Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 10830: Ở giữa hai tòa núi



'Tần Ninh nhìn về phía Phương Phi Dật, cười nói: “Ngươi cứ gom người lại một chỗ đã”.

“Vâng”. Rất nhanh, nhóm người Tần Ninh lại đi tiếp về phía trước. Phía sau.

Một vị lão giả của Phương tộc kéo Phương Phi Dật lại, nhỏ giọng nói: “Ngươi đừng có hỏi nhiều như vậy!”

“Mậu gia, làm sao vậy?”, Phương Phi Dật khó hiểu.

Lão giả được gọi là Mậu gia cũng là một Tiên Đế lâu đời của Phương tộc, địa vị trong Phương tộc không hề thấp, Phương Phi Dật vô cùng tôn trọng người này.

“Ngươi nói là làm sao?” Mậu gia lập tức nói tiếp: “Hoằng Hóa, Thư Lương, Thiên Hòa dặn dò ngươi bao nhiêu lần rồi? Tân Ninh nói gì thì cứ làm theo, hắn bảo ngươi làm gì thì ngươi

làm đó, ngươi cứ lắm mồm làm gì?"

Nghe vậy, Phương Phi Dật lập tức hiểu ra ý của Mậu gia, không khỏi cười khổ nói: “Ta chỉ là hỏi nhiều thêm một câu, không có gì chứ?”

“Hơn nữa... ta cảm thấy mấy vị thúc thúc cũng có vẻ sợ hãi Tần công tử quá rồi, chỉ bởi vì đệ đệ hắn là Mục Huyền Thần, có thể tay không b*p ch*t Tiên Tôn à

“Cái này vẫn chưa đủ hả?”

Mậu gia lại hỏi ngược lại: “Một vị Tiên Tôn, cho dù là cấp bậc Tiên Tôn sơ kỳ, có thể bị một vị Tiên Tôn khác tiện tay tát chết, vậy ngươi thử nghĩ xem, vị kia có cấp bậc thế nào?”

Phương phi Dật bỗng nghẹn lời.

Mậu gia tiếp tục nói: “Hơn nữa, ta nghe từ trong giọng điệu của Hoằng Hóa đối với Tân Ninh, mấy người bọn họ không chỉ là vì Mục Huyền Thần mới tôn trọng Tân Ninh, mà hơn thế nữa là một loại cảm giác... kính sợ”

“Nếu như nói kính sợ Mục Huyền Thần thì ta cũng có thể hiểu được, nhưng đối với Tân Ninh... giữ thể diện cho hắn là được, vì sao lại phải kính sợ chứ?”

Nghe vậy, Phương Phi Dật cũng cảm thấy khó hiểu.

Mậu gia lập tức nói: “Ngươi có thể cảm thấy tuổi ngươi còn trẻ, đã là Tiên Đế sơ kỳ, là nhân vật rường cột trong tương lai của Phương tộc chúng ta, ngày thường người khác đều tâng bốc tán tụng ngươi, ngươi sẽ bất giác cảm thấy mình cao xa vời vợi hơn hẳn người khác”.

“Nhưng ngươi nhìn lại xem, ba vị phu nhân của Tần Ninh, Khúc Phỉ Yên Tiên Đế sơ kỳ, là một Đế Khí sư. Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên đều là Tiên Đế đỉnh phong. Hai vị đệ tử của hắn, Diệp Nam Hiên và Thần Tỉnh Dịch đều là Tiên Đế hậu kỳ!”

“Ngươi nghĩ lại mà xem, dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì mà một Tiên Hoàng như hẳn, lại có thể có được phu nhân thực lực bất phàm, lại có hai đệ tử vừa trung thành vừa có thực lực như thế?”

Phương Phi Dật càng nghẹn họng.

Nghĩ kỹ lại, đúng là không đơn giản.

Mậu gia cười he he nói: “Tiểu Phi Dật à, suy nghĩ nhiều lên, quan sát nhiều lên, đừng luôn cảm thấy ngươi là con cưng của Phương tộc, là người thừa kế, nhưng trong tiên giới bao la, dù ngươi rất là giỏi giang, thì người giỏi hơn ngươi nhiều lắm, hiểu chưa?”

Phương Phi Dật gãi gãi đầu nói: “Mậu gia, ta cũng không kiêu ngạo...”.

“Tiểu tử thối”.

Mậu gia cười mắng một câu, hai người cùng nhau bắt kịp nhóm người đi phía trước.

Kỳ thực...

Nếu như Tần Ninh nghe thấy những lời này thì ắt sẽ vô cùng cạn lời.

Hắn không hề cảm thấy Phương Phi Dật làm gì sai, chỉ là mấy người Phương Hoằng Hóa đã từng nhắc đến với hắn, Phương Phi Dật là người thừa kế cực kỳ thích hợp của Phương tộc, cho nên Phương Phi Dật làm gì nói gì, Tân Ninh mới nghiêm túc lắng nghe.

'Thần Môn và Phương tộc năm đó có mối quan hệ cực kỳ khăng khít.

'Tần Ninh và thế hệ cha chú của ba người Phương Hoằng Hóa có mối quan hệ cực thân thiết.

Do đó, đối với ba người Phương Hoằng Hóa mà nói, hắn đều đối xử với bọn họ như bậc tiểu bối, mà đối với Phương Phi Dật cũng giống như vậy.

Rất nhanh, mọi người đi đến phía trước hai tòa núi cao.

Ở giữa hai tòa núi cao này có một tòa cung khuyết được dựng sừng sững, trên nóc của tòa cung khuyết có một một bức tượng điêu khắc.

Bức tượng điêu khắc cao đến mấy chục trượng, từ trên xuống dười đều ánh lên màu đỏ đậm, hơn nữa còn được chạm trổ vô cùng cẩn thận, trông giống như thật.

Tần Ninh nhìn vào bức tượng, thoáng chốc ngẩn người.

Những tin tức này không hề khó để tra ra được. “Cửu Dực thần tộc...”.

Tần Ninh nhướn mày nói: “Sau đây đi tìm hết các sách cổ và thư cổ của Cửu Âm tộc về cho ta, để ta xem xem”.

“Vâng”. Phương Phi Dật gật đầu. Sau đó, Phương Phi Dật cười nói: “Phía sau tòa cung điện này, chính là nơi

mà tộc trưởng của Cửu Âm tộc hằng ngày sinh sống, trong đó chúng ta chưa từng động đến, Tần công tử đi xem thử không?”
 
Phong Thần Châu
Chương 10831: Tần Ninh gật đầu



'Tần Ninh gật đầu.

Ngay sau đó tất cả mọi người cùng nhau đi thẳng vào trong đại điện.

Cửu Âm tộc không còn như ngày xưa, nhưng bây giờ lại có được hơn năm mươi Tiên Đế trấn giữ, có thể thấy được, so với Cửu Âm tộc lúc trước khi va chạm với Thần Môn rốt cuộc mạnh đến cỡ nào!

Đây là điểm mà Hàn Mị tộc Cảnh Hỏa tộc không thể sánh được.

Nhưng mà, trong Tam Thanh tiên vực, ba bá chủ so với Thần Môn mà nói, thì cách biệt quá lớn.

Trong đại điện, tất cả vẫn được bày biện y nguyên.

Sau khi người của Phương tộc vào đây, việc đầu tiên là canh giữ nghiêm ngặt nơi này.

Phương Phi Dật đi vào trong khu vực này, cũng chỉ đánh giá một lượt rồi rời đi.

Lúc này, mọi người lần lượt bước vào trong đại điện, những đồ vật mà bọn họ nhìn thấy đều chẳng phải loại tầm thường.

Đại điện phân chia thành mấy gian phòng, mỗi một gian phòng đều được sắp xếp trang trí riêng.

Phòng ngủ, phòng tu luyện, thư phòng v.v... đều có thể nhìn thấy. Nhưng mà, quan sát hết một lượt, chỗ này cũng không có gì đặc biệt. Phía sau đại điện nối với một vùng sơn cốc.

Tất cả mọi người bước nhanh vào trong sơn cốc này.

Khác hẳn với bên ngoài, trong sơn cốc cực kỳ yên tĩnh.

'Từng gốc tiên thụ phát tán ra hương thơm ngào ngạt thấm vào lòng người, trong đám màu sắc sặc sỡ đó còn kết ra rất nhiều tiên quả.

Đi bộ giữa những thân tiên thu này, không khỏi khiến người ta cảm thấy hoa mắt.

“Những tiên thụ này khá quý hiếm...”.

Thời Thanh Trúc nhìn đến chỗ này, không khỏi nói: “Tiên quả được kết ra đều có tác dụng tu hành cực tốt đối với Tiên Hoàng và Tiên Thánh!”

“Quả Tử Lăng Tiên Nguyên... quả Hỏa Lưu Thiên Dịch...”.

Quả nào quả nấy tươi tròn căng mọng khiến người nhìn không khỏi sinh ra mong muốn được nếm thử.

Mọi người rất nhanh đã phân tán ra.

Sơn cốc này có diện tích không hề nhỏ, chỉ riêng đám tiên thụ này đã chiếm đến một nửa.

Tiên quả đa dạng màu sắc, tản ra các loại hương thơm khác nhau, khiến tâm tình ai nấy đều cảm thấy bình yên.

Mà không bao lâu sau.

Đến phía bên trong của sơn cốc, chỗ này cũng có một tòa cung khuyết được. xây dựa vào vách núi.

Cung khuyết cao ba trượng, rộng chín trượng.

'Tần Nình dẫn theo vài người, sải bước chân đi vào.

Cả tòa cung khuyết sáng rực, vị trí chính giữa sảnh có một Pho tượng điêu

khắc cao một trượng, toàn thân mang vẻ đẹp thanh tịnh, lưng có chín đôi cánh, hai mắt sáng ngời.

Nếu như không nhìn kỹ, thậm chí còn sẽ cảm thấy đây là một người sống

đang đứng ở giữa sảnh.

Pho tượng điêu khắc này trông rất giống với pho tượng mà bọn họ gặp ở

phía trước, nhưng mà ở đây trông pho tượng này lại càng sinh động như thật, càng uy nghiêm hơn.

Mà cùng lúc đó.

Mấy người nhìn sang hai bên trái phải của pho tượng.

'Từng tấm bài vị được bày một cách ngăn nắp.

“Hình như đây là từ đường' của Cửu Âm tộc?”, Diệp Nam Hiên gãi đầu nói. Chỗ này cũng không có gì kỳ lạ.

Mà ánh mắt Tần Ninh lại nhìn về phía pho tượng ở chính giữa.

Không biết vì sao.

Vào lúc hắn nhìn thấy pho tượng này, hắn lại cảm thấy phong thần châu

trong đầu mình dường như có cảm giác gì đó.

rồi

Nhưng cụ thể lại nói không ra là gì.

Ánh mắt Tần Ninh vẫn luôn dán lên pho tượng.

Bồng nhiên.

Hai mắt pho tượng chớp rồi lại mở.

“Hử?”

“Làm sao thế?”, ở bên cạnh, Thời Thanh Trúc tò mò hỏi.

Đôi mắt pho tượng lại chớp một cái.

“Nhìn thấy không?”, Tân Ninh bỗng nhiên nói.

Nhưng Khúc Phỉ Yên, Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Thần t*nh d*ch, Diệp

Nam Hiên có mặt ở đó đều chẳng có ai nhìn thấy.
 
Phong Thần Châu
Chương 10832: Bá chủ của ngoại vực à!



Ánh mắt mọi người đầy khó hiểu nhìn về phía Tần Ninh. 'Tần Ninh không khỏi nói: “Thực sự là chớp mắt rồi!” Lúc này, mọi người đều ngẩn ra.

Bọn họ quả thực là không nhìn thấy.

Nhưng Tân Ninh lại đã thực sự trông thấy rồi!

Bỗng nhiên.

Khi pho tượng điêu khắc lại lần nữa chớp mắt, một chùm sáng bao trùm lên người Tân Ninh.

Tiếp đó, Tần Ninh rõ ràng cảm nhận được hồn phách của mình lúc này đã hoàn toàn mất khống chế mà bị kéo ra.

Nhóm người Thời Thanh Trúc, Khúc Phỉ Yên đều nhìn thấy cảnh này, ai nấy đều muốn đứng ra ngăn cản.

Nhưng... không cản nổi!

Hồn phách của Tần Ninh bay về phía pho tượng điêu khắc, pho tượng kia giống như há miệng ra nuốt chửng hồn phách của Tần Ninh vào trong cơ thể.

Một giây sau, trong đại điện, tất cả mọi người đều cực kỳ hoảng hốt. Đến mấy vị Tiên Đế như bọn họ mà cũng không thể ngăn được, có thể thấy... “Nhanh!”

Khúc Phỉ Yên vội nói: “Mau đi gọi Trương Linh Phong và Mục Huyền Thần đến đây".

Trương Linh Phong nay đã là Tiên Tôn, lần này trong cuộc chiến đấu với núi Thánh Long, Trương Linh Phong mặc dù chưa xuất hiện, nhưng trên thực tế vẫn luôn âm thầm có mặt.

Vốn dĩ Tân Ninh nghĩ, Tinh Ma tộc và Nguyệt Ma tộc nếu như nhúng tay vào, thì chắc chắn sẽ có Tiên Tôn xuất hiện, vậy nhóm Tiên Tôn Trương Lăng Phong,

Mặc Xuyên sẽ có thể xuất hiện giúp đỡ.

Nhưng ai ngờ, Tỉnh Ma tộc và Nguyệt Ma tộc lại cứ thế để mặc cho Cửu Âm tộc và núi Thánh Long bị tiêu diệt, từ đầu đến cuối không hề xuất hiện trợ giúp.

Đối với chuyện này, Tân Ninh cảm thấy vô cùng kỳ lạ, cho nên mới hạ lệnh chỉnh đốn xong chuyện ở núi Thánh Long và Cửu Âm tộc bên này rồi mới bắt tay vào tấn công Nam Đẩu Thiên Tông.

Nếu như bọn chúng không xuất hiện.

Vậy thì đánh cho bọn chúng phải xuất hiện mới thôi!

Mấy người rất nhanh đã bắt đầu bận bịu.

Nhưng hồn phách của Tần Ninh bị rút ra, cơ thể vẫn đứng nguyên tại chỗ không hề nhúc nhích, giống như một pho tượng điêu khắc.

Tất cả mọi người đều không dám hành động tùy tiện, chỉ đứng xung quanh để bảo hộ cho Tần Ninh.

Mà cùng lúc này.

Hồn phách của Tần Ninh tựa như bị ai đó kéo vào trong một con đường dài sâu hun hút, lại vòng vèo, bốn phía tối om, bên tai có tiếng gió u u.

Mãi cho đến cuối cùng. Tất cả mọi thứ đều yên tĩnh lại.

Nhưng Tần Ninh nhìn quanh bốn phía lại chẳng thể nhận ra là mình đang ở đâu.

Vươn tay ra nhìn không thấy năm đầu ngón tay, lại chẳng thể cảm nhận được phương hướng.

Chỉ là một giây sau. Bỗng nhiên.

Một luồng ánh sáng bắn vọt lên ở ngay trước mặt Tần Ninh.

Lưồng sáng kia phóng vọt lên, ngước mắt nhìn phải cao đến hơn trăm trượng, thoáng vẻ hư ảo nhưng lại đứng vững vàng giữa đất trời.

Phong thái đĩnh đạc thẳng tắp, lưng có chín đôi cánh, chín đôi cánh này đều mở rộng, tựa như có luồng khí tức hủy diệt đất trời đang được phóng ra.

Lại là Cửu Dực thần tộc!

Chẳng qua là lần này, ảo ảnh mà Tần Ninh nhìn thấy lại có mấy phần khác biệt nhỏ so với pho tượng mà hắn nhìn thấy lúc trước.

Lúc này.

Ảo ảnh mờ mờ cao đến trăm trượng kia cất tiếng nói, giọng nói mang theo vài phần tang thương vang vọng lên trong tai Tân Ninh.

“Ngươi là ai?”

Ảo ảnh cao trăm trượng kia không dùng nói bằng tiếng của con người, nhưng Tần Ninh lại có thể hiểu rõ ý của người nọ.

Loại cảm giác này rất kỳ quặc, giống như ý niệm của hai người đang giao lưu với nhau vậy.

Tân Ninh nhìn ảo ảnh cao lớn, nhưng lại hỏi: “Ngươi lại là ai?”

Bị chất vấn, ảo ảnh cao lớn rõ ràng hơi bất ngờ, thoáng chốc biểu cảm hơi cứng lại.

“Ta là vương của Cửu Dực thần tộc!”

Vương của Cửu Dực thần tộc?

Bá chủ của ngoại vực à!

Tần Ninh cười nói: “Ta là Vương của Nhân tộc!”

Ảo ảnh to lớn lại càng khó hiểu.

Tần Ninh chẳng thèm quan tâm, xem ra mình vô tình bị kéo vào trong này, bá chủ kia căn bản cũng chẳng biết vì sao mà hắn lại ở đây!

Suy nghĩ hồi lâu, ảo ảnh nhướn mày. “Vùng đất ngàn sao, không có Tân vương!”

Bóng của ảo ảnh nhìn về phía Tần Ninh, nổi giận nói: “Ngươi dám gạt ta?”
 
Phong Thần Châu
Chương 10833: Nhưng nếu là thật.



“Đúng vậy, ta đang đùa ngươi đói!”

Tân Ninh đứng trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn ảo ánh cao lớn của Cửu Dực, bật cười nói: “Ngươi không phải cũng đang đùa ta sao? Còn cái gì mà Vương của Cửu Dực thần tộc, ta tin cái quỷ nhà ngươi!”

Mà nghe thấy Tần Ninh nói những lời này, biểu cảm trên mặt của ảo ảnh cao lớn kia thoáng cứng lại.

Tần Ninh lúc này cũng không chắc chắn lắm.

Hắn không rõ, lời nói của ảo ảnh cao lớn kia rốt cuộc là thật hay giả. Giả?

Hình như khả năng không lớn!

Nhưng nếu là thật...

Vậy Cửu Dực thần tộc ở ngoại vực thuộc cấp bậc nào?

Hắn lại vì sao mà bị kéo hồn đến đây, đối

n với vị Vương này? “Tiểu tử, ngươi làm sao vào được trong này?” “Ta còn muốn hỏi ngươi kìa!”

Tần Ninh lại nói: “Ta phát hiện ra một pho tượng giống ngươi, kết quả hồn phách của ta lại bị kéo vào đây, ngươi nói cho ta nghe xem, chuyện này là sao!”

Nghe vậy, bóng dáng cao lớn kia lại yên lặng thật lâu.

Qua một lúc sau, bóng dáng to lớn kia mới từ từ nói: “Là nhóm tín đồ thờ. phụng ta đã thực hiện nghỉ thức cầu nguyện”.

Tín đồ thờ phụng?

Cầu nguyện?

Tần Ninh lập tức nói: “Ta đại khái hiểu rồi, cũng tức là nói, ngươi là thần linh trên cao vời vợi, Cửu Âm tộc và Cửu Dương tộc là những tín đồ phụ thuộc vào. ngươi!”

“Ừm”.

Tân Ninh như hiểu ra nói: “Ngươi thực sự là Vương à!”

“Hừ!”

Bóng dáng to lớn lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Ta chính là Dực vương của Cửu Dực thần tộc trong Vạn Thiên thế giới, một Nhân tộc hèn mọn như ngươi lại

không biết danh hiệu của bổn tọa!”

Đối diện với sự khinh bỉ, Tân Ninh cũng chẳng giận, mà cười ha ha nói: “Không sai không sai, ta hèn mòn, ngươi thì cao vời vợi...”.

“Ngươi đang châm chọc bổn tọa?” “Ta nào dám chứ!”

Tần Ninh lúc này cũng thả lòng hơn.

Hắn thoáng cảm nhận được, Dực vương trước mặt dường như không có ý định làm gì hắn.

Bị pho tượng kia hút vào bên trong, Tần Ninh đại khái đoán được, có lẽ có liên quan đến phong thần châu trong cơ thể của hắn.

phong thần châu, chắc chắn có mối quan hệ mật thiết với những nhân vật lớn của ngoại vực.

“Dực vương đại nhân, đến cũng đến rồi, ngươi và ta nói chuyện chút đi?”, Tần Ninh tùy ý cười ha ha nói.

“Hừ, một nhân vật nhỏ bé hèn mọn như ngươi cũng xứng để nói chuyện với bổn tọa?”, Dực vương lạnh lùng nói.

Lúc này, có một cảm giác áp lực cực mạnh đến từ tinh thần đè xuống, khiến Tân Ninh bỗng cảm thấy lồng ngực như bị đè ép.

“Ngươi đến từ Thương Mang đại thế giới?”

Dực vương nói bằng giọng thoáng vẻ ngỡ ngàng: “Vậy người làm sao có thể gặp mặt ta... Thương Mang đại thế giới rõ ràng là đang bị phong bế...”.

Nghe vậy, Tân Ninh lại chỉ mỉm cười nói: “Ta cũng cảm thấy kỳ lạ...”.
 
Phong Thần Châu
Chương 10834: Ngươi vì sao muốn bắt người?



Rất nhanh, Dực vương lại nói: “Ngươi nếu như đã đến từ Thương Mang đại thế giới, vậy có biết Vô Thượng Thần Đế của Thương Mang đại thế giới?”

Khi bốn chữ Vô Thượng Thần Đế vừa bật ra.

Mặt Tần Ninh không đổi sắc, nhưng trong lòng đã mưa giông gió giật.

“Biết chứ!”, Tân Ninh cười nói: “Vô Thượng Thần Đế, thống nhất Thương Mang, lập nên thiên địa thế giới mới, cái này ai mà không biết chứ? Đó là chủ nhân của Thương Mang đại thế giới chúng ta!”

“ð?"

Dực vương cười tươi rói nói: “Hắn rất lợi hại à?”

“Ngươi hỏi cái này làm gì? Ngươi cũng biết người à?”, Tần Ninh hỏi ngược lại.

Dực vương yên lặng.

Nhưng mà, không lâu sau, Dực vương liền nói: “Đó là một gã đáng ghét, bổn tọa ở Vạn Thiên thế giới tìm hắn mà không có kết quả, hẳn rất là giải hoạt, không, là gian xảo đạo đức giải”

“Nay, Vạn Thiên thế giới, tên của hắn cũng đã dần nổi danh rồi, đây là một việc vô cùng không tốt”.

Tần Ninh không khỏi nói: “Haiz, đó là Thần Đế có thiên phú nhất, thực lực mạnh nhất của Thương Mang đại thế giới chúng ta, cho dù ra khỏi Thương Mang đại thế giới thì cũng là nhân vật có tài năng xuất chúng, điều này không phải là chuyện rất bình thường à!”

“Hắn thực sự lợi hại như vậy?” “Đương nhiên rồi, có thể trở thành chủ nhân của một phương đại thế giới, bên dưới quản lý hàng triệu hàng tỷ chủng tộc sinh linh, ngươi nói xem có lợi hại không?”

“Ha!”

Dực vương nghe vậy, lại chỉ lạnh lùng bật cười một tiếng: “Hàng triệu hàng tỷ? Con dân bên dưới của bổn tọa có bao nhiêu, bổn tọa còn đếm không hết, chỉ hàng triệu hàng tỷ thì tính là gì?”

Nghe vậy, Tân Ninh cười nói: “Ta rất hiếu kỳ về ngoại vực, ngoại vực rốt cuộc. là một nơi như thế nào?”

Dực vương kiêu ngạo nói: “Là một Vạn Thiên thế giới được tạo nên bởi nhiều Thương Mang đại thế giới nối liền với nhau, còn được xưng là Vùng đất ngàn sao, hoặc là Hoàn Vũ, Tinh vực vô hạn, có rất nhiều cách gọi khác nhau”.

Vạn Thiên thế giới.

Vùng đất ngàn sao.

Hoàn Vũ!

Tỉnh vực vô hạn!

Dực vương tiếp tục nói: “Thương Mang đại thế giới mà ngươi biết, so sánh với Vạn Thiên thế giới chẳng qua cũng chỉ như hạt cát mà thôi!”

“Chẳng qua, lịch sử của Thương Mang đại thế giới rất lâu đời, nền móng rất vững vàng, ẩn chứa rất nhiều điều khó ngờ”.

Tân Ninh nghe vậy, cười đáp: “Quả vậy, Thương Mang đại thế giới lúc trước tên là Càn Khôn đại thế giới, lịch sử đủ đến một trăm hai trăm triệu năm.

“Ha ha ha ha...”. Mà nghe thấy lời Tân Ninh nói, Dực vương lại bật cười lớn.

“Loài người hèn mọn như ngươi thì biết cái gì? Một hai trăm triệu năm có tính là gì? Lịch sử lâu đời mà ta nói đến, đó là ít nhất phải tính đến hàng tỷ năm!”

Trên thực tế, vừa rồi Tân Ninh là cố ý nói một hai trăm triệu năm cho Dực vương nghe, chỉ là muốn nói gần nói xa xem xem phản ứng của Dực vương ra Sao.

Hàng tỷ năm?

Cường điệu đến mức nào?

Dực vương cười ha ha nói: “Vạn Thiên thế giới, giữa Hoàn Vũ, không biết có bao nhiêu giới vực tồn tại, một số giới vực khi đi đến tận cùng thì sẽ giống như tuổi thọ của con người đã đạt đến mức giới hạn, sẽ sụp đổ tan biến, tiếp đó sẽ có giới vực mới xuất hiện, vạn vận đều như vậy, xuân đi thu đến, hoa nở hoa tàn, đây là quy luật của thế gian, người người đều đang truy cầu vĩnh hằng, nhưng cho dù mạnh mẽ như ta, cũng không thể nào thực sự bất hủ bất diệt”.

Nói đến cuối cùng, giọng nói của Dực vương nghe đã cực kỳ tiêu điều tang thương.

“Nhưng Thương Mang đại thế giới trong miệng ngươi nói, lại là ngoại lệ, nó đã tồn tại theo vô tận năm tháng rồi, mỗi một lần sụp đổ lại một lần tổ hợp lại, chưa từng biết mất trong dòng lịch sử, nó đã đạt đến cái gọi là vĩnh hằng!”

Giọng nói của Dực vương mang theo sự kỳ vọng nói: “Vô Thượng Thần Đế từ chỗ các ngươi đi ra, trong Vạn Thiên thế giới, hoạt động với tần suất liên tục, mà bổn tọa nhiều lần muốn bắt hắn, nhưng đều để hắn chạy mất!”

“Ngươi vì sao muốn bắt người?”, Tân Ninh tò mò hỏi.

Nghe vậy, Dực vương không hề đáp lại.

“Một hạt châu!”

Dực vương lạnh lùng nói: “Một hạt châu có thể nghịch chuyển quy tắc, ngươi có thể gọi nó là Xá Lợi Tử”.

Xá Lợi Tử? Ừm...

Xem ra, đây mới là tên thật của phong thần châu?
 
Phong Thần Châu
Chương 10835: Thần Sử?



Tần Ninh lại cười hỏi: “Nhưng Xá Lợi Tử này có hình dáng thế nào, ta đâu có biết? Vậy thì ta biết tìm thế nào?”

Dực vương cười ha ha nói: “Ta có thể cho ngươi lợi ích vô cùng lớn, mà cái giá chính là ngươi phải thần phục ta, làm Thần Sử của ta, sống trong Thương Mang đại thế giới nếu như ngươi gặp được Xá Lợi Tử kia, thì ngươi sẽ cảm nhận được!”

“Thần Sử?”, Tân Ninh hỏi ngược lại: Vậy Thần Sử mà ngươi nói, có phải là làm nô lệ cho ngươi không vậy?”

Dực vương nghe vậy, giọng nói thoáng ngả ngớn: “Nô lệ của bổn tọa, không phải ai cũng xứng để làm!”

“Thần Sử, ta sẽ ban cho ngươi một số quyền lợi nhất định, hơn nữa nô lệ của thuộc hạ bổn tọa, ngươi cũng có thể sai khiến bọn chúng!”

“Thế nào? Làm Thần Sử của ta, ta có thể khiến cho ngươi có được sự thăng tiến cực lớn, đồng thời nếu như ngươi giúp ta tìm được Xá Lợi Tử, ta thậm chí có thể để cho ngươi làm cánh tay đắc lực của ta!”

Nhìn thấy đường đường Dực vương mà còn để tâm đến Xá Lợi Tử như vậy, Tần Ninh càng khẳng định giá trị của phong thần châu tuyệt đối là không thể đo

lường.

Làm Thần Sử của Dực vương có thể có được lợi ích, nhưng chắc chắn sẽ bị Dực vương khống chế.

Điểm này, Tân Ninh đương nhiên sẽ không đồng ý. Tân Ninh mỉm cười, từ từ nói: “Ta đương nhiên...”. “Đồng ý với hắn ta!”

Bỗng nhiên, Tân Ninh nghe thấy một tiếng nói, biểu cảm trên cả gương mặt đều ngây ra.

“Đồng ý với hắn ta!”

Giọng nói từ hư vô lại lần nữa vang lên, nói: “Khống chế mà hắn ta lưu lại, ta sẽ giải quyết giúp ngươi”.

Mà lúc này. Dực vương nhìn về phía Tân Ninh, ánh mắt âm u tĩnh lặng. Hắn ta vô cùng mong chờ Tần Ninh có thể đồng ý.

Hắn ta không hề hay biết, Tân Ninh này rốt cuộc là vì sao lại có thể kết nối được với hắn ta.

Sống đã không biết bao nhiêu vạn năm, chuyện mà hắn ta không biết đã rất

Điểm này đủ để chứng minh Tần Ninh rất phi phàm. Hoặc có lẽ, Tần Ninh thực sự có thể giúp đỡ được cho hắn ta!

Cho dù Tần Ninh không giúp được hắn ta, đối với người đường đường là Dực vương, cũng sẽ không tổn thất gì.

Tần Ninh nhìn về phía Dực vương, cười nói: “Ta đương nhiên... đồng ý!”

“Làm Thần Sứ của ngươi, làm việc cho ngươi, không có vấn đề gì, nhưng ta phải nói trước, ta đồng ý, không có nghĩa là ta làm được, ngươi hiểu không?”

Dực vương mỉm cười nói: “Ta hiểu, chỉ cần ngươi cố gắng hết sức, tương lai ngươi sẽ có được những thứ tốt hơn, nhưng nếu như ngươi không cố gắng hết sức, vậy thì thứ ngươi có thể lấy được từ chỗ bổn tọa, cũng chỉ có như vậy mà thôi”.

Dực vương vừa nói, bàn tay phất một cái.

Giữa đất trời, từng đốm sáng bao trùm, cuối cùng hóa thành một pho tượng điêu khắc to cỡ bằng bàn tay.

Pho tượng có màu vàng kim, sáng lấp lánh, bên ngoài lớp vàng của pho tượng, thấp thoáng như có một làn sương mù bao phủ.

Tân Ninh chỉ mới hít một hơi, lập tức đã cảm giác được cả hồn phách của mình như sắp bay lên!

“Đây là vật gì?” Tần Ninh hỏi. “Đây là Nguyên được ngưng tụ bởi một giọt tinh huyết của bổn tọa!”

Dực vương nói bằng giọng đầy kiêu ngạo: “Giọt tinh huyết này được bổn tọa làm loãng đến hàng nghìn hàng vạn lần, ngưng tụ thành viên Nguyên này, ban tặng cho ngươi, có thể khiến cho ngươi có được khả năng thăng cấp và thoái biến vượt bậc, mà một khi ngươi dung hòa nó, đương nhiên trên người ngươi cũng có ấn ký của bổn tọa!”

“Cách biệt giữa ngươi và bổn tọa chính là cách biệt giữa trời và đất!” 'Tần Ninh bĩu môi nói: “Ngươi có phải là đang khoác lác không?” “Ta...".

Dực vương lạnh lùng hừ một tiếng, hít sâu một hơi, bình tĩnh lại cảm xúc, không khỏi nói: “Tiểu tử, đợi ngươi sau này đi ra khỏi Thương Mang, ngươi sẽ biết, bổn tọa là nhân vật ở tầm cỡ nào!”

Tân Ninh hai tay ôm lấy Nguyên, nhìn Dực vương, hỏi: “Ngươi vừa rồi nói là cảnh giới của tiên, cảnh giới của thần, ngoại vực cũng có tiên nhân và thần nhân?”

“Đương nhiên
 
Phong Thần Châu
Chương 10836: Tiếp đó



Dực vương bình tĩnh nói: “Trong Thương Mang đại thế giới các ngươi phân chia cảnh giới, bổn tọa biết, trên thực tế, từ xưa đến nay, bất kể là các ngươi hay là chúng ta, phân chia cảnh giới có tên gọi khác nhau, nhưng về cơ bản thì con đường thăng cấp cảnh giới cũng chỉ có chung một lý thuyết”.

Tần Ninh lại nói: “Vậy ở ngoại vực, Thần Đế là tầng lớp nào?”

“Ngoại vực không hề có cách gọi Thần Đết”

Dực vương dường như cảm thấy Tần Ninh thần phục mình, cũng vui vẻ nói thêm đôi câu: “Cấp bậc cao nhất của thần, các ngươi gọi là Thần Đế, cũng chẳng sao, ở trên Thần, còn có Tinh chủ, trên Tỉnh chủ, còn có Vực chủ!”

“Mà trên Vực chủ, chính là Vương, khắp cả Vạn Thiên thế giới, số Vương hiện nay còn tồn tại, không vượt quá mười người, mà bổn tọa, chính là một trong số đó!”

Trên Thần.

Là Tinh chủ.

Vực chủ.

Vương!

Không biết lão cha bây giờ là ở cấp bậc nào rồi!

“Tiểu tử, bây giờ đã hiểu được cấp bậc của ta rồi chứ? Là một trong số không nhiều những chủ nhân của Vạn Thiên thế giới!”

Nghe vậy, Tân Ninh bật cười nói: “Đừng khoác lác nữa, nếu ngươi lợi hại như vậy, sao ngươi không dứt khoát mở Thương Mang đại thế giới ra, rồi đi vào tìm thứ mà ngươi cần tim? Ngươi nếu mà lợi hại như vậy, còn phải sai khiến đám thuộc hạ kia của ngươi đến Thương Mang thế giới, tốn biết bao nhiêu công sức như thế?”

'Tần Ninh vừa nói xong.

Dực vương thoáng ngẩn ra.

“Ngươi biết cái rắm gì?”, Dực vương phát hiện, tiểu tử này rõ ràng là cố ý chọc tức hắn ta.

“Ta nói cho ngươi rồi, Thương Mang đại thế giới này có lịch sử lâu đời, chúng ta không thể đặt chân vào trong đó được, ngươi không hiểu”.

Dực vương phất phất tay nói: “Được rồi, mau tranh thủ thời gian dung hòa miếng Nguyên này đi, ngươi sẽ trải qua sự thay đổi nghiêng trời lệch đất!”

“Nhớ kỹ, tập trung tìm kiếm Xá Lợi Tử cho bổn tọa, bổn tọa chắc chắn sẽ không để cho ngươi thiệt thòi!”

Tần Ninh cũng không nhiều lời, dứt khoát khoanh chân ngồi xuống đất.

Hai tay nâng Nguyên với bộ dạng của Cửu Dực thần tộc, trong một thoáng Tân Ninh bỗng cảm thấy lòng mình hơi hoảng.

Cái thứ này... Có được không vậy? Mà vào lúc này.

Tần Ninh lại có thể cảm nhận được một cách rõ ràng, phong thần châu hòa trong Hồn hải của mình đang bắt đầu từ từ xoay tròn.

Tiếp đó...

Nguyên, từ từ dung hòa vào trong hồn phách của Tần Ninh rồi dần dần tan biến.

Mà sau khi miếng Nguyên này dung hòa vào trong hồn phách của Tân Ninh, lập tức, có có rất nhiều đốm sáng tụ lại với nhau tạo thành một bóng người lấp lánh ánh kim.

Mà trong luồng ánh sáng kia, trên hồn phách thể của Tần Ninh cũng dần xuất hiện một cái bóng mờ có hình dáng giống với Cửu Dực thần tộc.

Hắn ta tiện tay tạo ra một con cờ, nói không chừng tương lại sẽ mang đến lợi ích cực lớn cho hắn ta, cho dù không thể mang đến lợi ích thíi cũng chẳng qua là mất một giọt tinh huyết, mà còn là giọt tinh huyết đã pha loãng, gần như chẳng tổn thất gì.

“Xin hỏi đại nhân, ta nên trở về thế nào?” Dực vương cười giả lả nói: “Ngươi đi đi, ta sẽ liên lạc với ngươi!” Uỳnh...

Chớp mắt, ảo cảnh cao lớn của Dực vương tan đi, bốn phía đất trời xung quanh cũng hoàn toàn sụp đổ, mọi thứ gần như biến mất không còn tăm tích.

Hồn phách thể của Tân Ninh lúc này, cảm nhận được một luồng sức mạnh bài xích cực lớn, tiếp đó, tựa như trong chớp mắt, cũng tựa như cả vạn năm, hắn cảm nhận thấy thân thể và hồn phách của mình lại hòa vào làm một...
 
Phong Thần Châu
Chương 10837: Xung quanh vây kín người



“Gó hồn rồi, có hồn rồi...".

Bên tai truyền đến giọng nói quen thuộc.

Mục Huyền Thần cười nói: “Hồn trở về rồi, trở về rồi!” Tần Ninh từ từ mở mắt ra, nhìn xung quanh.

Vẫn là ở bên trong đại điện.

Xung quanh vây kín người.

Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Khúc Phỉ Yên, Diệp Nam Hiên, Thần t*nh d*ch cùng với Mục Huyền Thần, Trương Linh Phong.

'Từng đôi từng đôi mắt ngóng trông nhìn hắn. 'Tần Ninh phất tay, yếu ớt nói: “Ta không sao...”.

Mục Huyền Thần đỡ lấy người Tần Ninh, không khỏi nói: “Hồn phách rời thể, đại ca, huynh nhìn thấy cái gì?”

“Vương của Cửu Dực thần tộc!”

Tân Ninh vẫn mơ mơ màng màng, cảm giác đầu hơi váng vất, yếu ớt nói: “Sau sẽ giải thích cho các ngươi, ta muốn nghỉ ngơi trước đã”.

“Được được được...".

Mấy người cẩn thận đỡ Tần Ninh quay về phía trước đại điện, nghỉ ngơi ngay ở trong phòng ngủ của Âm Vũ Quân.

Mục Huyền Thần lập tức nói: “Linh Phong à, đừng để người bên ngoài biết, hơn nữa ở đây, ngươi dẫn theo bọn họ canh giữ cho kỹ”.

“Ừm". Mục Huyền Thần đỡ Tân Ninh nằm xuống.

Tân Ninh nhìn về phía Mục Huyền Thần, hỏi: “Huyền Thần, trong Thương Mang Vân Giới, dị tộc có từng xuất hiện không?”

Mục Huyền Thần đáp: “Từng xuất hiện a, nhưng mà có các mẹ ở đó, trước khi đệ xuống đây, tất cả đều ổn”.

“Ừm....

Tần Ninh gật đầu, lập tức đáp: “Sau này lại nói tiếp, ta nghỉ ngơi đã”. “Được”.

Mục Huyền Thần vừa nói xong.

Tân Ninh bỗng nhiên nhướn mày.

“Mẹ nói”

Một tiếng mẹ nó.

Đầu của Tần Ninh bỗng nghiêng sang một bên rồi ngất xỉu.

“Ơơơt”

Mục Huyền Thần một tay đỡ lấy đầu của huynh trưởng nhà mình, một tay gãi đầu nói: “Huynh... đi

Lần này, nhóm người Trương Linh Phong cảm thấy không hài lòng.

“Mục Huyền Thần à ngươi có được không thế?”, Trương Linh Phong hỏi: “Sao lại ngất xỉu vậy?”

Thời Thanh Trúc cũng nói bằng giọng lạnh nhạt: “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

“Tại sao lại ngất xỉu?”, Diệp Viên Viên hỏi. Khúc Phỉ Yên vội vàng nói: “Ngươi thân làm đệ đệ, bình thường luôn khoác.

lác đan thuật của mình lợi hại, đến lúc quan trọng đừng có làm hỏng chuyện chứ!”

Mục Huyền Thần cũng bị giục đến sốt ruột, vừa định mắng lại vài câu, nhưng khi nhìn thấy là Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Khúc Phỉ Yên thì đành phải nuốt trở lại.

Không có việc gì thì không được nổi giận với các chị dâu, sau này rất có khả năng sẽ bị tính sổ.

“Mau nói đi!”, Trương Linh Phong lúc này lại giục thêm lần nữa.

“Giục giục giục, cút sang một bên!”

Mục Huyền Thần không nể mặt Trương Linh Phong, nói thẳng: “Ngươi phụ trách trông nom chỗ này, đừng có để xảy ra chuyện, những việc khác để ta làm,

hiểu chứ?”

Trương Linh Phong bị Mục Huyền Thần mắng đến mức mặt đỏ bừng, lầm bầm lùi sang một bên.

Thằng nhãi này!

Không dám quát chị dâu nhà mình, nên chọn hắn ta để quát! Đúng là không biết xấu hổi

Mục Huyền Thần mau chóng kiểm tra cho Tần Ninh. Nửa khắc sau. “Mẹ kiếp!”

Mục Huyền Thần ngơ ngẩn ngồi bên cạnh giường, biểu cảm khó coi nói: “Cái... mẹ kiếp lần này lại giống hệt lần trước!”

Lần trước?

Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Khúc Phỉ Yên cùng với Diệp Nam Hiên, Thần t*nh d*ch, Trương Linh Phong đều ngẩn ra.

Lần trước. Tân Ninh đã ngủ một giấc tám nghìn năm! Lần này...

Lại thêm tám nghìn năm nữa, có khi bọn họ đã phi thăng thành thần hoặc: chết ngỏm cả rồi!

“Nghĩ cách đi!”, Diệp Nam Hiên sốt ruột nói.

Mục Huyền Thần cạn lời: “Lần này ta đã nghĩ rồi, nhưng hết cách, hồn phách của huynh ấy đã ẩn vào sâu bên trong cơ thể, ta hầu như không thể tìm được!”

Trước đó khi đi vào trong Thái Thần tiên vực, Tân Ninh đã bị ngất đi, Mục Huyền Thần phải dùng hết bản lĩnh toàn thân, thậm chí còn có mấy lần sắp mang Tần Ninh ra luyện như luyện đan luôn rồi.

Nhưng đều không ăn thua!

Lần này, lại giống như lần trước.

Trong một chốc, cả đại điện, tất cả mọi người đều yên lặng. Mà cùng lúc đó. Trong Thương Mang thiên địa.

Mắt Tân Ninh đầy vẻ mờ mịt đứng trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đầy sao.

Thế thì phải đào đến lúc nào mới xong?

Lần trước, khi hắn đào sạch Tinh thần Khí của ngôi sao thứ nhất, sau đó mới nhảy sang được ngôi sao thứ hai, tiếp đó mới tỉnh lại.

Đào một ngôi sao, ngủ liền tám nghìn năm!

Bây giờ, hắn đang đứng ở trên ngôi sao thứ hai, nhưng nếu như tiếp tục đào. nữa, lại đào thêm một ngôi sao nữa, rồi lại qua thêm tám nghìn năm?
 
Phong Thần Châu
Chương 10838: Tân Ninh ngẩng đầu nhìn



Vậy thì lúc tỉnh lại, sợ là các phu nhân nhà mình, đệ tử nhà mình, đã mẹ kiếp phi thăng thành thần hết rồi!

Không đùa được đâu! “Chúng ta nói chuyện chút đi?” Lúc này Tần Ninh đứng trên mặt đất, nhìn lên bầu trời đầy sao.

Ngôi sao gần nhất giống như một thiên thạch khổng lồ che lấp bầu trời, ngôi sao ở phía xa thì lại giống như những đốm sáng lấp lánh.

Hét lên một tiếng, âm thanh lan dần ra xa, nhưng trong vùng đất vạn vạn dặm này, tất cả đều như lặng thinh không một tiếng động.

“Là ngươi bảo ta chấp nhận Nguyên của Dực vương, bây giờ, hắn ta để lại ấn ký trên người ta, ấn ký kia nói không chừng có thể tìm thấy được ngươi!”

Tần Ninh lại nói: “Ngươi không phải tên là phong thần châu, là Xá Lợi Tử, ta nghĩ, hẳn là do một người nào đó ngưng tụ nên, hoặc là... ngôi sao ngưng tụ nên?”

“ta không biết ngươi lúc trước tại sao lại không nói chuyện với ta, nhưng bây giờ, đã có thể nói chuyện hay chưa?”

“Là ngươi bảo ta chấp nhận Nguyên mà Dực vương cho, ngươi bây giờ không trả lời ta, Nguyên kia đã bị ta dung hòa rồi, nếu như hắn ta cảm nhận được. sự tồn tại của ngươi, thì cả hai chúng ta đều chết chắc!”

Tân Ninh nói hết từng câu.

Nhưng bốn bề vẫn hoàn toàn tĩnh lặng.

Lần này, Tần Ninh đúng là cạn lời.

“Ngươi!”

Bỗng nhiên.

Giữa các ngôi sao đang thinh lặng kia, có một giọng nói bỗng nhiên vang

“Cái gì?”

Tần Ninh nghe thấy giọng nói này, rất khẳng định đây không phải là ảo giác.

“Ngươi cái gì?”, Tân Ninh hỏi: “Nhanh nhẹn dứt khoát lên!”

Không biết qua bao lâu sau.

“Maul”

Giữa đất trời lại bật ra một chữ.

Tần Ninh đã ngã ngồi xuống đất.

Bà nội nó!

Này... bệnh thần kinh đúng không!

Tiếp tục đợi một lúc nữa.

“Đào!”

Chữ thứ ba vang lên.

“Ngươi... mau... đào? Ta đào mẹ ngươi à!”

'Tần Ninh đứng dậy, gầm rú thét gào: “Mẹ kiếp ông nội ngươi, lề mà lề mề, không muốn để ý đến ta thì ông đây cũng chẳng thèm để ý đến ngươi nữa, chúng ta cứ dây dưa như vậy đi!”

Tần Ninh dứt khoát nằm thẳng xuống mặt đất, hai tay đặt sau đầu, nhắm mắt trầm tư.

Ở đây không có khái niệm thời gian trôi đi.

Tân Ninh cũng không biết, mình đã đợi bao lâu, ngủ một giấc cũng đã tỉnh dậy rồi, nhưng vẫn chẳng có tiếng động nào phát ra nữa.

“Mẹ kiếp!”

'Tần Ninh đứng dậy, đi dọc theo bề mặt của ngôi sao cực lớn, bắt đầu tìm nơi là Tinh thần Khí tụ lại.

Cuối cùng.

Tần Ninh vẫn phải cúi cái đầu kiêu ngạo của mình xuống!

Vẫn phải... tiếp tục đào!

Đào hết ngôi sao này, có lẽ tám nghìn năm sau hắn sẽ tỉnh lại.

Nhưng nếu không đào, thì có lẽ cả đời này cũng đừng mong tỉnh dậy nữa!

Ngày lại ngày, nơi này, không hề có khái niệm chính xác về việc cảm nhận được thời gian trôi đi, Tân Ninh mỗi ngày đều luôn trong trạng thái đi tìm nơi ngưng tụ của Tinh thần Khí, sau đó hấp thu từng chút từng chút một.

Chớp mắt không biết đã qua bao lâu.

Tỉnh thần Khí trên ngôi sao thứ hai đều đã bị Tân Ninh đào sạch sẽ.

Tân Ninh cảm nhận được một cách rõ ràng, lực hấp dẫn của ngôi sao này tác động lên cơ thể hắn đã giảm đi nhiều.

Cho nên, bật người nhào lên, Tân Ninh lại đáp xuống ngôi sao thứ ba trong biển sao mênh mông.

Tân Ninh ngẩng đầu nhìn.

Ngôi sao thứ nhất và ngôi sao thứ hai do bị Tân Ninh đào sạch Tỉnh thần Khí nên lúc này đã trở nên ảm đạm không ít.

Vậy nếu phải đào hết, hắn sợ là thọ nguyên của mình cũng chẳng đủ!

Mặc dù hấp thu Tinh thần Khí để chuyển hóa thành sức mạnh Tinh thần, lúc vận sức sẽ cực kỳ bá đạo, nhưng... hắn cũng không thể cứ lãng phí tuổi thọ của mình như vậy được!

“Ngươi... cuối cùng đến rồi!”

Mà khi Tân Ninh đứng ở trên ngôi sao thứ ba nghĩ ngợi lung tung thì một giọng nói trung tính nhưng đầy vẻ tang thương bỗng nhiên vang lên.
 
Phong Thần Châu
Chương 10839: Ngươi là ai hả?



“Ai?”

Tần Ninh xoay người, nhìn chăm chằm vào trên bề mặt lồi lõm của ngôi sao, ánh mắt dần trở nên cảnh giác.

“Là ta... là ta để ngươi đến đây!”

Giọng nói trung tính kia nghe không ra là nam hay nữ, lúc này lại vang lên, âm thanh vang vọng như có như không.

“Ngươi là ai hả?”

Giọng nói của Tân Ninh lại vang lên lần nữa, mang vẻ bất mãn nói: “Nếu đã nói chuyện rồi, thì lộ diện nói chuyện đi, núp lùm núp đụp thế làm gì?”

Nghe vậy, giọng nói trung tính kia lại vang lên: “Ta ở ngay bên cạng ngươi, ngươi không nhìn thấy ta mà thôi”.

“Cho nên, ngươi rốt cuộc là ai?”

Tân Ninh quét mắt đánh giá xung quanh, ánh mắt mang theo vài phần không Vui.

Hắn bây giờ đã thoáng hiểu được, có lẽ chỉ khi hắn đi đến được ngôi sao thứ ba, thì người này mới chịu nói chuyện cùng hắn.

“Ngươi gọi ta là Doanh Tử Dị là được!”

Doanh Tử Dị?

Tần Ninh nhíu mày.

“Được, Doanh Tử Dị, ngươi có thể nói cho †a, ở đây là đâu không?” Nghe vậy, giọng nói của Doanh Tử Dị vang lên: “Ta cũng không biết”. “Cái gì?"

Tân Ninh ngạc nhiên.

Doanh Tử Dị lại cười nói: “Ngươi tưởng là người đầu tiên nắm giữ hạt châu này à?”

Nghe vậy.

Tân Ninh đứng yên tại chỗ, vẻ mặt thoáng ngỡ ngàng.

“Ngươi nắm giữ hạt châu này, những năm trở lại đây, mọi chuyện ngươi gặp. phải ta cũng đã nhìn thấy quá nửa, con trai của Vô Thượng Thần Đế, Nguyên Hoàng Thần Đế Tần Ninh, Thần Đế của Thương Mang đại thế giới, đã là đỉnh

phong”.

Doanh Tử Dị tiếp tục nói: “Trước kia, ta cũng đã từng nắm giữ hạt châu này, nhưng ta lại không hề biết, hạt châu này rốt cuộc là thứ gì”.

“Mà sau đó, khi ta dần dần hiểu được thì đã muộn, ta bị hạt châu này hấp thụ, bước vào trong không gian rộng lớn bao la này, trong hàng vạn hàng triệu

ngôi sao ở đây... trải qua hết năm này lại đến năm khác!”

Khi những lời nói này được nói ra từ miệng Doanh Tử Dị, Tân Ninh ngơ ngẩn ngồi bệt trên đất, không thể thốt lên một lời.

Chủ nhân đầu tiên của phong thần châu, không phải là hắn. Vậy phụ thân lấy được viên châu này, đưa cho hắn, là có ý gì?”

Bây giờ xem ra, Doanh Tử Dị đã từng năm giữ hạt châu này, nhưng cuối cùng, lại bị phong thần châu nuốt chửng.

Vậy hắn thì sao?

Có khi nào cũng sẽ có một ngày như vậy?

Doanh Tử Dị tiếp tục nói: “Ngươi khác với ta”.

“Có thể thấy được, phụ thân ngươi rất yêu thương ngươi”.

Nghe vậy, Tân Ninh lập tức nhìn vào hư không, nói: “Ngươi muốn nói gì?”

“Hắn nắm giữ viên Xá Lợi Tử này, hẳn là đã phát hiện ra gì đó, khi ta từng nắm giữ hạt châu này, nhìn thấy hẳn đi qua các nơi của Vạn Thiên thế giới”.

“Trước khi hắn rời khỏi Thương Mang đại thế giới, hắn đã đi lại nhiều năm ở ngoại vực ri

“Có lẽ, hắn phát hiện ra bí mật gì đó, do vậy, mới đem hạt châu này giao cho. ngươi, mà ngươi có thể hấp thu được Tinh thần Khí từ mỗi một ngôi sao bên trong Xá Lợi Tử, đa phần là do có liên quan đến Vạn Gổ Tinh Thần Quyết mà ngươi tu luyện”.

Phụ Thân là Vô Thượng Thần Đế, là người nắm quyền của một phương đại thế giới, là chủ nhân, nếu như người rời đi, thì ai sẽ có thể phát hiện ra được?

Có lẽ, năm đó khi phụ thân thống nhất đại địa vạn giới, mở ra một kỷ nguyên mới, mở ra Thương Mang Vân Giới, Cửu Thiên thế giới, Vạn Thiên Đại Lục, thì đã có kế hoạch cả rồi.

Chẳng qua là, mọi người không hề hay biết mà thôi.

Giữa các Thần Đế của Thương Mang đại thế giới cùng Vô Thượng Thần Đế vẫn còn có cách biệt vô cùng lớn.
 
Back
Top Bottom