Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  (Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 10


Edit: Linhlady🍀

"Được, tôi đồng ý."

Mạc Vân Quả tạm dừng một chút, "Nhưng tôi có một điều kiện."

Lý Nguyên giống không nghĩ tới Mạc Vân Quả sẽ dễ dàng đồng ý như vậy, hắn ta còn chuẩn bị rất nhiều điều kiện hấp dẫn đấy."

Yêu cầu cái gì?

Cô cứ việc nói."

Trong mắt Lý Nguyên xẹt qua một tia vội vàng, thân thể hắn thả lỏng, một chút cũng không có phong phạm đế vương.Mạc Vân Quả hơi cong khóe môi, giống như nghĩ đến chuyện gì đó tốt đẹp, "Đến lúc đó ông sẽ biết."

Lý Nguyên nghe thấy lời này lập tức nhíu mày, hắn sợ hãi Mạc Vân Quả sẽ đưa ra một yêu cầu quá phận, nhưng một giây tiếp theo, hắn liền nghe được Mạc Vân Quả nói: "Khi nào đi?"

"Càng nhanh càng tốt!"

Lý Nguyên giống như gấp không chờ nổi đáp lại, lại nói tiếp, tuy rằng ông là người đứng đầu một đất nước, nhưng ở cái xã hội hiện đại hoá này, ngôi vị hoàng đế cũng sớm không còn như trước ông làm vua một nước nhỏ so ra còn kém hơn một tỷ phú ở nước khác."

Ngay hôm nay?"

Mạc Vân Quả rũ xuống mi mắt nói, tay phải của cô vô ý thức vuốt ve ngón tay cái tay trái.

"Được được được!

Bây giờ có thể đi rồi!

Máy bay đã chuẩn bị tốt, tùy thời đều có thể xuất phát!"

Trong mắt Lý Nguyên loé lên một tia kinh hỉ, dù sao chỉ cần đem người đưa lên máy bay, chuyện về sau không liên quan gì đến hắn.

"Được."

Mạc Vân Quả sảng khoái đồng ý.

"Ai ai!

Tiểu Quả Quả vì sao lại dễ dàng đồng ý như vậy?

Ít nhất phải vớt vát một ít thứ tốt chứ!

Nơi này toàn là vàng nha!"

Phong Hoa nhịn không được rít gào nói, ai ai ai......

Những cái đó thế nhưng đều là vàng nha!"

Bởi vì tôi chỉ là một khách qua đường."

Mạc Vân Quả nhàn nhạt trả lời người trong phòng phát sóng trực tiếp, sau đó đi theo sau Lý Nguyên.Đi đến phía dưới máy bay, Mạc Vân Quả nhìn vẻ mặt đầy vui sướng của Lý Nguyên, cặp mắt tràn đầy khát vọng kia lăng lăng nhìn Mạc Vân Quả, hận không thể lập tức đưa cô lên máy bay chạy lấy người.

"Ông còn nhớ rõ yêu cầu của tôi không?"

Mạc Vân Quả đứng ở bên cạnh bảo tiêu đột ngột lên tiếng.

Lý Nguyên sửng sốt, sau đó cuống quít gật đầu, "Tất nhiên là nhớ rõ."

Mạc Vân Quả gật gật đầu, nói với Lý Nguyên: "Phiền toái ông đi vài bước."

"Cái gì?"

Lý Nguyên có chút hoài nghi không biết có phải mình nghe lầm, cái này xem như yêu cầu?Giọng nói lạnh lẽo của Mạc Vân Quả vang lên lặp lại một lần, sau đó không biết từ nơi nào lấy ra tới một quả chuối, làm như không có gì ăn luôn.Tuy rằng Lý Nguyên tuy rằng trong lòng có chút khó hiểu, nhưng vẫn làm theo yêu cầu của Mạc Vân Quả.Mạc Vân Quả xem chuẩn thời cơ, đem vỏ chuối trong tay ném xuống, "Bẹp" Lý Nguyên té ngã trên đất.Mạc Vân Quả nhanh chóng quyết định bước lên máy bay, sau đó đóng cửa máy bay lại, chỉ để lại vẻ mặt kinh ngạc của Lý Nguyên, cùng một đám bảo tiêu nổ lực kìm nén nghẹn cười......"

Chúc mừng ký chủ lần thứ hai hoàn thành nhiệm vụ vỏ chuối, xin ký chủ không ngừng cố gắng!"

Một lần nữa Mạc Vân Quả lại nghe thấy giọng nói máy móc của hệ thống, nhưng cô lại cảm thấy vô cùng đáng yêu."

Tiểu Quả Quả 66666!"

Phong hoa dẫn đầu nói, ngay sau đó liên tục đánh thưởng."

A!

Chủ kênh cô thật là soái!

Sao lại có thể soái tới như vậy!"

"Chủ kênh chủ kênh!

Nhìn tôi nhìn tôi!

Tôi phải sinh khỉ con cho cô!"

"Lầu trên cút xéo, thuận tiện nói cho ngươi biết tiểu Quả Quả là của nhà ta!"

Ánh mắt Diệp Hành phức tạp nhìn phòng phát sóng trực tiếp, lúc này thời gian ngắn ngủi không đến một ngày, cô đã hoàn thành hai phần ba nhiệm vụ, là vận khí, hay là thực lực?Trong phòng phát sóng trực tiếp đánh vô số phần quà, các loại tán dương vang lên bên tai Mạc Vân Quả, Mạc Vân Quả híp mắt, dựa vào bên cửa sổ, không biết suy nghĩ cái gì.Mà một nơi cách Mạc Vân Quả mấy ngàn dặm, trong một ngôi biệt thự mộc mạc, một người con trai an an tĩnh tĩnh nằm ở nơi đó, sắc mặt tái nhợt, chau mày......
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 11


Edit: Linhlady 🍀

Rất nhanh Mạc Vân Quả bay đến nơi, đám người kia vội vàng bỏ cô lại đó rồi nhanh chóng rời đi, chỉ còn một mình Mạc Vân Quả, đối mặt căn biệt thự sâu thẳm, vẻ mặt lạnh nhạt."

Cô chính là công chúa tới xung hỉ với cậu chủ nhà tôi?"

Không biết khi nào, có một ông lão xuất hiện trước mặt Mạc Vân Quả, nhìn dáng vẻ hẳn là quản gia, hắn hơi cong eo, trong mắt lập loè tinh quang.Mạc Vân Quả đánh giá trên dưới ông lão một phen, sau đó điềm nhiên gật đầu, "Đúng vậy."

"Vậy vào đi."

Quản gia đi trước dẫn đường cho Mạc Vân Quả, sau khi xác định thân phận của Mạc Vân Quả, hắn không hề hỏi thêm chuyện gì.Mạc Vân Quả nhìn quản gia bước từng bước vững vàng, mỗi một bước, đều mang theo lực lượng, cô nắm thật chặt nắm tay, đã biết bản thân đi đến một nơi không bình thường, bất quá, cô thích nhất là kiểu khiêu chiến như vậy, không phải sao?Khoé miệng Mạc Vân Quả gợi lên một nụ cười nhợt nhạt, lướt qua giây lát.Nhưng mà, nụ cười nhợt nhạt thoáng qua này không thoát khỏi những người trong phòng phát sóng trực tiếp đang nhìn chằm chằm.Tức khắc, phòng phát sóng trực tiếp lại mở ra hình thức náo nhiệt."

A a a!

Thì ra chủ kênh cười lên lại đẹp như vậy!"

"Liếm liếm liếm!

Ta đã chụp hình, mỗi ngày liếm một lần!"

"Hừ, lầu trên một chút cũng không văn minh!

Đâu giống ta, quyết định mỗi ngày ôm hình chụp ngủ!"

"Ta quyết định không có việc gì thì sẽ xem chủ kênh, nỗ lực kiếm tiền xoát lễ vật!"

"Xoát lễ vật!

Xoát lễ vật!"

Tiếng này vừa dứt, phòng phát sóng trực tiếp lại bắt đầu vang lên thanh âm tặng quà.Mạc Vân Quả nhìn đại gia chủ động tặng quà, tâm tình vốn đã tốt lại càng tốt hơn.Cái phòng phát sóng trực tiếp này dường như cũng không tệ lắm......Mạc Vân Quả đi theo quản gia đến cửa phòng, Mạc Vân Quả mới đứng ở ngoài cửa thôi cũng cảm nhận được tử khí từ bên trong truyền ra."

Vào đi thôi, thiếu gia ở bên trong chờ cô."

Quản gia nói với Mạc Vân Quả cũng không quan tâm tới suy nghĩ của cô, mở cửa đẩy cô vào trong.Sau đó, "Phanh" một tiếng, quản gia cấp tốc đóng cửa lại.Mạc Vân Quả:......"

Nắm thảo!

Ông già kia làm cái gì vậy!"

Có người ở phòng phát sóng trực tiếp vì Mạc Vân Quả bênh vực kẻ yếu."

Đúng vậy đúng vậy!

Cái lão già thúi kia vậy mà dám đẩy tiểu Quả Quả nhà ta!"

"Ai là tiểu Quả Quả nhà ngươi!

Rõ ràng là tiểu Quả Quả nhà ta mới đúng!"

"Phi!

Lầu trên có thấy xấu hổ hay không, tiểu Quả Quả rõ ràng là của đại gia ta!"............Mạc Vân Quả bỏ qua thanh âm trong phòng phát sóng trực tiếp, sau đó đánh giá toàn bộ căn phòng này.Trong phòng có chút tối tăm, nhưng mơ hồ có thể thấy được trên giường có một bóng người, đó là một cái giường rất lớn, gần như chiếm một phần ba căn phòng.Mạc Vân Quả chậm rãi đi qua đi, may mắn cả đoạn đường không có vật gì ngăn cản."

Cô là người tới xung hỉ?"

Giọng nói nghẹn ngào ở trong phòng vang lên, Mạc Vân Quả chỉ cảm thấy giọng nói này cảm giác như dính trên da thịt mình làm cô có chút không thoải mái.Rõ ràng chỉ là giọng nói, nhưng lại khiến Mạc Vân Quả cảm thấy nó có chút độc đáo.Tuy rằng trong lòng Mạc Vân Quả có thắc mắc, nhưng bên ngoài cũng nganh chóng phản ứng đáp lại: "Ừ."

"Ha hả......"

Thanh âm kia lại lần nữa vang lên, ngược lại với vẻ âm lãnh lúc trước, lúc này đây, giống như ngầm mang theo tia nắng mặt trời?"

Lại đây ngồi đi."

Vẫn là giọng nói kia, nhưng rõ ràng, lúc này đây mang theo độ ấm.Mạc Vân Quả thuận theo đi qua, sau đó ngồi ở mép giường.Bây giờ lại gần, lúc này Mạc Vân Quả mới có thể nhìn rõ người trên giường.
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 12


Edit: Linhlady 🍀

Chỉ thấy người trên giường, mày kiếm vô song, mũi cao thẳng, cánh môi nhỏ, đôi mắt sâu thẳm giống như chứa đựng cả thế giới, muốn hút người khác vào bên trong.Nhưng mà, một người như vậy, sắc mặt tái nhợt khác thường, ẩn ẩn mang theo một tia tử khí, đây......

Là một người sắp chết!Trong nháy mắt Mạc Vân Quả giống như hạ quyết tâm gì đó, cô mím môi không nói gì.Ngược lại người trong phòng phát sóng trực tiếp, sôi nổi phát biểu ý kiến của mình."

Ai da!

Tiểu bạch kiểm này có phải sắp chết không?"

"Người này vừa thấy, tràn đầy tử khí, chỉ sợ sống không quá ba ngày!"

"Ai!

Tiểu Quả Quả, ngươi cách hắn xa một chút a!

Nếu người sống dính tử khí, chính là muốn trả giá đại giới!"

"Đúng vậy đúng vậy!

Tiểu Quả Quả nhanh chóng rời khỏi đó đi!"

"Ai, tiểu Quả Quả người ta còn không nói cái gì đâu!

Các ngươi cũng không cần nhọc lòng khuyên bảo!"

"Lầu trên có ý gì?"

"Ngươi đọc không hiểu ngôn ngữ thông dụng sao?

Không thì tự tra từ điển đi!"

"Lầu trên xuống đây, chúng ta đánh một trận!"

"Có bản lĩnh ngươi lên đây đi!"............Mạc Vân Quả:......

Một đám thiểu năng trí tuệ!"

Tôi sống không được mấy ngày nữa."

Lại là cái giọng nói kia, lúc này đây, mang theo tuyệt vọng, "Cho nên, mấy ngày này cô ở bên cạnh với tôi đi, chờ khi tôi chết, cô có thể rời đi."

Mạc Vân Quả lắc đầu, cũng mặc kệ người con trai trước mắt có thấy hay không."

Vì sao anh nghĩ rằng mình sẽ chết?"

Lạc Tử Kiêu sửng sốt, giống như không nghĩ tới Mạc Vân Quả thế mà lại hỏi vấn đề như vậy, hiện tại mình đã thành cái dạng này, nhưng còn không phải là trạng thái sắp chết sao?

Đây là sự thật mà tất cả mọi người đều biết.Mạc Vân Quả cũng không giải thích cái gì, mà là lại tung ra câu hỏi tiếp theo."

Thân thể của anh, tại sao thành như vậy?"

Rõ ràng bên ngoài không hề có vết thương gì vết thương, ngoại trừ sắc mặt tái nhợt ra, cô không nhìn ra bộ dáng bệnh tật gì ở hắn.Lạc Tử Kiêu giãy giụa suy nghĩ muốn ngồi dậy, lại bất đắc dĩ buông đôi tay vô lực, chỉ có thể suy sút nằm xuống.Mạc Vân Quả đem Lạc Tử Kiêu đang giãy giụa đè xuống, sau đó nhéo nhéo chăn, "Thân thể không tốt không cần cố gắng."

Lạc Tử Kiêu cười khổ một tiếng, cũng biết dáng vẻ suy sút bây giờ của mình rất xấu.Hắn thở dài một hơi, không giải thích cái gì với Mạc Vân Quả.Xem ra ở trong mắt hắn, Mạc Vân Quả cũng chung quy cũng chỉ là người ngoài, mà chuyện của hắn, cũng không cần nói với người ngoài.Mạc Vân Quả cũng không hỏi tới cùng, nếu người con trai trước mắt dễ dàng nói cho cô, như thế cô sẽ nghi ngờ trình độ của người này mất."

Ai, cái người này một chút cũng không lễ phép, tiểu Quả Quả hỏi hắn hắn cũng không trả lời!"

"Đổi lại là ta ta cũng không trả lời!

Dù sao cũng chỉ là người xung hỉ!"

"Lầu trên nói có lý."

"Ta cảm giác vị huynh dài này có một câu chuyện xưa, chúng ta tiếp tục xem đi, ha ha ha!

Ta cảm thấy chuyện xưa kế tiếp sẽ rất suất sắc!"

"Đồng ý lầu trên, tiếp tục xem thôi!"............Bất kể là khi nào, phòng phát sóng trực tiếp vĩnh viễn là nơi nhất náo nhiệt, đáng thương Mạc Vân Quả, trong đầu vẫn luôn bị các loại thanh âm tàn phá, cũng may một ngày cũng sắp trôi qua.Phòng phát sóng trực tiếp tuy rằng phải dừng lại, nhưng là đồng thời cũng không quên xoát lễ vật cho Mạc Vân Quả, thật không ngờ, mới một ngày thôi, Mạc Vân Quả đã tích góp được 7000 tích phân, còn kém 3000, là có thể thăng cấp, đến lúc đó cô có thể chọn chức năng che chắn thanh âm!
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 13


Edit: Linhlady 🍀

Lạc Tử Kiêu nhìn khuôn mặt lạnh nhạt của Mạc Vân Quả, cũng không có hứng thú nói chuyện phiếm, dù sao đối với hắn mà nói, thời gian hắn dừng lại ở trên thế giới này không nhiều.Có đôi khi Lạc Tử Kiêu nghĩ, vì sao mình lại tới thế giới này?

Trở thành người giàu số một số hai thế giới thì như thế nào?Hiện tại hắn, vẫn là hai bàn tay trắng......Khoé miệng Lạc Tử Kiêu gợi lên một nụ cười tựa như châm chọc, lại tựa như giải thoát.Mạc Vân Quả không cách nào hiểu được tâm tình của Lạc Tử Kiêu lúc này, cô thấy Lạc Tử Kiêu cười, liền cho rằng hắn thực vui vẻ."

Anh sắp chết rồi."

Mạc Vân Quả mở miệng nói, trong giọng nói mang theo một tia khó hiểu, "Vì sao còn muốn cười?"

Lạc Tử Kiêu sửng sốt, vì sao muốn cười?

Kỳ thật hắn cũng không biết, hắn chỉ là muốn cười mà thôi.Mạc Vân Quả thấy Lạc Tử Kiêu không trả lời, lại hỏi một lần.Ở trong mắt Mạc Vân Quả, trên thế giới này, không có chuyện gì là không có lý do, có tồn tại tức có lý do, đây là tín ngưỡng cô luôn thờ phụng.Lạc Tử Kiêu thấy Mạc Vân Quả vẫn luôn hỏi mình, chỉ có thể là bất đắc dĩ thở dài một hơi."

Đại khái, tôi là cười chính mình nỗ lực cả đời, đến cuối cùng, vẫn là hai bàn tay trắng đi."

Đây cũng là lý do duy nhất hắn nghĩ ra được.Mạc Vân Quả hơi hơi nhíu mày một chút, hiển nhiên là không đồng ý với câu nó của hắn."

Anh không phải hai bàn tay trắng."

Lạc Tử Kiêu sửng sốt, khẽ mấp máy một câu, "Cô cái gì cũng không biết."

"Không, tôi biết."

Mạc Vân Quả nói, "Vừa rồi khi tôi vào đây, quan sát quá bài trí căn biệt thự này, tuy nhìn tổng thể âm trầm, nhưng hiển nhiên có dụng tâm sắp xếp, hơn nữa hoa hoa thảo thảo đều là tinh tú."

Lạc Tử Kiêu cố gắng chống thân thể ngồi dậy, trong mắt xẹt qua ánh sáng, hắn nhìn Mạc Vân Quả chằm chằm, chờ mong cô tiếp tục nói."

Cô còn biết cái gì?"

Mạc Vân Quả thấy hắn ta có thể ngồi dậy, trong lòng khó hiểu, không phải vừa rồi còn không có chút lực nào sao, vì sao hiện tại lại có thể ngồi dậy đây?"

Bên ngoài biệt thự ngoài ông lão kia không có những người khác, nhưng tôi có thể cảm giác được, căn biệt thự này, có rất nhiều người tồn tại.

Hơn nữa, ông lão bước chân vững vàng hữu lực, hô hấp vững vàng, vừa thấy chính là một người biết võ."

Mạc Vân Quả nói tới đây tạm dừng một chút, bởi vì cô rõ ràng cảm giác được quanh thân người con trai trước mắt này có biến hóa.Rõ ràng vừa rồi tràn ngập suy sút vô lực, vừa nghe cô nói mấy câu, quanh thân đều tản mát ra sức sống, cái này là sao ta?Lạc Tử Kiêu thấy Mạc Vân Quả tạm dừng lại, truy vấn nói: "Còn có ?"

"Vừa rồi ông lão tuy rằng đẩy tôi vào trong, nhưng không dùng nhiều lực, thế cho nên tôi sẽ không phát ra âm thanh làm ảnh hưởng tới anh."

"Phòng của anh, không có một tia ánh mặt trời, khẳng định là biết hiện tại anh, không có cách nào tiếp xúc với ánh sáng, cho nên phải che chắn toàn bộ."

"Một đoạn đường từ cửa đến đây, tôi không gặp bất kì trở ngại gì, chứng tỏ có người giúp anh dọn sạch sẽ, căn phòng này tuy rằng âm u, nhưng không khí không hề ngột ngạt......"

Mạc Vân Quả nói ra tất cả những gì mình phát hiện ra, Lạc Tử Kiêu càng nghe đôi mắt càng sâu, cả người tản ra sức sống muốn đấu tranh với tử khí kia.Mạc Vân Quả không cách nào hiểu nổi thay đổi hiện tại của Lạc Tử Kiêu, lấy góc độ của cô mà nói, cô cũng không cảm thấy có gì vui vẻ, cô trình bày, bất quá là sự thật mà thôi.Mạc Vân Quả không hiểu, Lạc Tử Kiêu lòng tràn đầy vui mừng, mà người trong phòng phát sóng trực tiếp, tất cả gần như lâm vào trạng thái kinh ngạc.-------
Edit: hôm nay rất có hứng thú edit, mà mỗi tội vướng cái tên.

Haiz, ta thật sự không tìm được từ nào thay thế.

Huhu.

Help me 😭😭😭
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 14


Edit: Linhlady 🍀

"Nắm thảo!

Ta thật sự cảm thấy tiểu Quả Quả thật ngưu bức * a!"

"Đồng ý với lầu trên!

Tiểu Quả Quả!

Nữ thần của ta!!"

"Năng lực quan sát của Tiểu Quả Quả cũng quá tốt đi?"

"Tiểu Quả Quả không nói, ta cũng không hề để ý những chi tiết đó."

"Tiểu Quả Quả!

Ôm đùi ôm đùi!"

"Thổ lộ với tiểu Quả Quả!"

"Các huynh đệ, còn do dự cái gì?

Xoát lễ vật thôi!"

"Đúng đúng đúng!

Xoát lễ vật xoát lễ vật!"............Lúc này, nhân số phòng phát sóng trực tiếp đã lên tới 500, mà số người ấn chú ý Mạc Vân Quả, cũng đạt tới 200, chuyện này đối với một chủ kênh mới mà nói, thật là một thành tích không tồi.Mạc Vân Quả cũng không mấy để ý trong phòng phát sóng như thế nào, nhưng mà khi nghe âm thanh đánh thưởng khoé miệng hơi cong cong, vẫn để lộ ra ngoài chứng tỏ tâm tình cô rất tốt.Lạc Tử Kiêu nhìn Mạc Vân Quả, trong mắt xẹt qua một tia cảm kích."

Cảm ơn."

Hắn mở miệng nói, ngược lại với giọng nghẹn ngào lúc nãy, bây giờ ngữ khí, rõ ràng mang theo một tia vui sướng.Mạc Vân Quả càng thêm khó hiểu, có vấn đề liền hỏi, luôn luôn là chủ trương của cô."

Anh vui vẻ cái gì?"

Mạc Vân Quả lạnh nhạt hỏi tiếp.Thật ra Lạc Tử Kiêu không thèm để ý thái độ của Mạc Vân Quả, dù sao từ lúc cô vào đây tới bây giờ vẫn luôn giữ vẻ núi băng kia."

Tôi vui vẻ, bởi vì thì ra tôi không phải chỉ có hai bàn tay ắng."

Khi Lạc Tử Kiêu nói câu này dường như tâm tình tất tốt."

Anh không biết sao?"

Mạc Vân Quả nói trắng ra, theo như cô quan sát được thì lẽ ra người này cũng biết mới đúng.Lạc Vui Kiêu nghe được lời này, sửng sốt, cuối cùng cười khổ một tiếng."

Biết, chỉ là, không có cách nào tin tưởng mà thôi."

"Có ý tứ gì?"

Mạc Vân Quả hỏi.Lạc Tử Kiêu hơi híp mắt, giống như đang nhớ lại chuyện gì đó."

Vận mệnh của tôi, từ tôi sinh hạ tới một khắc kia, đều đã được định sẵn."

Lạc Tử Kiêu nói bất đắc dĩ giống như không có cách nào chống lại thiên địa, càng nhiều, cuối cùng chỉ còn lại vận mệnh bi ai.Mạc Vân Quả đối với kiểu suy nghĩ này không có bất kì phát biểu gì, từ trước tới giờ cô đều theo chủ nghĩa vô thần, nhưng bên cạnh đó trong lòng cô lý giải đủ thứ giả thuyết tín ngưỡng của con người.Giờ phút này Lạc Tử Kiêu cũng đã bình tĩnh lại, quanh thân tản ra hơi thở nhu hoà, tuy rằng vẫn không có cách nào xoá hết tia tử khí kia."

Gia tộc của tôi, là gia tộc bị nguyền rủa.

Tôi nghe nói là bắt đầu từ thời ông nội, sau đó thời gian sống trên đời này càng ngày càng ngắn, cha tôi qua đời lúc bốn mươi tuổi, mà tôi, năm nay ba mươi tuổi."

"Tôi vẫn luôn cho rằng, tôi có thể phá tan lời nguyền này, bởi vì mới đây thôi, tôi còn là người khoẻ mạnh, ở trên thương trường tung hoành tạo dựng giang sơn cho riêng mình."

"Còn ông lão mà cô nói kia, là người cha để lại để chăm sóc cho tôi, tôi tuy rằng biết ông ấy trung thành, nhưng bản thân lại luôn cảm thấy người mà ông ấy nguyện ý trung thành là cha tôi, cũng không màng cha tôi đã qua đời."

"Người bên cạnh, đều là bởi vì tiền tài, thân phận từ từ ở chung, ngoại trừ vài thứ kia, tôi đã cho rằng mình chỉ có hai bàn tay trắng."

Theo thời gian trôi qua, giọng nói Lạc Tử Kiêu càng ngày càng nhỏ, sau đó, chậm rãi, biến mất không thấy.Mạc Vân Quả giương mắt nhìn lên, đã nhìn thấy Lạc Tử Kiêu dựa vào giường chìm vào giấc ngủ từ lúc nào.Khoé miệng hắn trước sau đều treo nụ cười nhẹ, hô hấp an ổn, mày cũng giãn ra, xem cái dạng này, hẳn là có mộng đẹp đi?Mạc Vân Quả chớp chớp mắt, nhìn về phía bên ngoài, một mảnh tối tăm......
*NGƯU BỨC/牛逼: rất lợi hại; mạnh mẽ (mang ý bất nhã) (cách viết khác ngưu B(牛B)/ngưu X(牛X)/NB) ( nguồn: Bạch Ngọc Sách)
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
REVIEW


PHÁT SÓNG TRỰC TIẾP [MAU XUYÊN]:KIM CHỦ CẦU ĐÁNH THƯỞNG!Review bởi: Hương Lã----Mới cày xong bộ 938 chương này phải ngoi lên review ngay không não cá vàng lại quên.

Vì đọc truyện này mà bỏ cả edit, rảnh cái là ôm ngay điện thoại.

Dạo này mình chăm cày mau xuyên, truyện này không thuộc cứu vớt hay tấn công chiếm đóng.

Chủ chốt của truyện xoay quanh một bí mật của 20 năm về trước.

Nữ chính là một thiên tài nhưng bị mất trí nhớ, 20 năm chỉ đứng trong phòng thí nghiệm không tiếp xúc với bất kì ai nên quên mất tất cả thất tình lục dục, đột nhiên có một ngày có một hệ thống phát sóng trực tiếp đến muốn trói định với nữ chính, nữ chính không sợ chết nhưng sợ mất đi trí tuệ nên buộc phải trói định với hệ thống.

Vì trong đầu nữ chính luôn có chấp niệm là phải thí nghiệm thành công cứu sống lại ai đó, mặc dù đã quên nhưng chấp niệm đó lại không hề biến mất.Trích dẫn:Lúc nữ chủ bị bắt cóc, bọn bắt cóc rõ ràng biết nữ chính có di động vì sao lại không thu?Lúc nam chủ bị gian tế của công ty đối thủ bóp méo dữ liệu, vì sao một người xuất thân nhà nghèo, cũng chưa từng đọc sách lại cố tình tìm ra được số liệu không bình thường.Lại ví dụ như, nữ số hai rõ ràng thích nam chủ, vì sao lại còn cùng nam số hai ở bên nhau?Nam chủ rõ ràng yêu nữ chủ, vì sao còn hôn nhau với nữ số ba?Nữ chủ yêu nam chủ, vì sao còn dây dưa với nam số hai số ba số bốn số N?Các bạn mục tiêu nhân vật cũng rất buồn cười, có một vị diện, có một nhân vật được tạo thành từ đố kị, rõ ràng mình với người ta cùng ngã, còn đố kị sao người ta ngã đẹp hơn mình, thấy người ta hơn mình là ghen ghét.

Có vị diện nữ chính xuyên vào viên tiên đan, nhiệm vụ là giúp nhân vật mục tiêu phi thăng, nữ chính ngay lập tức nghĩ đến là để tên đó ăn mình là có thể hoàn thành nhiệm vụ, lại nghe lời đám người xem đầy ý xấu thế là nói với tên kia rằng hãy ăn mình đi.

Nhưng mọi người biết rồi đó, ăn đầu này thì phải ăn kia.

Làm sau đó xảy ra rất nhiều tình huống hài.Vị diện được chia thành ba cấp, cấp thấp trung cấp và cao cấp.

Lúc nữ chính lên đến 10 cấp là có thể nhớ lại kí ức đã mất, đó cũng là lúc nữ chính trở về và đòi lại tất cả.

Tên đứng sau tất cả bao nhiêu năm trôi qua thực lực không tăng mà chỉ càng thêm tự cao tự đại, vì muốn diệt nữ chính mà phái một con não tàn không năng lực đến giết nữ chính.

Nhìn thấy nam chính còn đòi chiếm làm của riêng, đương nhiên là nam chính nữ chính lập tức giải quyết cô ta ngay.

Kết cục của tên đứng sau kia đương nhiên cũng chẳng kém tí nào.Truyện rất thích hợp đọc giải trí, nhưng khuyên mọi người nên đọc đến chương 937 thôi.

Chương 938 hụt hụt hụt hẫng.

937 là cái kết hoàn mĩ và đáng yêu nhất.

Edit: chỉ vì review này mà ta đào hố, hi vọng sớm lấp được nó 😂😂😂
Edit: Truyện đang trong quá trình beta chỉnh sữa lỗi chính tả, lỗi lậm QT, tất tần tật các loại lỗi, mọi người đọc truyện có gì hoan hỉ bỏ qua, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 15


Edit: Linhlady 🍀

Mạc Vân Quả dựa vào một bên, cũng chậm rãi ngủ say, cùng lúc đó, phòng phát sóng trực tiếp cũng an tĩnh lại, khoảng khắc yên tĩnh hiếm hoi, bởi vì họ cũng không muốn quấy rầy cô.Ngày hôm sau khi Mạc Vân Quả tỉnh lại, trời đã sáng rồi, bên người cô bày sẵn đồ ăn, Mạc Vân Quả duỗi tay nhẹ sờ một cái, vẫn còn ấm.Lạc Tử Kiêu không biết tỉnh lại từ lúc nào, không giống dáng vẻ suy sút tối qua, hiện tại hắn, rõ ràng có một tia sức sống, tuy rằng tia tử khí kia vẫn cứ tồn tại, nhưng cái đó không hề ảnh hưởng tới chuyện hắn tiến về cuộc sống phía trước.Mạc Vân Quả chớp chớp mắt, ăn xong bữa sáng, cô đặt chén sang một bên."

Thật mệt cô có thể ngủ nhiều như vậy."

Lạc Tử Kiêu trêu đùa nói một câu.Mạc Vân Quả mím môi, nhàn nhạt nói: "Thói quen."

Lúc này đây, đổi lại Lạc Tử Kiêu sửng sốt, nhưng ngay sau đó hắn nhanh chóng phản ứng lại, khẽ cười một tiếng, "Cô không phải là vị công chúa kia đi?"

Mạc Vân Quả buông chén, bình tĩnh nhìn Lạc Tử Kiêu, theo sau chậm rãi gật gật đầu.Lạc Tử Kiêu thấy phản ứng bình đạm của Vân Quả, nhưng thật ra tò mò."

Sao cô không hỏi vì sao tôi biết?"

Mạc Vân Quả liếc mắt nhìn hắn nói: "Anh không phải kẻ ngu."

Nói cách khác, nghĩa là nếu hắn không biết thì mới chính là ngu ngốc.Lạc Tử Kiêu nghe câu trả lời này, cười khẽ vài cái, nhưng bởi vì thân thể, hắn ho khan vài tiếng.Mạc Vân Quả ngồi ở chỗ kia, cũng không lại gần giúp, mà là nói: "Anh không nên cười."

Lạc Tử Kiêu:......

Tiểu cô nương cô thật là đứng nói chuyện không đau eo(*)!Bởi vì Mạc Vân Quả tỉnh lại, phòng phát sóng trực tiếp lại bắt đầu sinh động hơn, nhìn thấy Mạc Vân Quả hoà thuận tương tác với Lạc Tử Kiêu, trong phòng phát sóng trực tiếp vang lên tiếng cười.Mạc Vân Quả làm lơ những thanh âm đó, trực tiếp nói với Lạc Tử Kiêu: "Kế tiếp anh có tính toán gì không?"

"Tính toán?

Tôi có thể có tính toán gì đây?"

Lạc Tử Kiêu cười khổ một tiếng, ánh mắt trở nên có chút mê man."

Có lẽ, cứ như vậy rời khỏi thế giới này cũng tốt?"

Ngữ khí Lạc Tử Kiêu phiêu phiêu nói.Mạc Vân Quả nghiêng đầu có chút khó hiểu nhìn Lạc Tử Kiêu, "Chẳng lẽ anh không muốn sống tiếp sao?"

Lạc Tử Kiêu cười khổ lắc đầu, "Sống sót?

Nói dễ hơn làm?"

Ngược lại lần này Mạc Vân Quả không nói gì, cô không phải bác sĩ, cũng không rõ ràng tình huống của Lạc Tử Kiêu, nhưng nhìn đến bộ dạng này của hắn, có lẽ đã khám không ít bắc sĩ đi.Lúc này, Diệp Hành nhìn đến nơi này, đột nhiên mở miệng nói chuyện."

Tiểu Quả Quả, cô còn nhớ tôi tặng cho cô hoàn hồn đan không?

Nói không chừng cô có thể dùng thử cái này."

Mạc Vân Quả nghe được thanh âm này, tay khẽ nắm lại, ánh mắt nhìn Lạc Tử Kiêu sâu hơn một chút."

Nếu, tôi nói tôi có cách giúp anh sống tiếp thì sao?"

Mạc Vân Quả thử hỏi, nếu Lạc Tử Kiêu không có khát vọng sống sót, như vậy kia viên hoàn hồn đan kia cũng không có chỗ dùng.Lạc Tử Kiêu nghe câu nói kia, trong mắt toả ra một tia kinh hỉ.Sống sót!

Đây là ý niệm duy nhất của hắn, cũng là chuyện ngày đêm hắn hy vọng.Mạc Vân Quả quan sát biểu hiện của Lạc Tử Kiêu, liền biết hắn khẳng định muốn sống sót."

Tôi không nắm chắc một trăm phần trăm, chỉ có thể nói thử một lần."

Mạc Vân Quả trịnh trọng nói.Lạc Tử Kiêu cơ hồ không chút do dự gật gật đầu, không có nắm chắc trăm phần trăm?

Không có quan hệ!

Chẳng sợ chỉ cần có một đường hy vọng, hắn đều muốn sống sót!"

Nếu anh có thể sống sót, có thể đồng ý với tôi hai việc hay được hay không?"

Mạc Vân Quả thương lượng nói, cô có một số việc muốn làm.

-------------Edit: chân thành cảm ơn bạn Little_Bun_ đã giúp ta chuyển tên, cảm ơn những bạn đã nhiệt tình giúp đỡ 😘😘😘😘 (*) Đứng nói chuyện không đau eo (站着说话不腰疼): là một câu tục ngữ tiếng Trung, ý chỉ người không đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà chỉ biết ba hoa khoác loác, cũng có ý nói người được tiện nghi mà còn khoe mẽ; ví von người không hiểu thực tế, chỉ biết nói đạo lý, xa rời thực tế, hay đặt tiêu chuẩn vượt quá khả năng.
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 16


Edit: Linhlady 🍀

Lạc Tử Kiêu đương nhiên gật đầu, không cần phải nói hai điều kiện, cho dù là mười cái, một trăm, hắn đều nguyện ý đồng ý với cô!"

Còn có, không được nói cho người khác tôi dùng biện pháp gì."

Mạc Vân Quả cũng không muốn để cho bất luận kẻ nào chú ý, dù sao cô cũng phải rời khỏi thế giới này."

Được ."

Lạc Tử Kiêu trịnh trọng gật đầu, hắn có một loại trực giác, đó chính là người trước mắt này thực sự có thể cứu được mình!Mạc Vân Quả từ hệ thống lấy ra viên Hoàn Hồn Đan chưa đổi thành giá trị kinh nghiệm, sau đó đưa cho Lạc Tử Kiêu bảo hắn ăn.Lạc Tử Kiêu cũng không hoài nghi gì, trực tiếp lấy hoàn hồn đan ăn.Hoàn hồn đan vừa vào miệng là tan ra, thuốc chảy xuống xâm nhập cào cốt tủy.Gân xanh trên trán Lạc Tử Kiêu nổi lên, hai tròng mắt mở to, hắn cắn chặt môi, có vết máu nhỏ rơi xuống chăn, nhiễm ra nhìn thấy ghê người.Mạc Vân Quả khẽ cau mày, bình tĩnh nhìn Lạc Tử Kiêu.Lạc Tử Kiêu ở trên giường lăn qua lộn lại, từng thanh âm thống khổ vang lên trong căn phòng.Mạc Vân Quả khoanh tay trước ngực, đứng thẳng ở một bên, nhấp miệng không nói một câu.Xem cảnh tượng kì quái như vậy khiến trong lòng những người trong phòng phát sóng trực tiếp run lên từng đợt."

Cái kia, ha ha!

Ta quên nói, khi dùng hoàn hồn đan sẽ cực kỳ thống khổ......"

Diệp Hành xấu hổ nói với mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp, tức khắc người trong phòng phát sóng trực tiếp đối với hắn tiến hành các loại khinh bỉ.Mạc Vân Quả nhìn Lạc Tử Kiêu không ngừng quay cuồng, một khuôn mặt lạnh băng, rốt cuộc mở miệng nói chuyện."

Kiên trì một chút, anh mới có thể sống sót."

Chính một câu như vậy, làm ý thức vốn mơ hồ của Lạc Tử Kiêu lập tức phục hồi lại.Sống sót!

Đây là thứ hắn luôn theo đuổi!

Hắn không cam lòng cứ như vậy chết đi!Lạc Tử Kiêu có thể cảm nhận được toàn bộ linh hồn của mình như bị xé rách, sau đó tụ lại.Một giờ trôi qua, hai giờ qua đi......Sau ba tiếng, Lạc Tử Kiêu cũng dần bình thường trở lại, Mạc Vân Quả nhìn hắn sắc mặt tuy rằng tái nhợt, nhưng một tia tử khí kia cũng không còn nữa, nói một câu "Chúc mừng".Lạc Tử Kiêu nở một nụ cười suy yếu, thanh âm hơi phập phùng, "Cảm ơn."

Lúc này, trong phòng phát sóng trực tiếp Diệp Hành nhìn thấy trạng thái của Lạc Tử Kiêu, kinh ngạc một chút."

Ai?

Hoàn hồn đan thật sự hữu hiệu, nhưng mà......"

"Đúng là thật á!

Trời ạ!

Lời nói đừng nói một nửa nha đại ca!"

"Đúng vậy đúng vậy!

Nhanh lên nói a!"

"Ai, các ngươi không cần spam, để cho vị đại ca này nói!"

Diệp Hành: "Nhưng mà, Hoàn hồn đan chỉ hiệu quả khi linh hồn người đó không hoàn chỉnh, này......"

"Nắm thảo!

Lầu trên ngươi chờ một chút!

Ta tới nói!

Ý của ngươi là không phải, cái tên ma ốm này thật ra là bị người ta dẫn linh hồn đi?"

Diệp Hành: "Chắc là như vậy, nhưng mà......"

"Tới ta nói tới ta nói!

Nhưng mà thế giới này, hẳn là sẽ không có người có thể dẫn linh hồn đi mới đúng!"

Diệp Hành: " Có thể nói như vậy, nhưng mà......"

" Đến ta đến ta!

Nhưng cũng không loại trừ trường hợp có người ở vị diện khác nhập cư trái phép đến thế giới này đúng không?"

Diệp Hành: "Đúng vậy, nhưng mà......"

"Ta ta ta!

Lúc này tới ta nói tiếp!

Nhưng là loại chuyện nhập cư trái phép này hẳn là cần năng lượng rất lớn mới có thể làm được đi?

Tiếc là bây giờ cục quản lý thời không rất nghiêm khắc, giờ ta có muốn nhập cư trái phép đến vị diện của thế giới nguyên thủy xem khủng long đều không được!"

Diệp Hành: "Giận!

Các ngươi có thể im lặng để ta nói hết được không!"

"Lão đại người tiếp theo là đến lượt ngươi nói!"

"Hắc hắc!

Lão đại ngươi nói, ngươi nói!"

"Đúng đúng đúng, lão đại ngươi tiếp tục!"

Diệp Hành: "Nắm thảo!

Các ngươi đều nói xong làm ta còn cái gì để nói!"

Mạc Vân Quả:......

Một đám thiểu năng trí tuệ!
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 17



Edit: Linhlady 🍀

Tuy rằng phòng phát sóng trực tiếp đang trình diễn tiết mục thiểu năng trí tuệ, nhưng mà không thể không nói, Mạc Vân Quả cũng thu hoạch được rất nhiều thông tin hữu dụng.Ví dụ như nhập cư trái phép, ví dụ như có quản lý cục thời không, còn có người đàn ông trước mắt này, bệnh nửa sống nửa chết lại là do linh hồn khiếm khuyết.Lạc Tử Kiêu thấy Mạc Vân Quả phát ngốc, cũng sáng suốt không đi quấy rầy cô, hiện tại hắn rất suy yếu, cần một ít thời gian để hồi phục.Cảm giác được thân thể của mình vô cùng nhẹ nhàng, Lạc Tử Kiêu ngây ngốc vui vẻ, thật tốt, ta còn sống, nói đến cùng, hắn cũng chỉ là một phàm nhân thôi, vẫn có nỗi sợ hãi với cái chết.Hai người tâm tư khác nhau ở cùng trong một căn phòng nhưng lại tạo ra bầu không khí cực kì hài hoà.Cho tới tận khi quản gia gõ cửa, hai người mới khó khăn lắm hoàn hồn.Mạc Vân Quả đứng ở một bên, cũng không nói lời nào, nhìn Lạc Tử Kiêu nói với người bên ngoài cửa “Vào đi.”

Ánh mắt đầu tiên của quản gia khi nhìn Lạc Tử Kiêu chính là sửng sốt, khuôn mặt vốn chìm trong tử khí lúc này trở nên có sức sống hẳn lên, tuy rằng có chút tái nhợt, nhưng giờ phút này không che đi được sức sống toả ra từ bên trong.

Trong lòng quản gia vui vẻ, buột miệng hỏi ra một câu “Thiếu gia người đã khỏe?".Khóe miệng Lạc Tử Kiêu gợi lên một nụ cười ôn nhu, hắn gật gật đầu, khẳng định suy đoán trong lòng quản gia.Quản gia vui tới mức toàn thân run rẫy, chỉ thấy hắn ta bùm một cái quỳ xuống, đôi mắt già nua nhoè lệ.“Ông trời phù hộ!

Ông trời phù hộ!”

Mạc Vân Quả đứng ở trước mặt quản gia, lạnh như băng nói: “Không phải ông trời cứu hắn, là tôi.”

Quản gia sửng sốt, không nói hai lời quay sang hướng Mạc Vân Quả dập đầu mấy cái, “Cảm ơn thần y!

Cảm ơn thần y!”

Thật ra, từ ánh mắt đầu tiên khi quản gia nhìn thấy Mạc Vân Quả, đã biết cô không phải là vị công chúa kia, hắn ta thử cô, lại phát hiện cô không có bất cứ công phu gì, tay trói gà không chặt, sẽ không tạo thành uy hiếp với thiếu gia, lúc này mới yên tâm dẫn cô vào trong phòng.Hiện tại nghĩ lại, quản gia cảm thấy vô cùng may mắn mình không đuổi Mạc Vân Quả đi ra ngoài, bằng không, thiếu gia sẽ không được chữa trị, không phải sao?Lạc Tử Kiêu nhìn ánh mắt vô cùng nhiệt tình của quản gia, trong mắt xẹt qua tia ấm, thật ra hắn đã từng, nghĩ mình không còn gì lưu luyến nữa, nhưng mà, thế giới này, vẫn có rất nhiều người quan tâm mình, không phải sao?Mạc Vân Quả nâng quản gia dậy, sau đó đi đến một bên, nhìn quản gia sờ trái sờ phải Lạc Tử Kiêu, bàn tay thô ráp ở trên người hắn sờ tới sờ lui, Mạc Vân Quả có một loại ảo giác thiếu nam đàng hoàng bị lão nam nhân dâm loạn.Lạc Tử Kiêu dở khóc dở cười nhìn quản gia đột nhiên trở nên nhiệt tình, thật đúng là làm hắn không cách nào chống đỡ được!Chuyện tiếp theo đơn giản hơn nhiều, Lạc Tử Kiêu hoàn hảo xuất hiện trước mặt mọi người, sau đó lấy thủ đoạn lôi đình xửa lý tất cả mọi chuyện.Thời gian một ngày nhanh chóng trôi qua, ban đêm, Mạc Vân Quả hoà thuận vui vẻ ngồi đối diện Lạc Tử Kiêu.“Cảm ơn ngài.”

Lạc Tử Kiêu lại lần nữa trịnh trọng cảm ơn Mạc Vân Quả.Mạc Vân Quả lắc đầu, “Anh đã nói anh sẽ đồng ý với tôi hai yêu cầu, chúng ta chỉ là theo như nhu cầu mà thôi.”

Lạc Tử Kiêu sửng sốt, hiển nhiên là còn không có thói quen với phương thức biểu đạt thẳn thắn như vậy của Mạc Vân Quả.

Nhưng nhanh chóng phản ứng lại, hắn bật cười thành tiếng, “ Tốt, cô có yêu cầu gì thì cứ nói.”

Mạc Vân Quả gật đầu, không biết từ nơi nào lấy notebook ra, sau đó chỉ vào một tấm ảnh chụp nói: “ Tôi muốn anh làm hắn thân bại danh liệt.”

Trong phòng phát sóng khi mọi người nhìn thấy bức ảnh kia, tức khắc mở ra hình thức phun tào.
 
(Quyển 1)[Mau Xuyên] Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Chương 18


Edit: Linhlady 🍀

"Tiểu Quả Quả!

Đây không phải là người đàn ông đầu tiên dẫm vỏ chuối sao!”

“Đúng vậy!

Tiểu Quả Quả cô tìm đâu ra bức ảnh này vậy!”

“A a a!

Tiểu Quả Quả uy vũ hùng tráng!”

“Hằng ngày thổ lộ với tiểu Quả Quả, tiểu Quả Quả ngươi thành thật nói cho ta, có phải muốn ngược hắn hay không?”

“ Lầu trên à, ngươi không phải đang nói lời vô nghĩa hay sao!

Không nghe thấy tiểu Quả Quả nói muốn cho hắn thân bại danh liệt sao!”…………Lạc Tử Kiểu vừa nhìn thấy người trong bức ảnh kia trong nháy mắt liền nhận ra người đàn ông này là ai.Bao nhiêu năm hắn lăn trộn với thương trường, đương nhiên cũng quen biết không ít người, mà người đàn ông trước mắt này, đúng là quan cao cấp trong quốc hội nước M.Hắn không biết vì sao người đàn ông này lại chọc vào Mạc Vân Quả, nhưng mà, nếu đồng ý với người khác rồi, đương nhiên phải thực hiện.Nhưng mà, hắn từ trước đến nay cùng quan trường nước giếng không phạm nước sông, trên mặt Lạc Tử Kiêu lộ ra một tia khó xử.“Có vấn đề sao?”

Mạc Vân Quả trực tiếp hỏi.Nghe vậy Lạc Tử Kiêu càng khó xử, hắn nhìn Mạc Vân Quả, thật sự rất ngượng ngùng khi phải nói không thể làm được.Mạc Vân Quả thấy Lạc Tử Kiêu không nói lời nào, khẽ cau mày, cảnh này khiến khuôn mặt vốn dĩ lạnh lẽo của cô càng thêm xa cách vạn dặm.Mạc Vân Quả kéo laptop lại bên mình, sau đó mở ra một văn kiện, đem ảnh chụp cùng video bên trong đưa cho Lạc Tử Kiêu xem.Đây là chứng cứ mà cô thu thập được từ các thiết bị có liên quan đến người kia.Lạc Tử Kiêu xem xong tất cả, càng xem càng cảm thấy tức giận, người đàn ông này!

Quả thực chính là một kẻ cặn bã!Ngực Lạc Tử Kiêu phập phồng, hắn nhất định phải làm người này trả giá thật lớn!

Không chỉ đơn giản là thân bại danh liệt như vậy!“Tôi chuyển mấy thứ này cho anh, có nắm chắc không?”

Mạc Vân Quả hỏi.Hiện tại Lạc Tử Kiêu vô cùng tức giận, nghĩ cũng không cần nghĩ trực tiếp gật đầu, có mấy thứ này, hắn nhất định phải làm cho người kia vào tù!

Không!

Không chỉ đơn giản vào tù như vậy!Trong mắt Lạc Tử Kiêu hiện lên một tia sáng, sau đó rồi vụt tắt.Mạc Vân Quả thấy Lạc Tử Kiêu đã đồng ý với mình, bắt đầu nói tới chuyện thứ hai.Vẫn là kịch bản như cũ, Mạc Vân Quả bảo Lạc Tử Kiêu đứng lên đi vài bước, sau đó chính cô thản nhiên tự đắc ăn xong quả chuối, đem vỏ chuối ném trên mặt đất, làm Lạc Tử Kiêu ngoài ý muốn té ngã.Nhìn vẻ mặt mộng bức của Lạc Tử Kiêu, khoé miệng Mạc Vân Quả gợi lên một nụ cười nhợt nhạt.“Đây là điều kiện thứ hai.”

Lạc Tử Kiêu:……

Đây là cái điều kiện quỷ quái gì vậy?!Lúc này, trong phòng phát sóng trực tiếp, có một thông báo mới được phát ra: Lần phát sóng trực tiếp này sắp kết thúc, xin các vị chú ý chủ kênh, cảm ơn!“A a a a!

Nhanh như vậy đã phải kết thúc?

Tiểu Quả Quả ta luyến tiếc ngươi!”

“ Đúng vậy ta cũng luyến tiếc ngươi!

Ai nha!

Thiếu chút nữa quên ấn chú ý!”

“ Đúng nha, ngươi vừa nhắc như vậy, ta cũng mới nghĩ tới!”

“Tiểu Quả Quả ngươi phải nhanh nhanh mở phát sóng lần tiếp theo nha, ta chờ mong lắm đó……”

“ Chờ mong +1……”

“A a a!

Chú ý chú ý!”

“Hằng ngày thổ lộ với tiểu Quả Quả!

Moah moah!”…………Cùng lúc đó, Mạc Vân Quả cũng nghe hệ thống nhắc nhở: Nhiệm vụ đã hoàn thành, xin hỏi ký chủ có lựa chọn rời khỏi vị diện này không?Mạc Vân Quả gật gật đầu, sau đó ở trước ánh mắt mộng bức của Lạc Tử Kiêu, dần dần biến mất.Lạc Tử Kiêu kinh ngạc nhìn một màn này, hắn đứng lên, đi đến vị trí Mạc Vân Quả vừa ngồi.Không có bất luận kẻ nào tồn tại, tất cả mọi chuyện xảy ra, giống như chỉ là ảo giác của hắn mà thôi……Lạc Tử Kiêu lắc đầu, nhìn máy tính đặt ở trên bàn, nhấp môi, ánh mắt lạnh thấu xương, nếu đã đồng ý với người khác rồi, thì nhất định phải làm được……
 
Back
Top Bottom