Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  (Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 70


Edit: Linhlady 🍀

Chỉ thấy một tia sáng xuất hiện, máu tươi văng khắp nơi!

Ngải Sâm thống khổ che lại hạ thân kêu rên lăn lộn trên đất......Không không không, phía trên chỉ là tưởng tượng của người trong phòng phát sóng trực tiếp, trên thực tế lại là: Một tia sáng xuất hiện, Ngải Sâm nhanh chóng lộn một vòng, lui về sau một bước thành công né tránh JJ tuyệt sát đao đâm về phía mình, lưỡi dao lập tức cắm sâu vào vách tường của hang động.Ngải Sâm khiếp sợ nhìn Mạc Vân Quả, hắn vẫn luôn biết một điều, trên người cô có chỗ kì quái, tỷ như có đôi khi sẽ đột nhiên lấy ra một ít đồ vật kì lạ, nhưng mà hắn không nghĩ tới chính là, lúc này đây, Mạc Vân Quả lấy ra một đồ vật để đâm vào chỗ dũng mãnh của hắn!Nếu không phải thú tính của hắn nhanh nhạy, nhanh chóng né tránh, hiện tại chỉ sợ đã là máu chảy đầy đất.Đang lúc Ngải Sâm muốn chất vấn Mạc Vân Quả, bên kia JJ tuyệt sát đao từ trong vách tường tự động rút ra, tiếp tục tấn công hắn.JJ tuyệt sát đao, tên như ý nghĩa, không thấy máu JJ tuyệt không bỏ qua!Vì thế, ở trong sơn động xuất hiện một màn như vậy: Ngải Sâm khắp nơi tán loạn tránh né đao bay múa, Mạc Vân Quả đứng ở một bên, đôi mắt chớp chớp nhìn tất cả mọi chuyện.Mà phòng phát sóng trực tiếp, hiển nhiên đã cười bò ra rồi."

Ha ha ha!

Đây là ai đánh thưởng thứ này, quả thật quá ngưu bức!"

"Là ta là ta!

Mau khen ta!"

"Khen ngươi khen ngươi!

Ha ha ha!

Ta rất muốn nhìn kết cục cuối cùng nha!"

"Tấm tắc, ta chỉ là một đứa bé, cái gì ta cũng không biết."

"Lầu trên ngươi đừng cho là ta không biết ngươi đã hơn một ngàn tuổi, còn là đứa trẻ sao, nếu ngươi là một đứa trẻ vậy chắc ta còn là đứa bé chưa được sinh ra!"

"Lăn lăn lăn!

Lòng ta vẫn trong sáng như một đứa trẻ không được sao!

Hừ ╭(╯^╰)╮""Ha ha!

Ta cũng muốn một cái JJ tuyệt sát đao, như vậy hắc hắc hắc......"

"Lầu trên cười thật đáng khinh, là đàn ông, ta đã gắt gao che tiểu đệ đệ lại."

"Đột nhiên cảm thấy cúc hoa căng thẳng."

"Lầu trên, ta cảm thấy ngươi giống như lộ cái gì đó rồi......"............Cả khuôn mặt Ngải Sâm đã hoàn toàn đen xì, hắn có thể cảm nhận được đồ vật đuổi theo đuổi theo mình có sức lực cường đại, hơn nữa điều hắn cảm nhận được là tại sao nó lại luôn nhắm vào hạ thân của hắn.

Thân!Ghen ghét vật dũng mãnh của mình đến như vậy sao!Sự thật chứng minh, tuy rằng Ngải Sâm hắc hóa, nhưng năng lực tự bổ não vẫn không suy giảm chút nào."

Mạc Vân Quả, thu hồi nó lại đi!"

Ngải Sâm nổi giận gầm lên một tiếng, trong lúc hắn gào lên, xém chút nữa, hắn liền phải đoạn tử tuyệt tôn có được không!Mạc Vân Quả nghe vậy, đem JJ tuyệt sát đao thu hồi về không gian hệ thống, sau đó dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn Ngải Sâm.Háng Ngải Sâm bị cắt qua, vết thương nhanh chóng trào ra máu tươi, hắn hung tợn mà nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, thở phì phì rời đi.Trong tình huống tự do, Mạc Vân Quả: Không cần bị lăn lộn, thật tốt.Ngải Sâm biết Mạc Vân Quả không muốn cùng hắn trở thành một đôi, trải qua việc kia, hắn cũng không hề muốn đi trêu chọc cô.Chỉ cần cô ngoan ngoãn ở trong bộ lạc, như vậy có trở thành người của hắn hay không, cũng không quan trọng.Ngày tiếp theo cuộc sống của Mạc Vân Quả lại trở về bình thường, phòng phát sóng trực tiếp lại lâm vào một mảnh quạnh quẽ.Cũng may, theo mùa đông đi qua một nửa, hệ thống nhận định bộ lạc có thể an ổn vượt qua mùa đông, lúc sau, trực tiếp cho nhiệm vụ thành công.Nhiệm vụ hoàn thành, cũng là là thời điểm thoát ly vị diện này.-------
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 71


Edit: Linhlady 🍀

Trong lúc Mạc Vân Quả chuẩn bị thoát ly vị diện, đã bị một thú nhân vội vàng kéo lại, kéo ra phía ngoài chạy đi, ý định rời khỏi đây bị đánh gãy.Mạc Vân Quả bị hắn kéo đến trung tâm quảng trường của bộ lạc, lúc này ở đây đã đứng đầy người.Mạc Vân Quả nhìn lướt qua, đã biết đây là toàn bộ tộc nhân trong bộ lạc."

Tộc trưởng vạn tuế!

Tộc trưởng vạn tuế!"

Các tộc nhân đồng loạt quỳ xuống, quỳ lạy Ngải Sâm.Tất cả các tộc nhân quỳ lạy chỉ còn lại Mạc Vân Quả, cho nên chỉ có Mạc Vân Quả nổi bật nhất.Mà cũng chính là lúc này, Mạc Vân Quả thấy được ở trung tâm quảng trường, không biết từ lúc nào đã xuất hiện một con vật điêu khắc.Là con mãnh thú lúc trước giết chết Ngải Khắc, nhưng mà bộ dáng của nó bây giờ nhìn càng giống một con rồng hơn, khí thế mười phần."

Rồng......"

Mạc Vân Quả buột miệng thốt ra, lại bị Ngải Sâm nghe xong rõ ràng.Hắn nhìn vẻ ngạc nhiên Mạc Vân Quả đang đứng trong đám người, khẽ cười một tiếng nói: "Từ hôm nay trở đi, nó chính là thánh vật tượng trưng của chúng ta bộ lạc, nó gọi là rồng!"

"Rồng!"

"Rồng!

Rồng!"

Hết đợt này đến đợt khác thanh âm ở trên quảng trường vang lên, Mạc Vân Quả nhìn con rồng khí thế mười kia cùng với khí thế của Ngải Sâm không hề thua kém, đột nhiên có một loại ảo giác "Con trai nhà mình đã trưởng thành"."

Đinh!

Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ che giấu chưa tuyên bố : Nâng cấp vị diện cấp thấp."

Thanh âm của Đoàn Tử vang lên trong phòng phát sóng trực tiếp, nháy mắt một đống người không biết từ đâu chui ra."

Nắm thảo!

Tiểu Quả Quả nhà ta là người tìm ra sao?

Làm nhiệm vụ làm mà có thể đem vị diện nhà người ta nâng cấp!"

"Ta đoán nguyên nhân hẳn không phải tiểu Quả Quả, vị diện cấp thấp thấp này đã tích lũy đến một cảnh giới nhất định, chỉ thiếu một cơ hội, mà tiểu Quả Quả chính là điểm mấu chốt tạo nên cơ hội này."

"Nói như vậy, tiểu Quả Quả cũng rất lợi hại nha!"

"Ta thật chờ mong cái vị diện này sau khi tiến hóa sẽ nâng lên dạng trình độ gì."

"Ha ha!

Một vị diện cấp thấp muốn tiến hóa phải cần rất nhiều năm, đến lúc đó ngươi không nhất định còn ở nơi này."

"Ta mặc kệ!

Ta cảm thấy cái này chủ kênh quá ngưu bức!

Từ đây về sau, ta chính là fan não tàn của cô ấy!"

"Ta là một người mới nhỏ bé, ai có thể phổ cập khoa học cho ta biết vị diện tiến hóa nghĩa là cái gì không?"

"Cái này sao, đơn giản mà nói, vị diện chia làm ba giai đoạn cao trung và thấp, trong ba cấp lại chia ra thành ba cấp thượng trung hạ, trải qua quan sát cẩn thận của ta, cái vị diện thú nhân này thuộc vị diện cấp thấp giai đoạn tầm trung, mà bây giờ được nâng lên cấp trung, một khi tiến hóa, quy tắc ở vị diện này sẽ có biến hóa, đến lúc đó, lại là một hồi phong ba!"

"Ừ, nhưng mà đây cũng là chuyện bình thường, vị diện tiến hóa tất nhiên cùng với tử vong, tất cả đều là quy luật tự nhiên mà ~""Ha ha ha!

Hai vị lầu trên nhất định là ở vị diện cấp cao đi?

Có thể biết nhiều như vậy."

"Không nói cho ngươi biết ~ không nói cho ngươi biết ~ bí mật ~""......

Nghịch ngợm!"............"

Đinh!

Phát sóng trực tiếp sắp đóng cửa, xin ký chủ chuẩn bị sẵn sàng, sắp thoát ly vị diện."

Mạc Vân Quả lui về phía sau hai bước, trong tiếng hoan hô của mọi người mà rời khỏi đây, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên người Ngải Sâm đang nở nụ cười.Ngay sau đó, thân ảnh của cô biến mất ở tại chỗ.Ngải Sâm nhìn Mạc Vân Quả vừa rồi còn đứng ở đây, nháy mắt đột nhiên biến mất, sau đó phá lên cười.Cười cười, từ khóe mắt chảy xuống một giọt nước mắt, rất nhanh rơi xuống đất, không thấy tăm hơi.Từ nay về sau, hắn sẽ mở ra một trang huy hoàng thuộc về riêng mình......-------
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 72 Phiên ngoại Ngải Sâm


"Tất cả không giết được tôi chỉ khiến tôi càng cường đại hơn" trích Ngãi Sâm--------------------------------Edit: Linhlady 🍀

Nhặt được giống cái nhỏ là chuyện ngoài ý muốn, mà cái chuyện ngoài ý muốn này lại thay đổi cả cuộc đời tôi.Dĩ nhiên lúc đó tôi sẽ không thể nào tưởng tượng được thay đổi sau này của ta.Đây là giống cái bạo lực nhất tôi từng thấy, nhưng cũng là giống cái hoàn mỹ nhất.Trong cả cuộc đời dài sau này, tôi không còn gặp người nào hoàn mỹ như thế nữa.Tuy rằng giống cái luôn bày ra vẻ mặt lạnh lẽo, trong miệng phun ra không phải là lời hay ý đẹp gì, nhưng tôi cảm thấy bất kể là ai cũng không thay thế được cô ấy.Sau đó tôi cùng một thú nhân khác nói chuyện về giống cái, bọn họ trêu chọc tôi có phải thích giống cái đó hay không.Tôi luôn cười trả lời, không, tôi cũng không thích cô ấy.Tôi biết tình cảm của mình với giống cái nghĩa là gì, nó tuyệt đối không phải tình yêu, càng nhiều hơn, là một loại cảm kích, nhưng mà cảm kích này lại pha lẫn hận ý.Tôi không biết cái chết của anh trai có quan hệ với cô ấy hay không, nhưng khi cô ấy xuất hiện, đã đánh vỡ cuộc sống bình thản bấy lâu nay của tôi là thật.Tôi đã từng luôn yếu đuối nhát gan, có đôi khi thậm chí tôi suy nghĩ, có phải hay không Thần Thú ghen ghét tài năng tôi, cho nên mới làm tính cách của tôi yếu đuối như thế.Nhưng mà sự thật chứng minh tôi xác thật chỉ là suy nghĩ nhiều, ở một khắc khi tôi biết mình mất thần hồn, nội tâm tôi cũng rất nôn nóng.Cũng chính một khắc kia, tôi mới bắt đầu nhìn thẳng vào chính mình, tôi bổng nhận ra một chuyện, anh trai không thể bên tôi cả đời, một khi hắn rời xa tôi, như vậy cái chờ đợi tôi chính là vực sâu vạn trượng.Tôi không thể lùi bước, hơn nữa cũng không có con đường nào cho tôi lùi bước.Tôi lặng lẽ tìm hiểu nơi xảy ra chuyện năm đó, hơn nữa làm tốt công tác chuẩn bị, nhưng mà tôi không nghĩ tới vận khí của tôi lại tốt như vậy, mới một lần đã gặp mãnh thú kia.Tôi quá yếu ớt, khi nó hạ một đòn công kích, tôi vốn dĩ mình sẽ kết thúc sinh mệnh ở đây, không ngờ anh trai lại xuất hiện.Tôi nhìn thấy anh trai cùng nó đối đầu, tôi nghe được anh trai kêu tôi chạy mau, giống như cha mẹ tôi nhiều năm trước, tôi cảm nhận được máu của anh trai máu bắn ở trên mặt tôi, tôi thấy được nó móc tim anh trai ra, không chút nào để ý vứt bỏ.Một khắc kia, hận ý ngập trời càn quét trái tim tôi, chờ tôi lại lần nữa phục hồi tinh thần lại, chỉ có thi thể của mãnh thú cùng thi thể anh trai tôi......Một khắc kia, tôi cảm thấy cả bầu trời như sụp đổ.Đúng vậy, anh trai đã từng là cả bầu trời của tôi, bây giờ bầu trời ấy không còn, tôi phải đi về đâu?Ôm thi thể anh trai về sơn động, hai mắt tôi đẫm lệ mơ hồ ôm giống cái nhỏ khóc suốt một đêm, thẳng đến khi tôi lâm vào hôn mê.Ngày trôi qua ngày, hiện giờ tôi đã nhớ không được.Tôi giống như làm ra chuyện không tốt với giống cái nhỏ, cho nên cô ấy rời đi, vĩnh vĩnh viễn viễn rời đi.Tôi trí nhớ dần dần lụi tàn, trước kia luôn luôn nhớ tới giống cái nhỏ, nhưng đến bây giờ, số lần có thể nhớ tới giống cái nhỏ có thể đếm được trên đầu ngón tay.Tôi sợ có một ngày, tôi sẽ quên giống cái nhỏ.Tôi cầm bút viết một truyện xưa về giống cái nhỏ, ghi lại toàn bộ thời gian tôi cùng cô ấy trải qua?Giống như ở rất nhiều rất nhiều năm trước, tôi đứng ở bức tượng rồng, nhìn sắc mặt lạnh lẽo của giống cái nhỏ, cười đến dị thường càn rỡ, lúc ấy có thú nhân nói với tôi.

Ngưng mà vì sao, tôi lại nhớ rõ mình lại khóc đây?Cho nên, thứ gọi là hồi ức này thật không đáng tin......Viết đến đây, tôi lại quay đầu đi xem nội dung phía trước, trong lòng lại cảm thấy thương cảm.Giống cái nhỏ, cô là ai?Vì sao tôi một chút cũng không có ấn tượng nhỉ?Bên nhau bao lâu mà khiến tôi dành một trăm tám mươi năm nhớ...-------
Edit: Haiz...nam chính ơi a ở đâu?????
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 73 Hào quang của nam chủ quá loá mắt!


Edit: Linhlady 🍀

Trong không gian u ám, Mạc Vân Quả nhìn Đoàn Tử đứng trước mặt, nâng tay lên chọc chọc cái bụng mềm mại của nó."

Đoàn Tử, vì sao bụng của ngươi lại mềm như vậy?"

Mạc Vân Quả có chút tò mò hỏi.Đoàn Tử hiển nhiên không có ý định trả lời vấn đề này của Mạc Vân Quả, chỉ thấy nó nghiêm túc đứng đắn nói: "Ký chủ, biểu hiện lần này của cô không tồi, không chỉ hoàn thành nhiệm vụ, lại còn có thể hoàn thành thêm hai nhiệm vụ che giấu."

"Ừm."

Mạc Vân Quả nhàn nhạt lên tiếng."

Rõ ràng số phần thưởng lần này so với lần trước lớn hơn nhiều, nhưng đại đa số đều bị cô chiếm làm của riêng!"

Khi nói đến phần trọng điểm, ngữ khí của Đoàn Tử càng thêm nghiêm túc."

Ừm."

"Ký chủ, chúng ta muốn thăng cấp cần rất nhiều thích phân, lên cấp rồi chúng ta mới tiến vào vị diện cấp cao được."

Đoàn Tử liên tục dùng đủ mọi lý do tẩy não Mạc Vân Quả."

Ừm."

Kết quả vị kia chỉ nhàn nhạt ừm một tiếng xem như trả lời nó."

Cho nên, ký chủ ở thế giới sau ngoài việc cô hoàn thành nhiệm vụ ra, còn cần phải xin đánh thưởng nhiều hơn nữa!"

Đoàn Tử không ngừng cố gắng tẩy não."

Ừm."

Mạc Vân Quả liên tục lãnh đạm."

Nếu tinh lực ký chủ đã tốt như vậy, chúng ta ngay lập tức vào vị diện tiếp theo để phát sóng trực tiếp đi!"

Đoàn Tử nhìn Mạc Vân Quả không ngừng để mình đối thoại một mình, dứt khoát tống cô đi."

Ừm."

Mạc Vân Quả như cũ không mặn không nhạt trả lời, sau đó mới kịp nhận ra Đoàn Tử nói gì đó.Nhưng hiển nhiên cô không muốn tốn lời đi giải thích hay hỏi lại cái gì, dù sao cô cũng cảm thấy không mệt, vẫn có thể trực tiếp làm nhiệm vụ tiếp theo.Đoàn Tử nhìn qua Mạc Vân Quả không có phản bác gì, nhanh chóng mở phòng phát sóng trực tiếp, sau đó truyền tống cô tới vị diện tiếp theo.Mạc Vân Quả chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, sau đó xuất hiện ở một nơi......

ừm......

Quán bar.Quán bar là nơi vô cùng ầm ĩ, nơi nơi tràn ngập thanh âm hoan dâm, Mạc Vân Quả ngồi ở vị trí quầy bar, đôi mắt chớp chớp nhìn về phía trung tâm sân nhảy.Chỉ thấy trong trung tâm sân nhảy có một người đàn ông đeo mặt nạ, hình như hắn đang cùng người khác thi đấu vũ đạo, động tác của hắn dứt khoát đẹp mắt khiến cho quán bar gần như chìm trong tiếng hét chói tai."

Oa oa oa!

Chuyện gì đang xảy ra ở đây đây?"

"Tiểu Quả Quả nhanh như vậy lại phát sóng trực tiếp à?

Lần này lại là nhiệm vụ gì đây?"

"Xem khung cảnh nơi này, hình như là quán bar?"

"Quán bar là địa phương nào?

Cầu phổ cập khoa học!"

"Quán bar là nơi một đống người nhàn rỗi tụ tập lại làm chuyện nhàm chán."

"Lầu trên giải thích thật sâu sắc!"

"Hệ thống!

Mau mau mau!

Thông báo nhiệm vụ cùng bối cảnh của thế giới này đi!"

"Đúng đúng đúng!

Ta rất mong chờ nhiệm vụ của tiểu Quả Quả lần này nha, không biết sẽ làm cái gì nữa!"

"Ta cũng thật mong chờ!"............Mạc Vân Quả còn không sốt ruột, mà đám người trong phòng phát sóng đã nhao nhao gấp không chờ nổi muốn biết rồi.Ánh mắt của Mạc Vân Quả dừng lại trên người đàn ông đang đứng giữa trung tâm sàn nhảy kia, cô có loại dự cảm, người đàn ông này chính là nhân vật mục tiêu.Quả nhiên, câu nói tiếp theo của Đoàn Tử thành công xác nhận suy đoán của cô."

Đinh!

Nhiệm vụ của vị diện : Phá hư hào quang của nam chủ!"

Cùng lúc đó, bối cảnh của thế này cũng được truyền vào trong đầu Mạc Vân Quả, đồng thời cũng hiện ra ở phòng phát sóng trực tiếp.Mạc Vân Quả tiếp thu bối cảnh, sau đó, ánh mắt khi nhìn người đàn ông kia mang theo một chút tò mò.Khó trách cô luôn không có tự giác nhìn về phía hắn, thì ra là do có hào quang của nam chủ?Mà nhiệm vụ lần này của cô, là phá hư cái gọi là hào quang của nam chủ, nghe qua có vẻ rất khó khăn.Mà lúc này trong phòng phát sóng trực tiếp lại bởi vì Đoàn Tử tuyên bố nhiệm vụ này, tức khắc nổ mạnh.-------Edit: chào mừng đến với TG4....:))
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 74


Edit: Linhlady 🍀

"Oa oa oa!

Là nhiệm vụ này à!"

"Oa!

Thế mà lại là nhiệm vụ này!"

"Xin hai vị lầu trên giải thích một chút, nhiệm vụ này làm sao vậy!"

"Ngươi không biết nhiệm vụ này ư?"

"Không biết......

Hu hu hu......

Như vậy rất mất mặt sao?"

"Ha ha ha!

Thật ra cũng không phải mất mặt, nhưng mà nhiệm vụ lần này thật quá nổi danh!"

"Tại sao lại nói rằng nó nổi danh?"

"Nói như thế nào nhỉ, đây là một cái nhiệm vụ thật hố cha, nhiệm vụ chỉ phán một câu: Phá hư hào quang của nam chính.

Nhưng phá hư đến mức độ nào mới được tính là hoàn thành nhiệm vụ thì lại không nói?"

"Đúng vậy!

Bao nhiêu người làm nhiệm vụ này đều không có giới hạn, ta nhớ rõ đã từng có người đem nam chủ ngược đến chết khiếp, nhiệm vụ vẫn không hoàn thành, nhưng có một người chỉ cần cùng nam chủ lăn giường, nhiệm vụ liền thành công......"

"Phốc, nghe ngươi nói như vậy, thật đúng là có ý tứ!"

"Ha ha!

Lại nói tiếp, không ít người ở cái nhiệm vụ này mà rớt đài đâu."

"Ta có loại dự cảm, tiểu Quả Quả cùng cái tên nam chủ này phát sinh rất nhiều chuyện xưa! ( trạng thái trầm tư )""Ta đồng ý......"............Lại nói tiếp, bối cảnh ở thế giới này rất đơn giản.Chỉ là câu chuyện về một người đàn ông có hào quang của nam chính, ở thế giới hiện đại hô mưa gọi gió mà thôi.Trong đó còn trộn lẫn câu chuyện của các loại mỹ nữ, ừ......

Có thể nói là đây là một câu chuyện lấy xây dựng tính cách nam chính thành ngựa giống điển hình.Mạc Vân Quả trong đầu thực chất không hề có khái niệm ngựa giống nghĩa là gì, lúc này âm nhạc đã dừng lại, cô thấy nam chủ đi thẳng về phía mình, sau đó......Bỏ qua cô hướng tới quầy bar nói một câu "Rượu Cocktail."

Mạc Vân Quả:......Diệp Lãng cùng Mạc Vân Quả dựa vào rất gần, cô thậm chí có thể ngửi được hương vị trên người hắn, đó là một loại hormone hỗn tạp nhưng tuyệt đối không khó ngửi.Ở cái quán bar hỗn độn này, mùi hương trên người Diệp Lãng lại khiến người khác cảm thấy an tâm.Mạc Vân Quả lẳng lặng nhìn hắn, có lẽ là nhận thấy ánh mắt nóng rực đang nhìn mình, Diệp Lãng quay đầu nhìn về phía cô.Diệp Lãng nhìn Mạc Vân Quả, trên mặt lộ nụ cười tươi, bỏ qua việc mặt nạ đã che mất một nữa đi chăng nữa, thì Mạc Vân Quả vẫn có thể nhận ra được người kia đang cười lớn.Có lẽ, đây là năng lực thần kì của nam chủ?

Có thể làm người ta không tự giác sinh ra hảo cảm?"

Em gái nhỏ, nơi này cũng không phải là nơi để em tới nha ~"Giọng nói của Diệp Lãng trong trẻo thoải mái, khiến người nói chuyện với hắn muốn hùa theo.Nhưng mà, người này lại không bao gồm Mạc Vân Quả.Mạc Vân Quả im lặng nghe Diệp Lãng nói xong, sau đó nhàn nhạt trả lời một câu: "Ừm."

Diệp Lãng:......

Đầu óc của em gái nhỏ này có phải có vấn đề hay không?

Thế mà lại lãnh đạm với mình như vậy?Diệp Lãng luôn luôn thuận buồm xuôi nước, hơn nữa đa số phụ nữ, khi nhìn thấy hắn sẽ không tự chủ được thẹn thùng, không thì cũng nịnh nọt, đón gió hùa theo hắn.Thế nhưng, em gái nhỏ trước mắt này lại như thế nào?Diệp Lãng theo bản năng nhíu mày nhìn Mạc Vân Quả, lúc này trên người Mạc Vân Quả chỉ mặc một đai đeo nhỏ cùng quần dài, phía trên mặc áo bó sát, phác họa đường cong cơ thể.Theo lý thuyết phụ nữ như vậy sẽ không bị nhầm lẫn với các em gái mới lớn mới đúng, trong lòng Diệp Lãng khó hiểu, nhìn vào đôi mắt của Mạc Vân Quả.Ngay sau đó, hắn lập tức hiểu được tại sao theo bản năng mình lại xem cô như em gái nhỏ chưa trải sự đời.Thật sự bởi vì đôi mắt cô quá mức trong trẻo, sạch sẽ, sạch sẽ tới mức dường như không chứa một thứ gì, không có bất kì dấu vết nào lưu lại trong đó.....-------
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 75


Edit:Linhlady 🍀

Mạc Vân Quả có thể cảm nhận được ánh mắt của Diệp Lãng đang đánh giá mình, nhưng lại không có bất kì ảnh hưởng gì đến cô.Chỉ thấy Mạc Vân Quả vươn tay phải, chớp mắt một cái đã bắt được ống tay áo của Diệp Lãng giọng nói lạnh lẽo không hợp với yêu cầu nói ra : "Mang tôi về nhà."

Diệp Lãng:......

Cho nên thái độ của cô gái nhỏ vừa rồi là lạt mềm buộc chặt?"

Khụ khụ......

Cái gì kia, tôi cũng không phải người đàn ông tùy tiện."

Diệp Lãng giơ tay đem bàn tay của Mạc Vân Quả gạt xuống.Mạc Vân Quả kiên trì không ngừng lôi kéo Diệp Lãng nói: "Ừ, anh không phải người đàn ông tùy tiện."

Diệp Lãng:......

Nói rất có đạo lý, ta thế nhưng không lời gì để nói!"

Phốc, cầu xin hiện tại trong lòng Diệp Lãng không để lại bóng ma."

"Trọng điểm không phải nên đặt ở trên tay Diệp Lãng sao!

Hắn thế nhưng sờ soạng tay tiểu Quả Quả!"

"Ta cảm thấy, trọng điểm vẫn ở nội dung hai người đang thương lượng mới phải."

"Khụ khụ......

Ta cảm thấy trọng điểm ở chỗ biểu tình của tiểu Quả Quả mới phải."

"Lầu trên là một đám thiểu năng trí tuệ!"

"+1"............Phòng phát sóng trực tiếp vì tìm xem trọng điểm của câu chuyện ở đâu mà bắt đầu tranh cãi, Mạc Vân Quả vẫn gắt gao nắm lấy ống tay áo của Diệp Lãng, không cho hắn rời đi.Ánh mắt người trong quán bar vẫn không rời khỏi Diệp Lãng, chỉ cần có hắn xuất hiện, hắn chính là tiêu điểm, đây là hào quang vạn năng của nam chính.Mà động tác của Mạc Vân Quả lại khiến cho bọn họ phản cảm, rõ ràng Diệp Lãng không thích cô, cô còn luôn bám lấy người ta.Âm nhạc đã ngừng lại, mọi người khe khẽ nói nhỏ, nói Mạc Vân Quả không phải."

Cô gái này là chuyện như thế nào?

Không phát hiện người ta không thích mình sao?"

"Đúng vậy!

Theo tôi nghĩ, khẳng định lại là một cô gái muốn câu dẫn vị kia."

"Mẹ, tiện nhân này.

Cũng không nghĩ xem mình có bao nhiêu phân lượng."

"Chúng ta có cần đi lại xem như thế nào hay không......"

"Đừng, trước tiên nhìn xem tình huống ra sao, chờ vị kia đi rồi, lúc sau, tôi phải cho cô ta xem một chút sắc mặt mới được!"

"Tốt tốt tốt."............Các loại âm mưu quỷ kế cứ như vậy thẳng thừng nói ra trước mặt Mạc Vân Quả, không hề có ý tứ kiêng dè.Diệp Lãng lặng lẽ nghe các cô khe khẽ nói chuyện, đối với loại chuyện này, hắn cũng không lạ lẫm gì.Nhưng mà......Diệp Lãng nhìn người trước mắt bướng bỉnh nắm lấy ống tay áo của mình, rõ ràng trên người ăn mặc hở hang, phóng đãng nhưng đôi mắt kia lại có thể thuần thúy như thế.Diệp Lãng thở dài một hơi, nhận mệnh cầm bàn tay của Mạc Vân Quả, nắm ở trong tay mình, nói: "Đi thôi, tôi mang cô về nhà."

Mạc Vân Quả cúi đầu "Ừ" một tiếng, cô nhìn vị trí tay đang nắm lấy của hai người, khe khẽ nói một câu "Lạnh".Diệp Lãng không nghe rõ, quay đầu lại hỏi một câu: "Cái gì?"

Mạc Vân Quả không có trả lời hắn, chỉ là lắc đầu, ý bảo tiếp tục về phía trước đi.Diệp Lãng cũng đoán ra Mạc Vân Quả không phải người thích nói chuyện, lại tiếp tục đi, chuyện người trong quán bar sau khi thấy bọn họ cùng nhau rời đi có phản ứng gì, chuyện này không nằm trong phạm vi quan tâm của hắn.Mạc Vân Quả cúi đầu, vừa rồi khi Diệp Lãng vừa nắm tay cô, cô cảm giác được, người đàn ông này khác với vẻ bề ngoài, trái ngược với biểu hiện ra ngoài ấm áp, tay người này, lạnh lẽo đến thấu xương......Rất nhanh Diệp Lãng đã mang Mạc Vân Quả về nhà, đây là một khu nhà biệt thự nằm ở trung tâm thành phố, giao thông phát triển, hoàn cảnh tuyệt đẹp, xa hoa tôn quý.Biệt thự chỉ có một lão quản gia cùng một ít giúp việc phụ trách dọn dẹp, bọn họ nhìn thấy Diệp Lãng lại mang theo phụ nữ về nhà, nhiều lần cũng thành thói quen.Dù sao thiếu gian nhà bọn họ, chính là thích làm loại chuyện này.
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 76


Edit: Linhlady 🍀

Diệp Lãng trực tiếp kéo Mạc Vân Quả lên lầu đi vào một gian phòng cho khách, phòng cho khách sạch sẽ, nhìn ra được là thường xuyên có người quét tước.Diệp Lãng để Mạc Vân Quả ngồi ở trên giường, chính hắn nửa cong eo nói: "Đêm nay cô tạm thời trước ở nơi này, ngày mai tôi đưa cô đi có được không ?"

Mạc Vân Quả không nói lời nào, chỉ dùng đôi mắt đen láy bình tĩnh nhìn Diệp Lãng.Diệp Lãng bị này đôi mắt này nhìn chằm chằm đến dựng tóc gáy, hắn thẳng eo, lui về phía sau vài bước, tìm đem ghế dựa ngồi xuống."

Tôi nói, cả tối nay cô không nói được mấy câu là có ý gì?"

Diệp Lãng kỳ thật là có điểm không kiên nhẫn, hắn cũng không biết tại sao mình lại nổi lòng tốt lên, mang một cô gái xa lạ về nhà, lại còn dùng lời lẽ nhẹ nhàng khuyên bảo cô.Mạc Vân Quả nghe được lời này, chỉ hơi cúi đầu, hai tay nắm lấy nhau.Khi Diệp Lãng cho rằng Mạc Vân Quả sẽ không mở miệng nói chuyện, lại nghe giọng nói trầm thấp của cô."

Tôi sẽ không nói."

"Hả?

Đậu, cô chơi tôi à?"

Diệp Lãng nhịn không được trợn trắng mắt, sẽ không nói?

Vậy người vừa nói là quỷ à?Hiển nhiên, Diệp Lãng hiểu lầm ý của Mạc Vân Quả, cũng may, hắn cũng nhanh chóng phản ứng lại.Diệp Lãng không nhịn được lại trợn trắng mắt nói: "Cô nói cô sẽ không nói chuyện, có chuyện gì để nói đây?

Tôi còn tưởng rằng cô là người câm đấy."

Mạc Vân Quả:......

Nói bản thân sẽ không nói.Diệp Lãng cũng không có gì kiên nhẫn, hắn xua xua tay đứng lên nói: "Đêm nay cô tạm thời ở lại đây đi, ngày mai tôi đưa cô về."

Nói xong câu đó, lúc sau, Diệp Lãng liền mở cửa đi ra ngoài.Mạc Vân Quả nhìn căn phòng trống vắng, nằm ngửa ở trên giường.Trước mặt cô là các loại bình luận của người trong phòng phát sóng, bọn họ giống như có tinh lực vô hạn, mỗi ngày đều có thể nói chuyện trên trời dưới đất.Mạc Vân Quả có chút mệt mỏi, cô cảm giác những lời nói kia như thôi miên, chậm rãi, cô nhắm hai mắt lại, từ từ ngủ say.Mà phòng phát sóng trực tiếp lại vẫn như cũ lăn lộn đủ loại tin tức."

Tiểu Quả Quả đây là mệt mỏi sao?

Nhanh như vậy đã ngủ rồi?

Còn chưa tới thời gian phòng phát sóng trực tiếp đóng cửa đâu."

"Có lẽ là mệt mỏi đi?

Cũng do tiểu Quả Quả chưa nghỉ được bao lâu đã mở phát sóng trực tiếp này rồi."

"Các ngươi nói, có phải tiểu Quả Quả không hề biết rằng mỗi lần mở phát sóng trực tiếp ra sẽ hao tổn tinh thần lực của chủ kênh không?"

"Ta cảm thấy tiểu Quả Quả hẳn không biết."

"Không có đạo lý, hệ thống không phải sẽ nói rõ sao?"

"Cũng có đạo lý, mỗi cái hệ thống chắc hẳn sẽ giải thích cho chủ kênh."

"Vậy các ngươi nói, tiểu Quả Quả liều mạng hoàn thành nhiệm vụ trong phòng phát sóng trực tiếp để làm gì?"

"Ta nào biết đâu, nhưng mà đau lòng cho tiểu Quả Quả quá, ai, ta cũng không có gì, chỉ có thể đánh thưởng một chút."

"Ta cũng thế, ta cũng thế!"

"Đánh thưởng đi ~"Hệ thống nào đó nhìn bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp, lâm vào trầm tư, nó giống như đã quên nói với kí chủ chuyện này rồi?Đoàn Tử chưa kịp hãm lại suy nghĩ của mình, đã bị bao trùm trong âm thanh đánh thưởng."

Đinh!

Người sử dụng Con khỉ sơn đại vương đánh tiền thưởng một tôn hầu."

"Người sử dụng Nhân sâm tinh đánh thưởng một cây nhân sâm ngàn năm."

"Người sử dụng kim cương lang đánh thưởng nửa tấn sắt thép""Người sử dụng dương mị mị đánh thưởng một cân lông dê."

"Người sử dụng kẻ thần bí đánh thưởng một tấn linh dịch ngàn năm !!!"

Đoàn Tử: (⊙o⊙)!!!

Linh dịch ngàn năm!

Một tấn!!!Ở xa xôi xa xôi trên một tinh cầu, một người đàn ông nào đó ăn mặc cùng loại với cổ phục nửa nằm ở trên ghế nằm hoa lệ, nhìn khuôn mặt ngủ say của tiểu Quả Quả được phóng cực đại trên màn hình, khóe miệng gợi lên ý cười sủng nịch, ý vị thâm trường......-------Edit: Bao nhiêu chương cuối cùng nam chính cũng được lên sàn lần 2 aaaaaaaaaaa......
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 77


Edit: Linhlady 🍀

Ngày hôm sau, khi Mạc Vân Quả vừa mới tỉnh lại, đã nghe thấy Đoàn Tử liên tục lặp lại một câu."

Một tấn linh dịch ngàn năm!!!

Một tấn linh dịch ngàn năm!!

Một tấn linh dịch ngàn năm!!!"

Mạc Vân Quả nghe thế, chỉ cho rằng Đoàn Tử đột nhiên động kinh, cũng không có thèm quan tâm nó đang nói gì.Từ trước tới giờ cô cũng không quan tâm đến đánh thưởng, cho nên cô cũng bỏ lỡ lý do Đoàn Tử đột nhiên động kinh.Mạc Vân Quả đơn giản rửa mặt một chút, sau đó khoan thai đi xuống dưới lầu.Diệp Lãng đang ăn bữa sáng, nhìn sang Mạc Vân Quả đang đi xuống lầu, hắn liền nói: "Lại đây ăn cơm đi, ăn xong tôi đưa cô về nhà."

Mạc Vân Quả đi qua đi ngồi xuống, đoan đoan chính chính ngồi, cũng không nói lời nào, cứ như vậy nhìn Diệp Lãng.Diệp Lãng đang ăn trứng ốp, cảm giác được có một ánh mắt nóng rực đang nhìn mình, động tác cắn trứng của hắn dừng lại.Diệp Lãng nhìn về phía Mạc Vân Quả, phát hiện ánh mắt của cô nhìn mình vô cùng lạnh lẽo, giống như như hắn đã làm sai chuyện gì đó......Diệp Lãng:......

Luôn cảm thấy có một ngày hắn sẽ bị cô nhìn chằm chằm mà chết!Hắn thật sự là bị Mạc Vân Quả nhìn chằm chằm có chút bất đắc dĩ, hắn buông nĩa, xoa xoa huyệt Thái Dương nói: "Bà cô của tôi ơi, cô muốn thế nào?"

"Tôi không muốn về."

Mạc Vân Quả nói trắng ra, nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ, như vậy nhất định phải đi theo mục tiêu nhiệm vụ.Diệp Lãng xoa xoa tóc nói: "Vậy cô nói cô không muốn quay về cô thì muốn làm gì?"

"Đi theo anh."

Mạc Vân Quả không chút nào che dấu mục đích của mình, nhưng mà những lời này vào trong tai Diệp Lãng lại thay đổi thành ý nghĩ khác."

Tôi nói em gái nha, anh trai không thích loại hình mẫu như em, anh trai thích chính là cái loại ngực to ngốc nghếch, biết không?"

Diệp Lãng xoa xoa đầu Mạc Vân Quả nói.Còn đừng nói, Mạc Vân Quả tẩy đi lớp trang điểm, lộ ra khuôn mặt thanh tú, hơn nữa kết hợp với cặp mắt thuần tịnh kia, nhìn như thế nào cũng giống đứa bé gái chưa trải sự đời.Tuy rằng Diệp Lãng tự nhận chính mình không phải người tốt đẹp gì, nhưng cũng không có biến thái đến nỗi ngay cả đứa bé cũng không tha.Mạc Vân Quả căn bản không nghe hiểu Diệp Lãng đến tột cùng đang nói cái gì, thích là cái gì vậy?

Đây là từ ngữ mà Mạc Vân Quả chưa từng biết đến.Mạc Vân Quả chỉ biết là, nhiệm vụ = Diệp Lãng = cần thiết phải đi theo hắn!"

Oh" Tuy rằng nghe không hiểu lắm, nhưng cứ đáp một tiếng vậy hẳn là không có vấn đề gì đi?

Đây là ý tưởng trong đầu của Mạc Vân Quả.Nhưng mà qua đầu óc của Diệp Lãng lại là: Ta chết!

Cô gái nhỏ này si mê mình vậy sao!

Mình đã nói đến như vậy rồi!

Còn muốn đi theo mình?!Nếu để người trong phòng phát sóng trực tiếp biết được suy nghĩ chân thật của Diệp Lãng, khẳng định sẽ nói: Thiếu niên, não bổ là bệnh, phải trị!Diệp Lãng nhìn bộ dáng kiên trì của Mạc Vân Quả, đột nhiên lại thấy hứng thú, hắn thật muốn nhìn xem cô gái này có thể kiên trì được bao lâu!"

Được, nếu cô thật sự muốn đi theo, như vậy cô cứ đi theo đi!

Không cần hối hận nha!"

Nói xong câu đó, Diệp Lãng xiên chiên trứng, một ngụm nuốt vào, khóe miệng nhếch lên cười vô cùng ***** .Mạc Vân Quả nghe được Diệp Lãng đồng ý cho cô đi theo, mới bằng lòng đi ăn sáng.Thật ra, cho dù Diệp Lãng không đồng ý, thì cô cũng sẽ đi theo hắn.Chẳng qua, trước khi làm việc phải hỏi ý kiến người khác trước, như vậy tỏ vẻ lễ phép.

Ừm......

Đây là ông chú Diệp Hành trong phòng phát sóng trực tiếp nói.Diệp Hành không biết Mạc Vân Quả hoàn toàn hiểu lầm ý của hắn, ý của hắn là khi muốn cướp của người khác phải trước hết phải biết được thực lực của đối phương!Bất kể như thế nào, Mạc Vân Quả cuối cùng đi theo đúng phương hướng......

Ừ......

Nhìn qua đây là phương hướng phát triển tốt......
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 78


Edit: Linhlady 🍀

Diệp Lãng ăn xong bữa sáng, lúc sau, tính toán đi công ty một chuyến, tuy rằng hắn cũng không có bất cứ chuyện gì phải làm, nhưng dù sao thì......Diệp Lãng nhìn phía sau Mạc Vân Quả đi theo như một cái đuôi nhỏ, khóe miệng nhếch lên một nụ cười ác ma.Sau khi đến công ty, Diệp Lãng tỏ vẻ cao lãnh đi một vòng ở công ty, mà Mạc Vân Quả cũng ngoan ngoãn theo ở phía sau.Theo thời gian trôi qua càng lâu, trong công ty bắt đầu tung tin vịt hôm nay có một cô gái da mặt dày đi theo tổng tài nhà bọn họ, không biết xấu hổ!Trong công ty này, đại đa số phụ nữ ở đây đều là kẻ ái mộ Diệp Lãng, các cô cũng biết bản thân cùng Diệp Lãng có bao nhiêu chênh lệch, cho nên ngày thường cũng chỉ là đứng từ xa nhìn hắn, không dám lại gần tiếp cận.Nhưng mà hôm nay, đột nhiên xuất hiện một cô gái trông thật tầm thường!

Mà lại dám đi cùng giám đốc nhà các cô!Nhất mấu chốt chính là, giám đốc còn không ngăn lại!Các cô cũng không hề cho rằng Diệp Lãng thích Mạc Vân Quả, ngày thường tin tức tầm hoa vấn liễu của Diệp Lãng cũng không ít, gặp không ít mỹ nhân, nhưng Diệp Lãng cũng không để ai trong lòng.Chỉ bằng Mạc Vân Quả kia muốn sắc không có sắc, muốn mông không mông, a......

Giám đốc nhà các cô mới không thích cô ấy đâu!Tin tức trong công ty truyền đi cực nhanh, đương nhiên khi Diệp Lãng đi vào phòng tiếp theo, hắn cũng đã nghe thấy được đủ loại bình luận đối với Mạc Vân Quả."

Cái tiểu **** cũng không nhìn xem chính mình là người nào, thế mà dám đi theo Diệp tổng chúng ta!"

"Đúng vậy đúng vậy!

Thân phận của Diệp tổng chúng ta là cái gì, chỉ có thể đứng xa xem không thể dâm loạn!"

"Nếu đây không phải ở công ty, tôi đã sớm làm chết tiểu kỹ nữ này!"

"Các cô nói nhỏ thôi, nếu để Diệp tổng nghe thấy thì không tốt đâu."

"Xùy, cô cho rằng Diệp tổng sẽ để ý cô gái kia?

Đừng nói chuyện cười!"............Diệp Lãng nghe đủ loại thanh âm, quay đầu lại nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, kết quả phát hiện thế mà sắc mặt cô vẫn mặt than như cũ, tức khắc cảm thấy bực mình, làm sao cô có thể chịu được?Nhưng mà trên thực tế, Mạc Vân Quả lại đang phát ngốc nhìn bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp."

Ta giết!

Tiểu Quả Quả, đi lên tẩn chết hắn!

Lại còn dám tính kế ngươi!"

"Chính xác!

Tiểu Quả Quả nhà chúng ta sao có thể bị khi dễ như vậy!"

"Ha hả......

Cái tên Diệp Lãng này về sau nhất định sẽ chết thực thảm, ta lấy danh nghĩa ngôn linh sư thề!"

"Lầu trên đừng làm bậy, cho dù ngươi là ngôn linh sư cường đại nhất, cũng không nên phát bỏ phép tắc thời không."

"Đừng nói lời nói thật được không!

Không cần rải muối lên miệng vết thương của ta, ta sẽ nguyền rủa ngươi, có tin hay không!"

"Các ngươi đừng nói sang chuyện khác, hiện tại trọng điểm không phải nên là đặt lên người Diệp Lãng này sao!"

"Xem bộ dáng mê man của tiểu Quả Quả kìa, ta cá là tiểu Quả Quả cái gì cũng không biết."

"Ha ha!

Lần này đến lượt ta tới giải thích!

Tiểu Quả Quả ngươi nghe ta nói!

Cái tên Diệp Lãng này, tâm nhãn thế mà bị hỏng rồi, hắn mang theo ngươi đến công ty tới đi một vòng, chính là muốn biến ngươi thành địch nhân của cả công ty nha!"

"Đúng là như vậy, ngươi nói xem nhỡ may ở đây có người tâm tư ngoan độc hạ độc thủ với ngươi thì sao......"

"Lầu trên đừng nói chuyện lung tung!

Tiểu Quả Quả còn có chúng ta đấy!"

"Đúng đúng đúng!

Tiểu Quả Quả không sợ, có chúng ta đây, hằng ngày moah moah ~"............Mạc Vân Quả thấy người trong phòng phát sóng trực tiếp thay phiên nhau giải thích hành vi của Diệp Lãng, bước chân hơi chậm lại, mím môi.Sau đó cô lại tiếp tục đi theo sau Diệp Lãng đi xuống một bộ phận khác, Ừ......

Quả nhiên nhiệm vụ càng ngày càng thêm quan trọng......
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 79


Edit: Linhlady 🍀

Cứ như vậy, Diệp Lãng mang theo cái đuôi nhỏ là Mạc Vân Quả dạo xong toàn bộ công ty, đi tới nỗi chân hắn phát đau, cố tình Mạc Vân Quả vẫn cứ là bộ dáng lạnh nhạt ung dung.Diệp Lãng dừng bước chân lại, nhìn Mạc Vân Quả đồng thời cũng dừng bước theo, bất đắc dĩ thở dài một hơi nói: "Em gái nhỏ, đi thôi, đi ăn cơm đi."

Mạc Vân Quả nghe thế, vẫn như cũ bất động.Diệp Lãng chỉ có thể bước nhanh đi đến bên người Mạc Vân Quả, chớp mắt một cái đã nắm được tay cô, kéo cô đi tiếp."

Tôi nói này em gái nhỏ, làm sao cô lại cố chấp như vậy?"

Mạc Vân Quả nhìn bàn tay Diệp Lãng đang nắm tay mình, muốn ném hắn ra, nhưng mà Diệp Lãng đột nhiên quay đầu nhìn cô nói: "Cô dám hất tay tôi ra thử xem!"

Mạc Vân Quả nghe được lời này, lập tức liền hất tay Diệp Lãng ra.Diệp Lãng:......

Cô đúng là khắc tinh của hắn!

Là khắc tinh đi!"

Muốn ăn cơm không?"

Diệp Lãng bất đắc dĩ hỏi, Mạc Vân Quả thành thật gật đầu."

Vậy đi thôi."

Diệp Lãng cũng không nắm tay cô nữa, trực tiếp về phía trước, dù sao cô cũng sẽ đuổi kịp.Mạc Vân Quả nhìn Diệp Lãng xoay người rời đi, vội vàng đuổi theo.Diệp Lãng mang theo Mạc Vân Quả đi vào một nhà hàng kiểu Pháp, nhìn qua vô cùng xa hoa.Hai người ngồi xuống, Diệp Lãng cố ý khó xử Mạc Vân Quả, đem thực đơn trong tay đưa cho cô nói: "Cô thích ăn gì thì chọn đi."

Mạc Vân Quả tiếp nhận thực đơn, tùy tay mở ra, nhìn nửa ngày, trên mặt vẫn cứ là khuôn mặt than vạn năm kia.Diệp Lãng nhìn Mạc Vân Quả trầm mặc, thật lâu không nói lời nào, trong lòng có chút thấp thỏm.Không phải là biết được mình cố tình làm khó cô ấy chứ?

Ngọa tào!

Em gái này có khi nào sẽ khóc đứng lên không?Ngay lúc này, nhân viên phục vụ đi đến khom lưng nhìn hai người, hiển nhiên là đang chờ đợi hai người gọi món ăn.Diệp Lãng vừa thấy một màn này, trong lòng khẩn trương nhìn Mạc Vân Quả."

Foiegras ( gan ngỗng kiểu Pháp)"Tiếng Pháp tiêu chuẩn từ trong miệng Mạc Vân Quả nhẹ nhàng vang lên, ngay cả nhân viên phục vụ cũng sửng sốt một chút, kinh ngạc nói: "Ngại quá, ngài có thể lặp lại lần nữa không?"

Vì thế, Mạc Vân Quả lại lần nữa lặp lại một lần, nhưng mà nhân viên kia vẫn trong trại thái mộng bức.Mà khi Mạc Vân Quả mở miệng nói tiếng Pháp Diệp Lãng cũng ngây ngẩn cả người, nha đầu này là kẻ lừa đảo!

Lại có thể nói tiếng Pháp lưu loát chính tông như vậy!Người phục vụ khó xử nhìn Mạc Vân Quả, Hu hu hu......

Nghe không hiểu làm "xao" đây!Cũng may, Diệp Lãng phản ứng lại đây, hắn trực tiếp nói với nhân viên nói: "Gan ngỗng kiểu Pháp hai phần, cảm ơn."

Nhân viên vội vàng đồng ý, vội vàng tránh xa, thật sự là quá mất mặt."

Em gái, thâm tàng bất lộ!"

Diệp Lãng ý vị thâm trường nói.Mạc Vân Quả chớp chớp mắt, có chút khó hiểu, không biết ý hắn là gì."

Tiểu Quả Quả, ý của hắn là ngươi biết nói một loại ngôn ngữ khác, rất lợi hại!"

Phòng phát sóng trực tiếp nói những lời này nhắc nhở Mạc Vân Quả, chỉ thấy cô đoan đoan chính chính ngồi ở chỗ kia, hai tay ngoan ngoãn đặt ở trên bàn, thập phần nghiêm túc nói: "Tôi không chỉ biết tiếng Pháp, còn có tiếng Đức, tiếng Ý, Ảrập, Ừ......các loại ngôn ngữ khác cũng biết một chút, nhưng nói không tốt."

Diệp Lãng:......

Ha hả !

Người này quả nhiên là khắc tinh của ta!

Khắc tinh!"

Tôi đã biết, cô không cần ở đó khoe khoang!"

Diệp Lãng tuy rằng tự nhận bản thân cũng biết vài loại ngôn ngữ, nhưng đều là thuộc về ngôn ngữ tương đối phổ biến, còn lại chỉ giới hạn trong giao tiếp hằng ngày mà thôi.Mạc Vân Quả thấy khó hiểu, cô rõ ràng không có khoe ra, cô chỉ nói sự thật mà thôi, lúc trước cô cũng mất rất nhiều thời gian để học các loại ngôn ngữ này đó, Ừ......Hình như thời gian một tháng.
 
Back
Top Bottom