Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 10820: Rất nhanh



Ở một góc chéo bên cạnh.

Không gian bỗng nhiên rung lên.

Hai bóng người một trái một phải xông ra.

Là hai nữ tử, người ở phía bên trái có khí chất băng lạnh, gương mặt mang vẻ lạnh lùng cao ngạo. Người ở phía bên phải, có khí tức trong sáng nhưng lại ẩn

chứa một luồng sát khí âm u.

Hai người tay cầm kiếm, sát khí bên trong cơ thể bỗng nhiên bùng lên, tấn công về phía trước người của Âm Vũ Quân.

Uỳnh uỳnh uỳnh...

Tiếng nổ rung trời vang lên liên tiếp.

Cơ thể của Tân Ninh không ngừng lui về phía sau, sắc mặt thoáng trắng bệch, không khỏi bất đắc dĩ nói: “Mới chớp mắt, đã thành Tiên Đế hết rồi, Tiên Hoảng nhỏ nhoi như ta, còn chẳng bám được theo đuôi!”

Tiếng nổ đinh tai vang lên liên tiếp.

Rất nhanh.

'Trên mặt đất đã xuất hiện nhiều hố sâu lồi lõm, trông vô cùng đáng sợ.

Hai nữ tử ra đòn tấn công, một trái một phải đứng ở phía trước người Tân Ninh khoảng hơn trăm trượng.

Mà Âm Vũ Quân bị chặn lại, lúc này đang đứng trên mặt đất, biểu cảm lạnh lùng đến đáng sợ.

“Tam Thanh tiên vực!”

“Diệp Viên Viên!”

“Thời Thanh Trúc!”

Ánh mắt của Âm Vũ Quân sắc lạnh nói: “Trong mười hai tiên vực, đều không nhúng tay vào chuyện của những tiên vực khác, tay của các ngươi vươn dài quá rồi đấy!”

Nghe vậy, Diệp Viên Viên khí chất lạnh như băng đứng ở phía bên trái bật cười nói: “Chúng ta nhúng tay vào rồi đó, ngươi làm gì được nào?”

“Có bản lĩnh thì bảo Hàn Mị tộc, Cảnh Hỏa tộc phản kích lại Tam Thanh tiên vực đi, đi hủy diệt ba đại Tông của Tam Thanh tiên vực đi!”

Nghe vậy, Âm Vũ Quân nghẹn lời. Bây giờ. Trong mười hai đại tiên vực, ai mà không biết...

Tam Thanh tiên vực, nếu xét về thực lực và nền tảng thực sự trong mười hai đại tiên vực, chỉ có thể nói là xếp hàng trung đẳng hoặc tầng thấp.

Nhưng... 'Tam Thanh tiên vực có Mục Huyền Thần. Chỉ phất tay một cái là đã g**t ch*t được cả Tiên Tôn.

Nay Mục Huyền Thần xuất hiện bên trong Tam Thanh tiên vực, chẳng qua chỉ là một phân thân mà thôi.

Mục Huyền Thần thực sự thì vẫn đang trấn giữ ở bên trong Tam Thanh tiên vực, đó chính là lý do mà bất luận là dị tộc hay các thế lực lớn của tiên giới giới đều không dám đi vào Tam Thanh tiên vực làm loạn.

Diệp Viên Viên lạnh lùng nói: “Không dám à? Không dám thì đừng nói đến việc nhúng tay hay không nhúng tay nữa”.

Âm Vũ Quân lạnh lùng đáp trả: “Hai Tiên Đế đỉnh phong, cũng dám diễu võ dương oai trước mắt bổn tọa, đợi khi các ngươi trở thành Tiên Tôn rồi hãy đến đây ngông cuồng trước mặt ta cũng không muộn!”

Nghe vậy, Thời Thanh Trúc nhìn về phía Diệp Viên Viên, không khỏi bật cười nói: “Bị người ta khinh thường kìa!”

Nhiều năm thanh trừ đám ô hợp dị tộc bên trong Tam Thanh tiên vực như vậy òn chưa được giao đấu thêm lần nào nữa với Tiên Đế của dị tộc đâu”, Diệp Viên Viên hờ hững đáp: “Hôm nay, sẽ giết ngươi!”

Xoet xoẹt...

Hia người một trước một sau, đồng thời ra đòn tấn công. Âm Vũ Quân thầm phẫn nộ.

Cô ta cũng không ngờ đến, người của Tam Thanh tiên vực lại sẽ đến nhúng †ay vào.

Chỉ là, cô ta càng hiểu rõ, lời của Diệp Viên Viên không sai.

Trong Tam Thanh tiên vực có Mục Huyền Thần, đừng nói dị tộc, cho dù là những đại tiên vực khác cũng chẳng có ai dám đến gây chuyện ở Tam Thanh tiên vực cả.

Tình hình bây giờ, đã chẳng thể đắn đo được thêm gì nữa.

Duy chỉ có việc giải quyết hai người Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc mà thôi.

Bốn phía, số Tiên Đế tham chiến đã lên đến hàng trăm vị, đây là trận chiến đầu tiên ở Thái Thanh tiên vực kể từ sau khi Cửu Âm tộc và Cửu Dương tộc tiêu diệt Thần Môn.

Uỳnh ầm ầm...

Giữa đất trời vang vọng những tiếng nổ đinh tai.

Vị Tiên Đế kia thân xác nổ tan tành, giữa bầu trời bùng lên dị tượng.

Một người thanh niên thân mặc kình phục màu đen huyền, tay nắm trường đao, gương mặt anh tuấn đầy vẻ bất cần xuất hiện giữa bầu trời.

'Tam Thanh tiên vực, Đao Đế Diệp Nam Hiên!

Đến rồi!
 
Phong Thần Châu
Chương 10821: Chính là để cho lúc này



Diệp Nam Hiên một đao chém chết một Tiên Đế của Cửu Âm tộc, sau đó đáp xuống đất, xuất hiện ở bên cạnh Tần Ninh.

“Sư phụ!!!”

Nhìn thấy Tần Ninh, Diệp Nam Hiên cười ha ha nói: “Người cuối cùng cũng tỉnh dậy rồi, thật tốt quá”.

Tám nghìn năm nay, Tân Ninh chìm vào giấc ngủ sâu, không biết có bao. nhiêu người đã đến thăm hắn.

Vốn dĩ khi nhận được tin Tần Ninh đã tỉnh, nhóm người Diệp Nam Hiên muốn chạy đến đây ngay lập tức, nhưng mà Tần Ninh lại không cho bọn họ gióng trống khua chiêng đến.

Chính là để cho lúc này.

Lấy sức mạnh của Phương tộc và Huyền Thần Các sẽ không thể tiêu diệt được núi Thánh Long và Cửu Âm tộc, vậy thì lại tăng thêm một thế lực bên ngoài khác!

Tam Thanh tiên vực chính là thế lực bên ngoài của hắn.

Bây giờ bên trong Tam Thanh tiên vực, ai là lớn nhất?

Ba bá chủ?

Không!

Là đệ đệ Mục Huyền Thần của hắn lớn nhất!

Ba bá chủ ngày nay của Tam Thanh tiên vực, ai dám không nghe hiệu lệnh của Mục Huyền Thần?

Tần Ninh nhìn Diệp Nam Hiên ở bên cạnh mình, không khỏi cười nói: “Đao Đế Diệp Nam Hiên, cảnh giới Tiên Đế hậu kỳ, cách biệt tám nghìn năm, từ Tiên Vương thành tựu Tiên Đế, tốc độ như vậy, coi như là chậm, nhưng chậm mà

chắc thì còn hơn!”

Diệp Nam Hiên nhe răng cười nói: “Sư phụ, đừng thấy con chỉ là hậu kỳ, nhưng hai sư nương cảnh giới đỉnh phong, con vẫn đánh thoải mái!”

Nghe vậy, mặt Tân Ninh đen xì.

Diệp Nam Hiên vội chữa cháy: “Đương nhiên, từ trước đến nay con chưa từng đánh bọn họ, mỗi lần cọ xát, con đều làm bộ đánh không lại”.

Ha hat

Làm bộ?

Lão tử thấy ngươi là rõ ràng đánh không lại!

Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc vốn dĩ đều có thiên phú cực cao.

Về cảnh giới vốn dĩ cũng cao hơn Diệp Nam Hiên một bậc, bây giờ đương nhiên sẽ càng không kém.

“Dịch Nhi đâu?”

Tần Ninh tiện miệng hỏi.

Diệp Nam Hiên bĩu môi nói: “Thằng nhãi đó...”. Đúng vào lúc này.

Ánh sáng bỗng nhiên chớp lóe trên bầu trời, giữa bầu trời tăm tối tựa như bị ai đó dùng đao chém rách ra một vệt dài.

Trong luồng ánh sáng chói lọi, có hai Tiên Đế của Cửu Âm tộc bị một đôi tay tóm chặt lấy cần cổ, không thể cử động.

Người nọ thân mặc trường sam màu trắng, trên vai là chiếc áo khoác cùng màu, dáng vẻ khoan thai, gương mặt anh tuấn đến mức không tì vết.

Thanh niên mặc trường bào và áo khoác ngoài màu trắng có giọng nói trong vắt, vang vọng khắp cả nghìn vạn dặm đại địa, hờ hững nói: “Trường bào trắng

khoác trên thân, mặc ta tiêu dao tại thế nhân!”

“Đám dị tộc lòng dạ ác độc các ngươi, những người khác không quan tâm, nhưng Thần t*nh d*ch ta không thể không quản!”

Rầm! Rầm!

Hai tiếng nổ vang lên, đầu của hai Tiên Đế bên phía Cửu Âm tộc cứ thế bị bóp nát tan tành.

Diệp Nam Hiên liếc mắt nhìn lên trên không trung, hừ một tiếng nói: “Ở kia kia”

Tân Ninh thoáng chốc không biết phải nói gì nữa.

Thằng nhãi này, đúng là giỏi làm màu.

Học ai vậy hả?

Trần Nhất Mặc?

Thần t*nh d*ch đứng giữa không trung, giọng nói trong vắt, nói: “Tộc trưởng hiện tại của Cửu Âm tộc là ai? Ra đây, đánh với ta một trận! Những người khác,

không xứng!”

Diệp Nam Hiên bĩu môi nói: “Người chỉ là Tiên Đế hậu kỳ, nhưng miệng thì hét ra khí thế của Tiên Tôn, đúng là không biết xấu hổi”

Tần Ninh cạn lời.

Mà tiếp đó.

Phía sau lưng Thần t*nh d*ch. Từng bóng người bước ra.

Những người này, Tần Ninh không hề xa lạ, mà ngược lại, còn cực kỳ quen thuộc.

Ngụy Húc Tiên Đế.

Vệ Giang.

Hàng An Hòa.

Từng vị Tiên Đế xuất hiện, khí thế ai nấy đều vô cùng dào dạt.

So với tám nghìn năm trước đây, khí thế của mấy vị này đã càng mạnh mẽ hơn rất nhiều.
 
Phong Thần Châu
Chương 10822



Tần Ninh nhìn qua một vòng, cảm nhận được có mấy nhân vật cỡ Tiên Đế đại viên mãn.

Trên thực tế.

Tám nghìn năm, đối với tiên nhân có tuổi thọ giới hạn là trăm vạn năm mà nói, không coi là dài.

Như nhóm Nguy húc, Vi Sinh Vũ, Tư Không Khả v.v..., vốn dĩ thuộc tầng lớp. Tiên Đế đỉnh phong hoặc hậu kỳ, mà nay mới có thể bước chân vào cảnh giới đại viên mãn, cũng may là nhờ có Mục Huyền Thần.

Tiềm lực của mỗi người đều có hạn.

Như Ngụy Húc, năm đó ở cảnh giới Tiên Đế sơ kỳ, gặp được Tân Ninh thì đã là Tiên Đế đỉnh phong.

Trên thực tế, nếu không có gì ngoài ý muốn, đời này đạt đến Tiên Đế đỉnh phong đã là giới hạn.

Nhưng bây giờ, tám nghìn năm trôi qua, lại thành tựu được Tiên Đế đại viên mãn.

'Tám nghìn năm này, Mục Huyền Thần trong Tam Thanh tiên vực cũng chẳng rảnh rang.

Nói thực, hắn đã là nhân vật đứng đầu mà không phải là một trong những người đứng đầu ở trong Tam Thanh tiên vực.

Lại thêm, từ thượng giới xuống, giúp mấy vị Tiên Đế thăng tiến thêm một bậc cũng chẳng phải là chuyện khó!

Sự hùng mạnh của đan sư đã được bộc lộ một cách hoàn toàn triệt để trên phương diện này.

“Nghe nói có người dám to gan ở đây, bắt nạt Tần công tử, chúng ta đến đây trợ giúp”, Ngụy Húc Tiên Đế cười ha ha nói: “Dị tộc của Thái Thần tiên vực còn có

thể lật được trời hay sao?”

Khi mấy câu nói lảnh lót của Ngụy Húc vang lên, khắp xung quanh, chư vị Tiên Đế đều lần lượt gia nhập vào chiến trường.

Giờ khắc này. Âm Vũ Quân đã ngây ra. Thánh Thiên Quyết cũng đờ đẫn.

Phương tộc dốc hết toàn lực đánh với núi Thánh Long và Cửu Âm tộc, trên thực tế đáng lẽ phải nằm ở thế yếu hơn.

Nhưng bây giờ... Mấy vị Tiên Đế đại viên mãn này đến đây, thì còn đánh cái búa gì nữa?

Một Tiên Đế đại viên mãn, thì mười Tiên Đế hậu kỳ cũng chẳng đánh lại được.

Uỳnh ầm ầml!! Bốn phía đất trời vang vọng lại âm thanh chém giết.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Âm Vũ Quân và Thánh Thiên Quyết hai vị Tiên Đế đại viên mãn là thảm nhất, bị bốn Tiên Đế đại viên mãn vây quanh tấn công, thất bại liên tiếp.

“Âm Vũ Quân!” Thánh Thiên Quyết gào lên: “Chỉ viện mà ngươi nói đâu? Hả?”

Âm Vũ Quân sắc mặt sa sầm nói: “Chuyện này là sao? Người của Tam Thanh tiên vực tại sao lại đến đây?”

“Con mẹ ngươi nói xem là vì sao?”, Thánh Thiên Quyết bực bội nói: “Đồng bạn Hàn Mị tộc, Cảnh Hỏa tộc của các ngươi ở Tam Thanh tiên vực bị người ta đánh cho vãi cứt ra, tiêu diệt sạch rồi, người ta đương nhiên là rảnh tay để đến đối phó chúng ta rồi!

Nghe vậy, Âm Vũ Quân cũng tức khí.

Năm đó Cửu Âm tộc và Cửu Dương tộc cũng rơi vào tình thế giết địch một nghìn tự hại tám trăm mới lấy được Thần Môn.

Hàn mị tộc Cảnh Hỏa tộc còn có Thanh Giác tộc, Thụ Nhãn tộc, Ảnh Lang tộc giúp đỡ, vậy mà lại bị ba bá chủ bắt gọn.

Âm Vũ Quân cũng vô cùng bất mãn vì chuyện này. Nhưng mà bất mãn thì bất mãn, lại chẳng có cách nào khác.

Tình hình hiện tại, đại họa sắp ập đến, sắc mặt Âm Vũ Quân sa sầm, nhìn về phía Thánh Thiên Quyết nói thẳng: “Chuẩn bị rút đi!”

Rút?

Rút cái quần của mẹ ngươi ấy!

Thánh Thiên Quyết rất muốn mắng.

Tình hình này, nhìn giống như bọn họ có thể rút được không?

Âm Vũ Quân nhìn Thánh Thiên Quyết không nói gì, biết trong lòng ông ta cũng đang đầy lửa giận, nhưng cô ta cũng vậy.

Tiếng nổ vang vọng lan ra khắp nơi.

Tiên Đế của núi Thánh Long và Cửu Âm tộc liên tiếp bị giết, một ngày này, trên bầu trời của Thái Thần tiên vực trông như thể sắp sập xuống đến nơi, hết vị Tiên Đế này đến vị Tiên Đế khác bị giết, quả thực là vô cùng khủng khiếp.

Tân Ninh đứng ở trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn qua, ánh mắt đầy lạnh lùng.

Cũng coi như thỏa mãn tâm nguyện nhiều năm đi! Khóe miệng Tần Ninh khế cong lên.

Cũng coi như núi Thánh Long đen đủi, vừa đúng lúc chống đối với Phương tộc.

Nếu đã như vậy, thì bắt đầu từ núi Thánh Long trước.

Tân ninh ngẩng đầu nhìn trời, giọng nói sang sảng: “Phiền mọi người, Tiên Đế của Cửu Âm tộc, Tiên Đế của núi Thánh Long, ai cũng không được bỏ sót!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10823: Không có ai dám nhúng tay!



Giọng nói truyền đi khắp tứ phương.

Giọng nói sang sảng của Diệp Nam Hiên đáp lại: “Nghe theo mệnh lệnh của sư phụ!”

Thần t*nh d*ch cười ha ha nói: “Sư phụ yên tâm, lần này, không phiền đến người phải đích thân ra tay!”

Uỳnh ầm ầm... Cuộc chém giết vẫn còn tiếp tục.

Đám Tiên Đế của Cửu Âm tộc và núi Thánh Long đã bắt đầu liên tiếp tháo. chạy.

Mà lúc này, hàng trăm Tiên Đế đại chiến ở phía Đông Bắc của Thái Thần tiên vực đã làm nhiều loạn thời không của thiên địa, trong cả Thái Thần tiên vực, các phương thế lực đều có thể cảm nhận được một cách vô cùng rõ ràng.

Nhưng...

Không có ai dám nhúng tay!

Thái Thần tiên vực, hướng chính Bắc. Thiên Võ Thành.

Thiên Võ Thành chính là một trong tám thế lực siêu cấp nhất hiện nay của Tam Thanh tiên vực.

'Thiên Võ Thành ban đầu chỉ là một thành trì tương đối rộng lớn bên trong Thái Thần tiên vực, được liệt vào danh sách một trong mười thành trì lớn nhất của Thái Thần tiên vực.

Nhưng vì sau biến cố của năm đó, Thiên Võ Thành cũng đã dần nổi lên trong mấy vạn năm này, trở thành một trong những thế lực siêu cấp hiện tại của Thái Thần tiên vực.

Thiên Võ Thành rộng lớn từ lâu đã là bá chủ một phương.

Chỉ là, nhiều năm như vậy, trong Thái Thần tiên vực sớm đã hình thành nên hai phe cánh rõ rệt là núi Thánh Long, Kim Dương Kiếm Tông, Nam Đẩu Thiên Tông hợp tác với , cùng với phe đối địch của dị tộc là Phương tộc, Xích Diệm tiên môn.

Nhưng Thiên Võ Thành và Bán Tiên Lầu lại chẳng đứng về phía Phương tộc và Xích Diệm tiên môn, cũng chẳng ủng hộ núi Thánh Long, Nam Đẩu Thiên Tông, Kim Dương Kiếm Tông.

Lúc này. Trên tường thành của Thiên Võ Thành.

Thiên Ôn Luân thân là thành chủ, đứng chắp tay sau lưng nhìn về phía Đông chân trời.

Cho dù Thiên Võ Thành và núi Thánh Long cách xa cả vạn vạn dặm, nhưng nhìn về phía Đông, nơi các Tiên Đế giao chiến, náo động mà bọn họ gây ra, đứng từ đây cũng có thể nhìn thấy một cách vô cùng rõ ràng.

Thiên Ôn Luân là thành chủ Thiên Võ Thành, chính là tộc trưởng của Thiên gia ngày nay.

Nhiều năm về trước, Thiên gia chỉ là một gia tộc của Thiên Võ Thành, sau này dần dần phát triển, thống nhất Thiên Võ Thành, nuốt chửng mấy đại gia tộc, chiếm cứ cả Thiên Võ Thành, lại phát triển bền vững, không ngừng mở rộng Thiên Võ Thành và gia tăng thực lực.

Năm đó khi Thần Môn còn tồn tại, Thiên Võ Thành cũng đã là một tòa thành trì lớn nhất ở cả Thái Thần tiên vực, trong Thái Thần tiên vực, không thể so sánh được với Thần Môn, nhưng so với các phương khác thì cũng chẳng kém.

Rất nhanh, bên cạnh Thiên Ôn Luân, một bóng người được bao trùm kín mít dưới lớp áo bào đen xuất hiện như một bóng ma.

Mà một đội thân vệ đứng cách Thiên Ôn Luân một khoảng ba trượng lại không hề phát hiện ra.

Thiên Ôn Luân từ tốn nói: “Sao ngươi lại đến?”

“Sợ ngươi đi nhúng tay vào!”

Giọng nói của người mới đến vô cùng bình tĩnh.

“Ngươi không gật đầu, ta còn lâu mới đi!”, Thiên Ôn Luân cười ha ha nói: “Nhưng mà, ta lại không ngờ được, một Tần Ninh lại có thể gây ra động tĩnh lớn

như vậy, lại dám gây ra chuyện đến mức này”.

“Trên thế gian này, chẳng có chuyện gì mà hắn không dám làm cả”.

Nghe vậy, nam tử trùm áo bào đen không hề trả lời, mà bóng người lóe lên biến mất khỏi chỗ này.

“Hơ, làm như thần bí lắm...”.

Thiên Ôn Luân thở một hơi dài, lầm bầm nói: “Thái Thần tiên vực, xem ra sắp loạn lên rồi, nhưng mà, đây mới chỉ là bắt đầu thôi!”

Mà cùng lúc đó.
 
Phong Thần Châu
Chương 10824: Ông nội nhà ngươi



Bán Tiên Lầu, một thế lực siêu cấp của phía Tây Nam Thái Thần tiên vực. Trong Bán Tiên Lầu.

Trên đỉnh một tòa lầu cao đến chạm vào tầng mây.

Một nam tử mặc đồ màu trắng, dáng vóc cao thon, tay xách một vò rượu, đứng trên đỉnh tòa lầu, nhìn về phía Đông Bắc xa xa.

Bỗng nhiên, một bóng người thình lình xuất hiện trên đỉnh chóp của căn phòng, dưới ánh trắng chiếu rọi, gió nhẹ khẽ lay, làm tung bay vài sợi tóc dài của nam tử.

“Hết”

Gương mặt nam tử mặc đồ trắng khẽ ửng đỏ, không khỏi cười nói: “Sao nào? Xuất phát à?”

“Đi đâu?”, giọng của người mới đến mang đầy vẻ khó hiểu. “Phía Đông Bắc bên kia không phải đánh nhau rồi à?”

“Liên quan quái gì ngươi?”

Người mới đến tiếp tục nói: “Ta đến để nói cho ngươi biết, đừng có gây sự, ngoan ngoấn ngồi yên, đồng thời coi chừng Kim Dương Kiếm Tông để bọn chúng không gây sự”.

“Thương Thái Ninh bây giờ có lẽ đã sợ khiếp vía rồi, sẽ không làm bừa đâu”.

“Vậy cũng chưa chắc!”, người mới đến tiếp tục nói: “Tình hình trước mắt tất cả đều chỉ là mới bắt đầu”.

Nam tử đồ trắng ngồi trên đỉnh tòa lầu bĩu môi nói: “Theo như ta thấy, chúng ta cứ thế mà đánh là xong, Kim Dương Kiếm Tông, Nam Đẩu Thiên Tông, không có bên nào chạy thoát được!”

“Ha ha..., người đến bật cười một tiếng.

Nam tử mặc đồ trắng cảm thấy mình bị khinh bỉ, hừ mũi nói: “Làm sao? Không đánh được à?”

“Kha Hưng An, ngươi dù gì cũng là lâu chủ của Bán Tiên Lầu, động não chút được không?”, người đến không khỏi mắng: “Gốc rễ của Tinh Ma tộc và Nguyệt Ma tộc ở đâu, ngươi bây giờ đã mò ra được chưa?”

“Đứng ở ngoài sáng là Cửu Âm tộc và Cửu Dương tộc, đã chẳng còn gì đáng để uy h**p nữa rồi, nhưng Tinh Ma tộc và Nguyệt Ma tộc lại đang ở trạng thái toàn thắng, ngươi cảm thấy, dựa vào ngươi thì có thể làm được gì? Một Tiên Tôn

của người ta đã đủ diệt cả một lâu của ngươi!”

Kha Hưng An bĩu môi, yếu ớt phản bác: “Bán Tiên Lầu chúng ta cũng có Tiên Tôn...”.

“Ta thèm vào nói thêm với ngươi, ngươi đừng có làm gì là được”.

“Lần này, núi Thánh Long và Cửu Âm tộc chết chắc rồi, Thương Thái Ninh và Nam Đẩu Hưng Bang nếu như không có động tĩnh gì thì ngươi cũng không được ra tay”.

“Muốn đánh, thì phải một lèo đánh bại hết bọn chúng!”

Nghe vậy, Kha Hưng An không khỏi nói: “Kỳ thực, các ngươi định câu cá thôi, ta hiểu, vậy thì tại sao ngay từ lúc đầu không câu đi?”

“Bây giờ, cứ phải đợi Tần Ninh kia đến, mới bắt đầu câu?” “Vậy công lao không phải sẽ đưa hết cho hắn à?”

Kha Hưng An nói bằng giọng bất mãn: “Sĩ diện năm đó bị mất, lần này tự mình nhặt về tốt biết bao nhiêu, lại nhường cơ hội cho Tần Ninh làm gì?”

Nghe vậy, người mới đến không khỏi nói: “Kha Hưng An, ngươi đúng là đồ ngốc!”

“Ta... “Chuyện này, chính là để cho hẳn lập uy”.

Người mới đến lại nói tiếp: “Ngươi hiểu cái búa, đáng đời ngươi bao nhiêu năm như vậy vẫn chỉ là một tên đàn em!”

“Ông nội nhà ngươi...”.

Kha Hưng An tức tối ném hũ rượu ra, người mới đến lại đón được một cách vững vàng, ngửa đầu uống cạn.

“Rượu không tệ, nhưng mà người lại quá ngu si!”

Người mới đến lại nói tiếp: “Yên tâm đi, sau đây, thời cơ thống nhất Thái Thần tiên vực đã đến rồi, Thần Môn mới ắt sẽ nổi dậy”.

Ngẩng mắt nhìn về phía Đông Bắc, Kha Hưng An không khỏi nói: “Nhưng mà nói gì thì nói, Tân Ninh kia, rốt cuộc là ai?”

Trong tay lại biến ra một bình rượu nữa, Kha Hưng An một hơi uống cạn, bỗng nhiên, tròng mắt lập tức tỉnh táo lại.

“Mẹ nói!” “Không phải chứ?” “Hắn quay lại rồi?”

Kha Hưng An bật dậy bay vọt lên cao, trông chẳng có dáng vẻ uy nghiêm của một lâu chủ, cả người đờ đẫn đứng ở giữa không trung.
 
Phong Thần Châu
Chương 10825: Quỳ cho tử tế vào!



Sơn mạch Nhâm Long! Ba ngày đã trôi qua.

Cả sơn mạch Nhâm Long có đến cả triệu dặm núi rừng đã bị phá nát tan hoang.

Mà ở giữa đống hoang tàn đó, là vô số thi thể. Đa phần đều là thi thể của võ giả Cửu Âm tộc và núi Thánh Long. Lúc này.

Trong trấn nhỏ của doanh trại đóng quân Phương tộc, trên một diễn võ trường.

Mấy bóng người bị dây xích lóe lên ánh sáng màu đỏ máu xiết chặt, ngoan ngoãn quỳ trên mặt đất.

“Quỳ cho tử tế vào!”

Lão Thụ Quái đứng ở phía trước những bóng người đó vênh mặt hất hàm sai khiến.

“Gâu gâu!”

Bỗng nhiên, Đại Hoàng chui ra, ngoạm một miếng lên bả vai một kẻ mạnh Tiên Đế cảnh giới viên mãn của Cửu Âm tộc.

“Chó thối, cút đi”. “Ưư..”.

Đại Hoàng không hề lưu răng, u u nói: “Còn dám cử động lung tung, ta cắn đứt bả vai ngươi”.

Nghe vậy, hai mắt Tiên Đế dị tộc kia lạnh băng, cực kỳ bất bình nhìn chằm chăm Đại Hoàng.

“Thả ta ra, ta có thể khiến cho ngươi chết đến hàng trăm lần!” “Ngươi bị ngu à?”

Đại Hoàng nghiêng đầu nhìn người trước mặt, nhếch miệng cười nói: “Thả ngươi ra? Ngươi bị bắt như thế nào, trong lòng ngươi còn không rõ à?”

Tiên Đế dị tộc hừ mũi một cái, không tranh luận thêm nữa. Mà lúc này. Trong trấn nhỏ, một hàng người bước ra.

Bên cạnh Tần Ninh là Phương Hoằng Hóa, Phương Thư Lương, Phương Thiên Hòa và một số thành viên nòng cốt của Phương tộc.

Lại thêm Khúc Phỉ Yên, Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, Dịch Tinh Thần, Diệp Nam Hiên, còn có nhóm Tiên Đế của Tam Thanh tiên vực Ngụy Húc, Vi Sinh Vũ v.v... kịp thời đến đây, một đám người đông đúc đi phía sau Tân Ninh.

Đại Hoàng chân chó chạy lên trước, cười he he nói: “Tân gia!”

“Cửu Âm tộc tộc trưởng Âm Vũ Quân, sơn chủ Thánh Thiên Quyết của núi Thánh Long, cùng với cả ba mươi ba vị Tiên Đế của Cửu Âm tộc và núi Thánh Long cũng đã bị bắt gọn, những người khác, đa phần đều đã chết, số bỏ chạy có

khoảng bảy tám người”.

Tổng số lượng Tiên Đế của núi Thánh Long và Cửu Âm tộc là khoảng hơn một trăm vị.

Nhưng lần này, đều đã tử thương.

Hơn nữa đại quân của Phương tộc đã bắt đầu tập kết, đánh giết về phía địa vực của núi Thánh Long nằm ở phía Bắc...

Trận chiến này, đại thắng!

Mà đối với nhóm người Phương Hoằng Hóa mà nói, bọn họ hiểu rất rõ, công lao của trận đại thắng này, chính là của nhóm Tiên Đế đến từ Tam Thanh tiên vực.

Mấy vị Tiên Đế Ngụy Húc, Vi Sinh Vũ, Tư Không Khả, Phàn Tấn, Sở Phong, Vệ Giang, Hàng An Hòa v.v...đều có thực lực cực mạnh, lại thêm Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, Diệp Nam Hiên, Dịch Tinh Thần v.v...

Chỉ riêng những người nói trên đã đủ để diệt sạch núi Thánh Long rồi.

Tân Ninh nhìn về phía Đại Hoàng, cười he he nói: “Vất vả rồi”.

Đại Hoàng vui vẻ vẫy đuôi phần phật.

'Tần Ninh cũng không keo kiệt, dứt khoát lấy ra mười viên Tịnh Ma Tiên Đan giao cho Đại Hoàng, cười nói: “Ngươi và Lão Thụ Quái mỗi người năm viên, sau đây chia ra cụ thể lại đưa tiếp cho các ngươi!”

“Vâng!”

Đại Hoàng còn chưa kịp mở miệng trả lời thì Lão Thụ Quái đã nhanh nhảu đáp lại, một khúc dây leo vươn qua chộp luôn lấy năm viên Tịnh Ma Tiên Đan.

Những năm gần đây. Một chó một cây đã thèm nhỏ dãi rồi!

'Tần Ninh nhìn hai người, cũng không nói gì thêm nữa, liền đi tới phía trước mặt của Âm Vũ Quân và Thánh Thiên Quyết.

Tần Ninh này rốt cuộc là ai? Tần Ninh cười nói: “Núi Thánh Long, ta biết, mấy vạn năm trước, cũng chỉ là một thế lực hạng nhất của Thái Thần tiên vực, trong tông môn có được mấy Tiên

Đế, nhưng không nhiều”.

“Chỉ mới ngắn ngủi mấy vạn năm, số lượng Tiên Đế đã đạt đến hơn bảy mươi vị, các ngươi nhảy cũng nhanh quá đó!”

“Trong khoảng thời gian này, Cửu Âm tộc hản là đã giúp các ngươi không ít!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10826: Rất nhanh



Thánh Thiên Quyết cười lạnh lùng nói: “Đúng thì đã sao? Trong Thương Mang tiên giới, đi theo ai mà không phải là theo? Chúng ta hợp tác với dị tộc, thì đáng tội chết à?”

“Không sai, là đáng tội chết, chết không có chỗ chôn thây!”, Tân Ninh nhìn Thánh Thiên Quyết, nói bằng giọng chắc nịch.

Thánh Thiên Quyết thoáng nghẹn họng.

“Sự xuất hiện của dị tộc, là xâm lăng, là hủy diệt, ngươi cho rằng người ta quan tâm ngươi à?”

Tần Ninh lười chẳng thèm để ý đến Thánh Thiên Quyết nhìn về từng vị từng vị Tiên Đế của núi Thánh Long ở phía sau lưng Thánh Thiên Quyết, cùng với một đám nhân vật Tiên Thánh, Tiên Hoàng cũng bị bắt lại ở phía xa xa.

Tân Ninh phất phất tay.

Diệp Nam Hiên bước lên.

Tân Ninh lập tức nói: “Tìm một chỗ nào đó sáng sủa, đem đám tù binh của núi Thánh Long này giết sạch đi”.

Vừa dứt lời, tất cả mọi người có mặt tại đó đều ngẩn ra.

“Sư phụ, tất cả?”

“Đúng, tất cải”

Tần Ninh nói bằng giọng hờ hững: “Bên trong núi Thánh Long, phàm là những người đạt đến cấp Tiên Vương và Tiên Vương trở lên, đều giết hết di, không để lại một người nào”.

Nghe vậy, Phương Hoằng Hóa cũng không khỏi nhướn mày.

Thủ đoạn cỡ này của Tần Ninh quá là võ đoán rồi.

Giết hết tù binh của dị tộc thì cũng chẳng có vấn đề gì.

Nhưng núi Thánh Long, dù gì cũng vẫn là thế lực của Nhân tộc.

Hơn nữa, lần này núi Thánh Long bị tiêu diệt, Nam Đẩu Thiên Tông, Kim Dương Kiếm Tông hẳn cũng sẽ nhận được tin tức.

Nếu giết sạch tù binh của núi Thánh Long, Nam Đẩu Thiên Tông và Kim Dương Kiếm Tông e là dù biết đây là con đường chết cũng sẽ ph: mạng chống cự đến cùng, sẽ khiến cho bản thân bọn họ sẽ phải trả một cái giá rất đắt!

“Tân công tử, không cần suy nghĩ lại à?2”

Phương Hoằng Hóa đè thấp giọng nói: “Đều giết hết... sẽ khiến cho hai phía bên kia phản kháng mạnh mẽ...”.

“Không suy nghĩ lại!” Tần Ninh dứt khoát nói: “Ta chính là muốn nói cho Kim Dương Kiếm Tông và Nam Đẩu Thiên Tông biết, dám cấu kết với dị tộc, trong mắt Tần Ninh ta, chính là

con đường chết".

Diệp Nam Hiên và Thần t*nh d*ch hiểu được sự hận thù của Tân Ninh đối với dị tộc, nên lập tức không do dự nữa, dẫn theo một hàng người dứt khoát rời đi.

Thánh Thiên Quyết cũng không ngờ đến, Tần Ninh lại ác như vậy!

“Tần Ninh, ngươi giết một mình ta là được, hà tất phải đuổi tận giết tuyệt?”

'Tần Ninh lại chỉ đáp bằng giọng lạnh lùng: “Một ngày nào đó trong tương lai, dị tộc khống chế hết mười hai đại tiên vực của tiên giới, thì cho dù ngươi có quỳ.

xuống dập đến vỡ đầu, người ta cũng sẽ không coi mạng sống của ngươi ra gì”.

Rất nhanh, mấy người Ngụy Húc cũng đã dẫn theo mấy nhân vật đỉnh cấp của núi Thánh Long và Thánh Thiên Quyết rời đi.

€ó không ít người trong Phương tộc đều không ngờ được, Tần Ninh lại quả quyết như vậy, thực sự muốn giải quyết hết đám tù binh của núi Thánh Long.

Tiếp đó, mắt Tần Ninh lại chuyển về phía Âm Vũ Quân của Cửu Âm tộc.

Âm Vũ Quân nghe vậy, biểu cảm trên mặt cứng lại, lạnh lùng hừ một tiếng, không nói thêm nữa.

“Năm đó, Cửu Âm tộc và Cửu Dương tộc bao vây tiêu diệt Thần Môn, Âm Cửu Thiên và Dương Cửu Phù chết trận, Cửu Âm tộc ngươi cũng có không ít Tiên Tôn chết trận, vậy ta hỏi ngươi, ngoại từ hai tộc các ngươi ra, những người khác, có lẽ cũng góp sức giúp đỡ các ngươi đúng không?”

Nghe vậy, Âm Vũ Quân bật cười nói: “Sao nào? Muốn biết, trong Thái Thần tiên vực hiện nay, ngoại trừ Kim Dương Kiếm Tông và Nam Đẩu Thiên Tông ra, còn có những người nào đang âm thầm làm việc cho chúng ta?”

Tần Ninh không khỏi cười nói: “Không sai, chính là ý này!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10827: Ngươi năm mơi



“Ngươi năm mơi”

Âm Vũ Quân nhổ một bãi nước bọt, hừ mũi nói: “Đám người kia, đều là những cái đinh vùi trong Thái Thần tiên vực, cho dù ngươi tiêu diệt được Kim Dương Kiếm Tông, hủy được Nam Đẩu Thiên Tông, thì ngươi cũng đừng mong biết được bọn họ là ai!”

Nghe vậy, Tân Ninh bỗng cảm thấy cạn lời.

“Nói như vậy, ngươi không muốn hợp tác?”

“Hợp tác với ngươi? Có cần thiết hay không?”

“Được!”

'Tần Ninh đứng dậy, nhìn về phía Phương Hoằng Hóa, nói: “Liên hệ với bên Xích Diệm tiên môn, đợi chúng ta giải quyết xong chuyện ở bên núi Thánh Long này, Phương tộc sẽ cùng với Xích Diệm tiên môn tấn công Nam Đẩu Thiên Tông!”

Phương Hoằng Hóa nghe vậy, biểu cảm đơ ra.

Tân Ninh lần này thực sự định thừa thắng xông lên, chặt đứt hết vây cánh của dị tộc ở trong Thái Thần tiên vực à!

“Tân Ninh...”.

Phương Hoằng Hóa nén giọng nói: “Đừng vội, lần này chúng ta ra tay với núi Thánh Long và Cửu Âm tộc, có lẽ nhiều người còn chưa kịp phản ứng lại”.

“Nhưng nếu như tiếp tục thừa thắng xông lên, đi đánh Nam Đẩu Thiên Tông, vậy thì Tinh Ma tộc và Nguyệt Ma tộc cùng với Cửu Dương tộc chắc chắn sẽ không khoanh tay ngồi yên”.

“Đến lúc đó, lấy Phương tộc ta, lại thêm Xích Diệm tiên môn và Nam Đẩu Thiên Tông cùng với ba đại dịch tộc, cho dù có những vị Tiên Đế của Tam Thanh tiên vực giúp đỡ, sợ là cũng không ổn thỏa!”

Phương Hoằng Hóa nói rất có lý!

Lần này, Tinh Ma tộc, Nguyệt Ma tộc, Cửu Dương tộc gần như chưa từng đến chỉ viện.

Nhưng nếu như bọn họ tiến thêm một bước nữa, vậy Tinh Ma tộc Nguyệt Ma. tộc v.v... sẽ khoanh tay đứng nhìn nữa hay không?

Thế cân bằng của Thái Thần tiên vực đã duy trì nhiều năm nay.

Bên phía dị tộc có Kim Dương Kiếm Tông, núi Thánh Long, Nam Đẩu Thiên Tông.

Bên phản đối dị tộc có Phương tộc, Xích Diệm tiên môn.

Phái trung lập có Thiên Võ Thành, Vân Môn, Bán Thiên Lầu.

Nhưng một khi bên phía dị tộc đàn áp phía Phương tộc và Xích Diệm tiên môn, vậy thì Thiên Võ Thành, Vân Môn, Bán Tiên Lầu sẽ còn duy trì thế trung lập. hiện tại hay không?

Tần Ninh nhìn về phía Phương Hoằng Hóa, không nói một lời.

Mà Phương Hoằng Hóa bị Tần Ninh nhìn như thế, bỗng nhiên cảm thấy mất hết tự tin.

Phương Hoằng Hóa đi đến gần Tân Ninh, vẻ mặt đây khó xử nói: “Thúc, người đừng nhìn ta như vậy chứ...”.

Tân Ninh vẫn không hề hé răng.

Phương Hoằng Hóa lập tức nói: “Ta tán thành tất cả mọi quyết định của người!”

“Vậy là được rồi”.

Tần Ninh lúc này mới nói: “Hoằng Hóa à, ngươi nói thật với ta, Phương Thư Thanh và Phương Thư Mạn rốt cuộc có liên lạc với ngươi chưa?”

Phương Hoằng Hóa ngẩn ra, nhìn mấy người ở bên cạnh cách khá xa, mới nhỏ giọng nói: “Thực sự là không có, thúc...”.

Tân Ninh phẩy phẩy tay nói: “Không có thì thôi, trông ngươi bị dọa kìa!” Phương Hoằng Hóa cười khô khốc, không nói thêm gì nữa. “Cứ theo lời ta mà làm!”

'Tần Ninh lúc này nhìn ra xung quanh, cất cao giọng nói: “Những bằng hữu đến từ Tam Thanh tiên vực đừng vội trở về, lần này hãy đánh một trận ra trò!”

“Đầu tiên ổn định núi Thánh Long trước, sau đó chúng ta xuất phát đi Xích Diệm tiên môn, tiêu diệt núi Thánh Long và Cửu Âm tộc mà Tỉnh Ma tộc và Nguyệt Ma tộc vẫn không xuất hiện, như vậy để ta xem xem, đi tiêu diệt Nam Đẩu Thiên Tông, thì người của Tinh Ma tộc và Nguyệt Ma tộc có chịu xuất hiện không”.

Nghe vậy.

Ngụy Húc cười ha ha nói: “Tân công tử có yêu cầu gì, cứ việc nói, chúng ta lần này đến đây, là để nghe theo mệnh lệnh của Tần công tử!”

“Cới.

“Có.

Một chó một cây lúc này liền xán lại.

“Từ hôm nay trở đi, bắt nhốt Tiên Đế của Cửu Âm tộc, mỗi ngày giết một người, giết ngay ở trước mặt Âm Vũ Quân, dùng cách giết chóc tàn nhẫn và giày vò nhất, mỗi ngày mười hai canh giờ, đến cuối cùng mới g**t ch*t, ngày thứ hai, lại thêm một người nữa, giết hết Tiên Đế thì giết Tiên Thánh, ở ngay trước mặt
 
Phong Thần Châu
Chương 10828: Tần công tử



Âm Vũ Quân, cô ta không muốn nhìn thì banh mắt cô ta ra để cô ta phải nhìn!”

Tân Ninh vừa dứt lời, vẻ mặt của Đại Hoàng và Lão Thụ Quái thoắt se lại, hai mắt phát sáng.

lệc này, giao cho hai người các ngươi, giết cho đến khi cô ta chịu hé răng thì thôi!

Tần Ninh cũng biết, Âm Vũ Quân thân là trưởng giả của một tộc, chỉ dựa vào cơn đau thể xác mà muốn cô ta hé răng thì rất khó.

Vậy thì chỉ có dựa vào việc dày vò trên tinh thần thôi.

Phá tan hàng rào bảo vệ trên tinh thần của Âm Vũ Quân, không sợ cô ta không nói ra tụ điểm của Tinh Ma tộc và Nguyệt Ma tộc.

Cho dù không nói...

Dùng thủ đoạn đối phó Âm Vũ Quân tàn nhãn như vậy, trong lòng Tần Ninh cũng chẳng có chút gánh nặng nào.

Mà Âm Vũ Quân sau khi nghe xong những lời Tân Ninh dặn dò một chó một cây, cô ta hung ác nói: “Tân Ninh, ngươi sẽ bị báo ứng”.

“Báo ứng?”

Tần Ninh nhìn về phía Âm Vũ Quân, bật cười nói: “Nhân quả báo ứng, người phải chịu báo ứng thì cũng nên là dị tộc các ngươi”.

“Từ ngoại vực đến đây, xâm nhập vào Thương Mang đại thế giới của chúng †a, các ngươi là những kẻ xâm phạm lại trở thành người đáng thương à?”

Âm Vũ Quân lạnh mặt, không hề hé răng. “Coi kỹ cô ta, tuyệt đối không để cô ta chết!” Quảng lại một câu xong, Tần Ninh liền rời đi. Chớp mắt nửa tháng trôi qua.

Tin tức Phương tộc tiêu diệt núi Thánh Long đã truyền đi khắp cả Thái Thần tiên vực rộng lớn.

Thiên Võ Thành, Xích Diệm tiên môn, Vân Môn, Nam Đẩu Thiên Tông, Bán Tiên Lầu, Kim Dương Kiếm Tông v.v... đều có phản ứng khác nhau.

Mà trong thời gian nửa tháng này, Tần Ninh dẫn theo nhóm người Thời Thanh Trúc, Thần t*nh d*ch cuối cùng cũng đến được núi Thánh Long.

Núi Thánh Long rộng lớn tọa lạc ở trong sơn mạch Thánh Long của vùng địa vực phía Đông Bắc Thái Thần tiên vực.

Đại địa tông môn núi Thánh Long kéo dài liên miên đến mấy trăm dặm, lúc này nhìn đã bị hủy hoại đôi chút, nhưng không quá nghiêm trọng.

Dù gì, trong trận chiến ở sơn mạch Nhâm Long của núi Thánh Long, hầu như các Tiên Đế đều đã chết sạch, đã không còn sức phản kháng với Phương tộc.

Trong thời gian nửa tháng này, người của Phương tộc đến núi Thánh Long, kẻ nên giết thì đã giết, nên thả cũng đã thả, có thể giữ lại cũng đã giữ lại.

Nửa tháng thời gian, nay núi Thánh Long từ bên ngoài nhìn vào lại chẳng có thay đổi gì mấy.

Một hàng người sải bước đi vào trong núi Thánh Long. Rất nhanh, trong sơn môn, một đội nhân mã chạy ra nghênh đón. “Tần công tử”.

Người đi đầu chính là Phương Phi Dật, một nhân vật xuất sắc của thế hệ trẻ Phương tộc.

Phương Phi Dật và Phương Phi Quần là cùng vai vế, cũng là những nhân vật xuất sắc đời thứ hai của Phương tộc.

Lúc trước, khi biết Phương Phi Quần phản bội Phương tộc, Phương Phi Dật đã vô cùng thất vọng và buồn bã.

Hai người chính là đường huynh đệ, mối quan hệ giữa bọn họ cũng coi như không tệ.

Nhưng Phương Phi Dật cũng hiểu, Phương Phi Quần đã lựa chọn đi con đường sai, vậy thì phải trả giá.

“Tần công tử”.

Nhìn thấy Tân Ninh, Phương Phi Dật khách khí.

Phương Phi Dật đã nhận được chỉ thị từ Phương Hoằng Hóa, Phương Thư Lương và Phương Thiên Hòa, nếu như Tần Ninh đến đây, thì phải nghe theo tất cả mệnh lệnh của Tần Ninh, không được chậm trễ.

Đối với chuyện này, Phương phi Dật đương nhiên là nghi nhớ kỹ trong lòng.

“Ừm....

“Ta bây giờ sẽ dẫn mấy vị đi!” “Được!”

Một hàng người đi theo Phương Phi Dật hướng về sâu bên trong núi Thánh Long, dọc đường đi bọn họ thấy rất nhiều tiên nhân của Phương tộc đều đang hối hả bận bịu.

Trong núi Thánh Long, đệ tử trong môn có đến hai ba mươi nghìn người, mà lần này, Phương tộc đến đây, chủ yếu là đối phó với các võ giả cảnh giới Tiên Quân trở lên.

Nhưng chưa đạt đến cấp bậc Tiên Vương cũng có một số người không biết trời cao đất dày.
 
Phong Thần Châu
Chương 10829: Lại thêm



Do đó.

Phương Phi Dật đã gần như giết sạch Tiên Vương, Tiên Hoàng, Tiên Thánh của núi Thánh Long.

Nhưng tiên nhân cấp bậc Tiên Quân, Cửu Thiên Huyền Tiên, Huyền Tiên thì Phương Phi Dật cũng giết không ít.

Năm đó Thần Môn bị Cửu Âm tộc Cửu Dương tộc tiêu diệt, Phương tộc và 'Thần Môn có mối quan hệ khăng khít, hơn nữa sau khi Thần Môn bị diệt xong, Phương tộc lại chém giết với núi Thánh Long nhiều năm, thù hận của hai bên đã không thể hóa giải.

Lại thêm.

Núi Thánh Long và Cửu Âm tộc hợp tác thân thiết, tiên nhân đầu quân cho núi Thánh Long không đến mức trăm phần trăm đều đáng chết, ít nhất giết đi

một nửa cũng chẳng sai.

Đương nhiên, nửa tháng thời gian, Phương tộc cũng không thể nào điều tra được rõ ràng, do vậy đa số người của núi Thánh Long vẫn đang bị bắt nhốt.

Chẳng qua những chuyện này đều là do Phương tộc đang làm, Tân Ninh cũng không cần lo lắng đến.

Cả một đường đi vào trong núi Thánh Long, đến tận phía sau núi, ra khỏi núi Thánh Long liền đặt chân đến một vùng đất sâu trong sơn mạch Thánh Long.

Rất nhanh.

Giữa một vùng núi cao trùng điệp vẫn có thể nhìn ra được từng tòa cung khuyết, từng góc mái nhà lộ ra.

Phương Phi Dật nhìn về phía trước, cười nói: “Sắp đến rồi, Cửu Âm tộc này cắm rễ ở đây, số lượng người trong tộc sinh sống phải có đến cả triệu người, núi Thánh Long và Cửu Âm tộc thua trận, đám người trong tộc này có không ít người đã nhân cơ hội bỏ trốn, mấy ngày này chúng ta vẫn luôn không ngừng truy quét”.

“Nhưng tuyệt đại đa số người trong tộc đều đã bị khống chế rồi”.

Phương Phi Dật không khỏi nhìn về phía Tần Ninh, nghiêm túc nói: “Tân công tử, đám người này... giết hết?”

Tần Ninh nghe vậy, liếc nhìn Phương Phi Dật.

Phương Phi Dật lập tức nói: “Ta hiểu rồi”.

Rất nhanh, mọi người đều đi vào trong đại bản doanh của Cửu Âm tộc. Khắp nơi đều là nhà cửa, cung khuyết, có thể thấy được sự huy hoàng ở đây.

Mấy vạn năm gần đây, Cửu Âm tộc đã yên lành phát triển bên trong núi Thánh Sơn, từu lâu đã không che giấu tung tích của chính mình.

Nay dị tộc bên trong Thái Thần tiên vực rất là ngông nghênh. Cũng chính vì như vậy.

Tân Ninh mới điều người từ Tam Thanh tiên vực đến đây, phát động cuộc chiến hủy diệt bọn chúng.

Giữa những tòa cung khuyết trùng điệp, có vô số thi thể của Cửu Âm tộc được xếp thành dãy.

Lúc này.

Người của Phương tộc đang giám sát người của Cửu Âm tộc vận chuyển thi thể của người trong tộc mình đi tiêu hủy.

Mỗi một vị tiên nhân của Phương tộc, ai nấy đều tràn trề sĩ khí, đối xử với đám người trong tộc của Cửu Âm tộc lại càng không hề khách sáo.

Những năm này.

Phương tộc vì núi Thánh Long và Cửu Âm tộc đã chết không biết bao nhiêu người, mà nay đương nhiên sẽ càng không tỏ thái độ ôn hòa với người của Cửu Âm tộc.

“Phương Phi Dật”.

Hơn tám trăm nghìn người này đa phần đều là cấp bậc Chân Tiên đến Cửu Thiên Huyền Tiên.

Mặc dù cảnh giới thấp, ngưng tụ ra Tịnh Ma Tiên Đan đối với hắn mà nói chẳng có ý nghĩa gì nhiều, nhưng lại hơn hẳn về số lượng!

Nghĩ ngợi một lúc, Tân Ninh lại nói: “Ta cho ngươi thời gian ba ngày, đem hết toàn bộ người trong tộc của Cửu Âm tộc đưa về một chỗ.

Phương Phi Dật nghe vậy, không khỏi nói: “Tân công tử là muốn đích thân ra tay sao? Phương tộc chúng ta có thể hỗ trợ...”.
 
Back
Top Bottom