Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 10800: Huynh ấy cũng không dễ dàng!



Tân Ninh lạnh lùng nói: “Hai huynh muội bọn họ chắc chắn chưa chết, chưa chết, bọn họ sao có thể không liên lạc với các ngươi!”

Phương Hoằng Hóa cười khổ nói: “Vô Ngân thúc, bọn họ thực sự chưa từng liên lạc với chúng ta, nếu không... chúng ta hà tất không nói?”

Nghe vậy, Tân Ninh bỗng cảm thấy không biết phải nói cái gì mới được.

'Tần Ninh lúc đầu chỉ cảm thấy, Thần Môn bị diệt, nhưng mấy vị Thiên tuế chắc chắn đều chưa chết.

Nhưng sau này, sau mỗi lần trải nghiệm, hiểu ra, khiến Tân Ninh cảm thấy, Cố Vân Kiếm... không có ngốc như vậy!

Cho dù Thần Môn bị diệt, hẳn cũng phải có những sắp xếp khác. Cụ thể là gì, Tân Ninh không rõ.

Người đệ tử đó của mình, từ trước đến nay... nếu mình có trăm cái tâm cơ, thì hắn ta cũng phải có đến nghìn cái.

Nhưng bây giờ, nhìn thấy ba người Phương Hoằng Hóa không hề giống như đang lừa mình.

Trong từ đường. Mấy người đồng loạt yên tĩnh lại.

Tân Ninh từ từ ngồi xuống trên bồ đoàn, trong mắt mang theo vài phần bất lực và tưởng nhớ.

Ba người Phương Hoằng Hóa, Phương Thiên Hòa, Phương Thư Lương cũng không biết phải nói gì.

Qua một rồi, Tần Ninh bỗng nhiên đứng lên nói: “Lần này trên đường đi chúng ta gặp phải đột kích, trong Phương tộc của các ngươi có nội ứng, cấu kết với núi Thánh Long và Nam Đẩu Thiên Tông, cho nên bọn họ mới có thể mai phục một cách chuẩn xác như vậy!”

Nghe vậy, ba người Phương Hoằng Hóa giật mình bàng hoàng, không biết nên nói gì.

Theo lý mà nói, Phương tộc chính là thế lực thuộc tính chất gia tộc, chính là cái được gọi là cùng vinh cùng nhục.

Khả năng phản bội của tộc nhân rất thấp.

Nhưng bây giờ, lại là nội bộ có vấn đề.

Tần Ninh tiếp tục nói: “Người có vấn đề, thân phận chắc chắn không thấp, chỉ là ta cảm giác, có lẽ không phải chỉ có một mình hắn ta, cho nên, ta nghĩ ra một cách, câu gã đó ra, rồi sau đó, thuận đường đặt một cái bẫy, các ngươi phối

hợp với ta chút đi!”

Phương Hoằng hóa gật đầu nói: “Vô Ngân thúc, người nói làm gì thì làm vậy đ*t"

“Đừng có gọi ta là thúc, ta bây giờ tên là Tân Ninh”.

“Vâng, Tần Ninh!”

Trong từ đường, Tần Ninh, Mục Huyền Thần, Khúc Phỉ Yên cùng với Phương Hoằng Hóa, Phương Thư Lương, Phương Thiên Hòa tổng cộng sáu người, thì thào bàn bạc”.

Nửa đêm. Ba người Phương Hoằng Hóa rời đi. Bên trong từ đường.

Tần Ninh ngồi trên đất, nhìn từng chiếc bài vị liệt tổ liệt tông của Phương tộc, trong một lúc, lòng thầm thổn thức”.

“Phương Hưng Học, Phương Ôn Trạch, Phương Bách Diệp, các ngươi chết cũng nhanh quá đấy...”, Tân Ninh thở dài, chầm chậm nói: “Cũng không đợi ta trở về, Cố Vân Kiếm thằng nhãi kia, không biết rốt cuộc đang làm cái gì, nếu như có kế hoạch gì, hắn mà muốn làm, ta cũng mặc kệ, nhưng lại chẳng thể bảo vệ cho các ngươi...".

“Đợi ta tìm được thằng nhãi đó, nhất định sẽ tóm nó đến dập đầu nhận lỗi với các ngươi, không bảo vệ được Thần Môn, lại còn không bảo vệ được các ngươi, thằng nhãi đó cũng dám gọi các ngươi một tiếng thúc...”.

Âm thanh lầm bầm đứt quãng vang lên liên tục.

Mục Huyền Thần và Khúc Phỉ Yên đứng ở bên ngoài sảnh, nhìn bầu trời đêm, thoáng nhìn nhau mà không biết phải nói gì.

“Cha của đệ còn ở nhà, thì ông là mạnh nhất, ai dám không phục cho một bạt tai bay luôn, ai dám ở đó lèm bèm nữa, cha của đệ không ở nhà, liền có người dám gân cổ lảm nhảm vài câu, thống nhất tứ phương, nhìn thì có vẻ đơn giản nhưng lại rất phức tạp!”

“Chín huynh đệ tỉ muội của nhà đệ, ngày thường đùa giỡn thì chỉ là đùa giỡn, nhưng vị trí minh chủ thực sự nếu không phải đại ca đệ đứng lên gánh vác thì cũng chẳng có ai phục”.

Mục Huyền Thần nhìn về phía Khúc Phỉ Yên, cười nói: “Chị dâu, sau này tỉ cùng về Cửu Thiên Vân Minh với đại ca đệ là biết, ở đó... là thế giới của Thần, cũng càng thêm... bất định hơn”.

Khúc Phỉ Yên lại chỉ cười tươi nói: “Ta trái lại chẳng sợ những chuyện này, nhiều năm như vậy, bên trong tiên giới cũng chịu không ít khổ, ta không sợ phải chịu khổ, nhưng mà... Huyền Thần đệ, đệ tiết lộ cho ta chút, vị đại tẩu kia... có dễ ở chung không?”
 
Phong Thần Châu
Chương 10801: Đại tẩu?



Đại tẩu?

Tạ Y Tuyền.

Mục Huyền Thần nhìn Khúc Phỉ Yên, gãi gãi đầu, cười he he nói: “Vị đại tẩu kia, bề ngoài không có gì để chê, cha người ta là Tổ Long Đế anh hùng cái thế, là huynh đệ ruột khác cha khác mẹ của cha ta!”

Huynh đệ ruột khác cha khác mẹ?!

Câu này nghe thế nào cũng thấy là lạ vậy!

“Tính cách của tỷ ấy rất tốt, đối xử với mấy huynh đệ tỷ muội chúng ta cũng rất tốt, chẳng qua tính tình hơi lạnh lùng, từ nhỏ đến lớn, không sống cùng cha mẹ của tỷ ấy nhiều, dù gì mẹ hai của đệ cũng rất thích tỷ ấy, thường giữ tỷ ấy lại bên cạnh để nuôi dạy!”

Mẹ hai của Mục Huyền Thần, chính là mẹ ruột của Tân Ninh, Tân Mộng Dao.

Theo những gì Khúc Phi Yên biết, Tân Mộng Dao xuất thân từ thần tộc Phượng Hoàng.

'Thương Mang Vân Giới, chính là giới địa đỉnh cấp nhất của Thương Mang Đại Thế Giới.

Mà đối với ba tầng lớp Đại giới của Cửu Thiên thế giới, cùng với đại lục Vạn Thiên rộng lớn, thì Thương Mang Vân Giới chính là Thần giới.

Tất cả mọi thứ bên trong Thần giới, bất cứ tiên nhân nào cũng đều vô cùng hiếu kỳ. Dù gì...

Đối với những thứ chưa biết, lại thần bí, từ xưa đến nay tất cả mọi sinh linh đều ôm lòng tò mò muốn tìm hiểu rõ ràng.

Mục Huyền Thần lại nói: “Đệ và Huyền Phong luôn đi ngược lại với chuẩn mực và đạo lý, nói chung là vứt bỏ mọi phép tắc, vị đại tẩu kia gặp được hai bọn đệ cũng chẳng thân cận lắm, trái lại là mối quan hệ với tỷ tỷ muội muội của đệ lại rất tốt”.

Mục Huyền Thần cười he he nói: “Kỳ thực, chị dâu tỷ cũng đừng sợi” “Ta không sợ!”, Khúc Phỉ Yên phản bác lại có phần yếu đuối.

“Được được được! Không sợ không sợi”, Mục Huyền Thần tiếp tục nói: “Mẹ hai của đệ, đã nhận định Tạ Y Tuyền chính là con dâu của bà, nhưng mọi người dù sao cũng là do đại ca đệ tự tìm về, mẹ hai của đệ có thể làm được gì? Cho dù có phạt, thì cũng là phạt đại ca của đệ để cho chị dâu chính quy kia trông thấy, trút được giận, cuối cùng mọi người vẫn được nạp vào trong nhài”

“Truyền thống của lão Mục gia chúng ta, ông nội đệ cùng với bà nội đệ tương thân tương ái, từ đầu đến cuối chỉ có một người, cha đệ thì không được, tỷ nhìn cả một nhà đệ, có đến chín vị phu nhân, chín người con.

“Đến đại ca đệ, thì phu nhân nhiều, con cái nhiều thì cũng là chuyện bình thường.

Mục Huyền Thần cực kỳ thấu hiểu nói: “Mọi người muốn được vào nhà, không thiếu phương pháp, đến lúc đó đệ bảo tỷ, chỉ cần giữ mối quan hệ tốt với tiểu muội là được!”

“Tiểu muội của đệ?”

“Mục gia lão thất Mục Tử Huyên, muội ấy là một vị Trận sư, nhận được chân truyền từ bà nội đệ, là người mà bà nội đệ yêu thương nhất, cha đệ có chín người con trai con gái, muội ấy coi như là người duy nhất được bà nội đích thân nuôi dạy đến lớn!”

“Đừng thấy mẹ hai của đệ ở Cửu Thiên Vân Minh hô mưa gọi gió, ông nội bà nội của đệ nếu như xuất thế, cho dù mẹ hai có là Phượng Hoàng thì cũng phải cụp cánh ngồi yên!”

“Bà nội đệ mà quyết định, thì mẹ hai của đệ cũng chẳng dám nói gì!” Khúc Phỉ Yên vô cùng có hứng thú với những chuyện thế này, không khỏi hỏi:

“Mẹ hai của đệ có lợi hại hơn nữa, dám cãi lời bà nội đệ thì cũng không dám cãi lời ông nội, ông nội đệ chính là lão ngân tệ đồ cổ đầu tiên của Thương Mang Thiên Địa!”

“Cái gì?”

“Khụ khu... là vị Thần Đế tuyệt thế vô song đầu tiên...", Mục Huyền Thần vội vàng sửa lại.

Mục Huyền Thần nghiêm túc nói: “Tạo mối quan hệ tốt với tiểu thất nhà đệ, tiểu thất kia mà thích mọi người, thì bà nội chắc chắn cũng sẽ thích, đến lúc đó, mẹ hai của đệ có nói gì cũng không có tác dụng nữa”.
 
Phong Thần Châu
Chương 10802: Trong nhận thức của nàng ta



“Hoặc là, đi tạo dựng mối quan hệ với mẹ tám của đệ...”. “Mẹ tám của đệ là ai?”, Khúc Phỉ Yên hỏi. Nàng ta hơi váng đầu.

Mẹ của Tần Ninh quá nhiều, huynh đệ tỷ muội cũng mỗi người từ một mẹ sinh ra, hơi loạn.

“Ngũ Linh thần tộc Minh Nguyệt Tâm, cũng là một vị Thần Đế, trong chín bà vợ của cha đệ, mẹ hai và mẹ tám là hai người có sức chiến đấu mạnh nhất, cũng là người tâm cao khí ngạo nhất, hai người này thì giỏi rồi, nô lệ cha đệ, xóc ông từng trận từng trận!”

Xóc? Cái xóc này của đệ, là cái xóc bình thường chứ?

“Ha ha ha, đùa thôi, đùa thôi...", Mục Huyền Thần lập tức nói: “Nói đùa thì nói, cha đệ vẫn là vị Thần Đế hàng đầu của thàn giới, tất cả những Thần Đế hiện tại trong thần giới cộng lại, buộc chung một chỗ, không không đánh lại một mình cha đệ, Vô Thượng Thần Đế Vô Thượng Thần Đế, ở phía trên ta, không còn bất cứ người nào, mới có được cái danh xưng này!”

Khúc Phỉ Yên không khỏi hiếu kỳ nói: “Đại ca đệ năm đó là Nguyên Hoàng Thần Đế, huynh đệ tỷ muội các đệ, không có ai thành Thần Đế nữa à?”

“Không còn nữa rồi...”.

Mục Huyền Thần tùy ý nói: “Trong thần giới, Thần Đế không phải và vô hạn, trong thời kỳ kỷ nguyên trước, sau khi đại chiến kết thúc, cha đệ trở thành người nắm quyền của thế giới này, là người thống trị, số lượng Thần Đế so với trước. cũng nhiều hơn, nhưng mà cũng phải có giới hạn”.

“Thương Mang Đại Thế Giới, không thể thừa nhận được vô hạn Thần Đế, những người như bọn đệ là thuộc về những người bị mắc kẹt lại”.

“Chẳng qua, trước đó đệ nghe Lục thúc từng nói đến, lần này, ngoại giới thâm nhập, có lẽ cũng là thời cơ của chúng ta!”

“Lục thúc? Là ai?”, Khúc Phỉ Yên hỏi.

“Lục Thanh Phong, huynh đệ ruột khác cha khác mẹ của cha đệ, vốn dĩ là sư huynh của cha đệ, đối xử với cha đệ cực kỳ tốt”.

Nói đến đây, Mục Huyền Thần vẻ mặt đầy thần bí nói: “Đệ nói cho tỷ biết nhé, Lục thúc của đệ, là đại sư huynh của cha đệ khi còn ở tiên giới, tiên giới lúc đó không phải là tiên giới như bây giờ, không thể sánh được với tiên giới của ngày. nay!”

“Cha đệ và Lục thúc có cùng một sư phụ, nhìn như Lục thúc cảm thấy, mắc nợ cha đệ, dù gì cũng đối xử cực tốt với cha đệ, thời kỳ kỷ nguyên trước, Lục thúc. còn đối xử với cha đệ tốt hơn cả đệ đệ ruột thịt, các mẹ của đệ còn từng cho là.

“Cho là cái gì?”

“Cho là Lục thúc với cha đệ chơi bê đê!”

Khúc Phỉ Yên phải mất một lúc lâu mới bình tĩnh lại được, hỏi: “Là thật à?” Lời vừa dứt.

Gương mặt Mục Huyền Thần có biểu cảm hết sức ngạc nhiên nhìn chằm chằm Khúc Phi Yên.

Khúc Phỉ Yên vội nói: “Ha ha, ớ... ta đùa thôi...”.

Mục Huyền Thần lúc này mới nói: “Lục thúc đối xử với cha đệ, đó là sự quan tâm, giống như huynh trưởng vậy, Tạ thúc... chính là cha nuôi của đại ca đệ, cùng với cha đệ, phải nói là ngưu tầm ngưu mã tầm mã, con lang và con bối cùng thuộc loài thú gian ngoan, xấu xa như nhau!”

Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã?

Con lang và con bối cùng thuộc loài thú gian ngoan?

“Có phải là cảm thấy Thần Đế cũng chỉ có vậy?”, Mục Huyền Thần cười he he nói: “Chị dâu, đệ ỷ nghe, tương lai tỷ nếu như gặp được cha đệ là sẽ biết, Vô Thượng Thần Đế, cũng chỉ có vậy mà thôi!”

Khúc Phỉ Yên cười bến lẽn. Loại chuyện bát quái thế này, ai mà không muốn nghe?

“Vậy phụ thân đệ, thích nhất là mẹ mấy? Trong các huynh đệ tỷ muội thì người yêu thương ai nhất?”

Vừa dứt lời, Mục Huyền Thần lập tức cười gian xảo nói: “Vậy tỷ cảm thấy, đại ca đệ thích người nào nhất trong mấy tỷ?”
 
Phong Thần Châu
Chương 10803: Tỷ còn không biết?



Nghe thấy Mục Huyền Thần hỏi như vậy, Khúc Phỉ Yên ngập ngừng không biết nên trả lời thế nào nữa.

Mục Huyền Thần lại nói: “Đệ cảm thấy ấy mà, Diệp tẩu rất chu đáo, nhìn thì có vẻ hơi lạnh lùng, nhưng trong nội tâm lại ấm áp, bình thường đối xử với đại ca

cũng rất tận tâm”.

“Thời tẩu ấy mà, có vẻ linh hoạt kỳ ảo, u nhã tĩnh lặng, thích đại ca là thật, nhưng lại không giống với kiểu như của Diệp tẩu”.

“Còn về tỷ ấy mà... ớ...”.

Khúc Phỉ Yên hỏi: “Ta thì làm sao?” Tỷ làm sao?

Tỷ còn không biết?

Tỷ vắt đại ca ta khô thành như vậy!

Mục Huyền Thần cười nói: “Tỷ thích đại ca đệ, còn có vài phần ngưỡng mộ, cái này cũng không giống nhau”.

“Cho nên, tình yêu của đại ca đệ với các tỷ, chắc chắn là sẽ không giống nhau”.

“Cũng từ đó suy ra, tình yêu của cha đệ đối với các mẹ, cũng sẽ không giống nhau, người ngoài cảm thấy, mẹ hai và mẹ tám của đệ là được cha đệ yêu thương nhất, nhưng đệ lại cảm thấy, mẹ chín của đệ cũng được cha đệ yêu nhất, mẹ bảy cũng thết”

“Những gì người bên ngoài nhìn thấy và những gì mà bọn đệ nhìn thấy, đều không giống nhau”.

Mục Huyền Thần lại nói tiếp: “Còn như tỷ nói, cha đệ yêu người phụ nữ nào nhất...”.

“Cái này đệ không biết”.

Mục Huyền Thần lập tức mày mắt hớn hở nói: “Người mà cha thương nhất, đệ cảm thấy là Mục Vũ Yên, tam tỷ của đệ, là con gái của mẹ sáu, tam tỷ này chính là chiếc áo bông ấm áp nhất của cha đệ, cực kỳ thương cha đệ!”

“Do đó, cha đệ cũng thương tỷ ấy nhất, chẳng qua là bây giờ có khả năng sẽ bị thằng nhãi nhà Cửu Vỹ Thiên Hồ kia nịnh nọt lừa đi mất, cha đệ mà nhìn thấy thằng nhãi đó chắc chắn là sẽ ngứa mắt!”

“Thăng nhãi?”

“Ừm!”, Mục Huyền Thần nói: “Có khả năng sau này sẽ là tam tỷ phu của đệ đói”

Khúc Phỉ Yên ngạc nhiên hiểu ra.

Gia tộc Thần Đế, xem ra có không ít bí mật nha, các mối quan hệ trong đó cũng đan xen rối rắm lắm.

Mục Huyền Thần lại nói: “Chuyện cha đệ thương yêu tam tỷ, là chuyện mà mọi ngươi ai cũng nhìn thấy, nhưng tình thương đối với đại ca mà nói, thì nghiêm khắc hơn một chút, dù gì đại ca đệ là người thừa kế, lại thêm mẹ hai vốn dĩ cũng lạnh như băng, đệ nói tỷ nghe, đại ca đệ khi còn nhỏ, sư phụ của huynh ấy, mẹ hai, còn có ông nội còn từng muốn giết huynh ấy nữa kìa!”

Mẹ kiếp!

Khúc Phỉ Yên nghe thấy lời này, miệng không khỏi há to, trợn mắt ngây. người.

Còn có bí mật lớn cỡ này nữa?

Mục Huyền Thần sắp xếp lại lời nói, sau đó tỉ mỉ kể lại.

“Năm đó, cha đệ cũng phải gánh vác mệnh số Cửu Mệnh Thiên Tử, không biết cái lão già nào nói, Cửu Mệnh Thiên Tử mới xuất hiện, thì Cửu Mệnh Thiên Tử cũ ắt sẽ phải chết!”

“Do đó, mẹ đệ và Lục thúc bọn họ cảm thấy, Tân Ninh còn sống, là một sự uy h**p cực lớn đối với cha đệ, cho nên, muốn giết huynh ấy!”

Khúc Phỉ Yên thoáng chốc không biết phải tiếp lời thế nào.

'Tần Ninh cũng từng nói không ít chuyện về Thương Mang Vân Giới, nhưng từ miệng Mục Huyền Thần nói ra thì lại là một chuyện khác.

“Vậy đại ca đệ, thực sự là nằm trong năm vị Thần Đế đứng đầu hả?”

“Tỷ nghe huynh ấy bốc phét đi!”

Mục Huyền Thần bật cười nói: “Còn năm người đứng đầu, huynh ấy có vào trong mười người đứng đầu thì cũng chật vật, cha đệ, ông nội, bà nội, Lục thúc, Tạ thúc, mẹ hai, mẹ tám... có treo huynh ấy lên đánh cũng dư sức!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10804: Chuyện làm xong rồi



“Ha ha, vậy à?”

“Đó là đương nhiên, trong thần giới, ai mà không biết, Nguyên Hoàng Thần Đế, là do may mắn mới thành được Thần Đế, những Thần Đế khác là danh xứng với thực!”

“Ha ha...”.

Mục Huyền Thần nghe tiếng cười ha ha, chỉ cảm thấy không đúng lắm, quay. người lại, nhìn thấy vạt áo trắng không nhiễm bụi trần của Tân Ninh đứng ở đó, lập tức đơ ra.

“Cái đó... ca... đệ... cái này...".

“Đệ hiểu rất rõ chuyện của Thần Đế chứ gì?”

“Bình thường, bình thường thôi, dù gì cả nhà chúng ta đều là Thần Ð;

“Vậy đệ cảm thấy, bây giờ mạnh hơn ta, ta không làm gì được đệ chứ gì?”

“Không phải không phải!”

Mục Huyền Thần nhìn về phía Khúc Phỉ Yên, nghiêm túc nói: “Kỳ thực vừa rồi đệ toàn nói nhảm, đại ca đệ trong số những Thần Đế, xếp hàng thứ 5 là vẫn còn thiệt thòi cho huynh ấy, thực lực thực sự, xếp hàng thứ ba, cũng không thành vấn đề!”

“Nhưng mà những Thần Đế khác, ít nhiều gì cũng đều là trưởng bối, đại ca đệ không nỡ khiến các trưởng bối mất mặt!”

“Đúng không, ca?”

Tần Ninh cười he he.

“Đi thôi!”

Túm lấy cổ Mục Huyền Thần, Tần Ninh nói tỉ mà làm”.

iếp sau đây, theo kế hoạch

“Vâng!”

Tiếp sau đó mấy ngày, Mục Huyền Thần dẫn theo nhóm người Cổ Văn Bác, Quảnh Hoa Thanh, Văn Thư lần lượt phân bổ đan dược mà bọn họ mang đến cho mọi người bên trong Phương tộc, đồng thời cũng chỉ đểm một số vấn đề cho những tiên đan sư trong nội bộ của Phương tộc, cùng dặn dò việc chăm sóc điều dưỡng cho những người bị thương mà bọn họ đưa về...

Tân Ninh và Khúc Phỉ Yên thì ở lại bên trong Phương tộc, ngày ngày tu hành.

Lần này là thực sự tu hành.

Mặc dù nói mỗi ngày cũng sẽ vận động ba đến năm lần, nhưng so với lúc trước thì đã giảm đi đa số.

Thực tế Tần Ninh cũng cảm nhận được.

Năng lực một đêm chín lần của mình là không thể khiến cho Khúc Phỉ Yên phải mệt bò ra.

Lần này tỉnh dậy, bên trong Phong Thần Châu chứa đầy sức mạnh Tinh thần, đó là sự tích lũy trong một giấc mộng kéo dài tám nghìn năm của hắn.

Mà ý niệm sau khi chìm vào bên trong Phong Thần Châu, việc hẳn chuyển Khí tinh thần từ những ngôi sao bên trong Phong Thần Châu kia về, những năm này hẳn là sẽ phải tiêu hao của hắn thứ gì đó.

Tuổi thọ không bị giảm đi.

Tinh Khí Thần cũng vẫn ổn.

Nhưng Tần Ninh cứ luôn cảm thấy, có thứ gì đó bị tổn thất mà nói không rõ là thứ gì.

Đương nhiên, cũng có khả năng chỉ là do hắn nghĩ nhiều.

Mỗi ngày, Tần Ninh đều ở trong Phương phủ, ngưng luyện sức mạnh Tinh thần bên trong cơ thể, dung hòa nó với kinh mạch và máu thịt khắp người, đồng thời vận chuyển cùng với tiên lực.

Lần ra tay trước, Tần Ninh đã phát hiện ra.

Ngưng tụ sức mạnh Tỉnh thần bên trong Phong Thần Châu đã hoàn toàn ăn khớp với cơ thể mình.

Hơn nữa sức mạnh bộc phát cũng cực kỳ đáng sợ. Ở lại trong Phương tộc nửa tháng.

Phương Hoằng Hóa nói thẳng: “Tân thúc, người nói sau đây nên làm thế nào nữa? Chúng ta nên làm gì?”

“Các ngươi nên làm gì thì cứ làm đó đi!”

Tần Ninh phất tay nói: “Ta tự có sắp xếp của riêng mình, các ngươi đừng quản nữa”.

Nghe vậy, Phương Hoằng Hóa ba người quay sang nhìn lẫn nhau.
 
Phong Thần Châu
Chương 10805: Ngày này



Tần Ninh nói thẳng: “Lần này, ta sẽ làm mồi nhử, ta không tin, bên kia lại không bị hấp dẫn”.

Phương Hoằng Hóa lập tức nói: “Tân thúc, chuyện này không được, quá nguy hiểm".

“Không nguy hiểm, làm sao câu được cá? Nếu như cứ thế g**t ch*t phản đồ, ngược lại tác dụng lớn nhất của phản đồ cũng không còn nữa”.

Tân Ninh nhắc lại lần nữa: “Việc này, cứ nghe theo sắp xếp của ta đi!” Ba người còn muốn nói gì đó, Tân Ninh đã không muốn nghe nữa. Chớp mắt, ba ngày đã trôi qua.

Ngày này.

Phương Hoằng Hóa triệu tập một nhóm nhân vật nòng cốt cấp bậc Tiên Đế của nội tộc lại.

Bên trong đại điện nghị sự của Phương tộc.

Phương Hoằng Hóa thân là tộc trưởng, ngồi ở vị trí đầu, nhìn nhóm người đứng ở hai phía bên dưới.

“Lần này triệu tập mọi người, là để thương lượng một chút về tình hình chiến tranh ở sơn mạch Long Nhân!”

Phương Hoằng Hóa vung tay lên. Trước mặt mọi người liền xuất hiện một tấm bản đồ đa chiều.

Trên bản đồ, là một địa vực không tuân theo quy tắc nào cả, được đánh dấu bằng ba chữ lớn núi Thánh Long.

Mà bên dưới, chính là Phương tộc. Núi Thánh Long và Phương tộc, đều nằm ở đại địa phía Đông của Thái Thần tiên vực, Phương tộc nằm ở giữa của vùng phía Đông, mà núi Thánh Long thì

nằm ở phía Bắc.

Hai đại thế lực đỉnh cấp, ở giữa còn có một vùng đất rộng lớn ngăn cách, khu vực này cũng có rất nhiều các phương thế lực và gia tộc sinh sống.

Phương Hoằng Hóa chỉ tay vào một điểm nằm ở giữa hai bên, vị trí ở phía Tây, nơi đó xuất hiện bóng mờ của từng dãy từng dãy núi cao.

“Đây chính là sơn mạch Nhân Long”. “Những năm trở lại đây, Phương tộc chúng ta và núi Thánh Long ở bên ngoài ven của sơn mạch Nhân Long xảy ra đến mấy trăm trận đánh lớn nhỏ, trong thời

gian này có mấy lần thậm chí còn có vài vị Tiên Đế hy sinh.

“Sơn mạch Nhân Long, được coi như là chiến trường nguy hiểm nhất của đôi bên chúng ta, bất cứ lúc nào cũng đều có thể xảy ra xung đột!”

Mọi người lắng nghe lời của tộc trưởng nói, đều nhất nhất gật đầu.

Phương Hoằng Hóa lại nói tiếp: “Cho nên lần này, ta chuẩn bị phái Phương Thiên Hòa đi đến đó đốc chiến, lấy lại sơn mạch Nhân Long, khống chế cả khu vực đó rồi lấy đó làm căn cứ điểm, tiến thì có thể công, lùi lại có thể phòng thủ!”

Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều ngẩn ra.

“Tộc trưởng, chuyện này thực sự khó khăn quái”

“Đúng vậy, quyền khống chế của núi Thánh Long với sơn mạch Nhân Long

hiện đang khá là vững chắc, chúng ta nếu muốn lấy lại được sơn mạch Nhân Long, thì ắt sẽ phải trả một cái giá rất đắt”.

“Đôi bên chúng ta đã đối đầu với nhau nhiều năm, ngươi không nuốt được ta, †a cũng chẳng đánh bại được ngươi, mới ở thế giằng co lâu như vậy, bây giờ chúng ta lại mạo muội ra tay, sợ là sẽ khiến những chiến tuyến khác xảy ra vấn đề!”

Mọi người mỗi người một ý kiến.

Phương Hoằng Hóa lại nói: “Ta đã quyết định rồi, hơn nữa lần này, Huyền Thần Các cũng sẽ tham gia hỗ trợ”.

Vừa dứt lời, không ít người đều thoáng ngẩn ra.

Huyền Thần Các tham gia hỗ trợ?

Những năm gần đây, Huyền Thần Các dần phát triển lên, nhưng đa phần thời gian đều chỉ ở tại vùng phía Nam của sơn mạch Thiên Vẫn, chỉ bán đan dược ra ngoài chứ không hề tham dự vào bất cứ cuộc chiến tranh nào.

Lần này, lại bằng lòng xuất chiến sao?

Phương Hoằng Hóa tiếp tục nói: “Ta chuẩn bị để Phương Thiên Hòa, dẫn theo Phương Phi Dật và Phương Phi Quần, lại thêm mười hai vị Tiên Đế tấn công

sơn mạch Nhân Long”.

“Bên phía Huyền Thần Các, sẽ phái các cấp bậc Tiên Thánh, Tiên Hoàng, Tiên Vương cùng chúng ta tác chiến”.

“Lần này, chúng ta sẽ có cơ hội rất lớn, để lấy được sơn mạch Nhân Long”.

“Ba người các ngươi sẽ toàn quyền phụ trách, ta ở lại trong tộc, đợi tin tức tốt lành từ các ngươi”.

“Vâng!”

Ba bóng người bước ra, khom người hành lễ.

Phương Thiên Hòa, vốn dĩ là cảnh giới Tiên Đế Viên mãn, chính là một trong những nhân vật nòng cốt nhất của Phương tộc, lần này đích thân xuất chinh, xem ra tộc trưởng quả thực đã hạ quyết tâm rồi.
 
Phong Thần Châu
Chương 10806: Chẳng qua



Tất cả mọi người đều hiểu được điều này.

Nội bộ Phương tộc, rất nhanh đã bắt đầu bận rộn.

Ba ngày sau.

Trong Phương phủ.

Một đội người ngựa đến trong âm thầm

Hai người đi đầu chính là Dịch Tình Thần và Bạch Hạo Vũ.

Hai người dẫn theo đến ba trăm người của Huyền Thần Các, chủ yếu là các. cấp bậc Tiên Thánh, Tiên Hoàng.

Phương Hoằng Hóa đương nhiên là dẫn theo nhóm người Phương Thư Lương, Phương Thiên Hòa, Phương Phi Dật đến để chiêu đãi nhóm người của Huyền Thần Các.

Ở lại trong Phương phủ ba ngày, Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ liền đi theo Tân Ninh, dẫn theo tất cả người của Huyền Thần Các đi về phía Bắc.

Điểm đến, chính là sơn mạch Nhân Long. Mà cùng lúc đó. Phía Bắc của Đông vực trong Thái Thần tiên vực.

Núi Thánh Long chính là bá chủ một phương, danh tiếng lẫy lừng trong cả Thái Thần tiên vực.

Thân là chủ nhân của núi Thánh Long, Thánh Thiên Khuyết, trong Thái Thần tiên vực được coi là một nhân vật đừng đầu một phương.

Mà trong mấy vạn năm trước, kỳ thực danh tiếng của Thánh Thiên Khuyết †, sau khi tu vi đạt đến cảnh giới Tiên Thánh thì vẫn luôn tăng tiến

Nhưng hai ba vạn năm gần đây, Thánh Thiên Khuyết lại từng bước từng bước đạt đến cảnh giới Tiên Đế, thành tựu Tiên Đế Đại viên mãn, danh tiếng lẫy lừng ở Thái Thần tiên vực, hơn nữa cũng khiến cho núi Thánh Sơn, từ một thế lực cấp thấp ban đầu, trở thành một trong những thế lực đứng đầu Thái Thần tiên vực.

Trong núi Thánh Long, trên đỉnh một ngọn núi cao, trong một tòa cung điện rộng lớn.

Thánh Thiên Khuyết thong thả ngồi ở chính giữa, đáy mắt mang theo vài phần bình tĩnh.

Ở bên cạnh ông ta, có một người đàn ông trung niên đang đứng, sắc mắt âm u lạnh lùng, nhìn về phía tất cả mọi người bên dưới, Yên lặng!”

Tiếng xôn xao bên dưới lập tức im bặt.

'Thánh Thiên Khuyết lúc này đứng dậy, lên tiếng nói: “Ta nhận được thông tin đáng tin cậy, Phương tộc lần này, chuẩn bị đánh một trận lớn tại sơn mạch Nhân Long, muốn đá chúng ta ra khỏi khu vực này!”

Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều ngạc nhiên. “Sơn mạch Nhân Long là tấm bình phong giữ thế cân bằng cho chiến trường của chúng ta và Phương tộc tại khu vực địa giới chếch về phía Tây, tuyệt đối

không thể để mất!”

“Không sai, một khi mất đi khu vực này, chúng ta sẽ rơi vào thế bị động khi tấn công”.

“Phương tộc này, đúng là ăn gan hùm mật gấu”.

Thánh Thiên Khuyết từ tốn nói: “Do vậy...”.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Khi ông ta mở miệng nói, tất cả mọi người đều lập tức yên tĩnh lại.

“Do vậy, ta dự định để Thánh Thiên Nghiệp dẫn quân”.

“Bên phía sơn mạch Nhân Long, vẫn luôn do Thánh Bắc Phong trưởng lão của núi Thánh Sơn và Phương Thiên Thành của Phương tộc dẫn quân giao

chiến, tất cả những trận chiến lớn nhỏ gì vẫn đều đang được tiếp diễn”.

“Nếu như lần này, là Phương Thiên Hòa dẫn quân, vậy thì để Thánh Thiên Nghiệp ứng chiến là tốt nhất”.

Thánh Thiên Khuyết hờ hững nói: “Phương tộc cho rằng, chúng ta không biết ý đồ của bọn họ, nhưng nay chúng ta đã biết rồi, vậy thì không thể để cho. Phương tộc được như ý nguyện, không để cho Phương tộc đắc thủ mà đồng thời chúng ta... cũng có thể phản kích Phương tộc, g**t ch*t Phương Thiên Hòa và Phương Thiên Thành ở ngay tại sơn mạch Nhân Long.

Nghe vậy, tất cả mọi người đều hiểu ra, nhao nhao gật đầu.

'Thánh Thiên Khuyết tiếp tục nói: “Trong núi Thánh Long, do Thiên Nghiệp dẫn theo mười hai Tiên Đế, âm thầm xuất phát, đồng thời, ta sẽ bàn bạc kỹ với bên phía Cửu Âm tộc, để bọn họ phái mười vị Tiên Đế viên mãn tham gia!”

“Lại thêm, trong chiến trường ở Trung bộ và phía Đông, chư vị của núi Thánh Long, đều phải dốc hết toàn lực chiến đấu để tránh cho Phương tộc phát giác ra sơ hở, muốn kịp thời cứu viện cũng khó!”

Tất cả mọi người nghe vậy lập tức hiểu ra.

“Bọn họ nếu như dám rút người từ Trung bộ và phía Đông ra, chúng ta liền dứt khoát tấn công, mọi người đã chiến đấu nhiều năm như vậy, tranh thủ năm bắt thời cơ lần này, nói không chứng chúng ta có thể một đòn đánh hạ được Phương tộc”.

“Vâng!”

“Vâng!”

Núi Thánh Long hợp tác với dị tộc là chuyện đã rõ ràng như ban ngày, gần như ai trong Thái Thần tiên vực cũng đều biết đến chuyện này.

Nay, trong Thái Thần tiên vực có bốn đại dị tộc hiện đang tồn tại.

Cửu Âm tộc, Cửu Dương tộc.

Cùng với Tinh Ma tộc và Nguyệt Ma tộc.

'Thánh Thiên Khuyết sau khi tuyên bố tin tức, liền ra lệnh cho tất cả mọi người bắt đầu chuẩn bị.

Ông ta rời khỏi đại điện, đi đến phía sau của núi Thánh Long, tiến vào bên trong một vùng núi cao trùng điệp.

Đại khái đi vào sâu khoảng mấy trăm dặm.

Bên trong sơn mạch, cảnh tượng dần dần trở nên đông đúc hơn.
 
Phong Thần Châu
Chương 10807: Bên này là người trong tộc



Quét mắt nhìn qua, cả vùng núi rừng trước mắt, có rất nhiều ngọn núi cao đã bị san bằng, sau đó xây dựng lên một vùng đồng băng rộng lớn.

Những tòa cung điện bằng đá, những điện nhỏ bằng gỗ, đặt san sát nhau như hình vẩy cá.

Ở đây mặc dù không phải là một tòa thành trì, nhưng nhìn kỹ lại thì lại chẳng khác gì một tòa thành, cần gì có nấy.

Thánh Thiên Khuyết dẫn theo Thánh Thiên Nghiệp đi đến vùng đất này, rất nhanh liền có hai hộ vệ đi đến.

Hai hộ vệ này thân mặc khải giáp màu bạc, khắp người từ trên xuống dưới đều tản ra luồng khí âm nhu cực điểm.

Thấp thoáng có thể thấy được làn da trắng bệch từa tựa như của Tỉnh Ma tộc và Nguyệt Ma tộc, nhưng nếu nhìn kỹ thì vẫn có phần khác biệt.

Mà những người này trên trán đều có chín lưồng hoa văn như ẩn như hiện, nếu không nhìn kỹ thì sẽ rất khó để nhận ra.

Bên này là người trong tộc của Cửu Âm tộc.

Những dị tộc đến từ ngoại vực này, về bản chất có sự khác biệt rất lớn với nhân tộc.

Mặc dù bọn họ nhập gia tùy tục, dựa theo thể hệ tu hành trong Thương Mang đại thế giới để tu hành.

Nhưng người thì chính là người. Dị tộc chính là dị tộc. Thánh Thiên Khuyết và Thánh Thiên Nghiệp được hai hộ vệ dẫn đường, đi

sâu vào khu vực dân cư sinh sống, rất nhanh đã đến dưới chân một ngọn núi, đi vào trong núi.

Bên trong một tòa cung điện trong núi.

Thánh Thiên Khuyết và Thánh Thiên Nghiệp yên lặng đứng chờ.

Không bao lâu sau, một bóng người từ bên trái đi ra.

'Thân hình đầy đặn, dáng vóc quyến rũ, làn da thoáng màu trắng nhợt nhạt, hơn nữa cách ăn mặc giống hệt với Nhân tộc, trên người mặc bộ váy dài màu trắng ngà, khiến cho người phụ nữ này trông vừa mang khí chất lạnh lùng lại vừa

khiến người nhìn đắm say.

Nữ tử nhìn về phía Thánh Thiên Khuyết và Thánh Thiên Nghiệp, cười nói: “Hai vị, mời ngồi!”

Ba người đi đến một căn phòng ở bên cạnh đại điện.

Thánh Thiên Khuyết và Thánh Thiên Nghiệp ngồi xuống.

Nữ tử cười nói: “Xảy ra chuyện gì?”

Năm đó Cửu Dương tộc và Cửu Âm tộc quyết chiến với Thần Môn, tiêu diệt Thần Môn, nhưng Cửu Dương tộc và Cửu Âm tộc cũng bị tổn thương nghiêm trọng.

Tiên Tôn trong tộc đều đã chết sạch.

Hai vị Tiên Tôn Dương Cửu Thiên và Âm Cửu Phù thân là tộc trưởng cũng chết trong trận chiến với Cố Vân Kiếm.

Mà nữ tử trước mắt, chính là tộc trưởng mới nhậm chức của Cửu Âm tộc, Âm Vũ Quân!

Âm Vũ Quân vốn là một Tiên Đế Đại viên mãn, chưa đạt đến Tiên Tôn, mà những năm gần đây, Cửu Âm tộc và Cửu Dương tộc sau khi tiêu diệt Thần Môn xong, hai đại tộc này dù vẫn tập trung phát triển, nhưng đến tận bây giờ vẫn chưa có Tiên Tôn nào được sinh ra!

Cho nên, hiện tại, trong Thái Thần tiên vực, tất cả mọi chuyện lớn, đa phần đều do Tinh Ma tộc và Nguyệt Ma tộc làm chủ.

Mà Cửu Âm tộc và Cửu Dương tộc đa phần là nghe theo mệnh lệnh của hai đại dị tộc kia.

Âm Vũ Quân lập tức nhìn về phía Thánh Thiên Khuyết, cười nói: “Các hạ muốn ta làm gì?”

Thánh Thiên Khuyết cũng mỉm cười nói: “Mời Cửu Âm tộc xuất ra mười kẻ mạnh Tiên Đế, cùng với chúng ta đi đến sơn mạch Nhân Long”.

“Lần này, ta sẽ khiến cho mười Tiên Đế của Phương tộc đến đây, không kẻ nào chạy thoát!”

Dứt lời, Âm Vũ Quân nhướn mày.
 
Phong Thần Châu
Chương 10808: Sơn mạnh Nhân Long



'Thánh Thiên Khuyết lại nói một cách tự tin: Phương Thiên Thành là một nhân vật cảnh giới Tiên Đế đỉnh phong, lại thêm Phương Thiên Hòa là Tiên Đế viên mãn, cộng thêm mười Tiên Đế của Phương tộc, nếu như đều chết ở sơn mạch Nhân Long, vậy sức chiến đấu của Phương tộc ít nhất đã giảm đi một nửa!

“Chúng ta có thể tranh thủ thừa thắng xông lên để giải quyết luôn thế cục giằng co trong mấy nghìn năm trở lại đây”.

Suy nghĩ hồi lâu, Âm Vũ Quân gật đầu nói: “Có thể!” “Nếu đã muốn làm tốt việc này, vậy thì làm lớn một chút!” “Ð?”, Thánh Thiên Khuyết ngạc nhiên nhìn về phía Âm Vũ Quân.

Âm Vũ Quân cười nói: “Ta lại phái thêm ba mươi Tiên Đế nữa, đi đến các chiến trường ở Trung bộ và phía Đông của núi Thánh Long với Phương tộc”.

“Một khi chiến trường ở sơn mạch Nhân Long phía Tây đắc thủ, từ Trung bộ và phía Đông, lấy tiếp khí thế dứt khoát phát động tấn công, thiết nghĩ, cho dù không thể hoàn toàn nuốt chửng Phương tộc, cũng có thể khiến cho căn cơ của Phương tộc bị lung lay!”

Nghe vậy, Thánh Thiên Khuyết thoáng nghiêm mặt. Đây quả là một cơ hội để rút củi dưới đáy nồi, tiêu diệt sức mạnh quân địch.

Nếu như nắm bắt được cơ hội này, sẽ giải quyết được thế giằng co trong mấy nghìn năm nay!

Thậm chí, núi Thánh Long và Cửu Âm tộc còn có thể thuận thế nuốt gọn Phương tộc, sẽ khiến cho hai phía ủng hộ dị tộc và phản đối dị tộc ở trong Trái Thần tiên vực dành được kết quả thắng bại rõ ràng.

Đây là một cơ hội không thể để lỡ. “Quyết định như vậy đi!” “Ừm!”

Đôi bên tiếp sau đó thảo luận cụ thể về chỉ tiết, Thánh Thiên Khuyết và Thánh Thiên Nghiệp sau đó rời đi.

“Sơn chủ!”

Thánh Thiên Nghiệp trên đường đi cất lời hỏi: “Lần này có ổn không?” Thực lực tổng thể của Phương tộc, kỳ thực mạnh hơn so với núi Thánh Long.

Những năm trở lại đây, núi Thánh Long nếu như không phải có Cửu Âm tộc âm thầm giúp đỡ, thì không thể đứng ngang hàng được với Phương tộc.

Nghe vậy, Thánh Thiên Khuyết lại chỉ cười nói: “Làm sao không được?”

“Cái mà chúng ta muốn là lấy nhiều đánh ít, đánh cho bọn họ bất ngờ không kịp trở tay", Thánh Thiên Khuyết tràn đầy tự tin nói: “Yên tâm đi, không bao lâu nữa, cái đầu của nhóm người Phương Thiên Thành, Phương Thiên Hòa sẽ được treo bên ngoài núi Thánh Long của chúng ta!”

“Nhưng Phương tộc lần này, có Huyền Thần Các giúp đỡ...”.

“Huyền Thần Các là cái rắm?”, Thánh Thiên Khuyết lạnh lùng hừ mũi nói: “Những năm trở lại đây, Huyền Thần Các chẳng khác gì kho lương thực của Phương tộc, trong Phương tộc có tiên nhân bị thương đều đưa đến đó chữa trị, hơn nữa Huyền Thần Các còn cung cấp tiên đan cho Phương tộc...”

“Lần này nếu như thực sự thuận lợi, nắm được Phương tộc, thì chúng ta cũng nhất định phải lấy được Huyền Thần Các”.

“Mượn cơ hội lần này, chúng ta có thể hợp tác với Nam Đẩu Thiên Tông, hai mặt giáp công tấn công Xích Diệm tiên môn”.

Nghe vậy, Thánh Thiên Nghiệp gật đầu, lập tức nói: “Bây giờ ta sẽ đi thông báo cho Nam Đẩu Thiên Tông bên kia, trong coi kỹ Xích Diệm tiên môn, đề phòng Xích Diệm tiên môn âm thầm ra tay trợ giúp cho Phương tộc!”

“Được!”

Mọi kế hoạch đều đã đặt sẵn.

Một ngày này.

Sơn mạch Nhân Long.

Chếch phía Nam.

Một khu doanh trại quân đội được xây dựng nên.

Ở nơi này, tựa như một trấn nhỏ, lác đác cũng phải có đến gần nghìn người.

Ở đây, chính là nơi đóng quân của Phương tộc, ở chỗ này, tiên nhân yếu nhất cũng là cấp bậc Tiên Quân.

Bốn phía xung quanh nơi đóng quân dựng lên một vòng tường bao cao đến ba trượng, hơn nữa còn có trận pháp phủ lên.

Phương tộc và núi Thánh Long tổng cộng có ba chiến trường. Một là ở sơn mạch Nhân Long, nơi lãnh địa tiếp giáp ở phía Tây.

Một là ở sông Thánh Long, vùng Trung bộ.

Một là ở thành Đông Diệp thuộc phía Đông!

Ba khu vực này là những chiến trường chính, mấy nghìn năm trở lại đây, không biết đã nổ ra bao nhiêu trận chiến lớn nhỏ.

Chiến tranh giữa các Tiên Quân, Tiên Vương, Tiên Hoàng, Tiên Thánh, thậm chí là cả cấp bậc Tiên Đế cũng đều từng xảy ra.

Sơn mạnh Nhân Long.

Chếch phía Nam là do Phương tộc khống chế, phía Bắc là của núi Thánh Long.

Đương nhiên, trong đó, các cấp bậc Tiên Đế Đại viên mãn, viên mãn, đỉnh phong, ít càng thêm ít, chủ yếu là các cấp bậc Tiên Đế hậu kỳ, trung kỳ, sơ kỳ, mà trong đó Tiên Đế sơ kỳ là nhiều nhất.

Mà núi Thánh Long, năm đó là một thế lực thứ cấp bên trong Thái Thần tiên vực, Tiên Đế chẳng có đến mười vị.

Nhưng sau khi Thần Môn diệt môn mấy vạn năm nay, núi Thánh Long nhờ dựa vào sự giúp đỡ của dị tộc, đã lôi kéo được một đám cao thủ về, đến nay số lượng Tiên Đế cũng có đến hơn bảy mươi người.

Năm đó Thần Môn bị diệt, đối với thế cục của cả Thái Thần tiên vực mà nói, đã gây ra một ảnh hưởng cực kỳ lớn.
 
Phong Thần Châu
Chương 10809: Mà bước vào



Đối với bất kỳ một tiên vực nào mà nói, Tiên Đế, chính là sự tồn tại quan trọng nhất quyết định sức mạnh cao thấp của một thế lực đỉnh cấp.

Năm đó, có người từng nói, Tiên Đế của Thần Môn có đến cả nghìn người.

Có thể chỉ là lời thổi phồng, nhưng mà... không có đến cả nghìn người, thì chắc chắn cũng phải có đến mấy trăm người.

Đương nhiên, nay Thần Môn không còn nữa, là thật hay giả, đã không còn ai biết nữa.

Tiên giới mười hai đại tiên vực, mỗi nơi một khác. Thái Thần tiên vực, kỳ thực vốn dĩ được coi như đứng hàng áp chót trong mười hai đại tiên vực, nhưng... trải qua sự phát triển đến từ đời của Hồn Vô

Ngân, Thái Thần tiên vực đã hoàn toàn được xếp vào hàng trung đẳng.

Nếu thực sự luận về sức mạnh tổng thể, Thái Thần tiên vực còn mạnh hơn Tam Thanh tiên vực một bậc.

Mà bước vào mười hai đại tiên vực.

Được mọi người công nhận mạnh nhất chính là Vĩnh Hằng tiên vực.

Vĩnh Hằng tiên vực, là tiên vực hàng đầu kể từ khi tiên giới tồn tại đến nay, tiên giới đã trải qua biết bao nhiêu vạn năm, dần dần phân thành mười hai tiên

vực, nhưng Vĩnh Hằng tiên vực vẫn luôn đứng đầu mà không hề có người phản đối.

Ở đó, Tiên Đế tạm không nói, nhân vật cấp Tiên Tôn, ở những đại tiên vực khác đều hiếm gặp, nhưng trong Vĩnh Hằng tiên vực, Tiên Tôn... không ít.

Đương nhiên, cái gọi là không ít, cũng không phải là có đầy trên đường.

Tiên giới mười hai đại tiên vực, có mạnh có yếu, điểm này, mọi người đều tự hiểu rõ.

Chẳng qua, từ xưa đến nay, các đại tiên vực dường như rất ít nhúng tay vào chuyện của những tiên vực khác.

Về điểm này, trong lòng các bên đều tự có một cán cân cho riêng mình.

Sơn mạch Nhân Long khó bề nắm rõ.

Nơi mà mọi người của Phương tộc trấn giữ.

Phương Thiên Thành đón được nhóm người của Phương Thiên Hòa, Phương Thiên Dật, Phương Thiên Quần và Tân Ninh, liền dẫn theo bọn họ đi vào.

trong khu vực doanh trại.

Nơi đóng quân giống như một trấn nhỏ, trên đường người đi qua đi lại, trông khá là đông đúc vui nhộn.

Phương Thiên Thành cười ha ha giới thiệu mọi thứ ở nơi đóng quân.

Ở đây là vị trí chiến tuyến đầu tiên của Phương tộc và núi Thánh Long, cũng là điểm mấu chốt của cả khu vực phía Tây.

Trong một tửu lâu của trấn nhỏ. Mọi người lần lượt ngồi xuống.

Phương Thiên Hòa dẫn theo Tần Ninh, ngồi ở bên cạnh Phương Thiên Thành.

“Vị này là Tân Ninh công tử, là huynh trưởng của Mục Huyền Thần Mục các chủ!”, Phương Thiên Hòa nghiêm túc nói: “Lần này, cũng là do Tần công tử chủ

động đề xuất để chúng ta đánh một trận với núi Thánh Long...”.

Phương Thiên Thành nhìn về phía Tần Ninh, chắp tay.

Một bữa tiệc đón tiếp, mọi người làm quen lẫn nhau.

Phương Thiên Thành chưa nhớ kỹ được ai, nhưng trái lại nhỡ rất kỹ một con chó Đại Hoàng ăn cực nhiều và một ông lão đầu tóc bù xù cũng ăn nhiều không kém.

Nửa đêm.

Phương Thiên Thành sau khi đi kiểm tra giám sát vài nơi, quay trở lại trấn nhỏ.

“Thiên Thành!”

Phương Thiên Hòa tìm đến Phương Thiên Thành, lập tức nói: “Ngươi theo ta đến đây, gặp Tân công tử”.

Hai người rất nhanh đã đến một ngọn núi nhỏ ở phía xa.

'Tần Ninh đứng ở trên đỉnh núi, nhìn về nơi xa, rừng già rậm rạp, núi non chập. chùng.

“Đứng ở phía bên kia giằng co với ngươi vẫn luôn là Thánh Bắc Phong của núi Thánh Long đúng không?”, Tần Ninh lên tiếng nói thẳng.

Phương Thiên Thành thoáng ngây ra, rồi gật đầu. “Lần này, Thiên Hòa dẫn theo mười vị Tiên Đế của Phương tộc, lại thêm các ngươi vốn dĩ có năm vị Tiên Đế trấn giữ ở đây, là có tổng cộng mười sáu vị Tiên

Để”.

Tân Ninh nhìn về phía Phương Thiên Thành, cười nói: “Mười sáu vị Tiên Đế, đối đầu với năm vị Tiên Đế của Thánh Bắc Phong, không có vấn đề gì chứ?”

“Sẽ!”, Tân Ninh cười nói: “Từ khi chúng ta xuất phát, bọn họ hẳn là đã biết

rồi”. Lời này đưa ra, Phương Thiên Thành nhìn về phía Phương Thiên Hòa ở bên cạnh, Phương Thiên Hòa chỉ gật đầu, tỏ ý Phương Thiên Thành tiếp tục nghe Tần

Ninh nói.

Tần Ninh tiếp tục nói: “Mười sáu vị, là tin tức mà bên phía núi Thánh Long nhận được!”
 
Back
Top Bottom