Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 430



Nếu thất tín bội nghĩa thì hôm nay, kết cục của Cảnh Khoát có khi nào xảy ra trên người ông ta không?
Mà bên kia, Kim Ngọc Long lại khẽ cười.

“Kim quốc chủ, hôm nay ra tay cứu giúp, toàn quốc thượng quốc Cảnh Thiên ta sẽ làm trâu làm ngựa cho thượng quốc Kim Càn”.

Lúc này Cảnh Khoát đã nhếch nhác tột độ.

“Phụ hoàng!”

Kim Linh Huyên nhỏ giọng nói: “Người này vừa rồi còn hùng tâm chí lớn, ngấp nghé đến cả thượng quốc Kim Càn chúng ta.

Bây giờ giúp lão ta rồi…”
“Không ngại!”
Kim Ngọc Long cười lạnh nói: “Trước mặt mọi người, quốc vương Cảnh Khoát lại đùa giỡn được sao?”
Kim Ngọc Long vừa cười nói vừa bước lên phía trước.

“Lão cáo già…”
Cảnh Khoát chửi thề một tiếng, nhưng lúc này lão ta lại không còn cách nào khác.

Con trai đáng kiêu ngạo của lão ta chết rồi.

Bây giờ tính mạng của mình còn đang bị uy h**p, nếu như không cầu xin sự trợ giúp thì hôm nay chính là ngày thượng quốc Cảnh Thiên đổi chủ.

“Nếu Cảnh Khoát huynh đã cầu giúp đỡ thì Kim Ngọc Long ta đương nhiên không thể ngồi không mà nhìn”.

Kim Ngọc Long cười tươi rồi nói.

Ông ta đi lên phía trước, chắp tay sau lưng, hờ hững nhìn Tần Ninh.

“Tần Ninh đúng không?”
“Chuyện hôm nay ta cũng hiểu được, quốc chủ thượng quốc Đại Minh Minh Già Vân, lật lọng, ngươi đã giết ông ta”.

“Mà thái tử Cảnh Thượng cũng bị ngươi giết.

Chuyện nay, đến đây là xong nhé”.

Kim Ngọc Long mỉm cười: “Thật ra nói cho ngươi biết, thượng quốc Linh Ương có quan hệ rất tốt với thượng quốc Kim Càn ta.

Dương Thiên Thủ chính là cậu của con trai ta.

Ngươi giết ông ta thì vốn thượng quốc Kim Càn ta chắc chắn phải tới tìm ngươi tính sổ”.

“Nhưng hôm nay, chuyện đã tới bước này, mỗi bên lùi một bước.

Ngươi không ghi thù thì ta cũng không tính toán chuyện của ngươi!”
Từ đầu tới cuối, Kim Ngọc Long vẫn nở nụ cười nhàn nhạt.

Ánh mắt nhìn Tần Ninh, dường như đang nói, chuyện này đến đây kết thúc đi, hôm nay ta cũng không muốn gây rắc rối cho ngươi.

Nếu không, ngươi chết chắc.

Kim Ngọc Long đứng trước Cảnh Khoát, hai tay chắp sau lưng, trong mắt mang theo ánh nhìn điều tra, thăm dò, nhìn Tần Ninh.

Kim Linh Huyên không khỏi quở trách: “Phụ hoàng ta chính là cao thủ đệ nhất thượng quốc, ngươi làm như vậy chính là đâm đầu vào chỗ chết đấy, Tần Ninh”.

“Đâm đầu vào chỗ chết?”

phong-than-chau-430-0.jpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 431



“Không dám đấu với ta thì cút!”
Tần Ninh thản nhiên quét mắt qua Kim Linh Huyên rồi nói: “Ở đây không có chỗ cho ngươi nói!”
Lời này vừa nói ra, Kim Linh Huyên đỏ bừng mặt mũi, nhưng không nói ra nổi một câu phản bác.

“Tần Ninh, ngươi thật không biết trời cao đất dày.

Hôm nay, tôn ta sẽ dạy dỗ ngươi!”
Kim Ngọc Long lúc này đã tức điên lên!

Không chỉ Kim Ngọc Long mà những người khác đều cảm thấy Tần Ninh điên rồi.

Nếu nói hắn coi nhẹ thượng quốc Đại Minh và thượng quốc Cảnh Thiên thì cũng không thể coi nhẹ thượng quốc Kim Càn.

Thượng quốc Kim Càn chính là quốc gia đứng đầu trong rất nhiều thượng quốc, bản thân Kim Ngọc Long cũng là cao thủ đệ nhất thượng quốc.

So với thân phận và địa vị của ông ta, Cảnh Khoát không có cửa.

Cảnh Khoát vốn là cảnh giới Thiên Võ 3 biến mà Kim Ngọc Long thì chính là cảnh giới Thiên Võ 5 biến.

Sự tồn tại của cảnh giới Thiên Võ 5 biến là điều không thể so bì trong rất nhiều thượng quốc.

.

Truyện Đoản Văn
Tần Ninh thật sự là không sợ chết.

“Chém gió mãnh liệt!”
Bàn tay Kim Ngọc Long vung lên, một luồng linh khí màu vàng hùng hậu bỗng chốc cuồn cuộn, cơn sóng khủng khiếp lao về phía Tần Ninh.

“Kiếm, chém!”
Sắc mặt Tần Ninh lạnh lùng như cũ, kém ra một kiếm.

Bỗng nhiên, lông vũ sau lưng hóa thành huyết ảnh đầy trời, soạt soạt soạt, phá không lao về phía Kim Ngọc Long.

Mà trên mai Huyền Vũ, ánh sáng màu vàng càng thêm chói lọi.

Ầm…
Lúc này, tiếng nổ ầm ầm rung chuyển màng nhĩ của những người đang có mặt ở đây.

Tiếng nổ này như muốn phá rách màng nhĩ của đám đông mà liên tục vang lên.

Tất cả mọi người đều giật mình.

Họ nhìn thấy Tần Ninh đè bẹp một đám mạnh vô địch cảnh giới Thiên Võ 1 biến tới 3 biến, nhưng không ngờ, tới Kim Ngọc Long cảnh giới Thiên Võ 5 biến ra tay cũng không thể nào áp chế được Tần Ninh.

Điều này quả thật vô cùng khó tin.

“Chết tiệt!”
Nếu như hắn là cảnh giới Thiên Võ mặc lên thì có lẽ giao đấu với cường đại cảnh giới Thiên Nguyên cũng dễ dàng chém chết đối thủ?
Kim Ngọc Long thầm nóng lòng mong đợi.

Một thứ đồ tốt như thế, ở trong tay Tần Ninh thì thật phí của giời.

“Giáp Kim Tước!”.
 
Phong Thần Châu
Chương 432: Tất Cả Mọi Người Đều Cảm Thấy Tiếc Nuối



Một tiếng hét vang lên, trên bề mặt cơ thể của Kim Ngọc Long lấp lánh một giáp vàng tỏa sáng 4 phía.

Ánh sáng vàng lan tỏa khắp nơi khiến toàn thân Kim Ngọc Long trên dưới như đội một chiếc mũ vàng, khí thế hừng hực, sát khí đằng đằng.

Toàn thân cuồn cuộn dâng trào, uy thế chấn động trời cao.

Khí phách tới mức này khiến người ta cảm thấy mạnh mẽ tới tột cùng.

“Không hổ là vô địch cảnh giới Thiên Võ 5 biến!”
“Đúng vậy, giáp Kim Tước hình như là một bộ giáp được truyền thừa của thượng quốc Kim Càn, nghe nói có thể chống lại đòn tấn công vô địch cảnh giới Thiên Võ 7 biến”.

“Ừ, giáp vàng này vẫn luôn được giấu kín.

Kim Ngọc Long này… quả thật không đơn giản!”
Đám người nhìn thấy cảnh tượng này thì vô cùng sững sờ.

Sự náo loạn mà Tần Ninh tạo ra lần này đã vượt quá tưởng tượng của tất cả mọi người.

Khiến Kim Ngọc Long phải đích thân ra tay, thế mà lại không thể tiêu diệt được Tần Ninh.

Nhưng bây giờ thì không như vậy nữa.

Giáp Kim Tước đã xuất hiện, thực lực của Kim Ngọc Long có thể gọi là được tăng lên gấp bội, cho dù Tần Ninh có nghịch thiên đến mức nào thì cùng tới đây là tắt.

Tất cả mọi người đều cảm thấy tiếc nuối.

Nếu Tần Ninh có thể tạm tránh qua sóng gió, đạt tới cảnh giới Linh Phách, rồi lại mặc lên người tứ linh vật thì có lẽ trong tất cả các thượng quốc sẽ không có kẻ nào ngăn cản được hắn.

“Giết!”
Kim Ngọc Long giải phóng ra ánh sáng vàng trên toàn thân, sát khí đằng đằng.

Tần Ninh phải chết, tứ linh vật bá đạo vô cùng kia, ông ta nhất định phải giành được.

“Chém!”
Tần Ninh lúc này không hề lùi bước mà sải bước đi lên, sát khí xung thiên.

“Phụ hoàng, Tần Ninh này, quả thật là điên rồi…”

Thánh Thiên Viêm nhìn thấy cảnh tượng này thì hoàn toàn ngây ngốc.

Thí luyện Người được chọn, nói cho cùng chính là những tông môn kia trong đất Cửu U, dựa vào sự giúp đỡ của 36 cương quốc mà tổ chức một cuộc tuyển chọn.

Mỗi lần thí luyện Người được chọn thì trên cơ bản là những thiên chi kiêu tử của các cương quốc đều chiếm đầy danh sách.

Mà thượng quốc bọn họ thì gần như không tranh được vị trí nào.

Lần này, Tần Ninh đã đồng ý ra tay giúp đỡ, có lẽ Thánh Thiên Viêm thật sự có thể gia nhập vào tông môn trong Cửu U để tu luyện.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 433: Cả Quảng Trường Bị Nổ Thành Bột Phấn



Thánh Minh Hoàng cũng không biết tại sao lại tin tưởng Tần Ninh nhiều như vậy.

Ầm…
Trận giao đấu trong không trung đang nóng dần lên, hai bên đã tới cục diện không chết không ngừng.

“Kim Tước chấn thiên!”
“Thanh Long gào thét!”

Trong khoảnh khách, hai người mãnh liệt va vào nhau.

Đông…
Một tiếng nổ nặng nề vang lên, hai người đột nhiên b*n r*, bụi tung mù mịt trên quảng trường.

“Phụt…”
Tần Ninh phun ra một ngụm máu, nhếch nhác lui về.

Mà bên kia, sắc mặt của Kim Ngọc Long cũng không dễ nhìn cho lắm, sau đó thì cũng phun ra một ngụm máu.

Cả hai cùng thua?
Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người đều sửng sốt.

Cảnh giới Linh Luân tầng 9, cho dù có sự hỗ trợ của thiên tài địa bảo thì giao đấu với cao thủ vô địch cảnh giới Thiên Võ 5 biến mà có thể đấu hòa thì quả thật là khó tin tới tột độ.

“Cảnh Khoát!”

Kim Ngọc Long lạnh lùng nói: “Thằng nhãi này giờ như đèn dầu đã cạn, giết hắn đi!”
Kim Ngọc Long nham hiểm nói.

“Được!”
Cảnh Khoát sải bước lên, nhìn Tần Ninh.

“Ngươi dám động vào một sợi lông tơ của công tử xem!”, Thương Hư cũng lạnh lùng nói.

“Cút!”
Tần Ninh lại quát lên.

Thương Hư lại lần nữa lui về.

Ánh mắt của Tần Ninh nhìn Kim Ngọc Long, cười giễu: “Ta đã nói, kẻ nào ngăn ta thì kẻ đó sẽ chết.

Xem ra, ngươi coi đó là một câu nói đùa phải không”.

Tần Ninh thét lên một tiếng.

Trong khoảnh khắc đó, trên bề mặt cơ thể Kim Ngọc Long, những chiếc lông vũ màu đỏ máu phát ra tia sáng mãnh liệt thì bỗng chốc nổ tung.

Những tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên hết sóng này tới sóng khác.

Cơn sóng mạnh mẽ, lan tràn ra khắp nơi.

Cả quảng trường bị nổ thành bột phấn.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 434: Chịu Chết Đi Cảnh Khoát!”



Những người cảnh giới hơi thấp, không kịp chạy trốn còn bị nổ cho banh xác.

Kim Ngọc Long còn chưa kịp kêu lên tiếng nào đã hoàn toàn biến thành thịt vụn, biến mất trong tiếng nổ kia.

Cao thủ đỉnh cấp cảnh giới Thiên Võ 5 biến đã mất mạng! Lúc này, tất cả mọi người chứng kiến đều chết lặng.

Tần Ninh đã thật sự g**t ch*t Kim Ngọc Long.

“Phụ hoàng!”
Kim Linh Huyên lúc này cảm thấy đầu óc mơ hồ.

Phụ hoàng lớn mạnh là thế, phụ hoàng cảnh giới Thiên Võ 5 biến mà lại! cứ thế chết đi!
“Tần Ninh…”
Kim Linh Huyên siết chặt hai tay, nhưng đôi mắt của hắn ta thì không dám nhìn về Tần Ninh.

Gã này hỉ nộ vô thường, ai biết được có khi nào liếc hắn một cái mà bị giết luôn không.

Những người sửng sốt không chỉ có Kim Linh Huyên mà còn rất nhiều người của thượng quốc và đế quốc khác.

Tần Ninh thật như không muốn sống, nhưng loại chiến đấu bạt mạng này cuối cùng đã giết được Kim Ngọc Long.

Khiến người ta cảm thấy khó mà tin được.

Lúc này, lòng Cảnh Khoát đã lạnh như tro tàn.

Đến Kim Ngọc Long cũng chết rồi, thì ở đây còn ai là đối thủ của Tần Ninh nữa đây?
“Cảnh Khoát, còn kẻ nào bảo vệ ông nữa không?”
Tần Ninh lạnh lùng nhìn xung quanh.

Minh Già Vân của thượng quốc Đại Minh đã chết, bây giờ chỉ còn lại Cảnh Khoát.

g**t ch*t Kim Ngọc Long thì còn kẻ nào dám ngăn cản?
Cảnh Khoát lúc này mặt mũi xám như tro tàn.

Nhưng thấy Tần Ninh thì lão ta chỉ cảm thấy toàn thân run rẩy.

Gã này, rốt cuộc là có lai lịch gì, tại sao lại mạnh mẽ tới mức này?
“Chặn hắn lại, chặn hắn lại cho ta!”, Cảnh Khoát hoảng loạn nói.

Từng bóng người ùn ùn xông ra, hơi thở cuồng bạo lan ra thành từng lớp sóng sau xô lớp sóng trước, đè ép về phía Tần Ninh.

“Vẫn còn đâm đầu vào chỗ chết?”
Tần Ninh hừ một tiếng, sải bước lên trước, sát khí đằng đằng.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 435: Trưởng Lão Lộc Phong!



Những kẻ này, hoàn toàn không hiểu rõ tình hình.

“Kiếm chém!”
Một kiếm vung ra, bóng hình rồng xanh vọt tới.

Uy lực mạnh mẽ cuồn cuộn không ngừng.

Phụt phụt phụt…
Nhưng chỉ cần là kẻ lại gần bóng rồng xanh thì toàn bộ sẽ bị ánh kiếm quét qua, thân thể nổ tung, máu tươi nhuộm đỏ bầu trời.

Cảnh giới Thiên Võ 1 biến tới giờ này cũng chỉ là hạng tép riu.

Lúc này, những người khác đã hoàn toàn hoảng loạn.

Không thể chiến đấu được với người này!
Tần Ninh rốt cuộc là còn chống đỡ được bao lâu nữa thì không ai biết.

Nhưng chỉ cần hắn chưa ngã thì kẻ nào xông đến, kẻ đó chết.

Cứ như vậy, chỉ còn lại vài tên cảnh giới Thiên Võ nhát chết không dám có bất kỳ hành động nào.

“Ai còn bảo vệ được ngươi nữa?”
Tần Ninh cười khẩy rồi bước ra.

Sắc mặt của mọi người đều trở nên khó coi.

Người này, quá khủng khiếp.

“Không!”
Lúc này, Cảnh Khoát đã vô cùng kinh hoàng.

Tần Ninh này điên rồi.

Nhưng lão ta không điên, lão ta không muốn chết ở đây.

“Láo xược!”
Một tiếng gầm vang lên.

Bỗng nhiên, 3 bóng người lướt gió mà tới.

Một người trong đó mặc áo bào đen, sắc mặt nghiêm nghị, bàn tay ra chiêu, Cảnh Khoát không hề phản kháng mà bị bắt đi, tránh được đòn tấn công của Tần Ninh.

Lúc này, Cảnh Khoát như bắt được cọng rơm cứu mạng, vội vàng hô lên.

ppjpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 436: Xích Vân Tông Là Khái Niệm Gì



Cảnh Khoát nhìn sang Tần Ninh, ánh mắt lộ ra nụ cười.

“Hắn?”
Lộc Phong kia mặc một bộ đồ đen, toàn thân toát ra hơi thở nghiêm nghị chết chóc, cùng với vẻ cao cao tại thượng của kẻ bề trên, nhìn đám người có mặt ở đây, trong ánh mắt tỏ ra khinh thường.

Lão già này như một vị thần đứng trên trời, nhìn xuống đám người, ánh mắt mang theo vẻ thương hại.

Dường như, rất nhiều quốc vương thượng quốc, đế vương đế quốc kia trong mắt lão ta chỉ như con kiến, nực cười vô tri, không đáng nhắc tới.

“Linh khí trên người có vẻ kỳ quái”.

Lộc Phong kinh ngạc nói: “Chẳng trách mà lại có thực lực lớn mạnh như thế”.

“Lộc trưởng lão, kẻ này không tầm thường.

Ta thấy, giết hắn đi rồi lấy linh bảo trên người hắn mang về nghiên cứu kỹ càng”, một lão già đứng bên cạnh Lộc Phong nói.

“Cũng được”.

Lộc Phong gật đầu: “Lần này, trưởng lão Xích Thiên Vũ bảo ta tới đón Cảnh Thượng đi báo danh ở Xích Vân Tông.

Bây giờ Cảnh Thượng đã chết, chúng ta cũng phải có một lời giải thích với trưởng lão Xích Thiên Vũ”.

“Ừ!”, một người khác cũng gật đầu.

Ba người lời qua tiếng lại, dường như đã coi Tần Ninh chết chắc rồi.

Đây là một kiểu tự tin tuyệt đối.

Bọn chúng là trưởng lão Xích Vân Tông tới từ Cửu U, quyền cao chức trọng.

Đừng nói là thượng quốc, kể cả người cương quốc mà gặp chúng cũng phải khách sáo vài phần.

Xích Vân Tông, tuy không mạnh bằng tứ đại tông môn và Thánh Đan các, nhưng trên Cửu U cũng là tông môn lớn danh tiếng lẫy lừng.

Muốn tiêu diệt một cương quốc thì cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.

“Nhóc con, đưa linh bảo trên người ngươi ra đây, rồi đi một chuyến với chúng ta”.

Lộc Phong thản nhiên nói: “Giết Cảnh Thượng thì ngươi phải chết không còn gì để nghi ngờ, còn trưởng lão Xích Thiên Vũ xử lý ngươi thế nào thì do ông ta quyết định”.

“Ta khuyên ngươi tốt nhất đừng chống đối, nếu không, đừng nói là ngươi mà gia tộc nhà ngươi, quốc gia của ngươi đều vị sự chống đối của ngươi mà bị diệt vong”.

“Mạnh mồm thế!”
Tần Ninh lạnh lùng nhìn 3 lão già, cười giễu: “Thật giống như đánh rắm, thối không ngửi được”.

Xích Vân Tông là khái niệm gì?
Trong toàn vùng đất Cửu U, Xích Vân Tông là tông môn hàng đầu, mà trên Cửu U đại lục thì đối với Xích Vân Tông mà nói, chỉ cần búng tay thôi là rất nhiều đế quốc, thượng quốc đã khói lửa ngập trời.

Thế mà nhóc này lại kiên quyết không cúi đầu.

Nhưng, cho dù là như thế thì hắn vẫn còn sức chiến đấu sao?.
 
Phong Thần Châu
Chương 437



“Xem ra là đàn gảy tai trâu rồi!”
Trưởng lão Lộc Phong không hề tức giận, khẽ lắc đầu, cười nói: “Kẻ không biết thì không sợ!”
“Xem ra, những đế quốc, thượng quốc trên Cửu U đại lục ngày càng trở nên kiêu ngạo và tự mãn, hoàn toàn không biết, khoảng cách giữa tông môn và đế quốc”.

“Cửu U đại lục, hàng ngàn tỷ sinh linh, cương quốc, thượng quốc, đế quốc không đáng nhắc tới, duy chỉ có tông môn ở trong Cửu U mới là chính thống”.

“Cho dù là tông môn cấp thấp nhất, có thể tồn tại ở vùng đất Cửu U thì đủ để tiêu diệt thượng quốc, chấn động cương quốc rồi”.

Trưởng lão Lộc Phong thản nhiên nói: “Nhóc con, con mắt nhìn của ngươi quá hạn hẹp”.

“Hạn hẹp?”
Tần Ninh chế giễu nói: “Ta thấy con mắt của ngươi hạn hẹp thì có, Cửu U lớn lắm hả? Thứ gọi là tông môn đỉnh cấp chỉ có cảnh giới Hóa Thần trấn giữ, có cái gì đáng để tự kiêu chứ?”
“Xích Vân Tông có đại năng cảnh giới Hóa Thần trấn giữ không?”
“Theo ta đoán thì chắc là không có nhỉ? Xích Vân Tông các ngươi, không phải cũng là được ngày nào hay ngày đó mà sống sao, vẫn còn to mồm ở đây mà giương oai diễu võ?”, lời này vừa nói ra, xung quanh bỗng trở nên tĩnh lặng.

Cho đến bây giờ, phong cách ăn nói điên cuồng của Tần Ninh đã khiến họ không biết nên thể hiện biểu cảm như thế nào.

Dường như ông trời có tới thì Tần Ninh vẫn như thế, kiêu ngạo mà nhìn chúng sinh!
Nhưng không thể không nói, khí thế ngạo nghễ thiên hạ của con người này, quả thật khiến người khác kính phục.

Mà nguyên nhân của tất cả chuyện này là vì đệ đệ của hắn bị người ta giết hại.

Một thiếu niên trọng tình trọng nghĩa như thế, quả thật có một mặt phong độ khiến người ta tán thưởng.

Nhưng bây giờ, vô địch cảnh giới Thiên Võ xuất hiện, hơn nữa lại là 3 vị trưởng lão đến từ Xích Vân Tông.

Tần Ninh vẫn ngạo nghễ mà nhìn như thế, sợ là sẽ dồn mình đến bên bờ vực.

“Xích Vân Tông cũng chỉ là một tông môn tồn tại được chăng hay chớ ở trong Cửu U.

Ở đâu giương oai diễu võ thì được, nhưng gặp ta thì chỉ có tự tìm đường chết”.

Tần Ninh thản nhiên nói: “Hôm nay, ta phải giết Cảnh Khoát, kẻ nào dám ngăn cản thì ta giết không từ”.

Lúc này, mọi người đều cảm thấy một hơi thở uy nghiêm mang đầy sát khí lan tràn ra khắp nơi.

“Cảnh giới Thiên Võ… 7 biến!”

ppjpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 438: Nhưng Hắn Không Muốn Ngừng Lại



Cảnh giới Địa Võ tầng 9.

Cảnh giới Thiên Võ 7 biến.

7 biến này, 1 biến một tầng trời, cho nên cũng được gọi là cảnh giới Thiên Võ tầng 7.

Minh Già Vân là cảnh giới 1 biến có chênh lệch cực lớn với Cảnh Khoát cảnh giới 3 biến, mà Cảnh Khoát và Kim Ngọc Long chỉ hơn kém nhau không chỉ 1 bậc.

Nhưng bây giờ, cường giả 7 biến xuất hiện, khiến mọi người đều cảm giác ngừng thở.

Cảnh giới Thiên Võ 7 biến, duy chỉ có ở 36 cương quốc mới có cường giả mạnh mẽ tới vậy chứ nhỉ?
Lộc Phong là một vô địch đỉnh cấp cảnh giới Thiên Võ 7 biến.

“Nhóc con, bây giờ ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng…”

“Đừng đánh rắm nữa đi!”
Tần Ninh lạnh lùng nói: “Giết đệ đệ của ta, tội đáng muôn chết”.

“Muốn chết”.

Lộc Phong đã hoàn toàn mất hết kiên nhẫn.

Lão ta đột nhiên bước ra, sức mạnh cảnh giới Thiên Võ 7 biến không biết mạnh hơn Kim Ngọc Long bao nhiêu lần, một luồng uy lực áp chế cuồn cuộn, đè ép về phía Tần Ninh.

“Chết đi!”
“Kẻ chết chính là ngươi!”
“Chém!”
“Chết đi!”
Lộc Phong hừ một tiếng, sải bước lên, bỗng chốc một luồng chưởng ấn từ trên trời giáng thẳng xuống thâu tóm bóng hình của Tần Ninh.

Đông….
 
Phong Thần Châu
Chương 439



Mặt đất vỡ nứt, chưởng ấn kia rơi thẳng xuống, tốc độ cực nhanh, cơ thể của Tần Ninh bị đập xuống mặt đất.

Bỗng chốc, hơi thở bá đạo đó tóm chặt lấy Tần Ninh.

Bên cạnh Lộc Phong, hai lão già còn lại ra tay, một trái một phải khống chế Tần Ninh.

Lúc này, Lộc Phong nhếch mép cười.

“Bảo vật cấp này mà đưa cho ngươi thì phía của giời”.

Rắc rắc…
Tứ linh vật trong lòng bàn tay bị Lộc Phong cướp đoạt.

Kiếm Thanh Long, trục Bạch Hổ, mai Huyền Vũ, lông Chu Tước đều hóa thành bản thể.

4 món thánh vật nằm trên tay Lộc Phong.

“Đồ tốt!”
Sắc mặt của Lộc Phong mừng rỡ, bàn tay v**t v* 4 món thánh vật.

Rắc rắc…
Nhưng đúng lúc này, trên bề mặt của 4 món thánh vật lại phát ra tiếng rắc rắc không ngừng nứt ra, rồi hoàn toàn vỡ vụn.

4 món thánh vật, xong đời rồi!
“Sao lại như vậy…”
Vẻ mặt Lộc Phong lúc này vô cùng khó coi, nhìn 4 món thánh vật bị vỡ nát thành tro thì tức điên lên.

“Đồ khốn nạn!”
Lộc Phong không nén nổi mà gầm lên: “4 món thánh vật bị ngươi hủy rồi”.

“Khà…”
Đòn tóm đó, mang theo sức tấn công bùng nổ, như vuốt của con đại bàng khổng lồ, từ trên trời vồ xuống.

“Giết ta? Ngươi vẫn chưa đủ tư cách đó đâu!”
Tần Ninh lạnh lùng cười, lúc này hai bức tượng đã xuất hiện phía trước.

Soạt soạt….
 
Back
Top Bottom