Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 10810: Thiên Nghiệp!



“Ta bên này, còn có bốn vị Tiên Đế có thể dùng được”. “Cộng cả lại, là hai mươi vị...”.

“Nếu như núi Thánh Long phái thêm người tới, ät hẳn phải là hai mươi vị trở lên, cho nên... hai mươi vị Tiên Đế, cũng chưa chắc đã đủ”.

Phương Thiên Thành vẻ mặt đầy bàng hoàng nói: “Tần công tử, người nói đến bây giờ, rốt cuộc là có ý gì? Chúng ta có phải đi tấn công phía Bắc nữa không?”

“Ừm".

“Hả?”

Phương Thiên Thành ngây ra, sau đó lập tức hiểu ra: “Ta hiểu rồi”.

Ban đầu ông ta cho rằng.

Phương Thiên Hòa dẫn theo mười vị Tiên Đế đồng hành, đên đây chỉ là để bảo vệ Tân Ninh.

Bây giờ xem ra, là có ý đồ khác.

“Nhưng mọi người đến đây nhanh như vậy, ta còn chưa biết, núi Thánh Long thế nào...”, vừa nói được một nửa, đôi mắt Phương Thiên Thành thoáng nghiêm lại, ngạc nhiên nói: “Nội bộ Phương tộc ta có gian tế?”

“Ừm”.

Phương Thiên Hòa gật đầu.

Chuyện nói đến đây, Phương Thiên Thành đã hoàn toàn hiểu ra.

Nghĩ ngợi một hồi lâu.

Phương Thiên Thành lập tức nói: “Nếu đã như vậy, người ta đã biết tỏng bài của chúng ta rồi, chắc chăn là sẽ phản kích lại, không chỉ là núi Thánh Long, còn có Cửu Âm tộc đứng ở phía sau núi Thánh Long nữa, chắc chắn sẽ phái Tiên Đế xuất chiến”.

“Đến lúc đó, chúng ta chắc chắn sẽ bị rơi vào thế yếu”.

Nhìn thấy biểu cảm lo lắng trên gương mặt của Phương Thiên Thành, Tân Ninh không khỏi cười nói: “Thế yếu, vậy cũng chưa chắc, chủ yếu cái ta lo lắng là, núi Thánh Long sẽ phái ra được mấy vị Tiên Đế viên mãn, thậm chí là Tiên Đế đại viên mãn...".

“Theo như ta được biết, trong núi Thánh Long, tổng số Tiên Đế cũng phải có đến hơn bảy mươi vị, mà trong Phương tộc là gần một trăm vị”.

“Chỉ là nghe nói, Cửu Âm tộc trốn bên trong núi Thánh Long, cũng phải có đến hơn năm mươi Tiên Đế”.

Phương Thiên Thành gật đầu.

Đây mới là nguyên nhân chủ yếu mà những năm trở lại đây, Phương tộc bọn họ lại luôn ở thế giằng co với núi Thánh Long.

Nếu chỉ có một mình núi Thánh Long thì bọn họ chẳng có gì phải dè chừng. Nhưng Cửu Âm tộc... không hề dễ đối phó.

Núi Thánh Long và Cửu Âm tộc hợp tác với nhau nhiều năm, đôi bên có thể nói đã như liền một thể.

Tần Ninh tiếp tục nói: “Đối phương biết là chúng ta sẽ tấn công, vậy thì sẽ có phòng thủ, cho nên, nếu đi vào nơi đóng quân của bọn chúng mà đánh thì chắc

chắn chúng ta sẽ chịu thiệt, chẳng bằng... dẫn dụ bọn chúng ra”.

“Ta không hiểu rõ lắm về tình hình ở khu vực này, cho nên cần ngươi giải thích rõ ràng cho ta biết”.

“Không có vấn đề gì”.

Phương Thiên Thành không hề biết, vì sao Phương Thiên Hòa lại tin tưởng Tần Ninh như vậy.

Nhưng nếu như đã là quyết định của trong tộc, ông ta đương nhiên sẽ không nghi ngờ Tần Ninh.

Màn đêm đen trước khi bình minh lên, là lúc tăm tối nhất. Lúc này.

Chếch về phía Bắc của sơn mạch Nhân Long, một nhóm người của núi Thánh Long đang vào trong nơi đóng quân.

Thánh Bắc Phong dẫn theo bốn vị Tiên Đế trấn giữ ở khu vực này, cũng đang yên lặng chờ đợi.

Không bao lâu sau.

Cửa phòng mở ra một bóng người bước chân vào.

“Thiên Nghiệp!”

Nhìn thấy người đến, Thánh Bắc Phong thoáng thở phào một hơi.

Thánh Bắc Phong đã nhận được tin tức từ núi Thánh Long, Phương tộc bất cứ lúc nào cũng có thể tấn công.

Nhưng trước mắt, trong nơi đóng quân, thêm cả ông ta thì mới có năm vị Tiên Đế, ngộ nhỡ Phương tộc đánh đến ngay bây giờ thì ông ta căn bản không thể phòng thủ được.

Mười bảy vị Tiên Đế hội tụ.

Bên phía Phương tộc, Phương Thiên Thành có năm Tiên Đế, lại thêm nhóm người Phương Thiên Hòa dẫn đến là mười một vị Tiên Đế, như vậy tổng cộng cũng chỉ có mười sáu vị.

Nếu đánh trực diện, cũng chẳng cần phải sợ bọn họ!

“Nhìn dáng vẻ của ngươi, sợ là trong lòng rất không bình tĩnh nhÏ”, Thánh Thiên Nghiệp nhìn về phía Thánh Bắc Phong, cười ha ha nói: “Dù gì cũng là một nhân vật cấp Tiên Đế đỉnh phong, ngươi không bình tĩnh, thì đám Tiên Thánh Tiên Hoàng bên dưới làm sao bình tĩnh được?”
 
Phong Thần Châu
Chương 10811: Bỗng nhiên



Thánh Bắc Phong cười khổ nói: “Ta trái lại cũng muốn bình tĩnh, nhưng trong lòng quả thực cứ lo lắng không yên”.

Phía đối diện là mười sáu vị Tiên Đế hội tụ.

Đội hình này, đặt ở bất kỳ chỗ nào cũng đều khiến người khác khó mà yên lòng.

Thánh Thiên Nghiệp cười he he nói: “Được rồi được rồi, ta đến rồi, ngươi không cần phải lo lắng gì nữa rồi...”.

“Nói thực cho ngươi nghe, lần này, ngoại trừ người bên trong núi Thánh Long của chúng ta ra, thêm cả ta là mười hai Tiên Đế ra, bên phía Cửu Âm tộc, cũng đã phái mười vị Tiên Đế nữa đến, trước mắt, bọn họ đã...”.

Uỳnh uỳnh uỳnh...

Thánh Thiên Nghiệp còn chưa nói hết câu.

Bỗng nhiên.

Bên trong nơi đóng quân của núi Thánh Long, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, tiếng nổ vang vọng khắp hang cùng ngõ hẻm.

“Xảy ra chuyện gì?” Thình lình, tất cả mọi người đều ngẩn ra.

Thánh Thiên Nghiệp và Thánh Bắc Phong đi thẳng ra bên ngoài đại điện, nhìn vào động tĩnh trên trấn nhỏ.

Trong màn đêm đen như mực, trên vùng đất nơi đóng quân, những tiếng nổ vang lên liên tiếp không dứt, mặt đất bắt đầu nứt toác ra, từng cành từng sợi rễ

cây trồi lên, va đập lung tung khắp bốn phương tám hướng.

Tiếng nổ ầm ầm uỳnh uỳnh không ngừng vang vọng khắp cả vùng đất nơi đóng quân.

Có bóng dáng của một vị Tiên Thánh đáp xuống bên cạnh mấy người đang đứng, sắc mặt vô cùng khó coi: “Mấy vị đại nhân, chuyện lớn rồi, một yêu quái cây đang làm loạn trong khu vực đóng quân của chúng ta!”

'Yêu quái cây?

Thánh Bắc Phong quát: “Yêu quái cây làm sao lại xuất hiện ở trong khu vực đóng quân được? Tiên trận ở xung quanh đều chỉ là đồ trưng bày thôi à?”

Nghe vậy, sắc mặt vị Tiên Thánh kia càng trở nên khó coi hơn, cúi thấp đầu nói: “Là một yêu quái cây có sức mạnh cấp Tiên Đế, rất khó giải quyết...”.

Cấp Tiên Đế? Thánh Bắc Phong lại càng ngơ ra.

Trong tiên giới, quả thực có những tiên thụ tiên hoa tu hành đắc đạo, biến hóa ra hình người, trở thành yêu quái cực kỳ mạnh, nhưng mà... rất ít rất ít.

Trong Thái Thần tiên vực, yêu quái cây có sức mạnh của Tiên Đế? Thì lại càng hiếm gặp hơn nữa!

Đang yên đang lành, sao lại xuất hiện yêu quái cây làm loạn trong nơi đóng quân của bọn họ?

Thánh Bắc Phong quay sang nhìn Thánh Thiên Nghiệp, không khỏi nị phải là thủ đoạn của bên Phương tộc phía Nam không?”

“Không chắc!”

Thánh Thiên Nghiệp lập tức ra quyết định: “Chúng ta cùng nhau ra tay, tiêu diệt yêu quái cây này”.

“Ừn”.

Thánh Thiên Nghiệp chính là Tiên Đế cảnh giới viên mãn, chỉ còn thiếu một bước nữa là đạt đến đại viên mãn.

Mà Thánh Bắc Phong lại đứng ở vị trí then chốt để trấn giữ ở chiến trường. phía Tây này, quyết định toàn bộ cục diện của cả khu vực phía Tây, hơn nữa bản thân ông ta cũng là một Tiên Đế đỉnh phong.

Lại thêm nhóm Tiên Đế mà Thánh Thiên Nghiệp dẫn đến, tổng cộng có mười bảy vị Tiên Đế cả hậu kỳ, trung kỳ, lẫn sơ kỳ hợp sức, chỉ là một yêu quái cây cấp

bậc Tiên Đế, cũng sẽ phải ôm hận mà chết thôi.

Rất nhanh, Thánh Thiên Nghiệp và Thánh Bắc Phong đã khóa chặt vị trí của yêu quái cây.

Yêu quái cây thân hình khổng lồ, đa phần thân thể đều chìm ở dưới lòng đất.

Nhưng những cành cây lộ ra bên ngoài trên mặt đất, cũng cao đến mấy trăm trượng, trong màn đêm đen trước khi bình minh lên này, những cành cây đó tru rủ xuống, hóa thành vô số những sợi mây, lấy đi mạng sống của từng vị Tiên Thánh chặn đường.

'Yêu quái cây làm loạn này, chính là Viêm Liễu Thiên Tâm Thụ!

Năm đó Viêm Liễu Thiên Tâm Thụ đã có sức mạnh của Tiên Hoàng, chớp mắt tám nghìn năm trôi qua, nay nó đã có sức mạnh của một Tiên Đế.

Những năm trở lại đây, Lão Thụ Quái và Đại Hoàng đều chỉ nằm ở trong Huyền Thần Các, nhưng cũng được Mục Huyền Thần chăm sóc rất tốt.

Nhất là Đại Hoàng, ham ăn đan dược, mà Mục Huyền Thần cũng muốn kiếm một con hung thú để làm tọa ky cho mình, nếu thế thì sẽ oai phong biết chừng

nào?

Do vậy, những năm trở lại đây, Đại Hoàng đã được Mục Huyền Thần tận tình chăm sóc.

Nay Lão Thụ Quái cũng đã có được sức mạnh của Tiên Đế hậu kỳ. Mà Đại Hoàng, thì đã có được sức mạnh của Tiên Đế đỉnh phong.

trời, ánh mắt đầy vẻ lạnh lùng cao ngạo.

Trong màn đêm đen kịt, con chó khổng lồ có bộ lông tỏa ra ánh sáng vàng kim, bỗng mang đến một loại cảm giác đầy khí thế uy nghiêm.

“Lão tử không phải tên Đại Hoàng!” Tiếng u u vang lên, nó hừ mũi nói: “Lão tử tên Dương Thiên Vũ!!!”

“Đám nhãi ranh, nhớ cho kỹ tên của lão tử, đêm nay, g**t ch*t các ngươi, là Thiên cẩu Dương Thiên Vũ!!!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10812: Trên đỉnh núi



Đại Hoàng khí thế ngời ngời, kêu lên ngao ngao.

“Cút đi!”

Lão Thụ Quái rũ rũ một cành cây, hất Đại Hoàng văng xuống đất, mắng: “Làm bộ làm tịch cái gì, nên làm việc thì làm đi!”

Đại Hoàng bị hất xuống đất, đứng thẳng người lên nhìn Lão Thụ Quái, mở miệng ra mắng: “Mẹ kiếp ngươi lại dám ra lệnh cho lão tử à, ngươi bây giờ có tư

cách này không?”

“Ông nội Dương nhà ngươi bây giờ đã là Tiên Đế đỉnh phong rồi đấy, ngươi là cái thá gì hả? Hả?”

Nghe vậy, Lão Thụ Quái nhảy dựng lên mắng trả: “Ngươi đừng có mà lên mặt nữa, buồn nôn!”

Xoet xoẹt xoet...

Lúc này, Thánh Thiên Thiên Nghiệp và Thánh Bắc Phong dẫn theo mười lăm vị Tiên Đế đáp xuống, nhìn thấy một chó một cây, sắc mặt sa sầm đáng sợ.

“Ai phái các ngươi đến đây?” Sắc mặt Thánh Thiên Nghiệp âm u sa sầm quát: “Là Phương tộc hả?”

Đại Hoàng ngao ngao kêu lên: “Thế gian này, người có thể sai phái được ông nội ngươi đây, còn chưa sinh ra đâu!”

Tiếp ngay sau đó, sắc vàng kim trên bề mặt của nó bắt đầu dao động, thanh thế khiếp người.

Thánh Thiên Nghiệp hừ mũi nói: “Muốn chết!” Xoet...

Tiếp sau đó, vị Tiên Đế đại viên mãn này, không nói hai lời mà xông thẳng lên tấn công.

Đại Hoàng cũng chẳng hề sợ hãi, dứt khoát đánh về phía Thánh Thiên Nghiệp.

Tiên Đế đỉnh phong đối đầu với Tiên Đế đại viên mấn, đương nhiên sẽ rơi vào thế yếu hơn, nhưng vừa nghĩ đến việc Tân Ninh đã hứa, lần này g**t ch*t dị tộc ngưng tụ ra được Tịnh Ma Tiên Đan sẽ chia cho nó một nửa, Đại Hoàng liền không còn cảm thấy mệt mỏi vất vả nữa.

Tám nghìn năm rồi! Chẵn tám nghìn năm không được ăn lấy một viên Tịnh Ma Tiên Đan, Đại Hoàng đã muốn hỏi Tần Ninh một câu từ lâu: Ngươi biết cẩu gia ta tám nghìn

năm nay sống như thế nào không?

Đại Hoàng xông lên tấn công, khí tức trong cơ thể cuồn cuồn, sát khí đằng đẳng.

Cùng lúc đó.

Khu vực bên ngoài ba mươi dặm cách chỗ mọi người của núi Thánh Long đóng quân, trên đỉnh một ngọn núi cao.

Từ chỗ này vẫn có thể nhìn thấy bên trong khu vực đóng quân, có những tiếng nổ vang lên âm ầm uỳnh uỳnh, ánh sáng chớp lóa.

Ánh mắt Tần Ninh tập trung nhìn qua, mang theo vài phần lạnh lùng cùng bình tĩnh.

“Đại Hoàng và Lão Thụ Quái làm loạn, khiến đối phương không biết được nội tình của chúng ta ra sao!”

Tân Ninh cười nói: “Phương Thiên Hòa, Phương Thiên Thành, hai người các ngươi, lại thêm mười bốn vị Tiên Đế khác, tổng cộng mười sáu người, bây giờ có thể chuẩn bị rồi”.

Nghe vậy, Phương Thiên Hòa gật đầu.

Tiếp đó, Phương Thiên Hòa nhìn sang Phương Phi Quần đứng bên cạnh, nói: “Phi Quần, ngươi ở lại đây, bảo vệ cho sự an toàn của Tân công tử”.

Nghe vậy, Phương Phi Quần lập tức đáp: “Thiên Hòa thúc, Tân công tử có Khúc trưởng lão bảo vệ, ta...”.

“Bảo ngươi ở lại đây, thì ngươi cứ ở lại đây, đâu ra lắm lời thế?”, Phương Thiên Hòa lập tức nói: “Sự an toàn của Tân công tử quan trọng hơn so với bất kỳ việc gì, hiểu chưa?”

Nghe vậy, Phương Phi Quần chẳng biết phải đáp lại thế nào nữa.

Phương Thiên Hòa lập tức nói: “Phương Thiên Thành, Phương Thiên Dật, chúng ta đi!”

Mười mấy vị Tiên Đế hướng về phía trước xuất phát.

Trên đỉnh núi.

Tần Ninh nhìn về phía nhóm người Cổ Văn Bác, cười nói: “Các ngươi đưa theo người của Huyền Thần Các, cũng tham gia tấn công đi, chúng ta cũng chẳng vẽ vời thêm chiêu trò gì nữa”.

“Vâng”.

Bình minh nơi chân trời đần chiếu rọi vào màn đêm tăm tối.

Tần Ninh nhìn về phương Đông, hít một hơi sâu, khế thở dài nói: “Phương tộc trở nên hùng mạnh là nhờ vào ông cụ Phương Diệp, ông cụ năm đó được liệt vào hàng Tiên Tôn, cực kỳ bất phàm, mấy người con trai là Phương Hưng Học, Phương Ôn Trạch, Phương Bách Diệp, đều là hào kiệt!”

“Nay ta được biết, ông cụ Phương Diệp, cùng những người con của ông là nhóm người Phương Hưng Học đều đã chết trong trận chiến để bảo vệ Thần Môn, đối với dị tộc mà nói, Phương tộc vô cùng căm hận!”

“Cho nên, ngươi vì sao lại đi cùng với dị tộc, vung đao chém giết về phía gia tộc mình chứ?”
 
Phong Thần Châu
Chương 10813: Ngươi nói xem?



Khi lời của Tân Ninh vừa dứt, Phương Phi Quần đứng ở phía sau hắn, ánh mắt thoáng nghiêm lại, nhìn về hai bên trái phải.

Phương Phi Quần không khỏi nói: “Tân công tử, ở đây chỉ có ngươi và ta cùng Khúc trưởng lão ba người, ngươi là... đang nói ta sao?”

“Ngươi nói xem?”

Tần Ninh quay người lại nhìn về phía Phương phi Quần, hờ hững nói: “Phương Phi Quần, ngươi cảm thấy, người của núi Thánh Long và Cửu Âm tộc sẽ không bán đứng ngươi sao?”

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

Trong chớp mắt.

Phương Phi Quần xiết chặt bàn tay.

“Đừng cử động!”

Giọng nói lạnh lùng vang lên.

Khúc Phi Yên lúc này đang yểu điệu nhìn về phía Phương Phi Quần.

Mà bốn phía xung quanh Phương Phi Quần đã xuất hiện ba chiếc Đế binh, tất cả đều đã phong tỏa hết tất cả mọi động tác của hắn ta.

Hơn nữa... Không biết từ lúc nào, phía sau lưng Phương Phi Quần, Cửu Anh đã phóng to ra, cao đến một trượng, chín cái đầu đang vặn vẹo, nhìn chằm chằm vào Phương

Phi Quần.

Phương Phi Quần đứng yên tại chỗ, không dám cử động, sắc mặt sa sầm đến đáng sợ.

“Nguyệt Minh Tây, thân phận địa vị cũng không thấp đúng không?”, Tân Ninh nói thẳng: “Hắn ta đã bán đứng thân phận của ngươi một cách chóng vánh, lại

thêm cả Long Thiên Thụy bị chúng ta bắt được cũng đã chứng thực rồi!”

Nghe vậy, Phương Phi Quần lạnh lùng nói: “Tân Ninh, ngươi thực là kỳ đà cản mũi!”

“Ngày mà ta làm kỳ đà, vẫn còn dài lắm!”

Tân Ninh nhìn về phía Phương Phi Quần, cười nói: “Ngày sau, ở trong Thái Thần tiên vực này, người muốn ta chết, có lẽ còn nhiều nữa, cứ chờ mà xeml”

Phương Phi Quần hừ mũi nói: “Ngươi tưởng là mình có thể thành công đột kích nơi đóng quân của núi Thánh Long à? Núi Thánh Long và Cửu Âm tộc liên kết, đã có chuẩn bị từ trước, ngươi để Lão Thụ Quái và chó Đại Hoàng đi gây rối, căn bản chẳng có ý nghĩa gì, đợi khi Tiên Đế của Cửu Âm tộc đến, thắng bại sẽ rỡ”.

Khúc Phi Yên nghe vậy, điều khiển một chiếc Đế khí tiên kiếm cắm thẳng lên đùi của Phương Phi Quần, phụt một tiếng, máu tươi tuôn ra ào ạt, sắc mặt Phương Phi Quần thoắt cái trắng bệch.

“Ngươi nói nhảm nhiều thế?”

Khúc Phỉ Yên lạnh lùng hừ mũi.

Nàng ta không chịu được người khác quát tháo ra lệnh cho Tần Ninh.

Tân Ninh không khỏi cười nói: “Biết vì sao, ta đã biết ngươi là chó của núi Thánh Long, lại vẫn không động đến ngươi, còn cố ý để cho Phương Hoằng Hóa bọn họ phái đi mười vị Tiên Đế trong đó có ngươi không?”

Phương Phi Quần ngẩn ra.

“Chính là vì để ngươi truyền tin tức đi đó!”, Tân Ninh nói thẳng: “Núi Thánh Long sẽ có Tiên Đế đến đây, Cửu Âm tộc cũng vậy!”

“Nếu đã như thế, ta liền để bọn họ biết được tin tức này, mà núi Thánh Long cho rằng, chúng ta chỉ có mười vị Tiên Đế, ắt sẽ muôn nuốt chửng chúng ta, cho nên... bọn họ ắt sẽ phái càng nhiều Tiên Đế hơn đến”.

“Về việc này, chẳng lẽ ngươi cho rằng, ta sẽ không có chuẩn bị à?”

Phương Phi Quần nhìn Tần Ninh, vẻ mặt đầy khó hiểu nói: “Ngoại trừ Tiên Đế của Phương tộc, ngươi làm gì còn Tiên Đế để giúp đỡ nữa?”

Xích Diệm tiên môn?

Không thể nào!

Phương tộc nếu như tìm Tiên Đế của Xích Diệm tiên môn giúp đỡ, núi Thánh

Long chắc chắn sẽ suy xét đến điểm này mà thông báo trước cho Nam Đẩu Thiên Tông, chặn Xích Diệm tiên môn lại.

Mà bên trong Phương tộc nếu điều động những Tiên Đế từ các chiến trường khác đến, vậy thì chiến trường Trung bộ và chiến trường phía Đông, núi Thánh Long và Cửu Âm tộc chắc chắn sẽ tấn công, gây khó khăn cho việc điều động Tiên Đế, Phương tộc vẫn sẽ thua!

'Tần Ninh không có người trợ giúp!

Nghe vậy, Tân Ninh không khỏi mỉm cười nói: “Ta ngủ một giấc tám nghìn năm, nhưng người bên cạnh của ta, đều đã trưởng thành cả rồi”.

“Lão Thụ Quái, Đại Hoàng, Cửu Anh, ba vị mà ngươi đã nhìn thấy đây, không phải là toàn

Vừa nghe xong câu này, Phương Phi Quần lại càng khó hiểu. “Muốn biết không?” Tân Ninh cười nói: “Ta đưa ngươi đi xem!”

“Đánh gãy tứ chỉ của hắn ta trước đã, miễn cho hắn ta làm lỡ việc của chúng ta”.

Cửu Anh cảng cổ lên nói: “Gia thích đấy, ngươi quản được à?” “Mẹ kiếp!” Phương Phi Quần chưa từng gặp loại thú cảnh nào mặt dày như vậy!

Rất nhanh, Tân Ninh đã cưỡi lên Cửu Anh, cùng với Khúc Phỉ Yên áp giải Phương Phi Quần bay về phía trước.

Lần này, là chiến trường của Tiên Đế, hắn ra tay cũng không có nhiều ý nghĩa gì lắm!

Lúc này. Trong nơi đóng quân của núi Thánh Long, nhóm mười mấy Tiên đế của
 
Phong Thần Châu
Chương 10814: ong Thiên Thụy!



Thánh Thiên Nghiệp, Thánh Bắc Phong đang bị Đại Hoàng và Lão Thụ Quái quấy nhiễu làm cho tức muốn bùng nổ.

Mà bỗng nhiên, nhóm Tiên Đế của Phương tộc, dưới sự dẫn dắt của Phương Thiên Hòa, Phương Thiên Thành lần lượt xông vào chiến trường.

'Thoáng chốc.

Bên trong và ngoài nơi đóng quân, khắp nơi đều là những trận giao tranh kịch liệt.

Thánh Thiên Nghiệp và Thánh Bắc Phong nhìn thấy Phương Thiên Hòa cùng Phương Thiên Thành xuất hiện, không khỏi nổi khùng.

“Súc sinh Phương tộc, quả nhiên là do các ngươi làm loạn!”

Nghe vậy, Phương Thiên Hòa bật cười nói: “Rốt cuộc ai mới là súc sinh, còn chưa biết đâu?”

Chớp mắt.

Thánh Thiên Nghiệp đã tấn công thẳng về phía Phương Thiên hòa, hai vị Tiên Đế viên mãn, lúc này đều không phân cao thấp.

Mà Thánh Bắc Phong và Phương Thiên Thành cũng đã bắt đầu giao đấu.

Hai người đều là nhân vật dẫn đầu, trấn giữ ở chiến trường phía Tây, Tiên Đế đỉnh phong, cũng không phải là lần đầu tiên giao đấu nữa rồi.

Mà mười mấy vị Tiên Đế khác của Phương tộc cũng đã đánh về phía mười mấy vị Tiên Đế của núi Thánh Long.

Có Đại Hoàng và Lão Thụ Quái gây nhiễu loạn, mặc dù số lượng Tiên Đế bên phía núi Thánh Long nhiều hơn một chút, nhưng... trong một lúc các võ giả của Phương tộc cũng vẫn chiếm được ưu thế.

Rất nhanh.

Tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt.

Bên trong núi Thánh Long, một kẻ mạnh Tiên Đế sơ kỳ đã bị Đại Hoàng cắn chết.

Tiếp đó, Lão Thụ Quái cũng g**t ch*t được một kẻ mạnh Tiên Đế sơ kỳ. Cục diện của trận chiến đã bắt đầu trở nên hỗn loạn. Mọi người của núi Thánh Long lập tức bị rơi vào thế yếu hơn.

Tình hình cục diện trước mắt có vẻ không đúng, Thánh Bắc Phong cao giọng hét lên: “Thiên Nghiệp, Tiên Đế của Cửu Âm tộc đâu?”

Thánh Thiên Nghiệp lập tức hét lại: “Sắp đến rồi!”

Ai cũng không ngờ được, Phương tộc lại sẽ chủ động tấn công nhanh như vậy.

Hơn nữa, có Đại Hoàng và Lão Thụ Quái quấy nhiễu, sức uy h**p lại càng lớn hơn.

Tin tức mà núi Thánh Long nhận được là...

Phương tộc do Phương Thiên Hòa dẫn theo mười vị Tiên Đế, lại thêm Phương Thiên Thành có năm Tiên Đế nữa, cũng chỉ có mười sáu người.

Do vậy, núi Thánh Long do Thánh Thiên Nghiệp dẫn theo mười hai vị Tiên Đế, lại thêm Thánh Bắc Phong năm người nữa, là mười tám vị.

Vốn dĩ phải là bọn họ chiếm ưu thế mới đúng. Nhưng Đại Hoàng là Tiên Đế đỉnh phong.

Lão Thụ Quái, Tiên Đế hậu kỳ.

Hai yêu quái Tiên Đế thêm vào này, ra tay độc ác, đã dẫn đầu g**t ch*t hai vị Tiên Đế sơ kỳ của bọn, như vậy cục diện liền trở nên cực kỳ tệ.

Thánh Bắc Phong quát: “Vị kia của Phương tộc, đã lừa gạt chúng taI” “Hắn ta không có lừa gạt các ngươi!”

Một giọng nói vang lên.

Ở phía chân trời, bóng dáng Cửu Anh cao to đến cả trăm trượng xuất hiện. Tần Ninh đứng ở trên đầu Cửu Anh, nhìn ra phía xa.

Thánh Thiên Nghiệp chuyển mắt qua nhìn, vẻ mặt thoáng ngạc nhiên. Thanh niên mặc áo bào trắng này vô cùng lạ mặt, chưa từng gặp qua.

Tần Ninh cười nói: “Tự giới thiệu một chút, ta là Tân Ninh, là huynh trưởng của Mục Huyền Thần, các chủ Huyền Thần Các!”

Thánh Thiên Nghiệp ánh mắt thoáng vẻ lạnh lùng.

Tần Ninh chỉ vào Phương Phi Quần bị buộc trên một cái đầu khác của Cửu Anh, cười nói: “Nội ứng của các ngươi, là hắn ta đúng không?”

“Nói thực, Nguyệt Minh Tây quá yếu đuối, không chịu nổi đòn, đánh một trận là đã khai hết rồi, làm cho ta còn tưởng hắn ta vu oan cho Phương Phi Quần nữa, cho nên lại tra khảo tiếp Long Thiên Thụy, mới chắc chắn, Phương Phi Quần chính là gian tế”.

Long Thiên Thụy!

Thánh Thiên Nghiệp quát: “Lần trước nhóm người đột kích các ngươi, bọn họ đều chết cả rồi à, chẳng trách...”

“Con chó vàng và yêu quái cây kia, là người của Huyền Thần Các ngươi!” Tần Ninh gật đầu.

“Đều nói Huyền Thần Các tám nghìn năm trở lại đây không hề có Tiên Đế trấn giữ, xem ra, lời này là giả!”

Thánh Thiên Nghiệp hừ mũi nói: “Mục Huyền Thần... che giấu đúng là kỹ!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10815: Bản lĩnh này



Cuộc chém giết khủng khiếp giờ phút này đã hoàn toàn bùng nổ.

Trên trời dưới đất, cộng lại phải có đến hơn năm mươi vị Tiên Đế, có thể tưởng tượng được, cuộc chiến tranh này khủng khiếp đến cỡ nào!

Tiếng nổ vang lên liên tiếp, khí tức khiến người người kinh sợ, cuồn cuộn càn quét khắp bốn phía.

Phương Thiên Hòa nhìn thấy Tân Ninh gọi ra sáu con cổ trùng khổng lồ, hơn nữa còn là những con cổ thú cấp bậc Tiên Đế thì cũng ngẩn ra.

Ông ta không ngờ được, Tân Ninh lại có được bản lĩnh cỡ này! Sáu con cổ trùng cấp bậc Tiên Đết

Hơn nữa còn là cổ trùng của dị tộc!

Bản lĩnh này, thật là thần kỳ quát

Phương Thiên Hòa bỗng hét lên: “Các chàng trai của Phương tộc ta, hãy sốc dậy tinh thần”.

“Nhiều năm như vậy, chiến tranh giữa chúng ta và núi Thánh Long chưa từng ngừng, lần này, phải đánh cho bọn chúng bò rạp ra đất, đánh cho bọn chúng biết sợi”

“Giết!”

“Giết!”

Giữa đất trời, âm thanh chém giết hò hét càng vang to.

Tân Ninh lúc này cũng đã gia nhập vào chiến trường.

Những tiếng hét giết chóc khủng khiếp, vang vọng khắp đất trời.

Tiên Hoàng mệnh đài sơ kỳ.

Tần Ninh nay đánh tay đôi với Tiên Thánh thì đương nhiên là không đánh lại được đối phương.

Nhưng cả chiến trường rộng lớn như vậy, lại có bao nhiêu Tiên Thánh Tiên Đế chứ?

Đại đa số vẫn chỉ là những tiên nhân cấp bậc Tiên Hoàng, Tiên Vương, Tiên Quân.

'Tam Hoàng tiên kiếm và Viêm Lân Kim Giáp tỏa sáng lấp lánh, làm Tần Ninh nổi bật lên như một vị chiến thần.

Bốn phía đất trời, âm thanh chém giết không dứt.

Tân Ninh khắp người từ trên xuống dưới, khí tức ngưng tụ vào cơ thể, giết thẳng vào trong đại quân của Cửu Âm tộc.

Trời, bắt đầu sáng.

Nhưng mấy chục vị Tiên Đế chiến đấu phạm vi ảnh hưởng rộng đến cả mấy trăm dặm, khiến đất trời tăm tối, khiến cả người bị đè ép đến không thở nổi.

Bên phía Phương tộc, Mười lăm vị Tiên Đế lúc này thừa thắng xông lên, thoáng thấy đã sắp đàn áp được Tiên Đế của núi Thánh Long.

Mà Khúc Phỉ Yên, Đại Hoàng, Lão Thụ Quái, Cửu Anh cùng với sáu cổ trùng khổng lồ có sức mạnh Tiên Đế cũng đang giao đấu với mười đại Tiên Đế của

Cửu Âm tộc.

Chém giết.

Rất nhanh lại nổi lên.

Dù gì, bên phía Cửu Âm tộc, mười đại Tiên Đế, lấy Âm Vân làm đầu, nhưng Âm Vân cũng chỉ là Tiên Đế hậu kỳ mà thôi.

Dù gì, trong tin tức mà núi Thánh Long nhận được, là không có Đại Hoàng và Lão Thụ Quái, cùng với sáu cổ trùng Tiên Đế khổng lồ.

Hơn nữa...

Đại Hoàng và Lão Thụ Quái là nhằm vào Tịnh Ma Tiên Đan được luyện ra bởi cấp bậc Tiên Đế, phải nói là thèm đến đỏ mắt, nên ra tay dứt khoát, ngoan độc.

Nhất là Đại Hoàng. Cảnh giới Tiên Đế đỉnh phong, có thể nói là đánh áp đảo Âm Vân.

Lão Thụ Quái càng không khách sáo, chọn lấy một Tiên Đế sơ kỳ của Cửu Âm tộc, thi triển hết các bản lãnh và kỹ xảo toàn thân.

Uỳnh!!! Một vị Tiên Đế sơ kỳ đang chiến đấu với nó đã bị nó xé tan xác.

Trên bầu tr:

iếng sấm nổ ầm ầm không dứt. Khí tức khiến người khác run sợ truyền ra. Trời giáng dị tượng.

Chư vị Tiên Đế, Tiên Thánh, Tiên Hoàng, Tiên Vương, Tiên Quân ở bên dưới đều hiểu rất rõ, hôm nay, lại có một vị Tiên Đế hy sinh rồi.
 
Phong Thần Châu
Chương 10816: Nghe vậy



Mà tiếp đó. Thân hình to đến mấy trăm trượng của Cửu Anh cúi đầu nhìn xuống. “Đám nhãi ranh, không được làm tổn thương gia của ta!”

Cửu Anh rống lên một tiếng, thân hình khổng lồ từ trên trời đáp xuống, tấn công về phía đám Tiên Thánh Tiên Hoàng...

Nếu Tiên Đế ngang nhau, thì chiến trường bên dưới sẽ không xảy ra bất kỳ vấn đề gì.

Nhưng nếu như thế cân bằng giữa nhóm Tiên Đế bị phá vỡ, vậy... chiến trường bên dưới ắt sẽ nảy sinh cục diện một bên áp đảo.

Càng huống hồ, người ra tay lại là Cửu Anh, một hung thú cấp bậc Tiên Đế hậu kỳ, với sức chiến đấu của Cửu Anh mà nói, có đánh với Tiên Đế đỉnh phong thì cũng không thành vấn đề.

Nhìn thấy Cửu Anh không hề kiêng dè gì giết chóc ở bên cạnh mình, Tân Ninh quát: “Cút xa ra, coi kỹ đám Tiên Thánh, Tiên Hoàng để lại cho ta”.

Tân Ninh ngủ một giấc tám nghìn năm, bây giờ đương nhiên là muốn rèn luyện cơ thể một chút, cần phải làm quen với cảm giác khống chế sức mạnh.

Cảnh giới mệnh đài sơ kỳ, chiến đấu với cảnh giới Tiên Hoàng hậu kỳ, đương nhiên sẽ không có vấn đề gì.

Mà đấu với cấp bậc Tiên Thánh thì sẽ tương đối phiền phức.

Tần Ninh cũng chẳng khách sáo, vận chuyển kiếm thuật Thiên Canh Viêm Hoàng, phối hợp với Bát Hoang Ly Thiên Viêm, xuất chiêu quyết đoán.

Bốn bề chém giết không ngừng.

Tiếng kêu thảm thiết, tiếng chửi rủa, tiếng khóc gào vang vọng khắp cả vùng sơn mạch.

Mà chiến trường hung hãn này, đương nhiên sẽ thu hút những nhân vật đến từ các địa vực khác đến đây.

Phải biết là, trận chiến giữa năm mươi Tiên Đế, cho dù chỉ là ở phía Đông Bắc của Thái Thần tiên vực, nhưng mà những Tiên Đế của các khu vực khác sẽ không thể không cảm nhận được.

Trong núi Thánh Long. Sắc mặt Thánh Thiên Khuyết tái xanh, lập tức quát: “Ngay lập tức, ngay bây

giờ, điều động Tiên Đế, Tiên Thánh, Tiên Hoàng, Tiên Vương, Tiên Quân của núi Thánh Long, xuất phát!”

Thánh Thiên Khuyết sau khi nhận được tin tức, ngay lập tức đã mất sạch cả lý trí.

Phương tộc, dám giở trò lừa ông ta. Nếu đã như vậy, thì bằng bất kỳ giá nào cũng phải đánh một trận ra trò!

Mà hai bóng người đứng ở bên trong đại điện, lúc này lập tức nhíu chặt lông mày lại.

Hai người này, chính là hai vị Tiên Đế viên mãn còn lại của núi Thánh Long.

Long Cương Phong!

Long Chính Vũ!

Long Cương Phong cùng Long Chính Vũ đều là cảnh giới Tiên Đế viên mãn, giống với Thánh Thiên Nghiệp, là ba nhân vật nòng cốt nhất bên dưới Thánh Thiên Khuyết, cũng nắm quyền quản lý những sự vụ quan trọng nhất trong

những chuyện quan trọng lớn hoặc nhỏ của bên trong và bên ngoài núi Thánh Long.

Long Cương Phong thân hình cao to, giọng nói trầm vang: “Sơn chủ, không thể được, nếu như vậy, thì chúng ta coi như hoàn toàn chiến đấu một mất một còn với Phương tộc rồi...”.

“Quyết chiến thì đã sao?”

Thánh Thiên Khuyết nói thẳng: “Núi Thánh Long chúng ta còn có năm mươi vị Tiên Đế, tất cả đều triệu tập về, lại thêm bốn mươi vị Tiên Đế của Cửu Âm tộc, có thế nào cũng sẽ mạnh hơn Phương tộc!”

Long Cương Phong nghe vậy, hai đầu mày nhíu lại.

Tiên Đế Phương tộc, chẳng quá được trăm người, lúc này chiến trường phía Tây đã có mười mấy vị rồi, nhiều nhất cũng chỉ còn có tám mươi vị.

Tất cả đều kéo về, núi Thánh Long sẽ không phải sợ Phương tộc!

Quyết đấu một trận sống còn, nếu phải chết, thì cũng phải là Phương tộc.

Long Chính Vũ lúc này mới cất tiếng nói: “Nếu chúng ta thực sự muốn quyết chiến, cũng không phải là không được, chỉ là... không biết bên phía Cửu Âm tộc, có khi nào sẽ... cùng đánh đến cùng với chúng ta không!”

Nghe vậy, Thánh Thiên Khuyết nhíu mày.

Long Cương Phong cũng nói: “Đúng vậy, ngộ nhỡ Cửu Âm tộc không định...”

“Nghĩ kỹ rồi!”

Âm Vũ Quân hờ hững đáp: “Giằng co cả nghìn năm nay, hai bên đều chẳng ngứa chẳng đau, chẳng có bất kỳ ý nghĩa gì!”

“Lần này nếu đã muốn đánh, vậy thì đánh một trận ra trò, đánh bại Phương tộc, mở rộng địa bàn cho núi Thánh Long, Cửu Âm tộc chúng ta mới có thời gian để nghỉ ngơi và phát triển”.

Nghe vậy, trong mắt của Thánh Thiên Khuyết như bùng lên ánh sáng.
 
Phong Thần Châu
Chương 10817: Nghe vậy



“Hay!

Thánh Thiên Quyết lập tức đứng dậy, nói: “Long Cương Phong, Long Chính Vũ, lập tức điều động tất cả nhân vật cấp Tiên Đế của núi Thánh Long chúng ta, dẫn đường, xuất phát, đồng thời thông báo cho Tiên Đế ở bên khu vực chiến

trường Trung Bộ và chiến trường phía Đông tấn công địa vực của Phương tộc!”

“Phương tộc không phải muốn đánh à? Dám gài bẫy chúng ta, thế thì đánh! Đánh cho bọn chúng biết sợ! Đánh chết hết bọn chúng!”

Thấy Long Thiên Quyết đã gần như mất hết lý trí, Long Cương Phong, Long Chính Vũ cũng biết, có làm gì thì cũng sẽ không can ngăn được ông ta nữa.

Hai người rời khỏi đại điện, lập tức đi triệu tập nhân mã. Mà lúc này.

Thánh Thiên Quyết nhìn về phía Âm Vũ Quân, giọng nói sắc lạnh: “Lần này, ngươi thực sự muốn đi cùng chúng ta, liều mạng với Phương tộc chứ?”

“Ừm....

Âm Vũ Quân từ tốn nói: “Không chỉ là chúng ta, có lẽ bên phía Nguyệt Ma tộc. hoặc là Tinh Ma tộc cũng sẽ tìm thời cơ thích hợp để ra tay”.

Nghe vậy, hai mắt của Thánh Thiên Quyết như phát sáng.

“Được được được, hay lắm!”

Thánh Thiên Quyết hừ mũi nói: “Chúng ta cũng nên dứt khoát một lần cho sớm với Phương tộc, kéo dài nhiều năm như vậy, cũng đã đến lúc để khiến cho bọn chúng biết, Thái Thần tiên vực bây giờ, không giống như khi bọn chúng thân thiết với Thần Môn nữa rồi!"

“Ừm!”

Lập tức, trong núi Thánh Long, tất cả những kẻ mạnh đều được gọi hết ra.

Lần này, núi Thánh Long không thể không quan tâm nữa.

Dù gì, lần này là hai đại Tiên Đế Thánh Thiên Nghiệp và Thánh Bắc Phong dẫn đầu đưa theo năm mươi vị Tiên Đế khác ra trận.

Nếu như chết ở đó, đừng nói là chết sạch, mà chỉ cần chết một nửa thôi, cũng chắc chắn sẽ là một tổn thất cực kỳ lớn đối với núi Thánh Long.

Sơn mạch Nhâm Long.

Cuộc chiến giữa các Tiên Đế, đã làm thay đổi cả phạm vi vùng trời mấy chục nghìn dặm.

Mà Cửu Âm tộc bao gồm cả Âm Vân cùng mười vị Tiên Đế, lúc này, đã bị tốn thất mất bốn người.

Đại Hoàng và Lão Thụ Quái phải nói là đã giết chóc đến đỏ con mắt.

Mỗi người g**t ch*t hết hai Tiên Đế của Cửu Âm tộc, việc này đối với bọn họ mà nói, cũng chính là đã lấy được hai viên Tịnh Ma Tiên Đan cấp bậc Tiên Đế.

Uỳnh ầm ầm...

Cửu Anh gia nhập vào chiến trường của cấp bậc Tiên Thánh, đồ sát hết người này đến người khác.

Một vị Tiên Đế có thể sánh ngang với ngàn quân vạn mã! Tiếng gió rít gào.

Trên đỉnh một ngọn núi cao.

Thân hình của Cửu Anh to đến mấy trăm trượng, hừng hực ý chí chiến đấu, chín cái đầu đảo quanh khắp nơi, toàn thân bao trùm luồng khí hung sát.

Trong chiến trường.

Tần Ninh cầm kiếm, đối diện với các Tiên Hoàng của dị tộc, cũng ra tay không hề lưu tình.

Đã đánh giết đến bước này. Bên phía Phương tộc gần như đã dành được ưu thế. Nói đến cùng, vẫn là sự khác biệt giữa cấp bậc Tiên Đế.

Có thêm một Cửu Anh, Đại Hoàng, Lão Thụ Quái với thực lực cấp Tiên Đế, điều này đã khiến cho núi Thánh Long và Cửu Âm tộc phải gánh chịu thua thiệt.

Nhưng mức độ thua thiệt này lại chẳng thể duy trì mãi.

Rất nhanh.

Cửu Anh nhìn về phía xa, lập tức nói:

ia, có người đến

Phía chân trời.

Có tiếng nổ rền vang.

Trong hư không hình như bị vô số bàn tay vô hình xé nát, dòng sông mây trên bầu trời như một tờ giấy trắng sạch sẽ bị xé làm đôi, vết xé tạo thành một

hình răng cưa thật dài.
 
Phong Thần Châu
Chương 10818: Chuyện này khác!



Tiếp theo đó, trong bóng cờ xí rợp trời, từng bóng người từ trên trời đáp xuống.

Trên mỗi lá cờ thêu hình Thần Long sống động như thật. Núi thánh Long! Chi viện đến rồi.

Tần Ninh đáp xuống trên một cái đầu của Cửu Anh, ngẩng đầu nhìn về phía không trung.

Từng bóng người đáp xuống, sát khí đằng đằng. “Phương tộc, giỏi, giỏi lắm!” Một giọng nói ầm ầm như tiếng sấm vang vọng khắp cả bầu trời.

Hai mắt Thánh Thiên Quyết sáng rực, nhìn chằm chằm vào những bóng người đứng ở bốn phía xung quanh.

Phương tộc Phương Thiên Hòa, lúc này sau khi đối đầu với Thánh Thiên Nghiệp của núi Thánh Long, cả hai đã dừng lại và tách ra.

“Thánh Thiên Quyết!”

Phương Thiên Hòa bật cười nói: “Ngươi cuối cùng cũng không nhịn được nữa!"

Thánh Thiên Quyết lại càng lạnh lùng nói: “Ta tại sao phải nhịn? Nếu như Phương tộc các ngươi đã tự tìm đường chết, thì ta sẽ hoàn thành tâm nguyện cho các ngươi là xong”.

“Phương tộc những năm trở lại đây, không phải vẫn cho rằng Thần Môn là gia chủ của Thái Thần tiên vực này đấy chứ?”

“Thần Môn đã bị tiêu diệt từ lâu rồi, Phương tộc các ngươi đã chẳng có người chống lưng nữa rồi!”

Phương Thiên Hòa bật cười n¡ ho nên, trong núi Thánh Long của ngươi có đám ô hợp dị tộc chống lưng nên bây giờ các ngươi cũng trở thành ô hợp rồi?”

Vẻ mặt Thánh Thiên Quyết thoáng lạnh đi.

“Nói trúng chỗ đau rồi à?”, Phương Thiên Hòa bật cười khinh thường.

Thánh Thiên Quyết hừ mũi nói: “Núi Thánh Long ta và Cửu Âm tộc những năm gần đây luôn duy trì mối quan hệ rất hòa hợp, Phương Thiên Hòa, mặc kệ ngươi nói gì, nếu hôm nay, Phương tộc ngươi đã chủ động gây sự, vậy ta thấy... ngày tàn của Phương tộc, chính là ngày hôm nay rồi”.

Vừa dứt lời, bàn tay Thánh Thiên Quyết phất một cái.

Chớp mắt.

Hơn ba mươi vị Tiên Đế liền xuất hiện trên bầu trời khắp bốn phía, khí thế hung hãn như thể từng vị tôn thần đứng giữa đất trời, khiến người khác phải ngẩng đầu ngước nhìn.

Thánh Thiên Quyết cười lạnh lùng nói: “Những vị Tiên Đế khác của núi Thánh Long ta cũng đã dốc toàn lực tấn công các chiến trường Trung bộ và chiến

trường phía Đông”.

“Nếu lần này, mọi người đã dốc toàn lực, vậy thì dứt khoát coi như đánh một trận cuối cùng đi!”

“Coi như đánh một trận cuối cùng, núi Thánh Long các ngươi xứng không?” Một tiếng cười vang kên.

Đường chân trời phía Nam, có vô số bóng người liên tục xuất hiện.

Quân chỉ viện của Phương tộc cũng đến rồi.

Tộc trưởng Phương Hoằng Hóa cùng với Phương Thư Lương, dẫn theo nhóm nhân vật Tiên Đế trong tộc lần lượt xuất hiện.

Nhìn thấy Phương Hoằng Hóa, sát khí trong mắt Thánh Thiên Quyết càng khó mà che giấu được.

Nhiều năm như vậy rồi. Phương tộc cứ phải đấu tranh với núi Thánh Long.

Hơn nữa mục đích cũng rất rõ ràng, chính là tiêu diệt núi Thánh Long cùng Cửu Âm tộc.

Nhưng tất cả mọi người của núi Thánh Long đều hiểu. Nếu như không có Cửu Âm tộc, thì sẽ không có núi Thánh Long của hiện tại. Năm đó Tiên Đế của núi Thánh Long tổng cộng chỉ có khoảng mười người.

Nhưng bây giờ, chỉ trong thời gian bốn năm vạn năm kể từ khi Thần Môn bị tiêu diệt, Tiên Đế của núi Thánh Long đã có đến hơn bảy mươi vị.

Cửu Âm tộc là bên ủng hộ nhiều nhất. Hơn nữa...

Nhìn bề ngoài của Cửu Âm tộc và Nhân tộc trông không có khác biệt quá lớn, nhiều năm như vậy, trong núi Thánh Long đã có không ít đệ tử thông hôn cùng với người của Cửu Âm tộc.

Đôi bên có thể nói là trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, đã không thể phân tách rõ ràng được nữa rồi.

Phương Hoằng Hóa nói bằng giọng lạnh lùng: “Núi Thánh Long các ngươi đã đi quá giới hạn rồi, không thể giữ lại dị tộc, rồi sẽ có ngày dị tộc trở thành cơn ác mộng của tiên giới chúng ta!”

“Nực cười!”

“Nếu đã như vậy, vậy thì chẳng còn gì đáng để nói nữa cải”

Phương Hoằng Hóa siết chặt nắm tay, khí tức bên trong cơ thể dâng trào, cười nói: “Thánh Thiên Quyết, để ta xem xem, ngươi dựa vào Cửu Âm tộc mới thành tựu được Tiên Đế đại viên mãn, bây giờ rốt cuộc có được bản lĩnh gì!"

“Sợ ngươi chắc?”

Thánh Thiên Quyết vẻ mặt lạnh lùng, sải chân bước ra.
 
Phong Thần Châu
Chương 10819: Cửu Âm tộc!



Thình lình.

Hai kẻ mạnh Tiên Đế đại viên mãn lao thẳng vào nhau trên bầu trời. Không bao lâu sau, trên bầu trời đã có vô số làn sóng âm lan ra. Tân Ninh đứng trên đầu Cửu Anh, mắt nhìn về phía bầu trời.

Hắn nay đã là cảnh giới Tiên Hoàng, nhưng cuộc chiến giữa Tiên Đế với nhau thì hắn không có tư cách để tham dự vào.

Chín cái đầu của Cửu Anh xoay lung tung, một cái nhìn chằm chằm lên bầu trời, không khỏi nói: “Mẹ ơi, gia, hai Tiên Đế đại viên mãn này, ta thấy chắc phải ngang ngửa với Thượng Vân Nhiên, Ngọc Thiên Ngưng và Thanh Thiên Tung bọn họ ấy!”

Nghe vậy, Tần Ninh cười nói: “Thái Thần tiên vực, dù Thần Môn bị tiêu diệt nhưng xét về tổng thể thì nền tảng cùng thực lực vẫn mạnh hơn nhiều so với Tam Thanh tiên vực”.

Phương Hoằng Hóa và Thánh Thiên Quyết giao chiến.

Phương Thư Lương lúc này cũng đã ra hiệu lệnh cho Tiên Đế của Phương tộc xông lên tấn công.

Lần này giữa bầu trời, đã không phải chỉ là mấy chục vị Tiên Đế chém giết nữa, mà là chiến trường của hàng trăm vị Tiên Đế.

Số lượng Tiên Đế Phương tộc nhiều hơn so với núi Thánh Long, nhưng núi Thánh Long có Cửu Âm tộc giúp đỡ.

Nếu thực sự dốc hết sức chém giết.

Tiên Đế của Phương tộc vẫn ít hơn mười mấy vị.

Lúc này.

Đại Hoàng và Lão Thụ Quái đã gần như phát điên.

Cửu Âm tộc!

Nhiều võ giả Cửu Âm tộc quá, Tiên Đế, Tiên Thánh, Tiên Hoàng... nhiều quá. Đó là dị tộc à?

Không, đó là Tịnh Ma Tiên Đan!

Đại Hoàng kêu ngao ngao đi đến bên cạnh Lão Thụ Quái, nói: “Lão Thụ Quái, ngươi phối hợp với ta!”

“Dây leo của ngươi có lực khống chế rất mạnh, còn ta thì có sức tấn công, chúng ta phối hợp với nhau, giết được hai Tiên Đế thì ngươi một người, ta một người, thế nào?”

Lão Thụ Quái nghe vậy cười he he nói: “Không vấn đề gì!”

Một cây một chó mặc kệ trận quyết chiến của Phương tộc và núi Thánh Long.

Hai người này chỉ biết, đã nhiều năm như vậy, Tịnh Ma Tiên Đan mà bọn họ chờ mong giờ đây đang vẫy tay mời gọi bọn họ.

Uỳnh uỳnh uỳnh... Tiếng nổ trầm đục vang vọng khắp không gian.

Trên bầu trời có từng cuộn từng cuộn khói bốc lên.

Nhưng rất nhanh.

Một luồng khí tức đầy chết chóc dần dần lan ra, điểm đến lại chính là vị trí của Tần Ninh.

Cửu Anh phát giác có điều gì đó khác thường, lập tức chín cái đầu liền quay sang nhìn về một hướng, luồng khí hung sát đang bốc lên bừng bừng.

“Yêu nghiệt phương nào?”, Cửu Anh kêu ngao ngao.

RầmI!!I

Nhưng một giây sau.

Một tiếng nổ trầm vang.

Cơ thể cao mấy trăm trượng của Cửu Anh tựa như một ngọn núi sừng sững bị nhổ lên cả gốc rồi bị hất văng ra xa, từ trên xuống dưới khắp người lấm tấm vệt máu, cơ thể va chạm mạnh vào mấy chục đỉnh núi vang lên những tiếng âm ầm khủng khiếp, sau đó lộn nhào lăn mấy vòng trên mặt đất, miệng không ngừng nôn ra từng ngụm máu tươi.

Thảm quát

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều cảm thấy bàng hoàng.

Tiếp đó, luồng sát khí kia lại tiếp tục nhắm vào Tần Ninh.

Tần Ninh thân là Tiên Hoàng, đương nhiên có thể cảm nhận được rõ ràng sát khí hung tàn kia đang nhắm vào mình.

Tần Ninh nhìn về phía người phụ nữ đang đánh đến, cười nói: “Ngươi chính là tộc trưởng hiện tại của Cửu Âm tộc, tên là Âm Vũ Quân phải không?”

“Muốn giết ta, không có đơn giản như vậy đâu!”

Tân Ninh vừa dứt lời.

Bỗng nhiên.
 
Back
Top Bottom