Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 350



Cho dù đan thuật của Tần Ninh có lợi hại đến mức nào đi nữa thì Khương Vinh cũng chỉ mới gặp Tần Ninh có một lần, nói chuyện một lần, chưa đến mức phải tình nguyện nhận làm đầy tớ cho Tần Ninh chứ?
“Haha! Ta đùa, đùa ấy mà!”
Khương Vinh cười lớn: “Tiểu ca Tần Ninh, chúng ta đã lâu không gặp, có thể ngồi xuống làm chén trà không?”
“Cũng được!”
Cùng lúc đó, ở một bên khác, sắc mặt của Thiên Sa Mạc thì lạnh lùng đến đáng sợ.

“Tra cái tên này cho ta, Tần Ninh, ta phải biết mọi thứ về hắn”.

Thiên Sa Mạc kiêu căng nói: “Ta phải xem xem người này rốt cuộc là ai.

Nếu không phải là người đến từ U Minh Tông, Đại Nhật Thần Giáo, Thánh Vương Phủ hay Kiếm Các thì ta sẽ tự tay chém chết hắn”.

Thiên Sa Mạc là thiên tài, điều này không có gì phải nghi ngờ.

Nhưng cũng chính vì thế mà hắn ta không thể thất bại ở bất kỳ cuộc tỉ thí nào.

Cho nên, lần này đấu với Thẩm Văn Hiên, hắn ta không nắm chắc, nên mới nghĩ đến biện pháp này.

Hắn ta cứ tưởng mình đã che giấu rất thành công, đến đại sư Khương Vinh còn không nhìn ra được thì ai đoán nổi chứ?
Nhưng Tần Ninh lại nhìn ra!
Tên nhãi này thật sự quá đáng ghét!
Là thiên tài, hắn ta bị mất mặt, Tần Ninh, phải chết.

Đại sư Khương Vinh và Tần Ninh cùng đi với nhau, tìm một chỗ tĩnh lặng trong thành Thánh Nguyệt uống trà, ngồi đối diện với nhau.

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng hai bên, Thiên Động Tiên đứng bên cạnh, híp mắt nhìn, không nói lời nào.

Khương Vinh nhìn Tần Ninh, cũng âm thầm cảm thán.

Tần Ninh của ngày xưa mới chỉ là cảnh giới Linh Hải, hôm nay đã trở thành cảnh giới Linh Luân rồi.

Sự thăng cấp này đúng là quá kh*ng b*.

“Nhiều tháng không gặp, sự tăng cấp của Tần công tử còn hơn cả những thiên tài tuyệt thế trong Cửu U Đại Lục, thật sự khiến người ta bội phục”.

Khương Vinh nói lời thật lòng.

“Có là gì đâu, hai tì nữ của ta còn đáng sợ hơn nhiều”.

Khương Vinh nhìn Diệp Viên Viên thì mới phát hiện nàng có hơi thở của cảnh giới Linh Phách tầng năm.

“Đây! ”
Khương Vinh càng thấy đáng sợ hơn.

“Không hổ là tư chất hoàng thể mà!”
Nói vậy, nhưng Khương Vinh lại càng coi trọng Tần Ninh hơn.

Dù gì thì Tần Ninh cũng từng là võ giả Tinh Mệnh, nhưng hiện tại chỉ là một phàm nhân, hơn nữa cũng không có thể chất đặc thù gì, nâng cấp đến cảnh giới này đã là quá kinh khủng rồi.

Những gì Tần Ninh và Khương Vinh nói toàn là về đan thuật, nhưng bọn họ có hiểu gì đâu.

Nhưng nhìn nụ cười của Khương Vinh thì có thể đoán được lần này Khương đại sư này cũng được giải đáp không ít.

“Cảm ơn Tần công tử rất nhiều!”, Khương Vinh khách sáo cúi người nói.

Tần Ninh nhận lấy, coi như là điều đương nhiên.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 351: Thế Gia Hoàng Phủ



“Ban nãy tiểu ca Tần Ninh nói là có chuyện cần hỏi sao?”
“Ừm!”
Tần Ninh lãnh đạm nói: “Hiện giờ trong Cửu U thì ai là mạnh nhất?”
“Haha...”
Khương Vinh tưởng là Tần Ninh muốn thoát khỏi sự giao tranh giữa các đế quốc và thượng quốc, đi lên Cửu U nên mới hỏi.

Lão ta bèn cười, đang chuẩn bị đáp lời thì Tần Ninh lên tiếng tiếp.

“Đại Nhật Thần Giáo tu Đại Nhật thiên quyết, có ai đã vượt qua được cảnh giới Hóa Thần chưa?”
“Thánh Vương Phủ, lấy khí Thánh Vương luyện thể, có ai đã luyện thành thể phách mạnh mẽ vượt qua thánh thể chưa?”
“U Minh Tông luyện U Minh quỷ quyết, đã có ai luyện đến tầng cuối cùng chưa?”
“Mười ba thức Thiên Kiếm của Kiếm Các, đã có ai lĩnh hội đến cực đỉnh và được danh xưng kiếm tôn chưa?”
Tần Ninh nói ra một loạt khiến Khương Vinh không khỏi sững sờ.

Đây đều là các tuyệt học của bốn đại tông môn trong Cửu U, số người biết rất ít, nhưng Tần Ninh lại nói ra được hết.

“Làm sao? Ta nói không đúng hả?”, Tần Ninh lạnh nhạt hỏi.

“Đúng!”
Đại sư Khương Vinh cười đáp: “Nhưng trong Cửu U, thế lực của bốn đại tông môn rất mạnh, có thể nói là đứng đầu, danh chấn tứ phương, không phân cao thấp”.

“Ồ? Thế mấy chục ngàn năm qua, cả bốn đại tông môn đều không có nổi một người vượt qua cảnh giới Hóa Thần sao?”

“Theo ta biết thì không có...”
Tần Ninh chau mày, lại nói: “Thế còn thế gia Hoàng Phủ cũng phải có chứ? Hay là cổ gia Lĩnh Nam, chẳng lẽ cũng không có luôn?”
Lời này nói ra, Khương Vinh đã hoàn toàn kinh ngạc.

Thế gia Hoàng Phủ.

Cổ gia Lĩnh Nam.

Hai đại gia tộc này chính là những gia tộc lớn mạnh có truyền thừa hàng chục ngàn năm.

Hơn nữa, đừng nói đến Cửu U, tính trên cả Cửu U Đại Lục này cũng rất ít người biết đến.

Ấy thế mà Tần Ninh lại biết, thật quá sức kinh ngạc.

“Thế gia Hoàng Phủ và cổ gia Lĩnh Nam trước giờ không xuất hiện trước mặt thế nhân, các đệ tử ra ngoài tu luyện cũng chỉ chuyên tâm tu luyện, nên có rất ít tin tức về bọn họ”.

Khương Vinh đáp.

Xem ra trong Cửu U này, khi hắn và tên nhóc Thanh Vân rời đi thì rốt cuộc là kẻ nào đã đối phó với hai đồ tôn của hắn.

Hắn phải đích thân tra rõ chuyện này mới biết được.

Lúc này, ánh mắt Khương Vinh nhìn Tần Ninh cũng thêm một chút thần bí.

phong-than-chau-351-0.jpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 352



Câu nói này của Khương Vinh không phải là trò đùa của bọn trẻ con.

Mà lời mời thật sự.

Với thân phận kiêu ngạo là linh đan sư thất phẩm thì trong Thánh Đan các, Khương Vinh cũng là một nhân vật quyền cao chức trọng.

Lão ta nói vậy với Tần Ninh thì khiến người ta vô cùng bất ngờ.

“Nếu Tần công tử đồng ý, Khương Vinh ta tình nguyện lấy thân phận linh đan sư thất phẩm trong Thánh Đan các ra để bảo đảm rằng công tử chắc chắn sẽ có thân phận không thấp hơn ta!”
Lúc Khương Vinh nói, còn tỏa ra một hơi thở thâm sâu.

“Thánh Đan các, đan sư cấp cao?”
Tần Ninh híp mắt lại, cười đáp: “Hàng chục ngàn năm qua, các ông vẫn chẳng thay đổi gì nhỉ.

Một các chủ, ba các phó, năm đan sư cấp cao”.

.

||||| Truyện đề cử: Boss Là Nữ Phụ |||||
Lời này nói ra, cả Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều nhìn Khương Vinh với ánh mắt kinh ngạc.

Khương Vinh là linh đan sư thất phẩm, thân phận đúng là cao quý.

Nhưng không ngờ lại cao quý đến vậy.

Thánh Đan các có thực lực phức tạp, ở các đế quốc, thượng quốc và cương quốc đều có sự tồn tại của các phân các.

Chỉ một điểm này thôi cũng đủ để thấy thực lực và nền tảng của Thánh Đan các.

Khương Vinh là linh đan sư thất phẩm, là một trong số các đan sư cấp cao, không thể không nói là rất có địa vị.

Nhưng khi đối diện với Tần Ninh thì Khương Vinh lại bắt đầu đối xử với hắn như một người cùng cấp bậc.

Từ điểm này có thể thấy Tần Ninh rất hiểu về đan thuật.

Nghĩ đến lúc đầu Tần Ninh cũng thấy Khương Vinh phiền, chỉ muốn trốn tránh ông ta.

Giờ xem ra là đúng như vậy thật.

“Ừm, ta cũng không có hứng thú lắm”.

Tần Ninh cười nhạt: “Thế lực tông môn quá bó buộc người khác, không thoải mái chút nào.

Hơn nữa mấy lão cổ hủ trong Thánh Đan các lại quá cố chấp với đan thuật”.

Tần Ninh nói vậy khiến tay Khương Vinh run run.

Lão cổ hủ, mấy vị trong đó hầu như chẳng bao giờ xuất hiện, sao Tần Ninh lại biết được?
Tần Ninh không những biết, mà còn nắm rõ từng chi tiết về thế lực của Thánh Đan các trong Cửu U nữa cơ.

Nói rồi, Khương Vinh rút ra một lệnh bài.

Lệnh bài này có màu xanh, tỏa ra ánh sáng đen nhạt, bên ngoài khắc một biểu tượng linh đan hình tròn.

“Đây là lệnh Thánh Đan của Thánh Đan các chúng ta!”
Khương Vinh đẩy ra trước mặt Tần Ninh và cười nói: “Lệnh bài này, chỉ cần xuất hiện ở trong các phân các của Thánh Đan các thì các đan sư dưới cấp bảy sẽ phải phục tùng mệnh lệnh của người sở hữu nó”.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 353: Vị Chủ Tử Này Rất Tùy Ý



“Giờ ta xin tặng nó cho Tần công tử, mà Tần công tử cũng chỉ cần treo cái danh vậy thôi, làm một vị khách mời của Thánh Đan các ta!”
Chỉ vậy thôi?
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi nhìn lệnh bài.

Với thân phận của Khương Vinh thì chắc sẽ không nói láo, thấy lệnh bài này giống như thấy đại sư Khương Vinh vậy.

“Hay là thôi đi!”

Tần Ninh lại từ chối, cười đáp: “Ta vẫn thích tự do hơn.

Thánh Đan các của các ông không hợp với ta, nhưng có cơ hội ta có thể đến Thánh Đan các để giảng giải đan thuật miễn phí”.

Sắc mặt của đại sư Khương Vinh trở nên ảm đạm.

“Được rồi, tiểu ca Tần Ninh không thích thì ta cũng không miễn cưỡng nữa, nhưng nếu tiểu ca Tần Ninh cần bất kỳ điều gì có thể tìm đến ta, chỉ cần có thể giúp thì ta sẽ lập tức xuất hiện”.

“Được!”
Tần Ninh thật sự không muốn bị bó buộc.

Lúc hắn còn là Cửu U Đại Đế thì chưa phải là đan sư xuất sắc.

Nhưng khi trải qua đời thứ năm, hắn đã dùng cả đời nghiên cứu đan thuật, được các trời và vạn giới gọi là Cửu Nguyên Đan Đế.

Trong vạn giới các trời thì Tần Ninh tự xưng hiểu rõ về đan thuật nhất, không ai có thể vượt qua hắn.

Một Thánh Đan các nho nhỏ đúng là không thể khiến hắn hứng thú.

Một tiếng gió bỗng vang lên.

Bóng dáng của Thương Hư xuất hiện bên ngoài đình nghỉ mát.

“Công tử, người của thượng quốc Thánh Nguyệt! không chịu gặp chúng ta!”, Thương Hư bối rối nói.

“Ồ? Không gặp à?”
Tần Ninh sửng sốt, lại nói: “Là muốn chúng ta đưa lễ trước rồi mới được à? Mượn Thiên Nguyên linh cảnh của bọn họ dùng một chút thôi, cũng đâu phải vấn đề lớn đâu?”, “Không phải vậy”, Thương Hư đáp: “Công tử, dạo này có một vị linh đan sư ngũ phẩm đỉnh cấp đến từ Thánh Đan các, tên là Thiên Địch Nguyên.

Người này có đan thuật cực kỳ lợi hại, cũng muốn mượn Thiên Nguyên linh cảnh dùng một chút, mà thượng quốc Thánh Nguyệt cũng không muốn đắc tội người này.

Do đó, họ bèn mời Thẩm Thiên Trầm, vị linh đan sư ngũ phẩm duy nhất của thượng quốc Thánh Nguyệt ra trận, so tài với Thiên Địch Nguyên”.

“Nếu Thiên Địch Nguyên thắng thì thượng quốc Thánh Nguyệt phải cho lão ta mượn Thiên Nguyên linh cảnh”.

Thiên Địch Nguyên?
Nhỡ thượng quốc Thánh Nguyệt ngăn cản, thì e là Tần Ninh lại đại khai sát giới mất thôi.

“Ồ? So tài với Thẩm Thiên Trầm à?”
Khương Vinh cười nói: “Tiểu ca Tần Ninh muốn đi, thì ngày mai liền đi cùng ta quan sát đi, thuận tiện cũng cho Thẩm Thiên Trầm một vài ý kiến”.

“Đại sư Khương Vinh quen người này sao?”.
 
Phong Thần Châu
Chương 354



“Thẩm Thiên Trầm có một ít duyên với lão phu”.

Khương Vinh cười khà khà nói: “Không ngờ Thiên Địch Nguyên cũng chạy đến thượng quốc Thánh Nguyệt, người này trước giờ đều tự kiêu vì thiên phú của mình.

Là linh đan sư ngũ phẩm mà chẳng coi ai ra gì, ta cũng đang mong Thẩm Thiên Trầm có thể dạy dỗ được lão ta đây”.

Thiên Địch Nguyên?
Thiên Sa Mạc?
Hình như có chút quan hệ!
“Tên nhóc Thiên Sa Mạc đó là cháu của Thiên Địch Nguyên, nhà họ Thiên trong Thánh Đan các cũng coi như có căn cơ thâm sâu.

Thiên Hằng Viễn là một trong ba các phó của Thánh Đan các”.

Khương Vinh giải thích.

Khương Vinh nói vậy thì mấy người Tần Ninh liền hiểu ra.

Xem ra việc Thiên Sa Mạc khiêu chiến các thiên tài đan thuật, lần này đến thượng quốc Thánh Nguyệt không phải là ngẫu nhiên.

Náo nhiệt như vậy thì đúng là thú vị rồi đây.

Đại sư Khương Vinh mời nhóm Tần Ninh ở lại trong Thánh Đan các, Tần Ninh từ chối mãi mà không được, bèn đi theo Khương Vinh đi vào trong phòng của Thánh Đan các nghỉ ngơi.

Buổi tối, Tần Ninh mãi mới định yên tĩnh tu luyện một chút, thì Khương Vinh lại đem rượu thịt đến muốn cùng Tần Ninh ngắm hoa thưởng nguyệt.

Một vị linh đan sư thất phẩm tốn bao nhiêu công sức chỉ để làm một thiếu niên vui lòng như vậy, đúng là khó tin mà.

Nhìn bộ dạng bất lực của công tử nhà mình, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều vui vẻ cười trộm.

Nhưng kiến giải về đan thuật của Tần Ninh thật sự đáng sợ đến vậy sao? Khiến cho một linh đan sư thất phẩm, đường đường là một trong năm đan sư cấp cao của Thánh Đan các là Khương Vinh phải cuốn lấy như vậy? Sáng sớm ngày hôm sau, Khương Vinh đã đợi Tần Ninh từ trước, chờ bọn họ chuẩn bị xong thì lập tức đi về phía hoàng cung của thượng quốc Thánh Nguyệt.

Hoàng cung hôm nay náo nhiệt lạ thường.

Hôm qua tiểu đan thần Thẩm Văn Hiên và thiên chi kiêu tử của Thánh Đan các Thiên Sa Mạc tỉ thí đã khiến cho Thiên Sa Mạc bị chê cười, và danh tiếng của tiểu đan thần Thẩm Văn Hiên cũng nổi danh hơn hẳn.

Mà hôm nay, linh đan sư ngũ phẩm đỉnh cấp đến từ Thánh Đan các là Thiên Địch Nguyên lại tỉ thí với đệ nhất đan sư của thượng quốc Thánh Nguyệt là Thẩm Thiên Trầm.

Một người lập tức bước ra, nhìn thấy Khương Vinh thì cung kính hành lễ.

ppjpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 355



Tần Ninh nhìn như một thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi, Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên bên cạnh đều ở cảnh giới Linh Phách, khiến người ta phải bất ngờ.

Hơn nữa Thiên Động Tiên đi cùng lại thu liễm hơi thở, nhìn vô cùng bình thường.

Nhưng người có hai tì nữ ở cảnh giới Linh Phách lại là một người bình thường hay sao?
“Đây là! ”
“Tần Ninh!”

“Chào Tần công tử, nếu đã là bạn của Khương đại sư thì cũng là bạn của Thánh Chuy ta, mời đi theo ta vào!”
Mấy người đi vào dưới sự dẫn đường của Thánh Chuy.

“Mấy người đó là ai mà đi vào nghênh ngang vậy?”
“Ngươi nói nhỏ thôi, đó là thất hoàng tử Thánh Chuy đấy, bên cạnh hắn ta là Khương đại sư Khương Vinh của Thánh Đan các, còn thiếu niên kia thì! chưa gặp bao giờ! ”
“Hay là công tử của thế gia nào đó?”
“Các ngươi không biết à?”, một giọng cười vang lên: “Tên nhóc đó hình như là Tần Ninh, không rõ đến từ đâu, nhưng hôm qua hắn đã chỉ ra trò ăn gian của Thiên Sa Mạc trong trận tỉ thí giữa Thiên Sa Mạc với Thẩm Văn Hiên, kiến thức phi phàm lắm”.

Đám người lúc này mới hiểu ra.

Hôm qua tiểu đan thần Thẩm Văn Hiên và thiên chi kiêu tử của Thánh Đan các Thiên Sa Mạc tỉ thí, là chủ đề cả thượng quốc Thánh Nguyệt bàn luận sôi nổi.

Không ngờ lại là vì thiếu niên này.

Nhưng hôm nay Tần Ninh lại đi cùng Khương đại sư khiến người ta không thể không nghi ngờ rằng hắn có thân phận đặc biệt.

Tần Ninh đương nhiên là không biết chuyện đó, mà có biết thì hắn cũng chẳng quan tâm.

Hoàng cung của thượng quốc Thánh Nguyệt nguy nga tráng lệ, cung điện nối liền nhau san sát, lầu các đình đài càng không phải nói, chỉ nguyên diện tích và độ cao cũng gấp bội đế quốc Bắc Minh.

Nhưng Tần Ninh hầu như chẳng bao giờ có cảm giác đặc biệt gì với mấy cái này.

Hắn đi sau Khương Vinh và Thánh Chuy, tay vẫn mân mê pho tượng, tự nhiên như không.

Lúc này Thánh Chuy cũng phát hiện, mặc dù Khương Vinh chẳng nói gì với hắn ta, nhưng hai mắt lại luôn dừng ở trên người Tần Ninh.

Ánh mắt hắn ta khẽ động, quay sang cười hỏi Tần Ninh: “Không biết Tần công tử đến từ đâu? Lần này đến thượng quốc Thánh Nguyệt chúng ta có việc gì? Nếu là chuyện ta có thể giúp được, ta chắc chắn sẽ tận sức giúp đỡ”.

“Ta? Ta đến từ đế quốc Bắc Minh”.

Nhưng đại sư Khương Vinh lại cực kỳ tôn trọng người này.

“Lần này đến thượng quốc Thánh Nguyệt đúng là có chút việc, muốn mượn Thiên Nguyên linh cảnh của các ngươi dùng một chút”.

“Thiên Nguyên linh cảnh?”
Thánh Chuy ngỡ ngàng.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 356: Khương Đại Sư Mọi Người Ngồi Ở Đây Nhé!”



Thiên Nguyên linh cảnh là thứ mà bọn họ từng phải vào mật địa mới lấy được.

Để có được Thiên Nguyên linh cảnh, thượng quốc Thánh Nguyệt năm đó đã phải hi sinh tính mạng của mười mấy vị cường giả cảnh giới Địa Võ.

Vật này vô cùng đặc biệt, uy năng cực lớn, được xếp vào hàng linh khí truyền thừa của thượng quốc Thánh Nguyệt cùng với thương Chấn Thiên mà lão tổ nguyên soái Thánh Huy truyền lại.

Món này không thể nói mượn là mượn đực.

“Chuyện này thì ta không làm chủ được rồi! ”, Thánh Chuy cười khổ đáp.

“Vậy ai có thể làm chủ được? Thánh Minh Hoàng sao?”, Tần Ninh bình thản nói: “Ông ta có làm chủ được không?”
Lời này nói ra khiến Thánh Chuy cực kỳ không vui.

Cho dù là quốc chủ của thượng quốc Kim Càn, thượng quốc số một trong số bảy thượng quốc lớn đến đây cũng không gọi hẳn tên của phụ hoàng như vậy.

Dường như Tần Ninh không coi ai ra gì cả.

Thánh Chuy lại nói: “Phụ hoàng ta đúng là có thể làm chủ, nhưng Thiên Nguyên linh cảnh là chí bảo, cũng không phải thứ mà Tần công tử nói mượn là mượn được!”
“Đương nhiên ta sẽ không mượn không công rồi”.

Tần Ninh cười nhạt: “Để làm thù lao, ta sẽ đồng ý một điều kiện mà thượng quốc Thánh Nguyệt các ngươi đưa ra”.

Lời này nói ra, Thiên Động Tiên, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều sửng sốt.

Xem ra viên đá Tứ Phương kia rất quan trọng với Tần Ninh, nếu không hắn cũng không nói như vậy.

Một điều kiện.

Một điều kiện của Tần Ninh quý giá vô cùng.

Đến cả cảnh giới Thiên Võ, Tần Ninh còn tát chết được thì điều kiện này quan trọng vô cùng, chỉ ba bọn họ mới hiểu rõ.

Khương Vinh cũng cực kỳ ngạc nhiên.

Tần Ninh có đan thuật thông thiên, nếu thượng quốc Thánh Nguyệt có thể lấy cái này làm điều kiện thì e rằng chỉ dùng mỗi Thiên Nguyên linh cảnh thôi cũng là quá hời cho thượng quốc Thánh Nguyệt.

Nhưng rơi vào tai Thánh Chuy thì lại cực kỳ khôi hài.

Một điều kiện?
Một thanh niên mười sáu mười bảy tuổi như Tần Ninh, thì điều kiện cái gì?
Đi từ đế quốc Bắc Minh ra thì e là tên nhóc này chẳng biết trời cao đất dày là gì.

Nhưng Tần Ninh dù gì cũng được đại sư Khương Vinh dẫn theo, hắn ta không tiện nói.

“Ừm!”
Nhóm Khương Vinh ngồi xuống nhìn quanh.

Lúc này, phía chính Bắc của quảng trường là một đài cao, bên trên có hai người đứng đối lập nhau.

Chính là nhân vật chính của ngày hôm nay, đan sư đứng đầu thượng quốc Thánh Nguyệt Thẩm Thiên Trầm và Thiên Địch Nguyên của Thánh Đan các!.
 
Phong Thần Châu
Chương 357



Hai linh đan sư ngũ phẩm so tài, tuyệt đối thu hút ánh mắt của mọi người.

“Hoàng thượng giá đáo!”
Một âm thanh bén nhọn vang lên, quần thần lúc này đều đứng dậy.

Một người trung niên mặc long bào màu xanh lúc này bước tới, uy nghiêm không giận mà uy, khí thế mạnh mẽ.

Chính là Thánh Minh Hoàng, quốc chủ của thượng quốc Thánh Nguyệt, đồng thời cùng là cao thủ cảnh giới Thiên Võ tầng bốn.

“Bình thân đi!”
Thánh Minh Hoàng nhìn quanh, gật đầu nói: “Hôm nay là ngày tỉ thí của ái khanh Thẩm Thiên Trầm và đan sư Thiên Địch Nguyên, sẽ là một trận đấu đặc sắc”.

“Nếu ái khanh Thẩm Thiên Trầm thắng thì đan sư Thiên Địch Nguyên sẽ chọn ra ba thiên tài đan thuật của thượng quốc Thánh Nguyệt chúng ta để đưa vào Thánh Đan các và tự mình dạy dỗ”.

“Còn nếu đan sư Thiên Địch Nguyên thắng thì thượng quốc Thánh Nguyệt của chúng ta sẽ cho Thiên đại sư mượn Thiên Nguyên linh cảnh để sử dụng!”, Thánh Minh Hoàng nhìn quanh, cười nhạt nói: “Tỉ thí lần này! bắt đầu!”
Thánh Minh Hoàng nói xong thì Thiên Địch Nguyên mặc áo trắng cùng Thẩm Thiên Trầm đi về phía trung tâm.

Linh đan sư ngũ phẩm ở thượng quốc Thánh Nguyệt được coi là linh đan sư mũi nhọn.

Còn linh đan sư lục phẩm thì e là chỉ ở cương quốc mới có, còn thất phẩm thì chắc là ở trong bốn đại tông môn rồi.

Linh đan thất phẩm do linh đan sư thất phẩm luyện chế ra là để cho võ giả cảnh giới Thiên Nguyên sử dụng.

Cảnh giới Thiên Nguyên cũng là một sự tồn tại có một không hai ở trong cương quốc.

Lúc này, mọi người đều đang mỏi mắt chờ mong.

Trong số những khách quan này có không ít công tử là hy vọng Thẩm Thiên Trầm thắng.

Dù gì Thẩm Thiên Trầm mà thắng, thượng quốc Thánh Nguyệt bọn họ có thể chọn ra ba thiên chi kiêu tử tiến vào Thánh Đan các, tu luyện đan thuật.

Mặc dù nói Thánh Đan các không nằm trong danh sách bốn đại tông môn, nhưng chưa từng có ai khinh thường Thánh Đan các cả.

Ngược lại Thánh Đan các cũng là thế lực mà bốn địa tông môn không muốn đắc tội.

“Đại sư Khương Vinh!”
Thánh Minh Hoàng ngồi đầu đứng dậy chắp tay cười nói: “Đại sư Khương Vinh đã đến thượng quốc Thánh Nguyệt chúng ta thì lần tỉ thí này xin mời Khương đại sư làm giám khảo, như vậy là hợp lý nhất!”
Cho dù Thánh Minh Hoàng là quốc quân của thượng quốc Thánh Nguyệt xếp thứ hai trong bảy đại thượng quốc thì khi gặp Khương Vinh cũng phải nể mặt lão ta.

Một quốc quân của thượng quốc so với một vị linh đan sư thất phẩm thì đúng là tương đương nhau về địa vị.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 358



Huống chi đại sư Khương Vinh đến từ Thánh Đan các.

“Được!”
Khương Vinh cũng không từ chối, bình thản nói: “Nhưng ta có một điều kiện, là tìm một trợ thủ”.

“Đương nhiên là được!”
Khương Vinh cười nhìn Tần Ninh: “Tiểu ca Tần Ninh có thể cùng ta nhận xét không?”

“Được!”
Tần Ninh không thoái thác, nhận xét linh đan cũng là một chuyện thú vị.

Tỉ thí chính thức bắt đầu.

Trận đầu tỉ thí của hai vị linh đan sư là linh đan ngũ phẩm hạ đẳng Hồng Ngọc đan.

Hồng Ngọc đan là linh đan ngũ phẩm nhập môn, đan dược này có tác dụng khôi phục linh khí cho võ giả thuộc cảnh giới Địa Võ.

Bất kể là võ giả ở cảnh giới nào thì linh đan khôi phục linh khí cũng vô cùng quan trọng.

Nhưng cảnh giới càng cao thì linh đan khôi phục linh khí này cần càng nhiều nguyên liệu cao cấp để luyện chế.

Dù gì thì cảnh giới tăng lên, cường độ cơ thể, chất lượng linh khí và độ dày linh khí đều tăng lên gấp bội.

Mọi dược liệu cần có đều đã được chuẩn bị.

Hai người lập tức bận rộn trên đài đấu.

“Tiểu ca Tần Ninh, ngươi nghĩ đan thuật của ai ổn định hơn?”
“Thiên Địch Nguyên!”
Tần Ninh gật đầu nói: “Lão ta mạnh hơn Thẩm Thiên Trầm một chút”.

Khương Vinh cũng gật đầu.

Thiên Địch Nguyên dù gì cũng là linh đan sư ngũ phẩm của Thánh Đan các, nhà họ Thiên trong Thánh Đan các cũng không tầm thường chút nào.

Đan thuật của lão ta được thừa hưởng từ huynh trưởng Thiên Hằng Viễn.

Mà Thiên Hằng Viễn lại là phó các của Thánh Đan các, cũng là người cai quản Thiên gia, và là một linh đan sư bát phẩm.

Chỉ một điểm này thôi cũng biết căn bản của Thiên Địch Nguyên không hề kém hơn Thẩm Thiên Trầm.

“Công tử, linh đan ngũ phẩm hạ đẳng này mà Thẩm Thiên Trầm đã không phải đối thủ rồi, vậy hai trận đấu sau có trung đẳng và cao đẳng, chẳng phải Thẩm Thiên Trầm sẽ thất bại sao?”
Vân Sương Nhi không kìm được nói: “Nếu Thẩm Thiên Trầm thua thì thượng quốc Thánh Nguyệt sẽ phải cho Thiên Địch Nguyên mượn Thiên Nguyên linh cảnh”.

Tần Ninh gật đầu: “Nếu vậy thì Thiên Địch Nguyên không thể thắng được”.

“Vậy phải giúp ông ta thôi!”
Giúp thôi?
Giúp kiểu gì?.
 
Phong Thần Châu
Chương 359: Phải Làm Sao Mới Được Đây



Đan thuật không phải là nâng cấp cảnh giới.

Võ giả nâng cấp cảnh giới thì cần có giác ngộ, hoặc một cơ duyên, như thế thăng một cấp hoặc chín cấp đều không có vấn đề.

Nhưng đan thuật cần có sự tích lũy lâu dài.

Mà cho dù có là giác ngộ thì cũng phải thăng cấp mới được, nào có thể thay đổi được nhanh thế.

Tần Ninh tuy là có kiến giải phi phàm về đan thuật, nhưng cũng không thể giúp Thẩm Thiên Trầm lập tức thay đổi sai lầm của mình và thắng Thiên Địch Nguyên được!
Lúc này Tần Ninh cũng không nói nhiều,
Hồng Ngọc đan sau một canh giờ đã được xuất lò.

“Mời đại sư Khương Vinh kiểm nghiệm!”
Khương Vinh lúc này bước lên, Tần Ninh cũng đi theo như một đan đồng, không nói gì cả.

Lúc kiểm nghiệm Hồng Ngọc đan thì Tần Ninh khẽ chau mày.

Khương Vinh lại nhìn Tần Ninh, tuyên bố: “Hồng Ngọc đan này, thủ đoạn luyện chế của Thiên Địch Nguyên càng cao minh hơn, công hiệu cũng cực kỳ rõ ràng.

Trận đấu này, Thiên Địch Nguyên thắng!”
Lời này nói ra, sắc mặt Thánh Minh Hoàng không mấy dễ chịu.

Trận tỉ thí đầu tiên là linh đan ngũ phẩm hạ đẳng, là trận Thẩm Thiên Trầm có khả năng thắng nhất.

Nhưng ông ta lại thua mất, vậy thì hai trận sau sao có thể thắng nổi.

Không ai dám nghi ngờ phán đoán của đại sư Khương Vinh, dù gì lão ta cũng là linh đan sư thất phẩm, không thể làm chuyện gì ảnh hưởng đến danh tiếng của mình được.

“Giờ nghỉ ngơi nửa canh giờ rồi sẽ tiến hành trận tỉ thí thứ hai, luyện chế linh đan Thanh Mãng!”
Tiếng của thái giám vang lên, nhóm người cũng thả lỏng ra, bàn luận ồn ào.

“Không hổ là linh đan sư ngũ phẩm đến từ Thánh Đan các nhỉ, Thẩm đại sư lần này e là thua mất thôi”.

“Đành chịu thôi, Thánh Đan các là đại tông môn mà đến cả bốn đại tông môn còn không dám đắc tội mà.

“Đúng vậy, thua thì cũng đành chịu mà!”
Lúc này, Thẩm Thiên Trầm đã đi đến bên cạnh Thánh Minh Hoàng.

“Bệ hạ!”
“Thẩm đại sư, hai trận tiếp theo liệu có nắm chắc?”
Nhưng xem ra tỉ thí này chắc chắn phải chịu thua rồi.

Thiên Nguyên linh cảnh vẫn phải cho mượn thôi.

phong-than-chau-359-0.jpg

.
 
Back
Top Bottom