Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 10770: Mà hắn lại nằm trên



Bề mặt lỗ chỗ, so với ngôi sao hiện tại mà hắn đang đứng thì ngôi sao kia trông có vẻ nhỏ hơn rất nhiều lần.

“Cuối cùng... cũng rời khỏi đó rồi 'Tần Ninh nằm trên mặt đất, thở phào. Nhưng mà.

Đến bây giờ, hắn cũng không biết mình từ ngôi sao thứ nhất hấp thu được bao nhiêu Tinh thần Khí như vậy, rốt cuộc là có hiệu quả gì.

“Hử?”

Chỉ là, khi Tân Ninh nằm trên mặt đất, nhìn vào ngôi sao đầu tiên mà mình đặt chân đến kia, lại cứ có cảm giác như nó đang càng lúc càng cách xa mình.

Mà tiếp đó.

'Tần Ninh ngạc nhiên phát hiện...

Không phải là do khoảng cách giữa hai ngôi sao đang thay đổi, mà là bản thân hắn, hắn đang bị ngôi sao này kéo về phía bên trong của nó.

Mặt đất xung quanh đang không ngừng lún xuống, Tân Ninh muốn giãy giụa nhưng lại chẳng thể làm gì.

Rất nhanh, cơ thể Tân Ninh đã biến mất khỏi bề mặt của ngôi sao thứ hai, bị ngôi sao khổng lồ này nuốt chửng...

“AI Tiếng hét thất thanh bỗng nhiên vang lên.

Tần Ninh thình lình bật nhỏm người dậy, đầu đầy mồ hôi, cả người không. ngừng run rẩy.

Chuyện gì vậy?

Hắn rõ ràng đang nằm ở trên bề mặt của ngôi sao thứ hai, bỗng nhiên sau khi bị hút vào bên trong thì lại không còn phản ứng gì nữa.

Sao lại như vậy?

Tần Ninh không quan sát mình đang ở đâu mà là nhìn vào trong hồn hải của mình.

Trong hồn hải, Phong Thần Châu lặng thinh treo lơ lửng.

Viên châu màu xanh thiên thanh lúc này, ở bên trong nó lại có một tia sáng lấp lánh.

Tân Ninh cẩn thận quan sát, có thể chắc chắn rằng, trước đó Phong Thần Châu chưa từng có tia sáng này.

Chuyện gì vậy?

Chẳng lẽ, Tinh thần Khí bị hắn hấp thu từ những viên đá đen trong ngôi sao thứ nhất kia đã biến đổi rồi xuất hiện bên trong Phong Thần Châu?

“Phong Thần Châu à Phong Thần Châu... ngươi rốt cuộc là cái thứ gì vậy?” Tân Ninh lâm bầm.

Mà lúc này, Tân Ninh cuối cũng cũng phát hiện, hồn phách hải của chính mình cũng đã có sự thay đổi đến nghiêng trời lệch đất.

Bên trong hồn phách hải, hồn lực vô tận vấn vít, đồng thời, còn có lưồng Tinh thần Lực dào dạt đang dung hòa cùng với hồn lực của hẳn.

Này...

Là Tinh thần Lực mà hắn hấp thu ở ngôi sao thứ nhất?

Toàn bộ đều được dung hòa ở đây?

Một lượng lớn Tỉnh thần Lực thế này, nếu như mình thi triển Cửu Thiên Tinh Nguyên Thuật lấy nguồn Tỉnh thần Lực này dẫn ra, ắt sẽ còn mạnh hơn nhiều so với việc dẫn ra Tinh thần Lực từ bên ngoài Cửu Thiên!

Cuối cùng cũng coi như là có lợi.

Tần Ninh khoanh chân ngồi lại, khí tức bên trong cơ thể chuyển động cuồn cuộn.

Vẫn là cảnh giới Tiên Hoàng mệnh đài sơ kỳ. Không đổi.

Quả nhiên, những Tinh thần Lực này chỉ là dung hòa vào trong hồn phách hải của mình mà thôi, không thể giúp mình thăng cấp.

Chẳng qua, cho dù là như vậy, đây đã là lợi ích cực lớn rồi.

Phong Thần Châu, trừ việc ngưng tụ ra Tịnh Ma Tiên Đan ra thì cuối cùng cũng mang đến một lợi ích khác cho mình rồi.

“Ta nghĩ, ngươi chắc chắn là có ý thức của riêng mình, chỉ là khinh thường đáp lại ta mà thôi, hoặc là ngươi cảm thấy ta chưa đủ tư cách!”

Tân Ninh lầm bầm: “Nếu mà như vậy, chúng ta cứ đi bước nào hay bước đó, ta đợi ngày mà ngươi chịu mở lời với ta!”

Sau khi ổn định lại, Tân Ninh bắt đầu đánh giá bốn phía xung quanh. Ở đây là một gian phòng bằng đá.

Mà hắn lại nằm trên một chiếc giường đá.

Giường đá cao nửa mét, phát ra ánh sáng màu xanh u ám nhàn nhạt. “Diễn Quỷ tiên thạch?”

Trước khi mình hôn mê, là cùng với nhóm Trương Linh Phong, Mục Huyền Thần ở trong không gian của Vận chuyển đại trận.

Nếu đã như vậy. Thì bây giờ đã đi đến đâu rồi? Tần Ninh đứng dậy, nhìn về phía cánh cửa của căn phòng đá.

Bên trong cánh cửa có cấm chế, nhìn có vẻ tương đối phức tạp, Tân Ninh kiểm tra thật kỹ cấm chế, từ từ phá bỏ.

Đại khái mất khoảng hai canh giờ, cấm chế mới hoàn toàn được phá bỏ, tiếp đó Tần Ninh mở cánh cửa đá bước ra bên ngoài...
 
Phong Thần Châu
Chương 10771: Căn phòng đá này



Khi Tần Ninh bước ra khỏi căn phòng đá, lọt vào tâm mắt của hắn là một vùng sơn cốc.

Căn phòng đá này nằm ở một phía bên trong sơn cốc, như được khoét đá mà thành.

Bên trong sơn cốc có chim hót có hoa thơm, khung cảnh thơ mộng như một vùng thế ngoại đào viên.

Tần Ninh vươn vai hít sâu một hơi dài.

Loại cảm giác thư thái thoải mái này Tần Ninh đã rất lâu rồi chưa cảm nhận được.

Không biết trong khoảng thời gian này, Tân Ninh đã hấp thu được bao nhiêu Tinh thần Khí từ những viên đá đen kia rồi ngưng tụ thành sức mạnh Tinh thần ở trong cơ thể, có thể nói những năm trở lại đây, hắn chẳng khác gì một con ong chăm chỉ cả.

Tần Ninh nhìn về phía bên phải của sơn cốc, có mấy ngôi nhà bằng gỗ được dựng ở đó, bề ngoài trông khá là tinh tế.

Mà cảnh vật được bày trí ở bên trong sơn cốc cũng được chú trọng vô cùng.

Là phong cách mà hắn thích!

Rất nhanh, Tân Ninh đã đi ra khỏi sơn cốc, ngóng mắt nhìn về phía trước, có vô số ngọn núi cao xanh chập chùng, hòa mình giữa những tàng cây xanh mướt trên đỉnh núi là từng tòa đình đài lầu các ẩn hiện làm tôn lên vẻ đẹp nơi đây như một bức họa đẹp đến say lòng người.

Xen kế giữa những ngọn núi cao cao kia có không ít vùng thung lũng, bên trong một số thung lũng lại trồng rất nhiều loại thảo dược, tiên hoa tiên thảo khiến người nhìn hoa mắt.

Tần Ninh sải bước chân đi thẳng về phía trước mặt, men theo con đường núi, đi qua từng vùng từng vùng thung lũng trồng đầy dược thảo là đến một vùng. đồng bằng rộng lớn, nơi này có vô số căn nhà dựng san sát nhau kéo dài đến cả mấy chục dặm, rất nhiều bóng người đang cần mẫn lao động.

Sau khi quan sát cẩn thận, Tân Ninh phát hiện trang phục của những người này vô cùng đa dạng, đủ các loại phong cách màu sắc khác nhau, nhưng ở ngang hông hoặc quấn ở bắp tay mỗi người đều đeo theo một tấm lệnh bài bằng gỗ.

Lệnh bài trông có vẻ không to lắm, phía trên khắc hai chữ Huyền Thần.

Tần Ninh quan sát bốn phía xung quanh, ngoại trừ những người có đặc điểm nhận dạng về thân phận này ra, còn có một số người hình như là từ bên ngoài đến đang kiểm tra các vùng dược thảo bên trong sơn cốc hoặc là đang thương

thảo gì đó với nhóm người ở đây.

Tần Ninh đứng trên con đường chính, nhìn từng tòa công trình kiến trúc, trong một thoáng cũng cảm thấy có chút tò mò.

Đây là đâu?

Bọn họ rốt cuộc đã đến vùng tiên vực nào của tiên giới? “Ngươi. Đứng lại”.

Đúng vào lúc này.

Phía sau lưng có giọng nói vang lên.

Tần Ninh quay người lại nhìn, một hàng bốn người, tay cầm gậy gỗ đang nhao nhao chạy đến, bao vây lấy Tần Ninh ở giữa.

“Ngươi tên là gì?”

Người thanh niên đi đầu có vóc dáng to con, nhưng lại đầy vẻ chất phác, hắn †a quát hỏi Tân Ninh.

“Tần Ninh!” “Tần Ninh?”

Người thanh niên rút ra ngọc giản, bút, ghi chép lại, rồi nói tiếp: “Thuộc đường nào?”

“Hả?” Tân Ninh ngạc nhiên nói: “Ta chẳng thuộc về đường nào cải!”

“Hử?”

Người thanh niên quát lên: “Mau trả lời, nếu không, chúng ta sẽ dẫn ngươi đi Chấp pháp đường!”

Nghe vậy, Tân Ninh không khỏi hỏi: “Huyền Thần Các? Đây là đâu? Các chủ của các ngươi là ai?”

Lần này, đến lượt người thanh niên ngẩn người.

“Ngươi có phải đang đùa ta không đấy?”, người thanh niên quát: “Ở đây là Huyền Thần Các ở Đông vực của Thái Thần tiên vực, các chủ nhà chúng ta là Mục Huyền Thần đại sư tiếng tăm lừng lẫy bên trong Thái Thần tiên vực!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10772: Phó các chủ?



Thái Thần tiên vực?

Huyền Thần Các?

Các chủ Mục Huyền Thần?

Trong thoáng chốc Tần Ninh chẳng hiểu ra làm sao, nhìn mọi người ở bốn phía xung quanh đang chăm chú nhòm mình như hổ rình mồi, không khỏi cười nói: “Các ngươi hiểu lầm rồi, ta là huynh trưởng của các chủ nhà các ngươi, huynh trưởng ruột thịt!”

“Ngươi đùa ta đấy à?”, người thanh niên quát: “Coi ta là tên ngốc hả?”

“Hử?"

“Còn huynh trưởng, huynh trưởng ruột?”

“Đúng vậy!”

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

“Vậy ngươi nói ngươi tên là Tân Ninh, các chủ nhà chúng ta tên là Mục. Huyền Thần, có huynh đệ ruột nào mà mang hai họ khác nhau không?”

Nhìn thấy người thanh niên có tinh thần trách nhiệm như vậy, Tân Ninh không khỏi cười nói: “Trong nhà chúng ta, mẹ ta tương đối mạnh mẽ, cho nên ta và đệ đệ, một người mang họ cha, một người theo họ mẹ”.

“Bớt ở chỗ này nói nhảm đi!”

Người thanh niên kéo Tân Ninh lại quát: “Đi, đi theo ta đến Chấp pháp đường!”

Tân Ninh thầm không vui, vốn dĩ muốn giấy tay ra, nhưng mà suy nghĩ lại, thì người thanh niên này không hề nhận ra mình, hơn nữa đệ tử của Huyền Thần Các có tinh thần trách nhiệm như thế, cho nên hắn không đánh trả nữa.

Người thanh niên lập tức ra lệnh cho hai người ở hai bên trái phải đeo dây xích sắt lên hai tay Tần Ninh rồi áp giải hắn đi về một phía.

Trên đường đi. Tần Ninh hỏi: “Ngươi tên là gì?” “Vương Đông!”

Người thanh niên hừ mũi nói: “Thằng nhóc nhà ngươi, không phải là gián điệp do ai phái tới đấy chứ?”

“Ta nói cho ngươi biết nhé, Huyền Thần Các của chúng ta có mối quan hệ mật thiết với Phương tộc, gần như một nửa số đan dược bên phía Phương tộc đều được lấy từ chỗ của chúng ta, thăng nhóc nhà ngươi nói cho ta biết người đứng sau lưng ngươi là ai, đừng có ôm ý đồ bậy bại”

“Phương tộc?”

“Phương tộc mà ngươi cũng không biết?”, Vương Đông tiếp tục nói: “Đại địa Đông vực của Thái Thần tiên vực, Phương tộc, núi Thánh Long, Xích Diệm tiên môn, ba bá chủ, vậy mà ngươi lại không biết?”

Tân Ninh nghe vậy thoáng ngẩn ra.

Bên trong Thái Thần tiên vực năm đó, lấy Thần Môn làm đầu, bất cứ một phương thế lực nào cũng đều thấp hơn Thần Môn đến mấy bậc.

Núi Thánh Long, Phương tộc, Xích Diệm tiên môn, Tần Ninh đương nhiên là biết.

Chỉ là năm đó, ba thế lực lớn này cũng không phải là những thế lực nổi trội, mà nay đã trở thành ba bá chủ ở Đông vực của Thái Thần tiên vực rồi!

Thế sự biến hóa khôn lường, mọi thứ đều đã là cảnh còn người mất.

“Các chủ Huyền Thần Các của các ngươi là Mục Huyền Thần, còn những người khác thì sao? Những nhân vật quan trọng ấy!”

Nghe vậy, Vương Đông ngạc nhiên đáp: “Thằng nhóc nhà ngươi rốt cuộc có phải là gián điệp hay không thế? Muốn thăm dò bí mật của Huyền Thần Các. chúng ta mà sao cái gì cũng không biết vậy?”

Rất nhanh, Tân Ninh lại hỏi: “Bên trong Huyền Thần Các, có hai người tên là Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần không?”

Lời này vừa nói ra, Vương Đông cười he he nói: “Đó là hai phó các chủ của Huyền Thần Các chúng ta á!”

“Phó các chủ?”

Biểu cảm của Tần Ninh có vài phần ngạc nhiên.
 
Phong Thần Châu
Chương 10773: Ngươi đợi chút



Bạch Hạo Vũ, Dịch Tinh Thần lúc đầu chỉ là ở cảnh giới Tiên Vương đỉnh phong.

Đến nay đã trở thành phó các chủ của Huyền Thần Các rồi?

Tần Ninh không khỏi hỏi tiếp: “Vậy Huyền Thần Các của các ngươi cũng bình thường thôi.

“Hả?”

Vương Đông thoáng ngẩn ra, dùng ánh mắt như thể nhìn kẻ ngốc mà nhìn Tần Ninh, bật cười nói: “Hai vị phó các chủ của chúng ta, đến nay đã là tu vi đỉnh phong của Tiên Thánh thất bộ, bất cứ lúc nào cũng có thể thăng cấp thành Tiên Đế, ngươi lại nói là bình thường?”

“Hả?”

'Tần Ninh trợn mắt há mồm đứng sững tại chỗ.

“Ngươi đợi chút, đợi chút...".

Tân Ninh cảm thấy đầu óc mình giăng đầy sương mù.

Hắn chỉ mới ngủ một giấc.

Cùng lắm thì cũng chỉ mấy trăm năm thôi chứ, mấy trăm năm thời gian, theo như suy đoán của hắn, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tỉnh Thần nhiều nhất cũng chỉ thành Tiên Hoàng, giống với hắn mà thôi.

Nhưng bây giờ xem ra, đã sắp thành Tiên Đế rồi?

Phải biết, trong đó còn có ba cấp bậc đỉnh cấp Tiên Vương, lại thêm hai đại cảnh giới Tiên Hoàng và Tiên Thánh.

Hai người này cho dù có Tạo hóa Đế thể và Tam nguyên Đạo thể thì cũng không thể tiến bộ nhanh thần tốc như vậy được.

Vương Đông không khỏi bật cười nói: “Thằng nhóc nhà ngươi, ngố luôn rồi hả?”

“Hai người bọn họ không phải là cảnh giới Tiên Vương đỉnh phong à?” “Ngươi đang nói cái gì vậy hả?”, Vương Đông vẻ mặt đầy khinh bỉ: “Tám nghìn năm trước, hai vị phó các chủ là Tiên Vương đỉnh phong, đã là chuyện từ

xa xưa lắm rồi!”

“Chẳng qua nói đến chuyện này, tám nghìn năm thời gian, từ Tiên Vương, vượt qua Tiên Hoàng, thành tựu cảnh giới Tiên Thánh Thất Bộ, hai vị phó các. chủ cũng có tiếng tăm nổi trội trong trong Thái Thần tiên vực này!”

Vương Đông thao thao bất tuyệt nói không ngừng.

Tân Ninh bỗng nhiên đứng ngẩn ngơ tại chỗ, mơ hồ nhìn bốn phía xung quanh, tiếp đó bật thốt ra: bà mẹ nó chứ!

“Mẹ kiếp, ngươi dám mắng ta?”

Vương Đông nghe thấy Tần Ninh chửi bậy, lập tức trách mắng: “Ông đây phải dạy dỗ cho ngươi một bài học mới được”.

“Ta không phải đang mắng ngươi!” Tân Ninh vội đáp: “Ta là mắng...". Tân Ninh vừa nói tay vừa chỉ vào đầu mình.

“Ngươi tự mắng mình?”

“Ta mắng cái thứ ở trong đầu ta! Mẹ nó! Bị lừa thảm quát”

Tần Ninh có nằm mơ cũng không ngờ được, hắn lại ngủ một giấc tám nghìn năm.

Tám nghìn năm đó! Mẹ nó... vật còn người mất từ lâu rồi.

Hắn ở bên trong Phong Thần Châu hấp thu Tinh thần Khí từ những viên đá đen trên một ngôi sao mà mất đến tám nghìn năm?

Thế này thì còn chơi bời gì nữa? Vậy sau này, ngộ nhỡ hắn lại bị cuốn vào bên trong đó, không ra được, chuyển hết Tinh thần Khí từ ngôi sao thứ hai vào trong hồn hải của mình, vậy thì

lại phải qua thêm tám nghìn năm nữa?

Như vậy bên trong Phong Thần Châu, có vô số ngôi sao, hắn sợ là mình còn chưa kịp chuyển hết thì tuổi thọ của mình cũng đã tận rồi!

Đùa cái gì vậy!

Tâm trạng của Tân Ninh lúc này đang đầy phiền não.

Phong Thần Châu này, rốt cuộc đang làm trò gì vậy?

Mà đúng vào lúc này.

“Sư phụ!!!”

Một tiếng kêu đầy ngạc nhiên vang lên từ phía một con đường khác.

Mấy người Vương Đông lần lượt chuyển ánh mắt qua nhìn, vừa thấy người nọ thì không khỏi ngẩn ra.

Một hàng khoảng bảy tám người, đi giữa là một nữ tử, lúc này đang dùng ánh mắt đầy bất ngờ nhìn về phía Tân Ninh và mấy người Vương Đông.

Nữ tử mặc một thân váy màu trắng, giáp trụ màu hồng phấn, dáng vẻ đoan trang nhưng cũng không kém phần quyến rũ, mái tóc dài bồng bềnh buông lơi, chỉ dùng một sợi dây màu hồng phấn buộc nhẹ.

thành lời, tựa như một nụ hoa e ấp đang chờ nở rộ, đẹp mà không yếu mềm, kiều diễm mà lại không tục tĩu, yểu điệu thướt tha lại gợi cảm mê hồn.

Nữ tử như vậy, ở bất cứ đâu, bất cứ lúc nào cũng đều là tiêu điểm trong mắt tất cả mọi người.

Đương nhiên, sức tấn công đối với đàn ông là lớn nhất. Vẻ đẹp quyến rũ và thuần khiết đến từ tận trong xương cốt kia là vẻ đẹp tự nhiên trời sinh chứ không thể rèn luyện ra được, đây là điều mà tất cả đàn ông

không ai có thể kháng cự được.
 
Phong Thần Châu
Chương 10774: Thuộc hạ tên Vương Đông



Ánh mắt của nữ tử dán chặt lên người Tần Ninh, tiếp đó bước chân nhẹ nhàng lại nhanh như bay chạy về phía hắn.

Mấy người Vương Đông nhìn thấy nữ tử chạy đến, trái tim trong lồng ngực nhảy lên thình thịch, vẻ mặt cực kỳ khẩn trương.

“Khúc đại sư...".

“Sư phụ”.

Nữ tử chạy đến trước mặt Tần Ninh, cẩn thận đánh giá, nhìn từ trên xuống dưới, tiếp đó trong mắt như tràn ra ánh sáng vui mừng, lầm bầm nói: “Đúng thật

là chàng, chàng... chàng tỉnh rồi...”.

Tân Ninh nhìn nữ tử quyến rũ xen lẫn thuần khiết trước mắt, trong một thoáng cũng ngẩn ra, không khỏi nói: “Yên Nhi... sao nàng lại ở đây?”

“Sư phụ!”

Nữ tử chớp mắt nhào lên phía trước, hai tay giang rộng, ôm chặt lấy Tân Ninh, dán chặt lên người hắn.

Nhìn thấy cảnh này, Vương Đông trợn mắt há mồm đứng ngây ra như phỗng.

Mà khi nữ tử chạy đến, những người đi cùng với nàng ta ai nấy đều ngây ngẩn đứng yên tại chỗ.

Mà trong đó có một người thanh niên trẻ tuổi anh tuấn mặc áo bào màu xanh thiên thanh, đầu đội quan ngọc, chân đi ủng xanh, trong đáy mắt ánh lên vài phần đố ky.

Bên cạnh đường lớn, hai người cứ như vậy mà ôm chặt lấy nhau.

Khỏi cần nói, nữ tử dung mạo tựa thiên tiên, trên người vừa đẹp quyến rũ lại vừa thuần khiết này chính là người đã từng là đệ tử của Tân Ninh, nay là phu nhân của hắn, Khúc Phỉ Yên.

Khúc Phỉ Yên ôm chặt Tần Ninh, như là sợ hãi Tân Ninh sẽ bỏ chạy mất vậy, giọng nói đầy ngạc nhiên xen lẫn vui mừng, nói: “Chàng tỉnh lại lúc nào? Mục Huyền Thần làm cái gì vậy, sao lại không thông báo cho ta?”

Khúc Phỉ Yên mặc dù thấp hơn Tần Ninh nửa cái đầu, nhưng lúc này hai cánh tay của Tân Ninh đã bị trói nên để mặc cho Khúc Phỉ Yên ôm chặt lấy mình, đầu dán chặt vào ngực của nàng ta, trong một chốc hắn cảm thấy mình sắp bị ngạt thở đến nơi.

“Cái đó... Yên Nhi... nàng nhẹ chút... xương cốt của ta sắp gấy cả rồi...”.

Khúc Phỉ Yên lúc này mới buông Tần Ninh ra, bàn tay ngọc nhẹ nhàng ôm lấy gương mặt hắn, khế nheo mắt cười nói: “Sư phụ, chàng vẫn chẳng thay đổi gì”.

Bị đôi mắt đầy dụ hoặc của Khúc Phỉ Yên nhìn chằm chằm, Tân Ninh khẽ họ. nhẹ hai tiếng: “Trái lại, trông khí chất của nàng đã thăng hoa rất nhiều”.

“Nào có chuyện đớ”, Khúc Phỉ Yên không khỏi hừ mũi rồi nói tiếp: “Yên Nhi thiếu đi mưa móc tưới nhuần của sự phụ, đã sắp cạn khô rồi!”

Phụt!

Bên cạnh, mấy người Vương Đông nghe thế liền lập tức mặt đỏ tai hồng.

Những lời này mấy người bọn họ có thể nghe hay không?

Cả Thái Thần tiên vực, không biết bao nhiêu người muốn cưới được Khúc. đại sư kìa, nhưng Khúc đại sư ngày thường đều lạnh lùng như một tảng băng,

khiến cho không ít người ảo não vô cùng.

Bây giờ lại đối xử với Tân Ninh thế này, chẳng hề tuân theo chuẩn mực gì như vậy.

Khúc Phỉ Yên nhìn Tân Ninh cả nửa ngày, lại thấy Tân Ninh chẳng chịu ôm mình thì không khỏi cúi đầu nhìn.

“Thế này là sao vậy?”

Khúc Phỉ Yên nhìn hai tay Tân Ninh bị trói, ánh mắt lập tức chuyển về một phía bên cạnh.

Vương Đông lập tức nói: “Khúc đại sư, Tân Ninh này tự xưng là huynh trưởng của các chủ, chúng ta hỏi cái gì hắn cũng đều không biết, chúng ta nghỉ ngờ hắn có ý đồ xấu”.

Nghe vậy, Khúc Phỉ Yên vung tay cho Vương Đông một bạt tai.

'Tần Ninh vội lên tiếng cản: “Hắn không biết, đừng phạt nữa, là một đệ tử khá là có tinh thần trách nhiệm!”

Khúc Phỉ Yên nhìn về phía Vương Đông, lập tức nói: “Coi như ngươi may mắn, chàng tên là Tân Ninh, là sư phụ của ta, cũng là huynh trưởng của Mục Huyền Thần, là đại ân nhân của hai vị phó các chủ nhà các ngươi, các ngươi biết chưa?”

“Thuộc hạ tên Vương Đông”.

“Ừm,ta nhớ rồi, sau đây sẽ nói cho Mục Huyền Thần, thưởng cho ngươi, nhưng mà lần sau phải nhớ cho kỹ, đừng có bắt nhầm người nữa!”

“Nhớ kỹ rồi, nhớ kỹ rồi!”, Vương Đông vội vàng gật đầu.

'Tần Ninh không khỏi nhìn về phía Khúc Phỉ Yên, hỏi: “Hình như nàng rất quen thuộc với Huyền Thần Các?”
 
Phong Thần Châu
Chương 10775: Sau đó chàng cứ hôn mê mãi



Khúc Phỉ Yên mở dây xích sắt, hai tay đỡ lấy khuỷu tay của Tần Ninh, thân thiết đến mức gần như dán cả người lên người Tân Nình, mà khuôn ngực dựa sát vào cánh tay hắn, thỉnh thoảng lại như cố ý vô tình chọc ghẹo mờ ám.

“Đương nhiên là quen thuộc rồi!” Khúc Phỉ Yên vừa chọc ghẹo mờ ám lại vừa cười nói: “Năm đó ta từ Trung

Tam Thiên đi đến tiên giới liền ở lại Thái Thần tiên vực, sau này đi lang thang khắp nơi, cuối cùng đầu quân cho Xích Diệm tiên môn!”

“Mục Huyền Thần, Trương Linh Phong, Bạch Hạo Vũ, Dịch Tinh Thần bọn họ, tám nghìn năm trước đã đến Thái Thần tiên vực, Mục Huyền Thần sau này tìm được ta, nói là đệ đệ của chàng, ta suýt chút nữa là g**t ch*t hắn!”

Khúc Phỉ Yên cười vui vẻ nói: “Lại sau đó nữa, ta đích thân đi đến Tam Thanh tiên vực, gặp được Thời Thanh Trúc tỷ tỷ và Diệp Viên Viên tỷ tỷ, còn có Thần Tỉnh Dịch và Diệp Nam Hiên, mới tin!”

“Sau đó chàng cứ hôn mê mãi”.

“Mục Huyền Thần tự tin nói rằng, có hắn ở đây, chàng chắc chắn không có việc gì, ai biết được chàng ngủ một giấc đã là tám nghìn năm”.

Nói đến đây, Khúc Phỉ Yên không khỏi che miệng cười tủm: “Những năm gần đây, Mục Huyền Thần bị mấy người chúng ta mắng muốn chết...”.

Khúc Phỉ Yên giải thích.

'Tần Ninh nghiêm túc lắng nghe.

Mà lúc này.

“Ca!!"

Một tiếng gọi bỗng nhiên vang lên.

Tiếp đó, có âm thanh xé tan bầu không.

'Từng bóng người bay vèo vèo đến.

Mục Huyền Thần vẫn mặc trường bào màu nguyệt bạch, tóc dài buộc lên, nhìn có vẻ vô cùng già dặn, gương mặt tuấn tú mang theo mấy phần vui mừng phấn khởi.

Bóng dáng hắn xông thẳng đến trước mặt Tần Ninh, hai tay vỗ bồm bộp lên

mặt Tần Ninh, bóp cho gương mặt hắn méo mó, cái miệng chu lên, cười ha ha nói: “Ây dô, ca của ta à, huynh cuối cùng cũng tỉnh rồi à!”

Tân Ninh nhìn Mục Huyền Thần, không khỏi cười nói: “Ta cũng không ngờ, lại ngủ lâu như vậy!”

Mục Huyền Thần lập tức nói: “Huynh nếu như còn không tỉnh lại, ta chắc chắn sẽ bị đám đệ tử và các tẩu tử mắng chết, nhiều năm như vậy rồi, huynh có

biết không, ta phải gánh vác biết bao nhiêu đau đớn và nhục nhã?”

“Ca, huynh nói với bọn họ đi, ta có phải là đan sư đỉnh nhất của nhà chúng ta không?”

Tần Ninh liếc nhìn Mục Huyền Thần một cái, bật cười nói: “Đệ là cái quái gì chứt"

“Nhà chúng ta, đệ nhiều nhất đứng hàng thứ năm!” Mà đúng vào lúc này, hai bóng người cũng bước lên phía trước. “Tần tiên sinh!”

“Tần tiên sinh!”

Hai người Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần đều cúi người hành lễ.

Cách tám nghìn năm thời gian, hai người bây giờ trông đã có vài phần khác với khi xưa, trên người đã có thêm khí chất ung dung sang quý.

Tần Ninh cười nói: “Giỏi rồi nha.

Mọi người vội vàng tản đi, mấy người Mục Huyền Thần dẫn theo Tần Ninh quay trở lại trong sơn cốc.

Mà lúc này, bên cạnh đường chính, mấy người lúc trước đi cùng với Khúc Phỉ Yên vẫn ngơ ngẩn đứng yên tại chỗ.

“Người thanh niên áo trắng kia là ai vậy?”

“Ngươi điếc à?”, một người khác cất tiếng nói: “Không nghe Mục các chủ gọi là ca à? Đó là huynh trưởng của các chủ Mục Huyền Thần!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10776: Nghe vậy



“Nhưng mà có quan hệ gì với Khúc Phỉ Yên chứ?”

“Khúc Phỉ Yên gọi hắn là sư phụ

“Nhưng... Khúc Phỉ Yên... với sự của của nàng ta... hình như... gần gũi quá mức...”.

Mấy người nhao nhao bàn tán.

Một nữ tử trong số đó nhìn về phía người thanh niên áo bào dài màu lam hỏi: “Hoa Lương Triết, ngươi và Khúc Phỉ Yên có quan hệ cực tốt, có biết hắn là ai không?”

Người thanh niên tên là Hoa Lương Triết nghe vậy thì cố gắng tỏ ra bình thản : “Ta cũng không rõ lắm, có khả năng là bạn cũ của Khúc Phỉ Yên...

Mấy người lại bắt đầu bàn luận sôi nổi.

Khúc Phỉ Yên, nay chính là một trong những trưởng lão quyền cao chức. trọng nhất trong cả Xích Diệm tiên môn, Luyện khí thuật không ai sánh bằng.

Hoa Lương Triết đứng yên tại chỗ, sắc mặt lạnh lùng đến đáng sợ, hai bài tay giấu trong ống tay áo siết chặt đến trắng bệch.

“Tân Ninh...”.

Nhìn về phương hướng mà mấy người Khúc Phỉ Yên rời đi, trong đáy mắt hoa Lương Triết càng thêm âm u.

Mà cùng lúc này. Huyền Thần Các, bên trong sơn cốc mà lúc nãy Tần Ninh đi ra. Đi vào bên trong sơn cốc.

Tân Ninh không khỏi nói: “Để một mình ta ở bên trong đó, cấm chế kia lại dễ dàng bị phá giải đến thế, các ngươi cũng không sợ ta bị người khác ám sát à?”

Mục Huyền Thần cười he he nói: “Cấm chế này rất mạnh, ít nhất dưới cảnh giới Tiên Đế thì không ai có thể phá giải được, ca huynh là đi từ trong ra, nên phá giải sẽ càng dễ hơn một chút.

Tần Ninh gật đầu.

Mấy người lại lần lượt ngồi xuống ghế bên trong một đình nghỉ mát ở trong Sơn cốc.

Tần Ninh nhìn về phía Mục Huyền Thần, không khỏi nói: “Linh Phong đâu?”

Mục Huyền Thần cười he he đáp: “Chuyện này phải nói từ đầi

“Khi đó, đại ca hôn mê, chúng ta liền đến được Thái Thần tiên vực, sau này chúng ta tìm được một chỗ để an cư bên trong Thái Thần tiên vực, xây dựng lên Huyền Thần Các”.

“Ta ngày nào cũng kiểm tra cơ thể của huynh, cảm thấy huynh không có điều gì bất thường cả, chỉ giống như đang ngủ mà thôi, cũng dùng hết các loại linh đan diệu dược, nhưng chẳng hề có hiệu quả gì”.

“Trong thời gian này, bên trong Xích Diệm tiên môn, ta gặp được tẩu tử...”.

Mục Huyền Thần nhìn về phía Khúc Phỉ Yên, mỉm cười tiếp tục nói: “Sau đó, thời gian hôn mê của huynh quá lâu, ta cũng không tìm được cách nào, chỉ cảm thấy huynh không hề gặp phải nguy hiểm gì, cho nên mới dừng chân ở lại Thái Thần tiên vực này.

Trong đó, Diệp Viên Viên, Thời Thanh trúc bọn họ cũng đều từng đến thăm huynh, vốn dĩ muốn đưa huynh về Tam Thanh tiên vực điều dưỡng, nhưng Khúc. Phỉ Yên không đồng ý, nên đành để huynh lại đây”.

“Linh Phong những năm gần đây vẫn luôn là nhân vật đứng sau âm thầm trấn giữ cho Huyền Thần Các của chúng ta, ồ đúng rồi, bây giờ hắn đã bước vào.

cảnh giới Tiên Tôn rồi!”

“Chẳng qua đa phần nội bộ đệ tử của Huyền Thần Các đều không biết đến có một vị siêu cấp Tiên Tôn trấn giữ mà thôi!”

Tân Ninh từ tốn gật đầu.

Mục Huyền Thần lại tiếp tục nói: “Nhưng mà những năm gần đây, bên trong Thái Thần tiên vực, chúng ta cũng không phải chỉ có tập trung vào phát triển mà thôi, đồng thời cũng nghe ngóng tin tức của dị tộc, cùng với tin tức của Thần Môn”.

'Tần Ninh đáp ngay: “Nói xem nào, tình hình của Thái Thần tiên vực bây giờ ra sao?”

Nghe vậy, Dịch Tinh Thần lập tức đáp lại: “Bên trong Thái Thần tiên vực, Thần Môn đã bị tiêu diệt từ mấy vạn năm trước, nhưng tổng thể thực lực xem ra

vẫn còn mạnh hơn một bậc so với Tam Thanh tiên vực”.

“Mà nay, bên trong Thái Thần tiên vực, tám phương đều ngang hàng, coi như là những người đứng đầu làm chủ cả Thái Thần tiên vực”.

“Đại địa Đông vực, núi Thánh Long, Phương tộc, Xích Diệm tiên môn”.

“Ở Nam vực, Nam Đấu Thiên Tông”.

“Ở Bắc vực, Thiên Võ Thành”.

“Bởi vì chúng ta đều không phải rất quen thuộc với những nhân vật bên trong 'Thần Môn, nên cũng không tiện đưa ra phán đoán gì, hơn nữa những năm gần đây, Huyền Thần Các phát triển lớn mạnh, nhưng vẫn có sự chênh lệch không nhỏ với tám đại thế lực này”.

“Huyền Thần Các, nằm ở phía cực Nam trong Đông vực của Thái Thần tiên vực, hướng Bắc chính là Phương tộc, hướng Tây thì là Xích Diễm tiên môn”.

Tần Ninh tùy ý đáp lại: “Ở phía Nam của sơn mạch Thiên Vẫn à?” “Đúng vậy!” Dịch Tinh Thần thoáng ngẩn ra, mới đáp lời.

Hắn ta khá là bất ngờ, dường như Tần Ninh rất quen thuộc với Thái Thần tiên vực, hắn ta mới chỉ nói đại khái có vài câu mà Tần Ninh đã đoán ra được vị trí của Huyền Thần Các.
 
Phong Thần Châu
Chương 10777: Mấy người đều gật đầu đồng ý



Tân Ninh gật đầu nói tiếp: “Ta đại khái đã nắm được rồi, nhưng mà Huyền Thần Các ở chỗ này cũng tốt, nếu gần với sơn mạch Thiên Vẫn thì cũng tốt cho. sự phát triển của Huyền Thần Các!”

Mấy người đều gật đầu đồng ý.

Dịch Tinh Thần tiếp tục nói: “Những năm gần đây, bên trong Thái Thần tiên vực cũng không yên bình, thế lực các phương tranh đấu càng lúc càng rõ ràng”.

“Khi trước, có Thần Môn mạnh nhất, cũng được coi như kẻ thống trị của Thái Thần tiên vực, thế lực các phương khác khi đối mặt với Thần Môn đều thua kém hẳn mấy bậc”.

“Nhưng từ sau khi Thần Môn bị diệt, thế lực các phương nhao nhao nổi ai cũng không phục ai, hơn nữa đều muốn làm lão đại đi đầu trong Thái Thần tiên vực!”

Tân Ninh nói một cách tùy ý: “Có thể hiểu được”.

“Sau hôm nay các ngươi làm một phần tài liệu giới thiệu về thế lực các phương hiện nay ở Thái Thần tiên vực cho ta xem xem”.

“Ừn”.

Mọi người lại bắt đầu kể mọi chuyện xảy ra trong những năm trở lại đây cho. Tân Ninh nghe, quá trình hình thành phát triển của Huyền Thần Các, cùng với tất cả những gì mà bọn họ thấy được nghe được.

Mà Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần bây giờ đều đã là cấp bậc Tiên Thánh ngũ Bộ, thực lực không hề kém.

Huyền Thần Các bên trong Thái Thần tiên vực, cũng được coi như là một thế lực loại hai, cách biệt so với Phương tộc, Xích Diệm tiên môn cũng không kém bao nhiêu.

Dù gì, bên trong Huyền Thần Các, bề nổi thì không có sự tồn tại của Tiên Đế, Trương Linh Phong mặc dù là Tiên Tôn, nhưng người ngoài lại không biết đến sự †ồn tại của vị này.

Bên trong tám phương khác, đều có nhân vật cấp bậc Tiên Đế, thậm chí âm thầm chống lưng còn có những nhân vật cấp Tiên Tôn.

Sau khi nghe bọn họ kể hết mọi chuyện.

Bên trong thung lũng chỉ còn lại Tân Ninh, Khúc Phỉ Yên và Mục Huyền Thần ba người.

“Ca, huynh rốt cuộc là sao vậy?”, Mục Huyền Thần tò mò hỏi.

Tần Ninh chỉ vào đầu mình, không khỏi cười khổ nói: “Vẫn là Phong Thần Châu gây ra, cụ thể ta vẫn còn chưa hiểu được, từ từ kiểm tra rồi nói tiếp vậy...”.

“Ừm".

Mục Huyền Thần lại nói tiếp: “Linh Phong đang tra tin tức về Cửu Âm tộc và Cửu Dương tộc, năm đó bên trong Thái Thần tiên vực, Thần Môn bị hai tộc này liên kết với nhau tiêu diệt, chẳng qua cũng vì thế mà Cửu Âm tộc và Cửu Dương tộc cũng phải trả một cái giá đau đớn, nhưng mà những năm này, hai tộc ở trong Thái Thần tiên vực vẫn còn một chút tung tích có thể dò theo được!”

“Ừm...”.

Tần Ninh khoanh chân ngồi trên đất, ánh mắt mang theo vài phần cô đơn vắng lặng.

Hắn cuối cùng cũng quay trở lại Thái Thần tiên vực rồi. Thần Môn năm đó là do hắn một tay gầy dựng nên, kẻ mạnh quy tụ, trong cả

Thái Thần tiên vực, chẳng có ai bì kịp, so sánh với cả mười hai đại tiên vực trong tiên giới, Thần Môn cũng được xếp vào hàng ngũ đứng đầu.

Nhưng chỉ chớp mắt thời gian năm vạn năm trôi qua, Thần Môn đã không còn nữa.

Cố Vân Kiếm, Nạp Lan Lăng, Uất Trì Viêm... không biết bây giờ bọn họ đang ở đâu.

“Sư phụ, chàng không sao chứ?”

Khúc Phỉ Yên ngoan ngoãn ngồi một bên đánh giá Tần Ninh.

“Ừm..”.

“Ta ở Thái Thần tiên vực nhiều nằm, vẫn luôn nghe ngóng tin tức về Thần môn, nhưng chẳng thu được bao nhiêu, nghe nói năm đó, Cố Vân Kiếm và hai đại tộc trưởng Dương Cửu Thiên, Âm Cửu Phù của Cửu Âm Cửu Dương tộc đã cùng

chết chung với nhau...”.

Nghe vậy, Tần Ninh cười nói: “Với sự hiểu biết của ta về Kiếm Nhi, hắn có lẽ chưa chết, chẳng qua... là ở chỗ mà ta không nhìn thấy để đợi

Tần Ninh hít sâu một hơi nói: “Giấc ngủ này kéo dài tám nghìn năm, sau khi tỉnh lại, thực sự có chút mơ hồ, Bạch Hạo Vũ, Dịch Tinh Thần đã thành Tiên Thánh, ta vẫn là một Tiên Hoàng, nàng bây giờ cũng là Tiên Đế rồi chứ?”

“Huyền Thần ca, thế nào rồi?” “Cái gì thế nào?”, Mục Huyền Thần tò mò. “Ta thấy tâm trạng của Tần tiên sinh hình như không được vui vẻ...”.

Vừa dứt lời, Mục Huyền Thần phất tay nói: “Ôi dao, đợt chút nữa là tâm trạng khắc hưng phấn thôi!”

Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần cạn lời.

Mục Huyền Thần lầm bầm nói: “Lúc trước ca ta cũng không háo sắc như vậy, haiz, nếu mà trở về, mẹ hai cùng đại tẩu chính quy sẽ phải lột một lớp da của huynh ấy ra chứ?”
 
Phong Thần Châu
Chương 10778: Trái lại có một điểm



Nói xong, Mục Huyền Thần từ từ rời đi.

Bên trong sơn cốc.

Hai bàn tay của Khúc Phỉ Yên linh hoạt xoa bóp vai cho Tân Ninh, nhưng rất nhanh, hai bàn tay kia liền không ngoan ngoãn nữa.

Tần Ninh ngủ say nhiều năm như vậy, rõ ràng cơ thể vẫn nằm đó ngủ say, nhưng trên thực tế lại chẳng có ngày nào là được nghỉ ngơi.

Bây giờ, làm sao mà chịu được sự trêu chọc đến ngứa ngáy như vậy của Khúc Phỉ Yên.

Rất nhanh, bên trong sơn cốc, trong đình nghỉ mát, hai bóng người quấn lấy nhau.

Mặc dù con đường phía trước mịt mù tăm tối, nhưng vẫn khó ngăn được lòng ta hướng về!

Bên ngoài cửa, cỏ dại mọc xung quanh góc tường, bên trong cánh cửa, dòng nước trong thấm nhuần giao long.

Bên trong sơn cốc rộng lớn, có từng đợt từng đợt tiếng vang vọng lại.

Cho dù lũ lớn đổ về, Tân Ninh vẫn miệt mài tiến về phía trước, ngăn chặn hết mọi cơn sóng trào...

Sau một phen khơi thông xả lũ. Bên trong sơn cốc.

Y phục của Khúc Phỉ Yên lộn xộn đắp hờ trên người, cơ thể dán chặt vào lòng Tân Ninh, gương mặt của người phụ nữ dịu dàng đầy vẻ hạnh phúc.

“Sư phụ vẫn hệt như xưa, mạnh mẽ như hổi”, Khúc Phỉ Yên mỉm cười duyên dáng.

Tính cách của nàng ta trước giờ không chịu ràng buộc, đối diện với Tân Ninh lại càng buông thả bản thân.

'Tần Ninh không khỏi nói: “Bây giờ, nàng là người phụ nữ của ta, không phải là đệ tử của ta nữa rồi”.

“Gọi quen miệng rồi mà!” Bàn tay Tần Ninh nhẹ nhàng vuốt mái tóc đen dài của Khúc Phỉ Yên, ngón tay lưồn vào trong mái tóc, nói tiếp: “Mấy vạn năm trở lại đây, cuộc sống không

dễ dàng phải không?”

Từ Trung Tam Thiên đến tiên giới, tất cả đều được bắt đầu lại từ đầu, nếu muốn thích ứng được thì không phải là chuyện dễ dàng.

Tính ra thì, sau khi đến tiên giới, cũng phải ba vạn năm rồi nhỉ?

Khúc Phỉ Yên cười nói: “Nào có gì không dễ thích ứng? Chàng cũng coi thường ta quá rồi đấy?”

Tần Ninh không khỏi bật cười.

Tính cách của Khúc Phỉ Yên khác hoàn toàn so với những người phụ nữ khác, ngày thường nhìn có vẻ sôi nổi không tuân theo quy tắc, nhưng nội tâm lại rất tỉnh tế.

Năm đó khi còn ở Trung Tam Thiên, nguyên nhân Tần Ninh nhận nàng ta làm đệ tử, ngoại trừ việc nàng ta có thiên phú độc đáo trong đạo Luyện khí ra, còn là vì tinh thần kiên cường không chịu thua của nàng ta.

Chín đời của mình, Tân Ninh thu nhận đồ đệ, chỉ có hai nữ tử, chính là Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết.

Mặc dù nói hai nữ tử này đều là những người có vẻ ngoài sắc nước hương trời, nhưng ngay từ lúc đầu Tân Ninh cũng chẳng phải chỉ nhắm đến sắc đẹp.

Chuyện xảy ra đến ngày hôm nay, cũng đều vượt xa dự kiến của chính Tân Ninh.

Bất luận là tính to gan lớn mật cùng tư tưởng phóng khoáng của Khúc Phỉ Yên, chủ động ôm ấp dâng hiến, hay là Chiêm Ngưng Tuyết sống nội tâm che dấu lòng mến mộ thì đều khiến cho Tân Ninh khó mà từ chối được.

Loại khó từ chối này, không phải vì sắc đẹp mà là vì trái tim.

Tần Ninh trước nay chưa từng đặt cho mình chuẩn mực chỉ chung tình với một người duy nhất!

Dù gì, trên còn có lão cha đã tìm cho mình đến chín người mẹ, tấm gương sáng này vẫn sờ sờ trước mắt, Tân Ninh có học theo thì cũng là chuyện bình thường.

Trái lại có một điểm...

Năm đó lão cha cưới đến chín người phụ nữ, có một số hoặc ít hoặc nhiều là do tổ phụ âm thầm thúc đẩy sắp xếp.

“Chàng cười cái gì?”, Khúc Phỉ Yên ngẩng đầu nhìn Tân Ninh.

“Không có gì, chỉ là nghĩ đến mẫu thân, nghĩ đến Y Tuyền...”, Tân Ninh xoa đầu Khúc Phỉ Yên nói: “Tương lai sợ là các nàng sẽ phải khổ sở một trận”.

Nghe vậy, Khúc Phỉ Yên bĩu môi. Nàng ta còn lâu mới sợi

Ngay lập tức, Tần Ninh bật cười ha ha nói: “Nhưng mà, nếu như nghĩa phụ và sư phụ đều ở đó, mẹ của †a cũng chẳng làm gì được ta!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10779: Trong mắt của mẫu thân



Tần Ninh hiểu một cách sâu sắc rằng, từ bé đến lớn, con gái của nghĩa phụ, Tạ Y Tuyền chính là mẫu con dâu lý tưởng nhất trong lòng mẫu thân.

Lúc trước ở trong Cửu Thiên Vân Minh, trong các phương thế lực, có không biết bao nhiêu người muốn chọn một kiêu nữ từ trong gia tộc mình đưa đến Cửu Thiên Vân Minh, làm thiếu minh chủ phu nhân của Cửu Thiên Vân Minh.

Nhưng kết quả đều bị mẫu thân chặn lại hết.

Trong mắt của mẫu thân, con dâu mà bà nhận định chỉ có duy nhất một mình Tạ Y Tuyền.

Mà trong mắt Tần Ninh, mẫu thân đã cắt đứt không biết bao nhiêu lần nhân duyên của hắn rồi!

Giờ đây trong hàng nghìn hàng vạn đại lục và Cửu thiên thế giới, mình có giai nhân vây quanh, nhìn thì hân hoan đấy, nhưng tương lai chắc chắn sẽ phải trả giá đất.

Tục ngữ nói không sai, hổ dữ không ăn thịt con, nhưng sư tử hà đông thì chưa chắc.

Tân Ninh vỗ nhẹ đầu của Khúc Phỉ Yên, cười nói: “Bây giờ nàng không sợ, đợi tương lai khi gặp được mẫu thân ta, sợ là sẽ bị dọa chết!”

“Hả? Mẫu thân của chàng ghê gớm vậy sao?” “Đó là đương nhiên!” 'Tần Ninh cười ha ha, không nói thêm nữa.

Bây giờ nghĩ nhiều như thế làm gì?

Nữ tử mà mình tự lựa chọn, mẫu thân chẳng lẽ sẽ thực sự đuổi hết từng người ra khỏi nhà được à!

Lật người nằm lên trên, cưỡi ngựa rong ruổi, Tân Ninh lúc này đang miệt mài phóng thích hết những tích lũy của mấy nghìn năm nay...

Liên tục bảy ngày, Tân Ninh và Khúc Phỉ Yên không hề rời khỏi sơn cốc nửa bước, Mục Huyền Thần lo lắng đại ca nhà mình sẽ bị vắt kiệt, đừng có kiệt sức mà chết đấy chứ.

Dù gì...

Khúc Phỉ Yên đã là Tiên Đế rồi.

Đại ca chỉ là một Tiên Hoàng thôi!

Ngày này.

Cửa sơn cốc.

Tân Ninh mặc một bộ áo bào dài màu trắng, viền tay áo thêu kim tuyến màu vàng, chân đi ủng xanh, tóc dài buộc gọn, từ từ bước ra.

“Ca!”

Mục Huyền Thần xuất hiện ở bên ngoài sơn cốc, nhìn thấy Tân Ninh đi ra lập tức bước lên đón.

“Mẹ kiếp!”

Mục Huyền Thần nhìn thấy Tần Ninh, lập tức bước đến gần muốn đỡ cánh tay hắn, vẻ mặt đầy sợ hãi nói: “Ca, huynh làm sao thế?”

Gương mặt tuấn tú của Tân Ninh lúc này trông bơ phờ trắng bệch, từ trên xuống dưới cả người trông như sắp nhữn ra, mang đến cảm giác yếu ớt một cơn gió cũng có thể thổi ngã!

“Đệ qua đây, đỡ ta đi!” 'Tần Ninh vây vẫy tay với Mục Huyền Thần.

Mục Huyền Thần lập tức bước đến dìu cả người Tân Ninh, tiếp đó nói: “Thế. này là làm sao vậy?”

“Làm sao?”

Tân Ninh vòng tay kẹp lấy cổ Mục Huyền Thần, xiết thật chặt cổ hắn, hung tợn nói: “Tiểu tử thối, đệ chơi ta à!”

“Hả?”, Mục Huyền Thần sợ hãi không thôi. Tần Ninh lại mắng tiếp: “Cái hương Hợp Hoan Bạch Diễn gì đó, có phải là do

đệ điều chế không? Ông nội đệ, mấy ngày nay, đại ca ta đây sắp thành trâu cày rồi, sau này càng nghĩ càng thấy không đúng!”

Mục Huyền Thần nghe vậy, không khỏi ngẩn ra.

“Còn có cái rượu gì, uống mấy ngày, càng uống càng thấy có gì sai sail”

Tân Ninh mắng: “Đại ca ta đây bây giờ, chẳng còn một giọt nào nữa rồi!”

Mục Huyền Thần bị Tân Ninh kẹp cổ, thở hồng hộc nói: “Ca, cái này không trách đệ được, chị dâu hỏi đệ, đệ có thể không cho không? Những năm gần đây, đệ nghiên cứu ra rất nhiều đồ chơi, đệ nghĩ là huynh có nhiều phu nhân như thế, sợ huynh không chịu nổi, nên dành để bồi bổ cho huynh đó!”

Tân Ninh thở hồng hộc, dứt khoát ngồi luôn xuống một phiến đá xanh bên ngoài cửa sơn cốc, miệng liên tục mắng mỏ: “Lão từ mấy ngày này sống thế nào, đệ có biết khong? Chỉ có mệt chết trâu chứ không cày hỏng được ruộng, đệ hiểu không?”

Mục Huyền Thần run rẩy gật đầu

Tần Ninh tiếp tục nói: “Sau đây về đệ chuẩn bị cho ta chút tiên đan bồi bổ thực sự, đại ca ta đây không tin là mình yếu đến vậy!”

“Yên tâm, giao hết cho đệ!” “Cái gì mà giao hết cho đệ?” Bên trong sơn cốc, có giọng nói thánh thót vui tai vang lên.
 
Back
Top Bottom