Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày

Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày
Chương 510: Chương 510



Bởi vì có cả nhân chứng lẫn vật chứng nên phó chủ nhiệm Hà có chửi bới cũng không có tác dụng, chẳng mấy chốc vụ án đã được giải quyết.

Hóa ra năm đó phó chủ nhiệm Hà và Lăng Tương Quân có tình cảm với nhau nhưng cha mẹ Hà không đồng ý chuyện hai người ở bên nhau, muốn Bao Nhã Anh trở thành con dâu. Phó chủ nhiệm Hà biết gia đình của Bao Nhã Anh có thể nâng đỡ cho sự nghiệp của mình, thế là ông ta chia tay Lăng Tương Quân rồi cưới Bao Nhã Anh, nào ngờ Lăng Tương Quân lại là một kẻ tàn nhẫn, không gả cho Hà Kính Viễn được thì gả cho em trai của Hà Kính Viễn.

Từ nhỏ sức khỏe của Hà Kính Văn đã không tốt, cứ khăng khăng không chịu cưới vợ, khó thấy ông ấy đưa ra đề nghị muốn cưới vợ. Mặc dù cha mẹ Hà cảm thấy không ổn nhưng vẫn đồng ý, chẳng qua là bọn họ không biết được rằng lúc Lăng Tương Quân gả vào nhà thì đã có thai, mang thai đứa con của Hà Kính Viễn.

Bọn họ lại càng không ngờ được chuyện hai người luôn ở bên nhau ngay dưới mí mắt mọi người, thậm chí còn muốn g.i.ế.c vợ.

Nguyên nhân mà lần này phó chủ nhiệm ra tay là vì Bao Nhã Anh bị điều tới hội Liên hiệp Phụ nữ để làm việc, một khi bà ấy tới hội Liên hiệp Phụ nữ thì dù sau này bà ấy có rút khỏi cũng không thể giúp được cho đứa con riêng Hà Thiên Diệu của ông ta. Thế nên ông ta chuẩn bị g.i.ế.c c.h.ế.t Bao Nhã Anh trước khi bà ấy được điều tới hội Liên hiệp Phụ nữ, làm vậy thì Bộ tuyên truyền sẽ đền bù tổn thất cho nhà ông ta. Đồng thời ông ta có thể thuận lý thành chương nhét con riêng vào Bộ tuyên truyền, chẳng qua là ông ta không lường trước được chuyện ở giữa sẽ nhảy ra một Bạch Du khiến ông ta thất bại trong gang tấc.

Sau khi vụ án được giải quyết, phó chủ nhiệm Hà bị xử bắn, còn Lăng Tương Quân thì ở tù chung thân, chẳng bao lâu nữa là sẽ được đưa tới nông trường để lao động và cải tạo.

Sau khi Bao Nhã Anh xuất viện thì tặng cho Bạch Du cây nhân sâm trăm năm tuổi, hai lọ sữa lúa mạch và một ít hải sản.

Bạch Du chỉ nhận sữa lúa mạch và hải sản chứ không nhận cây nhân sâm nhưng Bao Nhã Anh không cho cô cơ hội để từ chối, tuyên bố nếu cô không nhận là không nể mặt bà ấy, sau đó vứt đồ lại rồi bỏ chạy mất.

Khiến Bạch Du dở khóc dở cười.

Nhưng nói thế nào thì cô cũng rất khâm phục Bao Nhã Anh, nếu người bình thường gặp phải những chuyện như thế này, cho dù không oán trách thì cũng sẽ trầm lắng một khoảng thời gian, còn Bao Nhã Anh lại rất nhanh chóng tỉnh táo lại, bà ấy không chỉ ly dị Hà Kính Viễn cấp tốc, mà còn đổi họ hai đứa con trai thành họ Bao của mình.

Tôm mà Bao Nhã Anh cho không chỉ tươi ngon mà còn rất to nữa, to bằng lòng bàn tay.

Bạch Du nhìn thôi đã thấy thèm, cô dùng một nửa làm món tôm xào cay, một phần làm món ớt xanh nhồi chả tôm.

Cô nghĩ tới việc Niệm Niệm không ăn được ớt xanh nên đã chuẩn bị vài trái ớt xanh không cay, cắt đầu rồi móc hạt bên trong ra, loại bỏ chỉ và vỏ tôm rồi giã nhuyễn, sau đó thêm hành, gừng, muối và bột tiêu, dùng tay trộn đánh thật mạnh, tiếp theo là thêm một phần hai lòng trứng gà và bột bắp rồi trộn đều đánh mạnh, sau đó trút thịt tôm vào trong ớt xanh và cắt thành từng khúc nhỏ.

Tiếp đó là làm nóng nồi, sau khi nồi nóng thì bỏ dầu vào, dầu nóng thì bỏ ớt xanh và chả tôm vào, xào cho tới khi có chút cháy xém rồi ném tỏi giã vào chung để làm bùng nổ mùi vị, thêm gia vị là chút rượu, gừng, xì dầu nhạt màu, xì dầu sẫm màu, đường trắng và bột tiêu, cuối cùng thêm bột bắp để làm sệt nước trên lửa lớn, sau khi bày ra dĩa thì rắc vừng trắng lên.

Mặc dù cách làm khá phức tạp nhưng món ớt xanh nhồi chả tôm rất được mọi người thích, dai mềm ngon miệng. Niệm Niệm ăn tới mức cái miệng phồng lên, bụng tròn cũng căng tròn.

Bạch Du thấy cô bé như thế, trong lòng cô mềm nhũn, đồng thời cũng cảm thấy rất may mắn khi sức khỏe của cô bé không có vấn đề gì.

Bà Bạch quyết định ở lại đảo Quỳnh Châu, lúc đầu Bạch Phi Lễ phản đối, suy cho cùng anh ấy muốn tự mình chăm sóc mẹ già, nhưng sau khi biết chuyện Niệm Niệm bị bắt nạt và bị kim đâm, anh ấy chỉ lẳng lặng ngậm miệng lại.

Cuối cùng chỉ có một mình Bạch Phi Lễ trở về Thiên Tân. Ngày anh ấy trở về Thiên Tân cũng là lúc em vợ dẫn con gái Mạt Mạt tới nhà, anh ấy vừa vào cửa đã ra lệnh đuổi khách, cũng bảo bọn họ sau này không được phép tới nhà nữa, Bởi vì chuyện đó mà đôi vợ chồng cãi nhau ầm ĩ một trận, em vợ dẫn con gái tới nhà xin lỗi ba lần bảy lượt nhưng tính cách của Bạch Phi Lễ kiên cường hơn anh cả của anh ấy rất nhiều, nói bọn họ không được tới nhà là không được tới.
 
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày
Chương 511: Chương 511



Em vợ không còn cách nào khác, thế là đánh chủ ý tới chỗ Bạch Du, cô ta viết tận mấy bức thư và gửi không ít đồ qua bưu điện để xin lỗi, mong có thể bồi thường cho Niệm Niệm. Bạch Du nhận đồ, còn thư thì vứt vào trong lò, coi như chưa từng nhận được.

Trong lúc này, mẹ, anh cả, chị dâu cả và chị dâu hai của Lâm Hướng Tuyết đã tới đảo Quỳnh Châu. Đúng như dự đoán của Bạch Du, nhà họ Lâm không đồng ý chuyện Lâm Hướng Tuyết ở bên Cát Đại Xuyên.

Lần này bọn họ tới chủ yếu là vì muốn dẫn Lâm Hướng Tuyết về thủ đô.

Sau khi nhà họ Lâm điều tra Cát Đại Xuyên xong thì đã mở một cuộc họp gia đình.

Mẹ Lâm: “Thằng cả, ý kiến của con thế nào?”

Anh cả Lâm: “Con cảm thấy con người Cát Đại Xuyên không tệ nhưng gia đình của cậu ta quá tệ. Nếu em gái thật sự gả cho cậu, sau này không tránh được việc chịu khổ.”

Mẹ Lâm nhìn về phía con dâu cả: “Còn con, quan điểm của con thế nào?”

Chị dâu cả Lâm: “Con cũng cảm thấy vậy, tình hình gia đình của đồng chí Cát quá phức tạp, một cặp cha mẹ, còn có một cặp cha mẹ nuôi. Hơn nữa không có người nào thật lòng suy nghĩ cho cậu ta cả, lúc trước thì chẳng có ai muốn nuôi cậu ta nhưng bây giờ thấy cậu ta có tương lai, kẻ nào cũng bám lấy cậu ta không buông như con đỉa hút m.á.u người. Cho dù bây giờ đồng chí Cát không gửi tiền về nhưng sau này bốn người cha mẹ già bệnh, chẳng lẽ cậu ta có thể thấy c.h.ế.t không cứu? Huống chi cậu ta còn có loại anh em như vậy, chắc chắn bọn họ sẽ không buông tha cho đồng chí Cát dễ dàng, tới khi ấy chuyện đối phó với những người thân đó sẽ rất cực.”

Cứ mỗi một câu chị dâu cả Lâm thốt ra là sắc mặt Lâm Hướng Tuyết lại trắng thêm một phần.

Lâm Hướng Tuyết biết mọi người trong nhà muốn tốt cho mình, nhưng đây là lần đầu tiên trong đời cô ấy thích một đồng chí nam như thế. Hơn nữa Cát Đại Xuyên đối xử với cô ấy rất tốt, cô ấy không muốn buông bỏ dễ dàng như vậy.

Thế là cô ấy dời ánh mắt tới chị dâu hai vẫn chưa bày tỏ quan điểm.

Thực tế thì quan hệ giữa cô ấy và chị dâu hai cũng không tốt lắm, tuy chị dâu hai cũng chẳng thể nói là độc ác, nhưng cô ta lại không rộng lượng và tốt bụng như hị dâu cả. Cô ta nói mà không buồn nghĩ, điều này khiến những người khác khá ngại ngùng.

Cho là vậy thì trong lòng cô ấy vẫn có một chút ước mong xa vời, mong lần này chị dâu hai có thể đứng về phía cô ấy.

Nào ngờ ngay giây sau cô ấy đã nghe chị dâu hai bĩu môi nói…

“Mẹ à, con cảm thấy nên để chuyện Cát Đại Xuyên có tốt không sang một bên, trái lại là con cảm thấy đồng chí nữ Bạch Du kia rất có vấn đề!”

Lâm Hướng Tuyết vừa nghe những lời này là đã cảm thấy đúng, ngay lập tức nhíu chặt lông mày rồi nói: “Chị dâu hai, chị đừng có nói bậy được không? Những ngày em tới đảo Quỳnh Châu, cậu ấy vẫn luôn giúp đỡ và chăm sóc em, vậy Bạch Du có vấn đề gì chứ?”

Chị dâu hai: “Vấn đề rất lớn đấy! Em xem sau khi các em tới đảo Quỳnh Châu, cứ mỗi khi xảy ra chuyện thì người bị tổn thương luôn là em, còn chỗ tốt thì bị cô ta chiếm lấy, thế mà em còn cảm động rơi nước với cô ta nữa, đây là chỗ xảo quyệt của cô ta. Hướng Tuyết à, lòng dạ của em quá đơn giản nên không phải là đối thủ của cô ta, có khi ngày nào đó khi em bị cô ta bán mất thì em còn vui cười đếm tiền giúp cô ta đấy!”

“Để con nói nhé, nói không chừng Cát Đại Xuyên theo đuổi Hướng Tuyết cũng là do cô ta giật dây. Con đã gặp rất nhiều người giống như cô ta rồi, lòng dạ rất xấu xa, cô ta gả cho phó đoàn trưởng ưu tú về tất cả mọi mặt nhưng lại giới thiệu cho Hướng Tuyết một người đàn ông có điều kiện tệ như vậy, nói trắng ra là cô ta không muốn Hướng Tuyết sống tốt hơn mình!”

“...”

Vào thời đại này, những ngôi nhà không có cách âm, giọng nói của chị dâu hai Lâm càng ngày càng lớn, khiến bàn tay đã giơ lên tới giữa cửa định gõ cửa của Bạch Du dừng lại ở giữa không trung.

TBC

Nhà họ Lâm tới đảo Quỳnh Châu, cô là bạn của Lâm Hướng Tuyết và cũng là chủ nhà, cô vốn định tới nhà khách để hỏi Lâm Hướng Tuyết là tối nay cô ấy dẫn người nhà tới nhà hàng Quốc Doanh hay là ăn ở nhà, nếu ăn ở nhà thì cô sẽ ra ngoài mua thức ăn và thịt từ trước, không ngờ lại nghe được những lời này, cô cũng không ngờ nhà họ Lâm lại nghĩ về mình như thế.

Chị dâu hai Lâm ở trong vẫn còn đang nói: “ Chị nói nhé, mẹ của Bạch Du không chỉ ngoại tình mà còn c.h.ế.t trong nhà tù, tục ngữ nói mẹ nào con nấy…”

“Chị dâu hai, chị nói đủ rồi! Nếu chị còn nói năng xằng bậy nữa thì chị cút trở về thủ đô ngay bây giờ cho em! Em không cho phép chị nói bạn của em như vậy!”
 
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày
Chương 512: Chương 512



Lâm Hướng Tuyết không kiềm được mà quát to, gương mặt xinh đẹp trở nên đỏ bừng.

Chị dâu hai Lâm bị cô ấy lườm như thế, cô ta bị dọa sợ tới mức lui về sau vài bước, ngại ngùng ngậm miệng lại.

lâm Hướng Tuyết nhìn về phía của cô ấy: “Mẹ, mẹ đừng nghe chị dâu hai nói năng xằng bậy, Bạch Du đối xử với con rất tốt, lúc trước con bị thương là do bản thân phô trương, Bạch Du có nhắc nhở con nhưng con không nghe lời cô ấy nên mới bị thương. Về phần Cát Đại Xuyên, không có chút liên quan nào với cậu ấy cả…”

Chị dâu hai nhỏ giọng lầm bầm: “Sao lại không có liên quan, nếu không phải là do cô ta giật dây khiến em tới đảo Quỳnh Châu, thì em có gặp Cát Đại Xuyên đâu…”

Bạch Du không nghe tiếp nữa, cô xoay người rời khỏi.

Trong phòng Lâm Hướng Tuyết cầm vũ khí đứng dậy, ném một cái gối đầu vào người của chị dâu hai: “Chị cút cho tôi, cút về thủ đô ngay bây giờ cho tôi!”

“Tất cả bình tĩnh lại cho mẹ!” Mẹ Lâm thấy sắp đánh nhau thì đập bàn một cái: “Xảy ra chuyện phải tự xem xét lại bản thân chứ không phải là trách tội người khác. Vợ thằng hai, con ngậm miệng lại cho mẹ, đừng để mẹ nghe con ăn nói xằng bậy.”

Lúc này, chị dâu hai Lâm mới chấm dứt chiến tranh: “Con biết rồi mẹ, con ngậm miệng, con ngậm miệng lại được chưa?”

Trong lòng Lâm Hướng Tuyết rất giận dữ, càng giận hơn vừa rồi bản thân lại chờ mong chị dâu hai sẽ đứng về phía mình.

Mẹ Lâm không hỏi ý kiến của chị dâu hai Lâm, cuối cùng nói: “Hướng Tuyết, mẹ, anh cả và chị dâu cả của con có cùng một ý kiến, mẹ cảm thấy Cát Đại Xuyên không hợp với con.”

Lâm Hướng Tuyết sốt ruột gọi một tiếng: “Mẹ…”

Mẹ Lâm xua tay cắt ngang lời cô ấy: “Mẹ biết con định nói gì, mẹ cũng từng như thế. Khi còn trẻ, mẹ luôn cho là có tình cảm thì uống nước đã no bụng, cho là có tình cảm thì có thể vượt qua tất cả khó khăn…”

Lần này tới lượt Lâm Hướng Tuyết cắt ngang lời mẹ của cô ấy, đáy mắt của cô ấy tràn đầy sự mờ mịt: “Chẳng lẽ không đúng ư? Điều kiện của nhà Đại Xuyên chỉ hơi tệ nhưng anh ấy rất chịu cố gắng và vươn lên, chỉ cần chúng con cùng cố gắng với nhau thì con không tin là không thể khiến cuộc sống tốt lên. Về phần những lời nói trước đó của chị dâu cả, sau này nếu bốn cha mẹ của anh ấy có bị bệnh, vậy chúng con chỉ cần đưa tiền là xong.”

Mẹ Lâm không vội phản bác lại lời của cô ấy mà chỉ hỏi: “Con có còn nhớ khi còn nhỏ con rất ghét ăn gan lợn không? Bây giờ con có thích ăn không?”

Lâm Hướng Tuyết lắc đầu: “Không thích.”

Tới bây giờ cô ấy vẫn không thể ăn được mấy món làm từ gan lợn, thỉnh thoảng Bạch Du làm khá ngon, cô ấy sẽ ăn vài miếng nhưng cũng không ăn nhiều.

Mẹ Lâm: “Con xem, sở thích của mỗi người sẽ thay đổi theo thời gian, không sai, tình cảm giữa con và Cát Đại Xuyên là tình yêu bền chặt hơn vàng đúc nhưng chuyện cưới xin không phải chỉ có tình cảm thôi là đủ, bên trong chuyện cưới xin còn có rất nhiều chuyện vụn vặt khác nữa. Con nói rằng nếu cha mẹ của Cát Đại Xuyên bị bệnh, các con chỉ cần đưa tiền là xong, vậy nếu như bọn họ đòi ba phần tư tiền lương của các con thì con có đồng ý cho không? Hơn nữa nếu bọn họ muốn sống chung với Cát Đại Xuyên, chẳng lẽ con có thể từ chối được ư? Nhà họ Cát là cái động không đáy, chỉ trừ khi Cát Đại Xuyên bằng lòng cắt đứt quan hệ với bọn họ thì mới thôi.”

Nhưng đó là chuyện không thể nào xảy ra, nếu Cát Đại Xuyên thật sự cắt đứt quan hệ với bốn cha mẹ của anh ấy thì người dưng nước lã cũng có thể dìm c.h.ế.t anh ấy. Đồng thời cũng gây ảnh hưởng to lớn với sự nghiệp của anh ấy, chỉ cần có người báo cáo thì nói không chừng anh ấy không thể ở lại quân đội được nữa.

“...”

Lâm Hướng Tuyết ngồi sụp trên giường, vẻ mặt suy sụp.

***

Bạch Du đi dạo một vòng ở bên ngoài, sau khi cảm xúc lắng xuống cô mới đi mua đồ ăn rồi quay về nhà.

Bà Bạch thấy trong tay của cô chỉ có vài món ăn và thịt nên hỏi: “Nhà họ Lâm không tới ăn à?”

Bạch Du gật đầu: “Cả nhà bọn họ tới nhà hàng Quốc Doanh ăn rồi ạ, bọn họ có mời chúng ta nhưng cháu đã từ chối rồi, nhiều người đi ăn như vậy thì sẽ tốn kém lắm.”

Bà Bạch không phải là người thiển cận, bà ấy nghe vậy thì gật đầu theo: “Cháu làm vậy là rất tốt, chỗ nào tiết kiệm được cứ tiết kiệm, tiền của nhà người ta cũng không phải rơi từ trên trời xuống.”

Bạch Du nắm tay của bà nội: “Bà nội, tối nay để cháu làm món cơm niêu cho mọi người ăn, hai lần trước sau khi ăn ở thành phố Quảng cháu cứ mãi không quên, mặc dù ở đây cũng có nhưng bao giờ mùi vị lại không giống. Tối nay cháu sẽ thử tự làm.”

Bà Bạch chưa kịp trả lời thì Niệm Niệm đã chạy tới, cô bé ngửa đầu lên, đôi mắt to tròn nhìn Bạch Du chòng chọc, giọng sữa non nớt: “Cô ơi, cơm chưng trẻ con có ngon không ạ?”
 
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày
Chương 513: Chương 513



Cơm trẻ con?

Bạch Du nghe vậy, cô không nhịn được mà bật cười: “Không phải cơm trẻ con mà là cơm niêu. Ăn rất là ngon, chút nữa cháu ăn thử thì sẽ biết.”

Niệm Niệm dùng bàn tay nhỏ vỗ n.g.ự.c của mình: “Thì ra không phải cơm trẻ con, vậy Niệm Niệm không phải sợ. Niệm Niệm sẽ ăn thật là nhiều.”

Đồ ăn của cô làm rất ngon, lần nào cô bé cũng ăn tới mức cái bụng căng tròn,

Bà Bạch nghe vậy thì cũng không nhịn được mà nở nụ cười.

Bánh Khoai Tây nghiêng đầu, nó không biết tại sao các chủ nhân lại cười, nhưng dù là thế nào đi nữa, chỉ cần các chủ nhân vui vẻ thì nó cũng vui theo, thế là sủa gâu gâu gâu.

Kem rất kiêu ngạo và lạnh lùng, chân ngắn chạy từng bước nhỏ tới, nó cho Bánh Khoai Tây một móng vuốt lớn và một tiếng “bộp”, giống như đang nói là ngày nào cũng cười ngây ngô.

Đám gà con thấy cảnh này thì vỗ cánh chạy ra ngoài, sau khi Kem lớn, bọn chúng không còn dám chọc đến nó nữa, không thể trêu vào chỉ đành bỏ chạy..

Bạch Du cầm đồ ăn và thịt vào phòng bếp, sau khi vo sạch gạo thì dùng nước để ngâm, trong khoảng thời gian đó cô quay về phòng để đọc sách. Sau khi ngâm gạo trong nước xong thì mới đi làm món cơm niêu.

Cô lấy trong tủ ra hai cây lạp xưởng Quảng Đông rồi cắt thành từng miếng nhỏ hình thoi, ngay khi cô chuẩn bị cắt nấm hương thành từng khúc thì Giang Lâm bước vào.

Giang Lâm rửa tay rồi cầm lấy con d.a.o trong tay cô một cách tự nhiên, anh cắt nấm hương thành từng khúc. Bạch Du không tranh công việc với anh, cô cầm một cái chậu lên, dùng nước tương, mỡ lợn, dầu vừng, đường và muối để điều chỉnh lại mùi vị nước tương.

Sau khi để nồi lên bếp, Giang Lâm mới nhìn cô và nói: “Có phải đã xảy ra chuyện gì không em?”

Bạch Du ngẩng đầu lên, khó hiểu nhìn anh.

Giang Lâm nắm lấy tay của cô, nhẹ nhàng tách móng tay đang móc lấy ngón tay cái của cô ra: “Mỗi khi em có tâm sự hoặc trong lòng cảm thấy khó chịu thì sẽ móc ngón tay trong vô thức. Sau này có chuyện thì có thể nói với anh, chứ đừng tự dày vò bản thân được không?”

Bạch Du nhìn về phía ngón tay cái của mình theo ánh mắt của anh, phần da bên cạnh của ngón tay đã bị cô móc rách, anh không nói thì cô còn không cảm nhận được, lúc này cô mới cảm thấy hơiđau nhức.

Giang Lâm nhìn cô: “Thế đã xảy ra chuyện gì?”

Bạch Du mấp máy môi, nói ra toàn bộ chuyện mình đã nghe được ở nhà khách: “... Em không ngờ nhà họ Lâm lại vì chuyện đó mà trách cứ em, nhưng cũng không thể trách việc bọn họ đổ lỗi em, dù sao đúng là em đã bảo vệ Hướng Tuyết không tốt.”

Cô còn nói dứt câu thì môi của cô đã bị Giang Lâm nắm lấy, bóp thành mỏ con vịt.

Bạch Du: “?”

Giang Lâm: “Lâm Hướng Tuyết đã là người trưởng thành, cô ấy có năng lực chịu trách nhiệm với tất cả những chuyện mình làm. Lúc đầu là cô ấy nói muốn theo em tới đảo Quỳnh Châu và người nhà họ Lâm đã đồng ý, việc cô ấy bị gián điệp làm tổn thương là chuyện ngoài ý muốn. Hơn nữa trước kia em đã nhắc nhở cô ấy, bảo cô ấy cẩn thận rất nhiều lần, đồng thời còn bảo cô ấy chấm dứt việc qua lại với Ôn Tĩnh Uyển và càng không được đổ lỗi chuyện xảy ra của nhà họ Liên lên người em, từ đầu tới em không hề nói cô ấy qua lại với thằng hai nhà họ Liên. Cuối cùng là giữa cô ấy và Cát Đại Xuyên có tình cảm với nhau, nếu Lâm Hướng Tuyết không thích Cát Đại Xuyên thì em nói thế nào cũng chẳng có tác dụng, vả lại em cũng không hề nói gì.”

Bà nội không thể nhìn ra tâm trạng của cô không được vui, nhưng anh chỉ liệc một cái là đã nhận ra ngay.

Bạch Du nhìn anh, trong lòng cảm thấy chua xót, tức nghẹn.

Đôi môi của Bạch Du khẽ giật, cô chưa kịp lên tiếng thì cái miệng đã bị anh bóp càng trề ra thêm: “Thả… Thả em ra…”

Giang Lâm: “Anh nói xong chuyện của bọn họ rồi. Bây giờ anh nói tới em, em có biết vấn đề của em ở đâu không?”

Bạch Du lắc đầu, cô không nhìn thấy dáng vẻ trề môi và lắc đầu của mình, vô cùng giống một con vịt nhỏ đáng yêu.

Khóe môi Giang Lâm khẽ giật, anh muốn cười nhưng vẫn cố ép nụ cười xuống: “Vấn đề của em nằm ở đây, rõ ràng không phải là lỗi của em nhưng em lại cứ thích ôm vấn đề lên người của mình, sau đó giấu trong lòng không cho bất cứ ai biết, chỉ để làm khó bản thân.”

Tình trạng bệnh của cô nghiêm trọng như vậy, không thể thoát được chuyện liên quan tới tính cách của cô. Nếu như lòng dạ của cô độc ác một chút thì sẽ không ép mình tới tình trạng thế này.

Đôi mắt Bạch Du lóe sáng như ngôi sao, lông mi dài rậm chớp vài cái, trong lòng cảm thấy cực kỳ xúc động.

Đúng lúc này, đứa bé trong bụng bất chợt đá cô một cái.

Bây giờ đứa bé đã hơn bốn tháng nhưng vẫn không có dấu hiệu thai đạp, cô cứ luôn mong mỏi, không ngờ đứa bé lại đạp vào ngay lúc này, toàn thân cô trở nên cứng đờ.
 
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày
Chương 514: Chương 514



Bạch Du nghe vậy, cô không nhịn được mà bật cười: “Không phải cơm trẻ con mà là cơm niêu. Ăn rất là ngon, chút nữa cháu ăn thử thì sẽ biết.”

Niệm Niệm dùng bàn tay nhỏ vỗ n.g.ự.c của mình: “Thì ra không phải cơm trẻ con, vậy Niệm Niệm không phải sợ. Niệm Niệm sẽ ăn thật là nhiều.”

Đồ ăn của cô làm rất ngon, lần nào cô bé cũng ăn tới mức cái bụng căng tròn,

Bà Bạch nghe vậy thì cũng không nhịn được mà nở nụ cười.

Bánh Khoai Tây nghiêng đầu, nó không biết tại sao các chủ nhân lại cười, nhưng dù là thế nào đi nữa, chỉ cần các chủ nhân vui vẻ thì nó cũng vui theo, thế là sủa gâu gâu gâu.

Kem rất kiêu ngạo và lạnh lùng, chân ngắn chạy từng bước nhỏ tới, nó cho Bánh Khoai Tây một móng vuốt lớn và một tiếng “bộp”, giống như đang nói là ngày nào cũng cười ngây ngô.

Đám gà con thấy cảnh này thì vỗ cánh chạy ra ngoài, sau khi Kem lớn, bọn chúng không còn dám chọc đến nó nữa, không thể trêu vào chỉ đành bỏ chạy..

Bạch Du cầm đồ ăn và thịt vào phòng bếp, sau khi vo sạch gạo thì dùng nước để ngâm, trong khoảng thời gian đó cô quay về phòng để đọc sách. Sau khi ngâm gạo trong nước xong thì mới đi làm món cơm niêu.

Cô lấy trong tủ ra hai cây lạp xưởng Quảng Đông rồi cắt thành từng miếng nhỏ hình thoi, ngay khi cô chuẩn bị cắt nấm hương thành từng khúc thì Giang Lâm bước vào.

Giang Lâm rửa tay rồi cầm lấy con d.a.o trong tay cô một cách tự nhiên, anh cắt nấm hương thành từng khúc. Bạch Du không tranh công việc với anh, cô cầm một cái chậu lên, dùng nước tương, mỡ lợn, dầu vừng, đường và muối để điều chỉnh lại mùi vị nước tương.

Sau khi để nồi lên bếp, Giang Lâm mới nhìn cô và nói: “Có phải đã xảy ra chuyện gì không em?”

Bạch Du ngẩng đầu lên, khó hiểu nhìn anh.

Giang Lâm nắm lấy tay của cô, nhẹ nhàng tách móng tay đang móc lấy ngón tay cái của cô ra: “Mỗi khi em có tâm sự hoặc trong lòng cảm thấy khó chịu thì sẽ móc ngón tay trong vô thức. Sau này có chuyện thì có thể nói với anh, chứ đừng tự dày vò bản thân được không?”

Bạch Du nhìn về phía ngón tay cái của mình theo ánh mắt của anh, phần da bên cạnh của ngón tay đã bị cô móc rách, anh không nói thì cô còn không cảm nhận được, lúc này cô mới cảm thấy hơiđau nhức.

Giang Lâm nhìn cô: “Thế đã xảy ra chuyện gì?”

Bạch Du mấp máy môi, nói ra toàn bộ chuyện mình đã nghe được ở nhà khách: “... Em không ngờ nhà họ Lâm lại vì chuyện đó mà trách cứ em, nhưng cũng không thể trách việc bọn họ đổ lỗi em, dù sao đúng là em đã bảo vệ Hướng Tuyết không tốt.”

Cô còn nói dứt câu thì môi của cô đã bị Giang Lâm nắm lấy, bóp thành mỏ con vịt.

Bạch Du: “?”

Giang Lâm: “Lâm Hướng Tuyết đã là người trưởng thành, cô ấy có năng lực chịu trách nhiệm với tất cả những chuyện mình làm. Lúc đầu là cô ấy nói muốn theo em tới đảo Quỳnh Châu và người nhà họ Lâm đã đồng ý, việc cô ấy bị gián điệp làm tổn thương là chuyện ngoài ý muốn. Hơn nữa trước kia em đã nhắc nhở cô ấy, bảo cô ấy cẩn thận rất nhiều lần, đồng thời còn bảo cô ấy chấm dứt việc qua lại với Ôn Tĩnh Uyển và càng không được đổ lỗi chuyện xảy ra của nhà họ Liên lên người em, từ đầu tới em không hề nói cô ấy qua lại với thằng hai nhà họ Liên. Cuối cùng là giữa cô ấy và Cát Đại Xuyên có tình cảm với nhau, nếu Lâm Hướng Tuyết không thích Cát Đại Xuyên thì em nói thế nào cũng chẳng có tác dụng, vả lại em cũng không hề nói gì.”

Bà nội không thể nhìn ra tâm trạng của cô không được vui, nhưng anh chỉ liệc một cái là đã nhận ra ngay.

Bạch Du nhìn anh, trong lòng cảm thấy chua xót, tức nghẹn.

Đôi môi của Bạch Du khẽ giật, cô chưa kịp lên tiếng thì cái miệng đã bị anh bóp càng trề ra thêm: “Thả… Thả em ra…”

Giang Lâm: “Anh nói xong chuyện của bọn họ rồi. Bây giờ anh nói tới em, em có biết vấn đề của em ở đâu không?”

Bạch Du lắc đầu, cô không nhìn thấy dáng vẻ trề môi và lắc đầu của mình, vô cùng giống một con vịt nhỏ đáng yêu.

Khóe môi Giang Lâm khẽ giật, anh muốn cười nhưng vẫn cố ép nụ cười xuống: “Vấn đề của em nằm ở đây, rõ ràng không phải là lỗi của em nhưng em lại cứ thích ôm vấn đề lên người của mình, sau đó giấu trong lòng không cho bất cứ ai biết, chỉ để làm khó bản thân.”

Tình trạng bệnh của cô nghiêm trọng như vậy, không thể thoát được chuyện liên quan tới tính cách của cô. Nếu như lòng dạ của cô độc ác một chút thì sẽ không ép mình tới tình trạng thế này.

Đôi mắt Bạch Du lóe sáng như ngôi sao, lông mi dài rậm chớp vài cái, trong lòng cảm thấy cực kỳ xúc động.

Đúng lúc này, đứa bé trong bụng bất chợt đá cô một cái.

Bây giờ đứa bé đã hơn bốn tháng nhưng vẫn không có dấu hiệu thai đạp, cô cứ luôn mong mỏi, không ngờ đứa bé lại đạp vào ngay lúc này, toàn thân cô trở nên cứng đờ.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back