Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 10390: Người này có danh tiếng rất lớn.



Mặc dù Dương Thanh Vân có Tinh môn, tu hành cực nhanh.

Thần t*nh d*ch có Huyền Hoàng thần thể, vô song không thể khinh thường.

Lý Nhàn Ngư có vãng sinh đồng thần bí khó lường.

Nhưng mấy người Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Trần Nhất Mặc cũng là thiên tài được hàng vạn người chú ý đến

Vẫn là câu nói kia.

Không đủ yêu nghiệt thì năm đó sẽ không có khả năng Tần Ninh thu làm đệ tử.

Hai người đồng thời đi ra, khí thế mạnh mẽ bá đạo.

Sau đó lôi kiếp hoàn toàn tan thành mây khói, Tần Ninh cũng bước ra.

Quần áo của hắn đã rách tả tơi, mái tóc dài có vài chỗ cháy đen, ngay cả da thịt lộ ra trên người nhìn qua cũng chồng chất vết thương.

Nhưng tuy rằng như thế, khí tức và sức sống trong cơ thể Tần Ninh cũng nở rộ mênh mông.

Rất cường đại.

Advertisement

Rất thuần túy.

Sau khi được lôi kiếp tẩy rửa, hắn đã tăng lên thất trọng thiên, đương nhiên sức sống cũng được tăng lên rất nhiều.

Ngay lúc này một bóng hình xinh đẹp nhanh chóng bay đến.

Đúng là Diệp Viên Viên.

Diệp Viên Viên nhìn Tần Ninh gần trong gang tấc, khẽ đưa tay ra v**t v* khuôn mặt của hắn, lo lắng nói: “Sao rồi?”

“Vẫn khỏe, thân thể đủ cường đại, thật ra không bị thương quá nặng”.

Diệp Viên Viên liền nói: “Cậy mạnh...”, Tần Ninh mỉm cười, nhẹ nhàng đưa tay ra nắm lấy tay Diệp Viên Viên, mềm mại như tơ lụa, vô cùng thoải mái.

Giờ phút này, trên không trung, giọng nói kia lại vang lên lần nữa: “Tần Ninh, ngươi nói xem nên xử lý những người này như thế nào?”

Nghe nói như thế, Tần Ninh cũng cười nói: “Nói nhiều quá, mau cút ra đây đi”.

“Cái gì cơ!”

Giọng nói kia mang theo vài phần không cam lòng: “Bổn tọa đến để giúp đỡ, nếu không có Diệp Viên Viên và Thần t*nh d*ch đi cầu xin bổn tọa, bổn tọa sẽ không đến đâu, tốt nhất là ngươi nên khách khí một chút!”

“Cút cút cút, vậy ngươi cút xa một chút!”

Tần Ninh khoát tay nói: “Thần thần bí bí giả vờ cái gì chứ?

Nếu không muốn đến thì cút đi, ngươi cho rằng ta cần ngươi chắc?”

Vừa nghe thấy lời này, giọng nói kia hầm hừ một tiếng: “Mẹ nó, đúng là đồ lòng lang dạ sói!”

“Ngươi mắng ai đấy?

Ngươi thử mắng một câu nữa xem?”

Giọng nói của Tần Ninh mang theo vài phần táo bạo: “Có tin ta còn có thể đánh mông ngươi nở hoa không...”, “Khoan khoan khoan, ta sai rồi, ta lầm rồi...”, Tần Ninh mới nói một nửa, giọng nói kia đã lấy lòng ngắt lời hắn.

Mà cùng lúc đó, một bóng người đi ra từ trong hư không bên cạnh Tần Ninh giống như ma quỷ, lẳng lặng đứng ở trước người Tần Ninh .

Người đàn ông này mặc một bộ cẩm bào màu ánh trăng, ôm trọn lấy cơ thể, dáng người cao ngất, tư thế nhẹ nhàng ung dung như lan chi ngọc thụ, trời quang trăng sáng, tôn quý lịch sự tao nhã nói không nên lời, làm cho người ta cảm nhận được một khí thế nhẹ nhàng như ngọc mà không hề bị trói buộc.

“Tục ngữ nói đúng lắm, mắng chửi người không vạch khuyết điểm, sao ngươi phải nhằm vào khuyết điểm của ta chứ?”

Thanh niên lắc lắc mái tóc buộc cao, nén giận nói: “Không có ý nghĩa gì hết, không có ý nghĩa gì hết, sao ngươi có thể đoán được là ta chứ?”

Tần Ninh liếc thanh niên này một cái, thản nhiên nói: “Cả người ngươi tràn ngập khí tức thúi hoắc đó, cách xa vạn dặm ta cũng có thể ngửi được!”

“Xì...”, thanh niên cười nhạo một tiếng, vẻ mặt khinh thường.

“Đó là... Trương Linh Phong?”

“Ai?

Trương Linh Phong?

Dịch Thiên Tiên Đế Trương Linh Phong?”

“Hình như... Đúng là vậy?”

Mọi người xung quanh đều đồng thời nhìn lại, ánh mắt vô cùng hoảng sợ.

Dịch Thiên Tiên Đế Trương Linh Phong là một vị Tiên Đế hiếm hoi số lượng không nhiều lắm không đến từ ba thế lực bá chủ trong Tam Thanh tiên vực.

Người này có danh tiếng rất lớn.

Ở cả Tam Thanh tiên vực, hắn ta là một vị Tiên Đế chẳng thèm để ba bá chủ lớn vào mắt, chỉ thích làm theo ý mình, tự do tự tại.

Người này từ trước đến nay vẫn luôn xuất quỷ nhập thần, người đời khó mà gặp được.

Dịch Thiên Tiên Đế này đã thành danh mấy vạn năm ở Tam Thanh tiên vực, sao có thể có… quan hệ gì với Tần Ninh chứ?

Mà lúc này, sắc mặt Kỳ Quân cũng trắng bệch.

6001041-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10391: Ông ta biết có xin tha cũng vô dụng.



Giờ phút này, giữa không trung, Tần Ninh nhìn về phía thanh niên trước mắt, thanh niên kia cũng đưa mắt nhìn tới.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, nhanh chân bước ra, tiếp theo giang hai cánh tay ra ôm nhau thật chặt.

"Thật đúng là trùng hợp, nếu không phải gặp được Thần t*nh d*ch, có lẽ ta còn không biết thế mà ngươi đã trở về!"

"Ta cũng vừa tới Tam Thanh tiên vực không lâu, gặp được ta coi như ngươi may mắn".

Tần Ninh cười ha hả nói.

Advertisement

Hai người tách ra, Trương Linh Phong nhìn Tần Ninh từ trên xuống dưới, không khỏi cười nói: "Nhìn qua có vẻ không đẹp trai bằng trước kia, nhưng mà vẫn là phong nhã, kém hơn ta một chút".

"Ngươi vẫn không biết xấu hổ như vậy".

Một bên, Thần t*nh d*ch không nói một lời, trong lòng lại xem thường: Bàn về đẹp trai, hai người đều là cặn bã! Hai người đều coi người bên ngoài như không khí, nhiệt tình trò chuyện với nhau ngay trước mắt bao người.

Nhưng giờ phút này, không ai dám mở miệng, không ai dám nói hươu nói vượn.

Advertisement

Dịch Thiên Tiên Đế.

Trương Linh Phong.

Đây chính là một vị Tiên Đế.

Ai có thể nghĩ tới, một vị Tiên Đế sẽ xuất hiện ở chỗ này chứ?

Nhân vật đứng đầu Tiên Giới.

Tiên Giới rộng lớn có mười hai đại tiên vực.

Từ cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên đến Tiên Quân là một con đường cực rộng lớn.

Sau Tiên Quân là Tiên Vương.

Sau Tiên Vương chính là Tiên Hoàng.

Phía trên Tiên Hoàng có ba cảnh giới lớn: Tiên Thánh, Tiên Đế, Tiên Tôn.

Mọi người thường xuyên đặt hai cảnh giới lớn là Tiên Đế và Tiên Tôn chung một chỗ, đó là bởi vì trong toàn bộ Tiên Giới, nhân vật cấp bậc Tiên Đế, Tiên Tôn vốn ít đến đáng thương.

Mỗi một vị Tiên Đế Tiên Tôn xuất thế, chắc chắn sẽ tạo ra chấn động kinh thiên động địa.

Bây giờ Dịch Thiên Tiên Đế ở đây, trong lòng đám người ba tông môn lớn và dị tộc đều vô cùng sợ hãi, kinh ngạc.

Điều này bắt nguồn từ sự kính sợ cường giả.

Tiên Đế Tiên Tôn đối với phàm tục mà nói, chính là cao cao tại thượng, không thể truy đuổi.

"Được rồi được rồi, nếu muốn nói chuyện phiếm, trở về rồi hãy nói".

Trương Linh Phong cười nói: "Để ta giải quyết đám tép riu này cho".

Tần Ninh nhìn bốn phía.

"Ừm".

Trương Linh Phong sải bước ra, nhìn về phía xung quanh.

"Ngươi tên là Kỳ Quân đúng không?"

Cuối cùng ánh mắt của hắn ta rơi lên trên người Kỳ Quân, cười nói: "Lá gan của Cảnh Hỏa tộc đúng là càng lúc càng lớn!"

"Những năm gần đây, bản tọa ở trong Tây Thanh Vực đã được nghe không ít chuyện về các ngươi, những chuyện các ngươi làm đều là kinh thiên động địa".

Nghe thấy lời này, Kỳ Quân sa sầm mặt lại.

Ông ta biết có xin tha cũng vô dụng.

Một vị Tiên Đế muốn giết ông ta, đơn giản không có gì khác với nghiền chết một con kiến.

"Nghe nói trong Cảnh Hỏa tộc các ngươi có không ít nhân vật lớn Tiên Đế Tiên Tôn cũng đến đây, ta sẽ luận bàn với bọn họ một chút, giết đám người các ngươi thì mất mặt lắm".

Trương Linh Phong cười nhạo nói: "Nhưng ai bảo các ngươi đắc tội bạn bè của ta, Tần Ninh công tử chứ".
 
Phong Thần Châu
Chương 10392: Bây giờ đã trở thành một vị Tiên Đế.



"Bây giờ, bản tọa nói cho tất cả các ngươi biết, sau này ở trong Tam Thanh tiên vực, ai dám ra tay với Tần Ninh thì chính là vả mặt Trương Linh Phong ta".

Vừa dứt lời, Trương Linh Phong vung tay lên.

Chỉ một thoáng, trong trời đất tràn ngập cuồng phong gào thét.

Cơ thể từng vị Huyền Tiên, Cửu Thiên Huyền Tiên, Tiên Quân, Tiên Vương dị tộc lần lượt tán loạn, hóa thành bụi bặm.

Đây chính là sự kinh khủng của một vị Tiên Đế.

Căn bản không cần thể hiện ra chiêu thức gì cả, đã có thể tiêu diệt những người này dễ như trở bàn tay.

Chỉ có Kỳ Quân vẫn chưa chết.

Trương Linh Phong vung tay lên, thu Kỳ Quân vào trong ống tay áo, nói: "Giữ ngươi lại để tìm hiểu một ít chuyện".

Vốn dĩ từng đệ tử của ba tông môn lớn đều cho rằng tiếp theo sẽ xảy ra một trận chiến đẫm máu.

Nhưng khi Trương Linh Phong xuất hiện, tất cả những cuộc chiến cũng dừng lại.

Cứ như tất cả mọi chuyện chưa từng xảy ra vậy.

Advertisement

Tất cả mọi người đều chưa thể tỉnh táo lại.

Trương Linh Phong nói: "Các ngươi đi hết đi, Ôn Ngọc Trạch đang ở trong tay Trương Linh Phong ta, dị tộc muốn thì cứ đến mà đòi ta, nếu trưởng bối ba tông môn các ngươi mà muốn, cũng bảo bọn họ tới tìm Trương Linh Phong ta đi!"

Nói xong, Trương Linh Phong liền chuẩn bị dẫn đám người Tần Ninh rời đi.

Phong ấn trong trời đất xung quanh cũng biến mất.

Nhưng giờ phút này, từng bóng người lại lũ lượt kéo đến từ phương xa.

Một đám người mênh mông cuồn cuộn kéo đến.

Nhìn qua thì có vẻ chia ra làm ba phái.

Từng phái đều có một vị Tiên Hoàng khí tức cường đại dẫn đường, sau lưng là một đám Tiên Vương và Tiên Quân.

Ba vị Tiên Hoàng kia vừa đến, khí tức bành trướng trong cơ thể lập tức thu liễm, đứng từ xa nhìn đám người Trương Linh Phong Tần Ninh.

"Hóa ra là Dịch Thiên Tiên Đế".

Phe bên trái, một người đàn ông trung niên dẫn đầu dừng lại, khom người hành lễ nói: "Khúc Cao Hiên của Ngọc Thanh tiên cung bái kiến Dịch Thiên Tiên Đế".

"Ừm...", Trương Linh Phong gật đầu.

Phía bên phải là một người phụ nữ chừng bốn mươi tuổi, khí chất trang nhã, cũng hạ thấp người nói: "Mộ Thu Xảo của Thái Thanh tiên tông bái kiến Dịch Thiên Tiên Đế".

Người đàn ông ở giữa có thân hình cao lớn, cũng khom người nói: "Thượng Thanh Lâu, Ngụy Hoa bái kiến Dịch Thiên Tiên Đế".

Ba người đến từ ba tông môn lớn, thân phận địa vị không thấp, đều là Tiên Hoàng, nhưng giờ phút này nhìn thấy vị Tiên Đế này đều phải khách khí.

Ở trong Tam Thanh tiên vực, các nhân vật Tiên Đế Tiên Tôn gần như đều đến từ ba tông môn lớn.

Nhưng cũng có ngoại lệ.

Trong Tam Thanh tiên vực rộng lớn có trên trăm vực, ở một số vực lớn cũng có những thế lực cường đại có được Tiên Đế Tiên Tôn.

Đồng thời còn có một số tán tu tự mình trở thành Tiên Đế Tiên Tôn.

Những tán tu này là người không dễ chọc nhất.

Bởi vì tán tu lẻ loi một mình, không có vướng víu, nếu những thế lực lớn như Thượng Thanh Lâu, Thái Thanh tiên tông, Ngọc Thanh tiên cung đắc tội một vị tán tu cấp bậc Tiên Đế, tán tu này mà trả thù... Không ràng buộc, còn không phải là muốn làm cái gì thì làm cái đó sao?

Trương Linh Phong chính là một vị tán tu như vậy.

Hắn ta không môn không phái, tự mình trở thành Tiên Đế.

Nhưng người này lại là có chỗ dựa cực lớn.

Năm đó ở Thái Thần tiên vực, chủ nhân của Thần Môn - Thái Tuế Hồn Vô Ngân là người dẫn đường cho Trương Linh Phong.

Năm đó Hồn Vũ Thiên Tôn Hồn Vô Ngân từng ở Tam Thanh tiên vực nhiều năm, khi đó Trương Linh Phong đã gặp gỡ và ở chung với Hồn Vô Ngân, được Hồn Vô Ngân chỉ đạo, tăng lên cực lớn trên con đường tu hành.

Bây giờ đã trở thành một vị Tiên Đế.

Không nói đến bây giờ Trương Linh Phong là Tiên Đế.

Chỉ cần nói đến việc hắn ta có quan hệ với Hồn Vô Ngân năm đó, nhiều năm qua, một số nhân vật Tiên Tôn ẩn cư trong Tam Thanh tiên vực c*̃ng không muốn đắc tội kẻ này.

Đương nhiên những năm gần đây, Thần Môn ở trong tiên vực Thái Thần bị hủy diệt, Hồn Vô Ngân biến mất nhiều năm, nghe nói vị Cửu Thiên Tuế Cố Vân Kiếm đạt được truyền thừa y bát của Hồn Vô Ngân cũng đã chết rồi.

Nhưng cho dù Trương Linh Phong không có bối cảnh đó thì cũng là một vị Tiên Đế, vẫn là người cao cao tại thượng.

"Ba tông môn các ngươi đúng là thú vị...", Trương Linh Phong không khỏi cười nói: "Thượng Thanh Lâu, Ngọc Thanh tiên cung, Thái Thanh tiên tông, nhiều năm qua vẫn luôn đánh tới đánh lui với Hàn Mị tộc, Cảnh Hỏa tộc, kết quả Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc lại càng ngày càng khoa trương".

"Ta cảm thấy tông chủ cung chủ lâu chủ của các ngươi đều nên suy nghĩ cho kỹ xem có phải trong tông môn của mình có gian tế hay không, mới dẫn đến việc mãi mà không tiêu diệt hết được Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mị tộc một!"

Nghe thấy lời này, sắc mặt Ngụy Hoa, Khúc Cao Hiên, Mộ Thu Xảo đều rung động, không dám mạnh miệng.

Người ta là Tiên Đế, đương nhiên dám tùy tiện nói.

"Ở trong dãy núi Thái Giang này còn có một số võ giả dị tộc, c*̃ng còn sót lại vài Tiên Hoàng dị tộc vừa chạy trốn...", Trương Linh Phong nói rồi nâng hai tay lên.

6001043-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10393: Toàn là do ta âm thầm ra tay thôi đấy!"



Từng sợi tơ tằm phát ra những tiếng tưng tưng.

"A...", "Ai?"

Những tiếng hô kinh ngạc và tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Trong hư không, có ba bóng người bị mạnh mẽ túm ra.

Hai người là Hàn Mị tộc.

Một người là Cảnh Hỏa tộc.

Ba vị Tiên Hoàng Ngụy Hoa, Khúc Cao Hiên, Mộ Thu Xảo nhìn lại, đều biến sắc.

Ba người này chính là ba vị Tiên Hoàng đã đánh nhau rất lâu với bọn họ, mấy người vẫn luôn ở trong thế giằng co.

Lúc trước cũng là bởi vì bị ba người này quấn lấy, cho nên bọn họ mới không thể tới.

"Ta sẽ đưa ba tên này đi".

"Những người khác, các ngươi tự đi bắt đi".

Trương Linh Phong tiếp tục nói: "Làm việc thì phải động não nhiều một chút, dị tộc còn giỏi dùng mấy trò mưu mô hơn các ngươi nhiều, nếu không nhiều năm qua bọn họ vẫn luôn ẩn nấp trong Tam Thanh tiên vực, vì sao các ngươi vẫn không có cách nào tiêu diệt sạch chứ!"

Nói đến đây, Trương Linh Phong khoát tay nói: "Thôi vậy, các ngươi muốn làm gì thì làm".

Nói rồi, Trương Linh Phong quay người kéo Tần Ninh, cười nói: "Chúng ta đi uống rượu trước đã, mấy năm nay ta đã cất giữ rất nhiều rượu ngon trân quý".

Mà ngay lúc này, Diệp Viên Viên cũng kéo tay Tần Ninh, nói: "Chàng chờ một chút".

"Hả?"

Diệp Viên Viên lập tức phi người về phía trước mặt Ngụy Hoa, chắp tay nói: "Ngụy trưởng lão!"

Ngụy Hoa nhìn về phía Diệp Viên Viên, gật đầu nói: "Viên Viên, ngươi cũng tới sao".

"Vị Tần Ninh công tử kia...", "Là phu quân của ta".

Diệp Viên Viên nói thẳng.

Ngụy Hoa ngẩn người tại chỗ, qua một hồi lâu mới gật đầu nói: "À… À...", phu quân?

Phu quân của Diệp Viên Viên?

Diệp Viên Viên tiếp tục nói: "Ngụy trưởng lão, ta đi trước, đợi đến khi trở lại Thượng Thanh Lâu, ta sẽ tự mình giải thích với lâu chủ".

"Được rồi, ngươi đi đi".

Rất nhanh, Diệp Viên Viên đã trở về.

Tần Ninh không khỏi hiếu kỳ nhìn về phía Diệp Viên Viên.

Một bên, Thần t*nh d*ch cười nói: "Sư phụ không biết, Trúc Diệp Tông là do con và Nam Hiên sư huynh làm tông chủ, Diệp sư nương và Thời sư nương là thành viên bí mật của Trúc Diệp Tông".

"Mấy năm trước Diệp sư nương đã gia nhập Thượng Thanh Lâu, bây giờ là một trong những thiên tài yêu nghiệt số lượng không nhiều lắm của Thượng Thanh Lâu".

"Thời sư nương vào Ngọc Thanh tiên cung, bây giờ cũng đã trở thành người cùng cấp bậc với thánh tử thánh nữ của Thái Thanh tiên tông rồi".

Nghe thấy mấy câu này, Tần Ninh đột nhiên ngây ra tại chỗ, trên mặt có vài phần kinh ngạc.

Thì ra là thế.

"Như vậy cũng tốt, hai người ở ngoài sáng, hai người ở trong tối".

Tần Ninh cười nói: "Nếu đã như vậy, đến Tây Thanh Vực xem Trúc Diệp Tông của các ngươi như thế nào đi".

Trương Linh Phong nhìn về phía Tần Ninh, vẻ mặt tự đắc nói: "Bây giờ ta chính là thái thượng trên danh nghĩa của Trúc Diệp Tông, những năm gần đây nếu không phải có ta, Trúc Diệp Tông sao có thể thống nhất Tây Thanh Vực, làm sao có thể vững chắc được đến bây giờ?

Toàn là do ta âm thầm ra tay thôi đấy!"

"Nhưng mà lần này xem như đã trở nên nổi bật hơn rồi".

Tần Ninh gật đầu, quay lại nhìn mọi người một cái, lập tức rời đi cùng Trương Linh Phong.

Mà cùng lúc đó.

Đám võ giả đến từ các thế lực lớn đều trợn mắt há hốc mồm, không biết nên làm cái gì.

"Thạch Bắc Lâm!"
 
Phong Thần Châu
Chương 10394: Giữa trời đất.



Cáo Thừa Thiên không khỏi nói: "Diệp Viên Viên của Thượng Thanh Lâu các ngươi là... là phu nhân của Tần Ninh sao?"

Chuyện này, ai cũng không biết.

Diệp Viên Viên là một người vô cùng nổi tiếng trong Thượng Thanh Lâu những năm gần đây.

Thiên phú cực cao, cảnh giới tăng lên c*̃ng nhanh, bây giờ đã là một đệ tử thượng nguyên cảnh giới Tiên Vương số lượng không nhiều lắm trong Thượng Thanh Lâu.

Cái gọi là đệ tử thượng nguyên của Thượng Thanh Lâu là người có thân phận địa vị giống như thánh tử, thánh nữ của Thái Thanh tiên tông.

Ngọc Thanh tiên cung còn có đệ tử ngọc bài.

Advertisement

Đệ tử ngọc bài của Ngọc Thanh tiên cung cũng có thân phận địa vị cực cao, số lượng rất ít, hơn nữa... mỗi một vị đệ tử ngọc bài đều sẽ được cung chủ Ngọc Thanh tiên cung tự mình khắc ấn cho một cái ngọc bài, vào lúc quan trọng còn có thể bảo vệ mạng sống.

Đây là một loại vinh hạnh đặc biệt.

Dần dần, mọi người đều gọi đệ tử đứng đầu Ngọc Thanh tiên cung là đệ tử ngọc bài.

Ví dụ như Linh Nguyệt tiên tử lần này xuất hiện là một vị Tiên Vương, chính là đệ tử ngọc bài của Ngọc Thanh tiên cung.

Thạch Bắc Lâm nghe được câu hỏi này, không khỏi ngơ ngác nói: "Ta... Ta cũng không biết...", đây cũng là lần đầu tiên hắn ta nghe được cái tên Tần Ninh.

Advertisement

Hắn ta và Diệp Viên Viên đều là đệ tử thượng nguyên của Thượng Thanh Lâu, nhưng bình thường không tính là thân quen, cũng không biết lai lịch của Diệp Viên Viên.

Chỉ biết là bây giờ Diệp Viên Viên có thực lực không tầm thường, là người vô cùng quan trọng trong đám đệ tử thượng nguyên.

"Tần Ninh vừa tới Tam Thanh tiên vực đã gây ra sóng gió lớn như thế, xem ra sợ rằng tiếp theo trong Tam Thanh tiên vực sẽ xảy ra sóng to gió lớn lắm đây".

Đám người đều thi nhau gật đầu.

Giờ phút này, trên không trung, giọng nói của Ngụy Hoa trưởng lão vang lên: "Thạch Bắc Lâm, theo ta đi".

"Rõ!"

Thạch Bắc Lâm chắp tay với mấy người rồi lập tức rời đi.

Đám người của Ngọc Thanh tiên cung, Thái Thanh tiên tông cũng nhao nhao rời đi.

Trận chiến hỗn loạn này đến đây là kết thúc.

Cuối cùng dãy núi Thái Giang rộng lớn đã yên tĩnh trở lại.

Qua nửa ngày, bên trong phạm vi hố sâu, từng sợi tơ hoàn toàn tiêu tán.

Lại qua một hồi lâu.

Ở mép hố sâu xuất hiện hai bóng người.

"Đi rồi sao?"

"Ừm!"

Hai người này đều khoác huyết bào, đội mũ trùm, chỉ lộ ra một đôi con mắt đỏ rực.

"Thế mà Trương Linh Phong lại xuất hiện, Tần Ninh kia... đến từ Thái Thượng tiên vực, Huyết Nguyệt tộc, Linh Đồng tộc và U Cổ tộc có biết thông tin gì về người này không?"

Người còn lại nói: "Việc này phải nhờ các đại nhân bên trên hỏi Thái Thượng tiên vực bên kia một chút".

"Ở trong Tam Thanh tiên vực có ba thế lực lớn, có sát ý rất lớn với Hàn Mị tộc, Cảnh Hỏa tộc chúng ta, một vài tiên vực khác không khó xử lý, nhưng nơi này...", một người khác thở dài, tiếp tục nói: "Nghe nói năm đó Tam Thanh tiên vực, Thượng Thanh Lâu, Thái Thanh tiên tông, Ngọc Thanh tiên cung vốn là một thể, một vị nhân vật Tiên Tôn tuyệt thế đã sáng tạo Tam Thanh tiên giáo, chia ra làm ba, mới có ba thế lực lớn bây giờ, mà nhiều năm qua, ở giữa ba thế lực bá chủ của Tam Thanh tiên vực cũng không có thù hận động trời gì cả...", "Đúng là như thế, cho nên mới hạn chế hành động của chúng ta".

"Đúng vậy...", ngay sau đó, một người nói: "Được rồi, rút lui đi, cần thông báo chuyện này về".

"Ừm".

Hai bóng người lập tức rời đi.

Cùng lúc đó.

Tam Thanh tiên vực vô cùng mênh mông, có trăm vực rộng lớn vô ngần.

Toàn bộ Tiên Giới có hàng tỉ sinh linh, mỗi một tiên vực đều có hàng trăm triệu sinh linh.

Ví dụ như Tam Thanh tiên vực được chia ra thành trăm vực, có vô số thế lực không đếm xuể được.

Rất nhiều nhân vật cấp bậc Kim Tiên, Ngọc Tiên có lẽ cả một đời đều chỉ sinh hoạt trong một vực.

Mà rất nhiều Huyền Tiên, Cửu Thiên Huyền Tiên, thậm chí Tiên Quân, có lẽ cả đời cũng chưa từng đi ra khỏi Tam Thanh tiên vực.

Toàn bộ thế giới Thương Mang trên dưới một thể, sinh linh đâu chỉ giới hạn ở con số hàng tỉ?

Thế giới Cửu Thiên có ba vùng trời đất lớn, Tiên Giới này chính là vùng trời đất có đẳng cấp cao nhất, đương nhiên sinh linh sống trong này cũng phải có hàng ngàn hàng vạn loại, số lượng khó mà đếm được.

Giữa trời đất.

Một con thuyền phi hành dài mấy trăm trượng, rộng ít nhất trăm trượng, cờ bay phấp phới đang bay trên không dưới sự điều khiển của tiên thạch, tốc độ cũng không nhanh lắm.

Trên boong thuyền, gió mát nhè nhẹ.

Diệp Nam Hiên đang vòng hai tay qua một thanh đao, tựa ở rào chắn nhìn ra boong thuyền.

Thần t*nh d*ch thì lười biếng ngồi trên boong thuyền, bên cạnh là Ninh Chi Vi với vẻ mặt u oán.

6001045-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10395: "Vậy cũng không bằng ta!"



Ban đầu lúc xảy ra đại chiến, Tần Ninh đã bảo hai người bọn họ trốn đi xa.

Về sau đại chiến kết thúc, đương nhiên Tần Ninh cũng không quên dẫn theo bọn họ.

Bây giờ nhìn thấy có rất nhiều vị Tiên Vương, Tiên Quân xuất hiện, hai người chỉ cảm thấy trong lòng phát lạnh.

Lúc trước Tần Ninh ở trong Thái Thượng tiên vực có ba vị Tiên Quân là Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư, Vân Sương Nhi đã đủ dọa người rồi.

Bây giờ đến Tam Thanh tiên vực, Tần Ninh lại có thêm đệ tử, lại có thêm phu nhân, còn có một người bạn là Tiên Đế.

Cho nên rốt cuộc Tần Ninh có lai lịch gì?

"Ngươi tên là Dịch Tinh Thần, ta tên là Thần t*nh d*ch, chúng ta rất có duyên phận nha!"

Thần t*nh d*ch cười mỉm nhìn về phía Dịch Tinh Thần, nói: "Hai người các ngươi đi cùng sư phụ ta từ Thái Thượng tiên vực tới đây?"

"Ừm...", Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ nhìn về phía Thần t*nh d*ch, đều mang theo vài phần cung kính.

Đây chính là một vị Tiên Vương hàng thật giá thật.

Advertisement

Hơn nữa còn trẻ tuổi như vậy, tương lai nói không chừng sẽ xưng đế bái tôn.

"Đừng khẩn trương, đừng khẩn trương!"

Thần t*nh d*ch cười ha hả nói: "Sư phụ ta từ Thái Thượng tiên vực đến Tam Thanh tiên vực, có thể dẫn theo hai người các ngươi, chứng tỏ là rất coi trọng các ngươi".

Bạch Hạo Vũ yếu ớt nói: "Không phải Tần tiên sinh dẫn theo chúng ta, là chúng ta... lén lút bám theo...", ngay sau đó Bạch Hạo Vũ liền giải thích hai người đi theo Tần Ninh đến chỗ này như thế nào.

Sau khi nghe Bạch Hạo Vũ nói xong, Thần t*nh d*ch, Diệp Nam Hiên đều đã hiểu.

"Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư, ở Thái Thượng tiên vực như thế nào?"

Diệp Nam Hiên hỏi.

"Bọn họ sáng lập ra Thanh Vân cung, rất lợi hại ở biển Nam Thiên, chắc hẳn bây giờ đã là bá chủ lớn nhất biển Nam Thiên rồi, về phần đến cấp bậc nào thì ta không biết rõ lắm, nhưng mà lúc chúng ta rời đi, bọn họ là cảnh giới Tiên Quân tam vị".

Cảnh giới Tiên Quân tam vị?

Vậy thì yếu hơn hai người bọn họ nhiều! Trong lòng Thần t*nh d*ch và Diệp Nam Hiên đều rất vui vẻ.

Ừm.

Diệp Nam Hiên lại vui vẻ một lần nữa.

"Biển Nam Thiên còn có Vân sư nương đúng không?"

"Các ngươi nói đến Vân Sương Nhi sao?"

Dịch Tinh Thần cười nói: "Cô ấy cũng có thiên phú rất lợi hại, mạnh hơn Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư một chút".

"Trừ bọn họ ra thì sao?"

Thần t*nh d*ch tiếp tục hỏi.

Lúc này Diệp Nam Hiên nói: "Ta nghe sư phụ nói chúng ta lại có thêm một vị sư nương".

Hả?

Lại thêm một người nữa?

"Là Chiêm Ngưng Tuyết hay là Khúc Phỉ Yên?"

Thần t*nh d*ch lập tức nói.

"Không phải hai người đó đã sớm là sư nương rồi sao?"

Diệp Nam Hiên lại tỏ ra vô cùng khó hiểu.

"Ngươi nói như vậy c*̃ng không có lý".

Thần t*nh d*ch cười nói: "Lúc trước ta đã cảm thấy hai người bọn họ có tiềm lực làm sư nương của Thần t*nh d*ch ta mà!"

"Thôi đi!"

Diệp Nam Hiên nói thẳng: "Ta nghe sư phụ nói ở trong tiên vực Đại La mà Trần Nhất Mặc ở còn có một vị sư nương mới tên là Khương Thái Vi".

Thần t*nh d*ch không cảm thấy kinh ngạc lắm: "Có thêm mười người nữa ta cũng không thấy khó hiểu".

Phụ nữ! Hoặc là một người, hoặc là vô số người! "Nhưng mà lúc sư phụ ở tiên vực Đại La còn chưa tới Kim Tiên, khi đó Trần Nhất Mặc c*̃ng không mạnh lắm, thời gian trôi qua lâu như vậy rồi, không biết Trần Nhất Mặc bây giờ như thế nào!"

Trên phi thuyền, trong một căn phòng yên tĩnh.

Tần Ninh chậm rãi c** q**n áo trên người ra, đập vào mắt là những vết máu khô cạn, trên người hắn có vô số vết thương.
 
Phong Thần Châu
Chương 10396: Điều này rất kỳ quái!



Diệp Viên Viên cẩn thận từng li từng tí lau sạch vết máu trên người Tần Ninh, hai mắt đỏ bừng.

"Thật ra không có vấn đề gì".

Tần Ninh cười nói: "Lôi kiếp quá mạnh mẽ, lại thêm bị Kỳ Quân quấy nhiễu một chút nên mới thê thảm như vậy, nhưng mà cũng chỉ là nhìn qua trông thảm vậy thôi, bây giờ ta đã là cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên thất trọng thiên, chỉ cần mấy ngày, cộng thêm được lực lượng trời đất gột rửa là những vết thương này sẽ phục hồi như cũ...", Diệp Viên Viên nhìn chằm chằm Tần Ninh, không nói một lời.

"Hơn nữa ta đã dùng mấy viên Tịnh Ma Tiên Đan do Cửu Thiên Huyền Tiên cô đọng, cơ thể thương tích, không là vấn đề".

Diệp Viên Viên vẫn không nói câu nào.

Đúng lúc này, bên ngoài phòng, Trương Linh Phong đi tới.

Hai tay hắn ta bưng một cái khay ngọc, trên khay ngọc là một đóa sen xanh nở rộ, ở giữa nhụy sen là những hạt sen óng ánh giống như trân châu.

"Khải Thiên Tiên Liên!"

Diệp Viên Viên nhìn thấy hoa sen kia, ánh mắt sáng lên, lập tức nói: "Ngươi đến Thượng Thanh Lâu trộm à?"

Khải Thiên Tiên Liên này là một loài hoa sen tuyệt thế vô cùng trân quý hiếm thấy được nuôi dưỡng ở trong Thượng Thanh Lâu, từ trước đến nay đều có Tiên Hoàng thậm chí Tiên Thánh trông coi.

Trương Linh Phong lại nghiêm túc nói: "Tẩu tử, lời này của ngươi không đúng, ta đi đến đó mượn, sao có thể nói là trộm được?"

"...", tiếp theo Trương Linh Phong nhìn về phía Tần Ninh, cười nói: "Nào, ăn hạt sen đi, thương thế trên người ắt sẽ không sao cả".

Tần Ninh c*̃ng không khách khí, trực tiếp hái hạt sen, ném vào miệng từng hạt một giống như ăn kẹo.

Khi từng hạt sen rơi vào trong bụng, những vết máu, thương tích kinh khủng bên ngoài cơ thể của Tần Ninh đang khôi phục với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

"Khải Thiên Tiên Liên có tác dụng rất lớn với Tiên Vương Tiên Hoàng, ngươi trộm như thế, cẩn thận Thượng Thanh Lâu đến đánh ngươi".

Nghe được lời này của Diệp Viên Viên, Trương Linh Phong lại nói: "Tẩu tử, ngươi nói vậy là không đúng rồi".

"Ở trong Thượng Thanh Lâu không chỉ có một bông Khải Thiên Tiên Liên, ta chỉ mượn mỗi một bông thôi mà!"

"Mà lại, ta biết lấy thân phận bây giờ của ngươi ở Thượng Thanh Lâu, có thể lấy được mấy cái hạt sen, nhưng không phải vẫn phải chờ mấy ngày sao?

Mấy ngày, ngươi c*̃ng không đành lòng nhìn đại ca chịu tội đúng không?"

Diệp Viên Viên há to miệng, cuối cùng cũng không nói gì.

Tần Ninh cười nói: "Sau này đáp lễ lại cho Thượng Thanh Lâu là được".

Tiếp theo, Tần Ninh nhìn về phía Trương Linh Phong, cười nói: "Nói đi, sao ngươi lại đi cùng với bọn họ?"

Trương Linh Phong đi đến một bên, cầm lấy tiên quả cắn một cái, cười nói: "Việc này nói ra cũng hơi phức tạp".

Một bên, Diệp Viên Viên nói thẳng: "Cũng không phức tạp lắm, hẳn là hắn ta được người nào đó chỉ dẫn, phát hiện ra ta và Thanh Trúc có quan hệ với chàng".

Trương Linh Phong nghe nói như thế thì ngẩn người nói: "Tẩu tử, chúng ta đã bàn trước rồi, lúc nhìn thấy lão Tần phải để cho ta nói, ngươi trực tiếp lật tẩy như vậy, ta còn nói cái gì được?"

Diệp Viên Viên ho khan một cái, nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Ai chỉ dẫn?"

"Không biết...", "Ngươi là Tiên Đế mà cũng không biết?"

Trương Linh Phong nghe thấy lời này, không khỏi nói: "Tiên Đế thì sao chứ?

Trên Tiên Đế còn có Tiên Tôn kìa!"

"Là có người âm thầm để lại manh mối cho ta, để cho ta biết Thần t*nh d*ch, Diệp Nam Hiên, rồi tạo quan hệ với bọn họ, nghe bọn họ lúc nào cũng nhắc đến Hồn Vô Ngân, ta đã cảm thấy kỳ quái rồi".

"Bọn họ là người phi thăng, thế mà dường như lại rất quen thuộc với ngươi".

"Về sau mọi người hiểu rõ nhau, tìm hiểu lẫn nhau mới biết được".

Tần Ninh nhíu mày lại.

Nếu như ngay cả chính Trương Linh Phong cũng không biết hắn được ai dẫn dắt, vậy… "Cố Vân Kiếm có đi tìm ngươi không?"

"Không".

Trương Linh Phong nói thẳng: "Mấy người quen cũ như chúng ta phần lớn đều ở trong tiên vực của mình, bình thường c*̃ng không thích đi lại khắp nơi".

"Năm đó đột nhiên biết Thần Môn ở Thái Thần tiên vực bị diệt, ta đã lập tức chạy tới Thái Thần tiên vực, ở nơi đó gặp được rất nhiều bạn cũ của ngươi và Cố Vân Kiếm, tất cả mọi người đều tụ tập bàn bạc với nhau có lẽ Cố Vân Kiếm vẫn chưa chết".

"Nhưng nhiều năm qua vẫn không hề có một chút tin tức nào, mấy vị Thiên Tuế của Thần Môn cũng không biết chạy đi đâu rồi!"

Nghe thấy những lời này, Tần Ninh nhíu mày lại.

Có lẽ tên nhóc Cố Vân Kiếm kia không chết, nhưng rốt cuộc là đang làm cái quỷ gì?

6001047-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10397: "Tây Thanh Vực, Trúc Diệp Tông!"



Chín đời chín kiếp này cộng lại, Tần Ninh cũng có thể nói là đã từng gặp vô số người.

Nhưng mà ở trong chín vị đệ tử, Cố Vân Kiếm xem như độc đáo nhất.

Cho dù mình làm sư phụ, cũng chưa chắc đã có thể quản được vị đệ tử này.

Tần Ninh lập tức nói: "Đúng rồi, hai người bên ngoài kia".

"Sao vậy?"

"Hai người kia là Tam Nguyên đạo thể và Tạo Hóa đế thể, trong khoảng thời gian này ta đã dẫn dắt bọn họ khai thông thể chất, ngươi hãy dẫn bọn họ đến Tiên Quỷ Uyên rèn luyện, đại khái có thể thúc đẩy thể chất của bọn họ tăng lên, nếu hiệu quả không tệ, trở thành Tiên Quân cũng không phải vấn đề lớn".

Nghe nói như thế, Trương Linh Phong không khỏi cười nói: "Sao vậy?

Muốn nhận đồ đệ à?"

"Nhận đồ đệ cái gì, ta nhận đồ đệ rất nghiêm khắc, Thần t*nh d*ch, Diệp Nam Hiên, ngươi nhìn xem có ai mà không phải nhân trung long phượng?"

Tần Ninh lập tức nói: "Hai người này có thể chất đặc biệt, lãng phí thì thật sự là đáng tiếc, nếu đã đi theo ta thì đương nhiên ta phải dạy bảo thật tốt rồi".

Advertisement

"Hiểu rồi".

Trương Linh Phong lập tức đứng lên nói: "Ta đi xem hai người kia một chút".

"Ừm".

Trong phòng, những vết nứt bên ngoài cơ thể Tần Ninh đã biến mất, da thịt kết vảy tróc ra, không khó để nhìn ra những lớp da mới trên người, giống như là được sống lại lần nữa vậy.

"Khải Thiên Tiên Liên của Thượng Thanh Lâu vẫn luôn nổi tiếng ở Tam Thanh tiên vực, đúng là cao siêu".

Nghe được Tần Ninh khen ngợi, Diệp Viên Viên lại nói: "Nó có thể chữa thương cho Tiên Vương, Tiên Hoàng, chàng chỉ là một Cửu Thiên Huyền Tiên, nuốt mấy hạt không sợ no chết sao!"

"Vậy ta sẽ chia cho nàng một chút!"

"Chàng đã ăn rồi còn chia cho ta kiểu gì?"

"Trên hay dưới đều có thể chia cho nàng mà?"

"Chàng... Lại vô sỉ rồi!"

"Nói bậy...", "...", rất nhanh trong phòng đã không có âm thanh nào nữa, nhưng rất nhanh lại có âm thanh.

Mấy ngày sau đó, Tần Ninh mượn lý do chữa thương để ở cùng với Diệp Viên Viên cả ngày.

Chia xa nhiều năm, sao có thể thỏa mãn chỉ trong một sớm một chiều được.

Ngày hôm đó.

Phi thuyền to lớn dừng lại.

Phía trước là một vùng núi lớn, nhìn qua chỉ thấy những dãy núi uốn lượn quanh co lòng vòng, liên miên bất tuyệt.

"Đến rồi!"

Diệp Viên Viên đứng trước boong thuyền, giọng nói mang theo vài phần quạnh quẽ.

Mấy ngày nay, có vẻ trên người Diệp Viên Viên đã có thêm một loại khí tức vừa thánh khiết lại nhẹ nhàng.

Thần t*nh d*ch là tay già đời trong phương diện này, nhìn một chút liền hiểu ra.

Đây là tình huống bình thường khi một nụ hoa đã nở rộ sau khi được nước mưa tưới tiêu "mãnh liệt".

Sư phụ quả nhiên là lão già háo sắc! Còn suốt ngày nói hắn ta ư?

"Tây Thanh Vực, Trúc Diệp Tông!"

Tam Thanh tiên vực có trăm vực, ở giữa trăm vực cũng có mạnh có yếu.

Thậm chí trong những vực lớn còn có Tiên Đế tọa trấn.

Trong vực nhỏ, có lẽ tối đa cũng sẽ có nhân vật cấp bậc Tiên Quân tọa trấn.

Nhưng mà ba vực lớn là Thượng Thanh Vực, Ngọc Thanh Vực, Thái Thanh Vực lại thường xuyên được mọi người loại trừ ra ngoài.

Ba vực lớn này là nơi ba thế lực lớn đứng đầu tọa lạc, là những nơi rộng lớn và thần thánh nhất trong toàn bộ Tam Thanh tiên vực.

Thượng Thanh Vực nằm ở phương bắc.

Ngọc Thanh Vực nằm ở khu vực trung tâm của Tam Thanh tiên vực.

Tây Thanh Vực nằm ở phía tây bắc của Tam Thanh tiên vực.

Đông Thanh Vực mà lúc trước Tần Ninh nghe được nằm ở phía đông nam của Tam Thanh tiên vực, vượt ngang toàn bộ Tam Thanh tiên vực.
 
Phong Thần Châu
Chương 10398: Không khó để nhìn ra.



Trong Tây Thanh Vực vốn có mấy thế lực cũng không tệ lắm, đều có nhân vật Tiên Quân cầm đầu, về sau bị Thần t*nh d*ch và Diệp Nam Hiên thâu tóm từng bước một, chỉnh đốn lại rồi thành lập ra Trúc Diệp Tông.

Bên ngoài có Thần t*nh d*ch và Diệp Nam Hiên.

Trong âm thầm có Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc.

Những năm gần đây, Trúc Diệp Tông đã dần dần phát triển, cũng càng ngày càng đi theo quỹ đạo nhất định ở Tây Thanh Vực.

Mà lần này, Diệp Nam Hiên và Thần t*nh d*ch lần lượt trở thành Tiên Vương, dù chỉ là Tiên Vương sơ cấp, nhưng đó cũng là Tiên Vương, là cấp bậc mà Tiên Quân hoàn toàn không có cách nào sánh bằng được.

Phi thuyền rơi xuống.

Trước sơn môn Trúc Diệp Tông, vô số bóng người đứng vững.

Có tổng cộng bảy người cầm đầu, đều mặc các loại bào phục, kình phục, trường sam lộng lẫy, người già nhất có mái tóc trắng xoá, nhưng nhìn qua cũng chỉ tầm hai ba mươi tuổi.

Đây là bảy vị trưởng lão của Trúc Diệp Tông.

Trong bảy người này, có người trước đây từng là người đứng đầu một thế lực trong Tây Thanh Vực, được Thần t*nh d*ch, Diệp Nam Hiên mời chào, c*̃ng có người sau này được hai người lôi kéo vào Trúc Diệp Tông.

"Tông chủ!"

Một lão già tóc trắng xoá, tinh thần phấn chấn cầm đầu tiến lên đón, vui vẻ nói: "Chúc mừng hai vị tông chủ đã bước vào cảnh giới Tiên Vương".

"Đại trưởng lão khách khí!"

Thần t*nh d*ch cười ha hả nói.

"Sư phụ, vị này là đại trưởng lão Mộ Từ Lai của Trúc Diệp Tông!"

Mộ Từ Lai cũng nhìn về phía Tần Ninh, khom người nói: "Lão hủ Mộ Từ Lai, bái kiến Tần đại nhân".

"Ta đã sớm nghe Thần tông chủ và Diệp tông chủ tán dương sư phụ Tần Ninh của mình mà vẫn luôn chưa được nhìn thấy, hôm nay gặp mặt mới biết quả nhiên phi phàm".

Tần Ninh cũng khách khí chắp tay, cười nói: "Sợ là ngày nào tên nhóc này cũng nói xấu ta đây".

"Con không hề, đều là Diệp Nam Hiên nói xấu sư phụ!"

"Thần t*nh d*ch, ngươi im đi!"

Diệp Nam Hiên liền nói ngay: "Ngày nào mà ngươi không phỉ báng sư phụ vài câu với những người yêu tri tâm kia của ngươi chứ?"

"Ngươi...", Thần t*nh d*ch khẽ nói: "Ta lười cãi nhau với ngươi".

Trong lúc hai người nói chuyện.

Trước sơn môn Trúc Diệp Tông, một luồng khí tức phá hư không lao vùn vụt tới, rơi xuống đất.

Đó là một cô gái.

Cô gái này có khuôn mặt thanh tú, mọi cử động đều giống như đang múa may, tóc dài tới eo bay múa theo gió, tỏa ra hương thơm nhàn nhạt.

Đôi mắt trong như nước, có ánh sáng xanh nhàn nhạt, mười ngón tay xinh đẹp trắng nõn như củ hành.

Làn da trắng như tuyết, trong tuyết lộ ra mấy phần phấn hồng.

Khi bóng người này rơi xuống, dường như cả vùng trời đất này đều trở nên lung linh kỳ ảo.

Tần Ninh nhìn về phía cô gái kia, mỉm cười, giang hai cánh tay ra.

Cô gái nhanh chóng chạy đến, bổ nhào vào trong lòng Tần Ninh.

"Ta đang bế quan, vừa mới xuất quan liền nhận được thông báo của Viên Viên, nghe Viên Viên nói chàng xuất hiện".

Giọng nói của giai nhân trong lòng mang theo vài phần kích động.

Tần Ninh không khỏi cười nói: "Ta đến Tiên Giới chậm hơn các nàng một vạn năm, tới tiên vực Đại La gặp Trần Nhất Mặc trước, lại đến Thái Thượng tiên vực gặp được Sương Nhi, Thanh Vân và Nhàn Ngư".

Giai nhân trong lòng lập tức nói: "Không sao cả, không sao cả, chàng chậm một vạn năm xem như cho chúng ta cơ hội".

Tốc độ Tần Ninh tăng cấp quá nhanh.

Nếu đến đây cùng một thời gian, ai cũng không sánh bằng.

Chậm hơn một vạn năm vừa lúc cho bọn họ thời gian giảm xóc.

Trên thực tế, từ tiên vực Đại La đến Thái Thượng tiên vực, Tần Ninh cũng phải mất hơn tám ngàn năm.

Tính toán ra thì gần như chênh lệch hai vạn năm.

Nhưng mà thọ nguyên cao nhất của Tiên Giới là trăm vạn năm, chỉ là hai vạn năm, đối với Tiên Nhân mà nói, cũng không đáng là bao.

Qua một hồi lâu, Thời Thanh Trúc mới dần dần tỉnh táo lại từ trong vui mừng, sau đó nhận ra mọi người xung quanh đều đang đổ dồn ánh mắt về đây, gương mặt xinh đẹp không khỏi hiện ra mấy phần đỏ ửng.

Thần t*nh d*ch rất biết điều tiến lên, cười nói: "Mời sư phụ vào tông!"

Diệp Nam Hiên cũng cười ha ha nói: "Sư phụ, mời!"

Dịch Tinh Thần, Bạch Hạo Vũ, Đại Hoàng cũng đều theo, ai nấy đều kích động nhìn về phía Tần Ninh.

Không khó để nhìn ra.

Đám người Thần t*nh d*ch, Diệp Nam Hiên, Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc tôn kính Tần Ninh như thế nào.

Mà tận mắt thấy Tần Ninh ra chiêu kinh khủng, mấy người này cũng đã hiểu được.

6001049-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10399: Làm bóng đèn à?"



Tần Ninh cất bước tiến vào bên trong Trúc Diệp Tông, đám người lần lượt đi theo sau lưng.

Diệp Nam Hiên và Thần t*nh d*ch đã sớm thông báo trước rồi.

c*̃ng không có gì cần phải giấu giếm cả.

Trực tiếp nói cho toàn bộ Trúc Diệp Tông biết sư phụ của hai vị tông chủ - Tần Ninh đại nhân sắp đến.

Cho dù là người nào thì cũng đều phải gác lại tất cả công việc, đi ra chào đón.

Bọn họ yêu cầu thể diện nhất.

Advertisement

Thần t*nh d*ch cũng coi như hiểu rất rõ về Tần Ninh.

Tuy bình thường sư phụ thích khiêm tốn một chút, yên tĩnh một chút.

Nhưng có lúc cần phong thái thì vẫn phải có.

Khi Tần Ninh bước vào bên trong Trúc Diệp Tông, hai bên đường đã đông nghìn nghịt người.

Hai bên trái phải của Tần Ninh, bốn người Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Diệp Nam Hiên, Thần t*nh d*ch đứng vững.

Sau lưng mấy người thì là bảy vị trưởng lão của Trúc Diệp Tông và từng các trưởng lão, đường chủ, chấp sự khác... c*̃ng có đệ tử Trúc Diệp Tông nhìn thấy hai vị tông chủ đi theo một người trẻ tuổi tiến vào Trúc Diệp Tông thì đều kinh ngạc kêu lên.

"Nghe nói vị kia là sư phụ của hai tông chủ...", "Sư phụ?

Sao nhìn thế nào cũng không thấy mạnh lắm vậy?"

"Hai vị tông chủ lần này trở thành cảnh giới Tiên Vương, Tây Thanh Vực chúng ta phải cố gắng tiến lên một bước trong trăm vực của Tam Thanh tiên vực, không thể so với trước kia được!"

Trong tông môn gia tộc có được Tiên Vương, đây chính là hai chuyện khác nhau.

Có Tiên Vương tọa trấn, lực lượng chắc chắn sẽ tăng lên.

Trong trăm vực phải có ít nhất một nửa vực có các gia tộc, thế lực không có Tiên Vương.

Tiên Vương cũng không phải cải trắng.

Gia tộc tông môn thật sự có Tiên Vương trấn giữ, địa vị sẽ hoàn toàn khác biệt.

Thần t*nh d*ch và Diệp Nam Hiên đi hai bên Tần Ninh, giới thiệu về khắp nơi trong Trúc Diệp Tông.

Đây chính là nơi mà bọn họ đã bỏ tâm huyết vạn năm để tạo ra.

Ai nói trong các đệ tử của Tần Ninh chỉ có Dương Thanh Vân là toàn năng?

Nếu hai người thật sự muốn tạo ra một thế lực cũng rất dễ dàng.

Một đường đi vào chỗ sâu trong Trúc Diệp Tông, sau khi vòng qua ngọn núi của tông chủ liền đi đến chỗ sâu nhất, trước một sơn cốc.

"Ninh Cốc?"

Tần Ninh nhìn thấy tên của sơn cốc thì nhíu mày lại.

"Đây là nơi chuyên môn chế tạo ra cho sư phụ, bọn con đều làm dựa theo sở thích của sư phụ".

Thần t*nh d*ch, Diệp Nam Hiên, Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, và Dịch Tinh Thần, Bạch Hạo Vũ, thậm chí còn có mấy vị trưởng lão của Trúc Diệp Tông cũng tiến vào theo.

Những người khác thì đều đợi ở bên ngoài.

Diện tích của sơn cốc không tính là lớn, xây dựng mấy căn nhà nhỏ, còn có rừng trúc và không ít vườn hoa với dòng suối nhỏ chảy qua, bên cạnh nhà trúc còn có một cái hồ bốc hơi nước.

Nhìn qua cả sơn cốc vô cùng yên tĩnh. Nhìn một cái, cực kì thích hợp để tu dưỡng.

Đây đúng là sở thích của Tần Ninh.

"Có lòng".

Tần Ninh tán thưởng nói: "Được rồi, các ngươi đi làm việc của mình đi".

Thần t*nh d*ch lập tức nói: "Tối nay bọn con sẽ mở tiệc chiêu đãi sư phụ".

"Ừm".

Đám người lần lượt rời đi.

Thần t*nh d*ch nhìn thấy Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần không đi, không khỏi nói: "Các ngươi ở lại làm gì?

Làm bóng đèn à?"

"Hả?"

"Đi đi đi, có sắp xếp cho các ngươi rồi".

Thần t*nh d*ch kéo hai người rời đi.
 
Back
Top