Cập nhật mới
Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Lütfen ürünü kullanmak için www.xenforo.gen.tr üzerinden lisans satın alınız!

Dịch Phong Thần Châu

[BOT] Mê Truyện Dịch
Phong Thần Châu
Chương 10400: Tần Ninh có vẻ lưu luyến không rời.



Mặc dù nhiều phòng nhưng cũng không phải dành cho các ngươi ở! Đó là để cho sư phụ bồi dưỡng tình cảm.

Hai cây gỗ mục này thì biết cái gì! Trong sơn cốc, Trương Linh Phong nhìn về phía Tần Ninh, không khỏi nói: "Mấy ngày nay ngươi cứ ở lại đây đi, ngươi xem có muốn gặp người bạn cũ nào không, ta có thể đi gọi tới".

"Không có việc gì, ta cần tĩnh tu một khoảng thời gian".

Tần Ninh lập tức nói: "Đừng quên dẫn Bạch Hạo Vũ bà Dịch Tinh Thần đến Tiên Quỷ Yên, hướng dẫn bọn họ tu luyện tử tế!"

Trương Linh Phong cười nói: "Được, ta hiểu rồi, bây giờ ta sẽ đi ngay".

Nói rồi Trương Linh Phong rời đi.

Trong sơn cốc.

Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên hai người một trái một phải nhìn Tần Ninh.

Tần Ninh cũng nhìn về phía Thời Thanh Trúc.

Mấy ngày nay hắn ở cùng Diệp Viên Viên, nên nhìn cái gì đều đã nhìn rồi.

"Tiên Vương tiểu thành!"

Tần Ninh kinh ngạc nói: "Cảnh giới tăng lên rất nhanh!"

Diệp Viên Viên bây giờ vẫn Tiên Vương sơ cấp, Thời Thanh Trúc đã tiến hơn một bước rồi.

Advertisement

Thời Thanh Trúc khẽ vung tay lên, một hạt châu màu xanh nhạt xuất hiện trong lòng bàn tay.

"Là nhờ hạt châu này!"

Thời Thanh Trúc nói: "Lúc trước phụ thân chàng cho ta dung hợp, bây giờ chỉ sợ ta cũng mới chỉ hiểu được một ít huyền diệu trong hạt châu này thôi".

Đồ ở ngoài thế giới.

Chỉ sợ là Thần Đế cũng không hiểu.

Xem ra nếu có thời gian vẫn phải hỏi phụ thân xem sao.

Có cha không lừa! Vậy không phải là bị tâm thần sao?

Dù sao năm đó cha c*̃ng đã lừa đứa con trai này không ít! Đây cũng không phải là chuyện có thể nói rõ bằng một câu hai câu được.

"Thần châu này rất bất phàm, nàng hợp nhất với nó, có thể tìm hiểu qua sự tương tác".

Nghe nói như thế, Thời Thanh Trúc gật đầu.

Tần Ninh vươn tay ra nắm tay hai người, đi vào bên trong nhà trúc.

Bên trong căn nhà trúc rộng lớn có hai cái cửa sổ thoáng đãng, bên ngoài chính là sơn cốc với bầu không khí yên tĩnh.

Tất cả nhìn qua đều có vẻ vô cùng thoải mái.

Tần Ninh thích nhất là hoàn cảnh này.

Có thể làm cho lòng hắn càng thêm yên tĩnh! Thời Thanh Trúc hỏi: "Những năm gần đây chàng ở nơi nào, hãy nói chi tiết với ta!"

Diệp Viên Viên nói: "Chàng ấy đã nói cho ta hết rồi, hai người trò chuyện trước đi, ta đi làm việc trước...", Diệp Viên Viên đang chuẩn bị rời đi, Tần Ninh lại kéo lại, nói: "Ôn chuyện thì lúc nào mà không thể làm được?

Không cần vội vã nhất thời, có một số việc còn gấp hơn ôn chuyện!"

Nghe thấy lời này, Diệp Viên Viên cả giận nói: "Chàng lại nữa rồi".

"Cũng không phải lại chưa từng như thế!"

Tần Ninh thở ra một hơi, cười nói: "Đã lâu chưa đến đây, thử một chút xem...", "Cái gì?"

Thời Thanh Trúc hiếu kỳ nói.

Diệp Viên Viên nhìn dáng vẻ ngây thơ của Thời Thanh Trúc, gương mặt xinh đẹp không khỏi phiếm hồng.

Thế nhưng rất nhanh, Thời Thanh Trúc đã kịp phản ứng.

"Bình thường thấy chàng luôn ngọc thụ lâm phong, phóng khoáng ngông nghênh, sao bây giờ lại trở nên bẩn thỉu như vậy?"

Thời Thanh Trúc không khỏi nói: "Ta thấy chàng vừa nhìn thấy nữ nhân liền không được bình thường".

Tần Ninh giờ phút này đi khắp bốn phía lập ra từng phong ấn và tiên trận, nói: "Ôi trời, ta là nam nhân mà!"

Bầu trời trong sơn cốc nhìn có vẻ rất yên tĩnh, cũng không có âm thanh gì.

Đến buổi chiều, mặt trời lặn về phía tây, trong ngoài Trúc Diệp Tông lấp lánh như minh châu.

Trong sơn cốc.

Trên giường.

Tần Ninh híp mắt, trái ôm phải ấp, trong lòng vô cùng thỏa mãn.

"Mau dậy đi, chậm nữa là bọn họ sẽ đến hết đấy!"

Tần Ninh có vẻ lưu luyến không rời.

Tục ngữ nói, anh hùng không qua được ải mỹ nhân.

Ải này, ai mà không muốn cứ ở mãi bên trong không ra chứ.

Sau khi bận rộn rửa mặt trang điểm một lát, lúc đi ra ngoài sơn cốc, Thần t*nh d*ch và Diệp Nam Hiên đã đợi từ lâu.

"Sư phụ, tiệc tối đã được chuẩn bị xong, bảy vị trưởng lão còn có một vài người quan trọng khác đều có mặt".

"Ừm".

Trong đại sảnh là một cái bàn có thể chứa được hai ba mươi người ngồi.

Bảy vị trưởng lão đã gặp lúc trước, cộng với một vài Tiên Quân khác đều ở bên trong.
 
Phong Thần Châu
Chương 10401: Khẩu vị cũng rất bắt bẻ.



Đương nhiên hai người Thần t*nh d*ch và Diệp Nam Hiên đã xếp chỗ ngồi của Tần Ninh ở vị trí trung tâm.

Những người khác đều lần lượt ngồi xuống.

Dần dần, trong bữa tiệc vô cùng náo nhiệt.

Thần t*nh d*ch mặc dù là tên háo sắc, thế nhưng cách đối nhân xử thế cũng rất khôn khéo.

Ăn ngay nói thật, không khéo đưa đẩy thì làm sao có thể ôm các mỹ nhân về?

"Tần Ninh là sư phụ của ta và Diệp Nam Hiên, sau này cũng sẽ là thái thượng tông chủ của Trúc Diệp Tông chúng ta".

Advertisement

Thái thượng tông chủ?

Lời này nghe có vẻ rất mới lạ.

"Nếu là ở trong đế quốc, đó chính là thái thượng hoàng trên hoàng đế, nếu các ngươi không phục cứ việc tìm ta!"

Thần t*nh d*ch nghiêm túc nói: "Ta sẽ lần lượt gõ đầu các ngươi ra, để xem trong đầu các ngươi nghĩ như thế nào!"

Nghe nói như thế, đám người đều cười ha hả.

Một vị trưởng lão đứng lên nói: "Nếu là hai vị tông chủ, đương nhiên là chúng ta đều sẽ nghe lệnh, tông chủ yên tâm".

"Tốt!"

Thần t*nh d*ch tiếp tục nói: "Từ lúc Trúc Diệp Tông chúng ta thành lập, tôn chỉ vẫn luôn là - đánh tan, hủy diệt tất cả dị tộc xâm phạm".

"Tôn chỉ này sẽ vĩnh viễn không sửa đổi".

"Cho dù sau này hai tông chủ chúng ta không có ở đây, phàm là dị tộc xuất hiện trong Tiên Giới, toàn bộ đều giết không tha".

Mấy người nhao nhao gật đầu.

"Sư phụ, người nói vài lời đi".

Thần t*nh d*ch cười hì hì nói.

Tần Ninh đứng dậy nhìn về phía mấy người, nói: "Chư vị trưởng lão đường chủ đều là người đáng tin cậy của hai tên đệ tử ngốc nghếch này của ta, ta cũng không nói lời vô ích gì, nếu tu hành có gì khó hiểu thì cứ việc tìm ta".

Nghe thấy lời, mọi người đều quay sang nhìn nhau.

Tu hành có vấn đề?

Ở đây người kém cỏi nhất cũng là Tiên Quân nhập phẩm, có vấn đề về tu hành, tìm một người là Cửu Thiên Huyền Tiên thì có thể hỏi ra cái gì?

Nghe thấy lời này, nhìn thấy phản ứng của mọi người, Thần t*nh d*ch lập tức đứng dậy nói: "Ngây ra đó làm gì?

Nhanh mời rượu đi!"

"Một đám ngu đần, ta nói cho các ngươi biết, đưa mắt nhìn khắp toàn bộ Tiên Giới, Tiên Đế Tiên Tôn muốn được sư phụ ta dạy bảo đều phải xếp hàng, các ngươi cứ thoải mái mừng thầm đi!"

Nghe nói như thế, đám người càng thêm kinh ngạc, nhưng nể mặt tông chủ vẫn phải kính rượu thật tốt.

Bữa cơm này xem như cho Tần Ninh ra mặt, để đám nhân vật cấp cao của Trúc Diệp Tông đều nhớ kỹ.

Qua ba lần rượu, Thời Thanh Trúc bưng chén lên, tiếp theo lại buông xuống.

"Chưa đủ đã nghiền à?"

Tần Ninh nhìn ra tâm tư của Thời Thanh Trúc.

Thời Thanh Trúc thích uống rượu ngon.

Khẩu vị cũng rất bắt bẻ.

"Còn thiếu một chút, chàng có không?"

Nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt Thời Thanh Trúc sáng lên.

Tần Ninh mỉm cười lấy ra hai vò rượu, mở giấy dán ra, mùi thơm xông vào mũi.

"Không tệ không tệ".

Thời Thanh Trúc liền nói ngay: "Rượu ngon!"

Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Những năm gần đây, ta vẫn luôn chú ý thu gom đấy".

Trăng lên giữa trời, mọi người trong đại sảnh uống say sưa, cũng buông lỏng không ít, những tiếng cười nói không ngừng vang lên.

...Tam Thanh tiên vực mênh mông có trên trăm vực, đất rộng vật đông.

Nơi này là địa bàn của Thái Thanh tiên tông.

Chỗ tông chủ Thái Thanh tiên tông ở chính là dãy núi Thái Thanh bên trong Thái Thanh Vực.
 
Phong Thần Châu
Chương 10402: Thái Thượng tiên vực?



Dãy núi Thái Thanh kéo dài trăm vạn dặm, rộng lớn hơn dãy núi Thái Giang ở Thái Giang Vực không biết bao nhiêu lần.

Mà Thái Thanh tiên tông tọa lạc ở dãy núi Thái Thanh, nơi này là chủ tông, ngoài ra ở bên trong toàn bộ Thái Thanh Vực, Thái Thanh tiên tông còn có mấy phân tông khác để xử lý đủ loại chuyện.

Dãy núi Thái Thanh, bên trong Thái Thanh tiên tông.

Trăng đêm treo cao.

Bên cạnh một vách núi, một người đàn ông trung niên mặc đồ màu vàng đứng vững.

Người đàn ông đứng chắp tay, nhìn tầm ba bốn mươi tuổi, dáng vẻ tuấn dật, mang theo vài phần cảm giác xa xưa.

Rất nhanh, mấy bóng người đã nhao nhao rơi xuống.

Hai người cầm đầu trong đó có khí chất cực kì bất phàm, cho người ta một loại cảm giác cường đại cao cao tại thượng.

Một nam một nữ.

Người đàn ông trông có vẻ phóng khoáng ngông nghênh, người phụ nữ lại có vẻ đoan trang hiền thục, dung mạo động lòng người.

Quan trọng nhất chính là khí chất của hai người.

Advertisement

Cực kỳ bất phàm.

"Cửu trưởng lão!"

"Thập trưởng lão!"

Người đàn ông mặc đồ vàng nhìn thấy hai người chạy đến, cười nói: "Hai vị c*̃ng nhận được tin tức rồi sao?"

"Ừm".

Người đàn ông trông có vẻ phóng khoáng ngông nghênh kia cười nói: "Cáo Thừa Thiên và Cù Thanh Thư cũng đã nói rõ tình huống rồi".

Người này tên là Dịch Hoa, chính là một trong mười một vị thánh trưởng lão của Thái Thanh tiên tông.

Người phụ nữ bên cạnh tên là Tân Thanh Y, cũng là thánh trưởng lão.

Về phần người đàn ông mặc đồ vàng thì tên là Chung Lương, cũng là thánh trưởng lão.

Bên trong Thái Thanh tiên tông.

Tông chủ Thanh Thiên Tung có thể nói là có thanh danh hiển hách, một trong những Tiên Đế mạnh nhất trong ngoài Tam Thanh tiên vực.

Ngoài ra là mười một trưởng lão của Thái Thanh tiên tông.

Mười một vị thánh trưởng lão, mỗi người đều là cấp bậc Tiên Đế.

Cửu trưởng lão Dịch Hoa.

Thập trưởng lão Tân Thanh Y.

Thập nhất trưởng lão Chung Lương.

Ba người này đều không hề có cái giá nào, ai nấy đều vô cùng hiền hoà, người bên ngoài mà nhìn thấy chắc chắn sẽ không thể liên tưởng bọn họ với Tiên Đế.

Trên thực tế, bình thường rất khó để gặp được đám Tiên Đế ở trong Tiên Giới.

Mà cho dù người ngoài có nhìn thấy, Tiên Đế không tận lực phóng thích ra đế uy của mình thì ai có thể biết?

Cái gọi là thần long thấy đầu không thấy đuôi, chỉ là... cho dù thần long đang ở trước mặt mình, người bình thường sao có thể nhận ra được?

Giờ phút này, thập trưởng lão Tân Thanh Y mở miệng nói: "Rốt cuộc Tần Ninh kia có lai lịch gì?"

Chung Lương chậm rãi nói: "Bây giờ chỉ biết là kẻ này có quan hệ sư đồ với hai người Diệp Nam Hiên, Thần t*nh d*ch của Trúc Diệp Tông ở Tây Thanh Vực, lại là phu thê với đệ tử thượng nguyên Diệp Viên Viên của Thượng Thanh Lâu, hơn nữa kẻ này đến từ Thái Thượng tiên vực!"

Thái Thượng tiên vực?

Dịch Hoa trưởng lão và Tân Thanh Y trưởng lão đều nhíu mày lại.

"Có phải là họ Tiên Tôn hoặc là hậu nhân Tiên Đế nào không xuất thế ở Thái Thượng tiên vực không?"

Tân Thanh Y mở miệng nói: "Ta nghe mấy vị đệ tử miêu tả, kẻ này có tâm tính mạnh mẽ, có thể dựa vào lôi kiếp của mình để giết Tiên Vương, thật sự không thể so sánh với đám người phàm tục".

Lôi kiếp của một vị Cửu Thiên Huyền Tiên cho dù có phản phệ, uy lực lớn nhất có thể giết được Tiên Quân đã là không tệ rồi.

Vậy mà lại giết được cả Tiên Vương.

Đây đã vượt qua cực hạn của lôi kiếp phản phệ.

Nhưng Tần Ninh vẫn còn đồng thời độ kiếp.

"Kẻ này có quan hệ rất thân thiết với Dịch Thiên Tiên Đế, điều này vô cùng kỳ quái...", Chung Lương không khỏi nói: "Bây giờ không chỉ thân phận kẻ này kỳ quái, còn có Ôn Ngọc Trạch của Cảnh Hỏa tộc kia nữa".

"Trong cơ thể của Ôn Ngọc Trạch này có một hồn phách hay là ý niệm, tinh thần lực gì đó của một cường giả ngoài thế giới dung hợp vào, muốn dùng phương pháp này để tiến vào Tiên Giới".

"Khi sợi hồn phách kia thức tỉnh, dung hợp với kẻ này, đó sẽ là một người còn kinh khủng hơn cả Tiên Tôn".

"Bây giờ nếu giết, người này sẽ lập tức bùng nổ, giết vô số người ở Tam Thanh tiên vực, đến lúc đó sẽ là máu chảy thành sông".

"Nhưng nếu không giết, vậy một ngày nào đó sau này mà cường giả kia thức tỉnh, đó là tai hoạ của Tam Thanh tiên vực chúng ta".

Nghe nói như thế, hai vị thánh trưởng lão Dịch Hoa và Tân Thanh Y đều gật đầu.

6001053-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10403: “Ngươi nghe ai đồn vậy?”



“Vậy thì dẫn đến là được!”

Tân Thanh Y tùy tiện nói: “Người ở Tây Thanh Vực, đến Tây Thanh Vực tìm Tần Ninh chẳng phải là có thể đưa người về rồi hay sao?”

“Làm gì có chuyện đơn giản như vậy…”, Chung Lương không khỏi cười cười đáp: “Người này là vợ chồng với đệ tử thượng nguyên Diệp Viên Viên ở Thượng Thanh Lâu, trái lại chẳng có chút quan hệ gì với Thái Thanh tiên tông của chúng ta”.

“Nhưng nếu chúng ta cứ như vậy đi đến đó, không biết là sẽ dẫn phát biết bao nhiêu tranh chấp!”

“Dịch Thiên Tiên Đế… Người này tuy là tán tu một giới, tuy nhiên dù gì thì vẫn là một vị Tiên Đế, hơn nữa… Những năm gần đây, ở bên trong Tam Thanh tiên vực cũng có vài người bạn là Tiên Đế có quan hệ rất tốt”.

Một mình Tần Ninh, Thái Thanh tiên tông chẳng cố kỵ chút nào, không thành vấn đề.

Thế nhưng thêm một Trương Linh Phong thì lại không giống như vậy.

“Trương Linh Phong có thể vì Tần Ninh mà ầm ĩ không vui với chúng ta sao?”

Dịch Hoa thánh trưởng lão kinh ngạc hỏi.

“Có thể hay không thì chưa biết, nhưng tóm lại là vẫn có khả năng…”, lúc này đây Tân Thanh Y trưởng lão cười nói: “Đã như vậy, phái người đến hỏi một câu là được, ít nhất chúng ta cần phải biết thái độ của Tần Ninh ra sao”.

“Ừm”.

Chung Lương gật đầu một cái.

“Còn nữa…”, Chung Lương tiếp tục nói: “Kế hoạch Thái Bạch Vực lần này, vốn dĩ nên không có chút sơ hở nào, thế nhưng bên phía Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mị tộc lại xuất hiện sự nhúng tay của vài nhân vật lớn, điều này chứng tỏ… Kế hoạch của chúng ta đã bị người ta biết”.

“Vậy thì, những trưởng lão và đệ tử từng tham dự Thái Bạch Vực lần này, tất cả đều có hiềm nghi… Hiềm nghi âm thầm cấu kết với dị tộc!”

Nghe thấy thế, hai vị trưởng lão cùng gật đầu.

“Sách lược đối đãi dị tộc của Thái Thanh tiên tông chúng ta vẫn luôn là… Đuổi tận giết tuyệt!”

Chung Lương chậm rãi nói: “Sự uy h**p của dị tộc, vốn không chỉ nằm ở sức mạnh của bọn họ, mà còn có khả năng đầu độc lòng người”.

“Bên trong Thái Thanh tiên tông của chúng ta, hàng năm đều có thể tra ra gián điệp dị tộc, lần này, gián điệp dính dáng đến cấp bậc đệ tử nòng cốt, càng thêm không thể xem thường”.

Đệ tử nòng cốt, ngày nay đều là cảnh giới Tiên Quân.

Có thể trong tương lai sẽ trở thành Tiên Vương, Tiên Hoàng, trở thành nhân vật trọng yếu của Thái Thanh tiên tông.

Nếu như một vị nhân vật trọng yếu trong tương lai là gián điệp dị tộc, là một chuyện đáng sợ đến mức nào?

Việc này, Thái Thanh tiên tông từ trên xuống dưới đều vô cùng quan tâm.

Tuy nhiên dị tộc cũng rất xảo quyệt.

…Tam Thanh tiên vực, Ngọc Thanh Vực.

Ngọc Thanh Vực nằm ở vị trí trung tâm quan trọng của Tam Thanh tiên vực, diện tích mênh mông.

Nơi này là vị trí của Ngọc Thanh tiên cung.

Vùng đại địa sơn mạch ở Ngọc Thanh tiên cung, được đặt tên là Ngọc Thanh Sơn.

Chỉ có điều, Ngọc Thanh Sơn lớn như vậy, Ngọc Thanh tiên cung cũng không tọa lạc ở bên trong dãy núi, mà là bên trên dãy núi, trong những ngọn đảo Huyền Không.

Nghe nói ở trong Ngọc Thanh Sơn có thiên thạch từ trời rơi xuống, chìm nổi trong đó, viên thiên thạch trời giáng kia đã sớm hòa thành một thể với Ngọc Thanh Sơn.

Mà tất cả đồ vật ở bầu trời của Ngọc Thanh Sơn, đều sẽ phải chịu lực lơ lửng, Ngọc Thanh tiên cung cũng vì vậy mà chọn lựa nơi đây làm nền móng của sơn môn.

Đảo Huyền Không liên miên bất tận, từng ngọn từng ngọn lẳng lặng sừng sững giữa bầu trời Thái Thanh, hoặc là giữa núi cao.

Giờ phút này, bên trong Ngọc Thanh tiên cung, trên một hòn đảo, hai bóng dáng đang ngồi đối diện đánh cờ.

Người bên trái, tóc dài ngang vai, nhìn rất là tùy tiện.

“Lão Thương, nghe nói viêc mà Thái Thanh tiên tông làm ở bên Thái Bạch vực, dường như bị người khác quấy rối…”, Người đàn ông tóc dài ngang vai cười khà khà nói.

“Ngươi nghe ai đồn vậy?”
 
Phong Thần Châu
Chương 10404: Không thể trấn áp được Trương Linh Phong”.



“Khúc Cao Hiên đó, tên kia lần này đi đến dãy núi Thái Giang, nghe nói dị tộc xuất hiện vài vị Hoàng giả, tuy nhiên sau đó đã bị Trương Linh Phong g**t ch*t!”

Người đàn ông phía bên phải cau mày hỏi: “Trương Linh Phong?”

“Đúng vậy, chính là cái tên Trương Linh Phong đánh bại ngươi ấy, Dịch Thiên Tiên Đế”.

“Tả Chính Nghiệp, ngươi muốn bị đánh à?”

“A?”

Người đàn ông tóc xõa ngang vai không khỏi cười nói: “Nhưng ta là thất cung chủ của Ngọc Thanh tiên cung, ngươi là cửu cung chủ, ngươi và ta tuy đều là Tiên Đế, nhưng ngươi cũng đánh không lại ta mà!”

Nghe Tả Chính Nghiệp nói vậy, người đàn ông bên phải hừ đáp: “Hiện giờ thử một chút?”

“Thôi đi thôi đi, Thương Cảnh Sơn, ngươi ý, vừa nhắc tới Trương Linh Phong, ngươi tự xem lại cái thái độ gay gắt của mình đi!”

Tả Chính Nghiệp tiếp tục nói: “Ngươi và ta dù sao cũng xem như là một nửa đệ tử của Hồn Vô Ngân, từng được Hồn Vô Ngân dẫn dắt, sư phụ ngươi ông ta lại không so được với Hồn Vô Ngân, ngươi cùng Trương Linh Phong có chênh lệch cũng là thật bình thường”.

“Tả Chính Nghiệp, ngươi không suy nghĩ một chút xem, trực tiếp nhận thua đi, đừng có kêu chít chít nữa”.

Thương Cảnh Sơn quát.

Hai người này chính là cung chủ quyền cao chức trọng của Ngọc Thanh tiên cung, ở bên trong toàn bộ Tam Thanh tiên vực, vẫn cứ là tiếng tăm lừng lẫy.

Tam Thanh tiên vực.

Ba vị đầu sỏ tổng lâu chủ, tông cung chủ và tông chủ hiển nhiên là thực lực mạnh mẽ nhất.

Mà mấy vị lâu chủ, mấy vị cung chủ, mấy vị thánh trưởng lão của Thượng Thanh Lâu, tất cả đều có sức mạnh của Tiên Đế, thông thường những nhân vật thuộc cấp bậc dưới Tiên Vương đều rất hiếm khi gặp được.

Tả Chính Nghiệp thu hồi tâm trạng dí dỏm, cười nói: “Lần này ta từ chỗ Khúc Cao Hiên và Văn Học Lâm nhận được tin tức, xuất hiện một vị Tần Ninh, trái lại rất nghiêm trọng, vị Ôn Ngọc Trạch của Cảnh Hỏa tộc kia cũng là bất phàm, người hiện giờ đang ở Trúc Diệp Tông Tây Thanh Vực, ý của Ngọc cung chủ… Mang về, xem thử xem cái tên Ôn Ngọc Trạch đó rốt cuộc có lai lịch gì…”, nghe thấy thế, Thương Cảnh Sơn không khỏi nói: “Vậy ngươi đi ngay đi, cùng ta nói cái gì?”

“Nếu như ngươi thật sự không muốn đi, tìm mấy vị tiên thánh, hoặc là tiên hoàng cho trưởng lão khác đi cũng được mà?”

“Ta chưa nói à… Dịch Thiên Tiên Đế Trương Linh Phong cũng có mặt, lão Thương, ngươi và ta đi chung không?”

Tả Chính Nghiệp cười nói: “Hơn nữa, ta nói cho ngươi, Thời Thanh Trúc… Cũng đi Tây Thanh Vực!”

“Nha đầu kia đi Tây Thanh Vực làm gì?”

Thương Cảnh Sơn tò mò.

Tả Chính Nghiệp dùng vẻ mặt thần bí đáp: “Ta nghe Học Lâm nói, vị đệ tử thượng nguyên Diệp Viên Viên của Thượng Thanh Lâu kia chính miệng thừa nhận, nàng là phu nhân của Tần Ninh…” “Mà những năm gần đây, hình như Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên quan hệ không tồi, hai ngươi có giao tình, nàng biết được tin tức của Tần Ninh, vừa mới xuất quan đã lập tức đến Tây Thanh Vực, ngươi nói xem là vì cái gì?”

Câu này vừa ra, Thương Cảnh Sơn chau mày lại, không khỏi lên tiếng: “Đó chính là một tên Cửu Thiên Huyền Tiên, hiện giờ hình như là Thất Trọng Thiên Cảnh?”

“Ừm…” “Tên Tần Ninh này… Rốt cuộc là ở đâu toát ra, khó đoán như vậy, sẽ không phải là người dị tộc đó chứ?”

Vừa nghe thấy câu này, Tả Chính Nghiệp không khỏi trợn trắng mắt.

Người dị tộc?

Đùa cái gì vậy! Lần này bởi vì Tần Ninh, đã chết hết không biết bao nhiêu là dị tộc, Tiên Vương Tiên Hoàng đều có.

Nếu như dị tộc muốn sử dụng mưu kế, để Tần Ninh lấy được sự tin tưởng của bọn họ, vậy thì căn bản là mất nhiều hơn được.

“Ngươi nói như vậy, ta đối với người này, trái lại là hiếu kỳ vô cùng”.

“Đi cùng đi, cùng nhìn xem một chút?”

Tả Chính Nghiệp cười nói: “Vốn dĩ là một tên Cửu Thiên Huyền Tiên, phái một ít Tiên Quân, Tiên Vương đi là được, đủ nể mặt rồi, thế nhưng chuyện này dính dáng tới Trương Linh Phong, chúng ta cũng phải làm cho ra dáng, nếu không thì… Không thể trấn áp được Trương Linh Phong”.

Nghe thấy thế Thương Cảnh Sơn trái lại giễu cợt, nói: “Ngươi và ta cùng đi cũng không thể dọa được Trương Linh Phong, trừ phi là Ngọc cung chủ tự mình ra mặt”.

Ngọc cung chủ! Cung chủ chân chính của Ngọc Thanh tiên cung, Ngọc Ngàn Ngưng.

Trong toàn bộ Tam Thanh tiên vực.

Lâu chủ của Thượng Thanh Lâu, Thượng Vân Nhiên.

Tông chủ của Thái Thượng thiên tông, Thanh Thiên Tung.

6001055-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10405: “Thượng lâu chủ tính thế nào?”



Tả Chính Nghiệp nói tiếp: “Ngọc cung chủ không thể nào đi trước được, hai chúng ta đi xem là đủ rồi, trước tiên xem thử có lôi tên Ôn Ngọc Trạch kia về được không”.

“Tên này liên can quá nhiều chuyện, có lẽ các vị Tiên Đế trong cung chúng ta đang kiểm tra nên mới có dấu vết lần theo”.

Thương Cảnh Sơn nhìn bàn cơ rồi nói: “Nếu ngươi có thể thắng ta ba ván thì ta sẽ cùng hướng với ngươi nếu không thì không bàn nữa”.

“Chậc, ai sợ gì ngươi chứ!”

Advertisement

“Mau tới nào!”

Hai đại cung chủ tiếp tục tranh đấu với nhau trên bàn cờ.

...Trong Tam Thanh tiên vực, Thượng Thanh Lâu.

Thượng Thanh Lâu ở Thượng Thanh vực phía nam của Tam Thanh tiên vực.

Trong ngoài Thượng Thanh Lâu kéo dài mấy trăm dặm, nhìn qua không thấy điểm cuối.

Ở vùng nội địa liên miên không điểm cuối của Thượng Thanh Lâu.

Có hai bóng người đang đứng trong một sơn cốc, trước mặt hai người họ cũng có ba người khác đang đứng đó.

Đó là trưởng lão Ngụy Hoa của Thượng Thanh Lâu.

Đệ tử thượng nguyên Thạch Bắc Lâm và đệ tử nội lâu Thạch Quang Diệu.

Lúc này, ba người họ đang khiêm nhường khom lưng đứng chào.

Hiển nhiên thân phận và địa vị của hai vị đứng trước mặt ba người họ không hề đơn giản.

“Những gì các ngươi nói bọn ta đều đã hiểu”.

Người đàn ông bên trái nho nhã, bình đạm nói: “Nói như vậy, quan hệ của Diệp Viên Viên và cái tên Tần Ninh kia không tầm thường, mà thực lực của tên Tần Ninh kia cũng không thể coi khinh, người lại thông thạo thuật luyện đan, quả đúng là một thiên tài hiếm thấy”.

Thạch Bắc Lâm nghe người đàn ông kia nói vậy bèn bảo: “Lục lâu chủ, vậy Diệp Viên Viên kia...”, “Bắc Lâm!”

Người đàn ông nho nhã nói: “Lẽ nào ngươi có tình cảm gì đó với Diệp Viên Viên à?”

“Hả?”

Gương mặt Thạch Bắc Lâm đỏ bừng, năm ấy Kỷ Khinh Khinh là Tiên Vương, tương lai rất có khả năng trở thành một trong thất đại lâu chủ của Thượng Thanh Lâu thậm chí còn có thể tiếp nhận chức vụ tổng lâu chủ của Thượng Vân Nhiên.

Diệp Viên Viên cũng là đệ tử thượng nguyên của Thượng Thanh Lâu, thiên phú cực kỳ tốt, dung nhan xinh đẹp mỹ miều khiến lòng người khó phai.

“Ôn Tu Trúc, ngươi nghĩ thế nào?”

Bên cạnh người đàn ông nhã nhặn là một người trông khoảng tầm hơn ba mươi, mái tóc dài được buộc cao, người nọ nói: “Thạch Bắc Lâm bị ngươi chọc chín mặt rồi đó...”, vừa dứt lời, Thạch Bắc Lâm nhìn về phía người đàn ông vừa lên tiếng kia rồi vội vàng chữa cháy: “Nghệ lâu chủ, người hiểu lầm rồi... đệ tử và Diệp Viên Viên chỉ là đồng môn, chẳng qua là hai người cũng biết rồi đó, trong Thượng Thanh Lâu chúng ta đâu chỉ có không ít đệ tử thượng nguyên mà còn có rất nhiều đệ tử nòng cốt phải lòng Diệp Viên Viên, lần này khi bọn họ nghe Diệp Viên Viên nói rằng mình với Tần Ninh là phu the thì rất quan tâm...”, nghe Thạch Bắc Lâm nói vậy, cả hai vị lâu chủ nhìn nhau cười phá lên.

Lục lâu chủ của Thượng Thanh Lâu - Ôn Tu Trúc.

Thất lâu chủ của Thượng Thanh Lâu - Nghệ Văn Đấu.

Hai người này đều là những Tiên Đế tiếng tăm lừng lẫy trong Thái Thanh tiên vực.

Trong Tam Thanh tiên vực, thất đại lâu chủ của Thượng Thanh Lâu hay cửu đại cung chủ của Ngọc Thanh tiên cung và mười một thánh trưởng lão của Thái Thanh tiên tông đều là những người có máu mặt.

Ôn Tu Trúc nói: “Được rồi, chuyện giữa mấy người trẻ các ngươi thì các ngươi tự giải quyết”.

“Nhưng mà nếu tên Tần Ninh kia là phu quân của Thời Thanh Trúc thì Nghệ Văn Đấu, ta nghĩ ngươi phải xuất chiến rồi!”

“Thượng lâu chủ tính thế nào?”

Thượng lâu chủ mà Nghệ Văn Đấu nhắc tới chính là là người người cao quý nhất Thượng Thanh Lâu, lâu chủ Thượng Vân Thiên.
 
Phong Thần Châu
Chương 10406: Mà nơi này lại chỗ các vị ấy sinh sống.



Ôn Tu Trúc cười nói: “Ý của Thượng lâu chủ là... dẫn Ôn Ngọc Trạch về xem thử tên Ôn Ngọc Trạch kia có chỗ nào đặc biệt”.

“Dù sao một người ở trạng thái cuồng nộ có thể sánh ngang với cấp bậc Tiên Tôn Tiên Đế sẽ gây uy h**p rất lớn cho Tam Thanh tiên vực chúng ta”.

“Còn kẻ đang ẩn nấp trong cơ thể Ôn Ngọc Trạch kia nữa, nếu chúng ta có thể sử dụng được thì cực kỳ tốt!”

“Hiểu rồi!”

Nghệ Văn Đấu cười nói: “Chẳng qua là không chắc việc này thành đâu!”

“Nếu Trương Linh Phong quen biết với Tần Ninh kia thì không dễ làm vậy!”

Ôn Tu Trúc nhíu mày.

Một tên Cửu Thiên Huyền Tiên lại có giao tình thâm sâu với một vị Tiên Đế thật quá kỳ lạ.

Advertisement

“Dù sao cũng phải đi xem thử, nếu không, không dễ giải thích với Thượng lâu chủ!”

Nghe vậy, Nghệ Văn Đấu nở một nụ cười bất đắc dĩ.

“Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, mấy năm qua, rốt cuộc là Thượng lâu chủ đang bận rộn việc gì thế?

Đã lâu nay tôi chưa gặp Thượng lâu chủ rồi!”

Nghệ Văn Đấu bèn đáp: “Tuy chuyện to chuyện nhỏ thường ngày trong Thượng Thanh Lâu đều do mấy vị lâu chủ chúng ta xử lý được rồi, nhưng tổng lâu chủ luôn không xuất hiện âu cũng chả phải chuyện hay”.

“Trầm mê đan đạo mất kiểm soát!”

Ôn Tu Trúc cười nói: “Bản thân vị lâu chủ của chúng ta là một vị đế đan sư siêu cấp ma, lâu chủ muốn dựa vào con đường luyện đan để tìm kiếm con đường thành Tiên Tôn của chính mình...”, nghe vậy, Nghệ Văn Đấu bèn nói: “Cái này còn khó hơn dùng võ đạo nhập tôn nữa”.

“Tuy gian nan nhưng biết sao giờ”.

Ôn Tu Trúc buông tay nói: “Lâu chủ thích thế, ngươi làm gì được chứ?”

“...”, Ôn Tu Trúc nói tiếp: “Hơn nữa, lâu chủ vừa tìm được một vị đan sư rất tài giỏi, thông thạo thuật luyện đan, theo như lời lâu chủ... đến cả vài vị thái thượng trưởng lão kia đều vô cùng kính nể vị đan sư kia”.

Dứt lời, Nghệ Văn Đấu ngẩng người.

Các thái thượng trưởng lão của Thượng Thanh Lâu đều đã từng đảm nhiệm chức lâu chủ, sau này lui về làm trưởng lão nòng cốt, lùi hai tuyến để bảo dưỡng tuổi thọ.

Đến cả bọn họ đều bị thán phục ư! Người đan sư thần bí kia là ai?

Ôn Tu Trúc ra vẻ bí ẩn nói: “Ta đã từng gặp người nọ, đó là một người tuổi còn trẻ, chưa từng xuất hiện trong Tiên Giới, lai lịch rất thần bí, còn về phần thuật luyện đan của hắn lợi hại đến mức nào... thì ta cũng không rõ lắm”.

“Nhưng mà nghe nói rằng, mấy đan dược mới mà Thượng Thanh Lâu chúng ta lấy ra vài năm qua đều từ tay người nọ”.

“Dù sao nghe đại lâu chủ nói là rất kỳ lạ, nếu không thì các thái thượng trưởng lão và Thượng lâu chủ nào để ý như vậy”.

Nghe vậy, Nghệ Văn Đấu khá tò mò.

Thế nhưng, hắn ta không tinh thông thuật luyện đan nếu không sẽ rất mong được gặp gỡ vị đan sư tài ba kia.

... Thượng Thanh Lâu, trong một khu vực bí mật ở một tiểu thế giới.

Nơi này ẩn dấu trong một khoảng không gian độc lập sâu bên trong Thượng Thanh Lâu, đồng thời cũng là cấm địa của Thượng Thanh Lâu.

Thượng Thanh Lâu là một trong ba thế lực lớn nhất Tam Thanh tiên vực nên tùy bề ngoài người mạnh nhất chính là vị lâu chủ Thượng Vân Thiên nhưng thật ra bên trong sẽ có Tiên Tôn.

Mà nơi này lại chỗ các vị ấy sinh sống.

Khu vực bí mật ở tiểu thế giới rộng đến mấy vạn lý, không tính là nhỏ.

Ở đây trông không khác gì thế giới bên ngoài, chẳng qua là linh khí thiên địa nồng nặc hơn thế giới bên ngoài mấy chục lần.

Vào lúc này.

Trong tiểu thế giới, ở một sơn cốc yên tĩnh nhưng tràn ngập khí tức thần thánh.

6001057-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10407: “Đa tạ Huyền đại sư dạy bảo!”



Phía dưới người nọ, trên mỗi độ cao khác nhau của ngọn núi đều có một bãi đá nhô ra, trên đó là một thái thượng trưởng lão của Thượng Thanh Lâu đang ngồi ngay ngắn.

Những trưởng lão đó hầu hết đều có tóc hoa râm, tuổi già sức yêu trông như những ông lão hơn trăm tuổi.

Mỗi một vị thái thượng trưởng lão của Thượng Thanh Lâu đều hô hấp và vận động cơ thể kỳ quái hít vào thở ra không khí theo người thanh niên kia.

Dưới vách núi là một bóng người bước tới.

Người nọ trông khoảng tầm ba mươi bốn mươi tuổi, mặc một bộ áo dài, khí chất thoát tục, trên người phảng phất khí chất của một người tiên nhân nho nhã.

Advertisement

Người đàn ông thấy đoàn người kia tập hít thở theo người thanh niên trên tảng đá kia thì chợt dừng bước.

Chẳng bao lâu sau, đằng sau có một ông lão đi tới vừa định nói gì đó, người đàn ông đã ra hiệu đừng lên tiếng.

“Lâu chủ...”, “Chuyện gì thế?”

Người đàn ông trung niên kia hỏi.

“Về chuyện tên Tần Ninh kia...”, nghe vậy, người đàn ông trung niên từ tốn nói: “Ta đã cân nhắc kỹ rồi, việc này cực kỳ quan trọng, ngươi bảo Ôn Tu Trúc và Nghệ Văn Đấu đi làm đi nhưng mà phải nhớ rằng nói với bọn họ phải khách khí chút”.

“Vâng, mà thôi”.

Người đàn ông nói tiếp: “Trước đừng bảo bọn họ hành động mà hãy hỏi Huyền đại nhân trước rồi tính tiếp”.

Ông lão không nói lời nào.

Mọi người trên vách đá lần lượt làm xong từng động tác một, người thanh niên kia thở ra một hơi, mở mắt nhìn mọi người rồi hàm ý sâu xa nói: “Trên đỉnh của tiên, kiêu ngạo nhìn thiên hạ, thế gian này có thần thì mới có tiên!”

Người thanh niên cất lời, người đàn ông trung niên phía dưới thành kính lắng nghe, ông lão đằng sau thầm thở dài.

Ông lão nhìn về phía người thanh niên mặc đan bào trên đó, trong mắt thoáng hiện sự u oán.

Ngô Ưng là đại lâu chủ của Thượng Thanh lâu nên lòng thầm xem thường người thanh niên mặc đan bào kia.

Người thanh niên đó huyên thuyên suốt ngày, nhưng khổ nỗi các vị thái thượng trưởng lão và lâu chủ của Thượng Thanh lâu đều rất tin tưởng người nọ.

Ngô Ưng luôn cảm thấy người thanh niên mặc đan bào kia - Huyền đại sư rất có khả năng là gián điệp mà Dị tộc phái tới.

Đến đây để lừa gạt mọi người.

Đường nhiên, vị Huyền đại sư này cũng có bản lĩnh nào đó, thuật luyện đan quả thật rất lợi hại, ít nhất là mạnh hơn thuật luyện đan của lâu chủ.

Ngô Ưng là đại lâu chủ của Thượng Thanh lâu và cũng chính là đại trưởng lão, tất nhiên cũng hiểu rõ về trình độ luyện đan của tổng lâu chủ Thượng Vân Nhiên nhà mình.

Không nhắc tới cả Tiên Giới, ít nhất ở Tam Thanh tiên vực, thuật luyện đan của Thượng Vân Thiên chắc chắn có thể nằm trong ba hạng đầu! Thuật luyện đan của vị Huyền đại sư này điêu luyện không phải là giả, nhưng người lại thao thao bất tuyệt suốt ngày, cố tình lâu chủ và vài vị thái thượng trưởng lão lại rất nghe lời.

Lòng Ngô Ưng khó chịu chính là vì thế.

“Hầy...”, người thanh niên mặc đan bào nói liền một mạch, rồi kết một câu: “Được rồi, bài giảng hôm nay đến đây là hết”.

“Nhớ kỹ lời nói của ta, con đường tu hành là vô tận”.

“Tuổi thọ của võ giả Tiên Giới cao nhất là trăm vạn năm mà giới hạn cũng là trăm vạn năm, nhưng đại đa số người không sống quá trăm vạn năm, họ lần lượt đột phá rồi lần lượt chiến đấu với nhau, do đó đã tàn phá tuổi thọ của mình rất nhiều”.

“Nhưng mà, nhờ phương pháp tĩnh dưỡng này của ta, các ngươi có thể tự điều tiết vết thương ẩn giấu trên người mình, điều đó sẽ giúp tuổi thọ của các ngươi đến gần với giới hạn của mình”.

Những ông lão đều lần lượt đứng dậy, khom người chào.

“Đa tạ Huyền đại sư chỉ dạy!”

“Đa tạ Huyền đại sư dạy bảo!”

“Giải tán thôi...”, người thanh niên xua tay.

Mọi người giải tán.

Lúc này, tổng lâu chủ Thượng Vân Nhiên đi tới.

Thương Vân Nhiên thấy người thanh niên bèn cung kính cúi chào.

Nếu người ngoài nhìn thấy một vị Tiên Đế tuyệt định lại khách khí với một người thanh niên đến thế thì e rằng sẽ khiến cả Tam Thanh tiên vực khiếp sợ.
 
Phong Thần Châu
Chương 10408: “Vậy còn có ý nghĩa gì nữa đâu?”



Nhưng đại lâu chủ Ngô Ưng đã quá quen với chuyện này rồi.

Mỗi lần Thượng Vân Nhiên nhìn thấy Huyền đại sư đều hận không thể quỳ gối dập đầu.

Người thanh niên kia mặc một bộ đan bào trắng tinh, góc đan bào có thêu mây vàng tinh tế, ngũ quan của người thanh niên ấy tuyệt mỹ vô song như được thần linh điêu khắc tỉ mỉ.

Khuôn mặt người thanh niên góc cạnh rõ ràng trông vô cùng điển trai.

Hàng tóc mai sắc bén như dao cắt, lông mày đen như họa.

Advertisement

Gương mặt nho nhã tựa hoa đào, đôi mắt long lanh như làn sóng mùa thu.

Quả thật trông giống hệt dáng vẻ của công tử nhà giàu tuấn tú nho nhã.

“Ời...”, Huyền đại sư bình thản nói: “Vân Nhiên à...”, “Đại sư, mời người nói ạ”.

“Thiên phú của ngươi ổn đấy, phương pháp tu thân mà ta dạy cho ngươi, ngươi có thông hiểu được gì không?”

Advertisement

Thượng Vân Nhiên nghe vậy bèn vội nói: “Đệ tử ngu si, đã làm mất mặt đại sư rồi...”, “Ôi, thôi, thiên phú của ngươi chỉ có thể nói là khá tốt thôi, lĩnh ngộ được đã không tồi lắm rồi, nhưng mà ta nghĩ rằng ngươi đã lĩnh ngộ nhiều hơn trong khoảng thời gian qua nhỉ?”

Thượng Vân Nhiên đáp lời ngay: “Vâng vâng ạ!”

Ngô Ưng thấy đại nhân nhà mình khúm núm như vậy, trong lòng tức không biết xả vào đâu.

Tổng lâu chủ của Thượng Thanh lâu là Tiên Đế đỉnh phong, có biết bao nhiêu người kính ngưỡng quỳ bái chứ.

Thế nhưng... trong mắt Huyền đại sư kia người vĩ đại ấy chẳng bằng con chó.

“Ta nói với ngươi này, muốn đột phá Tiên Tôn trở thành thần, ngươi còn kém xa lắm”.

“Đại sư nói phải ạ, tại hạ sẽ khắc ghi trong lòng”.

“Ời...”, Huyền đại sư nói tiếp: “Lần này tìm ta có chuyện gì?”

Thường Vân Thiên bèn đáp: “Đại sư, chúng ta đã điều tra tìm kiếm người mà người tìm kiếm ở Tam Thanh tiên vực vài năm gần đây. Bây giờ đều nhận được tin phủ định”.

“Nhưng may thay lần này xuất hiện một người cũng tên là Tần Ninh đến từ Thái Thượng tiên vực, gần đây mới tới Tam Thanh tiên vực...”, ngay sau đó, Thượng Vân Nhiên tường thuật mọi tin tức về Tần Ninh cho Huyền đại sư.

Thậm chí, đến cả bức tranh, khí chất của Tần Ninh đều được ông ta miêu tả rất tỉ mỉ.

Một lúc lâu sau đó.

Huyền đại sư kia trầm ngâm ngẫm nghĩ.

“Ngươi chờ ta ở đây!”

Nói rồi, Huyền đại sư bước ra rời khỏi nơi đây.

Huyền đại sư lang thang quanh khu vực bí mật trong tiểu thế giới, một lát sau mới xuất hiện trong một sơn cốc.

Xung quanh vắng tanh không một ai.

Lúc này, Huyền đại sư mới hét lên.

“Chắc chắn là hắn! Ha ha ha ha ha... ha ha ha ha...”, Huyền đại sư cười lăn lộn trong sơn cốc, quên hết tất cả vừa hừng phấn vừa la hét.

“Ai da, Tần Ninh à, ai da, ngươi mới là Cửu Thiên Huyền Tiên thôi, ai da... Em trai ngươi tới đây!”

“Huyền đại sư cười ha hả, vô cùng hưng phấn.

“Thật không uổng công ta giảng đạo nhạt nhẽo mỗi ngày rồi còn nói cả công pháp mất mặt trước bọn dế nhũi kia, cuối cùng cũng đã chờ được ngươi tới đây rồi!”

Huyền đại sư cười nghiêng ngả.

“Tẩu đã nói với ta rằng thấy ngươi thì đánh ngươi trước, đánh chết ngươi luôn!”

Trong sơn cốc, Huyền đại sư cười sung sướng không ngừng lại được.

Một lúc lâu sau.

Huyền đại sư kìm nén niềm vui trong lòng, vuốt cằm tự hỏi: “Nếu bây giờ ta gặp hắn chẳng phải bại lộ rồi còn gì?”

“Vậy còn có ý nghĩa gì nữa đâu?”

“Nguyên Hoàng Thần Đế của Thương Mang Vân Giới giờ chỉ là một Cửu Thiên Huyền Tiên nho nhỏ, ta không chơi chết hắn thì thật có lỗi quá!”

6001059-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10409: “Đưa tất cả mọi tin tức về nàng cho ta”.



Ngoài sơn cốc.

Thượng Vân Nhiên và Ngô Ưng đều ngơ ngác.

Huyền đại sư làm sao thế?

Sao tự nhiên đi rồi, có ý gì thế?

Ngô Ưng thấy dáng vẻ buồn rười rượi của lâu chủ nhà mình thì bèn nói: “Lâu chủ, lai lịch của Huyền đại sư này rất bí ẩn, không thể tin tưởng Huyền đại sư như vậy được!”

Advertisement

Thương Vân Nhiên nhìn đại lâu chủ Ngô Ưng như nhìn một kẻ đần độn.

Bảy đại lâu chủ của Thượng Thanh lâu đều là Tiên Đế.

Mà tổng lâu chủ là ông mới là Tiên Đế mạnh nhất Thượng Thanh lâu.

Thượng Vân Nhiên chậm rãi nói: “Ngô Ưng à... ngươi biết thuật luyện đan của ta tuy mạnh nhưng lại giống như muối bỏ biển với Huyền đại sư!”

Advertisement

“Ngươi không hiểu thuật luyện đan nên không biết giảng giải về thuật luyện đan của Huyền đại sư đã vượt xa sự hiểu biết của ta rồi!”

“Nói như vậy, tất cả đan sư trong Tiên Giới kể cả những đan đế đan tôn đứng đầu đi theo con đường của những người đời trước giờ đã đi đến giới hạn rồi”.

“Nhưng Huyền đại sư lại từ trên trời giáng xuống mở ra một con đường mới, suy nghĩ phóng khoáng tung bay của Huyền đại sư trông rất hoang đường vô lý nhưng thật ra lại là suy nghĩ của thần linh!”

Ngô Ưng ngơ ngác nhìn Thượng Vân Nhiên như nhìn tên thiểu năng trí tuệ.

Nếu ông ta không phải là tổng lâu chủ, thực lực không mạnh như mình thì Ngô Ưng đã lôi ra đánh từ lâu rồi.

Chẳng biết Thượng Vân Nhiên nói mấy câu này bao nhiêu lần rồi.

Vừa thấy Huyền đại sư, thái thượng trong tiểu thế giới và kể cả tổng lâu chủ như biến thành kẻ đần vậy! Tất cả như đã bị tẩy não! Nếu không thì sao tin tưởng đến vậy chứ?

Thượng Vân Nhiên nhìn về phía Ngô Ưng, nghiêm túc nói: “Lão Ngô, ta biết ý của ngươi”.

“Nhưng ngươi xem, tiên đan Thượng Thanh lâu ta sản xuất đều có chất lượng rất cao rất tốt, thậm chí còn là hàng dễ bán ở Tam Thanh tiên vực”.

“Hơn nữa, tuổi thọ của các vị thái thượng quả thật đã tăng lên không ít, thực lực của một vài trưởng lão cũng tăng tiến thêm một bước, ngươi cũng hiểu tới cấp bậc của bọn họ, có thể tăng chút thực lực cũng là chuyện khó khăn gian nan nhường nào rồi đó”.

“Đợi đến khi ngươi già trơ xương rồi thì sẽ biết những gì ta làm lúc này đều đáng giá!”

Ngô Ưng thở dài nhìn Thượng Vân Nhiên rồi nói: “Ta hiểu mà, chỉ là cảm thấy lâu chủ và rất nhiều thái thượng trưởng lão đều bị Huyền đại sư đùa giỡn như khỉ vậy...”, Thượng Vân Nhiên nhìn đại lâu chủ nhà mình bằng ánh mắt như nhìn người thiểu năng trí tuệ cần săn sóc ân cần vậy.

Được! Thấy ánh mắt của Thượng Vân Nhiên, Ngô Ưng hiểu ngay.

Ông ta coi Thượng Vân Nhiên là đồ ngốc.

Còn Thượng Vân Nhiên lại coi ông ta là đồ nhược trí! Cả hai đều chán ngán lẫn nhau.

Bà nội họ! Đúng lúc đó.

“Khụ khụ khụ...”, Huyền đại sư mặc đan bào trắng tinh đi tới ho khan cắt ngang bọn họ.

“Đại sư!”

Thượng Vân Nhiên nhanh chân chạy lại chào đón.

Huyền đại sư gật đầu, nói: “Ờ”.

Đại sư có gì sai bảo ạ?”

Huyền đại sư từ từ nói: “Tần Ninh này là người quen cũ của ta, quá khứ hắn...”, Huyền đại sư nói được một nửa thì ngừng lại rồi nghiêm nghị nói tiếp: “Hắn là sự tồn tại mà các ngươi không thể tưởng tượng được đâu, vì vậy, tốt nhất là Thượng Thanh lâu đừng đắc tội hắn, hay nói là... càng lễ độ càng tốt!”

“À phải rồi, vị phu nhân của hắn gọi là gì nhỉ... Diệp Viên Viên... đúng rồi!”

Huyền đại sư căn dặn: “Đưa tất cả mọi tin tức về nàng cho ta”.

“Vâng ạ!”

“Còn nữa!”

“Sắc phong cho nàng thành đệ tử cấp cao nhất đi!”

Cấp bậc cao nhất hả?
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back