Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Phượng Quyền Bên Trên (H Văn)

[BOT] Mê Truyện Dịch
Phượng Quyền Bên Trên (H Văn)
65. Phò mã sợ là không chịu đựng được đến lễ cập kê của Đại tiểu thư


Tác giả: Đông TrúcBiên tập: Meo687----"Mẫu thân...

"Trưởng Công chúa Tấn Ninh không ngờ rằng, chẳng qua nàng chỉ trách mắng Tạ Dư Vi một chút.

Vậy mà Tạ lão phu nhân, người mà nàng luôn kính trọng và giữ khoảng cách, lại không để lại chút thể diện nào cho nàng ta."

Còn không mời Trưởng Công chúa về phủ!"

Đám ma ma bên cạnh Trưởng Công chúa ban đầu từ ngạc nhiên chuyển sang bàng hoàng, còn chưa kịp lấy lại tinh thần đã vội vàng nói: "Lão phu nhân, như vậy không hợp phép tắc...

"Tạ lão phu nhân liếc nhìn đám tôi tớ, bà vú phía sau nhanh chóng bước tới "cung kính" tiễn Trưởng Công chúa.Trưởng Công chúa sửng sốt một lúc, sau đó mới nhận ra rằng lần này Tạ lão phu nhân thật sự tức giận.

Nàng vội vàng quay nhìn về phía Phò mã nằm trên giường, "Phò mã..."

Nhưng trên giường Phò mã sắc mặt tái nhợt, không biết từ lúc nào lại ngất đi, bên môi vẫn còn rỉ máu đen.Trưởng Công chúa hoảng loạn kéo tay thái y, "Thái y, Phò mã... lại, lại nôn ra máu rồi..."

Thái y tiến lên nhìn qua, lau đi vết máu ở khóe miệng Phò mã mặt hiện lên vẻ thương tiếc thở dài, "Trưởng Công chúa, thân thể Phò mã vốn cần tĩnh dưỡng, không thể lao lực...

Hôm nay ngài..."

Chưa nói xong, thái y lắc đầu, "Nếu cứ tiếp tục như vậy, Phò mã sợ là không sống được đến khi Đại tiểu thư cập kê..."

"Không...

Không thể nào...

Mẫu thân, Phò mã sẽ không sao đâu...

""Nếu không phải vì ngươi và đứa con gái ngỗ nghịch của ngươi đến đây, con trai ta đã sớm khỏe mạnh, không còn nguy hiểm!"

Nói xong, Tạ lão phu nhân không còn kiên nhẫn nữa ra lệnh, "Từ nay về sau, bất cứ người nào từ phủ Công chúa đến, đều không được mở cửa!"

"Vâng..."

Trưởng Công chúa khi đến khí thế hừng hổ, cuối cùng lại ra về trong thất vọng ê chề.Mặc dù cảnh tượng này không rơi vào mắt người ngoài, nhưng những chuyện xảy ra trong Tạ gia vẫn bị đồn thổi ra ngoài.Ví như việc Tạ Dư Vi được phong làm quận chúa, Tạ Uyển Yên điên cuồng la hét gây rối trong Tạ phủ.Cũng có tin đồn về việc Trưởng Công chúa Tấn Ninh không hài lòng với việc phong tước cho Nhị tiểu thư, nổi giận bừng bừng không quan tâm đến việc Phò mã bệnh nặng, vội vàng trở về kinh để thỉnh an, khiến Tạ lão phu nhân tức giận...Bao nhiêu lời đồn, cuối cùng đã thành ra việc Trưởng Công chúa Tấn Ninh yêu cầu Nhị tiểu thư nhường lại vị trí quận chúa, khiến Tạ lão phu nhân tức giận từ đó phủ Tạ với phủ Công chúa rạn nứt.Ngoài kia, tin đồn liên tiếp được truyền đi mấy ngày liền, nhưng phủ Tạ vẫn đóng cửa không tiếp khách, khiến không ít nhà muốn dò la tin tức phải bỏ cuộc.Tin đồn càng lúc càng thái quá, nhà họ Tống vốn trước kia luôn tránh xa nhà họ Tạ, hôm nay cũng cử người đến đưa thiệp mời.Ai ngờ, phủ Tạ trước đó còn đóng cửa không tiếp khách, hôm nay lại nhận thiệp mời của phủ Tống.Hôm sau, Tống Nam Hâm đến sớm, nhìn thấy dấu tay hằn trên mặt Tạ Dư Vi chưa tan, không khỏi trách móc: "Muội đúng là đồ ngốc!

Trưởng Công chúa tát muội, muội không biết tránh sao?"

Tạ Dư Vi cúi đầu, nhỏ nhẹ nói: "Dù gì bà ấy cũng là mẫu thân... tỷ tỷ cũng biết, từ nhỏ ta...

""Vậy thì sao?

Mẫu thân chỉ biết sinh nhưng không biết nuôi dạy thì gọi là mẫu thân sao?

Hơn nữa, trái tim Trưởng Công chúa bên trọng bên khinh, nghiêng lệch quá mức!"

Tống Nam Hâm vừa thoa thuốc cho Tạ Dư Vi, vừa càu nhàu: "Phong làm quận chúa thì đánh muội?

Sao bà ấy không đi đánh bệ hạ?

Sắc chỉ rõ ràng là do hoàng đế ban ra, sao lại đổ lỗi cho muội?

Sao không nghĩ Tạ Uyển Yên không được hoàng đế sủng ái là do cách dạy dỗ của bà ta?"

Tạ Dư Vi nghe Tống Nam Hâm nói vậy, vẻ mặt có chút lo lắng, "Tin đồn ngoài kia... có làm hại danh tiếng của tỷ tỷ không?"

"Việc này ta không rõ, những tin đồn trong thế gia chắc chắn không đến được tai ta, ta chỉ nghe được những lời đồn trong dân gian...

""Thế à...

"Nghe vậy, Tạ Dư Vi khẽ cúi đầu, những lời đồn trong dân gian đều nói về việc Trưởng Công chúa Tấn Ninh không tôn trọng mẫu thân, không thương yêu con gái, còn về Tạ Uyển Yên không thấy nhắc đến.Điều này chứng tỏ phía sau sự việc chắc chắn có bàn tay Tạ Chu Dục thúc đẩy.

Chỉ có điều Tạ Chu Dục vẫn giữ gìn thanh danh của Tạ Uyển Yên, dù cho nàng ta ích kỷ, không quan tâm đến sống chết của hắn.Tạ Chu Dục vẫn chưa từ bỏ quân cờ này.Nghĩ tới đây, Tạ Dư Vi đưa tay xoa nhẹ lên ngực, nàng đã bị Trưởng Công chúa Tấn Ninh tát một cái, đá một cú, đổi lại là nhà họ Tạ và phủ Công chúa cắt đứt mối quan hệ.Từ đầu đến cuối Tạ Chu Dục không phản bác lời nào, điều này chứng tỏ...

Sự trở mặt giữa Tạ gia và phủ Công chúa cũng nằm trong sự tính toán của Tạ Chu Dục.Tống Nam Hâm thấy Tạ Dư Vi ôm ngực, ngẩn người, liền hỏi: "Muội muội, chuyện gì vậy?"

"Muội không sao, có lẽ là hôm trước bị thương...

" Tạ Dư Vi nói, sắc mặt hơi đỏ, có chút ngại ngùng, "Nơi đó bị thương, không tiện đi tìm đại phu...

""Chậc, muội đó!

Bảo vệ người khác thì giỏi lắm, miệng lưỡi sắc bén, sao gặp chuyện lại phải chịu đựng như vậy!"

Tống Nam Hâm vẫy tay đuổi người đi, bảo Tạ Dư Vi cởi áo ra.

Nhìn thấy vùng đỏ sưng tím trên ngực nàng, không nhịn được mà nước mắt trào ra, "Trưởng Công chúa sao lại ác đến vậy?

Nàng ta cũng là mẫu thân của muội... sao lại... sao lại...

""Tỷ tỷ, muội không sao... vết thương này thoạt nhìn thì nghiêm trọng...

" Tạ Dư Vi kéo lại y phục, Trưởng Công chúa Tấn Ninh nổi giận đạp một cú mạnh, lấy thân thủ của nàng muốn tránh cũng được, nhưng nàng không muốn tránh...Vết thương nhỏ này, nghĩ lại thì cũng chẳng thấm vào đâu so với sự dày vò mà Trưởng Công chúa Tấn Ninh đang phải chịu."

Nếu thân thể của cha muội khỏe mạnh...

Có lẽ sẽ không xảy ra chuyện như thế này...

Độc Đảo Xuân Hàn phát tác quá đột ngột, độc tính lại quá mạnh....

Ngay cả thái y trong cung cũng không có cách..."

"Đảo...

Đảo Xuân Hàn?"

Tống Nam Hâm kinh ngạc hỏi.Tạ Dư Vi đau lòng khẽ gật đầu, giống như không thấy cơn hoảng loạn thoáng qua trên khuôn mặt Tống Nam Hâm, nàng tiếp tục nói: "Tỷ tỷ có nghe qua độc này chưa?"

Tống Nam Hâm gương mặt trông có vẻ nghiêm trọng, "Muội muội, Phò mã bị trúng độc Đảo Xuân Hàn thật sao?

Không phải vì thân thể không khoẻ sao?"

"Trước kia cha muội lúc tỉnh lúc mê, người hầu trong phủ cũng không nói gì thêm.

Muội cứ tưởng là do sức khoẻ của cha không ổn, cho đến hôm thánh chỉ đến, mẫu thân bàn bạc với thái y, sơ suất lỡ miệng...

Muội mới biết cha bị trúng độc, không phải là do sức khoẻ kém...

"Tạ Dư Vi quan sát sắc mặt của Tống Nam Hâm, nàng liền biết người nhà họ Tống chắc chắn biết về loại độc này, hoặc ít nhất đã từng gặp qua.Nàng đã nói đến mức này, những manh mối còn lại cứ để nhà họ Tống tự đi tìm hiểu.

Vốn dĩ Tạ gia cũng không giấu giếm chuyện Tạ Chu Dục trúng độc, hơn nữa... giờ đây mối quan hệ giữa nàng và Tống Nam Hâm cũng không phải là tình bạn thông thường.Lúc này nàng nói những điều này với Tống Nam Hâm sẽ không khiến Tống Thạch An nghi ngờ.Trên mặt Tống Nam Hâm mang theo vẻ hiểu ra, "Hóa ra là vậy."

Tạ Dư Vi tiễn Tống Nam Hâm đang mất hồn mất vía, quay lại Thanh Trúc Hiên.Kể từ lần Trưởng Công chúa Tấn Ninh rời đi, Tạ Chu Dục vẫn luôn "hôn mê không tỉnh".Những ngày qua, Tạ lão phu nhân vì nàng bị thương, nên đã đưa nàng về Phúc Thọ Cư dưỡng thương, không cho nàng trở lại Thanh Trúc Hiên hầu hạ.

Hôm nay có Tống Nam Hâm đến, nàng mới có cơ hội về lại Thanh Trúc Hiên.Nhưng vừa bước vào hậu viện, mùi thuốc đắng ngắt, nồng nặc xộc đến.Cửa phòng ngủ đóng chặt, đứng ngoài cửa là Hồng Loan, khi nhìn thấy Tạ Dư Vi, nàng lễ phép cúi đầu chào, "Nhị tiểu thư, thái y nói tình trạng của gia chủ ngày càng nghiêm trọng, để tránh lây bệnh, ngoài thái y ra... những người khác không được vào."

Tạ Dư Vi nghe vậy, đôi mắt hơi đỏ, nhìn Hồng Loan, "Hồng Loan tỷ tỷ, ta... cũng không thể vào sao?"

"Nhị tiểu thư, đây là ý của thái y, âu cũng là vì sức khỏe của gia chủ..."

"Vậy...

được rồi...

"Tạ Dư Vi nhìn những cánh cửa sổ và cửa phòng đóng chặt, "Nếu như cha tỉnh lại, nhất định phải cho người đến gọi ta."
 
Phượng Quyền Bên Trên (H Văn)
66. Cha với Vi Nhi không phải phu thê sao?


Biên tập: Meo687----"Đợi gia chủ tỉnh lại, nô tỳ nhất định sẽ sai người đến thông báo cho Nhị tiểu thư...

""Ừ."

Tạ Dư Vi ngửi thấy mùi thuốc đắng trong không khí, khẽ động chóp mũi, lúc đi qua tiền viện, nàng làm như vô tình hỏi: "Vị Hà thái y ở phủ Công chúa đã quay về chưa?"

"Bẩm Nhị tiểu thư, sau tiết Dục Lan thì Hà thái y đã trở về...

Chỉ là hôm qua Trưởng Công chúa thân thể không khoẻ, phủ Công chúa sai người đến mời Trương thái y ..."

Thuốc nào cũng có ba phần độc.

Khi Hà thái y kia rời đi, thuốc sắc cho Tạ Chu Dục trong Thanh Trúc Hiên không phải là loại thuốc hiện giờ.

Có lẽ tất cả những thứ bây giờ đều là để cho Hà thái y kia xem.Ý cười trong đôi mắt Tạ Dư Vi nhạt đi mấy phần, nàng khẽ giọng nói: "Mẫu thân tâm tính giống hệt như trẻ con, vậy mà giận dỗi với tổ mẫu, e là...

"Lời nói đến một nửa, nàng nặng nề thở dài, "Để phụ thân kẹt ở giữa, biết làm sao đây...

"Phủ Công chúa liên tục mời thái y trở về, Tạ phủ đương nhiên không tin Trưởng Công chúa thực sự lâm bệnh.Trưởng Công chúa Tấn Ninh dù sao cũng lớn hơn Tạ Uyển Yên, giỏi chịu đựng hơn, vậy mà cũng phải nhẫn nhịn sáu bảy ngày rồi mới đến Tạ phủ mời thái y.Không biết Tạ Chu Dục an bài như vậy là cố tình tránh mặt nàng, hay là Tạ Chu Dục có tính toán khác...Quả nhiên, vì một câu vô tâm của Tạ Dư Vi vào buổi chiều, oán hận của Tạ lão phu nhân đối với Trưởng Công chúa Tấn Ninh lại tăng thêm một tầng.Buổi tối lúc dùng bữa.Tạ lão phu nhân nhìn dấu tay vẫn chưa phai trên mặt Tạ Dư Vi suốt mấy ngày qua, trong mắt lạnh lẽo, "Tiêu gia khinh người quá đáng!"

Tiêu thị nguyên một lũ đều là kẻ vong ân bội nghĩa, lòng lang dạ sói.

Năm đó, Tiêu thị chẳng qua chỉ là quý tộc đất Bắc.

Chu Đế ngu muội không biết bị trúng cổ độc gì, gây hoạ khiến văn thần nước Chu gặp nạn.Gia tộc họ Tạ không đành lòng đứng nhìn văn nhân thiên hạ chịu khổ, mới ra tay giúp đỡ Tiêu thị đoạt lấy thiên hạ, nực cười là gia chủ đời trước của Tạ thị còn coi Tiêu thị là minh quân minh chủ.

Khi ấy, sau khi Tiêu thị phong thưởng cho tộc nhân Tạ gia, gia chủ Tạ thị được phong tước Phụ Quốc công chưa đến mười lăm năm thì đã qua đời."

Tổ mẫu..."

Tạ Dư Vi kinh hãi trước hận ý của Tạ lão phu nhân đối với hoàng thất.

Nói thẳng thừng đến mức này, nếu truyền ra ngoài, chỉ e Tạ thị...Bất kể là Tạ thị ở Giang Châu hay ân oán giữa Tạ Chu Dục với hoàng thất, e là bây giờ nàng còn chưa thể chạm đến những bí ẩn đó."

Vi Nhi, tổ mẫu biết tính con không giống tỷ tỷ của con, từ nhỏ đã bị mẹ nó nuôi dưỡng tâm tư sâu xa, mắt cao hơn đầu.

Nó luôn tự cho mình mang thân phận hoàng gia nên chưa bao giờ để tỷ muội ruột thịt của nhà họ Tạ vào mắt...

"Tạ lão phu nhân che miệng ho khan hai tiếng, trầm giọng nói: "

Sau này con lớn lên, tự khắc sẽ hiểu vì sao hôm đó tổ mẫu lại cắt đứt quan hệ với phủ Công chúa...

"Thân thể của Tạ Chu Dục mỗi ngày một suy yếu, còn hai kẻ không có đầu óc trong phủ Công chúa kia, sau khi hồi kinh lại chẳng biết sẽ gây ra chuyện gì.

Chi bằng chấm dứt qua lại sớm một chút, tránh để con cháu nhà họ Tạ bị ảnh hưởng bởi bọn họ...Tạ Dư Vi tiến lên, nhẹ giọng trấn an Tạ lão phu nhân: "Nỗi khổ tâm của Tổ mẫu, Vi Nhi hiểu được... con nghĩ các tỷ muội trong phủ cũng vậy..."

Người như Tạ Uyển Yên, tâm tư viết cả trên mặt, vào kinh rồi không biết sẽ gây ra bao nhiêu sóng gió.

Lão phu nhân cũng xem như có sự chuẩn bị từ trước.*Phúc Thọ Cư có phong cảnh u tĩnh, ngay cả khi đêm xuống cũng không nghe thấy tiếng ve kêu bên ngoài.Những ngày này, Tạ Dư Vi ở tại Tây sương phòng trong viện của lão phu nhân, nơi ấy ở góc khuất không người lui tới."

Nhị tiểu thư... thang lan đã chuẩn bị xong, người có muốn thay y phục tắm rửa luôn không?"

Tạ Dư Vi khẽ gật đầu, nhìn thoáng qua đĩa điểm tâm đặt bên cạnh giường, nhẹ giọng nói với người hầu hạ mình: "Trong đĩa điểm tâm kia, ta có thêm vào chút dược liệu bổ dưỡng cho nữ nhân.

Nếu Lan Đào tỷ tỷ không chê, một lát nữa hãy dùng đi..."

Nghe vậy, người trước mặt thoáng khựng tay một chút, sau đó mới cúi đầu đáp: "Nô tỳ tạ ơn Nhị tiểu thư..."

Tạ Dư Vi trút bỏ y phục, ngâm mình vào trong nước, khẽ khép mắt lại, chậm rãi nói: "Ta tắm rửa không cần người hầu hạ, tỷ lui xuống đi..."

"Dạ."

Lan Đào lui ra ngoài, nhưng lúc xoay người, bước chân có chút lảo đảo, nhưng vẫn xoay người đi tới bên giường bưng đĩa điểm tâm đi xuống.Tạ Dư Vi không hề mở mắt, nha hoàn hầu hạ nàng ở Thanh Trúc Hiên cũng không theo nàng qua Phúc Thọ Cư, hiện giờ hầu hạ bên người nàng cũng chỉ có mỗi Lan Đào hai ngày trước ra ngoài ' làm việc ' vừa mới trở về.Nàng còn nhớ rõ ngày ấy khi Lan Đào trở về, sắc mặt vàng vọt, môi trắng bệch, toàn thân không còn chút khí lực.

Khỏi nghĩ cũng biết nàng ấy đã chịu không ít khổ sở suốt mấy ngày qua...Thủ đoạn của Tạ Chu Dục... dường như còn tàn nhẫn hơn những gì nàng từng chứng kiến.Đột nhiên, một cơn gió lùa qua cửa sổ.Tạ Dư Vi giật mình mở mắt, nhìn về phía giường.

Không biết từ khi nào, trên đó đã có một nam nhân khoác trường bào gấm đen nằm tựa như đã đợi sẵn từ lâu.Trong phòng ngủ chỉ có mấy chiếc đèn dầu mờ, Tạ Dư Vi nhìn người đàn ông trên giường mà không lên tiếng.Một lúc sau, người đàn ông kia mới nhúc nhích, hắn vươn bàn tay thon dài, vén nhẹ lớp màn sa, rồi không chút do dự bước thẳng đến bên cạnh thùng tắm, nơi Tạ Dư Vi đang ngâm mình."

Hai ngày không gặp, Vi Nhi lẽ nào đã không nhận ra cha rồi sao?"

"Cha..."

Tạ Dư Vi vừa dứt lời, tay Tạ Chu Dục đã lặn xuống nước, khẽ vuốt lên bờ vú mềm hắn thương nhớ hồi lâu, "Mấy ngày nay, Vi Nhi có nhớ cha?"

"Nhớ...

Ưm......"

Lời nói còn chưa nói xong, Tạ Dư Vi chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, nụ hôn của Tạ Chu Dục đã rơi xuống, bàn tay đang đè lên ngực dần dần mạnh mẽ hơn, đau đớn khiến Tạ Dư Vi nhịn không được rên nhẹ ra tiếng, "Cha... ngực ...

đau......"

Nghe vậy, lúc này Tạ Chu Dục mới buông lỏng Tạ Dư Vi đã hít thở không thông, rũ mắt đảo qua đôi vú non mềm đã sưng đỏ của con gái, bàn tay to lớn nhẹ nhàng vuốt ve bầu ngực yêu kiều, "Vi Nhi trách cha sao?"

Tạ Dư Vi lắc lắc đầu, "Không trách......"

"Thật sao?"

"Dạ."

Tạ Dư Vi không dám nhìn vào mắt Tạ Chu Dục, khẽ gật đầu, nhẹ giọng nói: "Trong lòng Dư Vi, cha là cha, mẫu thân là mẫu thân...

Cha với mẫu thân tự nhiên là không giống nhau..."

Hơn nữa, hôm ấy nàng cố ý kích thích Trưởng Công chúa Tấn Ninh nổi điên ở phủ Tạ.

Vì nếu như không làm vậy, một khi hồi phủ Tạ Uyển Yên chỉ cần ở trước mặt Trưởng Công chúa Tấn Ninh khóc lóc tỏ vẻ đáng thương, Trưởng Công chúa Tấn Ninh nhất định sẽ mềm lòng với Tạ Uyển Yên.Nói không chừng, bà còn sẽ trơ mặt dẫn theo Tạ Uyển Yên đến cầu xin các trưởng lão gia tộc nhà họ Tạ, mong bọn họ dốc sức bảo vệ vị trí thái tử phi cho nàng ta.

Giờ đây, Tạ lão phu nhân đã trực tiếp chặt đứt con đường này của Trưởng Công chúa Tấn Ninh và Tạ Uyển Yên.Lúc này, đừng nói đến chuyện Tạ Uyển Yên cuống quýt như ruồi mất đầu, ngay cả Trưởng Công chúa Tấn Ninh e rằng cũng chẳng dễ chịu gì...Độc nàng điều chế xưa nay vẫn luôn hiểm độc và kỳ lạ...

Hiện tại, đừng nói đến chuyện trơ mặt đi cầu xin các trưởng lão của tộc Tạ, chỉ sợ Trưởng Công chúa Tấn Ninh còn chẳng xuống nổi giường."

Vi Nhi......"

Tạ Chu Dục không biểu lộ cảm xúc trên mặt, tay lớn vẫn đang trêu đùa bầu vú mềm mại của nàng, chậm rãi nói: "Phu thê vốn là một thể...

""Vậy cha với Vi Nhi không phải phu thê sao?"

Tạ Dư Vi bắt lấy tay Tạ Chu Dục, nhìn chăm chú vào đôi mắt của hắn, "Cha cùng Vi Nhi làm chuyện phu thê mới có thể làm ......"

Với lại nàng còn biết rất nhiều chuyện, ngay cả Trưởng Công chúa Tấn Ninh cũng không biết."

Vi Nhi..."

Tạ Chu Dục im lặng một hồi lâu, bỗng cười khẽ một tiếng, duỗi tay xoa đôi con ngươi của Tạ Dư Vi, "Cha đã từng nói, Vi Nhi là giống cha nhất chưa..."

Đặc biệt là đôi mắt này..."

Dù miệng nói ra những lời trái lương tâm đến đâu, trong đôi mắt này cũng chỉ có chân tình và sự thành khẩn..."

"Cha..."

Tạ Dư Vi vừa nhắm mắt, định mở miệng nói tiếp, chóp mũi khẽ động, một mùi máu tanh nồng đậm ập vào.

Trước mặt nàng, người đàn ông đột nhiên ngã xuống nặng nề."

Ưm..."

"Tạ Chu Dục rên khẽ một tiếng, Tạ Dư Vi hoảng hốt đứng bật dậy từ trong thùng tắm, vội vàng đỡ hắn lên giường.

"Cha... người bị thương rồi sao?"

"Chỉ là vết thương nhỏ, đừng kinh động người khác..

"Tạ Chu Dục nhìn Tạ Dư Vi bên cạnh, toàn thân không một mảnh vải, yết hầu bất giác chuyển động.

"Vi Nhi...

đi mặc y phục vào..."
 
Phượng Quyền Bên Trên (H Văn)
67. Vi Nhi đẹp nhất khi..không mặc gì


Tác giả: Đông TrúcBiên tập: Meo687----
Lúc này Tạ Dư Vi mới phát hiện vừa rồi vì quá gấp gáp, nàng chưa kịp mặc xiêm y đã đứng lên.

Hiện tại toàn thân không một mảnh vải, trần truồng đỡ Tạ Chu Dục, lập tức cả người nàng đỏ bừng lên."

Cha......"

Dưới ánh mắt nóng rực của Tạ Chu Dục, Tạ Dư Vi luống cuống khoác vội một chiếc áo mỏng lên người."

Tuy cha cảm thấy Vi Nhi đẹp nhất là ...... khi không mặc gì ..."

Tầm mắt của Tạ Chu Dục vẫn luôn dính trên người Tạ Dư Vi không rời, nhìn cô gái nhỏ nửa hở nửa che, vừa từ chối lại như ngầm chấp nhận.

Cổ họng khát khô nhìn xuống đôi chân của nàng, "Chỉ là hôm nay cha không khỏe, không thể hầu hạ tốt cho Vi Nhi...

""Cha..."

Tạ Dư Vi nghĩ đến những ngày này, nàng với Tạ Chu Dục vành tai chạm tóc mai, trần truồng dính chặt vào nhau, không nhịn được hai chân muốn nhũn ra.

Đặc biệt là vừa rồi nàng vừa mới cùng Tạ Chu Dục ở trong bồn tắm triền miên trao nhau nụ hôn say đắm, hoa huyệt dưới thân đã chảy nước.Nhưng nhìn bộ dáng Tạ Chu Dục hiện giờ, lại là không phải lúc suy nghĩ mấy chuyện đó."

Cha cởi xiêm y ra đi, Vi Nhi giúp cha xem thử miệng vết thương......"

Tạ Dư Vi biết một chút về y thuật, nàng chưa bao giờ che giấu, huống chi tình hình bây giờ, trong hai vị thái y mà phủ Tạ đang nuôi dưỡng, vị Trương thái y kia chính là người của Tạ Chu Dục.Y thuật của Tạ Dư Vi ra sao, chỉ cần Trương thái y kia kiểm tra dược liệu nàng đã chuẩn bị cho Tạ lão phu nhân và Tạ bá mẫu là biết ngay.Nghe vậy, Tạ Chu Dục vươn tay kéo Tạ Dư Vi đang lo lắng vào lòng, cúi đầu thì thầm bên tai nàng: "Vi Nhi, có thể giúp cha cởi xiêm y ra được không?"

"Được...

"Tạ Dư Vi vùi đầu ở trước ngực Tạ Chu Dục, mùi máu tươi trên đầu mũi càng thêm nồng.

Nàng ngẩng đầu nhìn người đàn ông sắc mặt bình tĩnh, bàn tay trắng nõn tháo gỡ dây lưng trên người nam nhân một cách gọn gàng.Tạ Chu Dục nhắm mắt nằm nửa trên giường, bàn tay lớn ôm lấy eo nhỏ của Tạ Dư Vi, trông rất hưởng thụ vuốt ve làn da mềm mại ở eo của con gái nhỏ.Đến khi quần áo trên người Tạ Chu Dục cởi hết xuống, đôi tay của Tạ Dư Vi đã sớm bị máu từ áo nhuộm đỏ.

Tạ Chu Dục bị một vết kiếm dài cắt ngang ngực, nhìn thấy da thịt lòi ra rất đáng sợ nhưng không thấy máu.

Vết thương trên eo và bụng không sâu, có thể thấy đối phương dù kiếm thế mạnh mẽ, nhưng cũng chưa tổn thương đến chỗ yếu hại của Tạ Chu Dục.Có điều......

Tạ Dư Vi khẽ rũ mắt vừa muốn đưa tay lên xoa mảng da thịt trước ngực của Tạ Chu Dục, tay đã bị Tạ Chu Dục vốn nhắm hờ mắt giữ chặt."

Vi Nhi......"

Ngón tay thô ráp của Tạ Chu Dục nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay mềm mại, khẽ nhéo một cái, nói bằng giọng khàn khàn: "Có những việc một khi đã chọn, thì sẽ không thể quay đầu lại được nữa...

""Chỉ cần có cha bên cạnh, Vi Nhi không sợ......"

Tạ Dư Vi cúi đầu nhìn vào lớp "da giả" trên người Tạ Chu Dục, nàng đã cùng với tầng "da giả" chung giường chung gối suốt gần hai tháng, không hề nhận ra...Có thể thấy trình độ y thuật của người làm ra nó.

Tạ Chu Dục nghe tiếng, bàn tay nắm tay Tạ Dư Vi nới lỏng một chút, nhưng cũng không nói gì thêm.

Tạ Dư Vi thấy vậy, đặt Tạ Chu Dục nằm lên trên giường, quỳ gối xuống trước sập, đôi tay nhỏ sờ soạng sau cổ Tạ Chu Dục một lượt.Dù tay của Tạ Dư Vi có sờ soạng trên người Tạ Chu Dục thế nào, Tạ Chu Dục từ đầu đến cuối vẫn không nhíu mày.Cuối cùng, Tạ Dư Vi đã tìm thấy đầu dây kéo ở sau tai Tạ Chu Dục, Tạ Dư Vi nhìn người đàn ông đang nhắm mắt, không chút do dự kéo dây kéo xé toạc lớp da giả dán trên ngực Tạ Chu Dục."

Cha..."

Tạ Dư Vi ngây người nhìn nhìn thân thể Tạ Chu Dục chồng chất vết thương dưới da, nhất thời quên phản ứng...Trong những vết thương chằng chịt này, có vài chỗ đều là vết thương chí mạng.

Nghe thấy tiếng, Tạ Chu Dục mở mắt ra một chút, "Vi Nhi có sợ không?"

Tạ Dư Vi khẽ lắc đầu, hai đỏ hoe nói: "Con đi tìm Lan Đào tỷ tỷ lấy thuốc......"

Nói xong, nàng bật dậy rồi chạy nhanh ra ngoài.Tạ Chu Dục liếc nhìn lớp da giả bị Tạ Dư Vi lột xuống đặt bên mép giường, ánh mắt dần lạnh lẽo."

Triều Tấn ...

Tiêu thị..."

Thiên hạ của nhà họ Tiêu... cũng không biết còn có thể trụ vững được bao lâu...Trên đường về Giang Châu, Tạ Chu Dục bị phục kích, vết thương trên người tuy không đến nỗi bỏ mạng nhưng cũng mất không ít máu.Sau khi trở về phủ lại còn quấn quýt với Tạ Dư Vi một lúc lâu, thân thể sớm đã đến giới hạn.Đợi đến khi Tạ Dư Vi xách hòm thuốc quay lại, Tạ Chu Dục đã mê man bất tỉnh.

Nàng cẩn thận bôi thuốc và băng bó vết thương cho hắn, sau đó mới cởi bỏ toàn bộ y phục dính máu trên người hắn ra."

Nhị tiểu thư... y phục mang đến rồi..."

Lan Đào vừa bước vào cửa liền thấy Tạ Dư Vi vội vàng kéo chăn che lấy thân thể trần trụi của Tạ Chu Dục."

Cứ để đó đi, chuyện hôm nay..."

Tạ Dư Vi còn chưa nói hết câu, Lan Đào đã cúi đầu đặt đồ xuống rồi lui về sau vài bước, hạ giọng nói: "Nô tỳ không nhìn thấy gì cả."

"Ừ, lui xuống đi."

"Dạ."

Tạ Dư Vi không lo lắng Lan Đào lắm lời.

Nàng không biết một "văn nhân yếu đuối" như Tạ Chu Dục vì sao trên người lại có nhiều vết thương chí mạng đến thế.Nhưng nàng biết, Tạ Chu Dục giữ Lan Đào bên cạnh nàng, chắc chắn không phải chỉ để nàng ta làm một nha hoàn bình thường.Hôm sau, sau khi dùng bữa cùng Tạ lão phu nhân, Tạ Dư Vi liền đứng dậy cáo lui."

Tổ mẫu, thân thể của Vi Nhi có chút không khỏe, mấy ngày này con muốn ở trong phòng nghỉ ngơi thêm một chút– "Tạ lão phu nhân nhìn gương mặt của nàng rồi gật đầu: "Vết thương trên mặt con, quả thật nên tránh gặp người ngoài một thời gian...

Vậy mấy ngày tới, con không cần qua thỉnh an nữa."

Nói rồi, bà quay sang dặn dò bà tử bên cạnh: "Bảo nhà bếp mỗi ngày đều đưa cơm nước đến tận phòng Nhị tiểu thư."

Nghe vậy, Tạ Dư Vi vội vàng từ chối: "Tổ mẫu... làm vậy không hợp quy củ.

Sau này mỗi ngày con sai tỷ tỷ Lan Đào đến nhà bếp lấy là được rồi...

""Thôi được...

Dù sao cha con cũng đã để lại một nha hoàn bên cạnh con."

"Cha đối với Vi Nhi rất tốt, tổ mẫu cũng đối với Vi Nhi rất tốt.

Trong lòng cha và Vi Nhi, tổ mẫu là người tốt nhất!"

Tạ Dư Vi kéo tay Tạ lão phu nhân, nói không ít lời hay, khiến bà vui vẻ đến mức ăn thêm hai bát cháo rồi mới để nàng rời đi.Trên đường về phòng, Tạ Dư Vi nhớ lại những lời đêm qua Tạ Chu Dục nói.Tạ Chu Dục đang thử nàng, còn nàng... nhất định phải bám chặt lấy hắn trước khi vào kinh.Nếu không, sau khi vào kinh, chờ đợi nàng e rằng không chỉ đơn giản là bị Trưởng Công chúa Tấn Ninh chèn ép.

Hiện giờ nàng là "Nhu An" quận chúa do Tấn Nguyên Đế đích thân sắc phong, lại còn là con gái nhà họ Tạ...Các phe phái tranh đấu triền miên trong kinh thành, mối quan hệ phức tạp chồng chéo giữa các thế gia...

Đối với một kẻ không có căn cơ gì như nàng mà nói, kinh thành tuyệt đối không phải nơi để nàng an nhàn hưởng lạc.Ở Giang Châu, có lẽ nàng còn được Tạ lão phu nhân che chở.

Nhưng một khi vào kinh hoàn toàn xa lạ, nàng chỉ có thể dựa vào Tạ Chu Dục."

Vi Nhi về rồi..."

Thời tiết oi bức, Tạ Chu Dục để trần nửa thân trên, một tay chống đầu, nửa nằm trên giường.

Khuôn mặt tuấn mỹ đã khôi phục được chút huyết sắc.

Hắn nhếch môi, lười biếng nhìn nàng."

Dạ."

Tạ Dư Vi bước lên, đặt hộp bánh mang về bên cạnh giường: "Cha còn chưa ăn gì, ăn chút điểm tâm đi."

"Cha không đói..."

Lời còn chưa dứt, Tạ Dư Vi đã ngậm một miếng bánh vào trong miệng, nghiêng người về phía Tạ Chu Dục ấn miếng bánh vào miệng hắn, đợi đến khi Tạ Chu Dục nuốt xuống mới buông ra."

Cha có phải đang muốn Vi Nhi làm như vậy không?"

Tạ Chu Dục nuốt miếng bánh ngọt, nghe vậy nhẹ nhàng gật đầu.
 
Phượng Quyền Bên Trên (H Văn)
68. Dương vật cha cũng thích Vi Nhi....


Biên tập: Meo687---Tạ Dư Vi không nói nhiều, chỉ nhét hết bánh ngọt vào miệng rồi đút cho Tạ Chu Dục.Chỉ là khi đút tới miếng thứ hai, Tạ Dư Vi vừa định đứng dậy, Tạ Chu Dục đã giơ tay ấn nàng xuống.

Một tay Tạ Chu Dục tháo dây lưng trên eo Tạ Dư Vi, kéo chiếc váy mỏng manh trên người nàng xuống, rồi cúi xuống cắn mạnh vào đầu vú mềm, giọng nói mơ hồ không rõ: "Vi Nhi, tuyệt đối không thể trêu chọc... nam nhân vào buổi sáng...

"
"Ưm...

"Tạ Dư Vi còn không kịp phản ứng, trên người cũng chỉ thừa mỗi chiếc quần lót.

Vú của nàng bị Tạ Chu Dục ngậm vào trong miệng liếm láp, đầu vú truyền đến cảm giác ngứa ngáy lâu ngày khiến hai chân Tạ Dư Vi không tự chủ trở nên mềm nhũn, đè thẳng lên miệng vết thương chỗ eo Tạ Chu Dục."

Hừ......"

Tạ Chu Dục rên nhẹ một tiếng, lật người đè Tạ Dư Vi dưới thân, trong miệng vẫn ngụm chặt lấy núm vú không buông ra."

Cha...

Đừng...

Để con xem vết thương..."

"Vết thương nhỏ này, không sao đâu...

"Tạ Chu Dục không quan tâm đến miệng vết thương vẫn chảy máu ở eo, vừa mút đầu vú hồng phấn vừa cởi quần lót của Tạ Dư Vi ra, "Cha không thể để Vi Nhi của cha phải khó chịu..."

"Ưmm — cha–"Tạ Dư Vi hơi ngả người phối hợp với động tác của Tạ Chu Dục, cho đến khi tay hắn chạm vào hoa huyệt, Tạ Dư Vi đột nhiên duỗi tay nắm lấy dương vật nóng bỏng của người đàn ông dưới thân."

Hừ — "Tạ Chu Dục cảm thấy dương vật thô to dưới thân mình bị Tạ Dư Vi nắm chặt trong tay, sau khi cảm nhận được sự non mại của đôi tay nhỏ bé, cơ thể không tự chủ được hơi cong lưng lên.Trước đây, Tạ Dư Vi chưa bao giờ dám nắm lấy dương vật của Tạ Chu Dục, càng không biết gậy thịt lại không ngừng phình to lên trong tay nàng."

Cha...

Nó...Thật lớn..."

Nghe tiếng, dương vật hùng dũng trong đôi tay mềm mại của Tạ Dư Vi không ngừng bật nhảy lên, mạnh mẽ ra vào, đầu nấm thỉnh thoảng cọ vào chân Tạ Dư Vi, để lại những vệt nước ẩm ướt."

Cha thích Vi Nhi, dương vật của cha đương nhiên cũng thích Vi Nhi..."

Nói xong, Tạ Chu Dục cúi người hung hăng gặm cắn lên đôi môi Tạ Dư Vi, sau đó rút gậy thịt trong bàn tay mềm mại của Tạ Dư Vi ra, mở hai chân Tạ Dư Vi ra, tay lớn tách môi huyệt ướt át, đặt dương vật vào cửa hoa huyệt Tạ Dư Vi."

Ô — "Tạ Dư Vi chỉ cảm thấy hoa huyệt nóng lên, dương vật thô dài nóng bỏng dán chặt vào hoa huyệt của cô, cảm giác kỳ lạ khiến Tạ Dư Vi thẳng người không dám động đậy, hai tay vô thức nắm chặt bắp tay của Tạ Chu Dục, hoảng hốt kêu lên: "Cha..."

"Vi Nhi ngoan...

Cha sẽ làm Vi Nhi thoải mái..."

Tạ Chu Dục không màng đến vết máu chảy ra từ thắt lưng, hắn kiên trì đưa dương vật vào cửa môi non nớt mềm mại, từ từ bắt đầu động tác ra vào.

Môi huyệt mềm mại dường như rất thích ngậm nuốt kẹp chặt lấy dương vật Tạ Chu Dục, khiến hắn cảm thấy vô cùng thoải mái."

Ah — lỗ nhỏ của Vi Nhi thật mềm — cha rất thích — "Mặc dù Tạ Dư Vi nhắm mắt lại nhưng dương vật vừa to vừa cứng dán chặt vào hoa huyệt của nàng.

Ngay trước mắt nàng, nhiệt độ nóng bỏng như muốn làm tan chảy miệng nhỏ nàng, nước trong lỗ nhỏ không ngừng chảy ra ngoài.Đây là trải nghiệm nàng chưa bao giờ từng có, cảm giác hư không bên trong càng thêm nồng đượm, hai chân nhịn không được kẹp chặt lấy côn thịt nóng bỏng."

Ưm — "Dương vật Tạ Chu Dục đột nhiên bị kẹp một cái, cơ thể vốn đang rất mẫn cảm suýt thì bởi một kẹp mà bắn ra, bàn tay to trên vú mềm dùng sức nhéo mạnh, "Vi Nhi thấy không thoải mái ở đâu?"

Tạ Dư Vi cắn chặt môi nuốt tiếng ngâm nga nhịn không phát ra tiếng, cả người sắp bị cảm giác ngứa ngáy kỳ lạ dưới thân, "Không, không có..."

"Vi Nhi có phải là đã quên, bất kể chuyện gì cũng không được nói dối cha?"

Động tác đưa đẩy dưới thân của Tạ Chu Dục chậm rãi rồi từ từ ngừng lại, nhìn thấy Tạ Dư Vi kiềm chế dục vọng trong cơ thể.

Hắn rút dương vật ra khỏi hoa huyệt ướt đẫm của nàng, cúi xuống nằm giữa hai chân, nhìn chăm chú vào hoa huyệt đang chảy nước của Tạ Dư Vi."

Cha...

Đừng...

Đừng nhìn..."

Tạ Dư Vi đỏ mặt toàn thân mềm nhũn không còn chút sức lực, hai chân bị Tạ Chu Dục đẩy ra, hoa huyệt ướt đẫm cứ thế mở ra trước mặt Tạ Chu Dục.

Nước trong lỗ nhỏ dưới ánh mắt tựa lửa nóng của Tạ Chu Dục, vẫn luôn chảy không ngừng.Nghe vậy, Tạ Chu Dục dùng hai tay nâng miệng môi nõn nà chưa từng được người khác chạm vào của con gái, một tay nhẹ nhàng tách cánh hoa bị chà đạp hơi đỏ, lộ ra phần thịt mềm mại hồng hào bên trong.

"Vi Nhi lại nói sai rồi... trước đây Vi Nhi đã nói hoa huyệt của Vi Nhi chỉ dành cho cha..."

"Vi Nhi là của cha... vú sữa của Vi Nhi là của cha, hoa huyệt Vi Nhi cũng là của cha..."

"Những người khác......

Ai cũng không được chạm vào.

Vi Nhi nhớ kỹ chưa?"

Khi Tạ Dư Vi nghe Tạ Chu Dục nói những lời này, đã bị ánh mắt lạnh lẽo của hắn chấn động trong giây lát, một lúc sau mới ngơ ngác gật đầu, đáp lại: "Vi Nhi nhớ rõ."*Phủ Công chúaTrưởng Công chúa Tấn Ninh ôm lấy ngực, sắc mặt tái nhợt nằm trên giường, mồ hôi lạnh không ngừng túa ra trên trán.

Nàng ta gắng gượng chịu đựng cơn đau thấu xương dưới lòng bàn chân, khàn giọng hỏi: "Thái y, chân của Bổn cung... rốt cuộc là chuyện gì?

Có phải có kẻ đã hạ độc Bổn cung không!?"

Trương thái y liếc nhìn đôi chân sưng tấy đến mức biến dạng của Trưởng Công chúa Tấn Ninh.

Chiếc khăn lụa dưới chân nàng ta đã bị máu mủ thấm ướt hoàn toàn.Trong không khí, mùi hương phấn nồng đậm hòa lẫn với mùi thối rữa thoang thoảng, trái lương tâm nói dối: "Điện hạ, vùng Giang Nam mỗi khi bước vào tháng độc, các loại rắn rết, côn trùng và chuột bọ hoành hành.

Vi thần xem vết thương trên người ngài và ở chân, không giống trúng độc, mà có vẻ là bị kiến lửa độc cắn...

""Chỉ là do độc trùng sao?"

Trưởng Công chúa Tấn Ninh không phải không tin thái y, nhưng từ khi Tạ Dư Vi trở về phủ, trong phủ Công chúa liên tiếp xảy ra những chuyện kỳ quái.

Đầu tiên là Phò mã trúng độc, sau đó thân thể Uyển Yên bỗng dưng nổi mẩn đỏ, sưng tấy đau nhức ở chỗ kín.

Bây giờ... ngay cả đôi chân của nàng ta cũng lở loét không lành, nằm liệt giường không thể nhúc nhích.Dù thái y đã nói như vậy, nhưng trong lòng nàng ta vẫn cảm thấy có gì đó bất thường.

Nàng ta đã ở Giang Châu hơn mười năm, trước khi Tạ Dư Vi trở về phủ, chưa từng gặp phải những chuyện này."

Hồi bẩm điện hạ, vi thần quan sát thấy những triệu chứng này quả thực là do độc trùng gây ra.

Nếu điện hạ không yên tâm, có thể mời Giang thái y đến xem qua."

Sắc mặt Trưởng Công chúa Tấn Ninh trầm xuống, "Thôi vậy...Có cách nào phòng ngừa loài độc trùng này không?

Sắp phải hồi kinh rồi, tuyệt đối không thể để Uyển Yên bị nhiễm loại kiến độc này...

""Không có gì đáng ngại, chỉ cần đốt một ít dược thảo ở nơi có nhiều cây cỏ là được...

Vi thần lập tức sai người chuẩn bị."

Dứt lời, thái y định lui ra.Trưởng Công chúa Tấn Ninh thấy vậy vội vàng gọi lại, "Thái y...

Ngươi, ngươi chờ đã...

"Trương thái y dừng bước, nhưng trên giường, Trưởng Công chúa Tấn Ninh lại do dự mãi, bộ dạng muốn nói lại thôi.Thấy vậy, thái y hành lễ, nghi hoặc hỏi: "Điện hạ gọi vi thần lại, còn điều gì muốn dặn dò ạ?"

Trưởng Công chúa Tấn Ninh chần chừ hồi lâu, bàn tay đang ôm lấy ngực cuối cùng cũng thả xuống, vẻ mặt lúng túng, thấp giọng nói: "Bổn cung...

Hai ngày trước, không biết vì sao trước ngực lại xuất hiện từng mảng ban đỏ lớn...

Cứ đến tối là đau nhức dữ dội, suốt đêm không ngủ được, thái y có thể kê chút thuốc cho Bổn cung không...

"
 
Phượng Quyền Bên Trên (H Văn)
69. Nếu không, Vi Nhi hôn nó đi....


Biên tập: Meo687----Nghe vậy, Trương thái y mắt phải giật mạnh hai cái, "Đốm đỏ?

Điện hạ......

Có thể để hạ thần nhìn qua một cái?"

Trưởng Công chúa Tấn Ninh chỉ nghiến chặt răng, thẹn thùng lắc đầu, "Không......

Không thể......"

Những vết ban đỏ mọc đầy trên bầu ngực, đỏ rực đến mức ghê người.

Hơn nữa, chỗ đó lại là nơi vô cùng kín đáo, ngoài Phò mã ra, ngay cả ma ma hầu hạ thân cận cũng chưa từng nhìn thấy.

Bảo nàng ta cởi y phục lộ vú trước một nam nhân xa lạ, điều này sao có thể chấp nhận được?Trương thái y lộ vẻ khó xử, "Công chúa điện hạ... nếu không xem bệnh, hạ quan e là khó chẩn đoán chính xác...Ban đỏ này xuất hiện từ khi nào, mọc ở đâu, hình dạng ra sao, lúc phát tác có triệu chứng gì, tất cả đều cần ngài nói rõ...

"Lời thái y còn chưa dứt, Trưởng Công chúa Tấn Ninh đột nhiên hô lên một tiếng kinh hãi, ôm lấy ngực, đau đớn rên rỉ nằm vật xuống giường."

Ưm...

Nó... nó bắt đầu đau rồi...

"Nàng ta siết chặt hai tay trước ngực, sắc mặt đầy thống khổ.

Cảm giác như có vô số cây kim bạc nhọn hoắt đâm vào da thịt, từng cơn đau nhói từ bầu ngực lan khắp toàn thân."

Điện hạ...

điện hạ...

Thái y, mau qua đây xem cho điện hạ... kê thuốc đi!"

Hai ma ma hầu cận sốt ruột gọi thái y, một người còn lớn tiếng quát: "Nếu điện hạ xảy ra chuyện gì, ngươi có còn muốn giữ cái đầu trên cổ không?"

Nhưng Trương thái y chỉ cúi đầu, thở dài một hơi đầy ẩn ý: "Hạ quan sẽ kê trước một đơn thuốc giảm đau...

Nhưng còn thuốc trị bệnh, e rằng phải khám mới có thể bốc thuốc chính xác.

Công chúa không để thần xem bệnh, nếu tùy tiện kê thuốc mà gây tổn thương đến thân thể ngài, đến lúc bệ hạ truy cứu, chẳng hay ma ma có gánh nổi tội không?"

Nghe vậy, hai ma ma vốn hùng hổ dọa nạt lập tức im bặt, sắc mặt có chút hoảng hốt, nhìn nhau dò xét."

Vậy... vậy ngươi kê trước thuốc giảm đau đi...

"Trương thái y nhướng mày, lướt mắt nhìn hai ma ma đã bớt kiêu căng hơn trước.

Có lẽ là do lần phát tác trước của Trưởng Công chúa, hai người này đã chịu không ít đòn trừng phạt, nên giờ cũng không còn dám tỏ thái độ quá mức lấn lướt.Ông ta liếc nhìn Trưởng Công chúa đang đau đến mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, trong lòng không khỏi thầm tiếc nuối."

Hạ quan lập tức đi kê đơn."

Nói rồi, ông ta xoay người rời khỏi phòng.Nhưng chưa kịp bước tới cửa vòm, bên trong đã vang lên tiếng gào đau đớn của Trưởng Công chúa."

Tự làm tự chịu...

"Trương thái y lắc đầu cảm thán.

Nếu trách, chỉ có thể trách số mệnh của Trưởng Công chúa vốn đã định sẵn như vậy.

Dù tính toán trăm phương ngàn kế, cuối cùng vẫn gả cho một phu quân lòng dạ lang sói, lại sinh ra những đứa con tâm địa độc ác.Vận mệnh như thế, chẳng phải là do chính nàng ta tự chuốc lấy hay sao?Tạ Dư Vi có thể thủ đoạn tàn nhẫn, nhưng chưa bao giờ chủ động hại người.Nếu không phải bị tỷ tỷ cùng cha khác mẹ là Tạ Uyển Yên bày mưu hãm hại trước, thì nàng cũng không phản kích sau.

Tạ Uyển Yên dù có chịu khổ sở, bị tra tấn đôi chút, nhưng chung quy cũng không đến mức tổn thương căn cơ hay nguy hiểm đến tính mạng.Còn về Trưởng Công chúa Tấn Ninh...

ông chỉ là kẻ ngoài cuộc, chẳng thể đánh giá được.*
Trong vườn hoa Phúc Thọ Cư."

Ưm — Vi Nhi nhanh chút nữa..."

Tạ Dư Vi nằm ở trên người Tạ Chu Dục, một tay kéo áo ngực của hắn, khuôn mặt nhỏ bé đỏ bừng vì mệt mỏi, mồ hôi mỏng xuất hiện trên khuôn mặt hình trứng ngỗng, "Cha ơi — Vi Nhi mệt quá–"Tạ Chu Dục nghe tiếng liền mở mắt, trong mắt tràn đầy dục vọng mãnh liệt, giọng khàn khàn: "Sắp rồi...Sẽ xong ngay thôi...

"
"A...

Cha..."

Tạ Dư Vi nắm lấy dương vật của người đàn ông, tay đau nhức không chịu nổi.

Rõ ràng Tạ Chu Dục cùng nàng quấn quýt cả buổi sáng, nhưng việc duy nhất mà Tạ Chu Dục làm chỉ là nhìn chằm chằm vào vú nàng một lúc lâu, sau đó không làm thêm bất kỳ động tác nào khác."

Nếu không...

Vi Nhi hôn nó đi ...

"Tạ Chu Dục nâng tay nhẹ nhàng vuốt ve khoé môi của Tạ Dư Vi, trong mắt chứa đầy ham muốn không thể nào che giấu, "Vi Nhi, con có đồng ý không?"
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back