Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70

Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 380


Tham mưu Chu bắt đầu ở bên ngoài bắt đầu vẽ ra viễn cảnh tươi đẹp: "Quý Trường Tranh, tôi hỏi cậu, cậu có muốn khi đi cưới vợ, được cài hoa đỏ, lái xe Jeep, đón cô dâu từ nhà về quân đội của chúng ta không?"

"Tôi chỉ hỏi cậu có muốn hay không?"

Lời này vừa hỏi ra, Quý Trường Tranh lập tức có thể hình dung ra cảnh tượng đó, không chỉ muốn, mà là rất muốn.

Thậm chí là vô cùng muốn.

Cứ nghĩ đến cảnh mình lái xe Jeep đi đón Mỹ Vân, anh đã không nhịn được mà toàn thân sôi sục, đàn ông mà.

Vào thời điểm huy hoàng nhất, tất nhiên phải có sự sắp xếp tốt nhất!

Mỹ Vân nhà anh càng xứng đáng.

Quý Trường Tranh nhất thời kích động, may mà kích động thì kích động, anh vẫn còn một chút lý trí cuối cùng: "Hũ sốt thịt băm này, không chỉ có phần của tôi, mà còn có phần của đoàn trưởng Trần nữa."

"Chúng tôi sẽ giải quyết với đoàn trưởng Trần."

"Chỉ muốn hỏi cậu, đồng ý hay không?"

Lời đã nói đến mức này rồi.

Nếu Quý Trường Tranh không đồng ý, vậy chính là không thức thời, thế là anh xác nhận lại một lần nữa: "Cho tôi mượn xe Jeep, các cậu ai cho mượn?"

Đây chính là muốn mượn từ trong tay sư đoàn trưởng Trương đó.

Lời này vừa nói ra, bên ngoài trầm mặc trong phút chốc.

Cuối cùng, tham mưu Chu nói: "Tôi, sĩ quan hậu cần, còn có đoàn trưởng Tần, ba người chúng tôi mở miệng, chắc hẳn chút mặt mũi này lãnh đạo cũ vẫn sẽ cho."

"Quý Trường Tranh cái này cậu không cần lo, dù sao ngày cậu kết hôn, nhất định mang xe Jeep tới cho cậu là được rồi."

Đây mới là chính sự.

Vân Mộng Hạ Vũ

Quý Trường Tranh: "Thành giao."

Anh mở cửa, đem một hũ sốt thịt băm ra ngoài, lúc này sĩ quan hậu cần mặt mày rạng rỡ: "Thức ăn tối nay đã có sẵn rồi."

"Tôi vẫn muốn nhìn xem, người yêu của Quý Trường Tranh cậu làm món sốt thịt này, thật sự ăn ngon như vậy sao?"

Nói thật, sĩ quan hậu cần cũng buồn bực, anh ấy còn chưa nếm thử qua, nhưng đây là thứ đầu tiên phải huy động mọi người tới giành giật như vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-381.html.]

Quý Trường Tranh liếc xéo anh ấy: "Bây giờ hối hận cũng kịp, lui đi, xe Jeep tôi tự nghĩ biện pháp."

Cũng không phải là chưa nghĩ tới.

Lời này vừa nói ra, đến phiên sĩ quan hậu cần cảnh giác ôm cái hũ lui về phía sau một bước: "Cái này cậu cũng đừng nghĩ, một khi giao dịch thành công, tuyệt đối không có biện pháp hối hận, càng không có lí do để trả lại cho cậu."

Nói xong, anh ấy nhìn đối phương ý vị thâm trường nói: "Trường Tranh à, cậu đây là bỏ gia đình nhỏ vì mọi người."

Quý Trường Tranh thiếu chút nữa bật cười, đúng là một đám người không biết xấu hổ.

Trần Viễn tới đúng lúc này, trên người còn rớt mất một nút áo, trước n.g.ự.c còn có một dấu chân, có thể tưởng tượng được, trước đó đã xảy ra hỗn loạn thế nào.

Thậm chí, ngay cả tóc cũng bị nhổ mất mấy sợi.

Ai nói đàn ông đánh nhau không nhổ tóc?

Đấy là không thể nào.

Anh ấy vừa đến, hiện trường nhất thời yên tĩnh không ít: "Đoàn trưởng Trần, sao anh lại tới đây?"

Khá lắm, phòng nước công cộng bên ngoài ký túc xá này, thật sự là lắm ồn ào mà.

Đoàn trưởng Trần sửa sang lại cổ áo, ánh mắt chợt dừng lại trên cái hũ mà sĩ quan hậu cần ôm.

Nếu như anh ấy nhớ không lầm, đây là hũ của nhà bọn họ!

Lúc đó cái hũ này cũng là do anh ấy đến công ty cung cấp mua, sau khi mua về dùng làm thịt băm cho Mỹ Vân.

Thế là, đoàn trưởng Trần lên tiếng: "Cái hũ nhà tôi?"

"Sao lại ở trong tay anh?"

Ngay khi mở miệng đã có cảm giác kia, nhất là đôi mắt còn cực kỳ sắc bén.

Thực ra, đây không phải là một câu hỏi, từ lúc anh ấy bị cố ý ngăn cản ở nhà ăn, anh ấy đã biết bên trong có vấn đề.

Có suy đoán, chẳng qua là Quý Trường Tranh đến, hơn nữa còn cầm theo đồ tốt, nếu không đám người này cũng không điên cuồng như vậy.

Quả nhiên là như vậy, anh ấy tránh khỏi sự trói buộc của đám người nấu ăn ở nhà ăn kia, vừa đến ký túc xá, đã thấy một màn như vậy.

Anh ấy vừa hỏi.
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 381


Sĩ quan hậu cần nhìn thấy bộ dáng thê thảm của đoàn trưởng Trần, không nhịn được cười: "Đoàn trưởng Trần à, cậu tới chậm rồi."

Anh ấy còn vỗ vỗ cái hũ trong ngực, nụ cười kia, nhìn rất giống một nhân vật phản diện lớn.

"Quý Trường Tranh, đã đồng ý đưa cái hũ cho chúng tôi rồi."

Đây là kẻ cố ý gây tai hoạ.

Quả nhiên, anh ấy vừa nói lời này, đoàn trưởng Trần đằng đằng sát khí nhìn về phía Quý Trường Tranh, Quý Trường Tranh sờ sờ mũi, thản nhiên nói: "Hai tay không thể đánh lại bốn cánh tay, anh tới quá muộn."

Sau đó, anh chuyển đề tài: "Hơn nữa, đều do bọn họ cho quá nhiều."

Dùng xe Jeep của bộ đội đi đón dâu, nói thật, là đàn ông thì đều không thể từ chối.

Huống chi, Quý Trường Tranh còn là chú rể, đây quả thực là buồn ngủ còn đưa gối tới, cái gối này Quý Trường Tranh không thể bỏ qua!

Đoàn trưởng Trần nghe vậy, hơi hơi nhíu mày: "Bọn họ cho cái gì?"

Quý Trường Tranh: "Xe Jeep đón dâu."

Lần này, sắc mặt đoàn trưởng Trần dường như không còn tệ như vậy, chẳng qua là anh ấy còn đen hơn nhiều so với Quý Trường Tranh.

"Nếu tôi nhớ không lầm, nhà tư lệnh cũng có một chiếc xe Jeep."

Cái này...

Mọi người đưa mắt nhìn nhau. Anh ấy vừa mở đầu thế này, mọi người đã biết anh ấy muốn nói cái gì.

"Đoàn trưởng Trần, cậu nên dừng lại cho tôi."

Đoàn trưởng Trần không ngừng cố gắng: "Nếu như tôi nhớ không lầm, bên trong hũ thịt băm này có phần của tôi, phải không?"

Câu này chính là hỏi Quý Trường Tranh.

Quý Trường Tranh và đoàn trưởng Trần trao đổi một ánh mắt, trong nháy mắt đã hiểu, anh lập tức nói: "Đúng, trước khi tôi đi Mỹ Vân đã dặn dò, anh một nửa em một nửa."

Có đường!

Đoàn trưởng Trần: "Về việc kết hôn, một hơn hai, chuyện tốt đi đôi, có phải hay không?"

Cái này làm cho mọi người trả lời thế nào?

Tất cả mọi người đều không muốn trả lời.

Đoàn trưởng Trần cũng không giận: "Một nửa sốt thịt băm của tôi cũng cho các anh, nhưng phải lấy được xe Jeep của tư lệnh."

Lời này vừa nói, tham mưu Chu thiếu chút bật cười vì tức giận: "Trần Viễn, sao cậu không nói làm thế nào để mượn khẩu đại pháo bên cạnh tới, cho Quý Trường Tranh dùng rước dâu?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-382.html.]

Vân Mộng Hạ Vũ

Đoàn trưởng Trần suy tư: "Cũng không phải không được."

Tham mưu Chu: "..."

Người này thật không biết xấu hổ.

Loại yêu cầu này cũng dám nói.

"Có thể mượn một chiếc xe Jeep từ bộ đội đi ra ngoài là đã vi phạm quy định rồi, cậu còn muốn hai chiếc, đây là nằm mơ."

Đoàn trưởng Trần cười lạnh: "Vậy các người cướp đồ của người nhà, đó mới là nằm mơ."

Điều này không phù hợp với quy tắc đạo đức.

Nói xong, anh ấy đưa tay ra: "Đưa đây."

"Cái gì?"

"Đưa thịt băm đây."

"Quý Trường Tranh đồng ý rồi, nhưng tôi còn chưa đồng ý đâu."

Lời này vừa nói, sĩ quan hậu cần cũng nóng nảy: "Quý Trường Tranh, cậu có quản hay không?"

Quý Trường Tranh buông tay, giống như một tên vô lại: "Quản không được quản không được, tôi quản trời quản đất, còn có thể quản được, sốt thịt băm của anh vợ tôi? Đây không phải chuyện đùa sao?"

Ồ, tiếng anh vợ này cũng đã gọi ra rồi, cho thấy anh và đoàn trưởng Trần mới là người một nhà.

Lúc này, mọi người trợn tròn mắt.

"Còn có thể nói chuyện không?" Tham mưu Chu hỏi.

Trần Viễn: "Xe Jeep nhà tư lệnh, có mượn hay không?"

Quý Trường Tranh tranh thủ được cho Mỹ Vân một chiếc xe Jeep đón dâu, người làm anh như anh ấy nếu không tranh thủ lấy được, vậy cũng thật mất mặt?

Tham mưu Chu giương mắt nhìn anh ấy, Trần Viễn bất động như núi, hiển nhiên là không muốn nói chuyện.

Cuối cùng, tham mưu Chu bại trận: "Coi như cậu tàn nhẫn."

"Mượn, tôi đi mượn!"

Ồ, Trần Viễn thích nghe những lời này, vì thế anh ấy nở nụ cười, vỗ vỗ bả vai tham mưu Chu: "Tôi đi tới chỗ anh Chu mặt mũi của anh ấy lớn nhất."

Công việc thường ngày của tham mưu Chu, là giao tiếp với các lãnh đạo nhiều nhất, nếu anh ấy mở miệng, tư lệnh cũng không tiện từ chối.

Tham mưu Chu không phải là không muốn mở miệng sao?

Quả thực là nhân tình này hơi lớn một chút.
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 382


Anh ấy nhìn thấy tính tình này của đoàn trưởng Trần, thì không nhịn được mắng chửi: "Tôi thật sự là nợ các cậu mà."

"Một cái hai cái, các cậu có muốn lấy luôn cái mạng này không?"

Trần Viễn và Quý Trường Tranh không nói lời nào: "Anh Chu à, như vậy, lần sau Mỹ Vân nhà tôi làm món ngon khác, đến lúc đó tôi ưu tiên cho anh nếm thử được không?"

Gương mặt như người c.h.ế.t của tham mưu Chu lập tức biến thành vẻ mặt tươi cười: "Cứ quyết định như vậy đi."

Những người khác: "..."

Tham mưu Chu, mặt mũi của anh đâu?

Trong nhà ngói đỏ, văn phòng sư đoàn trưởng Trương, lúc này một nhóm lãnh đạo xếp hàng đứng, đầu cũng hận không thể cúi thấp đến ngực.

"Các cậu còn là tấm gương cho mọi người, là lãnh đạo đấy, các cậu nhìn xem, giữa trưa nghỉ ngơi tụ tập đánh nhau, các cậu nói xem có giống không?"

Một đám lãnh đạo tới chặn cửa ký túc xá, chỉ vì tranh đoạt một hũ sốt thịt băm, cũng không biết làm thế nào tin tức liền truyền tới văn phòng sư đoàn trưởng Trương.

Lần này, sư đoàn trưởng Trương tức giận, bưng một cái chén lớn giống như cái vò tráng men, đi tới trước mặt mấy người: "Trong các cậu, có tiểu đoàn trưởng doanh Tiêm Dao, có quân nhân ưu tú, có cán bộ ưu tú, có người nối nghiệp tương lai mà tổ chức xem trọng, các cậu như vậy, nào có dáng vẻ của người lãnh đạo?"

Tất cả mọi người cúi đầu, không nói lời nào.

Quý Trường Tranh sâu kín nói một câu: "Lãnh đạo, đừng nói là người nối nghiệp tương lai, dù cho chúng tôi là đóa hoa tương lai của tổ quốc, cũng phải ăn cơm đúng không?"

"Hoa không ăn cơm, làm sao lớn lên?"

Mặt sư đoàn trưởng Trương nhăn nhó: "Quý Trường Tranh, cậu câm miệng cho tôi!"

"Chuyện này, bắt đầu là do cậu gây ra."

Quý Trường Tranh thật sự oan uổng muốn chết: "Lãnh đạo, lời này tôi cũng không dám nhận, tôi đang bưng một hũ sốt thịt băm, trở lại ký túc xá bị người chặn ở cửa, tôi đi đâu phân xử đây?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-383.html.]

Sư đoàn trưởng Trương: "Cậu không bưng một hũ sốt thịt băm kia, khoe khoang khắp đội, cậu có thể bị để ý tới?"

Anh không bị để ý, sao có thể xảy ra chuyện lớn như vậy?

Một đám lãnh đạo cán sự, trong lúc nghỉ ngơi tụ tập đánh nhau không nói, còn trèo cửa sổ đập cửa, thật là có triển vọng!

Quý Trường Tranh nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Người yêu của tôi cầm đồ tốt cho tôi, còn không cho phép tôi khoe khoang ra ngoài sao? Lãnh đạo, ngài thật quá đáng mà, tôi độc thân hai mươi ba năm đó, lúc trước ngài nói như thế nào? Nói tôi Quý Trường Tranh chỉ cần có thể thoát độc thân cưới vợ, dù muốn sao trên trời, ngài cũng hái xuống cho tôi."

Phải biết rằng, hôn sự của Quý Trường Tranh, nhưng sư đoàn trưởng Trương cũng gặp khó khăn trong một thời gian rất dài, không có ông ấy, người cha đó của Quý Trường Tranh, không có việc gì cũng gọi điện thoại đến chỗ sư đoàn trưởng Trương kể khổ.

"Anh Trương à, tôi không thể sống được nữa rồi."

"Anh Trương à, tôi đây cũng đã ôm được cháu trai lớn rồi, mà con trai nhỏ của tôi ngay cả đối tượng cũng không có, anh Trương à, nếu như tôi chết, tôi đây cũng c.h.ế.t không nhắm mắt."

Nếu không phải sư đoàn trưởng Trương lúc còn trẻ, kết bạn với ông Quý xấu xa này, ông ấy sẽ không phải khó chịu mỗi ngày như vậy đúng không?

Lúc trước nói lời kia, chẳng qua là vì khích lệ, để cho Quý Trường Tranh trẻ tuổi này sớm tìm đối tượng kết hôn một chút, đừng suốt ngày treo bên miệng, cả đời không kết hôn, cả đời vì nước.

Kết quả đó.

Kết quả lại trở thành nhược điểm của Quý Trường Tranh.

Sư đoàn trưởng Trương thiếu chút nữa bị chọc giận tới bật cười: "Còn muốn hái hết sao trên trời cho cậu, sao cậu không nói, cậu muốn có người lái máy bay cho luôn không?"

Quý Trường Tranh suy tư một chút: "Cũng không phải không được."

Sư đoàn trưởng Trương: "..."

Người này thật sự không biết xấu hổ, không có da, giống như một hạt đậu bằng đồng, cắn không được đập không nát.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Được rồi, được rồi, các cậu đều cút cho tôi!"

"Nhìn đám người các cậu là phiền."
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 383


"Trước khi cút đi, mỗi người ở đây đều nhớ kỹ! Quý Trường Tranh, tham mưu Chu, đoàn trưởng Trần đoàn trưởng Tần, sĩ quan hậu cần, tiểu đoàn trưởng Lý, các cậu những người này trở về viết bản kiểm điểm một ngàn chữ cho tôi, sáng mai phải có ở trên bàn làm việc trước khi tôi đi làm."

Quý Trường Tranh nhướng mày: "Ngài lãnh đạo, chúng tôi kiểm điểm cái này có chút nhiều, ngài xem được hết không?"

Sư đoàn trưởng Trương: "...."

Thật sự là hận không thể đem Quý Trường Tranh đóng gói nhét cho ông Quý, nếu ông Quý sinh con trai khiến ông ấy tức giận thì cũng được đi, còn tới làm cho sư đoàn trưởng Trương tức giận theo.

Ông ấy thật sự muốn đoản thọ mà.

"Cậu cút cho tôi!"

Quý Trường Tranh: "Ngài nói, không được đổi ý." Anh lại là người đầu tiên đi, điều này khiến bọn tham mưu Chu hâm mộ muốn chết.

Nếu bọn họ thật sự có lá gan này của Quý Trường Tranh, lúc này cũng không đến mức bị sư đoàn trưởng Trương phê bình ở chỗ này.

Ôi.

Nói cho cùng, vẫn là Quý Trường Tranh không biết xấu hổ mà.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trong phòng làm việc, sư đoàn trưởng Trương mắng chừng nửa giờ, lúc này mới trút giận xong.

Hết lần này tới lần khác, tham mưu Chu còn chịu áp lực cực lớn, hỏi một câu: "Lãnh đạo, ngài có cho mượn chiếc xe Jeep này không?"

Sư đoàn trưởng Trương: "..."

Sư đoàn trưởng Trương hít sâu một hơi: "Mượn!"

Tham mưu Chu xoa xoa tay: "Vậy là được, đúng rồi, tôi còn đồng ý với đoàn trưởng Trần, cũng muốn mượn xe Jeep của tư lệnh tới sử dụng, nếu không, ngài giúp đỡ mở miệng được không?"

Sư đoàn trưởng Trương giương mắt nhìn anh ấy: "Chu Nghiêu Sơn, nếu không cậu mang mặt tôi qua được không?"

Tham mưu Chu: "Cũng không phải không được, nói không chừng tôi đem mặt ngài lấy qua, tư lệnh sẽ trực tiếp đồng ý."

Sư đoàn trưởng Trương: "..."

"Tôi thật sự nợ các cậu mà."

Đám nhóc con này, thật sự là không cho ông ấy sống sao.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-384.html.]

Tham mưu Chu còn đang tiếp tục: "Lãnh đạo, ngài xem tôi đem phần sốt thịt băm của Quý Trường Tranh và đoàn trưởng Trần bưng hết cho nhà ăn rồi."

Sĩ quan hậu cần nhân cơ hội mở miệng: "Đúng vậy lãnh đạo, ngài xem ăn cũng ăn vào trong miệng rồi, cái này không cho mượn, hình như không tốt đâu??"

Sư đoàn trưởng Trương thật sự là bị đám binh lưu manh dưới tay này làm cho tức cười: "Các cậu có phải chê tôi sống quá dài hay không?"

Xe Jeep nhà tư lệnh cũng dám mơ ước, thật sự là chán sống.

"Vậy sao có thể-"

Mắt thấy tham mưu Chu còn muốn ba hoa, sư đoàn trưởng Trương tức giận vỗ bàn, quát lên: "Cút cút, các cậu cút hết cho tôi."

Mắt không thấy tâm không phiền, đám người này đến là tức giận.

Chữ cút này, nghe được trong lỗ tai bọn tham mưu Chu, thật sự là rất tuyệt vời, cho dù là ra khỏi cửa, còn không quên quay đầu lại nhờ vả.

"Lãnh đạo, xe Jeep nhà tư lệnh, đều nhờ ngài cả rồi."

Trả lời hắn là một cái vại tráng men đập tới.

Có tiếng loảng xoảng, cút xa ra bên ngoài, bày tỏ tâm tình của sư đoàn trưởng Trương giờ phút này.

Trong lòng thật sự đã muốn chửi mẹ nó.

Đám nhóc này, chỉ biết gây chuyện cho ông ấy, không đúng, Quý Trường Tranh cũng không phải con trai ông ấy, mượn xe Jeep để kết hôn, sao lại để ông ấy mở miệng?

Không được!

Sư đoàn trưởng Trương cân nhắc một lúc, thuần thục bấm một số điện thoại, điện thoại vang lên tiếng tu tu, kết nối với bên kia.

Sư đoàn trưởng Trương vừa mở miệng đã hỏi: "Quý Trung Sơn, con trai cậu kết hôn, rốt cuộc cậu có quản hay không?"

Vừa mở miệng đã phàn nàn oán trách, quả thực là đầy sự tức giận.

Ông Quý cũng không nghĩ tới, vậy mà lần đầu tiên nhận được điện thoại không phải lời thăm hỏi, phải biết rằng trước kia đều là ông ấy đi thăm hỏi sư đoàn trưởng Trương như vậy.

Vì thế, ông ấy buồn bực: "Làm sao vậy? Con trai tôi tìm được đối tượng, hẳn là không phiền anh mới đúng chứ?"

Cũng đâu liên quan tới ông ấy đâu.

"Thế nào? Con trai cậu kết hôn, cầm hũ sốt thịt băm đi đổi xe Jeep, đổi một chiếc xe của tôi ngồi còn chưa được, còn muốn đến nhà của tư lệnh mượn, cậu nói xem, đây là việc mà người ta sẽ làm hay sao?"
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 384


Người bình thường ai dám làm?

Ai dám làm việc này đây, nhìn thấy lãnh đạo đều đã sợ muốn c.h.ế.t rồi đúng không?

Ông Quý vừa nghe thì bối rối: "Không đúng, con trai tôi muốn kết hôn? Con trai tôi khi nào thì kết hôn?"

Sư đoàn trưởng Trương: "..."

Vân Mộng Hạ Vũ

Sư đoàn trưởng Trương: "Cậu làm cha như thế sao? Tên nhóc Quý Trường Tranh kia rốt cuộc có phải là con ruột của anh không?"

"Nói nhảm, năm đó tôi có con trai, còn mời anh uống rượu, có phải anh quên rồi không?"

Sư đoàn trưởng Trương nghe vậy, không nhịn được hả hê khi người gặp họa nói: "Vậy cậu thật đúng là cha ruột, con ruột của cậu muốn kết hôn, mượn xe hoa kết hôn, cậu cũng không biết, cậu nói một chút xem cậu biết cái gì?"

Lần này, đến phiên ông Quý nói không ra lời, một lúc lâu, ông ấy mới nhịn không được cằn nhằn: "Khi nào thì nó kết hôn vậy?"

Ông ấy thật sự không biết.

Về phần con trai ruột của ông ấy khi nào kết hôn, ông ấy còn phải biết từ trong miệng người ngoài.

Sư đoàn trưởng Trương: "Cái này tôi nào biết, cậu ấy cũng không nói với tôi, chỉ nói lúc kết hôn muốn mượn xe Jeep."

"Không phải, Quý Trung Sơn, tôi tới tìm cậu trọng điểm là con trai cậu kết hôn lấy thịt băm đổi xe Jeep, chỗ tôi coi như xong, nhà tư lệnh Lý cậu tự đi giải quyết, tôi không mở miệng được.

"Sốt thịt băm của con trai tôi từ đâu ra?"

"Cô dâu sắp cưới của cậu ấy cho."

Lần này, ông Quý nhịn không được nở nụ cười: "Ồ, xem ra con dâu sắp cưới của tôi, cũng là một người hiền huệ, cô bé cũng thật lợi hại."

Không phải, đề tài này có phải sai lệch rồi không?

Đây là thảo luận chuyện con dâu ông ấy có lợi hại hay không sao?

"Tôi nói, xe Jeep nhà tư lệnh Lý cậu tự đi mượn."

Sư đoàn trưởng Trương nhấn mạnh.

"Con dâu tôi tên gì, anh có biết không, bọn họ có báo cáo kết hôn chưa? Khi nào kết hôn?"

Sư đoàn trưởng Trương: "..."

Sư đoàn trưởng Trương: "..."

Sư đoàn trưởng Trương: "..."

"Ta mặc kệ bà nội nhà cậu!"

Cái trò gì vậy?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-385.html.]

Thật sự là ba kiểu gì sinh con kiểu đó.

Tức c.h.ế.t ông ấy rồi. Sư đoàn trưởng Trương cúp điện thoại, vẫn chưa hết giận, mới vừa đứng lên, chợt nghe thấy tiếng điện thoại lại vang lên, không cần đoán cũng biết là lão già Quý Trung Sơn không đáng tin cậy kia.

Lúc này ông ấy rút đường dây điện thoại ra, thế giới lập tức yên tĩnh.

Yên tĩnh qua đi, sư đoàn trưởng Trương mới phản ứng lại một việc, đó chính là xe Jeep nhà tư lệnh Lý ai đi mượn?

Lão già Quý Trung Sơn này, chỉ biết lừa ông ấy.

Bên kia, Quý Trung Sơn vỗ vỗ điện thoại không gọi được, vì thế ông ấy quay đầu gọi điện thoại đến số văn phòng.

Điện thoại trong văn phòng và điện thoại trong phòng làm việc của sư đoàn trưởng Trương không giống nhau, sau khi điện thoại trong văn phòng được kết nối, cần cúp máy, rồi đi gọi người tới nghe điện thoại.

Mười phút sau, Quý Trường Tranh đang viết báo cáo kiểm điểm, chạy chậm tới, nhận điện thoại: "Ba."

"Nghe nói con sắp kết hôn?"

Ông Quý vừa mở miệng đã có ý vị.

Quý Trường Tranh: "..."

Quý Trường Tranh trầm mặc một lúc lâu, mới ừ một tiếng: "Đúng rồi, quên nói với ba."

Lần này đến lượt ông Quý trầm mặc.

"Con có coi ba là ba của con không?"

"Ba có coi con là con trai của ba không?"

Hai người đồng loạt hỏi, lúc này hai bên đều trầm mặc.

Làm ba không biết khi nào con trai kết hôn, làm con trai cũng không nghĩ tới việc nói ngày mình kết hôn cho ba.

Đây quả thực là hai cha con hợp nhau nhất trên đời.

Một lúc lâu sau, ông Quý thở dài: "Như vậy, ba sẽ ghi chi phí kết hôn của con vào sổ tiết kiệm trên danh nghĩa của con."

"Đến lúc đó cho con dùng để cầu hôn và làm sính lễ cho vợ con."

Quý Trường Tranh: "Được, vậy lúc kết hôn con sẽ mời ba uống một ly rượu mừng."

Ông Quý: "Vậy ba cảm ơn con."

Quý Trường Tranh: "Không cần cảm ơn."

Ông Quý: "..."

Sau khi cúp điện thoại, ông Quý có chút phiền muộn đốt một điếu thuốc, vui vẻ đi tìm bà già nhà mình.
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 385


Bà ấy đã về hưu ở đoàn văn nghệ, đã lớn tuổi rồi, mỗi ngày còn ở đó luyện giọng cũng - - rất dễ nghe.

"Bà nó à, tôi nói với bà một chuyện."

Bà Quý nghe vậy, dừng luyện giọng lại, uống một ngụm nước: "Có chuyện gì mau nói, có rắm mau thả."

Ông Quý nghẹn họng: "Con trai bà sắp kết hôn rồi."

Bà Quý: "...???"

"Ý ông là đứa con trai nào?"

Con trai bà ấy hơi nhiều, để bà ấy nhớ lại xem.

Ông Quý: "..."

Ông ấy đã nói rồi, cả nhà thì ông ấy đáng tin cậy nhất, ông Quý thở dài: "Con trai út của bà, Trường Tranh đó."

Bà Quý: "À, tôi còn có một đứa con trai như vậy nhỉ."

Ông Quý: "..."

Khó trách Trường Tranh không thích về nhà, nếu là ông ấy, ông ấy cũng không thích về nhà.

"Kết hôn thì kết hôn thôi, làm sao? Lúc trước không phải thằng bé nói cả đời không kết hôn sao? Giờ lại đổi ý? Cô gái nhà nào chịu oan ức mà gả cho cái thứ này?"

Ông Quý: "Tô Bội Cầm, bà nghe xem đây có phải là giọng để nói về con trai ruột của bà không?"

Đặt vào người khác, có người làm mẹ nào nghe được con trai muốn cưới vợ, lại có phản ứng như vậy?

Bà Quý thờ ơ cầm khăn tay lau mặt, lau sạch mồ hôi, lúc này mới rửa mặt rồi bôi một lớp kem dưỡng, cho dù đã qua tuổi sáu mươi, trên khuôn mặt bà ấy vẫn trắng nõn, không có chút đốm nâu nào, trông vô cùng tao nhã.

Sự thật cũng đúng như vậy, nửa đời trước bà ấy ở nhà có cha mẹ cưng chiều, đọc nhiều kiến thức văn hóa, nửa đời sau gả cho ông Quý, lại vào đoàn văn nghệ, coi như hưởng phúc cả đời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-386.html.]

Nếu nói tiếc nuối duy nhất, chính là không sinh được một cô con gái.

Bà ấy chậm rãi nói: "Quý Yêu Nhi đã nói không nhận tôi làm mẹ, tôi còn nhận thằng bé làm gì?"

"Đúng rồi, cô gái kia gả cho Trường Tranh nhà ông sợ là chịu thiệt thòi lớn, lúc ông tặng lễ hỏi cho Trường Tranh, bồi thường cho cô bé nhiều một chút."

Mắt thấy bà ấy cuối cùng cũng nói đến chính sự, ông Quý rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm, thương lượng với bà ấy: "Tôi định gửi một ngàn đồng trong sổ tiết kiệm của Trường Tranh -"

Lời này còn chưa nói xong, bà Quý đã xù lông, đem khăn rửa mặt ném vào mặt ông Quý.

"Quý Trung Sơn, ông đuổi đi ăn xin à? Một ngàn, một ngàn đủ để làm gì?"

"Đủ để Quý Yêu Nhi cưới vợ sao? Đủ để thằng bé tặng lễ hỏi, mua được ba lần hay sao? Quý Trung Sơn tôi nói cho ông biết, ông ở đây keo kiệt kén chọn, đừng trách tôi không sống cùng với ông."

Người này cũng đã sống cả đời, một nửa người đã chôn xuống đất.

Còn nắm lấy việc không sống cùng ông ấy để uy h**p, hết lần này tới lần khác, ông Quý cũng cam chịu dáng vẻ này, lúc này cầm khăn cho bà ấy, cười làm lành nói: "Bội Cầm, không phải tôi đang thương lượng với bà đây sao? Tôi nói cho một ngàn đồng, đó là lấy từ kho bạc nhỏ của tôi cho, nên không giống nhau, quyền quyết định của nhà chúng ta đều ở trong tay bà, bà xem thử tiền bên trong kho bạc, tính toán cho Quý Yêu Nhi bao nhiêu để cưới vợ?"

Lời này mới giống lời nói.

Bà Quý tạm thời không so đo chuyện kho bạc với đối phương, bà ấy nhíu mày suy nghĩ một chút: "Tôi sẽ bỏ thêm hai ngàn, tổng cộng là ba ngàn, để Quý Yêu Nhi cầm tới nhà cho cô bé kia."

"Ngoài ra, tôi sẽ lấy thêm một đôi cá đỏ dạ bên trong hộp trang sức."

Vàng là luôn là một loại tiền mạnh.

Vân Mộng Hạ Vũ

Mắt thấy bà ấy còn muốn nói, ông Quý: "Bà giữ lại cho tôi, ông còn có ba đứa con dâu khác đang nhìn đấy, đừng để đến lúc đó gây ra mâu thuẫn."

Vừa nghe vậy, bà Quý đã tức giận.

"Sao lại mâu thuẫn? Ba người trước tôi còn cho ít sao? Năm đó khi mấy đứa nó gả vào, tôi lấy ít đồ tốt ra hay sao?

Lấy con dâu cả mà nói, tôi cho nó một đôi vòng ngọc, còn có vợ thằng hai, thích đàn dương cầm, tôi cũng bán gương mặt già nua này đi cho nó một cái.
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 386


Về phần vợ thằng ba, tôi không nói. Những đứa con dâu này tôi không thiếu một ai. Chứ nói gì, nhiều năm như vậy bọn chúng đều ở nhà, tôi giúp đỡ bọn chúng chăm sóc con cái, chỉ một điểm này, cho vợ thằng út thêm một chút thì làm sao?"

"Con bé tới sau, tôi không nên cho sao?"

Phải.

Ông Quý mới nói một câu, bà Quý nói liên tiếp một chuỗi dài, oán hận nhiều như vậy, làm cho ông Quý có chút không thể chống đỡ.

Ông ấy lập tức nói: "Được rồi, bà cô làm tốt rồi, chúng ta không nhắc tới chuyện quá khứ nữa."

"Nhắc tới chuyện này, nhà chúng ta cũng không tốt."

Nhắc tới những thứ kia, vào thời điểm quá khứ là chuyện tốt, tại hôm nay lại là tai họa, nếu năm đó ông ấy không phản ứng nhanh, đã sớm đem những thứ này đi xử lý.

Nhà bọn họ cũng sẽ không an ổn đến bây giờ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nói cho cùng, vận mệnh cũng là một loại thực lực.

Nhắc tới chuyện này, bà Quý lại tức giận: "Nếu không phải ông không chịu thua kém, không cho tôi sinh một đứa con gái, tôi có cần phải đem nhưng thứ này cho con dâu từng cái một hay không?"

Bà ất vốn muốn để hết cho con gái.

Kết quả, lão già c.h.ế.t tiệt này không chịu thua kém, cả đời sinh bốn đứa con, bốn người đều là con trai, về sau con trai tiếp tục sinh.

Kết quả, hận không thể có năm sáu bảy tám đứa cháu.

Quả thật là đủ rồi.

"Quý Trung Sơn, tôi để ở chỗ này, Tô Bội Cầm đời này không có con gái, mấy đứa con dâu này đều là con gái của tôi, nếu tương lai đứa nào có thể sinh cháu gái cho tôi, tài sản để dành cả đời của Tô Bội Cầm tôi, đều cho mấy đứa nó."

Lời này vừa nói.

Mấy đứa con dâu vốn đang vểnh tai nghe lén, trong nháy mắt tinh thần phấn chấn, vội vàng lôi kéo người đàn ông nhà mình.

"Có nghe không, anh có nghe mẹ nói không? Ai sinh con gái, tài sản của mẹ sẽ thuộc về người đó."

Mấy người đàn ông nhà họ Quý, không một ai dám lên tiếng.

Bởi vì, không sinh ra được - -

Thế cho nên, ở trước mặt vợ cũng không ngóc đầu lên được, ở bên ngoài bọn họ uy phong cỡ nào, ở nhà ngay cả cái rắm cũng không dám thả.

Vừa nhìn thấy vậy, con dâu cả nhà họ Quý đã làm khó dễ trước: "Em cần anh làm gì, ngay cả một đứa con gái cũng không sinh ra được."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-387.html.]

Anh cả Quý không dám lên tiếng: "Đó là lỗi của anh sao? Ba anh còn không sinh ra được."

Vừa nói đến đây, con dâu cả nhà họ Quý càng tức giận hơn được không?

"Mệnh của tôi thật khổ, ngay cả con gái cũng không có."

Cô ấy coi như có thể hiểu được nỗi khổ của mẹ chồng.

Không có con gái làm chỗ dựa, không có áo bông tri kỷ nhỏ, cuộc sống sau này trôi qua thế nào đây.

Loại chuyện này, đồng thời trình diễn ở nhà anh hai Quý và anh ba Quý.

Nửa giờ sau.

Mấy người đàn ông nhà họ Quý, đồng thời ỉu xìu đi ra từ trong phòng, liếc mắt nhìn nhau.

Đồng loạt thở dài.

"Các cậu lại bị ghét bỏ à?"

Anh hai và anh ba Quý không nói chuyện.

"Cái này cũng không thể trách chúng ta được mà? Cái này có trách cũng phải trách ba, gien ba không tốt, không sinh được con gái, làm sao có thể trách chúng ta?"

Ngay cả bọn họ cũng bị vợ ghét bỏ.

Ông Quý: "..."

"Sớm cút đi cho ba, chính bản thân không tốt, cái này còn có thể trách ba sao?"

Ông ấy thật sự là con rùa sống.

Mấy người con trai nhà họ Quý cũng không lên tiếng, anh cả Quý suy nghĩ một chút: "Đời này con không thể sinh được con gái."

"Phải dựa vào các con."

Anh ấy cũng không còn trẻ nữa, năm nay đã bốn mươi, con trai lớn cũng sắp cưới vợ.

Anh ấy còn sinh cái rắm ấy, anh ấy cũng không muốn sinh ra đứa bé khi đã hơn bốn mươi tuổi, đến lúc bị người ta chê cười đó giống như ba của anh ấy vậy.

Dù bị mẹ anh mắng và không cho vào nhà một tháng.

Quá thê thảm rồi.

Thật sự là quá thê thảm.
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 387


Anh cả Quý vừa nói, anh hai Quý cũng lắc đầu: "Em có ba đứa bé là đủ rồi."

Anh ba Quý: "Em cũng không muốn sinh."

"Thật nhàm chán."

Sinh ra thằng nhóc thúi, sau khi tan việc, còn cầm kiếm gỗ chỉ vào đầu anh ấy: "Nộp s.ú.n.g thì không giết."

"Ba có c.h.ế.t hay không? Không c.h.ế.t con bổ thêm một đao."

Anh ấy thật sự sống đủ rồi, ở kiếp sau chỉ sinh một đứa con trai, anh ấy sợ c.h.ế.t quá nhanh.

Mắt thấy ba đứa con trai này đều bỏ mặc.

Từ già đến trẻ, cha con bốn người đồng loạt liếc mắt nhìn nhau: "Trách nhiệm sinh con gái giao cho Quý Tranh."

Bọn họ thật sự không làm được.

Quý Trường Tranh không ngờ, anh còn chưa cưới vợ, cả nhà đều đã nghĩ tới con gái của anh.

Nếu anh biết, tất nhiên sẽ mắng một câu.

Muốn ăn rắm à.

Con gái là là con gái của một mình anh, những người này còn muốn cướp?

Nằm mơ ư?

*

Vân Mộng Hạ Vũ

Sau khi Quý Trường Tranh cúp điện thoại, cũng quên ông Quý lên chín tầng mây, anh kết hôn là chuyện của anh, không liên quan đến ông già.

Ngay từ đầu, anh đã không có ý định chào hỏi bên kia.

À, nhiều nhất là ngày kết hôn, mời bên đó uống rượu mừng là được.

Đương nhiên, ba con mà đến mức này, sợ là cả nước cũng không tìm ra chuyện kì quặc như vậy.

Sau khi Quý Trường Tranh cúp điện thoại, thì đi huấn luyện, buổi chiều huấn luyện bắt đầu bằng mười km chạy việt dã, sau đó là huấn luyện cách chiến đấu cận chiến.

Trên sân thao luyện, từng chiến sĩ đổ mồ hôi như mưa, rõ ràng là thời tiết mới năm sáu độ, nhưng tất cả mọi người chỉ mặc một cái áo ngắn tay mỏng.

Ở đây nóng một cách khác thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-388.html.]

Sau một trận huấn luyện, mắt thấy đã đến giờ ăn cơm, tới giờ giải tán.

Bọn đầu lĩnh ở phía trên nói một tiếng giải tán, người phía dưới lao thẳng về phía nhà ăn giống như bị điên.

Nói thật, ăn cơm không tích cực, là suy nghĩ có vấn đề.

Phải biết rằng, bọn họ cũng nghe nói, bữa cơm ngày hôm nay, là sĩ quan hậu cần cướp được thịt băm từ trong nhà tiểu đoàn trưởng Quý mang tới.

Điều này cũng có nghĩa là, hôm nay được ăn bánh ngô chấm với thịt băm.

Thật là thèm ăn quá.

Họ cũng đã rất lâu rồi chưa được nếm mùi thịt đó?

Mắt thấy mọi người cầm hộp cơm, cầm bát, cầm chậu tráng men, giống như phát điên xông vào nhà ăn.

Nhóm người Quý Trường Tranh đều nhìn tới sững sờ.

Trần Viễn bên cạnh thúc giục: "Còn ngây ngốc ra làm gì, không mau đi cướp đi?"

"Tới trễ, đừng nói thịt băm, ngay cả nước canh cũng không có."

Đúng là tên giảo hoạt, đối với khía cạnh này hiểu rất rõ.

Lời này vừa nói xong, nhóm người Quý Trường Tranh cũng không còn mơ hồ, trực tiếp lao tới hướng nhà ăn, bởi vì nói hôm nay nhà ăn có sốt thịt băm, cái này cũng là nguyên nhân mang đến không ít người nhà của bọn họ, đều mang tiền và vé tới mua cơm.

Không có anh, nhà ăn đã lâu không có thịt.

Lần trước ăn thịt, cũng là lúc mừng lễ năm mới, kéo dài liên tục ba ngày, thật đúng là quá thoả mãn.

Hôm nay, mắt thấy sắp đến tháng ba rồi, nhà ăn bộ đội bên này đã lâu không ăn mặn.

Đến mức thế này, nói là sốt thịt băm, hơn nữa bên trong sốt thịt băm còn có thịt, lại rất nhiều, đã lôi cuốn cả người nhà bọn họ tới.

Điều này cũng dẫn đến, trong nhà ăn này thật sự quá đông đúc.

Sĩ quan hậu cần nhìn đến nhức đầu: "Không phải tôi nói, tôi chỉ cướp hai mươi cân sốt thịt băm từ chỗ Quý Trường Tranh, đây là vẫn tính cả cân nặng hũ đựng, nhiều người đến như vậy, làm sao đủ chia đây?"

Mỗi người một cái bánh ngô, chấm một cái cũng không còn.

Tham mưu Chu cũng không ngờ tới, nhiều người như vậy, anh ta vỗ vào miệng: "Trách tôi lớn tiếng, trở về nói chuyện với nhà tôi."

Người nha anh ta, lại là một cái loa lớn, anh ta vừa nói, lập tức truyền đi khắp nhà, kỳ thật không chỉ mình anh ta trở về nói, ngay cả đoàn trưởng Trần bọn họ cũng không thua gì.
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 388


Anh cả Quý vừa nói, anh hai Quý cũng lắc đầu: "Em có ba đứa bé là đủ rồi."

Anh ba Quý: "Em cũng không muốn sinh."

"Thật nhàm chán."

Sinh ra thằng nhóc thúi, sau khi tan việc, còn cầm kiếm gỗ chỉ vào đầu anh ấy: "Nộp s.ú.n.g thì không giết."

"Ba có c.h.ế.t hay không? Không c.h.ế.t con bổ thêm một đao."

Anh ấy thật sự sống đủ rồi, ở kiếp sau chỉ sinh một đứa con trai, anh ấy sợ c.h.ế.t quá nhanh.

Mắt thấy ba đứa con trai này đều bỏ mặc.

Từ già đến trẻ, cha con bốn người đồng loạt liếc mắt nhìn nhau: "Trách nhiệm sinh con gái giao cho Quý Tranh."

Bọn họ thật sự không làm được.

Quý Trường Tranh không ngờ, anh còn chưa cưới vợ, cả nhà đều đã nghĩ tới con gái của anh.

Nếu anh biết, tất nhiên sẽ mắng một câu.

Muốn ăn rắm à.

Con gái là là con gái của một mình anh, những người này còn muốn cướp?

Nằm mơ ư?

*

Vân Mộng Hạ Vũ

Sau khi Quý Trường Tranh cúp điện thoại, cũng quên ông Quý lên chín tầng mây, anh kết hôn là chuyện của anh, không liên quan đến ông già.

Ngay từ đầu, anh đã không có ý định chào hỏi bên kia.

À, nhiều nhất là ngày kết hôn, mời bên đó uống rượu mừng là được.

Đương nhiên, ba con mà đến mức này, sợ là cả nước cũng không tìm ra chuyện kì quặc như vậy.

Sau khi Quý Trường Tranh cúp điện thoại, thì đi huấn luyện, buổi chiều huấn luyện bắt đầu bằng mười km chạy việt dã, sau đó là huấn luyện cách chiến đấu cận chiến.

Trên sân thao luyện, từng chiến sĩ đổ mồ hôi như mưa, rõ ràng là thời tiết mới năm sáu độ, nhưng tất cả mọi người chỉ mặc một cái áo ngắn tay mỏng.

Ở đây nóng một cách khác thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-388.html.]

Sau một trận huấn luyện, mắt thấy đã đến giờ ăn cơm, tới giờ giải tán.

Bọn đầu lĩnh ở phía trên nói một tiếng giải tán, người phía dưới lao thẳng về phía nhà ăn giống như bị điên.

Nói thật, ăn cơm không tích cực, là suy nghĩ có vấn đề.

Phải biết rằng, bọn họ cũng nghe nói, bữa cơm ngày hôm nay, là sĩ quan hậu cần cướp được thịt băm từ trong nhà tiểu đoàn trưởng Quý mang tới.

Điều này cũng có nghĩa là, hôm nay được ăn bánh ngô chấm với thịt băm.

Thật là thèm ăn quá.

Họ cũng đã rất lâu rồi chưa được nếm mùi thịt đó?

Mắt thấy mọi người cầm hộp cơm, cầm bát, cầm chậu tráng men, giống như phát điên xông vào nhà ăn.

Nhóm người Quý Trường Tranh đều nhìn tới sững sờ.

Trần Viễn bên cạnh thúc giục: "Còn ngây ngốc ra làm gì, không mau đi cướp đi?"

"Tới trễ, đừng nói thịt băm, ngay cả nước canh cũng không có."

Đúng là tên giảo hoạt, đối với khía cạnh này hiểu rất rõ.

Lời này vừa nói xong, nhóm người Quý Trường Tranh cũng không còn mơ hồ, trực tiếp lao tới hướng nhà ăn, bởi vì nói hôm nay nhà ăn có sốt thịt băm, cái này cũng là nguyên nhân mang đến không ít người nhà của bọn họ, đều mang tiền và vé tới mua cơm.

Không có anh, nhà ăn đã lâu không có thịt.

Lần trước ăn thịt, cũng là lúc mừng lễ năm mới, kéo dài liên tục ba ngày, thật đúng là quá thoả mãn.

Hôm nay, mắt thấy sắp đến tháng ba rồi, nhà ăn bộ đội bên này đã lâu không ăn mặn.

Đến mức thế này, nói là sốt thịt băm, hơn nữa bên trong sốt thịt băm còn có thịt, lại rất nhiều, đã lôi cuốn cả người nhà bọn họ tới.

Điều này cũng dẫn đến, trong nhà ăn này thật sự quá đông đúc.

Sĩ quan hậu cần nhìn đến nhức đầu: "Không phải tôi nói, tôi chỉ cướp hai mươi cân sốt thịt băm từ chỗ Quý Trường Tranh, đây là vẫn tính cả cân nặng hũ đựng, nhiều người đến như vậy, làm sao đủ chia đây?"

Mỗi người một cái bánh ngô, chấm một cái cũng không còn.

Tham mưu Chu cũng không ngờ tới, nhiều người như vậy, anh ta vỗ vào miệng: "Trách tôi lớn tiếng, trở về nói chuyện với nhà tôi."

Người nha anh ta, lại là một cái loa lớn, anh ta vừa nói, lập tức truyền đi khắp nhà, kỳ thật không chỉ mình anh ta trở về nói, ngay cả đoàn trưởng Trần bọn họ cũng không thua gì.
 
Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 389


Nếu trở về có mở miệng nói ra, tất cả mọi người đều sẽ lao tới cướp lấy.

"Làm sao bây giờ?"

Vốn dĩ còn nói, chừa lại một nửa sốt thịt băm, để đến bữa sau đi.

Sĩ quan hậu cần: "Như vậy, đi lấy một phần sốt thịt băm kia ra, để bọn họ chấm bánh ngô, một phần khác, thêm hai cái muỗng lớn cải trắng vào xào cùng.

Anh ấy cũng không tin, như vậy còn không yên ổn?

Quả nhiên, lời này của sĩ quan hậu cần vừa nói, người của nhà bếp lập tức hành động, đầu bếp Lỗ trực tiếp múc hai muỗng sốt thịt băm lớn, bỏ vào trong nồi nóng, xì xèo một tiếng.

Thêm thịt ba chỉ vào trong sốt thịt, dầu ăn lập tức b.ắ.n tung tóe theo.

Đầu bếp Lỗ không nhịn được thở dài nói: "Người nhà tiểu đoàn trưởng Quý dùng nguyên liệu cũng thật đủ, có hai muỗng sốt thịt này, tôi cảm giác xào cải trắng cũng không cần cho dầu."

Sĩ quan hậu cần ngẩng đầu nhìn, thấy rất đúng, lấy sốt thịt băm đun nóng, thịt ba chỉ cũng nổ tung theo, bong bóng nổ tí tách.

Dầu ăn văng khắp nơi.

"Thơm, thật là thơm, khó trách bọn họ nói người nhà Quý Trường Tranh làm, bánh ngô chấm sốt thịt băm ăn rất ngon."

Nói đến đây, sĩ quan hậu cần đột nhiên nảy ra chủ ý: "Đem nửa chậu sốt thịt băm bên cửa sổ bưng vào cho tôi."

Bên này, không gấp gáp, người xếp hàng bên ngoài cầm bánh ngô chấm sốt thịt băm, nhất thời bối rối.

"Không đúng, đã đến giờ ăn rồi, sao lại đem sốt thịt băm đi rồi?"

Đã chờ sốt thịt băm này để chấm, còn đem về cho bọn trẻ trong nhà có chút đồ mặn.

Mắt thấy bên ngoài ầm ĩ, đầu bếp Hoàng lấy cơm cũng nóng nảy: "Sĩ quan hậu cần, lúc này anh mang vào thì phải làm sao?"

Sĩ quan hậu cần: "Bảo bọn họ chờ một lát, nói tôi sẽ cho bọn họ ăn ngon."

Lời này vừa nói, anh ấy cũng bận rộn: "Đem hành cắt buổi sáng cho tôi, còn có gừng tỏi, đều đưa cho tôi."

Đầu bếp Lỗ bên cạnh cũng làm theo, anh ấy dường như đã hiểu rõ một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-389.html.]

Quả nhiên, nhìn thấy sĩ quan hậu cần đem nửa chậu sốt thịt băm kia, trực tiếp đổ toàn bộ vào trong nồi, xào nóng lên, sau khi đổ toàn bộ hành lá gừng tỏi vào, lần này số lượng đã tăng gấp đôi.

Hương vị tuy rằng kém hơn ban đầu, nhưng hành gừng tỏi vốn rất tươi ngon, cho nên cũng không khác biệt nhiều.

Vì thế, nửa chậu sốt thịt băm này biến thành một chậu.

Thấy vậy, mọi người ở đây trợn mắt há hốc mồm: "Giỏi, vẫn là anh giỏi."

Cái này mà anh ấy cũng có thể nghĩ đến.

Vân Mộng Hạ Vũ

Sĩ quan hậu cần lau mồ hôi: "Như vậy thì không cần lo lắng, mỗi người sẽ không được chia."

Anh ấy cũng là bị ép: "Đi ra ngoài nhìn xem, mọi người phản ứng thế nào, anh Lỗ, bên này anh tiếp tục xào cải trắng, củ cải cũng cho bỏ thêm hai muỗng sốt thịt băm đi."

Đầu bếp Lỗ đương nhiên là đồng ý.

Chỉ chốc lát sau, từng chậu sốt thịt băm, từng chậu củ cải xào, từng chậu cải trắng xào, cứ như vậy bưng ra.

Nói thật, rau xanh kẹp thịt, nhất định là không giống nhau.

Củ cải kia cắt thành miếng, thơm mềm, bỏ thêm sốt thịt băm xào lên, còn cho dầu mè, ăn từng miếng xuống, vừa mềm vừa thơm, so với ăn thịt cũng không khác nhau.

Không ít chiến sĩ và người nhà lấy củ cải xong, nếm thử một miếng, lại quay trở lại: "Tôi muốn lấy thêm ba phân."

Bình thường mà nói, một muỗng củ cải một phân tiền, lần này phải lấy ba phân.

Đầu bếp Hoàng bối rối, đi gặp sĩ quan hậu cần.

Sĩ quan hậu cần biết chiêu này không sai, anh ấy mở miệng nói: "Đồ ăn nhiều như vậy, anh múc ba muỗng, các chị dâu xếp hàng phía sau không tới lượt, mấy đứa bé nhà bọn họ còn chờ nếm thử mùi thịt, đã hai tháng không có thịt rồi."

Không phải anh ấy không mua, mà là có tiền cũng không mua được thịt.

Vật tư thật sự là quá khan hiếm.

Sĩ quan hậu cần vừa nói lời này, chiến sĩ phía trước còn muốn ba muỗng, nhất thời thở dài: "Thôi vậy, tôi không cần, anh cho tôi thêm một muỗng canh củ cải."

Canh rau cũng có mùi thịt.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back