Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 10780: Mục các chủ!



Khúc Phỉ Yên mặc một bộ váy dài màu xanh nhạt, bước chân uyển chuyển đi ra.

Dừng lại bên cạnh Tần Ninh, nhìn Mục Huyền Thần, Khúc Phỉ Yên cười nói: “Xích Diệm tiên môn chúng ta gần đây có một lô đan dược, đã đến lúc chuyển qua rồi, Mục Huyền Thần, đệ đừng có quên đấy!”

“Chị dâu, thư thả thêm chút nữa đi!”, Mục Huyền Thần cười he he nói: “Gần đây đơn hàng của Phương tộc cũng nhiều lắm, Huyền Thần Các chúng ta sắp bận không xuể rồi”.

Dứt lời, Tân Ninh lập tức nói: “Chị dâu đệ hỏi mà đệ lại bảo nàng ấy từ từ? Tiểu tử đệ đi luyện chế đan ngay cho ta!”

Mục Huyền Thần lập tức nhíu mày đáp: “Ca, Huyền Thần Cách lúc vừa thành lập, Phương tộc đã giúp đỡ chúng ta không ít, hơn nữa, Phương tộc này chính là Phương tộc của hai huynh muội Phương Thư Thanh và Phương Thư Mạn, hai vị này cũng là ái tướng của huynh đấy!”

Tần Ninh nhướn mày.

'Thần Môn Ngũ thiên tuế Phương Thư Thanh.

Thần Môn Tứ thiên tuế Phương Thư Mạn.

Hai người này quả thực đến từ Phương tộc của Thái Thần tiên vực.

Ngay sau đó, Tần Ninh nói: “Nếu đã như vậy, thì cả hai bên đệ đều không được trễ nải, mau đi tập trung luyện chế đan dược đi!”

Nghe vậy, Mục Huyền Thần khổ sở nói: “Đệ không muốn luyện đan, mệt

lắm..”.

Dù gì hắn cũng là một vị đan thuật đại tông sư danh tiếng lẫy lừng ở Thương Mang Vân Giới, luyện chế tiên đan của tiên giới đúng là chẳng có gì thú vị.

“Bảo đệ đi luyện thì đi đi, đâu ra lắm lời thế?”

Ba người đứng ở cửa sơn cốc nói chuyện, từ phía xa có mấy bóng người bước nhanh lại.

Người đi đầu nhìn thấy Mục Huyền Thần, lập tức khom người hành lễ nói: “Các chủ, Phương Thiên Hòa của Phương tộc đến rồi, còn có Hoa Thiệu trưởng lão của Xích Diệm tiên môn cũng đến, nói là muốn gặp Khúc đại sư!”

Mục Huyền Thần nhíu mày nói: “Việc này bình thường đều là hai vị phó các chủ Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần giải quyết, tìm ta làm gì?”

“Hai vị phó các chủ ra ngoài rồi...”.

Mục Huyền Thần bất đắc dĩ nói: “Được rồi, bảo bọn họ đợi chút, ta đến ngay đây”.

“Vâng”.

Mục Huyền Thần quay người nhìn Tần Ninh, không khỏi oán trách: “Ca, huynh tỉnh rồi, vị trí các chủ này huynh làm đi, ta vẫn thích hợp để làm cao nhân đứng phía sau hơn, bình thường không lộ diện, một khi xuất hiện sẽ khiến mọi người ngạc nhiêt

“Cút ngay!” Tân Ninh dứt khoát nói: “Dẫn ta đi xem sao”. “Được rồi”.

Rất nhanh, ba người đã đi về phía trước của Huyền Thần Các, cuối cùng đi đến bên ngoài một đại điện rộng lớn.

Lúc này, trước cửa đại điện, nhìn kỹ sẽ thấy có hai nhóm người ngựa đang đứng.

Bên trái có khoảng mười mấy người, phục sức đều không giống nhau, nhưng trên những chỗ khác nhau của trang phục đều có một biểu tượng hình ngọn lửa đặc biệt.

Người của Xích Diệm tiên môn.

Tần Ninh vừa nhìn là đã nhận ra.

Người đàn ông đi đầu, trông khoảng ngoài bốn mươi tuổi, tóc đen vóc dáng cao to, khí chất ung dung sang quý.

Hẳn là Hoa Thiệu trưởng lão của Xích Diệm tiên môn.

Mà phía bên phải cũng có mười mấy người, người đi đầu là một nam tử, trông khoảng ngoài ba mươi, khí chất ôn hòa dịu dàng, đứng ở đó lại tự phát ra một loại khí chất khác biệt hẳn với mọi người.

Tân Ninh chuyển mắt nhìn sang, không khỏi đánh giá kỹ hơn một chút.

Phương Thiên Hòa.

Người của Phương tộc.

Tần Ninh đã từng gặp qua người này, chẳng qua, Phương Thiên Hòa năm đó trông trẻ hơn một chút so với bây giờ.

Hoa Thiệu, là đại trưởng lão của Xích Diệm tiên môn. Phương Thiên Hòa, là nhân vật hàng thứ ba của Phương tộc hiện nay.

Hai người này gặp Mục Huyền Thần, hẳn phải là Mục Huyền Thần khách khí mới đúng.

Nhưng mà... Mục Huyền Thần là đan sư!

Từ trong tay Mục Huyền Thần đã luyện ra mấy lần tiên đan Đế phẩm!
 
Phong Thần Châu
Chương 10781: Nhưng đối với đan thuật



Mọi người không ai rõ thực lực của Mục Huyền Thần đến đâu.

Nhưng đối với đan thuật của Mục Huyền Thần thì trong Thái Thần tiên vực này, lại vô cùng nổi tiếng.

Mà “cuộc chiến” làm nổi bật danh tiếng của hắn, chính là cuộc luận đạo với một vị Đan Đế có danh tiếng đủ để xếp vào hàng ngũ năm người đứng đầu của Thái Thần tiên vực, trong cuộc chiến đó hắn đã khiến cho vị Đan Đế kia thua không còn manh giáp.

Vị Đan Đế kia thậm chí còn tự nói: lão phu nguyện lòng bái Mục Huyền Thần làm thầy, nhưng tiếc là lão phu không xứng.

Sau này, vị Đan Đế kia gia nhập vào Huyền Thần Các.

Sự việc này đã nâng cao địa vị của Mục Huyền Thần trong lòng chư vị đan sư, cũng khiến cho Mục Huyền Thần được các phương thế lực đỉnh cấp tung hô tán thưởng.

Mà bề ngoài, Mục Huyền Thần còn chưa đạt đến cảnh giới Tiên Đế, Tiên Tôn, nhưng mà mấy nghìn năm trở lại đây, từ sau khi Huyền Thần Các phát triển, phàm là có Tiên Đế ngấp ngó muốn chiếm Huyền Thần Các thì đều bị chết một cách rất ly kỳ.

Điều này khiến cho cả Huyền Thần Các được bao trùm bởi một lớp mây mù huyền bí.

Mà bên dưới lớp vỏ bọc huyền bí này, các chủ Mục Huyền Thần của Huyền 'Thần Các đương nhiên cũng sẽ được mọi người tôn trọng.

Sau khi hỏi han xong, Hoa Thiệu trưởng lão nhìn về phía Khúc Phỉ Yên cười nói: “Khúc trưởng lão, mấy ngày này sao lại không thấy cô về Xích Diệm Môn vậy?"

Khúc Phỉ Yên nay đã là một vị Tiên Đế.

Hơn nữa, trong đạo Luyện Khí, Khúc Phỉ Yên còn có thiên phú tuyệt đỉnh, đây cũng là nguyên nhân chính mà năm đó Tần Ninh thu nhận nàng ta làm đệ tử.

Mà Khúc Phỉ Yên ngày nay, mặc dù chỉ là cảnh giới Tiên Đế sơ kỳ, nhưng lại là một trong bảy vị đại trưởng lão của Xích Diệm Môn.

Khúc Phỉ Yên cười giả lả nói: “Ta gặp được phu quân của ta, nên ở lại Huyền Thần Các thêm mấy ngày”.

Trải qua bảy ngày bảy đêm Tần Ninh cật lực lao động, Khúc Phỉ Yên nay đã nhuận sắc căng mọng, loại khí chất thuần khiết mà lại quyến rũ kia như đạt đến cực điểm.

Một vị thanh niên đứng sau lưng Hoa Thiệu trưởng lão, chính là Hoa Lương Triết mấy ngày trước đi cùng Khúc Phỉ Yên nghe vậy thì trong lòng không khỏi nhói đau.

Nghĩ đến cảnh tượng mấy ngày trước Khúc Phỉ Yên gần gũi với Tần Ninh, lại

thêm sự thay đổi rõ rệt của Khúc Phỉ Yên bây giờ, Hoa Lương Triệt không dám nghĩ tiếp nữa... mấy ngày này Khúc Phỉ Yên rốt cuộc đã nuốt hết bao nhiêu con cháu của Tần Ninh rồi.

Cảnh tượng đó, chỉ thoáng qua trong lòng đã khiến cho Hoa Lương Triết đau đớn vạn phần.

“Vi này là...".

“Phu quân của ta, Tân Ninh”, Khúc Phỉ Yên khoác cánh tay Tân Ninh, cười nói: “Cũng là huynh trưởng của các chủ Mục Huyền Thần!”

“ố?

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt của Phương Thiên Hòa ở bên cạnh thoáng ngây ra, không khỏi nhìn sang đánh giá Tần Ninh.

Người thanh niên trông dáng vẻ như thận hư này, lại là huynh trưởng của Mục Huyền Thần?

Sao có thể chứ!

Ánh mắt của Hoa Thiệu đặt lên người Tân Ninh, vừa nhìn đã nhận ra người này chẳng qua chỉ là cảnh giới Tiên Hoàng.

Trong một thoáng, ông ta cũng không thể hiểu nổi, chuyện này rốt cuộc là sao!

“Tại hạ là trưởng lão Hoa Thiệu của Xích Diệm tiên môn, gặp qua Tần công tử...”.

Chỉ là rất nhanh sau đó, Hoa Thiệu lại mỉm cười giả lả nói:

Đợi thêm một thời gian. Hoa Thiệu thoáng nghiêm mặt.

“Phương tộc bên kia cũng có một lô hàng, đan dược của hai nhà các ngươi, đều phải đợi thêm một thời gian”.

Nghe vậy, Phương Thiên Hòa lập tức đáp: “Mục các chủ, không thể đợi thêm... chiến tranh giữa Phương tộc chúng ta và núi Thánh Long càng lúc càng nguy cấp, không thể đợi được nữa...”.

“Chiến tranh?”
 
Phong Thần Châu
Chương 10782: Nghe vậy



Tần Ninh ngạc nhiên nhìn về phía Phương Thiên Hòa, không khỏi nói: “Các ngươi và núi Thánh Long giao chiến cái gì?"

Lời này vừa nói ra, mấy người có mặt ở đó đều xuất hiện biểu cảm khó tin. Mục Huyền Thần không khỏi nhìn về phía Khúc Phỉ Yên, lòng thầm cạn lời.

Mấy ngày này, Khúc Phỉ Yên đúng thật là coi đại ca như trâu cày, chẳng phổ cập chút thông tin nào cho đại ca cả.

Mục Huyền Thần khi còn ở Tam Thanh tiên vực, hiểu vô cùng rõ ràng, đại ca từng ở trong Trúc Diệp Tông, nhiều lần quấn lấy Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc, có lúc là 2P, có lúc là 3P, nhưng dù vậy thì mặt cũng chẳng đổi sắc bao giờ, thậm chí còn chẳng bị rơi vào thế yếu mà còn chiếm thế thượng phong.

Nhưng bây giờ 2P với Khúc Phỉ Yên, đại ca lại không gồng gánh được nữa.

Khúc Phỉ Yên này, lợi hại! Không hổ là Luyện Khí sư!

Gương mặt của Khúc Phỉ Yên thoáng ửng hồng, cười nói: “Quên mất không nói với chàng, Phương tộc và núi Thánh Sơn giao chiến, Xích Diệm tiên môn và Nam Đẩu Thiên Tông cũng khai chiến rồi!”

Khai chiến?

Vì sao?

Tần Ninh đầy vẻ ngạc nhiên.

Khúc Phỉ Yên lập tức đáp: “Nói đến cùng, vẫn là chuyện của dị tộc...”.

Tân Ninh rửa tai lắng nghe, nhìn về phía Khúc Phi Yên.

“Năm đó, Cửu Âm tộc và Cửu Dương tộc dưới sự giúp đỡ của những dị tộc khác trong những tiên vực khác của tiên giới, tiêu diệt được Thần Môn, giống như chuyện xảy ra khi ở Tam Thanh tiên vực vậy...”

'Tam Thanh tiên vực, nếu không phải có có Mục Huyền Thần thì cũng xong đời rồi!

“Thần Môn cuối cùng bị tiêu diệt, bên trong Cửu Âm tộc và Cửu Dương tộc, Tiên Tôn Tiên Đế cũng chết mất một đám”.

“Sau khi trận chiến đó kết thúc, bố cục bên trong Thái Thần tiên vực cũng có sự thay đổi lớn, những thế lực như Kim Dương Kiếm Tông, Bán Tiên lầu, Nam Đẩu Thiên Tông đều nhao nhao nổi dậy”.

Khúc Phỉ Yên kiên nhẫn nói: “Mà trải qua những năm vừa qua, bố cục bên trong Thái Thần tiên vực cơ bản đã được ổn định, nhưng có rất nhiều manh mối cũng bị lộ ra”.

Tần Ninh khó hiểu nhìn Khúc Phi Yên.

“Giống như núi Thánh Long, năm đó Thần Môn bị tiêu diệt, núi Thánh Long có lẽ cũng đã tham dự vào, mà nay núi Thánh Long lớn mạnh, phía sau lưng cũng có bóng dáng của dị tộc”.

“Nam Đẩu Thiên Tông, cũng như vậy...

Khúc Phỉ Yên nói một cách nghiêm túc: “Có điều mấy năm về trước, hai bên thế lực này làm việc còn tương đối kín đáo, dị tộc xuất hiện cũng ít, bên trong Thái Thần tiên bực, mọi người đều bận để tranh giành địa bàn, bồi dưỡng nhân tài, mấy năm gần đây sau khi ổn định lại, thì mọi người mới phát hiện ra chút manh mối

“Chuyện núi Thánh Long và Nam Đẩu Thiên Tông có hợp tác với dị tộc là chuyện đã gần như chắc chắn, mọi người đều biết, do đó, Xích Diệm tiên môn và Phương tộc, đã khai chiến với bọn họi”

“Cuộc chiến đã kéo dài đến cả nghìn năm rồi, chẳng qua hai bên vẫn đang ở thế giằng col”

“Nhưng bây giờ, bọn chúng ngóc đầu trở lại thì càng trở nên trắng trợn, dù gì, trong Thái Thần tiên vực đã không còn Thái Tuế Tiên Hồn Vô Ngân nữa rồi, cũng chẳng còn Cửu thiên tuế Cố Vân Kiếm, không ai có thể thực sự giải quyết dứt điểm bọn chúng nữa!”

Nói đến đây, trong lòng Hoa Thiệu chất chứa đầy tiếc thương. Thái Thần tiên vực năm đó, trong cả mười hai đại tiên vực của tiên giới, xét về sức mạnh tổng hợp mà nói, không thể sánh bằng những tiên vực đã có bề dày

lịch sử như Vĩnh Hằng tiên vực, Càn Nguyên tiên vực v.ẹ...

Nhưng nếu luận về sức mạnh đỉnh cấp, Hồn Vô Ngân, Cố Vân Kiếm, sư đồ hai người trong cả tiên giới này cũng chẳng có ai dám đi chọc vào bọn họ.
 
Phong Thần Châu
Chương 10783: Những lời này lạc đề rồi



Mà Thần Môn của Hồn Vô Ngân sáng lập, thì càng mạnh mẽ hơn, khiến người khác không dám coi thường.

Thần Môn có chín đại Thiên tuế gia, mỗi người đều là một nhân vật nổi bật, tuyệt thế vô song.

“Những lời này lạc đề rồi...”, Hoa Thiệu cười nói: “Đến nay cuộc chiến giữa Xích Diệm tiên môn chúng ta và Nam Đẩu Thiên Tông đã kéo dài nhiều năm, cái

mà mọi người đang so chính là xem ai có thể kiên trì được đến cùng!”

“Không thể giải quyết dứt điểm cuộc chiến, vậy thì xem ai có thể kiên trì được, tiên đan, tiên khí, những thứ này đều là những thứ phải tiêu hao”.

“Cho nên khoảng thời gian này, chúng ta cần nhiều lần đặt tiên đan từ Huyền Thần Các, để đề phòng bất cứ lúc nào cũng có thể dùng đến...”.

Nghe vậy, Tần Ninh cũng coi như hiểu được hoàn toàn.

Nhìn về phía Khúc Phỉ Yên đứng bên cạnh, Tần Ninh nhỏ giọng nói: “Nàng không nói sớm cho ta biết chuyện...”.

Khúc Phỉ Yên tức giận nói: “Mấy ngày này, miệng của chàng chẳng được. rảnh rỗi, miệng của ta cũng chẳng có thời gian, thì nói vào lúc nào”.

Vừa nói xong, Tân Ninh bỗng cảm thấy cạn lời.

Tần Ninh lại nhìn về phía Hoa Thiệu và Phương Thiên Hòa, hỏi: “Đại thể là những loại tiên đan nào?”

“Đế phẩm tiên đan, không cần nhiều lắm, Huyền đại sư đích thân luyện chế, là đủ rồi!”

“Cái quan trọng nhất chính là cấp bậc Thánh phẩm và Hoàng phẩm...

Hoa Thiệu kiên nhẫn nói: “Còn về Vương phẩm và những cấp bậc phía dưới, tự chúng ta có thể giải quyết được, Hoàng phẩm và Thánh phẩm là lai cấp bậc tương đối quan trọng!”

Nghĩ ngợi một chút, Tân Ninh nói: “Tiên đan cấp Hoàng phẩm thì giao lại cho ta đi, thời gian gân đây, ta sẽ luyện chế ra cho các ngươi”.

Nghe vậy, Mục Huyền Thần cười he he nói: “Vậy thì tốt quá rồi!”

Mà hai người Hoa Thiệu và Phương Thiên Hòa đều nhìn về phía Tần Ninh mà đầy vẻ ngạc nhiên.

“Không ngờ Tần công tửu còn là một vị Tiên đan sư...”.

Phương Thiên Hòa cười he he nói: “Nếu đã như vậy, chúng ta lại đợi thêm một thời gian nữa, chỉ là mong Mục các chủ bên này đẩy nhanh tốc độ, lần này đến giục cũng là bởi vì chúng ta thực sự cần rất gấp”.

Mục Huyền Thần gật đầu.

Rất nhanh, hai người Phương Thiên Hòa và Hoa Thiệu đều đưa người rời đi.

Tần Ninh lúc này mới nói: “Bây giờ, kể lại đầu đuôi mọi chuyện, bố cục bên trong Thái Thần tiên vực rốt cuộc như thế nào”.

Mấy người đi vào trong đại điện. Trong đại diện, một chiếc bàn dài cỡ mười mấy trượng lặng lẽ đặt ở giữa. Trên bàn phác họa một sa bàn cực lớn của Thái Thần tiên vực.

Các thế lực lớn đều được đánh dấu vô cùng nổi bật, địa vực phân chia cũng rất rõ ràng.

Mục Huyền Thần lập tức nói: “Chúng ta sau khi đến Thái Thần tiên vực, trên thực tế các thế lực lớn bề ngoài vẫn còn đang phòng bị lẫn nhau, bên trong thì đều tự mình phát triển, bố cục cũng coi như vừa mới ổn định”.

“Sau đó, vết tích mà dị tộc hoạt động càng lúc càng rõ ràng”.

“Ngoại trử Cửu Âm tộc Cửu Dương tộc ra, hoạt động mạnh mẽ nhất chính là Nguyệt ma tộc và Tinh Ma tộc”.

Nguyệt Ma tộc.

Tỉnh Ma tộc.

Mục Huyền Thần chỉ vào sa bàn, nói: “Phía Tây của Thái Thần tiên vực, Nam Bắc đối lập, là Bán Tiên Lầu và Kim Dương Kiếm Tông”.

“Kim Dương Kiếm Tông này có cấu kết với dị tộc, từ lâu đã lộ rõ tung tích

rồi”. “Mà Bán Tiên Lầu... lập trường không vững vàng, như thể là chưa từng hợp tác với dị tộc nhưng cũng chưa từng có dự định tấn công dị tộc”.

Mục Huyền Thần chỉ vào khu vực giữa của sa bàn, nói ¡ địa trung vực này, phía Bắc là do Thiên Võ Thành quản lý, phía Nam thì là của Nam Đẩu Thiên Tông, Thiên Võ Thành và Bán Tiên Lầu giống nhau, nhìn không rõ thái độ của bọn họ, mà Bắc Đẩu Thiên Tông, có bóng dáng của dị tộc rất rõ ràng!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10784: Góc Đông Nam



“Còn về vị trí chính giữa của trung vực, lúc trước chính là do Thần Môn mà đại ca dựng nên quản lý, mà những năm trước đây, đại địa trung tâm này càng lúc càng lộn xộn, mãi đến thời gian gần đây, có một phương thế lực tên là Vân Môn xuất hiện, có xu hướng thống trị cả vùng đại địa trung tâm”.

“Ở phía Đông vực, núi Thánh Long ở phía áp chót phía Bắc, cũng có mối liên hệ mật thiết với dị tộc”.

“Trung bộ của Đông vực, là Phương tộc”. “Nam bộ của Đông vực, là Xích Diệm tiên môn”.

“Huyền Thần Các của chúng ta ở đây..., Mục Huyền Thần chỉ vào sa bàn, nói: “Góc Đông Nam".

“Lại nhìn lên phía Bắc chính là sơn mạch Thiên Vẫn, qua sơn mạch Thiên Vẫn về phía Tây chính là Xích Diệm tiên môn”.

“Những năm trở lại đây, Huyền Thần Các chúng ta và Phương tộc, Xích Diệm tiên môn hợp tác mật thiết, cung cấp hầu hết đan dược cho bọn họ, bởi vì vị trí nằm ở khu vực góc phía Đông Nam, cho nên tương đối mà nói, cũng rất an toàn”.

Tần Ninh quét mắt trên sa bàn, đại thể đã năm được.

Thế lực ở tám phương này, coi như là những thế lực mạnh nhất hiện tại ở Thái Thần tiên vực.

Núi Thánh Long. Nam Đẩu Thiên Tông.

Kim Dương Kiếm Tông.

Ba bên này đã hợp tác với dị tộc rất rõ ràng.

Thiên Võ Thành và Bán Tiên Lầu, thái độ vẫn còn lưỡng lự, chẳng khác gì trung lập.

Phương tộc và Xích Diệm tiện môn cùng núi Thánh Long và Nam Đẩu Thiên Tông đánh nhau.

“Chỉ riêng cục diện trước mắt mà nói, tình hình bên trong Thái Thần tiên vực. còn tệ hơn nhiều so với Tam Thanh tiên vực, bên phía Tam Thanh tiên vực kia, ít nhất còn có ba đại tông được coi như chủ nhân trên bề ngoài, nhưng trong Thái Thần tiên vực, dị tộc đã xuất hiện một cách vô cùng ngông nghênh...”

Mục Huyền Thần không khỏi nói: “Chủ yếu vẫn là năm đó Thần Môn bị Cửu Âm tộc Cửu Dương tộc tiêu diệt, mọi người đều cảm thấy cách biệt giữa mình và 'Thần Môn cực lớn, lo là nếu lật mặt thíi dị tộc sẽ không từ bất cứ giá nào cũng sẽ tiêu diệt sạch bọn họ...”.

“Con người ấy à, một khi đã có được quyền lực và địa vị, thì sẽ thiếu đi rất nhiều sự quyết đoán để lật mặt”.

Tần Ninh lại chỉ cười nói: “Đừng nói đến quyền lực địa vị nhất định, cho dù không có, thì cũng có rất nhiều người sẽ tiếc không muốn tung hê hết đi”.

Nhìn Thái Thần tiên vực ngày nay vừa quen thuộc lại vừa lạ lẫm, Tân Ninh than thở nói: “Năm đó ta ở Thái Thần tiên vực, mở ra Thần Môn, tám phương đến chúc mừng, đến nay ta quay lại, mây đã chẳng còn là mây, sương lại càng chẳng giống sương...”.

Tần Ninh lập tức nói tiếp: “Bây giờ tộc trưởng của Phương tộc là ai?”

“Phương Hoằng Hóa!”

“Cảnh giới Tiên Đế đại viên mãn!”

Khúc Phỉ Yên đáp.

“Là ông ta à?”

Tân Ninh bỗng cảm thấy ngạc nhiên.

Khúc Phỉ Yên lại nói: “Ngoại trừ Phương Hoằng Hóa ra, người tiếp theo chính là Phương Thư Lương, mà người thứ ba chính là Phương Thiên Hòa”.

“Phương Thư Lương... là đường huynh của Phương Thư Thanh và Phương Thư Mạn”, Tần Ninh lầm bầm nói.

Phương Thư Thanh, Thần Môn Tứ thiên tuế. Phương Thư Mạn, Thần Môn Ngũ thiên tuế. Hai người này, đều đến từ Phương tộc.

Tân Ninh liền đáp: “Có thời gian, để ta và Phương Hoằng Hóa gặp mặt nhau một lần”.

“Được!”

Rất nhanh, Mục Huyền Thần đưa theo Tần Ninh vào bên trong phòng luyện đan của Huyền Thần Các.

“Được”.

Trong lúc hai người nói chuyện, bên trong sơn cốc, một lão giả mái tóc bạc phơ, tinh thần quắc thước, từ trong một cửa động của sơn cốc bước ra.

“Ôi, Huyền đại sư!”

Lão giả nhìn thấy Mục Huyền Thần lập tức sải bước thật nhanh chạy đến.
 
Phong Thần Châu
Chương 10785: Mới chỉ mấy



Mục Huyền Thần nhìn lão giả bước đến, cũng ngẩn ra mất một thoáng, ngay sau đó sờ nhẹ lên mi tâm, trông như thể rất đau đầu.

“Vị này là...”.

“Bạch Diệp Đan Đế...”, Mục Huyền Thần nhìn Tần Ninh, không khỏi nói: “Huynh không nhận ra ông ta à?”

“Hả?” Mắt Tần Ninh chuyển sang Bạch Diệp, trong một chốc cũng ngẩn ra.

“Ta có quen với Bạch Diệp, nhưng mà, năm đó Bạch Diệp không có già như vậy!”, Tân Ninh hơi cạn lời.

Bạch Diệp Đan Đế.

Ngày xưa khi hắn còn ở trong Thái Thần tiên vực, Bạch Diệp vẫn chưa là một vị Đan Đế, nhưng cũng đã là một vị Thánh phẩm đan dược sư rồi.

Nhưng Bạch Diệp năm đó trông chỉ mới ngoài ba mươi, vẫn còn rất hăng hái và khí thế.

Bây giờ, trông lại giống như một ông lão bảy tám mươi tuổi rồi.

Mới chỉ mấy vạn năm mà thôi, không đến mức như vậy chứ?

Bạch Diệp lúc này chạy lại, nhìn thấy Mục Huyền Thần mà thân thiết như thể cha ruột mình đến, lập tức khom người thi lễ, dùng giọng điệu khách khí nói: “Huyền đại sư, ngài đến tìm ta à?”

“A, không phải không phải...”

Mục Huyền Thần lập tức kéo Tần Ninh nói: “Đây là ca ta!”

Bạch Diệp đại sư nhìn sang Tần Ninh, lập tức khom người nói: “Chào Mục đại cai”

Mục Huyền Thần lại nói: “Ca ta tên là Tân Ninh”. “ồ ð, chào Tần đại cal” Hai câu đại ca này, suýt chút nữa đã tiễn Tần Ninh về trời.

Mục Huyền Thần cười nói: “Bạch Diệp, ngươi trước nay luôn cảm thấy, đan thuật của ta, tiên giới chẳng ai sánh kịp, đúng không?”

“Đó là đương nhiên!”

“Ta nói cho ngươi biết, đại ca ta trong đạo Đan thuật này, so với ta thì chỉ có mạnh hơn”.

Nghe vậy, hai mắt Bạch Diệp phát sáng.

Nhìn sang Tân Ninh, gương mặt Bạch Diệp đầy vẻ tán thán nói: “Trên thế gian này, trong đạo Đan thuật, người khiến Bạch Diệp ta vô cùng kính phục, mấy. vạn năm trước có một người là đại nhân Hồn Vô Ngân, chủ nhân của Thần Môn, mà nay lại có các chủ Mục Huyền Thần, nếu Mục các chủ đã nói Tân đại ca còn lợi hại hơn, vậy Tân đại ca cũng là một người nữa”.

Mục Huyền Thần lại nói: “Đại ca ta tiếp sau đây sẽ ở lại sơn cốc này của ngươi, những tiên đan cấp bậc Hoàng phẩm trong đơn đặt hàng của Phương tộc và Xích Diệm tiên môn đều sẽ giao cho huynh ấy”.

“Hoàng phẩm?”

Bạch Diệp Đan Đế ngẩn người.

“Đúng đó, Hoàng phẩm tiên đan!”, Mục Huyền Thần nói một cách đương nhiên: “Đại ca ta nay đã là cảnh giới Mệnh đài sơ kỳ của Tiên Hoàng, luyện chế bất cứ tiên đan Hoàng phẩm nào cũng đều không thành vấn đề”.

“Ngươi chỉ cần giao hết huynh ấy là được, ta nói cho ngươi biết nha, ngươi chỉ cần nhìn huynh ấy luyện chế Hoàng phẩm tiên đan thôi là đã có thể học được rất nhiều rồi!"

Mục Huyền Thần vẻ mặt đầy nghiêm túc nói: “Nếu như ngươi có thể tự ngộ ra được điều gì đó, nghiêm túc học tập, nói không chừng cuộc đời này sẽ có hy vọng thành tựu đến cấp Tạo hóa tiên đan sư chí cao vô thượng, luyện chế ra được Tạo hóa tiên đan, vậy thì sẽ có vô vàn vinh quang đó!”

Bạch Diệp nhiệt huyết sôi trào nói: “lão phu hiểu, đã hiểu!”

“Tần công tử, hãy đi theo ta...”.

Rất nhanh, Bạch Diệp dẫn theo Tần Ninh đi vào bên trong sơn động.

Xuyên qua hành lang dài, vào sâu trong sơn động, quét mắt nhìn quanh, đây là một động phủ rộng lớn, không hề chật hẹp mà ngược lại vô cùng rộng rãi

thoáng đãng, còn có một lò luyện đan nối liền với hỏa mạch ở dưới đất.

Hơn nữa ở hai bên trái phải, cũng có phòng nghỉ ngơi, mọi thứ được sắp xếp. Vô cùng ngăn nắp.

Bạch Diệp nhanh nhẹn lấy ra mấy tấm ngọc giản, cười nói: “Hoàng phẩm tiên đan mà Phương tộc và Xích Diệm tiên môn cần, thường có ba loại!”

Mấy vạn năm không gặp Tân Ninh, đâu thể mới mấy ngày đã có thể thỏa mãn được.

Khúc Phỉ Yên hận không thể ngày ngày dán chặt lên người Tân Ninh. Bạch Diệp lúc này cũng không đi ngay mà đứng ở bên cạnh.

Tần Ninh chuẩn bị xong rất nhiều dược liệu, quay người lại nhìn thấy Bạch Diệp vẫn đứng ở đó, trong mắt thoáng ngạc nhiên.

“Sao ngươi còn chưa đi?” “Hả?”
 
Phong Thần Châu
Chương 10786: Đương nhiên!



Bạch Diệp Đan Đế ngẩn người ra, ngay sau đó cười he he nói: “Lão phu muốn xem Tần đại ca luyện đan như thể nào... để học tập...”.

Nhìn thấy gương mặt đầy vẻ khát vọng học hỏi của Bạch Diệp, Tân Ninh cười nói: “Được!”

Nói xong, Tần Ninh vẫy tay với Bạch Diệp.

Bạch Diệp bước lên phía trước.

'Tần Ninh liền bắt đầu giải thích nói: “Tam Văn Thanh Tâm Đan, ta luyện chế cái này trước, đan này...”.

Bên trong đan phòng. Tân Ninh vừa giảng giải, vừa thao tác, dẫn dắt tiên hỏa trong người tuôn ra.

Bạch Diệp thỉnh thoảng gật đầu, hơn nữa còn hỏi thêm rất nhiều vấn đề, Tân Ninh đều giải thích hết từng câu.

Trên thực tế

Nếu chỉ đơn thuần luận về đan thuật, Tân Ninh chưa chắc đã so đực với hai huynh đệ Mục Huyền Thần, Mục Huyền Phong.

Hai người vốn dĩ là Tuyệt thế đan thể, thế gian hiếm có, trời sinh đã thích hợp để luyện đan.

Chẳng qua là, Tân Ninh dù gì đã lịch khiếp chín vạn năm, đối với đạo đan thuật của Vạn Thiên đại lục và Cửu Thiên thế giới càng hiểu rõ hơn ai hết, hơn

nữa cũng từng thu nhận mấy đệ tử nên lúc giảng giải lại càng thấu triệt.

Đạo luyện đan của Mục Huyền Thần, luôn vô cùng kỳ quặc, Bạch Diệp căn bản không thể hiểu được, cho dù có hiểu thì cũng chẳng thể làm được.

Thực sự cho là đan thể tuyệt mạch, thể chất hiếm có tuyệt thế vô song là chuyện đùa sao?

Cách giảng giải của Mục Huyền Thần sẽ có nhiều thành phần vượt ngoài †ầm tưởng tượng.

Mà cách giảng giải của Tần Ninh thì lại càng thiên về hướng tuân thủ theo. Đan đạo của tiên giới.

Liền mấy ngày, Tân Ninh buổi sáng luyện chế đan dược, miệng khô lưỡi khô giải đáp thắc mắc cho Bạch Diệp.

Đến buổi tối, lại tiếp tục bị Khúc Phỉ Yên ép khô. Chớp mắt đã mười ngày trôi qua.

Một ngày này, Mục Huyền Thần đến đây, nhìn thấy thành quả tiên đan mà Tần Ninh luyện chế, lòng mừng vui khấp khởi.

“Ca, huynh giỏi thật đó, nhà chúng ta ai đệ cũng không phục, chỉ phục mỗi huynh!”, Mục Huyền Thần cười he he nói.

Tiên đan của Tân Ninh luyện chế, tỉ lệ ra đan cao, phẩm chất cũng tốt, một viên bằng mười viên bình thường.

Mục Huyền thần cười he he nói: “Đệ bây giờ đang góp nhặt đủ một lô đan dược, xong là sẽ lập tức đưa đến chỗ Phương tộc”.

Tần Ninh ngẩng đầu, nhìn về phía Mục Huyền Thần nói: “Ta cũng đi một chuyến Phương tộc”.

“Má ơi!"

Nhìn thấy gương mặt của Tân Ninh, cả người Mục Huyền Thần ngẩn ngơ, sau đó nhảy dựng lên, sợ hãi nói: “Ca, huynh làm sao thế?”

Gương mặt Tần Ninh nhìn có vẻ trắng bệch, hai mắt trũng sâu thâm quầng. “Mấy ngày này luyện đan mệt quái” ụ

“Ta thấy huynh sắp bị vắt khô rồi

Nghe thấy lời này, Tần Ninh liếc mắt nhìn Mục Huyền Thần.

Mục Huyền Thần cười he he: “Người chị dâu này, lợi hại thật, ca, huynh xong đời rồi!”

Tần Ninh lười không thèm để ý đến Mục Huyền Thần.

Mục Huyền Thần lại rút ra một bình ngọc, đưa cho Tần Ninh, nói: “Thân làm đệ đệ, cũng chẳng có gì nên thân, bình tiên đan này tặng cho huynh đó, đệ đã hao tổn không ít tâm sức, kiểm chứng vô số lần rồi, bảo đảm sau khi huynh ăn vào sẽ mạnh như rồng khỏe như hổ, ngày mai lại nhảy nhót được khắp nơi!”

“Được”. Chớp mắt, ba ngày nữa trôi qua.

Ngày này, Mục Huyền Thần đến bên ngoài sơn cốc mà Tần Ninh ở, cất giọng gọi: “Ca, xuất phát đi Phương tộc thôi!”

Đại khái khoảng nửa canh giờ sau, bên trong sơn cốc có hai bóng người sánh vai bước ra.

Mục Huyền Thần nhìn qua liền ngẩn người tại chỗ.
 
Phong Thần Châu
Chương 10787: Ngay bây giờ



Khúc Phỉ Yên và Tần Ninh sóng vai đi ra khỏi sơn cốc. Khúc Phỉ Yên mặc bộ váy dài màu hồng phấn, trông lại càng quyến rũ mị hoặc hơn, đường cong duyên dáng, bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng như

bướm đậu, vừa thuần khiết vừa quyến rũ.

Mà trong khoảng thời gian này, Mục Huyền Thần chỉ cần không phải mù, thì cũng có thể nhìn ra được, khí chất của cả người Khúc Phi Yên đã thay đổi.

So với khi trước càng đẹp hơn, càng... đàn bà hơn!

Mà Tần Ninh bên cạnh Khúc Phỉ Yên, Mục Huyền Thần vừa nhìn qua thì mặt đã nghệt ra.

“Ca...". Mục Huyền Thần nhìn thấy gương mặt hơi hóp lại phờ phạc của Tân Ninh, trông như thể người đã mấy ngày mấy đêm thức trắng chưa từng chợp mắt, tinh

khí thần mặc dù vẫn còn nhưng cũng chẳng nhiều nữa.

Tần Ninh nhìn sang Mục Huyền Thần, hờ hững liếc một cái rồi nói thẳng: “Lúc nào xuất phát?”

“Ngay bây giờ...". “Đi thôi”.

Rất nhanh, Mục Huyền Thần đã dẫn theo Tần Ninh và Khúc Phỉ Yên hai người cùng nhau đi vào trong một sơn cốc.

Trong sơn cốc có rất nhiều bóng người đang đứng nghiêm nghị, Bạch Hạo. Vũ cũng ở trong số đó.

Lần này là do Bạch Hạo Vũ phụ trách dẫn đoàn, ngồi phi cầm bay xuyên qua vòng ngoài của sơn mạch Thiên Vẫn, sau đó đến Phương tộc để vận chuyển đan dược.

Mục Huyền Thần kéo tay Tần Ninh, đè thấp giọng nói: “Ca, đan dược đưa cho huynh, huynh chưa uống hả?”

“Uống rồi đấy!”, Tân Ninh đáp lại: “Quả thực là đủ mạnh, nhưng mà... vẫn không gánh nổi”.

Thế này còn không gánh nổi? Mục Huyền Thần không khỏi nhìn sang Khúc Phỉ Yên ở cách đó không xa.

Không hổ là một vị Luyện khí sư mạnh mẽ, này là đang coi sư phụ như tiên khí để luyện à?

Đàn bà, đúng là hơi phiền phức thật!

Thân là một đan sư đạt tiêu chuẩn, điều dưỡng tốt cơ thể là điều cơ bản, luyện đan cực kỳ tổn hao tinh thần.

Nhưng mà đại ca rất rõ ràng là không rời xa được đàn bà.

Mục Huyền Thần thở dài, vỗ nhẹ vai Tần Ninh rồi nói một cách thấm thía: “Ca, đàn bà, sẽ chỉ khiến huynh ngày càng ốm yếu!”

“Cút ngay!”

Mọi người chuẩn bị ổn thỏa, liền trèo lên phi cầm, bay thẳng về hướng Bắc, đi đến địa vực của Phương tộc.

Đại khái khoảng nửa ngày sau, cơ thể to lớn của phi cầm bay trên không trung của sơn mạch Thiên Vẫn.

'Tân Ninh cúi đầu nhìn, trong một thoáng, suy nghĩ như chìm vào trong hồi ức.

Năm đó, khi hẳn còn ở trong Thái Thần tiên vực, từng bước từng bước từ ột tiên nhân nhỏ nhoi, trưởng thành lớn mạnh, trở thành bá chủ của một vùng đại địa tiên giới.

Đối với Thái Thần tiên vực mà nói, hắn quá quen thuộc.

Sơn mạch Thiên Vẫn trong Thái Thần tiên vực cực kỳ nổi tiếng, mà nơi này, Tân Ninh cũng đã từng đến rất nhiều lần.

Lúc này.

Mục Huyền Thần nhìn thấy sơn mạch Thiên Vẫn ở bên dưới, cười nói: “Sơn mạch Thiên Vẫn này đã ngăn cách chúng ta với Phương tộc, xuyên ngang qua sơn mạch Thiên Vẫn vốn dĩ rất nguy hiểm, nhưng mà sơn mạch dài miên man đến cả trăm vạn dặm này, cũng có một số khu vực an toàn có thể đi xuyên qua được.

Tần Ninh liếc mắt nhìn Mục Huyền Thần.

Mục Huyền Thần lập tức nói: “Đệ nhiều lời rồi, đại ca hẳn là còn hiểu rõ nơi này hơn đệ nhiều”.

Phi cầm bay thẳng về hướng Bắc, dọc đường đi, lúc đầu còn có thể gặp được một số người, nhưng sau đó, bóng người thưa thớt dần, hơn nữa trên bầu

trời còn có lưồng khí tức dày đặc bao phủ khiến lòng người cảm thấy bất an.

Sơn mạch Thiên Vẫn, đã từng sinh ra rất nhiều tiên thú, đủ chủng loại đủ cấp bậc, có rất nhiều loài thậm chí ở bên ngoài còn chưa từng gặp được.

Bỗng nhiên.

Phía trước, có một tràng tiếng kêu u u lạnh lẽo vang lên.

Mà tiếp sau đó, có một vùng mây đen bao phủ lên con đường phía trước mặt của mọi người, nó phát tán ra khí tức cực kỳ âm u lạnh lẽo.

Viu...
 
Phong Thần Châu
Chương 10788: Bên dưới mặt đất phía dưới



Bỗng nhiên, có vô số tiếng xé gió vang lên.

Một bóng người to lớn màu đen thình lình bay vút về phía mọi người. “Là Ngự phong Ma Ưng!”

Mục Huyền Thần lập tức nói: “Đầu không được hoảng loạn”.

Ngự phong Ma Ưng cho dù có trưởng thành thì sức mạnh đỉnh phong cũng chẳng qua tương đương với cấp bậc Tiên Hoàng, không có uy h**p gì lớn.

Nhưng khi Mục Huyền Thần vừa dứt lời. Viu viu viu...

Bốn phía, trên mặt đất bao gồm cả giữa tầng mây, có vô số âm thanh xé gió vang lên.

'Từng con từng con Ngự phong Ma Ưng sải rộng đôi cánh dài đến ba trăm trượng đang ào ra như ong vỡ tổ, lao về phía bọn họ.

“Mẹ kiếp, nhiều vậy?” Mục Huyền Thần biểu cảm bàng hoàng.

Chớp mắt, trên người phi cầm, bốn vị Tiên Thánh của Huyền Thần Các lần lượt ra tay tấn công đáp trả.

Bốn đại Tiên Thánh ngăn Ngự phong Ma Ưng là chuyện dễ như ăn kẹo. Nhưng vào lúc này. Tiếng gió u u vang vọng.

Một con phi cầm có kích thước cỡ năm trăm trượng có thừa, hình dáng giống như một ngọn núi từ trên trời đáp xuống.

“Mẹ kiếp nhà nó, là chim Tật phong Thiên Diệm!”

Mục Huyền Thần mắng: “Không đúng, đám phi cầm tiên thú này, không giống như kiểu tấn công không có mục đích”.

“Đáp xuống, maul”

Giọng nói của Mục Huyền Thần vang lên, phi cầm vội vàng đáp xuống.

Từ đầu đến cuối, Tần Ninh chỉ nhìn quanh bốn phía, vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh. Nhưng còn chưa đợi đến khi phi cầm đáp xuống đất.

Bên dưới mặt đất phía dưới.

€ó một tiếng nổ đinh tai vang lên.

Một con tiên thú to lớn hình người vỗ mạnh hai bàn tay lại với nhau.

Ấm...

Đám phi cầm mà mọi người đang cưỡi không kịp né tránh, cơ thể liền bị đập nát bét, mấy chục người nhao nhao tản ra.

“Vượn Thiên Ma khổng lồ!” Mục Huyền Thần chuyển mắt nhìn qua, cả người càng đần thôn ra. “Khốn kiếp!"

Mục Huyền Thần quát: “Cổ Văn Bác, Quản Hoa Thanh, hai người các ngươi đi thịt con súc sinh kia đi!”

Giọng nói của Mục Huyền Thần vừa dứt, hai bóng người đàn ông trung niên của Huyền Thần Các liền tấn công về phía Vượn Thiên Ma khổng lồ.

Cổ Văn Bác, Quản Hoa Thanh đều là cảnh giới Tiên Thánh tứ bộ, trong Huyền Thần Các cũng có địa vị tương đối cao.

Chỉ sau mỗi hai vị phó các chủ Bạch Hạo Vũ, Dịch Tinh Thần. Khi hai người đánh về phía Vượn Thiên Ma khổng lồ, sát khí bên trong cơ thể sục sôi bùng nổ, thình lình va chạm mạnh với cơ thể như một ngọn núi nhỏ của

'Vượn Thiên Ma khổng lồ.

Mục Huyền Thần lại quát lên: Văn Thư, ngươi và Phương Đông Nguyệt đi cùng nhau, bảo vệ nhóm người của Phương tộc.

“Vâng”. Một người phụ nữ trung niên lập tức bay nhanh sang bên cạnh.

Lần này, Mục Huyền Thần dẫn theo Tần Ninh, ngoại trừ nhóm tiên nhân của Huyền Thần Các ra, còn có người của Phương tộc.

Nhóm tiên nhân của Phương tộc đều đã bị thương trong trận chiến với núi Thánh Long, sau đó được Phương tộc đưa về, mang đến Huyền Thần Các dưỡng thương.

Nay thương thế đã khỏi, có thể quay về Phương tộc để tiếp tục điều dưỡng, cho đến khi khỏi hẳn.

Mười mấy người của Phương tộc này, có cấp bậc Tiên Thánh, Tiên Hoàng, Tiên Vương, mười mấy người này đều tụ tập chung với nhau, người đi đầu cũng là một nữ tử, nhìn chỉ khoảng gần ba mươi, dáng vẻ thanh tú.

“Phương Đông Nguyệt!”

Bóng của Văn Thư đã đến gần, lập tức nói: “Gọi người của ngươi lại, ta cùng với ngươi phụ trách bảo vệ sự an toàn cho bọn hợ”.

Khúc Phỉ Yên hầu như mặc kệ người của Huyền Thần Các và Phương tộc, từ đầu đến cuối, đều chỉ đứng bên cạnh Tân Ninh, cực kỳ cẩn thận.

Đối với Khúc Phỉ Yên mà nói, những người khác xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chẳng liên quan gì đến nàng ta, an nguy của Tân Ninh mới là hàng đầu.

Lại thêm, nàng ta cũng biết, mấy ngày gần đây, Tân Ninh gần như đã bị nàng †a vắt khô, bây giờ còn hơi yếu, cần được bảo vệ.

Mọi chuyện xảy ra rất nhanh, nhưng sau khi Mục Huyền Thần dặn dò xong, mọi người rất nhanh đã ai làm việc nấy, tách nhau ra, cẩn thận đề phòng lại có tiên thú tấn công tiếp.
 
Phong Thần Châu
Chương 10789: Sắc mặt của Mục Huyền Thần



Tân Ninh đứng ở bên cạnh Khúc Phỉ Yên, nhìn quanh bốn phía.

Hai người Cổ Văn Bác và Quản Hoa Thanh dẫn theo mười mấy vị Tiên Thánh, Tiên Hoàng, Tiên Võ của Huyền Thần Các đang chém giết với đám mãnh thú và phi cầm ở xung quanh.

Hai người Văn Thư và Phương Đông Nguyệt thì đang đề cao cảnh giác, bảo vệ mười mấy người của Phương tộc.

Hắn và Khúc Phỉ Yên đứng bên cạnh nhau, tạm thời cũng khá là an toàn.

Mục Huyền Thần lúc này lao người lên không trung, tung chưởng g**t ch*t từng con Tật phong Ma Ưng.

Năm đó rời khỏi Tam Thanh tiên vực, Mục Huyền Thần ngưng tụ phân thân có sức mạnh của Tiên Hoàng.

Mà những năm trở lại đây, Tam Thanh tiên vực đã dần ổn định, ba bá chủ đã tiêu diệt hoàn toàn Hàn và Cảnh Hỏa tộc, cho nên mặc dù chân thân của Mục Huyền Thần vẫn trấn giữ ở trong Tam Thanh tiên vực, nhưng đã tốn không ít

sức lực để tôi luyện thân thể này, khiến nó có được sức mạnh của một Tiên Đế.

Lúc này Mục Huyền Thần ra tay, Tật phong Ma Ưng ở bốn phía xung quanh lần lượt bị giết hết.

Nhưng rất nhanh, ở phía xa hơn, trên mặt đất, giữa bầu trời, lại có từng đám từng đám phi cầm, mãnh thú càng kh*ng b* hơn đang rầm rập lao về phía này.

Sắc mặt của Mục Huyền Thần đã sa sầm đến đáng sợ.

Đám phi cầm mãnh thú này, tuyệt đối không phải vô duyên vô cớ mà xuất hiện ở đây.

Có người đã ở đây chờ sẵn để g**t ch*t bọn họ, không muốn để bọn họ tiếp tục đi đến Phương tộc.

Mục Huyền Thần lạnh lùng hừ mũi: đây đi!"

Lén la lén lút, trốn cái gì? Dứt khoát ra

Theo âm thanh phát ra. Trên mặt đất, trên một ngọn cây cổ thụ, có bóng người xuất hiện, thân mặc trường bào màu lam nhạt, ánh mắt lạnh lùng cười nói: “Mục Huyền Thần, Huyền

'Thần Các của các ngươi muốn đi đâu?”

Nghe vậy, ánh mắt Mục Huyền Thần chuyển qua nhìn, liền thoáng lạnh: “Nam Đẩu Huyên!”

Mà đồng thời lúc này, ở phía bên phải, cũng có một bóng người bước chân ra, gương mặt anh tuấn nhưng đầy lạnh lùng nhìn về phía Mục Huyền Thần.

“Nam Đẩu Triết!”

Nam Đẩu Huyên, Nam Đẩu Triết chính là hai nhân vật nòng cốt có danh tiếng lừng lẫy ở Nam Đẩu Thiên Tông, đều là cảnh giới Tiên Đế đỉnh phong.

Mục Huyền Thần đã hiểu ra được vấn đề.

Đám nhãi này rõ ràng là nhằm vào bọn họ mà đến!

Nam Đẩu Huyên cười he he nói: “Huyền Thần Các các ngươi những năm gần đây không biết đã vận chuyển cho Phương tộc và Xích Diệm tiên môn bao nhiêu tiên đan, cứu được không biết bao nhiêu đệ tử của bọn họ rồi, phàm là việc gì,

cũng đừng đi quá giới hạn!”

“Quá giới hạn?”

Mục Huyền Thần lập tức mắng: “Bổn tọa muốn giúp ai thì giúp người đó, đám nhãi nhép các ngươi đi lại thân thiết với Tỉnh Ma tộc và Nguyệt Ma tộc như: thế, tương lai không sợ có một ngày, người ta mang đám con cháu của các ngươi ra làm nô lệ, để con cháu các ngươi đoạn tử tuyệt tôn hết à?”

Nam Đẩu Huyên bật cười nói: “Tiên giới này, xét cho cùng cũng là Nhân tộc chúng ta mạnh nhất, dị tộc ngoại lại là bắt buộc phải hợp tác với chúng ta, quyền chủ đạo vẫn luôn nằm trong tay chúng ta”.

“Ngu xuẩn!”

Mục Huyền Thần lười nói thêm với hai tên ngu ngốc này, dứt khoát ra đòn tấn công.

Hai người Nam Đẩu Huyên và Nam Đẩu Triết, cũng không khách sáo mà phản đòn.

Âm thanh va chạm khủng khiếp vang lên.

Rất nhanh.

Ba người bắt đầu chém giết, náo động cả một vùng.

Khúc Phỉ Yên đứng ở bên cạnh Tần Ninh, nghiêm túc nói: “Nam Đẩu Huyên và Nam Đẩu Triết, hai người này chính là hai nhân vật nòng cốt của Nam Đẩu gia Thiên Tông, Tiên Đế đỉnh phong”.

Tần Ninh gật đầu.

Mà đúng vào lúc này.

Một luồng khí mang đầy uy h**p thình lình ập đến.

Chớp mắt.

Trên mặt đất mà Tần Ninh và Phúc Phỉ Yên đang đứng bỗng phát ra tiếng nổ đinh tai, cát bụi văng lên mờ mịt, cây cốt gấy lìa.

Nhìn thấy bóng người thanh niên kia xuất hiện, Khúc Phỉ Yên lạnh lùng hừ mũi: “Toàn là thứ chỉ biết chơi mấy trò bẩn thỉu!”

Người thanh niên tên là Long Thiên Thụy lại chỉ mỉm cười nói: “Sao có thể nói là trò bẩn thỉu chứ?”

Hai người bốn mắt nhìn nhau, trong đáy mắt đều hừng hực ý muốn giết người.

Khúc Phỉ Yên một tay nắm lấy bàn tay Tân Ninh, hất Tần Ninh ra xa.
 
Back
Top Bottom