Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 10380: Tiếp theo là tộc thị.



Đồng thời, trong một chỗ phế tích khác, Mạc Du chống kiếm tiên nửa quỳ trên mặt đất, trong miệng phun ra máu tươi.

“Mẹ nó, Tiên Hoàng!”

Mạc Du nhìn lên trời cao, vẻ mặt lạnh lùng.

Mà giờ phút này, đám người Cảnh Phong Hồi, Hàn Cửu Thiên cũng đều đưa mắt nhìn lại, vui vẻ hô lên: “Kỳ Quân đại nhân!”

Cảnh Hỏa tộc, Kỳ Quân.

Advertisement

Vị này chính là lục thúc của Kỳ Manh đã chết, một vị cường giả Tiên Hoàng trong Cảnh Hỏa tộc.

Trận chiến diễn ra đến tận đây.

Cuối cùng Tiên Hoàng cũng đã đến.

Khí tức kh*ng b* tràn ngập phạm vi ngàn dặm.

Advertisement

Trên mặt đất ngàn dặm, tất cả những người còn sống, cho dù là Tiên Vương hay là Tiên Quân, ánh mắt ai nấy đều dại ra, không dám tin.

Tiên Hoàng! Sao lại xuất hiện ở dãy núi Thái Giang?

Lần này Tiên Hoàng của dị tộc và Tiên Hoàng của Thái Thanh tiên tông đều ra tay, nhưng vẫn luôn giằng co với nhau ở bên ngoài chứ chưa từng bước vào dãy núi Thái Giang.

Nhưng bây giờ, Tiên Hoàng của Cảnh Hỏa tộc đã ra tay.

“Đáng giận!”

Trên mặt đất, từng vị đệ tử Thượng Thanh Lâu, đệ tử Thái Thanh tiên tông, đệ tử Ngọc Thanh tiên cung còn sống sót đều tức giận mắng.

Mạc Du giờ phút này cầm kiếm đứng lên, giọng nói trong trẻo truyền ra trăm dặm: “Cảnh Hỏa tộc mới thật sự là vô sỉ, Tiên Hoàng cũng nhúng tay vào giao chiến cấp bậc này sao?

Không hề biết xấu hổ tí nào!”

“Mạc Du!”

Kỳ Quân đứng trên trời cao lạnh lùng nói: “Cháu trai ta bị giết, ngươi cho rằng ta còn có thể ngồi xem mặc kệ ư?”

Kỳ Manh chết.

Đây là tổn thất rất lớn của Cảnh Hỏa tộc.

Cũng là tổn thất của Kỳ thị Cảnh Hỏa tộc bọn họ.

Các tộc khác nhau vì để dung nhập vào trong Tiên Giới, sau khi tiến vào Tiên Giới đầu tiên là phải lấy lực lượng của Tiên Giới để tu hành, lực lượng của vạn giới vạn vực biến hóa là biến hóa bao nhiêu cũng không rời khỏi bản chất.

Tiếp theo là tộc thị.

Ví dụ như trong Cảnh Hỏa tộc lấy Kỳ là họ chính, Cảnh cũng là họ chính.

Họ Vũ và họ Hàn của Hàn Mị tộc cũng như thế.

Mạch Kỳ thị ở trong Cảnh Hỏa tộc, có thể nói là một mạch lớn cực kỳ quan trọng.

Kỳ Manh không chỉ là thiên tài của Cảnh Hỏa tộc, còn là thiên tài của Kỳ thị.

Hắn ta chết ở nơi đây, vị Tiên Hoàng như Kỳ Quân làm sao còn có thể ngồi yên được?

Lúc này, ở khu vực không trung vỡ ra phía trên trời cao, lôi kiếp tiếp tục tụ tập.

Lôi kiếp của Tần Ninh vẫn chưa chấm dứt.

Vừa rồi đã bị Kỳ Quân cậy mạnh đánh gãy, khiến cho đám người Mạc Du đồng loạt thoát khỏi sự khống chế của lôi kiếp của Tần Ninh.

Bây giờ thấy một màn như vậy, ánh mắt Mạc Du liền run lên.

Lôi kiếp bị mạnh mẽ đánh gãy một lần, lôi kiếp của Tần Ninh bùng nổ tiếp, sợ là không ngăn cản được! “Cậu bạn, cậu không sao chứ?”

Mạc Du vội vàng hỏi.

Tần Ninh cố gắng đứng dậy, vết máu ở khóe miệng đã khô cạn, nhíu mày lại.

Mạc Du nói: “Ngươi đừng lo lắng cho ta, lo lắng cho chính ngươi trước đi!”

“Ta biết người này, ông ta bước vào cảnh giới Tiên Hoàng cũng không lâu, ta có thể chống đỡ được một lúc, ngươi mau chóng độ kiếp đi!”
 
Phong Thần Châu
Chương 10381: “Là Tiên Hoàng!”



Khí tức trong cơ thể Mạc Du tăng lên.

Dù sao cũng là một vị Tiên Vương đứng đầu, sẽ không bị một vị Tiên Hoàng trực tiếp đánh chết được.

Đương nhiên, nếu là người khác thì chắc chắn sẽ bị Tiên Hoàng đánh chết, cho dù ông ta chỉ là một vị Tiên Hoàng vừa mới bước vào Hoàng đạo.

Nhưng Mạc Du cũng không phải người bình thường.

Kỳ Quân đưa mắt nhìn Tần Ninh, lạnh lùng không nói gì.

Advertisement

Cảnh Lang mở miệng nói: “Kỳ Quân thúc, chính là hắn đã giết Kỳ Manh, Vũ Vô Mộng!”

Kỳ Quân lạnh lùng nói: “Một khi đã như vậy, ngươi chắc chắn sẽ phải chết!”

“Tên chó chết kia, ông đây còn ở đây này!”

Mạc Du hừ một tiếng nói.

Advertisement

“Ồ?

Mạc Du, ngươi muốn vì kẻ này mà toi mạng sao?”

Kỳ Quân lạnh lùng nói: “Hắn cũng không phải là đệ tử của Thái Thanh tiên tông ngươi”.

Mạc Du cười nhạo nói: “Ngươi thì biết cái gì, phàm là người muốn tiêu diệt dị tộc, cho dù không phải đệ tử Thái Thanh tiên tông ta thì cũng là bạn bè của Mạc Du ta!”

Nghe nói như thế, Tần Ninh không khỏi cười nói: “Ta cũng đồng ý với những lời này, phàm là người muốn tiêu diệt dị tộc, chỉ cần không phải người có tội ác tày trời, Tần Ninh đều coi là bạn bè!”

“Ha ha ha...”, hai người nhìn nhau cười ha ha.

Ầm! Trong trời đất, tiếng gầm rú kh*ng b* bùng nổ ra.

Kỳ Quân lạnh lùng nói: “Một khi đã như vậy, ta sẽ cho các ngươi xuống hoàng tuyền cùng nhau”.

Hiển nhiên vị Tiên Hoàng này đã tức giận.

Mà cùng lúc đó.

Ầm! Tiếng nổ vang kh*ng b* truyền đến từ ngoài ngàn dặm.

Dường như ở chỗ xa hơn cũng có người đang đánh nhau.

“Là Tiên Hoàng!”

Có người kinh ngạc kêu lên, động tĩnh lớn như vậy hiển nhiên là Tiên Hoàng.

Mạc Du nhíu mày lại.

Xem ra Tiên Hoàng của Thái Thanh tiên tông và Tiên Hoàng của dị tộc đã đánh nhau rồi.

Kỳ Quân này không phải là Tiên Hoàng mà Thái Thanh tiên tông trước đó dự đoán sẽ xuất hiện.

Chắc hẳn là do Kỳ Manh chết, Kỳ Quân cảm giác được, vì thế đã lập tức chạy đến.

Nhưng bây giờ đã không còn biện pháp nào khác.

Thái Giang Vực cách Thái Thanh Vực mà Thái Thanh tiên tông tọa lạc rất xa, cho dù là Tiên Hoàng cũng rất khó đuổi tới đúng lúc.

Bây giờ chỉ hy vọng có thể chống đỡ được Kỳ Quân tấn công, để Tần Ninh độ kiếp thôi.

Một khi độ kiếp chấm dứt, dựa vào pháp bảo giữ mạng trên người mình, muốn dẫn đám người Tần Ninh rời đi cũng không phải việc khó.

“Chết đi!”

Một tiếng quát khẽ vang lên.

Kỳ Quân vung tay lên, dưới vòm trời, một bàn tay khổng lồ mấy trăm trượng trực tiếp giáng xuống.

Mạc Du tặc lưỡi.

Ông ta đã mạnh miệng nói ra rồi, cho dù như thế nào thì cũng phải đánh với vị Tiên Hoàng này một trận.

Lúc này bắt đầu lao vào đánh nhau.

Mà bên kia, Cảnh Phong Hồi, Hàn Cửu Thiên lập tức triệu tập đám võ giả của Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc lại một chỗ.
 
Phong Thần Châu
Chương 10382: “Chư vị, lại gặp nhau rồi”.



“Khôi phục trước đã!”

Cảnh Phong Hồi quát: “Lôi kiếp của Tần Ninh sẽ không thể chấm dứt ngay được, nhưng kẻ này đã bị thương nặng, cũng không thể điều khiển lôi kiếp giết chúng ta!”

“Ừm”.

Đám người dị tộc vội vàng bắt đầu khôi phục.

Cùng lúc đó.

Cáo Thừa Thiên thánh tử và Cù Thanh Thư thánh nữ dẫn người của Thái Thanh tiên tông tụ tập lại.

“Ngươi không sao chứ?”

Cáo Thừa Thiên nhìn qua vẫn như được thánh quang bao trùm như trước, tiêu sái tự nhiên.

Nhưng trên mặt Cù Thanh Thư lại có vài phần tái nhợt, lắc đầu nói: “Chỉ là lực chiến bị hao tổn, không đánh lại Tiên Vương”.

Đúng lúc này.

Từng bóng người của Ngọc Thanh tiên cung đều đi đến.

Dẫn đầu là một cô gái tóc dài mặc áo choàng và váy màu lam nhạt, tôn lên dáng người uyển chuyển, hai chân thon dài thẳng tắp, dưới quần áo lụa hơi mỏng có thể nhìn thấy làn da trắng trẻo rung động lòng người.

Đôi chân dài này có thể làm cho người ta thèm nhỏ dãi, nước miếng chảy đầy đất.

“Linh Nguyệt tiên tử!”

Cáo Thừa Thiên nhìn về phía cô ta bằng ánh mắt nóng như lửa, ôn hòa cười nói: “Đã lâu không gặp”.

Linh Nguyệt tiên tử hơi hạ thấp người, lập tức nói: “Mấy vị Tiên Vương của Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mị tộc đang tụ tập một chỗ, có lẽ sẽ còn có đại chiến, chúng ta phải hợp tác mới được”.

Cáo Thừa Thiên vội vàng nói: “Đương nhiên là không thể tốt hơn rồi”.

Một bên, Cù Thanh Thư cũng gật đầu mỉm cười xem như chào hỏi.

Cô ta cũng không quen thuộc với Linh Nguyệt tiên tử lắm.

Nhưng mà năm đó Cáo Thừa Thiên ra ngoài rèn luyện, đã từng gặp Linh Nguyệt tiên tử, hai người kết bạn cùng đi, quan hệ cũng khá tốt.

Thả Thái Thanh tiên tông và Ngọc Thanh tiên cung cũng hay qua lại, mỗi lần Cáo Thừa Thiên nhìn thấy Linh Nguyệt tiên tử đều vô cùng nhiệt tình.

Kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra Cáo Thừa Thiên có ý với Linh Nguyệt tiên tử.

Nhưng có vẻ là hoa rơi cố ý, nước chảy vô tình, Linh Nguyệt tiên tử lại không có cảm giác gì với Cáo Thừa Thiên thánh tử.

Trong lúc hai người nói chuyện, lại một đội ngũ nữa đi đến.

Cầm đầu là một vị thanh niên mặc kình trang, mái tóc dài buộc lên cao, nhìn qua có vẻ già dặn, mà da thịt lại lấp lóe sáng bóng giống như ngọc thạch, thần thái sáng láng, đẹp đẽ quý giá.

Thượng Thanh Lâu, Thạch Bắc Lâm.

Vị này cũng là một trong những thiên tài yêu nghiệt bây giờ, còn trẻ mà đã đến cảnh giới Tiên Vương, vô cùng xuất sắc.

Thạch Bắc Lâm chắp tay, khách khí nói: “Chư vị, lại gặp nhau rồi”.

Tất cả mọi người đều là nhân vật yêu nghiệt đứng đầu trong ba bá chủ của Tam Thanh tiên vực, đương nhiên là có quen biết nhau.

Thạch Bắc Lâm cười nói: “Cảnh Phong Hồi và Hàn Cửu Thiên đều là Tiên Vương đại thành, mấy người chúng ta hợp sức với nhau sẽ hơn là năm bè bảy mảng”.

“Đang có ý này”.

Đám Tiên Vương, Tiên Quân, Cửu Thiên Huyền Tiên và Huyền Tiên may mắn còn sống của ba thế lực lớn đều tụ tập cùng một chỗ, cũng có đến mấy trăm người.

Thạch Bắc Lâm ngẩng đầu nhìn lên trời.

Mạc Du trưởng lão đang giao chiến với Tiên Hoàng Kỳ Quân, có chút kh*ng b*, chẳng qua ở phía trên trời cao vạn trượng, đánh đến mức trời sụp đất nứt cũng không ảnh hưởng đến bọn họ.

Mà ở giữa không trung xa xa, lôi kiếp xung quanh cơ thể Tần Ninh lại mãnh liệt mênh mông, lực lượng dao động bùng nổ làm cho người ta sợ hãi.

“Rốt cuộc Tần Ninh này đến từ đâu?”

Thạch Bắc Lâm không khỏi nói: “Ta nghe đệ đệ ta nói kẻ này tinh thông y thuật, đã cứu bọn họ, cũng cực kỳ căm hận dị tộc”.

“Một vị Cửu Thiên Huyền Tiên mà lại khó lường như thế, vậy mà chưa bao giờ nghe danh!”

Cù Thanh Thư, Cáo Thừa Thiên, Linh Nguyệt tiên tử đều lắc lắc đầu, đây cũng là lần đầu tiên bọn họ nghe thấy tên của Tần Ninh.

Đúng lúc này, một giọng nói vang lên: “Hắn không phải người của Tam Thanh tiên vực, là đến từ Thái Thượng tiên vực!”

6001033-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10383: Kẻ này mới là đáng chết nhất.



Mọi người vô cùng tò mò.

Một trong những nguyên nhân gây ra chuyện ngày hôm nay chính là Ôn Ngọc Trạch của Cảnh hỏa tộc.

Mà bây giờ Ôn Ngọc Trạch lại đến đây cũng Tần Ninh.

“Ôn Ngọc Trạch...”, Lý Uyển Thanh mở miệng nói: “Trong cơ thể hắn ta có hồn phách của một cường giả ngoài thế giới ngưng tụ, ký thác, chờ đợi ngày thức tỉnh”.

Advertisement

Nghe thấy lời này, mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

Cáo Thừa Thiên liền nói ngay: “Ngươi nghe chuyện này từ đâu?”

“Là Cảnh Lang, Cảnh Vân Tu nói”.

Advertisement

Đây chính là tin tức động trời.

Linh Nguyệt tiên tử lập tức nói: “Vì sao không giết Ôn Ngọc Trạch?”

“Không thể giết!”

Lý Uyển Thanh tiếp tục nói: “Trong cơ thể của người này có dung hợp với hồn phách của vị cường giả kia, có thể là hồn phách, cũng có thể là thứ gì khác, dù sao hai người cũng đã dung hợp, nếu bây giờ mà giết hắn ta sẽ khiến người ở trong cơ thể hắn ta sống lại, mất đi lý trí, trở thành một công cụ giết người”.

Linh Nguyệt tiên tử hiếu kỳ nói: “Nếu cứ để vậy thì sẽ như thế nào?”

“Vị cường giả kia sẽ hoàn toàn dung hợp với Ôn Ngọc Trạch, cũng sẽ thức tỉnh, trở thành một chiến lực lớn của Cảnh hỏa tộc, có lẽ... ít nhất là cấp bậc Tiên Đế đi...”, nghe thấy lời này, mọi người đều trầm mặc.

Ôn Ngọc Trạch đúng liên lụy đến rất nhiều chuyện, thật sự là không thể tưởng tượng nổi.

“Nói như thế, giết cũng không được, thả cũng không được, vậy...”, quả thực là phiền toái thật lớn.

Vậy phải làm như thế nào mới tốt đây?

Giờ phút này Cáo Thừa Thiên nói: “Chuyện này, đầu tiên chúng ta phải mang Ôn Ngọc Trạch về, để các trưởng bối trong tông môn xử lý, có lẽ sẽ có biện pháp thích hợp”.

“Ừm”.

Giờ phút này.

Giữa không trung.

Ầm ầm ầm... Những tiếng nổ rung trời động đất vang vọng ra.

Ngay sau đó, mọi người đều nhìn thấy một bóng người từ trên trời giáng xuống, tạo ra một cái hố sâu, chấn động tứ phương.

“Mạc Du trưởng lão...”, sắc mặt đám người Thái Thanh tiên tông đều biến đổi.

Tuy Mạc Du trưởng lão chính là một vị Tiên Vương đứng đầu, nhưng dù sao Tiên Hoàng vẫn là Tiên Hoàng, Tiên Vương không có khả năng sánh bằng được.

Mạc Du rơi xuống đất, phun ra một ngụm máu tươi, cả người trông vô cùng chật vật.

“Hừ!”

Tiên Hoàng Kỳ Quân cũng xuất hiện, lạnh lùng nói: “Kém một chữ là kém cả một cảnh giới, đó là khác biệt như trên trời dưới đất, Mạc Du, sao ngươi có thể ngăn cản được?”

Kỳ Quân lạnh lùng nhìn Mạc Du, vẫn chưa vội giết ông ta mà đưa mắt nhìn về phía Tần Ninh trong lôi kiếp xa xa.

Ông ta nắm chặt tay lại, lực lượng trong cơ thể cuồn cuộn dao động, tạo ra sức bật tàn sát bừa bãi, lan tràn khắp trời đất.

Ông ta phải g**t ch*t Tần Ninh.
 
Phong Thần Châu
Chương 10384: Tên nhóc này! Đang muốn chết sao?



Kỳ Quân đột nhiên vung tay ra, giữa trời đất, dường như mọi lực lượng vô tận đều đọng lại vào giây phút này.

Nhưng trong nháy mắt ngàn cân treo sợi tóc.

Một bóng người cầm một thanh đao trong tay bay lên trời, tóc dài bay múa, khí tức trong cơ thể cuồn cuộn lan ra, hừ một tiếng nói: “Ác đồ giả dối, đừng hòng làm sư phụ ta bị thương!”

Diệp Nam Hiên xuất hiện, từ trên xuống dưới cơ thể có từng uy lực Vương giả kh*ng b* lượn lờ, làm cho người ta cảm được một sự cô độc như trong trời đất này chỉ có một mình ta.

Advertisement

Một đao kh*ng b* giống như khai thiên lập địa, chém cả mặt trăng mặt trời.

Khi một đao này chém ra, sát khí kh*ng b* cũng dao động lan ra.

“Đây là...”, thấy một màn như vậy, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.

Đó là một vị Tiên Vương sơ cấp đi?

Nhưng giờ phút này, hắn ta lại dám cầm đao chém về phía một vị Tiên Hoàng?

Đây là... Muốn chết sao?

Trong đống đá vụn một chỗ nào đó ở phế tích, một con chó vàng trừng to mắt nhìn một màn này, hoảng sợ nói: “Tên ngốc này không muốn sống nữa sao”.

Đại Hoàng nói xong liền cắn chặt răng, vung móng lên, một cái bát vỡ xuất hiện.

“Đây chính là một tiên khí Hoàng phẩm mà Dương Vân lão tiên lấy được năm đó, mặc dù đã vỡ nát nhưng hy vọng nó có thể cứu ngươi một mạng đi!”

Nói xong, Đại Hoàng vung móng ra.

Cái bát vỡ phát ra những tiếng nổ, bay về phía Diệp Nam Hiên.

Mà cùng lúc đó, Kỳ Quân cũng choáng váng.

Tên nhóc này! Đang muốn chết sao?

Chỉ là một tên vừa mới vừa bước vào cấp bậc Tiên Vương sơ cấp, vậy mà lại dám ngăn cản Tiên Hoàng như ông ta?

“Sư phụ ngươi?”

Kỳ Quân hừ lạnh nói: “Nếu đã như vậy, ta sẽ giết ngươi trước, để xem sư phụ ngươi làm như thế nào!”

Vừa dứt lời, lực lượng cả người Kỳ Quân bùng nổ ra.

Ông ta vung tay lên, lực lượng hùng hồn khổng lồ trực tiếp giáng xuống đất.

Ầm ầm ầm... Trong trời đất, những tiếng gầm rú bùng nổ ra.

Diệp Nam Hiên và đao phong bị một chưởng đánh rơi xuống đất, chấn động tạo ra bụi bặm vô tận, không biết sống chết.

Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.

Không thể không nói, Tiên Vương này đúng là quá có dũng khí! Không ngờ lại dám cầm đao xông tới trước mặt một vị Tiên Hoàng, đó không phải dũng mãnh, mà là ngu ngốc.

Những tiếng gầm rú không ngừng vang lên.

Trong đống bụi bặm cuồn cuộn, mọi người đều đưa mắt nhìn lại.

Một chưởng này hẳn là đã đánh chết tên kia đi?

Bụi bặm dần tản đi, trên mặt đất chỉ còn một bóng người nằm chổng vó.

Mọi người sửng sốt.

Kỳ Quân cũng nhíu mày lại, nhưng khi nhìn thấy bên cạnh Diệp Nam Hiên có một cái bát đồng vỡ nát, Kỳ Quân càng nhíu chặt mày hơn.
 
Phong Thần Châu
Chương 10385: Thế giới này quả nhiên là quá điên khùng.



Xa xa, Đại Hoàng vội vàng rụt đầu, mặc niệm: không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta.

Bên trong phế tích.

Diệp Nam Hiên cảm giác xương cốt cả người mình như sắp nứt ra.

Mẹ nó đau quá! Hắn ta dựa vào một viên Tịnh Ma Châu Đan để tăng lên tới Tiên Vương, chỉ cảm thấy từ trên xuống dưới cơ thể đều hoàn toàn khác mình trước đây.

Nhưng đao này một căn bản còn chưa chém ra đã bị người ta đập chết rồi.

Chênh lệch.

Thật lớn.

Kỳ Quân lạnh lùng nói: “Châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình”.

Advertisement

Vừa dứt lời, Kỳ Quân lại vung tay ra, hư không bốn phía sụp xuống, lực lượng cuồn cuộn.

Nhưng đúng lúc này, một cái đỉnh đồng xanh lao đến, lấy thế sét đánh không kịp bịt tai bao phủ lấy Diệp Nam Hiên.

Sau đó cái đồng rút lui, nhảy vào bên trong lôi kiếp xa xa.

Giữa lôi kiếp trong trời đất.

Một bóng người đẫm máu, quần áo rách nát đứng trong mưa gió lôi điện trông như ma quỷ.

“Tiên Hoàng giỏi lắm sao?”

Giờ phút này cả người Tần Ninh đã nứt nẻ, bị lôi kiếp phá hủy khiến người ta phải run sợ.

“Hôm nay ông đây sẽ thử chém một cái xem sao!”

Nghe nói như thế, Diệp Nam Hiên bị Nguyên Hoàng Đỉnh bao lại vô cùng kích động nói: “Sư phụ vô địch!”

Tần Ninh liếc mắt nhìn Diệp Nam Hiên một cái, không khỏi nói: “Ngu ngốc”.

“Ặc...”, “Ngươi cho là ngươi đang vì vi sư sao?

Một kẻ mới vào Tiên Vương mà lại cầm đao đi chém Tiên Hoàng?”

Diệp Nam Hiên gãi đầu.

Tần Ninh không để ý đến Diệp Nam Hiên nữa, mà nhìn về phía Kỳ Quân, cười lạnh nói: “Đối mặt với dị tộc, Tần Ninh ta chỉ có một chữ - giết!”

Một tiếng hét truyền ra khắp trời đất.

Kỳ Quân nghe nói như thế, vẻ mặt càng thêm lạnh lẽo.

Đã lâu rồi ông ta không gặp được người nào tuổi còn trẻ mà lại ngông cuồng như vậy.

Cho dù là không biết không sợ hay là to gan lớn mật, hôm nay Tần Ninh đều phải chết.

Kỳ Quân vung tay lên, khí tức quanh người ngưng tụ, giống như thời không bên cạnh ông ta đều sụp đổ, từng lực lượng trời đất khác quanh quẩn ra.

Sự kh*ng b* của Tiên Hoàng khiến lực lượng trời đất cũng phải thần phục.

Tần Ninh hừ một tiếng, vung tay ra, Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng lấp lóe sáng lên, có ánh đèn cũng có ánh lửa.

Mà lúc này Nam Thiên Hỗn Độn Chung cũng lơ lửng trên đỉnh đầu hắn, chuyển động theo một quy luật độc đáo.

Lôi kiếp vẫn đang ngưng tụ, dường như có thể buông xuống bất cứ lúc nào.

Vừa rồi mọi người đều nhìn thấy Diệp Nam Hiên lao tới chém Kỳ Quân.

Bây giờ lại nhìn thấy Tần Ninh giằng co cùng Kỳ Quân.

Thế giới này quả nhiên là quá điên khùng.

Một vị Cửu Thiên Huyền Tiên, cho dù là Cửu Thiên Huyền Tiên đang độ kiếp căn bản cũng không có khả năng chống lại một vị Tiên Hoàng! Lúc này, khí tức của hai người phát ra đến mức tận cùng, chỉ thấy va chạm sắp xảy ra, ai cũng không biết rốt cuộc Tần Ninh đang nghĩ gì, ngay cả Kỳ Quân cũng có chút khó hiểu, cho nên Kỳ Quân cũng không tính toán nương tay gì.

6001036-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10386: Tuấn dật phi phàm.



Tiếng cười kia rất khẽ, nhưng rất nhiều người ở đây đều nghe được.

Kỳ Quân nhíu mày lại.

Tiên Hoàng của Thái Thanh tiên tông?

Không có khả năng! Lần này, Thái Thanh tiên tông có ba vị Tiên Hoàng ra tay, mà Cảnh hỏa tộc đã sớm biết, cũng đã có ba vị Tiên Hoàng ra tay rồi.

Advertisement

Sáu vị Tiên Hoàng đang giằng co nhau ở bên ngoài dãy núi Thái Giang, không có khả năng chạy tới đây được.

Sở dĩ Kỳ Quân đến đây cũng là trùng hợp làm việc ở phía tây Tam Thanh tiên vực, cảm giác được cháu trai mình chết mới lập tức đến đây.

Đám Tiên Hoàng của ba thế lực lớn khác sẽ không thể đến đây được.

“Chỉ là một Tiên Hoàng nho nhỏ mà cũng dám nói hươu nói vượn trong Tam Thanh tiên vực, quả thực là không biết xấu hổ”.

Tiếng cười nhạo vang lên.

Đột nhiên, dưới ánh sáng ngàn dặm trong trời đất xung quanh, mọi người đều thấy trên không trung có một bàn tay to đột nhiên buông xuống.

Bàn tay to vung xuống, trực tiếp bao phủ cả vùng trời đất này, khiến người ta không nhìn thấy rõ xung quanh.

Dưới sự bao phủ như vậy, tất cả mọi người đều cảm giác được dường như bọn họ đã hoàn toàn mất đi liên hệ với thế giới bên ngoài.

“Một vài con chó con mèo đang ẩn nấp cũng đều cút ra đây đi!”

Một tiếng hừ nhẹ vang vọng khắp núi rừng ngàn dặm.

Chỉ một thoáng, cách mọi người chỗ mấy trăm dặm, mấy ngàn dặm, từng bóng người đều bị chấn động lao ra, tập trung về chỗ mọi người.

Nhìn một cái phải có tổng ít nhất hơn một ngàn người, mà trong đó cũng có rất nhiều nhân vật cấp bậc Tiên Vương.

Toàn bộ đều là dị tộc! Cho đến giờ phút này, sắc mặt Kỳ Quân mới âm trầm hẳn lên.

Là ai?

Không ai biết.

Sắc mặt đám dị tộc bị bắt đến từ xung quanh kia cũng vô cùng kinh ngạc.

Bọn họ còn chưa biết tại sao đã bị bắt đến đây rồi.

Mà lúc này, một khí tức kh*ng b* bùng nổ ra.

Ngay sau đó ở phương xa có từng bóng người đạp không mà đến.

Đám người này đều có khí thế mạnh mẽ, hai người cầm đầu lại cực kỳ nổi bật.

Người phụ nữ bên trái mặc một chiếc váy dài mày trắng, tôn lên dáng người thon dài, phong thái yểu điệu.

Bên ngoài là một chiếc áo choàng dài màu đỏ choàng lên hai vai, mái tóc dài buông xuống, ba nghìn sợi tóc đen tung bay theo gió.

Khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành, sắc mặt mang theo vài phần lo lắng, hai mắt trong suốt như nước, có vài phần lãnh đạm hờ hững.

Mười ngón tay đẹp đẽ đam vào nhau, nhìn qua có chút khẩn trương.

Nhưng mà khuôn mặt xinh đẹp kinh người kia có làm ra biểu tình gì đều làm cho người ta như bị hớp hồn, không rời mắt ra được.

Phía bên phải là một thanh niên.

Nhìn qua một cái, khuôn mặt của thanh niên kia không hề có một tì vết nào, ngũ quan kết hợp lại làm cho người ta không thể rời mắt được.

Tuấn dật phi phàm.
 
Phong Thần Châu
Chương 10387: Còn có thể làm như vậy sao?



Siêu phàm thoát tục.

Thanh niên này vô cùng tuấn tú, có thể nói là đẹp tới cực hạn, khiến người ta không tìm ra một tì vết nào.

Mà nụ cười tươi rói trên mặt thanh niên này lại khiến trái tim của không ít nữ tử ở đây đập thình thịch, cứ như chỉ cần hơi không chú ý thì sẽ rơi vào trong tay giặc vậy.

“Sư phụ!”

Diệp Nam Hiên nhìn thấy hai người kia thì kích động nói: “Là người của Trúc Diệp Tông đến, Diệp sư nương và Thần sư đệ cũng đến rồi”.

Tần Ninh đưa mắt nhìn lại, hơi thở hổn hển.

Vùng trời đất này đã bị người thần bí kia đóng chặt lại, nhưng lại không thể cắt đứt được lôi kiếp của hắn.

Liên tiếp độ kiếp, hơn nữa còn liên tiếp chiến đấu đã làm cho thể xác và tinh thần của Tần Ninh vô cùng mệt mỏi.

Advertisement

“Hả?”

Kỳ Quân đưa mắt nhìn lại, lạnh lùng nói: “Hóa ra là hai người các ngươi!”

“Thượng Thanh Lâu, Diệp Viên Viên!”

“Tây Thanh Vực, Thần t*nh d*ch!”

Kỳ Quân lạnh lùng nói: “Nhiều năm qua hai người các ngươi đã giết không ít đệ tử tộc ta”.

Vừa nghe thấy lời này, Thần t*nh d*ch không thèm quan tâm đến ông ta, mà đi đến bên ngoài lôi kiếp, quỳ xuống giữa không trung, thành kính nói: “Sư phụ!”

Trời đất bao la, sư phụ lớn nhất.

Đây là giác ngộ lớn nhất của đệ tử Tần thị, nhiều năm qua không có người nào mà không tuân thủ.

“Lại đây ta xem nào”.

Tần Ninh hơi thở hổn hển nói.

“Hả?

Chuyện này...”, trên khuôn mặt của Thần t*nh d*ch mang theo vài phần ngạc nhiên, không khỏi nói: “Sư phụ, người cứ độ kiếp, con sẽ không gây thêm phiền cho người đâu!”

“Ngươi chưa tới Tiên Vương, lôi kiếp của ta có lẽ có thể giúp được ngươi”.

Nghe thấy lời này, Thần t*nh d*ch lại sửng sốt.

Còn có thể làm như vậy sao?

Vấn đề là nếu hắn ta tiến vào trong lôi kiếp của Tần Ninh, nhất định là sẽ lọt vào phản phệ.

“Lại đây!”

Tần Ninh tiếp tục hô lên.

Thần t*nh d*ch nhảy vào, quanh thân là lôi đình cuồn cuộn, một cái đỉnh cũng lập tức bay lên trời.

“Ồ?”

Khi cái đỉnh đồng cổ lớn bao phủ lên cơ thể, hắn ta chỉ cảm thấy lực lượng trong cơ thể vô cùng ấm áp, lực lượng lôi kiếp phản phệ dường như đã mất đi mục tiêu, hoàn toàn không thấy gì nữa.

Diệp Nam Hiên cũng đang được cái đỉnh bao phủ.

“A, Diệp sư huynh, ngươi thành Tiên Vương rồi sao?”

Bây giờ cũng không phải là lúc để ôn chuyện.

Hắn đưa mắt nhìn Diệp Viên Viên xinh đẹp đứng ngoài phạm vi lôi kiếp cách đó không xa, trong mắt mang theo vài phần nhung nhớ.
 
Phong Thần Châu
Chương 10388: “Tất cả im lặng”.



Diệp Viên Viên liền nói ngay: “Chàng cứ chuyên tâm độ kiếp trước đi”.

“Ừm”.

Trong phạm vi lôi kiếp.

Advertisement

Tần Ninh không khỏi hiếu kỳ nói: “Người ra tay là ai vậy?”

Vừa nghe thấy lời này, Diệp Nam Hiên đang định nói chuyện, Thần t*nh d*ch đã giành trước: “Hắn ta không cho chúng con nói, nói là muốn tạo bất ngờ cho người”.

Hả?

Là người quen cũ sao?

Người quen cũ trong Tam Thanh tiên vực là ai được chứ?

Mà giờ phút này, Kỳ Quân và đám võ giả dị tộc đều làm ra vẻ đề phòng.

Bọn họ không ngờ chuyện ngày hôm nay đã phát triển đến mức này rồi, vậy mà vẫn còn có người xuất hiện che chở Tần Ninh.

“Rốt cuộc các hạ là người phương nào?”

Giọng nói kia chậm rãi vang lên trong hư không: “Câm miệng, ngoan ngoãn chờ đi”.

Chờ?

Chờ cái gì?

Kỳ Quân nhíu mày lại.

“Rốt cuộc ngươi là ai?”

Trong phạm vi ngàn dặm, từng vị Tiên Vương, Tiên Quân dị tộc bị bắt tới đều vô cùng giận dữ nhìn bốn phía.

“Trong dãy núi Thái Giang này còn có các cường giả Tiên Hoàng khác của tộc ta, nếu ngươi nhúng tay vào...”, ầm! Vị Tiên Vương đại thành vừa mới mở miệng kia còn chưa nói xong đã trực tiếp bị một bàn tay to đập thành thịt nát.

Cả trời đất đều đột nhiên im lặng hẳn đi.

Một vị Tiên Vương đại thành còn chưa nói xong đã bị một lực lượng trực tiếp đập thành thịt nát trong lúc thần không biết quỷ không hay, đây là lực lượng kinh thiên địa khiếp quỷ thần gì vậy?

Quả thực quá đáng sợ! Kỳ Quân khoanh tay đứng giữa không trung, nhưng hai bàn tay trong ống tay áo cũng khẽ run lên.

Nhìn qua có vẻ ông ta rất ung dung, nhưng trên thực tế lúc nào cũng đang chuẩn bị sẵn sàng.

Muốn đánh chết một vị Tiên Vương đại thành, Tiên Hoàng như ông ta cũng có thể làm được.

Nhưng nếu có tốc độ và lực lượng mà ngay cả ông ta cũng không thể nhìn thấy được, chỉ có thể chứng minh người kia còn mạnh hơn cả ông ta! Rốt cuộc Tần Ninh có lai lịch như thế nào mà lại có chỗ dựa vững chắc như thế?

Trúc Diệp Tông.

Chính là một thế lực đến từ Tây Thanh Vực, Trúc Diệp Tông có hai đại tông chủ là Diệp Nam Hiên và Thần t*nh d*ch, đều chưa tới cảnh giới Tiên Vương, đây là những tin tức mà ông ta biết.

Theo lý mà nói, cho dù Tần Ninh là sư phụ của Diệp Nam Hiên và Thần t*nh d*ch kia thì... cũng sẽ không có người cường đại như vậy làm chỗ dựa mới đúng.

“Tất cả im lặng”.

Giọng nói hùng hồn kia lại vang lên: “Để vị Tần Ninh công tử này yên tâm độ kiếp, ai dám nói một câu, ta sẽ trực tiếp đập chết”.

“Ngươi...”, một vị Tiên Vương dị tộc ngẩn ra, căm giận bất bình nói.

Ầm! Ngay sau đó, cơ thể vị Tiên Vương dị tộc này đã trực tiếp nổ tung ra.

6001039-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10389: “Tuyệt không thể tả, thoải mái quá...



Trong trời đất yên tĩnh không một tiếng động.

Mà lôi kiếp của Tần Ninh vẫn tiếp tục buông xuống.

Trong lôi kiếp.

Tần Ninh nhìn về phía Thần t*nh d*ch và Diệp Nam Hiên, nói thẳng: “Nguyên Hoàng Đỉnh chính là pháp khí bản mạng của ta, gắn bó chặt chẽ với ta”.

“Hỗn Độn Thiên Lôi này bị ta dẫn xuống, cũng sẽ có rất nhiều lợi ích với các ngươi, nhất là ngươi”.

Tần Ninh nhìn về phía Thần t*nh d*ch, nói: “Huyền Hoàng Thần Thể của ngươi thích hợp nhất là dùng khí chí cương chí dương trong trời đất để rèn luyện”.

“Hơn nữa nhiều năm qua ngươi vẫn không hề rời khỏi nữ sắc, dù sao cũng sẽ có chút yếu ớt, dương khí mạnh cỡ này có thể bổ sung cho ngươi!”

“Hả?”

Vừa nghe thấy lời này, Thần t*nh d*ch lập tức phản bác nói: “Sư phụ, con không yếu!”

“Ngươi có yếu hay không thì tự mình biết”.

Advertisement

Tần Ninh tiếp tục nói: “Cứ yên tâm để lôi kiếp buông xuống đi, ta sẽ mượn dùng Nguyên Hoàng Đỉnh ổn định cho ngươi”.

“Vâng”.

Thần t*nh d*ch rầu rĩ không vui.

Hắn ta không yếu đâu! Có người phụ nữ nào gặp hắn ta tầm mà không yêu hắn ta đến chết đi sống lại đâu.

Sư phụ đang bịa đặt! Chắc chắn là bịa đặt! Giờ phút này, Diệp Nam Hiên cũng nở nụ cười ha ha.

“Về sau ta sẽ gọi ngươi là sư đệ yếu xìu!”

“Ngươi dám!”

Trong lúc hai người khi nói chuyện, lôi kiếp của Tần Ninh đã tiếp tục hạ xuống.

Mưa gió lôi điện kh*ng b* từ trên trời giáng xuống, cứ như cả vùng trời đất này đều phải bị hủy diệt vậy.

Thần t*nh d*ch, Diệp Nam Hiên đã sớm rất quen với chuyện này rồi.

Lúc trước lôi kiếp của hai người cũng rất cuồng bạo.

Nhưng mà lúc trước hai người độ kiếp cũng đã nghĩ tới, nếu là lôi kiếp của sư phụ, chắc chắn sẽ cực kỳ kinh khủng.

Bây giờ xem ra đúng là vậy! Lôi kiếp này không phải lôi kiếp để tăng lên thất trọng thiên, cho dù là bát trọng thiên đánh sâu vào cửu trọng thiên cũng không khoa trương như vậy.

Ầm ầm! Khi lôi kiếp cuồn cuộn hạ xuống, trời đất xung quanh cũng đều chấn động ầm ầm.

Đám người xung quanh thấy một màn này chỉ cảm thấy cả người rét lạnh.

Ở đây có không ít nhân vật Tiên Quân, Tiên Vương đương nhiên là không sợ, những điều khiến bọn họ sợ hãi chính là... lôi kiếp này lại cường đại đến mức có chút đáng sợ.

Quả thật không giống như lôi kiếp để lục trọng thiên đánh sâu vào cảnh giới thất trọng thiên.

Từng đợt lôi kiếp buông xuống.

Vốn dĩ lôi kiếp lần này của Tần Ninh sẽ kết thúc rất nhanh.

Nhưng theo những tiếng gầm rú không ngừng vang lên, lôi kiếp bùng nổ tùy ý cuồng bạo, lực lượng trong cơ thể Tần Ninh cũng càng thêm cường đại.

Cái gì là lôi kiếp?

Chính là một cách để được trời đất tán thành.

Thiên đạo vô tình, sẽ buông xuống trách phạt giống như máy móc, nếu có thể vượt qua sẽ trở nên càng cường đại hơn, nhưng nếu như không vượt qua được thì chỉ có thể tử vong.

Thời gian không ngừng trôi qua, từng tiếng gầm rú không ngừng vang vọng, làm chấn động màng nhĩ của mọi người.

Mà đến cuối cùng, lôi kiếp dần tiêu tán, khí tức khiến tim người ta phải đập nhanh cũng dần biến mất.

Lúc này cuối cùng mọi người đã có thể nhìn thấy Tần Ninh đang độ kiếp rồi.

“Ha ha ha ha...”, một tiếng cười ha ha vang vọng bên trong lôi kiếp.

Cả cơ thể Thần t*nh d*ch tản ra ánh sáng màu vàng chói lóa, cả người hắn ta cứ như được tắm trong thánh quang mà đi ra.

“Hóa ra đây là Tiên Vương...”, “Tiên lực sinh ra một loại khí thế, loại khí này chính là uy lực Vương giả sao”.

“Tuyệt không thể tả, thoải mái quá...”, Thần t*nh d*ch bước ra, không hề che dấu việc mình đã lột xác tới cảnh giới Tiên Vương.

Một luồng võ ý và đao khí tận trời chưa từng có từ trước đến nay tràn ngập ra mãnh liệt.

Lúc trước đương nhiên Diệp Nam Hiên đã trở thành Tiên Vương, bây giờ lại dựa vào lôi kiếp của Tần Ninh, càng thêm ổn định.
 
Back
Top