Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 10710: Biểu cảm đầy vẻ cạn lời.



Bát Hoang Ly Thiên Viêm lúc này cũng đồng thời chớp nháy ánh sáng của ngọn lửa thuần khiết bao trùm bốn phía trên mặt biển.

Trương Linh Phong nhìn cảnh này, chậc chậc than: “Ta lần đầu tiên thấy cảnh tượng như vậy, đột phá cảnh giới Tiên Vương cũng hoa hòe hoa sói đến mức này...”.

Vi Sinh Vũ Tiên Đế nhìn thấy cảnh này, không khỏi cười nói: “Tần Ninh có lẽ định tôi luyện mấy chiếc tiên binh này cùng lúc khi đạt được cảnh giới Tiên Vương, để khi sử dụng càng thuận tay hơn”.

Mấy vị Tiên Đế mặc dù đứng ở khoảng cách rất xa, nhưng mà với con mắt của bọn họ, đương nhiên có thể nhìn ra được những thứ mà người thường không thể trông thấy.

Tần Ninh ngưng tụ uy của Vương giả, là lấy sấm sét của Bát Hoang Ly Thiên Viêm và Thiên Lung Tiên Tháp để tôi luyện chính mình.

Điều này khiến cho uy của Vương giả trong hắn càng thêm bá đạo hơn, tiên lực càng thêm hung hãn hơn.

Vì sao Tần Ninh lại có thể nhiều lần vượt qua nghịch cảnh chiến thắng kẻ địch?

Chính là bởi vì trong mỗi một tầng cảnh giới hắn đều làm đến mức tốt nhất mà hắn có thể, làm đến mức tốt nhất mà mỗi một cảnh giới có thể đạt đến.

Dị tượng trên mặt biển xảy ra liên tiếp trong vòng bảy ngày.

Đến ngày thứ tám.

Tất cả đều tan biến như chưa từng tồn tại.

Tần Ninh cuối cùng đã đạt được đến cảnh giới Tiên Vương.

Tiên Vương sơ cấp!

Uy của Vương giả đã ngưng tụ.

Khi Tần Ninh lại lần nữa xuất hiện trước mắt mọi người, ai nấy khi nhìn vào hắn đều cảm nhận được, hắn dường như đã hoàn toàn trở thành một con người mới...

Đây là một sự thoái biến triệt để về khí chất.

Dường như ông trời đã an bài, Tần Ninh có một sự liên kết vô cùng đặc biệt với cả vùng đất này.

Thần t*nh d*ch nhìn thấy dáng vẻ như vậy của sư phụ mình, đánh giá từ trên xuống dưới một lượt, ngạc nhiên than: “Con cảm giác như sư phụ đang phát sáng...”.

“Vì sao mấy người chúng con đều là Tiên Vương, trên người con lại không có được loại cảm giác thuần túy giống như của sư phụ, nó là một loại khí vương giả khó mà diễn tả được thành lời”.

Diệp Nam Hiên đẩy Thần t*nh d*ch sang một bên, bật cười nói: “Trên người ngươi toàn là mùi son phấn của phụ nữ, ở đâu ra khí cương dương như của sư phụ?”

“Sư phụ là dùng sấm sét và tiên hỏa để tôi luyện cơ thể của mình, đạt đến cảnh giới Tiên Vương, là hoàn toàn thăng hoa, ngươi và ta làm sao có thể sánh được?”

“Cũng chỉ có mình ta, là có thể sánh được chút xíu...”.

Mấy người nghe thấy vậy, quay sang nhìn Diệp Nam Hiên, biểu cảm đầy vẻ cạn lời.

Thằng nhãi này, bây giờ lại còn trở nên tự luyến thế này.

Tần Ninh xiết chặt hai bàn tay, không khỏi nói: “Bước vào cảnh giới Tiên Vương, trong tiên giới mênh mông bao la này, coi như đã là tiến dần từng bước vào phạm vi của những kẻ mạnh rồi...”.

Mà nay.

Thành tựu Tiên Vương, coi như có thể đánh một trận đã đời.
 
Phong Thần Châu
Chương 10711: Tần Ninh hỏi thẳng vào vấn đề



“Mấy ngày này, chiến trường bên ngoài thế nào?”

Tần Ninh hỏi thẳng vào vấn đề. '

Thần t*nh d*ch bước lên trước, mở ra một tấm bản đồ.

Trên đó vẽ đến hàng trăm khu vực, rõ ràng đây chính là bản đồ bên trong Tam Thanh tiên vực.

Mà trong đó, có hai mươi mấy khu vực đều đã ghi chú tên địa danh và một vài tình hình chiến tranh đơn giản.

Thần t*nh d*ch nói: càng rõ ràng hơn rồi”.

“Sư phụ, mấy ngày này, tình hình chiến đấu càng lúc

“Mấy đại vực xung quanh biển Tam Đế đã trở thành khu vực bị dị tộc chiếm đóng”.

“Chúng ta mấy ngày này có lẽ phải rút lui thôi!”

Rút lui?

Tần Ninh nhướn mày.

Thần t*nh d*ch lập tức nói: “Tình hình hiện nay, ba bên Thượng Thanh Lâu, Ngọc Thanh Tiên Cung, Thái Thanh tiên tông đều dự định kẽo giãn chiến tuyến, biển Tam Đế nằm ở vị trí chính Đông của Tam Thanh tiên vực, hai khu vực trên và dưới đều đã bị dị tộc chiếm đóng, cho nên ba bá chủ dự định để cho đám dị tộc này hợp nhất với nhau, sau đó một mẻ bắt gọn...".

Nghe đến đây, Tân Ninh dứt khoát nói: “Nói nghe thì hay, thực thế là không có cách nào để tiêu diệt nhanh dị tộc, chuẩn bị lui về sau để giảm bớt áp lực của chiến tuyến”.

Thần t*nh d*ch cũng gật đầu.

“Sư phụ, Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc quả thực đã chuẩn bị rất đầy đủ, hơn nữa, nguồn lực tu hành của bọn chúng cũng cực tốt”.

“Mấy đại vực ở phía Nam và Bắc của biển Tam Đế đều bị hai đại dị tộc này chiếm đóng, nhìn tình hình có vẻ như không phải mới ngày một ngày hai”.

“Có rất nhiều người còn chỉ là cảm giác, dị tộc được coi như một thế lực mới nổi, đánh với ba bá chủ là để thay đổi cục diện của Tam Thanh tiên vực.

Tần Ninh thở dài nói: “Ba bá chủ chiến cứ vị trí hàng đầu của Tam Thanh tiên vực nhiều năm, đường nhiên sẽ có không ít người tỏ ra bất mãn với bọn họ,

muốn lật đổ bọn họ”.

Tiếp sau đó, Thần t*nh d*ch tiếp tục nói về vị trí của tình hình chiến sự hiện nay.

Đại thể là, ba bá chủ vẫn đang nằm quyền chủ động trong tay, chẳng qua muốn nuốt chửng Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc đứng đầu trong năm đại dị tộc thì bọn họ sẽ phải trả giá, và cái giá này sợ là sẽ rất lớn.

Mắt thấy.

Ba bá chủ đang kéo lại chiến tuyến.

Chủ yếu đánh vào ba đại khu vực.

Phía Bắc biển Tam Đế, Đông Sát Vực.

Đông Sát Vực này cũng là một khu vực hùng mạnh một phương của Tam Thanh tiên vực, từ trước đến nay vẫn được coi như nằm trong tay Thượng Thanh Lâu.

Mà biển Tam Đế đi về phía Tây là Trung Hải Vực.

Nơi này thuộc quyền quản lý của Ngọc Thanh tiên cung.

Phía Nam của biển Tam Đế là Thiên Tổ Vực.

Vực Thiên Tổ tiếp giáp với Đông Thanh Vực.

Mà bây giờ, Đông Thanh Vực đã trở thành khu vực bị dị tộc khống chế.

Cho nên, ba đại vực là Đông Sát Vực, Trung Hải Vực và Thiên Tổ Vực là nơi đóng quân ở tiền tuyến của Thượng Thanh Lâu, Ngọc Thanh tiên cung và Thái Thanh tiên tông.

Mà đồng thời.

Ba bá chủ đã phái Tiên Đế, Tiên Thánh, Tiên Hoàng, Tiên Vương trong tông môn của mình dẫn theo các Tiên Quân và Cửu Thiên Huyền Tiên tấn công vào các phương thế lực của các khu vực.

Về việc này, Tân Ninh không thể tác động được đến quyết sách của ba bá chủ, cho nên cũng chỉ có thể đứng nhìn.

Lại qua thêm ba ngày nữa. Đại quân của ba bá chủ đã rút hết khỏi biển Tam Đế.

Tần Ninh, Thần t*nh d*ch, Diệp Nam Hiên v.v... cũng rời khỏi khu vực tiền tuyến, trở lại Tây Thanh Vực.

Tây Thanh Vực.
 
Phong Thần Châu
Chương 10712: Thái Bạch Vực!



Trúc Diệp Tông.

Mà nay bên trong cả Tam Thanh tiên vực đều không yên ổn.

Tiên Tôn của ba bá chủ khi đối đầu cùng Tiên Tôn của dị tộc, mặc dù chưa ra tay, nhưng ai cũng biết, nhóm Tiên Tôn đỉnh chóp vẫn đang âm thầm so đấu

với nhau.

Mà các Tiên Đế cũng chạy khắp từ chiến trường này sang chiến trường khác trong Tam Thanh tiên vực.

Sau khi quay trở lại Trúc Diệp Tông, Diệp Nam Hiên và Thần t*nh d*ch lập tức bắt đầu trở nên bận rộn.

Nội bộ tông môn, các nhân vật cấp bậc Tiên Quân, Cửu Thiên Huyền Tiên, Huyền Tiên, Ngọc Tiên, Kim Tiên đều cần phải điều chỉnh lại một lượt.

Tân Ninh mỗi ngày đều ở bên trong Trúc Diệp Tông, hai người Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc đều đang sắp xếp lại chiến báo đến từ các phương, sau đó

trình lên.

Mỗi ngày phân tích những chiến báo này, Tân Ninh cũng muốn xem xem, ba bá chủ rốt cuộc có bản lĩnh gì mà vẫn chưa dùng hết.

Ngày này.

Bên trong một sơn cốc vắng lặng ở Trúc Diệp Tông.

Tần Ninh mặc một bộ trường bào màu trắng, nằm nghiêng trên sạp ngắm nhìn Linh Điệp.

Bên trong Linh Điệp ghi lại tình hình chiến sự giữa ba bá chủ và dị tộc trong khoảng thời gian gần đây đều có thương vong.

Hai bên đều đã có Tiên Đế chết đi.

Lục trưởng lão Loan Tinh Kiếm của Thái Thanh tiên tông đã hy sinh ở biển Tam Đế.

Tin tức này đã làm không ít người chấn động.

“Sư phụ!”

Bên ngoài sơn cốc, có tiếng của Diệp Nam Hiên vang lên.

“Vào đi”.

Rất nhanh, bóng dáng của Diệp Nam Hiên đã xuất hiện bên trong căn phòng. “Không hay rồi, Thái Ninh Vực xảy ra chuyện rồi”.

Thái Ninh Vực năm ở phía Nam của Tây Thanh Vực, là hai khu vực tiếp giáp với nhau.

Ban đầu, Diệp Nam Hiên và Thần t*nh d*ch mới bước vào Tam Thanh tiên vực đã nhận được sự giúp đỡ của Ninh gia trong Thái Ninh Vực.

Sau này, hai người dần dần tu luyện thành tựu, liền mở một môn phái mới, chiếm cứ vùng Tây Thanh Vực này, lập nên Trúc Diệp Tông.

Ninh gia trong Thái Ninh Vực có tộc trưởng là một vị Tiên Vương.

Diệp Nam Hiên lập tức nói: “Ninh gia bị thế lực dị tộc ở phía Bắc của Thái Bạch Vực và Thái Giang Vực tấn công, tộc trưởng bị giết, Ninh Chi Vi và Ninh Tùy Vân cùng nhóm đệ tử nòng cốt đều chạy đến nhờ cậy ở Trúc Diệp Tông của chúng ta rồi!"

Thái Bạch Vực!

Thái Giang Vực!

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Tần Ninh lúc ban đầu khi mới đến Tam Thanh tiên vực là xuất hiện ở Thái Bạch Vực, sau này lại gây nên một trận sóng gió ở Thái Dương Vực.

“Xem ra, lúc ban đầu khi gặp được đại bản doanh của dị tộc ở Thái Bạch Vực không phải là ngẫu nhiên”.

Tần Ninh hỏi: “Thái Bạch Vực, Thái Giang Vực vốn dĩ được bên thế lực nào quản lý?”

“Bạch gia, Giang gia”. Nghe vậy, Tần Ninh gật đầu nói: “Đi, đi xem xem”.

Rất nhanh, mấy người Tân Ninh, Diệp Nam Hiên đi đến phòng nghị sự trong đại điện của tông chủ Trúc Diệp Tông.

Ninh Chỉ Vi ngã vào lòng Thần Tỉnh Dịch khóc lóc đáng thương như đóa hoa lê dưới cơn mưa rào.

Trong khu vực xa nhất ở phía Tây của Tam Thanh tiên vực.

Bốn đại vực là Tây Thanh Vực, Thái Ninh Vực, Thái Bạch Vực và Thái Giang Vực, vốn là một đường thẳng từ Nam đến Bắc.

Bạch gia của Thái Bạch Vực.

Giang gia của Thái Giang Vực.

Cùng Ninh gia của Thái Ninh Vực, từ trước đến nay vẫn giữ một quan hệ rất tốt.

Nhưng lần này bỗng nhiên phát tác, tấn công Ninh gia, Ninh gia thất bại nặng nề, tổn thất nghiêm trọng.

Ninh Tùy Vân gặp lại Tần Ninh, gật gật đầu, đôi tròng mắt phiếm đỏ, hai bàn tay xiết chặt, trông vô cùng bi phẫn.

Lần này, Tam Thanh tiên vực đã hoàn toàn bung bét. Ba bá chủ dốc toàn lực chiến đấu với dị tộc, những khu vực khác hoặc là đứng ở thế trung lập hoặc là phản đối dị tộc, hoặc là ủng hộ dị tộc, nhưng tất cả

đều đang tự mình chiến đấu.

“Bạch gia ở Thái Bạch Vực, Giang gia ở Thái Giang Vực từ trước đến giờ che giấu kỹ thật!”

Thần t*nh d*ch nhìn về phía mấy vị trưởng lão nói: “Xem ra, Trúc Diệp Tông chúng ta phải đi một chuyến này rồi”.

Bên trong đại sảnh, một tấm bản đồ được mở ra, địa hình của bốn đại vực được hiện ra rõ ràng.

'Tần Ninh nhìn bộ dạng căm phẫn của Thần t*nh d*ch liền bước lên trước.

Nghe vậy, tất cả mọi người đều thoáng ngẩn người.

Tần Ninh cười nói: “Gần đây xương cốt ít hoạt động, cảm giác đã sắp rỉ sét đến nơi rồi, nếu như bọn họ đã dám ra tay với Ninh gia, e rằng mục đích không

chỉ là Thái Ninh Vực, còn có Tây Thanh Vực, càng hoặc là nhằm vào ta mà đến”.

Lời vừa nói ra, Thần t*nh d*ch lập tức nói: “Sư phụ, nếu như đã nhằm vào. người, vậy thì người càng không nên xuất hiện như vậy”.
 
Phong Thần Châu
Chương 10713: Càng là nhằm vào ta



Nhưng Tần Ninh lại lắc đầu cười nói: “Không!”

“Càng là nhằm vào ta, thì ta càng phải xuất hiện”.

“Cuộc chiến này xem ra thì có thể kéo dài rất lâu, nhưng rốt cuộc kéo dài được bao lâu thì còn chưa biết”.

“Ta không có thời gian để dây dưa với bọn chúng ở trong Tam Thanh tiên vực, ta nghĩ là có một số người cũng không muốn như vậy”.

“Trong khoảng thời gian này ta cũng đã nghĩ rất nhiều, Vị kia ở Thượng.

Thanh Lâu bất kể là ai, thì có lẽ cũng đang chờ đợi một thời cơ”.

“Nếu đã như vậy, ta sẽ tạo ra một thời cơ cho hẳn ta”.

Phải biết rằng.

Trước mắt.

Trong tay Tần Ninh còn nắm một con cờ là Ôn Ngọc Trạch. Dị tộc không thể nào từ bỏ Ôn Ngọc Trạch.

Mà Tần Ninh sẽ càng không từ bỏ.

Chuyện xảy ra trên biển Tam Đế càng giống như một mồi lửa. Mà bây giờ, trò chơi mới chỉ bắt đầu.

Tân Ninh nhìn về phía Ninh Chỉ Vi và Ninh Tùy Vân hỏi: “Bây giờ người của Bạch gia và Giang gia đều ở trong Thái Ninh Vực của ngươi à?”

“Có lẽ vậy”.

“Được”.

Tần Ninh mỉm cười: “Dịch Nhi, Nam Hiên, hai người các con trấn giữ ở Tây Thanh Vực, dẫn theo người của Trúc Diệp Tông áp sát về phía Thái Ninh Vực, ta và Viên Viên, Trúc Thanh, sẽ đi trước đến Thái Ninh Vực”.

“Các ngươi bận bịu nhiều năm như vậy, mà chỉ có một Tây Thanh Vực diện tích nhỏ bé, lần này, hãy chiếm lấy hết ba đại vực kia đi, bao gồm cả phạm vi lãnh

địa của Trúc Diệp Thanh nữa”.

Lúc Tần Ninh sải chân bước đi, cả người như đã hóa thành một luồng ánh sáng, rời khỏi Trúc Diệp Tông.

Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên hai người cũng nhanh chóng đuổi theo.

Ba bóng sáng liền biến mất.

Thần t*nh d*ch lập tức hạ lệnh: “Đều đừng có ngẩn ra nữa, lập tức triệu tập đệ tử và trưởng lão của Trúc Diệp Tông lại đây, xuất phát đi Thái Ninh Vực, xem xem đám khốn kiếp của Bạch gia và Giang gia rốt cuộc dựa vào cái gì mà dám

ngông cuồng như thết”

“Thực sự cho là có dị tộc chống lưng thì trong Tam Thanh tiên vực này. muốn làm gì thì làm à?”

“Vâng!” “Vâng!” Bên trong Trúc Diệp Tông, mọi người rất nhanh liền bắt đầu bận rộn.

Tân Ninh, Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên ba người đứng yên trên người của Cửu Anh.

Lúc này Đại Hoàng cũng đứng thẳng tắp đầy uy phong ở bên cạnh Tần Ninh, phấn khích sủa gâu gâu nói: “Cẩu gia đi cùng với Tân gia, đi giết sạch dị tộc”.

Mấy ngày trước trong biển Tam Đế, sau khi g**t ch*t dị tộc, Tân Ninh đã đưa hết chỗ Tịnh Ma Tiên Đan mà nó xứng đáng được nhận cho nó.

Điều này khiến Đại Hoàng vui muốn chết. Nhưng sau khi ăn xong thì bị nghiện. Bây giờ, lại có cơ hội để đi g**t ch*t dị tộc, Đại Hoàng cực kỳ hưng phấn.

Lão Thụ Quái cũng ôm bộ dạng đầy vẻ nịnh nọt, cực kỳ giống một gã gian thần đứng ở bên cạnh Tần Ninh.

Cấp bậc Tiên Tôn Tiên Đế đánh nhau, bọn họ không có tư cách tham dự vào.

Nhưng mà cấp bậc Tiên Quân Tiên Vương thì lại nằm trong phạm vi thuộc tầng lớp của bọn họ.

Cửu Anh có tốc độ cực nhanh, cả đường trèo non lội suối dần dần tiến sát đến Thái Ninh Vực.

Tam Thanh tiên vực, bách vực đại địa.

Thái Ninh Vực, nằm ở tận cùng phía Tây của Tam Thanh tiên vực, diện tích của địa vực không lớn không nhỏ, nhìn lên trên thì không rộng bằng, nhưng nhìn xuống dưới thì cũng hơn rất nhiều nơi.

Ninh gia, vốn dĩ tộc trưởng là một vị Tiên Vương đỉnh phong.

Vốn dĩ đời đời của Ninh gia đã cắm rễ ở đây từ lâu, luôn có mối quan hệ hòa thuận với Bạch gia ở Thái Bạch Vực và Giang gia ở Thái Giang vực.

Nhưng lần này.

Bạch gia và Giang gia bỗng nhiên tấn công, khiến cho Ninh gia bất ngờ không kịp phòng bị nên mới tổn thất nghiệm trọng.

“Hai người Ninh Chỉ Vi và Ninh Tùy Vân chạy thoát rồi!”

Một người đàn ông trung niên mặc trường bào màu trắng nói: “Bọn họ chạy về phía Bắc, cũng chỉ có thể chạy về phía Trúc Diệp Tông mà thôi”.

“Bạch Anh huynh lo lắng à?”

Bên cạnh người đàn ông áo trắng, một bóng người cao lớn quần áo lụa là cười ha ha nói: “Trúc Diệp Tông, nghe đồn Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Diệp. Nam Hiên, Thần t*nh d*ch bốn người này đều được Tân Ninh kia giúp đỡ, đến nay đã là cảnh giới Tiên Vương, có tiến bộ rõ rệt, Bạch Anh huynh đang lo lắng bọn họ?”
 
Phong Thần Châu
Chương 10714: Ngươi là ai?



Bạch Anh.

Tộc trưởng Bạch gia, nay cũng là một vị Tiên Vương đỉnh cấp.

Bạch Anh cười ha ha nhìn vào người đàn ông đứng cạnh mình, không khỏi nói: “Giang Đằng huynh à... người nên lo lắng nào phải chúng ta? Mà là Trúc Diệp Tông mới đúng!”

Giang Đăng!

Tộc trưởng Giang gia ở Thái Giang Vực, cũng là một vị Tiên Vương đỉnh cấp. Trên thực tế, vốn dĩ Bạch Anh và Giang Đăng đều chỉ là Tiên Vương đỉnh phong, ở Thái Bạch Vực, Thái Giang Vực, Bạch gia và Giang gia là bá chủ, nhưng ngày thường hai vị tộc trưởng này không quá nổi danh, rất nhiều việc đều do.

những thành viên nòng cốt trong tộc làm.

Mà nay.

Trong Tam Thanh tiên vực, ba bá chủ và ngũ đại dị tộc lấy Hàn Mị tộc cùng Cảnh Hỏa tộc làm đầu đang chiến đấu không ngừng nghỉ.

Lực lượng Tiên Tôn Tiên Đế cấp bậc đỉnh chóp đều đang liên tục đối chọi với nhau.

Các cấp bậc Tiên Thánh, Tiên Hoàng cũng được phân tán đến các chiến trường khác nhau.

Phần phía Đông của Tam Thanh tiên vực, Đông Sát Vực, Trung Hải Vực, Thiên Tổ Vực nghe nói mỗi ngày đều có nhân vật cấp bậc Tiên Thánh, Tiên

Hoàng hy sinh.

Mà trong cả những khu vực khác của Tam Thanh tiên vực, cũng có không ít rắc rối lớn nhỏ xảy ra.

Trong bốn đại vực ở phía cực Tây, Tiên Vương chính là cấp bậc có sức chiến đấu mạnh nhất.

Bạch Anh nhìn sang Giang Đẳng, tiếp tục nói: “Lần này, không biết Tân Ninh kia có đánh đến đây không”.

“Nếu như hắn không đánh đến đây, vậy không biết sẽ có bao nhiêu người phải thất vọng đây”.

Giang Đằng cười nói: “Bày sẵn cái bẫy cho hắn, mà hắn không chủ động. nhảy vào vậy thì phải ép buộc mời hắn đến vậy”.

Hai người liếc nhìn nhau, trong mắt đều là vẻ đắc ý.

Bắt được Tân Ninh.

Trúc Diệp Tông cũng xong đời.

Thái Ninh Vực!

Tây Thanh Vực!

Bên truyenfull .vn và truyenfull. com, trumtruyen. vn ăn cắp nhiều quá nên bên mình ra chậm lại hoặc ẩn bên đó sẽ không thấy được chương

Sẽ quy hết về Bạch gia của Thái Bạch Vực và Giang gia của Thái Giang Vực.

Đợi đến khi dị tộc làm cho ba bá chủ tan rã, Tam Thanh tiên vực sẽ phải chia lại lãnh thổ một lần nữa.

Đến lúc đó, hai người bọn họ nếu có cơ hội thành tựu Tiên Hoàng, tương lai trong Tam Thanh tiên vực cũng được coi là nhân vật lớn ở một phương rồi.

Tiên Tôn Tiên Đế đỉnh cấp tự có mưu toan của Tiên Tôn Tiên Đế, mà bọn họ, cũng có kế hoạch của mình.

Ninh gia này. Chính là phần mộ mà bọn họ lựa chọn cho Tân Ninh.

“Tìm kiếm cẩn thận chút!”

Bạch Anh quát lớn: “Nhìn xem người của Ninh gia, còn có ai sống sót không, một người cũng không được để sót, từ hôm nay trở đi, Ninh gia sẽ bị xóa tên khỏi Thái Ninh Vực!”

“Xóa tên Ninh gia, là do ngươi quyết định hay sao?”

Một âm thanh bỗng vang khắp đất trời.

Lúc này, có một bóng dáng to lớn đến cả trăm trượng đáp xuống từ trên bầu trời cao.

Tiếng sóng khí phát ra từ đôi cánh lớn đang đập vang lên ong ong bên tai.

Bóng dáng cao dài cả kia bùng phát ra luồng khí tức cực mạnh, giờ phút này nó đã dừng lại vững vàng ở trên không trung cao trăm trượng phía trên, cúi đầu nhìn xuống đống đổ nát của Ninh gia.

“Ngươi là ai?”

Bạch Anh lạnh lùng hừ một tiếng.

“Các ngươi không phải đang đợi ta à?”

Trên đỉnh đầu của bóng dáng to lớn đến cả trăm trượng kia, có một bóng người, sải chân bước ra, cùi đầu nhìn xuống bên dưới mặt đất, nói: “Chẳng lẽ, các

ngươi không phải đang đợi Tần Ninh ta đến chui đầu vào rọ hay sao?”

ngươi muốn để cho bọn họ chạy đến đó!”

“Để cho bọn họ báo tin, chẳng qua là vì muốn cho ta biết, Giang gia và Bạch gia đã ra tay rồi”.

“Mục đích không phải là Ninh gia, mà là Tân Ninh ta”.

Tần Ninh nhìn hai vị trưởng lão mỉm cười nói: “Cho nên, ta đến rồi”.
 
Phong Thần Châu
Chương 10715: Người của Trúc Diệp Tông đâu?



Nhìn thấy Tân Ninh đứng trên đầu Cửu Anh, con hung thú thân hình vạm vỡ rắn chắc có đôi cánh lấp lánh phát sáng cùng chín cái đầu đang quấn chặt lấy nhau.

Hai người Bạch Anh và Giang Đăng trở nên lạnh lẽo.

“Người của Trúc Diệp Tông đâu?”

Giang Đăng dùng giọng nói lạnh lùng nói.

Tân Ninh chẳng lẽ thực sự dám đơn thân độc mã đến đây?

“Người nhiều quá, ta cảm thấy vướng chân”.

Tân Ninh tiếp tục nói: “Ta đứng ở đây, hai vị muốn giết ta thì cứ việc đến đây, hoặc là nói, đám kẻ mạnh phía sau lưng hai vị muốn giết ta, thì cứ việc đến đây”.

“Tân mỗ ta sau khi đạt đến cảnh giới Tiên Vương, còn chưa thực sự giết chóc trận nào, bây giờ lại rất mong ngóng có thể đánh một trận đã đời!”

Bạch Anh và Giang Đằng cẩn thận cảnh giác. Mà bốn phía xung quanh. Các Tiên Vương của Bạch gia và Giang gia đều đã tập trung đến đây.

Trên trời dưới đất, có đến mười mấy vị Tiên Vương đang nhăm nhe như hổ rình mồi nhìn chăm chằm vào bóng người đứng giữa không trung kia.

Tần Ninh đã đột phá đạt đến cảnh giới Tiên Vương sơ kỳ rồi. Tin tức này dị tộc đương nhiên đã nghe ngóng được từ trước.

Nhưng đối với hai vị Tiên Vương đỉnh cấp như Giang Đằng và Bạch Anh mà nói, Tiên Vương sơ kỳ chỉ là cái rằm!

Một đấm của bọn họ đã có thể đánh chết mười người!

Nhưng mà, kẻ mạnh dị tộc đứng sau cũng nói là một yêu nghiệt bình thường.

, Tân Ninh này không phải

Giang Đăng cười lạnh lùng, nhìn về phía Tân Ninh, dùng giọng điệu u ám sắc lạnh nói: “Ngươi quả nhiên giống như những gì mà bọn họ nói, cả gan làm loạn, không sợ chết”.

“Sợ chết thi ta đã không đi được đến ngày hôm nay”.

Tân Ninh nhìn Giang Đằng, dùng giọng bình tĩnh nói: “Xem ra, tộc trưởng của Giang gia như ngươi cũng đã biết, thái độ của Tân Ninh ta khi đối xử với dị tộc, cùng với những người bắt tay với dị tộc đúng không?”

“Biết!”

Giang Đằng bật cười nói: “Diệt cả nhà ấy mà, chỉ là lần này, sợ rằng ngươi sẽ không có cơ hội này”.

Tần Ninh lạnh lùng cười một tiếng.

Soạt soạt...

Một giây sau.

Hai bóng người từ trên người Cửu Anh bay nhanh đáp xuống. Thời Thanh Trúc.

Diệp Viên Viên.

Hai người phụ nữ lúc này dùng tốc độ cực nhanh nhảy từ trên trời xuống đánh về phía Giang Đằng và Bạch Anh.

Uỳnh... uỳnh... Giữa vùng tàn tích, có âm thanh đinh tai vang lên. Giang Đằng và Bạch Anh kéo giãn khoảng cách.

Khi nhìn thấy Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc ở phía đối diện thì sắc mặt bọn họ sa sầm lại.

“Hai thanh niên mới vừa đạt đến cấp bậc Tiên Vương đỉnh cấp, để cho các ngươi biết Tiên Vương lão bối đã tích lũy nhiều năm kinh nghiệm như chúng ta

không có dễ đối phó như vậy đâu!”

Một thanh phác đao xuất hiện trong tay Bạch Anh, sau đó dứt khoát chém thẳng về phía Diệp Viên Viên.

Giang Đăng cũng không hề nể nang, vung trường mâu trong tay lên, đâm thẳng về phía Thời Thanh Trúc.

Uỳnh... Bốn Tiên Vương đỉnh cấp chớp mắt đã bắt đầu chém giết. Tân Ninh đứng trên lưng Cửu Anh.

Những Tiên Vương khác của Giang gia và Bạch gia có sơ cấp, tiểu thành, đại thành và cả đỉnh phong đều nhao nhao nhìn về phía Tần Ninh.

Tần Ninh cũng không nói nhiều.

Đông Hoàng tiên kiếm nắm trong tay.

Một thân trường bào màu trắng không nhiễm chút bụi trần. Bóng dáng Tần Ninh từ trên không trung đáp xuống.

“Sau khi đạt đến cảnh giới Tiên Vương, ta chưa từng được chiến đấu một trận cho ra trò đâu!”

Uỳnh!! Trong chớp mắt.

'Vết chém ngọt như cắt dưa thái rau, Tiên Vương kia cứ thế mà mất mạng.

Tần Ninh cầm kiếm đứng thẳng, nhìn mấy vị Tiên Vương của Bạch gia đứng

bốn phía xung quanh, cất giọng âm u cười nói: “Nếu đã muốn lấy ta làm mồi nhử, vậy thì các ngươi cũng phải cho thêm nhiều mồi một chút chứ!”

Xoet xoẹt xoet...
 
Phong Thần Châu
Chương 10716: Sừng của Thanh Giác tộc



Lập tức từng vị Tiên Vương của cả Bạch gia và Giang gia tay cầm tiên binh, xông lên tấn công về phía Tần Ninh.

Một bộ áo bào trắng, một thanh kiếm dài, trong giờ phút này, vung kiếm dứt khoát không lưu tình...

Gió tanh mưa máu bùng lên.

Trên vùng đất từng là phủ đệ của Ninh gia ở Thái Ninh Vực lập tức hóa thành một chiến trường đẫm máu.

Ngoại trừ Bạch Anh, Giang Đằng là hai vị Tiên Vương đỉnh cấp ra, Tiên Vương của Bạch gia và Giang gia đều ở cấp bậc sơ cấp, tiểu thành, đại thành và đỉnh phong.

Nhưng mười mấy vị Tiên Vương bao vây tấn công Tần Ninh lại lập tức phát hiện ra, trên người vị Tiên Vương sơ cấp này bùng phát ra uy của Vương giả vô cùng đáng sợ, đến cả đòn tấn công của Tiên Vương đại thành mà hẳn cũng có thể dễ dàng đập tan.

Cảnh giới Tiên Vương, cụ thể có năm đại cảnh giới.

Cảnh giới càng ít.

Cách biệt giữa mỗi một cảnh giới lại càng lớn.

Nhưng Tần Ninh này lại hoàn toàn bỏ qua cách biệt về cảnh giới này.

Giang Đăng và Bạch Anh cùng Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên giao đấu cũng dần phát hiện ra có điểm gì đó sai sai.

“Phải để mấy vị kia ra tay rồi!”

Giang Đằng cất lời: “Nếu không, Tiên Vương của hai nhà chúng ta sẽ bị tổn thất sạch”.

Bạch Anh hiểu ý, lập tức nắm lấy một lá cờ lớn màu máu, sau đó vứt thẳng lên bầu trời trên cao.

Một giây sau.

Tiếng gió rít gào, vang lên âm thanh u u.

Uỳnh uỳnh uỳnh...

Tiếng nổ trầm thấp vang lên liên tiếp.

Bầu trời nổi lên từng trận gió lớn.

Mà tiếp sau đó, trên đống tàn tích của phủ đệ Ninh gia, thời không vặn xoắn, dưới mặt đất có vô số chiếc vòi màu xanh mọc lên tua tủa, vươn đến tận bầu trời cao đến cả nghìn trượng, sau đó bao bọc bốn phía xung quanh chỗ Tần Ninh đang đứng, tạo thành một lồng giam nhốt hắn bên trong.

Bốn phía xung quanh lồng giam thình lình xuất hiện năm bóng người.

Ba vị Tiên Vương của Cảnh Hỏa tộc.

Hai vị Tiên Vương của Hàn Mị tộc.

Năm người, mỗi người đều giữ một lá cờ, đứng ở bốn phía xung quanh lồng giam.

Người đứng đầu mặc một bộ áo bào màu đỏ, gương mặt mang theo nụ cười lạnh lùng nói: “Tân Ninh, cho ngươi cái bẫy, người liền chui vào, đúng là tự phụ!”

Tần Ninh nhìn khắp bốn phía xung quanh lồng giam.

Bên truyenfull .vn và truyenfull. com, trumtruyen. vn ăn cắp nhiều quá nên bên mình ra chậm lại hoặc ẩn bên đó sẽ không thấy được chương

Lồng giam này hàm chứa quy tắc đất trời, đều dùng màu xanh, mỗi một chiếc vòi có gân xoắn vặn vẹo trông hệt như chiếc sừng trâu.

“Sừng của Thanh Giác tộc...”.

Tần Ninh đi gần đến chỗ mép lồng, Đông Hoàng tiên kiếm chém lên một nhát.

Kengl!!

Tiếng va chạm trầm đục vang lên.

Trên chiếc sừng xanh kia chỉ để lại một vệt chém nhưng sau đó biến mất rất nhanh.

Nhìn thấy cảnh này.

Nam tử mặc áo bào đỏ cười nói: “Đừng lãng phí sức lực nữa, chúng ta biết thực lực của ngươi phi phàm, nhưng muốn thoát khỏi chỗ này, là không thể”.

“Đây là món quà đặc biệt mà chúng ta chuẩn bị cho ngươi”. Lá cờ trong tay nam tử áo bào đỏ tung bay phấp phới.

Bên trong lồng giam to rộng, trên bề mặt của sừng xanh bỗng nhiên ngưng tụ ra rất nhiều những gương mặt người.

Rất nhanh.

Mười bóng người xuất hiện bên trong lồng giam.

“Năm đó ba đại tộc là Thanh Giác tộc, Thụ Nhãn tộc và Ảnh Lang tộc, đóng vai trò là quân tiên phong tiến vào trong Tam Thanh tiên vực, kết quả bị Tam

Thanh tiên giáo dốc sức ngăn chặn, ba đại tộc tử thương nghiêm trọng”.

“Thanh Giác tộc tộc nhân, đỉnh đầu có một đôi sừng, là vũ khí mạnh mẽ nhất của bọn họ”.

“Cho dù sau khi chết đi, đám sừng xanh này vẫn giữ được một sức mạnh vô cùng huyền diệu, lấy nó để làm lồng giam là sự lựa chọn tuyệt vời”.

Lúc này, lời cửa nam tử mặc áo bào đỏ vừa dứt, mười bóng người cũng càng lúc càng hiện rõ hơn.

“Mà nay, mười vị Tiên Vương đỉnh phong được lựa chọn cẩn thận của Thanh Giác tộc, bên trong trận pháp này, lại có thêm chiến lực hỗ trợ, sức mạnh có thể

Mà những Tiên Vương của Bạch gia và Giang gia cùng bị nhốt trong lồng giam với Tần Ninh, ai nấy đều muốn bỏ chạy nhưng lại chẳng có chỗ nào để chạy được, nên trốn kỹ vào trong một góc run rẩy sợ hãi.

Cảnh Vân Minh tiếp tục nói: “Hàn Thành Thiên, Vũ Hàm Nhật, Mệnh Bạch Tân, Kỳ Thiên Khai, bốn người các ngươi đi bắt giết Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc, trận này để ta điều khiển, thêm mười người bọn họ nữa, đủ để giết Tân Ninh rồi"

Nghe Cảnh Vân Minh dặn dò, bốn người đều gật đầu, lập tức xông về một phía khác.

Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên cả hai đều có thực lực phi phàm, đủ khả năng để trở thành đệ tử tinh nhuệ nhất của Thượng Thanh Lâu và Ngọc Thanh tiên cung chính là tượng trưng cho tài năng cùng thiên phú của bọn họ.
 
Phong Thần Châu
Chương 10717: Khí tức của mười người



Nhìn thấy bốn vị Tiên Vương đỉnh cấp lao về phía Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc, sắc mặt Tần Ninh bình lặng như nước.

Hắn vô cùng tự tin đối với thực lực của hai vị phu nhân nhà mình. Lúc này. Ánh mắt Tần Ninh dừng lại ở phía mười vị chiến sĩ của Thanh Giác tộc.

Khí tức của mười người này tựa như được bắt nguồn từ cùng một nơi, giữa bọn họ có một mối quan hệ vô cùng mật thiết.

Người nào người nấy thân hình cao to vạm vỡ, cơ bắp khắp người gồ lên, đến làn da cũng ánh lên ánh sáng màu lam nhàn nhạt.

Cho đến tận bây giờ, các tộc ở ngoại vực khi vào trong Thương Mang Đại Thế Giới hầu như đều có đặc điểm đặc thù.

Đông Hoàng tiên kiếm trong tay.

Tần Ninh nhìn mười bóng người to lớn đứng ở xung quanh, ánh mắt không. khỏi liếc về phía Cảnh Vân Minh bên ngoài lồng giam, mũi kiếm chỉ thẳng vào. ông ta, Tân Ninh cười nói: “Ngươi đừng vội, giết hết mười người này xong, tiếp theo chính là ngươi”.

Cảnh Vân Minh tay nắm lá cờ, đáy mắt đầy vẻ châm chọc.

Thăng nhãi này, thực sự cho là mình cái gì cũng làm được hay sao?

Mười chiến sĩ Thanh Giác tộc cấp bậc Tiên Vương đỉnh phong, vạn người

chọn một, đây không phải là một Tiên Vương đỉnh phong bình thường trong các Nhân tộc có thể sánh được.

Uỳnh... Chớp mắt, có tiếng nổ lớn vang lên.

Mười bóng người, ai nấy tay nắm các loại tiên binh khác nhau như đao, thương, kiếm, xiên, côn, gậy v.v... đồng thời xông lên.

Nhưng khi mười người này xông đến, mặc dù rõ ràng cảm thấy chiêu thức tấn công mà bọn họ thi triển đều không giống nhau, nhưng âm thầm lại sinh ra một sự tương hỗ, liên kết, phối hợp chặt chẽ.

Một kiếm của Tần Ninh chém về phía một người cầm côn trong số đó.

Chiến sĩ Thanh Giác tộc cầm côn kia thình lình xiết chặt cây côn bằng hai tay, sau đó chém xuống.

Uỳnh!!! Tiếng nổ trầm thấp bỗng vang lên. 'Thoáng chốc.

Tần Ninh cảm giác được một luồng sức mạnh khủng khiếp đến từ chín người còn lại đang áp đảo xuống người mình.

“Tấn công một người, cũng giống như tấn công cả mười...”. Tần Ninh lập tức hiểu ra.

Cảnh Vân Minh đứng bên ngoài lồng giam, hai tay khoanh lại, mắt đượm ý cười.

Hôm nay, sẽ chơi với Tân Ninh cho thật đã!

Nếu không phải vì Ôn Ngọc Trạch còn đang ở trong tay hắn, Tần Ninh... đã trở thành một thi thể từ lâu rồi!

Chỉ cần bắt sống Tân Ninh, sẽ có cả trăm nghìn cách để khiến hắn phải giao. Ôn Ngọc Trạch ra.

Tần Ninh bây giờ, cũng thực không dám g**t ch*t Ôn Ngọc Thạch, một khi g**t ch*t Ôn Ngọc Trạch, khiến vị đại nhân bên trong cơ thể hắn ta phát điên, thì cho dù là mấy vị Tiên Tôn già ở Tam Thanh tiên vực kia cũng sẽ chẳng thể ngăn chặn được.

Đương nhiên, Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mị tộc cũng không chặn được.

Chỉ có tộc trưởng của Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc mới biết được cách để khiến cho vị đại nhân kia có thể yên ổn mà sống dậy.

Một Tần Ninh dám làm mưa làm gió, quả thực nên giết.

Nhưng Tần Ninh lại đang giữ Ôn Ngọc Trạch trong tay, mà bọn họ cũng buộc phải cứu.

Uỳnh... Bên trong lồng giam, tiếng nổ lại vang lên.

Mươi Tiên Vương đỉnh phong của Thanh Giác tộc vừa tấn công, vừa phòng ngự, đạt đến đúng với cấp bậc được xưng tụng là Tiên Vương đỉnh cấp.

Chỉ chốc lát thì Tân Ninh cũng không thể tìm ra được cách để phá giải. Lại thêm. Hắn cũng chỉ là một Tiên Vương sơ cấp mà thôi.

Cách biệt về cảnh giới khiến dù hắn có rất nhiều bản lĩnh thì vẫn bị hạn chế, không thể bộc phát ra được.

Chẳng qua trong lúc giao đấu với mười người này, Tần Ninh đã dần phát hiện ra điểm khiếm khuyết trong cách bộc phát sức mạnh của mười chiến sĩ Thanh Giác tộc này.

“Khởi!”

Bỗng nhiên.

Bàn tay của Tân Ninh vẫy một cái.

Thiên Lung tiên tháp xoay tròn, sau đó hóa thành một tòa tháp cao đến cả trăm trượng lơ lửng ở trên đầu Tần Ninh.

“Va chạm của hai loại sức mạnh thô bạo, trên thế gian này loại sức mạnh thô bạo mà đáng sợ nhất, có lẽ chính là sức mạnh của sấm sét phải không?”

Lời của Tần Ninh vừa dứt. Uỳnh!!! Tiếng nổ trầm đục vang lên.

Bên trong Thiên Lung tiên tháp, từ tiên lôi Tam Thiên đến Tịch Diệt Thiên Lôi đang liên tục cuộn trào.

Loại tiên khí Vương phẩm này sau khi được lôi kiếp của Tần Ninh gột rửa, đến nay đã hợp nhất với tâm ý của Tần Ninh, nó thuần túy chính là một bể sét của Tần Ninh.

“Nữa này!”

Tần Ninh tay cầm Đông Hoàng tiên kiếm, nhìn về phía mười bóng dáng cao lớn.

Nếu không phải vì Ôn Ngọc Trạch còn đang ở trong tay hắn, Tần Ninh... đã trở thành một thi thể từ lâu rồi!

Chỉ cần bắt sống Tân Ninh, sẽ có cả trăm nghìn cách để khiến hắn phải giao. Ôn Ngọc Trạch ra.

Tần Ninh bây giờ, cũng thực không dám g**t ch*t Ôn Ngọc Thạch, một khi g**t ch*t Ôn Ngọc Trạch, khiến vị đại nhân bên trong cơ thể hắn ta phát điên, thì cho dù là mấy vị Tiên Tôn già ở Tam Thanh tiên vực kia cũng sẽ chẳng thể ngăn chặn được.

Uỳnh... Bên trong lồng giam, tiếng nổ lại vang lên.

Mươi Tiên Vương đỉnh phong của Thanh Giác tộc vừa tấn công, vừa phòng ngự, đạt đến đúng với cấp bậc được xưng tụng là Tiên Vương đỉnh cấp.

Chỉ chốc lát thì Tân Ninh cũng không thể tìm ra được cách để phá giải. Lại thêm. Hắn cũng chỉ là một Tiên Vương sơ cấp mà thôi.

Cách biệt về cảnh giới khiến dù hắn có rất nhiều bản lĩnh thì vẫn bị hạn chế, không thể bộc phát ra được.
 
Phong Thần Châu
Chương 10718: Nhưng bây giờ.



Chẳng qua trong lúc giao đấu với mười người này, Tần Ninh đã dần phát hiện ra điểm khiếm khuyết trong cách bộc phát sức mạnh của mười chiến sĩ Thanh Giác tộc này.

“Khởi!”

Bỗng nhiên.

Bàn tay của Tân Ninh vẫy một cái.

Thiên Lung tiên tháp xoay tròn, sau đó hóa thành một tòa tháp cao đến cả trăm trượng lơ lửng ở trên đầu Tần Ninh.

“Va chạm của hai loại sức mạnh thô bạo, trên thế gian này loại sức mạnh thô bạo mà đáng sợ nhất, có lẽ chính là sức mạnh của sấm sét phải không?”

Lời của Tần Ninh vừa dứt. Uỳnh!!! Tiếng nổ trầm đục vang lên.

Bên trong Thiên Lung tiên tháp, từ tiên lôi Tam Thiên đến Tịch Diệt Thiên Lôi đang liên tục cuộn trào.

Loại tiên khí Vương phẩm này sau khi được lôi kiếp của Tần Ninh gột rửa, đến nay đã hợp nhất với tâm ý của Tần Ninh, nó thuần túy chính là một bể sét của Tần Ninh.

“Nữa này!”

Tần Ninh tay cầm Đông Hoàng tiên kiếm, nhìn về phía mười bóng dáng cao lớn. “Đi

Đông Hoàng tiên kiếm chém ra một nhát, kiếm khí như cầu vồng, bên trong Thiên Lung tiên tháp, sấm sét khủng khiếp cũng bùng phát ra theo.

Uỳnh...

Sấm sét cùng kiếm, giờ phút này đã hoàn toàn liên kết với nhau.

Một luồng kiếm khí có lẫn cả sấm sét, kiếm khí bao hàm sự giết chóc của sấm sét giống như con cá mập săn mồi trong vùng biển sâu, xuyên qua không gian, lập tức đến ngay trước mặt của mười chiến sĩ Thanh Giác tộc.

Phụt!!

Một giây sau.

Lôi kiếm xuyên thấu qua lồng ngực của chiến sĩ Thanh Giác tộc nọ.

Tiếp sau đó.

Đoành!!!

Một tiếng nổ vang lên đinh tai.

Chiến sĩ Thanh Giác tộc đầu tiên, bị chém.

Mà khi vị chiến sĩ Thanh Giác tộc này hy sinh, gương mặt của những người khác cũng trở nên trắng bệch.

Mười người này, như lá liền cành, lúc trước có thể đồng thời ngăn chặn được đòn tấn công của Tần Ninh, thì nay một người bị giết, chín người còn lại đương. nhiên cũng không thể không bị ảnh hưởng gì.

“Xem ra, xét cho cùng thì Tiên Thiên Thần Lôi này, càng đáng sợ hơn!”

Tân Ninh nắm kiếm đứng thẳng, nhìn về phía chín chiến sĩ Thanh Giác tộc còn lại.

Xoet... Những bóng người còn lại, lại lân nữa tấn công đến, Thiên Lung tiên tháp thì vẫn phóng thích ra luồng sấm sét cuồn cuộn vô tận bao trùm lấy tất cả những

nơi mà thân thể kia đi qua.

Trong lồng giam, lập tức hóa thành một thế giới bị sấm sét và kiếm khí giao nhau chôn vùi.

Uỳnh... uỳnh ầm ầm...

Hết tiếng nổ này đến tiếng nổ khác vang lên, theo với đó là từng chiến sĩ của Thanh Giác tộc bị chém chết.

Sau thời gian mấy chục nhịp thở. Bên trong lồng giam bằng sừng xanh kéo dài đến mấy dặm.

Mười cơ thể của chiến sĩ Thanh Giác tộc bị chém tan tành nằm trên mặt đất, mùi máu tanh lan tỏa ra khắp mọi nơi.

Tần Ninh lạnh lùng cười nói: “Xem ra, người của ngươi, quá kém”. Cảnh Vân Minh đứng bên ngoài lồng giam, gương mặt đanh lại xám ngoét.

Mười Tiên Vương đỉnh phong này, mỗi một người đều có thể chặn được mười người cùng cấp bậc.

Mười người như lá liền cành, sức mạnh càng bá đạo khủng khiếp.

Nhưng bây giờ.

Bên truyenfull .vn và truyenfull. com, trumtruyen. vn ăn cắp nhiều quá nên bên mình ra chậm lại hoặc ẩn bên đó sẽ không thấy được chương

Lại thua bởi Tân Ninh.

Thiên Lung tiên tháp, nó vốn là tiên binh của Nhân tộc, bị dị tộc bọn họ lấy được, bây giờ lại xuất hiện trong tay của Tần Ninh, thậm chí còn... được thăng cấp không ít.

Thiên Lung tiên tháp, tiên khí Vương phẩm.

Vốn dĩ ngưng tụ uy của sấm sét, quả thực là bá đạo, nhưng sau khi Tân Ninh có được nó, vào lúc hắn lịch kiếp đã dẫn động tiên lôi Tam Thiên, tiên lôi Lục Thiên, tiên lôi Cửu Thiên, tiên lôi Thập Nhị Thiên, tiên lôi Phá Thiên, tiên lôi Tam Thanh, tiên lôi Ngọc Thanh, tiên lôi Thượng Thanh, tiên lôi Tử Thanh, Hỗn Độn Thiên Lôi, thậm chí là cả Tịch diệt Thiên Lôi khủng khiếp nhất vào bên trong nó, để ban tặng cho tòa tháp này một sinh mệnh hoàn toàn mới.

Nhất là Hỗn Độn Thiên Lôi và Tịch Diệt Thiên Lôi, hai loại sấm sét này nếu như dốc toàn lực bộc phát ra, bản thân nó vốn có khả năng hủy hoại cực lớn đối với cấp bậc Tiên Vương, Tiên Hoàng!

Chẳng qua Thiên Lung tiên tháp bản thân nó chỉ là một tiên khí Vương phẩm, cho dù dung hòa được một phần Hỗn Độn Thiên Lôi và Tịch Diệt Thiên Lôi, thì uy năng cũng chỉ đủ để g**t ch*t người ở cấp bậc Tiên Hoàng.

Nhưng đối với cấp bậc Tiên Vương thì sẽ có một sức mạnh áp đảo.

Mà trên người Tần Ninh, từ lâu đã thích ứng với áp lực của hai loại tiên lôi này.

Bàn tay Tần Ninh phất một cái.

Đông Hoàng tiên kiếm chém ra, những Tiên Vương của Bạch gia cùng Giang gia trốn trong một góc của lồng giam đều bị tiên lôi ẩn chứa bên trong kiếm thế chém cho tan tành.

Bên trong lồng giam rộng lớn như vậy.

Cảnh Vân Minh quát lên: “Ngưỡng Thiên Tiên Lôi, Đăng Thiên Tiên Đài, Đạp Thiên Tiên Đài, ba tầng cấp bậc của Tiên Vương đỉnh phong giết ngươi, thì ngươi chống đỡ bằng cách nào?”

Cảnh Vân Minh cầm lá cờ phất một cái.

Đại trận bên trong lồng giam có ánh sáng chớp lóe, từng sợi từng sợi dây

sừng xanh vặn vẹo đáng sợ dài đến cả trăm trượng kia bắt đầu quấn lấy nhau, ánh sáng chớp lóe, bỗng nhiên ngưng tụ ra mấy bóng người...
 
Phong Thần Châu
Chương 10719: Cảnh Vân Minh lạnh lùng nói



Từng chiến sĩ của Thanh Giác tộc bước ra khỏi những sợi dây sừng xanh.

Liếc mắt nhìn, phải có đến mấy chục hoặc cả trăm bóng người sát khí đằng đằng.

Cảnh Vân Minh lạnh lùng nói: “Những Thanh Giác này, đều là sừng của các Tiên Hoàng, Tiên Thánh trong Thanh Giác tộc năm đó đã hy sinh hy sinh để lại,

trong đó còn chứa cả linh hồn của bọn họ!”

“May mà có các Tiên trận sư trong tiên giới này của ngươi đã luyện ra được một đại trận thế này!”

“Những linh hồn bên trong Thanh Giác này, dưới tác động của trận pháp, mặc dù không còn thực lực như của Tiên Hoàng Tiên Thành, nhưng ít nhất cũng phải bằng với bậc Tiên Vương đỉnh cấp!”

“Giết ngươi, đủ chưa?”

Cảnh Vân Minh giọng điệu lạnh lùng.

'Tần Ninh nhìn từng bóng người từ mờ ảo dần dần trở nên rõ ràng, dưới không gian bên trong lồng giam này, từng bóng người cao to vạm vỡ như thể những ngọn núi đè ép tinh thần người ta.

Tay phải Tân Ninh nắm Đông Hoàng tiên kiếm, tay trái nắm ấn Bát Quái Bộ Thiên, đỉnh đầu có Thiên Lung tiên tháp, quanh người phát ra luồng sáng lấp lánh.

Một giây sau.

Từng bóng người lao xuống chém giết thẳng về phía Tân Ninh, bóng dáng hắn chìm nghỉm trong làn sóng của những chiến sĩ Thanh Giác.

Nhìn thấy cảnh này, Tần Ninh lại chỉ nắm tay lại, bên trong lòng bàn tay có nguồn sức mạnh phun trào, ấn Bát Quái Bộ Thiên phóng to lên đến cả trăm trượng, từ trên trời ập xuống đập vào những bóng người đang lao đến.

Uỳnh ầm ầm...

Bên trong lồng giam Thanh Giác có tiếng nổ đinh tai vang lên liên tiếp.

Bên ngoài lồng giam.

Hai người phụ nữ Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên đang chiến đấu với sáu đại Tiên Vương.

Bạch Anh.

Giang Đằng.

Hai nhân vật Tiên Vương đỉnh phong này căn bản không phải là đối thủ của Thời Thanh Trức và Diệp Viên Viên, hai người kia lúc này cũng đang cùng với bốn Tiên Vương đỉnh cấp là Hàn Thành Thiên, Vô Hàm Nhật, Mệnh Bạch Tân, Kỳ Thiên Khai bao vây tấn công Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc, bọn họ đều vô cùng cẩn thận, chỉ sợ mất mạng.

Trên đống hoang tàn của Ninh gia, trời đất biến sắc, ánh sáng chớp lóe.

Uỳnh ầm ầm...

Theo những tiếng nổ phát ra liên tiếp, bên trong lồng giam, từng bóng người của chiến sĩ Thanh Giác tộc bị đánh vỡ rồi tan biến mất.

Mà trên cơ thể Tần Ninh cũng có rất nhiều vết máu xuất hiện.

Cảnh Vân Minh đứng bên ngoài lồng giam nhìn thấy cảnh này, sắc mặt càng lúc càng đen.

'Thăng nhãi khốn kiếp này!

Đúng là đáng chết!

Sao mà khó giải quyết đến thế?

UỳnhI!!

Một tiếng nổ khủng khiếp vang lên, chấn động tinh thần mọi người. Kèm theo đó.

Lồng giam Thanh Giác đột ngột bị nứt ra một góc.

Xoet...

Một bóng người từ trong lồng giam Thanh Giác bay vèo ra ngoài, xuất hiện ở ngay trước mặt của Cảnh Vân Minh.

Một thanh trường kiếm đã đâm xuyên qua lồng ngực của ông ta.

Cơ thể Cảnh Vân Minh tức khắc cứng đờ, cúi đầu nhìn vào thanh kiếm cắm trên ngực mình, mặt tái mét.

“Xem kịch có vui không?”

Giọng nói của Tần Ninh vô cùng lạnh: “Muốn giết ta, cấp Tiên Vương đã không đủ rồi”.
 
Back
Top Bottom