Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 10640: “Ngươi đang làm gì vậy?”



“Thật cứng miệng!”

Tần Ninh ra hiệu hai bên trái phải.

Bốn vị thi khôi Tiên Hoàng Đường Vĩnh Thọ và Đường Vĩnh Vọng bước tới, kéo hai tay hai chân Lý Hưng Sinh.

Tần Ninh cầm kiếm Lạc Diệp Thanh Phong trong tay.

“Để xem rốt cuộc là miệng ngươi cứng hơn hay kiếm của ta cứng hơn!”

Tần Ninh nói xong, bàn tay cầm kiếm chém phập phập phập phập, cắt đứt hai cổ tay, hai cổ chân của Lý Hưng Sinh.

Máu tươi chảy róc rách thành dòng.

Lý Hưng Sinh đau đớn giần giật khóe môi nhưng vẫn không nói nửa lời.

“Không vội, ta có nhiều thời gian chơi với ngươi!”

Nói rồi, Tần Ninh tiếp tục cầm kiếm đâm thẳng vào bắp đùi của Lý Hưng Sinh.

Máu tươi chảy tí tách, nhuộm đỏ áo của Tần Ninh nhưng lúc này hắn vẫn đứng bất động, chẳng khác gì một tên đao phủ.

Mộ Hồng Anh và Mộ Thu Xảo không nhìn nổi cảnh ấy nhưng cũng biết hợp tác với Dị tộc… Là vi phạm chủ trương của tông môn, hai người không nói một lời, chỉ hi vọng Lý Hưng Sinh sớm mở miệng.

“Ngươi đang làm gì vậy?”

Đúng lúc này, một tiếng quát khẽ vang lên.

Mấy bóng người đáp xuống.

Nữ nhân cầm đầu có nhan sắc xinh đẹp rung động lòng người, phong thái phóng khoáng khiến người ta hồn xiêu phách lạc.

Đó chính là thánh nữ của Thái Thanh tiên tông Cù Thanh Thư.

Tần Ninh từng gặp nàng ta ở dãy núi Thái Giang rồi.

Thấy Cù Thanh Thư dẫn người tới đây, Tần Ninh vẫn không có phản ứng gì, rút kiếm, đâm tiếp vào bụng Lý Hưng Sinh.

“Dừng tay!”

Cù Thanh Thư thấy vậy, khuôn mặt xinh đẹp trở nên lạnh lẽo, tiên kiếm trong tay nàng ta ngân lên âm thanh trong trẻo, ánh kiếm chỉ thẳng vào Tần Ninh.

Hai người Diệp Nam Hiên, Thần t*nh d*ch lập tức đứng sau lưng Tần Ninh, nhìn chằm chằm vào Cù Thanh Thư.

Lý Uyển Thanh thấy tình hình không ổn, vội nói ngay: “Cù sư tỷ, trưởng lão Lý Hưng Sinh là người của Dị tộc, ông ta đã phản bội Thái Thanh tiên tông của chúng ta rồi”.

Lý Hưng Sinh vốn là sư phụ của Cù Thanh Thư thời nàng ta còn là đệ tử kinh truyện.

Tuy sau này Cù Thanh Thư bộc lộ thiên phú, nhanh chóng thăng cấp, trở thành một trong các thánh nữ của Thái Thanh tiên tông.

Nhưng Cù Thanh Thư vẫn rất kính trọng Lý Hưng Sinh như trước đây.

6001291-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10641: "Ngươi giết ta đi, giết ta, giết ta đi!"



"Chứng cứ?"

Tần Ninh cũng không quay đầu lại, tiếp tục đâm một kiếm nữa vào bụng Lý Hưng Sinh, cười nhạo nói: "Ta nói ông ta là thì ông ta chính là!"

"Ngươi...", ánh mắt Cù Thanh Thư vô cùng lạnh lẽo, nói ngay: "Cho dù Lý Hưng Sinh hợp tác cùng dị tộc, nhưng cũng là trưởng lão của Thái Thanh tiên tông chúng ta, không phải là người mà một người ngoài như ngươi có thể ở chỗ này...", chát... cô ta còn chưa dứt lời.

Một bóng người giống như gió lốc, trong nháy mắt đã đến trước mặt Cù Thanh Thư, sau đó... Chát! Một tiếng bạt tai giòn tan vang lên.

Một giây sau, Cù Thanh Thư ngã bịch xuống đất, khóe miệng tràn ra máu tươi.

Một thanh trường kiếm trực tiếp đặt lên cần cổ tuyết trắng của cô ta, mũi kiếm đâm rách da thịt, máu tươi nhỏ xuống tí tách.

Tần Ninh cầm kiếm đứng trước mặt quan sát Cù Thanh Thư, lạnh lùng nói: "Đối với dị tộc và mấy tên phải bội này, bất kỳ một võ giả nào ở Tiên Giới đều có quyền lợi bắt giữ bọn họ, giết bọn họ".

"Đừng nói ông ta chỉ là một trưởng lão Tiên Hoàng của Thái Thanh tiên tông các ngươi, cho dù là mấy lão già Tiên Tôn trong Thái Thanh tiên tông các ngươi, nếu đã hợp tác với dị tộc, ta muốn bắt thì sẽ bắt!"

"Nếu ngươi còn dám can đảm xin tha cho ông ta, nói đỡ cho ông ta, ta cam đoan thanh kiếm này sẽ đâm xuyên cổ họng của ngươi, để ngươi chết ngay tại chỗ!"

"Cho dù là Thanh Thiên Tung tự mình đến c*̃ng không ngăn được ta, ngươi có tin không?"

Giờ phút này, xung quanh hoàn toàn tĩnh mịch.

Cù Thanh Thư ngơ ngác ngồi liệt trên mặt đất, cảm nhận được làn khí lạnh buốt ở cổ, ôm lấy gò má sưng vù của mình, một câu cũng không nói nên lời.

"Tần công tử!"

Lý Uyển Thanh vội vàng nói: "Cù sư tỷ và Lý Hưng Sinh trưởng lão từng có tình nghĩa sư đồ, vì vậy không đành lòng nhìn Lý Hưng Sinh bị đối xử như thế, ngươi là người rộng lượng, đừng so đo...", đúng là Tần Ninh chỉ là một Tiên Quân.

Nhưng vị Tiên Quân này lại có thể để Dịch Thiên Tiên Đế Trương Linh Phong, có thể để Ngụy Húc Tiên Đế, còn có Thần Âm Tiên Đế Vi Sinh Vũ tự mình ra tay, có thể thấy được năng lực của Tần Ninh lớn thế nào! Muốn giết một thánh nữ Tiên Vương của Thái Thanh tiên tông, đúng là Thái Thanh tiên tông không thể làm gì được Tần Ninh! Cho dù ba thế lực bá chủ không cần kiêng dè gì trong Tam Thanh tiên vực, nhưng có hoàn toàn không cần kiêng dè những vị tán tu Tiên Đế kia sao?

Tần Ninh thu kiếm, lạnh lùng nhìn Cù Thanh Thư một chút, hờ hững nói: "Ngươi và Lý Hưng Sinh trước kia là sư đồ, nói không chừng ngươi cũng là gian tế của dị tộc, bản thân mình còn chưa xóa bỏ được hiềm nghi cho chính mình đâu!"

Cù Thanh Thư còn muốn nói điều gì đó, nhưng há to miệng, lại không nói được câu nào.

Tần Ninh cầm kiếm mà đứng, cũng không nói gì thêm.

Hắn lại xuất hiện ở trước mặt Lý Hưng Sinh lần nữa, quăng kiếm đi, chậm rãi nâng hai tay lên, nhìn về phía Lý Hưng Sinh trưởng lão, nói: "Tiếp theo chúng ta sẽ làm mấy chuyện khác k*ch th*ch hơn!"

Nghe được lời này của Tần Ninh, thân thể dính đầy máu tươi của Lý Hưng Sinh khẽ run lên.

"Ta cực kì tinh thông dược lý, cơ thể của võ giả ở từng cấp bậc cảnh giới sẽ có từng biến hóa khác nhau.

"Bây giờ, ngươi đã là Tiên Hoàng, cấu tạo thân xác đều có sự khác biệt với cấp bậc Tiên Vương, Tiên Quân, để ta xem nào!"

Nói rồi, Tần Ninh trực tiếp đưa tay xé rách miệng vết thương của Lý Hưng Sinh khiến máu me đầm đìa, mà sắc mặt Lý Hưng Sinh càng thêm trắng bệnh, cắn chặt hàm răng.

"Lục phủ ngũ tạng, lá lách, phổi, thận, lá gan, tim, dạ dày, gan của cơ thể ngươi, mỗi loại đều có công dụng khác nhau, ở những cảnh giới khác nhau thì lục phủ ngũ tạng cũng được cấu tạo không giống nhau".

"Đồng thời, xương cốt, kinh mạch, huyết dịch, hồn phách cũng đều được thay đổi".

"Ví dụ như... nếu ta móc tim của ngươi ra, cũng không phải là móc hết mà chỉ là một bộ phận...", vừa nói Tần Ninh vừa đưa tay xé rách lồng ngực của Lý Hưng Sinh, máu tươi chảy ra ròng ròng, theo đó một phầnt trái tim bị Tần Ninh trực tiếp móc ra.

Sắc mặt Lý Hưng Sinh trắng bệch, đau đớn thấu tim khiến ông ta muốn kêu lên cũng không được.

"Ngươi giết ta đi, giết ta, giết ta đi!"

"Ngươi đúng là ma quỷ, ác ma, Tần Ninh, ngươi sẽ chết không được yên lành!"
 
Phong Thần Châu
Chương 10642: Một vị Tiên Quân.



Khi Tần Ninh không ngừng dùng mọi loại thủ đoạn trên người Lý Hưng Sinh, xé rách một bộ thân thể hoàn chỉnh thành một cơ thể chẳng khác nào thi thể được chắp vá lên, cuối cùng Lý Hưng Sinh cũng không thể chịu đựng nổi, liên tục gào thét chửi rủa.

Tần Ninh lại không dừng tay.

Mấy vị Tiên Nhân khác của Thái Thanh tiên tông đều phải quay đầu đi chỗ khác.

Hai người Thần t*nh d*ch, Diệp Nam Hiên lại thờ ơ lạnh nhạt.

Người hợp tác với dị tộc, tội đáng chết vạn lần! Không hề đáng đồng tình chút nào.

Đồng tình với bọn họ chẳng khác nào đưa hàng tỉ sinh linh trong Tiên Giới vào chỗ chết.

Dần dần, Lý Hưng Sinh đã bị tra tấn đến mức không chỉ không có dạng người, mà đầu óc cũng mơ mơ màng màng, thần chí không rõ.

"Ta nói, ta nói...", Lý Hưng Sinh thều thào: "Cốc Thanh Bắc trưởng lão... Lý Trường Hà trưởng lão... Diệp Minh Bội trưởng lão...", "Bọn họ, bọn họ đều là người của dị tộc!"

Giọng nói của ông ta vô cùng yếu ớt, sắc mặt tái nhợt, thở một hơi, hít một hơi cũng cực kỳ khó khăn.

Tần Ninh cười nói: "Lần sau thì nói nhanh vào, đỡ phải chịu tội".

Sở dĩ Tần Ninh tốn thời gian ở chỗ này tra tấn Lý Hưng Sinh, chính là vì để làm hao mòn ý chí, làm giảm lực lượng Lý Hưng Sinh chống lại Sinh Tử Ám Ấn của hắn.

"Cốc Thanh Bắc!"

"Lý Trường Hà!"

"Diệp Minh Bội!"

Tần Ninh nhìn về phía Mộ Hồng Anh và Mộ Thu Xảo ở một bên, nói: "Hai vị, làm phiền dẫn đường, ta sẽ phái mấy khôi lỗi này đi cùng hai vị truy nã ba gian tế đó của dị tộc".

Nghe hắn nói như thế, Mộ Thu Xảo liền nói ngay: "Tần công tử, có khi Lý Hưng Sinh chỉ vu cáo lung tung thôi!"

"Yên tâm, ta cam đoan tuyệt đối không phải".

Ý chí của Lý Hưng Sinh đã bị tan rã, suy nghĩ trong lòng ông ta hoàn toàn hiện ra trong đầu Tần Ninh.

Lời này... Không phải nói bậy.

Mộ Thu Xảo còn muốn nói điều gì, nhưng Mộ Hồng Anh lại lôi kéo muội muội rời đi.

Hai người dẫn theo bốn vị Tiên Hoàng Đường Vĩnh Thọ cùng rời đi.

"Ca, thủ đoạn của Tần Ninh không khỏi quá mức tàn nhẫn!"

Mộ Thu Xảo nói: "Dù sao Lý Hưng Sinh Được cũng là trưởng lão cấp bậc Tiên Hoàng của Thái Thanh tiên tông chúng ta...", "Đến bây giờ mà muội vẫn không nhìn rõ sao?"

Mộ Hồng Anh lập tức nói: "Lần này Thái Thanh tiên tông chúng ta, cộng thêm Thượng Thanh Lâu, Ngọc Thanh tiên cung, từng nhân vật Tiên Đế đều xuất hiện, tất cả những điều này đều do Tần Ninh tạo ra".

"Có mấy vị tán tu Tiên Đế như Trương Linh Phong, Ngụy Húc, Vi Sinh Vũ làm chỗ dựa, Tần Ninh không cần sợ ai cả!"

"Chẳng lẽ muội cảm thấy thật sự phải để các vị thái thượng Tiên Tôn của Thái Thanh tiên tông chúng ta ra tay sao?"

Nghe đến đây, Mộ Thu Xảo thở dài nói: "Nhưng Cù Thanh Thư nói c*̃ng không sai, dù sao cũng là người của Thái Thanh tiên tông chúng ta, Tần Ninh lại ra mặt như vậy".

"Được rồi, lúc này đừng nói đến thể diện gì cả".

Mộ Hồng Anh thở dài nói: "Trước khi đến, ba vị thánh trưởng lão đều đã hạ lệnh, Tần Ninh muốn làm gì thì làm cái đó, chúng ta chỉ cần phối hợp là được".

Một vị Tiên Quân.

Lại có năng lực to lớn như thế, đây là điều mà bất cứ người nào cũng không nghĩ đến.

Vốn cho rằng Tần Ninh chỉ có quan hệ không tầm thường với Dịch Thiên Tiên Đế Trương Linh Phong, nhưng lần này ai có thể ngờ được lại có thêm năm vị Tiên Đế như Ngụy Húc, Vi Sinh Vũ chứ.

Quan trọng là năm vị Tiên Đế mới xuất hiện này đều là… người không thể trêu chọc trong Tam Thanh tiên vực.

6001293-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10643: Giữa trời đất.



Mộ Thu Xảo thở dài nói: "Đã từng là các đồng bạn và đệ tử sớm chiều chung đụng, vậy mà lại hợp tác với dị tộc từ bao giờ, những chuyện này, ngẫm lại chỉ cảm thấy lạnh cả sống lưng!"

"Bây giờ nghĩ lại, có lẽ những năm gần đây, cái chết của một số đệ tử, trưởng lão của Thái Thanh tiên tông chúng ta đã tràn ngập rất nhiều điều không đúng rồi".

Có rất nhiều chuyện không phải là thứ mà hai vị Tiên Hoàng như huynh muội bọn họ có khả năng thay đổi được.

Mộ Hồng Anh, Mộ Thu Xảo dẫn theo bốn khôi lỗi Tiên Hoàng Đường Vĩnh Thọ, Đường Vĩnh Vọng, Đường Vĩnh Đức, Đường Vĩnh Thành đi bắt người... Trận chiến giữa các Tiên Đế cực kỳ kinh khủng đáng sợ, không nói đến việc đã hoàn toàn đánh sập thế giới trong Thất Bảo Miếu Đồ, vậy mà vẫn còn tiếp tục giao chiến trong bí địa ở đảo Tề Thiên.

Dao động kh*ng b* kia khi thì khiến trời đất u ám, khi thì khiến trời đất sáng tỏ như ban ngày.

Trên mặt đất giữa núi rừng phía dưới đã không biết có bao nhiêu người bị dọa sợ vỡ mật.

Nhỡ may đám Tiên Đế không khống chế được, đột nhiên đánh một tia sét xuống, vậy... cũng không biết sẽ có bao nhiêu người bị liên lụy đến chết.

Tần Ninh ngẩng đầu nhìn về phía không trung.

"Hôm nay, sợ là sẽ phải chết vài vị Tiên Đế!"

Hai người Diệp Nam Hiên, Thần t*nh d*ch đứng sau lưng Tần Ninh, không nói gì.

Giao chiến cấp bậc này đúng là rất kh*ng b*.

Hai người bây giờ đều là cảnh giới Tiên Vương đỉnh phong, càng đến cấp độ này càng có thể hiểu được chênh lệch với Tiên Đế chân chính lớn đến mức nào.

Tần Ninh lại đưa mắt nhìn đám phản đồ của Thái Thanh tiên tông như Lam Nhược Vân.

"Các ngươi bây giờ đã mất hết giá trị rồi".

"Nếu đã như vậy, ta sẽ giao cho các ngươi một nhiệm vụ!"

Hắn vừa dứt lời, mấy người Lam Nhược Vân, Tông Đồng đều không thể khống chế mà đứng dậy, nhìn về phía Tần Ninh.

Tần Ninh lập tức hạ lệnh: "Đi chém giết với đám dị tộc kia, giết tới khi nào các ngươi không thể giết được nữa, giết tới khi nào các ngươi mất mạng mới thôi, không đến một giây cuối cùng thì không được dừng lại!"

Khi Tần Ninh vừa dứt lời, đám người Tông Càn, Tông Đồng lần lượt bị khống chế phi người rời đi.

Mà Cù Thanh Thư ngồi liệt trên mặt đất, trợn mắt há hốc mồm nhìn đệ tử đồng môn và các vị trưởng lão của mình nhao nhao lao ra xung quanh.

Bọn họ giống như những cái xác không hồn, nghe theo hiệu lệnh của Tần Ninh! Sao có thể như vậy?

Rốt cuộc Tần Ninh đã sử dụng thủ đoạn gì?

Cù Thanh Thư ngơ ngác ngồi dưới đất.

Giờ phút này Tần Ninh đi tới, nhìn vị thánh nữ này của Thái Thanh tiên tông, nói: "Ngươi và Lý Hưng Sinh từng có tình nghĩa sư đồ, chẳng lẽ không nhìn ra ông ta có điểm dị thường sao?"

Cù Thanh Thư lắc đầu nói: "Lúc đầu ta là đệ tử thân truyền của Thái Thanh tiên tông, Lý Hưng Sinh phụ trách dạy bảo ta, nhưng ông ta cũng không chỉ dạy bảo mỗi mình ta, chúng ta cũng không tính là sư đồ chân chính trên ý nghĩa, ta chỉ biết là ông ta đối xử với mọi người rất ôn hòa, dạy bảo chúng ta vô cùng tận tâm".

"Ta thật sự không có cách nào tưởng tượng ra tại sao ông ta lại hợp tác với dị tộc!"

Tần Ninh ngồi xuống tảng đá ở một bên, nhẹ nhàng lau sạch những giọt máu dính trên kiếm Lạc Diệp Thanh Phong, thản nhiên nói: "Dị tộc có thể ngụy trang để cho người ta không phát hiện ra, bọn họ là dị tộc, mà con người thì càng giỏi về ngụy trang hơn".

"So với việc căm hận dị tộc, ta càng thêm căm hận Nhân tộc cấu kết với dị tộc!"

Cù Thanh Thư mờ mịt nhìn xung quanh, tiếp theo quay đầu nhìn Tần Ninh, nói: "Quyết định của Lý Hưng Sinh trưởng lão là suy nghĩ của chính ông ta, Cù Thanh Thư ta không có bất kỳ quan hệ gì với dị tộc".

"Ta có sát ý với dị tộc, nhưng mà... ta lại có tình cảm... với đám người đồng môn...", Tần Ninh nhìn thấy ánh mắt của Cù Thanh Thư, cười nói: "Là người thì đều sẽ có tình cảm, nhưng khi lập trường của mọi người không giống nhau, nếu ngươi vẫn còn ôm lấy tình cảm trước kia thì chắc chắn sẽ chỉ có con đường chết".

Trận chiến xung quanh càng ngày càng mãnh liệt.

Các nhân vật cấp bậc Tiên Đế, Tiên Thánh, Tiên Hoàng, Tiên Vương, Tiên Quân, mỗi một vị đều có thể nói là ảnh hưởng đến cả phạm vi trăm dặm, càng đừng nói là có nhiều người như thế hỗn chiến.

Giữa trời đất.

Từng tiếng nổ vang bộc phát.

Trong ánh sáng chói lóa kia.

Tất cả mọi người đều nhìn thấy.
 
Phong Thần Châu
Chương 10644: Lữ Chung Tiên Đế



Chung Lương thánh trưởng lão của Thái Thanh tiên tông đang đánh nhau với một vị Tiên Đế dị tộc.

Thế nhưng ở sau lưng Chung Lương thánh trưởng lão, Dịch Hoa thánh trưởng lão lại đột nhiên xuất hiện.

Xuất hiện cùng với Dịch Hoa thánh trưởng lão còn có một vị Tiên Đế dị tộc.

Vị Tiên Đế dị tộc kia và Dịch Hoa thánh trưởng lão đi cùng nhau, hiển nhiên là đang lao về phía Chung Lương thánh trưởng lão.

Một giây sau.

Ầm! Trên bầu trời sáng tỏ, tất cả mọi người đều nhìn thấy Dịch Hoa thánh trưởng lão và Tiên Đế dị tộc đồng loạt ra tay chặt đứt thân thể của Chung Lương thánh trưởng lão, chôn vùi hồn phách của ông ta.

Chỉ trong chốc lát.

Tiên Đế ngã xuống.

Giữa trời đát trăm vạn dặm, cuồng phong gào rít giận dữ, lôi điện lấp lóe, đủ loại tiếng nổ vang gào thét vang vọng ra bên tai không dứt.

Không thể nào diễn tả được cảnh tượng kì dị trong trời đất lúc này.

Nhưng vào giờ phút này, cả vùng trời đất dường như đang ở trong khung cảnh tận thế, khiến người ta hoảng sợ tuyệt vọng.

Cù Thanh Thư ngồi liệt trên mặt đất tình cờ thấy một màn như vậy, sắc mặt trắng bệch, mà từng vị trưởng lão Tiên Thánh, Tiên Hoàng của Thái Thanh tiên tông cũng hoàn toàn choáng váng.

Một màn này xảy ra.

Đồ đần cũng có thể nhận ra được! Dịch Hoa thánh trưởng lão đã phản bội Thái Thanh tiên tông, ra tay với thập nhất thánh trưởng lão Chung Lương.

Bất ngờ đánh lén.

Chung Lương căn bản không ngăn cản nổi.

Ba vị Tiên Đế đột nhiên tập kích sẽ kinh khủng đến mức nào?

Đám người đứng cách đó quá xa, chỉ nhìn thấy đại khái, nhưng từ dị tượng của trời đất khi Chung Lương thánh trưởng lão ngã xuống, xem ra chuyện này... tuyệt đối không đơn giản như bọn họ nhìn thấy

"Chung Lương!"

Một tiếng kêu gào tê tâm liệt phế vang vọng khắp đất trời.

Tân Thanh Y thánh trưởng lão xuất hiện, nhìn cơ thể Chung Lương thánh trưởng lão tán loạn, khí tức hồn phách biến mất, trong đôi mắt đẹp toàn là những cảm xúc phức tạp: rung động, sợ hãi, phẫn nộ, đau lòng.

"Dịch Hoa!"

Tân Thanh Y quát: "Ngươi có biết mình đang làm cái gì không?"

Trên bầu trời.

Dịch Hoa ngạo nghễ đứng, bên cạnh là ba vị Tiên Đế dị tộc, nhìn về phía Tân Thanh Y, cười nhạo nói: "Đương nhiên là ta biết".

Mà khi hai vị Tiên Đế đang giằng co.

Giữa trời đất lại có gió xoáy cuồng phong bỗng nhiên bộc phát lần nữa, nhanh như điện chớp, thậm chí còn có cả những cơn mưa to cuồng bạo gào thét lao ra.

Hơn nữa không phải một lần.

Là hai lần! Điều này có nghĩa là lại có hai vị Tiên Đế nữa... ngã xuống.

Vào lúc này trong trời đất không ngừng vang lên những tiếng rền vang, có ảnh hưởng của trận chiến giữa các vị Tiên Đế Tiên Thánh tạo thành, nhưng cũng ảnh hưởng của dị tượng khi ba vị Tiên Đế một trước một sau ngã xuống đưa tới.

Hai vị kia là ai?

"Trận chiến ngày hôm nay, các ngươi, ai cũng không chạy thoát được đâu!"

Một giọng nói lạnh lùng tràn đầy sát khí vang vọng khắp đất trời.

Tiên Đế của Cảnh Hỏa tộc - Mệnh Hoa Thanh lại xuất hiện lần nữa, bên cạnh là hai người Cảnh Dương Trạch và Kỳ Hồng Đào, một trái một phải.

Mà đồng thời, ba vị Tiên Đế khác của Hàn Mị tộc cũng xuất hiện ở khu vực này.

Vũ Bình Oánh! Cùng với Hàn Lục Bách, còn có Vũ Vô Khuyết.

Tổng cộng là sáu người, là tất cả những người lãnh đạo của dị tộc lần này.

Sáu vị Tiên Đế không còn che giấu khí tức nữa, từ trên xuống dưới cơ thể đều mang đến cho người ta một loại cảm giác bá đạo ta đứng đầu trời đất cùng với lực áp bách kinh khủng.

Đây chính là Tiên Đế.

Là tồn tại đứng vững trên đỉnh Tiên Giới! Mà ngay lúc này.

Nơi xa lại có bóng dáng hai vị Tiên Đế xuất hiện.

Thượng Thanh Lâu, thất lâu chủ Nghệ Văn Đấu.

Ngọc Thanh tiên cung, cửu cung chủ Thương Cảnh Sơn.

Hai người chậm rãi giáng xuống giữa không trung, ánh mắt lạnh lùng nhìn xung quanh.

Ngay sau đó, ở sau lưng hai người lại xuất hiện hai bóng người nữa.

"Vị kia là... Lữ Chung Tiên Đế?"

"Còn có Thu Y Nhân...", Lữ Chung Tiên Đế.

6001295-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10645: Chung Lương bỏ mình.



Vào lúc này cả trời đất đều yên lặng.

Cuộc chiến giữa các vị Tiên Đế dần dần dừng lại.

Đám võ giả các thế lực đang giao chiến phía dưới đương nhiên cũng lần lượt kéo dài khoảng cách, nháo nhác lui bước.

Bây giờ mọi người đều hoàn toàn ngơ ngác! Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Dịch Hoa... Đây chính là một trong mười một vị thánh trưởng lão của Thái Thanh tiên tông, thân phận địa vị có thể nói là thuộc một nhóm người rất nhỏ đứng ở đỉnh cao nhất toàn bộ Tam Thanh tiên vực.

Người đến cấp bậc này rồi, có thể nói là muốn cái gì sẽ có cái đó.

Vì sao ông ta lại phải hợp tác, cấu kết với dị tộc?

Tất cả trưởng lão, đệ tử của Thái Thanh tiên tông đều không hiểu, ai nấy đều mờ mịt nhìn lên trên không.

Cù Thanh Thư thánh nữ ngẩng đầu nhìn Dịch Hoa thánh trưởng lão đang đứng cùng với các vị Tiên Đế dị tộc, trong phút chốc, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ ngây ngốc.

Lý Uyển Thanh đứng cách đó không xa, nhìn lên trên không, cũng hoàn toàn choáng váng.

Ở trong toàn bộ Thái Thanh tiên tông.

Phía dưới tông chủ chính là mười một vị thánh trưởng lão! Dịch Hoa thánh trưởng lão có thể nói là nhân vật đứng trên đỉnh kim tự tháp ở Tam Thanh tiên vực, vì sao... Vì sao ông ta lại bắt tay với dị tộc?

Tần Ninh ngẩng đầu nhìn cảnh tượng giữa không trung.

Lữ Chung Tiên Đế.

Thu Y Nhân Tiên Đế.

Hai người này là tán tu trong Tam Thanh tiên vực, thực lực phi phàm.

Mà ngay lúc này.

Trương Linh Phong, Ngụy Húc, Vi Sinh Vũ cùng với ba vị Tiên Đế khác rơi xuống, xuất hiện bên cạnh Tần Ninh.

"Ôn Tu Trúc".

"Tả Chính Nghiệp!"

Trương Linh Phong nói thẳng: "Hai người này chết rồi".

Lục lâu chủ của Thượng Thanh Lâu.

Thất cung chủ của Ngọc Thanh tiên cung.

"Nói như thế, Nghệ Văn Đấu, Thương Cảnh Sơn là người của dị tộc?"

"Ừm".

Trương Linh Phong nhíu mày lại.

Việc này quá khó giải quyết.

Hắn ta c*̃ng không nghĩ tới trong ba thế lực bá chủ lại có ba vị Tiên Đế ra tay lần này.

Kể từ đó, cục diện đã trở nên vô cùng bất lợi với bọn họ.

Cảnh Hỏa tộc, Cảnh Dương Trạch, Kỳ Hồng Đào, Mệnh Hoa Thanh.

Hàn Mị tộc, Vũ Bình Oánh, Vũ Vô Khuyết, Hàn Lục Bách.

Sáu vị Tiên Đế này có thực lực phi phàm, không phải là mới vào cấp bậc Tiên Đế.

Lại thêm mấy vị Tiên Đế Nghệ Văn Đấu, Thương Cảnh Sơn, Dịch Hoa, Lữ Chung, Thu Y Nhân nữa.

Còn có mấy vị Tiên Đế dị tộc khác thực lực không tính là mạnh mẽ, nhưng uy h**p cũng không nhỏ.

Bên phía dị tộc có tổng cộng mười sáu vị Tiên Đế.

Mà bây giờ.

Chung Lương bỏ mình.

Dịch Hoa phản bội.

Đả kích như vậy, ngay cả Tiên Đế đại nhân như cô ta cũng có chút không chịu nổi.
 
Phong Thần Châu
Chương 10646: Nói hắn ta buồn cười?



"Bây giờ không có thời gian bi thương đâu...", Tần Ninh nhìn về phía Tân Thanh Y, nói: "Trận chiến ngày hôm nay đã đến mức này, xem ra là dị tộc đã sớm chuẩn bị thỏa đáng rồi".

Hai mắt Tân Thanh Y phiếm hồng nói: "Ta và Dịch Hoa, Chung Lương cùng nhau đảm nhiệm chức vụ thánh trưởng lão trong tiên tông nhiều năm, tình cảm với nhau vô cũng sâu sắc, chưa bao giờ nghĩ đến sẽ có một ngày bị Dịch Hoa phản bội!"

"Tâm trạng của ngươi, ta hiểu".

Tần Ninh tiếp tục nói: "Nhưng mà tiếp theo vẫn phải đánh!"

Giờ phút này, đội ngũ các bên đã tách ra.

Trên không trung.

Hàn Lục Bách Tiên Đế cười lạnh nói: "Trương Linh Phong, ngươi thật sự cho rằng ở trong Tam Thanh tiên vực này, Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc chúng ta không có sức lực khai chiến với ba thế lực bá chủ sao?"

"Chúng ta chỉ muốn dùng cái giá thấp nhất để thâu tóm được Tam Thanh tiên vực, không giống tiên vực Thái Thần, Thần Môn bị hủy diệt, Cửu Âm tộc Cửu Dương tộc lại là tổn thất nặng nề!"

Trương Linh Phong sải bước ra, trên gương mặt tuấn tú mang theo vài phần ý cười, nói: "Ha ha, ngươi thật sự cảm thấy mình giỏi lắm sao?

Đấu một một đi, đến đây đến đây, nếu ta mà không làm thịt ngươi, để dị tượng Tiên Đế đẫm máu xuất hiện ở đảo Tề Thiên xảy ra lần nữa, ta sẽ không tên là Trương Linh Phong!"

Hàn Lục Bách hừ lạnh một tiếng.

Đấu một một thì thôi.

Trương Linh Phong có thực lực mạnh mẽ, năm đó còn ở cùng với Hồn Vũ Thiên Tôn Hồn Vô Ngân không ít năm, có vô vàn thủ đoạn.

Không có ba Tiên Đế cùng cảnh giới thì đừng nghĩ đến việc đánh với hắn ta! "Nhìn qua thì là mười sáu chọi bảy, nhưng bất cứ cảnh giới gì, thứ để chiến thắng không nhất thiết phải là số lượng, mà phải xem thực lực, ta một chọi năm người các ngươi cũng không thành vấn đề".

Trương Linh Phong cười lạnh nói: "Những năm gần đây, Hàn Mị tộc, Cảnh Hỏa tộc các ngươi đúng là đã… nhảy nhót hơi nhiều trong Tam Thanh tiên vực rồi đấy".

Vũ Vô Khuyết Tiên Đế đứng bên cạnh Hàn Lục Bách với sắc mặt trắng như tuyết, tỏa ra ánh sáng óng ánh, giọng nói uyển chuyển: "Trương Linh Phong, chẳng lẽ ngươi cho rằng hai tộc chúng ta chỉ ẩn giấu từng ấy người trong ba thế lực bá chủ thôi sao?"

"Dịch Hoa, Nghệ Văn Đấu, Thương Cảnh Sơn đều chỉ là một bộ phận thôi, người của chúng ta, ngươi căn bản không nghĩ ra được đâu!"

"Tên thận hư nhà ngươi nói ít thôi, ta sợ ta không nhịn được sẽ trực tiếp đập chết ngươi đấy".

Trương Linh Phong khẽ nói: "Toàn là mấy chiêu trò hạ lưu, có bản lĩnh thì gọi hết ra đây đánh đi, để xem ai chết nhanh hơn!"

Nghe nói như thế, Vũ Vô Khuyết Tiên Đế mỉm cười lắc đầu.

Chỉ dựa vào miệng lưỡi thì làm được cái gì?

"Ở trong đảo Tề Thiên này là hoàn toàn ngăn các với Tam Thanh tiên vực, lần này, các ngươi sẽ không có bất cứ người nào đến giúp đỡ, bởi vì tất cả những lối ra vào bí địa ở đảo Tề Thiên đều đã bị chúng ta phong ấn, cho dù là Tiên Đế, muốn ra vào cũng khó như lên trời!"

Trương Linh Phong giờ phút này không khỏi cười lạnh nói: "Ngươi thật sự cảm thấy dị tộc các ngươi không gì không làm được đúng không?"

"Ông đây lăn lộn trong Tam Thanh tiên vực nhiều năm như vậy, ba tông môn lớn đều phải nể mặt ta, ông đây còn có nhiều bạn bè là Tiên Đế lắm".

"Phong ấn?

Các ngươi có thể phong ấn nổi bí địa này sao?"

Nghe thấy lời này, đám người Cảnh Dương Trạch, Kỳ Hồng Đào, Vũ Vô Khuyết đều nhíu mày lại.

Trương Linh Phong lại tiếp tục nói: "Bạn bè của Dịch Thiên Tiên Đế ta trải rộng khắp thiên hạ, hôm nay, ta sẽ cho các ngươi mở rộng tầm mắt một chút!"

Hắn ta vừa dứt lời.

Trương Linh Phong đã vung tay lên, trong tay cầm một lá cờ đỏ như máu đón gió phấp phới, hóa thành cao lớn trăm trượng.

"Lão già kia, đến đây đi!"

Trương Linh Phong hét lên một câu, lá cờ màu đỏ lập tức bay lên.

Giữa trời đất, trong mơ hồ như có cuồng phong gào rít giận dữ, dường như còn tản ra khí tức mùi máu vô tận, tiếp theo không gian xung quanh dần dần thay đổi, vặn vẹo.

Cứ như thế... thời gian một chén trà đã trôi qua.

Đất trời bốn phía vẫn y như cũ, đám người ngơ ngác chờ đợi cảnh tượng tiếp theo xảy ra, nhưng kết quả... cái gì cũng không có.

Trương Linh Phong ngẩn người.

"Ca, ngươi có làm được không vậy?"

Trương Linh Phong quay đầu nhìn Tần Ninh, thấp giọng hỏi.

Tần Ninh không khỏi nói: "Nếu lão già Mạc Xuyên không dám đến, ta sẽ vặn gãy đầu ông ta!"

Lúc này.

Dịch Hoa thánh trưởng lão mỉm cười nhìn về phía Trương Linh Phong, không khỏi nói: "Nghe nói năm đó nếu không phải Hồn Vũ Thiên Tôn quen biết ngươi, ngươi muốn thành Tiên Đế cũng khó như lên trời, bây giờ xem ra lời đồn không sai, Trương Linh Phong, ngươi vẫn... buồn cười như vậy!"

Nghe thấy lời này, Trương Linh Phong lập tức nổi giận.

Nói hắn ta buồn cười?

Như vậy còn có thể nhịn được sao?

"Lão phu xem ra, ở trong Tam Thanh tiên vực này, Dịch Hoa Tiên Đế ngươi mới là kẻ buồn cười nhất mới đúng?"

6001297-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10647: Sắc mặt Dịch Hoa âm trầm.



Mọi người đều vô cùng hoảng sợ, thi nhau quay đầu nhìn lại.

Đó là một ông lão mặc một bộ áo vải sạch sẽ mộc mạc, mái tóc dài hoa râm được búi lên, khuôn mặt già nua tái nhợt, mặc dù nhìn có vẻ rất già nhưng lại có khí chất cực kỳ mạnh mẽ.

Dịch Hoa.

Nghệ Văn Đấu.

Thương Cảnh Sơn.

Cùng với các vị Tiên Đế như Lữ Chung, Thu Y Nhân nhìn thấy lão già kia, đều cau chặt mày.

"Mạc Xuyên Tiên Đế!"

Dịch Hoa chậm rãi nói, trong giọng nói mang theo một chút cảm xúc phức tạp không nói ra được.

"Tiểu Dịch Hoa, ngươi rất có tiền đồ nha, lại có thể cấu kết với Hàn Mị tộc, Cảnh Hỏa tộc, ra tay với bạn bè của mình?"

Lão già mỉm cười nhìn về phía Dịch Hoa Tiên Đế, trên khuôn mặt toàn là vẻ lạnh lùng.

Dịch Hoa khẽ nói: "Mỗi người đều có lựa chọn của mỗi người, đây là lựa chọn của chính Dịch Hoa ta!"

"Được, vậy ngươi nói cho ta nghe một chút, Cảnh Hỏa tộc, Hàn Mị tộc đã hứa hẹn cho ngươi cái gì?"

Mạc Xuyên Tiên Đế lạnh lùng nói.

Dịch Hoa nhìn về phía Mạc Xuyên, giọng nói cũng lạnh như băng: "Hứa hẹn cho ta cái gì, ngươi không cần biết!"

"Mạc Xuyên, ngươi cũng là một vị Tiên Đế có tư lịch già dặn nhất trong Tam Thanh tiên vực!"

"Qua nhiều năm như vậy, ngươi vẫn luôn ẩn thế không ra, cũng không tham dự vào chuyện bên ngoài, sao ngươi lại phải xen vào chuyện hôm nay?

Vô duyên vô cớ để mất mạng cũng không đáng giá đâu!"

Mạc Xuyên nhìn về phía Dịch Hoa Tiên Đế, cười nhạo nói: "Lão phu muốn làm gì thì phải xem tâm trạng của ta, ẩn thế không ra cũng phải xem tâm trạng, xuất thế c*̃ng là do tâm trạng, ngươi quản được chắc?"

"Vô duyên vô cớ để mất mạng?

Dịch Hoa ngươi thật sự cảm thấy, mình là nhân vật lớn gì sao?"

Mạc Xuyên cười lạnh, nhẹ nhàng nhấc bàn tay chắp phía sau lên, phủ xuống trước người.

Chưởng ấn đánh ra, trong khoảnh khắc đã hóa thành cao lớn mấy trăm trượng, bay thẳng về phía Dịch Hoa.

Dịch Hoa Tiên Đế cũng tung một chưởng về phía trước để nghênh đón.

Ầm... Chỉ trong chốc lát, cả trời đất vang lên những tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, vang vọng không ngừng, bóng người Dịch Hoa cũng lùi về sau mấy trăm trượng, sắc mặt trắng nhợt, khí tức trong cơ thể phun trào, qua một hồi lâu mới bình phục lại.

"Ngươi thật sự cảm thấy mình là nhân vật lớn gì sao?"

Mạc Xuyên khinh miệt nói: "Lúc lão phu thành đế, ngươi vẫn chỉ là một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch, đừng nói là ngươi, cho dù là Thanh Thiên Tung gặp lão phu cũng phải cung kính gọi một tiếng Mạc Xuyên đại gia, ngươi là cái thá gì?"

Mạc Xuyên Tiên Đế! Một nhân vật già đời có thành tựu mấy chục vạn năm trong Tam Thanh tiên vực.

Vị Tiên Đế này sau khi đến cảnh giới Tiên Đế đã có ý đồ đột phá lên cảnh giới Tiên Tôn hết lần này đến lần khác, nhưng tất cả đều thất bại.

Sau đó ông ta đã dứt khoát từ bỏ hy vọng tiến thêm một bước, bắt đầu lại từ đầu, chuyển sang tu hành tiên trận.

Có ai ngờ được lão già này lại tu thành công! Bắt đầu từ số không ở trong đạo trận pháp, tăng lên từng bước một, cho tới hôm nay đã trở thành một vị đế trận sư chân chính! Chuyện thế này là độc nhất vô nhị trong trăm vạn năm ở Tam Thanh tiên vực.

Rất nhiều thế hệ trẻ tuổi ở đây căn bản chưa từng nghe thấy uy danh của Mạc Xuyên Tiên Đế, nhưng rất nhiều người thế hệ trước đều biết.

Bởi vì lúc những người thế hệ trước này còn trẻ, Mạc Xuyên Tiên Đế quả thực là uy phong lẫm liệt ở trong Tam Thanh tiên vực.

Chỉ là trong mấy vạn năm qua, Mạc Xuyên Tiên Đế vẫn luôn ẩn cư không xuất hiện, cho nên càng ngày càng ít người biết đến ông ta.

6001298-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10648: Phàn Tấn Tiên Đế?



"Từ xưa đến nay, nhật nguyệt thay đổi đều là chuyện thường, ba thế lực bá chủ không còn, Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc vươn lên, đây cũng là xu thế phát triển...", "Ngươi nói cái quái gì vậy hả!"

Nghệ Văn Đấu còn chưa dứt lời, Mạc Xuyên đại sư đã trực tiếp mắng: "Có thể giống nhau sao?"

"Ở trong Tiên Giới mênh mông này, vạn tộc cùng tồn tại, cho dù là Nhân tộc hay Thú tộc, tất cả mọi người đều là sinh linh sinh sống trong Tiên Giới".

"Nhưng bọn họ là kẻ ngoại lai, tồn tại tâm tư đuổi tận giết tuyệt chúng ta!"

Nghe thấy lời này, Nghệ Văn Đấu nhíu mày lại nói: "Mạc Xuyên tiền bối, Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mị tộc cũng không tính làm cái gì với Tiên Giới chúng ta cả...", "Ngươi có thể bảo đảm sao?

Ngươi lấy cái gì để cam đoan hả?"

Mạc Xuyên nói thẳng: "Ngươi chỉ là một Tiên Đế nho nhỏ, có thể bảo đảm đám người lòng lang dạ thú như bọn họ sẽ không làm cái gì với Tam Thanh tiên vực?"

"Mẹ nó, càng nói càng tức!"

Mạc Xuyên mắng: "Lão phu lười lải nhải với đám ngu ngốc các ngươi, đến đây, ít nhất là năm Tiên Đế, không thiếu một người, ta cam đoan tuyệt đối đều phải chết!"

Nghe thấy lời này, cho dù là Nghệ Văn Đấu, Dịch Hoa hay là Hàn Lục Bách, Cảnh Dương Trạch đều sa sầm mặt mày.

Mạc Xuyên đúng là quá ngông cuồng.

Mặc dù ông ta đúng là có tư cách để ngông cuồng.

Thế nhưng bây giờ… "Hahaha, Mạc Xuyên lão đầu nói hay lắm, lời này ta rất thích nghe".

Một tiếng cười quỷ dị đột nhiên vang vọng.

"Dịch Hoa, Nghệ Văn Đấu, Thương Cảnh Sơn, ba người các ngươi đều tu luyện thành Tiên Đế, nhưng sao còn ngu hơn cả heo vậy?"

Giọng nói vừa vang lên, một bóng người đã dậm chân đi đến trên mặt đất.

Mỗi lần đi ra một bước, tựa như vượt qua vài dặm, rất nhanh đã xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

"Tư Không Khả!"

Nhìn thấy người tới, sắc mặt Dịch Hoa lạnh lùng nói: "Ngươi cũng tới tham gia náo nhiệt ư?"

Tư Không Khả! Một người kỳ lạ trong Tam Thanh tiên vực, người này từ trước đến nay đều xuất quỷ nhập thần, cực ít xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Mà thuật khôi lỗi của người này có thể nói là xuất thần nhập hóa, làm cho người ta sợ hãi thán phục.

Hơn nữa... bản thân người này cũng là một vị Tiên Đế hàng thật giá thật.

Khôi lỗi sư cấp bậc Tiên Đế, có thể tưởng tượng ra được uy lực lớn thế nào! "Tại sao ta lại không thể tới?"

Tư Không Khả nhìn về phía Dịch Hoa, không khỏi cười nói: "Tam Thanh tiên vực này là nhà ngươi mở ra chắc?"

Dịch Hoa sa sầm mặt lại, khẽ nói: "Cũng đừng lựa chọn sai, chết ở chỗ này, coi như cái gì cũng sẽ biến mất".

"Uy h**p ta ư?"

Tư Không Khả cười lạnh nói: "Có tin ta vọt tới trước mặt ngươi, trực tiếp tự bạo, ngươi chết, ta còn sống được không?"

Nghe thấy lời này, Dịch Hoa lập tức lùi về sau.

Tư Không Khả này tinh thông thuật khôi lỗi, cũng không biết người đến đây lần này có phải là chân thân hay không! Không! Nói đúng ra, xác định chắc chắn là không phải chân thân, chân thân của tên này không biết đang được giấu ở đâu đâu! "Ặc, ta thật sự rất muốn nhìn Tư Không Khả tự bạo, vụ nổ đó nhất định sẽ rất đẹp đi?"

Một giọng nói khác vang lên.

Rầm! Rầm! Tiếng mặt đất chấn động nặng nề vang vọng ra.

Một bóng người đạp chân lên mặt đất, nhìn qua chỉ là bước ra từng bước đơn giản, nhưng khi bàn chân dẫm trên mặt đất, toàn bộ mặt đất đều chấn động giống như cả trời đất đều đang đánh sấm vậy.

"Phàn Tấn!"

Lúc này Thương Cảnh Sơn đưa mắt nhìn đến, khẽ giật mình.

"Phàn Tấn Tiên Đế?"

Không ít người xung quanh cũng kinh hãi nhìn bóng người cường tráng, cao lớn hơn hai mét kia.

"Haha, là ta".

Phàn Tấn Tiên Đế gãi đầu một cái, cười ha ha nói: "Nhiều năm qua ta vẫn luôn không thích làm ầm ĩ, Cảnh Hỏa tộc Hàn Mị tộc muốn làm gì, ta nghĩ có ba thế lực bá chủ coi chừng là được rồi, cũng không cần ta phải ra mặt, nhưng bây giờ xem ra, trong nội bộ ba thế lực bá chủ lại hơi rách nát một chút".

6001299-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10649: Cùng Tưởng Chính Nghiệp!



Phàn Tấn Tiên Đế! Một nhân vật cả đời đều tràn ngập truyền kỳ.

Năm đó Phàn Tấn đúng là một anh nông dân, cũng không bước vào con đường tu hành, chỉ là phàm phu tục tử trong Tiên Giới thôi.

Nhưng cần cù chăm chỉ lao động lại bị tu sĩ Tiên Nhân quấy rầy, cả nhà già trẻ lớn bé đều bị giết sạch sẽ.

Phàn Tấn mạng lớn, trốn được một kiếp, từ đó về sau đã bước vào tu hành... Nửa đường bước vào tu hành, vốn dĩ sẽ phải tiến bộ cực kỳ chậm, thậm chí... dốt đặc cán mai với việc tu hành.

Nhưng về sau không biết thế nào hắn ta lại có thể thông thấu.

Lại tu hành tăng lên từng bước một, thẳng đến cuối cùng đã trở thành một vị Tiên Đế! Trên thực tế, cũng không phải là có người truyền thuyết vô tận, kinh nghiệm đầy mình mới có thể trở thành Tiên Đế, mà là người có thể trở thành Tiên Đế, từ xưa đến nay đều sẽ có vô số câu chuyện truyền kì.

Tiên Giới có mười hai tiên vực, sinh linh đến hàng tỉ hàng chục tỉ.

Thế nhưng Tiên Đế có thể có vạn người sao?

Từ xưa đến nay có thể nói Tiên Đế đều là tỷ dặm mới có một người! Phàn Tấn Tiên Đế gãi đầu một cái, cười nói: "Nhận được lời ủy thác của người ta, hôm nay ta đành ra mặt hoạt động gân cốt một chút vậy".

Mạc Xuyên đại sư.

Tư Không Khả.

Phàn Tấn Tiên Đế.

Ba vị này, thanh danh của mỗi một người đều được lưu truyền trong Tam Thanh tiên vực suốt mười vạn năm nay.

Bây giờ đều tụ tập ở chỗ này... Uy lực của ba vị Tiên Đế này hoàn toàn không thể khinh thường được.

Trương Linh Phong cười ha ha nói: "Hàn Lục Bách, lần này ngươi còn cười được sao?"

Sắc mặt Hàn Lục Bách, Vũ Vô Khuyết, Vũ Bình Oánh - ba vị Tiên Đế Hàn Mị tộc đều âm trầm hẳn xuống.

Trương Linh Phong.

Một vị Tiên Đế có lực kêu gọi mạnh nhất trong Tam Thanh tiên vực.

Nhưng cho dù Trương Linh Phong có lực kêu gọi mạnh đến mức nào thì c*̃ng không có khả năng để mấy vị Tiên Đế như Mạc Xuyên, Tư Không Khả, Phàn Tấn rời núi mà đến được.

Rốt cuộc là chỗ nào xảy ra vấn đề?

"Còn có bốn người nữa c*̃ng đến cùng với chúng ta".

Mạc Xuyên đại sư lúc này cười tủm tỉm nói: "Trì Diệu Tuyền, Mục Hưng Hiền, ra đi".

"Còn có Thân Văn Sơn!"

"Cùng Tưởng Chính Nghiệp!"

Nghe thấy bốn cái tên này, mọi người ở đây đều nhíu mày lại.

Trì Diệu Tuyền, thất thánh trưởng lão của Thái Thanh tiên tông.

Tưởng Chính Nghiệp, bát cung chủ của Ngọc Thanh tiên cung.

Bốn vị này đều là những vị Tiên Đế nổi tiếng lâu đời trong Tam Thanh tiên vực

. Trì Diệu Tuyền thánh trưởng lão mặc một bộ váy dài màu tím nhạt, thân thể thướt tha, khí chất vô song, đôi mắt lạnh lùng đảo qua Dịch Hoa.
 
Back
Top Bottom