Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  (Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 170


Edit: Linhlady

Cung Hân không nói lời nào, cứ như vậy bình tĩnh nhìn Mạc Vân Quả.Hách Trường Nhạc cũng không nói lời nào, cứ như vậy nhìn chằm chằm Cung Hân.Một màn này nhìn qua rất xấu hổ, những người khác thấy một màn này, sôi nổi suy đoán quan hệ của bọn họ.Có vài người não bổ, anh yêu cô, mà cô lại yêu hắn, chính hắn lại yêu anh.

Tóm lại, cái ngày nhìn qua giống như chuyện tình tay ba……Mạc Vân Quả chuyên tâm với các loại ăn, cô có thể cảm nhận được bên cạnh đang có người nhìn mình, chẳng qua cô không có ý định quan tâm người đó mà thôi, ít nhất là trước khi cô ăn xong cô sẽ không quan tâm.Khi Mạc Vân Quả ăn cơm xong, cô mới chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Cung Hân.Cung Hân vốn dĩ đã làm tốt tâm lý có thể phải đợi lâu dài, lại thấy Mạc Vân Quả lập tức ngẩng đầu.Cặp mắt màu đen kia gắt gao nhìn chằm chằm anh, Cung Hân lập tức sững sờ ở nơi đó.

Ánh mắt không đúng……Trong lòng anh âm thầm nói với chính mình, Quả Nhi của hắn, sẽ không bao giờ có đôi mắt như vậy.Đôi mắt này giống như không che đậy bất cứ thứ gì, anh thẩm chí còn không tìm ra được đồ vật được gọi là "Tình" trong mắt cô.

Mà Quả Nhi của anh, trong mắt đều là hơi thở vui vẻ, trong đôi mắt kia, cũng có tình yêu dành cho anh……Cung Hân nhấp nhấp miệng, người này là ai?Nếu cô thật là Mạc Vân Quả, như vậy mấy ngày anh không bên cạnh cô, cô đã xảy ra chuyện gì, lại có thể biến cô thành ra như vậy?Trái tim Cung Hân từng đợt co rút đau đớn, anh giật giật môi, muốn nói cái gì đó, lại phát hiện chính mình không lời nào để nói.Mạc Vân Quả nhìn người trước mắt có chút khó hiểu, quay đầu lại nhìn về phía vẻ mặt ngốc lăng của Hách Trường Nhạc.Nhìn tiểu hoàng mao bay bay, Mạc Vân Quả nghiêng đầu nghĩ nghĩ, bằng vào thân mình nhỏ xinh nhanh chóng lẻn đến bên cạnh Hách Trường Nhạc, vui vẻ xoa xoa tóc của hắn.Như thế, tâm tình của cô mới tốt lên một chút, tuy rằng bên ngoài không nhìn ra có gì thay đổi……Cung Hân thấy Mạc Vân Quả thân thiết với Hách Trường Nhạc như vậy, trong lòng không nói lên là tư vị gì.Anh thật sâu nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, sau đó quay đầu rời đi.Mạc Vân Quả:……Hách Trường Nhạc:……

Thần tượng có độc!Hách Trường Nhạc nghiễm nhiên đã thành thói quen khi bàn tay nhỏ trên đầu hắn lộn xộn, hắn thực không ưu nhã trợn trắng mắt nhìn Mạc Vân Quả nói: “Sao chị lại không gọi anh trai?”

Mạc Vân Quả cúi đầu nhìn hắn, lặp lại một câu: “Anh trai?”

Hách Trường Nhạc lại bày một ánh mắt xem thường, “ Chị lại dùng câu nghi vấn là cái quỷ gì?

Cung Hân kia không phải anh trai chị sao?

Anh trai chị đứng đó lâu như vậy, chị đều không gọi Thanh ca ca?

Vẫn là nói, hai người cãi nhau?

Hắc!

Tiểu mỹ nữ nháo cái gì ~”Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua vị trí của Cung Hân vừa rồi , sau đó lắc đầu nói: “Hắn không phải anh trai tôi.”

Hách Trường Nhạc:……

Chẳng lẽ tư liệu mình điều tra có lỗi?

Không có đạo lý a!Mạc Vân Quả nhìn Hách Trường Nhạc vẻ mặt mộng bức, xem phân lượng mình thích mái tóc màu vàng kia của hắn, cô “Hảo tâm” giải thích: “Mạc Vân Quả yêu hắn.”

Tuy rằng nàng cũng không biết yêu là cái gì.Hách Trường Nhạc: Ta ngọa cái đại tào!

Ta vừa rồi nghe được cái gì?

Nghe được cái gì!Hách Trường Nhạc dùng vẻ mặt “Ta thế giới sụp đổ” , hắn không thể tin tưởng nhìn Mạc Vân Quả, ý đồ muốn từ trên mặt cô tìm ra dấu vết nói dối.Mạc Vân Quả gật đầu, lại gật gật đầu, hung hăng gật đầu, tỏ vẻ cô nói chính là thật sự……

-------
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 171


Edit: Linhlady

Hách Trường Nhạc: Tôi muốn im lặng.

Đừng hỏi tôi im lặng là ai.Hiển nhiên, Hách Trường Nhạc bỏ qua lời nói của Mạc Vân Quả, theo như cô nói chính là “Mạc Vân Quả”, mà không phải chỉ cô.

T

uy rằng, hiện tại cô chính là nguyên thân……Hách Trường Nhạc không có nhận thấy trong lời Mạc Vân Quả nói có gì kỳ quái, hắn tin Mạc Vân Quả thích anh trai nhà mình, hắn thần tượng chuyện này.Hách Trường Nhạc cũng coi như là gặp qua việc lớn của đời người, hắn thực mau phản ứng lại đây, vỗ vỗ mặt mình.“ Chị yên tâm, tôi sẽ không nói cho bất luận kẻ nào.”

Mạc Vân Quả nhìn hắn, không nói gì, tha thứ cô, cô thật sự không biết Hách Trường Nhạc muốn biểu đạt ý gì.Hách Trường Nhạc nhìn Mạc Vân Quả “Cam chịu”, trong lòng xẹt qua một tia đồng tình.Khó trách vừa rồi cô không nói lời nào, vùi đầu với đồ ăn, nghĩ đến là sợ hãi nhìn thấy Cung Hân đi.Yêu mà không được, chỉ có thể chôn dấu ở trong lòng, chuyện này thống khổ đến mức nào a!Ánh mắt Hách Trường Nhạc lóe lóe, hắn đột nhiên cảm thấy mình thần tượng nhầm người, lại có thể thông đồng với cả em gái!Vì sao lại không trách Mạc Vân Quả?

Nói giỡn!

Tiểu mỹ nữ này vẻ mặt không rành thế sự, nơi nào giống người sẽ đi thông đồng với người khác.Giờ phút này ở trong mắt Hách Trường Nhạc, Cung Hân nghiễm nhiên thành một đại phôi đản.“Tiểu mỹ nữ, chị yên tâm!

Tôi nhất định sẽ giúp chị giáo huấn Cung Hân!”

Mạc Vân Quả không biết vì sao tiểu hoàng mao muốn giáo huấn Cung Hân, nhưng khi hắn nói vậy, cô cũng không có ý phản đối.Vì thế cô gật gật đầu, vẫn không nói gì.Mạc Vân Quả phản ứng như thế này ở trong mắt Hách Trường Nhạc, càng tăng thêm ác cảm của Cung Hân với Hách Trường Nhạc.“Không biết vì sao, ta đột nhiên cảm thấy vị hiếu niên này thật đáng thương……”

“ Luôn cảm thấy hắn giống như hiểu lầm cái gì đó.”

“Cho nên, vị thiếu niên này rốt cuộc não bổ cái gì vậy, còn có a……

Phản ứng của tiểu Quả Quả nhà ta!

Thật là tuyệt a!”

“Không nói lời nào tỏ vẻ cam chịu sao?

Ta đột nhiên học được một chiêu.”

“Ta đột nhiên có điểm chờ mong tiểu hoàng mao này sẽ cùng tiểu Quả Quả nhà ta phát sinh chuyện xưa.”

“Ha ha ha!

Chẳng lẽ chỉ có mình ta tò mò chuyện của anh trai kia sao?”

“Vừa rồi nhìn đến biểu tình của anh trai kia, luôn cảm thấy giống như hắn phát hiện tiểu Quả Quả không phải nguyên thân.”

“Không thể nào?

Chẳng lẽ hắn có thể dò xét linh hồn?

Không có đạo lý a!”

“Hẳn không phải là dò xét, ừm……

Nói như thế nào đây, có lẽ là yêu quá sâu sắc?”

“ Với lý do của lầu trên, ta cho 100 điểm, 2333333333”Mạc Vân Quả không có tâm tư để ý phòng phát sóng trực tiếp, tay cô đặt ở trên đầu Hách Trường Nhạc, xoa nắn xoa nắn lại xoa nắn.Hách Trường Nhạc:……

Tiểu mỹ nữ như vậy đáng thương, vẫn là lựa chọn tha thứ cô đi.Hai người ăn được cơm, lúc sau, ai về nhà nấy ai tìm mẹ người ấy.Ừm……

Mạc Vân Quả là không có tìm mẹ.Mạc Vân Quả về đến nhà, đơn giản tắm rửa một cái, liền mở ra TV xem TV.Ngược lại với nữ sinh khác sẽ xem phim truyền hình, phong cách Mạc Vân Quả xem thực tươi mát, khác với đoá hoa tuyệt diễm của nhân gian.“ Món đồ không cần 9998, chỉ cần 998, không sai, chính là 998!

Tâm các vị động sao!

Tâm động không bằng hành động đi!……”

Không sai, Mạc Vân Quả xem chính là kênh mua sắm!Đôi mắt Mạc Vân Quả nhìn nhân viên hướng dẫn mua sắm, không chính xác là đồ vật bằng vàng trong tay họ, màu sắc thật là đẹp, Mạc Vân Quả nghĩ.Nghe được chỉ có 998, Mạc Vân Quả cầm lấy di động dựa theo thao tác phương pháp trực tiếp đặt hàng 100 kiện, đến nỗi vì sao cô không đặt nhiều một chút, là bởi vì……Ừm……

Cô không có tiền.-------
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 172


Edit: Linhlady100 chiếc vòng cổ bằng vàng, chính là 99800, đây là tiền tiêu vặt trong một tháng của nguyên chủ.Cung Hân gia rất có tiền, cô cũng rất có tiền, sau khi nguyên chủ ra ở riêng, trong nhà đúng hạn sẽ chuyển tiền cho nguyên chủ, thường là 10 vạn, có khi sẽ nhiều hơn.Nguyên chủ tiêu tiền cũng rất hào phóng, cho nên mấy năm nay cũng không để dành được bao nhiêu.Mà hiện tại thì sao……

Ha hảSau khi Mạc Vân Quả đặt hàng xong, mới nhớ tới sự thật này.Cô suy nghĩ một lần, sau khi thính toán lại một chút……

Còn có 1250.50 tệ.Hiện tại là giữa tháng năm, đang còn nữa tháng nữa mới đến tháng sáu.Mạc Vân Quả đã biết mình còn bao nhiêu tiền, tâm tình cũng thoải mái hơn, hai mắt toả sáng nhìn kênh mua sắm.A, màu sắc kia thật là đẹp.Cô suy nghĩ như vậy.Cuối cùng, chờ đến khi kênh mua sắm kết thúc, cô mới lên giường, chậm chậm ngủ.Sáng sớm hôm sau, cô dậy sớm, ăn sáng sau đó đến trường.Không khí học tập của năm cuối rất khẩn trương, xảy ra một việc nhỏ thôi cũng kích thích thần kinh của mọi người, khiến phản ứng lại rất lớn.Tỷ như đêm qua Mạc Vân Quả cùng Hách Trường Nhạc đi với nhau, tin tức nhanh chóng lan truyền khắp nơi, mọi người nghị luận sôi nổi, hận không thể xử lý Mạc Vân Quả.Trái lại Mạc Vân Quả, vẫn bình tĩnh như thường.Tiết đầu tiên là môn toán, hôm nay sẽ sửa bài thi hôm qua.Lưu Phương để lớp trưởng phát bài thi, sau đó bắt đầu giảng giải.“Lúc này đây tùy từng thí nghiệm, chúng ta làm không tốt, có vài đề khả năng có chút khó, nhưng ai cũng không thể bảo đảm thi đại học sẽ không ra đề khó như vậy!

Tuy rằng tổng thể làm không tốt, nhưng lớp chúng ta có một bạn làm bài được một trăm điểm!”

Nói tới đây, Lưu Phương tạm dừng một chút, hắn ánh mắt dừng ở trên người Mạc Vân Quả, lại phát hiện cô ở nơi đó phát ngốc.Lưu Phương:……

Không phải nên có dáng vẻ kích động sao!Phía dưới đồng học nghe được Lưu Phương nói như vậy, trong mắt đều tràn ngập tò mò, rốt cuộc là ai, lợi hại như vậy!

Lại có thể được 100 điểm!Các bạn học sôi nổi suy đoán, nghị luận sôi nổi.Lưu Phương ho nhẹ một tiếng, cũng không có thừa nước đục thả câu, nói thẳng nói: “Vị đồng học này chính là Mạc Vân Quả.”

Các bạn học:?

Bọn họ nhất định nghe lầm!“Thưa thầy, thầy có thể lặp lại lần nữa không?

Chúng em vừa rồi giống như có ảo giác.”

Lưu Phương:……“Mạc Vân Quả, em đứng lên nói nội dung mà mình tâm đắc đi.”

Mạc Vân Quả nghe được có người gọi tên mình, đứng lên nhìn quanh bốn phía, cuối cùng đem ánh mắt dừng ở trên người Lưu Phương.Vừa rồi tâm tư Mạc Vân Quả đều đặt trên phòng phát sóng trực tiếp, cho nên cũng không biết Lưu Phương nói cái gì.Cô đứng lên, im lặng nhìn chằm chằm Lưu Phương, không nói lời nào.Lưu Phương: Hôm nay làm sao vậy?

Làm sao lại kì quái như vậy!Ánh mắt bạn học đồng loạt dừng lại trên người Mạc Vân Quả, chờ đợi cô trả lời.Nhưng mà bọn họ ngưỡng cổ đến muốn gãy, cũng không có thấy Mạc Vân Quả nói một lời.Luôn cảm giác hai ngày này Mạc Vân Quả không thích hợp……Lưu Phương thấy Mạc Vân Quả ngốc lăng, thở dài một hơi, xua xua tay nói: “ Thôi, em ngồi xuống đi.”

Mạc Vân Quả theo lời ngồi xuống, sau đó tiếp tục phát ngốc.Lưu Phương nhìn Mạc Vân Quả như vậy, giật giật khóe miệng, cầm lấy phấn viết, nói: “Hiện tại chúng ta tới giảng đề đi.”

Sau đó, hắn bắt đầu nghiêm túc nói.Các bạn học:……

Mạc Vân Quả động kinh, thầy giáo dạy toán cũng động kinh.Thời gian kế tiếp, bọn họ gặp được các loại thầy, cô giáo “Động kinh”, bao gồm, thầy dạy hoá, thầy dạy vật lý, thầy dạy sinh vật,……Ừm……

Những thầy đó còn nói, Mạc Vân Quả được 100 điểm!Bọn họ tỏ vẻ: Ha hả!-------
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 173


Edit: Linhlady

Thời gian trôi nhanh, cuối cùng cũng đến môn văn, giáo viên dạy văn là một bà cô trung niên, cô ấy ôm một chồng bài thi, biểu tình nghiêm túc.Vừa mới vào cửa cô ấy đã nói: “Lần này kết quả thi trắc nghiệm làm thật không tốt, hơn nữa có một người……”

Các bạn học nghe đến đó, đều theo bản năng đem ánh mắt hướng về Mạc Vân Quả, ngữ văn còn có thể thi được 100 điểm?

Mạc Vân Quả cậu lợi hại!Cô giáo dạy văn thấy ánh mặt mọi người đổ dồn về phía Mạc Vân Quả, hừ lạnh một tiếng nói: “Các cô các cậu cũng biết là Mạc Vân Quả a?

Mạc Vân Quả em thật đúng là làm tốt lắm, làm chuyện như vậy còn đi tuyên truyền bốn phía?”

Mạc Vân Quả:?Các bạn học:?

Bọn họ giống như hiểu lầm cái gì đó?Cô giáo rút bài thi ra, lập tức đặt ở trên bàn, sắc mặt bất thiện nói: “Mạc Vân Quả, em đang khiêu khích tôi sao?

Trong bài này, đề dễ nhất là đọc lý giải, đúng là khen ngược, em một chữ cũng không viết?

Hả?

Em cảm thấy tất cả câu khác làm đúng rồi không thèm quan tâm câu này, muốn bay lên trời đúng không ?”

Các bạn học tỏ vẻ, cô giáo người chậm một chút!

Trong lời này tin tức quá nhiều, bọn họ tiêu hóa không kịp!Cái gì gọi là đề bài đơn giản nhất một chữ không viết?

Cái gì gọi là tất cả câu khác đều làm đúng rồi?Nếu bọn họ không có lý giải sai mà nói, tất cả các câu khác trong đề thi Mạc Vân Quả đều làm đúng hết, còn duy nhất một câu không viết gì nguyên nhân là quá đơn giản?

Mạc Vân Quả cậu lợi hại!“Mạc Vân Quả, em đừng tưởng rằng tất cả câu khác em làm đúng rồi thì có thể vỏ câu kia, đây là vấn đề thái độ, em hiểu không!”

“Hiện tại, em cầm bài thi về đi, sau đó đọc lại, rồi cho tôi một câu trả lời của đề bài này!”

Mạc Vân Quả đi qua đem bài thi ngữ văn lấy về tới, nhìn chỗ câu trả lời trống rỗng, ủy khuất chớp chớp mắt, cô thật sự không biết làm……Cô giáo dạy ngữ văn thấy Mạc Vân Quả “Nghiêm túc” nhìn bài thi, vừa lòng gật gật đầu, trẻ nhỏ dễ dạy.Mạc Vân Quả đọc lại văn chương một lần, thật tốt, vẫn không hiểu……“Tiểu Quả Quả, nếu không chúng ta tới thử xem?”

“ Lầu trên ngươi chẳng lẽ quên mất sao?

Chúng ta đã thử qua.”

“Đương nhiên không có quên, nhưng các ngươi còn có cách nào tốt hơn cách này sao?”

“Không có!”

“ Vậy chờ gì nữa, chúng ta nhiều người như vậy, ta cũng không tin, còn không thể làm gì được cái đề này!”

“Đại huynh đệ, ngươi vẫn chưa tin sao, chúng ta thật sự không làm được.”

“Ngươi mới là đại huynh đệ!

Ngươi cả nhà đều là đại huynh đệ!

Lão tử rõ ràng là mỹ thiếu nữ manh manh đát!”

“Manh manh đát?“Mỹ thiếu nữ!”

“……”

Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp lại bắt đầu nói chuyện lạc đề, cắm một câu miệng nói: “Chúng ta cùng nhau thử.”

“ Được, được, được!

Chúng ta tới cùng nhau làm a!

Ha ha ha!”

“Chúng ta thật là rất tuyệt nha!”

“ Để bổn mỹ thiếu nữ đến xem đề này, hắc hắc!”

“Ta cũng tới xem ta cũng tới xem!”

“Đề này a……

Ừm, hỏi người cha vì sao muốn mua quả quýt, cái này đơn giản a!

Bởi vì muốn ăn a!”

“Cái đáp án này đúng, cái đáp án này quá đúng!”

“Cái đáp án này khẳng định chính xác đáp án, tiểu Quả Quả mau viết đi!”

Mạc Vân Quả nghe lời viết xuống, “Bởi vì hắn muốn ăn.”

Theo sau, phòng phát sóng trực tiếp bắt đầu “Nghiêm túc” trả lời câu hỏi , ừm……

Mạc Vân Quả cũng rất nghiêm túc chép lại.Đến tận khi, một bài thi hoàn chỉnh ra lò.Khi giáo viên ngữ văn cầm bài thi của Mạc Vân Quả lên, cô trả lời một vấn đề: Vì sao nhân vật chính nhìn bóng dáng người cha rơi lệ?Mạc Vân Quả đáp: Bởi vì bị hạt cát mê hoặc đôi mắt.Ngữ văn lão sư: Gì?

Cô ấy nhất định đọc được đáp án giả!-------
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 174


Edit: Linhlady

Các bạn học nghe được đáp án này của Mạc Vân Quả, cũng vô cùng ngạc nhiên.Hiện tại bọn họ tin, Mạc Vân Quả tuyệt đối cùng giáo viên đối nghịch.Mạc Vân Quả nhìn đôi mắt trừng rất lớn của giáo viên dạy ngữ văn, lại nhìn thoáng qua bài thi của mình, không đúng sao!Ngực giáo viên dạy văn phập phồng vì tức giận, cô ấy nghiến răng nghiến lợi hỏi vấn đề tiếp theo: Vì sao nhân vật chính chỉ cầm quả quýt lại không ăn?Mạc Vân Quả đáp: Bởi vì quả quýt chua.Ngữ văn lão sư cảm giác chính mình lại rớt một ít máu, cô ấy lại hỏi: Áng văn chương này nội dung chính muốn nói lên là cái gì?Mạc Vân Quả đáp: Người cha thích ăn quả quýt, nhân vật chính không thích.Ngữ văn lão sư: Nát tim!Hiện tại cô ấy có thể xác định, người này chính là tới cùng cô ấy đối nghịch!Cô ấy cho Mạc Vân Quả đi ra ngoài đứng, không xin lỗi không cho vào học.Mạc Vân Quả không hiểu vì sao cô giáo đột nhiên tức giận, rõ ràng cô cùng làm với người trong phòng phát sóng trực tiếp, lại còn thương lượng rõ ràng nữa.Mạc Vân Quả đi ra ngoài, cũng không có ngoan ngoãn đứng yêu, bởi vì một phút sau khi cô theo lời giáo viên đi ra ngoài, cô lại thấy được một người quen —— tiểu hoàng mao!Ánh mắt Mạc Vân Quả sáng lên, bước nhanh đi tới bên người hắn.Hách Trường Nhạc nhìn Mạc Vân Quả thời gian này lẽ ra cô đang nên trong lớp học sao lại ở đây, tò mò hỏi: “ Sao chị lại ra đây?”

Tay Mạc Vân Quả chuẩn xác dừng ở trên đầu Hách Trường Nhạc, xoa nắn vài cái nói: “Có người bảo tôi ra.”

Hách Trường Nhạc “ À” một tiếng cũng không thèm để ý, có lẽ là ra về trước giờ tan học đi?

Nghĩ lại hắn cũng không phải cũng như thế sao?Hách Trường Nhạc khoác vai Mạc Vân Quả, nói: “Đi, tôi mang chị đi ăn ngon.”

Mạc Vân Quả gật đầu, đi theo Hách Trường Nhạc rời đi.Mà lúc giáo viên dạy ngữ văn “ Bộc phát lương tâm” chuẩn bị kêu Mạc Vân Quả đi vào phòng học, lại phát hiện……

Người đâu?!Không nói đến giáo viên dạy ngữ văn bên kia táo bạo như thế nào, Hách Trường Nhạc mang theo Mạc Vân Quả trực tiếp đi tới trung tâm thành phố vào một nhà hàng tương đối nổi tiếng để ăn.Mạc Vân Quả mừng rỡ, có người mời cô đi ăn ngon sao lại không đi, tự nhiên vô cùng cao hứng, tuy rằng trên mặt vẫn cứ là vẻ lạnh lẽo như trước, nhưng người ở phòng phát sóng trực tiếp biết, Hách Trường Nhạc cũng biết, cô đang vui vẻ.Hách Trường Nhạc nhìn Mạc Vân Quả ăn uống, một tay chống đầu nói: “ Hiện tại chị ở một mình sao?”

Mạc Vân Quả vừa vặn nhét vào miệng một khối to thịt, cô ngẩng đầu, quai hàm phình phình, gật gật đầu.Hách Trường Nhạc nhìn Mạc Vân Quả như vậy, chỉ cảm thấy trong lòng bạo kích, a a a a!

Thật manh a!

Thật muốn xoa bóp!Hách Trường Nhạc lắc đầu, làm chính mình bình tĩnh lại, tiểu mỹ nữ đã đáng thương như vậy, hắn không thể lại khi dễ cô, chính mà……

Thật sự rất đáng yêu a!Nội tâm Hách Trường Nhạc kích động, mặt ngoài lại bày ra vẻ đứng đắn.“Tiểu mỹ nữ, chị ở một mình có sợ không?

Nếu chị sợ, bổn đại gia có thể bồi chị, cùng nhau ở nha ~”Hách Trường Nhạc tự nhận là người có lòng tốt, phải biết rằng một cô gái ở một mình là rất nguy hiểm, hắn là một thân sĩ, dĩ nhiên phải bảo vệ cô gái nhỏ rồi!Mạc Vân Quả nuốt thịt xuống, chọc chọc quai hàm của mình, cảm thấy có chút đau đau.“Không sợ hãi.”

Mạc Vân Quả nói, có ai dám đến thương tổn cô, ừ……

Cô giết chết hắn!“Sợ hãi a?

Hắc hắc, một khi đã như vậy……”

Nói đến một nửa, Hách Trường Nhạc mới phản ứng lại, Mạc Vân Quả nói là không sợ hãi.Hách Trường Nhạc:……-------
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 175


Edit: Linhlady

Mạc Vân Quả lắc đầu, tiếp tục nói:“Tôi không sợ hãi.”

Nói xong, lúc sau, cô trên dưới đánh giá Hách Trường Nhạc một chút, lại mở miệng nói: “ Cậu đánh không lại tôi.”

Hách Trường Nhạc:……

Thế mà bị tiểu mỹ nữ xem thường!Hắn ngửa đầu lên, vô cùng ngạo kiều: “Tiểu mỹ nữ, cơm có thể ăn bậy, lời nói cũng không thể nói bậy nha, tôi cũng rất lợi hại.”

Mạc Vân Quả lại nhìn thoáng qua Hách Trường Nhạc, lại lần nữa nghiêm túc gật đầu nói: “ Cậu đánh không lại tôi.”

Hách Trường Nhạc:……Giờ khắc này, Hách Trường Nhạc thật bất đắc dĩ, tiểu mỹ nữ này cũng quá ngoan cố đi?Thôi thôi, đến lúc đó hắn triển lãm cho cô ấy xem sự dũng mãnh của hắn là được!

Ha ha ha!Nghĩ đến đây, Hách Trường Nhạc không thể nhịn được vui vẻ.Mạc Vân Quả:……

Thật ngốc“Thiếu niên này lấy tự tin nơi nào cảm thấy có thể bảo hộ tiểu Quả Quả nhà ta?”

“ Đúng vậy, một ngón tay của tiểu Quả Quả nhà ta cũng có thể bóp chết hắn?”

“ Vậy cũng không ra sao!”

“Ha ha ha!

Đột nhiên thật chờ mong tiểu hoàng mao nhìn thời khắc uy vũ hùng tráng của tiểu Quả Quả nhà ta, biểu tình kia nhất định rất xuất sắc!”

“ Lầu trên ngươi đừng nói, ta tưởng tượng một chút, nhất định thực khôi hài!”

“ Nói đi nói lại, vậy Cung Hân kia chạy đi nơi đâu?”

“Như thế nào?

Ngươi tưởng niệm cái tên tra nam kia a?”

“Ai da uy, đầu năm nay tra nam cũng được hoan nghênh sao?”

“Chậc chậc chậc ~ Lầu trên ta chỉ nói ha hả!”

Mạc Vân Quả mọi người chê cười Hách Trường Nhạc, cúi đầu tiếp tục ăn.Chầu cơm chiều này, kết thúc trong khung cảnh Mạc Vân Quả ăn ăn ăn cùng Hách Trường Nhạc cười cười cười.Ăn cơm chiều xong, Hách Trường Nhạc cũng không có giống ngày hôm qua cứ vậy đi về, mà kiên quyết muốn đưa Mạc Vân Quả về nhà.Hai người đi taxi về tiểu khu Mạc Vân Quả đang ở.Tiểu khu nơi Mạc Vân Quả sở trụ tiểu chất lượng thuộc tầm trung, ngày thường đều rất an toàn, nhưng hôm nay, lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn……Mạc Vân Quả cùng Hách Trường Nhạc vừa đi vào trong tiểu khu, liền thấy mọi người đang tụ tập một chỗ, lại có cả xe cảnh sát.Hách Trường Nhạc là một kẻ tò mò, hắn lập tức bắt chuyện người bên cạnh để biết tình huống đang xảy ra là thế nào.Đương Hách Trường Nhạc biết chân tướng, lúc sau, lập tức lôi kéo Mạc Vân Quả ý định rời khỏi chỗ này.Mạc Vân Quả không đi, Hách Trường Nhạc kéo như thế nào đều kéo không nhúc nhích.Hách Trường Nhạc:……“Tiểu mỹ nữ, chị biết chuyện gì xảy ra không?

Có người bắt cóc con tin, uy hiếp muốn giết người!”

“Ai da, tiểu mỹ nữ, chị xem này, nơi chị ở có bao nhiêu nguy hiểm chị biết không?

Thôi đi đến nhà tôi đi.

Nhà tôi vô cùng an toàn!”

“Tiểu mỹ nữ, hạ bàn chị thật ổn……

Tôi kéo mà chị không nhúc nhích……”

Hách Trường Nhạc phí sức của chín trâu hai hổ lại vẫn kéo không được Mạc Vân Quả mới bất đắc dĩ nói.Mạc Vân Quả nhìn đám đông đang tụ tập, quay đầu nhìn Hách Trường Nhạc, chuẩn xác mà nói, là nhìn một đầu tóc vàng kia.“Bị bắt cóc là người nào?”

Mạc Vân Quả hỏi.Hách Trường Nhạc nghiêng đầu nghĩ nghĩ nói: “Hình như là một người chuyển phát nhanh, tôi nghe nói người mang theo một hộp vòng cổ bằng vàng, chị nói xem……

Đây không phải mời ta cướp bóc sao?”

Mạc Vân Quả:?

Vòng cổ bằng vàng?!

Cô!

Cô!

Cô!Nghe đến đó, Mạc Vân Quả nơi nào sẽ đồng ý đi.Cô lôi kéo Hách Trường Nhạc đi vào bên trong, bằng sự “Mạnh mẽ” của cô, cứng rắn rẽ ra một lối đi.Hách Trường Nhạc: Luôn cảm giác khi vừa nói đến vòng cổ bằng vàng, ánh mắt tiểu mỹ nhân đột nhiên thay đổi.Khi đến vị trí trung tâm Mạc Vân Quả liền thấy đứng ở phía dưới một thân cây là một người vạm vỡ cầm đao, cây đao để trên cổ một người tương đối nhỏ yếu mặc cái áo in chữ “Chuyển phát nhanh Phong thông” trên mặt đất vương vãi vòng cổ bằng vàng, đặ biệt chọc mắt người nhìn.-------
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 176


Edit: Linhlady

Ánh mắt Mạc Vân Quả đột nhiên ngưng lại, đó là vòng cổ bằng vàng của cô, của cô!Mạc Vân Quả nhấc chân muốn đi về phía trước, lại bị một vị cảnh sát ngăn cản đường đi.“Vị tiểu thư này, cảnh sát làm việc, xin cô lui về phía sau.”

Mạc Vân Quả không vui, thực không vui, đó là vòng cổ bằng vàng của cô, là của cô!Lúc này, một người cầm loa cảnh sát đối với người vạm vỡ nói: “Buông vũ khí trong tay anh xuống, buông vũ khí của anh xuống!”

Người vạm vỡ phỉ nhổ, lộ ra bộ dáng hung tợn.Vốn dĩ hắn ta là đào phạm, mấy năm nay trốn đông trốn tây, sống vô cùng gian khổ, mấy ngày này hắn ta xem trọng một căn phòng, có thể ở tạm một thời gian.Không nghĩ tới hôm nay khi dọn vào ở nơi này, không may đụng vào người chuyển phát nhanh, khi nhìn thấy vòng cổ bằng vàng rơi trên đất, hắn nổi lên lòng tham, trong lúc nhất thời không có chú ý tới người chuyển phát nhanh báo nguy.Mấy tên cảnh sát này tới cũng thật là nhanh muốn chết, hắn ta còn không kịp nhặt những vòng cổ kia đã bị cảnh sát vây quanh.Mẹ., Thật đen đủi!

Người vạm vỡ nghĩ thế.Hắn ta biết mình không ít tiền án, nếu như thật sự bị bắt, ngồi trong tù mười mấy năm là ít.Nghĩ đến đây, đao trong tay người vạm vỡ ở trên cổ người chuyển phát nhanh cứa một đường, máu chảy ra khiến người khác nhìn ghê người.“Không cần xúc động!

Buông đao trong tay ra !”

Cảnh sát vội vàng khuyên.Người vạm vỡ cười lạnh một tiếng, không nói gì, hắn ta hiện tại thấy vướng víu tay chân, muốn nháo chuyện này lớn lên, càng hỗn loạn càng tốt, lúc đó mới có cơ hội trốn thoát.Hiện tại đã là thời gian tan tầm, không ít người sẽ trở về cái tiểu khu này, đến lúc đó nơi này người sẽ càng ngày càng nhiều, cũng sẽ càng ngày càng hỗn loạn……Người vạm vỡ suy nghĩ thật là tốt, trong mắt loé tia sáng nguy hiểm.Hắn ta nhìn thoáng qua vòng vàng rơi trên mặt đất, biết bản thân không thể mang đi được, nếu như hắn ta không thể mang đi, vậy người khác cũng đừng hòng lấy!Người vạm vỡ một chân hung hăng dẫm lên một cái vòng cổ gần nhất, lập tức khiến nó biến dạng.Mạc Vân Quả thấy một màn như vậy, hơi thở quanh thân lập tức trở nên lạnh lẽo.Hách Trường Nhạc sờ sờ cánh tay, tại sao đột nhiên lại thấy lạnh vậy?Mạc Vân Quả im lặng nhìn chằm chằm chân người vạm vỡ, chỉ thấy cái chân kia dẫm một cái vòng ngại không đủ, còn chuyển sang dẫm lên cái khác.Mạc Vân Quả mím mím môi, không nói gì.“Không xong!

Ta bấm tay tính toán, cảm giác có đại sự sắp xảy ra!”

“Tiểu Quả Quả hiện tại cảm giác thật là khủng khiếp a……”

“ Hu hu hu……

Tiểu Quả Quả muốn tiến hóa thành tiểu Quả Quả bạo lực sao?”

“ Chẳng lẽ đây là trạng thái sắp tiến hoá sao?”

“Ta đột nhiên có loại xúc động bi ai thay cho tên cướp kia……”

“Cho nên, tiểu Quả Quả vì sao lại tức giận?”

“ Cái này còn phải nói sao?

Vòng cổ kia là của tiểu Quả Quả nhà ta đi?

Đúng không?

Đúng không?”

Mạc Vân Quả nhìn đến nơi này, lạnh lẽo trả lời: “Là của ta.”

Mạc Vân Quả vừa nói ra câu này, người trong phòng phát sóng cảm thấy lạnh đi một phần.“ Hu hu hu……

Tiểu Quả Quả như vậy cảm giác thật khủng khiếp……”

“ Tiểu Quả Quả manh manh nhà ta muốn tiến hóa thành tiểu Quả Quả khủng bố ……”

“Vì sao ta cảm thấy tiểu Quả Quả thật khí phách nhỉ?”

“ Người vạm vỡ chết chắc rồi!

Chết chắc rồi……”

“Ta không đành lòng xem một màn kế tiếp, tổng cảm thấy sẽ thực thảm thực thảm……”

“Vì người vạm vỡ kia bi ai ba giây đồng hồ, ba hai một……

Bi ai xong xin cho phép ta cười to ba tiếng, ha ha ha!”

-------
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 177


Edit: Linhlady

Phòng phát sóng trực tiếp liêm tiếp xuất hiện các loại bi ai cho người vạm vỡ, mà Hách Trường Nhạc lại có tâm tình khác.Hắn tuy rằng cảm giác được có điểm lạnh, nhưng không hề liên tưởng đến trên người Mạc Vân Quả.Hắn lôi cánh tay Mạc Vân Quả, muốn đi khỏi đây.Mà lúc này, người vạm vỡ đã dẫm hơn mười chiếc vòng cổ, cùng với tiếng cười to kiêu ngạo của hắn ta, xen lẫn tiếng khuyên bảo của cảnh sát.Mạc Vân Quả bắt lấy tay Hách Trường Nhạc đang cầm tay mình, bỏ ra.Sau đó……Hách Trường Nhạc hoảng sợ phát hiện, tiểu mỹ nữ không thấy đâu!Mọi người chỉ cảm thấy trước mắt có cơn gió xẹt qua, sau đó liền nghe thấy được một tiếng thê lương kêu thảm thiết.Mọi người tìm theo tiếng kêu nhìn lại, liền phát hiện một cô gái mặc váy nữ sinh bắt lấy người vạm vỡ chân, một quyền một quyền đạp lên.Một khắc kai, bọn họ giống như nghe thấy được thanh âm xương cốt vỡ vụn……“A a a a!

Cứu mạng a!

Cảnh sát nhanh lên tới cứu tôi a!”

Người vạm vỡ thê thảm kêu, một tiếng so một tiếng lại càng thê lương hơn, đan xen lẫn thống khổ.Mạc Vân Quả cảm giác một quyền một quyền nện xuống, cô có thể cảm giác được người vạm vỡ xương cốt toàn nát, cho dù là vậy, cô cũng không có ý định dừng tay lại.Hành động đầu tiên khi Hách Trường Nhạc phản ứng lại là chạu nhanh lại kéo Mạc Vân Quả lại, lại bị cô đấm cho một cái.Bị đấm - Hách Trường Nhạc:……

Tiểu mỹ nữ ăn kích thích tố sao!

Sức lực cư nhiên lớn như vậy!Hách Trường Nhạc nhìn hai chân tên kia đã sắp không chống đỡ được, cho hắn ta một ánh mắt đồng tình, gia hỏa này như thế nào đắc tội tiểu mỹ nữ……Lúc này, cảnh sát cũng nhanh chóng chạy lại, kéo tên cướp ra.Mất đi mục tiêu Mạc Vân Quả dừng động tác lại, cầm một cái vòng cổ đã không ra hình dạng, nhìn Hách Trường Nhạc.“ Tôi.”

Mạc Vân Quả im lặng nhìn Hách Trường Nhạc, vô luận là ánh mắt, hay là ngữ khí, đều để lộ ra một tia ủy khuất.Hách Trường Nhạc:……

Phong cách không cần lập tức thay đổi quá nhanh được không!

Hắn tiếp nhận không nổi a!“……

Phốc, tiểu Quả Quả tiểu ủy khuất……”

“A a a!

Người vạm vỡ kia đã không có một cây xương cốt hoàn hảo!

Toàn nát, tiểu Quả Quả nhà ta quả nhiên hung mãnh a!”

“Khó có thể tin chính là, cư nhiên không có lưu một giọt máu 2333333”“Khụ khụ……

Cho nên không cần cùng tiểu Quả Quả nhà ta tranh đồ, nếu không……

Ha hả”“Các ngươi xem biểu tình của Hách Trường Nhạc , ân……

Cảm giác hắn mở ra cách cửa của thế giới mới.”

“Ha ha ha!

Không biết vì sao, thật muốn cười.”

“Ta nghĩ, này Hách Trường Nhạc hẳn sẽ không lại nói phải bảo vệ tiểu Quả Quả nhà ta linh tinh nữa đi?”

“Chỉ cần hắn có chỉ số thông minh bình thường, ta tưởng hẳn là sẽ không……”

“ Thế nhưng không nhất định a 233333 ta cảm thấy thiếu niên này tâm rất lớn đó!”

“Đơn giản mà nói, chính là thiếu tâm nhãn đó ~”Hoàn toàn không biết bị người khác đánh giá là thiếu tâm nhãn Hách Trường Nhạc ngốc lăng nhìn Mạc Vân Quả, hắn ý thức được, ừ……

Tiểu mỹ nữ nói là sự thật, bằng bản lĩnh của hắn, hiện tại còn đánh không lại cô.Làm một người con trai, không biết làm sao lại thấy thẹn!Không không không!

Một chút cũng không cảm thấy thẹn!

Tiểu mỹ nữ khẳng định là ăn thuốc tăng lực!

Mới không phải hắn không được đâu!

Nam nhân không thể nói chính mình không được!

Đúng!

Chính là như vậy!Hách Trường Nhạc vì chính mình cố khuyến khích một phen lúc sau, liền giúp đỡ Mạc Vân Quả thu thập vòng cổ vàng.Nhưng mà……Mạc Vân Quả một tay chụp được tay Hách Trường Nhạc, nhìn chằm chằm hắn, của tôi!

Đây là của tôi!Hách Trường Nhạc giật giật khóe miệng, nhìn bàn tay đỏ một mảnh, khóc không ra nước mắt……-------
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 178


Edit: Linhlady

Hách Trường Nhạc nhìn Mạc Vân Quả nhặt vòng cổ bằng vàng dưới đất, ánh mắt hắn dừng lại trên mớ vòng cổ kia.

Chỉ cần liếc mắt một cái, hắn liền nhận ra đó là hàng giả……Vì thế hắn tung ta tung tăng nói: “Tiểu mỹ nữ a, cái này đều là hàng giả nha!”

Tay đang nhặt đồ của Mạc Vân Quả khựng lại, nhìn về phía Hách Trường Nhạc, nhẹ giọng “ Ừ” một tiếng.Hách Trường Nhạc: Tiểu mỹ nữ phản ứng này không đúng a!Mạc Vân Quả đem tất cả vòng cổ ôm vào trong ngực, đứng lên nhìn Hách Trường Nhạc vẫn như cũ ngồi xổm trên mặt đất nói: “ Của tôi.”

Hách Trường Nhạc:……Mạc Vân Quả không để bụng có phải hàng giả hay không, dù sao nhìn bên ngoài đẹp là được, Ừ……

Chính là loại màu sắc ánh vàng rực rỡ, thật là đẹp mắt!Hách Trường Nhạc thở dài một hơi, nhận mệnh đuổi theo Mạc Vân Quả đã quay đầu rời đi.Những cảnh sát kia vốn muốn mang Mạc Vân Quả trở về hỏi chuyện, nhưng Hách Trường Nhạc đã chào hỏi, cũng không giải quyết được gì.Mạc Vân Quả về đến nhà, cũng không quan tâm Hách Trường Nhạc đang ở phía sau, trực tiếp đem cửa đóng lại.Bị cự tuyệt ở ngoài cửa - Hách Trường Nhạc:……

Tiểu mỹ nữ càng ngày càng bạo lực!

Hu hu hu……Hách Trường Nhạc biết cho dù hắn có gõ cửa Mạc Vân Quả cũng sẽ không mở, dù sao đã an toàn về đến nhà, hắn sờ sờ cái mũi, liền rời đi.Mà Mạc Vân Quả về đến nhà, vui vui vẻ vẻ mang vòng cổ bày trên giường, vui rạo rực nhìn, lại nhìn.Ừ……

Thật xinh đẹp!Mạc Vân Quả tắm rửa một cái liền nằm lên giường, cảm giác lạnh lẽo có chút khí chịu, nhưng cô lại không để tâm.Cọ cọ vòng vàng bên dưới, vui vẻ chìm vào giấc ngủ.Mà lúc này phòng phát sóng trực tiếp lại vẫn như cũ sinh động nhộn nhịp.“ Ô……

Vì sao vòng vàng này là đồ giả, mà tiểu Quả Quả nhà ta còn chấp nhất như vậy a?”

“ Không lẽ sau tính cách này lại là một câu chuyện xưa……”

“Ngay từ đầu ta nghĩ tiểu Quả Quả không để ý đồ vật thô tục như vậy, giờ xem lại, không chỉ oà một chuyện đi?”

“ Ừm……

Chẳng lẽ là bởi vì màu vàng?

Các ngươi xem, tiểu Quả Quả đối đãi Hách Trường Nhạc kia, không là với cái đầu màu vàng kia như thế nào đi!”

“ Lầu trên nói rất đúng cảm zác chính xác!”

“Cho nên… tiểu Quả Quả nhà ta lại thích màu sắc tục như vậy sao?”

“Rầm rì!

Màu vàng nơi nào ác tục!

Màu vàng rõ ràng là màu sắc cao quý đẹp nhất thế giới này!”

“ Lầu trên ta biết ngươi là long tộc, hừ hừ, chủng tộc các ngươi đều thích màu này!”

“Chẳng lẽ tiểu Quả Quả nhà ta thật ra là một con rồng?”

“Khụ khụ……

Nói như vậy, giống như có đạo lý a!

Các ngươi ngẫm lại sức lực của tiểu Quả Quả kia……”

“ Nhưng mà long tộc không phải háo sắc sao?

Nhưng mà tiểu Quả Quả nhà ta……”

“Tiểu Quả Quả nhà ta căn bản không có tình ti!

Hừ hừ!

Tiểu Quả Quả nhà ta thuần khiết nhất!”

Vô luận phòng phát sóng trực tiếp náo nhiệt như thế nào, thế giới của Mạc Vân Quả đều là một mảnh yên bình.Những vòng cổ bằng vàng kia ở dưới thân cô, từ xúc cảm lạnh lẽo có thêm một tia ấm áp.Trên mặt Mạc Vân Quả một mảnh nhu hòa, cô mơ một giấc mơ, giấc mơ kia rất dài.Ở trong mơ, cũng là màu sắc vàng rực rỡ kia, khiến trái tim lạnh lẽo của cô có chút độ ấm.……Sáng sớm hôm sau, Mạc Vân Quả vừa tỉnh lại đã vui vẻ cọ cọ vòng cổ màu vàng, sau đó mới chậm rãi rời giường đánh răng rửa mặt, ăn sáng.Khi tới phòng học, thời gian vừa vặn vào tiết học đầu tiên.Phi thường bất hạnh đó là, đây là tiết ngữ văn……Cô giáo dạy văn vừa thấy Mạc Vân Quả như thế này, lại bắt đầu lải nhải.-------
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 179


Edit: Linhlady

“ Em đúng là gỗ mục không thể đẽo!”

“Mạc Vân Quả, ngày hôm qua tôi đã hỏi các giáo viên khác, em đúng là rất thông minh, nhưng thái độ của em đối với môn ngữ văn không tốt!”

“ Em nhìn lại xem, đán áp em trả lời hôm qua, giống cái bộ dáng gì?”

Mạc Vân Quả nhìn cô giáo nói chuyện không ngừng nghỉ, há mồm nói: “ Em không biết làm.”

Mặt cô giáo dạy văn tối xầm lại, mở miệng tiếp tục nói: “ Được, không biết đúng không?

Cô tìm một người dạy bù ngữ văn cho em, từ hôm nay trở đi, mỗi ngày đều phải đến đó học, không biết, học cho biết, tới khi biết thì quay về học tiết của tôi!”

Mạc Vân Quả: Ồ ( mặt lạnh nhạt ).Cô giáo ngữ văn hừ lạnh một tiếng nói: “Cho em học bù ngữ văn ở văn phòng của tôi, giờ đi đi!”

Mạc Vân Quả gật đầu, xoay người ra khỏi phòng học, đi tới văn phòng.Nhưng mà làm Mạc Vân Quả không thể tưởng được đó là, người mà cô giáo nói dạy kèm lại là Cung Hân.Thời điểm Cung Hân xoay người nhìn Mạc Vân Quả, cô theo bản năng tản ra hơi thở lạnh lẽo.Cung Hân nhìn vẻ mặt Mạc Vân Quả lạnh nhạt, trong mắt xẹt qua một tia thống khổ.Lần trước sau khi bỏ đi, anh đã đi điều tra cô, lại không phát hiện ra chuyện gì.Cho nên anh chỉ suy đoán, cô đã gặp qua chuyện gì đó kích thích, khiến tính cách thay đổi.Cung Hân nhớ Mạc Vân Quả đã từng, là một người tự tin toả sâng, sau lại lại biến thành kiêu ngạo ương ngạnh, mà hiện giờ cô, trở nên tồi tệ hay là tốt hơn đây?Cung Hân thở dài một hơi nói: “Quả Nhi, anh nghe cô giáo nói ngữ văn của em hơi kém, cho nên bảo anh dạy kèm cho em.”

Mạc Vân Quả đi qua, gật đầu “ Ừ” một tiếng.Cung Hân nhìn Mạc Vân Quả lãnh đạm, trong mắt thống khổ càng sâu, nhưng chính anh biết tất cả đều do anh, hiện tại cũng chỉ có thể cố gắng bù đắp cho cô?Mạc Vân Quả ngồi xuống, Cung Hân ngồi vào vị trí bên cạnh cô, cầm một bài thi, mà vẫn là bài thi hôm qua của Mạc Vân Quả.“Quả Nhi, câu trả lời này của em, thật đáng yêu.”

Khoé miệng Cung Hân tạo nên một nụ cười nhạt nhạt, khi anh nhìn thấy câu trả lời này, cũng cười thật lâu.Mạc Vân Quả liếc mắt nhìn anh, không nói lời nào.Cung Hân ho nhẹ một tiếng nói: “Khụ khụ, em có thể nói cho anh biết, tại sao lại lý giải như vậy được không?”

Mạc Vân Quả nghiêng đầu nghĩ nghĩ nói: “ Người cha đi tiễn con trai, người cha thích ăn quýt, con trai không thích ăn.”

Cung Hân:……

Thật đúng là……

Ha hảCung Hân đỡ đỡ trán, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “ Em thật sự nghĩ như vậy sao?”

Mạc Vân Quả gật đầu, trên khuôn mặt lạnh lẽo cũng là vẻ nghiêm túc.Cung Hân sửng sốt, người trước mắt này thật sư là Quả Nhi của anh sao?Cung Hân buông bài thi, lông mi buông xuống, ngón tay gõ gõ lên bàn, phát ra thanh âm thanh thúy dễ nghe.“Quả Nhi, em còn đang trách anh sao?”

Mạc Vân Quả nhìn người con trai trước mắt này, tuy rằng cô tiếp nhận ký ức nguyên chủ, lại không thể tiếp thu tình cảm của cô ấy, cô cũng không hiểu được tình cảm của cô ấy là gì.Cô lắc đầu nói: “Không trách.”

Trong mắt Cung Hân toả ra một tia kinh hỉ, thân mình nghiêng về phía trước một chút, kích động hỏi: “Thật sự?”

Mạc Vân Quả gật đầu, cô thật sự không trách, bởi vì cô và người con trai này, không có quan hệ gì.Cung Hân kích động nhìn Mạc Vân Quả, anh muốn cầm tay cô, khi duỗi đến một nửa lại đột nhiên dừng lại.Anh gắt gao nhìn chằm chằm Mạc Vân Quả, ngây ngẩn cả người.Không trách anh……

Là bởi vì chưa từng đem anh để ở trong lòng sao?-------
 
Back
Top Bottom