Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch (Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!

(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 180: [TG7] Diễn như nhân sinh (9)



🕺🏻Chương 180💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (9)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Bất quá cuối cùng Vô Dược vẫn muốn anh vào, dù sao lời nói là tự cô nói ra. Tổng không thể tự cô vả mặt bản thân được.

Đoạn Vân Thần bước vào nhìn qua phòng một vòng, đột nhiên nghe được âm thanh cửa phòng tắm mở, anh ngẩng đầu nhìn qua, Liễu Y Y từ phòng tắm bước ra cũng thấy được anh.

Giây tiếp theo, 'Bang' một tiếng, cửa phòng tắm lại lần nữa bị đóng lại.

Đoạn Vân Thần nhăn mi lại, nhàn nhạt phun ra: "Em ở cùng với cô ta?"

Vô Dược gật gật đầu, sau đó nghi hoặc mở miệng: "Có vấn đề gì sao?"

Thấy bộ dạng bất giác hồn nhiên của cô, Đoạn Vân Thần mày nhăn càng khẩn trương, sau đó phun ra: "Nơi này chỉ có một giường."

Sau khi Vô Dược hiểu ra ý tứ của anh, mở miệng nói: "Thời điểm an bài phòng lúc trước sảy ra chút vấn đề, cho nên hôm nay em và trợ lý cùng nhau ở tạm một ngày trước, Đạo diễn Hạ nói ngày mai sẽ có an bài. Không sao, em có thể ngủ với cô ấy."

"Không được." Anh không chút suy nghĩ liền buột miệng thốt ra.

Vô Dược nhịn cười ý, mở miệng hỏi: "Vì sao lại không được?"

"Anh..." Đoạn Vân Thần bị cô hỏi đến á khẩu không trả lời được.

Vô Dược lại mở miệng nói: "Cô ấy là trợ lý của em, bọn em ở cùng nhau không phải thực bình thường sao? Cô ấy lại không phải một nam nhân. Hơn nữa em là một người mới, sao có thể có nhiều yêu cầu như vậy?"

Đoạn Vân Thần mặt càng đen, một câu cũng không nói, xoay người liền rời đi.

Chờ anh rời đi xong, Vô Dược mới nhịn không được nở nụ cười. Anh là tức giận nha? Sao lại manh như vậy? Một lời không hợp liền tức giận.

Diện khuôn mặt như than kia, thật xứng với biểu hiện sau khi tức giận của anh. Quả thực quá tương phản manh đi.

Không bao lâu, Liễu Y Y lại đi ra, trang điểm đẹp đẽ, đã sửa sang lại tóc và quần áo.

Vô Dược chỉ muốn biết, ở trong phòng tắm cô ấy từ đâu ra mấy thứ này?

Liễu Y Y tuần tra một vòng, cũng không phát hiện thân ảnh nam thần của mình, sau đó mở miệng hỏi: "Nam thần đâu? Thần Thần nhà em đâu?"

Vô Dược vẻ mặt bình tĩnh mở miệng, nhẹ nhàng mà hỏi: "Em nói ai?"

Liễu Y Y vẻ mặt kinh hỉ trả lời: "Thần Thần a! Nam thần quốc dân của chúng ta nha."

Mặt Vô Dược đứng đắn, nhàn nhạt liếc cô ấy một cái, sau đó nói: "Em đừng nói không phải thời điểm tắm rửa YY anh ấy, sau đó mới xuất hiện ảo giác đi? Đâu ra cái nam thần gì nha?"

"A?" Liễu Y Y mặt nháy mắt đỏ lên. Sẽ không thật là bởi vì cô YY quá độ, sau đó sinh ra ảo giác đi.

Trời ạ, đây không phải cô, đây tuyệt đối tuyệt đối không phải cô.

Đột nhiên Liễu Y Y thấy hộp cơm trong tay Vô Dược, mở miệng hỏi: "Du Li tỷ, hộp cơm trong tay từ đâu tới? Chúng ta không phải có thể xuống dưới lầu ăn sao?"

Vô Dược trả lời: "Người khác cho chị, khả năng người em vừa mới thấy chính là người đưa cơm hộp."

"Nga!" QAQ Liễu Y Y mất mát lên tiếng, cô thế nhưng đem tiểu ca cơm hộp nhìn thành nam thần. Phải biết rằng nam thần của cô, tuyệt đối không có khả năng đưa cơm hộp cho người khác.

Sau đó Đoạn nam thần hoa hoa lệ lệ của chúng ta, liền trở thành tiểu ca cơm hộp.

Liễu Y Y xoa tóc, trong lúc vô ý liếc tới di động không phải của mình, sau đó hoảng sợ.

Chủ động lấy ra di động của mình, click mở Weibo, lại click mở Weibo nam thần của mình. Sau đó thấy bài đăng mới trên Weibo của nam thần.

Khuôn mặt mỹ nhân anh đăng lên Weibo kia, ngoại trừ đại mỹ nhân trước mắt mình đây. Còn có thể là ai?

Liễu Y Y nhảy dựng lên, khóc chít chít mở miệng: "Du Li tỷ, chị gạt em. Người em vừa mới thấy chính là nam thần đúng không? Đúng không? Nhất định chính là nam thần!"

11/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 181: [TG7] Diễn như nhân sinh (10)



🕺🏻Chương 181💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (10)🍀🍀

Edit: Thuần An

Thấy mọi người hóng thì đăng thôi!!!

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Liễu Y Y ủy khuất chỉ trích nói: "Mau nói, chị từ khi nào thông đồng với nam thần của bọn em?"

Vô Dược nhàn nhạt nhìn cô một cái, vô tội nói: "A? Hôm nay mới là lần đầu tiên chị chân chính gặp anh ấy nha."

Cái gì? QAQ Liễu Y Y mở to hai mắt nhìn, sau đó quơ quơ đầu: "Em không tin!"

Vô Dược vẫy vẫy tay, sau đó trả lời: "Tin hay không đó là chuyện của em."

Liễu Y Y ủy khuất nhìn cô, thật giống như bị người khi dễ.

Vô Dược thật không có nhiều phản cảm, ngược lại cảm thấy cô ấy rất đáng yêu.

Vô Dược mở nắp hộp cơm, mùi hương xông vào mũi. Cô nhàn nhạt liếc nhìn Liễu Y Y một cái, sau đó mở miệng nói: "Muốn ăn không?"

Liễu Y Y vốn dĩ muốn nói không cần, sau đó đột nhiên nhớ tới đó là của nam thần đưa lại, vội vàng mở miệng: "Muốn!"

Đương nhiên muốn, chẳng sợ độc chết cô cũng muốn ăn. Tuy rằng không phải nam thần đưa cho cô, nhưng ít ra cô cũng được ăn qua cơm hộp đích thân nam thần đưa.

...

Ngày hôm sau, bởi vì bọn họ muốn chụp tuyên truyền trước, cho nên từ nam chủ đến nam tam, nữ chủ đến nữ tam, còn có Đại Boss trong cốt truyện đều đến đông đủ.

Vô Dược phát hiện không chỉ nam nhị thay đổi, nữ nhị cũng thay đổi theo. Nữ nhị thế nhưng thật sự đổi thành nữ nhị thế giới này, quả thực không khỏi quá đáng sợ.

Việc diễn này, sợ là cố ý đánh tráo. Đáng tiếc nam chủ không phải là nam chủ kia.

Hà Sương khi nhìn thấy Vô Dược, ngẩn người tựa hồ không nghĩ tới lại gặp được cô ở chỗ này. Chán ghét ở đáy mắt tựa hồ càng nhiều.

Vô Dược làm bộ không nhìn thấy, thực bình tĩnh đi vào.

Đạo diễn Hạ sau khi thấy người đều đến đông đủ, liền cho bọn họ bắt đầu đi hoá trang.

Vô Dược phải hoá trang hai lần, một lần là trước khi hắc hóa, một lần là sau khi hắc hóa.

Một người là thượng thần thanh lãnh tôn quý, một người là ma thần yêu mị đến cực điểm.

Tuy rằng sau khi Hoa Hi tâm ma hình thành, sa đọa thành ma, nhưng vẫn như cũ là thần tịch, cho nên mới có ma thần chi xưng.

Đông Phương Du Li hoá trang thập phần tốt, làm xong tóc rất nhanh liền có thể thành hoá trang hoàn hảo.

Vô Dược thay biểu tình thanh lãnh tuyệt trần, từng bước dẫm lên đều thong dong cao quý, thời điểm đi ra ngoài đang chụp nam nữ chủ.

Nhưng cô lên sân khấu dẫn theo không ít ánh mắt, trùng hợp Đoạn Vân Thần cũng đồng thời lên sân khấu. Hai người một bộ bạch y, phong tư nho nhã.

Tựa như phong hoa tuyệt đại Hoa Hi thượng thần và đồ đệ Mộ Ca tư pháp khuynh thế tuyệt thành của nàng, đang ở trước mặt bọn họ.

Minh tinh!!!

Ma mới* Vô Dược đứng bên cạnh nam thần quốc dân Đoạn Vân Thần, không chút luống cuống, khí thế cũng không bị áp xuống.

*Ma mới: Chỉ người mới vào nghề.

Nhìn thấy một màn như vậy, ánh mắt Hà Sương âm trầm xuống, tựa hồ thập phần không vui.

Sau khi nam nữ chủ chụp xong, chính là nữ chủ cùng nam nhị, nam chủ cùng nữ nhị.

Bức tuyên truyền này chụp Mộ Ca đang đàn tấu đàn cổ, Thiên Mộng trong lúc vô ý xâm nhập, sau đó say mê ở một bên nghe.

Đoạn Vân Thần ngồi trước đàn cổ, tay xoa đàn cổ. Khuôn mặt than rốt cuộc có chút biểu tình, thong dong bình tĩnh, thanh lãnh tuấn dật.

Sau khi chụp cho anh một bức đơn độc, mới bắt đầu chụp anh cùng nữ chủ.

Cũng mặc kệ thế nào, tổng cảm giác nữ chủ không đúng lắm.

Đạo diễn Hạ nhíu mày, mở miệng nói: "Sương Sương, tự nhiên một chút, đừng quá cứng đờ. Biểu tình lại hoạt bát một chút, phải thanh xuân một chút."

Hà Sương thân là nữ chủ, lại là ảnh hậu. Giá trị nhan sắc đương nhiên là không thấp. Mặc kệ chụp như thế nào, đều là đẹp.

Nhưng mà sau khi đặt cùng chỗ với Đoạn Vân Thần, cơ hồ thất sắc.

Đạo diễn Hạ nhìn qua một lượt nhăn mi lại, bất quá mới chỉ chụp ảnh tuyên truyền, đã bị áp thành cái dạng này. Nếu thật sự bắt đầu diễn kia chẳng phải muốn xong rồi sao?

Tuy rằng sau đó đã chụp thêm vài lần, Đạo diễn Hạ vẫn không vừa lòng, nhưng cuối cùng cũng vẫn lựa chọn một tấm tương đối đẹp.

11/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 182: [TG7] Diễn như nhân sinh (11)



🕺🏻Chương 182💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (11)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Bởi vì nhân vật Hoa Hi thượng thần này phải đổi quần áo và hoá trang hai lần, cho nên đạo diễn quyết định chụp cho hai người bọn họ trước, sau đó mới chụp nam chủ cùng nữ nhị.

Đoạn Vô Dược và Đoạn Vân Thần chụp là đoạn Mộ Ca từ thiếu niên nhỏ biến thành đại nam tử, Hoa Hi cuối cùng lần đầu dạy hắn kiếm pháp, một màn này đao kiếm hai người tương xứng.

Thời điểm Hoa Hi cao lãnh tôn quý biết đồ đệ của mình phải rời khỏi, khuôn mặt đạm mạc bao hàm tâm tình phức tạp, có cảm khái, có bi thương, có không tha.

Mà Đoạn Vân Thần còn lại, là sau khi học thành, hướng tới tương lai, hy vọng thiêu đốt.

Hai người đồng dạng bạch y đích tiên, khuôn mặt thanh lãnh đạm mạc giống nhau, lại có suy nghĩ vô tận.

Chỉ một động tác đao kiếm tương hướng như vậy, cũng đã được nhiếp ảnh gia chụp được n tấm.

...

Sau khi Vô Dược đổi quần áo, cảnh chụp chính là bởi vì hắn chết k*ch th*ch thành ma.

Ngồi quỳ trên mặt đất, đem hắn ôm trong ngực. Con ngươi hàm chứa bi thương vô tận và hận ý ngập trời.

Nước mắt trong suốt, từ má nàng xẹt qua. Tựa hồ người nàng yêu nhất, thật sự liền chết trong lòng ngực nàng.

Cùng Hà Sương bất đồng, Vô Dược thế nhưng không có một chút khuynh hướng bị áp đảo. Quả thực không khỏi quá hoàn mỹ.

Đạo diễn Hạ đều không khỏi cảm khái bọn họ thật sự quá ăn ý, quả thực là trời sinh một đôi.

Sau khi chụp xong, Đoạn Vân Thần giơ tay lau nước mắt của cô, sau đó nhẹ giọng mở miệng, nếu lắng nghe có thể phát hiện ôn nhu trong giọng nói của anh: "Đừng khóc."

Vô Dược hít hít cái mũi, chính là nước mắt vẫn là bất giác rơi xuống: "Em... Nhịn không được."

Không biết có phải bản thân thật sự quá sợ hãi hay không, hoặc là anh diễn quá chân thật. Nhìn thấy anh giống như tựa hồ đã tử vong, trong lòng cô khổ sở liền nhịn không được.

Thấy cô khổ sở, tâm anh cũng khó chịu theo. Chính là, bất đắc dĩ anh sẽ không hống với con gái.

Đoạn Vân Thần ngồi dậy, tiến đến gần cô nhẹ nhàng hôn một cái lên môi cô.

Vô Dược ngây ngẩn cả người, tất cả mọi người trong phim trường cũng ngây ngẩn cả người.

Nước mắt Vô Dược dừng lại, cơ thể lui lại mấy mét, không thể tin được nhìn anh.

Anh anh anh... Anh thế giở trò lưu manh với cô? Nói cao lãnh chi hoa đâu?

Nhân viên công tác, bao gồm cả diễn viên, tựa hồ đều bị hành động của anh dọa choáng váng. Trời ạ, hôm nay bọn họ không phải là thấy được ảnh đế giả đi?

Đoạn Vân Thần chậm rãi đứng dậy, phất phất tro bụi trên quần áo. Bộ dạng thong dong bình tĩnh, tựa hồ người vừa mới giở trò lưu manh không phải anh.

!!!

Nhìn thấy cái dạng này của anh, Vô Dược không khỏi nghĩ đến, có phải anh chỉ là bởi vì lại không muốn thấy cô khóc hay không?

Mạc danh cảm thấy chân tướng, tâm tình Vô Dược có chút phức tạp. Không biết nên nói cái gì mới tốt.

Đoạn Vân Thần kéo tay cô, sau đó chậm rãi ra khỏi phim trường.

Vô Dược không có cự tuyệt, yên lặng đi theo phía sau anh. Muốn biết anh đến tột cùng là muốn làm cái gì?

...

Đoạn Vân Thần đem cô đè lên cây cột, sau đó hướng tới môi đỏ của cô hôn lên.

Tựa hồ càng hôn càng nghiện, thật lâu mới buông cô ra: "Đêm nay đến phòng anh."

Phốc... Cô nghe được cái gì? Nam thần là muốn đè cô?

Vô Dược ngượng ngùng mở miệng: "Trước... Tiền bối, em... Em không phải người tùy tiện như vậy."

"..." Đoạn Vân Thần mới hiểu cô có ý tứ gì, buộc cô nhìn thẳng vào anh, khiến cô nhìn vào bóng dáng của anh: "Li Li, em thật sự hoàn toàn quên anh sao?"

"A?" Vô Dược vẻ mặt mộng bức, ý tứ của anh là nói bọn họ trước kia có gặp qua? Nhưng mà bên trong cốt truyện, cũng không có nói bọn họ có nhận thức nha.

Đáy mắt Đoạn Vân Thần xẹt qua một tia mất mát, khóe miệng treo lên châm chọc, là anh si tâm vọng tưởng. Rõ ràng đã biết cô căn bản không nhớ rõ anh.

13/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 183: [TG7] Diễn như nhân sinh (12)



🕺🏻Chương 183💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (12)🍀🍀

Edit: Thuần An

Đăng bù hôm qua...

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Thấy cái dạng này của anh, Vô Dược tâm lệch nửa nhịp. Cô sẽ không phải thật sự quên cái gì đi?

Vô Dược cúi đầu đem nhân sinh của Đông Phương Du Li tổng thể soát lại một lần. Ngoại trừ khi còn nhỏ phát sốt đánh mất một đoạn ký ức ngắn, thật sự không có gặp được qua người này.

Mẹ nó, cô chỉ là đánh mất một đoạn ký ức ngắn, sẽ không cẩu huyết như vậy đi?

Vô Dược thử hỏi: "Chúng ta khi còn nhỏ từng gặp qua phải không?"

Đoạn Vân Thần kích động nắm lấy tay cô, hơi nóng trong con ngươi như muốn đem cô cắn nuốt, kinh hỉ nói: "Em nhớ phải không? Em nhớ anh đúng không?"

Vô Dược lắc lắc đầu, sau đó trả lời nói: "Không có, khi còn nhỏ em từng sốt cao một lần, đánh mất một đoạn ký ức. Nghe anh nói, nếu nói chúng ta thật sự từng gặp qua, hẳn chính là từng gặp qua trong đoạn trí nhớ em đánh mất kia."

Đoạn Vân Thần buông cô ra, cúi đầu lẩm bẩm tự nói: "Phải không? Em nhớ rõ mọi người, lại cố tình quên mất anh."

Đoạn Vân Thần xoay người, tựa hồ tính toán rời đi. Mới vừa bước ra một bước, Vô Dược liền kéo tay anh lại, sau đó nói với anh: "Vân Thần, em thích anh, rất thích, là kiểu thích nữ nhân đối với nam nhân."

Đoạn Vân Thần chợt dừng bước, kinh ngạc quay đầu lại, không thể tin được hỏi lại: "Em... Em nói cái gì? Em nói lại lần nữa!"

Vô Dược mở miệng nói: "Em nói em thích anh, từ thời điểm rời khỏi Đông Phương gia, em thấy poster của anh ở trên phố, sau đó liền không do dự đi tới cái thành phố xa lạ này, dấn thân vào cái ngành đào tạo diễn viên này, chỉ vì muốn cách anh gần lại một bước."

Sau khi Đoạn Vân Thần nghe được lời cô nói, vui sướng trong lòng tựa hồ muốn đem anh bao phủ. Duy nhất một chút lý trí nói cho anh. Không! Cô không phải nói sự thật. Nếu, cô thật sự thích anh mà nói. Liền sẽ không cự tuyệt anh!

Nghĩ đến đây, mặt Đoạn Vân Thần lạnh xuống, sau đó ném tay cô ra: "Không, anh không tin, em gạt anh."

"...!" Mẹ nó, một câu này mạc danh quen tai. Cô giống như cái gì cũng chưa có làm đi? Anh sẽ không cứ như vậy hắc hoá đi?

Tĩnh Dạ hảo tâm nhắc nhở nói: Ký chủ, thời điểm cô đến, giá trị hắc hoá của hắn đã đầy một trăm.

!!!

Khó trách thiết lập con người anh lợi hại như vậy, nói là cao lãnh chi hoa, nam thần lạnh nhạt, dường như giống một người bệnh tâm thần hơn.

Vô Dược không chú ý một cái, anh liền biến mất. Vô Dược bất đắc dĩ thở dài, con đường truy phu của thế giới này, tựa hồ sẽ tương đối dài.

...

Đoạn Vân Thần trở lại phòng của mình, đồ vật trên bàn cơ hồ đều bị anh hất xuống.

Anh lại nghĩ tới lời ngày đó Đông Phương Chúc nói với anh, tựa hồ giống như bóng đè, lúc nào cũng quấn quanh anh.

Liền ở thời điểm anh cảm thấy đầu mình muốn vỡ ra, cửa được mở ra.

Vô Dược chậm rãi đi vào, sau đó thấy anh ngồi xổm trong góc, biểu tình tựa hồ rất thống khổ.

Vô Dược hướng đến gần anh, sau đó ôm lấy anh, vẫn duy trì trầm mặc, một câu cũng chưa nói. Nhưng mà, tay nhẹ nhàng vỗ lưng anh, tựa hồ đang trấn an anh.

Qua hồi lâu, anh mới bình tĩnh trở lại, cuối cùng mở miệng hỏi: "Em vì sao lại cự tuyệt anh?"

Vô Dược bị anh hỏi đến mặt đầy nghi hoặc, thập phần khó hiểu nói: "Em khi nào cự tuyệt anh?"

Đoạn Vân Thần thật sâu nhìn cô một cái, tựa hồ muốn từ trên mặt cô tìm ra dấu vết nói dối, nhưng lại cái gì cũng chưa phát hiện: "Em thật sự không biết đã xảy ra cái gì sao?"

"Ân?" Vô Dược không khỏi mắng cốt truyện bọn họ cho cô một chút, cô giống như không biết rất nhiều chuyện.

13/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 184: [TG7] Diễn như nhân sinh (13)



🕺🏻Chương 184💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (13)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Thời điểm Đoạn Vân Thần thật sự xác nhận cô không biết mới mở miệng: "Anh hướng nhà em đưa ra liên hôn thương nghiệp, anh muốn cưới em. Nhưng mà, em đào hôn."

"Phốc ~" Vô Dược nghe anh nói đột nhiên không kịp phòng bị. Hoá ra cô ra ngoài thể nghiệm sinh hoạt, bị anh cho rằng cô đào hôn. Làn sóng cẩu huyết này, là không có biện pháp cứu vớt phải không?

Vô Dược dở khóc dở cười giải thích nói: "Em chỉ là ra ngoài muốn thành danh một phen, có thành tựu lại trở về Đông Phương gia, em căn bản không biết đến việc liên hôn."

Sau đó nghiêm túc nhìn khuôn mặt anh mở miệng: "Mà cho dù em không trốn khỏi nhà, em cũng sẽ không đáp ứng anh."

Nghe được cô nói, tâm Đoạn Vân Thần lại tự ngược lên, cô vẫn là cự tuyệt, anh liền biết cô không thích anh.

Không đợi Đoạn Vân Thần phát tác, Vô Dược liền mở miệng: "Ai sẽ thích người mình yêu lấy lí do vì liên hôn thương nghiệp mới kết hôn?"

Đoạn Vân Thần ngẩn người, sau đó tựa hồ cảm thấy lời cô nói rất có đạo lý. Mặt đỏ lên, sau đó mở miệng: "Anh... Anh không biết phải làm như thế nào."

Vô Dược tựa hồ bị anh ngây thơ chọc cho vui vẻ, ôm cổ anh, ở bên tai anh nhẹ nhàng nói: "Muốn cùng em kết hôn... Vậy phải theo đuổi em nha."

Tĩnh Dạ yên lặng xem thường liếc nhìn ký chủ của mình một cái, ký chủ nó càng ngày càng nữ biểu, rõ ràng là cô muốn công lược hắn, hiện tại ngược lại để hắn tới theo đuổi cô.

Tràn đầy tâm cơ, ký chủ của cô chính là cái nữ nhân đầy tâm cơ. Đơn thuần cũng chỉ biết khi dễ người khác.

Đoạn Vân Thần từ nhỏ chỉ số thông minh siêu cao, bình thường EQ cũng rất cao, nhưng mà khi đối mặt với tình yêu tựa hồ lại không thể dựa vào EQ.

Đoạn Vân Thần liền như vậy nhìn cô, cũng không nói lời nào, khuôn mặt dường như lại biến thành cái kia vẻ mặt than kia, nhưng nghi hoặc cùng khó hiểu trong con ngươi đã bán đứng anh.

Vô Dược bất đắc dĩ thở dài, nam thần, không nghĩ tới anh là cái loại nam thần này. Người vừa mới đùa giỡn em là từ đâu ra đây?

Vô Dược nhẹ nhàng mà vỗ vỗ đầu anh, để lại một câu: "Anh chậm rãi nghĩ đi."

Sau đó cũng không quay đầu lại rời đi, lưu lại Đoạn Vân Thần mê mang.

Vô Dược từng bước vui sướng dẫm lên, thời điểm trở về phòng của mình, nhìn đến phòng của mình đã có một đám người ngồi đầy.

Vô Dược nghiêng đầu nhìn về phía Liễu Y Y, Liễu Y Y lại đáp trở về cô một cái biểu tình thực vô tội. Tựa hồ nếu kể ra, cô ấy cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

Vô Dược nhìn Đạo diễn Hạ đang ngồi ở giữa, tựa hồ không nghĩ tới ông thế nhưng cũng là người như vậy.

Vô Dược còn chưa nói gì, Đạo diễn Hạ liền nói trước: "Du Li a! Cô và Đoạn nam thần của chúng ta là quan hệ gì?"

Vô Dược vô tội chớp chớp mắt, sau đó trả lời: "Hữu nghị phía trên, người yêu không đầy*."

*Hữu nghị phía trên, người yêu không đầy: Trên tình bạn, dưới tình yêu.

Đạo diễn Hạ nga một tiếng, sau đó nói: "Tôi liền biết, Tôi đã nói mà nam thần sao lại đột nhiên hạ mình diễn vai nam nhị, thì ra là thật sự có nguyên nhân."

Nói đến chuyện này, Vô Dược cũng nhớ tới việc anh đột nhiên chen vào. Cô nguyên bản còn tưởng rằng vì cô đã đến nên thay đổi cốt truyện. Kết quả...

Cho nên ngày hôm qua anh đột nhiên xuất hiện ở rừng hoa đào, cũng không phải ngẫu nhiên lạc.

Nam nhân này, thật đúng là không biết nên nói anh như thế nào. Tựa hồ muốn tiến vào thế giới nay, chỉ có cô phải quay trở về không gian hệ thống không gian.

Anh tựa hồ rời khỏi cô một thời gian rất lâu chính là vì muốn mang khuôn mặt kia xuất hiện trước mặt cô.

Nói lung tung một hồi, Đạo diễn Hạ rốt cuộc mang theo đám người ông mang đến đi rồi.

Vô Dược mỏi mệt nằm xuống giường, đến cả quần áo rườm rà trên người cũng không có thay ra, đôi mắt trống trơn nhìn trần nhà, không biết nghĩ đến cái gì.

14/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 185: [TG7] Diễn như nhân sinh (14)



🕺🏻Chương 185💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (14)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Liễu Y Y có an bài mới, cô ấy vừa đi, cho nên trong phòng cũng chỉ còn một mình cô.

Vô Dược nhàm chán mở Weibo ra, trong lúc vô ý nhìn đến một cái Weibo có quan hệ với mình, cái ảnh chụp kia là thời điểm hôm nay Đoạn Vân Thần hôn cô, là người nặc danh phát.

Vô Dược liếc liếc mắt qua khu bình luận, có không ít tiếng mắng, cũng có không ít lời chúc phúc.

Đoạn tiên sinh chứng thực cp: Nữ nhân này là ai? [Tôi cầm đao lớn 40m] Cho phép cô chạy trước 39m.

Đoạn phu nhân: Nữ nhân rác rưởi, từ chỗ nào chui ra thì quay lại chỗ đó đi, cô tính thứ gì? Làm sao xứng đôi với Đoạn nam thần của chúng ta?

Sủng Đoạn Vân Thần trên đầu quả tim: QAQ, ta phải mất đi Đoạn tiên sinh của ta sao?

Quỳ l**m mỹ nhan của Li Li: Lầu trên ngươi từng có được sao?

Nữ thần tiểu Li Li của ta: Ta mới biết đến nữ thần, liền cứ như vậy bị nam thần bắt cóc!

Đoạn Đoạn ngươi là của ta: Tuy rằng rất khổ sở, nhưng ta còn muốn chúc phúc. Đoạn Đoạn chúc mừng anh, không bao giờ là quý tộc độc thân.

...

Vốn dĩ Đạo diễn Hạ tính toán dùng cốt truyện yêu cầu hai người làm sáng tỏ, nhưng kết quả Đoạn Vân Thần đăng một cái lên Weibo, làm cho bọn họ đột nhiên không kịp phòng ngừa.

Đoạn Vân Thần V: Thiên sứ của anh, em xuất hiện lấp đầy cuộc sống của anh.

Mười sáu năm trước em nói phải bảo vệ anh, mười sáu năm sau anh hy vọng có thể có được cơ hội bảo hộ em cả đời. @Đông Du Li [Thêm ảnh / Thêm ảnh]

Hai hình ảnh của anh là hai bức họa, một ảnh là Tiểu Thiên Sứ, mặc váy lụa trắng, có chút phì của trẻ con, nhưng nhìn ra được rất xinh đẹp.

Một bức khác là Đại Thiên Sứ, ưu nhã cao quý, khuôn mặt mỹ lệ tựa như tiên tử giáng trần.

Bức tranh thứ nhất có chút ố vàng, có thể nhìn ra được đã không ít tuổi. Bức tranh thứ hai thoạt nhìn tương đối mới.

Nhưng nếu nghiêm túc xem mà nói, hai người thiên sứ đều có một chút tương tự. Mà người anh vẽ chính là Đông Phương Du Li, một cái là khi còn nhỏ, một cái là sau khi lớn lên.

Sau khi phát xong, anh còn bình luận ở dưới một câu: Tôi không hy vọng thiên sứ của mình phải chịu bất cứ ngôn luận hãm hại gì dù chỉ một chút, hy vọng fans của tôi có thể bảo trì tố chất của bản thân.

Phụt ~ Vô Dược nhịn không được cười, đột nhiên thật sự không biết anh EQ thấp, là thật hay giả?

Vô Dược click mở, chia sẻ Weibo của anh, cũng phụ thêm: Cảm tạ trời cao, cũng không khiến em bỏ lỡ anh.

Một lúc sau, cửa phòng Vô Dược đã bị người gõ vang lên. Cô mở cửa liền thấy Đoạn Vân Thần, anh bắt lấy tay cô, sau đó hỏi: "Em đáp ứng rồi sao?"

Vô Dược khắc chế ý cười của mình, nhìn vẻ mặt nghiêm túc hỏi vấn đề này của anh, thật là rất muốn cười.

"Khụ khụ!" Vô Dược ngừng bày ra biểu tình nghiêm túc, sau đó mở miệng: "Anh nói đi? Đoạn tiên sinh của em."

Cô chung quy là luyến tiếc ngược anh nha, nhất kiến chung tình gì đó, lóe luyến lóe hôn gì đó, vẫn là khá tốt.

...

Đông Du Li phát hot, trở thành nữ diễn viên trong lịch sử còn không có một bộ tác phẩm chính thức nào, liền có được ngàn vạn fans.

Có thể là vì đều có thực lực, bộ phim này quay thập phần thuận lợi, hơn ba tháng đã gần kết thúc.

Xuất diễn của Vô Dược và Đoạn Vân Thần cũng hầu như xong rồi. Chỉ còn một màn sau khi Mộ Ca chết là chưa xử lý xong.

...

Lúc này Hoa Hi thượng thần, đã trở thành một người nửa ma nửa thần.

Nằm nghiêng trên cây hoa đào, uống rượu hoa đào, con ngươi hiện lên vẻ khinh thường đối với hết thảy thiên địa.

Gió thổi động vạt áo nàng, hoa đào sôi nổi rơi rụng. Khiến nàng thoạt nhìn giống một người không nhiễm phàm trần thế tục, tiên tử cao quý ưu nhã.

Nhưng khi đến gần nhìn thấy biểu tình quyến rũ mị hoặc của nàng, ngươi sẽ cảm thấy nàng giống một yêu tinh mê hoặc trái tim con người, ngay sau đó liền có thể câu dẫn hồn phách của con người.

15/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 186: [TG7] Diễn như nhân sinh (15)



🕺🏻Chương 186💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (15)🍀🍀

Edit: Thuần An

Hôm qua có người nói một chương sao ngắn quá vậy, lại cũng có người hóng nữa.

Vậy thì....

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Thượng thần ngồi sát vách núi nhìn trời mà uống rượu một mình, tâm đột nhiên đau một chút, bầu rượu trong tay nháy mắt rơi xuống. Trên mặt đất 'Bang' một tiếng, liền nát.

Chỉ là Hoa Hi không để ý chuyện này, nháy mắt liền biến mất trên cây hoa đào.

Thời điểm xuất hiện lần nữa, là ở bên cạnh một vách núi.

Nàng nhìn đồ đệ âu yếm của mình, chịu thiên lôi khiển trách. Nhưng nàng tới quá chậm, đã không còn kịp rồi.

Nàng không hề ghét bỏ khuôn mặt và cơ thể tràn đầy khói bụi của hắn, nhẹ nhàng đem hắn ôm vào trong ngực, tinh tế hôn lên môi hắn. Tay không ngừng cho hắn linh lực.

Hành động này, biết rõ không thể được nhưng vẫn làm, cảm giác vô lực được cô biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn.

Nước mắt một giọt một giọt dừng trên gương mặt hắn, bả vai tựa hồ đang run rẩy, Hoa Hi vốn dĩ thuộc về thượng thần viễn cổ, từ khi khai thiên lập địa tới nay đã tồn tại. Sở hữu pháp lực cao không thể đoán được.

Hoa Hi không hề thu liễm uy áp, Thiên Mộng và Mặc Diễn bị nàng uy áp ép tới mức phun ra khẩu huyết.

Hoa Hi ngẩng đầu, trong mắt tức giận, cơ hồ muốn đem hết thảy thiêu đốt đến hầu như không còn. Khóe môi nàng giơ lên, tuy cười lại tràn đầy bi ai, âm thanh lạnh nhạt nói: "Hắn đã chết, các ngươi còn sống làm gì? Mọi thứ trên thế gian này lưu lại có tác dụng gì? Đều huỷ hoại đi, đều chôn cùng hắn đi."

Đến đây hẳn là phải chết hết không thể nghi ngờ, kết quả lại xuất hiện một nam tam xông ra bảo vệ mệnh của nam nữ chủ.

Nam tam đồng dạng cũng là thượng thần viễn cổ, nhưng để làm được chuyện này hắn tất nhiên cũng chỉ có thể hôi phi yên diệt*.

*Hôi phi yên diệt: Hoá thành tro bụi.

Tuy rằng bảo vệ được vạn vật sinh linh, nhưng Lục giới lại hợp thành Tam giới, người quỷ một giới, yêu ma một giới, thần tiên một giới.

Thời điểm hôi phi yên diệt, Hoa Hi cũng chưa từng buông Mộ Ca ra, mà nhẹ nhàng nói một câu: "Tiểu Ca nhi, chúng ta sẽ không bao giờ tách ra."

...

Phim đóng máy xong, Vô Dược xin nghỉ một tháng, chuẩn bị quay về Đông Phương gia một chuyến.

Sau khi Vô Dược đem đồ vật đều thu thập xong, chuẩn bị ra cửa, lại nghe được tiếng chuông cửa vang lên.

Cô mở cửa, nhìn đến một thân nhàn hạ của Đoạn Vân Thần, anh lẳng lặng nhìn cô, một khuôn mặt kia bình tĩnh không gợn sóng, tựa hồ có chút ủy khuất. Rõ ràng cái gì cũng không nhìn ra, nhưng Vô Dược chính là cảm giác được anh ủy khuất.

Vô Dược dở khóc dở cười, anh đang ủy khuất cái gì? Cô hình như cũng chưa làm chuyện gì xấu đi?

Âm thanh anh nhàn nhạt: "Em phải đi?"

Vô Dược gật gật đầu, sau đó nhẹ giọng trả lời: "Em quay về Đông Phương gia một chuyến."

Anh bắt lấy tay cô, nhẹ nhàng trả lời: "Được."

"..." Vậy anh nên buông tay ra nha.

Vô Dược nhìn anh sau đó hỏi: "Muốn đi với em cùng nhau trở về không?"

Đoạn Vân Thần nhàn nhạt gật gật đầu, lên tiếng: "Ân!"

Nghe tựa hồ không để ý chút nào, nhưng trong lòng sớm đã vui sướng điên rồi. Cô dẫn anh về nhà gặp gia trưởng, thừa nhận anh.

Vô Dược cũng không chọc phá, sau đó mở miệng: "Vậy anh không cần thu dọn hành lý một chút sao?"

Đoạn Vân Thần buông tay cô ra, đi đến một góc vừa nãy Vô Dược không nhìn thấy yên lặng kéo ra một cái rương hành lý, sau đó nói với cô: "Được rồi."

"..." Vô Dược còn có thể nói cái gì? Này mẹ nó, cái gì cũng đã chuẩn bị xong, cảm giác chỉ cần chờ cô lên tiếng.

Vô Dược cũng không biết như thế nào, đã bị anh chọc trúng điểm manh. Ôm cổ anh, nhón mũi chân lên hôn trên môi anh một chút: "Anh thật đáng yêu nha."

Khuôn mặt Đoạn Vân Thần nháy mắt liền hồng, nhưng vẫn làm bộ nghiêm túc nói: "Nào... Nào có nam nhân bị nói là đáng yêu?"

Vô Dược hơi hơi gợi lên một cái tươi cười, sau đó nói: "Em liền thích nói anh đáng yêu, liền thích anh đáng yêu, liền thích anh."

16/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 187: [TG7] Diễn như nhân sinh (16)



🕺🏻Chương 187💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (16)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Sau khi nghe hiểu lời cô nói, mặt Đoạn Vân Thần càng đỏ hơn. Vô Dược nhìn thấy không khỏi nghĩ, chẳng lẽ đây là tương phản manh?

Bình thường một người lãnh đạm như vậy, dăm ba câu liền mặt đỏ.

Thời điểm sắp phải chuẩn bị đăng ký, Vô Dược kéo tay anh cùng với rương hành lý. Sau đó chụp một tấm ảnh. Nhập vào Weibo, sau đó liền đăng lên.

Đoạn tiên sinh, sắp gặp gia trưởng anh khẩn trương không? @Đoạn Vân Thần V [Thêm ảnh]

Đăng lên không đến một phút, liền thu được gần trên vạn lời bình luận.

Đoạn Đoạn tiểu khả ái nhà ta: (⊙o⊙) Oa! Đoạn Đoạn nhà ta phải gặp gia trưởng. Sẽ có biểu hiện gì đây? Đoạn Đoạn nhà ta là một người cao lãnh như vậy, có thể khiến bố vợ tức chết hay không nha?

Đoạn phu nhân: Lầu trên mạc danh chân tướng. Ta cảm thấy loại chuyện này có khả năng sảy ra.

Li Li nữ thần là của nhà ta: Đoạn Vân Thần chúng ta chính diện đấu đi, ngươi cũng dám bắt cóc nữ thần của ta.

Chỉ là đi ngang qua: Nam thần của ta muốn cùng nữ thần chạy, ta một chút đều không ghen ghét. Thật sự!

...

Vô Dược cúi đầu nhìn thoáng qua bình luận, sau đó lại nhìn nam nhân bên cạnh một chút. Mở miệng hỏi: "Đoạn tiên sinh, anh có muốn nói gì không?"

Đoạn Vân Thần nhìn thoáng qua sau đó hỏi: "Anh có cái gì muốn nói sao?"

Bởi vì thiết lập đặc biệt quan tâm, cho nên sau khi cô đăng lên, điện thoại của anh liền vang lên âm thanh nhắc nhở.

Vô Dược bĩu môi, cũng không nói cái gì. Thời điểm cúi đầu lần nữa, lại thấy anh chia sẻ Weibo.

Đoạn Vân Thần V: Tại thời điểm em không biết, anh đã nghĩ qua rất nhiều lần. Không thể nói khẩn trương, rốt cuộc mặc kệ như thế nào, em đều là của anh.

Vô Dược kéo đầu anh qua, để anh nhìn thẳng vào cô, sau đó mở miệng nói: "Đoạn tiên sinh, câu cuối cùng nói với em một lần. Ân?"

Đoạn Vân Thần thật sâu nhìn cô một cái, sau đó bình đạm nói: "Rốt cuộc mặc kệ như thế nào, em đều là của anh."

"..." Vô Dược muốn bị tức chết rồi, mẹ nó anh liền không thể mang theo một chút tình cảm sao.

Vô Dược nhẹ nhàng mở miệng nói: "Đột nhiên không muốn mang anh đi."

"Ân?" Đoạn Vân Thần không quá hiểu vì sao cô đột nhiên thay đổi, vừa mới không phải còn tốt sao?

Vô Dược trừng mắt liếc nhìn anh một cái: "Thật là bị anh làm tức chết."

???

Đoạn Vân Thần tựa hồ là lần đầu tiên thấy nữ nhân hay thay đổi. Hoàn toàn không biết nên làm như thế nào.

Vô Dược bất đắc dĩ cho anh một ánh mắt xem thường, loại nam nhân này càng nói nhiều càng khiến cô tức: "Đi thôi, phải đăng ký."

...

Ở trên máy bay, Vô Dược mệt liền ghé vào bờ vai của anh ngủ rồi. Ở một bên có người tựa hồ phát hiện ra hai bọn họ, vốn định hỏi một chút, nhưng mà Đoạn Vân Thần lại làm một dấu đừng ồn trước.

Người nọ cũng là người có tố chất, sau đó cũng không có tiếp tục ồn. Chỉ hỏi một chút có thể chụp ảnh hay không? Đoạn Vân Thần không có cự tuyệt.

Bọn họ mới vừa xuống máy bay liền có người trực tiếp đưa bọn họ trở về Đông Phương gia.

Vô Dược mới xuống xe, đã bị một người ôm chặt lấy.

Ôm một hồi lâu Giang Mợ Nguyệt mới buông ra, sau đó xem xét cơ thể của cô, xem có nơi nào bị thương gì đó hay không.

Sờ khuôn mặt nhỏ của cô đau lòng mở miệng: "Li Li của mẹ gầy đi rồi."

Vô Dược mỉm cười nói, nhẹ nhàng trả lời: "Nào có? Con rõ ràng còn béo lên mấy cân. Mẹ, con không có việc gì, Vân Thần chiếu cố con rất tốt."

Lúc này Giang Mợ Nguyệt mới chính thức đánh giá Đoạn Vân Thần, bà là biết đây là người cầm quyền Đoạn gia, cũng biết anh là nam thần quốc dân.

Bà còn xem qua không ít phim của anh, đồng dạng cũng là nam thần của bà, cho nên lúc trước thời điểm anh đưa ra liên hôn, trong lòng có chút phức tạp, nhưng cũng có chút cao hứng.

16/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 188: [TG7] Diễn như nhân sinh (17)



🕺🏻Chương 188💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (17)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Lúc trước cũng không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, bà thế nhưng cũng không phản đối. Làm hại con gái còn rời nhà đi ra ngoài.

Bất quá, bà tựa hồ đột nhiên nhớ tới cái gì: "Nói Li Li, hai con sao lại cùng nhau trở về?"

Vô Dược nhớ tới cô còn chưa nói với bà việc Đoạn Vân Thần là bạn trai của cô, mở miệng nói: "Bọn con ở bên nhau, anh ấy hiện tại là bạn trai con."

Giang Mợ Nguyệt tựa hồ có chút kinh ngạc, có chút khó hiểu mở miệng: "Con lúc trước không phải bởi vì..."

Cảm giác được bà mới mở miệng, áp khí của nam nhân bên cạnh yên lặng thấp xuống, Vô Dược không chút suy nghĩ liền lập tức nói: "Không phải!"

"A?" Giang Mợ Nguyệt phản xạ đột nhiên có chút dài, không có phản ứng lại.

Vô Dược mở miệng nói: "Con chỉ là bởi vì mấy anh nói con chẳng làm nên trò trống gì, con mới suy nghĩ muốn chuồn ra ngoài một phen để làm nên sự nghiệp, căn bản không biết đến việc mẹ nói kia."

Sau khi Giang Mợ Nguyệt nghe hiểu mới xán xán* mở miệng: "Mẹ đã nói mà! Mẹ cũng chưa nói cho bọn họ, sao con lại biết trước được."

*Xán xán: Giống kiểu 'A, hiểu ra rồi!' đấy

"..."

...

Vô Dược cùng Đoạn Vân Thần ở Đông Phương gia ngây người nửa tháng, trong đó có một lần Đông Phương Chúc quay về nhà. Vô Dược tiện nói ra việc muốn cùng anh kết hôn. Ông không có cự tuyệt.

Đem sổ hộ khẩu giao cho Vô Dược, nói dù sao bọn họ gần đây cũng không dùng đến.

"..."

——

Sau khi Vô Dược trở về không bao lâu, bộ phim bọn họ đóng đã trải qua xét duyệt, bắt đầu chiếu lần đầu.

Thời điểm phim tuyên truyền cùng với ảnh tuyên truyền phát ra. Weibo của cô và Đoạn Vân Thần lại bùng nổ một lần nữa.

Đoạn Đoạn mau tiến vào trong chén: Tới xem Đoạn Đoạn nhà ta nha, quỳ l**m mỹ nhan.

Không ngừng xa: Đoạn Đoạn và Li Li thật xứng đôi nha, giá trị nhan sắc đều thật cao. Quỳ l**m, quỳ l**m. Một đôi cp này này ta đứng.

Li Li nhà ta: Thật sự rất đẹp, ta muốn lấy bọn họ làm giấy dán tường, không bao giờ thay đổi.

...

Vô Dược ngồi trong lòng ngực anh, vòng tay lên cổ anh, ngẩng đầu nhìn anh: "Em còn chưa giỏi đã hot một phen, Đoạn tiên sinh, cho anh cái khen thưởng, anh muốn không?"

"Ân? Khen thưởng cái gì?" Anh nhìn văn kiện trong tay, nhẹ nhàng hỏi câu. Tựa hồ không quá để ý, dù sao lễ vật ngoại trừ cô ra thì với anh mà nói cũng chưa cần dùng cái gì.

Vô Dược đối với phản ứng của anh bất mãn cực kỳ, nhéo cằm anh, thẳng tắp hôn lên. Cạy hàm răng anh ra, cùng đầu lưỡi của anh dây dưa.

Văn kiện trong tay Đoạn Vân Thần rớt đầy đất, nhưng anh không để bụng chút nào. Đôi tay ôm cái gáy của cô, nhiệt tình hôn lại, thật lâu cũng không muốn buông ra.

Vô Dược cảm giác được đồ vật nào đó chọc chọc cô, mặt đỏ lên.

Qua một hồi lâu Đoạn Vân Thần rốt cuộc nguyện ý buông tha cô, ôm lấy eo cô, để cô ngoan ngoãn ngốc trong lòng ngực anh.

Một bàn tay to che kín đôi mắt cô, Vô Dược tràn đầy nghi hoặc, vốn định lấy ra nhưng mà anh mở miệng ngăn cản: "Li Li, không cần lấy ra."

"Ân?" Vô Dược bị che vẻ mặt mộng bức, nhưng bởi vì không nhìn thấy, cũng không biết biểu tình hiện tại của anh là gì.

Đoạn Vân Thần lại hôn lên môi cô, nhưng càng ngày càng kịch liệt, lại còn có xu hướng dời khỏi trận địa, từ môi một đường hướng xuống cổ, lại đến bả vai, lại đến trên xương quai xanh.

Cuối cùng anh ngừng lại, chôn trong cổ cô, môi thở nặng nề.

Mà nơi Vô Dược không nhìn thấy con ngươi Đoạn Vân Thần lúc này đều âm u, tràn đầy chiếm hữu, nóng cháy mà điên cuồng. Nếu bị người khác nhìn thấy, nhất định sẽ bị ánh mắt của anh dọa đến.

Vô Dược tựa hồ cảm giác được anh khó chịu, cũng duỗi tay ôm lại anh, tùy ý để anh hành động. Nhẹ nhàng mà mở miệng ôn nhu nói với anh: "Thần Thần, em thành niên."

16/01/2021
 
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 189: [TG7] Diễn như nhân sinh (18)



🕺🏻Chương 189💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (18)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Sau khi nghe được lời cô nói, Đoạn Vân Thần trực tiếp đem cô đè trên sô pha. Đầu ngón tay nhẹ nhàng cởi bỏ quần áo cô, hung hăng hôn lên.

Vô Dược bị anh hôn, toàn thân vô lực nằm trên sô pha. Đầu ngón tay xuyên qua tóc của anh, nhẹ nhàng mở miệng nói: "Lên... Lên trên giường..."

Đoạn Vân Thần ôn nhu đem cô bế lên, sau đó đặt cô lên trên giường, lại hôn lên, khi anh l**m qua chỗ mẫn cảm của cô, Vô Dược nhịn không được run rẩy.

Mặc dù không có ký ức, anh vẫn nhẹ nhàng như cũ biết chỗ mẫn cảm của cô.

Thời điểm vào trong cô anh cảm giác được tâm phiêu bạt bất lực của mình, rốt cuộc cũng tìm được nơi uỷ thác, cô chính là cứu rỗi anh.

Khi anh dừng lại đã qua đi rất lâu, anh bế cô ngủ say lên, tiến vào phòng tắm.

Đầu ngón tay xẹt qua mỗi một tấc da thịt của cô, cuối cùng dừng lại trên xương con bướm xinh đẹp của cô, vết bới thược dược mỹ lệ kia, khiến ánh mắt anh trầm mê, càng nhiều thêm vài phần mê luyến.

Trong lòng có một cái tên muốn hô lên, nhưng thời điểm nghiêm túc suy nghĩ một chút, lại quên muốn gọi là gì, bật thốt lên: "Li Li ~"

...

Ánh mặt trời chiếu vào trong nhà, Vô Dược chậm rãi thức tỉnh, mê mang mở to mắt, khi nhìn đến người trước mắt, bất giác ôm lên cổ anh, hôn hôn gương mặt anh.

Đoạn Vân Thần cọ cọ mặt vô, ôn nhu mở miệng: "Anh đi nấu ăn cho em, nếu còn mệt thì ngủ thêm một chút đi."

Vô Dược nhẹ nhàng lên tiếng: "Vâng!"

Sau đó lại chậm rãi nhắm hai mắt, không bao lâu liền ngoan ngoãn ngủ rồi.

Mà Đoạn Vân Thần cúi đầu nhìn khuôn mặt mỹ lệ ngoan ngoãn của cô, lòng bàn tay nhẹ nhàng cọ qua gương mặt cô. Chiếm hữu trong con ngươi càng ngày càng thâm, mê luyến cũng càng thêm điên cuồng, dùng âm thanh thực nhẹ thực nhẹ nói: "Li Li... Em đó ngàn vạn không thể có ý muốn rời khỏi anh nga! Bằng không anh sẽ thực tức giận."

Nhưng qua vài phút sau, anh liền đem mọi thứ đó thu liễm lại. Thật cẩn thận rời giường, sau đó ra cửa.

Đoạn Vân Thần rời đi không bao lâu, Vô Dược liền khẽ meo meo mở to mắt, trong lòng kêu: Mẹ nó, Tiểu Dạ Dạ, Tiểu Dạ Dạ. Vì sao tôi cảm giác nam thần thế giới này rất nguy hiểm?

Tĩnh Dạ chậm rì rì nói: Giá trị hắc hoá của hắn vượt qua mức hệ thống đánh giá, giá trị yêu thích đối với cô cũng vậy. Đúng rồi, cô chỉ cần cùng hắn đăng ký kết hôn, sau đó hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ trở thành ảnh hậu thì cô liền có thể rời khỏi thế giới này.

Vô Dược ứng thanh đã biết, sau đó không nói nữa, cô đương nhiên sẽ không rời khỏi. Cô sẽ bồi anh cùng nhau đến già, tuy rằng không biết tột cùng anh với Mặc làm giao dịch gì, nhưng mà cô sẽ quý trọng mỗi một phút mỗi một giây cùng anh ở bên nhau.

Qua khoảng nửa giờ, anh lại mở cửa ra, Vô Dược đã rửa mặt chải đầu xong, thấy anh tiến vào liền chạy qua ôm anh.

Đoạn Vân Thần xoa xoa tóc cô, sau đó mở miệng: "Có thể ăn cơm."

...

Vô Dược kẹp đồ ăn chậm rì rì để vào trong miệng, những món anh làm trước sau như một đều là món cô thích. Cũng không biết anh làm thế nào biết cô thích ăn những món này.

Đoạn Vân Thần nhìn Vô Dược một hồi lâu, sau đó mới mở miệng nói: "Em... Còn muốn tiếp tục làm diễn viên không?"

Vô Dược ngẩng đầu, có chút nghi hoặc nhìn anh, hỏi: "Có vấn đề gì sao?"

"Không có." Đoạn Vân Thần vẫn nỗ lực duy trì khuôn mặt thờ ơ, bình tĩnh trả lời.

Được rồi, anh không làm được, ủy khuất nhìn cô: "Anh không thích em cùng người khác đối diễn."

Tưởng tượng đến việc cô cùng người khác có tiếp xúc thân mật, anh liền phát điên, trong lòng nhịn không được táo bạo lên. Rõ ràng trước kia còn không có mãnh liệt như vậy, tựa hồ là có được liền càng không muốn mất đi.

16/01/2021
 
Back
Top Bottom