Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 10660: Ta không có ý kiến



“Yên tâm đi, ta sẽ không chết ở chỗ này đâu”.

Tần Ninh mỉm cười.

Cho dù hắn có muốn chết, thì các vị Tiên Đế có mặt ở đây dù phải bất chấp Đế Thống vỡ nát cũng sẽ không để cho Tần Ninh chết.

Rất nhanh, Diệp Nam Hiên và bốn người Diệp Thanh Trúc lên thuyền.

Đại Hoàng và Lão Thụ Quái vội vàng khởi động đại trận trên thuyền Thanh Minh, bao trùm hết cả thân thuyền.

Mãi đến lúc này, một chó một cây mới ngồi rũ xuống đất, miệng thở phì phò.

Thực là khủng khiếp quá.

Các Tiên Đế đánh nhau, dù chỉ là dư âm nho nhỏ tản ra thôi cũng có thể khiến cho bọn họ mất hết khả năng chống cự.

Mặc dù mỗi vị Tiên Đế đều cố ý dẫn dắt trận chiến về hướng khác, nhưng dù gì thỉnh thoảng cũng sẽ có một số dư âm b*n r*.

Bây giờ, cuối cùng thì cũng được an toàn!

Đại Hoàng nhìn về phía Lão Thụ Quái, không kiềm được hỏi: “Ông giết được bao nhiêu người?”

“Tiên Quân cũng phải đến ba mươi sáu người, Tiên Vương thì giết được bảy!”

Lão Thụ Quái mặt đầy vẻ đắc ý.

Đây hẳn là ba mươi sáu viên Tịnh Ma Tiên Đan cấp Tiên Quân cùng với bảy viên Tịnh Ma Tiên Đan cảnh giới Tiên Vương đó.

Nghe thấy vậy, Đại Hoàng bật cười nói: “Ông nói ra mà cũng không ngại?”

Lão Thụ Quái mặt đầy vẻ bất mãn: “Ngươi thì sao?”

“Tiên Quân ba mươi hai người, Tiên Vương giết được chín người, hơn nữa, còn hạ được một Tiên Hoàng”.

“Chỉ bằng ngươi?”, mặt Lão Thụ Quái đầy vẻ khó tin.

Đại Hoàng cười he he nói: “Ta không phải đã nói rồi à, lúc dư âm của Tiên Đế rơi xuống đã đánh cho một Tiên Hoàng dị tộc đến hấp hối, ta liền tiện tay cho thêm một đao nữa, giết luôn ông ta!”

“Xì...”.

“Ông xì cái khỉ mốc á, cho dù chỉ là gặp may nhưng cũng là do ta tự tay giết, cẩu gia ta cũng có quyền được xin Tần gia một viên Tịnh Ma Tiên Đan cấp Tiên Hoàng”.

Lão Thụ Quái trên mặt mặc dù là vẻ chẳng quan tâm, nhưng trong lòng đã thầm hâm mộ đến mức tâm lí vặn vẹo cả rồi.

Con chó ngốc này, sao lại may mắn đến vậy chứ!

Thần t*nh d*ch, Diệp Nam Hiên, Diệp Tử Khanh, Thời Thanh Trúc bốn người lại chẳng có tâm trạng đâu mà đi để ý đến một chó một cây bên này.

“Chúng ta không thể cứ đứng xem như vậy!”

Thần t*nh d*ch cất tiếng: “Thuyền Thanh Minh này, trận pháp trung tâm có khả năng tấn công cực mạnh, chúng ta dùng Tiên Tinh cực phẩm sẽ không thể khống chế được, nhưng mà cũng có không ít những trận pháp tấn công khác, đủ để g**t ch*t được Tiên Vương, Tiên Hoàng, mà chỉ cần dùng Tiên Tinh để điều khiển!”

“Được!”

Rất nhanh sau đó, Thần t*nh d*ch lấy ra rất nhiều Tiên Tinh cực phẩm, rót hết vào bên trong trận pháp của thuyền Thanh Minh.

Bốn phía xung quanh thân thuyền lập tức có rất nhiều đại trận tấn công lập tức bùng lên.
 
Phong Thần Châu
Chương 10661: Người ngoài thì biết cái khỉ gì!



“Đi, đánh vào trong chiến trường nào!”

Diệp Nam Hiên kêu ngao ngao.

Thuyền Thanh Minh này còn đỉnh hơn những tiên khí Đế phẩm thông thường rất nhiều, chỉ cần có đủ Tiên Tinh là sẽ khởi động được nó.

Mà trận pháp trung tâm chỉ có Tần Ninh hiểu rõ, mấy người bọn họ không rõ lắm, nhưng những trận pháp bình thường khác, thì chỉ cần Tiên Tinh là đã có thể khởi động được rồi.

Lúc này.

Khắp bầu trời là các Tiên Đế, Tiên Thánh, Tiên Hoàng và Tiên Vương đang đánh nhau, trận chiến càng lúc càng trở nên gay cấn, số người bị giết và bị thương càng lúc càng nhiều.

Tần Ninh dẫn theo Phàn Tấn Tiên Đế đi đến phía trước luyện tâm thạch.

Thất Bảo Miếu Đồ lúc này đã hóa thành một cuộn tranh, xuất hiện trên bàn tay của Tần Ninh.

Khi cuộn tranh mở ra, bên trong đồ vực lập tức biến hóa ra cảnh tượng núi non sông nước chập chùng.

Tần Ninh nhìn về phía Phàn Tấn nói: “Ngươi dời luyện tâm thạch này vào bên trong Thất Bảo Miếu Đồ là được”.

“Chỉ đơn giản vậy thôi?”

“Cái này không hề đơn giản!”, Tần Ninh nghiêm túc nói: “Luyện tâm thạch này vốn dĩ nối liền với thế giới phác họa bên trong Thất Bảo Miếu Đồ, nhưng do thế giới bị sụp đổ, nên luyện tâm thạch này mới bị tách ra khỏi Thất Bảo Miếu Đồ, bây giờ lại bê nó về, chắc chắn sẽ gặp phải phản lực cực lớn, cho dù ngươi đã tu thành Tam Lôi Thiên Nguyên Tiên Thể, chỉ cần hơi lơ là một chút có lẽ cũng sẽ gặp phải tổn thương không hề nhẹ!”

Nghe vậy, Phàn Tấn lập tức nghiêm túc gật đầu.

Nguyên nhân hắn có thể tu luyện thành Tam Lôi Thiên Nguyên Tiên Thể là do năm đó được Hồn Vô Ngân dốc sức truyền thụ.

Bên ngoài đều biết, Hồn Vũ Thiên Tôn Hồn Vô Ngân tinh thông hồn thuật, là người viết ra cuốn “Hồn Thư”, ghi lại hàng nghìn hàng vạn cách luyện hồn.

Nhưng trên thực tế, Hồn Võ Thiên Tôn còn học cả đan thuật, khí thuật, trận thuật, thuật con rối, thuật ngự thú, thể thuật v.v... mà thuật nào cũng đều vô cùng tinh thông!

Người ngoài thì biết cái khỉ gì!

“Ta biết điều khiển Thất Bảo Miếu Đồ, sẽ phối hợp với ngươi, chẳng qua bây giờ ta dù gì cũng chỉ là cảnh giới Tiên Quân, chỉ có thể miễn cưỡng khống chế được Thất Bảo Miếu Đồ mà thôi, vẫn chưa thể hoàn toàn phát huy hết được uy năng thực sự của nó, cho nên phần nhiều sẽ cần phải dựa vào ngươi”.

“Giao cho ta là được, ngươi yên tâm”.

“Ừm”.

Ngay sau đó.

Bàn tay Tần Ninh phất một cái.

Thất Bảo Miếu Đồ bay vọt lên không trung.

Vốn dĩ chỉ là một cuộn tranh, lúc mở hết ra cũng chỉ rộng khoảng một thước, dài khoảng ba thước, nhưng khi thả nó lên không trung, cả cuộn tranh bung ra, lập tức hóa thành bức tranh rộng đến trăm trượng, dài đến ba trăm trượng.

“Lên!”

Sau một tiếng quát lớn.

Bốn phía xung quanh luyện tâm thạch thấp thoáng như có một chiếc gông xiềng vô hình nào đó đang dần dần bị phá vỡ.

Phàn Tấn Tiên Đế ôm lấy viên luyện tâm thạch khổng lồ, từng bước từng bước đi về phía Tần Ninh...
 
Phong Thần Châu
Chương 10662: Người cho ta đồ, chẳng lẽ còn có thể hại ta hay sao



Đợi khi còn cách Tần Ninh khoảng trăm trượng, Phàn Tấn Tiên Đế siết chặt nắm tay, thình lình vận sức, đặt viên luyện tâm thạch khổng lồ kia vào bên trong Thất Bảo Miếu Đồ.

Mắt thấy luyện tâm thạch đã sắp chạm đến Thất Bảo Miếu Đồ.

Nhưng đúng lúc này.

Có một luồng ánh sáng vô cùng chói mắt b*n r* từ trong chỗ mà Thất Bảo Miếu Đồ và luyện tâm thạch sắp sửa chạm vào nhau.

Phập phập phập...

Trong chớp mắt, hai cánh tay của Phàn Tấn Tiên Đế đã bị ánh sáng chói mắt kia đâm xuyên, máu tươi chảy ra đầm đìa.

Một vị Tiên Đế, nhục thân của hắn đáng sợ đến nhường nào?

Nhưng mà vẫn bị tổn thương dưới sức mạnh của lực bài xích giữa luyện tâm thạch và Thất Bảo Miếu Đồ.

Tần Ninh đứng từ phía xa xa, dốc hết sức lực để điều khiến Thất Bảo Miếu Đồ.

Nếu như hắn có thể đạt đến cảnh giới Tiên Hoàng thì việc khống chế Thất Bảo Miếu Đồ cũng sẽ không đến mức tốn sức thế này.

Tiên khí Đế phẩm.

Cảnh giới Tiên Quân mà muốn khống chế thì sợ là chẳng thi triển được đến một phần mười sức mạnh của nó, hơn nữa bản thân còn bị hút sạch tinh lực trở thành xác khô.

“Đặt xuống cho ta!!!”

Phàn Tấn Tiên Đế quát lên một tiếng, hai tay ấn mạnh luyện tâm thạch vào bên trong bức tranh.

Lực bài xích giữa luyện tâm thạch và Thất Bảo Miếu Đồ lúc này gần như đổ hết lên nhục thân và khí huyết của Phàn Tấn.

Rất nhanh, cơ thể Phàn Tấn Tiên Đế đã đầm đìa máu tươi.

Nhưng đến cuối cùng.

Luyện tâm thạch kia vẫn bị nhét vào trong Thất Bảo Miếu Đồ một cách thô bạo.

Tần Ninh lập tức thu Thất Bảo Miếu Đồ lại!

Sau đó nhìn về phía Phàn Tấn máu me đầy người, đang đáp từ trên không trung xuống.

Khi Phàn Tấn đến gần Tần Ninh, hắn chỉ cảm thấy những vệt máu tươi trên khắp cơ thể Phàn Tấn kia như thể đang thiêu đốt làn da và linh hồn của mình.

Khí huyết của Tiên Đế.

Không phải là thứ mà một Tiên Quân có thể chống lại được.

“Ngại quá”.

Phàn Tấn lúc này mới lùi về sau mấy bước, thu lại khí tức, gãi đầu nói: “Vừa rồi mất khống chế...”.

Bàn tay của Tần Ninh lật một cái, một viên Tịnh Ma Tiên Đan xuất hiện trong lòng bàn tay.

Tần Ninh cũng bật cười nói: “Một viên Tịnh Ma Tiên Đan, được luyện chế bởi một Tiên Đế dị tộc đã chết, ngươi dung hòa nó thật kỹ, sẽ thấy sự huyền diệu của nó”.

“Ừm”.

Không bao lâu sau.

Phàn Tấn nói bằng giọng ngạc nhiên: “Vậy mà lại huyền diệu thế này!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10663: Tiếng kêu gào thê thiết vang lên không dứt.



Chỉ mới một lúc mà hắn đã cảm nhận được khí tức hỗn loạn bên trong cơ thể đang dần thông thuận.

Đây chắc chắn không đơn giản chỉ là một tiên đan bình thường.

Tần Ninh mỉm cười, cũng không nói thêm gì.

Lúc này, trong bốn phía trời đất, cuộc chiến vẫn đang diễn ra vô cùng ác liệt.

Tần Ninh giao Thất Bảo Miếu Đồ cho Phàn Tấn, sau đó nói: “Ngươi đưa bức tranh này cho Mạc Xuyên, nói cho ông ta biết cách tế ra luyện tâm thạch, vào lúc mấu chốt tế ra luyện tâm thạch, ông ta và Tề Hồng Thiên kia giao đấu, chắc chắn sẽ khiến cho luyện tâm thạch bộc phát ra sức mạnh không gì sánh được, đến lúc đó nói cho ông ta biết, cách xa khoảng trời này ra, càng xa càng tốt, khi luyện tâm thạch hoàn toàn bùng nổ, sẽ khiến cho bí giới Tề Thiên Đảo này phát nổ, lúc đó chúng ta liền ra ngoài được rồi!”

“Vâng!”

Phàn Tấn Tiên Đế mang theo Thất Bảo Miếu Đồ rời đi.

Tần Ninh sau đó rất nhanh đã tìm thấy thuyền Thanh Minh.

Nhìn thấy nhóm người Diệp Nam Hiên điều khiển thuyền Thanh Minh đánh về phía đám đông, Tần Ninh không khỏi giật mình ngạc nhiên.

Ngay sau đó, Tần Ninh quay lại trên thuyền.

“Sư phụ”.

“Ừm”.

Tần Ninh mỉm cười: “Mang hết Tiên Tinh cực phẩm trên người ra đây, chúng ta chơi hết mình với đám người kia!”

“Vâng”.

Nghe vậy, trên mặt Diệp Nam Hiên đầy vẻ kích động.

Nổ banh xác đám chó này đi!

Diệp Nam Hiên, Thần t*nh d*ch, Thời Thanh Trúc, Diệp Tử Khanh dốc hết Tiên Tinh cực phẩm từ trên người mình ra.

Gần một trăm nghìn viên Tiên Tinh cực phẩm, nhưng mà giá trị không hề nhỏ.

Mà lần trước Tần Ninh đã từng kiểm chứng, năm trăm viên Tiên Tinh cực phẩm đã đủ để g**t ch*t một Tiên Vương đỉnh phong rồi.

Mười nghìn viên Tiên Tinh cực phẩm này, ít nhất đủ để dùng đến hơn hai trăm lần, tương đương với tiễn hơn hai trăm vị Tiên Vương về tây thiên.

Tiên Tinh sáng lấp lánh chói mắt.

Tần Ninh lập tức khởi động thuyền Thanh Minh.

Hai bên thân thuyền có luồng ánh sáng lập lòe.

Uỳnh!!!

Một tiếng động trầm đục bỗng nhiên vang lên.

Sát khí kh*ng b*, hết làn sóng này đến làn sóng khác dồn dập.

Lúc này, thuyền Thanh Minh cũng phóng to lên cao cả trăm trượng, thân thuyền dài đến hơn ba trăm trượng.

Tiếng kêu gào thê thiết vang lên không dứt.

Sát khí khủng khiếp lúc này đã được bùng nổ triệt để.

Tiên thuyền khổng lồ khiến cho tất cả mọi người có mặt tại đó đều bàng hoàng hoảng sợ.

Tần Ninh không hề dao động, điều khiển thuyền Thanh Minh bay vòng vòng xung quanh bốn phía, tựa như một u hồn tấn công đám Tiên Vương Tiên Hoàng.
 
Phong Thần Châu
Chương 10664: Ôi mẹ nó



Thời gian cứ như vậy dần trôi đi.

Phàn Tấn Tiên Đế bỗng nhiên xuất hiện.

“Làm xong rồi!”

“Được!”

Tần Ninh mỉm cười nói: “Đi giúp Linh Phong đi!”

“Ừm”.

Cuộc chiến xung quanh vẫn đang tiếp diễn.

Trên không trung, cuộc chiến giữa các Tiên Đế là khủng khiếp nhất, che kín cả bầu trời, cứ thỉnh thoảng lại có sấm sét giáng xuống, trông hệt như ngày tận thế.

“Chúng ta, đổi một chỗ khác đi!”

Tần Ninh lầm bầm một câu.

Mà lúc này.

Cao cao trên bầu trời, Mạc Xuyên Tiên Đế, xung quanh cơ thể có tiên văn bao trùm, khí tức như cầu vồng.

Một vị Tiên Đế Viên Mãn đủ để đứng trên đỉnh của tiên vực Tam Thanh, không thể xem thường.

Nhưng lúc này, đối thủ của ông ta lại là một vị Tiên Tôn hàng thật giá thật.

Mạc Xuyên Tiên Đế thở hồng hộc, sắc mặt cũng đỏ hơn bình thường mấy phần.

Nếu không phải bản thân ông ta là một Tiên Đế Viên Mãn, lại thêm chuyên tu Trận đạo, đến nay đã là một Đế Trận Sư, thực lực rất mạnh thì lúc này nếu đổi là một Tiên Đế Viên Mãn bình thường có lẽ đã chết từ lâu rồi.

Nhưng dù là như vậy...

Mạc Xuyên cũng cảm nhận được, cách biệt giữa mình và vị Tiên Tôn trước mắt này rất lớn.

Chỉ khác có một chữ, nhưng mà lại là khác biệt về hai cảnh giới.

“Lão già chết tiệt!”

Tề Hồng Thiên lạnh lùng ngạo mạn nói: “Đối đầu với chúng ta, chẳng khác gì châu chấu đá xe, hôm nay g**t ch*t ông cũng coi như một lời cảnh cáo với tiên vực Tam Thanh”.

“Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!”

Mạc Xuyên Tiên Đế cười ha ha nói: “Lão phu đã là một bộ xương già cỗi rồi, sống hay chết cũng có gì đáng sợ đâu?”

“Nhưng trái lại các ngươi, cho dù lão phu có chết thì đã làm sao? Tiên vực Tam Thanh có cả nghìn, chục nghìn đến hàng trăm nghìn người, bọn họ sẽ giết sạch đám người bên ngoài đến xâm phạm nơi đây như các ngươi!”

“Muốn chết!”

Tề Hồng Thiên nổi giận.

Mạc Xuyên đại sư lúc này chỉ bật cười lạnh lùng, há miệng nuốt một viên tiên đan.

Tịnh Ma Tiên Đan.

Vừa rồi Phàn Tấn đưa cho ông ta.

Cái thứ này, Mạc Xuyên cũng không biết có tác dụng hay không, nhưng bây giờ, ông ta quả thực đã đến đường cùng rồi.

Dù gì, cứ nuốt thử một viên xem thế nào vậy!

Khí tức khủng khiếp chuyển động bên trong cơ thể.

Một giây sau.

Mạc Xuyên kích động nói: “Tiểu tử thối kia lấy đâu ra cái thứ tốt thế này?”

Mà Tề Hồng Thiên không khỏi nhíu mày vì cảm nhận được Mạc Xuyên sau khi nuốt viên đan dược kia xong, khí tức bên trong cơ thể tăng lên rõ rệt, vết thương trên người cũng dần hồi phục.
 
Phong Thần Châu
Chương 10665: Khai Đồ khai Đồ



Tề Hồng Thiên vốn dĩ là một Tiên Tôn.

Mà Mạc Xuyên mặc dù là Tiên Đế đại Viên mãn, nhưng dù gì cũng chỉ ở cấp Tiên Đế.

Nếu cứ tiếp tục đánh như thế.

Mạc Xuyên chắc chắn phải chết.

Nhưng bây giờ, Mạc Xuyên lại như thể được rót thêm sức lực.

Điều này thực là quá kỳ lạ.

“Thú vị, thú vị...”.

Mạc Xuyên cười ha ha: “Lão đệ đúng là lão đệ, lão huynh tự nhận không bằng!”

Mạc Xuyên nhìn về phía Tề Hồng Thiên, bật cười nói: “Ê, cái thứ trốn bên trong người của Tề Hồng Thiên kia, ra đây giết ta đi, nào nào nào!”

Ánh mắt Tề Hồng Thiên thoáng lạnh.

Ôn Ngọc Trạch bị bắt, bọn họ tương kế tựu kế, trái lại đem nhốt hết đám người của tiên vực Tam Thanh vào bên trong bí giới, bắt gọn một mẻ, tiêu hao sức mạnh của cả tiên vực Tam Thanh.

Nhưng bây giờ, Mạc Xuyên này lại đứng ra ngáng đường.

“Ông muốn chết, thì bổn tọa sẽ hoàn thành tâm nguyện cho ông”.

Tề Hồng Thiên hừ một tiếng.

Chớp mắt, bàn tay ông ta siết lại, không gian xung quanh người ông ta bỗng nhiên vang lên những tiếng nổ lép bép.

Thực lực của Tiên Tôn.

Chỉ một bước chân hoặc một cái nhấc tay đã đủ sức mạnh để hủy diệt cả một vùng trời, là sự tồn tại được đặt ở vị trí đỉnh chóp của kim tự tháp sức mạnh.

Mạc Xuyên thầm vận sức gồng mình.

Chọc giận Tề Hồng Thiên, ngộ nhỡ cái tên này không màng sống chết mà giở tuyệt chiêu, vậy thì... đúng là xong đời thật rồi.

Mạc Xuyên không hề muốn chết.

Ông ta còn chưa sống đủ nữa mà!

“Đến đây đi!”

Uỳnh...

Trong chớp mắt, khí thức khủng khiếp đủ để hủy diệt đất trời bỗng tràn ra khắp bốn phương tám hướng.

Tuyệt đỉnh Tiên Đế.

Vô địch Tiên Tôn.

Hai người vào lúc này, đã phóng thích ra sát khí khiến người ta run sợ, chấn động cả vô tận thời không.

“Đi chết đi!”

Tề Hồng Thiên tung ra một trảo, nơi mà nó đi qua, tất cả thời không lập tức sụp đổ, như thể thế giới sụp đổ chôn vùi mọi thứ, tấn công về phía Mạc Xuyến.

Mạc Xuyên nhìn thấy cảnh này, chỉ kêu lên một tiếng mẹ ơi, ngay lập tức tế ra Thất Bảo Miếu Đồ.

“Khai Đồ khai Đồ!”

Mạc Xuyên hét lên, Thất Bảo Miếu Đồ mở ra, mà luyện tâm thạch kia vào lúc này đã bị Mạc Xuyên túm lấy, dứt khoát ném thẳng ra ngoài.

Móng vuốt cứ thế tóm lấy luyện tâm thạch.

Một giây sau.

Ong...

Bên trên bầu trời, một âm thanh ong ong vang lên đinh tai.
 
Phong Thần Châu
Chương 10666: Mãi đến rất lâu sau đó.



Mà Tề Hồng Thiên cảm thấy có chỗ nào đó sai sai, lập tức sắc mặt nghiêm lại, nhìn vào luyện tâm thạch bị ông ta túm được lúc tấn công.

“Khốn kiếp!”

Uỳnh!!!

Uỳnh ầm!!!

Uỳnh ầm ầm!!!

Trong chớp mắt, giữa đất trời vang lên từng trận tiếng nổ ầm ầm chói tai.

Trên vùng đất mênh mông vô tận, bầu trời... sập xuống rồi.

Tất cả mọi người ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy trên bầu trời đã bị sập xuống một lỗ hổng, mà rất nhanh sau đó, lỗ hổng kia liên tục rộng ra, như thể vết thương bị người ta xé rách ra, hoàn toàn không dừng lại được.

“Thế giới này... sắp sụp đổ rồi!!!”

Mặt ai nấy đều biến sắc, nhao nhao lui về phía sau.

Nhưng mà tình hình trước mắt, bọn họ còn đang ở bên trong thế giới này, cho dù có muốn lùi lại, thì có thể lùi được đến đâu nữa?

“Tất cả Tiên Đế cố gắng bảo vệ Cửu Thiên Huyền Tiên, những người thuộc lớp Tiên Tôn, Tiên Vương, Tiên Hoàng, Tiên Thánh, tự lo lấy bản thân đi!”

Giọng của một vị Tiên Đế bỗng nhiên truyền ra khắp bốn phía.

Mà lúc này, đám Tiên Đế dị tộc cũng nhao nhao lựa chọn bảo vệ cho đám người trong tộc của mình.

Tề Hồng Thiên Tiên Tôn và Mạc Xuyên Tiên Đế lại đánh sập cả thế giới này rồi?

Sao có thể chứ!

Tiên Đế của các tộc Hàn Mị, Linh Hỏa đều thầm cảm thấy ngạc nhiên.

Bọn họ vốn đã kiểm tra hết sức cẩn thận từ trước rồi, cho dù hai vị Thế Tôn Tiên Tôn tuyệt đỉnh đánh nhau bên trong này cũng không thể nào đánh sập được.

Nhưng bây giờ, trời đất bên trong bí giới này lại sụp đổ rồi!

Đây không phải là thế giới được phác họa nên từ loại đế khí như Thất Bảo Miếu Đồ, vùng đất này cực kỳ kiên cố, nó là một vùng không gian thế giới bí mật cổ xưa đã tồn tại đến hàng triệu năm.

Điều này đáng sợ không khác gì mấy đại vực lớn bên trong tiên vực Tam Thanh bị đánh sập.

“Lên thuyền!”

Tần Ninh lúc này đã làm cho thuyền Thanh Minh phóng to lên đến mấy chục lần, hắn gọi hết những người có cấp bậc Cửu Thiên Huyền Tiên, Tiên Quân lên thuyền.

Tốc độ sụp đổ của thế giới đang dần lan nhanh.

Tần Ninh chỉ có thể dẫn theo càng nhiều người càng tốt.

Uỳnh ầm ầm...

Từng đợt từng đợt tiếng nổ cuồn cuộn vang lên, lúc này đã vang vọng khắp cả bốn phương tám hướng.

Thế giới, đang dần tan biến...

Mãi đến rất lâu sau đó.

Bầu trời bị nứt ra bên trên bỗng nhiên xuất hiện từng đợt sóng không ngừng trút xuống bên dưới, âm thanh ồn ào vang vọng.

Tần Ninh ngẩng đầu lên nhìn, sắc mặt lạnh lùng bình tĩnh.

“Vùng thế giới này... có lẽ là nằm ở ngoài biển Tam Đế...”.

Thế giới sụp đổ, nước biển từ bên ngoài tràn vào.

Nước biển ào ào trút xuống, như một dòng thác khổng lồ từ trên trời đổ ập xuống...
 
Phong Thần Châu
Chương 10667: Một chính một phản như vậy.



Không biết phải qua bao lâu.

Tiên vực Tam Thanh.

Biển Tam Đế.

Biển Tam Đế mênh mông, chỉ riêng nói về diện tích của hải vực này thôi đã to bằng phạm vi của mấy đại tiên vực cộng lại với nhau rồi.

Khí tức khủng khiếp đáng sợ bùng lên liên tiếp.

Bên phía trên mặt biển Tam Đế, cũng có sóng lớn cuộn trào, sát khí khủng khiếp.

Hồi lâu sau.

Cảnh tượng sóng biển cuộn trào cũng dần dần êm ả trở lại.

Một con thuyền màu xanh u ám khổng lồ dài đến mấy trăm trượng trôi nổi dập dềnh trên mặt biển.

Trên sàn thuyền, những bóng người đứng vững vàng, trên mặt ai nấy đều mang biểu cảm sợ hãi mới vừa sống sót sau một kiếp nạn.

Bí giới sụp đổ.

Tất cả mọi người tìm được đường sống từ trong cõi chết.

Mà lúc này.

Trên mặt biển lại nổi sóng cuộn trào, lại có từng bóng người bay vọt ra khỏi mặt biển.

Từng vị Tiên Vương, Tiên Hoàng, Tiên Thánh, Tiên Đế nhao nhao bay vọt lên không trung phía trên mặt biển, ai nấy vẻ mặt giống hệt nhau, nhìn ngó bốn phía xung quanh.

Cảnh tượng này quả thực là khiến cho mọi người khó mà kịp phản ứng ngay lại được.

“Ra rồi à?”

“Đây đã là biển Tam Đế rồi!”

“Bí giới sụp đổ, còn may... là ở dưới đáy biển, nếu mà là ở dưới ngọn núi, thì sợ là chúng ta cũng khó mà ra ngoài được”.

Nước biển chảy ngược vào bên trong bí giới, áp lực khổng lồ, quả thực khiến cho bọn họ khó mà chống đỡ nổi.

Nhưng mà nếu là ở dưới mặt đất, bị núi non trùng điệp đè lên, vậy thì số người chết và bị thương chắc chắn sẽ không ít.

Mà lúc này.

Bốn bóng người của Tề Hồng Thiên, Liễu Hoa Thanh, Hư Ngọc Hiên, Trác Nguyên Thanh cùng với nhóm người Cảnh Dương Trạch, Kỳ Hồng Đào, Mệnh Hoa Thanh, Vũ Bình Oánh, Vũ Vô Khuyết, Hàn Lục Bách, Lữ Chung, Thu Y Nhan, Dịch Hoa, Nghệ Văn Đấu v.v... từng vị Tiên Đế một cũng đều xuất hiện.

Tề Hồng Thiên nhìn xung quanh bốn phía, sắc mặt sa sầm đáng sợ.

“Luyện tâm thạch... lấy sức va chạm của bổn tọa và Mạc Xuyên dẫn nổ, đánh sập bí giới của Tề Thiên Đảo...”.

“Tần Ninh!!!”

Giọng nói của Tề Hồng Thiên mang theo mấy phần sát ý hung tợn.

Tần Ninh quả thực đáng chết!

Chỉ một Tiên Quân nhỏ nhoi, lại bắt sống Ôn Ngọc Trạch, khiến bọn họ rơi vào thế bị động.

Mà nay, lại phá hủy cả bí giới của Tề Thiên Đảo.

Tề Hồng Thiên sâu sắc hiểu ra.

Nguyên nhân mà Tần Ninh làm vậy, là bởi vì... Tiên Đế đi vào bên trong bí giới không tính là nhiều, bọn họ bị rơi vào thế yếu.

Nhưng bây giờ, trong tiên vực Tam Thanh.

Những nhân vật như ba bá chủ đều có thể đến đây hỗ trợ.

Một chính một phản như vậy.

Chỉ một Tần Ninh nho nhỏ, một Tiên Quân tép riu!!!

Thực! Đáng! Chết!!!
 
Phong Thần Châu
Chương 10668: Bản thân Tề Hồng Thiên quả thực là một vị Tiên Tôn.



Tần Ninh đứng trên boong tàu của thuyền Thanh Minh, lúc này cũng thở phào một hơi.

“Ra ngoài rồi!”

Diệp Nam Hiên, Thần t*nh d*ch nhìn quanh bốn phía, không khỏi thốt lên.

Tần Ninh nhìn cảnh tượng bốn phía xung quanh, không kiềm được nói: “Bây giờ, mới bắt đầu”.

Bên trong bí giới, là chiến trường mà đám người dị tộc bọn họ sắp xếp.

Vậy bây giờ, trên biển Tam Đế, chính là chiến trường mà hắn sắp xếp cho đám người dị tộc.

Khí tức mạnh mẽ của hai ba mươi vị Tiên Đế, đám Tiên Đế trong ba bá chủ, chỉ cần không phải là đồ ngốc thì cũng sẽ biết được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Việc đến đây chi viện, là việc chắc chắn như đinh đóng cột.

Ai không đến, vậy thì người đó chính là người có mối quan hệ không rõ ràng với dị tộc.

Trận pháp bốn phía xung quanh thuyền dần tan đi, tất cả mọi người đều lần lượt tách ra.

Y phục của Mạc Xuyên Tiên Đế lúc này cũng đã rách bươm, tóc dài rũ xuống trông có mấy phần chật vật xuất hiện ở bên cạnh Tần Ninh.

“Cái thứ này, uy lực phát nổ mạnh như vậy?”

Mạc Xuyên nói chuyện như quen biết đã lâu với Tần Ninh.

“Luyện tâm thạch là thuần túy dẫn dắt sức mạnh của trời đất, ông với một vị Tiên Tôn dùng sức mạnh va chạm thô bạo với nó, bị tác động bởi lực từ phía bên ngoài càng lớn, uy năng bùng phát ra của luyện tâm thạch cũng càng mạnh, cũng tức là khiến cho sức mạnh tăng lên gấp bội”.

Mạc Xuyên Tiên Đế vuốt vuốt mái tóc dài, nói tiếp: “Bây giờ ra ngoài rồi, ngươi chắc chắn người của ba bá chủ sẽ đến chứ?”

“Ai không đến, ta đều sẽ ghi nhớ, tương lai đợi khi ta trở thành Tiên Đế, sẽ đến cửa hỏi tội từng người một!”

Nghe thấy lời này, Mạc Xuyên cười he he.

Vậy thì đúng là thú vị.

Lúc này.

Trên bầu trời.

Bóng dáng của Tề Hồng Thiên đứng giữa chư vị Tiên Đế, nhìn xuống bốn phía xung quanh trên mặt biển liên tục có những bóng người đội nước bay ra.

“Đại nhân...”.

Mấy vị Tiên Đế Cảnh Dương Trạch, Hàn Lục Bách nhìn về phía Tề Hồng Thiên, sắc mặt nghe chừng rất khó coi.

“Bây giờ không thích hợp để tiếp tục giao đấu nữa, chúng ta tạm thời rút lui đi!”, Cảnh Dương Trạch nói.

Tề Hồng Thiên vẫn đứng yên tại chỗ, sắc mặt sa sầm.

Rút lui!

Lúc này, ba người Liễu Hoa Thanh, Hư Ngọc Hiên, Trác Nguyên Thanh cũng nhíu chặt lông mày.

“Nếu cứ như vậy mà bỏ rơi Ôn Ngọc Trạch...”.

“Đại nhân!”, Cảnh Dương Trạch ngắt lời Tề Hồng Thiên, nói: “Không thể do dự thiếu quyết đoán, chúng ta bày mưu tính kế ở Tam Thanh tiên vực nhiều năm, không thể thất bại vào lúc này được”.

“Bài học xương máu của Cửu Dương tộc và Cửu Âm tộc vẫn còn sờ sờ trước mắt!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10669: Dưới đáy biển.



Biểu cảm trên gương mặt Tề Hồng Thiên thoáng khựng lại, thở dài một cái.

“Lui đi!”

Tề Hồng Thiên từ tốn nói: “Chỉ là, Tần Ninh kia, hắn phải chết!!”

Lời của Tề Hồng Thiên vừa dứt, chân cũng bước ra.

Một giây sau, bóng dáng của ông ta bỗng nhiên xuất hiện ở khoảng cách không đến mười trượng trước mặt Mạc Xuyên và Tần Ninh, mà sau đó bàn tay của ông ta đã hóa thành trảo tóm về phía Tần Ninh.

“Mẹ nó chứ!”

Mạc Xuyên Tiên Đế nhìn thấy cảnh này, mặt thoắt cái biến sắc.

Cảnh giới Tiên Tôn, xuất quỷ nhập thần, đúng là đáng sợ.

Mạc Xuyên vung tay lên, dứt khoát đánh về phía trước mặt.

Uỳnh...

Trong chớp mắt, một chiêu của hai người va chạm vào nhau, trên mặt biển có một cột sóng cao bắn thẳng lên trời cao đến nghìn trượng, thanh thế vô cùng đáng sợ.

Tất cả mọi người đều biến sắc.

“Hừ!”

Bóng người của Tề Hồng Thiên bay vọt lên không trung, lạnh lùng nói: “Hôm nay ai cũng có thể sống, duy chỉ một mình ngươi phải chết!”

Trên mặt biển, nước biển từ trên không trung ào ào đổ xuống, chỉ thấy Mạc Xuyên Tiên Đế bảo vệ chặt chẽ Tần Ninh, hai người chật vật bật lui về phía sau mấy chục dặm.

Hai người chật vật va chạm với mặt biển, khắp người Mạc Xuyên Tiên Đế là máu tươi đầm đìa, mái tóc dài lúc này càng rũ ra rối bù.

Mà Tần Ninh được ông ta bảo vệ cũng rách da đứt thịt, máu tươi ào ào chảy ra.

Tề Hồng Thiên đã thực sự nổi giận.

“Con mẹ nó chứ!”

Trương Linh Phong, Ngụy Húc, Vi Sinh Vũ, Tư Không Khả, Phàn Tấn v.v... đều nhìn thấy cảnh này, người nào người nấy buột miệng chửi bậy một câu, sau đó lập tức nhao nhao xông lên.

Mà Liễu Hoa Thanh, Hư Ngọc Hiên, Trác Nguyên Thanh, Cảnh Dương Trạch, Hàn Lục Bách cũng lần lượt nhảy ra chặn lại.

Tề Hồng Thiên đại nhân rõ ràng là đã bị Tần Ninh chọc tức phát điên rồi.

Không giết được Tần Ninh, quyết không rời khỏi đây.

Nhưng mọi người càng ở lại đây lâu thì nguy hiểm sẽ càng tăng lên gấp bội.

“Chỉ một Tiên Quân nho nhỏ, không đến lượt ngươi ở đây làm mưa làm gió!”

Bóng Tề Hồng Thiên lại xuất hiện ở phía trước người Tần Ninh, lại đánh thêm một chưởng nữa.

Quanh người Mạc Xuyên có tiên văn lập lòe, lao lên đón đầu, một bàn tay già nua cũng đồng thời bật ra.

Tần Ninh liên tục ói ra từng ngụm máu lớn.

Mạc Xuyên Tiên Đế lúc này vẻ mặt cũng trắng bệch.

Một viên Tịnh Ma Tiên Đan của Đế giả dị tộc khiến cho khí tức của Mạc Xuyên hồi phục lại không ít, nhưng trước đó đã giằng co với Tề Hồng Thiên quá lâu, mà nay Mạc Xuyên cũng đã đến bước đường cùng.

Tiên Đế đại Viên mãn, giao đấu với Tiên Tôn, khoảng cách là cực kỳ lớn.
 
Back
Top Bottom