Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 10690: Cũng chỉ có mấy vị Tiên Tôn mà thôi”



Lần này dị tộc, thực sự muốn trở mặt với bọn họ rồi.

Ngọc Thiên Ngưng lúc này vung tay lên, một bình ngọc bay đến trước người Trương Linh Phong, ngay sau đó Ngọc Thiên Ngưng nói: “Đưa cho ông ta uống thử xem”.

Trương Linh Phong đón lấy bình ngọc, banh miệng Mạc Xuyên Tiên Đế ra, dứt khoát đổ thẳng vào.

Qua một lúc lâu sau, hai mắt Mạc Xuyên Tiên Đế mơ màng dần dần mở ra, nhưng cả người vẫn cứ mơ mơ hồ hồ.

“Ta đây là...”.

Biểu cảm của Mạc Xuyên mang theo mấy phần ngạc nhiên.

“Tỉnh lại là tốt rồi”, mấy người Trương Linh Phong, Ngụy Húc đều thở phào một hơi.

Tần Ninh nhìn vết đao chém sau lưng Mạc Xuyên, đầu mày nhíu chặt lại.

Vết thương không hề lành lại, chẳng qua là, cũng không nghiêm trọng hơn nữa.

Bên cạnh Tề Hồng Thiên.

Sắc mặt người thanh niên đầy vẻ lạnh lùng, nhìn về phía Tề Hồng Thiên, giọng nói không mang theo chút cảm xúc nào, tựa như một viên đá băng lạnh, nói: “Ngươi bồng bột quá rồi”.

Tề Hồng Thiên nhìn vào nam tử áo trắng, nhưng lại hừ một tiếng nói: “Người này không chết, lòng ta không an”.

Nam tử áo trắng cũng chuyển ánh mắt đến chỗ Tần Ninh.

Một Tiên Quân.

Quả thực là... chỗ nào cũng thấy mặt.

Mà lúc này, Vũ Vô Khuyết và Hàn Lục Bách cùng mấy vị Tiên Đế bên Hàn Mị tộc cũng lần lượt đi đến.

Vũ Bình Oánh đã bị giết.

Vũ Vô Khuyết và Hàn Lục Bách hai người lúc này cũng đã bị thương.

Vũ Vô Khuyết nhìn nam tử áo trắng, chắp tay nói: “Thanh Điền đại nhân, nên rút thôi!”

Ba người Thanh Thiên Tung, Ngọc Thiên Ngưng, Thượng Vân Nhiên đều đã đích thân đến, trong ba bá chủ, từng vị từng vị Tiên Đế xuất hiện, chuyện này không phải chuyện tốt.

Nam tử áo trắng khẽ nheo mắt, không khỏi nói: “Rút! Đã không rút được nữa rồi”.

Lời này vừa nói ra, trên mặt của mấy người Vũ Vô Khuyết đều thoáng biến sắc.

“Không sai, không rút được nữa rồi!”

Một giọng nói như tiếng sấm cuồn cuộn vang vọng khắp cả vùng biển rộng lớn: “Nếu các vị hôm nay có nhã hứng xuất hiện như thế, vậy thì chúng ta so vật tay với nhau một chút nào!”

Theo giọng nói kia vang lên, giữa đất trời, trong âm thanh đùng đoàng, một bóng người giống như ma thần giáng thế, từ trên bầu trời đáp xuống mặt biển.

Khí tức xung quanh người nọ xao động, bộ quần áo vải gai cực kỳ đơn giản khoác lên người nhưng lại mang đến cảm giác cực kỳ mộc mạc và xưa cũ.

“Đến rồi!”

Nam tử áo trắng nhìn ông lão xuất hiện, lầm bầm nói: “Thanh Thương, chúng ta còn có rất nhiều việc phải làm, chưa kịp chuẩn bị sẵn sàng, hành động của ngươi ngày hôm nay, rõ ràng là đã đẩy nhanh tiến độ kế hoạch của chúng ta, nhưng mà... khả năng thất bại cũng không hề nhỏ”.

Nghe thấy lười này, nam tử áo trắng khẽ nhướn mày.

“Hàn Thanh Điền, việc mà ta làm, ta đương nhiên sẽ chịu trách nhiệm, Ảnh Lang tộc và Thụ Nhãn tộc cũng đã chuẩn bị xong xuôi, hôm nay, Tiên Tôn Tiên Đế của ba bá chủ sẽ bị diệt hết, Tam Thanh tiên vực này cũng sẽ hoàn toàn thuộc về chúng ta!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10691: Đưa cái này cho ông ta



Nghe vậy, nam tử áo trắng than thở một tiếng.

Có thể dùng cái giá nhỏ nhất để đạt được mục đích của mình, mới là cái tốt.

Mà bây giờ.

Bởi vì một Tần Ninh, bốc đồng đến mức này, rõ ràng chẳng hề có lợi.

Nhưng chuyện đã đến nước này, đã chẳng còn gì đáng nói nữa rồi.

Phải đánh!

Hơn nữa, cũng chỉ có thể đánh!

“Vị này là...”.

“Đường Thâm thái thượng của Thượng Thanh Lâu!”

“Tiên Tôn!”

“Lần này được cứu rồi...”.

Ở những khu vực xung quanh, tất cả mọi người đều thì thầm bàn tán.

Dị tộc lần này khí thế hùng hổ.

Không ngờ bên phía ba bá chủ có nhiều Tiên Đế giúp sức như thế mà vẫn không thể đàn áp được.

Mà nay, thế cục lại biến hóa đến mức cần những nhân vật vô địch như hàng Tiên Tôn xuất hiện, mới có thể đàn áp được cục diện.

Bóng dáng Đường Thâm xuất hiện, Thượng Vân Nhiên lúc này đi đến bên cạnh, không khỏi ngạc nhiên thốt lên: “Đường lão đầu, sao ngươi lại đến đây?”

“Lão phu không đến, ngươi có thể g**t ch*t được Tiên Tôn?”, Đường Thâm vẻ mặt đầy kiêu ngạo tức tối nói.

Thượng Vân Nhiên bĩu môi nói: “Nói cứ như ngươi có thể giết được bọn họ ấy, cái tên Tề Hồng Thiên kia, còn có thằng nhãi áo trắng kia, người nào là ngươi có thể giết được?”

Giữa các Tiên Tôn với nhau, đâu có dễ dàng mà quyết đấu sống chết như thế được?

Lúc trước đánh nhau quyết liệt như vậy mà song phương cũng chỉ chết có mấy vị Tiên Đế, nhưng ba Tiên Đế như Ôn Tu Trúc, Tả Chính Nghiệp và Chung Lương là bị đánh lén nên mới chết một cách bất ngờ như vậy.

Mà những Tiên Đế đã chết kia của dị tộc cũng là do các Tiên Đế của Tam Thanh tiên vực bắt tay nhau, tốn biết bao nhiêu sức lực mới giết được.

Tiên Đế, rất khó chết.

Nếu không thì không thể đánh được đến tận lúc này, mà mới chết có mấy người.

Mà Tiên Tôn, chỉ càng khó chết hơn!

“Cút cút cút, thằng nhãi này, ngoại trừ gây rối, làm cái gì cũng không xong”.

Đường Thâm hừ một tiếng, tiếp tục nói: “Một mình lão phu không đủ, lại thêm Thanh Nguyên Bân nữa thì cũng đâu vào đấy rồi chứ?”

Nghe vậy, Thượng Vân nhiên hơi ngẩn ra.

Mà lúc này.

Bên cạnh mấy người Tần Ninh, có một bóng người cao gầy mặc trường bào màu lam, bất thình lình xuất hiện.

Trương Linh Phong, Ngụy Húc, Tư Không Khả hầu như chẳng thể cảm nhận được.

“Đưa cái này cho ông ta!”

“Thanh Nguyên Bân...”.

Mạc Xuyên Tiên Đế nhìn thấy người đến, ngạc nhiên hết sức nói: “Cái lão già này, còn chưa chết hả?”
 
Phong Thần Châu
Chương 10692: Điều này quá là khó tin.



Nghe vậy, bóng người mặc trường bào màu lam liền mở miệng chửi: “Cái lão già Mạc Xuyên nhà ngươi sắp chết đến nơi, còn lo lão phu chết hay chưa nữa à?”

Mạc Xuyên cười khổ.

Ông ta bị mắc ở cảnh giới Tiên Đế không thể siêu thoát bao nhiêu năm nay rồi, nhuệ khí trong lòng đều đã bị mài chỉ còn một nửa.

Mà vị Thanh Nguyên Bân này, là một nhân vật cỡ thái thượng của Thượng Thanh Lâu, năm đó cũng là Tiên Đế cấp bậc đỉnh chóp, nhưng vì cơ duyên may mắn, đã đột phá được gông cùm mà trở thành Tiên Tôn.

Về chuyện này, lòng Mạc Xuyên thầm ngưỡng mộ nhưng cũng chẳng thể làm gì.

“Nuốt nó đi!”

Thanh Nguyên Bân nói: “Nếu không cái mạng già này của ngươi cũng mất thôi, võ giả của Hàn Mị tộc, trong chiêu thức tấn công luôn mang theo hàn khí lạnh lẽo, dần dần sẽ làm tiêu hao hết sinh cơ của ngươi!”

Trương Linh Phong nhận lấy bình ngọc.

Tần Ninh lúc này mới mở bình ngọc ra, một viên tiên đan tròn trịa to bằng đầu ngón tay xuất hiện.

Tần Ninh nhìn kỹ viên tiên đan kia, đầu mày nhíu lại, tiếp đó đưa viên tiên đan đến bên miệng của Mạc Xuyên Tiên Đế.

Nhìn về phía Thanh Nguyên Bân kia, Tần Ninh mỉm cười nói: “Đa tạ tiên đan sư của Thượng Thanh Lâu, loại tiên đan thần kỳ này có thể cải tử hoàn sinh, vô cùng hiếm thấy”.

Mạc Xuyên nuôt viên tiên đan xuống, lập tức cảm giác được khí tức trong người đang xao động.

Có một luồng khí tức khiến người ta yên lòng đang bùng lên cuồn cuộn.

Vết đao chém sau lưng, sức mạnh có thể vặn xoắn, phá hủy thời không kia cũng đang dần dần bị hóa giải.

Nhìn thấy cảnh này, mấy vị Tiên Đế có mặt ở đó đều chậc lưỡi cảm thán thần kỳ.

Ba bá chủ không hổ là bà bá chủ.

Loại tiên đan cấp độ này, sợ là đến cả Đế đan sư cũng chưa chắc có thể luyện chế ra được, giá trị càng khó có thể đong đếm.

“Ngươi nợ Thượng Thanh Lâu ta một món nợ ân tình lớn, nhớ kỹ đấy, lão già”.

“Xì, lão phu cùng lắm thì lúc quay về đi lên Thượng Thanh Lâu gia cố lại đại trận hộ tông của ngươi, làm lao dịch cho ngươi để trả nợ là được chứ gì”, Mạc Xuyên lúc này trông đã có vẻ khá hơn rất nhiều.

Thanh Nguyên Bân!

Nhưng ai mà ngờ được, bây giờ, đến người của cấp bậc Tiên Tôn cũng xuất hiện rồi.

Điều này quá là khó tin.

Tiên Đế trong ba bá chủ, cùng với nhóm Tiên Đế Tư Không Khả, Ngụy Húc v.v... bên phía Tần Ninh đều lần lượt nhìn về phía đám người dị tộc.

“Hàn Thanh Điền, không có gì phải do dự cả”.
 
Phong Thần Châu
Chương 10693: Thanh Giác tộc



Giọng nói của Tề Hồng Thiên đầy vẻ lạnh lẽo: “Hôm nay, đã không còn đường để lui nữa, Tiên Tôn của Thái Thanh tiên tông và Ngọc Thanh tiên cung có lẽ cũng sắp đến rồi”.

Hàn Thanh Điền thở dài một tiếng.

Nhưng ngay sau đó, hắn ta vung tay tung ra một chưởng.

Hư không cứ thế bị rạch ra một lỗ hổng lớn, vết cắt rất ngọt, mà từ lỗ hổng kia có vô số bóng người lần lượt bước qua.

Tiên Đế.

Tiên Thánh.

Tiên Hoàng.

Tiên Vương.

Từng bóng người mặc các loại trang phục đa dạng phong phú, lần lượt bước ra.

Đám người này, ai nấy làn da trắng như tuyết, hốc mắt sâu, quanh người hàn khí vấn vít.

Đại quân Hàn Mị tộc!

Khí tức khủng khiếp tràn ngập khắp nơi.

Giữa đất trời, tất cả mọi người đều cảm thấy một áp lực cực lớn.

Hôm nay!

Sẽ chứng kiến một sự kiện lịch sử.

Lịch sử của Tam Thanh tiên vực!

Hàn Thanh Điền thở dài, nói bằng giọng bất đắc dĩ: “Lúc này khai chiến, không biết sẽ có bao nhiêu tộc nhân mất mạng vô cớ”.

Nghe vậy, Tề Hồng Thiên lại tỏ vẻ bình tĩnh nói: “Thanh Giác tộc ta làm tiên phong là được chứ gì”.

Ông ta vung tay lên phất một cái.

Liễu Hoa Thanh, Hư Ngọc Hiên, Trác Nguyên Thanh ba người phía sau lưng ông ta, trên trán bỗng xuất hiện một đôi sừng, tiếp đó cùng với Tề Hồng Thiên vung tay túm về phía bầu trời.

Một đại Tiên Tôn, ba đại Tiên Đế, lúc này khí tức trong cơ thể đều xao động, vặn xoắn thời không, cứ thế ngưng tụ ra một con đường dài vô tận trên bầu trời mà không biết nối đến đâu.

Khi con đường kia xuất hiện, từng bóng người bước ra khỏi con đường đó, khí thế hùng hổ.

Cảm giác áp lực, lúc này phóng thích ra luồng sát khí vô cùng khủng khiếp.

Mà bóng dáng của những người mới xuất hiện này cũng không ai giống ai.

Trên đầu có sừng, thân thể cao to, làn da khắp người ánh lên ánh sáng màu xanh nhạt.

Ngoại trừ thân thể cao to và có con mắt nằm dọc giữa mi tâm nhắm chặt, thì những chỗ khác thì không có gì khác với người bình thường.

Còn có cả những bóng người có hai bên tóc mai, mu bàn tay mọc đầy lông sói, hai mắt ánh lên màu tối lành lạnh.

“Thụ Nhãn tộc!”

“Ảnh Lang tộc!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10694: Cơ Bằng Triển của Thụ Nhãn tộc



Dáng vẻ của từng người trong ba phe cánh này không khác gì với Thanh Giác tộc, Thụ Nhãn tộc và Ảnh Lang tộc mà mọi người đã từng nhìn thấy bên trong bí giới.

Nhìn thấy cảnh này, không ít người đều nhướn mày.

“Ba tộc này không phải năm đó khi đi vào Tam Thanh tiên vực đã bị tiên giáo của Tam Thanh tiên vực tiêu diệt hết rồi sao?”

“Vì sao bây giờ vẫn xuất hiện ở đây được?”

“Không biết a!”.

Mọi người đều ngạc nhiên khó hiểu.

Tiếng ầm ầm vang lên không dứt.

Khí tức khiến người ta rợn tóc gáy cũng tràn ra.

Từng bóng người đi trên con đường kia, lúc bọn họ xuất hiện trên biển Tam Đế, khiến cho cả trời đất đều bị bao trùm một luồng sát khí âm u đáng sợ.

Ai cũng không ngờ được, Thanh Giác tộc, Thụ Nhãn tộc, Ảnh Lang tộc lại vẫn còn tồn tại trong Tam Thanh tiên vực.

Ba đại dị tộc này, có thể nói là những người đi tiên phong mở đường cho Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc, theo lý mà nói, hẳn đã phải chết sạch rồi!

“Thanh Thương, kế hoạch không đúng à?”

Trong Thụ Nhãn tộc, một nam tử dáng vóc cao to, sải chân bước đến, giọng nói như sấm, cất lời: “Sao bây giờ lại vội vàng gọi chúng ta đến đây thế?”

“Kế hoạch không theo được thay đổi, Cơ Bằng Triển, ngươi sợ à?”, Tề Hồng Thiên nhìn người nam tử của Thụ Nhãn tộc nói, vẻ mặt lạnh nhạt.

“Ha ha ha ha...”.

Nam tử nọ cười ha ha nói: “Sợ cái gì? Ta từ lâu đã nhịn hết nổi rồi, Tam Thanh tiên vực rộng lớn như thế lại nằm trong tay của đám người này, ta từ lâu đã ngứa mắt rồi!”

“Thiên Lang Tử, ngươi thấy sao?”

Cơ Bằng Triển nhìn về phía nam tử đứng đầu của Ảnh Lang tộc với thân hình cao lớn đến gần một trượng, cơ bắp toàn thân căng phồng.

Thiên Lang Tử!

Nhân vật hiện tại đang dẫn dắt quân đội của Ảnh Lang tộc.

Thiên Lang Tử buồn bực nói: “Ba tộc chúng ta, năm đó bị Tam Thanh tiên giáo gần

như đồ sát hết sạch, mà nay, cũng là lúc nên tranh cao thấp với ba bá chủ rồi”.

Thanh Thương của Thanh Giác tộc.

Cơ Bằng Triển của Thụ Nhãn tộc

Thiên Lang Tử của Ảnh Lang tộc.

Ba vị này, vốn dĩ đều không phải là tộc trưởng của ba đại tộc.

Nhưng từ cả trăm nghìn năm trước, tộc trưởng của ba đại tộc đều đã chết trên sa trường. Trong cuộc khổ chiến với chư vị Tiên Đế Tiên Tôn của Tam Thanh tiên giáo, đội quân tiên phong của ba đại tộc này không chết cũng bị thương nặng.

Nhưng ba đại tộc này chưa bị tiêu diệt hẳn, mà vẫn luôn ẩn núp ở bên trong Tam Thanh tiên vực.

Mãi đến khi Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc xuất hiện.

Trong những năm gần đây, ba tộc này gần như chưa từng xuất hiện trong Tam Thanh tiên vực.

Mục đích chính là để vào lúc mấu chốt, nhảy ra cho Tam Thanh tiên vực một đòn chí mạng.

Mà nay.

Có lẽ chính là lúc để tung đòn chí mạng này.

Những năm gần đây, Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc vì Tam Thanh tiên vực, đã phải âm thầm trả giá rất nhiều về nhân lực, vật lực cùng tâm lực.

Nhưng trước mắt, lại không thể dựa theo kế hoạch ban đầu để thực hiện, bây giờ đã hoàn toàn lật mặt với nhau, có lẽ năm tộc bắt tay nhau cũng có thể dành được thắng lợi, nhưng mà chắc chắn thương vong không đáng có sẽ tăng lên rất nhiều.
 
Phong Thần Châu
Chương 10695: Cung Tây Hoa?



Mà những thương vong không đáng có này, đều bởi vì đám người Thanh Thương đã không thể nhẫn nhịn thêm được nữa.

Bị đuổi đến nơi cách sân nhà của mình cả nghìn vạn dặm, đến một vùng trời đất hoàn toàn xa lạ, cả ngày bị đánh bị giết, phải sống một cách o ép, bất kể là ai, sau nhiều năm đằng đẵng chịu đựng cuộc sống như vậy thì cũng không thể chấp nhận được.

Hàn Thanh Điền rất thấu hiểu cảm xúc của đám Thanh Thương, Thiên Lang Tử và Cơ Bằng Triển.

Mà việc đã đến bước này, cũng chẳng còn gì để cứu vãn nữa.

Phải đánh.

Thì đánh.

Cơ hội mà bọn họ có thể dành được chiến thắng có lẽ rất lớn.

Hàn Thanh Điền nhìn về phía hai vị Tiên Tôn của Thượng Thanh Lâu.

Thanh Nguyên Bân!

Đường Thâm!

“Nhị vị, có lẽ ba bá chủ các ngươi sẽ phải lặp lại con đường mà Thần Môn của Thái Thần tiên vực đã trải qua, việc đến nước này, tại hạ thực sự không muốn khiến cho Tam Thanh tiên vực phải hứng chịu cảnh sinh linh đồ thán, thương vong vô số, cho nên, mong là nhị vị có thể rũ bỏ thành kiến, cùng đi chung đường với chúng ta, mở ra một thời kỳ phồn vinh thịnh vượng mới cho Tam Thanh tiên vực”.

Giọng điệu của Hàn Thanh Điền đầy vẻ thành khẩn.

Đường Thâm bật cười nói: “Ta với mẹ ngươi phồn vinh thịnh vượng ấy, đồ điên!”

“...”.

Tất cả mọi người nghe thấy lời này, không khỏi cạn lời.

Những nhân vật ngày thường ở tít trên cao kia, là những người tựa như thần phật trong lòng bọn họ, nhưng mà cái miệng này... quả thực là quá hỗn.

Thanh Nguyên Bân lúc này cũng bật cười nói: “Năm đó nhóm tiên hiền đã khuất của Tam Thanh tiên giáo đã ngăn Thụ Nhãn tộc, Thanh Giác tộc, Ảnh Lang tộc ở bên ngoài Tam Thanh tiên vực”.

“Chúng ta mặc dù không bằng được những tiên hiền đã khuất, nhưng đến nay ít nhất cũng sẽ không để cho các ngươi hô mưa gọi gió ở trong Tam Thanh tiên vực”.

“Trước đây các ngươi là những binh lính trong vũng bùn bẩn thỉu, chúng ta lười không thèm để ý đến, mà nay...”.

“Muốn nhảy ra ngoài, đòi làm chủ nhà thì đó là điều không thể!”

Thanh Nguyên Bân nói đến đây, mỉm cười rồi nói tiếp: “Lão già Cao Thành, Cung Tây Hoa, hai người các ngươi nói xem, có đúng không?”

“Ha ha, Lão Thanh Đầu, lão tiểu tử ngươi nói chuyện cũng thẳng quá đấy, nhưng mà rất có lý, lão phu sẽ không tranh luận với ngươi nữa”.

Chớp mắt, một giọng nói vạng vọng khắp cả vùng biển rộng.

Đám người bỗng tách ra một con đường, chỉ thấy một ông lão vóc dáng cao lớn, khí tức mạnh mẽ sải bước chân đi, dáng vẻ như trên thế gian này ta là tất cả.

Đây không phải là do ông ta cố tình làm ra vẻ như vậy, mà là khí thế vốn dĩ đã mang theo trên người của ông ta là vậy.
 
Phong Thần Châu
Chương 10696: Một Ôn Ngọc Trạch lại có giá trị đến mức này.



Ông ta vừa xuất hiện, mấy vị cung chủ của Ngọc Thanh tiên cung đều lần lượt khom người hành lễ, thần sắc vô cùng nhún nhường.

Cung Tây Hoa!

Nhị cung chủ đời thứ nhất của Ngọc Thanh tiên cung, ẩn cư đã rất nhiều năm, mà nay sợ là đã trở thành một vị Tiên Tôn rồi.

Mà người còn lại...

“Thái Thanh tiên tông ta cùng với đám người ngoại lại của Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc này từ lâu đã như nước sôi lửa bỏng!”

Một tiếng hừ mũi lạnh lùng vang lên.

Bóng người cao lớn, từ phía xa xa đạp bước mà tơi, chỉ có vài bước chân nhưng lại như bước qua cả mười dặm trăm dặm, thình lình xuất hiện trước mắt tất cả mọi người.

Cao Thành thái thượng!

Trác Cam đại trưởng lão và nhóm mấy vị Thánh trưởng lão Trúc Văn Dao, Túc Ngọc Thành của Thái Thanh tiên tông đều đồng loạt khom người hành lễ.

Vị Tiên Tôn này chính là một người có tính tình cáu kỉnh có tiếng.

Cao Thành dùng ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Thanh Nguyên Bân, hừ mũi nói: “Là do Ngọc Thanh tiên cung và Thượng Thanh Lâu của các ngươi không buông bỏ được sĩ diện, dung túng cho đám người dị tộc mới gây ra cục diện như ngày hôm nay”.

Lời này vừa nói xong, Cung Tây Hoa lập tức phản bác: “Lão Cao, ông đúng là nói bừa, chúng ta lúc nào dung túng cho bọn họ chứ?”

“Ngọc Thanh tiên cung ta, vẫn luôn loại trừ dị tộc, nhưng mà bọn chúng quá giảo hoạt, đám lão tiền bối như chúng ta cũng là nghĩ, trong Tam Thanh tiên vực có ba bên chúng ta trấn giữ, không tranh không cướp, thời gian lâu dần, mọi chuyện ắt sẽ ổn thỏa, cho nên mới muốn để cho đám vãn bối có cơ hội trải nghiệm tu luyện”.

“Ai mà biết được đám hậu bối này làm việc kém đến thế”.

Nghe thấy lời này, Ngọc Thiên Ngưng khẽ nhíu mày lại.

Việc này không phải là do bọn họ làm việc kém.

Mà là đám dị tộc này cực kỳ giảo hoạt.

Cứ điểm bí mật của đám người dị tộc này phân bố khắp nơi trong Tam Thanh tiên vực, đến nay bọn họ vẫn còn chưa thể giệt cỏ tận gốc.

Lần này, nguyên nhân có thể khiến cho đám người dị tộc kia hùng hổ gây chiến như vậy cũng là bởi vì Ôn Ngọc Trạch, bởi vì Tần Ninh rõ ràng đã lấy Ôn Ngọc Trạch để dẫn dụ bọn họ.

Trên thực tế trước khi chuyện này xảy ra, dù là Ngọc Thiên Ngưng hay là Thanh Thiên Tung, Thượng Vân Nhiên cũng vậy, gần như đều không thể ngờ được, dị tộc lại có dã tâm lớn đến như thế, không chỉ đưa ra Tiên Đế mà đến cả Tiên Tôn cũng xuất hiện.

Một Ôn Ngọc Trạch lại có giá trị đến mức này.

Mà nay, sự việc từng bước từng bước leo thang, trước mắt chính là Thanh Thương tiên tôn của Thanh Giác tộc trong bộ dạng của Tề Hồng Thiên đã phẫn nộ đến cực điểm.

Hàn Thanh Điền mở miệng nói: “Ba vị, lần này, Hàn Mị tộc ta và Cảnh Hỏa tộc là chủ công, mong ba vị có thể hiểu, nghe theo sự điều khiển của ta”.

Thanh Thương ngậm miệng không nói.

Cơ Bằng Triển nói: “Đã hiểu”.

“Ừm”.
 
Phong Thần Châu
Chương 10697: Tám vị Tiên Tôn



Hàn Thanh Điền tiếp tục nói: “Tiên Tôn của ba bá chủ, không chỉ có bốn người này, đương nhiên, chúng ta cũng không chỉ có bốn người chúng ta”.

“Hôm nay muốn đánh, thì để xem rốt cuộc ba bá chủ đã chuẩn bị tâm lý phải đưa ra được bao nhiêu vốn liếng”.

“Được”.

“Đã hiểu”.

“Ừm”.

Một giây sau.

Hàn Thanh Điền sải chân bước qua, giọng nói lạnh lùng thê lương: “Chúng ta bôn ba nghìn dặm vạn dặm để đến tiên giới, không phải vì để diệt tộc, mà là hy vọng hợp tác với các vị!”

“Việc đến nước này, ta vẫn giữ ý định ban đầu, hy vọng các ngươi có thể buông bỏ thành kiến”.

“Ông đây bỏ mẹ ngươi ấy!”

Một tiếng chửi vang lên réo rắt.

Cao Thành của Thái Thanh tiên tôn nổi giận chửi um: “Từ đâu đến thì cút về đó đi, lão phu sẽ không tính toán với các ngươi nữa, nếu không... muốn đánh thì đánh đi!”

Cao Thành cũng sải chân bước ra, ánh sáng trên người chiếu soi vạn dặm, đón đầu đường đi của Hàn Thanh Điền.

Hàn Thanh Điền hừ mũi một tiếng.

Lão già cứng đầu cứng cổ!

Mà lúc này, ba vị Tiên Tôn vô địch là Cung Tây Hoa, Thanh Nguyên Bân cùng Đường Thâm cũng bắt đầu chiến đấu với Thanh Thương, Cơ Bằng Triển, Thiên Lang Tử.

Tám vị Tiên Tôn!!!

Thanh thế khủng khiếp cỡ này ít nhất phải đến mấy chục nghìn năm chưa từng xuất hiện ở Tam Thanh tiên vực.

Trong Tam Thanh tiên vực, ba bá chú mặc dù ngày thường đều có xích mích nhỏ, nhưng dù gì cũng là do Tam Thanh tiên giáo lúc đầu phân tách ra.

Có cùng cội nguồn, cho nên ba bá chủ làm sao có thể thực sự trở mặt với nhau được!

Nhưng lần này, bọn họ phải đối mặt vưới kẻ địch chung.

Hàn Mị tộc, Cảnh Hỏa tộc, cùng với Thanh Giác tộc, Ảnh Lang tộc và Thụ Nhãn tộc bị tiêu diệt năm đó.

Tám đại Tiên Tôn bắt đầu giao chiến.

Mà cả vùng biển Tam Đế lại càng tơi tả, lộn xộn.

Nhóm các Tiên Đế lúc này cũng thầm lo lắng.

Cuộc chém giết của những nhân vật cảnh giới Tiên Tôn, cấp Tiên Đế như bọn họ không có tư cách để tham gia.

Mà Tiên Tôn nhà mình, đều phải trải qua nghìn năm vạn năm mới có được một vị, nếu như xảy ra chuyện gì, vậy thì sẽ là tổn thất vô cùng lớn.
 
Phong Thần Châu
Chương 10698: Chín vị Tiên Tôn!



Ba Tiên Đế Thượng Vân Nhiên, Thanh Thiên Tung, Ngọc Thiên Ngưng đều đứng giữa không trung.

Thanh Thiên Tung nói: “Hôm nay đã đánh đến nước này rồi, nói cái gì cũng phải lột một tầng da của năm đại dị tộc này”.

“Đâu chỉ lột da!”

Thượng Vân Nhiên tay nắm quạt Thượng Thanh, nói một cách vô cùng phóng khoáng: “Lần này, diệt sạch bọn chúng”.

Làm một mẻ, khỏe suốt đời mới là chính đạo.

“Nếu đã như vậy, thì còn nhiều lời làm gì nữa?”

Giọng nói Ngọc Thiên Ngưng mang vẻ bình tĩnh nói: “Giết là xong”.

Giọng nói của Ngọc Thiên Ngưng vang lên.

Trong ba bá chủ, các đại Tiên Đế, Tiên Thánh, Tiên Hoàng, Tiên Vương, Tiên Quân v.v... đều tỏ vẻ nóng lòng muốn thử...

Mà đúng vào lúc này.

Uỳnh...

Đến từ phía Bắc của Tam Thanh tiên vực.

Một tiếng nổ đinh tai vang vọng khắp cả vòm trời.

“Thượng Thanh Lâu...”.

Thượng Vân Nhiên đưa mắt qua nhìn, mặt thoáng biến sắc.

Uỳnh...

Lại là một tiếng nổ khủng khiếp nữa vang lên.

“Là Ngọc Thanh tiên cung...”.

Uỳnh...

Tiếp sau đó lại có một tiếng nổ nữa vang lên.

“Thái Thanh tiên tông...”.

Ba vị đại Tiên Đế đều có biểu cảm không giống nhau.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

Mọi người đều giật mình ngơ ngác.

“Phía Bắc có Tiên Tôn giao chiến... là Ngô Vi thái thượng...”, vẻ mặt của Thượng Vân Nhiên sa sầm.

Chắc chắn là một Tiên Tôn khác của dị tộc đã đi đến Thượng Thanh Lâu.

Ngọc Thiên Ngưng cũng nói bằng giọng đầy vẻ nghiêm trọng: “Trong Ngọc Thanh tiên cung ta cũng có Thạch Tinh Châu đại nhân và Âu Dương đại nhân, cũng đang giao chiến với hai Tiên Tôn khác...”.

“Thái Thanh tiên tông ta cũng có Kim Nguyên Chung thái thượng cùng Ung Kỳ thái thượng, cũng đang giao chiến với hai Tiên Tôn khác!”

Ba người vừa nói dứt lời, trên gương mặt đều mang vẻ thê lương tiêu điều.

Nói như vậy.

Ngoại trừ bốn đại Tiên Tôn trước mắt, dị tộc thế mà còn có năm đại Tiên Tôn khác nữa.

Chín vị Tiên Tôn!

Nền tảng cùng thực lực như vậy, mà lại được phát triển ngay dưới mí mắt của ba bá chủ bọn họ.

Nghĩ kỹ lại, đúng là đáng sợ.

“Trong Cảnh Hỏa tộc, tộc trưởng Cảnh Trấn Vũ, cùng với Kỳ Triều, Mệnh Bất Uyên ba vị đại nhân cũng đều có cảnh giới Tiên Tôn.

“Tiên Tôn trong ba bá chủ của các ngươi, bây giờ lại có được bao nhiêu người? Mà lại có được mấy người có sức chiến đấu được duy trì ở mức cao nhất từ đầu đến cuối?”
 
Phong Thần Châu
Chương 10699: Đã hoàn toàn sục sôi.



Nghe vậy.

Thượng Vân Nhiên sải bước chân qua, không khỏi nói: “Ta đúng thật là, nghe thấy thằng nhãi này lèm bèm là ta lại bốc hỏa”.

“Mặc ngươi có mấy Tiên Tôn, ngươi có phải là Tiên Tôn không? Bổn tọa hôm nay đập chết ngươi”.

Thượng Vân Nhiên sải bước, sát khí đằng đằng.

Nhìn thấy Thượng Vân Nhiên xông đến, mặt Hàn Lục Bách thoáng biến sắc, cơ thể lui ngược về sau.

Ông ta không phải là đối thủ của một nhân vật cỡ Tiên Đế đại Viên mãn này.

Mà ba đại Tiên Đế của dị tộc là Liễu Hoa Thanh, Hư Ngọc Hiên, Trác Nguyên Thanh lúc này cũng xông ra.

Trận chiến của nhóm Tiên Đế lại được bắt đầu.

Cuộc chém giết của những người thuộc các tầng lớp khác đương nhiên cũng nổ ra.

“Các ngươi không cần phải bảo vệ ta nữa”.

Tần Ninh lúc này lên tiếng: “Nên làm gì thì đi làm đi!”

Mấy vị Tiên Đế Trương Linh Phong, Ngụy Húc, Vi Sinh Vũ, Tư Không Khả, Phàn Tấn nghe vậy thoáng ngẩn ra, sau đó lập tức gật đầu, cùng nhau xông lên chém giết.

Tần Ninh nhìn về phía bốn người Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Diệp Nam Hiên, Thần t*nh d*ch nói: “Đây cũng là cơ hội của mọi người, đi đi”.

Tần Ninh sau khi đi vào tiên giới, lăn lộn ở Đại La tiên vực, Thái Thượng tiên vực, mà nay ở bên trong Tam Thanh tiên vực này, mới thực sự được coi là chạm mặt với dị tộc.

Biển Tam Đế, trong vạn dặm hải vực, đã hoàn toàn trở thành chiến trường của ba bá chủ cùng với dị tộc.

Các cấp bậc Tiên Quân, Tiên Vương, Tiên Hoàng, Tiên Thánh, Tiên Đế giao chiến ảnh hưởng đến cả vùng biển trong và ngoài của biển Tam Đế.

Tần Ninh đứng ở giữa chiến trường, khí tức cả người như đang cuồn cuộn dâng lên.

Bàn tay hắn siết lại, liên tục nuốt chửng từng viên từng viên Tịnh Ma Tiên Đan được hóa thành từ các Tiên Quân của dị tộc.

Thanh thế của trận chiến cam go này, có thể nói giống như một máy xay thịt, bất cứ lúc nào cũng đều có thể có người mất mạng, một viên lại một viên Tịnh Ma Tiên Đan đều bị Phong Thần Châu ngưng tụ ra.

Tần Ninh không ngần ngại nuốt chửng.

Tiên lực trong người không ngừng cuộn trào.

Mà tiếp sau đó, khi tâm cùng thần của Tần Ninh hợp nhất, bên trong cơ thể, đến lục phủ ngũ tạng, kinh mạch máu thịt, hồn phách ngưng tụ, đều đang rục rịch không ngừng.

Lập mạng đến phá mạng!

Chỉ trong một ý nghĩ.

Ong...

Dần dần, khí tức bên trong cơ thể thoái biến.

Tay nắm kiếm Lạc Diệp Thanh Phong, bóng người Tần Ninh nhào ra chém giết.

Với thực lực hiện tại của hắn, đương nhiên không thể tham dự vào trận chiến giữa Tiên Đế hoặc Tiên Tôn, nhưng mà chiến đấu với cấp bậc Tiên Quân, Tiên Vương thì Tần Ninh lại dư sức.

Biển Tam Đế vốn rộng tương đương với mấy đại tiên vực khác trong cả Tam Thanh tiên vực nay đã hoàn toàn trở thành chiến trường của ba bá chủ và dị tộc.

Đám hải thú sinh sống bên dưới đáy biển Tam Đế đều đang run lên cầm cập, vộ vàng trốn về vùng biển sâu hơn bên trong biển Tam Đế, không dám chui ra tham dự.
 
Back
Top Bottom