Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  (Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 140


Edit: Linhlady

Bạch Hiên không suy nghĩ bao lâu, liền nhắm hai mắt lại, sau đó từ từ ngủ say.Đêm nay, nhất định là một đêm không yên bình.Ngày hôm sau, đến lúc Mạc Vân Quả tỉnh lại, Bạch Hiên cùng Đào Ngải Linh đã tỉnh, hơn nữa ăn dưa trong phòng phát sóng trực tiếp cũng bắt đầu các loại thảo luận.Mạc Vân Quả mở to mắt, đầu tiên là mê mang vặn vẹo đầu, sau đó nàng thấy được Bạch Hiên đang vui vẻ cùng Đào Ngải Linh nói gì đó.Đào Ngải Linh vẫn như cũ dùng cái loại ánh mắt tràn ngập tình yêu nhìn Bạch Hiên, mà lúc này dường như còn có thêm một cảm xúc gì đó.Vô luận thế nào, dù sao Mạc Vân Quả xem không hiểu, bây giờ cô chỉ biết mình có chút đói bụng.

Cô nhảy lên chân Đào Ngải Linh, ý đồ hấp dẫn lực chú ý của cô ấy.Nhưng mà tất cả lực chú ý của Đào Ngải Linh lực đều đặt ở trên người Bạch Hiên, cô ấy đang chìm đắm trong thế giới hai người của bọn họ, chàng trai của cô ấy đang nói chuyện làm sao cô ấy có thể không chăm chú lắng nghe đây?Mạc Vân Quả thấy một màn như vậy, nhìn xung quanh bốn phía, phát hiện trên bàn có chút đồ ăn.Cô lập tức nhảy lên cái bàn, hứng thú bừng bừng ăn uống, dù sao thấy trạng thái của Bạch Hiên cùng Đào Ngải Linh trước mắt, chắc chắn sẽ không ai để ý đến cô.Bên kia, Bạch Hiên tuy rằng nhìn không thấy biểu tình của Đào Ngải Linh, nhưng hắn có thể cảm giác được, cô ấy vô cùng vui vẻ.Nghĩ đến cảm giác nóng rực tối qua, nội tâm Bạch Hiên xuất hiện một tia khát vọng.Cái loại khát vọng này giống như đã sớm tồn tại ở trong lòng hắn, bởi vì tối hôm qua có nụ hôn kia, mới có thể khiến hắn nhận ra."

Cô giáo, hôm nay đã đỡ hơn chưa?"

Bạch Hiên hỏi.Đào Ngải Linh tự nhiên gật đầu, vết thương của cô ấy cũng không nặng, qua một đêm cũng đã tốt hơn nhiều rồi.Đào Ngải Linh tuy rằng gật đầu, nhưng lời nói ra lại ngược lại với động tác của mình."

Cô cảm thấy có chút đau."

Nếu tất cả chỉ là một giấc mơ, như vậy cô ấy hy vọng mình vĩnh viễn cũng không cần tỉnh lại.Đào Ngải Linh không biết khi hắn đối mặt với tình yêu chênh lệch tuổi tác sẽ có biểu hiện như thế nào, cho nên cô ấy không dám biểu lộ tâm tình của mình ra dù chỉ một chút.Bạch Hiên nghe thế, trên mặt xẹt qua một tia đau lòng, hắn trầm ngâm một lát, thử tính hỏi:" Như vậy em giúp cô xoa bóp được không?"

Đào Ngải Linh lập tức kích động gật đầu, có thể được hắn chạm vào là chuyện khiến cô ấy vô cùng hạnh phúc!"

Được!"

Bạch Hiên hơi hơi mỉm cười, vỗ vỗ vị trí đùi, ý bảo cô ấy để chân lên.Đào Ngải Linh nhìn động tác Bạch Hiên, lỗ tai hơi hơi đỏ lên, theo bản năng hướng tới chỗ Mạc Vân Quả nhìn lại, phát hiện chó nhỏ đang chìm đắm trong thế giới mỹ thực, mới thật cẩn thận cởi giày, sau đó đem chân đặt lên.Vì phòng ngừa chân mình đè nặng chân Bạch Hiên, Đào Ngải Linh đa số sức lực khống chế chân mình.Bàn tay lạnh lẽo của Bạch Hiên chạm vào làn da mịn màng kia, ngón tay hơi dừng lại, cảm giác thật ấm áp.Thân thể cô giáo, tại sao có thể ấm áp như thế?Ý nghĩ như vậy xẹt qua đầu hắn, ngay sau đó giây lát lướt qua.Bạch Hiên định định tâm thần, hết sức chuyên chú giúp Đào Ngải Linh xoa vị trí mắt cá chân, hắn có thể cảm giác được, nơi đó giống như sưng phồng lên, nghĩ đến đây, trong lòng Bạch Hiên lại có chút không dễ chịu.Bạch Hiên lẳng lặng giúp Đào Ngải Linh xoa chân, một màn này thập phần hài hòa.Ăn no Mạc Vân Quả nghiêng đầu sang bên đó nhìn Bạch Hiên, thấy được một màn này, thân thể nho nhỏ đứng hình.Sau đó cô nâng chân chó của mình lên, sau đó dùng một chân khác đặt lên trên, muốn xoa xoa, nhưng động tác này khiến cô đứng không vững, ngã chổng vó.

Mạc Vân Quả ngã chổng vó:......-------
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 141


Edit: Linhlady

"Khụ khụ khụ......"

"Ta không cười, ta tuyệt đối không cười!

Ha ha ha ha!"

"Nhịn xuống không cười —— nhịn không được —— uông một tiếng liền cười!"

"Cho nên, tiểu Quả Quả quả nhiên vẫn ngốc như vậy!"

"Thật muốn cạy đầu tiểu Quả Quả ra, xem cô ấy suy nghĩ cái gì."

"Ta đoán xem, có phải cô ấy cũng muốn có người xoa chân cho mình?"

"Đó là chân chó!

Không phải chân người!"

"Đúng đúng đúng, chân chó!

Ha ha ha ha!"

"Tiểu Quả Quả ngã chổng vó, thật là 666666"Mỗ nam nhìn Mạc Vân Quả ngã chổng vó, trong lòng một trận kích động, hắn nhìn tiểu Q bên cạnh, vỗ một cái lên đầu nó."

Tiểu Q!

Chụp hình!

Chụp hình!"

"Tiểu Q!

Xem!

Thân Thân nhà ta có phải rất đáng yêu hay không !

A a a a!Thật muốn giúp Thân Thân xoa chân!"

"Tiểu Q, ngươi phá hệ thống bao giờ mới ổn định?

Ta không chờ nổi muốn ôm Thân Thân nhà ta rồi !"

Tiểu Q nhìn chủ nhân si hán, nội tâm chỉ có bốn chữ: Mẹ.

Thiểu năng trí tuệ!Mạc Vân Quả nhìn các loại thảo luận trong phòng phát sóng trực tiếp, tỏ vẻ xuẩn gì đó, thật sự không phải cô!Cô chỉ muốn thử nghiệm một chút, một con chó làm sao có thể tự xoa chân mà thôi!Tuy rằng Mạc Vân Quả làm ra một ít động tĩnh, cũng không thể quấy rầy đến Bạch Hiên cùng Đào Ngải Linh.Người ta một bên thì chăm chú xoa chân, một bên lại liếc mắt đưa tình.Ở một góc kia, giống như tự thành một cái không gian riêng, người thứ ba không có cách nào chen vào được.

Mạc Vân Quả tự mình giãy dụa đứng lên cũng tốn không ít sức lực.Cô nhìn về phía hai người giống như không thèm quan tâm tới cô, lắc lắc cái đuôi, không biết suy nghĩ cái gì.Thời gian trôi đi, thẳng đến giờ cơm trưa.Gần là một buổi sáng, cảm tình của hai người nhanh chóng thăng tiến, thật giống như lúc trước tất cả đã chuẩn bị tốt chỉ cần một cơ hội mà thôi.Mạc Vân Quả nhàm chán ghé vào một bên, nhìn hai người tiếp xúc, đánh một cái ngáp nho nhỏ.Bạch Hiên một ngụm một ngụm ăn cơm, còn Đào Ngải Linh lại nhìn Bạch Hiên một ngụm một ngụm ăn cơm, sau đó một ngụm một ngụm ăn cơm.Mạc Vân Quả:......

Bạch Hiên ăn cơm có cái gì đẹp!Ăn xong cơm trưa, lúc sau, Bạch Hiên lại cùng Đào Ngải Linh trò chuyện, đến nỗi nội dung nói chuyện phiếm ngáp, ở trong mắt Mạc Vân Quả, đó là không có dinh dưỡng.Ngược lại hai người kia còn cảm thấy hứng thú bừng bừng.Mạc Vân Quả nhìn hai người, âm thầm suy nghĩ nhiệm vụ hẳn là sắp hoàn thành.Nghĩ nư vậy, cuối cùng cô cũng nổi hứng thú tâm sự với người trong phòng phát sóng trực tiếp."

Những số hiệu của Bạch Hiên, các ngươi ai hiểu?"

Hay lắm, chú định là không thể vui sướng nói chuyện phiếm......"

Tiểu Quả Quả, ngươi nói rất thâm ảo, tâm hồn mong manh của ta run bần bật......"

"Ta còn đắm chìm trong khoảng khắc tiểu Quả Quả ngã chổng vó, kết quả tiểu Quả Quả đột nhiên tung ra một vấn đề như vậy, ta thật hoảng......"

"Phong cách lập tức thay đổi quá nhanh, ta trở tay không kịp."

"Tiểu Quả Quả, ngươi biết những cái số hiệu đó sao?

Cái phương thức giải toán số hiệu này cùng thế giới của ta có điểm tương tự, nhưng ta cũng không quá xác định."

"Oa!

Bắt giữ lầu trên là một học bá, cọ cọ đùi!"

"Số hiệu gì đó, ở vị diện tu tiên ta liền yên lặng nhìn các ngươi trang bức."

"Ở vị diện nhân ngư ta yên lặng đi ngang qua......"

"Vị diện võ hiệp đi ngang qua......"

"Làm một con chỉ biết ăn ăn ăn tham ăn chuột tinh đi ngang qua......"

-------
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 142


Edit: Linhlady

Mạc Vân Quả thấy phòng phòng phát sóng trực tiếp không ai có thể trả lời cô, đầu chó gục xuống, không nói chuyện nữa.Mà bên kia, Bạch Hiên cùng Đào Ngải Linh nói chuyện với nhau nhẹ nhàng xưa nay chưa từng có khiến tình cảm giữa hai người không ngừng tăng lên.Đặc biệt là đối với Đào Ngải Linh mà nói, đi được một bước này, quả thực chính là thiên đường.Giờ khắc này, nàng vô cùng cảm ơn Mạc Vân Quả.Thời gian nhanh như chớp đến buổi tối, Bạch Hiên lại lần nữa giữ Đào Ngải Linh lại.Ngay cả Bạch Hiên cũng không biết vì sao mình muốn giữ cô ấy lại, có lẽ là bởi vì cô ấy là cô giáo của hắn, có lẽ là bởi vì cô ấy bị thương, có lẽ là bởi vì......

Hắn từ trên người cô ấy, cảm nhận được một tia ấm áp.Vô luận như thế nào, Đào Ngải Linh xem như được giữ lại.Mạc Vân Quả nhìn cái kết cục này, vô cùng vừa lòng.Chỉ là Bạch Hiên vẫn như cũ ngủ ở trên sô pha, mà Đào Ngải Linh vẫn như cũ ngủ ở trên giường sự thật này nhắc nhở Mạc Vân Quả, kết quả chưa thật sự hoàn mỹ.Tỷ như, hai người còn không có hoàn toàn thân mật.Ở trong suy nghĩ của Mạc Vân Quả, chỉ khi hai người cùng ở trên giường, mới được xem chân chính thân mật.Còn chuyện ở trên giường phải làm cái gì, cũng không phải là chuyện cô muốn suy xét......

Đoàn Tử chưa thông báo nhiệm vụ hoàn thành, vậy chứng minh nhiệm vụ của cô còn chưa xong, cho nên cô phải càng thêm nỗ lực.

Vì thế đêm nay, lúc Bạch Hiên chuẩn bị nằm ở trên sô pha, liền nghe tiếng chó sủa không ngừng.

"Gâu gâu gâu!"

Nơi này là của ta, bùn ca khúc khải hoàn!

Bước chân Bạch Hiên khựng lại, khó hiểu hỏi: "Linh nhi làm sao vậy?"

"Gâu gâu gâu!"

Bùn ca khúc khải hoàn!

Mạc Vân Quả duỗi thẳng thân thể, ý đồ bá chiếm sô pha.

Đào Ngải Linh thấy một màn như vậy, cũng sửng sốt, con chó nhỏ này muốn làm gì vậy?

"Cô giáo, Linh nhi làm sao vậy?"

Bởi vì không nhìn thấy, Bạch Hiên chỉ có thể xin giúp đỡ từ Đào Ngải Linh.

Đào Ngải Linh nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả nỗ lực căng thân thể của mình muốn hoàn hoàn toàn toàn bá chiếm toàn bộ sô pha, dừng một chút nói: "Đại khái nó muốn ngủ sô pha đi."

Bạch Hiên nghe câu trả lời như vậy cũng sửng sốt, sau đó hắn nở nụ cười.

"Linh nhi, ngươi tiểu gia hỏa này như thế nào nghịch ngợm như vậy ."

Bạch trên mông.

Bạch Hiên:......

Đào Ngải Linh:!!

Thiếu niên mông nàng đều còn không có sờ qua đâu!

"Linh nhi?"

Bạch Hiên sợ hãi thương đến Mạc Vân Quả, lập tức đứng thẳng thân thể.

Mạc Vân Quả cũng mặc kệ này đó, nàng lại kêu vài tiếng, ý bảo đây là nàng địa bàn.

Đào Ngải Linh lúc này đại khái đoán được Mạc Vân Quả ý tứ, nàng nhìn về phía Mạc Vân Quả ánh mắt trở nên như suy tư gì lên, này tiểu cẩu cẩu thật sự quá có linh tính.

"Hiên Nhi, nếu không ngươi ngủ trên giường đến đây đi?

Ta xem Linh nhi là muốn độc chiếm kia sô pha."

Đào Ngải Linh nói.

Bạch Hiên nhíu nhíu mày, có vẻ có chút khó xử, lại nghe thấy Đào Ngải Linh nói: "Giường rất lớn, chúng ta một người ngủ một bên."

"Gâu gâu gâu!"

Đúng đúng đúng!

Ngươi ngủ bên kia đi!

Bạch Hiên lại muốn ngồi xuống, lại bị Mạc Vân Quả cẩu móng vuốt căng lên.

Còn đừng nói, này Linh nhi sức lực thật đúng là đại......

Bạch Hiên xem Mạc Vân Quả thật sự kiên trì, thở dài một hơi.

"Một khi đã như vậy, vậy được rồi."

Bạch Hiên đi qua đi, thật cẩn thận nằm ở một bên.

Đào Ngải Linh nhìn đến nơi này, hơi hơi mỉm cười, nàng cẩn thận vì thiếu niên niết hảo chăn, sau đó chính mình nằm ở một khác sườn, nhìn đưa lưng về phía chính mình thiếu niên, ánh mắt ôn nhu......

-------
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 143


Edit: Linhlady

Bạch Hiên nhắm mắt lại, chậm rãi lâm vào giấc ngủ.

Vốn cho rằng rất nhanh hắn có thể ngủ, vì theo thói quen thường ngày, hắn rất dễ ngủ, gần như chỉ cần đặt đầu lên gối là ngủ ngay.

Nhưng mà, đêm nay, dường như có chỗ nào không giống.Bởi vì Bạch Hiên không nhìn thấy, cho nên các giác quan khác của hắn rất nhạy bén, tỷ như hiện tại, hắn có thể cảm giác được rõ ràng, sau lưng có người đang nhìn mình.

Hắn biết, người đó là cô giáo, dùng cái loại ánh mắt nóng rực giống như có thể thiêu đốt để nhìn hắn.

Tâm Bạch Hiên đột nhiên lộp bộp một tiếng, giống như hắn đã hiểu ra gì đó, lại giống như không hiểu cái gì, tất cả lại chỉ là ảo giác.

Mạc Vân Quả vừa lòng nhìn hai người cuối cùng cũng nằm trên một cái giường, còn lại chuyện khoảng cách của bọn họ bao xa, không phải là chuyện cô quan tâm.

Cô vừa lòng nằm ở trên sô pha, phe phẩy cái đuôi, mắt to tròn xoe cứ như vậy nhìn hai người.

Đào Ngải Linh một chút buồn ngủ cũng không có, có thể cùng chàng trai nhà mình ngủ trên cùng một cái giường, tuyệt đối là chuyện nằm mơ cô ấy cũng không thể tưởng tượng ra.

Nhưng bây giờ lại thành hiện thực!

Cô ấy quá mức kích động, nào còn tâm tư ngủ a!

Hiện tại Bạch Hiên cũng ngủ không được, ánh mắt cô ấy quá nóng, hắn cảm thấy thân thể lạnh lẽo cũng chậm rãi nóng lên.Nhiệt độ trên mặt cũng tăng theo, không cần nhìn cũng biết nơi đó là một mảng đỏ ửng.Bạch Hiên đối với loại này xa lạ cảm thụ, cảm thấy một loại xưa nay chưa từng có thỏa mãn cảm.Hắn không nói gì, tùy ý để thời gian trôi đi.Thời điểm đồng hồ điểm 12 giờ đêm, Đào Ngải Linh thật cẩn thận xuống giường, đi tới chỗ Bạch Hiên.

Mạc Vân Quả vốn dĩ đã ngủ nghe tiếng động, bỗng nhiên mở to mắt, trong mắt một mảnh lạnh lẽo.

Nhìn đến là Đào Ngải Linh thời điểm, nàng mới khôi phục bình thường mờ mịt trạng thái.Đào Ngải Linh thật cẩn thận ngồi xổm xuống, nhìn Bạch Hiên gần ngay trước mắt.

Cô ấy thậm chí có thể cảm nhận được hô hấp của hắn, mỗi nhịp thở của hắn đều phun lên mặt mình, ái muội như vậy.Đào Ngải Linh vươn một bàn tay, chậm rãi sờ mặt hắn, mềm nhẹ vuốt ve.Ghé lại gần mặt hắn, gần hơn một chút......

"Hôn!

Hôn!

Hôn!"

"Các đồng chí!

Đừng ngủ!

Tình cảm mãnh liệt tới!"

"Ai da nắm thảo!

Diễn tình cảm mãnh liệt a!"

"A a a!

Hàng đêm có kinh hỉ!"

"Lúc này nhất định có thể trình diễn một hồi tình cảm mãnh liệt, ha ha ha!"

"A a a a!

Kích động quá......"

Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp lại bắt đầu một trận lăn lộn, lúc sau, cũng bắt đầu âm thầm chờ mong diễn tình cảm mãnh liệt trong miệng bọn họ rốt cuộc là cái gì.Lúc này, môi Đào Ngải Linh cách Bạch Hiên một centimet.

Hô hấp của Đào Ngải Linh cùng Bạch Hiên như hòa quyện vào nhau.Cô ấy dừng lại một chút một chút, giống như tự hỏi bản thân chuyện gì đó, cuối cùng, mềm nhẹ hôn lên.

Xúc cảm mềm mại khiến bản thân muốn thâm nhập, nhưng cô ấy biết, mình không thể.Đào Ngải Linh dùng sức lực thật lớn mới nhịn xuống loại xúc động này, chỉ có thể dừng lại ở phía bên ngoài mà thôi.

Mạc Vân Quả thấy một màn như vậy, đột nhiên cảm thấy cái mũi của mình có chút ngứa.Cô dùng chân mình xoa xoa cái mũi, ân......

Vẫn thấy ngứa.

"Hắt xì!"

Tiếng hắt xì thật lớn trong phòng vang lên, thân thể Đào Ngải Linh cứng đờ, trong nháy mắt Bạch Hiên mở mắt.Rõ ràng là đôi mắt không hề tiêu cự, Đào Ngải Linh lại giống như từ cặp mắt kia, thấy được linh hồn xấu xí của mình từ trong mắt hắn.

Tại một khắc này, cô ấy giống như rơi vào hầm băng......-------
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 144


Edit: Linhlady

"Cái hắt xì này của tiểu Quả Quả......

Quả thực quá đúng lúc!

Emma!

Cốt truyện quá xuất sắc!"

"Ta cảm thấy giờ phút này nội tâm Đào Ngải Linh sắp hỏng mất."

"Các ngươi cảm thấy, Bạch Hiên là ngủ thật hay chỉ là giả vờ?"

"Ta cảm thấy có lẽ là ngủ thật?"

"Ta lại không thấy vậy, giống như chưa ngủ ha ha ha!"

"Bât kể là thật hay giả, cốt truyện này quả thực quá xuất sắc!

Ta đều phải ức chế không được mình!"

"Bình tĩnh bình tĩnh!

Đại gia bình tĩnh một chút!"

"Thiệt tình, bình tĩnh không được!

Ha ha ha, kích động quá......"

Mạc Vân Quả xoa xoa cái mũi của mình, quả nhiên hắt xì một cái thoải mái hơn nhiều.

Bên kia, Đào Ngải Linh nhìn Bạch Hiên mở to mắt, toàn bộ thân thể hoàn toàn cứng đờ, môi cô ấy còn không kịp tách ra.Bạch Hiên có thể cảm giác được đôi môi đang kề sát môi mình, thật ra hắn không hề ngủ, cũng có thể nghe thấy thanh âm từ Đào Ngải Linh.

Xuất phát từ tò mò, hắn mới không có lên tiếng hỏi, lại không nghĩ đến cô giáo lại "Động tay động chân" với hắn như vậy.Thật ra hắn không hề cảm thấy bài xích cô ấy, lại có một cảm giác vui sướng không nói ra được.

Bạch Hiên cũng không biết vì sao mình lại có loại cảm giác này, nhưng loại cảm giác đó vẫn luôn quanh quẩn ở trong lòng hắn, thật lâu không tiêu tan.Nghe được tiếng hắt xì của Linh nhi, hắn theo bản năng mở mắt.

Bạch Hiên không nghĩ tới như vậy sẽ khiến cho Đào Ngải Linh cảm thấy như thế nào, nhưng trước mắt hắn lại cảm giác được, thân thể Đào Ngải Linh cứng đờ.Như cũ môi cô ấy kề sát hắn, hắn nuốt nuốt nước miếng, có chút nói không ra lời.

Mà biểu hiện như vậy xem ở trong mắt Đào Ngải Linh, lại là một loại ý vị khác.Đó là biểu hiện sợ hãi của chàng trai, một cô giáo lại có thể làm ra loại chuyện này với học sinh, quả thật là trời đất không dung, không phải sao?

Đào Ngải Linh từ nhỏ đã chịu tư tưởng giáo dục bảo thủ, mà thế giới này rất chú trọng luân thường đạo lý, tình yêu giữa cô giáo và học sinh, sẽ không bao giờ có kết quả tốt.Bây giờ Đào Ngải Linh cảm thấy máu mình như chảy ngược, trong cùng một ngày, cô ấy từ địa ngục lên thiên đường, rồi lại từ thiên đường rơi xuống địa ngục.

Cảm giác kịch liệt tương phản đó, làm cô ấy trở tay không kịp.Mạc Vân Quả nhìn hai người còn chưa tách ra, ngáp một cái, lười nhác ghé vào sô pha, tiếp tục làm khán giả.

"Nắm thảo!

Cốt truyện này cùng trong tưởng tượng của ta không giống nhau a!"

"Đâu chỉ là không giống nhau, phải là quá không giống nhau!"

"Nói diễn tình cảm mãnh liệt đâu?

Hu hu hu......

Cái kẻ lừa đảo!"

"Vì sao hai người này bất động!

Bị điểm huyệt sao!"

"Hu hu hu......

Cái này không giống nhau, ta không thuận theo ta không thuận theo."

"Không thuận theo cũng vô dụng......

Này hai người làm gì đâu?"

"Không biết, không khí đột nhiên xấu hổ......"

"Đột nhiên muốn cười......"

Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp thảo luận, không cảm thấy cốt truyện có cái gì không đúng, bởi vì ở trong đầu cô, căn bản không có cái gì gọi là cốt truyện.

Bạch Hiên thấy Đào Ngải Linh không nói lời nào, cũng không im lặng không lên tiếng.

Đôi môi này nóng như vậy, làm hắn luyến tiếc rời đi, không bỏ xuống được, cũng không nghĩ buông ra.

Lý trí của Đào Ngải Linh dần dần thu hồi, cô ấy biết, có lẽ qua đêm nay, hai người sẽ đường ai nấy đi.

Nếu thật là như vậy......

Đào Ngải Linh vươn đầu lưỡi, linh hoạt thăm dò vào trong miệng của hắn, ánh mắt ẩn ẩn có chút phiếm hồng, tại giây phút đó, có vẻ quỷ dị......

-------
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 145


Edit: Linhlady

Bạch Hiên cảm giác được đầu lưỡi Đào Ngải Linh tiến vào, toàn bộ thân thể trở nên cứng ngắc.Đầu lưỡi Đào Ngải Linh cuốn lấy lưỡi hắn bay múa, hắn chỉ có thể vụng về đáp lại tiết tấu của cô ấy.Bạch Hiên cảm thấy ở thân thể có bộ vị nào đó bắt đầu nóng lên, không, không chỉ là cái bộ vị kia, thân thể hắn, đều dần dần bắt đầu nóng lên.Cảm giác này hắn chưa bao giờ cảm nhận qua, thật giống như đặt mình trong bếp lò, tuy rằng cực nóng, nhưng lại không bị thương.Bạch Hiên vô cùng mê luyến loại cảm giác này, hắn chậm rãi vươn tay, ôm đầu Đào Ngải Linh.Muốn thâm nhập sâu một chút, nhiều một chút......Bạch Hiên nghĩ như vậy, toàn bộ thân thể hướng Đào Ngải Linh về vị trí kia.Đào Ngải Linh cảm giác được hắn đáp lại, trong lòng kích động, cô ấy không biết bây giờ nên biểu đạt cái gì, nhưng cũng cho cô ấy biết, hắn cũng không chán ghét mình.Đào Ngải Linh duỗi tay ôm lấy eo hắn, bởi vì tư thế, cô ấy lập tức xoay người lên giường, đem cả người Bạch Hiên đè ở dưới thân.Mạc Vân Quả nhìn một màn này, trừng lớn mắt chó, đã xảy ra chuyện gì?

Như thế nào lập tức lên đến trên giường rồi."

Nha!

Nha!

A a a a!"

"Diễn tình cảm mãnh liệt tới!

Tới!"

"Ta biết ngay phòng phát sóng trực tiếp của đại Quả Quả nhà ta sẽ không làm ta thất vọng!

A a a a!"

"Đã lâu không nhìn thấy bản trình diễn tình cảm mãnh liệt!"

"Ha ha ha!

Đẹp đẹp!

Tiếp tục tiếp tục!"

"Kích động không kềm chế được!

Ha ha ha ha ha"Bạch Hiên cảm giác được Đào Ngải Linh đè ở trên người mình, mông vừa lúc đỉnh ở địa phương không thể nói.Mặt Bạch Hiên càng đỏ hơn, cũng không biết là bởi vì mình quẫn bách, vẫn bởi vì chuyện khác.Đào Ngải Linh cảm giác được dưới thân địa đồ vật nào đó địa đang đỉnh mình, cả người trở nên càng thêm hưng phấn.

Hắn đối với mình cũng có cảm giác không phải sao?Đào Ngải Linh cúi xuống, trực tiếp tập kích đôi môi mình thiết tha mơ ước, lúc này đây, rõ ràng so phía trước càng thêm kịch liệt.Hai người môi giao hòa vào nhau, phát ra thanh âm"Tấm tắc" , làm cho không khí cả phòng có vẻ càng thêm ái muội hơn.Mạc Vân Quả: (⊙o⊙)!!!"

Cô giáo......"

Giọng nói Bạch Hiên nghe qua có vài phần thẹn thùng, còn lại là giống như không biết làm sao.Lúc này Đào Ngải Linh tâm tâm niệm niệm chỉ có hắn, nghe giọng nói của hắn, nhịn không được hôn hôn lên môi.Bạch Hiên có thể cảm giác, nhiệt độ thân thể hai người sắp bằng nhau.Bầu không khí xung quanh bọn họ quấn quýt, Bạch Hiên biết, loại bầu không khí này, gọi là tình yêu.Nhưng mà, hắn yêu cô ấy sao?Giờ phút này, Bạch Hiên rất khó hiểu, mà bởi vì sự khó hiểu này lại khiến phản ứng thân thể hắn thay đổi.Đào Ngải Linh có thể cảm giác rõ ràng được biến hóa trên Bạch Hiên, cô ấy không đành lòng tổn thương hắn, lại không bỏ được hắn.Trong lúc bất tri bất giác, hắn đã trở thành chấp niệm của mình.Mạc Vân Quả nhìn hai người ngừng động tác lại, cô điều chỉnh lại tư thế của mình, đây là nghỉ ngơi giữa hiệp?!"

Đột nhiên sao ngừng!"

"Cứ như vậy mà xong, ta lấy chuyện gì để nói."

"Còn có thể vui sướng chơi đùa quăng ngã hay không!"

"Ta giống như đã chịu vũ nhục......"

"Đào Ngải Linh!

Thượng a!

Để cho hắn nếm được tư vị nữ tử!"

"Đi thôi Pikachu ~""Lầu trên ngươi đủ rồi!

Phấn đấu đi nào Đào Ngải Linh!"

"......

Yên lặng khuy bình......"

-------
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 146


Edit: Linhlady

Đào Ngải Linh cuối cùng vẫn lựa chọn không xuống tay, cô ấy yêu hắn, cuối cùng luyến tiếc làm hắn bị tổn thương.

Đào Ngải Linh từ trên người Bạch Hiên xuống dưới, giúp hắn đắp lại chăn, một mình ngồi ở trên ghế.Không khí lập tức trở nên trầm mặc xấu hổ lên, Bạch Hiên không biết tại sao mọi chuyện lại trở thành như thế này, hắn ngốc nghếch nằm trên giường, cả người cứng ngắc.

Mạc Vân Quả thấy một màn như vậy, trừng lớn mắt chó, cho nên......

Đây là hoàn toàn nghỉ ngơi?"

Ta muốn đi ngủ, không cần đánh thức ta, hu hu hu......"

"Nói có diễn tình cảm mãnh liệt lại không có, ma ma đều là gạt người!"

"Cả buổi chiều như vậy, ta sẽ không nhịn được làm gì đó."

"Không dậy nổi, bổn cung muốn nghỉ ngơi, ai, tâm mệt......"

"Ô ô ô......

Ta có một tâm tư phóng đãng không kiềm chế được......"

"Ta......

Không bao giờ tin tưởng cái gọi là diễn tình cảm mãnh liệt nữa!"

Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp một tảng lớn phun tào, lắc lắc cái đuôi, diễn tình cảm mãnh liệt gì đó, giống như bộ dáng rất đẹp?

Bên kia, Đào Ngải Linh đưa lưng về phía Bạch Hiên, cả người có vẻ có chút cô tịch.Bạch Hiên nằm ở trên giường, một đôi mắt không có tiêu cự mở to, cả người cứng ngắc, cũng không biết hắn suy nghĩ cái gì.

Mà ở phòng này, nhẹ nhàng nhất đó là Mạc Vân Quả.Cô ngáp một cái, sau đó ghé vào trên sô pha, cứ như vậy nhắm mắt ngủ.

Thời gian từng giây từng phút trôi đi, thời điểm Mạc Vân Quả mở mắt lần nữa, đã không còn thấy bóng dáng Đào Ngải Linh.Còn Bạch Hiên ngồi ở trên ghế hôm qua Đào Ngải Linh ngồi, cúi đầu, một người trầm tư.

Mạc Vân Quả nhìn quanh phòng không tìm được thân ảnh Đào Ngải Linh, liền nhảy xuống sô pha, vọt vào phòng tắm nhìn xem, vẫn không có.Mạc Vân Quả:......

Đại biến người sống bốc hơi!

"Gâu gâu gâu!"

Cô ấy đi đâu rồi?Có lẽ bởi vì tiếng kêu của Mạc Vân Quả quá lớn, Bạch Hiên ngẩng đầu, tìm phương hướng Mạc Vân Quả nhìn lại.

"Linh nhi......"

Trên mặt Bạch Hiên lộ ra một nụ cười thảm đạm, thoạt nhìn vô cùng đau lòng.

Nhưng mà Mạc Vân Quả lại không có loại cảm thụ này, cô vọt tới phía trước Bạch Hiên, lập tức nhảy lên chân hắn kêu vài tiếng.Bạch Hiên chỉ nâng tay lên trấn an cô một chút, cũng không giải thích chuyện gì.

Hôm nay sáng sớm Đào Ngải Linh cũng đã rời đi, không có nói với hắn một câu, cứ như vậy rời đi.Bạch Hiên không biết Đào Ngải Linh có ý tứ gì, nhưng không thể phủ nhận một điều, hắn không vui, thực không vui, cực kỳ không vui.

Loại tình cảm không thể hiểu này chồng chất trong lòng hắn, khiến cả người hắn nhìn qua có vài phần ảm đạm.Mạc Vân Quả nâng một chân lên, đặt trên ngực hắn, ngước đầu chó nhỏ, cứ như vậy nhìn hắn.

Nếu Bạch Hiên thấy được mà nói, nhất định sẽ bị bộ dáng lúc này của Mạc Vân Quả làm đáng yêu chết.Đáng tiếc, hắn không nhìn thấy.

Mạc Vân Quả nhìn Bạch Hiên vẻ mặt "Bình tĩnh", cân nhắc có lẽ hắn có biện pháp?Như vậy nghĩ, Mạc Vân Quả lần nữa ghé vào trên đùi Bạch Hiên, chờ đợi Đào Ngải Linh trở về.

Mà lần chờ đợi này, mất một tuần......Theo thời gian trôi đi, ngay cả Mạc Vân Quả có trì độn như thế nào, cô cũng biết được Đào Ngải Linh có lẽ sẽ không đã trở lại, hơn nữa dáng vẻ kia của Bạch Hiên, có loại cảm giác muốn chêt không muốn sống.

Vì hoàn thành nhiệm vụ của mình, Mạc Vân Quả quyết định chủ động xuất kích.Ở thời điểm Bạch Hiên ngồi ở trên ghế kia phát ngốc thời điểm, Mạc Vân Quả quyết đoán mở ra cửa phòng, vụng trộm đi ra ngoài......

-------
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 147


Edit: Linhlady

Mạc Vân Quả tưởng tượng thì tốt đẹp, sau khi ra ngoài tìm được Đào Ngải Linh, đưa cô ấy đến chỗ Bạch Hiên, để cho hai người tự do phát triển tình cảm.Nhưng mà Mạc Vân Quả lại là xem nhẹ một sự thật, thế giới này, không phải thế giới cô quen thuộc, cho nên......Cô hoa hoa lệ lệ lạc đường......"

Tiểu Quả Quả, phốc, ngươi cũng không biết tìm một tờ bản đồ sao?"

"Ai, đáng thương tiểu Quả Quả nhà ta, lẻ loi hiu quạnh......"

"Khiếp sợ!

Chó con rời nhà trốn đi, lại bởi vì......"

"Lầu trên lại tới nữa."

"Ha ha!

Các ngươi không cần nói chuyện phiếm, mau giúp tiểu Quả Quả nghĩ cách đi!"

"Chúng ta có thể có cách gì, ai."

"Ta nhớ ra rồi, ở thế giới thú nhân kia, tiểu Quả Quả không phải có quang não sao?

Cái kia có thể sử dụng một chút."

"Vậy tiểu Quả Quả ngươi thử xem?"

Lúc này Mạc Vân Quả đang đứng ở góc tường nhìn các loại thảo luận trong phòng phát sóng trực tiếp, khi nói đến quang não, cô mới nhớ tới, lần trước dùng xong hình như cô ném nó vào không gian hệ thống.Mạc Vân Quả quyết đoán lấy quang não ra, sau đó liền nghe thấy một tiếng "007 vì ngài phục vụ, đang cập nhật tin tức vị diện."

"Tin tức download xong......"

Mặc chó của Mạc Vân Quả tràn đầy nghiêm túc, nhìn vòng tay đang đeo trên chân chó, ở trong đầu tự hạ mệnh lệnh: "Tìm được Đào Ngải Linh."

"Đang thu thập tin tức Đào Ngải Linh, xin chủ nhân cho 007 đồ vật có quan hệ với Đào Ngải Linh tiếp xúc qua ."

Mạc Vân Quả nghĩ nghĩ, có cái gì là Đào Ngải Linh tiếp xúc đâu?Nghĩ tới nghĩ lui, giống như tại bên người chỉ có bản thân?Vì thế cô đặt một chân khác lên vòng tay nói: "Chính là cái này."

"Đang ở thu thập &""Thu thập xong."

Theo những lời này, Mạc Vân Quả thấy trước mắt xuất hiện một bản đồ lộ trình, cách vị trí của cô không xa là một chấm màu xanh, hẳn là vị trí của Đào Ngải Linh.Mạc Vân Quả đem chân để trên vòng tay một chút, sau đó chạy như bay về phía trước.Người đi bộ trên đường lớn, chỉ thấy một con chó nhỏ chạy như bay về phía trước.Khi Mạc Vân Quả tìm được Đào Ngải Linh, vừa vặn cô ấy mới cùng khách hàng thảo luận hợp đồng xong.Vừa quay ra đã nhìn thấy thân ảnh quen thuộc của chó nhỏ, suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu của Đào Ngải Linh là chàng trai của cô ấy xảy ra chuyện.Đào Ngải Linh có thể xác định 100% đó là chó của hắn, bởi vì chó nhỏ rất có linh tính, gặp qua một lần đều không thể quên được.Mạc Vân Quả thấy Đào Ngải Linh nhận ra mình, lập tức nhảy lên, chuẩn xác nhảy vào ngực Đào Ngải Linh, kêu to vài tiếng.Trên mặt Đào Ngải Linh xẹt qua một tia nôn nóng, cô ấy lập tức nói: "Chị biết em có linh tính, nếu Hiên Nhi đã xảy ra chuyện, ngươi đã kêu hai tiếng, có được không?"

Vì thế Mạc Vân Quả kêu hai tiếng, cái này, Đào Ngải Linh cũng bất chấp tất cả, trực tiếp ôm Mạc Vân Quả lái xe về hướng nhà Bạch Hiên."

Lại một người bị tiểu Quả Quả lừa."

"Đó có thể gọi là lừa sao?

Chuyện thế giới động vật, có thể lừa sao?"

"Ngươi nói như vậy, Quả thông minh nhà ta lại cho một móng vuốt lên mặt ngươi, cào cho ngươi không nhận ra mặt mình luôn !"

"Ta......, sức lực tiểu Quả Quả đại gia ta rõ như ban ngày."

"Cho nên nói, tiểu tử, không cần cùng Quả thông minh nhà ta đối nghịch, không có chỗ tốt."

"Thật ra cũng không phải lừa, vốn dĩ Bạch Hiên cũng có chuyện mà!

Bệnh tương tư, ha ha ha ha!"

"Đáng thương cho Bạch Hiên còn không biết mình bị bệnh gì?

Tấm tắc, thiệp thế chưa thâm oa......"

"Thiệp thế chưa thâm cũng không nên nói bậy, tiểu Quả Quả nhà ta không phải cũng là thiệp thế chưa thâm sao?

Nhưng mà......

Ha ha ha!"

-------
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 148


Edit: Linhlady

Đào Ngải Linh từ chỗ Mạc Vân Quả biết được Bạch Hiên đã xảy ra chuyện, sốt ruột hoảng hốt chạy tới Bạch gia.Khi Đào Ngải Linh vội vã mở cửa, nhìn thấy hắn an an tĩnh tĩnh ngồi đó, làm gì có bộ dáng không khỏe?Đào Ngải Linh khó hiểu nhìn về phía Mạc Vân Quả trong ngực, lại phát hiện chó con ngáp một cái, nhìn dáng vẻ hẳn là mệt nhọc.Đào Ngải Linh:......Bạch Hiên nghe tiếng mở cửa quay đầu nhìn lại, tuy rằng hắn không nhìn thấy cái gì, nhưng có thể cảm giác được, có người tới.Mà người kia, vẫn người hắn tâm tâm niệm niệm......"

Cô giáo......"

Bạch Hiên dùng ngữ khí khẳng định nói.Đào Ngải Linh biết hắn vẫn khỏe mạnh, thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong lòng vốn trống rỗng, vừa nhìn thấy hắn, đã vô cùng thỏa mãn.Đào Ngải Linh chậm rãi đi qua, đi tới bên người Bạch Hiên."

Hiên Nhi......"

Giọng nói Đào Ngải Linh nghe có vài phần nghẹn ngào, làm người nhịn không được đau lòng.Bạch Hiên tự nhiên cũng là một trong số đó, hắn sờ soạng đứng lên, trên mặt lại là một nụ cười ảm đạm."

Cô giáo, đã lâu không gặp."

Bạch Hiên biết Đào Ngải Linh đang tránh né mình, hành động rõ ràng như vậy, không phải không biết.Đào Ngải Linh nhìn thân hình mảnh khảnh của chàng trai,đặc biệt là nụ cười trên mặt kia, miễn cưỡng như vậy, làm người đau lòng như vậy.Cô ấy nhịn không được giơ tay lên, vuốt ve khuôn mặt hắn.Bạch Hiên cảm giác được độ ấm quen thuộc thuộc về Đào Ngải Linh, nước mắt trong nháy mắt chảy xuống.Nước mắt rơi xuống tay Đào Ngải Linh, khiến trái tim cô ấy cũng đau đớn theo.Nói đến cùng, Bạch Hiên cũng chỉ là một thiếu niên mà thôi, từ nhỏ đến lớn số người hắn tiếp xúc cũng không nhiều, tình cảm cũng không sâu đậm như vậy.Hắn không biết nên nói tình cảm của hắn dành cho Đào Ngải khác mọi người như thế nào, nhưng nghĩ sẽ mất đi tình cảm kia, hắn nhịn không được rơi lệ.Đào Ngải Linh lần đầu tiên thấy hắn khóc, không giống như trong tưởng tượng khóc khàn cả giọng hay dáng vẻ oán trách cả thế giới.Thiếu niên khóc thút thít, càng giống như một người chịu ủy khuất đã lâu, nhịn không được rơi lệ.Tất cả như vậy nước chảy thành sông, lại khiến trái tim nhẹ nhỏm hơn.Đào Ngải Linh ôm Bạch Hiên, ngẩng đầu, mềm nhẹ hôn lên nước mặt của hắn.Đến nỗi Mạc Vân Quả......Đã sớm bị Đào Ngải Linh "Ném" ở một bên.Mạc Vân Quả cũng không thèm để ý, nhìn tư thế của hai người, chắc hẳn nhiệm vụ của mình hoàn thành đi?Nhưng âm thanh nhắc nhở nhiệm vụ hoàn thành còn chưa vang lên, cái này làm cho Mạc Vân Quả có chút khó hiểu.Mà càng thêm khó hiểu, còn có mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp."

Cốt truyện phát triển quá nhanh, ta già rồi, không còn là tiểu tử ngày trước......"

"Cho nên nói, hiện tại nhóm người trẻ đang hot dạng này sao?"

"Có phải như vậy hay không ta không biết, nhưng không thể phủ nhận một chuyện, trái tim non nớt của ta!

Bang bang thẳng nhảy!"

"Lầu trên ngươi xác định là bang bang thẳng nhảy?

Mà không phải nhảy nhảy thẳng nhảy?"

"╭(╯^╰)╮ hừ!"

"A a a a!

Làm sao bây giờ, ta rất thích Đào Ngải Linh a!

Có một loại cảm giác nữ cường nam nhược, nữ công nam chịu a!"

"Nữ công gì đó......

Quả thực không cần quá manh!"

"(Vẻ mặt mộng bức) thế giới phát triển quá nhanh, tha thứ ta không hiểu......"

"Cho nên nói, vì sao nhiệm vụ còn không có nhắc nhở hoàn thành?

Chúng ta đẫ ăn vài bát cẩu lương!"

"Ăn nhiều cẩu lương, mới lớn lên thành phần tử trí thức!"

-------
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 149


Edit: Linhlady

Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua phòng phát sóng trực tiếp, lại đem lực chú ý chuyển dời đến trên người Đào Ngải Linh.Lúc này Đào Ngải Linh đem cả người Bạch Hiên ôm vào lòng, chiều cao hai người không chênh nhau lắm, lại có có cảm giác hài hòa.Bạch Hiên nhắm mắt lại, hàng mi dài run lên , thoạt nhìn rất giống một tiểu tức phụ chịu khi dễ.Đào Ngải Linh than nhẹ một hơi, ôm chặt Bạch Hiên, ghé lại bên tai hắn, nhẹ giọng nói: "Em yêu anh."

Thân thể Bạch Hiên cứng đờ, "Em yêu anh."

Hắn từng nghĩ cả cuộc đời này mình sẽ không nghe được, không ngờ đến một ngày hắn lại có thể nghe được câu nói này.Tay Bạch Hiên run rẩy, bờ môi của hắn giật giật, muốn hỏi cái gì đó, lại không cách nào nói thành lời.Đào Ngải Linh không có nghe thấy câu trả lời, trong lòng trầm xuống, tuy rằng đã biết trước đáp án nhưng khi trực tiếp đối mặt, vẫn không cách nào ức chế được đau lòng.Cánh tay Đào Ngải Linh ôm Bạch Hiên hơi buông lỏng một chút, làm sao bây giờ?

Một chút......

Cũng không muốn buông ra!Bạch Hiên cảm giác được biến hóa của Đào Ngải Linh, hắn vội ôm lại.Hắn nghĩ, hắn cũng yêu cô ấy đi?Nếu tình yêu chính là khi không thấy sẽ nhớ cô ấy, khi tiếp xúc sẽ thấy thân thể cực nóng, kề sát trái tim như cùng nhịp đập......Như vậy, hắn cũng yêu cô ấy đi!"

Anh......"

Bạch Hiên dừng một chút, khóe miệng cong lên thành một nụ cười nhạt, tươi cười kia giống như có thể chiếu rọi toàn bộ thế giới."

Cũng yêu em."

Đào Ngải Linh nghe thế câu, mở to hai mắt nhìn, cô ấy vừa nghe thấy cái gì?

Cô ấy nghe được cái gì!Đào Ngải Linh không thể tin tưởng nhìn Bạch Hiên, cô ấy muốn nhìn ra từ trên mặt hắn dấu vết nó dối, lại không nhìn ra được cái gì.Trên mặt của hắn, cô ấy chỉ mình được vẻ kiên định."

Em......

Em......"

Đào Ngải Linh kích động không biết nên nói cái gì, chỉ có thể gắt gao nắm tay Bạch Hiên, vĩnh viễn cũng không buông ra.Bạch Hiên cảm nhận được kích động của Đào Ngải Linh, ý cười trên mặt càng sâu.Đào Ngải Linh nhìn này nụ cười này, không nhịn được, hung hăng hôn lên môi hắn.Môi hai người kề sát nhau, phát ra âm thanh ái muội, càng khiến người nghe trở nên mơ màng.Tay Đào Ngải Linh du tẩu trên thân thể Bạch Hiên, ngược lại Bạch Hiên chân tay có chút luống cuống.Nhưng cũng may hắn thông minh học nhanh, đảo khách thành chủ, nháy mắt liền rút đi quần áo của Đào Ngải Linh, mà đến lúc này......"

Mosaic mosaic!

Lại là mosaic đáng chết !"

"Ta biết ngay mà !

Ta biết ngay mà! ╭(╯^╰)╮""Quá thương tâm!

Diễn cảnh tình cảm mãnh liệt vĩnh viễn đều là mosaic!"

"Ai phát minh mosaic!

Kéo đi ra ngoài luân bạch một trăm lần a a a a a!"

"A a a!

Ta quần đều cởi lại cho ta xem mosaic!"

"Hệ thống ngươi ra tới đây, ta bảo đảm không đánh chết ngươi!"

"Khóc chít chít......"

"Sống không còn gì luyến tiếc, ta muốn im lặng, đừng hỏi ta im lặng là ai."

"Vì cái gì hệ thống ngươi tàn nhẫn như vậy, vì sao ngươi luôn làm mosaic dày như vậy, ngươi làm mosaic mỏng đi không được sao, để cho chúng ta xem thân ảnh cũng được mà!"

"Lầu trên cũng say say......"

"Nhiều năm sau, nhớ tới mấy năm nay bị mosaic chi phối, thật sợ hãi! (⊙o⊙)!"

Mạc Vân Quả nhìn trước mắt một tảng lớn được xưng là "Mosaic" , nâng chân chó lên muốn đánh bay nó đi.Nhưng mà, cũng chả làm được cái mẹ gì......Mosaic vẫn luôn đều hiện ra ở trước mắt cô, ừm......

Giằng co thời gian rất dài.

-------
 
Back
Top Bottom