Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch (Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!

(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 190: [TG7] Diễn như nhân sinh (19)



🕺🏻Chương 190💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (19)🍀🍀

Edit: Thuần An

Chương này có hơi sắc nha!!! Tác giả đột nhiên bạo dễ sợ...

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Vô Dược nhịn không được nở nụ cười, sau khi có được 50% tình cảm của mình, cô bắt đầu trở về bản năng chán ghét cùng nam nhân khác có tứ chi tiếp xúc. Nếu cô có Đông Phương gia duy trì, lại có anh che chở đương nhiên là muốn làm gì liền làm cái đó.

Cô nhìn anh, sau đó mở miệng: "Em muốn cùng anh đóng một bộ phim điện ảnh, một bộ phim có thể lấy được giải thưởng điện ảnh. Nhưng mà em cần phải chuẩn bị thật tốt, sau khi đóng xong cái này, em sẽ không bao giờ đóng phim nữa."

Sau khi nghe được lời cô nói anh vừa lòng cong cong môi, sau đó trả lời: "Được."

Vô Dược lại mở miệng nói: "Kịch bản em muốn tự mình viết, người em cũng muốn chính mình tìm."

Anh trả lời: "Được, việc này anh giúp em xử lý một chút, chỗ công ty cũng không cần lo lắng."

Thời điểm sớm khi tìm được cô, anh liền thu mua công ty của cô, đương nhiên là cô muốn thế nào liền thế đó.

"Ân." Vô Dược gật gật đầu, đáp lại anh bằng một cái ôn nhu tươi cười.

——

Thời điểm Đoạn Vân Thần tan tầm trở về cô đang ở trong đình hoa viên viết bản thảo kịch bản.

Anh từ phía sau ôm lấy cô, một ngày không thấy tương tư cơ hồ đem anh bao phủ. Cho nên anh liền tan tầm. Nhưng mà anh không thể biểu hiện quá nhiều ra ngoài, bởi vì như vậy sẽ dọa đến cô, nhất định sẽ dọa đến cô, anh không cho phép cô sợ hãi anh.

Anh không muốn thấy cô đối với anh lộ ra biểu tình sợ hãi, như vậy thì anh sẽ điên mất. Anh vô cùng có khả năng làm ra việc thực không lý trí.

Vô Dược buông bút trong tay, an an tĩnh tĩnh nằm trong lòng ngực anh. Ngoan ngoãn đến nỗi giống như con mèo nhỏ cọ cọ trong lòng ngực anh.

Giọng nói Đoạn Vân Thần trầm thấp khàn khàn nhẹ nhàng hỏi: "Có nhớ anh không?"

Vô Dược gật gật đầu trả lời: "Có, rất nhớ rất nhớ. Ngày mai anh ra ngoài liền mang em theo được không?"

Đoạn Vân Thần đương nhiên là cầu còn không được, nhưng biểu hiện không quá vội vàng, chậm rãi ứng một chút: "Được."

Khai huân* Đoạn Vân Thần tắm rửa xong sau, lại ôm Vô Dược bắt đầu làm vận động. Vô Dược ngoài trừ hùa theo thì cái gì cũng đều không làm được.

*Khai huân: Người vừa mới được ăn thịt.

Cũng không biết Đoạn Vân Thần bị cái gì k*ch th*ch, đêm nay phá lệ dùng lực.

Vô Dược vô lực ôm anh, nhẹ giọng xin tha nói: "Ân... Đừng... Thần Thần... Nhẹ... Nhẹ một chút... Em... Ân... Chịu không nổi..."

Vô Dược xin tha không hề có tác dụng, ngược lại khiến anh càng thêm hưng phấn. Tựa hồ cũng không giới hạn tinh lực có thể dùng trên người cô.

Vô Dược tuy rằng từng trải qua mấy cái thế giới, từng có không ít kinh nghiệm, nhưng mà cơ thể Đông Phương Du Li lại mới vừa trải qua kỳ kinh nguyệt sao có thể thừa nhận anh vô độ đòi lấy, rốt cuộc chịu không được liền ngất xỉu.

Một hồi lâu Đoạn Vân Thần mới nguyện ý buông tha cô, phóng t*nh d*ch của mình cho cô. Ôm cô trở mình, để cô ghé lên trên người mình. Tiểu phân thân còn chôn bên trong cô, ấm áp khiến anh luyến tiếc đi ra.

Anh ôn nhu hôn môi cô, không giống với động tác trong con ngươi lại tràn đầy điên cuồng và chiếm hữu. Ở chung với cô càng lâu, anh càng luyến tiếc cô rời đi.

Cô tựa như độc dược, khiến anh dính một lần liền vô pháp tự kềm chế trầm mê vào, giải thế nào đều giải không xong. Vừa cách xa liền cảm giác mình sống không bằng chết.

Anh thật không biết không có cô ở bên cạnh mười mấy năm anh làm thế nào sống được.

Mỗi khi đêm khuya lúc đi vào giấc mộng, trong lòng liền càng thêm nhớ mong, cái loại tình cảm này giống như ngàn vạn kim châm đâm vào trái tim thống khổ của anh.

Mỗi khi anh thấy cô tươi cười, liền có một loại xúc động muốn đem cô giấu đi chỉ có anh có thể thấy.

Tựa hồ thời điểm anh phát điên khi nhớ đến cô, cô lại trước nay đều không biết anh tồn tại.

Thời điểm biết cô đã quên anh, anh rất muốn rất muốn đem cô khóa lại bên người, để cô mỗi phút mỗi giây đều có thể thấy anh, sẽ không bao giờ quên anh.

Anh điên rồi, sớm tại thời điểm yêu cô liền điên rồi, rõ ràng khi đó bất quá chỉ là lời hai đứa nhỏ nói với nhau, nhưng khi mà anh vừa thấy cô liền yêu cô rất sâu, vô pháp tự kềm chế.

16/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 191: [TG7] Diễn như nhân sinh (20)



🕺🏻Chương 191💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (20)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Nỗi nhớ khiến anh điên cuồng, tình yêu khiến anh mê muội. Khi có vô số nỗi nhớ cô ngày ngày đêm đêm, khiến anh sinh ra một nhân cách vì cô mà tồn tại.

Mỗi lần tiếp xúc với cô, hắn liền sẽ chiếm hết toàn bộ suy nghĩ của anh. Khiến anh làm ra một số việc không khống chế được.

Điên cuồng, quyến luyến, chiếm hữu, đều đại danh từ chỉ hắn.

Không phải nhân cách phân liệt rồi lại giống như nhân cách phân liệt.

Anh ngậm lấy môi cô, giọng nói khàn khàn mà quỷ mị: "Li Li... Em nói anh phải làm sao bây giờ mới tốt đây? Thật sự thực không muốn đem em chia sẻ với người khác a ~"

...

Sau khi bá chiếm toàn bộ màn hình, sau này Đoạn Vân Thần chọn diễn đều là xem tâm tình, rốt cuộc anh không dựa vào diễn kịch để kiếm tiền. Chỉ cần không đóng phim anh đều ở tổng công ty Đoàn thị.

Vô Dược ngồi ở bên cửa sổ, nhìn dưới chân ngựa xe như nước*. Đoàn thị mang đến phồn vinh cho l thị, mà người cầm quyền Đoàn thị, giống như là đế vương của thành phố này.

*Ngựa xe như nước: Ý chỉ đông, hết tốp này đến tốp khác, liên tục như nước chảy.

Đoạn Vân Thần từ phía sau cô đem cô ôm vào trong lòng ngực, đầu gối lên trên vai cô, theo tầm mắt của cô nhìn về phía ngoài cửa sổ, nhẹ giọng mở miệng hỏi: "Suy nghĩ cái gì?"

Vô Dược dịu ngoan dựa vào anh, sau đó hỏi: "Lúc trước vì sao anh lại tiến vào giới giải trí?"

Đoạn Vân Thần nhắm mắt lại ở trên cổ cô cọ cọ, hồi lâu mới mở miệng: "Không phải em đã nói sao? Em muốn một ông xã bá chiếm màn hình."

"A?" Vô Dược nghiêm túc loát ký ức của Đông Phương Du Li một lần, sau đó hoàn toàn không có ký ức nhớ về chuyện này.

Vô Dược vô tội nhìn anh, sau đó mở miệng nói: "Em không nhớ rõ."

Tay Đoạn Vân Thần từ từ chui vào góc áo cô, hô hấp chậm rãi dồn dập lên. Giọng nói khàn khàn mà trầm thấp: "Li Li... Anh muốn."

Cơ thể Vô Dược cứng đờ, trong lòng yên lặng nói câu: Nam thần, không nghĩ tới anh thế nhưng là cái loại này.

Vô Dược xoay người vòng lên cổ anh, hôn môi anh, không cự tuyệt thỉnh cầu của anh.

Khi Đoạn Vân Thần * l**n t*nh m*, trong lúc vô ý liếc đến một mạt quần áo bị nhiễm đỏ bừng, mặt liền đen xuống.

Đối với một nam nhân mới vừa khai trai, còn chưa có ăn đủ, liền gặp phải cấm cốc thiếu*.

*Cấm cốc thiếu: Chắc là giống như thời kỳ ăn chay.

Vô Dược bị anh hôn đến mơ hồ, thấy anh đột nhiên ngừng lại, liền hỏi nói: "Ân? Làm sao vậy?"

Đoạn Vân Thần đen một khuôn mặt, tựa hồ có chút ủy khuất nhìn cô, thập phần không vui mở miệng nói: "Li Li... Em cái kia tới..."

Vô Dược cảm thấy nhiệt lưu, mặt đỏ bừng lên, có chút xấu hổ cười.

Đoạn Vân Thần mở miệng: "Bên trong phòng nghỉ có phòng tắm, em muốn vào tắm rửa một lần trước không? Anh kêu trợ lý đi... Anh giúp em đi mua bộ quần áo liền trở về."

Anh vốn định kêu trợ lý đi, sau đó nghĩ đến quần áo có chút tư nhân của cô, vẫn là anh đi thì tốt hơn, anh không muốn qua tay người khác.

Vô Dược ngoan ngoãn gật gật đầu, không có cự tuyệt. Khuôn mặt hồng lên còn chưa có dịu xuống đi, việc xấu hổ như vậy thế nhưng lại phát sinh trên người cô. Mất mặt liền ném đến nhà bà ngoại.

...

Sửa sang lại hết thảy Vô Dược ngoan ngoãn trở lại ngồi bên cạnh anh, cúi đầu, tựa hồ có chút không biết nên đối diện với anh như thế nào.

Đoạn Vân Thần ôn nhu xoa nhẹ tóc cô, sau đó hỏi: "Mệt không? Muốn nghỉ ngơi một chút không? Có gì không thoải mái nhớ rõ nói cho anh."

Vô Dược ngoan ngoãn gật gật đầu, nhìn thấy anh không có biểu tình tức giận, nhẹ nhõm thở dài một hơi.

Nhìn anh hồi lâu, Vô Dược mới lấy hết can đảm nói: "Kỳ thật, nếu anh khó chịu, em có thể dùng tay."

Nơi kia mới tốt hơn nửa ngày lại bị phản ứng của cô làm cho cương lên, sắc mặt Đoạn Vân Thần thay đổi rất nhiều lần, cuối cùng mới mở miệng: "Li Li... Không cần câu dẫn anh!"

16/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 192: [TG7] Diễn như nhân sinh (21)



🕺🏻Chương 192💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (21)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Vô Dược muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là cái gì cũng chưa nói. Thở dài, nói với anh: "Em đi ngủ một chút."

"Được." Đoạn Vân Thần nhàn nhạt gật gật đầu, lên tiếng.

Chờ sau khi Vô Dược tiến vào phòng nghỉ nằm lên giường, anh cúi đầu nhìn thoáng qua lều trại nhỏ, nhận mệnh tiến vào phòng tắm.

Sau khi nghe được âm thanh trong phòng tắm, Vô Dược yên lặng cầm chăn che mặt mình lại, cô tựa hồ tưởng tượng được kết cục của mình sau khi thân thích đi rồi.

Cô không phải cố ý trêu chọc anh, cũng chỉ là đơn thuần muốn giúp anh giải quyết một chút. Nhưng giống như hoàn toàn ngược lại.

...

Lại qua mấy tháng trôi qua, Vô Dược rốt cuộc viết xong kịch bản, người cũng tìm được khoảng bảy tám phần.

Đồng thời bộ phim mà trước kia họ đóng cũng đã kết thúc, kỹ thuật diễn của Vô Dược chinh phục được một đám người, fans cũng càng ngày càng nhiều. Những người vốn định xem xong phim cô đóng để bôi đen cô, đều biến mất không thấy.

Thời điểm khi tập Hoa Hi và Mộ Ca chết kia chiếu xong, không ít người sôi nổi lên trên official website nhắn lại nói phải gửi lưỡi dao cho đạo diễn.

Còn có không ít người ở trên Weibo của hai người nhắn lại nói chúc bọn họ ở bên nhau hạnh phúc.

Còn có một số ít người nói là bị cảm động khóc.

Đông Phương Du Li liền cứ như vậy đóng một bộ phim liền hot, fans nhiều đến nỗi so nữ chủ còn hơn. Cũng không biết có phải nguyên nhân bởi vì Đoạn Vân Thần áp diễn hay không, chỉ cần là diễn cùng Đoạn Vân Thần, tựa hồ đều không thế nào tốt.

Bởi vậy trên mạng cũng có không ít người bôi đen. Còn có không ít người châm chọc cô ta muốn lấy ảnh hậu, lại hơn mười mấy hai mươi năm nữa đi.

Sau đó những người muốn xem bộ phim này, cơ hồ đều là nhảy sang nam nhị cùng nữ tam đi.

Cùng lúc đó, thân phận Đông Phương Du Li này tựa hồ bị người truyền đi ra ngoài. Cũng không biết người truyền tin này của cô ra ngoài có dụng ý gì?

Tựa hồ viết cô thập phần thê thảm giống như một đại tiểu thư cần người khác đồng tình vậy, nhưng lại không lúc nào là không châm chọc cô.

Lúc Vô Dược nhìn thấy cũng cảm thấy buồn cười cực kỳ, cái gì cũng chưa nói, chỉ là lên Weibo, đăng một bài mới.

Đông Phương tiên sinh, Đông Phương phu nhân tổng nói ông có con gái liền không thích vợ nữa, hiện giờ con gái của ông trở thành của nhà người khác, hy vọng bà sẽ không ghen tị nữa. @Đông Phương Chúc V [Thêm ảnh / Thêm ảnh / Thêm ảnh / Thêm ảnh / Thêm ảnh]

Ảnh mà Vô Dược thêm, tấm đầu tiên là khi Đông Phương Du Li mới sinh ra, Đông Phương Chúc thật cẩn thận đem cô ôm vào trong ngực.

Tấm thứ hai là khi còn nhỏ, Đông Phương Chúc bồi Đông Phương Du Li trong hoa viên chơi đùa.

Tấm thứ ba là khi học tiểu học, Đông Phương Chúc đưa cô đến trường học.

Tấm thứ tư là thời điểm Đông Phương Du Li tốt nghiệp, hình chụp ông mỉm cười đứng bên cạnh cô.

Một tấm cuối cùng là hai tờ giấy hôn thú đỏ rực.

Vô Dược mới vừa đăng lên không bao lâu, liền thấy Đông Phương phu nhân chia sẻ.

Nói hươu nói vượn, khi đó mẹ không vui chính là ba con tổng lại bắt cóc con đi. Rõ ràng con gái là mẹ sinh, con lại chỉ dán lấy ông ta, không để ý tới mẹ. Thật vất vả lắm mới trưởng thành không dính lấy ba con, lại có một nam nhân khác đem con đoạt đi rồi. [Ủy khuất]

Không bao lâu Đông Phương Chúc cũng trả lời lại: Vĩnh viễn là của nhà ba, chịu ủy khuất liền nói cho ba, ba giúp con đánh một trận trước.

Đoạn Vân Thần V trả lời Đông Phương Chúc V: Ba yên tâm đi, sẽ không có cơ hội này.

Vô Dược nhìn đến màn này, xoay người nhìn về một bên, Đoạn Vân Thần nhìn văn kiện, thời điểm đi qua phát hiện di động của anh vẫn còn đang mở ra.

Cô ôm anh, sau đó mở miệng: "Là của nhà anh, cho nên không thể khi dễ em nga!"

Đoạn Vân Thần buông văn kiện, sau đó đem cô ôm vào trong ngực, hơi hơi mở miệng, mở miệng trả lời nói: "Sẽ không, vĩnh viễn đều sẽ không khi dễ em."

16/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 193: [TG7] Diễn như nhân sinh (22)



🕺🏻Chương 193💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (22)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Khoảng thời gian Vô Dược muốn bắt đầu quay còn hơn nửa tháng nữa, diễn viên cơ hồ đều tìm đủ, cũng tìm một đạo diễn tương đối có uy vọng.

Rất nhiều diễn viên đều là người mới hoặc danh khí* cũng không phải rất lớn, nhưng mà hình tượng và kỹ thuật diễn đều là Vô Dược yêu cầu.

*Danh khí: Vừa có fandom đông đảo vừa có tiếng tăm trong giới giải trí.

Cô không cần lưu lượng* tiểu hoa*, rốt cuộc cô và Đoạn Vân Thần cũng đã có thể trở thành lưu lượng bảo đảm.

*Lưu lượng: Cụm từ dành riêng cho những minh tinh sở hữu cho mình lượng fan hâm mộ hùng hậu. Tiểu hoa: Dành cho nữ, Tiểu sinh: Dành cho nam.

*Chỗ này mình đoán tác giả muốn nói việc người xem phim chỉ để ngắm diễn viên (cả nam cả nữ), nhưng cho nguồn cung cấp chỉ là 'tiểu hoa' nên mình cũng không dám sửa.

Vô Dược nhìn đi nhìn lại kịch bản nhiều lần, kỳ thật cô rất có tin tưởng, nhưng không dám bảo đảm có việc ngoài ý muốn hay không.

Đoạn Vân Thần thấy Vô Dược một bên xem kịch bản không hề để ý đến tâm tư của anh, thần sắc trên mặt nhiều thêm phần tối tăm.

Vô Dược tựa hồ đã nhận ra lạnh lẽo, ngẩng đầu nhìn về phía anh, lại thấy anh biến trở về biểu tình đạm mạc, nhưng không thể không nhìn ra ủy khuất trong mắt anh.

Đoạn Vân Thần nhẹ nhàng mở miệng: "Li Li... Em mấy ngày nay đều không để ý tới anh."

Thật tức giận a! Anh muốn đem cô đè trên giường, đem cô lộng khóc, khiến cô chỉ có thể nhìn một mình anh. Khiến trong mắt trong lòng cô chỉ có một người là anh.

Vô Dược nhìn anh tựa hồ không có biến hóa quá lớn, nhưng mà trong lòng vẫn không nhịn được lộp bộp một tiếng. Trực giác nói cho cô, nếu cô còn không dỗ dành nam nhân nhà mình cho tốt, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Cô sợ tới mức nhanh ném kịch bản xuống, ngoan ngoãn đi đến bên cạnh anh. Vòng tay qua eo anh, ở trong ngực anh cọ cọ.

Đoạn Vân Thần thấy hành động của cô, môi vừa lòng giơ lên.

Anh đem cô bế lên chậm rãi hướng đến phòng tắm, Vô Dược đã quen anh ôm cô đi tắm. Ngoan ngoãn tùy ý anh.

Vô Dược ghé vào bên cạnh bể tắm, Đoạn Vân Thần ôn nhu giúp cô rửa sạch, khi tắm được một nửa, cô mơ mơ màng màng nghe được anh hỏi mình cái gì đó.

Vô Dược không nghe rõ trước đó anh hỏi cái gì, chỉ nghe được được ba chữ được hay không. Vì thế nhẹ nhàng lên tiếng: "Ân."

Giây tiếp theo cô cảm giác được người phía sau mình hưng phấn lên. Sau đó cô liền thật sự biến thành cá chết trong nước.

Đoạn Vân Thần ăn no thoả mãn lại lần nữa giúp Vô Dược rửa sạch một lần. Không có sai, câu anh vừa mới hỏi chính là: Chúng ta ở trong nước thử một lần được không?

Tắm gội xong Đoạn Vân Thần nhẹ nhàng ôm cô ngủ say, đặt lên trên giường. Con ngươi tối tăm rốt cuộc có vài phần vừa lòng.

Đầu lưỡi l**m mặt cô, âm thanh ôn nhu tất cả đều là tràn đầy lạnh lẽo: "Li Li ~ Em cũng không thể chọc anh tức giận nga? Bằng không anh cũng không biết bản thân sẽ làm ra việc gì đâu."

Nhìn Vô Dược hồi lâu, cuối cùng mới gắt gao ôm cô, nặng nề ngủ.

Thời điểm chờ anh hoàn toàn ngủ xong, Vô Dược mới khẽ meo meo mở mắt. Con ngươi có chút phức tạp, nhưng cuối cùng vẫn bình phục đi xuống, ở trong lòng ngực anh tìm cái vị trí thoải mái, sau đó tiếp tục ngủ.

——

Thời gian trôi qua thực mau, rốt cuộc tới thời điểm cô bắt đầu quay phim.

Kịch bản mới của cô là ngôn tình hiện đại. Nam chủ Tống Chân và nữ chủ Vạn Ngưng, đều lớn lên trong cô nhi viện, cùng loại máu hiếm lạ là nhóm máu gấu trúc*.

*Nhóm máu gấu trúc: Nhóm máu RH-.

Có lẽ là trời cao chú định duyên phận, nhóm máu hiếm thấy như vậy, thế nhưng lại đồng thời xuất hiện ở cùng một nơi. Bọn họ không phải anh em, nhưng lại là người thân cận nhất.

Bọn họ so với người trưởng thành càng cơ trí, càng bình tĩnh, càng thông minh. Khi còn nhỏ thì ở trong cô nhi viện, sau khi lớn lên ở trong trường học, bọn họ đều gắn bó tương trợ.

Hai người vẫn luôn vẫn luôn ở bên nhau, không có người thứ ba nào có thể chen vào tình cảm của bọn họ.

Bọn họ đã sớm ước định, về sau muốn ở bên nhau cả đời.

Sau khi lên đại học, nam chủ bỏ học không ngừng tìm công việc, tích lũy tài chính gây dựng sự nghiệp và cung cấp tiền cho nữ chủ đi học.

Nữ chủ đã từng muốn cùng anh cùng nhau, nhưng bị anh cự tuyệt. Cuối cùng cô chỉ có thể bất đắc dĩ nghe lời anh nói.

16/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 194: [TG7] Diễn như nhân sinh (23)



🕺🏻Chương 194💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (23)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Nam chủ tuy rằng là người có năng lực rất mạnh, nhưng rốt cuộc thế đơn lực mỏng. Cũng từng thất bại rất nhiều lần.

Ở thời điểm anh thất bại, nữ chủ vẫn luôn duy trì yên lặng ở bên cạnh anh, cổ vũ anh. Chưa bao giờ cùng anh nói qua việc gì phiền não.

Mặc dù là trong trường học có rất nhiều người theo đuổi, cô cũng chưa từng động tâm qua. Chưa bao giờ bị những cái nơi phồn hoa đó làm mờ đôi mắt.

Sau đó sự nghiệp nam chủ thành công, cô cũng tốt nghiệp. Hai người, cũng kết hôn. Vốn là hạnh phúc bắt đầu, lại cũng là ác mộng buông xuống.

Bọn họ vốn là tính toán hoàn thành mộng tưởng khi còn nhỏ, đến các nơi trên thế giới.

Nhưng hành trình vừa mới bắt đầu liền ra tai nạn xe cộ, nam chủ bị thương rất nặng, bởi vì mất máu quá nhiều, nhu cầu cấp bách cần truyền máu, nhưng lại bởi vì là nhóm máu đặc thù, bệnh viện tạm thiếu, nữ chủ liền chủ động truyền máu cho anh.

Bác sĩ nói cho cô, nếu thật sự muốn cung cấp đủ máu cần thiết cho anh, vậy thì cô sẽ chết.

Nữ chủ không hề sợ hãi, đối với bác sĩ nói: "Anh ấy sống là được."

Sau đó cô chết đi, anh lại còn sống.

Cuối cùng anh bước đi hoàn thành hành trình đi khắp nơi trên thế giới, nhưng bên người chỉ ôm một cái bình sứ.

Sau khi anh đi hết một lần những nơi mà hai người đã từng nói, liền về tới cô nhi viện khi còn nhỏ, cô nhi viện đã dời đi, hiện tại chỉ là một nơi hoang phế.

Anh liền nổi lên một ngọn lửa, nói với bình sứ trong lòng ngực: "Ngưng Ngưng, anh tới bồi em, anh đã hoàn thành tâm nguyện của chúng ta, về sau chúng ta sẽ không bao giờ tách ra. Anh sẽ vĩnh viễn bồi em."

Em không muốn nhìn anh chết, cho nên dùng sinh mệnh tới cứu anh. Em lại không hề biết sau khi em chết, anh làm sao có thể sống tốt được?

——

Thời điểm nghỉ ngơi, anh đột nhiên hỏi: "Nếu anh thật sự là Tống Chân trong đó, em là Vạn Ngưng, em sẽ hy sinh sinh mệnh của mình tới cứu anh không?"

Vô Dược lắc lắc đầu, sau đó trả lời: "Sẽ không."

Nghe được lời cô nói cả người và mặt Đoạn Vân Thần đều đen xuống, đem đầu chuyển hướng sang một bên, liền không nói chuyện nữa.

Vô Dược bị bộ dạng đáng yêu của anh chọc cười, nghe được tiếng cười của cô, anh quay đầu trừng mắt liếc nhìn cô một cái.

Vô Dược đem anh ôm chặt, sau đó mở miệng nói: "Em sao có thể nhẫn tâm để anh nhìn em chết? Nếu chú định là em phải chết, anh cũng sẽ chết, như vậy em tình nguyện em thống khổ nhìn anh chết đi, sau đó lại bồi anh. Cũng không muốn để anh so với em thống khổ nhiều hơn."

Nghe được lời cô nói, mặt Đoạn Vân Thần nhu hòa xuống. Sau đó mở miệng: "Li Li, anh thật sự rất yêu em."

Vô Dược hôn hôn gương mặt anh, trả lời nói: "Em cũng yêu anh như vậy, thực yêu thực yêu." So với trong tưởng tượng của anh còn nhiều hơn.

...

Hiệu ứng cắt ghép đều là Vô Dược chỉ đạo làm, lại còn dùng tích phân đổi đạo cụ đặc thù. Vì thế bộ điện ảnh này, hiệu ứng càng thêm tốt.

Cô rốt cuộc dùng tới cái kỹ năng thứ nhất của mình, trong phim có một phần đàn tấu dương cầm là do chính cô làm. Còn khiến cho thầy chỉ đạo âm nhạc kinh ngạc không thôi, còn hỏi cô có hứng thú tham gia thi đấu dương cầm hay vào giới dương cầm hay không.

Vô Dược dịu dàng nói xin thôi, cô vẫn là an tĩnh ở bên cạnh anh đi, vạn nhất anh một lời không hợp liền nổi điên, ai đều không dỗ được anh.

Ngoan ngoãn nghe lời, thuận theo anh mới là việc cô nên làm.

Vô Dược không biết lúc này đây có thể bắt được hay không, nhưng mà cô cũng không nghĩ muốn tiếp tục nữa. Bằng không anh khẳng định sẽ tức giận.

Lúc trước chỉ là đơn thuần nhàm chán vào cái công ty, kết quả thời điểm biết bọn họ là xuyên qua đến các thế giới hoàn thành nhiệm vụ, cô thực trực tiếp liền xin đi.

Ai có thể nghĩ đến cuối cùng còn có thể tìm được chân ái của mình? Cô yêu anh, ngoại trừ anh ai cũng không cần. Anh là của cô, mờ mịt vô thố, là hy vọng để mỗi lần xuyên qua từng thế giới, cũng là tín niệm.

16/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 195: [TG7] Diễn như nhân sinh (24)



🕺🏻Chương 195💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (24)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Một ngày bộ phim mới kia chiếu, Vô Dược và Đoạn Vân Thần trộm mua phiếu lẩn vào rạp chiếu phim.

Người xem rất nhiều, tươi cười đi vào, sau đó lại con mắt hồng đi ra.

Bộ điện ảnh này của cô đánh giá đặc biệt cao, phòng bán vé đánh vỡ kỷ lục mới. Vô Dược cũng vì vậy mà hoàn thành tâm nguyện của ký chủ.

Thời điểm cô và Đoạn Vân Thần tuyên bố tránh bóng, khán giả đều là không thể tưởng tượng được. Sôi nổi tỏ vẻ bảo hai người không cần đi.

Cũng không biết có phải vì cô đến hay không, rõ ràng còn không có làm cái gì, liền nhiễu loạn chủ tuyến cốt truyện. Nam chủ cuối cùng không có gặp nữ chủ, cho nên Hà Sương hỗn cũng không có tốt như trong nguyên kịch. Hơn nữa việc cô ta nhằm vào người mới không biết như thế nào liền thọc ra.

Có một lần khi cùng Đoạn Vân Thần nói chuyện phiếm, cô mới biết được thì ra là anh làm.

Nguyên nhân chính là lúc trước người truyền ra thân thế cô, chính là Hà Sương.

Nếu cô ta dám làm tổn thương Li Li của hắn, vậy phải chuẩn bị vạn kiếp bất phục.

...

Một ngày nào đó, Vô Dược đơn độc xuất ngoại, thời điểm đi ở trên đường, thiếu chút nữa bị người tạt axit. May mắn cô phản ứng nhanh liền tránh ra.

Đoạn Vân Thần tức đến điên rồi, phát động mọi thế lực của mình, tìm bằng được đầu sỏ gây tội, kết quả lại tra ra Hà Sương.

Anh sợ trên người cô dính vào hoặc là có di chứng gì, mang cô đến bệnh viện tiến hành kiểm tra toàn thân một lượt. Kết quả lại kiểm tra ra việc cô mang thai.

Đoạn Vân Thần ngây ngốc sững sờ rất lâu, tiếp theo liền nhăn mi lại. Xoay người hỏi cô: "Về sau có bảo bảo, có phải chỉ cần nó không cần anh hay không?"

Phụt ~ Anh đây là đang ghen với con của mình sao? Vô Dược lắc lắc đầu, mỉm cười trả lời: "Sẽ không, nếu anh sau này thật sự sợ hãi thì có thể mang cho mẹ nuôi dưỡng, dù sao bà ấy đặc biệt thích tiểu hài tử."

"Được." Đoạn Vân Thần nhẹ nhàng lên tiếng. Trong lòng tính toán sau khi sinh ra, liền đem con của mình ném cho mẹ vợ nuôi dưỡng.

Bảo bảo đáng thương, còn chưa sinh ra đã bị ba của mình ghét bỏ.

Vô Dược chỉ là thuận miệng như vậy, không nghĩ tới nam nhân nhà mình thế nhưng liền thật sự có ý tưởng này. Cô đối với việc này tỏ vẻ thập phần bất đắc dĩ, anh trước kia không phải như thế.

Thời điểm con sinh ra đại khái một hai tuổi. Anh xuất ngoại đi công tác, cô thấy nhàm chán, liền trở về Đông Phương gia.

Ôm con của mình đi dạo trong hoa viên. Trong lúc vô ý thấy một tấm poster rất cũ rất cũ.

Một chút ký ức đột nhiên hiện ra, khi đó cô mới hai tuổi, một nữ hài tử cái gì cũng đều không hiểu. Bị một tiểu ca ca rất đẹp tới nhà cô, ôm đi.

Kỳ thật cũng không xem như là bị cái tiểu ca ca kia ôm đi, là Đông Phương Du Li còn nhỏ cảm thấy người ta rất đẹp, cho nên dù chân ngắn nhỏ nhắn cũng theo người ta đi rồi.

Vẫn là sau khi đến hoa viên, Đoạn Vân Thần mới phát hiện tiểu cô nương theo sau lưng mình.

Nhìn đứa nhỏ nhuyễn manh đáng yêu như vậy, anh cảm thấy chơi thật vui, liền đem cô bế lên.

Đông Phương Du Li nhân cơ hội dựa vào gương mặt anh, trộm hôn một cái. Sau đó nói: "Tiểu ca ca, tiểu ca ca, anh lớn lên thật là đẹp mắt."

Đoạn Vân Thần hơi hơi mỉm cười, tựa hồ bị lời cô nói lấy lòng rồi.

Bồi cô chơi một hồi, sau khi xoay người, liền thấy trong tay cô cầm một tấm poster.

Tấm poster là ảnh nam minh tinh đang hot khi đó, tiểu cô nương tựa hồ xem đến ngây người. Thời điểm phát hiện anh trở về, lộ ra một cái mỉm cười ngọt ngào. Âm thanh nhẹ nhàng mềm mại mở miệng: "Tiểu ca ca, tiểu ca ca, anh mau xem, anh mau xem, cái đại ca ca này cũng thật đẹp nha."

Đoạn Vân Thần nghe được lời cô nói, khuôn mặt nhỏ có chút đen, sau đó mở miệng hỏi: "Hắn đẹp hay là anh đẹp?"

16/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 196: [TG7] Diễn như nhân sinh (25)



🕺🏻Chương 196💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (25)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Đứa trẻ hai tuổi đương nhiên là sẽ không cố ý lấy lòng người khác, hay là nói dối. Nhìn poster vài lần, lại nhìn anh vài lần.

Mày nhăn lại, sau đó mở miệng nói: "Em cảm thấy đẹp giống nhau."

Anh tận lực bảo trì ôn hòa tươi cười của mình, nhẹ nhàng mở miệng hỏi: "Nếu chỉ có thể chọn một người, Li Li sẽ cảm thấy ai đẹp hơn một chút?"

Biểu tình Đông Phương Du Li nhíu lại, tựa hồ thực khó xử, nhược nhược mở miệng: "Chỉ có thể chọn một người sao?"

Đoạn Vân Thần gật gật đầu, trả lời nói: "Đúng vậy."

Đông Phương Du Li suy nghĩ thật lâu, cuối cùng mở miệng nói: "Nếu người trên tờ giấy này biến thành tiểu ca ca, thì Li Li không cần chọn nữa."

Đoạn Vân Thần cúi đầu nhìn tấm poster kia, sau đó suy tư thật lâu, yên lặng ra một quyết định.

Đông Phương Du Li giơ poster, mỉm cười mở miệng nói: "Em về sau muốn tiểu ca ca trên tờ giấy này làm ông xã của em."

Đoạn Vân Thần mặt đen xuống, cái quyết định kia tựa hồ càng nặng thêm. Anh nhìn cô một hồi lâu, sau đó hỏi: "Em biết ông xã là có ý gì không?"

Đông Phương Du Li nghi hoặc nhìn thoáng qua anh, sau đó mở miệng: "Ma ma nói ba ba là ông xã của mẹ, cho nên bọn họ liền sẽ vẫn luôn vẫn luôn ở bên nhau. Tiểu ca ca về sau trở thành ông xã của em, chúng ta cũng có thể vẫn luôn vẫn luôn ở bên nhau."

Đoạn Vân Thần hôn lên khuôn mặt mũm mĩm của cô một cái, sau đó trả lời: "Ân, về sau chúng ta cũng có thể vĩnh viễn vĩnh viễn ở bên nhau."

...

Đoạn ký ức này đến quá đột ngột, khiến Vô Dược có chút trở tay không kịp.

Thời điểm xoay người đã thấy một nam nhân ôm đứa trẻ ở phía sau mình.

Vô Dược mỉm cười ném poster trong tay xuống, sau đó trở về bên cạnh anh. Nhẹ nhàng mà hỏi: "Anh đến đây từ lúc nào? Sao lại không nói với em một tiếng?"

Anh trả lời: "Thời điểm đến sân bay thấy em nhắn tin cho anh. Cho nên anh trực tiếp sửa lại vé máy bay tới nơi này."

Cô ôm con trai xuống dưới, xoa xoa đầu của nó, nói với nó: "Ngoan, đi tìm bà ngoại chơi."

Nam hài tử xinh đẹp ngoan ngoãn gật gật đầu, sau đó ngoan ngoãn trở về phòng ở.

Cô ôm lấy đầu anh, sau đó hỏi: "Mệt sao?"

Anh đem cô ôm chặt sau đó trả lời nói: "Mệt, nhưng sau khi nhìn thấy em liền không mệt."

Không có em ở bên cạnh, sao có thể không mệt?

Vô Dược ngẩng đầu nhìn anh, sau đó mở miệng nói: "Anh trở thành ông xã của em, tiểu ca ca, chúng ta sẽ vẫn luôn vẫn luôn ở bên nhau."

Đoạn Vân Thần ngẩn người, sau đó mở miệng: "Em đều nhớ ra rồi?"

Vô Dược gật gật đầu, sau đó trả lời nói: "Thực xin lỗi, để anh đợi lâu."

Thực xin lỗi! Anh chờ em lâu như vậy, em thế nhưng lại quên anh.

Đoạn Vân Thần gắt gao ôm cô không có mở miệng, qua hồi lâu mới trả lời nói: "Em ở bên cạnh anh thì tốt rồi."

Anh tha thứ em, đã quên anh. Tha thứ em, lâu như vậy mới đến bên cạnh anh. Chỉ cần về sau không bao giờ quên anh, rời khỏi anh vậy là tốt rồi.

Vô Dược nắm tay anh, sau đó mở miệng nói: "Em sẽ không bao giờ buông ra, mong anh cũng không được buông ra."

Anh gật gật đầu trả lời: "Sẽ không buông ra." Vĩnh viễn đều sẽ không buông ra.

Anh yêu em, vĩnh viễn cũng không muốn buông ra.

Thời điểm anh hơn bốn mươi tuổi, đem công tác gì đó toàn bộ đều vứt bỏ rồi. Đem mấy thứ này đều cho con của mình. Sau đó mang theo cô đi du lịch thế giới.

Vô Dược so với anh vẫn là rời đi trước, sau khi thấy cô nhắm mắt lại, anh cũng chậm rãi nhắm mắt lại. Có lẽ bởi vì cái lời nói kia của cô, cho nên anh kiên trì không đi trước mặt cô.

——

1. Bởi vì anh yêu em, cho nên mới muốn vẫn luôn vẫn luôn cùng em ở bên nhau.

2. Bởi vì anh yêu em, cho nên không muốn để em nhận thống khổ khi mất đi anh.

3. Bởi vì anh yêu em, cho nên mặc kệ là bên ngoài hay mặt đen bên trong đều chỉ có em.

~ Đoạn Vân Thần ~

16/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 197: [TG7] Phiên ngoại Thế giới chân thật



🕺🏻Chương 197💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (Phiên ngoại)🍀🍀

Edit: Thuần An

... full thế giới thì sao???

Tui chiều mấy nàng quá mà... Còn không mau thả sao⭐⭐

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Trong văn phòng to lại là một mảnh hỗn độn, cơ hồ mọi đồ vật có thể quăng ngã đều bị anh ném trên mặt đất.

Trong đầu Đoạn Vân Thần chỉ có một ý niệm: Cô đào hôn! Cô thế nhưng lại đào hôn!

Thời điểm khi anh gặp lại cô, cô ở trong một đoàn phim diễn một vai phụ.

Anh sai người điều tra tình huống của cô một chút, phát hiện cô sắp thập phần không xong.

Anh biết có người nhằm vào cô nhưng cũng không trợ giúp, ngược lại trợ Trụ vi ngược*. Chính là hy vọng cô có thể trở về nhà, ngoan ngoãn cùng anh kết hôn.

*Trợ Trụ vi ngược: Giúp vua Trụ làm điều ác.

Nhưng mà, mặc kệ anh làm như thế nào. Mặc kệ tình cảnh cô nghèo túng nhiều thế nào, cô cũng không hề xúc động về nhà.

Anh bị cô tức điên rồi, cho nên rõ ràng biết có người cố ý hãm hại cô, anh đều không ngăn cản.

Một ngày cô sảy ra tai nạn xe cộ kia anh bảo người tới an bài tốt, đem cô đổi đi. Hơn nữa tiêm thuốc vào người cô khiến cô mất đi ký ức.

Nhìn cô ngoan ngoãn trong lòng ngực anh, anh vừa lòng cười.

Từ khi cô còn nhỏ, liền vào tâm anh. Cô chớp mắt cướp đi ánh mắt của anh. Cái câu nói mà tiểu cô nương đó nói về sau muốn anh làm ông xã của cô, trở thành mục đích duy nhất của anh nhiều năm từ trước tới nay như vậy.

Tâm bởi vì cô mà nhảy lên, mệnh bởi vì cô mà tồn tại.

——

Đông Phương Du Li cầm trong tay nghi hoặc nhìn anh, sau đó nhu nhu nói: "Đây là Thần Thần sao?"

Đoạn Vân Thần từ poster trong tay cô thấy qua bản thân, cọ cọ gương mặt cô, cuối cùng mới trả lời: "Ân, là anh."

Đông Phương Du Li treo vẻ tươi cười vừa lòng, nhón mũi chân, ngoan ngoãn hôn hôn cánh môi anh, sau đó mới nói: "Thần Thần thật là đẹp mắt, là người đẹp nhất em đã thấy."

Đoạn Vân Thần chế trụ cái ót cô, chậm rãi hôn lên đi, sau một hồi mở miệng nói: "Li Li cũng đẹp."

Cô là sinh linh mỹ lệ nhất anh gặp qua, là sự tồn tại đặc biệt nhất trên thế giới.

Sau khi Đông Phương Du Li nghe được lời anh nói, gương mặt hoàn toàn đỏ lên. Thẹn thùng đem chính mình chôn trong lòng ngực anh.

Đoạn Vân Thần sủng nịch xoa xoa đầu cô, đôi mắt đen ngoài ôn nhu còn có bệnh trạng tràn đầy điên cuồng.

Anh khiến cô quên hết thảy mọi thứ, biến trở về bộ dạng trẻ con mới sinh, nói chuyện, hành động, suy nghĩ, đây hết thảy đều là bắt đầu học tập lại.

Anh biết cô thực thông minh, cho nên sẽ không để cô học quá nhiều, chưa bao giờ để cô tiếp xúc với loại đồ vật gọi là quan hệ thân nhân này.

Thậm chí rất nhiều thời điểm anh không muốn để cô học tập, khiến cô có thói quen tính ỷ lại anh, thẳng đến vĩnh viễn cũng không rời khỏi anh.

...

Đoạn Vân Thần nhìn cô mặc áo cưới màu trắng, đẹp đến tựa như thiên sứ lầm lạc xuống thế gian. Anh vui vẻ ôm cô, vừa lòng nói: "Li Li, thật xinh đẹp. Li Li rốt cuộc là của anh."

Khuôn mặt nhỏ của Đông Phương Du Li hồng đỏ, ngây ngốc nhìn anh một hồi lâu mới hơi hơi mở miệng, nhẹ nhàng phun ra: "Thần Thần cũng đẹp, Thần Thần đẹp nhất."

Đoạn Vân Thần mỉm cười, chậm rãi dỗ dành đến: "Về sau Li Li phải gọi anh là ông xã nga!"

Đông Phương Du Li nghi hoặc nhìn anh sau đó hỏi: "Ông xã là cái gì a?"

Đoạn Vân Thần nhẹ nhàng mở miệng: "Ông xã chính là người em yêu nhất, em gọi anh là ông xã chúng ta mới có thể vĩnh viễn ở bên nhau."

"Nga!" Đông Phương Du Li nga một tiếng, sau đó trả lời: "Em muốn gọi Thần Thần là ông xã, chúng ta sẽ vĩnh viễn ở bên nhau."

Đoạn Vân Thần không muốn có con cái, bởi vì anh không muốn có người cùng anh chia sẻ cô, cô chỉ có thể là của một mình anh, ai cũng không thể cướp đi.

Anh đem cô bảo hộ rất khá, ngoại trừ anh không có ai biết vợ của anh là Đông Phương Du Li. Cũng không có người nào biết anh có một người vợ.

Đông Phương Du Li đến chết cũng không nhớ lại chuyện cũ của mình, nhưng mà cô cả đời này vẫn sống thật sự vui vẻ thực vui vẻ.

16/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 198: [TG8] Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (1)



👸🏻Chương 198🤴🏻

🌺🌺Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (1)🌺🌺

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Tiếng gió lạnh thấu xương, tường thành ngăn cách những linh hồn còn sót lại. Giọng nói của những người lính vang lên trong chiến tranh tháng ba.

Khi Vô Dược xuyên vào trong người Phong Hoa Nguyệt, đúng lúc nàng xuất chinh hai năm, cũng là lúc một trận chiến cuối cùng.

Trong nguyên kịch, một trận chiến này Phong Hoa Nguyệt khó khăn lắm mới thắng, nhưng bởi vì Vô Dược đến cho nên thắng nhẹ nhàng hơn mà thôi.

Đừng nghĩ nhiều, nơi này là thế giới nữ tôn, cho nên hết thảy đều lấy nữ nhân là chủ.

Mà thân phận của Vô Dược ở thế giới này chính là Đại tướng quân nhất phẩm - Phong Hoa Nguyệt.

Nhiệm vụ thế giới này có thể nói là đơn giản, nhưng cũng có thể nói là khó.

[Nhiệm vụ một, cứu vớt nam thần Mạch Cẩn Thư. Nhiệm vụ hai, hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ.]

[Nội dung nhiệm vụ: Một, bảo vệ Mạch Cẩn Thư thật tốt, sủng hắn tận xương. Hai, bảo hộ Phượng Hoa quốc, bảo hộ Mạch Cẩn Thư.]

Mà cốt truyện...

Nguyên cốt truyện là cái dạng này:

Phong Hoa Nguyệt sinh ra trong gia đình làm quan, qua nhiều thế hệ đều hiến thân vì Phượng Hoa quốc. Mà Phong Hoa Nguyệt từ nhỏ đã tinh thông tài nghệ càng sâu, mới mười sáu đã thành Đại tướng quân nhất phẩm Phượng Hoa quốc. Mười bảy liền cưới Mạch Cẩn Thư đệ đệ ruột thịt của Đế quân Phượng Hoa quốc Tưởng Thiên Tuyết. (Thế hệ ở Phượng Hoa quốc đều là nữ tử theo họ mẹ, nam tử theo họ cha.)

Vốn dĩ tiền đồ của Phong Hoa Nguyệt một mảnh quang vinh, liền bởi vì thích sai người, cho nên rơi vào một kết cục khắc chết tha hương.

Dựa theo đường cũ người Phong Hoa Nguyệt thích chính là nam chủ Thẩm Triều. Khi còn nhỏ Phong Hoa Nguyệt xuất ngoại học tập, vô tình cứu giúp Thẩm Triều rồi cùng hắn ở chung mấy tháng, cuối cùng trở thành nốt chu sa, bạch nguyệt quang của nàng.

Sau khi lớn lên vất vả lắm mới gặp lại hắn một lần, nhưng một thánh chỉ lệnh nàng cưới hoàng tử Mạch Cẩn Thư. Nàng không thể kháng chỉ, lại không muốn phụ người mình yêu, cho nên đêm động phòng hoa chúc cũng không cùng Mạch Cẩn Thư phát sinh quan hệ.

Cũng vừa vặn thành thân bất quá ba ngày, biên cảnh có quân địch tới đánh, nàng liền lĩnh quân rời đi, vừa đi chính là hai năm.

Một trận chiến này chỉ mang đến hoà bình ngắn ngủi, chiến tranh chân chính đang bình tĩnh dưới mạch nước ngầm bắt đầu khởi động.

Bởi vì nữ chủ Văn Ninh chính là Thân vương biệt quốc, khi đang bí mật đến Thành đô Phượng Hoa quốc, trộm tiến vào hoa lâu lớn nhất liền gặp ngay hoa khôi lúc đó Thẩm Triều.

Lúc này nổi lên tâm tư nghiền ngẫm, đùa giỡn Thẩm Triều, sau đó lại càng cảm thấy hắn đáng yêu, dần dà Thẩm Triều cũng mạc danh đối Văn Ninh động tâm.

Ở nữ tôn quốc, khi một nam nhân yêu một nữ nhân, vậy thì cả đời này đều tôn trọng nàng, không hề có tôn nghiêm mà thích nàng. Vĩnh viễn đều sẽ không thay lòng.

Từ sau khi Thẩm Triều vô pháp tự kềm chế thích Văn Ninh, âm mưu chính thức bắt đầu rồi.

Sau khi Văn Ninh biết Phong Hoa Nguyệt thích Thẩm Triều, bắt đầu để Thẩm Triều tiếp cận Phong Hoa Nguyệt.

Phong Hoa Nguyệt không biết bọn họ đã thông đồng, không hề phòng bị để Thẩm Triều gần mình.

Cuối cùng bị hắn đánh cắp rất nhiều cơ mật trong quân đội, cũng dẫn đến chiến tranh giữa hai nước.

Mà chiến thuật của bọn họ cũng bị Thẩm Triều đánh cắp, đến nỗi Phượng Hoa quốc đánh trận nào thua trận đó, tổn thất nghiêm trọng.

Chờ thời điểm Phong Hoa Nguyệt phản ứng lại đã muộn rồi, rốt cuộc vô lực xoay chuyển trời đất.

Cuối cùng Phong Hoa Nguyệt chết ở trên chiến trường, mà sau khi biết nàng rời đi Mạch Cẩn Thư cũng lựa chọn tự sát.

Phượng Hoa dù chưa diệt quốc nhưng tổn thất quá lớn, trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều chiến sự đều không có xử lý được, từ địa vị là đại quốc lớn nhất lại rơi xuống đến gần thấp nhất.

Mà nam chủ được nữ chủ mang về quốc gia của mình, làm Thân vương phu.

Nhưng mà đây là thế giới nữ tôn, Văn Ninh đương nhiên là không có khả năng chỉ có một mình Thẩm Triều, sau này Thẩm Triều cùng hậu viện của Văn Ninh triển khai chiến tranh.

Tuy rằng hắn thắng ổn định ở vị trí Thân vương phu, nhưng mà thời gian lâu rồi Văn Ninh cũng không còn thích hắn bao nhiêu. Cuối cùng vẫn là bình bình đạm đạm chết ở hậu viện.

Nam nữ chủ đều không có tan vỡ, bất quá, Thiên Đạo không thích kết cục của bọn họ cho nên thay đổi người khác, nhiệm vụ che giấu của Vô Dược chính là khiến khí vận của nam nữ chủ biến mất.

20/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 199: [TG8] Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (2)



👸🏻Chương 199🤴🏻

🌺🌺Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (2)🌺🌺

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Tĩnh Dạ mở miệng nói: Ký chủ xem trước tư liệu của Phong Hoa Nguyệt đi.

Tên: Phong Hoa Nguyệt

Tuổi: 19

Thân cao: 177

Khí chất: 89 (100 mãn phân)

Dung mạo: 87 (100 mãn phân)

Tài hoa: 90 (100 mãn phân)

Thể chất: 85 (100 mãn phân)

Công lược kỹ năng: Dương cầm đàn tấu, cung tâm kế, võ thuật, sơ cấp pháp thuật ( phi thế giới huyền huyễn không thể dùng ), học bá đại não, quân vương chi đạo, lĩnh quân chi thuật

Công lược Thần Khí: Huyết thề

Tĩnh Dạ mỉm cười nói: Ký chủ, bởi vì cô biểu hiện rất tốt cho nên thế giới này cho cô một nam thần đầy giá trị yêu thích, không cần công lược nam thần nữa, cho nên cố lên nha.

Vô Dược liền ha hả, cô mới không tin hệ thống có lòng tốt như vậy, không chừng còn có cái hố gì đó chờ cô nhảy đâu!

...

Ngựa chậm rãi bước vào Thành đô, các bá tánh đều đang nghênh đón, nhưng mà Vô Dược để ý nhất chính là nam nhân ở cuối.

Trên người nọ mặc hồng y, khiến cho khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành của hắn càng thêm mỹ diễm. Trong tay cầm một chiếc dù giấy, thân ảnh mảnh khảnh tựa hồ bị gió thổi qua một cái liền đổ.

Người được mặc hồng y ở Phượng Hoa quốc chỉ có hai loại một người là chính phu. Một người... Là hoa khôi thanh lâu.

Tuy rằng đều là hồng y, Mạch Cẩn Thư lại mặc ra một loại cao nhã tôn quý, yêu đẹp tuyệt trần. Mà Thẩm Triều mặc đẹp thì đẹp, nhưng luôn có một loại cảm giác diễm tục. So với Mạch Cẩn Thư không biết kém bao nhiêu lần.

Vô Dược thiệt tình cảm thấy Phong Hoa Nguyệt là người mắt mù.

Vô Dược nhẹ nhàng nhảy xuống ngựa, chậm rãi đi qua Thẩm Triều đang đứng trước mặt, bước đến đối diện với Mạch Cẩn Thư.

Mạch Cẩn Thư không nghĩ tới nàng thế nhưng lại hướng chính mình mà đến, hơi hơi sửng sốt một chút, sau đó lộ ra một nụ cười nhợt nhạt, vốn dĩ khuôn mặt ốm yếu, liền càng thêm vẻ mảnh mai. Giọng nói của hắn có chút nhược nhược mở miệng: "Thê quân..."

Trong lòng Vô Dược chỉ có một cái ý tưởng như vầy: Thật muốn khi dễ hắn...

Nhưng nàng vẫn muốn duy trì tính cách cao lãnh, nhận lấy áo choàng từ tiểu thị bên cạnh, giúp hắn mặc vào, mới nhàn nhạt mở miệng: "Trời lạnh như vậy còn ra không sợ bị bệnh."

Bởi vì biểu tình Vô Dược không rõ hắn cho rằng nàng không vui, vội vàng cúi đầu, con ngươi ảm đạm đi xuống, tựa hồ có chút khẩn trương nói: "Thê quân chớ có tức giận... Sau này... Sau này Cẩn Thư không như vậy là được..."

Quốc gia nữ tôn nam nhân so với nữ nhân đều là kiểu thấp bé mảnh mai, tuy rằng Mạch Cẩn Thư cơ hồ cao ngang Phong Hoa Nguyệt, nhưng thoạt nhìn nhu nhược hơn nhiều.

Vô Dược một tay đem hắn bế lên, sau đó nói với tiểu thị bên cạnh: "Hồi phủ."

Mà một bên Phó tướng mê mang nhìn Quân sư, tựa hồ không biết hẳn là nên làm như thế nào.

Quân sư cười cười, sau đó nói: "Tướng quân cùng Hoàng tử điện hạ tách ra lâu ngày, chúng ta liền không quấy rầy. Phục mệnh đi về báo với Bệ hạ trước, Bệ hạ yêu thương Hoàng tử điện hạ như vậy tất nhiên sẽ cao hứng."

Khi Vô Dược đem hắn bế lên, hắn vẫn thực khiếp sợ. Nhưng cái gì cũng chưa nói, ngoan ngoãn ngốc trong lòng ngực nàng, mê luyến trong con ngươi càng sâu.

Thê quân... Ta thật sự rất vui vẻ, lâu như vậy tới nay, chúng ta vẫn là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật như vậy. Thê quân... Làm sao bây giờ? Ta giống như càng ngày càng yêu nàng. Trong lòng ngực thê quân thật ấm áp, ta không bao giờ muốn chia sẻ với người khác.

Thẩm Triều nhìn thân ảnh bọn họ rời đi, tay đặt ở bên cạnh người bất giác nắm chặt, tựa hồ không thể tin được Phong Hoa Nguyệt vậy mà lại đối xử với hắn như vậy.

...

Sau khi Vô Dược ôm hắn về nhà, bảo hạ nhân chăm sóc hắn thật tốt, sau đó liền rời đi, một lần rời đi này lại đi mất vài ngày.

Mạch Cẩn Thư vốn tưởng rằng nàng thay đổi, sau khi thấy nàng lại khôi phục nguyên dạng, sắc mặt cứng một hồi lâu.

20/01/2021
 
Back
Top Bottom