Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 10670: Cuộc chiến lại lần nữa nổ ra.



Những Tiên Đế đại nhân khác đều muốn đến hỗ trợ nhưng lại chẳng có đủ năng lực để giúp đỡ.

Sâu dưới đáy biển.

Cơ thể Tần Ninh vẫn liên tục chìm xuống, máu tươi từ miệng trào ra, đáy mắt cũng dần dần tan rã.

Tề Hồng Thiên này điên rồi.

Hai lần ra tay, cho dù có được Mạc Xuyên bảo vệ cũng khiến cho Tần Ninh phải chịu đựng sự hủy hoại cực lớn.

Đòn tấn công của Tiên Tôn, dù chỉ là dư âm, thì Tiên Quân cũng làm sao mà chống đỡ được?

Giờ phút này, Tần Ninh mới cảm nhận được áp lực dưới đáy biển đang đè lên cơ thể mình, ngũ tạng lục phủ như muốn vỡ nát ra.

Tất cả sức mạnh toàn thân đều không thể sử dụng được, áp suất dưới đáy biển đủ để khiến cho cơ thể hắn bị nghiền nát.

Đây là biển Tam Đế.

Là cấm địa của Tam Thanh tiên vực.

Không phải là một vùng biển thông thường.

Nếu như tiếp tục chìm xuống thế này, hắn chắc chắn sẽ chết!

Mà lúc này, trên mặt biển bốn phía xung quanh, võ giả đến từ các phương đều ngẩn người ra.

Nhóm Thần t*nh d*ch nhao nhao định nhảy vào trong biển để cứu Tần Ninh.

Nhưng đám người dị tộc đâu thể để cho bọn họ được như ý nguyện?

Cuộc chiến lại lần nữa nổ ra.

Dưới đáy biển sâu.

Ánh sáng dần dần tối lại.

Con ngươi Tần Ninh dần dần tan rã.

Nhưng rất rõ ràng cũng như thể ảo giác, hắn nhìn thấy một bóng người giống một con cá nhỏ trong biển khơi đang tiếp cận hắn với tốc độ cực nhanh.

Người kia đến bên cạnh hắn, một bàn tay vô cùng ấm áp khẽ nắm lấy cánh tay hắn.

Một luồng sức mạnh ôn hòa dần lan tràn ra khắp toàn thân, Tần Ninh cảm thấy hô hấp của mình đã thông thuận hơn nhiều.

“Tư Đồ...”.

Ánh mắt gần như sắp tan rã của Tần Ninh nhìn qua, vẻ mặt đầy hoang mang.

Bóng người kia lại không nói lời nào, một bàn tay khác rút ra một miếng ngọc thô, áp lên mi tâm của Tần Ninh.

Tần Ninh lật tay túm lấy cánh tay của người nọ, mở miệng nói: “Đừng đi!”

Nhưng bàn tay vừa mới vươn ra, bốn phía xung quanh đã không một bóng người.

Mà lúc này, một bóng người nhanh chóng lao đến gần, một tay kéo cánh tay Tần Ninh, lôi hắn bơi hướng về phía mặt biển.

Ào một tiếng.

“Thanh Trúc...”.

Trong một thoáng, ánh mắt Tần Ninh trở nên ảm đạm, tiếp đó đột ngột hỏi: “Vừa rồi, nàng có nhìn thấy một người?”

“Hả?”

Thời Thanh Trúc ngẩn ra, vội nói: “Ta nhảy xuống biển tìm chàng, chỉ nhìn thấy mỗi chàng thôi, không có người khác!”.
 
Phong Thần Châu
Chương 10671: Ta xem xem ông có làm được không



Không có người khác...

Tần Ninh tiếp tục nói: “Có một người, áp một miếng ngọc lên mi tâm của ta, nàng...”

Tần Ninh vừa nói vừa đưa một tay lên chạm vào mi tâm, nhưng ở đó lại chẳng có gì cả.

Miếng ngọc kia.

Không thấy nữa rồi!

Thời Thanh Trúc ngạc nhiên đáp: “Chàng rốt cuộc đang nói cái gì vậy? Có phải là đã sinh ra ảo giác rồi không?”

“Ta nhìn thấy Tư Đồ Hữu, hắn ta là Thần Môn sáu nghìn tuổi...”.

Tần Ninh lầm bầm: “Hắn ta áp một miếng ngọc lên mi tâm của ta, nếu không có lẽ lúc đó ta đã không thể chống đỡ nổi nữa”.

“Nhưng mà vì sao, vì sao rõ ràng ở bên cạnh ta, nhưng lại muốn trốn ta?”

“Nếu như ta đoán không nhầm, Kiếm Lai ban đầu có lẽ chính là Cố Vân Kiếm, nhưng vì sao hắn ta lại cũng muốn trốn ta...”.

Thấy Tần Ninh thoáng thất thần, Thời Thanh Trúc kéo tay Tần Ninh, đứng trên mặt biển giúp hắn lau đi nước biển dính ướt trên gương mặt.

Mà lúc này.

Bốn phía xung quanh đã tan tác hỗn độn.

Trên mặt biển, cuộc chiến gay cấn lại bị khơi dậy.

Khi Tần Ninh và Thời Thanh Trúc xuất hiện.

Gương mặt Tề Hồng Thiên đanh lại lạnh tanh.

Tề Hồng Thiên lập tức bỏ lại Mạc Xuyên Tiên Đế bị ông ta đánh đến gần chết, quay sang nhìn về phía Tần Ninh.

“Ngươi còn chưa chết!”

Tề Hồng Thiên lúc này đã sắp phát điên rồi.

Không giết được Tần Ninh.

Không nói đến tất cả mọi chuyện lần này đều thất bại, còn để lại một hậu họa khôn lường.

Tần Ninh ngẩng đầu nhìn Tề Hồng Thiên đang đứng vững vàng trên không trung.

Một vị Tiên Tôn đứng ở đó, giống như một vầng mặt trời khiến người ta không dám nhìn thẳng.

“Ta nghĩ, ta không chết được rồi!”

Giọng nói của Tần Ninh mang theo vẻ bình tĩnh: “Nhưng mà ông, có lẽ sẽ chết!”

Ánh mắt Tề Hồng Thiên lạnh lùng, hừ mũi nói: “Từ khi ngươi xuất hiện, tộc của ta liên tiếp gặp chuyện không may, ngươi phải chịu trách nhiệm cho chuyện này!”

“Tần Ninh, ngươi phải chết!”

Giọng nói của Tề Hồng Minh chứa đầy vẻ dữ tợn.

Tần Ninh bật cười.

Tề Hồng Thiên nhìn thấy vậy, càng tức không nói nên lời.

“Đến giết ta đi!”

Giọng nói của Tần Ninh trong vắt: “Ta xem xem ông có làm được không!”

Tần Ninh thầm chắc chắn, Thần Môn mặc dù đã bị tiêu diệt từ lâu, nhưng mà mấy người Cố Vân Kiếm, Nạp Lan Lăng, Uất Trì Viêm, Tư Đồ Hữu chắc chắn vẫn chưa chết.

Bất kể là vì nguyên nhân gì, Tư Đồ Hữu đã xuất hiện, nhưng lại không chịu nhận có quen hắn, vậy thì ép bọn họ một chút.

Sát khí trên mặt Tề Hồng Thiên càng tăng thêm.

Âm thanh đùng đoàng nối tiếp nhau nổ ra vang vọng khắp cả đất trời.

Vết nứt của thời không thình lình lan ra.
 
Phong Thần Châu
Chương 10672: Tần công tử phải không?



Thời Thanh Trúc đứng bên cạnh Tần Ninh, bày sẵn thế trận chờ đợi.

Nhưng mà nàng cũng biết, với thực lực của cảnh giới hiện tại, bất luận chống cự thế nào cũng sẽ chỉ có một con đường chết.

Mà Tần Ninh có thể bình tĩnh đứng ở một bên như vậy, thiết nghĩ chắc chắn là có kế hoạch gì đó.

Nhưng trên thực tế.

Không hề có.

Tần Ninh chỉ đứng ở chỗ đó, chờ chết.

Uỳnh... uỳnh ầm ầm...

Tron chớp mắt, âm thanh rung chuyển cả đất trời vang lên.

Tất cả mọi người đều giật mình hoảng hốt.

Mạc Xuyên, Ngụy Húc, Tư Không Khả, sắc mặt của từng người đều mang đầy vẻ lo lắng và phẫn nộ.

Tề Hồng Thiên quá mạnh.

Tuyệt đối không phải là người mà tất cả bọn họ có thể chống lại được.

Trên mặt biển, biển động dữ dội bắn bọt nước tung tóe.

Nhóm người Mạc Xuyên cũng không thể tiến về phía trước để kiểm tra.

Ba Tiên Đế cấp đại Viên mãn là Liễu Hoa Thanh, Hư Ngọc Hiên và Trác Nguyên Thanh đã đủ để trấn áp được bọn họ.

Sóng biển cuộn trào không dứt.

Tề Hồng Thiên đứng trên mặt biển, sắc mặt lúc này lại càng trở nên âm u hơn.

Mặt biển dần tĩnh lặng lại.

Tần Ninh và Thời Thanh Trúc vẫn đứng yên vững vàng tại chỗ.

Mà phía trước mặt hai người, có một bóng dáng áo bào tung bay phấp phới, đứng thẳng ở phía trên mặt biển.

Bên trên bóng áo bào tung bay kia, ngưng tụ ra một loại hiện tượng lạ gồm những dãy núi cao trùng điệp, sông ngòi chảy xiết, lục địa đất vàng, sức mạnh khủng khiếp từ trong dị tượng kia liên tục tuôn trào như một dòng thác.

Tề Hồng Thiên cúi đầu nhìn xuống phía dưới, nhìn thấy bóng dáng áo bào tung bay kia, hai bàn tay bất giác siết chặt.

“Thượng Vân Nhiên!”

Mà lúc này, nhóm tiên nhân đi theo Thân Văn Sơn của Thượng Thanh Lâu đã tụ tập hết lại một chỗ, nhao nhao nhìn về phía bóng dáng áo bào tung bay một cách phóng khoáng kia mà khom người hành lễ, thần thái nhún nhường.

Thượng Vân Nhiên.

Lâu chủ của Thượng Thanh Lâu.

Xứng danh là người đứng đầu.

Mặc dù những năm gần đây, vị lão đại của Thượng Thanh Lâu này chìm đắm lún sâu trong Đan đạo, nhưng nội bộ của Thượng Thanh Lâu vẫn giữ vững được vị thế như mặt trời ban trưa.

Lâu chủ Thượng Vân Nhiên đứng chặn phía trước hai người Tần Ninh, bàn tay phất nhẹ lên phía đỉnh đầu, dị tượng núi non sông ngòi kia lập tức biến mất.

Tiếp đó, một cây quạt giấy có vẽ hình sông núi xuất hiện trên tay của Thượng Vân Nhiên.

Thượng Vân Nhiên nắm cây quạt giấy, khẽ phe phẩy, quay người lại nhìn về phía Tần Ninh và Thời Thanh Trúc.

“Tần công tử phải không?”

Thượng Vân Nhiên cười ha ha nói: “Nghe danh đã lâu, tại hạ Thượng Vân Nhiên, Lâu chủ của Thượng Thanh Lâu”.

Tần Ninh nhìn Thượng Vân Nhiên, vẻ mặt bình tĩnh, khẽ há miệng muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại chẳng nói được câu gì.

Mà đúng vào lúc này.

Ở phía xa xa trên mặt biển, có rất nhiều bóng người đang bay đến rất nhanh.
 
Phong Thần Châu
Chương 10673: Kiến có nhiều hơn nữa thì cũng chỉ là kiến



Bầu trời bên trên mặt biển xuất hiện rất nhiều luồng khí tức mạnh mẽ, tốc độ cũng không hề giảm.

Lá cờ của Thượng Thanh Lâu đón gió tung bay phần phật, khí thế ngời ngời.

Nhìn thấy cảnh này, nhóm Tiên Đế Cảnh Dương Trạch, Hàn Lục Bách người nào người nấy mặt mũi sa sầm.

Giờ thì.

Xong rồi.

Vừa rồi bí giới của Tề Thiên Đảo sụp đổ, bọn họ đã nên rời đi.

Bên trong bí giới, những nhân vật hàng đầu của ba bá chủ trong Tam Thanh tiên vực sẽ không thể chi viện.

Nhưng bây giờ, đang ở trên biển Tam Đế.

Trong Tam Thanh tiên vực mà gây ra động tĩnh lớn như vậy, ba ba chú há có thể không quan tâm?

Thượng Vân Nhiên mặc dù không phải là Tiên Tôn, nhưng bên trong Tam Thanh tiên vực này, luận về thực lực trong cấp Tiên Đế, chắc chắn nằm trong danh sách ba người đứng đầu.

Như Mạc Xuyên Tiên Đế, mặc dù tu trận pháp, nhưng cũng chưa chắc đã là đối thủ của Thượng Vân Nhiên.

Thượng Vân Nhiên nhìn thấy Tần Ninh đã trông thấy ông ta, cũng không có biểu cảm nhiệt tình, cảm kích gì lắm, thì không khỏi cảm thấy hơi ngại ngùng, ngay sau đó quay người đi, nhìn về phía Tề Hồng Thiên mỉm cười nói: “Những năm gần đây cánh tay của Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mị tộc vươn cũng hơi dài đó”.

Tề Hồng Thiên nhìn về phía Thượng Vân Nhiên, lạnh lùng nói: “Bên trong Tam Thanh tiên vực, chúng ta đã làm việc rất kín đáo rồi, chẳng qua lần này, là do các ngươi chủ động khiêu khích”.

“Khiêu khích thì đã làm sao? Chẳng qua là cảm thấy mấy người các ngươi quá kiêu ngạo, muốn đập cho các ngươi một trận!”

Thượng Vân Thanh cười nói: “Cả ngày hết cổ động người này làm cái này, lại cổ động người khác làm chuyện khác, đến lâu chủ của Thượng Thanh Lâu ta cũng bị các ngươi chọc vào, gan cũng to quá đấy!”

“Thực sự coi Thượng Thanh Lâu đứng đầu trong ba ba chủ của chúng ta chỉ là đồ trưng bày à?”

Giọng nói của Thượng Vân Nhiên càng thêm nặng nề.

Phía sau lưng.

Đại lâu chủ Ngô Ưng.

Nhị lâu chủ La Quán Ngọc.

Tam lâu chủ Uông Chính Thanh.

Tứ lâu chủ Phụng Chi Linh!

Bốn đại lâu chủ này, dẫn theo rất nhiều trưởng lão cùng đệ tử của Thượng Thanh Lâu, khí thế tăng vọt.

Lần này, những nhân vật hàng đầu của Thượng Thanh Lâu đã xuất hiện cả rồi, mọi người cũng coi như đã được uống một liều thuốc trợ tim.

Ngược lại nhìn sang đám người dị tộc, người nào người nấy sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

Nhưng Tề Hồng Thiên lại chẳng tỏ vẻ để tâm.

“Kiến có nhiều hơn nữa thì cũng chỉ là kiến”.

Nghe thấy lời này, Thượng Vân Nhiên lập tức nhảy đổng lên: “Ngươi chửi ai là kiến đấy? Bổn tọa cũng là người có tiếng nói trong mười hai đại tiên vực của tiên giới đó!”

“Bổn tọa mặc dù không phải Tiên Tôn, nhưng đó là vì không muốn đột phá, vì còn chưa tìm được người thích hợp để thế chỗ, cho nên mới cố ý không đột phá!”

Một bóng người bị ông ta cách không kéo đến.

Thượng Vân Nhiên chỉ vào người ở bên cạnh, nói thẳng: “Mà nay, người này, chính là người nối nghiệp của Thượng Vân Nhiên ta, đợi sau khi nàng lớn lên, sẽ là người thay thế cho vị trí của ta, trở thành tổng lâu chủ mới của Thượng Thanh Lâu!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10674: Ngu ngốc



Khi Thượng Vân Nhiên vừa nói hết câu, tất cả mọi người có mặt ở đó đều ngẩn ra.

Ánh mắt của tất cả bọn họ đều dừng lại trên bóng người đứng bên cạnh Thượng Vân Nhiên, biểu cảm trên mặt của bọn họ đều là: °o°

Tần Ninh và Thời Thanh Trúc đứng bên cạnh cũng không ngoại lệ.

Nguyên nhân không vì gì khác.

Vì người đứng ở bên cạnh Thượng Vân Nhiên không phải ai khác, chính là Diệp Viên Viên.

Diệp Viên Viên trước đó không lâu được sắc phong làm Thượng Thanh thần nữ, đã khiến cho không ít người trong Tam Thanh tiên vực phải giật mình bàng hoàng.

Mà nay.

Dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người.

Thượng Vân Nhiên lại nói, nàng chính là người kế nhiệm vị trí lâu chủ!

Đến ngay cả Diệp Viên Viên cũng có biểu cảm ngơ ngác.

Cái này... làm trò gì vậy?

Không ai hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Cho dù là đám người đại lâu chủ Ngô Ưng đi theo đến đây cũng đều mang dáng vẻ ngác ngơ.

Chuyện này là sao?

Bọn họ cũng không biết, vị trí lâu chủ kế nhiệm của nhà mình đã quyết xong rồi à?”

Trong một thoáng Ngô Ưng đưa tay đỡ trán, không biết phải nói gì nữa.

Từ lúc Thượng lâu chủ tiếp xúc với Huyền đại sư kia, lâu dần đã trở nên thần kinh thế này.

Lần trước nói sắc phong Diệp Viên Viên là Thượng Thanh thần nữ, còn chẳng cho một lý do đã dứt khoát sắc phong, vị trí cũng ngang với các vị lâu chủ khác, làm tất cả mọi người đều ngơ ngác.

Bây giờ...

Càng không thể tưởng tượng nổi.

Tần Ninh lúc này cũng nhướn mày lên.

Đám người dị tộc Tề Hồng Thiên cũng xoạt xoạt đổ dồn ánh mắt về phía Diệp Viên Viên.

Lâu chủ kế nhiệm?

Đây chính là người ở bên cạnh Tần Ninh, chắc chắn sẽ ôm hận với những người dị tộc như bọn họ.

Người như vậy, không thể giữ lại.

Phải giết!

Thượng Vân Nhiên cười lạnh lùng nói: “Đợi đến khi Diệp Viên Viên có thể kế thừa vị trí của ta, thì chính là ngày mà ta trở thành Tiên Tôn!”

“Lại qua thêm vạn năm nữa, các ngươi sẽ nghe thấy, trong mười hai đại tiên vực này sẽ có một vị tuyệt thế Đan Tôn được sinh ra”.

Phụt!!!

Một giọng nói đầy vẻ cương trực vang vọng khắp đất trời.

Ngay sau đó, không hề có tín hiệu nào báo trước, trên mặt biển có một bóng người mặc áo bào lam nhạt ung dung bước đi trên mặt biển, nước biển bên dưới bước chân người này ngưng tụ thành từng con hải long, bao bọc xung quanh đưa người nọ đến gần chỗ mọi người đang đứng.

Khi bóng người kia dừng lại trên mặt biển, cuồng phong bốn phía cũng tan sạch.

“Tông chủ!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10675: Đại cung chủ



Ba vị trưởng lão Trì Diệu Tuyền, Mục Hưng Hiền, Tân Thanh Y của Thái Thanh tiên tông lần lượt bước ra, ánh mắt đều dừng ở trên người của bóng dáng áo lam nhạt kia.

Mà nhóm người của Thái Thanh tiên tông cũng lần lượt cúi khom người hành lễ, biểu cảm thành kính.

Thái Thanh tiên tông, tông chủ Thanh Thiên Tung.

Đến rồi!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của đám Tiên Đế dị tộc đều trở nên vô cùng khó coi.

Bây giờ phải đánh đến ngươi chết ta sống với ba bá chủ đúng là không có chút lợi lộc nào.

Hàn Mị tộc.

Cảnh Hỏa tộc.

Vẫn chưa chuẩn bị xong tâm lý để thực sự lật mặt mà đại chiến một trận.

Nhưng bây giờ, muốn rút lui một cách toàn thân thì rõ ràng là không dễ dàng như vậy nữa rồi.

Bóng người của Thanh Thiên Tông dừng lại, ánh mắt khóa chặt lên một bóng người của nhóm Tiên Đế dị tộc, hờ hững nói: “Dịch Hoa, ngươi khiến ta thất vọng quá”.

Dịch Hoa Tiên Đế lúc này cũng đang nhìn chằm chằm vào Thanh Thiên Tung, sắc mặt sa sầm, không nói một lời.

Tất cả mọi người lúc này đều vô cùng yên lặng.

Mắt thấy.

Chính là cuộc nói chuyện giữa các Tiên Đế với nhau, những người khác hầu như chẳng có tư cách để chen ngang.

Tề Hồng Thiên nhìn về phía Thanh Thiên Tung, khẽ bật cười nói: “Mỗi người đều có quyền lựa chọn của mình, tầm nhìn của các ngươi không thể đi cùng với chúng ta, nhưng bọn họ bằng lòng, thì nói gì mà thất vọng?”

Thanh Thiên Tung liếc mắt nhìn Tề Hồng Thiên, xì một tiếng.

Mà lúc này, Thượng Vân Nhiên lại hừ mùi nói: “Thanh Thiên Tung, ngươi có ý gì?”

Thanh Thiên Tung lạnh lùng nói: “Ý trên mặt chữ”.

“Đường đường là một Tiên Đế, đang yên đang lành không làm lâu chủ của Thượng Thanh Lâu, lại đi tu cái gì mà đan thuật, vị đan sư phía sau lưng ngươi kia, rốt cuộc là nhân vật tầm cỡ nào, lại khiến cho ngươi thần hồn điên đảo như thế? Không phải là một người phụ nữ đấy chứ?”

Lời này vừa nói ra, lâu chủ Thượng Vân Nhiên lập tức nhảy đổng lên nói: “Ta nói cho ngươi biết nhé, nói ta thì được, nói Huyền đại sư thì ta sẽ liều mạng với ngươi!”

“Cho dù không đánh với dị tộc, ngươi mà còn dám bất kính với Huyền đại sư thêm một lần nữa, Thượng Thanh Lâu ta sẽ đánh với Thái Thanh tiên tông của ngươi trước!”

Lời này vừa nói xong, biểu cảm của tất cả mọi người đều trở nên vô cùng kỳ lạ.

Thanh Thiên Tung cũng mang biểu cảm vô cùng cạn lời, đứng trên mặt biển, phẩy phẩy tay lạnh lùng hừ một tiếng.

“Thượng Vân Nhiên, ngươi đúng là học đan đến mức phát điên rồi!”

Một giọng nói thanh lãnh vang lên.

Trên mặt biển, không biết từ lúc nào, có một bóng người giống như bóng ma xuất hiện.

Vẻ mặt của tất cả mọi người đều ngơ ra.

“Đại cung chủ”.

Luận về dáng vóc, nữ tử này không hề kém cạnh chút nào so với Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc.

Nữ tử nọ đứng ở đó, đôi mắt đẹp lạnh lùng liếc nhìn đám người dị tộc, cuối cùng nhìn về phía Thượng Vân Nhiên, dứt khoát nói: “Thượng Vân Nhiên, ta ngươi và Mạc Xuyên đều không giống nhau”.
 
Phong Thần Châu
Chương 10676: Không thể nhịn nổi nữa!



“Mạc Xuyên là không thể tấn thăng Tôn vị, cho nên mới chuyển sang đạo trận thuật, coi như là mở ra một con đường khác cho mình, hy vọng hai đạo cùng lúc hỗ trợ ông ta tu hành có thành tựu, đột phá ràng buộc gông cùm”.

“Nhưng cho dù như vậy, năm đó Mạc Xuyên cũng là vì có được sự giúp đỡ cực lớn từ Hồn Vô Ngân, mới thành công mở ra con đường Trận Đế”.

“Sau lưng ngươi vị Huyền đại sư kia, có lợi hai nữa thì có yêu nghiệt tuyệt thế được như Hồn Vô Ngân hay không?”

Nghe thấy lời này, Thượng Vân Nhiên lập tức đáp lại: “Hồn Vô Ngân quả thực là một thiên tài hiếm có trong lịch sử của tiên giới, là một nhân vật cái thế, nhưng Huyền đại sư so với Hồn Vô Ngân, đương nhiên là lợi hại hơn”.

“Cái rắm!”

Ngọc Thnah tiên cung cung chủ Ngọc Thiên Ngưng lập tức đốp trả lại một câu.

Tiếng quát này.

Khiến tất cả mọi người đều ngây ra.

Mọi người đều cảm thấy, vị đại cung chủ tuyệt đẹp này là người ở tít trên cao, như tiên trên trời không dính chút khói lửa nhân gian.

Nhưng mà câu chửi bậy kia, sao cứ cảm thấy nó quái dị vậy nhỉ?

“Ngươi mới là cái rắm!”

Thượng Vân Nhiên hừ mũi nói: “Đan thuật của Huyền đại sư so với khắp Tam Thanh tiên vực, cả trăm năm nay cũng chẳng có ai bì kịp, cái gì Đan Đế, Đan Tôn, đều chó má hết!”

“Nói năng vớ vẩn!”, Ngọc Thiên Ngưng phản bác: “Năm đó Hồn Vô Ngân chuyên tu hồn thuật, nhưng đan thuật, trận thuật, khí thuật, không có đạo nào là không tinh thông hàng đầu, so về đan thuật, trong tiên giới biết bao Đan Tôn cũng không phải là đối thủ của Hồn Vô Ngân!”

“Ngươi mới là...”.

Nhìn thấy hai người đã sắp cãi nhau đến nơi.

Tất cả nhóm Tiên Đế, Tiên Thánh v.v... có mặt tại đây đều ngây ra như phỗng.

Đây...

Đây chính là nhân vật đứng đầu của ba bá chủ trong Tam Thanh tiên vực?

Sao lại giống như mấy ông bà bán rau ngoài chợ đang cãi nhau vậy?

“Nhị vị, đừng cãi nữa...”, Thanh Thiên Tung khuyên giải.

“Cút sang một bên!”

“Liên quan gì tới ngươi?”

Thượng Vân Nhiên và Ngọc Thiên Ngưng lập tức mở miệng đốp chát lại Thanh Thiên Tung một câu.

Bà mẹ nó!

Không thể nhịn nổi nữa!

Thanh Thiên Tung lập tức chửi đổng: “Tưởng là ta nể mặt các ngươi à? Tự cho mình là cái thá gì à?”

“Người người đều biết ba người chúng ta là ba người đứng đầu ở Tam Thanh tiên vực, hôm nay, chúng ta so tài xem xem, rốt cuộc ai mới là hạng nhất, ai là hạng hai, ai là hạng ba, tránh cho sau này cả ngày bị người ta nói ba hạng đầu không rõ ràng, có dám không?”.
 
Phong Thần Châu
Chương 10677: Thêm ngươi không phải là có thêm phiền toái à



Lời này vừa nói ra, Ngọc Thiên Ngưng lạnh lùng đáp: “Ai sợ ai?”

“Ta nếu như không dám, thì vị trí Thượng Thanh Lâu lâu chủ này cho ngươi làm!”, Thượng Vân Nhiên lạnh lùng cười.

“Được, hôm nay nếu ai không dám thì người đó là con rùa!”

Ba kẻ mạnh siêu cấp của ba bá chủ, trước mặt tất cả mọi người, không kiêng dè gì mà cãi nhau ỏm tỏi.

Mạc Xuyên Tiên Đế nhìn cảnh tượng này, vội bước chân qua phất tay khuyên giải: “Ba vị đừng cãi nữa!”

“Cút xéo”.

“Liên quan khỉ gì đến ngươi?”

“Xéo sang một bên!”

Thượng Vân Nhiên, Ngọc Thiên Ngưng, Thanh Thiên Tung không hề khách khí quát.

Mạc Xuyên Tiên Đế bị đốp lại ba câu, sĩ diện trên gương mặt già mất hết, đứng yên tại chỗ, thoáng cái tức đến ngón tay run lên.

Mẹ nó!

Đánh không lại!

Thôi thì nhịn vậy!

Mà lúc này.

Ba người lại tiếp tục khẩu chiến.

Tần Ninh rốt cuộc không thể nhìn thêm được nữa, lên tiếng: “Đừng cãi nữa...”.

Giọng nói của hắn không vang dội.

Nhưng liền mạch.

Ba người Thanh Thiên Tung, Ngọc Thiên Ngưng, Thượng Vân Nhiên đều chuyển ánh mắt nhìn về phía Tần Ninh, lại nhìn lẫn nhau, sau cùng chẳng nói thêm gì nữa.

Lúc này.

Cả trời đất như chìm hẳn vào tĩnh lặng.

Ngoại từ làn gió táp lên mặt biển thì không còn âm thanh gì nữa.

Tất cả mọi người đều ngây ra như phỗng.

Mạc Xuyên Tiên Đế khuyên giải, bị ba người kia mỗi người đốp lại một câu, không hề nể mặt.

Nhưng Tần Ninh chỉ nói một câu, ba người kia lại lần lượt im miệng.

Đến cả bản thân Tần Ninh cũng ngây ra.

Hắn cũng không ngờ được, tiếng nói của mình lại có trọng lượng như thế?

Ba vị này, hẳn là không biết mình chính là Hồn Vô Ngân đấy chứ?”

Thượng Vân Nhiên lập tức nói: “Tần Ninh là phu quân của tổng lâu chủ tương lai của Thượng Thanh Lâu ta, ta đương nhiên phải nể mặt hắn, ta lười thèm so đo với hai người các ngươi”.

Hai người Ngọc Thiên Ngưng và Thanh Thiên Tung sau khi liếc nhìn Tần Ninh, cũng không nói gì nữa.

Tần Ninh thấy ba người kia không cãi nhau nữa, lập tức nói: “Tề Hồng Thiên này, là cảnh giới Tiên Tôn, ba người các ngươi có được không?”

“Có thêm ta!”, Mạc Xuyên Tiên Đế nói.

“Không sai!”

Ba người Thượng Vân Nhiên, Ngọc Thiên Ngưng, Thanh Thiên Tung phụ họa.
 
Phong Thần Châu
Chương 10678: Trác Cam đại trưởng lão!



Nghe thấy vậy, Mạc Xuyên Tiên Đế siết chặt hai bàn tay.

Mẹ kiếp!

Bốn người đều là cấp bậc Tiên Đế đại Viên mãn.

Nhưng ông ta lại bị người khác coi thường!

Thượng Vân Nhiên nhìn sang Tần Ninh, cười giả lả nói: “Ngươi yên tâm, hôm nay, đám Tiên Đế dị tộc này, ai cũng đừng hòng chạy thoát”.

“Hy vọng lâu chủ có thể nói được làm được”, Tần Ninh chắp tay nói: “Tại hạ mỏi mắt mong chờ”.

“Khách sáo khách sáo rồi”, Thượng Vân Nhiên vội đáp lễ.

Tất cả mọi người đứng xung quanh nhìn thấy cảnh này đều cảm thấy khó hiểu.

Đến mức phải khách sáo như vậy sao?

Tần Ninh rốt cuộc có lai lịch gì?

Bốn người Tề Hồng Thiên, Liễu Hoa Thanh, Hư Ngọc Hiên, Trạch Hoa Thanh lúc này đã tụ lại chung một chỗ.

Đến cả đám Tiên Đế Cảnh Dương Trạch, Dịch Hoa, Hàn Lục Bách cũng đều không dám tùy tiện ra tay nữa.

Cuộc đại chiến gay cấn sắp tới, khó mà tránh được.

Nếu như ngay từ lúc ban đầu Tề Hồng Thiên chịu rời đi, thì sẽ không gặp phải tình huống thế này.

Nhưng bây giờ, nói gì cũng đều vô nghĩa cả.

Ba người Thượng Vân Nhiên, Thanh Thiên Tung, Ngọc Thiên Ngưng đều là Tiên Đế đại Viên mãn, nhưng mà...

Tiên Đế đại Viên mãn, cũng có sự khác biệt.

Thượng Vân Nhiên nhìn sang Tề Hồng Thiên, mỉm cười nói: “Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mị tộc nhiều năm trở lại đây, tác phong làm việc càng lúc càng quá đáng!”

“Bây giờ, coi như ta cho các ngươi nếm chút mùi vị để biết được Tam Thanh tiên vực sẽ không giống như Thái Thần tiên vực, để mặc cho đám dị tộc các ngươi muốn làm xằng làm bậy gì cũng được”.

Quát xong, Thượng Vân Nhiên tay nắm quạt giấy, đưa chân bước ra.

Quạt giấy kia chính là quạt Thượng Thanh, là tiên khí được Thượng Thanh Lâu Nhất Kiếm truyền lại!

Quạt này chính là vật luôn được mang theo bên người của các đời lâu chủ Thượng Thanh Lâu, cũng là vật tượng trưng cho thân phận.

Nhìn thấy Thượng Vân Nhiên sắp giao chiến với Tề Hồng Thiên, Thanh Thiên Tung bật cười ha hả nói: “Thượng lâu chủ, ngươi có được không đấy? Ngươi không được, thì để ta!”

“Cút!”

Thượng Vân Nhiên vừa nói dứt lời, cả người đã biến mất tại chỗ.

Thân là nhân vật dẫn đầu trong ba bá chủ của Tam Thanh tiên vực, Thượng Vân Nhiên đâu phải hạng chỉ có hư danh?

Thanh Thiên Tung cũng không nói thêm nữa.

“Trác Cam đại trưởng lão!”

Thanh Thiên Tung dứt khoát dặn dò: “Không có gì đáng nói cả, hôm nay tất cả dị tộc có mặt ở đây, có một người thì tính một người, giết không tha”.

“Ồ, đúng rồi”.

Thái Thanh tiên tông, mười một vị Thánh trưởng lão, ai nấy đều là Tiên Đế.

Trác Cam, Trúc Văn Dao, Túc Ngọc Thành, Thẩm Kiến Mộc, Văn Hinh Lan, Loan Tinh Kiếm, Trì Diệu Toàn, Mục Hưng Hiền, Dịch Hoa, Tân Thanh Y, Chung Lương.
 
Phong Thần Châu
Chương 10679: Tần Ninh không khỏi cạn lời.



Mười một vị này, đều là những nhân vật nức tiếng trong Tam Thanh tiên vực.

Một vị Thánh trưởng lão đã gia nhập vào dị tộc, phản bội lại Thái Thanh tiên tông, hơn nữa còn sát hại một vị Thánh trưởng lão khác của Thái Thanh tiên tông.

Điều này đối với Thanh Thiên Tung mà nói, là sự sỉ nhục vô cùng lớn.

Những năm gần đây, dị tộc bên trong Tam Thanh tiên vực không ngừng giở trò.

Thân là Tiên Đế tuyệt đỉnh, bọn họ sao có thể không biết.

Chỉ là, thủ đoạn vặt vãnh của đám dị tộc kia đều chỉ liên quan đến những nhân vật tầng thấp hoặc trung của các tông môn.

Ba bá chủ nhắm một mắt mở một mắt, nguyên nhân chính là muốn kiểm tra khả năng cùng năng lực của giai cấp tầng thấp và trung của môn hạ mình.

Giờ thì hay rồi.

Dị tộc đã vươn tay chạm đến cả cấp Tiên Đế.

Tiên Đế, chính là bộ phận nòng cốt của ba bá chủ.

Ngọc Thiên Ngưng cũng dùng giọng nói trong trẻo lạnh lẽo nói: “Phù Hoa Dương, Mẫn Tịnh, Thí Hồng Viễn, Thôi Lập Nhân, Cốc Giang, Tưởng Chính Nghiệp”.

“Sáu người các ngươi, phụ trách đám Tiên Đế của dị tộc, phải chặn hết lại, nhớ kỹ, hôm nay không được để cho một người nào chạy thoát!”

Nghe thấy vậy, mấy vị cung chủ của Ngọc Thanh tiên cung lập tức khom người hành lễ.

Mà bên trong Thượng Thanh Lâu.

Mấy vị lâu chủ Ngô Ưng đã bắt đầu sắp xếp nhân lực.

Các vị Tiên Đế, thanh thế hào hùng.

Mà lúc này.

Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc đúng ở hai bên trái phải của Tần Ninh, nhìn mặt biển mênh mông vô tận, từng vị Tiên Đế, Tiên Thanh, Tiên Hoàng bật người nhào lên không trung, trong chớp mắt, biểu cảm trên mặt đều cứng lại.

Thời Thanh Trúc nhìn về phía Tần Ninh, không khỏi nói: “Chàng đã biết trước, bọn họ sẽ đến?”

Tần Ninh lắc đầu nói: “Ta không biết”.

“Ta chỉ là cảm thấy, thoát ra khỏi bí giới Tề Thiên Đảo, trong phạm vi của Tam Thanh tiên vực, ba bá chủ ắt sẽ phát giác ra, chắc chắn sẽ có người đến đây, nhưng mà ta cũng không đoán được sẽ có ai đến”.

“Càng không ngờ được, ba người Thượng Vân Nhiên, Thanh Thiên Tung và Ngọc Thiên Ngưng lại đến”.

Thời Thanh Trúc lập tức nói: “Có khi nào... bọn họ đã biết chàng là ai?”

“Không đâu”, Tần Ninh lắc đầu.

Thời Thanh Trúc còn muốn hỏi thêm, vì sao Tần Ninh lại chắc chắn như thế.

Nhưng Diệp Viên Viên ở bên cạnh lại nói: “Ta cũng cảm thấy là không”.

“Cô thấy vừa rồi Ngọc Thiên Ngưng cung chủ và Thượng Vân Nhiên lâu chủ cãi nhau, Ngọc Thiên Ngưng trong lời nói chỗ nào cũng mang vẻ cực kỳ sùng bái Hồn Vô Ngân, đoán chừng... có lẽ lại là một tri kỷ nào đó của Tần đại công tử đấy?”

Nghe thấy lời này, Thời Thanh Trúc cũng phản ứng lại, lập tức như bừng tỉnh khỏi cơn mê, dáng vẻ cùng biểu cảm đầy vẻ ăn dưa hóng chuyện.

Tần Ninh không khỏi cạn lời.

Thời Thanh Trúc lập tức khoác tay Tần Ninh, hứng trí bừng bừng nói: “Có phải là tình cũ của chàng lúc trước không?”

Nàng có phải là phu nhân của ta không?

Dưa của phu quân mình, mà nàng lại coi mình như quần chúng, cũng muốn ăn dưa?
 
Back
Top Bottom