh, cho nên cuối cùng chỉ có thể thỏa hiệp: "Mang nó đi nhanh lên đi, nhưng mà lần sau gặp mặt, tôi vẫn sẽ bắt nó đấy!"

Sơ Tranh: "Nó không phải cố ý tới cũng bị bắt à?"

Bóng đen: "Chỉ cần là yêu, bất kể có phải là tự nguyện tới không, đều là trách nhiệm của chúng tôi."

Chức trách chính là chức trách.Sơ Tranh đảo mắt nhìn qua người hắn ta: "Anh đánh thắng được tôi?"

"...

Lần này cô là đánh lén!"

Bóng đen không phục: "Có bản lĩnh thì chúng ta một đấu một."

"Không có hứng thú."

Đánh mấy lần ngươi cũng không đánh thắng ta được.Bóng đen: "..."

Đây là đang sỉ nhục hắn ta à?Sơ Tranh còn đang suy nghĩ xem làm sao để mang được rắn cha lớn như vậy đi, bóng đen chủ động cung cấp cho cô một cái hòm sắt.Bóng đen nhét rắn cha như nhét bông, nhét hết vào bên trong.Sơ Tranh: "..."

Bóng đen đóng hòm sắt lại: "Đừng cho là tôi giúp các người, tôi chỉ không muốn sáng mai trông thấy đầu đề đưa tin có người hơn nửa đêm xách con rắn chạy lung tung thôi!"

Huống chi rắn còn từ chỗ hắn ta ra nữa.Lên đầu đề thì người bảo vệ khác cũng có thể trông thấy.Chuyện mất mặt như bị nhân loại chế phục, hắn ta không muốn để đồng nghiệp biết được."..."

Sơ Tranh túm lấy bóng đen đi sang bên cạnh: "Hỏi anh chút chuyện."

Bóng đen: "Hỏi thì cứ hỏi, động thủ động cước làm gì!"

"...

Hắn là chủng gì loại."

Sơ Tranh ra hiệu Ti Tàng ở một bên khác."

Sao tôi biết được."

Bóng đen nhìn cũng chưa từng nhìn: "Cô tự hỏi hắn đi."

"Anh không thể nhìn ra?"

Rác rưởi như vậy?"

Tôi chỉ có thể nhìn ra yêu khí, sao có thể nhìn ra bản thể của bọn họ."

Bóng đen đột nhiên cười cười: "Cô muốn biết cũng được, cô lừa hắn vào trong lồng chụp thủy tinh kia thì hắn sẽ khôi phục bản thể."

Sơ Tranh: "..."

Ngươi tưởng ta ngu chắc?
 
(Quyển 12) [Edit] Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Lên! - Mặc Linh
⊹⊱Chương 2369: Kim Ốc Tàng Kiều (28)⊰⊹


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥Sơ Tranh ném bóng đen vào trong lồng chụp thủy tinh.Hắn ta ở trong lồng chụp thủy tinh cũng không có bất kỳ biến hóa nào, xem ra thật sự là người...

Sơ Tranh vẫn không tin, làm gì có người nào có dáng vẻ như kia?Nhưng con hàng này có thực thể, thậm chí có nhiệt độ."

Anh nhìn gì thế?"

Sơ Tranh giải quyết bóng đen, đi đến bên cạnh Ti Tàng, lần theo ánh mắt hắn nhìn sang.Hắn đứng ở đây rất lâu rồi.Ti Tàng cũng đang nhìn một chiếc lồng chụp thủy tinh.Sơ Tranh vừa nhìn cũng đã bị chấn động.Người cá?Trong lồng chụp thủy tinh có một người cá yên tĩnh trôi nổi, đuôi cá to lớn màu sắc tươi đẹp, xinh đẹp giống như cảnh tượng trong đồng thoại.Bất cứ kẻ nào trông thấy cũng sẽ cảm thấy rung động.Đây không phải đẹp trên ngũ quan dung mạo, mà là đẹp trên giống loài.Ti Tàng: "Thứ lần trước ngươi cho bản vương nghe, ngươi còn nhớ không?"

"Video của Hoa Diệp ấy à?"

Ti Tàng nhíu mày, không kiên nhẫn lắm: "Bản vương làm sao biết cô ta tên gì.

Trong tiếng hát của cô ta, có tiếng khóc của người cá."

Đây chính là thứ Ti Tàng nghe thấy.Tiếng khóc, tiếng khóc rất lớn.Xen lẫn vào tiếng hát, cực kỳ khó nghe.Sơ Tranh nhìn chằm chằm người cá trong lồng chụp thủy tinh, một lát sau lên tiếng: "Cho nên cô ta vì người cá nên mới có thể hát hay như vậy?"

"Chắc là thế."

"Làm sao làm được?"

Hoa Diệp có thể sử dụng sức mạnh của người cá?"

Không biết."

Ti Tàng nói: "Nhưng con người cá kia chắc là con trước mặt này."

Sơ Tranh ngờ vực: "Làm sao anh biết?"

Ti Tàng kéo khóe miệng xuống, lộ ra một nụ cười có thể xưng là lãnh khốc: "Bản vương là Yêu Vương."

Sơ Tranh: "..."

Mi là Yêu Vương nên không tầm thường nha!

Còn không phải vẫn phải xin ta à!Sơ Tranh tản bộ đến chỗ bóng đen, chỉ vào con người cá kia hỏi: "Người cá kia là thế nào vậy?"

"Bắt được chứ thế nào."

Bóng đen biết đại khái cái lồng chụp thủy tinh này không ra được, đã ngồi xếp bằng dưới đất, bình tĩnh như lão tăng ngồi thiền.Sơ Tranh tìm video của Hoa Diệp ra, ấn mở cho hắn ta xem.Bóng đen: "..."

Sao còn quay hình lại nữa!Giam giữ còn chưa đủ, còn muốn sỉ nhục trên tinh thần một phen sao?Quá đáng nha!"

Rốt cuộc cô muốn làm..."

Bóng đen còn chưa nói hết lời, đột nhiên dừng lại, hai tay chống vào thủy tinh, ghé vào trên thủy tinh.Bóng đen còn chưa nghe xong thì đã hét lớn một tiếng: "Cô ta là ai!"

"Hoa Diệp."

Sơ Tranh nói: "Cho nên cô ta làm sao à?"

Bóng đen đứng lên, đi dạo bên trong hai vòng: "Cô thả tôi ra."

"Nằm mơ."

Thả ngươi ra để ngươi bắt thẻ của ta sao? !Bóng đen: "..."

"Tôi không bắt mấy người nữa!"

Bóng đen cắn răng.Sơ Tranh cất điện thoại, khoanh tay trước ngực đứng ở bên ngoài, không nói chuyện."

Tôi thật sự không bắt hắn nữa."

"Nếu tôi bắt hắn tôi sẽ chết không yên lành!"

Bóng đen nói khô cả họng, Sơ Tranh vẫn không để ý tới hắn ta.Bóng đen ôm đầu: "Vậy đi, chỉ cần hắn không làm hại người khác, thì tôi sẽ không bắt hắn, như vậy ok chưa?"

Sơ Tranh nhíu mày: "Không phải anh nói yêu đều phải diệt trừ à?"

Bóng đen: "..."

Sơ Tranh: "Hơn nữa người bảo vệ lại không chỉ có một mình anh, sao tôi biết được những khác sẽ không tới bắt hắn."

Bóng đen: "..."

Người này sao mà khó chơi vậy chứ."

Tôi vẫn có chút quyền nói chuyện, chỉ cần tôi nói thì sẽ không thành vấn đề."

Bóng đen cam đoan với Sơ Tranh.Sơ Tranh suy nghĩ một lát, cũng không biết tin hay không tin, nhưng ngược lại cũng thả hắn ta ra.Bóng đen ra thì trực tiếp lấy người cá ra, đặt ở trên bàn phía sau.Hắn ta không hề nghĩ ngợi, vén quần áo nửa người trên của người cá lên.Sơ Tranh cấp tốc che mắt Ti Tàng, xoay hắn sang phương hướng khác.Ti Tàng không có sở thích nhìn thân thể người khác, mặc dù có chút phẫn nộ vì hành vi của Sơ Tranh, nhưng cũng chỉ trừng cô một cái, không nói gì.Không biết bóng đen mân mê cái gì, sắc mặt dần dần trở nên khó coi: "Quả nhiên nội đan mất rồi."

Người cá này là do hắn ta bắt về.Lúc đó trực tiếp nhốt lại, khi ấy hắn ta chắc chắn là nội đan vẫn còn.Nơi này chỉ có người bảo vệ mới có thể đi vào, là ai lấy nội đan đi?Còn dám đưa nội đan cho nhân loại dùng...

Điên rồi sao? !Sơ Tranh thuận miệng hỏi một câu: "Hậu quả rất nghiêm trọng?"

"Đương nhiên nghiêm trọng, nhân loại hoàn toàn không thể khống chế được nội đan của yêu."

Bóng đen đau đầu túm tóc vốn không tồn tại.Cho dù nội đan chỉ có thể phát huy một phần mười sức mạnh, thì cũng là sức mạnh vô cùng cường đại đối với con người.Con người sao có thể khống chế được lực lượng như vậy.Cuối cùng sẽ chỉ biến thành một con rối.Sơ Tranh rất hài lòng, hậu quả nghiêm trọng là tốt rồi.Sơ Tranh vù vù viết xuống một cái địa chỉ, tặng kèm thêm số điện thoại và tên của Hoa Diệp: "Không cần khách khí.

Vì dân trừ hại, người người đều có trách nhiệm."

Chuyện có thể nhờ người khác giải quyết, vậy thì không cần làm phiền cô nha!Bóng đen: "..."

Sơ Tranh bảo Ti Tàng cầm hòm sắt, chuẩn bị rời đi.Yêu Vương đại nhân không phối hợp lắm: "Dựa vào cái gì mà bắt bản vương cầm."

"Anh không phải Yêu Vương à, chút chuyện nhỏ này cũng không làm được?"

Sơ Tranh dừng một chút: "Vậy Yêu Vương như anh..."

Ti Tàng: "..."

Có Yêu Vương nào lại phải làm loại chuyện này?Sơ Tranh dù bận vẫn ung dung nhìn hắn, Ti Tàng trừng Sơ Tranh vài giây, thỏa hiệp trước.Cầm thì cầm! !Yêu Vương làm gì cũng tuyệt nhất! !Bóng đen nhìn Sơ Tranh và con yêu kia vừa đấu võ mồm vừa rời đi."..."

Luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.Vì sao họ lại giống như tới làm khách vậy? !-Sơ Tranh cảm thấy nhà cô như một chỗ thu nhận động vật.Rắn cha bị ném dưới đất trong phòng khách, rắn con còn chưa chữa khỏi vết thương, không cách nào khôi phục hình người, cũng cuộn lại ở bên cạnh."

Đừng cản đường."

Sơ Tranh đá văng rắn con, không nhịn được nói: "Cậu không thể về nhà cậu đi à?"

Nếu không phải nể tình thẻ cảm ơn thì đã sớm ném ra ngoài lâu rồi!Xà yêu tủi ơi là tủi dịch sang bên cạnh: "Tôi về thế nào được, tôi như vậy sẽ bị bắt đến vườn bách thú."

"Mẹ cậu đâu?"

Xà yêu vặn vẹo người: "...

Mẹ tôi không biết chuyện này."

Mẹ cậu ta hoàn toàn không biết hai người họ là yêu.Theo như cha cậu ta nói thì lúc trước khi sinh con, ông ấy sợ muốn chết.Cũng may khi cậu ta sinh ra cũng không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, là hình hài của một đứa bé bình thường.Cho nên đến nay mẹ cậu ta cũng không biết, chồng và con bà ấy là yêu.Sơ Tranh: "..."

Alo, chú cảnh sát ơi ở đây có yêu lừa cưới!Sơ Tranh nhìn chằm chằm con lớn kia: "Cha cậu còn tỉnh được nữa không?"

Xà yêu kiên định nói: "Đương nhiên có thể."

"Vậy sao ông ta vẫn còn bất tỉnh?"

Đã bao nhiêu ngày rồi?

Cho dù là suy yếu thì cũng nên tỉnh một chút chứ?"...

Chắc...

Chắc là ngủ đông."

Xà yêu không chắc chắn lắm."..."

Hay cho ngủ đông!Sơ Tranh kéo rắn cha vào phòng tắm, mở vòi tắm ra, cho ông ta ấm áp.Lời nói của xà yêu không có trọng lượng, không dám nói chữ nào, chỉ có thể nằm sấp ở cửa phòng tắm."

Mé, có biết chơi không đấy!"

Ti Tàng đang ngồi trên ghế sofa ở phòng khách đột nhiên đứng lên, giữa lông mày đều là lửa giận, nhìn chằm chằm điện thoại như nhìn kẻ thù.Sơ Tranh hít sâu: "Anh đang làm gì đó?

Ai dạy anh nói tục?"

"Hắn tự tặng đầu người!"

Ti Tàng hầm hừ: "Bản vương nói tục khi nào?"

"Chơi ít thôi""Chơi game mà ngươi cũng quản à."

Ti Tàng ngồi trở lại, report toàn bộ vua hố đồng đội vừa rồi."

Không bằng lòng?"

"..."

Có việc cầu người, Ti Tàng không nói chuyện, cúi đầu tiếp tục chơi game.*Có việc cầu người, tiên nữ cúi đầu cầu vé tháng, oa oa oa ~~
 
Back
Top Bottom