Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu

Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 50: Chờ Em Vào Đại Học Rồi Yêu Đương Được Không?



Hứa Khả thấy vẻ mặt của Chu Đại không đúng lắm, chăm chú nhìn mình, cô còn tưởng rằng bản thân đã làm sai chuyện gì.

“Làm sao vậy?”

Chu Đại nghiến răng, thở dài một tiếng.

Quên đi, cô gái vẫn còn quá nhỏ, đầu óc cũng không khác gì mấy đứa nhỏ trong lớp phụ đạo.

“Không có việc gì.” Anh quay trở lại tiếp tục lái xe, ngón tay vừa lái xe vừa gõ, như cố ý cho Hứa Khả nhìn.

“Chú, không chuyên tâm lái xe.”

Chu Đại trực tiếp trả lời cô: “Tôi đang phiền não”

Ách…

Hứa Khả lập tức không còn lời nào để nói, cô dừng chơi điện thoại, hết sức chăm chú nhìn tình hình giao thông phía trước, phát hiện kỹ thuật của Chu Đại rất ổn định, trái tim mới thả lỏng xuống.

Chu Đại nói: “Tắm xong thì xuống phòng khách ngồi một lúc, chờ bánh kem.”

“Biết rồi, nhớ rõ phải gọi thêm một phần.”

Biết bánh kem không thể giao tới nhanh như vậy, Hứa Khả không muốn một mình ở chung với Chu Đại quá lâu, cô cố ý ở trong phòng tắm, chờ lau tóc khô, mất hai tiếng mới xuống lầu.

Dự báo thời tiết nói ngày mai có mưa, trong phòng có không ít bướm đêm bay vào, cô đi đóng cửa sổ, nhìn thấy Chu Đại cầm bánh kem từ sân đi vào, hai mắt sáng lên.

Chu Đại ngẩng đầu, phát hiện cô đứng ở cạnh cửa sổ thì giơ tay lên: “Mau xuống dưới ăn.”

Hứa Khả liên tục gật đầu, sau khi đóng cửa sổ cùng kéo rèm xong liền chạy xuống.

Sau khi lấy bánh, cô mở ra, nhanh chóng cắt một miếng.

Chu Đại ngồi bên cạnh cô, không nhúc nhích.

Hứa Khả sau khi ăn một miếng, cảm thấy rất hài lòng, mới hỏi anh: “Chú, không ăn hả?”

“Tôi không thích đồ ngọt.”

“Vậy một mình tôi ăn.” Hứa Khả đem toàn bộ bánh kem đặt ở trước mặt, trực tiếp cầm trên tay, dùng dĩa xúc.

Tiệm bánh kem này rất đẹp, làm không quá to, một mình cô có thể ăn hai cái.

Buổi chiều Hứa Khả ăn một bát mì cũng đã sớm tiêu hóa, cô ăn rất nhanh, lúc sắp ăn xong, nhận thấy ánh mắt của Chu Đại vẫn luôn dừng trên người mình thì có chút xấu hổ, cô hỏi anh: “Chú, không ăn thật sao?”

Chu Đại nhìn đôi môi đỏ mọng của cô, cổ họng khô khốc.

Ánh mắt anh sáng, Hứa Khả cảm nhận được điều gì đó, trái tim đập loạn, tay cầm bánh kem cũng run.

Hai người phát sinh quan hệ ba lần, khác hẳn nam nữ bình thường, chỉ cần một ánh mắt, cơ bản có thể biết đối phương nghĩ gì, đặc biệt ánh mắt hiện tại của Chu Đại, giống hệt như lúc ở trên giường.

Không khí hiện tại…rất mờ ám.

Hứa Khả sợ tới mức không nuốt được bánh kem, thiếu chút nữa bị nghẹn ở cổ họng, suy nghĩ lung tung một vòng, cô mở điện thoại ra, nói: “Chú,nghe nhạc nhé”

Tiếng nhạc vang lên, là 《 Chú Đại Bi 》.

“Nam mô a di đà phật…..”

Chu Đại nhíu mày, anh chưa từng nghe qua bài hát này, nhưng từ lời, cũng biết có liên quan đến Phật.

Bài hát hoàn mỹ phá hỏng bầu không khí kì diệu.

Hứa Khả ăn xong miếng bánh cuối cùng, dùng khăn giấy lau miệng.

“Chú à, thế nào? Có phải tâm tình bình tĩnh hơn rất nhiều không?”

Chu Đại: “…”

“Tôi gửi cho chú nhé, lúc nào khí huyết cuồn cuộn hoặc tâm trạng không tốt thì có thể nghe một chút, sẽ giúp bình tĩnh như nước.”

Cô nghe người khác nói, 《 Chú Đại Bi 》 có thể trợ giúp người cấm dục, tâm như phẳng lặng như nước.

1

*=)) Tao chịu con này luôn chị em ơi hahaha

Có tác dụng hay không cũng không biết, dù sao vô dụng với cô là được.

Chu Đại xoa giữa mày: “Hứa Khả, cố ý có phải không?”

“Cố ý cái gì?” Hứa Khả cố ý hỏi.

Cô bé này.

“Tắt nhạc.”

Hứa Khả bĩu môi, sau khi tắt nhạc, cô cầm lấy một chiếc bánh khác, chuẩn bị ăn, lại phát hiện ánh mắt của Chu Đại vẫn nhìn chằm chằm cô không bỏ, cô mất tự nhiên mà đặt bánh xuống.

“Chú, không cần ở đây cùng tôi, chú đi ngủ trước đi.”

Chu Đại hỏi cô một lần nữa: “Thật sự không muốn yêu đương cùng tôi sao?”

Hứa Khả xoay đầu.

“Hứa Khả, tôi có dụ vọng với em, em cũng đã thành niên, có thể tự quyết định chuyện của mình. Cùng tôi yêu đương, chúng ta phát sinh quan hệ là hợp pháp, tôi có thể thỏa mãn mọi thứ mà em muốn.”

Vẻ mặt của anh rất nghiêm túc, quả thực đã suy xét đến chuyện này.

Hứa Khả không lập tức từ chối giống như lần trước, lời nói đi tới miệng, lại chạm phải ánh mắt Chu Đại, bất giác nuốt trở về.

“Tôi còn nhỏ, không muốn yêu đương.” Hứa Khả nhỏ giọng nói.

Mí mắt Chu Đại nhướng lên, đôi mắt đen nhánh nảy lên một tầng ánh sáng.

Cô nói cô còn nhỏ chứ không phải không muốn hay không thích anh.

“Vậy chờ em vào đại học, chúng ta nói tiếp được không?”

Chu Đại nghiêng người về phía cô, duỗi tay nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: “Bạn nhỏ nói phải giữ lời.”

Hứa Khả ngoài dự đoán lại không hề né tránh.

Mùi hương nhàn nhạt trên người Chu Đại, xáo trộn mọi suy nghĩ của cô.

Cô không nghĩ đến tuổi của bạn trai tương lai, cũng không nghĩ mình sẽ thích kiểu đàn ông nào.

Chu Đại khá tốt, còn có tiền.

Nhưng cô có thích Chu Đại không, nói thật, ngay cả cô cũng không biết.
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 51: Chú Rất Tốt (1)



Có lẽ bởi vì nói chuyện, Chu Đại mới biết được suy nghĩ trong lòng Hứa Khả, suốt một tuần anh cũng không làm ra hành vi vượt rào nào với cô.

Gần đây anh rất bận, bệnh viện nhiều bệnh nhân, mỗi ngày đều đi sớm về trễ.

Buổi tối hôm nay, mãi 11 giờ Chu Đại mới từ bệnh viện về, mới vừa lên lầu liền nghe thấy tiếng Hứa Khả chơi game.

“Chơi giỏi quá.”

“Các anh em, quá tuyệt.”

“Lục Hàng, 11 giờ rồi, ngày mai cậu không không phải đi thực tập sao? Nếu không đêm nay chơi đến đây thôi.”

Chu Đại nhấc mắt lên nhìn qua, cửa vẫn chưa đóng.

Anh đi qua, dừng lại ở ngoài cửa: “Hứa Khả, còn chưa ngủ sao?”

Lục Hàng đã offline, những người khác cũng không chơi nữa, Hứa Khả nghe thấy giọng nói của Chu Đại thì rời khỏi giao diện trò chơi, đi qua mở cửa.

“Chú về rồi.”

“Ăn cơm chưa?”

Hứa Khả gật đầu.

Chu Đại đưa điểm tâm trong tay cho cô: “Nếu đói bụng thì ăn một chút, ăn không hết thì để đến ngày mai.”

Hứa Khả tự nhiên cầm lấy điểm tâm, mỗi buổi tối, cho dù về lúc nào, Chu Đại cũng sẽ mang thứ gì đó cho cô, trước 12 giờ cô chưa ngủ thì trực tiếp mang lên lầu cho cô ăn, hơn 12 giờ thì để trong tủ lạnh.

Cô dường như đã trở thành một thói quen của Chu Đại.

Hứa Khả ngẩng đầu đánh giá sắc mặt của anh, thấy anh có chút mệt mỏi, hỏi: “Gần đây chú rất bận sao?”

“Bệnh viện có hơi nhiều việc, ngày thường em muốn ăn gì thì có thể gọi dì Lâm, nhờ dì đến đây giúp em nấu ăn. Gần đây ở lớp phụ đạo như thế nào?”

“Khá tốt, bọn nhỏ rất nghe lời.”

Đổi lại là trước kia, Hứa Khả sẽ không có kiên nhẫn tiếp xúc với trẻ em, cảm thấy rất ầm ĩ cùng phiền toái, nhưng phụ đạo trong những lớp đó, bọn nhỏ đặc biệt thích tìm cô nói chuyện, hồn nhiên đơn thuần, thời điểm tiếp xúc rất nhẹ nhàng.

Cô rất hưởng thụ khoảng thời gian làm gia sư.

“Cuối tuần tôi được nghỉ một ngày, em muốn đi đâu chơi đến lúc đó tôi đưa em đi.”

“Được.” Hứa Khả đồng ý một cách sảng khoái, “Không còn sớm nữa, chú mau đi nghỉ ngơi sớm một chút đi.”

Chu Đại lẳng lặng nhìn cô, ánh mắt rất sâu: “Hứa Khả…”

“Hả?”

Chu Đại xoa đầu cô: “Buổi tối chơi game ít thôi, đi ngủ sớm một chút, tốt cho cơ thể.”

“Biết rồi.” Hứa Khả bĩu môi, cảm thấy người này rất phiền, lúc nào cũng muốn quản cô.

Nhưng được ăn ké, hiện tại cô rất ít khi phản bác lời nói của Chu Đại.

“Cảm ơn điểm tâm của chú, ngủ ngon.”

Chờ cửa phòng đóng lại, Chu Đại đứng một lúc rời mới lắc đầu rời đi.

Đúng là đồ vô tâm.

***

Hứa Khả cùng Chu Đại hẹn đến nông trại Chu Thiên làm tiệc nướng BBQ ở bên ngoài, thứ sáu hôm nay, buổi chiều Lục Hàng đột nhiên nhắn tin cho cô.

“Có rảnh không? Online.”

Hứa Khả: “Tớ đang phụ đạo cho học sinh, hiện tại không rảnh, buổi tối chơi đi. Không phải cậu đang đi thực tập sao? Sao lại có thời gian rảnh chơi game?”

“Tâm trạng không tốt.” Lục Hàng trả lời rất ngắn gọn.

Hứa Khả im lặng một lúc, hỏi: “Không có việc gì chứ?”

Lục hàng trả lời một nhãn dán bi thương.

“Làm sao vậy?” Hứa Khả tiếp tục hỏi.

Sau khoảng mười phút, Lục Hàng mới trả lời: “Bởi vì chuyện chơi game, cãi nhau với bạn gái.”

Cãi nhau sao?

Ánh mắt của Hứa Khả thay đổi, người thẳng tắp, lọc ra rất nhiều câu trả lời ở trong đầu, cuối cùng cân nhắc dùng từ, nói: “Nếu cãi nhau thì cần phải nói chuyện để giải quyết vấn đề. Con gái đều tương đối mẫn cảm, có khả năng do cậu chơi game nên cảm thấy bị xem nhẹ. Nhưng cậu cũng không sai, mỗi ngày thực tập bận rộn như vậy, dù sao cũng phải tìm chút chuyện để thả lỏng một chút. Cậu cố gắng nói chuyện với cô ấy, sẽ hiểu thôi.”

“Cô ấy không hiểu, bọn tớ cãi nhau cũng không phải ngày một ngày hai. Quên đi, không nói nữa.” Trong giọng nói của Lục Hàng lộ rõ sự bực bội: “Buổi tối tìm cậu chơi game.”

Hứa Khả không có trả lời lại, chuẩn bị buổi tối công kích.

Cô gần như đã nắm vững kiến thức lý thuyết, lúc người đàn ông cãi nhau với bạn gái chính là thời điểm tốt nhất để tấn công, nhưng không thể nóng vội, nhất định phải biểu hiện bản thân lơ đãng quan tâm cùng dịu dàng, săn sóc, bất tri bất giác có thể xen vào tình cảm không còn kiên định của người khác.

Cô vừa mới đặt điện thoại xuống, cậu bé mập cầm sách bài tập chạy tới: “Cô Hứa ơi, cô đang trả lời tin nhắn của bạn trai sao?”

Hứa Khả nghiêm túc nói với cậu bé: “Bạn nhỏ không nên tò mò chuyện của người lớn, phải học tập thật tốt có biết không?”

Cậu bé mập nói: “Nhưng cô Hứa rất xinh đẹp, em chưa từng gặp qua bạn gái nào xinh đẹp như cô, bạn trai cô cũng rất đẹp trai. Em đang quan tâm đến cô, nhưng nếu chỉ đẹp trai mà đối xử không tốt với cô thì phải làm sao?”

“Cô Hứa dịu dàng như vậy, nhất định phải phải tìm một anh trai có trách nhiệm, đối xử tốt với cô.”

Cậu bé mập nói chuyện rất rành mạch, nói xong còn nhìn vào mắt Hứa Khả, hỏi: “Cô Hứa, chú kia có đối tốt với cô không? Hai người kết hôn rồi sao?”

Cậu bé mập thừa dinh dưỡng, nhưng tuổi còn nhỏ nên nhìn qua rất đáng yêu, tính cách cũng hòa đồng, bị cậu bé khen, trong lòng Hứa Khả rất tự hào, nhịn không được véo má cậu bé: “Giờ học không thể hỏi chuyện riêng, biết không?”

“Vậy em có thể hỏi lúc tan học không?”
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 52: Chú Rất Tốt (2)



Hứa Khả lắc đầu: “Tan học cũng không thể.”

Cậu bé mập thất vọng cúi thấp đầu, đem sách bài tập đưa cho cô: “Cô Hứa, em không biết làm bài này.”

Thật vất vả mới chuyển được lực chú ý của cậu bé, Hứa Khả bắt đầu giúp cậu bé làm bài.

Giờ tan học, cậu bé mập đột nhiên chạy tới, từ trong cặp sách rút ra một đồ vật nhỏ trộm đưa cho cô: “Cô Hứa, đây là quà em tặng cô. Em chỉ tặng cho giáo viên mà em thích thôi.”

Hứa Khả mở tay ra nhìn, là một con búp bê phương tây, nhỏ nhắn, xinh xắn.

Trái tim cô nháy mắt mềm xuống, cười nói: “Cảm ơn em.”

Cậu bé mập tươi cười: “Cô Hứa thích là được rồi.”

Buổi tối thứ sáu không cần đi làm, sau khi đóng cửa lớp, Lý Văn Uy đi đến hỏi: “Hứa Khả, Lục Hàng nói muốn mời chúng ta đi ăn tối, cậu muốn đi không?”

“Lục Hàng?” Hứa Khả có chút ngạc nhiên.

Lý Văn Uy nhìn ánh mắt mờ mịt của cô, còn tưởng rằng cô không nhớ rõ người này, nói: “Người cậu nhìn thấy hai ngày trước ở dưới lầu, nhớ không? Một người bạn tớ quen ở trong câu lạc bộ, lần trước điện thoại của cậu ấy hết pin, nhờ tớ trả tiền giúp, nói hôm nào mời chúng ta ăn cơm. Vừa rồi mới gửi tin nhắn đến, hỏi buổi tối chúng ta có thể đến hay không.”

“Cậu ta còn gọi tớ sao?”

“Cậu ấy nói nhớ rõ cậu, thuận tiện bảo cậu đi cùng.”

Làm cùng một khu, cách nhau không xa, có nhiều chỗ gặp nhau, chỉ trong vòng một tuần, Hứa Khả đã nhìn thấy Lục Hàng hai lần, nhưng cũng chỉ đơn giản chào hỏi một cái, không hơn không kém.

Cô nói chuyện với Lục Hàng nhiều nhất vẫn là ở Wechat cùng trong trò chơi.

Nghĩ đến buổi chiều Lục Hàng nói tâm trạng cậu ta không tốt, Hứa Khả sảng khoái đồng ý: “Vậy đi thôi.”

Đây chính là cô hội tối để tiếp xúc.

Bữa ăn là Lục Hàng mời, ở quán nướng, sau khi gặp mặt tiếp xúc, Hứa Khả mới phát hiện cậu ta có chút xấu hổ, không giỏi ăn nói, nói rất ít, phần lớn là cô cùng Lý Văn Uy tìm đề tài.

Nói tóm lại, mấy chuyện khoa học tự nhiên cùng chuyện không thú vị đều do Lục Hàng nói.

Hứa Khả trộm nghe tình sử yêu đương của cậu ta, mới biết Cố Kim chủ động theo đuổi.

Về đến nhà, cô gửi tin nhắn cho Lục Hàng: “Cảm ơn cậu đã mời tớ ăn cơm. Lúc trước chỉ cảm thấy cậu đẹp trai, giọng nói không tệ, không nghĩ tới kiến thức của cậu nhiều như vậy, thật giỏi.”

Mỗi một câu đều đánh mất lương tâm để khen.

Nhưng con trai đều rất thích được người khác khen ngợi, đặc biệt là gái xinh, Lục Hàng cũng không ngoại lệ, trái tim nở hoa nhưng còn giả vờ khiêm tốn: “Không đâu, bạn bè thường nói tớ ăn nói vụng về.”

“Nhảm nhí, bạn bè cậu chắc chắn nói bậy, nói chuyện với cậu rất thú vị, không giống lúc chơi game.” Khen đến đây, Hứa Khả lười nói tiếp, cô chuyển sang chuyện khác, “Đúng rồi, tâm trạng của cậu đã khá hơn chút nào chưa?”

“Tốt hơn nhiều rồi.”

“Cảm giác thường ngày cậu đi thực tập rất bận, nhớ chú ý cơ thể, bánh bao trong tiệm bánh ngọt ăn khá ngon, cách chỗ cậu thực tập không xa, về sau cậu có thể nếm thử.”

“Được, cảm ơn cậu đã quan tâm.”

“Đúng rồi, cậu cùng Lý Văn Uy là bạn thân sao?”

Lần đầu tiên Lục Hàng chủ động dò hỏi chuyện của cô, Hứa Khả ngửi được chút manh mối.

“Bọn tớ là bạn học cấp ba, cậu ấy biết tớ muốn tìm một công việc nên giới thiệu cho tớ công việc gia sư. Có việc gì không?”

“Không có việc gì, thấy hai người làm việc cùng nhau nên có chút tò mò.”

Hứa Khả: “Chúng tớ chỉ là bạn bè bình thường thôi. Hôm nay không chơi game nữa. Tớ đi tắm trước, đi ngủ sớm một chút.”

Gửi xong tin nhắn này, Hứa Khả rời khỏi giao diện, nhìn Lục Hàng đã gửi một nhãn dán đến cũng không click mở xem.

Cô lấy quà cậu bé mập tặng mình ra,bất giác mỉm cười.

Cô chưa từng nghĩ đến, bản thân có ngày được các bạn nhỏ hoan nghênh, có lẽ thấy cậu bé mập hồn nhiên cùng đáng yêu, nên cảm thấy Lục Hàng rất không thú vị.

Nghĩ đến lúc ăn cơm, ánh mắt Lục Hàng nhìn cô, căn bản không có ý muốn tìm hiểu.

Nếu không phải vì Cố Kim, cô tuyệt đối sẽ không tiếp xúc với loại người như Lục Hàng.

Ở trong phòng khách ngây người một lúc, Chu Đại đã trở về.

“Chú.” Hứa Khả ngồi thẳng người dậy, “Chú đã về rồi?”

Trong tay Chu Đại xách theo một chiếc túi, anh thay xong dép lê liền đi về phía cô: “Cơm chiều ăn cái gì? Tôi mang về cho em chút tôm hùm đất.”

Hứa Khả chủ động chạy tới cầm lấy: “Cảm ơn.”

Tôm hùm đất mua hẳn năm cân, hai người ngồi trên sô pha ăn cùng nhau, Chu Đại phát hiện hôm nay tâm trạng cô rất tốt, lúc mở túi ra, anh hỏi: “Ngày hôm nay thế nào?”

“Khá tốt.” Hứa Khả đưa con búp bê cho anh nhìn: “Này, đó là quà của các bạn nhỏ trong lớp.”

Chu Đại nhìn qua, trong mắt cô như có ngôi sao sáng lấp lánh, trên mặt còn lộ ra biểu cảm của trẻ con khoe với người lớn.

Chu Đại cũng bất giác cười theo cô: “Hứa Khả giỏi quá, chứng tỏ em là một giáo viên tốt, học sinh nào cũng thích em.”

Hứa Khả cất đồ đi, bĩu môi: “Ai bảo tôi ưu tú.”

Nụ cười gần như tràn ra ngoài khóe miệng.

“Vậy hôm nay thưởng cho bạn nhỏ ưu tú ăn nhiều hơn một chút.” Chu Đại lấy bao tay, “Để tôi bóc giúp em hay tự em làm?”

“Tôi tự làm.”

Chu Đại kéo tay cô qua, giúp cô mang bao tay: “Về sau muốn ăn gì thì nhắn tin cho tôi, trở về sẽ mua cho em.”

Lòng bàn tay của Chu Đại rất nóng, lúc bị anh nắm lấy, Hứa Khả cảm giác như bị bỏng, một xúc cảm kì quái truyền tới lòng bàn tay.

Không biết vì sao, cô nghĩ tới khi còn nhỏ nhìn thấy hàng xóm ăn tôm hùm đất, rất hâm mộ, đáng tiếc trên bàn cơm trong nhà chưa từng xuất hiện món này, vì nghèo.

Lúc mẹ cô tái giá, lần đầu tiên nhìn thấy tôm hùm đất trên bàn cơm, đó là ngày thứ hai sau khi đến nhà họ Tiêu, bởi vì thèm, cô nhìn thấy Tiêu Hành dùng tay bóc vỏ, cô cũng bóc theo, kết quả ở dưới bàn ăn bị mẹ trộm đánh vài cái.

Rất đau.

Đêm đó, cô không ăn một con tôm hùm nào, mẹ cũng không bóc cho cô, ngược lại đưa tất cả tôm hùm đã bóc vỏ cho Tiêu Hành ăn, kết quả đều bị ném vào thùng rác.

Sau lần đó, cô đặc biệt ghét đạo đức giả của mẹ, cũng hâm mộ những đứa trẻ được chiều trong lòng bàn tay lớn lên.

Từ nhỏ đến lớn cô muốn cái gì cũng không bao giờ có, mẹ cô vĩnh viễn nói với cô nhà quá nghèo, không mua nổi, bảo cô không được đua đòi.

Sau đó cô cùng bạn bè đi ăn tôm hùm đất, cảm thấy hương vị bình thường, không còn chờ mong cùng vui mừng như còn nhỏ.

Kí ức buồn như thủy triều cuồn cuộn trong lòng Hứa Khả, dù đã qua nhiều năm nhưng khi nhớ lại vẫn rất ê ẩm.

“Chú”

“Ừ?”

“Tôi không muốn bóc, bóc giúp tôi.”

“Được.” Mặt Chu Đại dịu dàng, “Nhưng em vẫn phải đeo bao tay để tránh bị bẩn.”

“Tôi còn muốn uống trà sữa.” Hứa Khả mở di động ra chỉ vào một tiệm trà sữa bình dân, “Tôi muốn uống của tiệm này.”

Chu Đại ngẩng đầu lên, tiệm trà sữa kia ở ngoại ô, gần một trường đại học, cách bọn họ 20km, không trong phạm vi giao hàng.

Hiện tại là 11 giờ tối, tiệm trà sữa đã đóng cửa.

Hứa Khả vốn tưởng tằng Chu Đại sẽ từ chối yêu cầu vô lý này, nhưng không ngờ anh lại đồng ý.

Một giờ sau, trà sữa được đưa đến nhà.

Hứa Khả uống trà sữa, nhìn thùng rác đầy vỏ tôm hùm, cô lén lút nhìn Chu Đại đang giúp cô bóc vỏ, trong lòng lẫn lộn.

Thật ra Chu Đại làm bạn trai cũng khá tốt, ít nhất có tiền, mà có tiền thì chuyện gì cũng có thể giải quyết, giống như ly trà sữa trong tay cô, đưa đủ tiền, dù cửa tiệm đóng cửa nhưng vẫn có thể uống.
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 53: Chú Là Chú, Không Phải Cha



“Chú…”

Hứa Khả nhẹ nhàng gọi một tiếng, giọng nói rất mềm.

“Sao vậy?”

“Nếu chú là cha của tôi thì thật tốt.”

Sự nghiệp thành công, dịu dàng, đối xử với cô cũng tốt, có thể chấp nhận mọi yêu cầu của cô.

Tay Chu Đại run rẩy.

Anh chậm rãi ngẩng đầu, đưa mắt nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Hứa Khả, vì từ cha kia như mắc kẹt ở trong đầu.

“Vì sao?”

“Không biết, chỉ cảm thấy nếu chú làm cha tôi, chắc chắn là một người cha tốt.”

Họng Chu Đại nghẹn như mắc xương cá, không nói nên lời.

Anh tiếp tục bóc tôm hùm, nhưng trong lòng rất phiền muộn.

“Hứa Khả, chú là chú, không phải cha.”

“Tôi biết, tôi chỉ nghĩ đến điều đó mà thôi.” Hứa Khả nói một cách nghiêm túc.

Chu Đại đem tất cả tôm hùm đã bóc vỏ đến trước mặt cô: “Ăn no chưa? Ăn no rồi thì lên lầu ngủ đi.”

Giọng nói rất trầm thấp,

Sau khi ở chung được nửa tháng, Hứa Khả phát hiện sự thay đổi tâm trạng của anh thông qua vẻ mặt cùng giọng nói.

” Chú mệt sao?”

“Ừ, tôi lên lầu tắm trước. Một lát nữa em dọn dẹp bàn sạch sẽ thì lên lầu đi ngủ”

Tháo bao tay xuống, Chu Đại đi lên lầu.

Hứa Khả quay đầu nhìn bóng dáng của anh, có hơi khó hiểu.

Cô nói sai gì sao? Sao lại cảm thấy người này đang giận dỗi.

Xử lý xong tôm hùm đất, Hứa Khả cũng đi lên tắm rửa, cô gửi tin nhắn cho Chu Đại nhưng không được hồi âm.

Bận một ngày, cô mệt mỏi, không chơi game, đặt điện thoại xuống nhắm mắt ngủ, rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.

Một lúc sau, Hứa Khả bị tiếng gõ cửa dồn dập đánh thức, cô mơ màng tỉnh lại, cảm giác tiếng động dồn dập truyền đến từ ngoài cửa, không phải ảo giác, cô sợ tới mức giật mình, bật đèn lên nhìn điện thoại, hai giờ sáng.

“Hứa Khả… ” Là Chu Đại ở bên ngoài, “Ngủ rồi sao?”

Hứa Khả nhẹ nhàng thở ra, chưa kịp lấy lại tinh thần trả lời: “Thức.”

Đồng thời cô mờ mịt, giờ này, anh tìm cô làm gì?

“Mở cửa, tôi có lời muốn nói với em.”

Hứa Khả dụi mắt, cô xuống giường, mang dép rồi đi mở cửa.

Cửa vừa mở ra, Chu Đại nhìn thấy dáng vẻ vẫn còn buồn ngủ của cô, áo ngủ không mặc ngay ngắn, làn váy bên chân trái bị kéo lên, lộ ra bên đùi trắng bóng.

Chu Dại nuốt nước miếng, mất tự nhiên chuyển tầm mắt.

Hứa Khả nói: “Có chuyện gì vậy?”

“Hứa Khả ” Chu Đại nhìn đôi mắt của cô, giọng điệu rất nghiêm túc, “Chú là chú, không phải cha.”

“Ặc?” Hứa Khả sững sờ, hoàn toàn không hiểu anh đang nói gì.

“Hơn nữa chúng ta không có quan hệ huyết thống, em chỉ dựa vào quan hệ của Tiêu Hành gọi tôi một tiếng chú mà thôi.”

Hứa Khả vẫn không hiểu, càng thêm mờ mịt.

Sau khi nói rõ, Chu Đại đáng lẽ phải cảm thấy trong lòng thoải mái, nhưng nhìn thấy cô như lọt vào trong sương mù thì tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi: “Về sau đừng nói lung tung hy vọng tôi là cha của em. Ngẫm kỹ lại ý trong lời nói của tôi “

Cha cùng chú là hai khái niệm hoàn toàn trái ngược nhau, cha là người thân không thể vượt qua tầng quan hệ kia, còn chú hay cậu thì không nhất thiết phải là họ hàng gần, hoặc có quan hệ huyết thống, có thể phát triển thành bạn trai.

Anh không muốn cô gái nhỏ coi anh là người thân ở bên ngoài mà không phải người yêu.

“Chú” Hứa Khả bất mãn nói: “Về sau có thể đừng hơn nửa đêm đến gõ cửa phòng không? Rất dọa người. Tôi vừa mới ngủ lại bị đánh thức.”

Chu Dại nghe được lời này, tức giận đến mức cắn chặt răng.

Cô còn có thể ngủ được?

Nói xong mấy lời linh tinh kia, làm anh ngủ không yên, kết quả bản thân lại ngủ rất say.

“Không ngủ được thì càng tốt.” Chu Đại nói xong lời này, xoay người rời đi.

Sau khi Chu Đại đi, Hứa Khả vẫn còn lâm vào sương mù.

Hơn nửa đêm không ngủ được đến đây gõ cửa, chỉ muốn cùng cô nói hai câu này?

Có ý gì đây?

Shit

***

Ngày hôm sau, lúc tỉnh dậy, Chu Đại đã không thấy tăm hơi, có gửi tin nhắn đến nói phải đi công tác một tuần.

Vừa mới bắt đầu Hứa Khả còn không có cảm giác gì, sau hai ngày căn nhà trống rỗng, không có ai mang đồ ăn khuya bề cho cô, bỗng nhiên có chút không quen, hơn nữa trước khi ngủ sẽ đói bụng.

Ngày thứ ba, buổi tối nằm trên giường mất ngủ đến hai giờ sáng.

Cô nhớ Chu Đại.

Lúc Chu Đại ở nhà, cô sẽ không có cảm giác sợ hãi, cũng có thứ gì đó để ăn.

Càng nghĩ càng thấy mình tỉnh táo, hai giờ sáng, cô gửi tin nhắn cho Chu Đại: “Chú, khi nào chú mới về? Ba phút sau, Chu Đại trả lời: “Vừa mới làm phẫu thuật xong. Đã muộn thế này rồi sao còn chưa ngủ?”

“Chú không ở nhà, tôi không ngủ được.” Hứa Khả phát ngốc nhìn trần nhà, phòng quá lớn, cô sợ.

Chu Đại nhìn màn hình điện thoại, không trả lời tin nhắn, khóe miệng không nhịn được dương lên một độ cong.

Mấy bác sĩ vừa mới đi vào phòng nghi liền nhìn thấy Chu Đại cười, cả người choáng váng, miệng há hốc như trứng ngỗng, cho rằng bản thân đang nhìn lầm.

Có bác sĩ dụi mắt.

“Bác sĩ Chu?”

Bọn họ làm phẫu thuật vào buổi tối quá mệt mỏi dẫn dến hoa mắt sao? Vậy mà nhìn thấy bác sĩ Chu cười, hơn nữa còn cười nhìn màn hình điện thoại.

Ngày thường, bác sĩ Chu ít nói ít cười, đặc biệt sau khi làm phẫu thuật xong, sắc mắt rất xấu.

Vẻ mặt của Chu Đại quá mức rõ ràng, những bác sĩ đỏ hơn một nửa đã có gia đình, liếc mắt nhìn vào một cái liền nhận ra, trêu ghẹo: “Bác sĩ Chu, đang nói chuyện với bạn gái sao, vui như vậy?”

Nụ cười trên mặt Chu Đại không hề biến mất, anh bỏ điện thoại vào trong túi, vỗ bả vai bác sĩ nam vừa mới hỏi kia: “Về nghĩ ngơi sớm một chút, tối mai mời mọi người ăn cơm.”

Anh đút tay vào trong túi, đôi mắt vẻ cười cười, đi vào phòng nghỉ.

Cô gái nhỏ nhớ anh.

Mấy bác sĩ nhìn nhau.

Bác sĩ Chu thật sự có gì đó à?
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 54: Chú Tỏ Tình



Thời gian Chu Đại đi công tác, Lục Hàng cùng Hứa Khà trò chuyện ngày càng nhiều, bắt đầu chia sẻ những vấn đề vụn vặt trong cuộc sống, chuyện ở công ty thực tập.

Hứa Khả chưa từng nói qua về tình yêu theo đúng nghĩa, nhưng cô biết khi một chàng trai có mong muốn được chia sẻ, cũng là có một chút ý với cô gái kia.

Mọi chuyện cô đều biểu hiện ra mình là người thấu hiểu cùng chu đáo, chỉ cần Lục Hàng tỏ ra không vui sẽ lập tức an ủi vài câu, thỉnh thoảng sẽ chụp vài bức ảnh đẹp phong cảnh bên đường gửi cho cậu ta xem, hoặc nói với cậu ta tiệm trà sữa ở đâu uống ngon hơn.

Hai người nói chuyện mỗi ngày, nội dung thảo luận ngày càng nhiều hơn.

Thỉnh thoảng lúc tan làm gặp nhau trên đường sẽ đi cùng nhau, thậm chí Hứa Khả mời đi uống trà sữa, cậu ta cũng không từ chối.

Nháy mắt lại tới thứ bảy, Hứa Khả cố ý hỏi: “Lục Hàng, tớ nhớ rõ ngày mai cậu phải tăng ca, có thể mua giúp tớ hai cái bánh bao được không? Bánh bao ở quán đó ăn rất ngon, đi muộn thì sẽ không mua được. Mà từ nhà tớ đến đó lại khá xa, sợ không kịp.”

“Được rồi, gần đây ngày nào tớ cũng mua bữa sáng của quán đó, ngoại trừ bánh bao, cậu còn muốn ăn gì khác không?”

“Mua thêm một phần cháo ngô, cảm ơn cậu, cậu thật tốt bụng”

Hứa Khả đưa cái túi nhỏ trong tay cho cậu ta: “Quà cảm ơn.”

Túi rất lớn, được bọc kín mít, không biết bên trong đựng gì.

“Sao lại đột nhiên muốn tặng quà cho tôi? Cậu không cần phải khách sáo như vậy đâu.”

“Không phải khách sáo, lúc trước chơi game không phải nói qua rồi sao, ai đưa đồ ăn thì phải tặng đồng đội một món quà, coi như thực hiện lời hứa.”

Lục Hàng đánh giá nó cũng không phải gì quý giá, nên nhận lấy.

“Cảm ơn.”

Đúng lúc này, một cậu bé đạp xe đạp xông tới, mắt thấy sắp đụng phải Lục Hàng, Hứa Khả kéo cánh tay của cậu ta sang một bên: “Cẩn thận.”

Cô thuận thế xoay chân, dựa nửa người vào người cậu ta.

Cậu bé bên cạnh dạp xe quá nhanh, đâm vào cột đá phía trước, mẹ cậu bé lo lắng chạy tới, nâng người dậy, giọng nói mang theo trách móc; “Không phải đã nói với con đạp xem trên đường phải đi chậm sao? Sao lại không nghe lời? Chút nữa đụng phải người ta rồi.”

Advertisement

Sau khi xác nhận cậu bé không có việc gì, người phụ nữ kia kéo cậu bé đến xin lỗi Hứa Khả cùng Lục Hàng, hai người nói không sao, bọn họ liền rời đi.

Hứa Khả còn chưa rời khỏi người Lục Hàng, phát hiện cậu ta cũng không có động tác gì, giống như cam chịu cô làm ra hành động này, cô giả vờ giống như bừng tỉnh, nhanh chóng đứng sang bên cạnh, kéo ra khoảng cách; “Xin lỗi, vừa rồi sợ quá, không có đụng vào cậu chứ?”

“Không sao.” Lục Hàng nói, “Còn cậu thì sao, bị dọa không nhẹ đúng không?

“Đúng là bị dọa.” Hứa Khả cười. “Nhưng may mà có cậu, nếu không có lẽ đã bị té ngã rồi. Có phải tôi làm cậu giật mình không?”

Lục Hàng an ủi cô: “Là do đứa nhỏ kia, không phải do cậu.”

Sau khi lấy lại tinh thần, Hứa Khả cười xua tay: “Bị muộn rồi, tớ đi trước đây.”

Đi được vài bước, giọng nói của Lục Hàng truyền tới từ phía sau: “Hứa Khả…”

Hứa Khả xoay người, nghe thấy cậu ta nói: “Lần trước không phải cậu nói muốn đi xem thị trấn dân tộc mới xây xong gần đây sao? Tớ biết nó ở đâu, vừa lúc tối nay muốn đi đến đó, cậu có muốn đi cùng không?”

Hứa Khả nheo mắt, mỉm cười: “Có thể, buổi tối chúng ta lại liên lạc.

Ngay khi quay đầu lại, nụ cười trên mặt Hứa Khả lập tức biến mất.

***

Buổi tối, Hứa Khả cùng Lục Hàng đến thị trấn dân tộc chơi, hai người không chỉ đi ăn KFC mà còn giúp đối phương chụp không ít ảnh.

Chủ nhật, Lý Văn Uy có việc, nhờ Hứa Khả dạy thay, ngữ văn tiểu học, rất đơn giản, Hứa Khả có thể đối phó được nên đồng ý.

Cô dạy lớp buổi chiều, bởi vì là cuối tuần, bọn nhỏ chỉ muốn đi ra ngoài chơi, lúc nào cũng ồn ào nhốn nháo.

Hứa Khả vì để duy trì nề nếp của lớp, bất đắc dĩ lấy ra át chủ bài cuối cùng: “Nếu các em ngoan ngoãn nghe giảng, bạn học nào trả lời được câu hỏi thì sẽ được khen thưởng. Nếu cả lớp biểu hiện tốt, tan học cô sẽ mời các em ở ăn KFC.”

Nói xong, cô lấy kẹo từ trong cặp sách ra, đây là lúc dì Lâm đến dọn nhà, Chu Đại bảo dì Lâm mang cho cô, hàng nhập khẩu, rất đắt, ăn cũng rất ngon.

Cô nghĩ đến những bạn nhỏ trong lớp phụ đạo, thuận tay lấy một ít, vốn dĩ tính toán tan học sẽ chia cho chúng, hiện tại chỉ có thể lấy ra làm phần thưởng.

Có những lời này của cô, các bạn nhỏ trở nên ngoan ngoãn, im lặng, lúc trả lời câu hỏi cũng rất tích cực.

Thời gian nghỉ giải lao, có hai cô bé lấy được kẹo chạy đến bên cạnh Hứa Khả tìm cô nói chuyện, còn có một đứa ngồi trên đùi cô, nghịch tóc của cô.

“Cô Hứa, da của cô trắng quá, tóc cũng rất mượt.

“Về sau lớn lên cũng muốn giống cô Hứa, lớn lên trắng trẻo.

“Em thích cô Hứa nhất, cô bóc kẹo giúp em.”

Sau đó lại nói, “Cô Hứa, tóc cô thật dài, em giúp cô kết tóc được không?”

Cô gái nhỏ kết tóc hai bên, mặc váy màu vàng, giọng nói nhỏ nhẹ, Hứa Khả cũng thích cô bé.

“Khi nào rảnh em lại giúp cô được không?”

Cô gái nhỏ ngoan ngoãn gật đầu.

Một cô bé khác hỏi: “Cô Hứa, em có thể ăn hamburger được không? Em thích ăn hamburger.”

Trong lớp có mười mấy học sinh, mỗi người đều nói yêu cầu cũng rất phiền toái cùng tốn kém, Hứa Khả dùng giọng nói dịu dàng: “Đợi lát nữa cô kiểm tra điểm, rồi đưa mấy đứa đi ăn.”

Cô gái nhỏ không yêu cầu gì nữa.

Hứa Khả bóc vỏ kẹo xong, bớt thời gian nhìn điện thoại, Chu Đại nói anh đã về, muốn đến đây đón cô.

Hứa Khả rất vui, nghĩ đến chuyện bản thân hứa với các bạn nhỏ, nói với Chu Đại: “Chú, lúc đi ngang qua KFC có thể mua giúp tôi một ít gà rán không? Tôi đã đồng ý với bọn nhỏ trong lớp, mời mấy nhóc ăn.”

Chu Đại trả lời một câu được.

Cô bé trong lòng ngực cúi đầu nhìn thấy giao diện nhắn tin của Hứa Khả, hỏi: “Là chú trai đẹp trai lần trước đúng không ạ?”.

“Mấy ngày nay sao không thấy chú ấy đến đón cô Hứa.”

“Chú ấy đi công tác.”

“Chú đẹp trai ấy có đối xử tốt với cô Hứa không?

Hứa Khả suy nghĩ một chút: “Khá tốt.”

Advertisement

“Vậy cô Hứa có thích chú không?

“Thích.” Từ mức độ của cháu gái với chú, vẫn rất thích. Gần đây cô thường xuyên mang chút đồ về nhà, làm phòng khách lộn xộn nhưng Chu Đại vẫn chưa nói gì.

Cô gái nhỏ cười ngọt ngào nói: “Chắc chắn là vì cô Hứa là người tốt.”

Hứa Khả mỉm cười, không nói gì.

Mấy đứa trẻ trong lớp phụ đạo gia cảnh không tồi, gia giáo cũng tốt, nói chuyện rất ngọt, đây cũng là một trong những lí do khiến Hứa Khả thích chúng.

Sau khi tiếng chuông vào học vang lên, mấy bạn nhỏ trở về chỗ ngồi, Hứa Khả đi lên bục giảng.

Trong cả tiết học, bọn nhỏ biểu hiện rất tích cực, một số được ba bốn viên kẹo, còn có mấy em không được cái nào, đôi mắt bọn chúng mong chờ nhìn Hứa Khả, mắt lộ ra sự thất vọng cùng buồn bã.

Hứa Khả đếm số kẹo còn dư lại, vừa vặn đủ mỗi đứa một cái liền đưa hết cho bọn nhỏ.

Mấy bạn nhỏ nhận được kẹo đều rất vui, vui sướng này phát ra từ trong nội tâm.

Hứa Khả ở trên bục giảng nhìn chúng, rất hâm mộ dáng vẻ vô tư của bọn nhỏ.

Niềm vui của trẻ em cũng chỉ đơn giản như thế.

Nhưng tuổi thơ của cô chưa từng trải qua sự vui vẻ nào như vậy.

Cậu bé mập hỏi: “Cô Hứa, khi nào KFC giao tới đây?”

Một cậu bé khác cũng hỏi: “Cô Hứa, bọn em thật sự được ăn KFC sao? “Cảm ơn kẹo của cô Hứa.”

“Cô Hứa là số một.”

Các bạn nhỏ chạy đến bên cạnh Hứa Khả, trên mặt ai cũng cười tươi.

Hứa Khả sờ đầu cậu bé mập: “Từ từ, đợi lát nữa sẽ đến, ăn xong thì có thể về “

Cô cho lớp tan trước hai mươi phút, dành thời gian còn lại để ăn.

Lúc cô lấy điện thoại ra, có một cậu bé kéo áo cô: “Cô Hứa, chú đẹp trai tới.”

“Trong tay chú ấy có cầm KFC.”

“Là KFC.”

Hứa Khả từ trên bục giảng nhìn qua, Chu Đại đứng ở sau cửa, nghiêng người mới nhìn thấy, cũng không biết đã đứng ở đó bao lâu.

Động tác của cậu bé mập nhanh nhất, chạy tới mở cửa lớp, lộ ra hai hàm răng trắng nhìn Chu Đại: “Chú ơi, chú đến đón cô Hứa sao? Có phải chú mua gà rán cùng hamburger không ạ?”

“Ừm.” Chu Đại mỉm cười.

Hứa Khả xoa hai bàn vào nhau, giúp Chu Đại đặt đồ lên trên mặt bàn, lúc mở ra có hai mấy chiếc đùi gà, còn có hai túi cốc, mỗi người một ly Coca.”

Đồ rất nhiều, cũng không biết anh mang lên đây như thế nào.

Bọn nhỏ ngoan ngoãn ngồi xuống, Hứa Khả chia đồ ăn cho chúng, lúc ăn đứa nào cũng vui vẻ.

Cậu bé mập ngồi bên cạnh Chu Đại, hỏi anh: “Mấy thứ này có phải do chú mua không ạ? Cảm ơn chú”

Mấy bạn nhỏ khác cũng đồng thanh nói: “Cảm ơn chú.”

“Không có gì, mau ăn đi.”

Hiếm khi bọn nhỏ thích, trong lòng Chu Đại cũng rất vui vẻ.

Anh cầm hai cái đùi gà đặt lên đĩa nhựa, vẫy tay ra hiệu cho Hứa Khả, bảo cô đến ngồi bên cạnh.

Hứa Khả do dự hai giây, đi qua.

Chu Đại đem Coca cùng đùi gà đưa cho cô.

Hứa Khả ăn cùng bọn nhỏ, trong túi còn rất nhiều, cô cũng lấy cho Chu Đại: “Cùng nhau ăn đi, chú mua nhiều quá, bọn nhỏ cũng ăn không hết.”

Chu Đại gật đầu, anh ăn cái gì cũng rất chậm, nho nhã, lịch sự.

Cậu bé mập bị một cậu bé khác kêu đi, Hứa Khả sau khi ăn no thì vào toilet rửa tay, nhờ Chu Đại trông bọn nhỏ. Cô gái nhỏ mà Hứa Khả ôm trong giờ giải lao đổi vị trí với cậu bé mập, nói chuyện cùng Chu Đại: “Chú ơi, chú cùng cô Hứa kết hôn rồi sao?

Bọn nhỏ trong lớp đều coi Chu Đại cùng Hứa Khả là một đôi, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến bọn nhỏ thích Chu Đại.

Anh rất kiên nhẫn trả lời: “Còn chưa

Advertisement

“Có phải bởi vì cô Hứa còn quá nhỏ không ạ?”

Chu Đại nhìn cô bé nhỏ, hỏi lại: “Cô Hứa ngày thường có nhắc tới chú không”

“Có ạ.” Cô bé nhỏ gật đầu: “Cô Hứa nói cô thích chú.”

Chu Đại cười, sở hai bím tóc trên đầu cô bé, mặt không đỏ tim không đập nói: “Ngày thường các cháu đi học phải nghe lời cô,nếu biểu hiện tốt về sau chú lại mua đồ ăn vặt cho các cháu.”

“Vâng ạ.” Cô gái nhỏ cười rất vui vẻ, “Chú đẹp trai thật tốt bụng, khó trách cô Hứa lại thích chú.”

Chu Đại nhướng mày, đưa cho cô bé cái đùi gà lớn nhất: “Ăn nhiều một chút.”

Coca quá lạnh, Hứa Khả ở trong phòng vệ sinh bảy tám phút, lúc quay lại phát hiện Chu Đại cùng bọn nhỏ đang xúm lại với nhau.

Cậu bé mập trực tiếp ngồi trên đùi anh, để anh ôm.

Hứa Khả kinh ngạc, lần đầu tiên cô nhìn thấy Chu Đại còn cảm thấy hơi sợ, vậy mà anh lại có duyên với trẻ con như vậy.

Gà rán mua quá nhiều ăn không hết, Hứa Khả chia cho bọn nhỏ, bảo bọn nhỏ mang về nhà.

Từ lớp phụ đạo trở về, Chu Đại dưa cô đến nhà hàng Tây ăn cơm, ăn xong bụng Hứa Khi no căng, muốn đi tản bộ ở bờ sông vì tiện đường.

Cảnh sông về đêm vẫn đẹp như vậy, gió mát mẻ, khiến Hứa Khả cảm thấy rất thoải mái.

Cô bước đi, bước chân của Chu Đại không biết chậm lại từ khi nào, dừng ở phía sau cô.

Hứa Khả phát hiện, lúc chuẩn bị quay đầu lại, thì nghe thấy anh nhẹ nhàng gọi một tiếng: “Hứa Khả”

Giọng nói vốn giàu từ tính, vào buổi tối càng thêm trầm khàn.

Hứa Khả không quay đầu lại, tiếp tục đi về phía trước.

“Những hành vi giống chăm sóc em giống như người cha, và cũng là hành động của một người bạn trai. Không làm cha mà làm bạn trai, được không?”

Hứa Khả chậm rãi xoay đầu.

Dưới ánh đèn đường tối tăm, đôi mắt Chu Đại sâu thẳm, không thấy rõ vẻ mặt, chỉ có âm thanh anh nói rất rõ ràng.

“Tôi mới 35 tuổi, nếu làm bạn trai của em, cũng không tính già, dù sao mấy bạn nhỏ trong lớp cũng coi tôi là bạn trai em, không phải sao? Các bạn nhỏ sẽ không nói dối.”
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 55: Không Hối Hận, Yêu Đương Với Anh Cũng Không Có Hại



Ban đêm, ở bờ sông không có mấy người đi dường, hai người cách nhau khoảng chừng nửa mét, thế giới yên lặng dường như chỉ còn lại hai người bọn họ.

Nghe Chu Đại bất ngờ tỏ tình, tim Hứa Khi đập lệch một nhịp.

Cô im lặng không nói lời nào, trong lòng có chút dao động.

Cô không phải kiểu con gái mang tư tưởng truyền thống, lúc trước lên giường với Chu Đại là anh tình tôi nguyện, chưa bao giờ hối hận, nhưng cô biết trong lòng cô hướng tới tự do, không muốn yêu sớm như vậy.

Nói cách khác, cô không có hy vọng với tình yêu cùng hôn nhân, cũng không muốn đi vào.

Nhưng Chu Đại đối xử với cô rất tốt, trong khoảng thời gian đi công tác, không hiểu vì sao cô luôn nhớ tới anh, hy vọng anh ở bên cạnh.

Nói cũng thật nực cười, có dã lớn như vậy, người đối xử tốt nhất với cô vậy mà lại là Chu Đại, cho dù Chu Đại kiệm lời, nhưng ở trước mặt anh cô có thể tùy ý nghịch ngợm, cho dù yêu cầu vô lý đầu tiên anh cũng đáp ứng cô.

Nếu cô muốn yêu đương, chắc chắn muốn tìm một người đối xử tốt với mình, một người đáng tin cậy.

Rõ ràng Chu Đại sở hữu mọi điều kiện đó.

Nhưng…

Lúc Hứa Khả còn đang do dự, Chu Đại đi từng bước về phía cô, hơi thở nóng rực thổi vào không khí. “Hứa Khả, tôi rất nghiêm túc.” Khuôn mặt của anh dần dần hiện lên dưới ánh sáng, giọng nói vẫn kiên định, giống như ngọn lửa, chiếu sáng màn đêm.

“Làm bạn gái của tôi nhé. Để tôi lấy thân phận bạn trai chăm sóc em.”

“Khoảng cách đến lúc em thi đại học lâu lắm, tôi không chờ được.”

Tầm mắt dối diện nhau, gương mặt của Hứa Khả nóng lên, cô cảm thấy khẩn trương, xoa tay, nói: “Thật ra…Cũng không phải không thể ở bên nhau, nhưng…”

Giọng nói nhỏ như muỗi, nhưng Chu Đại vẫn nghe thấy.

Anh dừng lại ở trước mặt cô, cơ thể chặn ánh sáng xung quanh, bao phủ Hứa Khả trong bóng tối. “Vì sao lại do dự?”

“Nếu chú có thể giúp tôi một việc, tôi với chú sẽ ở bên nhau.” Hứa Khải ngẩng đầu, hít sâu một hơi, thẳng thắn nói. “Chú, thật ra Cố Kim không phải bạn của tôi…”

Lời còn chưa nói hết đã bị Chu Đại dùng ngón tay chặn ở môi ngăn lại.

Anh cúi đầu, ghê vào lại cô nói: “Chuyện này để sau hãy nói, đừng để nó phá hỏng tốt đẹp của đêm nay,”

Hơi thở của Chu Đại rất nóng, tất cả phả vào tai Hứa Khả, khiến cô rụt cổ lại.

Gió đêm đột nhiên khiêu chiến, làm người ta cảm thấy ngứa ngáy.

“Chú…”

Chu Đại duỗi tay nâng cằm cô lên, cúi đầu hôn xuống, anh chậm rãi dọc theo đường môi của cô.

Nụ hôn lần này dịu dàng lạ thường, khiến trái tim Hứa Khả run lên.

Hứa Khả cứng đờ, đôi tay mất tự nhiên rũ xuống, cũng không biết nên đặt ở đâu.

Tim đập loạn xạ.

Cô nhắm mắt, đáp lại Chu Đại.

Hai tay của Chu Đại không biết đặt trên eo cô từ khi nào, anh ôm cô vào trong ngực.

Chiều cao hai người chênh lệch lớn, Hứa Khả phải kiễng chân mới có thể tìm được độ cao thích hợp dễ hôn môi, chỉ một lúc sau, trong không khí vang lên tiếng hôn môi mờ ám.

***

Hứa Khả mơ màng lên xe, cũng không biết bản thân về nhà như thế nào. Suốt đường đi Chu Đại nắm chặt tay cô, cô cũng quên nhắc nhở anh phải chú ý an toàn.

Cô không từ chối rõ ràng cho nên Chu Đại nghĩ rằng cô đã đồng ý.

Sau khi nhận ra mình thật sự cùng Chu Đại xác nhận quan hệ yêu đương, cô cảm thấy rất không chân thực.

Chu Đại thấy cô mất tập trung cả tối, sau khi về đến nhà thì hỏi: “Choáng rồi?”

“Chú”

“Nên đổi xưng hô.”

“Anh nghe tôi nói trước.” Hứa Khả nghiêm túc nói với anh, “Tôi hận Cố Kim đến thấu xương, tôi hy vọng cô ta thân bại danh liệt, còn muốn nhà bọn họ phá sản. Nếu anh có thể giúp tôi thực hiện nguyện vọng này thì chúng ta sẽ ở bên nhau.”

“Được.” Chu Đại nói, “Tôi đồng ý với em.”

Anh đã biết cô gái nhỏ chịu nhiều tổn thương, sao có thể để cô sống trong bóng ma của quá khứ được. Ngay cả khi cô không nói thì anh cũng đã làm rồi.

“Nói thì phải giữ lời.” Hứa Khả vươn tay; muốn cùng anh ngoéo tay.

Chu Đại bật cười, nhưng vẫn thỏa thuận với cô.

Nhìn hành động trẻ con của cô gái nhỏ, anh bỗng nhiên cảm thấy mình giống một con sói xám tàn phá tiểu bạch thỏ, có chút áy náy.

“Thật sự đã suy nghĩ cẩn thận, không hối hận?”

“Qua đêm nay, tôi sẽ không cho em cơ hội lựa chọn nữa.”

Hứa Khả bĩu môi: “Không hối hận, yêu đương với anh cũng không có hại.”

Cũng đã quan hệ nhiều lần, không có thuốc hối hận có thể cứu lại, hơn nữa khi lớn lên cô mới phát hiện, không có tiền thì không thể làm gì, không thể trả thù những người làm tổn thương cô, hơn nữa còn gây nhiều rắc rối.

Trong khoảng thời gian này tiếp xúc với Lục Hàng, trong lòng cô rất mâu thuẫn, cô suy nghĩ kết quả tốt nhất hết lần này đến lần khác, nhưng Cố Kim cũng chỉ bị tổn thương về mặt tình cảm mà thôi.

Nhưng có muốn nhiều hơn thế, không dừng lại đơn giản như vậy.

Có một số việc, chỉ có Chu Đại mới có thể giúp được cô.

Chu Đại muốn cùng cô ở bên nhau, vậy cô sẽ làm bạn gái của anh, có thể nhờ anh giải quyết vấn đề một cách hợp lý.

“Nhưng mà tôi đã nói rồi, nếu anh không giữ lời hứa, tôi sẽ chia tay bất cứ lúc nào. Tình yêu của chúng ta có tiền đề.” …..” Chu Đại nhéo mũi cô, “Đúng là tiểu yêu tinh, không để bản thân bất lợi.”

Anh muốn chiếm được cả người cô, không chỉ dừng ở điểm này.
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 56: Chú Ơi. Nhanh Lên, Em Muốn



Hành động thân mật của Chu Đại khiến Hứa Khả sửng sốt một lúc, lúc anh buông tay, bầu không khí rất vi diệu… Hứa Khả ho nhẹ một tiếng, đánh vỡ yên lặng: “Em muốn ăn đêm, một con cua lớn, muốn loại đắt nhất.”

Chu Đại đáp lại, cầm lấy điện thoại gọi điện.

“Em lên lầu tắm rửa”

“Đợi đã.”

“Làm…” Hứa Khả vừa quay đầu thi đụng phải ngực của Chu Đại, cùng lúc đó, nụ hôn của anh rơi xuống.

Vài phút sau, trong phòng khác tràn ngập tiếng hôn môi khiến người là mặt đỏ lai hồng,

Hứa Khả ngồi ở trên đùi Chu Đại, hôm nay cô mặc áo ngắn tay cùng quần đùi, áo đã sớm bị vén lên đến áo lót, bàn tay Chu Đại đặt ở g*** h** ch*n cô, di chuyển lên xuống, mang theo từng đợt tê dại.

Hai người đều có kinh nghiệm, coi như quen thuộc với cơ thể của dối phương. Cấm dục một khoảng thời gian, động tác của Chu Đại rất vội vàng, lòng bàn tay nóng bỏng.

g*** h** ch*n bị cọ xát, d*c v*ng của Hứa Khả cũng nhanh chóng bị khuấy động, nơi riêng tư ngứa ngáy khó chịu.

Hôn một lát, hai người có chút không thở nổi, lúc buông ra còn liếc mắt nhìn nhau một cái, trong không khí dường như có ánh lửa bùng lên, hai người cùng kịch liệt ôm hôn.

Chu Đại đè người lên trên sô pha, áp vào người cô tiếp tục hôn môi, anh cắn cánh môi cô rồi chậm rãi l**m láp, sau đó chui đầu lưỡi vào, c**n l** đ** l*** của Hứa Khả, nhẹ nhàng mu”t. Anh dùng chút lực, hôn vài cái lại cắn, một lúc sau môi Hứa Khả nóng rát, giống như bị sưng lên.

“Anh là chó sao? Ô…”

Lời còn chưa kịp nói xong, cô vội vàng cắn ngón út r*n r*.

Chu Đại đã hôn xuống dưới, cắn dầu vú phấn nộn bên trái của cô, dường như còn hút vào, áo lót bên kia vẫn còn treo trên vú, bị anh dùng đủ kiểu x** n*n.

đầu v* vừa đau vừa tê, cảm giác như có dòng điện chạy qua người, khắp nơi đau nhức.

“Chú…ưm….”

Chu Đại l**m láp một bên vú đến ướt đẫm, lúc này anh mới ngẩng đầu nhìn cô, đôi mắt đỏ đậm: “Thoải mái không?”

“Ừm…”

Bên này được hầu hạ đúng chỗ nhưng bên kia lại ngứa ngáy.

Không biết có phải do vừa hết kỳ sinh lý hay không, mấy ngày nay Hứa Khả đối với phương diện này có nhu cầu rất mạnh, nhất là lúc Chu Đại không ở nhà, cô thường xuyên cảm thấy t*** h***t ngứa ngáy, vốn dĩ còn tưởng bị nhiễm khuẩn, nên vừa mới hôn môi, cái loại ngứa ngáy này còn sâu hơn.

Cô không thể không thừa nhận, bản thân có h*m m**n, nhất là thời gian hành kinh vừa qua mấy ngày, vô cùng mãnh liệt.

Cô cũng không rụt rè, thuận theo d*c v*ng của bản thân.

“Bên kia cũng muốn được hôn.”

Nghe được lời này, mắt Chu Đại đỏ hơn, anh nhanh chóng đẩy áo lót lên trên, bởi vì quá gấp, áo lót bị kẹt.

Hứa Khả hơi nâng người lên, chủ động c** ** l*t.

Chu Đại ném áo lót xuống mặt đất, ngậm lấy đầu v* bị vắng vẻ, chờ nó ướt thì dùng đầu lưỡi đảo quanh, khiêu chiến.

Hứa Khả không chịu nỗi màn dạo đầu nhẹ nhàng này, cô hơi ưỡn eo lên: “ư…”

Chu Đại ngậm vào rất nghiêm túc, tay cũng không dừng lại, v**t v* eo và mông của Hứa Khả, tay anh thường xuyên cầm dao mổ, có chút thô ráp, cảm xúc rất rõ ràng.

Trên người Hứa Khả như bị đốt lửa, nóng rực.

Cô híp mắt nhìn Chu Đại, cảm thấy anh giống như một đứa trẻ khi chìm vào d*c v*ng, có theo bản năng sờ sờ đầu của anh.

Ngay khi hành động này được thực hiện, cả hai đồng thời sửng sốt.

Chu Đại ngẩng đầu lên, đèn trong phòng khách có chút tối tăm, mắt anh tràn ngập t*nh d*c. Hai mắt chạm nhau, Hứa Khả bị ánh mắt anh làm mặt nóng lên, cô ngượng ngùng quay đầu đi, tay từ trên đầu anh buông xuống, đặt ở trên sô pha.

“Muốn dạo đầu lâu hơn một chút.” Cô cắn môi nhỏ giọng nói một câu.

Tuy rằng cô dễ dàng ch** n**c, sau lần thứ hai Chu Đại đi vào cũng thông thuận, nhưng cô phát hiện minh rất thích màn dạo đầu, nó khiến cô dễ dàng có cảm giác, cũng thoải mái hơn, cao trào kéo dài lâu hơn.

Chu Đại nâng người dậy, mổ nhẹ xuống môi cô hai cái, khẽ cười nói: “Thích màn dạo đầu?”

Hứa Khả xấu hổ gật đầu: “Thích”

Chu Đại nhìn chằm chằm mắt cô, tay dịch từ eo xuống mông cô, véo một cái: “Là như thế này sao?”

Mặt Hứa Khả càng thêm đỏ, cô mím chặt môi không nói lời nào, nhưng cơ thể vẫn run nhẹ trả lời Chu Đại.

Chu Đại thích dáng vẻ cô thẹn thùng, so với bộ dáng giương nanh múa vuốt thường ngày, khi ngoan ngoãn là lúc quyến rũ nhất, ngứa ngáy trái tim người ta.

Anh cởi từng khuy trên quần cô, chui vào sờ nơi riêng tư của cô. cố ý hỏi: “Sờ nơi này thì sao, có thích không?” Hứa Khả gật đầu, nằm yên ở trên sô pha: “Giúp em cởi ra.”

Chu Đại cười, ngừng trêu chọc cô, anh lưu loát c** q**n, ngay cả q**n l*t cũng kéo xuống.

Có lẽ sau khi xác nhận quan hệ, l*m t*nh trở thành lẽ thường, không l xấu hổ như trước.

Nơi riêng tư bại lộ ở trước mặt Chu Đại, Hứa Khả chỉ cảm thấy bên trong càng thêm ngứa ngáy, theo bản năng gập hai chân lên, chủ động dạng sang hai bên.

Tầm mắt Chu Dại di chuyển, dừng lại ở nơi riêng tư hồng hào, “Thật đẹp.”

Nói xong, anh cúi người xuống hôn cô, Hứa Khả không chỉ chủ động hé miệng, mà còn chủ động vươn đầu lưỡi.

Chu Đại cuốn lấy cái lưỡi mềm mại của cô, nhịp nhàng dẫn dắt cô đi theo động tác hôn môi của anh. Hứa Khả nhanh chóng học theo, rất nhanh đuổi kịp tiết tấu, cô nhắm mắt lại hưởng thụ, môi răng giao hòa, chẳng mấy chốc mà giữa khe hở chảy ra nước miếng trong suốt.

Một tay Chu Đại chống ở trên sô pha, tận lực không đè toàn bộ cơ thể lên người cô, một tay khác đặt xuống ngực cô, x** n*n một lúc, cảm nhận được Hứa Khả có cảm giác, anh dọc theo sống lưng v**t v*, vài lần lướt qua khe mông, dùng một lúc nhưng không hề đi xuống.

Loại cảm giác v**t v* như có như không này khiến Hứa Khả ngứa ngáy, đặc biệt hy vọng anh có thể đi xuống chút nữa. Cô n*ng m*ng lên, chân cũng khẽ quấn quanh eo anh.

Chu Đại nhìn rõ động tác nhỏ này của cô, nhưng trước sau vẫn không chịu đi xuống, cố ý dừng trên c*p m*ng tr*n trịa của cô v**t v*.

Cơ thể hai người áp sát vào nhau, quần áo của Chu Đại còn chưa cởi, đ*ng q**n phồng lớn đối diện với nơi riêng tư của cô, thỉnh thoảng cọ xát, không đau nhưng khó chịu.

“Ưm…” Hứa Khả không nhịn được tràn ra tiếng r*n r*, một dòng nhiệt nóng chảy ra từ miệng huyệt, cô kẹp chặt hai chân, nhưng cũng không thể ngăn cản d*m thủy.

“ch** n**c sao?” Chu Đại hỏi.

Hứa Khả hơi mở mắt ra, không nói chuyện, t*** h***t đột nhiên co rút, nước chảy ngày càng nhiều hơn.

Đúng lúc này, ngón tay của Chu Đại từ giữa hai mông đi xuống, vừa mới sờ vào miệng huyệt, ngón tay đã bị dân thủy thấm ướt, anh không khỏi nở nụ cười: “Đã ch** n**c rồi.”

Động tác cùng lời nói của anh khiến Hứa Khả run rẩy.

Sao vừa mới lên giường lại nói nhiều như vậy?

Hứa Khả bĩu môi, để lại tay Chu Đại, tay anh ấn vào *m đ*: “Sờ nơi này.”

Tay anh thon dài, có thể dễ dàng sờ vào nơi riêng tư của cô, Chu Đại ấn lên *m v*t hai cái: “Muốn?”

Hứa Khả nhẹ nhàng gật đầu, cô thật sự chịu không nổi. Hứa Khả chủ động ngẩng đầu lên tiến sát lại gần môi Chu Đại, hôn lên nói: “Chú ơi, nhanh lên, em muốn.”
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 57: Liếm Mút



Lời này của Hứa Khả khiến yết hầu Chu Đại không ngừng chuyển động, d**ng v*t cũng trướng đau. Nhưng anh vẫn rất kiên nhẫn, hơn nữa còn cố ý dạy dỗ cơ thể của Hứa Khả, vỗ mông cô: “Đừng vội, đợi lát nữa sẽ cho em “

Nói xong, anh kéo hai chân cô ra, đè lên sô pha, gập thành hình chữ M, bẻ môi *m h* phấn nộn, d*m thủy không có vật gì cản lại, chảy xuống sô pha, miệng huyệt ướt dẫm, vô cùng mê người.

“Bé con, em thật đẹp.” Chu Đầu duỗi ngón tay ra, từ trên cao đi xuống, chậm rãi kích thich, kh*** c*m tê dại từ môi *m h* truyền đến bụng khiến Hứa Khả không khỏi r*n r*.

“Anh giúp em mở rộng trước đã ” Chu Đại nói xong, cúi đầu vùi vào g*** h** ch*n cô, anh duỗi dầu lưỡi l**m miệng huyệt, nuốt cắn toàn bộ chất lỏng, sau đó vòng quanh miệng huyệt, l**m thật cẩn thận, l**m quanh thịt non từng chút một.

Đầu lưỡi vô cùng nóng bỏng, lại rất mềm, Hứa Khả bị l**m một lúc thì không nhịn được phát ra âm thanh: “Ưm…Ngứa quá…”

“Đợi một lúc nữa thì sẽ thoải mái, nước của bé con thật ngọt.” Chu Đại vừa nói những lời s*c t*nh vừa l**m láp, thỉnh thoảng phát ra tiếng chẹp chẹp, anh giữ chặt đùi Hứa Khả, đầu lươi dọc theo khe hở môi *m h* hướng lên trên, không buông tha, cuối cùng ngậm lấy *m đ*, nhẹ nhàng l**m m*t.

“A…Đừng l**m nơi này…” Cơ thể Hứa Khả run rẩy; âm để bị k*ch th*ch mãnh liệt, Chu Đại hút hết lần này đến lần khác, cô cảm giác cơ thể mềm nhũn, d*m thủy không khống chế được mà chảy ra.

“A chú, đừng……” Tiếng r*n r* d*m d*c khó tả, Hứa Khả cũng không có thời gian xấu hổ, cô cắn răng kiềm chế, nhưng thật sự quá thoải mái, dù cố gắng đến đâu cũng không khống chế dượt mà phát ra âm thanh.

Từng luồng điện xẹt qua cơ thể, cả người cô mềm nhũn không còn sức lực, nhưng lại sướng đến mức không nói nên lời, Hứa Khả không nhịn được kẹp chặt hai chân nhưng lại bị Chu Đại giữ chặt.

*m v*t là một trong hai nơi phụ nữ có thể đ*t c** tr** c*c kh*** nhất, yếu ớt lại mẫn cảm, Chu Đại là bác sĩ, anh biết điều này, nhìn phản ứng mãnh liệt của Hứa Khả, anh hiểu cô đang sung sướng. Anh gia tăng tốc dộ dùa bỡn, l**m vài cái dùng đầu lưỡi câu lấy *m v*t, l**m vòng quanh, không buông tha một chỗ nào.

Động tác của anh rất d*m d*c, vẻ mặt s*c t*nh, Hứa Khả cũng không còn mặt mũi nhìn cơ thể của bản thân, cô cố gắng nằm thẳng xuống sô pha, nhắm mắt hưởng thụ sự phục vụ của anh.

“Chú… Ô ô ô…” kh*** c*m tích lũy từng chút một, Hứa Khả cuối cùng vẫn không kìm nén được mà thét chói tai, vừa đau vừa sung sướng kêu lên, “Nhẹ…Nhẹ một chút…”

Chu Đại bỗng nhiên dùng sức hút vài cái, đau đến mức khiến Hứa Khả thét chói tai: “Không cần… Đau…

Đau nhưng về sau lại sướng.

Chu Đại rất có kỹ xảo, lúc l**m m*t đều có tiết tấu, nhưng sau mỗi lần nhanh lại chợt giảm tốc độ, khiến Hứa Khả không có cách nào đạt tới điểm kia, vô cùng khó chịu.

“Chú ơi, anh nhanh lên.” Cô không quan tâm đến chuyện gì cả, cầu xin Chu Đại gia tăng tốc độ.

Chu Đại dùng một tay v**t v* bụng cô, dưới sự k*ch th*ch không ngừng của anh, *m đ* tích lũy từng chút một, Hứa Khả vẫn không đè nén được tiếng thét chói tai, vừa đau vừa sướng còn vừa tê vừa trướng, Hứa Khả cảm thấy bản thân sắp tới cực hạn, cô vặn vẹo eo, tiếp tục kêu: “Lại… lại dùng thêm chút lực.”

Cô cũng không biết bản thân bị làm sao, chỉ biết bị hút như vậy rất thoải mái, từ g*** h** ch*n đến bụng tê dại, cả người như bèo nổi trên mặt ao, không tìm được phương hướng, tay cô nắm lấy ghế sô pha, đ*ng t*nh hét to. Đúng lúc này; Chu Đại đột nhiên buông miệng ra, hỏi cô: “Thoải mái không?”

kh*** c*m biến mất, *m đ* ngứa ngáy khó chịu, Hứa Khá thúc giục anh: “Thoải mái, anhhh, anh l**m tiếp đi, em còn muốn.”

Mặt cô đỏ ửng, lún sâu vào d*c v*ng, Chu Đại vừa lòng cúi đầu xuống, để khiến cô vui sướng hơn, anh đem hai chân cô vòng qua cổ, l**m m*t *m đ* phát ra âm thanh ừng ực.

Hàm răng của Chu Đại thỉnh thoảng chạm vào hạt đậu nhỏ, ba loại tê dại đồng thời chiếm cứ não Hứa Khả, cô cảm giác bản thân sắp phát điên, nhịn không được dùng tay ôm đầu Chu Đại, hy vọng anh l**m” m*t nhanh hơn, mạnh hơn nữa.

Chu Đại không làm cô thất vọng, tốc độ của anh thật sự rất nhanh.

“Aaaa ưm…” Giọng của Hứa Khả thay đổi, cơ thể cũng khó chịu, không ngừng vặn vẹo.

Chu Đại biết cô sắp tới, anh dùng cánh môi bọc lấy thịt mềm mư”t thật mạnh. Khoải cảm nhanh chóng tích lũy tới cực hạn, bụng Hứa Khả kịch liệt run rẩy, cô cao trào.
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 58: Chính Là Như Vậy; Lại Liếm Tiếp Đi



Dư vị cao trào còn chưa qua, Chu Đại tiếp tục l**m láp, đưa đầu lưỡi xuống, lấp kín d*m thủy ở miệng huyệt. Trong khoảng thời gian này cơ thể Hứa Khả đúng lúc mẫn cảm nhất, sau khi tiết một lần không những không được thỏa mãn, ngược lại càng thêm trống rỗng khó chịu.

Dầu lưỡi ẩm ướt của Chu Đại quét sạch d*m thủy ở miệng huyệt, sau đó anh đẩy thịt môi ra, thăm dò vào bên trong, giống như con giun không ngừng hoạt động.

Ngứa…

Hứa Khả kẹp chặt chân, không chịu nổi: “Đừng… Ngứa quá…”

Tay Chu Đại từ bụng cô trượt xuống, ấn lên môi *m h*, đem đầu lưỡi tiến vào bên trong, môi trên hấp thụ thịt non ở miệng huyệt.

“A…” Hứa Khả cong eo lên, bụng căng chặt, “chú, từ bỏ….A…”

Chân tay tê dại, mềm nhũn, không còn chút sức lực nào. Trong đầu cô bỗng nhớ tới hình ảnh lúc trước Chu Đại dùng d**ng v*t ra vào trong t*** h***t, Hứa Khả khó chịu đến mức sắp phát điên, d*c v*ng vừa biến mất lại giống như ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, toàn bộ *m h* nóng rực.

Chu Đại kéo hai chân cô ra, đầu lưỡi ở tiểu bức nhanh chóng thọc vào rút ra, miệng huyệt ngứa ngáy không ngừng co rút lại, sau khi bị thịt non đẩy ra, liền l**m láp quanh miệng huyệt, phát ra âm thanh giống như uống nước, hoà với tiếng kêu của Hứa Khả còn lớn hơn.

Cơ thể Hứa Khả không ngừng vặn vẹo, mỗi lần muốn né tránh đều bị anh giữ chặt, hơn nữa tốc độ không ngừng nhanh hơn, ngày càng ngứa ngáy khó chịu.

“Chú…Ô… ngứa quá…” Hứa Khả ph*ng đ*ng kêu lên, cô chỉ cảm thấy bản thân sắp chết, tựa như một cục bột, tùy ý bị xử lý.

Đang lúc mấu chốt, Chu Đại đột nhiên dừng lại, hỏi cô: “Ngứa ở đâu?

“Nơi nào cũng ngứa.” Giọng nói của Hứa Khả nhỏ như muỗi: “Anh mau c*m v** đi.”

“Cắm nơi này sao?” Chu Đại ngồi thẳng dậy, nửa quỳ ở trước hai chân cô, hai ngón tay ấn vào miệng huyệt, nhẹ nhưng đâm thọc, “Dùng cái gì cắm?”

“d**ng v*t, dùng đại d**ng v*t cắm.”

Chu Đại cười, đem đầu ngón tay c*m v** trong miệng huyệt ướt át.

“A…” Bất ngờ tiến vào khiến Hứa Khả không tự chủ được mà hét lên một tiếng, giọng nói quyến rũ lại bên nhọn.

Chu Đại nhẹ nhàng đẩy vào trong hai cái, bên trong trơn đến mức bắt đầu co giật, thịt non cuối cùng cũng được an ủi, cắn chặt lấy ngón tay của Chu Đại, từng đợt d*m thủy từ bên trong chảy ra.

Ngón tay rất dài, cũng thô, c*m v** vô cùng thoải mái.

Hứa Khả nắm chặt sô pha, cô nén tiếng kêu sung sướng của bản thân.

“Ngón tay c*m v** có sướng không?”

“Um…Sướng….” Vừa ngứa vừa sướng làm Hứa Khả vứt bỏ xấu hổ, cô kêu lên, “Lại dùng lực thêm một chút…”

Cô chưa từng nghĩ tới, l*m t*nh sẽ sướng như vậy, thậm chí còn sung sướng hơn khi buông ra.

“Dùng sức vẫn chưa đủ sao? Vậy thêm một ngón tay nữa.” Chu Đại nói xong, rút ngón tay ướt đẫm ra, cảm giác trống rỗng làm Hứa Khả theo bản năng kẹp chặt hai chân, không muốn cho anh đi ra ngoài, “Đừng… Đừng rút ra”

Chu Đại nhìn thấy phản ứng của cô, nụ cười trên mặt càng sâu, anh để lại một nửa ngón tay ở bên trong, một ngón tay khác tử bên cạnh bẻ cánh môi *m h* ra, cứng rắn đi vào, bởi vì nhiều nước nên tiến vào rất thuận lợi.

Hai ngón tay c*ng tr**ng khiến Hứa Khả kêu lên một cách yếu ớt cùng sảng khoái: “ưm…Thoải mái quả…chú… Mau di chuyển đi…”

Chu Đại nhẹ nhàng chọc vài cái, cảm nhận được cô đã thích ứng, anh liền nhanh chóng thọc vào, thỉnh thoảng các đốt ngón tay thọc vào hướng khác nhau, ngôn tay nhọn xuyên qua thịt non, kh*** c*m lặp đi lặp lại, khiến Hứa Khả siết chặt mông.

“A…” kh*** c*m khiến giọng điệu của Hứa Khả thay đổi, cô không tự chủ được n*ng m*ng lên, đưa tới trước mặt Chu Đại, khát vọng anh cắm sâu thêm một chút, nhưng chiều dài của ngón tay có hạn, không thể chạm đến nơi sâu nhất.

t*** h***t tê dại, cái cảm giác này lan tràn khắp các tế bào trong cơ thể, đặc biệt là hai chân cùng bụng. ý thức trở nên mơ hồ.

“Chú…”

“Thoải mải không?

“Thoải mái…m…”

Chu Đại cũng biết cô thoải mái, anh nâng một chân cô lên đặt trên vai, t*** h***t mở rộng, thịt non hồng hào theo ngón tay anh thọc vào rút ra không ngừng ra ngoài, cổ họng anh nóng lên, không tự chủ được mà gia tăng lực, d*m thủy theo ngón tay anh văng khắp nơi.

kh*** c*m điên cuồng dâng lên, Hứa Khả hét một tiếng, cơ thể căng thẳng, t*** h***t cắn chặt ngón tay của Chu Đại, xúc cảm ấm áp khiến hơi thở của Chu Đại hỗn loạn, anh biết Hứa Khả sắp cao trào, nên vội vàng rút ngón tay ra.

Một lượng lớn dân thủy phun ra.

Bên trong đột nhiên trống rỗng, cảm giác đau đớn biến mất, chỉ còn lại ngứa ngáy cũng tê dại, Hứa Khả khó chịu ngẩng đầu lên, mơ hồ nhìn anh, không rõ vì sao anh đột nhiên dừng lại.

Hai mắt cô mê ly, sắc mặt đỏ ửng, dáng vẻ đáng thương khiến d**ng v*t của Chu Đại như xuyên thủng đ*ng q**n. Vốn muốn làm cô sảng khoái một chút rồi mới c*m v**, nhưng hiện tại lại không thể nhịn được, anh k** kh** q**n, kéo người lên, đem tay cô đặt lên trên d**ng v*t.

“Sờ nó…”

d*m thủy vẫn không ngừng chảy ra, g*** h** ch*n ướt đẫm, bên trong trống rỗng khó nhịn, Hứa Khả biết chỉ có côn th*t thô to này mới giải quyết được vấn đề hiện tại của bản thân, tay cô theo Chu Đại v**t v* côn th*t.

Cách q**n l*t vẫn có thể cảm nhận được sự săn chắc cùng ấm áp của anh.

Cổ họng Hứa Khả khô khốc,

Chu Đại xoa đầu cô: “Lấy nó ra.”

Hứa Khả thuận theo giúp anh c** q**n lót, d**ng v*t thô to lập tức nhảy ra, từ g*** h** ch*n đập vào bụng, ở mã mắt còn chảy ra chất lỏng trong suốt.

Đây là lần đầu tiên Hứa Khả nhìn cận cảnh côn th*t của Chu Đại, vừa thô vừa lớn, cô nhìn rất xấu hổ, nhưng cự vật này đã từng ra vào trong cơ thể cô, nhớ tới cái cảm giác này, cả người có nhũn ra.

Lúc ở cùng băng nhóm của Hạ Sâm, bọn họ không coi cô là con gái, không hề kiêng nể tụ tập xem phim cấm trước mặt cô, cô không thích xem, có đôi khi lơ đãng lướt qua, phát hiện nữ chính đang giúp nam chính khẩu giao.

Đàn ông hình như rất thích được khẩu giao.

Cô không do dự, vươn tay nắm lấy d**ng v*t, v**t v* lên xuống.

Quá thô, tay cô nhỏ căn bản không thể nắm hết, đặc biệt là q** đ**, chỉ có thể nắm lấy một đoạn, nhưng vẫn khiến Chu Đại cảm thấy vô cùng thoải mái.

Chu Đại thấp giọng thở hổn hển, dịu dàng nhìn cô: “Hứa Khả, lại nhanh thêm một chút nữa.”

Hứa Khả đẩy nhanh tốc độ, gân xanh nổi lên đặc biệt rõ ràng, nóng đến mức giống như ở trong bếp lửa.

Da hơi khô, lúc có dùng tay xoa cảm thấy không quả thoái mái, nghĩ tới lát nữa nó c*m v** t*** h***t không có bôi trơn sẽ khó chịu, cô nhìn côn th*t sạch sẽ, chần trừ hai giây, sau do dịch mông, cúi đầu ngậm lấy một phần.

Hứa Khả.

Khoảnh khắc đầu lưỡi ấm áp bao vây mã mắt, cả người Chu Đại căng thẳng, vô cùng sung sướng, anh thiếu chút nữa không nhịn được. Anh hít sâu một hơi, đè nén xúc động muốn bắn, chậm rãi cúi đầu xuống, có chút kinh ngạc nhìn Hứa Khả.

Anh đương nhiên muốn Hứa Khả khẩu giao cho mình, nhưng chưa từng nghĩ tới sẽ cưỡng ép cũng miễn cưỡng cô, kết quả cô lại chủ động.

Lần đầu tiên Hứa Khả làm cũng tương đối trúc trắc, sau khi ngậm vào thì không biết làm thế nào, Chu Đại đau đến mức nhíu mày, anh v**t v* đầu cô: “Hứa Khả, nhẹ một chút, dùng đầu lưỡi l**m, đừng dùng răng cắn.”

Hứa Khả buông miệng ra, nâng đối mắt mờ mịt nhìn anh.

“Dùng đầu lưỡi l**m.” Chu Đại kiên nhẫn dạy cô, giọng nói vừa trầm vừa khản.

Hứa Khả vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng l**m mã mắt, sau đó ngẩng đầu nhìn mắt Chu Đại, ánh mắt giống như đang hỏi anh làm vậy có đúng hay không.

Chu Đại trầm xuống, máu nóng sôi trào, giọng nói trầm tới cực hạn: “Chính là như vậy; lại l**m tiếp đi.”

Hứa Khả một lần nữa cúi đầu xuống, cẩn thận l**m xung quanh mã mắt, cô bắt chước dáng vẻ nữ diễn viên phim AV, dùng tay x** n*n, sau đó đầu lưỡi l**m dọc theo q** đ**, l**m ướt thân gậy. Khi mới tới gần hai viên t*nh h**n, cô do dự một lúc, không có liễu xuống mà lại hướng lên trên.

Cô cố ý phun một ít nước miếng lên côn th*t, l**m xong một lần d**ng v*t cũng đã ướt đẫm, Chu Đại sảng khoái đến mức cánh tay nỗi lên đầy gân xanh.

Hai vú của Hứa Khả rũ xuống, lắc qua lắc lại, lúc đổi tư thế còn chạm vào côn th*t,

Yết hầu của Chu Đại chuyển động, đôi mắt đỏ đậm hai tay nâng vú” lên x** n*n.

“Ô ô… Hứa Khả mơ hồ phát ra âm thanh, khoải cảm từ vú” khiến cô bất giác nâng người lên, mông cũng hướng lên trên, hướng về phía Chu Đại phát tín hiệu bảo anh v**t v*.

*m h* giữa đùi ướt át, Chu Đại di chuyển một tay xuống, khoảnh khắc chạm vào khiến Hứa Khả giống như bị điện giật, cơ thể không ngừng run rẩy; lực chú ý bị dời đi, tay nắm côn th*t buông xuống, quay đầu lại nhìn.

Chu Đại đánh hai cãi vào mông cô: “Đừng mất tập chung, chuyên tâm l**m đi, l**m tốt chút nữa sẽ cho em.”

Ngày thường áo mũ chỉnh tề, lúc lên giường lại nói mấy lời cợt nhả nhưng Hứa Khả phát hiện bản thân không hề bài xích, lúc nghe được hai chữ ” cho em, tiểu bức lại ch** n**c.

Cô rất muốn.

Có lẽ biết Chu Đại sẽ không dễ dàng cho như vậy, cô quay đầu lại, trực tiếp ngậm lấy toàn bộ q** đ**. “Hừm…” Chu Đại sảng khoái, hít một ngụm khí lạnh.

Quá lớn, cũng quá thô, Hứa Khả căn bản không thể ngậm hết, vừa mới nhét vào đã khó chịu, hơn nữa ở mã mắt chảy ra chất lỏng có chút hương vị, cô khẽ cau mày.

“Ô ô ô… Cô cố gắng chịu đựng cảm giác không thoải mái, tiếp tục ngậm, nhưng kiên trì được vào giây thì trực tiếp nhả q** đ** ra, họ khan dữ dội.

“Có mùi.” Cô nói, “Cũng quá lớn, không ngậm được.”

Mùi nhẹ, không nặng, nhưng cô không thích.

Rõ ràng đơn thuần như vậy lại nói ra mấy lời d*m đ*ng. Chu Đại nghe thấy, lông mày không ngừng nhảy dựng. Vốn muốn dạy dỗ cô, kết quả lại bị trêu đùa đến mức dục hỏa đốt người. Anh không nhịn được, kéo cơ thể cô về phía trước, nhanh chóng kéo hai chân cô ra, sau đó tay cầm côn th*t, tìm được miệng huyệt ướt át, chuẩn bị c*m v**.

Lúc mã mắt chạm đến miệng huyệt, cơ thể Hứa Khả run lên, bỗng nhiên cảm thấy phấn khích, cô đang chờ khoảnh khắc này, vì vậy chủ động mở hai chân rộng hơn.

“Muốn c*m v** hay không c*m v**?” Chu Đại cố ý hỏi.

“Cắm…Mau c*m v**… Em muốn…

Chu Đại khẽ cười một tiếng, anh thăm dò xung quanh miệng huyệt, nhẹ nhàng đâm thọc vài cái, sau khi xác nhận bên trong có thể cất chứa, q** đ** trực tiếp đẩy thịt non ra, chậm rãi c*m v** bên trong.

“Ưm”… q** đ** chỉ mới tiến vào, sự no căng cùng nóng bỏng đã khiến Hứa Khả không không chế được mà hét lên.

“A…”

Cô theo bản năng kẹp chân lại, Chu Đại bị cô kẹp thì kêu lên một tiếng.

“Thả lỏng một chút.”

Chu Đại hơi nâng lên, nặng nề đẩy vào trong, cuối cùng cắm xuống.

Cảm giác xé rách khiến Hứa Khả hét to lên: “A…Lớn quá…”

Đau nhưng cũng rất thoải mái.
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 59: Chính Là Loại Cảm Giác Này, Tê Dại



Nửa tháng không làm, t*** h***t rất chặt, nhưng thịt non vẫn còn nhỏ dại d**ng v*t làm chúng nó dục tiên dục tử, điên cuồng quấn lấy côn th*t.

Sự chặt hẹp làm Chu Đại cũng phải thở dài một hơi.

Anh dừng lại, không chuyển động, lẳng lặng cảm thụ kh*** c*m do t*** h***t mang lại, côn th*t vừa thô vừa cứng đè ép lên thịt non mềm mại, bên trong t*** h***t của Hứa Khả sưng lên, đặc biệt là hai chân, mềm nhũn, run rẩy.

Chu Đại đem hai chân Hứa Khả quấn lên eo, đôi tay bóp eo cô, bắt đầu đẩy lên.

“Um..” Động tác không quá mạnh nhưng Hứa Khả vẫn bị cắm phải ngẩng cổ lên, nức nở, “A…” Chính là loại cảm giác này, tê dại.

“Thích không…”- Thấy có không có cảm giác khó chịu. Chu Đại bỗng nhiên đẩy nhanh tốc độ, mạnh mẽ thọc sâu vào, trực tiếp chạm vào cổ t* c*ng, tận cùng bên trong hút lấy mã mắt, một bãi d*m thủy nóng hổi tưới lên mã mắt. Chu Đại nhíu mày đầy thoải mái, anh hít sâu một hơi, giảm bớt tiếng th* d*c như sắp trào ra khỏi lồng ngực. Anh cúi đầu nhìn d**ng v*t, vẫn còn một phần nhỏ ở bên ngoài, sau khi rút ra một nửa, anh lại hung hăng thọc đến tận cùng.

Hứa Khả hét lên: “a a a”

q** đ** cắm đến tận cùng, Chu Đại lại không thương tiếc cô, dùng sức đẩy vào trong, nhiều lần thọc đến chỗ sâu nhất, lặp lại động tác thọc vào rút ra.

Sau mấy chục lần, t*** h***t trở nên nóng rát, Hứa Khả có cảm giác giây tiếp theo sẽ bị xỏ xuyên, bởi vì anh dùng sức quá lớn, toàn bộ cơ thể cô run rẩy đau nhức truyền khắp, mỗi một chỗ đều cảm thấy ngứa ngáy. Rất nhanh cô đã không chịu được, mềm giọng cầu xin: “Chậm… Chậm một chút…chú…ưm…Không được…”

Nghe tiếng kêu của cô mang theo nức nở, Chu Đại bị kich thích, d**ng v*t lại trướng thêm một vòng, tốc độ không hề giảm mà còn tăng lên.

d**ng v*t mãnh liệt thọc vào rút ra, dân thủy phun ra ngoài, làm ướt hai viên t*nh h**n cùng đám lông mu xung quanh.

“Um…Nhẹ…Nhẹ chút…” Giọng nói của Hứa Khả đột nhiên cất cao, côn th*t chạm đến một nơi chưa từng chạm đến trước đây, một dòng diện xẹt qua trong đầu, hạ vai cô run lên.

Chu Đại cũng cảm nhận được, nơi này anh chưa từng tiến vào, mặc dù toàn bộ đi vào cũng chưa tiến đến địa phương này, có lẽ hôm nay hai người đều thả lỏng thể xác lẫn tinh thần, nên mỗi một chỗ đều mở ra.

Mã mắt bị nơi đó kẹp chặt, ý thức bị hút đi, anh sướng đến mức sống lưng tê rần.

Không chỉ Hứa Khả thoải mái mà anh cũng thoải mái. l*m t*nh cùng người phụ nữ mình thích, hơn nữa cơ thể còn vô cùng phù hợp, là điều mà rất nhiều người không thể hiểu được.

Loại cảm giác mới mẻ này làm anh mê đắm.

Anh sung sướng c*m v** trong, nặng nề mân mê nơi chỉ thuộc về mình, hết lần này đến lần khác, tốc độ nhanh đến mơ hồ.

Anh điên cuồng c*m v** bên trong, đồng thời gọi tên Hứa Khả: “Hứa Khả…Thích không?”

“Thích…Thật thoải mái… A…”

Ngoài tiếng kêu của Hứa Khả ở trên sô pha thì chính là tiếng hai viên t*nh h**n đập vào mông cô, khiến mông cô đỏ hồng.

Từng đợt kh*** c*m từ đầu ngón chân lan ra khắp toàn cơ thể, ngón chân của Hứa Khả cuộn tròn lại, một bên kêu không cần một bên dùng hai chân quấn chặt lấy eo Chu Đại, hy vọng anh có thể cắm sâu thêm một chút.

“Chú… A… Giọng nói của Hứa Khả đứt quãng, cơ thể nhiễm một màu đỏ, vô cùng mê người.

Chu Đại tiếp tục đấu đá lung tung ở trong cơ thể cô, không ngừng c*m v** hoa tâm, thẳng đến khi đem mị thịt kéo ra ngoài miệng huyệt.

Quá nhanh, cũng quá mạnh.

“Chậm… Chậm một chút…A… ” Hứa Khả bị cắm đến mức hai mắt ngập nước, đôi tay nắm chặt lấy cánh tay của Chu Đại, tìm kiếm điểm chống đỡ.

kh*** c*m liên tục, nhanh chóng tích lũy lại, t*** h***t điên cuồn co rút, chuẩn bị cao trào.

“Chú chú…” Cô hoảng loạn gọi tên Chu Đại để tìm kiếm cảm giác an toàn.

t*** h***t quá chặt, Chu Đại của người, nhẹ giọng nói: “Anh đây.”

Hứa Khả mở mắt nhìn anh, bên trong là d*c v*ng vô tận, tràn ngập trong con ngươi.

Môi cô trống rỗng, cũng muốn có thứ gì đó lấp đầy, cô bỏ tay ra, ôm lấy cổ anh rồi hôn lên môi anh.

Hai người hôn nhau, sau một lúc, Chu Đại cũng không thỏa mãn, anh đặt tay cô ở trên sô pha, mười ngón tay đan vào nhau, chà đạp xâm chiếm môi cô, tốc độ thọc vào rút ra cũng chậm lại.

Sau một lúc, Chu Đại di chuyển miệng, liếc mắt nhìn thoáng qua d**ng v*t, ướt đẫm, mỗi lần d**ng v*t rút ra có thể nhìn thấy một sợi dây trong suốt.

Anh đặt tay ra sau đầu cô, dùng một tay giữ chặt, đem chân cô đặt lên ngang lưng, một tay khác xoa n*m v* của cô, nhìn chỗ hai người kết hợp, đột nhiên đẩy nhanh tốc độ.

“Ưmmm…” Môi Hứa Khả khô khốc em một tiếng, theo động tác thô bạo của anh, cả người cô không ngừng run rẩy, nước mắt không chịu khống chế mà chảy xuống: “Thật thoải mái ….ư ưm…”

Chu Đại th* d*c, cả người đổ một lớp mồ hôi mỏng, trên trán cũng phủ một tầng mồ hôi. Anh cắm vừa sâu vừa mạnh, cố gắng làm Hứa Khả khóc.

Sau khi bị cắm mấy chục cái, kh*** c*m một lần nữa đạt tới cực điểm, t*** h***t kịch liệt co rút, Hứa Khả thét chói tai lên cao trào, không ngừng co rút.

Khoảnh khắc cô đ*t c** tr**, Chu Đại thiếu chút nữa bắn vào t* c*ng, anh đem d**ng v*t rút ra trước, nhưng t*** h***t quá chặt, kẹp q** đ** của anh ở bên trong, anh không khống chế được mà b*n t*nh.

Lúc b*n t*nh, sắc mặt Chu Đại thay đổi.

Thật sự đáng chết, anh bắn quá nhanh, nhưng vẫn bắn ở trong cơ thể cô.

Chu Đại không chỉ hối hận lão nhị không dùng được mà còn hối hận vừa rồi quá vội vàng, không lên lầu lấy bao cao su, bắn trong t* c*ng rất dễ mang thai.

t*nh d*ch nóng bỏng làm Hứa Khả run rẩy, sau khi bình tĩnh, cô mới phản ứng lại, Chu Đại bắn vào trong cơ thể cô, d**ng v*t mềm nhũn giờ vẫn chưa rút ra, hai chân cô tuột xuống khỏi eo anh, lo lắng nói: “A, anh bắn vào bên trong, liệu có mang thai không?”

Cô vừa mới chuyển động, d**ng v*t ở bên trong lại ngẩng đầu, d*c v*ng vừa mới giảm xuống lại dâng lên, thái dương của Chu Đại nhảy dựng, chịu đựng d*c v*ng rút rương vật ra, cầm tờ giấy, lau t*nh d*ch chảy ra từ huyệt nhỏ.

“Xin lỗi, vừa rồi quá nóng nảy, không mang bao, hiện tại anh kê cho em thuốc tránh thai, em chịu khó uống một lần.”

Sau cao trào, chân tay vẫn mềm nhũn, Hứa Khả không muốn di chuyển, cô ngẩng đầu nhìn anh, phát hiện vẻ mặt ảo não cũng đau lòng của anh, thành thật nói: “Em đã uống qua thuốc tránh thai ngắn hạn, lúc trước lần nào anh cũng không mang bao, lại phải tự mình uống.”

Sau khi thời gian hành kinh kết thúc, cô có một loại dự cảm xấu, luôn sợ hãi sẽ mang thai nên đã thực hiện các biện pháp bảo vệ trước.

Chút ý thức an toàn này cô vẫn phải có.

Chu Đại sửng sốt hai giây; “Thật xin lỗi.”

t*nh d*ch còn ở trong cơ thể, Hứa Khả dứt khoát ngồi dậy, ra vẻ tức giận dùng chân để anh: “Anh không mang bao”

Còn nói mình là bác sĩ, nếu không phải cô ý thức đến vấn đề kia, sợ rằng đã trúng số từ lâu rồi.

Chu Đại cúi đầu hôn cô: “Sẽ không có lần sau “

Hơi thở của anh phả vào mũi, vừa rút ra khỏi d*c v*ng, Hứa khả xấu hổ, bĩu môi nói: “Đưa em lên lầu tắm rửa, khó chịu muốn chết “

Chu Đại nhìn lão nhị vẫn đang kêu gào, anh hôn cô như chuồn chuồn đạp nước, nói: “Còn chưa kết thúc đâu, lại làm thêm một lần nữa.”

Nói xong, anh cũng mặc kệ Hứa Khả có đồng ý hay không, kéo người lại, để cô đứng trên mặt đất, tay đỡ ghế sô pha đưa lưng về phía mình, anh n*ng m*ng cô lên, đem d**ng v*t cứng rắn c*m v** từ phía sau.
 
Back
Top Bottom