Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch (Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!

(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 170: [TG6] Quyền khuynh thiên hạ (28)



🤴🏻Chương 170👸🏻

🍀🍀Quyền khuynh thiên hạ: Bệnh kiều đệ đệ, quá triền ta (28)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Vô Dược tựa hồ cảm giác được hắn tức giận, nghi hoặc hỏi: "Làm sao vậy?"

Con ngươi Quân Mặc Nhiễm mang theo chút tối tăm, khóe môi gợi lên tựa hồ treo một ít nguy hiểm, thưa dạ mở miệng: "Thanh Thanh, nàng có biết một khắc kia thấy nàng ngã vào vũng máu, ta có bao nhiêu tức giận không? Nàng..."

"Đợi một lát!" Vô Dược đánh gãy lời tiếp theo muốn nói, tràn đầy nghi hoặc nhìn hắn: "Chàng không nhận được tin ta viết cho chàng sao?"

"Ân? Tin gì?" Mi Quân Mặc Nhiễm nhăn lại, nghi hoặc hỏi đến.

Vô Dược bị hắn làm cho có chút dở khóc dở cười. Cảm thấy hắn chơi tự sát là bởi vì không có nhìn thấy lá thư kia của nàng. Cũng không biết là tức đến điên rồi, hay là bị cười chết, lời nói ra đều đứt quãng: "Chàng... Chàng chẳng lẽ là muốn tức chết ta. Chàng có biết... Chàng có biết ta đã đem mọi thứ an bày đều viết trong lá thư kia không, ta vốn sợ chàng lo lắng, mới nói cho chàng."

Quân Mặc Nhiễm phản ứng lại, hắn lúc trước nghĩ đây là thư tình mà nàng viết cho hắn, dù sao nàng nói chỉ cho phép một mình hắn xem, kết quả không phải là thư tình gì đó, mà là kế hoạch của nàng.

Thời điểm cho rằng cái kia là thư tình, hắn tính toán sau khi kết thúc những việc đó mới xem. Kết quả... Hắn cũng bị mình ngốc muốn khóc.

Nghĩ vậy, tay hắn ôm nàng không khỏi buộc chặt. Còn may, còn may, hắn thiếu chút nữa liền mất đi nàng.

Vô Dược hôn hôn trán hắn, sau đó mới nói: "Không có việc gì, không có việc gì, đều đã qua."

"Ân." Hắn ngoan ngoãn ứng thanh.

...

Hắn rốt cuộc ngồi lên vị trí nàng vì hắn trù tính, các vị đại thần đều không muốn tham sự những chính sách của tân nhiệm bệ hạ, xử lý sự tình khẳng định thực không hài lòng. Nhưng không nghĩ tới, so với tiên hoàng (Quân Cửu Thanh/Vô Dược) càng thuận buồm xuôi gió.

Quân Mặc Nhiễm đem nàng ôm trong lòng ngực, ôn nhu hôn nàng, nhẹ giọng mở miệng nói: "Thanh Thanh, chúng ta rốt cuộc có thể quang minh chính đại ở bên nhau."

Vô Dược còn ôm cổ hắn, con ngươi nhiều vài phần ý cười, trả lời nói: "Ân."

...

Tân hoàng tiền nhiệm không bao lâu, liền lập hậu, nghe người ta nói tân hoàng hậu mỹ lệ thông tuệ so với tiên hoàng có vài phần tương tự?

Đương nhiên đây chỉ là tin vỉa hè, đến nỗi phải chân tướng kia hay không cũng chỉ có đương sự mới biết được.

Khi Thiếu Sơ nhìn mỹ nhân trước mắt, tựa hồ còn có một ít không thể tin được. Âm thanh có chút kích động lên: "Ngươi! Ngươi không có việc gì!"

Vô Dược cười cười, sau đó trả lời: "Đúng vậy ca ca, ta không có việc gì, ngươi vui vẻ không?"

Khi Thiếu Sơ ngẩn người, sau đó càng kích động. Lộ ra cái mỉm cười vui sướng, vui vẻ đáp: "Vui vẻ, thực vui vẻ!"

Qua hồi lâu mới phản ứng lại, sau đó nói: "Ngươi đều biết a."

Vô Dược gật gật đầu, sau đó mở miệng: "Xin lỗi ca ca..."

Khi Thiếu Sơ lắc lắc đầu, sau đó trả lời: "Không có gì."

...

Vô Dược đang trên đường trở về, gặp nữ chủ, nhưng tựa hồ nàng ta so với khoảng thời gian trước gặp được thực không giống nhau.

Vô Dược lắc lắc đầu ném đi nghi hoặc của mình, sau đó liền hồi cung.

...

Bất tri bất giác vài thập niên đi qua, cũng không biết nguyên nhân gì thân thể Quân Mặc Nhiễm càng ngày càng kém.

Vô Dược nhìn khuôn mặt càng ngày càng gầy ốm, tràn đầy đau lòng.

Quân Mặc Nhiễm rót cho nàng và bản thân một ly trà, sau đó mỉm cười: "Thanh Thanh nếm thử đi, nàng không phải nói đã lâu không uống qua trà ta pha sao?"

Vô Dược cầm lấy trà, không chút do dự liền uống xuống. Quân Mặc Nhiễm ý cười càng sâu, cũng cúi đầu uống trà trong tay mình.

Hắn nắm tay nàng chậm rãi hướng giường đi: "Thanh Thanh mệt không, chúng ta ngủ đi."

"Được!" Vô Dược ôn nhu cười, năm tháng ở trên mặt nàng khắc lên vết thương. Nhưng trong mắt hắn, vẫn như cũ xinh đẹp như vậy.

Hắn vẫn luôn nhìn nàng, thẳng đến khi không cảm giác được hô hấp của nàng, mới chậm rãi nhắm mắt lại, nhẹ giọng lẩm bẩm: "Thanh Thanh, ta yêu nàng, yêu nàng nhất."

——

Từ khi ta sinh ra, người vẫn luôn bầu bạn bên cạnh ta là nàng, nàng bồi ta sống nửa đời người, ta cũng muốn bồi nàng nửa đời sau.

Ta yêu nàng, siêu thoát hết thảy, mỗi khi nhìn thấy nàng, liền không khống chế được muốn thân cận nàng. Mỗi khi đêm khuya bồi hồi, liền phát điên nhớ tới nàng.

Xin tha thứ cho ta ích kỷ, ở trên đường hoàng tuyền ta cũng muốn có nàng bồi.

~ Quân Mặc Nhiễm ~

01/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 171: [TG6] Phiên ngoại Cốt truyện chân thật



🤴🏻Chương 171👸🏻

🍀🍀Quyền khuynh thiên hạ: Bệnh kiều đệ đệ, quá triền ta (Phiên ngoại)🍀🍀

Edit: Thuần An

Chương này mình không biết nên để "Quân Cửu Thanh" là hoàng huynh hay hoàng tỷ, không biết nên để hắn hay là nàng.

Mình để nguyên trong bản dịch nha!!!

Nếu mọi người muốn đổi thì có thể bình luận ý kiến để mình xem xét rồi sửa lại.

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Quân Mặc Nhiễm:

Ta sinh ra không bao lâu, mẫu hậu của ta liền ly thế. Người vẫn luôn bồi bên cạnh ta chỉ có hoàng huynh của ta.

Hoàng huynh của ta thực thông minh, cũng thực ôn nhu, rất đẹp. Nàng đối ta đặc biệt hảo, chỉ cần ta muốn nàng chưa từng cự tuyệt qua.

Thời điểm ta đối với hoàng huynh của ta có ấn tượng đó là khi hai tuổi, hai tuổi ta còn chưa học được cách đi. Là nàng sáu tuổi, nắm tay ta ở Ngự Hoa Viên, chậm rãi từng bước đi một bước, không kêu mệt cũng không chán ghét.

Khi bốn tuổi, ta mới vào học đường, bị hài tử của đại thần khi dễ. Là nàng giúp ta đánh bọn họ một trận.

Khi tám tuổi, phụ hoàng ly thế, một mình nàng chiếu cố ta. Một ngày kia ta cùng Tiểu công tử Thương Lam gia đã xảy ra cãi nhau, rơi xuống nước.

Nàng không ngủ không nghỉ chiếu cố ta, sau khi ta tỉnh lại cũng không trách cứ ta. Chỉ là nhẹ nhàng ôm ta nói: "Nhiễm Nhiễm, đệ biết không? Đệ chỉ có trở nên cường đại, mới có thể trả thù thật tốt những người từng khi dễ đệ."

Sau khi ta trưởng thành hơn một chút, mới biết được ngày nàng bồi ta học đi khi ta hai tuổi kia, là ngày đầu tiên khảo thí nhập Thái Học phủ.

Nhưng bởi vì bồi ta học đi, nàng không có đi, sau lại bị phụ hoàng phạt quỳ một ngày.

Khi bốn tuổi giúp ta đánh nhau kia, đắc tội không ít đại thần, sau đó nàng thân là Thái tử, bị không ít đại thần buộc tội, nói nàng thân là Thái tử lại không biết nặng nhẹ như vậy.

Tám tuổi bởi vì ta, chính thức cùng Thương Lam gia tộc kéo chiến tranh. Khiến địa vị của nàng ở trong triều đình, càng ngày lại càng khó khăn.

Khi ta bắt đầu mười tuổi, ta liền bồi dưỡng thế lực của mình.

Nhưng mà, nàng cũng chậm rãi nắm giữ quyền to, tựa hồ việc ta bồi dưỡng thế lực đối với nàng cũng không có trợ giúp quá lớn.

Thời điểm ta mười sáu tuổi, nàng đột nhiên mở miệng nói: "Nhiễm Nhiễm, đệ trưởng thành. Cái vị trí kia ta hẳn nên trả lại cho đệ."

Ta đột nhiên luống cuống, không biết lý giải, cũng không thể lý giải ý tứ của nàng.

Nhìn khuôn mặt nghi hoặc của ta, nàng nhẹ nhàng giải thích nói: "Từ khi đệ sinh ra, ta cùng phụ hoàng liền quyết định đem giang sơn này tặng cho đệ. Đệ mới nên là chủ chân của mảnh giang sơn này."

Một cỗ cảm xúc sợ hãi chiếm đầy trái tim ta, ta tổng cảm thấy nàng sẽ rời khỏi ta. Ta không thể tiếp thu việc nàng rời đi, khi đó ta thật cẩn thận hỏi: "Vậy hoàng huynh chuẩn bị sau này làm cái gì?"

Nàng hơi hơi mỉm cười, đối với ta nói: "Không biết, thiên hạ lớn như vậy, ta muốn khắp nơi đi một chút, nhìn xem những cái phong cảnh bất đồng đó."

Ta ủy khuất nhìn nàng, nhược nhược mở miệng nói: "Hoàng huynh không thể không rời đi sao?"

Nàng khẽ cười, chỉ là nhìn ta một hồi lâu, cái gì cũng chưa nói.

Thời điểm ta còn không có phản ứng lại, nàng đã lặng yên không một tiếng động rời đi.

Ta ngồi trên cái vị trí kia, nhưng lại phát điên dường như không ngừng tìm kiếm nàng.

Nhưng mà lại không hề có tin tức của nàng, sau đó trong lúc vô ý ta biết được tin tức Thương Lam gia muốn mưu phản.

Ta nghĩ có lẽ có thể nhân cơ hội này, bức nàng trở về. Cho nên vẫn luôn phối hợp với Thương Lam gia.

Một ngày kia, nàng xác định bị ta bức đã trở lại. Nhưng mà, vì cứu ta, chết dưới kiếm Thương Lam Nguyệt.

Nàng chết hoàn hoàn toàn toàn k*ch th*ch ta, ta giết Thương Lam Nguyệt, một mồi lửa thiêu dụi toàn bộ cung điện.

Ta gắt gao ôm nàng, chẳng sợ liệt hỏa g*m c*n toàn thân ta, ta không hề buông ra.

Ta hôn gương mặt nàng, đối với nàng nói: "Hoàng huynh, chúng ta sẽ không bao giờ tách ra."

——

Tiên hoàng:

Ta thật vất vả mới có được cái hài tử, nhưng mà hắn vừa sinh ra đã chết. Trùng hợp ta nghe nói Khi gia mới sinh ra một nam tử.

Cho nên ta liền trộm thay đổi, sau khi đổi về. Ta mới phát hiện, người nhà Khi gia vậy mà nói dối. Căn bản không phải là nam hài tử, mà là một nữ hài tử.

Nhưng ta đã không có lựa chọn, ta chỉ có thể đem nàng trở thành hài tử của ta bồi dưỡng.

Ta sợ hãi Khi gia sẽ tố giác chân tướng, cho nên để tránh cho chân tướng bại lộ, ta tìm cái lấy cớ diệt bọn hắn mãn môn.

Có lẽ là báo ứng, ta một lần du lịch, vậy mà lại gặp thích khách. Tuy rằng lần đó ta được cứu, nhưng ta cảm giác sinh mệnh của ta cũng muốn kết thúc.

Cuối cùng ta cũng chưa nói ra chân tướng, Cửu Thanh là một hài tử tốt, nếu nàng muốn, hôm nay thiên hạ liền tặng cho nàng, coi như ta đối với nàng thua thiệt.

01/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 172: [TG7] Diễn như nhân sinh (1)



🕺🏻Chương 172💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (1)🍀🍀

Edit: Thuần An

Bây giờ mỗi ngày 1c thôi nha.

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, lâu không vào thấy nhiều thông báo đến giật mình luôn❤️❤️

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

[Nhiệm vụ hoàn thành, sắp truyền tống đến thế giới sau, mời ký chủ tiếp thu ký ức và cốt truyện]

Thời điểm Vô Dược đang tiếp thu ký ức và cốt truyện, mơ hồ nghe được âm thanh của Tĩnh Dạ.

Tĩnh Dạ: "Ký chủ tôi đã đổi cảm tình nguyên chủ thành 50%, chỉ là về sau có khả năng sẽ xuất hiện một chút tác động nhỏ."

Vô Dược nhẹ nhàng lên tiếng, sau đó không có để ý nhiều, chỉ tiếp thu cốt truyện và ký ức thật tốt.

[Nhiệm vụ một, cứu vớt nam thần: Đoạn Vân Thần. Nhiệm vụ hai, hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ.]

[Nội dung nhiệm vụ: Một, công lược nam thần Đoạn Vân Thần, không để anh sống cô độc quãng đời còn lại. Hai, tâm nguyện của nguyên chủ là trở thành ảnh hậu, ngủ với nam thần Đoạn Vân Thần.]

"..." Chuyện này quả thật rất mạnh dạn.

Xem nhiệm vụ Vô Dược cũng biết ký túc thể thế giới sau cùng với giới giải trí có quan hệ.

Nguyên chủ tên — Đông Phương Du Li, là tiểu thư của Đông Phương gia tộc, coi như từ nhỏ được sủng trong lòng bàn tay. Nhưng mà sau khi thành niên cô cảm thấy mình chẳng làm nên cái trò trống gì, vì thế trộm trốn khỏi nhà đi ra ngoài, tính toán tự mình sinh hoạt, ra ngoài một phen sau khi có thành tựu mới về nhà.

Đông Phương Du Li mờ mịt vô thố cũng không biết mình có thể làm được cái gì? Sau đó vô tình thấy được poster của Đoạn Vân Thần, sau đó liền lập chí xông pha ở giới giải trí một phen làm ra thành tựu.

Trên phương diện kỹ thuật diễn này, Đông Phương Du Li rất có thiên phú, cũng có giá trị nhan sắc rất cao, nhưng mà chính là một người có thể dựa vào mặt ăn cơm như vậy, lại cố tình muốn dựa vào kỹ thuật.

Vốn dĩ một đường này của Đông Phương Du Li đi đến rất thuận, nhưng không thể hiểu được liền đắc tội nữ chủ. Trở thành nữ xứng pháo hôi đầu tiên.

Nguyên kịch nữ chủ tên Hà Sương, là minh tinh hạng nhất. Nữ chủ có một thân thế nhấp nhô, khi còn nhỏ lớn lên ở cô nhi viện, sau khi thành niên hăng hái đấu tranh, từ một người áo rồng nho nhỏ, đến bây giờ trở thành minh tinh hạng nhất.

Mà chuyện xưa của nam nữ chủ còn lại là như vậy: Nữ chủ nào đó một lần bồi chủ tịch tập đoàn nào đó tham dự tiệc tối. Sau đó bị người hạ dược, vô tình tiến vào phòng bạc tỷ của nam chủ.

Sau đó cùng nam chủ dẫn đến 419, để lại một tấm thẻ cho nam chủ.

Nam chủ cảm thấy chính mình bị cô nhục nhã, sau đó liền nghĩ muốn trả thù cô, tiếp theo khiến cho cô trở thành nữ thư ký tình nhân của mình, nhưng chậm rãi phát hiện mình thế nhưng yêu cô.

Sau đó liền bắt đầu chính thức theo đuổi cô, nữ chủ cảm thấy dù sao mình cũng là người của hắn, cũng liền cùng hắn ở bên nhau.

Có nam chủ tương trợ nữ chủ, ở trong con đường giới nghệ sĩ này càng thêm hỗn đến hô mưa gọi gió. Sau đó trở thành ảnh hậu nổi danh trên thế giới. Cũng cùng nam chủ càng thêm ân ái, trải qua mọi cực khổ cuối cùng vô cùng hạnh phúc bên nhau.

Bổn văn này vốn là một chuyện xưa rất quen thuộc, nhưng mà mọi nữ diễn viên chỉ cần tiếp xúc với Hà Sương chân chính đều biết, Hà Sương là một người thập phần ghen tị, chỉ cần nữ diễn viên được người khác cho rằng đẹp hơn cô ta, có thiên phú hơn cô ta, đều sẽ bị cô ta dùng thủ đoạn, trước khi chính thức xuất đạo liền bị tuyết tàng*.

"Tuyết tàng: Đóng băng. Ở đây nghĩa là nữ diễn viên sẽ không nhận được tài nguyên.

Vừa vặn Đông Phương Du Li chính là một người như vậy, cho nên nữ chủ vạn phần nhằm vào cô. cũng không biết nên nói Đông Phương Du Li ngốc hay là nói cô cái gì, rõ ràng có thể dựa vào gia tộc đi lối tắt, lại thế nào cũng phải muốn tự mình giao tranh.

Cho nên thời điểm nữ chủ nhằm vào cô, cô cơ hồ đều không có năng lực đánh trả.

Đến cuối cùng thật vất vả lắm có một tác phẩm hơi chút tương đối tốt, nhưng cố tình trên đường đi đến cuộc họp báo, chết trong tai nạn xe cộ.

Đến cuối cùng thời điểm người Đông Phương gia tộc tìm được cô, cô đã trở thành một khối thi thể.

Lúc đó người Đông Phương gia tộc sa vào bi thống, hoàn toàn không có nghĩ tới đây là âm mưu hay là ngoài ý muốn!

...

Mà nam thần thế giới này, cùng chuyện xưa chủ tuyến tựa hồ không có quan hệ quá lớn.

Nghe nói hắn là một người thập phần lạnh nhạt, cũng không tiếp cận nữ minh tinh kia. Hắn ở giới giải trí cũng không hỗn bao lâu, không đến 5 năm liền tránh bóng.

Sau đó ngoại trừ có người thường thảo luận về tác phẩm của hắn, hoặc là thường xuyên coi trọng tác phẩm của hắn, cũng không gặp qua người này.

"..."

Vô Dược lẳng lặng chờ đếm ngược bắt đầu.

[Đếm ngược 10 giây trước khi vào thế giới nhiệm vụ, xin ký chủ chuẩn bị sẵn sàng!]

[10, 9...]

[6, 5... 2, 1...]

03/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 173: [TG7] Diễn như nhân sinh (2)



🕺🏻Chương 173💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (2)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Cũng không biết có phải bởi vì sửa lại cảm tình hay không, mà cảm giác choáng váng lại xuất hiện lần nữa.

Thanh tỉnh qua đi, cô liền tiếp thu tư liệu cá nhân mà Tĩnh Dạ gửi tới cho cô.

Tên: Đông Phương Du Li

Tuổi: 18

Chiều cao: 170

Khí chất: 87 (100 mãn phân)

Dung mạo: 89 (100 mãn phân)

Tài hoa: 85 (100 mãn phân)

Thể chất: 72 (100 mãn phân)

Công lược kỹ năng: Dương cầm đàn tấu, cung tâm kế, võ thuật, sơ cấp pháp thuật (ngoài thế giới huyền huyễn không thể dùng), học bá đại não, quân vương chi đạo.

Công lược Thần Khí: Huyết thề

Vô Dược ngốc một chút, sau đó hỏi: Ân? Thế giới này không có kỹ năng công lược?

Tĩnh Dạ xấu hổ gật gật đầu, sau đó trả lời: Đây là chuyện ngoài ý muốn tôi đã nói với cô, lần này hình như không có kỹ năng công lược, không có việc gì, lần sau tôi lại tìm cho cô một giới giải trí, nó có thể sẽ trở lại. Kỹ thuật diễn của ký túc thể này cũng rất cao, cho nên hẳn là không có vấn đề gì lớn.

Tĩnh Dạ còn yên lặng ở trong lòng nói, kỹ thuật diễn của ký chủ giỏi như vậy, căn bản không cần kỹ năng công lược.

Vô Dược mở mắt, đập vào mắt chính là một phòng ngủ ấm áp.

Đông Phương Du Li đem tiền mặt mình có hầu hết đều dùng để thuê tiểu chung cư này, đầu đoạn đường vào chung cư rất tốt, an ninh cũng không tệ lắm.

Vô Dược xem như rất vừa lòng, không đợi Vô Dược loát suy nghĩ. Điện thoại bên cạnh vang lên.

Vô Dược liếc mắt một cái, điện thoại báo biểu thị là Đạo diễn Hạ. Đột nhiên liền nhớ tới ngày hôm qua Đông Phương Du Li đi phỏng vấn một tiểu nhân vật chỉ xuất hiện trên màn ảnh mấy lần.

Cô lập tức nghe điện thoại, còn chưa mở miệng, đối phương liền mở miệng trước: "Đông Du Li phải không? Chúng tôi cảm thấy hình tượng của cô rất phù hợp với nhân vật nữ tam của chúng tôi, muốn thử một chút không?"

Vô Dược nhăn mi lại, nhớ tới nguyên chủ chính là vì chuyện này đụng phải nữ chủ, chỉ là dù sao Đông Phương Du Li cũng vừa mới bắt đầu tiếp xúc với diễn kịch, có rất nhiều chỗ làm không tốt.

Thời điểm chân chính nhằm vào Đông Phương Du Li là lần thứ hai gặp mặt, cô ta cảm thấy Đông Phương Du Li tiến bộ quá nhanh, sinh ra uy h**p đối với mình, sau đó mới bắt đầu nhằm vào.

Vô Dược cũng muốn gặp nữ chủ của thế giới này, cho nên đương nhiên là đáp ứng: "Đương nhiên, cảm ơn Đạo diễn Hạ."

Đối phương nói câu: "Vậy cô ngày mai tới đây đi."

Sau đó cũng không đợi Vô Dược nói gì liền cắt đứt.

Sau khi Vô Dược cảm giác được trong bụng mình đang đói khát, từ từ rời giường, lại phát hiện tiểu chung cư này không có đồ ăn gì.

Lúc này mới lục trong ví tiền của mình, thấy bên trong có chứng minh thân phận giả, còn có thẻ ngân hàng của mình, thêm ba tờ mười đồng*.

*Về tiền tệ TQ mình sẽ không dịch ra tiền Việt nha.

"..." Vô Dược dám cam đoan, đây là lần đầu tiên cô nghèo như vậy.

Đông Phương Du Li cũng coi như kiên cường, nghèo đến bộ dáng này vẫn không dùng tiền trong thẻ ngân hàng. Bởi vì nàng cảm thấy đây là tiền của Đông Phương gia.

Một bên cô cầm lấy di động đã tắt nguồn, sau đó chậm rãi mở lên.

Khởi động máy xong hầu như đều là điện thoại chưa tiếp và hơn n tin nhắn, nhiều nhất chính là mẹ của Đông Phương Du Li.

Vô Dược gọi lại, mới có tín hiệu đã được nhận. Đầu bên kia điện thoại truyền tới giọng nói của mẹ Đông Phương Du Li: "Li Li, là Li Li của mẹ sao?"

Vô Dược nhẹ giọng trả lời: "Mẹ, là con. Con rất tốt, mẹ đừng lo lắng."

Trong điện thoại giọng nói của mẹ Đông Phương mang chút nghẹn ngào: "Sao có thể tốt được? Con từ nhỏ cũng chưa từng rời khỏi nhà lâu như vậy, hơn nữa thẻ ngân hàng cũng không cần, con nào có nhiều tiền mặt như vậy. Li Li a, con có phải quên lấy thẻ ngân hàng hay không? Con hiện tại ở đâu? Mama đi đón con trở về được không?"

Giọng nói Vô Dược ôn nhu, trả lời: "Con ở l thị, có lấy thẻ ngân hàng. Mẹ không cần tới tìm con, đừng lo lắng, qua một đoạn thời gian con sẽ trở về."

04/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 174: [TG7] Diễn như nhân sinh (3)



🕺🏻Chương 174💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (3)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Mẹ Đông Phương đều muốn khóc lên, mở miệng nói: "Li Li, con có phải còn vì chuyện trong nhà mà tức giận hay không? Con đừng tức giận được không, về sau chúng ta sẽ không như vậy nữa, con trở về đi."

Vô Dược cho rằng bà là nói người trong nhà đều trêu ghẹo cô chẳng làm nên trò trống gì, sau đó trả lời: "Mẹ, con không có tức giận, con chỉ là tìm được việc con muốn làm rồi, nếu con có yêu cầu hỗ trợ nhất định sẽ nói cho mẹ."

Mẹ Đông Phương nghe được cô nói, thái độ tựa hồ cũng yếu chút, sau đó nói: "Vậy con nhớ rõ có vấn đề nhất định phải tìm mẹ, không đủ tiền dùng thì nói cho mẹ, nhất định phải chiếu cố bản thân cho tốt... Không được, mẹ cảm thấy vẫn không được, mẹ..."

Vô Dược bất đắc dĩ cười cười: "Mẹ, con gái của mẹ sớm hay muộn cũng phải lớn lên, mẹ yên tâm đi, con sẽ chiếu cố bản thân thật tốt."

"Nhưng mà..." Thời điểm mẹ Đông Phương còn muốn nói gì Vô Dược lại mở miệng.

Cô nói: "Mẹ, nếu con gái mẹ còn không đi ăn cơm liền sẽ chết đói."

Nghe được lời cô nói mẹ Đông Phương vội vàng nói: "Vậy con mau đi ăn cơm đi, mẹ mẹ mẹ... Cúp trước."

"Vâng." Vô Dược trả lời xong sau đó liền chờ mẹ Đông Phương ngắt điện thoại.

Sau khi chờ bà cúp Vô Dược mới ra khỏi cửa, sau đó tìm một nhà ăn tương đối tốt. Mới vừa ngồi xuống liền nhận được tin nhắn chuyển khoản, nhìn một chuỗi số không dài, Vô Dược nhịn không khỏi cảm khái, rõ ràng là kẻ có tiền, sao lại phải tự mình tìm đường chết, ăn đồ ăn không chút dinh dưỡng.

Cơm nước xong cô liền tới thiên đường mua sắm ở l thị, chuẩn bị cho bản thân vài bộ quần áo mới. Khi mới vừa bước vào một cửa hàng trang phục, liền lướt qua một nam nhân hướng ngược lại đi ra.

Cảm giác quen thuộc khiến bước chân Vô Dược tạm dừng một chút, sau đó xoay người, lại chỉ nhìn thấy bóng dáng vội vàng rời đi của hắn.

Vô Dược không biết, khi cô xoay người lại nam nhân kia cũng quay đầu lại nhìn cô một cái.

Đều nói vô xảo không thành thư*, thời điểm Vô Dược đi vào, trùng hợp gặp nữ chủ.

*Vô xảo không thành thư: Dịch theo mình thì là "Không cãi nhau không thành chuyện". Đại khái chính là mỗi khi nữ chủ gặp nữ phụ thì luôn sảy ra chuyện.

"..." Cái nghẹn này nhiều thế giới như vậy đều không qua được đúng không?

Bất quá Vô Dược còn chưa tính toán chính diện đối đầu với nữ chủ, rốt cuộc ở phim trường sẽ tương đối có ý tứ.

Vô Dược đi một hồi lâu cũng không tìm được thứ mình thích, cuối cùng khi thấy một cái váy dài màu lam nhạt cảm giác rất thích, thời điểm chuẩn bị lấy, lại bị người khác giành trước.

Vô Dược nhẹ nhàng liếc mắt một cái, tức khắc hết chỗ muốn nói.

Chỉ thấy Hà Sương khoa tay múa chân đo lên người, sau đó mỉm cười với nhân viên hướng dẫn mua sắm nói: "Tôi lấy cái này."

Vô Dược không có bất luận phát biểu ý kiến gì, váy dài này không phải lễ phục, nhưng lại so với hằng ngày sang trọng hơn một chút. Đối với chiều cao 1m63 của Hà Sương, không đeo giày mười centimet trở lên hoàn toàn không hold được.

Một nhân viên hướng dẫn mua sắm khác thấy trường hợp xấu hổ như vậy, mỉm cười đi tới, lễ phép hướng Vô Dược mở miệng: "Tiểu thư, bên này có mẫu mới nhất đưa ra thị trường, cô muốn tới bên này xem hay không."

Vô Dược gật gật đầu, đi theo nhân viên. Chọn vài thứ thích hợp với bề ngoài của Đông Phương Du Li, liền đến trước đài tính tiền.

Khi thấy cô lấy ta thẻ đen bản giới hạn, nhân viên thu ngân thật lâu không có phản ứng lại.

Vô Dược nhìn nhân viên thu ngân vẫn không nhúc nhích, nhẹ nhàng mở miệng hỏi: "Ân? Có vấn đề gì sao?"

Nhân viên thu ngân nghe được lời cô nói sau mỉm cười trả lời: "Không có, mạo muội hỏi một câu cô là Du Li tiểu thư sao?"

Vô Dược nhướng mày, sau đó trả lời: "Là tôi."

Sau khi nghe được câu trả lời xác thực, nhân viên hướng dẫn mua sắm lập tức đem đồ cô mua gói lại cẩn thận còn muốn trả thẻ đen lại cho cô. Sau đó mới giải thích: "Du Li tiểu thư, tổng tài phân phó qua, chỉ cần là cô, vậy thì mọi chi nhánh của tập đoàn Đông Phương đều cung cấp miễn phí cho cô."

05/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 175: [TG7] Diễn như nhân sinh (4)



🕺🏻Chương 175💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (4)🍀🍀

Edit: Thuần An

Miền bắc trở lạnh rồi, mọi người nhớ chăm sóc bản thân cho tốt nha!!!

Đừng để bị ốm rồi không đọc được truyện của mình đâu🤣🤣

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Vô Dược ngẩn người, sau đó mở miệng hỏi: "Tôi có thể hỏi là tổng tài của mấy cô nói từ khi nào không?"

Nhân viên thu ngân, mỉm cười trả lời: "Hai tháng trước."

Hai tháng trước, vừa vặn là thời điểm Đông Phương Du Li trộm trốn đi. Xem ra Đông Phương gia chủ vẫn rất lo lắng cho con gái của mình.

Vô Dược không có hỏi lại gì, xoay người liền rời đi. Cô vừa mới xoay người, nhân viên thu ngân liền cùng nhân viên hướng dẫn mua sắm bên cạnh nói: "Trời ạ, tôi vậy mà được thấy Tiểu công chúa của Đông Phương gia, thật sự rất xinh đẹp a."

Nhân viên hướng dẫn mua sắm ngẩn người, có chút không thể tin được nói: "Cô... Cô nói cô ấy là tiểu... Tiểu thư Đông Phương gia tộc?"

Nhân viên thu ngân gật gật đầu, mở miệng nói: "Đó là thẻ đen giới hạn toàn cầu, ngoại trừ gia chủ Đông Phương gia tộc cũng chỉ có Đông Phương tiểu thư có."

Nhân viên hướng dẫn mua sắm còn đang kinh ngạc, sau đó giống như nhớ tới cái gì: "Nhưng mà vì sao nó lại xuất hiện ở l thị?"

Đông Phương gia tộc chủ nhà ở Đế Đô, cho nên cũng sẽ không đến l thị bên này. Một nơi có quyền lực nhất, cũng là nơi có kinh tế lớn nhất. Đông Phương gia ngoài trừ có chút sản nghiệp ở đây, chủ lực vẫn là lưu tại Đế Đô bên kia, tựa hồ cũng chưa bao giờ nghĩ đến muốn nhập vào l thị.

Nhân viên thu ngân lắc lắc đầu, bất quá nếu tổng tài có mệnh lệnh như vậy, vậy thì khẳng định đã biết.

...

Ngày hôm sau Vô Dược liền tới nơi Đạo diễn Hạ chỉ định trước nửa tiếng.

Đạo diễn Hạ đạo là một đạo diễn tương đối nổi danh, kịch bản của ông cơ hồ không có một bộ nào là không hot.

Vô Dược đợi đại khái hơn mười phút, Đạo diễn Hạ cùng hai phó đạo diễn liền tới, ông đưa mắt nhìn cô sau đó trực tiếp mở miệng: "Xem qua cốt truyện của Hoa Hi thượng thần chưa?"

Hoa Hi thượng thần chính là nhân vật cô hôm nay tới phỏng vấn, là nữ tam cũng có thể xem như là một Boss ẩn hình.

Nếu quyết định muốn diễn Vô Dược đương nhiên đã xem qua. Vô Dược gật gật đầu, trả lời nói: "Đã xem qua."

Nghe được cô nói, Đạo diễn Hạ liền mở miệng: "Tốt, vậy cô liền diễn một đoạn cho chúng tôi xem."

"Vâng." Vô Dược nói xong sau đó liền bắt đầu diễn.

Đoạn cô diễn là đoạn sau khi biết người tâm mình duyệt có người yêu thích liền sinh ra tâm ma.

Một đoạn này chính là Hoa Hi thượng thần cùng tâm ma trong gương đối thoại, cho nên có thể nói là một người đóng hai vai.

Vì yêu mà sinh oán, lại vì yêu mà không có được, từ oán sinh tâm ma. Chính là Hoa Hi thượng thần.

Vô Dược ngồi quỳ trên mặt đất, khuôn mặt mỹ lệ tươi đẹp, nháy mắt biến thành thanh lãnh tuyệt trần, nhưng mà khuôn mặt thanh lãnh tuyệt trần này tựa hồ lại nhiễm vài tia bi thương.

Một bàn tay sờ lên khuôn mặt của mình, một cái tay khác tựa hồ nắm lên gương.

Cúi đầu nhìn gương, đôi mắt tràn đầy phức tạp cảm xúc, có mỏng lạnh, có bi thương, có ái hận.

Cứ như vậy vẫn luôn ngây ngốc nhìn gương, đột nhiên Vô Dược ngẩng đầu, biểu tình cảm xúc vừa nãy hoàn toàn không tồn tại, thay vào là nụ cười khinh miệt, đáy mắt tràn đầy trào phúng, không chút để ý mở miệng nói: "Ha hả, chúng ta là Hoa Hi thượng thần không gì là không làm được, từ khi nào lại có một mặt thê thảm như vậy?"

Lời vừa nói xong Vô Dược lại lập tức thay đổi, tựa hồ đem gương trong tay ném ra ngoài, mặt xẹt qua một tia kinh hoảng, nhưng vẫn tận lực bảo trì âm thanh bình tĩnh: "Ngươi... Ngươi tột cùng là người phương nào?"

Giây tiếp theo lại thay đổi, Vô Dược ha ha nở nụ cười, sau đó kéo dài âm thanh mở miệng nói: "Ta? Ta... Chính là ngươi a ~"

Đáy mắt Vô Dược xẹt qua một tia thanh minh nhưng càng có rất nhiều phần không tin. "Tuyệt... Tuyệt đối không thể!"

Sau đó nàng cười nhẹ lên: "Làm sao vậy? Thượng thần không dám đối mặt với nội tâm của mình sao? Hay là nói... Ngươi sợ hãi."

Nàng lại thay khuôn mặt thanh lãnh, nếu chú ý đôi mắt nàng một chút, nhất định sẽ thấy đáy mắt nàng hoảng loạn. "Bổn tọa chưa bao giờ sợ chuyện gì."

"A!" Nàng khinh thường cười, nhẹ nhàng nói: "Nga? Đúng không?"

06/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 176: [TG7] Diễn như nhân sinh (5)



🕺🏻Chương 176💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (5)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Vô Dược diễn xong Đạo diễn Hạ thật lâu mới lấy lại tinh thần, vội vàng vỗ tay, khen không dứt miệng nói: "Hay! Quả thực quá tuyệt vời, tôi tựa như thấy Hoa Hi tiên tử chân chính."

Vô Dược hơi hơi mỉm cười, lễ phép trả lời: "Cảm ơn Đạo diễn Hạ khích lệ, được Đạo diễn Hạ khích lệ em thực vinh hạnh."

Đạo diễn Hạ cực kỳ vừa lòng mở miệng: "Cô trở về nói với người đại diện của cô, chuẩn bị tốt một chút, ngày mai cùng chúng tôi xuất phát."

"Vâng." Vô Dược gật gật đầu.

...

Sau khi về đến nhà, Vô Dược mới gọi điện thoại cho người đại diện của mình, trong tay người đại diện của cô có vô số nghệ sĩ, bình thường vội đến muốn chết, căn bản là không chú ý đến Đông Phương Du Li, Đông Phương Du Li cùng cô ấy không sai biệt lắm đã hơn một tuần không liên hệ.

Điện thoại vang một hồi lâu đối phương mới tiếp: "Uy? Ai?"

Vô Dược mở miệng nói: "Đường tỷ, em là Đông Du Li, em muốn nói cho chị một tiếng, em được Đạo diễn Hạ tuyển nhân vật nữ tam trong kịch bản mới, ngày mai liền phải theo bọn họ đến phim trường."

Bởi vì dòng họ Đông Phương này quá chói mắt, cho nên Đông Phương Du Li tìm người làm một thân phận mới, tên Đông Du Li.

Nghe được lời cô nói Đường tỷ lập tức phản ứng lại, sau đó trả lời: "Nga! Là Du Li a, vậy em cứ đi thôi, chị sẽ tìm cho em một trợ lý, em cố lên."

Kịch bản của Đạo diễn Hạ, tuy rằng là nữ tam, nhưng trực giác nói cho cô biết, Đông Du Li chính là không hot, cũng sẽ thêm không ít danh khí.

——

Cách giờ tụ tập xuất phát mười mấy giờ Vô Dược ở nhà cực kỳ nhàm chán, sau đó trong lúc vô ý click mở Weibo của mình, sau khi cô vào công ty cũng chỉ diễn vai phụ nhỏ xuất hiện trên màn ảnh một hai lần, cho nên fans ít đến đáng thương, cũng chỉ có một chút, hơn nữa cơ hồ đều là cương thi fan.

Xoát xoát Vô Dược đột nhiên phát hiện đoàn phim {{Ngàn năm một mộng}} (Vô Dược chuẩn bị chụp diễn) theo dõi cô. Sau khi Vô Dược chọn quan tâm lẫn nhau, đột nhiên phát hiện Đoạn Vân Thần vậy mà cũng tham diễn, hơn nữa lại là nam nhị!

Kịch bản {{Ngàn năm một mộng}} nói về chuyện xưa của một nữ thần trong thần tộc chuyển thế lịch kiếp.

Nữ thần là nữ chủ tên Thiên Mộng, sau khi chuyển thế trở thành một con hồ yêu, khi 990 tuổi lịch kiếp trở thành hồ tiên trộm đường xuống nhân gian, sau đó gặp nam chủ Ma giới chí tôn Mặc Diễn.

Sau đó liền bị giá trị nhan sắc tuyệt thế của Ma tôn hấp dẫn, nàng cho rằng một nam tử vậy mà so với nàng thân là hồ yêu còn xinh đẹp hơn quả thực không có thiên lý, kết quả là cố ý vô tình liền đùa giỡn hắn.

Mặc Diễn cảm thấy nàng thật đáng yêu, cũng không có cự tuyệt nàng đùa giỡn, ngược lại mỗi lần đều thập phần phối hợp.

Cứ như vậy qua đi, hai người liền yêu nhau. Mặc Diễn nói ra thân phận Ma tôn của mình, sau đó hỏi Thiên Mộng có nguyện ý cùng hắn trở về Ma tộc hay không.

Sau khi Thiên Mộng biết thân phận của hắn thực kinh ngạc, nhưng cuối cùng vẫn cùng hắn trở về Ma tộc.

Trở về Ma tộc kịch bản mới thật sự bắt đầu, nữ nhị là thanh mai trúc mã của nam chủ, thích nam chủ nhiều năm, vẫn luôn là Ma hậu Ma giới nhận định, đột nhiên vị trí của nàng không hiểu được liền bị người khác đoạt đi rồi, đương nhiên là rất không muốn. Sau đó tổng ở sau lưng tìm phiền toái cho Thiên Mộng. Đương nhiên, có hào quang vai chính Thiên Mộng mỗi lần đều hóa nguy thành an.

Bất quá nữ nhị quá thường xuyên tìm nàng phiền toái, có một lần thừa dịp Mặc Diễn không ở, nữ nhị lại tìm nàng phiền toái, Thiên Mộng phát chán ghét, sau đó trộm chạy khỏi Ma giới.

Có lẽ kiếp trước là thần cho nên nàng thực thuận lợi tiến vào Thần giới, đến một nơi tiên cảnh dị thường mỹ lệ. Chẳng qua Thiên Mộng không biết mình đã tiến vào Thần giới, còn tưởng rằng mình vẫn ở Ma giới.

Khi nhìn đến nam nhị bạch y đích tiên còn yên lặng nói một câu: "Rõ ràng là ma lại còn ăn mặc giống như thần tiên."

07/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 177: [TG7] Diễn như nhân sinh (6)



🕺🏻Chương 177💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (6)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Tuy rằng giọng nói nàng không lớn, nhưng nam nhị Mộ Ca pháp lực cao cường vẫn nghe được.

Mộ Ca là Tư pháp Thần tộc, trời sinh pháp lực cao cường, lại là đồ đệ của Hoa Hi thượng thần, địa vị ở Thần tộc một chút đều không thể thấp hơn Thần vương.

Cũng không biết có phải bởi vì từ nhỏ liền đi theo Hoa Hi thượng thần hay không, khiến bản thân cùng Hoa Hi thượng thần giống nhau, đạm mạc thanh lãnh, thập phần hỉ tĩnh. Khi nghe được Thiên Mộng nói, khóe môi thế nhưng phá lệ giơ lên.

Chẳng qua hắn che dấu rất khá, Thiên Mộng cũng không chú ý tới. Thấy hắn một bộ dung mạo tốt như vậy, lại mang khuôn mặt của người chết.

Thiên Mộng thế nhưng lại sinh ra tâm lý đùa giỡn, nhưng mà, Mộ Ca không phối hợp giống như Mặc Diễn, mặc kệ nàng đùa giỡn như thế nào đều là một bộ dạng thờ ơ.

Thiên Mộng bị hắn tức giận đến không nhẹ, thề nhất định phải đùa giỡn hắn. Nàng không biết mỗi khi nàng rời đi, Mộ Ca đều cười sắp điên rồi.

Có một lần đúng lúc Hoa Hi thượng thần tới xem hắn, trong lúc vô ý phát hiện đồ đệ của mình thất thố. Sau khi biết đồ đệ của mình thích người khác, tâm càng ngày càng loạn sau đó hoàn toàn kích phát rồi sinh ra tâm ma.

Hoa Hi thượng thần cũng không biết bản thân từ khi nào thích hắn, nhưng mà nàng biết hắn là đồ đệ của mình, bọn họ vĩnh viễn đều không thể ở bên nhau.

Nhưng luôn không khống chế được tâm của mình, sau đó liền càng đi càng xa, một lần liền không thể vãn hồi.

Bất quá mặc dù biết người mình yêu thích người khác, Hoa Hi thượng thần cũng không có tìm Thiên Mộng phiền toái. Hoàn toàn khiến nàng hắc hóa trở thành Boss chính là khi Mộ Ca chết.

Thiên Mộng cùng Mặc Diễn yêu nhau đột phá cản trở của nữ nhị và Thần tộc, vượt mọi chông gai cuối cùng rốt cuộc có thể ở bên nhau, chính là ai cũng không thể nghĩ đến bọn họ thế nhưng không trốn khỏi Thiên Đạo.

Từng đạo thiên lôi muốn mệnh kia, toàn bộ đều được Mộ Ca chắn. Thân Mộ Ca bị trọng thương, cuối cùng bị Ma vật Ma giới có dị tâm g**t ch*t.

Hoa Hi rốt cuộc đánh không lại tâm ma của mình, cuối cùng khi muốn trả thù nam nữ chủ, lại bởi vì không cách nào đánh lại hào quanh vai chính, liền chết.

...

Vô Dược nhìn thoáng qua Weibo một cái, kết quả phát hiện nó đã lên hot search, phát ra tới bất quá mới nửa giờ, liền đã hơn bốn ngàn vạn chia sẻ, bảy ngàn vạn bình luận, sáu ngàn vạn like.

Vô Dược không khỏi cảm thán, một nam thần như vậy, ngủ được anh là rất khó đi!

Vô Dược không tiếp tục xoát, ngẩng đầu nhìn thoáng qua thời gian liền rời khỏi, cho nên không thấy được sau đó Đoạn Vân Thần chú ý tin tức của cô.

Cô mới rời khỏi không bao lâu, chuông cửa liền vang lên, Vô Dược mở cửa, nhìn thấy một cô gái trẻ tuổi, chắc khoảng 17 tuổi.

Cô gái hơi hơi mỉm cười, đẩy đẩy đôi mắt, mở miệng nói: "Xin chào chị Du Li, em là Liễu Y Y, trợ lý của chị."

Vô Dược gật gật đầu, sau đó nói: "Vào đi."

Liễu Y Y tiến vào sau đó liền mở miệng hỏi: "Chị Du Li có gì cần em hỗ trợ không?"

Vô Dược rót cho cô gái ly trà, sau đó nói: "Không cần, em tự mình thu thập đồ vật muốn mang theo, ngày mai cùng chị đi là được."

Liễu Y Y ngoan ngoãn gật gật đầu, ở trong nhà cô một hồi sau đó liền rời đi.

...

Sáng sớm hôm sau, Vô Dược cùng Liễu Y Y gọi xe tới, xuất phát rồi nhưng tuần tra một vòng, sau đó cũng không phát hiện Đoạn Vân Thần, Hà Sương và nam minh tinh diễn vai nam chủ.

Vô Dược cũng không thất vọng nhiều, rốt cuộc bọn họ đều có xe chuyên môn đón đưa của mình, sao có thể nguyện ý theo chân đoàn phim cùng đi.

Sau khi chào hỏi với đạo diễn, thời gian vừa đến, Vô Dược liền lên xe.

Nơi bọn họ muốn đến không tính là quá xa, là ngoại ô thành phố I thị, chụp xong tuyên truyền ở ngoài rừng hoa đào bọn họ chuẩn bị trước, sau đó mới chính thức quay.

08/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 178: [TG7] Diễn như nhân sinh (7)



🕺🏻Chương 178💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (7)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Xe dừng lại sau, Vô Dược chậm rãi xuống xe, ngẩng đầu liền thấy vô vàn hoa đào, so với rừng hoa đào Vô Dược thấy ở thế giới tu tiên kia chỉ có hơn chứ không kém.

Đập vào trước mặt là hương hoa đào khiến tâm tình Vô Dược thoải mái hơn rất nhiều.

Phong cảnh mấy ngày trước đã được bày trí xong, đạo diễn xem như rất có lương tâm, không có bảo mọi người lập tức chụp, mà cho mọi người nghỉ ngơi một ngày mới chụp.

Ba diễn viên chính tựa hồ biết không chụp sớm như vậy, một người cũng chưa tới.

Nữ chủ không tới Vô Dược cũng không biết có thể làm cái gì, vì thế trước khi hoàng hôn đến, chuẩn bị đến rừng hoa đào dạo một chút.

Vô Dược nhìn hoa đào tuyệt mỹ bất giác chậm rãi đi xa, dạo dạo cũng chậm rãi quên mất thời gian.

Ánh sáng mờ nhạt chiếu lên người cô, Vô Dược tâm huyết dâng trào lấy ra di động của mình, chụp mấy tấm ảnh, thuận tay liền phát lên Weibo.

# 3000 đào hoa chọc người say, hoàng hôn chưa diệt du khách tình. [Thêm ảnh/ Thêm ảnh] #

Vô Dược phát không bao lâu, xoay người đi vài bước liền thấy nam nhân nghênh diện mà đến.

Nam nhân mặc một thân quần áo thoải mái, khuôn mặt thanh lãnh tôn quý, bước chậm đi tới, nhất cử nhất động đều ưu nhã vô tận, dung mạo khuynh quốc khuynh thành, bất quá Vô Dược quá quen thuộc trên di động, các loại giấy dán tường, poster của Đông Phương Du Li. Chỉ cần trong nhà hoặc trên di động đều lấy thân ảnh của người nam nhân trước mắt này.

Vô Dược mỉm cười, mở miệng nói: "Vân Thần tiền bối, xin chào, em... Em tên Đông Du Li, người sắm vai Hoa Hi thượng thần, về sau... Về sau xin chỉ giáo nhiều hơn."

"Du Li..." Vân Thần nhẹ nhàng gọi tên này, âm thanh rất nhỏ, nhỏ đến mức Vô Dược cách anh rất gần cũng chưa nghe được.

"Muốn cùng nhau trở về không?" Anh nhàn nhạt mở miệng.

"A?" Vô Dược nhất thời không phản ứng lại, dại ra vài giây sau đó trả lời: "Vâng."

Sau đó đi theo anh bảo trì khoảng cách hai mét, bước nhanh đuổi kịp anh.

...

Thấy bọn họ cùng nhau trở về nhân viên công tác không nói cái gì, phỏng chừng chỉ là cho rằng bọn họ vừa vặn cùng thời gian trở về, cho nên mới đi cùng nhau.

Vô Dược đi tới không có chú ý Đoạn Vân Thần dừng lại, thẳng tắp đụng phải anh.

Vô Dược theo bản năng lui lại mấy bước, mở miệng nói: "Xin lỗi Vân Thần tiền bối, em vừa rồi..."

Đoạn Vân Thần tựa hồ không có để ý, âm thanh thanh lãnh nói: "Tới rồi."

Vô Dược ngẩng đầu phát hiện số phòng của mình, sau đó mỉm cười nói: "Cảm ơn tiền bối."

Đoạn Vân Thần không nói cái gì nữa, nhàn nhạt nhìn cô một cái liền đi rồi.

Vô Dược nhìn thân ảnh anh dần dần rời đi, hừ một tiếng! Anh cứ lạnh nhạt đi. Một ngày nào đó lão tử muốn anh ở trên giường gọi ba ba!

Tâm tư đặt một bên khiến Vô Dược không hề chú ý tới anh làm thế nào biết số phòng của cô.

Nơi bọn họ đang ở là một khách sạn giả khách đ**m cổ đại, hết thảy bài bố đều rất cổ.

Vì ở mấy cái thế giới cổ đại sinh hoạt qua cho nên Vô Dược không có cảm giác quá lớn, nhưng thật ra tiểu trợ lý cảm giác rất mới mẻ.

Liễu Y Y mỉm cười mở miệng: "Nơi này thật xinh đẹp! Đáng tiếc nam thần Thần Thần của em không ở đây, bằng không liền càng hoàn mỹ."

Tay Vô Dược cầm cái ly dừng một chút sau đó hỏi: "Có ý gì? Anh ấy không ở cùng khách sạn với chúng ta."

Liễu Y Y trả lời nói: "Đó là đương nhiên, nam thần chưa bao giờ cùng người đoàn phim ở cùng một chỗ, cho nên tỉ lệ xuất hiện ở khách sạn này thấp đến tức, trừ phi anh ấy đến đây tìm đạo diễn."

"..."

Cho nên cô thấy anh là vừa hay gặp được anh tới tìm đạo diễn? Vận khí của cô là cao đến bao nhiêu mới gặp được anh???

Bởi vì còn chưa chính thức bắt đầu quay cho nên không cấm chơi di động, Vô Dược nhàm chán cầm lấy di động lại click mở Weibo của mình, sau đó hoảng sợ.

09/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 179: [TG7] Diễn như nhân sinh (8)



🕺🏻Chương 178💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (7)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Chỉ thấy tỉ lệ click vào ảnh selfie mà cô up lên Weibo kia đột phá trăm triệu. Chia sẻ hơn ngàn vạn, bình luận đã hơn trăm triệu.

Vô Dược bị dọa tới rồi, lướt bình luận một chút.

Lão công vô tình là Đoạn Vân Thần: Ngọa tào! Ai chia sẻ? Vì sao đột nhiên lại chia sẻ Weibo?

Gọi ta là Đoạn phu nhân: Ta má ơi! Đoạn tiên sinh thế nhưng chia sẻ Weibo của người khác? Nói cho ta, ta không mù.

Ta ôm ấp đầu Thần Thần trong lòng: Ta tỏ vẻ chưa từng gặp qua người này a! Cô ta từ nơi nào ra?

Ngẫu nhiên đi ngang qua: Chỉ ta cảm thấy tiểu tỷ tỷ thật xinh đẹp sao?

Quỳ l**m giá trị nhan sắc cao của Thần Thần: Lầu trên không một mình, giá trị nhan sắc của tiểu tỷ tỷ này cũng thật cao, người qua đường thành fan.

...

Vô Dược không có tiếp tục lướt xuống, mà click mở trang chủ của Đoạn Vân Thần, sau đó thấy Weibo mới nhất của anh, thời gian đại khái là sau khi đưa cô trở về, khi chia sẻ còn đưa lên một câu: 3000 đào hoa không kịp quân*.

*3000 đào hoa không kịp quân: 3000 đào hoa không so được với người.

Vô Dược vô tội chớp chớp mắt, đây là có ý tứ gì? Anh coi trọng cô?

Sau đó cô giống như nhớ tới cái gì hỏi: Tiểu Dạ Dạ, tôi hỏi cái vấn đề. Các ngươi sẽ che chắn cảm giác của hắn đối với tôi sao?

Tĩnh Dạ: Cái này tôi cũng không rõ lắm, về chuyện của hắn. Chỉ có Mặc đại nhân mới có thể biết.

Tĩnh Dạ đột nhiên nghĩ tới cái gì, sau đó mở miệng nói: Một thế giới chỉ có thể tồn tại một ký chủ, nếu không thời không liền sẽ hỗn loạn. Dẫn tới thế giới tan vỡ. Đây là nguyên nhân hắn vì sao mỗi một đời đều sẽ quên việc trước kia cùng cô phát sinh. Có lẽ hắn cũng sẽ quên tình cảm của hai người, cái này tôi còn không quá xác định.

Vô Dược gật gật đầu, sau khi nghe được Tĩnh Dạ nói, trong lòng tốt hơn rất nhiều. Kỳ thật cô cũng không phải không oán qua, tuy rằng mỗi một lần anh đều rất nhanh chóng yêu cô.

Nhưng mà lại không nhớ rõ thời gian những sự việc hai người phát sinh qua, sinh hoạt của bọn họ từ từ lưu lại, từ đầu đến cuối, cũng chỉ có một mình cô nhớ rõ.

Anh quên mất, bọn họ đã từng yêu nhau. Đã quên, bọn họ từng có cảm tình sâu đậm bao nhiêu.

Có đôi khi cô sẽ có một loại cảm giác như vậy, mỗi khi nghĩ lại việc đã qua, mình giống như đang bị chê cười, một người diễn kịch một vai.

Vô Dược suy tư một hồi, sau đó mở miệng: Như vậy hắn bồi tôi trải qua mỗi thế giới, sẽ phải trả giá lớn gì không?

Tĩnh Dạ ngoan ngoãn trả lời: Cùng hắn làm giao dịch là Mặc đại nhân, có lẽ chỉ có Mặc đại nhân mới có thể biết.

Vô Dược nhíu mày, trong lòng yên lặng cầu nguyện, hy vọng không phải là cái giá quá nghiêm trọng.

...

Vô Dược ngược lại cúi đầu, sau đó thấy tin nhắn của anh, thiếu chút nữa khiến cô bị dọa nhảy dựng.

Chỉ thấy anh đã nhắn hai chữ: Mở cửa.

Vô Dược vội vàng đi tới cửa, đem cửa mở ra, sau đó thấy anh đã đứng ở cửa.

Vô Dược mỉm cười nói: "Vân Thần tiền bối, sao anh lại đến đây?"

Đoạn Vân Thần như cũ bày ra khuôn mặt than kia, đem đồ vật trong tay đưa cho cô, nhàn nhạt phun ra: "Cho em."

Vô Dược cúi đầu nhìn thoáng qua, phát hiện thế nhưng là cơm hộp. Vô Dược vẻ mặt ngây ra, nơi ở của bọn họ hiện tại, có thể gọi cơm hộp sao?

Tuy rằng không biết anh lấy từ nơi nào, nhưng vẫn lễ phép nói lời cảm tạ: "Cảm ơn tiền bối. Tiền bối muốn vào trong ngồi một lúc không?"

"Ân." Đoạn Vân Thần nhẹ nhàng lên tiếng.

"..." Tiểu Thần Thần anh thay đổi, nói là cao lãnh chi hoa, không thích thân cận đâu? Anh cũng không sợ nháo ra cái tai tiếng gì?

Cô thật sự chỉ là thực đơn thuần thăm hỏi một câu, trước nay không nghĩ tới anh sẽ đáp ứng. Rốt cuộc quan hệ hiện tại của bọn họ có chút xấu hổ, nếu thật sự bị người ta phát hiện, cô về sau ra cửa khả năng đều phải mua bảo hiểm.

10/01/2021
 
Back
Top Bottom