Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp

[P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 39: Cầu còn không được


Lạc Thanh Hàn bị Hoàng đế gọi đến ngự thư phòng giáo huấn một trận.

"Nếu con đã tra ra người hạ độc, sao lại không nói với trẫm trước?

Tại sao lại nói với Hoàng hậu trước?

Chẳng lẽ trong lòng con, trẫm không đáng tin bằng Hoàng hậu sao?"

Lạc Thanh Hàn quỳ trên đất "Nhi thần không có ý đó."

"Con không có ý đó, thì có thể là gì?

Tam hoàng tử, trẫm hi vọng con hiểu rõ, trẫm lập con làm Thái tử không phải vì con và Hoàng hậu có quan hệ thân thiết, mà vì con có năng lực, có thủ đoạn, tính cách trầm ổn, nếu con còn đứng về phía Hoàng hậu e là ngôi vị Thái tử này phải đổi người rồi!"

Lạc Thanh Hàn cụp mắt "Nhi thần biết sai rồi."

Hoàng đế biết rõ đạo lý vừa đấm vừa xoa.Ông đỡ Lạc Thanh Hàn đứng dậy, sâu xa nói."

Trẫm biết con là do Hoàng hậu nuôi nấng, con biết ơn Hoàng hậu, nhưng Hoàng hậu dù sao cũng là nữ nhân, tầm nhìn không xa, con không được để bà ấy ảnh hưởng.

Con phải nhớ, con là Thái tử của vương triều Đại Thịnh, tương lai thiên hạ này sẽ do con tiếp quản, tuyệt đối không được để nữ nhân chi phối ý nghĩ của mình."

"Nhi thần nhớ rồi."

Hoàng đế vỗ vỗ vai hắn "Trẫm luôn xem trọng con, con đừng làm trẫm thất vọng."

Sau đó, họ thương nghị vài chuyện trong triều.Lạc Thanh Hàn rời ngự thư phòng thì mặt trời đã lặn, màn đêm dần buông.Cung nữ cầm đèn lồng đi phía trước.Lạc Thanh Hàn về Đông cung không đến thư phòng như thường lệ, mà trực tiếp đến điện Thanh Ca.Trên đường đi, Lạc Thanh hàn vô tình thấy hai vật nhỏ màu vàng nằm trên bãi cỏ ven đường.Hắn dừng lại, bước về phía đó.Nhờ ánh sáng của đèn lồng, hắn nhận ra đó là hai tấm bùa hộ thân tinh xảo.Thường công công cúi xuống, nhặt hai tấm bùa hộ thân, dâng đến trước mặt Thái tử.Lạc Thanh Hàn cầm hai tấm bùa nhìn hồi lâu, giống hệt tấm bùa mà Tiêu Hề Hề đưa cho hắn.Hắn sờ sờ túi tiền bên hông, tấm bùa hộ thân của hắn vẫn còn, không có mất.Hai tấm bùa hộ thân này từ đâu ra?Lần này Thái tử đến điện Thanh Ca, đã có người thông báo.Tiêu Hề Hề sớm đã dẫn người ra ngoài đón tiếp."

Thần thiếp bái kiến Thái tử Điện hạ."

Lạc Thanh Hàn lắc lắc hai tấm bùa hộ thân trước mặt nàng "Đây là đồ của nàng?"

Tiêu Hề Hề nhìn tấm bùa hộ thân, cau mày nói "Đây là hai tấm bùa hộ thân thần thiếp đưa cho mẫu thân và muội muội, sao chúng lại ở chỗ người?"

"Vừa rồi ta nhặt được ở ven đường, có lẽ mẹ nàng không cẩn thận làm mất, có cần phái người đưa cho họ không?"

Tiêu Hề Hề lắc đầu "Không cần."

Nàng biết rõ tính tình của Tiết thị, Tiết thị hành sự cẩn thận chu đáo, chưa từng để mất thứ gì, có lẽ Tiết thị sợ bị nàng lây vận xui nên cố tình vứt đi.Thấy vẻ dò hỏi trong mắt Lạc Thanh Hàn, Tiêu Hề Hề chủ động giải thích."

Chiều nay thần thiếp thấy trên người mẫu thân và muội muội có vận đen, trong lòng thầm tính một quẻ, hai ngày nữa có thể gặp nạn khi qua cầu.

Thần thiếp sợ hai người xảy ra chuyện nên đưa cho họ hai cái tấm bùa hộ thân này, đáng tiếc ..."

Đáng tiếc Tiết thị không cảm kích.Lạc Thanh Hàn cầm lấy hai tấm bùa hộ thân trong tay nàng."

Nếu họ không muốn, vậy cho ta đi, vừa lúc nàng còn nợ ta hai tấm bùa."

Tiêu Hề Hề chớp mắt "Hai tấm bùa hộ thân này bị ném xuống đất rồi, Điện hạ không chê sao?"

"Bảo bối có thể cứu mạng, ta cầu còn không được."
 
[P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 40: Thị tẩm


Suốt bữa tối, Tiêu Hề Hề thỉnh thoảng liếc nhìn Lạc Thanh Hàn, do dự muốn nói rồi lại thôi.

Lạc Thanh Hàn biết nàng muốn nói về chuyện thị tẩm.Hắn giả như không thấy gì, tư thế tao nhã dùng bữa.Ăn tối xong, Lạc Thanh Hàn sai người chuẩn bị nước nóng tắm rửa.Bảo Cầm tức thì vui mừng khôn xiết.Thái tử tắm ở đây, có nghĩa là hôm nay Thái tử sẽ qua đêm ở điện Thanh Ca.Đêm nay cuối cùng tiểu chủ cũng có thể thị tẩm rồi!Bảo Cầm vui vẻ đi chuẩn bị nước nóng.Lúc Lạc Thanh Hàn tắm xong, bước vào phòng ngủ, thấy Tiêu Hề Hề đã nằm trên giường.Tiêu Hề Hề nằm thẳng, hai mắt mở to, giống như một con cá chết.Lạc Thanh Hàn đứng bên giường, cúi đầu nhìn nàng."

Ta còn chưa ngủ, nàng đã nằm trước rồi, không phép tắc gì cả."

Tiêu Hề Hề dang hai tay, nằm thành dáng chữ đại (大) nhắm mắt lại, giống như binh sĩ thấy chết không sờn."

Tới đi, người muốn làm gì thì làm, không cần thương xót thần thiếp, thần thiếp da dày thịt béo có thể chịu được!"

Không phải chỉ bị ăn một bữa thôi sao?Nàng sẽ xem như bị chó cắn.Lát nữa ăn thêm hai bát cơm, nàng lại là một trang hảo hán!Lạc Thanh Hàn nhìn bộ dạng cứng rắn của nàng, thờ ơ nói "Giúp ta cởi áo."

Tiêu Hề Hề: Ồ ~Sắp bị ăn tới nơi rồi, còn phải hầu hạ cởi áo thắt lưng, muốn làm một người vợ bé tiêu chuẩn thật khổ quá mà!Nàng ôm giận trong lòng, gắng gượng bò dậy, nhảy xuống đất, bắt đầu cởi áo cho hắn.Lạc Thanh Hàn vừa mới tắm xong, trên người có vương hơi nước, thần thái thả lòng hơn ngày thường, cả người nhìn dịu dàng rất nhiều.Tiêu Hề Hề sờ tóc hắn, thấy nó còn ướt, lập tức nói."

Thần thiếp lau tóc cho Điện hạ."

Nàng nói xong, không đợi Lạc Thanh Hàn phản ứng, đã nhanh nhẹn chạy đi lấy khăn.Nàng cười như em gái nhỏ gội đầu trong tiệm cắt tóc, tha thiết nói "Thái tử Điện hạ, mời ngồi."

Lạc Thanh Hàn dựa vào giường, một tay đỡ đầu, tay kia cầm sách, mái tóc đen dài xõa sau lưng.Tiêu Hề Hề dùng khăn bao lấy tóc của Lạc Thanh Hàn, nhẹ nhàng chà chà.Nàng nghĩ, tóc của Thái tử dài và dày như vậy, chắc chắn phải tốn rất nhiều thời gian mới lau khô được, có lẽ lúc nàng lau khô tóc cho hắn, hắn đã ngủ mất rồi.Chỉ cần hắn ngủ say, nàng không cần thị tẩm nữa.Kế hoạch này thật hoàn hảo!Không khí trong phòng yên tĩnh, Lạc Thanh Hàn đột nhiên lên tiếng."

Quan hệ của nàng với cha mẹ thế nào?"

Tiêu Hề Hề vừa dùng sức lau tóc, vừa trả lời "Cũng khá ổn."

"Nếu khá ổn, tại sao mẹ nàng lại vứt bùa hộ thân nàng đưa?"

Tiêu Hề Hề thở dài "Điện hạ, có một số việc nhìn thấu nhưng không nên nói ra, người hiểu trong lòng là được rồi."

Lạc Thanh Hàn đặt sách xuống "Ta vốn nghĩ quan hệ trong nhà nàng rất tốt, nàng vào cung hơn nửa năm, hẳn là rất nhớ nhà, nên ta chỉ muốn người nhà nàng vào thăm nàng, bây giờ nghĩ lại, ta làm chuyện dư thừa rồi."

"Mỗi nhà mỗi cảnh, Điện hạ làm không sai, là vấn đề của thần thiếp."

Lạc Thanh Hàn thấy Tiêu Hề Hề dường như không muốn nói những chuyện này, nếu là ngày thường, chắc chắn hắn sẽ không hỏi.Nhưng đêm nay thì khác, hắn rất muốn biết người khác sống chung với phụ mẫu thế nào?Lạc Thanh Hàn hỏi "Nàng có vấn đề gì?"

Tiêu Hề Hề không nói gì.Nàng cẩn thận lau tóc cho Thái tử, động tác vô cùng nhẹ nhàng cẩn thận, giống như đang lau bảo vật quý hiếm nào đó.Lạc Thanh Hàn cũng không vội, an tĩnh chờ đợi.Rất lâu sau mới nghe thấy nàng nhẹ giọng nói."

Vì thần thiếp là thiên sát cô tinh."
 
[P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 41: Ta sẽ bảo vệ nàng


Lạc Thanh Hàn nghiêng đầu nhìn nàng, trong mắt lộ vẻ dò hỏi rất rõ ràng.

Hắn muốn biết thiên sát cô tinh là chuyện gì?"

Lúc trước thần thiếp từng nói, thần thiếp có mệnh cách đặc thù, thân mang vận rủi, trời sinh là thiên sát cô tinh.

Một đạo sĩ vân du tứ phương từng khẳng định thần thiếp khắc phụ mẫu, khắc huynh đệ tỷ muội, chỉ cần là thân thích có quan hệ huyết thống với thần thiếp, đều sẽ bị thần thiếp khắc chết."

Tiêu Hề Hề nói lời này bằng giọng điệu rất bình thường, như thể nàng không nói chuyện liên quan đến mình, mà chỉ như đang nói một chuyện nhỏ nhặt chẳng quan trọng.Lạc Thanh Hàn cau mày, trầm giọng nói "Tên đạo sĩ kia ăn nói bậy bạ!"

Tiêu Hề Hề mỉm cười."

Ông ấy không nói bậy, mệnh cách của thần thiếp quả thật không tốt."

"Thật ra thần thiếp còn có một đệ đệ song sinh, đệ ấy sinh sau thần thiếp nửa canh giờ, đáng tiếc vừa sinh ra đã tắt thở."

"Lúc đó mẫu thân chịu đả kích rất lớn, tinh thần gần như suy sụp, lúc đó có một đạo sĩ vân du tứ phương đi ngang qua nhà, sau khi biết chuyện, đạo sĩ đã bói một quẻ cho thần thiếp.

Ông ấy nói mệnh của thần thiếp mang vận rủi, là thiên sát cô tinh, đệ đệ là bị thần thiếp khắc chết."

"Đạo sĩ còn nói, thần thiếp sẽ khắc phụ mẫu, khắc huynh đệ tỷ muội, nếu để thần thiếp ở nhà, cả nhà sẽ bị thần thiếp khắc chết.

Cha mẹ rất sợ hãi, muốn vứt bỏ thần thiếp, cuối cùng tổ phụ không đành lòng, nghĩ cách đưa thần thiếp rời phủ tướng quân.

Sau đó số mệnh xoay vần, thần thiếp bái sư Huyền Môn, thành người của Huyền Môn."

Lạc Thanh Hàn lúc này đã ngồi thẳng dậy, nghiêng đầu nhìn nữ nhân phía sau, nhẹ giọng hỏi."

Nàng hận bọn họ không?"

Tiêu Hề Hề lắc đầu "Không hận."

Nàng dừng một chút, những lời Tiết thị nói với nàng vang lên trong đầu, nàng cụp mắt nói "Thần thiếp chỉ có hơi sợ, hơi mất mát mà thôi."

Lạc Thanh Hàn quay đầu lại nhìn nàng, trong lòng nổi lên sự thương xót.Hắn mơ hồ nhìn thấy bóng dáng của mình trên người nàng.Cả hai đều là người không có duyên với tình thân.Lạc Thanh Hàn nắm tay nàng, nhẹ giọng nói "Nàng không cần sợ, nàng bây giờ là nữ nhân của ta, ta sẽ bảo vệ nàng."

Tiêu Hề Hề cười híp mắt "Điện hạ không sợ bị thần thiếp khắc chết sao?"

"Ta là Thái tử, là trữ quân tương lai, nói theo kiểu đám người của Khâm Thiên Giám thì ta có chân long hộ thể, dù nàng có là thiên sát cô tinh, ta cũng có thể trấn được."

Tiêu Hề Hề nhân cơ hội nịnh nọt."

Điện hạ nói có lý, thần thiếp có thể gả cho Điện hạ, thật sự là quyết định sáng suốt nhất đời này của thần thiếp."

Nàng vừa dứt lời, Lạc Thanh Hàn dùng sức kéo nàng vào lòng.Tiêu Hề Hề hoảng sợ, theo bản năng muốn đẩy hắn ra để đứng lên, nhưng hắn đã vòng tay qua người nàng, không cho nàng giãy giụa.Hai người cách nhau quá gần, ngọn lửa nguy hiểm có thể bùng lên bất cứ lúc nào.Lông tơ cả người Tiêu Hề Hề dựng đứng, giống như mèo con đang cảnh giác, mắt hạnh căng thẳng mở to."

Điện hạ, buông tay ra, người như vậy, thần thiếp không tiện giúp người lau tóc."

Cách lớp áo lụa mỏng, Lạc Thanh Hàn cảm nhận rõ ràng sự căng thẳng của nữ nhân trong lòng hắn.Hắn nhìn vào mắt nàng, điềm nhiên nói."

Thời gian không còn sớm, ta muốn ngủ."

Tiêu Hề Hề căng thẳng nói líu cả lưỡi "Nhưng ... nhưng tóc của người còn chưa khô, tóc ướt đi ngủ rất dễ bị đau đầu""Không sao, ta không sợ đau."

Tiêu Hề Hề ngây người.Thái tử vì muốn ngủ cùng nàng mà chẳng màng đau đầu.Hắn rốt cuộc thèm khát đến mức nào chứ?!
 
[P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 42: Qua đêm


Lạc Thanh Hàn cùng Tiêu Hề Hề nằm trên giường cách nhau khoảng chừng một thước.

Khoảng cách như ranh giới Hán Sở, phân chia rất rõ ràng.Ban đầu Tiêu Hề Hề vẫn còn thấp thỏm, sợ ai đó nửa đêm nổi thú tính vồ qua người nàng, nàng mở to mắt không dám ngủ, đề cao tinh thần cảnh giác.Nàng đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.Có thể phản kháng thì phản kháng.Nếu thật sự không thể phản kháng thì chỉ đành nằm yên chấp nhận số phận.Nàng cắn răng, thức đến nửa đêm.Sau đó nàng không chịu nổi nữa, mí mắt không chống đỡ được mà cụp xuống, chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết.Nàng mơ thấy mình biến thành thỏ trắng, phía sau có hổ dữ đuổi theo làm nàng sợ hãi điên cuồng bỏ chạy.Không biết chạy bao lâu, đường phía trước đột nhiên biến mất.Nàng không kịp phanh lại, rơi thẳng xuống vách đá!Tiêu Hề Hề chợt tỉnh dậy.Cả người nàng cứng đờ, hai tay nắm chặt chăn, thở hổn hển.Phải mất một lúc nàng mới hồi phục sau cơn ác mộng.Nàng quay sang nhìn bên cạnh.Nam nhân ngủ bên cạnh đã đi rồi.Tiêu Hề Hề vén chăn, nhìn y phục trên người vẫn còn nguyên, sau đó mở cổ áo ra nhìn, rất tốt, trên người không có dấu vết khả nghi nào.Xem ra, tối qua Lạc Thanh Hàn không hề chạm vào nàng.Hắn nói ngủ chỉ thật sự là đơn thuần đắp chăn ngủ, hoàn toàn không có ý gì khác.Mà nàng thì suy diễn nhiều tình tiết đặc sắc trong não.Tiêu Hề Hề vô cùng coi thường bản thân.Mình đúng là nữ nhân xấu xa mà!Đóa hoa cao lãnh tựa trời trong trăng sáng như Thái tử, sao có thể nảy sinh ý nghĩ đó với một nữ nhân đầu óc đầy tình tiết đồi trụy như mình chứ?Gần đây mình gặp quá nhiều chuyện, không thể tiếp tục như vậy, phải bình tĩnh lại đã.Bảo Cầm thò đầu vào xem, thấy chủ tử đã dậy, lập tức gọi cung nữ đi lấy nước nóng.Hôm nay Bảo Cầm trông rất phấn khích lạ thường, hai mắt sáng ngời.Nàng vừa hầu hạ Tiêu Hề Hề rửa mặt thay y phục, vừa hào hứng nói."

Tiểu chủ, tối qua người vất vả rồi, hôm nay nên nghỉ ngơi thật tốt."

Chủ tử nhà nàng cuối cùng đã thị tẩm rồi!Chủ tử nhà nàng cuối cùng đã trở mình rồi!Chủ tử nhà nàng cuối cùng cũng bắt đầu nghiêm túc cung đấu rồi!Tiêu Hề Hề nghĩ thầm tối qua nàng đã nỗ lực lau tóc cho Thái tử, thật sự là một việc vất vả, nên nàng bình tĩnh tiếp nhận "Ừm."

Bữa sáng hôm nay phong phú hơn ngày thường rất nhiều, Tiêu Hề Hề ăn no căng bụng, vô cùng hài lòng.Nàng thả mình trên ghế, phơi nắng ngủ nướng, chân thành cảm khái.Làm cá muối thật sự thoải mái quá đi!Chuyện Thái tử qua đêm ở điện Thanh Ca nhanh chóng lan truyền khắp Đông cung.Bạch trắc phi nghe tin, tay run cả lên, trà nóng bắn ra ngoài.Cung nữ Liễu Nhứ vội cầm lấy ấm trà trong tay nàng, cẩn thận giúp nàng lau nước trà trên mu bàn tay, lo lắng hỏi."

Nương nương, người có đau không?

Có cần bôi thuốc không?"

Bạch trắc phi đẩy tay nàng ra, ánh mắt thất thần nhìn chằm chằm tách trà trước mặt, thật lâu sau mới nói một câu."

Ngài ấy thế mà lại qua đêm ở điện Thanh Ca."

Liễu Nhứ nhìn sắc mặt tái nhợt của nàng, rất đau lòng "Nương nương, người đừng quá đau lòng, dù Thái tử Điện hạ qua đêm ở điện Thanh Ca, nhưng nữ nhân mà Thái tử Điện hạ thích nhất vẫn là người, trong Đông cung này, không có nữ nhân nào hợp ý với Điện hạ hơn người."

Bạch trắc phi ôm ngực, hai lông mày khẽ cau lại, sắc mặt ngày càng tái nhợt, như thể sắp ngất tới nơi.Liễu Nhứ sợ hãi, vội đỡ lấy nàng."

Nương nương, người lại tức ngực sao?

Nô tỳ đỡ người nằm xuống."

"Ta không sao, ta chỉ thấy ... lồng ngực hơi khó chịu thôi."
 
[P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 43: Ý hận


Lạc Thanh Hàn vừa ra khỏi điện Nghị Sự, liền nghe thấy phía sau có người gọi mình.

"Lạc Thanh Hàn, ngươi đứng lại cho ta!"

Lạc Thanh Hàn dừng bước quay lại.Tứ hoàng tử Lạc Tân Nhiên bước nhanh đuổi theo, gã hung hăng vung nắm đấm vào mặt Lạc Thanh Hàn!Mọi người thấy vậy hít sâu một hơi.Thường công công hét lên "Thái tử cẩn thận!"

Thường công công đang định xông lên hộ tống, Triệu Hiền thoáng chốc đã chắn trước mặt Thái tử, dùng thân mình cứng rắn đỡ một quyền của Tứ hoàng tử.Lạc Tân Nhiên không đánh trúng Thái tử, điên tiết rống lên "Triệu Hiền, cút ngay cho lão tử, nơi này không có chỗ cho ngươi nói chuyện!"

Triệu Hiền không di chuyển.Mãi đến khi Thái tử lệnh hắn lui xuống, hắn mới tránh sang một bên.Lạc Tân Nhiên hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm Lạc Thanh Hàn, trong mắt đầy ý hận."

Chuyện ngươi bị hạ độc không liên quan gì mẫu phi ta, mẫu phi vô tội, ngươi dựa vào đâu mà cáo trạng mẫu phi trước mặt Hoàng hậu?

Nếu ngươi nhìn ta không vừa mắt, thì cứ nhắm vào ta, tại sao xuống tay với mẫu phi?"

Tối qua, gã mới biết chuyện Ninh phi bị phạt trượng.Nhìn Ninh phi nằm thoi thóp trên giường, Lạc Tân Nhiên vừa đau lòng vừa tức giận, gã nỗ lực tìm hiểu đầu đuôi sự việc.Gã biết Tần hoàng hậu ra lệnh phạt trượng Ninh phi, nhưng nguyên nhân khiến Tần hoàng hậu ra tay là vì Thái tử, chính hắn dâng bằng chứng chứng minh Ninh phi hạ độc, Tần hoàng hậu mới chĩa mũi nhọn về phía Ninh phi.Tần hoàng hậu là trưởng bối, Lạc Tân Nhiên không thể làm gì bà, chỉ có thể trút giận lên Thái tử.Lạc Thanh Hàn lạnh lùng nhìn gã "Ninh phi có vô tội hay không, thì phải hỏi bà ấy, ta chỉ làm những gì ta nên làm.

Nếu ngươi không phục, có thể tự mình điều tra, chỉ cần ngươi có thể tìm thấy bằng chứng chứng minh Ninh phi trong sạch, ta có thể nhận lỗi với ngươi và Ninh phi trước mặt mọi người."

Lạc Tân Nhiên giờ phút này đã bị cơn giận làm mờ mắt, vốn không nghe lời đối phương nói.Gã hung tợn quát lên "Ta mặc kệ bằng chứng gì, ta chỉ biết Ninh phi là mẫu thân của ta, ngươi hại mẫu thân bị phạt, ngươi là kẻ thù của ta!

Lạc Thanh Hàn, lão tử và ngươi không đội trời chung, sau này có ngươi không có ta, có ta không có ngươi!"

Nói xong, gã giận dữ xoay người, cả người hậm hực bỏ đi.Các hoàng tử khác lần lượt ra khỏi điện Nghị Sự.Bọn họ đều thấy tranh chấp giữa Thái tử và Tứ hoàng tử vừa rồi.Mọi người ngoài mặt không nói gì, nhưng lại lén lút trao đổi ánh mắt, như đang xem kịch hay.Đại hoàng tử Lạc Dạ Thần đi ngang qua, lạ lùng cảm thán."

Có người vì củng cố địa vị của mình, có thể dùng mọi thủ đoạn đê hèn, thậm chí mặc kệ tình huynh đệ, nếu giang sơn Đại Thịnh rơi vào tay người như vậy, thật không biết sẽ ra sao."

Nhị hoàng tử Lạc Vân Hiên là người có tính cách ôn hòa nhất trong tất cả các hoàng tử.Y khuyên Đại hoàng tử vài câu."

Đại hoàng huynh đừng nói nữa, đều là huynh đệ, bên cạnh còn có triều thần đang nhìn, đừng để người ta xem trò cười, sẽ lại chọc phụ hoàng giận."

Lạc Dạ Thần hừ một tiếng "Bị cười nhạo là Thái tử và Tứ hoàng tử, liên quan gì đến ta?"

Lạc Vân Hiên lắc đầu, không thể khuyên được gì.Lạc Thanh Hàn không cảm xúc liếc mắt nhìn bọn họ, rồi xoay người rời đi.Thường công công và Triệu Hiền vội theo sau.Về Đông cung, buồn bực trong lòng Lạc Thanh Hàn vẫn chưa tiêu tan.Trước khi trở thành Thái tử, quan hệ giữa hắn và các huynh đệ khá hòa thuận, ngày thường chỉ cần rảnh rỗi sẽ thường xuyên tụ tập uống rượu chơi đùa.Nhưng năm ngoái, từ khi hắn được sắc phong Thái tử, mối quan hệ giữa họ đã thay đổi.
 
[P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 44: Bạch trắc phi bệnh rồi


Các huynh đệ không còn hẹn hắn uống rượu chơi đùa, thậm chí còn hiếm khi gặp mặt, thỉnh thoảng thấy hắn sẽ giả vờ như không thấy.

Không chỉ vậy, thậm chí trong số họ còn có người muốn giết hắn!Rõ ràng họ là huynh đệ cùng nhau lớn lên, bây giờ lại thành kẻ thù không đội trời chung.Hay thật, đây là huyết mạch tình thân sao?Trước cám dỗ quyền lực, không chịu nổi một đòn.Lạc Thanh Hàn bước vào thư phòng.Hắn nhìn bút lông Hồ Châu bằng ngọc trên bàn, đó là quà sinh thần do Đại hoàng huynh tặng vào năm hắn mười bảy tuổi.Năm đó khi Đại hoàng huynh tặng hắn cây bút này, đã từng thề sẽ che chở hắn cả đời.Nhưng bây giờ.Đại hoàng huynh không còn là Đại hoàng huynh của hắn nữa.Lạc Thanh Hàn nhắm mắt lại."

Thường Hỉ."

Thường công công đi vào, cụp mắt đáp lời "Có nô tài."

Lạc Thanh Hàn chỉ bút lông Hồ Châu bằng ngọc trên bàn, lạnh lùng nói "Vứt nó đi, ta không muốn nhìn thấy nó nữa."

"Vâng."

Thường công công hai tay cầm bút lông Hồ Châu bằng ngọc, lui khỏi thư phòng.Hắn vừa xử lý bút lông Hồ Châu bằng ngọc, thì thấy Liễu Nhứ hoảng loạn chạy tới.Liễu Nhứ hốc mắt đỏ hoe nói "Thường công công, nô tỳ có chuyện muốn cầu kiến Thái tử Điện hạ."

"Xảy ra chuyện gì rồi?"

"Bạch trắc phi bệnh rồi."

Thường công công thầm nghĩ, vị Bạch trắc phi này đúng là yếu ớt, ba ngày một trận bệnh nhẹ, năm ngày một trận bệnh nặng, thoạt nhìn như người đoản mệnh, nhưng vẫn luôn sống rất tốt, cũng không biết nàng ta bệnh thật hay là bệnh giả.Nữ nhân trong cung này, tâm tư nhiều đến đáng sợ.Dù chửi thầm trong lòng, nhưng trên mặt Thường công công lại tỏ vẻ lo lắng."

Bạch trắc phi sao lại bệnh rồi?

Thật là đáng thương, ài, ngươi ở đây đợi, ta đi bẩm báo Thái tử Điện hạ."

Liễu Nhứ cảm kích nói "Đa tạ Thường công công!"

Nếu là cung nữ của phi tần khác đến cầu kiến Thái tử, Thường công công sẽ tìm cớ đuổi đi, Thái tử rất bận, nào có nhiều thời gian rảnh ứng phó mấy tâm tư vụn vặt của đám nữ nhân đó?Nhưng Bạch trắc phi thì khác, nàng ta là con gái út của Thái phó.Mà Thái phó là lão sư của Thái tử.Với mối quan hệ này, địa vị của Bạch trắc phi quan trọng hơn các phi tần khác, tuyệt đối không được lơ là.Thường công công tới trước cửa thư phòng, cung kính nói."

Điện hạ, Bạch trắc phi bệnh rồi, người có muốn đến thăm không?"

Nếu là ngày thường, Lạc Thanh Hàn có thể nể mặt Thái phó đến điện Ngọc Liên thăm Bạch trắc phi.Nhưng tâm trạng hắn lúc này rất tệ.Bạch trắc phi xuất hiện lúc này, chẳng khác nào đưa họng vào đầu thương của hắn.Hắn lạnh lùng nói "Nàng ta bị bệnh, chứ không phải chết rồi, vội vàng tìm ta làm gì?

Ngươi đi nói cho nàng ta biết, muốn sống thì đi gọi thái y, muốn chết thì đi mua quan tài, đừng có chuyện gì cũng đến phiền ta!"

Thường công công sợ rụt cổ, vội vàng đáp "Vâng."

Mặt hắn xám xịt chạy đi.Thấy hắn quay lại, Liễu Nhứ vội bước tới.Nàng chưa kịp hỏi thì Thường công công đã tức giận đuổi nàng đi."

Ngươi mau đi đi, bây giờ Thái tử Điện hạ rất bận."

Liễu Nhứ ngẩn người.Nàng biết Bạch trắc phi tái phát bệnh cũ là vì Bạch trắc phi biết Thái tử qua đêm ở điện Thanh Ca, Bạch trắc phi bây giờ cần nhất chính là Thái tử an ủi.Cho nên Liễu Nhứ mới vội chạy tới cầu xin Thái tử đến thăm Bạch trắc phi, đồng thời nàng cũng muốn những người khác trong cung biết, trong lòng Thái tử vẫn xem trọng Bạch trắc phi nhất.Nào ngờ Thái tử còn không chịu xuất hiện, đã trực tiếp đuổi nàng đi.Liễu Nhứ không cam tâm từ bỏ.
 
[P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 45: Ngài ấy không đến


Liễu Nhứ rút hai tờ ngân phiếu trong túi tiền, nhét vào tay Thường công công.

"Cầu xin công công, Bạch trắc phi thật sự bệnh rồi, nương nương không có ý gì khác, chỉ muốn gặp Thái tử một lần, người có thể dùng số tiền này mua rượu, cầu xin người châm chước một chút."

Thường công công hất tay ra, cả hai tờ ngân phiếu cũng rơi xuống đất.Hắn không kiên nhẫn nói "Ngươi nghĩ ta không muốn Thái tử đến gặp Bạch trắc phi à?

Là Điện hạ không muốn đi, chính Điện hạ đã nói, nếu Bạch trắc phi còn muốn sống thì gọi thái y, nếu không muốn sống thì đi mua quan tài, đừng có chuyện nhỏ nhặt gì cũng đến tìm Thái tử Điện hạ."

Liễu Nhứ mở to hai mắt, không tin được Thái tử nói lời nói vô tâm như vậy.Thường công công xua tay đuổi đi "Đi đi, còn không đi, ta gọi thị vệ đến!"

Liễu Nhứ không dám ở lại, nhặt ngân phiếu bàng hoàng rời đi.Nàng trở về điện Ngọc Liên.Bạch trắc phi đang nằm trên giường nghỉ ngơi, thấy Liễu Nhứ trở về, tuy không nói chuyện, nhưng trong mắt lộ rõ hi vọng.Liễu Nhứ không dám nhìn nàng, cúi đầu nhỏ giọng nói."

Là nô tỳ vô dụng, không mời được Thái tử Điện hạ, xin nương nương trách phạt."

Nói xong, nàng quỳ xuống.Ánh sáng trong mắt Bạch trắc phi chợt ảm đạm.

Ngài ấy không đến.Tại sao?Chẳng lẽ trong lòng ngài ấy có nữ nhân khác, không muốn gặp nàng nữa?Bạch trắc phi cảm thấy lồng ngực đau dớn, trước mắt dần mờ đi.Nàng ôm ngực, kịch liệt thở dốc, giờ phút này khuôn mặt vốn tái nhợt không còn chút máu, dường như có thể ngừng thở bất cứ lúc nào.Liễu Nhứ sợ hãi, luống cuống tay chân nhào tới."

Nương nương, người làm sao vậy?

Người đâu, mau mời thái y!"

Đông cung nói nhỏ không nhỏ, nói lớn không lớn.Chuyện người trong điện Ngọc Liên hốt hoảng chạy đi mời thái y nhanh chóng truyền đến tai các phi tần khác.Ngày thường Trần lương viên thân cận với Bạch trắc phi nhất, theo lý mà nói lúc này nên đến điện Ngọc Liên thăm Bạch trắc phi, nhưng nàng vừa mới bị Thái tử phạt, ra ngoài chỉ thêm xấu hổ, nàng trốn trong lầu Ngọc Lộ, chỉ phái cung nữ thân cận gửi ít đồ bổ đến điện Ngọc Liên.Trong điện Kim Phong, Lý trắc phi nghe mấy tiểu thái giám nói chuyện này, cười run rẩy cả người, trong lòng rất hả hê."

Trước kia Bạch trắc phi giả bệnh thì có thể khiến Thái tử tới thăm nàng ta, nhưng hôm nay lại công cốc, ha ha ha, buồn cười quá!"

Nàng từ lâu đã không ưa đóa bạch liên hoa kia, nhưng vì không bắt được lỗi của đối phương nên chỉ có thể nhẫn nhịn.Nhịn lâu như vậy, cuối cùng cũng thấy bạch liên hoa ăn trái đắng, Lý trắc phi vui vẻ cực kỳ, trực tiếp thưởng cho tiểu thái giám một thỏi bạc nặng.Tiểu thái giám quỳ trên đất cảm tạ, mang theo thỏi bạc vui vẻ rời đi.Lý trắc phi lại cười một lúc lâu.Đầu tiên là Trần lương viên, bây giờ là Bạch trắc phi, hai nữ nhân mà nàng ghét nhất ở Đông cung lần lượt gặp xui xẻo, Lý trắc phi cảm thấy vô cùng thoải mái.Nàng hỏi cung nữ bên cạnh."

Thải Vân, gần đây điện Thanh Ca kia có động tĩnh gì không?"

Thải Vân thành thật nói "Chiều hôm qua, phu nhân của phủ Trung Võ tướng quân dẫn con gái nhỏ đến điện Thanh Ca một lúc, không được bao lâu thì rời đi, tối đến Thái tử qua đêm ở điện Thanh Ca, ngoài ra không còn gì nữa."

Nghe thấy Thái tử qua đêm ở điện Thanh Ca, nụ cười trên mặt Lý trắc phi hoàn toàn biến mất.
 
[P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 46: Mỹ nhân trong lòng


Thải Vân cảm thấy tâm trạng của chủ tử chuyển biến xấu nên thận trọng khuyên nhủ.

"Nương nương, người nhìn thoáng một chút, loại chuyện này khó tránh được, dù sao trong cung nhiều nữ nhân như vậy."

Lý trắc phi tự giễu cười "Ta biết, dù không có Tiêu lương đệ, cũng sẽ có nữ nhân khác.

Ngài ấy là Thái tử, không thể nào chỉ thuộc về một nữ nhân, ta sớm đã nghĩ thông rồi."

Thải Vân thở phào nhẹ nhõm "Vậy thì tốt."

Nhiều người vì nhìn không thoáng mà làm rất nhiều chuyện ngu xuẩn, cuối cùng giày vò bản thân trở trên khó coi.Ví như Bạch trắc phi.Vì nàng ta không nhìn rõ vị trí của mình, mới ảo tưởng những điều không có được.Lý trắc phi sẽ không để mình trở thành Bạch trắc phi thứ hai.Lý trắc phi biết mình chỉ một trong số rất nhiều nữ nhân trong hậu cung, tuyệt đối không độc chiếm Thái tử.Nàng ngồi trước gương trang điểm nói "Thải Vân, qua đây giúp ta chải tóc trang điểm, ta phải ra ngoài."

"Nương nương muốn đi đâu."

"Điện Thanh Ca."

Thải Vân vô cùng hó hiểu "Người đến điện Thanh Ca để làm gì?"

Lý trắc phi ngồi trước gương chải tóc, cong đôi môi đỏ, ẩn ý nói "Đương nhiên là đi gặp Tiêu lương đệ."

Nếu không thể độc chiếm Thái tử, nàng sẽ tìm thêm vài người trợ giúp.Nơi nào có người thì có giang hồ, trong cung cũng không ngoại lệ, ở đây kết bè phái là chuyện rất bình thường, chẳng hạn như Bạch trắc phi và Trần lương viên.Tiêu lương đệ đó trông như kẻ ngốc, bây giờ nàng ta lại được sủng ái, nhìn thế nào cũng giống một con cờ tốt.Chỉ cần thu phục được nàng ta, Lý trắc phi sẽ có thêm trợ giúp rất lớn, sau này nếu tranh với Bạch trắc phi, thì cơ hội thắng của nàng càng lớn.Đợi đến khi Bạch trắc phi bị giẫm đạp hoàn toàn, Lý trắc phi sẽ đứng đầu Đông cung, đến lúc đó dù không thể độc chiếm Thái tử thì ít nhất cũng có thể khiến Thái tử ở lại điện Kim Phong nhiều hơn, nếu may mắn, có lẽ còn có thể giành được ngôi vị Thái tử phi.Thành Thái tử phi rồi, ngôi vị Hoàng hậu sẽ không còn xa ......Lý trắc phi càng nghĩ càng hưng phấn.Ngũ quan của nàng xinh đẹp rạng rỡ hơn người thường, trang điểm xong trông càng quyến rũ hơn, hơn nữa nàng thường xuyên luyện múa, dáng người thướt tha, bước đi uyển chuyển, thật hấp dẫn lòng người.Nàng cố ý thay một bộ y phục hoa lệ màu đỏ lựu, làn váy đỏ lay động phía sau, quạt tròn trong tay phe phẩy nhẹ nhàng, giữa màn sương lượn lờ dễ câu hồn người khác đi mất.Thải Vân chân thành tán thưởng "Nương nương, người thật đẹp, nếu bây giờ Thái tử nhìn thấy người, nhất định sẽ động lòng với người."

Lý trắc phi mỉm cười."

Vậy ngươi cầu nguyện trên đường đi chúng ta có thể gặp được Thái tử Điện hạ đi."

Điều không ngờ là trên đường đến điện Thanh Ca, các nàng thật sự gặp được Thái tử.Trong lòng Lý trắc phi vui mừng khôn xiết, uyển chuyển hành lễ, giọng nói quyến rũ ngọt ngào."

Thần thiếp bái kiến Thái tử Điện hạ."

Lúc này tâm tình Lạc Thanh Hàn vẫn không tốt lắm.Vốn hắn muốn đến điện Thanh Ca thả lỏng tâm trạng, không ngờ lại gặp Lý trắc phi.Hắn lạnh nhạt nói miễn lễ.Lúc đứng dậy, Lý trắc phi vô tình giẫm phải gấu váy.Nàng kêu lên một tiếng, cả người ngã về phía Thái tử!Lúc này Lạc Thanh Hàn giơ tay lên.Ai cũng nghĩ hắn sẽ đỡ Lý trắc phi.Ngay cả bản thân Lý trắc phi cũng nghĩ như vậy, nàng ngập tràn chờ mong, trong lòng toan tính, sau khi được Thái tử đỡ, nàng sẽ ngã vào lòng ngài ấy.Đến lúc đó mỹ nhân trong lòng, không tin ngài ấy sẽ không động lòng.
 
[P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 47: Đây chẳng phải là tát vào mặt Tiêu lương đệ sao?


Lạc Thanh Hàn ngưng tụ nội lực trong lòng bàn tay.

Lý trắc phi còn chưa chạm được tay Lạc Thanh Hàn, nàng thấy mình đột nhiên bị một lực vô hình đẩy lui.Rồi nàng ngã thẳng về phía sau.Lúc mọi người nhìn lại, Lý trắc phi đã ngồi bệt trên đất, do ngã quá mạnh nên một trâm ngọc trên đầu rơi ra.Thường công công với cung nữ thái giám kinh ngạc, mà lại rất muốn cười.Vừa rồi bọn họ thấy rõ, Lý trắc phi cố ý ngã vào lòng Thái tử, muốn nhân cơ hội tiếp xúc thân mật với Thái tử.Kiểu thủ đoạn vặt ôm ấm yêu thương này rất phổ biến trong cung, có thể coi là thủ đoạn nhập môn trong tuyển tập thủ đoạn tranh sủng, ai cũng nhìn quen rồi.Nhưng ngã vào lòng không thành, ngược lại bị Thái tử đẩy ngã xuống đất, tự chuốc lấy nhục rồi.Lúc này Lý trắc phi cảm thấy mình như một trò cười, ánh mắt những người xung quanh nhìn nàng, làm nàng cảm thấy lưng như có kim chích.

Nàng vừa xấu hổ vừa tức giận, chỉ muốn móc mắt đám cung nữ thái giám kia, không cho bọn họ nhìn nữa.Thải Vân vội chạy đến đỡ nàng dậy."

Nương nương, người không sao chứ?

Có bị thương không?"

Lý trắc phi cảm thấy mông sắp nứt ra, đau vô cùng, nhưng vì Thái tử ở trước mặt, nàng chỉ đành cắn răng chịu đựng, khó khăn nói ra ba chữ "Ta không sao."

Lạc Thanh Hàn thu tay về, lạnh lùng nói "

Sau này đi đường cẩn thận, đừng nhìn thấy ai cũng va vào."

Lý trắc phi vừa xấu hổ vừa phẫn nộ, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng "Là lỗi của thần thiếp, suýt nữa quấy rầy Điện hạ, xin Điện hạ xin trách phạt."

Lạc Thanh Hàn lười vì chuyện nhỏ này mà trách phạt người khác, bèn trực tiếp đi luôn.Thường công công cùng cung nữ thái giám vội đuổi theo.Lý trắc phi thấy bọn họ đi về phía điện Thanh Ca, chợt nảy sinh trong lòng, vội vàng kêu lên."

Điện hạ, xin dừng bước!"

Lạc Thanh Hàn dừng bước, quay đầu nhìn nàng "Còn chuyện gì nữa?"

Giọng điệu có vẻ bình thường, nhưng Thường công công quen tính tình của hắn, có thể nhận thấy tâm tình Thái tử Điện hạ lúc này không tốt.Lý trắc phi chịu đựng đau đớn dưới mông, đẩy tay cung nữ ra, tiến lên hai bước."

Điện hạ đi gặp Tiêu muội muội phải không?

Đúng lúc thần thiếp cũng muốn đến thăm Tiêu muội muội, nếu Điện hạ không phiền, có thể cho thần thiếp đi cùng không?"

"Tùy nàng."

Lạc Thanh Hàn vứt lại hai chữ này, xoay người rời đi.Lý trắc phi cố nhịn đau, vội vàng đi theo.Bây giờ đã gần trưa, Tiêu Hề Hề đang thúc giục Bảo Cầm nhanh đi nấu ăn, nàng đã hoàn toàn khỏe mạnh, hôm nay cuối cùng cũng có thể ăn thịt!Nàng hạ quyết tâm hôm nay nhất định phải ăn thật nhiều thịt!Ai ngờ món ăn vừa nấu xong, một nhóm người đột nhiên kéo đến.Thái tử dẫn đầu, bên cạnh là Lý trắc phi ăn mặc đẹp đẽ.Bảo Cầm thấy thế, trong lòng muốn nhảy dựng lên.Tối qua Thái tử vừa ngủ với Tiêu lương đệ, hôm nay Thái tử lại dẫn nữ nhân khác đến trước mặt Tiêu lương đệ, đây chẳng phải là tát vào mặt Tiêu lương đệ sao?Nếu đổi lại là một nữ nhân có tâm lý yếu đuối, hẳn là lúc này sẽ buồn đến phát khóc.May mà Tiêu lương đệ rất mạnh mẽ.Nàng chẳng những không khóc mà còn vui vẻ bước lên hành lễ."

Thần thiếp bái kiến Thái tử Điện hạ."

Sau khi đứng dậy, nàng lại hành lễ với Lý trắc phi.Lý trắc phi đã quen với cơn đau nhức ở mông, vừa thấy Tiêu Hề Hề liền lập tức tiến lên, nhiệt liệt nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Tiêu Hề Hề, cười nói."

Lúc trước nghe nói muội muội trúng độc, làm ta lo lắng vô cùng, vốn muốn đến thăm muội sớm một chút, lại sợ quấy rầy muội nghỉ ngơi, nên mới trì hoãn đến hôm nay, muội đừng trách ta nhé."
 
[P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 48: Sắp gặp xui xẻo rồi


Tiêu Hề Hề khó hiểu trước thái độ nhiệt tình đột ngột của nàng ta.

Không phải nàng chưa từng gặp Lý trắc phi, Lý trắc phi mọi lần luôn tự cao tự đại, hoàn toàn không xem Lương đệ nhỏ bé như nàng ra gì.Hôm nay Lý trắc phi sao vậy?

Sao đột nhiên nhiệt tình với nàng như vậy?Tiêu Hề Hề không khỏi đánh giá nàng ta.Lần đánh giá này quả nhiên làm nàng nhìn ra một chuyện khác.Nàng phát hiện ấn đường Lý trắc phi mờ mờ sắc đen, nhưng vì Lý trắc phi trang điểm đậm nên nhìn không rõ, không chú ý rất dễ bỏ qua.Xem ra Lý trắc phi sắp gặp xui xẻo rồi.Tiêu Hề Hề sợ mình đứng quá gần sẽ xui xẻo theo nàng ta, nàng kín đáo rút tay về, lùi lại một bước, giữ khoảng cách, vẫn cười lễ phép lấy lệ."

Tỷ tỷ nói đùa rồi, tỷ tỷ có thể đến thăm ta, đã làm ta vừa mừng vừa lo rồi, nào dám trách tội chứ?"

Lý trắc phi thấy thái độ tránh còn không kịp của nàng, trong lòng chùng xuống, rất không hài lòng.Nhưng vì Thái tử còn đang nhìn, Lý trắc phi không dám để lộ ra ngoài, chỉ đành tiếp tục cười nói "Muội muội đứng xa như vậy làm gì?

Ta cũng đâu có ăn thịt muội."

Sau đó nàng xoay người hờn dỗi nói với Lạc Thanh Hàn."

Tiêu muội muội cái gì cũng tốt, nhưng lại quá nhát gan, không thích nói chuyện, bình thường đều ở trong điện Thanh Ca, rất ít khi qua lại với các tỷ muội.

Cứ như vậy thì không tốt, chúng ta đều là người một nhà, nên qua lại nhiều hơn.

Sau này thần thiếp sẽ thường xuyên đến điện Thanh Ca chơi với Tiêu muội muội, để Tiêu muội muội không thấy buồn chán, Thái tử Điện hạ người thấy sao?"

Dù nói lời oán trách, nhưng giọng điệu mềm mại, đôi mắt quyến rũ, giống như đang làm nũng.Lạc Thanh Hàn thậm chí không nhìn nàng ta, trực tiếp hỏi Tiêu Hề Hề."

Nàng muốn qua lại với họ à?"

Tiêu Hề Hề thành thật trả lời "Không muốn."

Nàng chỉ muốn an tĩnh làm cá muối, không muốn bị ai quấy rầy.Lạc Thanh Hàn rất hài lòng với câu trả lời này.Hắn chỉ thích nhìn dáng vẻ không tranh đoạt của nàng, không giống huynh đệ của hắn, vì ngôi vị Thái tử mà chuyện gì cũng làm được."

Nếu không muốn, vậy thì không cần qua lại, an phận sống qua ngày là được."

Ánh mắt Tiêu Hề Hề sáng lên, dùng sức gật đầu "Thần thiếp không có bản lĩnh gì, nhưng đặc biệt giỏi an phận!"

Nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời của nàng, tâm trạng buồn bực của Lạc Thanh Hàn thư thả đôi chút.Hắn bước tới, vén vạt áo ngồi xuống đệm.Tiêu Hề Hề rót trà cho hắn, tha thiết hỏi."

Điện hạ tới lúc này, chắc là vẫn chưa dùng bữa trưa nhỉ?

Có muốn ở lại dùng bữa với thần thiếp không?"

Lạc Thanh Hàn thản nhiên đáp "Ừm."

Tiêu Hề Hề rất thích cùng hắn ăn cơm.Bình thường một mình nàng ăn chỉ có ba món một canh, nhưng nếu Thái tử tới, nàng có thể ăn bảy món một canh, hắn ăn không nhiều, cuối cùng đều thuộc về nàng.Hai mắt Tiêu Hề Hề sáng ngời nói "Điện hạ có muốn ăn thịt gà không?

Thần thiếp sai Bảo Cầm đi giết gà."

Lạc Thanh Hàn tâm trạng phức tạp nhớ ra có rất nhiều gà vịt nuôi ở hậu viện điện Thanh Ca.Hắn nói "Hôm nay không muốn ăn thịt gà."

Tiêu Hề Hề không bỏ cuộc "Thịt vịt thì sao?

Nếu không được, thì thịt cá cũng được đó!"

"Nàng còn nuôi cá?"

"Phải phải, hậu viện vừa hay có cái hồ nhỏ, thần thiếp trồng củ sen nuôi cá ở trong đó, bây giờ vớt lên có thể giết ăn ngay, rất tươi ngon, Điện hạ có muốn ăn thử không?"
 
Back
Top Bottom