Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 10490: Đó chính là bàn tay của Tần Ninh.



Thần t*nh d*ch cười nói: “Con và Diệp sư huynh lấy ba mươi nghìn viên là đủ rồi, một trăm nghìn viên còn lại để cho sư phụ, sư phụ ở Tiên Giới, tiên tinh là vật phẩm giao dịch thông dụng, nhất định sẽ dùng đến nó”.

“Không cần, ta giữ lại mấy nghìn viên còn lại, đủ dùng là được”.

“Đệ tử tuân lệnh!”

Thần Dịch Tinh lập tức lấy mười mấy viên tiên tinh ra giao cho các trưởng lão Tiên Quân ở đây.

Một viên tiên tinh cực phẩm có giá trị hơn trăm nghìn viên tiên tinh hạ phẩm.

Mỗi trưởng lão được chia cho một, hai viên, ai nấy cũng cười đến mức không khép được miệng.

Bình thường tiên tinh cực phẩm chỉ tồn tại trong truyền thuyết, hôm nay lần đầu tiên được nhìn thấy tận mắt, ai cũng nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa.

Rồi lại nghĩ, hai tông chủ có bốn mươi nghìn viên tiên tinh cực phẩm, mọi người còn nhiệt thành hơn.

Advertisement

Phải biết rằng.

Tiên tinh và tiên đan là thứ thiết yếu để thăng cấp.

Hiện nay Trúc Diệp Tông có được số tiên tinh này, chắc chắn sau này thực lực sẽ tăng vọt.

Thần t*nh d*ch nói ngay: “Nhìn các ngươi kìa, có sư phụ lão nhân gia ở đây, ngày sau Trúc Diệp Tông chúng ta muốn trở thành bá chủ thứ tư ở Tam Thanh tiên vực cũng là chuyện hết sức đơn giản”.

Tất cả các trưởng lão khom lưng, nói: “Thái Thượng tông chủ đại nhân uy vũ!”

Tần Ninh lườm Thần t*nh d*ch.

“Ngươi nịnh gượng quá đấy”.

“Hả?”

Trần t*nh d*ch ngớ ra.

Tần Ninh từ tốn nói: “Tuy Thạch Đầu từ trước đến nay cũng thích nịnh bợ, nhưng hắn nịnh đi vào lòng người, còn ngươi thì đi vào lòng đất!”

Nghe vậy, sắc mặt của Thần t*nh d*ch thoắt cái thay đổi, Diệp Nam Hiên đứng bên cạnh cố nhịn cười.

Ai bảo ngươi nịnh bợ chứ?

Nịnh bợ tiếp đi xem nào?

Trong lòng Diệp Nam Hiên vui như nở hoa.

Tần Ninh không để ý đến những chuyện này, hắn lập tức đi tới chỗ bức bích họa đằng sau.

Đúng là những tiên tinh kia được niêm phong ở bên trong nhưng những bức bích họa bao quanh bốn phía này còn niêm phong rất nhiều thứ khác nữa.

Tiên tinh chỉ mới là khởi đầu.

Tiếp theo sẽ còn có những gì? Tần Ninh vô cùng tò mò.

Hắn nhanh chóng tiếp tục kiểm tra dọc theo bức bích họa, cuốn bích hoạ đằng sau trông rõ ràng hơn nhiều.

Bên trong bức bích họa này có những dãy núi trùng trùng điệp điệp, trên dãy núi ở giữa, cung điện nối nhau san sát, nhìn từ tổng thể, bức tranh này đậm chất thánh cảnh nhà tiên, chỉ có điều, mặc dù tấm bích họa này đã rõ ràng hơn một chút nhưng nhìn chung vẫn hơi qua quýt.

Tần Ninh quan sát thử, chú ý tới ngọn núi cao trong tranh trông hơi kỳ lạ.

“Để ta xem nào”.

Nói rồi, Tần Ninh vẫy tay, chộp tay về phía bức bích họa.

Rất nhanh, bên trong bức bích hoạ thực sự xuất hiện một bàn tay khổng lồ giáng xuống.

Đó chính là bàn tay của Tần Ninh.

Sau khi bàn tay của Tần Ninh giáng xuống, dãy núi rừng trùng điệp kia lập tức rung chuyển ầm ầm, cung điện trong tranh đổ sập.

Bàn tay của Tần Ninh tựa như cánh tay của vận mệnh có thể xoay chuyển Càn Khôn, khiến trong tranh trời long đất lở, khắp nơi hoang tàn.
 
Phong Thần Châu
Chương 10491: Không ai sử dụng được ư?



Thế nhưng, bất kể trời đất trong tranh thay đổi thế nào thì từ đầu đến cuối vẫn luôn có tám ngọn núi cao sừng sững bất động, vươn mình vững chãi trong tranh.

Cùng với sự biến đổi không ngừng trong bức bích họa, tám ngọn núi cao mỗi ngọn nằm một chỗ, dần dần lộ ra hình thái thật của chúng.

Nhìn kỹ lại mới thấy, vị trí của tám ngọn núi này mơ hồ xếp thành vòng, tạo thành một hình bát quái bủa vây xung quanh.

Lúc này, bàn tay lớn đè xuống.

Tám ngọn núi cao bị đè bẹp nhưng bên trong lại vút lên tới tận trời thứ ánh sáng vô cùng thuần khiết.

Advertisement

Những luồng sáng đó mơ hồ trùng khớp với vị trí trên trận đồ Bát Quái.

Một giây sau.

Bàn tay của Tần Ninh thình lình tóm lấy.

Ầm… Tám ngọn núi cao bị nhổ tận gốc, cảnh tượng bên trong bích hoạ tựa như địa ngục trần gian.

Advertisement

Luồng khí đáng sợ liên tục tràn ra.

Sát khí của luồng khí sau xô đổ luồng khí trước, vút lên tận trời.

Thế nhưng, tất cả những chuyện này chỉ diễn ra bên trong tranh, không ảnh hưởng tới thế giới mọi người đang ở, nếu không chắc chắn sẽ làm rung chuyển cả Tam Dạ cung.

“Lên!”

Tần Ninh thầm nhủ trong lòng.

Lúc này, luồng khí đáng sợ không ngừng lưu động.

Tám ngọn núi cao bị Tần Ninh nhổ ra tận gốc, rời khỏi bức tranh, xuất hiện trong lòng bàn tay của Tần Ninh.

Nhìn lại mới thấy nó không còn là tám ngọn núi cao nữa.

Lúc này, chúng đã thu nhỏ hẳn lại, chỉ to chừng bàn tay, nằm gọn trong lòng bàn tay của Tần Ninh.

Chân của tám ngọn núi cao này là một bệ đá vuông vức.

Nhìn một cách tổng thể, trông nó giống một pho tượng đá.

Bên dưới tượng đá là một bệ đá hình vuông cõng tám ngọn núi cao.

“Tiên khí!”

Bọn Thần t*nh d*ch, Diệp Nam Hiên đều tập trung nhìn vào lòng bàn tay của Tần Ninh.

“Đây là...”, Tần Ninh nhìn pho tượng đá trong tay, không khỏi nói: “Hình như là… Ấn Bát Quái Bộ Thiên!”

Ấn Bát Quái Bộ Thiên ư?

Ánh mắt của bọn họ ánh lên đôi chút tò mò.

“Các ngươi nhìn kĩ đi, bên dưới giống đại ấn ngọc tỉ, bên trên là tám ngọn núi cao phân bố theo vị trí trận đồ Bát Quái, mỗi ngọn núi tượng trưng cho một hướng, Càn, Khôn, Chấn, Tốn, Khảm, Ly, Cấn, Đoài”.

Tần Ninh cẩn thận xem xét chiếc ấn này, chậm rãi nói: “Ta từng đọc được ghi chép trong sách cổ nói rằng, ấn Bát Quái Bộ Thiên này là một tiên khí vương phẩm, nghe nói nó được tạo ra từ tám vùng đất của Tiên Giới thích hợp nhất, tương ứng với các vị trí trong trận đồ Bát Quái”.

“Quy tụ tám ngọn núi thành một thể, còn phần ấn bên dưới thì chắc hẳn là được chế tạo từ ngọc Hậu Thổ Địa Ngục hiếm thấy trên đời”.

Ngọc Hậu Thổ Địa Ngục?

Cái tên này nghe thật kỳ lạ.

“Tiên khí vương phẩm...”, Thần t*nh d*ch lập tức nói: “Sư phụ muốn tặng nó cho đồ nhi ư?”

“Diệp sư huynh dùng đao, Diệp sư nương và Thời sư nương không cần dùng tới tiên khí đặc biệt, chiếc ấn này chẳng phải là hết sức phù hợp với Huyền Hoàng Thần Thể của con hay sao?”

Nghe vậy, Tần Ninh liếc nhìn Thần t*nh d*ch, lạnh nhạt nói: “Chiếc ấn Bát Quái Bộ Thiên này không ai trong số các ngươi sử dụng được cả”.

Không ai sử dụng được ư?

Tần Ninh chậm rãi nói: “Chỉ có ta có thể dùng được nó”.

Thần t*nh d*ch chớp chớp mắt, biểu cảm cạn lời.
 
Phong Thần Châu
Chương 10492: “Đưa tay ra nhận”.



Tuy lần nào sư phụ cũng tham lam vật chí bảo mà lại đều nói năng rất đường hoàng nhưng… Dù thế nào cũng thấy rất kỳ lạ.

“Chiếc ấn này chịu tải sự dày nặng của đất đai, nếu không phải là người có tiên lực vô tận mà sử dụng chiếc ấn này thì còn chưa phát huy được uy lực của nó đã bị hút cạn thể lực rồi”.

Kinh khủng vậy sao?

Thần t*nh d*ch không chịu thua, nói: “Đệ tử có Huyền Hoàng Thần Thể, một luồng khí Huyền Hoàng còn kinh khủng gấp mấy lần tiên lực, vậy mà còn không đủ ư?”

“Ngươi đủ cái rắm”.

“...”, Tần Ninh cầm lấy ấn Bát Quái Bộ Thiên rồi mới nói: “Không cần phải tiếc, ta thấy bích họa này bất phàm, chẳng khác gì một kho báu, chắc hẳn tiếp theo đây sẽ có tiên khí phù hợp với ngươi”.

Thần t*nh d*ch rụt cổ lại.

Mặc dù hắn ta cảm thấy sư phụ chỉ đang nói bừa nhưng lại không tìm ra được chứng cứ để phản bác.

Tiếp đó, Tần Ninh đi tới bức bích họa đằng sau, tiếp tục xem xét.

Sau một hồi giày vò, cuối cùng Tần Ninh cũng lấy ra được một thanh tiên kiếm.

Tiên kiếm vương phẩm.

Kiếm Thanh Minh Bảo Uyên! Thân kiếm thon dài, thẳng tắp, mặt ngoài có ánh sáng bốn màu bao phủ.

“Đây là một thanh kiếm tốt!”

Tần Ninh nhìn về phía Thời Thanh Trúc, cười nói: “Cho nàng!”

Thời Thanh Trúc nhận lấy tiên kiếm, nhướng mày.

Thực ra nàng không mấy khi dùng kiếm nhưng vẫn cảm nhận được thanh kiếm này quả là bất phàm.

“Để bữa nào ta truyền dạy cho nàng vài môn kiếm thuật để nàng làm quen thử xem”.

Truyền dạy! Thời Thanh Trúc khẽ gật đầu.

Diệp Viên Viên đã có kiếm Tuyết Vương, đủ để dùng ở cảnh giới Tiên Vương, không cần có thêm kiếm khác.

Thần t*nh d*ch đứng sau lưng Tần Ninh, nôn nóng không chờ nổi nữa.

Hắn ta chỉ mong sao Tần Ninh hãy phá giải tất cả các bức bích họa này để hắn ta xem xem rốt cuộc bên trong có những gì.

Một tiếng rít kinh khủng vang lên.

Tần Ninh tiếp tục phá giải niêm phong của một bức bích họa.

Đột nhiên.

Một hơi thở xưa cũ ập tới.

Hai tay Tần Ninh giữ chặt, kéo mạnh.

Một giây sau, hắn kéo ra được từ bức bích họa một thứ chất lỏng màu vàng óng, lấp lánh hào quang nhàn nhạt.

Thứ chất lỏng này chảy trong lòng bàn tay của Tần Ninh, lộ rõ hơi thở mạnh mẽ của nó.

Tần Ninh ngẩn người, không khỏi ngạc nhiên nói: “Đế khí”.

Đế khí?

Tiên khí Đế Phẩm! Thần t*nh d*ch ngẩn người, lúc này, Diệp Nam Hiên cũng đánh mắt nhìn sang.

Cụm chất lỏng màu vàng này chẳng hề giống tiên khí một chút nào! Tần Ninh nhìn về phía Thần t*nh d*ch, nói ngay: “Cho ngươi”.

“Dạ dạ dạ!”

Thần t*nh d*ch hết sức kích động.

Vừa rồi hắn ta không lấy được ấn Bát Quái Bộ Thiên, cũng không lấy được kiếm Thanh Minh Bảo Uyên, giờ cuối cùng cũng được cho một cái rồi! Đế khí! Ngay cả Tiên Đế cũng phải thèm thuồng.

“Nhận lấy!”

“Dạ?”

“Nhận thế nào ạ?”

Thần t*nh d*ch hiếu kì nhìn về phía Tần Ninh.

“Đưa tay ra nhận”.

Tần Ninh đưa cụm chất lỏng màu vàng ấy cho Thần t*nh d*ch, Thần t*nh d*ch đưa hai tay ra nhận như thật.

6001143-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10493: Đó là một thanh đao.



Tần Ninh nói thẳng: “Đáng lẽ phải là Tiên Đế thì mới có thể điều khiển nổi Đế khí, tiểu tử ngươi thật may mắn”.

“Đế khí này bị phá mất ngoại hình nên hiện tại chỉ còn lại bản chất, ngươi đang ở cảnh giới Tiên Vương, có thể thường xuyên mang nó theo người để uẩn dưỡng sinh cơ, rót hơi thở của bản thân ngươi vào trong đó”.

“Chờ thực lực của ngươi mạnh lên, căn cơ của Đế khí cũng sẽ mạnh lên, tới khi ngươi trở thành Tiên Đế thì Đế khí này đã gắn bó như da thịt của ngươi, không hề ngăn cách mảy may”.

Nghe vậy, Thần t*nh d*ch hết sức vui mừng.

Quả nhiên sư phụ vẫn yêu ta! Thần t*nh d*ch như thể trút bỏ được gánh nặng trong lòng, hắn ta khom lưng, nâng thứ chất lòng màu vàng kia bằng cả hai tay, nhìn về phía Tần Ninh, kích động nói: “Sư phụ, cho nên... Đây rốt cuộc là Đế khí gì vậy?”

Advertisement

Tần Ninh bình tĩnh nói: “Một chiếc áo giáp”.

“Giáp tiên Thái Hư Linh!”

Giáp tiên Thái Hư Linh?

Đúng lúc này, đại trưởng lão của Trúc Diệp Tông kích động nói: “Ta từng nghe danh chiếc áo giáp này rồi”.

“Chiếc áo giáp này là tiên khí của một vị Tiên Đế của Tam Thanh tiên giáo năm xưa, nghe nói là do Tam Thanh giáo nhân tự tay rèn đúc, chiếc áo giáp này có thể dung nhập vào da thịt, được tinh khí sinh mệnh của tiên nhân tẩm bổ, có khả năng phòng ngực cực kỳ kinh khủng”.

“Có điều...”, “Có điều gì?”

Thần t*nh d*ch hiếu kì.

“Có điều chiếc áo giáp này cần dung hợp với một võ giả cực kỳ khỏe mạnh, nếu như dung hợp với người thể chất yếu thì rất nhiều khả năng sẽ bị áo giáp hút hết tinh khí sinh mệnh, người sẽ càng ngày càng yếu...”, nghe vậy, Thần t*nh d*ch thấy không hề gì: “Từ nhỏ đến lớn, tông chủ của ngươi là ta đây luôn cuồn cuộn tinh khí, dùng mãi không hết...”, đùa chắc! Thần t*nh d*ch ta đây ngủ với cả trăm nữ tử mỗi đêm, dẫu bọn họ có cầu xin, ta cũng vẫn hùng dũng như thường! Tần Ninh lập tức nói: “Đúng vậy, thể chất của Dịch Nhi vốn mạnh mẽ, nếu uẩn dưỡng Đế khí cả ngày lẫn đêm thì khi ngươi thành Thánh, hẳn là đã có thể phát huy được chín phần mười uy lực của nó. Đến lúc đó, Tiên Đế c*̃ng chẳng thể giết được ngươi!”

“Thực ra, chiếc áo giáp này có ích với Nam Hiên hơn, bởi Nam Hiên là đao tu, từ cổ chí kim, đao pháp luôn mạnh về tấn công, yếu về phòng thủ, nếu có áo giáp để mặc thì vi sư sẽ yên tâm hơn”.

“Thế nhưng, thể chất của Nam Hiên không thể chịu nổi uy lực của thứ này, chỉ mình Dịch Nhi là có thể”.

Thần t*nh d*ch cười ha ha, đáp: “Đa tạ sư phụ”.

Diệp Nam Hiên bĩu môi.

Dù sao hắn ta cũng không cần nó.

Thanh đao của hắn ta cũng đã được uẩn dưỡng nhiều năm, từ lâu đã thành một thể với hắn ta.

Chỉ có đao pháp mới là thứ hắn ta yêu nhất.

Lần này, Tần Ninh đã truyền cho hắn ta hai loại đao pháp nên tạm thời hắn ta không cần thêm đao pháp nữa.

Dáng vẻ chó ghẻ của Thần t*nh d*ch kia thực sự rất giống Thạch Cảm Đương, không cần mặt mũi.

“Sư phụ, con phải làm thế nào để điều khiển được chiếc giáp tiên này?”

Thần t*nh d*ch thắc mắc.

Nếu cứ bê trên tay thế này thì quá nặng, không thể làm gì được.

Tần Ninh đáp ngay: “Dùng máu để dung hợp, dùng hồn phách để gắn kết, dùng xương cốt của bản thân làm vật dẫn. Sau khi dung hợp, có lẽ ngươi sẽ cảm thấy như trên người đang vác cả một trái núi lớn nhưng dần dần, sau khi quen rồi thì sẽ không sao nữa”.

“Tiếp tới đây, ngươi nhớ phải dùng nhiều báu vật trong trời đất để bổ sung tinh huyết, như vậy mới có thể đẩy nhanh tiến độ dung hợp với chiếc giáp tiên Thái Hư Linh này”.

Thần t*nh d*ch đáp ngay: “Đệ tử hiểu rồi”.

Nói rồi, Thần t*nh d*ch đi sang bên cạnh, ngồi khoanh chân ngay tại chỗ, bắt đầu dung hợp.

Tần Ninh vẫn tiếp tục phá giải niêm phong của các bức bích họa.

Lần này, mất tận một canh giờ, Tần Ninh mới phá giải được bức bích họa tiếp theo.

Hắn bóp chặt bàn tay, kéo ra.

Thoáng chốc, một luồng hơi thở sắc bén mạnh mẽ b*n r*.

Sát khí kinh khủng nháy mắt khiến mọi người trong địa cung cảm thấy trên cổ như bị gác một thanh đao hàn thiết, ớn lạnh thấu xương.

Đó là một thanh đao.

Thế nhưng không phải là đại đao như bình thường, thân đao dài gần bốn thước, chuôi đao đen nhánh, cuối chuôi có khắc hình một con Thao Thiết đang há to miệng, trông đầy hung dữ.
 
Phong Thần Châu
Chương 10494: Đây cũng không phải là chuyện gì xấu.



Thân đao thẳng tắp, lưỡi đao mỏng như cánh ve, sống đao dài, cứng cỏi, lóe lên thứ ánh sáng lạnh oai nghiêm.

Nhìn kỹ sẽ thấy trên đao có một vài đường cong, mũi đao lóe lên ánh sáng băng giá.

Ở trong tay Tần Ninh, chiếc đao này loáng thoáng tỏa ra sát khí khủng khiếp khiến người ta sợ hãi.

Đao thẳng! Loại đao này giống kiếm nhưng lại khác kiếm về bản chất.

Khi Tần Ninh cầm đao, thân đao run lên, trở nên kinh khủng hơn.

Advertisement

Dần dà, Tần Ninh có xu thế không khống chế nổi nó, hắn cho tay vào trong bức bích họa, thăm dò một lần nữa, lấy ra vỏ đao, lập tức tra ngay đao vào trong vỏ.

Mãi tới lúc này.

Hàn khí và sát khí kinh khủng vừa rồi mới dần dần tan biến trong địa cung.

Tần Ninh cầm vỏ đao bằng một tay, tay kia liên tục vẽ những phù chú lên trên vỏ đao.

“Thôn Dương!”

Tần Ninh cầm đao, lẩm bẩm nói: “Đế khí Thôn Dương, lại còn hoàn chỉnh như thế””.

Diệp Nam Hiên bước vội tới, vui mừng nói: “Con biết, đây là vật mà năm xưa một Đế giả của Tam Thanh tiên giáo từng sử dụng, con ở Tam Thanh tiên vực nhiều năm, từng nghe nói về rất nhiều thanh đao nổi tiếng trong truyền thuyết, trong số đó, thanh Thôn Dương này xứng đáng lọt vào top mười”.

Tần Ninh cầm đao, không khỏi nói: “Đây là một thanh đao tốt!”

Tốt đến mức Tần Ninh không nỡ cho Diệp Nam Hiên.

Thanh đao này là loại đao thẳng, thân đao thon dài, thẳng tắp, lưỡi đao mảnh, lướt nhẹ một đường cong, cầm trên tay không thể phủ nhận là… Rất ngầu.

Hơn nữa, vào lúc cần thiết, còn có thể sử dụng thanh đao này thay cho kiếm.

Để có một thanh đao tốt như thế này, cho dù Tần Ninh có đích thân chế tác nhưng nếu không có quặng sắt và vàng phù hợp thì cũng rất khó đúc ra được nó.

Trong Tiên Giới, anh tài xuất hiện lớp lớp.

Cho dù Tần Ninh đã là nhân vật có một không hai suốt muôn đời nhưng hắn cũng vẫn phải thừa nhận rằng, nhiều khi, có rất nhiều nhân vật thực sự cực kỳ khó lường.

“Cho ngươi”.

Tần Ninh đưa thanh đao cho Diệp Nam Hiên, nghiêm túc nói: “Đây là Đế khí, với thực lực của ngươi hiện tại, nếu dùng nó, e là còn chưa tuốt đao ra khỏi vỏ, ngươi đã chết rồi”.

“Phải luôn mang nó theo mình, dung hợp suốt ngày đêm, đợi sau này, khi thực lực của ngươi mạnh lên, muốn nhận được sự tán thành của thanh đao này, đương nhiên ngươi sẽ phải chiến một trận phân cao thấp với nó”.

“Nếu không thể làm nó tâm phục khẩu phục thì ngươi không thể trở thành chủ nhân của nó”.

Từ xưa tới nay, loại đao này luôn có Đế khí chi linh của riêng mình, vô cùng cao ngạo, sao có thể chấp nhận một người bình thường làm chủ của nó?

Diệp Nam Hiên nhận lấy thanh đao, không nén nổi vui mừng.

Ngay sau đó, Diệp Nam Hiên cũng đi qua một bên, hai tay v**t v* vỏ đao, ánh mắt ngập tràn hưng phấn và mừng rỡ, nóng lòng muốn tỷ thí... Cảm giác này giống như thể Thần t*nh d*ch gặp được tiên nữ tuyệt đẹp nhất trần gian đang nhẹ nhàng nhảy múa trước mặt mình vậy.

Thực ra, năm xưa Tần Ninh nhận Diệp Nam Hiên làm đồ đệ là bởi nhìn trúng khả năng lĩnh ngộ võ ý siêu mạnh của Diệp Nam Hiên.

Hiện giờ, đúng là Diệp Nam Hiên đang càng ngày càng tiến xa hơn trên con đường võ ý, thậm chí hắn ta còn dung hợp võ ý vào trong đao.

Đây chính là điều mà người bình thường không sao bì kịp.

Đây cũng không phải là chuyện gì xấu.

Thế gian có hàng ngàn, hàng vạn loại võ đạo, Diệp Nam Hiên chỉ đi con đường mình muốn đi mà thôi.

Hiện tại, Tần Ninh đã suy nghĩ thấu đáo hơn nhiều.

Hắn không thể vẽ sẵn con đường cả đời cho các đệ tử, các phu nhân của mình được.

Dù sao, nhiều năm về sau, nếu như bước ra đại thế giới bao la, mờ mịt, bản thân hắn cũng không biết con đường võ đạo của mình là gì, sao có thể vẽ sẵn con đường cho người khác?

Nếu vậy thì chi bằng hiện tại hãy để mọi người được đi theo ý của mình.

Thần t*nh d*ch ngồi một bên chợt run rẩy đứng dậy, vui vẻ nói: “Giáp tiên Thái Hư Linh quả là tuyệt diệu, sau khi dung hợp với mặt ngoài của thân thể của con thì… Chẳng khác gì một lớp da thịt mềm mại bao trùm lên người…”, Tần Ninh mỉm cười hỏi: “Ngươi có cảm thấy chiếc giáp tiên này đang liên tục ngấm vào trong người ngươi không?”

“Đúng ạ, đúng ạ”.

“Vậy thì tốt”.
 
Phong Thần Châu
Chương 10495: “Bước biến đổi này có thể nói là trái với lẽ trời”.



Tần Ninh cười nói: “Tiếp theo, nhớ phải dung hợp cho tốt, vi sư tin ngươi có thể dùng sự mạnh mẽ của Huyền Hoàng Thần Thể của ngươi để thu phục chiếc giáp này!”

“Vâng”.

Thần t*nh d*ch đứng dậy, loạng choạng bước tới, sau khi qua cơn hưng phấn, hắn ta không khỏi nói: “Sư phụ, có điều con thấy chiếc áo giáp này... Hơi nặng một chút”.

“Nặng không phải là vấn đề, chủ yếu là hiện tại cảnh giới của ngươi hơi thấp, bao giờ tới cảnh giới Hoàng Giả, hẳn là sẽ dễ đi lại hơn một chút, hơn nữa, càng dung hợp lâu thì tình hình sẽ càng cải thiện hơn”.

Thần t*nh d*ch không khỏi hỏi lại: “Thật sao ạ?”

Advertisement

“Đương nhiên, sư phụ đã bao giờ lừa ngươi chưa?”

Thần t*nh d*ch gật đầu.

Tần Ninh tiếp tục tìm kiếm trong các bức bích họa, phá giải cấm chế, kiểm tra vật bị niêm phong trong bích họa.

Rất nhanh, Tần Ninh lại lấy ra được một chiếc hộp từ bức bích họa.

Advertisement

Chiếc hộp vuông vức, rộng một thước, cả trên lẫn dưới đều có chạm khắc hoa văn ngọn lửa.

Tần Ninh hé mở chiếc hộp ra, mùi thơm bên trong tỏa ra xung quanh khiến mọi người cảm thấy tinh thần mình như được gột rửa.

Bên ngoài chiếc hộp này còn có niêm phong.

Tần Ninh cẩn thận mở hộp, cố gắng phá giải niêm phong.

Sau khoảng nửa canh giờ.

Lớp niêm phong trên hộp bị phá giải.

Tần Ninh nhẹ tay mở ra.

Một làn hương thơm thoang thoảng còn tinh khiết hơn ban nãy ngấm vào trong từng hơi thở.

“Thiên Trần Độ Nghiệp đan!”

Tần Ninh nhìn những viên đan dược sáng lấp lánh bên trong hộp, bật thốt lên tên gọi của nó.

Thiên Trần Độ Nghiệp đan?

Là đan dược gì?

Tần Ninh nghiêm túc nói: “Thiên Trần Độ Nghiệp đan này là tiên đan vương phẩm đích thực, có lợi ích lớn nhất đối với những ai đang ở cảnh giới Tiên Vương”.

“Có bốn loại dược liệu chính để bào chế nên viên đan này là hoa Băng Cơ Ngọc Cốt, cỏ Phương Thốn Thiên Trần, Huyết Bách Hợp, tiên chi Xích Tinh!”

“Mỗi loại dược liệu chính này đều có thể dùng để luyện chế tiên đan cấp bậc hoàng phẩm”.

“Bởi vì dược liệu cần để điều chế Thiên Trần Độ Nghiệp đan đều rất quý giá nhưng đan này lại chỉ có công dụng lớn đối với Tiên Vương nên được không bằng mất”.

“Từ xưa đến nay, các thế lực lớn rất ít khi luyện chế nó, đương nhiên nguyên nhân chính không phải vì dược liệu quá quý nên cảm thấy không đáng...”, “Nguyên nhân quan trọng nhất là… Tỷ lệ thất bại khi luyện chế viên đan này cực kỳ cao”.

Thần t*nh d*ch tái mặt, thở hổn hển hỏi: “Nếu là sư phụ luyện chế thì sao?”

“Nếu như là ta luyện chế thì tỷ lệ thành công cao nhất cũng chỉ được năm phần mười!”

Năm phần mười?

Lời này vừa ra, mấy người Thần t*nh d*ch, Diệp Nam Hiên, Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc đều hiểu.

Xem ra viên đan này đúng là cực kỳ khó lường.

“Hiện tại, bốn người các ngươi đều là Tiên Vương, một người một viên, ăn đi, nó có ích lợi rất lớn giúp các ngươi ngưng tụ hơi thở Vương Giả”.

“Ở cảnh giới Tiên Vương, nếu muốn ngưng tụ hơi thở Vương Giả, suy cho cùng là quá vội vã, dễ dẫn đến hình thành trướng khí, nghiệp khí trong cơ thể”.

“Viên Thiên Trần Độ Nghiệp đan này sẽ biến đổi trướng khí, nghiệp khí thành tinh khí”.

“Bước biến đổi này có thể nói là trái với lẽ trời”.

Tần Ninh nhìn cẩn thận, tổng cộng có mười bốn viên Thiên Trần Độ Nghiệp đan, chia cho bốn người mỗi người một viên, còn lại mười viên, Tần Ninh cất đi.

Viên đan dược này quả là quý giá nhưng nó cũng chỉ hữu ích nhất, có ý nghĩa nhất đối với Tiên Vương mà thôi.

Sau đó, Tần Ninh tiếp tục đi tìm kiếm trong những bức bích họa.
 
Phong Thần Châu
Chương 10496: Tên này rất thích nói dông nói dài.



Đi tới cuối, Tần Ninh cẩn thận phá giải niêm phong của bức bích họa, lấy ra một chiếc áo giáp, một thanh kiếm, một đôi găng tay và mấy thứ như nhẫn trữ vật.

Nhìn kỹ thì những thứ này không có giá trị lớn, chỉ là Siêu Huyền tiên khí, vừa hay phù hợp với Tần Ninh bây giờ.

Điều này khiến mọi người đâm ra khó hiểu.

Trước đó, những thứ lấy ra đều rất có giá trị nhưng hiện tại, bộ áo giáp, kiếm, găng tay này đều là cấp bậc Siêu Huyền tiên khí, phù hợp với Tiên Quân.

Tần Ninh nhìn lại bức bích họa.

Lúc này, tất cả các bức bích họa trong địa cung đều đã được phá giải.

Thứ giá trị nhất hẳn là mười vạn viên tiên tinh cực phẩm và đao tiên Thôn Dương, giáp tiên Thái Hư Linh.

Ba món Siêu Huyền tiên khí cuối cùng này không có gì đáng để chờ mong.

Mọi người thấy vậy không khói lấy làm khó hiểu.

Tần Ninh tới gần bức bích họa, vỗ tay một tiếng, phù văn nối nhau thành chuỗi đâm xuyên qua.

Ù… Trên các bức bích họa trong địa cung lập tức xuất hiện rất nhiều những phù văn kỳ lạ nhảy nhót, kết liền lại với nhau.

Trên bích họa lại xuất hiện một bóng người.

Một thanh niên cột tóc đuôi ngựa thật dài, đeo băng đeo tóc, mặc trường sam màu tím nhạt, dáng dấp cao ráo.

“Tề Văn Dạ...”, Tần Ninh bật thốt gọi tên đối phương.

Mọi người quan sát bóng người hiện ra rõ ràng trên bích họa, không khỏi tò mò.

Vị này chính là Tề Văn Dạ?

Người con nổi tiếng từ ngàn xưa của Tề Hồng Thiên! Đồng thời là chủ nhân của Tam Dạ cung.

Bóng dáng Tề Văn Dạ xuất hiện, trông khá nhanh nhẹn, bước ra từ trong bức bích họa, đi quanh mọi người như thể hào hứng quan sát bọn họ.

“Hoan nghênh các ngươi”.

Một khắc sau, Tề Văn Dạ mở miệng, nói với giọng vui vẻ.

“Người này còn sống ư?”

“Không thể nào, không có chút hơi thở hồn phách nào, cũng không có chút hơi thở nào của vật sống!”

“Vậy đây là gì?”

“Hình chiếu ư?”

Lúc này, dường như Tề Văn Dạ không nghe thấy tiếng mọi người bàn tán, hắn ta nói: “Bản công tử tên là Tề Văn Dạ, con trai thứ ba của đảo chủ đảo Tề Thiên Tề Hồng Thiên”.

“Phụ thân ta Tề Hồng Thiên, là một trong những người phò tá đắc lực của Tam Thanh giáo chủ. Từ nhỏ tới lớn, ta đã lớn lên ở Tam Thanh tiên giáo, có kiến thức uyên bác, mọi người thường gọi ta là Tam Dạ công tử”.

Tề Văn Dạ cười nói: “Tam Dạ cung này là cung điện của ta”.

“Mặc dù ta không biết các ngươi là người bao nhiêu năm về sau, là người của thế lực nào nhưng… Dù sao cũng không phải là người của Ma tộc đâu nhỉ?”

Lời này vừa nói ra.

Tần Ninh run lên, hoảng sợ đứng tại chỗ.

Tề Văn Dạ nhắc tới Ma tộc! Sau đó, Tề Văn Dạ nghiêm túc nói: “Ma tộc mà ta nhắc tới… Không được sinh ra ở Tiên Giới chúng ta, bọn chúng đến từ một nơi xa xôi khác giữa tinh không, mang theo ác ý trong lòng, xông tới thế giới của chúng ta”.

Lời này vừa nói ra, sắc mặt mọi người ở đây đều trở nên nghiêm nghị.

Mãi mấy vạn năm gần đây, Tiên Giới mới phát hiện ra tung tích của Dị tộc.

Chẳng lẽ triệu năm trước, bọn chúng cũng đã tới Tiên Giới rồi sao?

Tề Văn Dạ tiếp tục nói: “Đừng sợ, ta không biết các ngươi cách ta nhiêu lâu nhưng chắc chắn các ngươi biết các ngươi cách ta bao nhiêu năm”.

“Năm ấy, khi Tam Thanh tiên vực vẫn còn mới ở giai đoạn tạo lập sơ khai, Tam Thanh thúc thúc, ừm, các ngươi biết Tam Thanh thúc thúc là ai chứ?”

“Chính là người sáng lập Tam Thanh tiên giáo, đặt nền móng ổn định cho Tam Thanh tiên vực, Tam Thanh giáo chủ”.

Từ những gì Tề Văn Dạ nói, không khó để nhận ra… Tên này rất thích nói dông nói dài.

Tề Văn Dạ tiếp tục nói: “Tam Thanh giáo chủ có công sáng lập, có thể nói là chủ của Tiên Giới, cách đây triệu năm, không ai có thể địch lại nổi ông ấy, ông ấy phi thăng thành thần, tiến vào Thần Giới hư vô mờ mịt”.

“Năm ấy, trước khi Tam Thanh giáo chủ phi thăng, ông ấy đã phát hiện ra không gian thế giới Tam Thanh tiên vực dãn rộng ra, Ma tộc xuất hiện”.

“Ta phỏng đoán là hiện tại bọn Ma tộc ấy hẳn là đã tới đây rồi”.

6001147-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10497: “Giáp bạc Xỉ Dực!”



Tề Văn Dạ tiếp tục nói: “Ta không tham gia vào trận chiến đó nhưng phụ thân ta thì có, à phải, phụ thân ta đã hy sinh trong trận chiến đó”.

Nhắc đến chuyện này, nét mặt Tề Văn Dạ không hề có vẻ gì là đau lòng.

Dường như người này chỉ là ảo ảnh kể chuyện theo công thức đã định sẵn chứ không hề nghe thấy bọn họ nói chuyện.

“Trận chiến ấy rất khốc liệt, trực tiếp dẫn đến hàng trăm Tiên Đế, Tiên Tôn của Tam Thanh tiên giáo vẫn lạc. Tam Thanh tiên vực vốn rất mạnh nhưng sau trận chiến đó thì đã hoàn toàn ngã khỏi thần đàn”.

Advertisement

“Ta suy đoán, chắc có lẽ hiện tại Tam Thanh tiên giáo đã không còn nữa rồi”.

Mọi người nghe vậy đều im lặng.

Đúng là Tam Thanh tiên giáo đã không còn nữa.

Advertisement

Hiện tại, Tam Thanh tiên vực chỉ có ba thế lực đứng đầu là Thượng Thanh Lâu, Ngọc Thanh tiên cung, Thái Thanh tiên tông. Ba thế lực đứng đầu này đều bắt nguồn từ Tam Thanh tiên giáo sau khi chia tách.

Ba thế lực đứng đầu vốn là một thể.

Cho nên những năm gần đây, Tam Thanh tiên vực hiếm khi xảy ra đại chiến.

Dù sao mọi người cũng cùng chung một nguồn cội, có tranh đấu với nhau nhưng cũng chỉ là những tranh chấp nhỏ.

Tề Văn Dạ tiếp tục nói: “Lúc ấy, Ma tộc mà mọi người gặp được có sừng thú trên trán và đủ loại màu da, cá nhân ta cảm thấy giống bò hóa thành hình người nhưng không biến hóa triệt để”.

Tần Ninh nhìn về phía Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc.

Diệp Viên Viên lắc đầu nói: “Ở Thượng Thanh Lâu không có ghi chép gì về chuyện này”.

“Ở Ngọc Thanh tiên cung cũng không có ghi chép về việc Dị tộc có sừng thú hay có hình dáng giống bò”.

Tề Văn Dạ tiếp tục nói một mình: “Đám Ma tộc này đều có thực lực rất mạnh nhưng kẻ mạnh nhất thì không bằng Tam Thanh giáo chủ, có vẻ như bọn họ tới từ bên ngoài nên chịu ảnh hưởng của thời không ở Tiên Giới. Ta có cảm giác kẻ đứng sau lưng bọn họ rất kinh khủng, có lẽ còn kinh khủng hơn các vị thần trong Thần Giới”.

“Trận chiến đó đánh tới trời long đất lở, ừm… Không phải là trời long đất lở ở Tam Thanh tiên vực mà là trời long đất lở trong thế giới trong thông đạo”.

Nói đến đây, Tề Văn Dạ chỉ tay vào một bức bích họa, nói: “Ba món báu vật này là đồ của ta năm xưa”.

Tốc độ thay đổi đề tài quá nhanh khiến mọi người đều sững sờ.

“Giáp bạc Xỉ Dực!”

“Siêu Huyền tiên khí”.

“Chiếc giáp trụ này được chế tạo từ sừng thú và vảy thú ở khuỷu tay và đầu gối của những tên Ma tộc trông giống bò kia. Không thể phủ nhận, vảy thú trên người những Ma tộc đó có khả năng phòng ngự rất mạnh, rất khó giết được bọn họ, dùng vảy giáp của bọn họ luyện chế tiên khí cũng cho ra phẩm chất cực cao”.

“Ta đã sử dụng giáp bạc Xỉ Dực này nhiều năm nhưng không hề hư hao, vẫn còn được giữ gìn toàn vẹn”.

Tề Văn Dạ tiếp tục nói: “Còn chiếc găng tay kia gọi là găng tay Cửu Phượng Triều Dương, tên này là do ta đặt, hoàn toàn không liên quan gì tới Cửu Phượng Triều Dương gì cả nhưng chúng được chế tạo từ phần da cứng nhất của bọn Ma tộc có sừng, trông giống bò kia, rất lợi hại”.

“Thanh kiếm này... Kiếm Lạc Diệp Thanh Phong, Siêu Huyền tiên khí được chế tạo từ vật liệu chính là sừng thú của Ma tộc, cực kỳ sắc bén”.

Tề Văn Dạ chỉ vào bức bích họa để giới thiệu dù không có vật thật ở đó.

Tần Ninh nhìn găng tay, giáp bạc, tiên kiếm trong tay mình.

“Hơn nữa, nếu dùng nội đan ngưng tụ trong người những kẻ đó để luyện chế đan dược thì còn có tác dụng áp chế một phần độc tố thuộc tính hỏa”.

Lúc này, Diệp Viên Viên mới lên tiếng: “Đúng vậy, tộc nhân Cảnh Hỏa tộc cũng vậy, máu thịt của một số tộc nhân của bọn họ có thể dùng làm thuốc, sau khi chiết xuất, cô đọng thành đan dược chí dương chí cương, có hiệu quả rất tốt”.
 
Phong Thần Châu
Chương 10498: Ý tưởng này có thể áp dụng thử xem sao.



“Trong Tam Thanh tiên vực, những năm gần đây có không ít võ giả muốn tiêu diệt Dị tộc. Một phần nguyên nhân chính là vì thân thể của các Dị tộc này chính là báu vật, có thể dùng để luyện chế”.

Một số người tiêu diệt Dị tộc là vì biết Dị tộc có ý đồ xấu, nếu bỏ mặc, không ngó ngàng tới thì Tam Thanh tiên vực sẽ rơi vào cảnh tai hoạ ngập đầu.

Nhưng một số người thì lại tiêu diệt bọn họ vì danh khí.

Một số khác lại là vì lợi ích.

Mỗi người một lý do.

Tuy nhiên, chỉ cần diệt được Dị tộc thì trong mắt Tần Ninh, đấy đã là chuyện tốt rồi.

Ba món Siêu Huyền tiên khí này đều được chế tạo từ vật liệu lấy trên người Dị tộc.

Tần Ninh nhìn găng tay, giáp bạc và kiếm, trong lòng nảy ra một ý tưởng.

Những vật này đều có giá trị không nhỏ, nếu như có thể biến việc khai thác những thứ quý giá trên người Dị tộc làm niềm vinh dự thì phải chăng sẽ có nhiều người muốn giết Dị tộc hơn?

Điều này cũng giống như các loài tiên thú, tiên dược ở Tiên Giới vậy. Giá trị của chúng được phóng đại lên để mọi người đều biết, có vậy thì khi những tiên thú, tiên dược này xuất hiện, bọn chúng mới bị người ta điên cuồng tranh giành.

Nếu như coi Dị tộc là tài nguyên tu hành! Thì chắc chắn sẽ có thêm rất nhiều người trong Tiên Giới đua nhau chém giết Dị tộc đúng không?

Ý tưởng này có thể áp dụng thử xem sao.

Sau này hắn sẽ bảo Trần Nhất Mặc khai thác các đặc tính đặc biệt của các Dị tộc trong Tiên Giới, tương tự như Vũ tộc, Viêm tộc, Huyết Nguyệt tộc, Cảnh Hỏa tộc, Linh Đồng tộc, đặc tính nào kỳ lạ, hữu dụng thì sẽ công bố cho mọi người biết.

Đến lúc đó, nhất định sẽ có không ít người tranh nhau săn giết, cướp đoạt đúng không?

Tề Văn Dạ tiếp tục nói: “Sau đó, phụ thân ta hy sinh, đại kiếp của Tam Thanh giáo chủ đến, không bao lâu sau thì phi thăng”.

“Thế hệ trẻ bọn ta cũng vẫn tiếp tục tìm kiếm dấu vết của những Ma tộc kia”.

“Đúng là không điều tra thì không biết, điều tra xong mới giật mình…”, biểu cảm của Tề Văn Dạ hết sức khoa trương: “Nếu như nói đất trời của Tiên Giới chúng ta nối liền nhau giống như một trái trứng thì từ lâu Ma tộc đã đục rất nhiều thông đạo ở vỏ trứng, sẵn sàng trà trộn vào đây bất kỳ lúc nào”.

“Chỉ có điều, thế giới đất trời, pháp tắc không gian đều đã định sẵn quy tắc, những kẻ ngoại lai xâm nhập vào đây đều chịu phản phệ từ sức mạnh của pháp tắc không gian, thương vong cực lớn”.

“Thế nhưng, dù cho thương vong nhiều, bọn họ vẫn kéo nhau tới đây”.

“Sau đó, không ít người trong thế hệ trẻ của bọn ta khám phá ra nhiều bí mật, còn bắt được một vài Ma tộc, không biết hiện tại đã cách thời đại của bọn ta bao nhiêu năm, không rõ bọn Ma tộc bị bắt rồi đem phong ấn kia có còn sống hay không”.

Tề Văn Dạ thở dài, nói: “Cũng không biết hiện tại Tam Thanh tiên vực đã bị bọn Ma tộc tàn sát rồi hay là vẫn còn đang chống lại Ma tộc”.

“Nếu như thế hệ hậu duệ có thể sản sinh ra một nhân vật tuyệt thế như Tam Thanh giáo chủ thì mọi chuyện đều đơn giản nhưng nếu không thì đúng là nguy”.

“Không biết sau nhiều năm như vậy, liệu bọn Ma tộc kia có thông minh hơn không, nghĩ ra nhiều phương pháp hơn không…”, bóng dáng Tề Văn Dạ dần tan biến.

Đây rõ ràng chỉ là một đoạn hình chiếu lưu lại từ trước, không phải thực thể, c*̃ng không có hơi thở, hồn phách.

Mọi người nghe xong vẫn tiếp tục im lặng.

Thời Thanh Trúc nói: “Nói như vậy thì từ triệu năm trước, Dị tộc đã có dự định xâm nhập Tiên Giới nhưng bất thành”.

“Không!”

Lúc này, Tần Ninh lại lên tiếng: “Chỉ có thể nói là bọn họ tiến vào Tam Thanh tiên vực bất thành, còn Tiên Giới có tới mười hai đại vực, chưa chắc ở những nơi khác bọn họ đã thất bại”.

Cùng với lượng thông tin nắm được về Dị tộc càng ngày càng nhiều, Tần Ninh cũng có thể nhận ra nhiều điều hơn.

6001149-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10499: Thân phận này không phải hạng xoàng.



Trên hành trình của mình, từ đại lục Vạn Thiên đến Hạ Tam Thiên, Trung Tam Thiên và Tiên Giới hiện nay, hắn đã biết được vài chục giống loài Dị tộc.

Từ giai đoạn nô lệ cấp thấp nhất cho đến ngày nay có đặc tính chủng tộc riêng.

Còn có một điều.

Đó là sau lưng bọn Dị tộc này còn có những thần linh hư vô mờ mịt.

Advertisement

Bọn họ bái thần! Điều này có nghĩa là các đại nhân vật chân chính đứng sau bọn họ ngang với các thần linh ở Thần Giới.

Nói như vậy thì Thương Mang Vân Giới chưa chắc đã an toàn.

Nếu như coi Thương Mang đại thế giới là một trái bóng kín kẽ.

Vậy thì những năm gần đây Dị tộc ngoại vực đã bắt đầu len lỏi vào trong trái bóng này! Không biết bây giờ tình hình ở Thương Mang Vân Giới rốt cuộc là như thế nào, “gâu gâu, gâu gâu!”

Đúng lúc này, Đại Hoàng hưng phấn chạy tới lè lưỡi l**m láp, vẫy đuôi, sủa loạn lên: “Tần gia, mau báo thù cho Cẩu gia ta đi!”

Sự căng thẳng trong lòng mọi người bị Đại Hoàng đánh gãy.

Tần Ninh cạn lời hỏi nó: “Ngươi lại sao nữa vậy?”

Kể từ lúc tiến vào Tam Dạ cung, con chó chết tiệt này đã chạy đi chơi một mình. Lúc đánh nhau với Dị tộc cũng không thấy bóng dáng nó đâu.

Giờ lại chạy ra.

Đại Hoàng lập tức nói: “Ngươi đi theo ta, nhanh lên”.

Con chó to giục Tần Ninh rời khỏi địa cung.

Lên tới mặt đất, Đại Hoàng sủa gâu gâu: “Bọn khốn kia cực kỳ ngang ngược, cậy người đông thế mạnh, ta không đánh lại được”.

“Đừng bảo là ngươi đánh nhau với người của Phi Vũ cung, đảo Huyền Nguyệt, nhà họ Tiêu đấy nhé!”

Ít nhất là nếu bọn Cảnh Nại xuất hiện thì người của Phi Vũ cung, đảo Huyền Nguyệt, nhà họ Tiêu sẽ thật sự quyết một trận sống mái với bọn họ.

Hễ là người muốn giết Dị tộc thì Tần Ninh không mấy ác cảm với bọn họ.

“Không phải bọn họ, không phải bọn họ...”, Đại Hoàng sủa gâu gâu: “Bọn họ vừa trông thấy ta, ta lập tức nói ngay ta là chó của Tần gia, vậy là bọn họ thả cho ta đi luôn”.

Diệp Nam Hiên, Thần t*nh d*ch đứng bên tặc lưỡi.

Con chó chết tiệt này đúng là vô liêm sỉ.

Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng! Hiện tại, ở Tam Thanh tiên vực làm gì có ai không nghe danh Tần Ninh?

Mọi người cũng biết Tần Ninh là phu quân của Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên, có quan hệ đặc biệt với Thượng Thanh Lâu và Ngọc Thanh tiên cung.

Ít nhiều gì thế lực ở các vực cũng sẽ nể mặt.

“Vậy thì là ai?”

Thần t*nh d*ch hiếu kỳ hỏi: “Tuy các đại vực mạnh yếu khác nhau nhưng ít nhiều gì đều nể mặt hai sư nương chứ phải không?”

“Nhất là hiện tại Diệp sư nương còn là Thần nữ của Thượng Thanh Lâu, vai vế ngang với mấy vị đại lâu chủ”.

Thân phận này không phải hạng xoàng.

Trong lúc nói chuyện, mọi người đã đi theo Đại Hoàng tới trước một cung điện trong quần thể cung điện.

Lúc này, trước cửa cung có mấy người đang đứng.

Thời Thanh Trúc nhìn xong, biểu cảm trở nên khác thường.
 
Back
Top Bottom