Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 10680: Thay đổi cả rồi!



Thấy Tần Ninh không đáp lời, Thời Thanh Trúc không khỏi suy đoán: “Năm đó chàng đến Tam Thanh tiên vực này, Ngọc Thiên Ngưng kia chắc chắn đã bị vẻ ngoài đẹp trai... à không đúng, lúc chàng là Hồn Vô Ngân còn không biết có đẹp trai hay không nữa”.

“Chắc chắn là bị tài trí hơn người, phong thái cái thế, ngạo khí ngất trời, cùng với tài năng đan thuật này, khí thuật này, trận thuật này, thuật con rối nữa này, làm cho choáng ngợp rồi chứ gì!”

“Do đó mới yêu thương chàng sâu sắc đến khó mà dứt ra được!”

“Cho nên, nàng ta...”.

Cốc!!!

Tần Ninh vươn tay gõ một cái lên trán Thời Thanh Trúc, bực bội nói: “Nàng là người của ai vậy hả?”

“Là người của chàng đó!”

“Vậy nàng còn vui vẻ suy đoán như thế à?’

“Nếu không thì làm thế nào chứ?”, Thời Thanh Trúc chu môi, bộ dáng đáng thương nói: “Viên Viên, Sương Nhi, Cốc Tân Nguyệt, lại cả Khúc Phi Yên, còn có Chiêm Ngưng Tuyết, thêm cả một Khương Thái Vi, cả người đẹp thanh mai trúc mã được hứa gả cho chàng ở Thương Mang Vân Giới nữa, nhiều thêm một người nữa cũng chẳng nhiều, mà ít đi một người thì cũng chẳng ít đâu!”

“...”.

Diệp Viên Viên nghe vậy, lập tức nói: “Có lý!”

“Có lý cái đầu quỷ nhỏ của hai nàng đó!”

Tần Ninh không khỏi nói: “Năm đó, tiên quyết được truyền thừa lại bên trong Ngọc Thanh tiên cung có vấn đề, liên quan đến chuyện tu luyện hồn thuật, có một lỗ hổng lớn, ta giúp đỡ sửa đổi lại, nên mới quen biết Ngọc Thiên Ngưng từ lúc đó, chỉ vậy mà thôi”.

“Ta không tin”.

“Ta cũng không tin!”

Tần Ninh nhìn hai người phụ nữ, không khỏi nói: “Ta thấy các nàng càng lúc càng không coi ta ra gì nữa rồi”.

“Chàng là người đàn ông của ta, chứ chẳng phải ông trời của ta!”, Diệp Viên Viên phản bác: “Phu thê với nhau, vốn dĩ bình đẳng”.

“...”.

“Đúng đúng đúng, bình đẳng!”, Thời Thanh Trúc vội nói: “Hơn nữa, trước đây chàng lạnh lùng kiêu ngạo, ta nhìn chàng giống như vầng mây ngũ sắc nơi chân trời, cao không với tới, nhưng sau khi có được rồi mới phát hiện, chàng chỉ là một đám mây vẩn đục!”

Vẩn đục?

“Nhìn thì có vẻ sạch sẽ, nhưng trong lòng lại đen tối vô cùng!”, Thời Thanh Trúc lập tức nói: “Chàng trai trẻ, lắm chiêu trò nha!”

Diệp Viên Viên vẻ mặt đầy tán đồng: “Ban đầu bảo ta và Sương Nhi cùng phục vụ chàng, ta còn giật mình ngẩn ra đấy!”

“...”.

Nghe thấy lời này, Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên cũng lười chẳng thèm đáp lại hắn.

Bốn phía lại một lần nữa giao đấu.

Không bao lâu sau.

Mấy vị Tiên Đế Trương Linh Phong, Ngụy Húc, Vi Sinh Vũ đều lần lượt đi đến bên cạnh Tần Ninh.
 
Phong Thần Châu
Chương 10681: Ngươi đúng là đồ ngốc



“Ta nghĩ kỹ rồi, vẫn nên đứng ở bên cạnh ngươi thì hơn”.

Trương Linh Phong nói thẳng: “Tề Hồng Thiên nếu như thực sự chết ở đây, ta không tin dị tộc không có người khác đến cứu giúp!”

“Tiếng tăm của ngươi lớn như thế, ta cảm thấy dị tộc lại càng muốn g**t ch*t ngươi hơn nữa”.

Tần Ninh liếc mắt nhìn Trương Linh Phong, lười chẳng thèm đáp lời hắn.

Trong đầu hắn, còn đang quanh quẩn nhớ về bóng dáng của Tư Đồ Hữu.

Tư Đồ Hữu, chắc chắn là ở biển Tam Đế này.

Vì sao lại không xuất hiện?

Bên trong biển Tam Đế.

Cuộc chiến tranh khốc liệt nổ ra trên mặt biển, dưới mặt biển và cả trên bầu trời.

Ngày này, bên trong Tam Thanh tiên vực, rất nhiều người đều cảm nhận được các loại dị tượng trong trời đất như đang ẩn chứa đầy sát khí, bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ, tràn ra khắp nơi trong Tam Thanh tiên vực.

Cuộc chiến giữa các nhân vật hùng mạnh quả thực là quá đáng sợ.

Biển Tam Đế, ở nơi vô tận sâu thẳm dưới đáy biển.

Ba bóng người đứng trên một hòn đảo nhỏ.

“Không biết Thái Tuế gia có nhìn thấy ta không nữa!”

Tư Đồ Hữu thân mặc kình trang, lầm bầm nói.

“Cái đồ vô dụng này”.

Một nữ tử dáng vẻ thướt tha, gương mặt xinh đẹp rạng ngời đứng bên cạnh hắn ta, trách móc: “Sớm muộn gì cũng làm hỏng việc”.

Nghe thấy lời này, Tư Đồ Hữu lập tức phản bác nói: “Nạp Lan Lăng, ngươi bớt càm ràm đi, lúc đó tình huống nguy cấp, Tề Hồng Thiên kia ra tay quá nhanh, ta nào biết đám người Mạc Xuyên lại phản ứng chậm như thế, hết cách ta mới phải ra tay, chưa kịp để tâm đến cái khác”.

“Nhưng mà Thái Tuế gia có đến tám phần là chưa nhìn thấy, có nhìn thấy thì cũng tưởng là ảo giác”.

Nghe thấy lời này, Bát Thiên Tuế Nạp Lan Lăng gì đó lại càng tức tối nói: “Ngươi nếu như làm lộ chuyện, Thái Tuế gia bước tiếp theo sẽ đi đến tiên vực Thái Thần để tìm chúng ta, tiên vực Thái Thần bây giờ không an toàn, xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, thì ngươi cứ đợi Cố vân Kiếm chém ngươi đi!”

Tư Đồ Hữu bĩu môi, nhưng cũng không nói thêm gì nữa.

Đứng giữa hai người.

Thần Môn Thất Thiên Tuế Uất Trì Viêm giảng hòa nói: “Được rồi được rồi, chẳng phải chuyện gì to tát”.

Uất Trì Viêm tiếp tục nói: “Lần này, trái lại là phản ứng của ba bá chủ, khiến ta thấy rất lạ, lúc trước bọn họ không phải là không biết đến sự tồn tại của Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc, cũng không đến mức bực bội như thế, cơn giận lần này không hề nhỏ...”.

Nạp Lan Lăng không khỏi nói: “Tiên Đế nhà mình lại bị người ta xúi giục làm phản, có thể không giận không?”

“Nói cũng phải...”.

Uất Trì Viêm cười ha ha nói: “Nếu như tranh thủ cơ hội này, ba bá chủ bắt tay với nhau diệt luôn Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc thì tốt quá”.

“Sợ là hơi khó”, Nạp Lan Lăng nhíu mày nói: “Trong Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc có cả mấy vị Tiên Tôn, nếu thực sự phải liều mạng thì tổn thất bên phía ba bá chủ cũng không nhỏ!”

“Ngươi đúng là đồ ngốc”.

Nạp Lan Lăng mắng: “Ngươi coi Thái Tuế gia là kẻ ngốc à? Lần trước Cố Vân Kiếm hóa thành Kiếm Lai, suýt chút nữa đã bị nhận ra rồi”.
 
Phong Thần Châu
Chương 10682: Tiên vực Vĩnh Hằng



“Chúng ta bây giờ và Thái Tuế gia chỉ có thể đứng từ xa nhìn nhau, không thể tiếp cận, đây là mệnh lệnh của Cố Vân Kiếm, cẩn thận làm hỏng việc lớn”.

Tư Đồ Hữu gãi gãi đầu, lo lắng nói: “Vậy rốt cuộc là vì sao chứ? Ít nhất cũng phải có một lý do chứ?”

“Ngươi đi mà hỏi Cố Vân Kiếm, xem hắn ta có nói cho ngươi không”.

“Ta không phải là cũng không tìm thấy hắn ta hay sao?, Tư Đồ Hữu nói một cách bất lực: “Trước giờ đều là hắn ta đi tìm chúng ta, chúng ta biết đi đâu để tìm được hắn ta đây!”

Thần Môn!

Trong tiên vực Thái Tuế, không hổ danh là bá chủ hạng nhất.

Nhưng năm đó lại bị Cửu Dương tộc và Cửu Âm tộc bắt tay với nhau tiêu diệt, trở thành một sự kiện làm rúng động cả mười hai đại tiên vực.

Bên trong Thần Môn, chín đại Thiên Tuế.

Cửu Thiên Tuế Cố Vân Kiếm, cũng là Thần Môn môn chủ.

Bên dưới có Bát Thiên Tuế Nạp Lan Lăng, Thất Thiên Tuế Uất Trì Viêm, Lục Thiên Tuế Tư Đồ Hữu, Ngũ Thiên Tuế Phương Thư Thanh, Tứ Thiên Tuế Phương Thư Mạn, Tam Thiên Tuế Ứng Ngưng Vũ, Nhị Thiên Tuế Triệu Tử Thông, Nhất Thiên Tuế Ân Thiên!

Trên thực tế Thần Môn năm đó căn bản không có cái gọi là Thiên Tuế.

Trong tiên giới, mọi người đều gọi như vậy, lâu dần cũng thành quen, đến cuối cùng đệ tử nội bộ bên trong Thần Môn cũng quen luôn với cách gọi này.

Mà năm đó Hồn Vũ Thiên Tôn Hồn Vô Ngân cũng được Thần Môn xưng tụng là Thái Tuế Thần.

Thời gian trôi qua rất lâu.

Cảnh còn người mất.

Tiên giới không ít người đều biết, Thần Môn bị tiêu diệt, các đại Thiên Tuế bị giết.

Nhưng mà trước mắt, lại không phải như vậy.

Ba người Nạp Lan Lăng, Uất Trì Viêm, Tư Đồ Hữu đang lặng lẽ chờ đợi.

Tiên vực Vĩnh Hằng?

Tư Đồ Hữu ngạc nhiên nói: “Tiên vực Vĩnh Hằng, đi đến đó làm gì?”

Mười hai đại tiên vực của tiên giới.

Có lịch sử lâu đời nhất, nền tảng vững vàng nhất, thực lực mạnh nhất chính là tiên vực Vĩnh Hằng nằm ở trung tâm của cả tiên giới!
 
Phong Thần Châu
Chương 10683: Ta chỉ là... nhớ người thôi.



Tiên vực Vĩnh Hằng!

Thời kỳ đầu khi tiên giới được sinh ra thì nơi này đã tồn tại rồi, ở đó, có thể nói là một nơi vô cùng bí ẩn.

Mười một đại tiên vực còn lại trong tiên giới, không có tiên vực nào mạnh được bằng tiên vực Vĩnh Hằng!

Đây là điều đã được cả tiên giới công nhận.

Ân Thiên nghe thấy Tư Đồ Hữu hỏi, gãi gãi đầu nói: “Ta cũng không biết nữa, lời mà Cố lão đại nói, trước giờ chỉ thông báo một tiếng là hết”.

“Đừng nói ta và ngươi, cho dù là Thái Tuế gia, sợ là cũng không biết rốt cuộc mỗi giây mỗi phút trong đầu hắn ta đang nghĩ cái gì!”

Lời này nghe cũng có lý.

Trước đây trong Thần Môn.

Thái Tuế gia Hồn Vô Ngân và Cửu thiên Tuế Cố Vân Kiếm đứng cạnh nhau thì giống như là hai huynh đệ, mà đại đa số thời gian...

Thái Tuế gia không giống như sư phụ, trái lại giống đệ tử hơn.

Cố Vân Kiếm lại rất có phong thái của sư phụ.

Ân Thiên gãi đầu, cười he he nói: “Gia ở đây à?”

“Ở bên kia, đang đánh nhau kìa!”, Nạp Lan Lăng tùy tay chỉ về một phía.

Ân Thiên lập tức nói: “Ta đi ngó người một cái”.

“Ngươi đi ngó cái gì?”

Nạp Lan Lăng lập tức ngăn lại nói: “Bị phát hiện thì không hay đâu, Cố Vân Kiếm nói rồi, chúng ta không được có bất kỳ tiếp xúc nào với Thái Tuế gia, ít nhất là bây giờ không được!”

Ân Thiên ngại ngùng gãi đầu nói: “Ta chỉ là... nhớ người thôi...”.

Lời này vừa nói ra, ba người Uất Trì Viêm, Tư Đồ Hữu, Nạp Lan Lăng đều lặng im không nói.

Mãi một lúc lâu sau, Nạp Lan Lăng mới nhìn về phía Tư Đồ Hữu hỏi: “Ngươi vừa rồi tiếp cận ở khoảng cách gần nhìn thấy người rồi, thế nào?”

Tư Đồ Hữu cười he he nói: “Đẹp trai lắm, trông có vẻ hào hoa phong nhã, nhưng ta cảm thấy, không đẹp trai như năm đó khi làm Thái Tuế gia của chúng ta”.

Nạp Lan Lăng bĩu môi nói: “Đó là đương nhiên, năm đó dung mạo và khí chất của Thái Tuế gia không thể chê vào đâu được, trên thế gian này sợ là chẳng có ai vượt qua được người”.

“Đáng tiếc quá, Nạp Lan Lăng ta đẹp như hoa như ngọc, đã từng khẩn cầu Thái Tuế gia ngủ với ta một lần, không cần người chịu trách nhiệm, mà người lại chẳng bằng lòng”.

Nghe thấy vậy, Tư Đồ Hữu bật cười ha hả nói: “Ngươi còn thực sự cho là mình được nhiều người hâm mộ lắm à?”

“Tư Đồ Hữu, ngươi muốn chết hả!”, Nạp Lan Lăng hừ mũi nói: “Bên trong tiên vực Thái Thần, nếu như bình chọn mười đại mỹ nữ, thì ắt sẽ phải có tên của Nạp Lan Lăng ta!”

“Ắt có ắt có...”.

Tư Đồ Hữu cũng không tranh cãi nữa.

Chọc giận người phụ nữ này, hắn cũng chẳng có kết cục tốt.

Lúc này, Uất Trì Viêm nói bằng giọng nghiêm túc: “Được rồi, nếu đã như vậy, Ân Thiên, vậy chúng ta còn phải ở đây đợi nữa không?”

Uất Trì Viêm mỉm cười: “Nếu đã như vậy, chúng ta đi thôi”.

Bốn người gật đầu.
 
Phong Thần Châu
Chương 10684: Giả thần giả quỷ



Mặc dù đều quyến luyến không muốn rời đi, nhưng vẫn không trì hoãn thời gian.

Bốn bóng người bỗng biến mất.

Nhưng không đến thời gian một nhịp thở sau.

Bốn người lại bị rơi xuống từ trong không gian.

“Chuyện gì vậy?”

“Không gian bị khóa rồi?”

“Ai làm vậy?”

Bốn người đều nhìn ra xung quanh, vẻ mặt vô cùng cảnh giác.

Người có thể vây khốn được cả bốn người bọn họ, ít nhất cũng phải là Tiên Tôn, hơn nữa... còn không phải là một Tiên Tôn bình thường.

“Đừng hoảng!!!”

Đúng vào lúc này, âm thanh như sấm truyền đến từ trong không trung, một bóng người mặc Đan bào dài màu trắng xuất hiện trong tầm mắt của bốn người.

“Là ta giữ bốn người các ngươi lại!”

Bóng người mặc Đan bào cao gầy, đứng vững trên mặt biển cách bọn họ khoảng mười trượng, nhưng hai tay chắp sau lưng, bóng lưng và cái ót đối diện với bọn họ.

“Giả thần giả quỷ!”

Ân Thiên lạnh lùng hừ một tiếng: “Ta xem xem ngươi rốt cuộc là người phương nào?”

Lời vừa dứt, hai bàn tay Ân Thiên mở ra, hóa thành móng vuốt của đại bàng, sấm nổ ầm ầm quét ngang qua một vùng trời đất, sau đó tấn công về phía bóng người mặc Đan bào.

“Hừ!”

Trong hư không, có một tiếng hừ đầy lạnh lùng vang lên.

Ngay sau đó, một ông lão mái tóc hoa râm, thân mặc áo gai bước ra từ trong không gian, bàn tay vung lên chộp lấy.

Rầm rầm rầm!!!

Tất cả các đòn tấn công của Ân Thiên đều tan biến sạch.

Mặt biển lại trở về trạng thái bình lặng.

Ánh mắt của ba người Uất Trì Viêm, Nạp Lan Lăng, Tư Đồ Hữu đều mang vẻ sợ hãi nhìn về phía ông lão mặc áo gai, đầu đầy tóc bạc kia.

“Đường Thâm!”

Người này.

Chính là một vị Tiên Đế siêu cấp của Tam Thanh tiên vực, nhiều năm trước đây nổi tiếng khắp cả tiên giới.

Sau này, sau khi đột phá thành tựu Tiên Tôn, thoái vị, rồi luôn ẩn cư bên trong Thượng Thanh Lâu, không còn xuất hiện nữa.

“Mấy đứa nhóc của Thần Môn, còn nhận ra lão phu cơ à?”

Đường Thâm xuất hiện, cười he he nói: “Vị này là Huyền đại sư, có chút chuyện muốn hỏi các ngươi mà thôi, đừng đi vội”.

Nhưng khi Đường Thâm vừa nói dứt câu.

Uất Trì Viêm kia lại phất tay một cái, một miếng ngọc thô bỗng bay vọt lên không trung, sau đó hóa thành một luồng ánh sáng chói mắt, bao trùm bốn phía không gian xung quanh.
 
Phong Thần Châu
Chương 10685: Thế mới đúng chứ!



Chớp mắt, đã bao bọc cả bốn người Uất Trì Viêm bên trong, bóng người dần mờ đi.

Đường Thâm nhìn thấy cảnh này, đầu mày khẽ nhíu lại, tức tối nói: “Bốn đứa nhãi này, bảo các ngươi đừng đi, lại không nghe lời?”

Nói xong, Đường Thâm vươn tay túm về phía không trung.

Kết quả lại tóm hụt.

Mà Huyền đại sư đứng quay lưng về phía bọn họ ở phía sau Đường Thâm lúc này lại nói bằng giọng đầy vẻ bất đắc dĩ: “Ta chỉ hỏi vài câu thôi mà, chạy làm gì chứ?”

Rất nhanh.

Trên một hòn đảo ngoài biển khơi cách đó cả vạn dặm.

Uất Trì Viêm thở hồng hộc, sắc mặt vô cùng khó coi nói: “Còn may đã có sự chuẩn bị từ trước, nếu không bị tóm thì đúng là không biết phải làm sao”.

“Huyền đại sư kia rốt cuộc là người nào?”, Tư Đồ Hữu hỏi: “Nghe Cố Vân Kiếm nói, lai lịch của người này rất bí ẩn, chúng ta đừng giao thiệp gì với người này”.

“Ta làm sao mà biết được chứ”.

Uất Trì Viêm lại nói: “Đừng nói những thứ này nữa, rút trước đã!”

“Các ngươi xem, các ngươi xem, muốn biết ta là ai, thì các ngươi cứ đến hỏi ta là được mà!”

Bóng dáng cao gầy mặc Đan bào màu trắng lại lần nữa xuất hiện ở giữa không trung, lại lần nữa quay cái ót về phía bọn họ.

Bốn người Uất Trì Viêm, Nạp Lan Lăng, Tư Đồ Hữu, Ân Thiên đều cảm thấy rùng mình.

Mà Huyền đại sư xuất hiện, mãi một lúc sau, Đường Thâm kia mới thở hồng hộc chạy đến, chỉ vào bốn người mà chửi um lên: “Bốn đứa nhóc nhà các ngươi, Cố Vân Kiếm dạy các ngươi như thế hả? Năm đó Hồn Vô Ngân dạy các ngươi như thế này hả?”

“Đã nói rồi, chỉ hỏi vài câu thôi, chạy cái gì mà chạy hả?”

Nghe thấy lời này, Uất Trì Viêm đã biết, bọn họ muốn chạy cũng chẳng chạy được.

Nhưng...

Chuyện này cũng không trách bọn họ được.

Năm đó khi còn ở trong Thái Thượng tiên vực, bị Bảo Tiên Đế tóm cổ hỏi chuyện đã phải rất nhiều thời gian, bọn họ mới từng người từng người thoát ra được.

Bảo Tiên Đế là bạn cũ tâm giao nhiều năm của Thái Tuế gia, xưng huynh gọi đệ, bọn họ cũng không thể cưỡng ép, bắt bẻ lại làm mất mặt Bảo Tiên Đế.

Lần này, ngộ nhỡ lại giữ bọn họ lại...

Nếu bây giờ đã chạy không thoát, thế thì không chạy nữa.

Uất Trì Viêm chắp tay: “Vị Huyền đại sư này, muốn hỏi cái gì, cứ hỏi đi”.

“Thế mới đúng chứ!”

Cái ót của Huyền đại sư vẫn đối diện với mấy người họ, chắp tay đứng thẳng lưng, ngẩng đầu một góc bốn mươi lăm độ nhìn lên bầu trời trong xanh ngăn ngắt.

“Tần Ninh, chính là Hồn Vô Ngân đúng không!”

Câu hỏi này vừa đưa ra.

Bốn người Uất Trì Viêm lập tức hóa đá.

“Không phải”.

“Ha ha”.

Huyền đại sư này!

Rốt cuộc là ai?
 
Phong Thần Châu
Chương 10686: Người này, rốt cuộc là đứng ở bên nào?



“Huyền đại sư!”

Uất Trì Viêm lập tức nói: “Thái Tuế gia nhà ta, không thù không oán với Tam Thanh tiên vực, nay người đang ở bên trong Tam Thanh tiên vực, lại cũng đối đầu với dị tộc, điều này đối với Tam Thanh tiên vực mà nói là chuyện tốt, dị tộc vốn có uy h**p cực lớn...”.

“Ta biết ta biết”.

Huyền đại sư phất phất tay, tiếp đó nói: “Nếu đã như vậy, thân xác của Hồn Vô Ngân ở đâu?”

Lời này vừa hỏi xong.

Bốn người Uất Trì Viêm đều run lên.

Trên thế gian, có rất ít người biết được sau khi Hồn Vô Ngân tọa hóa sẽ để lại thân xác.

Năm đó, Cửu Âm tộc và Cửu Dương tộc tiêu diệt Thần Môn, chính là bởi vì thân xác của Thái Tuế gia.

Huyền đại sư này...

“Ngươi giết chúng ta đi!”

Ân Thiên bước lên một bước, hừ mũi nói: “Chạy không thoát, đánh cũng không lại, cứ việc giết chúng ta đi, khỏi dài dòng nữa”.

Đường Thâm nghe vậy chỉ đứng ở một bên không nói một lời.

Huyền đại sư bất đắc dĩ nói: “Ta chỉ hỏi thôi, các ngươi kích động cái gì chứ?”

“Cái con chim ngốc này, muốn chết đến vậy à?”

Ân Thiên bị đốp lại một câu, lòng thầm buồn bực không nói thêm gì nữa, dù gì không có cửa để lấy thông tin của Thái Tuế gia từ chỗ bọn họ đâu, cửa sổ cũng không có.

Nạp Lan Lăng lúc này bước lên trước một bước, nghiêm túc nói: “Không biết Huyền đại sư rốt cuộc có ý gì?”

“Ta không có ý đồ gì cả, ta chỉ là quan tâm một chút mà thôi”.

Huyền đại sư tiếp tục nói: “Cố Vân Kiếm chưa chết, sao lại không đến gặp sư phụ của mình? Lén la lén lút, ta sợ là hắn ta không có ý đồ tốt!”

Hả?

Ân Thiên và Tư Đồ Hữu nghe thấy câu này, quay sang bốn mắt nhìn nhau, trợn mắt há mồm.

Không có ý đồ tốt?

Rốt cuộc là ai không có ý đồ tốt hả!

Đi khắp mười hai đại tiên vực mà hỏi xem, có ai không biết tình sư đồ của Hồn Vô Ngân và Cố Vân Kiếm, đó là tình cảm chẳng khác gì tình cha con.

Mặc dù rốt cuộc ai là cha, ai mới là con thì còn chưa chắc.

Nhưng bốn người Uất Trì Viêm lại hiểu vô cùng rõ.

Những năm này, Cố Vân Kiếm lo nghĩ nát ruột chuyện của Tần Ninh.

“Trên người Cố Vân Kiếm, thì mau mang đến để Tần Ninh dung hòa đi, miễn cho sau này xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, một bước cuối cùng này mới là bước gian nan nhất”.

Bốn người Uất Trì Viêm cảm thấy trong đầu mình đầy sương mù.

Người này, rốt cuộc là đứng ở bên nào?

Rốt cuộc là của bên dị tộc, hay là của bên Thượng Thanh Lâu, hay là... ở bên phía bọn họ?
 
Phong Thần Châu
Chương 10687: Cuộc hỗn chiến nổ ra.



“Những năm gần đây, ta cũng biết, mấy người các ngươi vẫn luôn âm thầm bảo vệ nhóm Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Thần t*nh d*ch, Diệp Nam Hiên, thật vất vả cho các ngươi”.

“Tiểu tử Cố Vân Kiếm kia, đến tám phần là phát giác ra được sự tồn tại của ta, nên lúc ban đầu cũng ôm lòng phòng bị, nhưng bây giờ biết được ta dự định ra tay, nên mới nói các ngươi lui đi!”

“Sự việc sắp xảy ra bên trong Tam Thanh tiên vực này, ta tiếp quản là được, các ngươi cần làm gì thì cứ đi làm đi!”

Mặc dù là nói như vậy, nhưng bốn người Uất Trì Viêm tạm thời không biết phải nói gì.

Huyền đại sư tiếp tục nói: “Thay ta hỏi thăm Cố Vân Kiếm, thân xác lúc trước của Tần Ninh rốt cuộc là ở đâu, tốt nhất sớm để cho hắn dung hòa, miễn cho sau này đêm dài lắm mộng, việc sau này càng lúc càng lớn, đều đang đợi hắn đây”.

“Được rồi, có hỏi các ngươi thêm về những vấn đề khác thì quá nửa là các ngươi cũng sẽ không muốn nói, cút xéo đi!”

Nói xong, Huyền đại sư vẫy vẫy tay.

Bốn người Uất Trì Viêm còn chưa nói gì, cơ thể đã mất khống chế, bị cuốn vào trong hư không...

Lúc này, Đường Thâm đứng bên cạnh Huyền đại sư không khỏi nói: “Huyền đại sư, Tần Ninh này, thực sự là Hồn Vô Ngân chuyển thế à?”

“Đương nhiên”.

Huyền đại sư gật đầu nói: “Ta đợi hắn đã lâu lắm rồi, cuối cùng hắn cũng trở lại”.

Đợi?

Đường Thâm thoáng giật mình.

Huyền đại sư chắc chắn là bạn chí cốt của Tần Ninh năm xưa.

Nhưng trong Tam Thanh tiên vực, từ xưa đến nay, chưa từng nghe nói đến vị Tiên đan sư lợi hại nào có được năng lực như của Huyền đại sư, hơn nữa còn rất quen thuộc với Hồn Vô Ngân.

Ngay sau đó, Huyền đại sư cười nói: “Chiến trường bên kia, thế nào rồi?”

“Vẫn còn đang đánh nhau, nhưng mà mấy người bên phía Tề Hồng Thiên đã không trụ được lâu nữa”.

Tiếp đó, Huyền đại sư cười ha ha nói: “Cũng tốt, Đường Thâm, Thanh Nguyên Bân, hai người các ngươi xuất hiện sau cùng, nếu như Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mị tộc không có động thái gì khác thì ta cũng không ra mặt nữa. Nếu như tộc trưởng của bọn họ thực sự đến đây, thì ta sẽ tính sau”.

“Vâng”.

“Vâng”.

Đường Thâm chắp tay đáp lại.

Mà ở giữa hư không, có một giọng nói cũng đồng thời vang lên.

Biển Tam Đế.

Tít xa phía ngoài khơi.

Cuộc hỗn chiến nổ ra.

Ba vị đại Tiên Đế Thanh Thiên Tung, Ngọc Thiên Ngưng, Thượng Vân Nhiên, đến cả Mạc Xuyên cùng bốn vị Tiên Đế đại Viên mãn và Tề Hồng Thiên, Liễu Hoa Thanh, Hư Ngọc Hiên, Trác Nguyên Thanh đều đang tàn sát lẫn nhau.

Tề Hồng Thiên là một Tiên Tôn hàng thật giá thật.

Nhưng những Tiên Đế khác thì lại chưa chắc.

Lần này, Thái Thanh tiên tông từ Trác Cam đại trưởng lão đến Tân Thanh Y cùng chín đại Thánh trưởng lão cũng đều được gọi ra hết.
 
Phong Thần Châu
Chương 10688: Mạc lão đầu



Ngọc Thanh tiên cung từ Nhị cung chủ Phù Hoa Dương đến Bát cung chủ Tưởng Chính Nghiệp cũng đều có mặt.

Lại thêm mấy vị lâu chủ đại nhân của Thượng Thanh Lâu.

Đông nghìn nghịt ba mươi mấy vị Tiên Đế, đúng là một mặt trận phô trương nhất của Tam Thanh tiên vực từ trước đến nay.

Mà Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mị tộc vẫn chỉ có mười mấy vị Tiên Đế.

Nhưng trong một thời gian giao chiến ngắn ngủi, lại có thêm ba người nữa bị giết.

Cảnh Dương Trạch đứng lặng giữa không trung, bị ba Tiên Đế vây quanh tấn công, sắc mặt hắn ta sa sầm lại trông vô cùng đáng sợ.

Tề Hồng Thiên quá là làm bừa.

Vì muốn giết một mình Tần Ninh mà khiến cho tất cả bọn họ bây giờ đều bị ba bá chủ vây quanh tấn công.

Đúng là hành động bốc đồng không suy tính đến hậu quả.

Giờ thì hay rồi.

Mười sáu Tiên Đế, bao gồm cả ba người Dịch Hoa, Nghệ Văn Đấu và Thương Cảnh Sơn đều đã chết mất mấy người rồi.

Những Tiên Đế trong Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc vốn đều không nhiều.

Giờ tổn thất như vậy, lần hành động này đúng là... thiệt đơn thiệt kép.

Vốn dĩ giết ba Tiên Đế Ôn Tu Trúc, Tả Chính Nghiệp và Chung Lương, dị tộc không hề có tổn thất gì, sau mặc dù chết thêm ba người nữa thì cũng đáng.

Nhưng bây giờ, thì lại là một câu chuyện khác.

Nhóm tộc trưởng, có đến cứu giúp hay không?

Một khi đến cứu, vậy thì sẽ vén lên cuộc đại chiến giữa các Tiên Tôn.

Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mị tộc cùng với ba bá chủ sẽ chính thức bước vào cuộc đại chiến lớn nhất, ảnh hưởng đến cả Tam Thanh tiên vực, có thể chiến thắng hay không tạm thời chưa nói, cho dù thắng thì cũng là thắng thảm!

Tất cả những điều này đều vì sự bồng bột của Tề Hồng Thiên.

Uỳnh ầm ầm... ầm ầm ầm...

Trên bầu trời của biển Tam Đế, bỗng có một tràng tiếng sấm đùng đoàng, trời đất chao đảo, trên mặt biển biển động dữ dội.

Mà hiện tượng lạ này, đâu chỉ lan ra khắp cả mặt biển Tam Đế, đến cả Tam Thanh tiên vực cũng đều xuất hiện những dị tượng khiến người ta phải kinh hãi.

Cuộc chiến giữa các Tiên Đế đã ảnh hưởng đến cả vạn dặm phía xa, đấy còn là vì các Tiên Đế lựa chọn chiến đấu ở trên bầu trời rộng lớn bao la.

Nếu như bọn họ tung hoành trên vùng đất của Tam Thanh tiên vực, thì không biết có bao nhiêu miền đất phải gánh chịu sự ảnh hưởng này mà trở thành một vùng đất cấm.

Uỳnh ầm ầm...

Từng tiếng từng tiếng sấm rền vang.

Mấy người Tần Ninh được Trương Linh Phong bảo vệ, cách xa khu vực chiến trường của các Tiên Đế.

Bây giờ trong cuộc chiến đấu của các Tiên Đế, ba bá chủ đều đã phái kẻ mạnh của mình ra, nên cũng không có vấn đề gì lớn.

Nói cho cùng, vẫn là cuộc chiến giữa các Tiên Đế kia quan trọng hơn.

Bỗng nhiên trong một thoáng.

Trên bầu trời.

Có một ánh sáng rạch ngang nơi đường chân trời, xé tan vạn dặm hư không mà chui ra.

“Mạc lão đầu!”

Tần Ninh và Trương Linh Phong nghe thấy tiếng kêu đó, sắc mặt bọn họ thoắt cái sa sầm trông vô cùng khó coi.
 
Phong Thần Châu
Chương 10689: Trương Linh Phong thoáng sợ hãi.



Trên không trung.

Bóng dáng của Mạc Xuyên Tiên Đế rơi nhanh xuống, xem chừng sẽ nện thẳng xuống mặt biển.

“Mau đi”.

Tần Ninh lập tức kêu lên.

Trương Linh Phong không nói một lời, bóng người lóe lên một cái, đã cùng với mấy người Tư Không Khả lao đến chỗ Mạc Xuyên Tiên Đế.

Mạc Xuyên giao đấu với Trác Nguyên Thanh, mặc dù lúc trước đã bị thương nặng, nhưng có được một viên Tịnh Ma Tiên Đan cấp bậc Tiên Đế tẩm bổ, hẳn là sẽ không đến mức bị thua nhanh như thế.

Có lẽ...

Dị tộc có người sắp không kiềm chế được nữa rồi.

Khi bóng người của Mạc Xuyên từ trên cao rơi xuống, mấy người Trương Linh Phong đã bay nhanh qua đó đón được Mạc Xuyên.

Nhưng dưới sức rơi khủng khiếp kia, nhóm Tiên Đế Trương Linh Phong phải vất vả lắm mới tiếp được Mạc Xuyên Tiên Đế.

Mấy bóng người cùng nhau rơi thẳng vào trong biển lớn, làm văng lên một cột bọt nước cao đến mấy vạn trượng.

Lại qua một lúc lâu sau.

Mấy người Trương Linh Phong đưa theo Mạc Xuyên trở về.

“Ca, lại thêm một viên nữa”.

“Cầm lấy!”

Một viên Tịnh Ma Tiên Đan cấp Tiên Đế hóa thành lại được lấy ra.

Lúc nhìn thấy tiên đan kia, Lão Thụ Quái và đôi mắt chó của Đại Hoàng đã trợn lên như sắp rớt cả ngoài.

Nhưng bây giờ, một chó một cây cũng biết, chẳng đến lượt bọn họ!

Mạc Xuyên nuốt một viên Tịnh Ma Tiên Đan, khí tức lúc này mới dần bình thường trở lại.

Nhưng mà sau lưng của ông ta, có một vệt đao chém vô cùng khủng khiếp, đang không ngừng xé rách nhục thân, hồn phách, cắn n**t t*nh khí sinh mệnh của ông ta.

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của mấy người Trương Linh Phong lại càng khó coi hơn nữa.

Mà lúc này.

Phía trên bầu trời đã dần dần trở nên ấm áp.

Bóng dáng của mấy người Thượng Vân Nhiên, Thanh Thiên Tung, Ngọc Thiên Ngưng lần lượt xuất hiện.

Tề Hồng Thiên, Liễu Hoa Thanh, Hư Ngọc Hiên, Trác Nguyên Thanh cũng lần lượt hiện thân.

Mà lúc này.

Ở bên cạnh Trác Nguyên Thanh lại có thêm một bóng dáng cao gầy, là một người thanh niên với làn da tuyết trắng.

Từ xưa đến nay, cảnh giới hàng đầu tiên giới, chính là Tiên Tôn.

Mà cũng từ xưa đến nay, Tiên Tôn, đều là những nhân vật cực kỳ hiếm gặp.

Trong dị tộc, quả nhiên có nhân vật cấp bậc Tiên Tôn.

Thanh Thiên Tung, Ngọc Thiên Ngưng, Thượng Vân Nhiên, ba người đứng trên đỉnh chóp của cấp bậc Tiên Đế, lúc này cũng sa sầm mặt lại.
 
Back
Top Bottom