Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Convert Phi Khoa Học Thuần Phục Thú - 不科学御兽

Phi Khoa Học Thuần Phục Thú - 不科学御兽
Chương 10 : Cướp măng


"Con Thanh Miên Trùng (sâu lông xanh) này chắc cấp một."

Khen ngợi xong Thập Nhất, Thời Vũ quay sang nhìn Thanh Miên Trùng.

Thanh Miên Trùng là loài thú mà Thời Vũ nghiên cứu sâu nhất, liên quan đến ba tháng thực tập của cậu.

Dù sao thì cậu cũng đã ghi chép cả mấy quyển dữ liệu tăng trưởng của Thanh Miên Trùng rồi!

Nhìn vào hoa văn trên thân con sâu, chỉ có một đường, chứng tỏ nó mới chỉ thức tỉnh một lần, đúng là loại "chiến năm tàn binh" nên Thời Vũ dứt khoát bắt lấy.

Cấp bậc của thú nuôi chia làm hai loại: cấp độ trưởng thành và cấp độ chủng tộc.

Thông thường, cấp độ trưởng thành càng cao, thực lực tổng thể càng mạnh.

Còn cấp độ chủng tộc thì đại diện cho tiềm năng tăng trưởng.

Cấp độ chủng tộc càng cao, giới hạn mà cấp trưởng thành có thể đạt tới cũng cao hơn.

Hiện tại, cấp độ của con Thanh Miên Trùng này là giai đoạn đầu tiên trong cấp trưởng thành – kỳ giác tỉnh.

Giai đoạn này là lúc phần lớn thú nuôi thức tỉnh kỹ năng chủng tộc đầu tiên.

Mỗi lần thức tỉnh tương đương tăng một cấp, thể chất và giới hạn năng lượng trong cơ thể cũng sẽ được cải thiện, đồng thời có xác suất lĩnh ngộ kỹ năng chủng tộc.

Sau mười lần thức tỉnh thì có thể tiến hóa thành sinh vật Siêu Phàm thực thụ.

Mười lần giác tỉnh này thường được các Ngự Thú Sư gọi tắt là cấp 1 đến cấp 10.

Con Thanh Miên Trùng này hiện đang ở cấp 1, còn Thập Nhất – con Thực Thiết Thú của Thời Vũ – thì đang ở cấp 3, tương đương đã trải qua ba lần giác tỉnh, ba lần lột xác.

Nhưng số lần giác tỉnh cũng không hoàn toàn phản ánh thực lực thú nuôi.

Ở giai đoạn kỳ giác tỉnh, thực lực chủ yếu phụ thuộc vào kỹ năng chủng tộc mà thú nắm giữ.

Nói cách khác, với cùng cấp trưởng thành, thú có cấp độ chủng tộc cao sẽ mạnh hơn, trừ khi thú có cấp thấp sở hữu kỹ năng ngoài hệ rất mạnh.

Cho nên dù Thanh Miên Trùng có thức tỉnh đến cấp 10, mà chỉ biết mỗi kỹ năng vô cấp như [Tơ Trùng], thì cũng không bao giờ đấu lại Thực Thiết Thú đã học được năng lực cứng hóa, cho dù cấp trưởng thành có chênh lệch.

Ưu điểm của Thanh Miên Trùng có lẽ là tăng trưởng nhanh hơn so với các thú chủng tộc cao, bởi tuổi thọ ngắn buộc chúng phải trưởng thành nhanh.

Tóm lại, con sâu này rất yếu. Với sức mạnh kiểu "không thể nắm lấy vận mệnh", nó lập tức bị Thời Vũ kéo vào làm chuột bạch thí nghiệm.

"Chít ——"

Bị rơi xuống đất, do thân thể nhẹ nên không bị thương.

Nhưng cú đập gãy cành từ Thực Thiết Thú đã khiến nó choáng váng, tỉnh lại liền hoảng loạn.

Thanh Miên Trùng: Σ(°△°|||)︴

Trợn mắt, kinh hoàng nhìn tên khổng lồ trước mặt và Thực Thiết Thú vừa nhảy từ trên cây xuống, rồi quay đầu bỏ chạy, thậm chí không dám dùng Tơ Trùng chống cự.

Song... Thời Vũ còn nhanh hơn, bước tới túm lấy.

Lúc này, Thanh Miên Trùng mới bật chế độ phản kháng.

Tơ Trùng!

Tơ trắng từ miệng phun ra như tuyết, quấn đầy tay Thời Vũ – nhưng bị cậu dễ dàng kéo đứt.

Ba tháng thực tập, kỹ năng xé tơ của cậu đã đạt trình độ cao.

Tơ này còn yếu quá.

Ngươi tưởng ngươi là Don Quixote bản sâu chắc?

Thanh Miên Trùng: Σ(°△°|||)︴

"Nhóc con, ngoan một chút."

"Không thì tao cho mày làm đồ ăn cho thằng bự này."

Thực Thiết Thú: (ˉ﹃ˉ*) Đây... ăn được à???

Dù là sinh vật Siêu Phàm, nhưng Thanh Miên Trùng không thông minh lắm, phản ứng chỉ theo bản năng.

Tuy vậy, khả năng cảm ứng tinh thần của Thời Vũ vẫn có ích, dù nó không hiểu được ý nghĩa ngôn từ, nhưng cảm xúc vẫn truyền tải được.

Nỗi hoảng sợ lan tỏa khiến nó không dám nhúc nhích.

【Kỹ năng】: Tơ Trùng

【Cấp độ kỹ năng】: Không có

【Giới thiệu】: Kỹ năng hệ trùng, dùng đến cực hạn có lẽ sẽ hữu dụng đôi chút.

【Trạng thái】: Có thể truyền dạy

Thời Vũ nhìn con sâu trong tay, trong đầu gọi ra Sách Kỹ Năng, lật sang trang thứ hai.

Trong sáu kỹ năng đã thu thập được, [Tơ Trùng] là thứ vô dụng nhất. Cậu chọn kỹ năng này để truyền dạy cho Thanh Miên Trùng.

Kỹ năng chủng tộc của Thanh Miên Trùng là Tơ Trùng – kỹ năng bẩm sinh, cho nên Thời Vũ biết chắc nó đã có sẵn.

“Truyền dạy.” Thời Vũ thầm niệm, nhìn con sâu đang mơ màng, thử kích hoạt sách.

Đây là lần đầu tiên cậu thử, lòng cũng có chút hồi hộp.

Kết quả không như tưởng tượng – Thanh Miên Trùng không lập tức lĩnh hội – mà là tay Thời Vũ phát sáng.

Sau đó, ánh sáng từ tay chảy như nước sang Thanh Miên Trùng qua điểm tiếp xúc, bao phủ khắp thân.

Ong!

Khi quá trình hoàn tất, Thời Vũ cảm thấy như có một phần thể lực bị rút đi, tinh thần sụt giảm nhanh, vừa đói vừa mệt lại muốn ngủ.

Nhưng cảnh tượng tiếp theo khiến cậu tỉnh táo ngay.

Con Thanh Miên Trùng trước mặt... đang tiến hóa!

Trên thân thể của nó, đường hoa văn thứ hai dần hiện lên.

Cậu vội đặt nó xuống đất để quan sát kỹ.

Từ góc nhìn của Thanh Miên Trùng mà nói – nó có vẻ... rất ngơ ngác.

Bởi vì cùng lúc với ánh sáng nhập thể, thể chất và năng lượng nội thể của nó tăng vọt.

Trong trạng thái mơ hồ, nó cảm giác mình đã dùng Tơ Trùng vô số lần.

Kinh nghiệm này khiến nó sử dụng kỹ năng thuần thục hơn hẳn.

Dù không hiểu đã xảy ra chuyện gì, nhưng nó có thể nhận thức rằng mình mạnh hơn.

Nhưng điều đó chẳng quan trọng.

Với trí tuệ của nó, chẳng đoán nổi chuyện gì vừa diễn ra, chỉ biết một điều:

Phải tiếp tục trốn khỏi ma trảo của Thời Vũ!

Nó quay đầu chạy lần nữa, lại bị tóm gọn.

“Chít——”

Lại một loạt tơ trắng phun ra.

Nhưng Thời Vũ dù đang mệt vẫn thừa sức đối phó với con sâu này, nhẹ nhàng xé ra như giấy.

Con sâu tuyệt vọng cuộn tròn lại, nằm yên chịu chết.

"Tơ Trùng đúng là mạnh hơn rồi..."

"Thao tác cũng thuần thục hơn..."

Vừa nghịch con sâu vừa đánh giá, Thời Vũ liếc vết hằn trên tay, lại nhìn con Thanh Miên Trùng.

Đây là trình độ ‘thành thạo’ rồi nhỉ?

Tơ Trùng của nó đã sánh ngang mấy con Thanh Miên Trùng cao cấp được bồi dưỡng ở trại Thiết Trúc.

Dù cấp trưởng thành kém hơn, nhưng trình độ dùng kỹ năng thì vô đối.

Việc Tơ Trùng được tăng cấp nằm trong dự liệu của Thời Vũ, nhưng việc con sâu này tăng cả cấp độ trưởng thành lại là bất ngờ lớn.

Chẳng lẽ vì hiểu kỹ hơn về kỹ năng chủng tộc nên thực lực thăng tiến?

Hay là lúc truyền dạy kỹ năng, Sách Kỹ Năng cũng chuyển một phần năng lượng cho nó?

Dù thế nào, kết quả này khiến Thời Vũ rất hài lòng.

Nhưng rồi...

Sắc mặt cậu bỗng thay đổi.

Vì khi lật lại Sách Kỹ Năng, cậu phát hiện – tất cả các trang kỹ năng đều xám xịt.

Dòng trạng thái phía dưới mỗi kỹ năng xuất hiện một hàng chữ:

【Thời gian hồi chiêu】: 8 tiếng

Ý là phải đợi tám tiếng nữa mới dùng lại được.

Thời Vũ: ???

Còn có cả hồi chiêu?

Cậu khựng lại.

Nhưng nghĩ kỹ thì cũng hợp lý.

Dù là kỹ năng vô cấp, nhưng sau một lần truyền dạy cũng tiêu hao không ít, cần nghỉ ngơi để hồi phục.

Cái thời gian hồi này giống như cơ chế tự bảo vệ – ngăn cậu lạm dụng mà tự rút khô mình.

Tám tiếng... tức là ăn một bữa rồi ngủ một giấc.

Muốn dùng tốt Sách Kỹ Năng, có lẽ phải rèn luyện thể chất thường xuyên.

Kỹ năng vô cấp đã thế, kỹ năng thấp cấp chắc phải 1–2 ngày.

Còn trung, cao, siêu cấp...?

Thời Vũ cảm thấy Sách Kỹ Năng tuy tốt, nhưng thật sự là: thoải mái thì thú được, khổ cực là người đây này.

Không biết ăn thức ăn giàu dinh dưỡng có thể đẩy nhanh hồi phục không?

Nếu có, cậu sẽ chuẩn bị sẵn, dạy xong kỹ năng là bổ sung thể lực ngay.

Dù thú có đồ dinh dưỡng riêng, nhưng Ngự Thú Sư cũng cần như thế.

Thời Vũ quay sang nhìn Thập Nhất đang mơ hồ suốt từ nãy tới giờ.

“Này, ta mang ít măng từ trại về, tối nay ăn cơm trắng măng xào thịt nhé.”

Thân cây Trúc Sắt thì cứng quá, nhưng măng thì người cũng ăn được, hơn nữa còn bổ dưỡng gấp nhiều lần rau củ bình thường.

Thời Vũ cảm thấy cần phải bồi bổ gấp, để mai còn đủ sức dạy kỹ năng Cứng Hóa cho Thập Nhất.

Ăn măng?

Thực Thiết Thú mắt sáng rực.

Nhưng ngay sau đó, nó nhận ra một vấn đề rất nghiêm trọng.

“Gừ...!”

Măng đó không phải là đồ của mình sao???
 
Phi Khoa Học Thuần Phục Thú - 不科学御兽
Chương 11 : Cách Kiếm Tiền


Sau khi hoàn thành thí nghiệm, Thời Vũ vừa đói, vừa mệt, lại buồn ngủ.

Ban đầu cậu định dọn dẹp sân và phòng, nhưng với tình trạng bây giờ, thôi để mai làm vậy, tạm chịu đựng một đêm.

"Trễ rồi, anh đi chuẩn bị cơm tối đây."

"Thập Nhất, nhóc nghỉ ngơi chút đi, đợi anh gọi ăn cơm."

Thời Vũ quay đầu nói với Thập Nhất.

Thực Thiết Thú sau gốc cây: |д?′)!!

Nghỉ ngơi?

Nó lập tức lắc đầu lia lịa.

Sao mà được.

Khó khăn lắm mới thức tỉnh được năng lực Cứng Hóa, sao có thể nghỉ.

Nó đã tụt lại quá xa so với đám Thực Thiết Thú cùng đợt.

Phải tranh thủ luyện tập!

Không hoàn thành hai tiếng luyện tập, nó ăn cơm tối cũng thấy cắn rứt.

—Thời Vũ với năng lực cảm ứng tinh thần: ????

Cậu sững người. Quả nhiên như nhân viên trại Linh Trúc nói, con Thực Thiết Thú này đúng là có gì đó… không đúng.

Rõ ràng rất thích ăn ngon, mà vì chưa luyện xong lại thấy ăn cơm không yên tâm???

Cậu cũng tự giác quá rồi đó.

"Không cần gấp đâu, hôm nay là trường hợp đặc biệt, nghỉ ngơi chút cũng được mà." Thời Vũ khuyên.

Thực Thiết Thú vẫn lắc đầu dữ dội.

"Thôi được…"

"Vậy nhóc luyện Cứng Hóa trong sân đi, luyện độ thuần thục là chính." Thời Vũ nói.

"Grừ ——" Thập Nhất gật đầu, hoàn toàn quên chuyện Thời Vũ sẽ ăn măng của mình, vẻ mặt ngày càng nghiêm túc.

Nói là làm… Nó liếc về phía bức tường xung quanh.

Ánh mắt đó làm Thời Vũ lạnh cả sống lưng.

"Khoan đã, trước tiên luyện giữ ổn định và thu phát kỹ năng đi."

"Cố gắng rút ngắn thời gian triệu hồi [Cứng Hóa] từng bộ phận."

"Những phần khác, tạm gác lại."

Việc luyện năng lực Cứng Hóa kỳ thực khá đơn giản.

Với kỹ năng cấp thấp như thế, phương pháp huấn luyện cũng rất cơ bản.

Trong sổ tay bồi dưỡng mà Lâm Tú Trúc tặng cũng có ghi rõ:

Mức thuần thục của năng lực Cứng Hóa có bốn phương diện:

Thời gian duy trì – Diện tích bao phủ – Tốc độ thu phát – Độ cứng của vật thể!

Ánh mắt ban nãy của Thực Thiết Thú rõ ràng là định luyện độ cứng.

Cách luyện cơ bản nó đã học từ trại: lấy thân thể chưa [Cứng Hóa] và đã [Cứng Hóa] ra làm… lò rèn sống, tức là:

Bị đánh liên tục hoặc tự mình phá hoại vật thể.

Trước kia khi chưa có kỹ năng thì không sao, nhưng giờ nó đã biết Cứng Hóa, mà Thời Vũ lại để nó luyện độ cứng trong sân…

Căn nhà này sẽ bị san phẳng mất!

Nên cậu vội ngăn cản Thực Thiết Thú đang hăm hở, bảo nó chỉ luyện kỹ năng kiểu không gây ồn, dùng thuần động tác là đủ rồi.

"Phần luyện độ cứng… để sau."

Thời Vũ vừa khuyên, Thập Nhất vừa gãi má, cuối cùng cũng gật đầu, tạm chấp nhận.

Thời Vũ lúc này mới thở phào.

Nhưng trong lòng vẫn thấy mệt mỏi.

Rõ ràng thú nuôi tự giác là điều tốt, mà sao bản thân lại thấy kiệt sức nhỉ… lạ thật…

"Hừm."

Sắp xếp xong cho Thực Thiết Thú, Thời Vũ không nghĩ ngợi nữa, nhìn sang Thanh Miên Trùng đang ở góc sân, lục trong nhà ra một cuộn dây sắt, dùng dụng cụ làm thành một cái lồng đơn giản để nuôi nó.

Sau thí nghiệm với con sâu này, thấy kỹ năng Tơ Trùng được tăng độ thuần thục, Thời Vũ nảy ra một ý tưởng kiếm tiền.

Tùy cách nuôi dưỡng mà [Tơ Trùng] có thể ứng dụng rất rộng.

Lĩnh vực may mặc, y tế, công nghiệp – đều dùng được.

Vì vậy, bất kể là ở Bình Thành hay Băng Nguyên thị, đều có các trại nuôi Thanh Miên Trùng để sản xuất tơ.

Tuy nhiên, loại tơ sản xuất kiểu dây chuyền này chất lượng không thấp, nhưng cũng không thể gọi là thượng phẩm.

Tơ tốt nhất, luôn đến từ những Ngự Thú Sư chuyên huấn luyện Thanh Miên Trùng.

Có rất nhiều kênh sẵn sàng mua tơ từ thú của các Ngự Thú Sư này với giá cao.

Tơ càng chất lượng, giá thu mua càng cao!

Việc này rất phổ biến, không chỉ với tơ – nhiều bộ phận cơ thể thú nuôi có thể dùng được.

Có không ít Ngự Thú Sư coi việc nuôi thú như một nghề làm ăn.

Ký khế ước với thú hệ mộc để xúc tiến linh thực, ký thú hệ trị liệu để chữa bệnh – tất cả đều là cách kiếm thêm của Ngự Thú Sư.

Nên Thời Vũ nghĩ – bản thân không tốn sức mấy khi tăng thuần thục kỹ năng cho Thanh Miên Trùng, mà tơ lại là một mặt hàng phổ biến như vậy, tại sao mình không tranh thủ kiếm một khoản vốn ban đầu?

Lúc rảnh trong quá trình bồi dưỡng Thực Thiết Thú, tranh thủ huấn luyện thêm Thanh Miên Trùng.

Dù sao con này hiện chỉ cần ăn lá cây thường, thứ rẻ như đất, đâu đâu cũng có.

Tới lúc Tơ Trùng đạt độ thuần thục cấp hoàn mỹ, chất lượng tơ tự nhiên cũng không tệ.

Khi ấy bán ra một cuộn thôi là đủ giải tỏa áp lực kinh tế trong nhà rồi.

"Chít ——" Con sâu trong lồng nằm bẹp xuống, đầy u sầu.

Thời Vũ nhìn nó cười hì hì – xin lỗi nha, do cuộc sống bức bách thôi.

Chỉ tiếc Thanh Miên Trùng không thông minh, chứ nếu là thú khác, gặp cơ hội được tăng kỹ năng nhanh thế, kiểu gì chả tranh nhau chen vào!



Tối đến.

Sau khi ăn xong cơm tối, cả Thời Vũ và Thực Thiết Thú đều mệt rã rời.

Việc luyện Cứng Hóa liên tục khiến Thập Nhất tiêu hao thể lực lớn.

Nó ăn xong liền gục xuống ngủ luôn, tròn vo cuộn lại thành một cục.

Dù đã đến nơi xa lạ, nhưng nó ngủ rất say, rất yên bình, ngủ rồi còn lộ ra nụ cười không có lúc tỉnh.

Thời Vũ nhìn Thực Thiết Thú vẫn còn chép miệng trong mơ, cũng bật cười.

Tính cách như thế, một phần là nhờ thiên phú, nhưng có lẽ trải nghiệm đặc biệt do khác biệt cá thể cũng ảnh hưởng nhiều.

Rõ ràng rất thích ăn, mà không luyện xong thì không dám ăn – chẳng lẽ là sợ bản thân không cố gắng sẽ lại bị bỏ rơi?

Là Ngự Thú Sư của nó, Thời Vũ có thể cảm nhận được chút suy nghĩ mơ hồ ấy.

Trong mắt Thập Nhất, lý do cậu Ngự Thú Sư trước kia không chọn nó, không thừa nhận nó, là vì nó biểu hiện quá kém.

“Yên tâm đi, anh sẽ không bao giờ bỏ rơi nhóc.”

Ngự Thú Sư đổi thú là chuyện rất thường.

Nhất là khi trình độ tăng cao, họ sẽ thay thú cấp thấp bằng thú cấp cao.

Thời Vũ không biết sau này mình sẽ thành loại Ngự Thú Sư nào, nhưng cậu chắc chắn một điều:

Cậu sẽ không vứt bỏ bất kỳ thú nuôi nào mình đã ký khế ước.

Dù chủng tộc thấp cũng không sao – cùng lắm thì cậu liều mạng để học trộm vài thần kỹ là được!

Mà này… Thực Thiết Thú có tuyến tiến hóa không nhỉ? Cái này Thời Vũ thật sự chưa rõ.

Sau đó, cậu thu Thập Nhất về không gian khế ước. Trong đó nghỉ ngơi sẽ tốt hơn ở bên ngoài rất nhiều – vừa hồi phục, vừa yên tĩnh, ngủ cũng ngon hơn.

Cuối cùng, Thời Vũ nằm lên giường, bắt đầu suy nghĩ.

"Hay là khỏi thu nó lại nhỉ, mình còn chưa từng được ôm gấu trúc ngủ làm gối đâu…"
 
Phi Khoa Học Thuần Phục Thú - 不科学御兽
Chương 12 : Thiếu niên bắt sâu


Sáng hôm sau, ánh nắng tươi đẹp, bên ngoài tiếng chim và tiếng Thanh Miên Trùng vang lên không dứt.

Thời Vũ ngủ đến khi tự tỉnh, sau đó lờ đờ ngồi dậy, đánh răng rửa mặt như một cái máy, rồi lại lăn về giường.

“Đúng rồi, lát nữa phải ra ngoài một chuyến.” Cậu lẩm bẩm.

Lúc này, thể trạng của cậu đã hồi phục kha khá, nhìn vào Sách Kỹ Năng, thời gian hồi chiêu tám tiếng cũng vừa vặn về 0, cho thấy cậu lại có thể sử dụng đồ giám để dạy kỹ năng rồi.

Hôm nay cậu định thử dạy kỹ năng Cứng hóa, chỉ có điều, nếu một kỹ năng vô cấp cũng phải hồi tám tiếng, thì kỹ năng hạ cấp chắc chắn càng tiêu hao nhiều hơn.

Vì vậy, cậu dự tính ra ngoài mua ít thực phẩm bổ dưỡng để dùng sau khi dạy xong.

Dù là triệu hoán, thu hồi hay cường hóa thú khế ước bằng thiên phú Ngự Thú, hoặc để thú trong không gian khế ước tự tăng trưởng, Ngự Thú Sư đều sẽ chịu một phần tổn hao.

Do đó, không chỉ thú cưng có đủ loại thuốc bổ, thị trường còn bán rất nhiều chế phẩm dinh dưỡng dành riêng cho Ngự Thú Sư.

Thời Vũ vừa mới vào nghề, còn chưa hiểu biết nhiều về mảng này, nhưng cậu chắc chắn rằng mấy thứ đó có thể mua được — dù gì quảng cáo thuốc bổ thì đâu đâu cũng thấy.

Về cái gọi là "thời gian hồi chiêu" của Sách Kỹ Năng, hôm qua cậu đã nghiên cứu rồi — nó là tính theo trạng thái nghỉ ngơi bình thường.

Nếu dùng thuốc bổ hoặc thiền định nghỉ ngơi, tốc độ hồi phục sẽ tăng, nói cách khác, đó không phải thời gian hồi cố định, mà tùy thuộc vào tình trạng của cậu.

Khi Sách Kỹ Năng nhận định cơ thể cậu đã hồi đủ, thì có thể bắt đầu vòng dạy tiếp theo.

Nói thật, như vậy là khá thân thiện rồi — sau này đi đâu cũng thủ sẵn bình giữ nhiệt, pha tí cẩu kỷ bản dị giới, trong túi nhét thêm ít thuốc bổ, thì dạy kỹ năng trung – cao cấp cũng chưa chắc đã gục.

Huống chi, sau khi trở thành Ngự Thú Sư, thể chất của cậu cũng sẽ ngày càng tốt lên, cái tình huống dạy kỹ năng xong nằm bẹp chắc chỉ xảy ra thời gian đầu thôi.

Tóm lại… phải biết kiểm soát mức độ, Thời Vũ không muốn mai mốt thi đấu còn phải để Trúc Thiết đẩy xe lăn đưa mình ra trận.

“Thập Nhất, nhóc cứ ngủ tiếp trong không gian đi, anh ra ngoài mua đồ xong sẽ thả nhóc ra.”

Truyền đạt thông điệp cho Tiểu Trúc Thiết qua cảm ứng tinh thần xong, Thời Vũ cố gắng cưỡng lại cám dỗ của một giấc ngủ bù, lựa chọn ra khỏi nhà.

“À đúng rồi, quên chào nhóc kia.”

Vừa bước ra sân, Thời Vũ như sực nhớ điều gì, quay đầu nhìn lên cây hồng.

Trên nhánh cây bên trái, trong lồng chim treo lủng lẳng, Thanh Miên Trùng đã tỉnh dậy.

Nó vẫn rất... thiền định, lặng lẽ nhai lá cây, bên trong không biết từ khi nào lại xuất hiện một đống lá hồng, vài cái còn bị gặm dở.

Thời Vũ nghĩ một lúc, chắc là nó dùng tơ cuộn lại rồi kéo tới.

Với trình độ [Tơ trùng] đạt cấp độ thành thạo, chuyện này với nó chẳng có gì khó.

Lúc này, Thanh Miên Trùng chẳng thèm để ý Thời Vũ, chỉ tự mình gặm lá, mắt thì ngẩn ngơ nhìn trời.

Tại sao nó – một con sâu – lại bị nhốt trong lồng chim?

Nhưng nhìn theo hướng khác thì cũng được xem như nhốt mấy con chim bên ngoài lồng rồi… độ an toàn tăng cao rõ rệt.

“Nói mới nhớ, con Thanh Miên Trùng này cũng kỳ lạ phết…” Trước khi ra khỏi cổng, Thời Vũ lầm bầm.

Những con khác thì toàn lao đến mấy loại linh thực bổ dưỡng để tìm cơ hội trưởng thành, tiến hóa — riêng nó thì thảnh thơi đến kỳ lạ, bò lên cây hồng ăn lá, sống kiểu ẩn dật, chẳng chút hoài bão.

Bảo sao nó còi cọc thiếu dinh dưỡng.

Nếu mình không dùng Sách Kỹ Năng dạy nó kỹ năng [Tơ trùng], có lẽ nó sẽ sống cho đến hết đời mà vẫn chẳng lột xác lần hai nổi.

“Trên đường về hái đại vài loại cây thường thấy cho nó cải thiện thực đơn vậy…”

Linh thực hay linh quả trong trại giống thì không kham nổi, nhưng mấy loại cây cỏ bình thường ven đường thì thiếu gì — cho bao nhiêu cũng có.

Dù gì nó cũng là nhà cung cấp tơ trùng tương lai, không thể để nó đói quá mà đi bụi được…

Ráng lên nhé, Thanh Miên Trùng à — giống loài này nếu đạt cấp mười thì có khả năng hóa kén tiến hóa.

Đến lúc đó, nó sẽ nhả tơ bao lấy bản thân, bước vào trạng thái hóa kén, và kỹ năng [Tơ trùng] càng thuần thục, xác suất tiến hóa thành công càng cao, sự khác biệt cá thể cũng càng rõ rệt.

Nói cách khác, chỉ cần ngoan ngoãn ở trong cái lồng chim này, tương lai của nó hoàn toàn có thể nghịch thiên cải mệnh…
 
Phi Khoa Học Thuần Phục Thú - 不科学御兽
Chương 13 : Từ Nhập Môn Đến Nhập Thổ


Thời Vũ mua xong bổ phẩm liền quay về nhà.

Thứ cậu mua tên là “Minh Thần Hoàn (明神胶囊)”, nguyên liệu hình như là từ vài loại thực vật siêu phàm. Giống như bác sĩ ở trại nuôi dưỡng thành phố Băng Nguyên hôm trước dễ dàng chữa khỏi cho cậu vậy, dược hiệu của thế giới này cũng thuộc hàng đỉnh.

Dù sao thì, thuốc ở thế giới cũ chủ yếu chiết từ thực vật thường, còn ở đây, gần như toàn bộ dược liệu cao cấp đều đến từ thực vật siêu phàm. Chẳng cần nói đến hoa lá cành, thậm chí tương truyền chỉ một nhúm phấn hoa của thực vật siêu phàm cấp truyền thuyết cũng đủ cải tử hoàn sinh.

Tất nhiên, Minh Thần Hoàn không tới mức đó, nó là loại phổ biến nhất, công dụng chủ yếu là xua tan trạng thái suy nhược, tăng cường thể chất, giúp người dùng giữ tỉnh táo khi đang mệt mỏi.

Hiệu quả được đánh giá rất tốt, nhiều Ngự Thú Sư sau khi chiến đấu xong đều thích làm một viên, cảm giác như được tiếp máu.

Có điều không thể uống nhiều, thuốc ba phần độc, dùng quá liều sẽ có tác dụng phụ, hơn nữa điều kiện kinh tế của Thời Vũ cũng không cho phép cậu ăn nó như kẹo dẻo QQ.

Ngoài hai lọ thuốc, cậu còn mua thêm một ít thực phẩm đại bổ, lúc này mới yên tâm về nhà.

Về đến nơi, việc đầu tiên là triệu hồi Thập Nhất ra.

“Gừ——”

Sau một giấc ngon lành, Thập Nhất hiện giờ rất tỉnh táo, đôi mắt lấp lánh nhìn về phía Thời Vũ.

Thời gian gần đây nó ngủ rất ngon, còn ngon hơn hồi ở trại nuôi dưỡng, bản thân Thập Nhất cũng thấy mình sung sức lạ thường — đúng là hiệu quả của không gian khế ước.

Với trạng thái này, Thập Nhất tự tin mình có thể luyện tập cường độ cao suốt sáu tiếng!

Chưa kể, luyện xong chỉ cần trở về không gian khế ước hấp thu năng lượng một lúc là lại hồi phục ngay.

“Đừng vội nghĩ tới luyện tập, phải biết kết hợp làm việc với nghỉ ngơi chứ.”

Cảm nhận được suy nghĩ trong lòng Thập Nhất qua liên kết tinh thần, Thời Vũ hơi nhíu mày.

Cái gấu này có biết năng lượng trong không gian khế ước là do cậu cung cấp không đấy? Làm ơn nghĩ cho Ngự Thú Sư của mình một chút.

Một mặt phải thiền định tăng cường không gian khế ước, một mặt còn phải dùng đến sách kỹ năng, Thời Vũ cảm thấy thật mệt mỏi… Càng nghĩ càng thấy sớm muộn gì cũng phải truyền dạy cho Thập Nhất kỹ năng [Ngủ Tuyệt Đối]. Một Thập Nhất trưởng thành, phải biết tự xử lý hậu quả sau khi luyện tập xong chứ.

“Gừ——”

Ở bên này, Thập Nhất không biết Thời Vũ đang lải nhải gì trong lòng, vừa nghe cụm “kết hợp làm việc với nghỉ ngơi” là lập tức lắc đầu như trống bỏi.

Kết hợp là tốt, nhưng mà nghỉ quá lâu thì không luyện xong được bài tập đâu!

Thời Vũ: “…”

Chờ anh hồi sức lại rồi dạy cho nhóc [Ngủ Tuyệt Đối], lúc đó muốn luyện sao cũng được.

【Kỹ năng】: Cứng Hóa

【Cấp bậc kỹ năng】: Cấp Thấp

【Giới thiệu】: Kỹ năng hệ Kim, giúp làm cứng cơ thể, hiệu quả như mặc giáp vô hình, có thể chuyển hóa thành sức mạnh tấn công.

【Trạng thái】: Có thể truyền thụ

Không muốn cãi vã với một con thú tự giác đến khủng khiếp, Thời Vũ quyết định thử truyền thụ kỹ năng cấp thấp [Cứng Hóa].

Hôm qua, Thập Nhất đã học được kỹ năng này ở mức sơ nhập, có thể vận dụng lên móng vuốt, răng nanh, tay chân, nhưng chỉ cường hóa được một bộ phận tại một thời điểm.

Thời gian duy trì phụ thuộc vào phạm vi cường hóa, nhưng tối đa chỉ vài giây, đã thế vừa đánh trúng một cái thì hiệu quả cường hóa lập tức biến mất.

Đúng chuẩn đánh giá “sơ nhập”.

Chỉ có độ cứng là đáng khen — trình “phá nhà” — đập đá vẫn ổn.

“Thập Nhất, nhìn bên này.”

Thời Vũ gọi một tiếng, Thập Nhất ngẩng đầu nhìn qua.

“Truyền thụ.”

Một làn ánh sáng trắng nhẹ nhàng hiện lên trong lòng bàn tay Thời Vũ, sau đó cậu vươn tay ra… xoa đầu Thập Nhất!

Xoa, vò, nhào nặn!

Ánh sáng trắng cũng khiến Thanh Miên Trùng trong lồng chim chú ý, nó ngẩng đầu nhìn theo. Còn Thập Nhất thì ngơ ngác, ánh sáng trắng nhanh chóng truyền từ tay Thời Vũ sang người nó, khiến cả cơ thể nó tỏa ra ánh sáng nhè nhẹ.

Ầm!

Lúc này đầu óc Thời Vũ ong lên, cảm giác như mấy ngày liền không được ăn gì vậy, tình trạng cực tệ.

Tuy nhiên cũng không đến mức lăn đùng ra ngất như tưởng tượng. So với kỹ năng [Tơ Trùng], [Cứng Hóa] tiêu hao nhiều hơn thật, nhưng không phải là chênh lệch quá lớn.

Nhân lúc Thập Nhất còn đang tiếp nhận kỹ năng, Thời Vũ vội lấy một viên Minh Thần Hoàn ra nuốt, vài giây sau, hiệu quả phát huy tức thì, tuy vẫn còn mệt nhưng cậu cảm thấy mình “lại ổn rồi”.

“Thập Nhất, dùng [Cứng Hóa] xem nào.”

Cậu lập tức nhìn về phía con gấu nhỏ, lúc này đang đầy vẻ ngơ ngác và kinh ngạc.

Giống như hôm trước với Thanh Miên Trùng, Thập Nhất cảm nhận được bản thân như thể vô thức dùng kỹ năng vô số lần, trình độ tăng mạnh.

Cơ thể, năng lượng, sức mạnh, đều được nâng lên, như thể chuẩn bị bước vào một lần thức tỉnh tiếp theo.

Vù——

Nghe lệnh Ngự Thú Sư, Thập Nhất thử kích hoạt [Cứng Hóa]. Chỉ trong chớp mắt, một lớp ánh sáng kim loại lan từ vuốt ra khắp người!

Chưa đầy vài giây, thân hình mũm mĩm của nó được bao bọc hoàn toàn trong lớp cứng hóa, biến thành một chú gấu thiết giáp!

Từ sắc độ ánh sáng mà xem, cường độ chắc chắn đã tăng rõ rệt.

Biến hóa này không chỉ làm Thập Nhất giật mình mà ngay cả Thời Vũ cũng hết sức vui mừng.

“Bây giờ còn cử động được không?”

Thời Vũ hỏi gấp.

Thập Nhất gắng gượng lắc đầu, rồi nhanh chóng hủy kỹ năng, nhưng biểu cảm vẫn đầy phấn khích.

Nó chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra, sao tự dưng mình lại mạnh lên nhiều thế? Thời Vũ đã làm gì vậy?

Lúc này, Thời Vũ cũng trầm ngâm suy nghĩ…

Nếu nói cấp sơ nhập là cường hóa từng bộ phận thì cấp “thành thạo” chính là toàn thân cứng hóa — nhưng lúc này chưa thể cử động linh hoạt.

Tuy chưa hoàn hảo, nhưng cũng là một bước tiến lớn, vì rất hiếm tình huống cần toàn thân thiết giáp, chỉ cần có thể cường hóa nhiều điểm cùng lúc mà vẫn linh hoạt là đủ.

Vậy là kỹ năng [Cứng Hóa] đã bắt đầu có hiệu quả công – thủ song toàn.

“Giống hôm trước, dạy kỹ năng sơ nhập một lần là đủ nâng lên thành thạo…”

Cấp độ “tinh thông” là vừa toàn thân cứng hóa vừa hành động linh hoạt — hiện tại Thập Nhất còn chưa đạt.

Nhưng chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ khiến Thời Vũ cảm nhận được sức mạnh của sách kỹ năng.

Theo sổ tay hướng dẫn trại nuôi dưỡng tặng, một con Thập Nhất bình thường, dù có Ngự Thú Sư hỗ trợ, tài nguyên đủ đầy, luyện tập không thiếu, thì cũng phải ít nhất một tháng mới đạt được trình độ thành thạo này.

Còn nếu là thả nuôi không có người chăm, có khi nuôi cả năm cũng chưa chắc “cứng hóa” tới nơi tới chốn — vì ngoài việc dùng để ăn, kỹ năng này hiếm khi được dùng.

“Xem ra sức chiến đấu của Thập Nhất… tăng gấp đôi rồi đấy.”

“Nó chắc cũng ngơ người luôn.”

Thời Vũ háo hức nhìn bé gấu nhỏ, chờ ánh mắt sùng bái của nó.

“Sao nào, còn muốn tập tiếp không?”

“Biết anh lợi hại chưa?”

Thập Nhất rõ ràng rất phấn khởi vì sức mạnh tăng vọt, nhưng nghe hỏi thì lại bắt đầu rối ren.

Gấu con: (+﹏+)~

Sao mà kỹ năng tăng vù vù khi nó chưa làm gì thế này?

Ngự Thú Sư của mình đã làm gì vậy?

Không khoa học, tăng kiểu này khiến nó thấy không yên tâm chút nào.

Thời Vũ: ???

Cậu muốn đòi lại nhé?

Anh vắt cạn hơn nửa bình thể lực đấy.

Thập Nhất: d(?д??)!

Đừng!!

“Gừ——”

Thập Nhất lắc đầu như điên, đừng đừng đừng, cứ để chỗ nó đi, đừng thu lại!

Mức tăng trưởng này không hợp nguyên tắc “có làm thì mới có ăn” của nó, nhưng mà… nó có thể “bù về”!

Vì hôm nay được ăn không ngồi rồi, nó quyết định tự phạt — tập luyện cường độ cao suốt 24 tiếng, tối không ngủ luôn!

“…” Thời Vũ câm nín.

Con gấu này đã định nghĩa lại khái niệm “tự giác” trong lòng cậu.

Chưa từng gặp con thú nào tự giác đến mức này, mở buff rồi còn đòi tập bù.

“Chỉ mong mấy tác giả truyện mình đọc đời trước có được một nửa sự tự giác này thôi thì đâu có thiếu truyện đến mức vậy.”

Đúng là cần tiết chế! Luyện kiểu 24 giờ full công suất thì không phải từ nhập môn đến thành thạo, mà là từ nhập môn đến… nhập thổ!
 
Phi Khoa Học Thuần Phục Thú - 不科学御兽
Chương 14 : Huấn luyện và trưởng thành


Buổi trưa, Thời Vũ lại một lần nữa ăn no uống đủ, sau đó mở Sách Kỹ Năng ra.

【Thời gian hồi chiêu】: 24h

Nói cách khác, cậu phải nghỉ ngơi một ngày nữa mới có thể thực hiện lần dạy kỹ năng tiếp theo.

Thời Vũ cảm thấy buổi chiều nay mình vẫn phải ra ngoài một chuyến.

Chủ yếu là vì Thập Nhất quá tự giác, không huấn luyện một lát là người ngứa ngáy khó chịu.

Thật ra, thích huấn luyện cũng không phải chuyện xấu gì, sự tự giác như thế này của Thập Nhất chính là điểm khiến Thời Vũ yêu thích nó.

Nếu đổi lại là một con thú cưng ham ăn biếng làm, không biết cố gắng, Thời Vũ thậm chí còn không nỡ tiêu hao nhiều thể lực để dạy kỹ năng cho nó.

Sách Kỹ Năng tuy tiện lợi thật, nhưng cũng không thể ỷ lại hoàn toàn. Thú cưng vẫn nên trải qua quá trình huấn luyện cơ bản, việc này có lợi cho rèn luyện tinh thần và ý chí.

Có điều, nếu đã huấn luyện thì phải nâng cao hiệu quả, nếu không thì cũng chỉ là công cốc. Vì vậy, cậu định đi tìm vài dụng cụ huấn luyện cho Thập Nhất dùng.

“Dụng cụ huấn luyện thú cưng hình như đắt lắm…”

“Phải nghĩ cách tìm ra phương pháp huấn luyện có hiệu suất cao mà chi phí thấp mới được.”

Sau một hồi cân nhắc, buổi chiều Thời Vũ ra ngoài tìm kiếm.

Còn suốt cả ngày hôm đó, Thập Nhất vẫn đang chăm chỉ luyện tập khả năng duy trì, thu phát và phủ diện của kỹ năng cứng hóa.

Sau khi kỹ năng cứng hóa đạt đến cấp độ thuần thục, thời gian duy trì đã có thể kéo dài nửa phút, và cũng không còn xảy ra tình trạng bị đánh nhẹ là hủy cứng hóa. Về phần tốc độ thu phát, cũng được cải thiện rõ rệt.

Nội dung huấn luyện chủ yếu hiện tại là có thể nhanh chóng cứng hóa nhiều bộ phận cùng lúc. Điều này vô cùng quan trọng trong chiến đấu, nếu làm được thì công thủ song toàn không thành vấn đề.

Tất cả huấn luyện hiện giờ vẫn không liên quan đến cường độ cứng hóa, bởi căn nhà này quá yếu ớt, không chịu nổi sự “càn quét”.

Nhưng cho dù nội dung huấn luyện chưa đầy đủ, lượng huấn luyện của Thập Nhất vẫn cực kỳ lớn.

Điều đó cũng khiến lượng ăn của nó tăng mạnh.

Hơn nữa, tiêu hao phát sinh trong không gian khế ước cũng ngày càng lớn.

Với tình hình hiện tại, Thời Vũ bắt đầu định hình rõ tuyến phát triển của bản thân.

Ngự Thú Sư không chỉ đơn giản là nuôi dạy thú cưng hay lên kế hoạch huấn luyện. Họ cũng cần khai thác năng lực của bản thân.

Ngoài thiên phú Ngự Thú, việc nâng cấp không gian khế ước là nội dung rèn luyện mà mọi Ngự Thú Sư đều phải trải qua.

Cường độ, môi trường, quy mô — là ba yếu tố then chốt của không gian khế ước.

Ngự Thú Sư có thể chọn một hướng để phát triển, cũng có thể chọn phát triển cả ba. Nhưng “tất cả cùng có” đồng nghĩa phải bỏ ra công sức gấp bội.

Những Ngự Thú Sư thích thay thú liên tục, cứ có thú mạnh hơn là thay, thường sẽ ưu tiên tăng cường cường độ không gian, để gia tăng mức ràng buộc với thú cưng.

Vì chỉ khi ràng buộc đủ mạnh, thú bị cưỡng ép ký khế ước mới không phản lại chủ nhân.

Ngược lại, những Ngự Thú Sư chú trọng xây dựng tình cảm gắn bó với thú cưng, thì dù không gian khế ước không đủ ràng buộc, thú cũng không phản bội.

Môi trường không gian khế ước ảnh hưởng trực tiếp đến hiệu quả tiêu hóa thức ăn, chuyển hóa kinh nghiệm chiến đấu của thú cưng. Môi trường càng tốt, tốc độ trưởng thành càng nhanh — đây là yếu tố được các Ngự Thú Sư coi trọng nhất.

Quy mô thì quyết định một Ngự Thú Sư có thể ký bao nhiêu khế ước cùng lúc.

Một số người chuyên bồi dưỡng một thú duy nhất thì có thể bỏ qua yếu tố này, nhưng với những người thích đánh theo đội hình đông đảo, số lượng thú đông là chiến lược, thì đây là hướng phát triển quan trọng.

Với Thời Vũ hiện tại, tất nhiên nâng cấp môi trường không gian khế ước là ưu tiên hàng đầu.

Thập Nhất là thú được nuôi tại trại giống chính quy, giáo dục khai sáng tốt, không giống thú hoang bị bắt về, hiếm khi phản kháng Ngự Thú Sư. Khi ký khế ước, Thời Vũ cũng để nó lựa chọn tự nguyện, nên không cần quá quan tâm đến ràng buộc của không gian.

Cậu chỉ cần đảm bảo cường độ đủ để thú trưởng thành là được.

Cũng vì hiện tại chưa định ký thêm thú mới, nên quy mô có thể tạm thời bỏ qua.

Việc cấp bách trước mắt là: xây dựng cho Thập Nhất một môi trường trưởng thành dễ chịu.

Khi ấy, kết hợp không gian khế ước + Ngủ Tuyệt Đối, Thập Nhất có thể luyện tập tùy ý mà không lo cơ thể bị tổn hại.

Với độ tự giác của Thập Nhất, lại thêm sự hỗ trợ của không gian và Sách Kỹ Năng, miễn là dinh dưỡng đủ, nó có thể trưởng thành trong thời gian ngắn.

Chỉ là... đến giai đoạn đó, chi phí thức ăn chắc sẽ tăng vọt.

Nhưng nếu nó trưởng thành nhanh, có thể chiến đấu độc lập, tất cả đều xứng đáng.



Sáng hôm sau, Thời Vũ ôm bình giữ nhiệt, ngồi trong sân tĩnh tọa cải tạo môi trường không gian khế ước.

Không xa đó, Thập Nhất nghiêm túc luyện cứng hóa.

Thỉnh thoảng Thời Vũ mở mắt kiểm tra, rồi ghi chép lại tiến độ, tạo cảm giác như đang nuôi dưỡng thực thụ.

Cùng xem còn có Thanh Miên Trùng trong lồng trên cây, hôm nay ngoài lá hồng, còn được thêm các món mới như… lá tre, lá bắp cải còn thừa từ bữa trưa.

Trạng thái ấy kéo dài thêm một ngày. Dần dần, cả Thời Vũ và Thập Nhất đều quen với nếp sống mới.

Chớp mắt, một ngày mới lại đến.

Thập Nhất: (•̀ᴗ•́)و ̑̑ “Gâu—”

Hôm nay từ sớm, nó đã vô cùng phấn khích.

Vì sau một ngày tiêu hóa khi kỹ năng cứng hóa đạt cấp độ thuần thục, Thập Nhất đã thăng cấp!

Trong không gian khế ước, nó đã hoàn thành lần giác tỉnh thứ tư, thể chất và năng lượng đều được tăng cường, đạt đến cấp giác tỉnh bốn.

Không chỉ Thập Nhất vui mừng, Thời Vũ cũng phấn khởi không kém.

Khoảng cách tới Ngự Thú Sư chuyên nghiệp lại được rút ngắn thêm một bước!

“Tốt lắm, hôm nay anh sẽ mua ít món ngon về.”

“Dựa trên thực đơn hiện tại, hôm nay sẽ tăng suất ăn mừng!”

Thời Vũ hiếm khi hào phóng thế này.

Thập Nhất: (。♥‿♥。) gật đầu lia lịa!

“Còn một việc nữa, anh nghĩ đã đến lúc đưa huấn luyện cường độ cứng hóa vào lịch rồi.”

“Nhưng nhóc cũng biết, ở nhà này thì không tiện cho nhóc phá hủy mọi thứ.”

Thập Nhất nhìn cậu, ánh mắt kiên nghị.

Nó gợi ý: Thời Vũ có thể lấy mấy vật thể cứng để đập vào người nó, cũng là cách rèn luyện độ cứng hóa.

Hơn nữa, hiệu quả có khi còn tốt hơn, nó chịu đau được!

Thập Nhất dũng cảm, không sợ đau!

“Không được, anh không nỡ đánh nhóc.” Thời Vũ lắc đầu.

Thập Nhất cảm động.

Nhưng sự thật là: Thời Vũ sợ đánh con gấu bọc thép này thì mình sẽ đau!

Đập xong chắc tay run cả buổi, quá tốn sức.

“Khụ, nhưng ta đã chuẩn bị thiết bị huấn luyện giúp cậu rèn luyện cường độ cứng hóa.”

“Chắc giờ họ sắp giao đến rồi.”

Ngay khi Thời Vũ dứt lời, cổng nhà vang lên tiếng gõ. Mấy anh vận chuyển khuân vào một đống tấm thép hợp kim cường lực.

Nhìn đống sắt đầy đất, Thập Nhất mờ mịt.

“Đây là tấm hợp kim siêu cứng. Tường thì không được phá, nhưng đập đống này thì thoải mái.”

“Nếu cậu thấy lực đánh chưa đủ, hiệu quả chưa rõ, có thể xếp dày lên mặt đất.”

“Sau đó, lợi dụng trọng lực, nhờ hành tinh này giúp luyện tập — trèo lên cây, lên nóc nhà, toàn thân cứng hóa rồi… nhảy thẳng xuống!”

“Cây hồng với mái nhà nhà ta cũng cao lắm đấy. Ta đặt tên phương pháp này là: Luyện Rơi Tự Do!”

Thông thường, gấu trúc bình thường rơi từ cây xuống đất thì chả sao. Nhưng nếu toàn thân cứng hóa mà đập trúng thép… thì khác hẳn, lúc đó năng lực đệm chấn sẽ vô hiệu, lực va chạm trực tiếp.

Hiệu quả ấy… chắc chắn còn hơn là dùng gậy sắt đánh!

Ở một bên, sau khi hiểu ra nội dung huấn luyện, mắt Thập Nhất sáng bừng.

Nghe xem! Quả là một phương pháp luyện tập thiên tài, sao nó lại không nghĩ ra nhỉ?
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back