Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Phượng Quyền Bên Trên (H Văn)

[BOT] Mê Truyện Dịch
Phượng Quyền Bên Trên (H Văn)
70. Trong bụng Vi Nhi sẽ mang cốt nhục của cha ...


Biên tập: Meo687----
Nghe vậy, Tạ Dư Vi ngẩn người một lúc, sau đó mặt nàng đỏ bừng, ngượng ngùng nhìn dương vật cứng rắn ngày càng lớn trong lòng bàn tay mình, "Vi Nhi bằng lòng ... chỉ là..."

Vừa dứt lời, Tạ Chu Dục hô hấp dồn dập, "Hửm?"

"Chỉ là dương vật của cha thôi ~ Nó...

Nó lớn quá..."

Tạ Dư Vi xoay mặt đi không dám nhìn chằm chằm vào côn thịt đó nữa, lồng ngực phập phồng để lộ ra sự ngây thơ và căng thẳng của nàng.Đôi mắt sâu thẳm của Tạ Chu Dục tràn đầy ham muốn mãnh liệt, bàn tay lớn mất kiểm soát nắn bóp cặp vú tròn trịa ngày càng trưởng thành của Tạ Dư Vi, "Nó lớn như vậy là vì thích Vi Nhi, nếu không thích Vi Nhi thì sẽ không như vậy..."

Hắn không thể không thừa nhận, tiểu cô nương trước mặt trông có vẻ như có thể nhìn thấu mọi thứ, đã khiến hắn lần đầu tiên có ham muốn khám phá.Hắn muốn xem dưới lớp da thuần khiết và vô tội này, rốt cuộc đang ẩn giấu trái tim ra sao, cũng muốn biết cơ thể có thể mang lại cho hắn vô vàn ham muốn này, liệu có thể chịu đựng được sự tàn phá của Tạ Chu Dục hắn không...."

Ưm..."

Vú sữa mẫn cảm đột nhiên tê rần, Tạ Dư Vi hô nhỏ một tiếng, miệng huyệt bên dưới ướt át nước dâm tràn ra, bàn tay nhỏ bé nắm lấy gậy thịt càng thêm ra sức vuốt ve, nhỏ giọng trả lời: "Lỗ nhỏ của Vi Nhi cũng thích nó..."

Những lời này Tạ Dư Vi nói thật, trong khoảng thời gian Tạ Chu Dục 'bệnh nặng hôn mê', vú sữa không còn được Tạ Chu Dục an ủi mỗi đêm, bên cạnh không còn thân thể nóng bỏng của Tạ Chu Dục, ban đêm nàng ngủ không yên.Như thể lại trở về tháng ngày trong sơn cốc ngày đêm hái thuốc luyện độc không ngừng.Tạ Chu Dục nghe lời nàng nói, dục vọng nóng bỏng trong thân thể càng thêm dâng trào, "Vậy hôn nhẹ nó...

Nói cho nó, Vi Nhi nhà ta thích ...

Ưm..."

Còn chưa nói hết, Tạ Dư Vi đã đột ngột cúi xuống, đôi môi mềm mại nhẹ nhàng hôn lên quy đầu thô dài, rồi nhanh chóng rời khỏi."

Cha... có, có được không?"

Tạ Chu Dục chỉ cảm thấy chỉ cảm thấy dương vật trướng đau bị một làn lông vũ nhẹ nhàng vuốt ve, làm cho lòng hắn ngứa ngáy, đôi môi quyến rũ đến mức... làm sao hắn có thể bỏ qua.Không đủ...Không để ý Tạ Dư Vi đỏ mặt vì xấu hổ, tay Tạ Chu Dục trực tiếp từ cặp vú mềm một đường đi xuống, vuốt ve đến giữa hai chân Tạ Dư Vi, "Nếu dương vật của cha đi vào trong huyệt của Vi Nhi, nó sẽ rất thoải mái..."

Tạ Dư Vi nghe vậy liền đem hai chân hơi hơi mở ra chút, cúi đầu nói: "Vi, Vi Nhi nguyện ý để cha..."

Tạ Chu Dục lại lắc đầu, tiếc hận nói: "Hiện giờ Vi Nhi còn nhỏ, cha không thể..."

"Nếu Vi Nhi chịu hôn nó nhiều chút...

Cha cũng sẽ cảm thấy thoải mái như vậy..."

Trong mắt Tạ Dư Vi tràn đầy xấu hổ và do dự, nhưng cuối cùng vẫn thua trước ánh mắt khao khát mãnh liệt của Tạ Chu Du, từ từ mở đôi môi đỏ mọng ra, từ từ đưa dương vật vào miệng."

Ừm...

Miệng của Vi Nhi mềm quá..."

Tạ Chu Dục hoàn toàn thả lỏng, nhắm mắt nằm trên giường, thở dài nặng nề, "So với hoa huyệt ướt át của Vi Nhi, còn mềm hơn vài phần...

"Tạ Dư Vi khẽ hé môi, chỉ ngậm đầu cuống, nàng cảm thấy cơ thể trống rỗng, rồi nhìn thấy đôi tay thon dài mạnh mẽ đang túm chặt chiếc chăn mềm bên dưới...Thấy vậy, ánh mắt của Tạ Dư Vi chớp chớp, đầu lưỡi như vô tình lướt qua đầu nấm.

Thân thể của Tạ Chu Dục lập tức cứng lại, chưa kịp phản ứng gì, gậy thịt dưới thân đã bị đầu lưỡi mềm đùa giỡn một hồi."

Ừm — "Tạ Chu Dục khó nhịn kêu lên một tiếng, Tạ Dư Vi ra sức liếm mút, đầu lưỡi lại một lần nữa lướt qua cái lỗ nhỏ trên đầu nấm.

Trước mắt nàng lập tức hoa lên, một cổ nhiệt nóng bỏng bắn thẳng tới làm nàng giật mình ngẩn ngơ một lúc lâu, mới mờ mịt hoàn hồn nhìn về phía sắc mặt Tạ Chu Dục tối thui.

"Cha..."

Tạ Dư Vi nhẹ gọi một tiếng, lúc này mới khiến người đàn ông thu lại biểu tình tối đen trên mặt.

Tạ Chu Dục nâng tay lên vuốt ve chất nhầy trắng đục trên mặt Tạ Dư Vi, mặt mày dịu dàng nói, "Vi Nhi làm rất tốt...

Cha rất thích..."

Nói xong, hắn đưa chất nhờn trắng dính nơi bàn tay đến trước mặt Tạ Dư Vi, hỏi: "Vi Nhi có biết đây là gì không?"

Tạ Dư Vi lắc lắc đầu, "Vi Nhi không biết..."

"Đây là từ dương tinh trong thân thể cha bắn ra ..."

Tạ Chu Dục vừa nói vừa lật người đè Tạ Dư Vi dưới thân, bàn tay bàn tay lớn vuốt dọc theo cơ thể Tạ Dư Vi.

Mãi cho đến khi bàn tay dính đầy chất lỏng đậu nơi cánh hoa giữa hai chân mới dừng lại một chút, nhẹ nhàng nói: "Nếu tinh hoa này vào trong huyệt của Vi Nhi, thì bụng của Vi Nhi... sẽ mang thai huyết mạch của cha...

"Nghe thấy tiếng, thân thể Tạ Dư Vi nhẹ nhàng run rẩy, ngón tay của Tạ Chu Dục không ngừng ma sát trên đôi môi hoa của nàng, cảm giác ngứa ngáy sâu thẳm trong hoa huyệt lan khắp cơ thể.Khoảnh khắc im lặng trôi qua, Tạ Dư Vi kiềm chế sự trống rỗng trong cơ thể, đôi mắt hạnh ngập nước nhìn về phía Tạ Chu Dục, ngập ngừng hỏi: "Bụng của Vi Nhi có thể mang cốt nhục của cha sao?"

Tạ Chu Dục nhìn vào ánh mắt ngây thơ và ngốc nghếch của tiểu cô nương dưới thân, khuôn mặt vô cùng dịu dàng, "Trên đời này chỉ cần là phu thê thì đều có thể sinh con đẻ cái...

Vi Nhi và cha có phải là phu thê không?"

Nghe vậy, Tạ Dư Vi nhẹ nhàng gật đầu."

Đã là phu thê, tại sao không thể sinh con đẻ cái?"

Nói xong, hai ngón tay dính đầy chất lỏng trắng đục của Tạ Chu Dục không báo trước đẩy mở môi hoa khép chặt ra, một ngón tay dò tìm hạt đậu nhỏ hồng hào nhẹ nhàng đùa nghịch vài lần."

Ah — " Tạ Dư Vi cả người run rẩy, hai chân kẹp chặt tay Tạ Chu Dục, giọng run rẩy kêu lên: "Cha ...Ừm ....A ..."

Tạ Chu Dục dùng cả tay chân để tách hai chân của Tạ Dư Vi ra, ngón tay trên hoa huyệt thỉnh thoảng lại khẩy nhẹ hạt đậu nhỏ nhạy cảm yếu ớt, "Vi Nhi, đừng nhịn nữa ... kêu lên đi...

""Ah ... cha...

đau ...đau ...quá ...ưm ....đừng...

"Tạ Dư Vi nói không thành lời, toàn bộ cảm giác trên cơ thể đều tập trung vào bàn tay trong hoa huyệt, đó là một cảm giác chua xót nàng chưa từng trải qua, sau một cơn tê tái đó là sự trống rỗng.Nhưng bàn tay trong hoa huyệt dường như hiểu rõ suy nghĩ trong cơ thể nàng, mỗi khi cơ thể cảm thấy trống rỗng, bàn tay đó lại tiếp tục vuốt ve, khiến cho nàng vừa khó chịu vừa không nỡ để nó dừng lại."

Ah — cha — ah —"Tạ Chu Dục lúc thì dừng lúc khấy động, thấy thân thể của Tạ Dư Vi từ chỗ ban đầu kháng cự dần dần chuyển sang hùa theo nghênh hợp trong vô thức, Tạ Chu Dục cũng bắt đầu tăng tốc độ tay."

A a a — cha — ưm — dừng lại — dừng lại — a — "Tạ Dư Vi hai chân mở rộng, hai tay túm chặt chăn mềm bên dưới, giọng nói dần trở nên khàn đặc kêu lên, "Cha — Vi Nhi — Không chịu nổi nữa — A —"Thấy vậy, Tạ Chu Dục cúi xuống hôn mạnh lên đôi môi Tạ Dư Vi, tay hắn ra vào không ngừng càng lúc càng nhanh, ậm ừ không rõ nói: "Vi Nhi– Đừng sợ — tiết ra đi — cho cha xem —""A — ưm —"Sau khi Tạ Dư Vi khàn giọng hét to một tiếng, từ hoa huyệt một dòng nước lớn phun ra, chui thẳng vào bụng Tạ Chu Dục.Tạ Chu Dục cảm nhận được sự ẩm ướt trên bụng, cơ thể đè lên Tạ Dư Vi, cả người dán sát lại gần nàng thủ thỉ, "Hoa huyệt của Vi Nhi thật nhiều nước —"
 
Phượng Quyền Bên Trên (H Văn)
71. Phu thê hoà hợp, là điều bình thường


Tác giả: Đông TrúcBiên tập: Meo687---"Xấu hổ chết đi được — đều tại cha — "Tạ Dư Vi toàn thân mềm nhũn nằm liệt trên giường, mặc kệ Tạ Chu Dục đè nặng, đỏ mặt nói: "Làm hại Vi Nhi, Vi Nhi..."

"Hửm?

Cha làm hại Vi Nhi như thế nào?"

Tạ Chu Dục đem dụi nước lên trên người Tạ Dư Vi, cười nói: "Cha làm lỗ nhỏ Vi Nhi thoải mái phun nước dâm đúng không?"

Hai người nằm trên chiếc chăn mềm mại đã bị ướt sũng, Tạ Dư Vi hờn dỗi kêu lên, "Cha — ""Được rồi — cha đã biết, Vi Nhi nhà ta thẹn thùng."

Tạ Chu Dục phủ lên người nàng, hai tay chuyển sang ôm chặt lấy Tạ Dư Vi, khiến cho dương vật và môi hoa của hai người chen vào nhau.

"Vi Nhi, việc hòa quyện giữa phu thê vốn dĩ là chuyện bình thường."

"Nếu Vi Nhi thường xuyên ngượng ngùng như vậy, về sau sao cùng cha làm chuyện phòng the, hưởng cá nước thân mật?"

Nghe vậy, cơ thể của Tạ Dư Vi càng thêm nóng cháy, đôi tay ôm lấy thắt lưng Tạ Chu Dục.

Đầu nhỏ tựa vào trong lồng ngực Tạ Chu Dục, bất mãn nhỏ giọng nói: "Cha toàn nói miệng ..."

Tạ Chu Dục tâm tư thâm trầm là sự thật, nhưng hắn cũng không phải là người cam chịu thiệt thòi.

Nếu thực sự muốn thân thể nàng, hắn đã chẳng nhẫn nhịn đến như vậy.Khổng ma ma răn dạy hắn vài câu, vừa quay đầu trên trán đã thủng một lỗ, bốn lão ma ma trong phủ Công chúa cũng bị đánh chết hai...Tạ Chu Dục người này...

Trong lòng hắn mang thù không phải không báo, mà là chưa tới lúc.Lúc này hắn càng ẩn nhẫn, ngày sau nàng ắt sẽ phải chịu đựng...

Đặc biệt là khi Tạ Chu Dục nói câu "sinh con dưỡng cái".Tạ Dư Vi nhất thời mò không ra, Tạ Chu Dục nói là lời thật, hay chẳng qua là đang thăm dò điểm mấu chốt của nàng ...Tạ Chu Dục nghe Tạ Dư Vi nói như thế, lông mày không tự chủ được nhướn lên, nâng người dán cây gậy khổng lồ bừng bừng sức sống lên hoa huyệt Tạ Dư Vi, "Vi Nhi, con lại đang trách cha sao?"

"Ô..."

Lỗ nhỏ mẫn cảm của Tạ Dư Vi bị đĩnh tới, cái loại cảm giác quen thuộc trong thân thể vừa rồi dần dần dâng lên, lỗ nhỏ kẹp chặt gậy thịt cứng ngắc, "Vi Nhi, Vi Nhi không dám..."

"Ah...

Thì ra Vi Nhi không dám trách cha, chứ không phải không trách cha..."

Tạ Chu Dục vừa nói vừa đĩnh gậy thịt đựng đứng đưa đẩy vào cửa hoa, thân gậy nóng như lửa được hoa huyệt ấm áp ngậm lấy trong vô thức thoải mái tột cùng.

Tạ Chu Dục thở dài một tiếng, "Sớm biết Vi Nhi mềm mại ướt át như thế, mấy ngày trước cha đã làm Vi Nhi ..."

Sau này tới kinh thành, tất nhiên không thể thoải mái quấn quýt triền miên, vui vẻ tuỳ ý như ở Giang Châu được.Hơn ba mươi năm qua, hắn chưa từng có những ngày tháng vui vẻ tự tại như vậy, vậy mà lại để lỡ mất.Kinh thành là chân trời của thiên tử, dù là Tạ phủ trong kinh cũng không thể vững chắc như Tạ phủ Giang Châu.Hoàng gia há lại không muốn đưa tay can thiệp vào Tạ gia Giang Châu, chỉ tiếc là... tay của Tấn Nguyên Đế không thể vươn tới.Cũng chính vì vậy, người trong cung kia mới nóng lòng đến thế, lo lắng đến mức ngày không yên, đêm không ngủ.Tạ Dư Vi nghe vậy, không khỏi kẹp chặt hai chân, ôm Tạ Chu Dục đưa lên môi thơm.

Chiếc lưỡi mềm chủ động quấn lấy liếm mút đầu lưỡi to dày của Tạ Chu Dục."

Cha nếu nhớ, tới tìm Vi Nhi là được..."

Cùng một người đàn ông như Tạ Chu Dục da thịt thân mật, chung chăn gối mây mưa, đối với nàng há chẳng phải cũng là một loại hưởng thụ...Dù rằng đây là phụ thân ruột thịt nàng thì thế nào, có thể khiến Tạ Phò mã vô song, có một không hai của Đại Tấn, trên giường lại hết mực nhẫn nhịn, dịu dàng chiều chuộng nàng... cũng là bản lĩnh của nàng.Đây chính là giấc mộng xuân mà biết bao nữ nhân Đại Tấn ao ước..."

Ưm—— ah—— cha — nhẹ chút—— ""Ngày sau vào kinh, Vi Nhi cần phải chịu đựng chút.

Kinh thành không giống Giang Châu, đến lúc đó Vi Nhi nếu muốn cha, cha sợ là không thể an ủi Vi Nhi như vậy..."

Tạ Chu Dục nói, gậy thịt khổng lồ dưới thân lại đang thúc mạnh vào.

Chỉ cần nghĩ đến việc sau này khi vào kinh đô, dưới con mắt của hoàng gia, dưới mắt của Trưởng Công chúa Tấn Ninh, làm những chuyện như vậy... gậy thịt dưới thân vừa cứng vừa đau."

Vi Nhi có thể chờ cha lúc rảnh rỗi — A — "Tạ Dư Vi còn chưa nói xong, Tạ Chu Dục đã tăng tốc độ.

Gậy thịt thô ráp không ngừng cọ xát vào hạt đậu nhỏ, khiến cho Tạ Dư Vi liên tục phát ra những tiếng kêu ngọt ngào."

A ô — cha — ô ô — ""Không được — cha — mau — a — "Mãi đến tận giữa trưa, những tiếng rên rỉ đứt quãng, trầm bổng trong phòng mới dần tan đi.Mặt trời đã lên cao.Lúc này Tạ Dư Vimới gọi Lan Đào mang nước đến để trước cửa.

Một người "đơn thuần ngây thơ" như nàng tất nhiên không dám để Lan Đào vào phòng, kẻo nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn trên giường.Tạ Chu Dục nhẹ nhàng xách mấy thùng nước vào, ngâm mình trong thùng tắm, Tạ Dư Vi liếc mắt nhìn dấu vết hỗn độn trên giường, khẽ khép mi.Nàng hoàn toàn không bận tâm liệu lát nữa Lan Đào có nhìn thấy dấu vết trên giường hay không, cũng giống như việc nàng chưa từng hỏi vì sao Tạ Chu Dục không trúng độc, vì sao trên người hắn lại mang vết thương...Nếu Tạ Chu Dục không nói, nàng cũng sẽ không hỏi.

Chỉ có như vậy, bọn họ mới giữ được sự cân bằng vừa vi diệu vừa quỷ dị này.Một cô con gái ngây thơ không biết gì, lại không có chỗ nương tựa, tất nhiên phải nghe lời cha, lấy cha làm chủ, tìm mọi cách lấy lòng cha.Khi Tạ Dư Vi bước ra khỏi thùng tắm, chiếc giường đã đổi sang một diện mạo khác.

Tạ Chu Dục lười biếng tựa vào giường, cả người mềm nhũn."

Vi Nhi tắm xong rồi...

""Ừm."

"Nhị tiểu thư, cơm trưa đã dọn xong, có muốn dùng bữa không?"

Bên ngoài đúng lúc này giọng Lan Đào vang lên, bấy giờ Tạ Dư Vi mới thu lại ánh mắt, buông rủ màn giường, nói: "Bưng vào đi."

Chỉ thấy người hầu chỉnh tề dọn xong bữa trưa rồi cúi đầu lui ra, không hề nhìn ngang ngó dọc.Tạ Dư Vi liếc nhìn bữa ăn trên bàn, món nào cũng đầy đủ sắc, hương, vị...

Nhưng lượng thức ăn lại được chuẩn bị theo khẩu phần của cả nàng và Tạ Chu Dục, giống hệt khi ở Thanh Trúc Hiên.Lan Đào... e là rõ ràng tất cả mọi chuyện giữa nàng và Tạ Chu Dục."

Sao thế?

Không hợp khẩu vị à?"

Tạ Dư Vi còn đang trầm tư thì Tạ Chu Dục đã vén màn giường bước xuống, trên người chỉ khoác hờ một lớp áo mỏng.

"Cha ...

Lan Đào tỷ...

"Nói rồi, Tạ Dư Vi nhìn Tạ Chu Dục với ánh mắt muốn nói lại thôi, trên mặt đầy vẻ lo lắng.Tạ Chu Dục ôm người ngồi vào bàn, không để ý nói: "Lan Đào sẽ cùng chúng ta vào kinh, sau này ở kinh thành nàng ta sẽ là nha hoàn thân cận của con, Vi Nhi có thể tin tưởng..."

"Nhưng mà...Vi Nhi nghe người ta nói nếu không phải là mẫu thân, thì Lan Đào tỷ tỷ là của cha...Nghe thấy vậy, đôi tay Tạ Chu Dục đang ôm chặt eo của Tạ Dư Vi siết chặt, "Vi Nhi ghen rồi à?"

"Con không có...

"Tạ Dư Vi khẽ hừ một tiếng, quay đầu đi không nhìn Tạ Chu Dục."

Cha chỉ thích Vi Nhi, không thích ai khác... càng không có thiếp thất...

Vi Nhi có thể yên tâm rồi chứ?"

Tạ Chu Dục kẹp một viên thịt đưa đến bên miệng Tạ Dư Vi, "Ngoan...

Vừa rồi miệng dưới của Vi Nhi đã no rồi, bây giờ cha sẽ cho cái miệng nhỏ này của Vi Nhi ăn...

""Cha ...

""Nhanh ăn đi...

Buổi trưa bầu bạn với cha một lát...

""Dạ."

Một bữa trưa ngọt ngào và dính dấp kết thúc, trên người Tạ Dư Vi lại nổi lên một lớp mồ hôi.

Tạ Chu Dục thẳng tay cởi bỏ xiêm y, trên người của nàng chỉ mặc một chiếc áo lót mỏng manh.Tạ Dư Vi hai tay khó chịu ôm lấy ngực, nhưng bầu vú mềm lại bị Tạ Chu Dục nắm lấy, "Vi Nhi không muốn cởi mở thẳng thắn chân thành đối đãi với cha sao!?"
 
Phượng Quyền Bên Trên (H Văn)
72. Cha liếm lỗ nhỏ một chút có được không....


Tác giả: Đông TrúcBiên tập: Meo687----"Không, không phải vậy..."

"Vậy thì tốt, về sau lúc Vi Nhi ở bên cha, cứ mặc thế là được..."

"Vâng..."

Khi Tạ Dư Vi tựa đầu vào trong lòng Tạ Chu Dục, cúi đầu nhìn cặp vú sữa thấp thoáng bên trong.

Những tháng gần đây, cặp vú mềm mại non nớt được Tạ Chu Dực ngày đêm vuốt ve, nắn bóp đã lớn hơn một chút so với trước đây.Đang mải mê, nàng chợt cảm thấy trước ngực nóng lên, núm vú đã bị Tạ Chu Dục ngậm trong miệng liếm mút.

Tạ Dư Vi tự nhiên ôm đầu Tạ Chu Dục nhắm hai mắt thoải mái ngâm khẽ lên tiếng, "Ừm... cha..."

Tạ Chu Dục miệng ngậm vú sữa thơm mềm, ngẩng mắt nhìn về phía Tạ Dư Vi, dần dần tập mãi thành thói quen.

Đôi con ngươi khẽ nhúc nhích, càng thêm ra sức."

A — ưm — cha — liếm nhẹ chút — đau — "Tạ Dư Vi mới vừa nói xong, cơ thể nhẹ bẫng, lớp áo trong mỏng tanh trên người nàng rơi xuống đất.Trên giường, hai cơ thể lại tiếp tục đè lên nhau.Trong sân nhỏ yên tĩnh lại vang lên những tiếng rên rỉ lộn xộn như buổi sáng.*Mấy ngày liền, Tạ Dư Vi chưa từng bước ra khỏi cửa phòng ngủ.Mới đầu còn có áo lót và quần lót nhưng đến mấy ngày sau, đừng nói đến quần lót, ngay cả việc Tạ Chu Dục chịu để nàng khoác hờ một chiếc quần lụa mỏng đã không dễ dàng.

Hình như Tạ Chu Dục thật sự muốn cùng nàng trở thành một cặp phu thê gắn bó như keo sơn.

Mỗi khi ăn cơm đến giữa chừng, lại quay về giường nhỏ âu yếm một hồi.Chỉ vì một đêm nàng oán giận rằng bầu ngực của mình có vẻ nhỏ hơn của Tạ Uyển Yên.

Từ đó trở đi, dù là khi nàng rảnh rỗi chơi đàn, Tạ Chu Dục thỉnh thoảng sẽ lại liếm mút vú non của nàng.

Hay là khi hai người pha trà đốt hương, tay của Tạ Chu Dục càng không rời khỏi bầu vú thơm mềm."

Cha ... còn bao lâu..."

Tạ Dư Vi trên người chỉ mặc một chiếc váy lụa đỏ, dưới thân không có gì, đôi bầu ngực trắng nõn hiện ra ẩn ẩn dưới chiếc váy lụa.Lúc này, Tạ Dư Vi đang ngửa cổ bất mãn oán trách, "Cổ Vi Nhi đã mỏi nhừ rồi...

""Sắp xong rồi ...

""Nhanh...

"Trên người Tạ Chu Dục cũng khoác trường bào màu đỏ, lồng ngực rộng mở, dưới thân không có gì che chắn, tay cầm bột xanh vẽ lông mày cho Tạ Dư Vi.Cuối cùng sau khi thu tay lại, hắn nhìn vào Tạ Dư Vi, không khỏi cảm thán: "Vị tiểu thư còn nhỏ tuổi mà đã có vẻ đẹp như hoa như nguyệt, nếu lớn lên.... chắc chắn sẽ đẹp đến mức không thể tưởng tượng nổi... khiến cha phải lo lắng không thôi...Tạ Dư Vi lại không để ý tới lời Tạ Chu Dục nói, đem son môi đưa qua, "Cha còn có son môi..."

Nghe vậy, đầu ngón tay Tạ Chu Dục điểm một chút son đỏ thắm, nhẹ nhàng xoa lên đôi môi vốn đã hồng hào, ánh mắt dần tối lại, thì thầm: "Cha thật sự sợ không thể chờ đến ngày Vi Nhi trưởng thành..

""Sao ạ?"

Tạ Dư Vi không nghe rõ Tạ Chu Dục nói, nghi hoặc nhìn người liếc mắt một cái, "Cha nói gì cơ?"

"Cha nói Vi Nhi thật đẹp..."

Tạ Chu Dục thu hồi tay, ôm Tạ Dư Vi nhìn hai người trong gương đồng.Trong gương đồng, đôi mắt và lông mày của hai người giống nhau một cách rõ ràng.

Ánh mắt của người đàn ông ẩn chứa dục vọng không ai nhận ra, trong khi đôi mắt của cô gái nhỏ nhìn có vẻ ngây thơ vô tội lại ẩn chứa một sức quyến rũ không đáy.Đặc biệt là bàn tay lớn phủ lên bộ ngực trắng nõn nà, càng làm tăng thêm chút sắc thái kiều diễm giữa hai người."

Cha..."

Tạ Dư Vi cảm thấy đầu ngực hơi cứng, kéo tay Tạ Chu Dục nắm chặt."

Hửm?"

Từ trong gương đồng, Tạ Dư Vi nhìn thấy hình ảnh của người đàn ông, tay nàng cởi bỏ chiếc váy lụa trên người, để lộ ra thân hình xinh đẹp, "Đầu vú Vi Nhi đã cứng lại, muốn cha liếm một chút..."

Tạ Chu Dục nghe vậy, ôm lấy Tạ Dư Vi đặt lên bàn trang điểm trước gương, cúi người xuống nhẹ nhàng liếm mút núm vú đã dựng đứng."

Ừm — cha — mạnh chút nữa —"Tạ Dư Vi hai chân trần trụi quấn quanh người Tạ Chu Dục, không ngừng ấn đầu hắn xuống bờ vú mềm của nàng, "A ưm — Cha ơi, Vi Nhi thấy dễ chịu quá —"Tạ Chu Dục một tay dùng sức xoa một khác núm vú, một bên cắn nút thật mạnh đầu vú trong miệng."

Ưm — huyệt nhỏ bị cha hút ra nước mất — a — "Tạ Dư Vi nâng mông không ngừng đem nước bên trong hoa huyệt chảy ra cọ hết lên trên người Tạ Chu Dục.

Từ khi biết Tạ Chu Dục trong khoảng thời gian ngắn sẽ không muốn thân thể mình, Tạ Dư Vi càng thêm suồng sã."

Huyệt nhỏ chảy thật nhiều nước, cha liếm huyệt nhỏ một chút được không — cha — "
 
Phượng Quyền Bên Trên (H Văn)
73. Vi Nhi muốn hoan ái với cha...


Tác giả: Đông TrúcBiên tập: Meo687---Nghe thấy thế, Tạ Chu Dục đột nhiên cắn mạnh vào núm vú của Tạ Dư Vi, tay còn lại nắn chặt lấy bầu ngực kia, "Vi Nhi ..."

"Cha — "Tạ Dư Vi hai mắt phiếm hồng nhìn thẳng Tạ Chu Dục, dịu dàng nói: "Huyệt nhỏ Vi Nhi khó chịu quá... muốn cha giúp liếm một chút..."

Hai tháng ở chung, Tạ Dư Vi tự cho rằng mình đã hiểu rõ tính cách của Tạ Chu Dục.Tạ Chu Dục luôn dành cho nàng một sự khoan dung không thể nói rõ, thậm chí đã đến mức độ dung túng.Nàng biết rõ, trong lòng Tạ Chu Dục, nàng không phải là công cụ hình người, bao cỏ vô dụng như Tạ Uyển Yên.Còn về Trưởng Công chúa Tấn Ninh...

Tạ Chu Dục cũng dỗ dành Tạ Dư Vi nàng giống như cách hắn dỗ dành Trưởng Công chúa Tấn Ninh, cưng chiều nàng như cưng chiều Trưởng Công chúa Tấn Ninh... cũng yêu thương như cách hắn yêu thương Trưởng Công chúa Tấn Ninh...Chỉ là nàng muốn xem thử, khi nàng vẫn còn chút "thông minh", Tạ Chu Dục sẽ đối xử với nàng ra sao...Những ngày qua, nàng luôn thăm dò giới hạn của Tạ Chu Dục, vẫn luôn làm phép thử xem trong lòng hắn, rốt cuộc nàng chiếm vị trí như thế nào...Tạ Chu Dục nghe nghe tiếng rên rỉ ngọt ngào khó nhịn của Tạ Dư Vi, tay không tự chủ được mà khám phá bông hoa mềm mại không ngừng chảy nước giữa hai chân Tạ Dư Vi, "Cha cũng muốn Vi Nhi thoải mái... nhưng bây giờ thì chưa được...

""Vì sao ạ?"

Đôi mắt ướt át của Tạ Dư Vi, vô tội nhìn về phía Tạ Chu Dực, chủ động ưỡn eo lên để tiện cho tay Tạ Chu Dục di chuyển, "Cha...

Vi Nhi không để tâm..."

Trước mặt tiểu cô nương trần trụi càng nói, nước từ trong miệng huyệt bên dưới chảy ra càng nhiều, thấm ướt một mảng bàn trang điểm bên dưới.Yết hầu Tạ Chu Dục mất tự nhiên nuốt hai cái, bàn tay đang vỗ về cơ thể của Tạ Dư Vi nóng bỏng dọa người.Tạ Dư Vi trông thấy Tạ Chu Dục thả lỏng cơ mặt, có chút do dự, đầu ngón chân nhẹ nhàng kéo mở dây lưng quanh eo của hắn, lộ ra cơ thể trần trụi, "Cha..."

Vừa gọi, chân ngọc nhẹ nhàng phất quá vết sẹo dữ tợn trên eo Tạ Chu Dục.Nghe tiếng, Tạ Chu Dục giơ tay nắm lấy bàn chân nhỏ nhắn như ngọc đang quậy phá ở bụng, nhẹ nhàng giải thích: "Vi Nhi, kinh thành không giống như Giang Châu.

Ở Giang Châu, nữ nhi trong khuê phòng ngoài việc tụ họp với bạn bè thân thiết trong nhà, ít khi xuất hiện trước công chúng..."

Tạ Chu Dục lơ đãng nhìn vào cảnh xuân hỗn loạn giữa hai chân của Tạ Dư Vi, khẽ nghịch đôi chân ngọc trong tay, "Con là con gái của Trưởng Công chúa, lại là Quận chúa được bệ hạ đích thân sắc phong ...

Sau khi vào kinh, ngoài việc diện kiến thánh thượng, thiệp mời từ hậu cung, yến tiệc chắc chắn sẽ không thiếu phần con...Người trong kinh ai nấy đều tinh ranh...

Đặc biệt là đám ma ma già trong cung, ánh mắt bọn họ độc lắm.

Chỉ cần nhìn dáng người và bước chân của một người phụ nữ là bọn họ có thể phân biệt được người đó có còn là xử nữ hay không..."

Nghe vậy, Tạ Dư Vi ngẩng đầu nghi ngờ nhìn Tạ Chu Dục, tò mò hỏi: "Sao cha lại biết chuyện của các ma ma trong cung?

Lẽ nào trước đây ma ma trong cung đã phát hiện cô nương nhà ai không đúng ạ?"

Tạ Chu Dục lại chưa giải đáp thắc mắc của Tạ Dư Vi, hai mắt hắn nhìn chằm chằm vào hoa huyệt múp míp ướt át, nói: "Vi Nhi là quận chúa, theo lệ thường sẽ được bệ hạ ban cho phủ đệ riêng.

Sau khi đến tuổi cập kê, cũng có thể nuôi vài tên trai lơ trong phủ, dù ai ai cũng biết rõ nhưng cũng sẽ không nhiều lời.Chỉ là hiện tại, Vi Nhi vẫn chưa cập kê...

Cha tất nhiên không thể phá thân con ngay lúc này..."

"Cho dù cha cũng rất muốn Vi Nhi... nhưng cha không thể để danh dự Vi Nhi bị hao tổn..."

Nghe vậy, Tạ Dư Vi khẽ rũ mắt xuống, từ lời Tạ Chu Dục nói, nàng tựa hồ nghe ra ý tứ chờ gả."

Vi Nhi biết nỗi khổ tâm trong lòng cha ...

Nhưng...

Nhưng Vi Nhi cũng đau lòng...

Ưm..."

Tạ Dư Vi nói còn chưa dứt lời, giữa hai chân bỗng nóng lên, đầu lưỡi mềm mại ấm áp lướt qua miệng môi.

Cảm giác ẩm ướt mềm mại khiến cơ thể Tạ Dư Vi mềm nhũn, nàng tựa vào gương đồng trên bàn trang điểm, "A– cha– ừm–"Đầu lưỡi của Tạ Chu Dục không ngừng liếm qua lại trên môi hoa, khiến Tạ Dư Vi không ngừng phát run, "Ô...

Cha... kỳ lạ quá...

Ô..."

Tạ Dư Vi tựa vào gương đồng, chợt nghiêng mắt nhìn thấy bóng hình một thiếu nữ trần truồng, mặt mày đỏ bừng, đôi mắt ướt át quyến rũ trong gương đồng, "Ô...

Cha... nhanh... nhanh chút...

Ô..."

Trong lỗ nhỏ cảm giác ngày càng ngứa ngáy, làm hai chân Tạ Dư Vi vô thức kẹp chặt cổ Tạ Chu Dục, lắc mông dâng miệng môi cho lưỡi mềm, hận không thể nhét cái lưỡi mềm mại đó vào trong hoa huyệt.Tạ Chu Dục cũng nhận ra khao khát trong cơ thể Tạ Dư Vi, hai tay ôm chặt eo Tạ Dư Vi, đầu lưỡi len vào đôi hoa môi, mút hột le một cái thật kiêu."

A..."

Tạ Dư Vi không nhịn được rên lên, chỉ là nàng vô thức nhớ đến bên ngoài còn có người canh gác.

Chỉ có thể nghiến chặt răng không để mình phát ra tiếng, Tạ Chu Dục lại không hài lòng với sự nhẫn nhịn của Tạ Dư Vi, càng ra sức liếm mút hơn nữa."

A...

Cha...

Vi Nhi...

Vi Nhi không chịu nổi nữa rồi..."

Tạ Dư Vi thở hổn hển, đặc biệt là khi đôi mắt nhìn về phía người đàn ông đang liếm láp hoa huyệt giữa hai chân nàng, dục vọng căng tràn trong mắt, "Cha..."

"Nhị tiểu thư..."

Âm thanh của Lan Đào bên ngoài phòng đột nhiên vang lên, cả người Tạ Dư Vi run lên, tim đập mạnh.

Nhưng người đàn ông vùi giữa hai chân nàng giống như không hề hay biết, đầu lưỡi mềm mại vẫn tiếp tục liếm hạt đậu nhỏ.Tạ Dư Vi cắn chặt răng không để mình phát ra tiếng rên, đôi mắt đỏ ngầu vì kiềm chế, nước trong hoa huyệt từng đợt từng đợt chảy ra ngoài.

Người bên ngoài đợi một lúc lâu, thấy không có ai trả lời, nhưng vẫn nói: "Nhị tiểu thư, ma ma hầu hạ chỗ lão phu nhân truyền lời, nói là Tống tiểu thư hiện tại đang chờ ở đại sảnh ..."

Có lẽ là ma ma chờ bên ngoài hồi lâu, mãi không thấy Lan Đào đi ra nên bà trực tiếp tiến vào trong vườn.Lan Đào, người đang chờ ngoài cửa, vội bước lên chắn đường ma ma, nói: "Ma ma...

Nhị tiểu thư mấy ngày nay bị cảm nắng...

Hôm nay e là thân thể có chút không khỏe..."

Ma ma đưa mắt nhìn qua Lan Đào, lại nhìn cánh cửa đang đóng chặt, giọng điệu không cao không thấp nói: "Nhị tiểu thư, tiểu thư nhà họ Tống đang khóc lóc thảm thiết ở tiền sảnh...

Lão phu nhân sai người đến gọi người qua đó xem một chút."

"Ừm — ưm – cha —"Tạ Dư Vi nhìn chằm chằm vào người đàn ông dưới thân, ngâm nga một tiếng.

Cảm giác trống rỗng trong hoa huyệt khiến nàng không thể nào rời khỏi đầu lưỡi của Tạ Chu Dục vào lúc này.Thật không may, ma ma bên người Tạ lão phu nhân giục giã quá mức, Tạ Dư Vi vừa lo lắng vừa tức giận, nhưng cũng không biết phải làm sao.Hình như Tạ Chu Dục hiểu rõ sự dày vò trong cơ thể Tạ Dư Vi, đầu lưỡi chậm rãi trượt xuống một tấc, men theo con đường hoa phía dưới nụ nhỏ."

"Ô..."

Tạ Dư Vi chỉ cảm thấy nơi ngứa ngáy khó chịu đó được an ủi một chút, nâng mông lên đón lưỡi mềm của người đàn ông vào trong.Chỉ là khi Tạ Chu Dục vừa mới đưa đầu lưỡi vào một chút, lập tức ngẩng đầu lên, nhìn vào gương mặt đỏ bừng của Tạ Dư Vi, thấp giọng nói: "Vi Nhi vẫn chưa được...Dù là dương vật của cha, hay lưỡi của cha cũng không thể vào được."

Tạ Dư Vi nhìn nhìn thấy vẻ mặt đầy tiếc nuối của Tạ Chu Dục, hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Tạ Chu Dục rõ ràng là cố ý...Cố ý khơi dậy dục vọng trong cơ thể nàng vào lúc này, lại không cho nàng giải tỏa, còn bắt nàng phải mang vẻ mặt quyến rũ đó để tiếp khách.Thấy vậy, Tạ Dư Vi cắn chặt răng, cố hết sức chống thân thể, thuận thế khoá ngồi lên đùi Tạ Chu Dục.

Nàng lắc mông để hoa huyệt hư không khó nhịn dính sát vào dương vật cứng như thép.Tạ Dư Vi liền vặn eo, ghé vào tai Tạ Chu Dục thở gấp.

Mãi cho đến tay Tạ Chu Dục siết chặt lấy vòng eo nàng, mới thấp giọng yêu kiều rên rỉ: "Vi Nhi rất thích cha... giờ Vi Nhi muốn cùng cha hoan hảo, cùng hưởng niềm vui vầy, cá nước thân mật...

Ưm...A...

Cha..."

Nghe lời ấy, cánh tay siết chặt lấy eo nàng, đôi mắt đỏ rực tràn đầy dục vọng đáng sợ.

Chỉ trong chốc lát, hắn liền bế thốc Tạ Dư Vi lên, dương vật cứng ngắc nhắm thẳng vào lỗ nhỏ chảy nước ướt át của nàng thúc mạnh vào.Bướm non của Tạ Dư Vi trước giờ chưa từng có ai ghé thăm, ngay cả ngón tay của Tạ Chu Dục trong mấy ngày qua cũng chưa từng đi vào.

Nay lối nhỏ chật hẹp bỗng dưng bị một dương vật nóng bỏng mạnh mẽ cắm thẳng vào, căng tràn đến mức đau nhói."

A.... uhm..."

"Nhị tiểu thư... người tỉnh rồi?"
 
Phượng Quyền Bên Trên (H Văn)
74. Huyệt nhỏ của Vi Nhi dường như không ngậm hết tinh dịch cha...


Tác giả: Đông TrúcBiên tập: Meo687Lúc đăng lên này, tiện mình beta lại luôn.

Bên wordpress lỗi nhiều T^T.---Tạ Chu Dục vừa mới đưa phần đầu khấc vào, bên ngoài đã vang lên giọng nói sát phong cảnh của lão ma ma.Tạ Dư Vi căng thẳng, lỗ nhỏ bỗng co thắt mạnh mẽ, chỉ nghe thấy Tạ Chu Dục khẽ rên một tiếng trầm thấp.

Ngay sau đó, từng đợt tinh dịch nóng hổi bắn thẳng vào sâu bên trong, bơm đầy lỗ non chật hẹp.Meo: Xuất tinh sớm, quê là quê chúng mình quê nhiều!Từng dòng tinh đặc sệt nóng rực khiến Tạ Dư Vi run rẩy, cả người mềm nhũn, đổ sụp lên người Tạ Chu Dục.

Nhưng ngay khoảnh khắc thân thể nàng trĩu xuống, dương vật cứng rắn cắm sâu bên trong lại đột ngột rút ra ngoài."

Vi Nhi..."

Tạ Chu Dục khàn giọng rên lên một tiếng.

Vừa rồi, hắn bị những lời dâm đãng, ngọt như mật của Tạ Dư Vi kích thích đến mức mất cả lý trí, suýt chút nữa chẳng màng tất cả...Lý trí bất chợt quay về, Tạ Chu Dục mắt khẽ nheo lại.

Nếu không phải vừa rồi lão ma ma lên tiếng bất ngờ, e rằng giờ phút này hắn đã bị Tạ Dư Vi dụ dỗ đến mức suýt nữa phá nát tấm thân xử nữ của nàng."

Dưới thân, dương vật nóng bỏng đột ngột rút ra, tinh dịch từ hoa huyệt của Tạ Dư Vi từ từ tràn ra.

Cảm nhận được sự trống rỗng khác thường trong hoa huyệt, Tạ Dư Vi cúi xuống, áp sát khuôn mặt vào Tạ Chu Dục, để bầu vú mềm mại của mình cọ lên lồng ngực rắn chắc của hắn, dịu dàng nói: "Cha...

Chúng ta như vậy... có phải cũng là nước sữa hòa quyện không ạ?"

"Huyệt nhỏ của Vi Nhi dường như không ngậm tinh dịch cha, ưm..."

Bụng nhỏ Tạ Chu Dục bị nước dâm trong lỗ nhỏ của Tạ Dư Vi trộn lẫn tinh dịch tưới ướt đẫm.

Nghe vậy Tạ Chu Dục lập tức hôn lên miệng nhỏ huyên thuyên không ngớt của nàng.Hắn sợ cái miệng nhỏ nhắn kia lại buông lời trêu chọc, nếu thật sự như vậy, e rằng hắn sẽ chẳng màng tất cả, trực tiếp chiếm lấy Tạ Dư Vi ngay trước mặt hai người bên ngoài."

"Nhị tiểu thư..."

Ma ma đợi hồi lâu đã mất sạch kiên nhẫn, đang muốn bước tới.Vài giây sau, Tạ Dư Vi đỏ mặt, bước chân lảo đảo ra mở cửa."

Ma ma...thân thể Dư Vi không khỏe, nên dậy hơi chậm một chút."

Lão ma ma nghe giọng nói khàn khàn của Tạ Dư Vi, trong lòng tuy không vui nhưng cũng đành bất lực.Người trước mặt không chỉ là Nhị tiểu thư của Tạ phủ, còn là quận chúa do Tấn Nguyên Đế thân phong.

Bà ta có thể tỏ vẻ trước người của Tạ phủ, nhưng trước hoàng gia thì lại không thể làm càn."

Vậy Nhị tiểu thư, thân thể người vẫn có thể ra tiền sảnh chứ?"

Tạ Dư Vi khẽ gật đầu, cố nén cảm giác trống rỗng nơi hoa huyệt cùng cảm giác khó chịu từ chỗ hai núm vú đỏ ửng ma sát vào lớp y phục.Những ngày qua, nàng với Tạ Chu Dục cô nam quả nữ vui vầy ân ái, thân thể nàng đã sớm quen với việc không mặc yếm nhỏ, không khoác váy áo.

Dù lúc này y phục đã chỉnh tề, nàng vẫn có cảm giác vú hoa trước ngực như còn nằm trong miệng Tạ Chu Dục, nơi hoa huyệt vẫn lưu giữ hơi ấm từ dương vật của hắn."

Nhị tiểu thư, mặt của người... sao lại đỏ như vậy?"

Lão ma ma nhìn sắc mặt ửng hồng khác thường của Tạ Dư Vi, nhíu chặt hàng mày không để lộ vẻ nghi ngờ."

Giờ đã gần tháng sáu, trời nóng bức... mấy ngày qua Dư Vi không hay ra ngoài, không chịu nổi ánh nắng...

"Tạ Dư Vi điều chỉnh hơi thở, che giấu những dấu vết trên thân thể.Nàng hiểu rõ lời Tạ Chu Dục vừa nói, sau khi hoan ái, nữ nhân quả thực dễ bị người khác nhìn ra điểm khác biệt.Nhưng nàng sẽ không...Chỉ có điều, cơ hội khiến Tạ Chu Dục lơi lỏng phòng bị như hôm nay, e rằng về sau sẽ khó có lại.Thấy trên mặt lão ma ma có vẻ nghi hoặc, Tạ Dư Vi hơi nheo mắt, chuyển hướng câu chuyện: "Vừa rồi nghe ma ma nói Tống tỷ tỷ khóc ở tiền sảnh?

Ma ma có biết là vì chuyện gì không?"

Nhà họ Tống ở Giang Châu trải qua những ngày tháng không mấy dễ chịu, nhưng từ sau khi Tạ phủ đích thân đến bái sư, chẳng còn kẻ nào không biết điều mà gây khó dễ cho bọn họ.Hơn nữa, với tính cách của Tống phu nhân, bà cũng không phải loại người khắc nghiệt với con cái, càng không đến mức để Tống Nam Hâm khóc lóc chạy đến Tạ phủ.Thấy Tạ Dư Vi hỏi vậy, lão ma ma đã biết những ngày qua Nhị tiểu thư thực sự chỉ ở trong viện dưỡng bệnh, cửa lớn không ra.Nếu không, nàng hẳn đã nghe được những lời đồn bên ngoài mà đoán ra vài chuyện."

Hôm qua kinh thành lại có thánh chỉ truyền đến..."

"A?"

Tạ Dư Vi còn chưa kịp phản ứng, lão ma ma đã nói tiếp: "Thánh chỉ này không phải ban cho Tạ phủ, mà lệnh cho Nhị công tử, Tam tiểu thư nhà họ Tống cùng Nhu An quận chúa giữa tháng sáu cùng vào kinh."
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back