Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu

Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 30: Đừng Hỏi, Hỏi Chính Là Từng Yêu!



Trên đường trở về, Chu Đại im lặng cả một đường không nói gì cả.

Anh không nói lời nào, Hứa Khả cũng lười chủ động mở miệng, nhớ Chu Đại vừa nói sẽ đưa cho mình những tài liệu đó thì cực kỳ vừa lòng.

Quả nhiên đối phó với mấy người đàn ông lớn tuổi phải dùng chút kỹ xảo.

Nói trở về đưa, người đàn ông này rất giữ chữ tín, đồng ý đưa cho cô liền thật sự đưa.

Không chỉ có số điện thoại, ngay cả nơi thực tập cũng đầy đủ.

Lúc về đến nhà, xe đậu ở trong sân, Chu Đại không mở cửa xe, mà nghiêng đầu, nghiêm túc hỏi cô: “Hứa Khả, vì sao em lại đồng ý l*m t*nh cùng tôi?”

Hứa Khả ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt của anh rất thâm thúy, không nhìn ra bất kì cảm xúc nào.

“Sao lại hỏi vấn đề này?” Hứa Khả cảm thấy có chút nhàm chán, làm cũng đã làm rồi, còn hỏi để làm gì.

“Em chỉ vì muốn lấy thông tin về Cố Kim thôi sao?”

Hứa Khả vốn dĩ lười giải thích, nghe đến đây lại liếc mắt đánh giá anh từ trên xuống dưới, tấm tắc hai tiếng.

“Tôi nói chú này, chú có biết hiện tại mình giống cái gì không? Cái loại đàn ông lừa một cô gái nhỏ còn muốn biết đáp án. Lời kịch của chú giống như nữ chính trong phim truyền hình cẩu huyết vậy.”

“Đừng hỏi, người nên hỏi là tôi, chú vừa có tiền, có sự nghiệp lại thành công. Từng yêu! Cứ như vậy đi.”

Hối hận đem bản thân giao cho Chu Đại sao?

Không.

Cô cảm thấy đêm đầu tiên của mình giao cho ai cũng không quan trọng, nam nữ ở trên giường không phải chỉ làm chuyện đó sao?

Tình yêu gì đó chỉ là bong bóng, sau khi kết hôn sẽ thêm dầu, mắm, muối, đủ thứ ồn ào, ai ngoại tình thì vẫn ngoại tình, nên ly hôn thì vẫn phải ly hôn.

Có thể sử dụng cơ thể để đạt được thứ mình muốn, cô lại không có hại, sẽ không quan tâm đến việc đó.

Chu Đại nghe cô trả lời qua loa, có lệ, môi giật giật, bất giác ý thức hàm ý trong câu nói của cô, cũng không nói nữa.

Anh rối rắm chuyện này làm gì, chính anh không phải chỉ bị cơ thể của Hứa Khả hấp dẫn thôi sao?

“Xuống xe, đêm nay tôi phải đến bệnh viện làm phẫu thuật, em ngủ trước đi.”

Hứa Khả: “Ồ.”

Sau khi xuống xe, cô đi thẳng lên tầng hai, cơ thể dính nhớp, rất muốn đi tắm.

Chu Đại nhìn bóng lưng của cô, đôi mắt tối sầm lại.

Ngày thường cô luôn mặc quần đùi ngắn, đây là lần đầu tiên anh thấy cô mặc váy, chiếc váy làm nổi bật từng đường nét trên người cô, rất đẹp.

Cổ họng anh lại lần nữa cảm thấy nóng lên.

Đúng lúc này, lúc lên cầu thang Hứa Khả bỗng nhiên nhớ tới một chuyện khác, quay đầu hỏi anh: “Đúng rồi, khăn trải giường của tôi đâu? Mua chưa?”

“Đợi lát nữa sẽ có người đưa đến đây cho em.”

“Nói chuyện giữ lời.” Hứa Khả nói xong, quay người chạy lên.

“Đừng dùng mấy thông tin đó làm chuyện xấu.”

“Biết rồi.” Hứa Khả cũng không quay đầu lại, trở lại phòng lập tức đem mấy lời anh nói vứt ra sau đầu, chuyện thứ nhất chính là mở máy tính, tìm nơi Cố Kim thực tập, còn có số điện thoại.

Đúng lúc này, có người gõ cửa.

Hứa Khả quay đầu lại nhìn thoáng qua, nghe được tiếng Chu Đại gọi cô: “Hứa Khả.”

Sao còn chưa đi?

Hứa Khả âm thầm chửi mắng, không phải vội vàng đi phẫu thuật sao?

Cô không kiễn nhẫn đi mở cửa, còn chưa kịp mở miệng mắng, Chu Đại đã cúi đầu hôn cô một cái, nụ hôn nhanh chóng rời đi giống như chuồn chuồn đạp nước.

Hứa Khả sửng sốt.

Chu Đại sờ đầu cô: “Muốn yêu đương hay không? Chúng ta đã phát sinh quan hệ, tôi sẽ có trách nhiệm với em.”

“Không cần.” Hứa Khả không chút do dự mà từ chối, cô ngẩng đầu nhìn mắt anh, giọng nói rất kiên định, “Tôi không muốn nhắc đến nó. Chú đừng tìm cớ gây rối, thời buổi này có mấy người mà không tìm bạn giường. Chú muốn trâu già gặm cỏ non cứ việc nói thẳng, cần gì phải nói chịu trách nhiệm.”

“Còn có, tôi là cháu gái của chú.”

Người bình thường sẽ không phát sinh quan hệ với cháu gái, nếu không phải cô đã trưởng thành, cô còn hoài nghi Chu Đại có sở thích ** d*m.

Chu Đại trầm mặc: “Chúng ta không có quan hệ huyết thống.”

“Dù sao cũng là cháu gái.” Hứa Khả thúc giục anh, “Chú muốn đi thì mau đi đi, không phải chỉ là lên giường thôi sao, còn nói như bản thân là một người đàn ông thuần khiết vậy, đi đi đi.”

Nói xong cô đóng sầm cửa lại, không nhìn biểu cảm của Chu Đại, xoay người tiếp tục điều tra chuyện của Cố Kim.

Mục tiêu của cô rất đơn giản, tới thành phố này là vì Cố Kim, đem chuyện năm đó chịu khuất nhục đòi lại tất cả, đối với việc Chu Đại đưa ra thỉnh cầu yêu đương cũng không quan tâm.

Cho dù sau này muốn yêu đương, cô cũng không tìm mấy người đàn ông lớn tuổi.
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 31: Đến Thành Phố Này Thi Đi, Học Phí Cùng Phí Sinh Hoạt Tôi Lo Cho Em



Tay Chu Đại dừng giữa không trung một lúc lâu, cuối cùng cũng buông xuống, xoay người rời đi.

Bận đến 11 giờ, Hứa Khả mới tắt máy tính.

Cô đem nơi Cố Kim thực tập cùng trường học và các khu vực xung quanh gộp thành một bản vẽ, đồng thời xác nhận những nơi Cố Kim có thể đi qua hàng ngày, mất hơn nửa giờ cô liền nhớ kỹ trong lòng.

Buổi tối Chu Đại không về, có người đưa khăn trải giường tới, đặt ở ngoài cửa xong rời đi.

Là khăn trả giường hình sao trời mà Hứa Khả yêu cầu, sờ vào rất mềm mại, cô đem khăn trải giường bỏ vào máy giặt, sau đó đi vào phòng tắm.

Chu Đại không về cũng không nhắn tin cho cô, Hứa Khả không chủ động hỏi hành tung của anh, một mình ở nhà tự do tự tại, đến giờ liền đi ngủ.

Ngày hôm sau, Hứa Khả ước tính thời gian Cố Kim đi thực tập, đã sớm đợi cô ta ở trạm tàu điện ngầm của trường họ từ sớm.

Đáng tiếc không thấy ai.

Mấy ngày tiếp theo, mỗi ngày Hứa Khả đều đi nằm vùng.

Trời xanh không phụ lòng người, sau bốn ngày cuối cùng cô cũng đợi được Cố Kim, từ xa nhìn thấy cô ta mặc một chiếc váy màu vàng, nhiều năm không gặp, người gầy đi không ít, trang điểm cũng trở nên xinh đẹp hơn nhiều.

Bên cạnh có một chàng trai giúp cô ta cầm ô, hai người nắm tay nhau, trông như một cặp đôi.

Chàng trai trông rất quen mắt.

Hứa Khả đeo kính râm cùng khẩu trang, đi phía sau bọn họ, đến tàu điện ngầm thì chàng trai kia không đi theo Cố Kim, Hứa Khả trộm đi theo sau cô ta. Chờ đến khi Cố Kim đi vào nơi thực tập, vừa thấy tên, quả nhiên là công ty trong tư liệu Chu Đại đưa cho cô, xác nhận không nhận sai người liền về nhà nghỉ ngơi.

Cô thông qua số điện thoại tìm được Wechat của Cố Kim, nhưng không vội vã thêm bạn bè.

Mục tiêu hiện tại của cô đã không phải là Cố Kim nữa, mà là bạn trai của Cố Kim.

Những gì năm đó cô mất đi, cô phải dùng cách tương tự để lấy về.

Buổi sáng hôm nay Lý Văn Uy gửi tin nhắn cho cô, hỏi cô có rảnh không, muốn mời cô ăn cơm trưa.

Hứa Khả do dự một lúc rồi đồng ý, vừa mới chuẩn bị đi ra ngoài cửa thì nghe được tiếng xe, kéo rèm ra thì nhìn thấy xe của Chu Đại.

Hai người ở phòng khách tầng một chạm mặt nhau.

Mấy ngày không gặp, nhìn Chu Đại rất mỏi mệt, trên người vẫn còn mặc áo blouse trắng.

“Đi đâu?” Anh hỏi xong rồi quét mắt nhìn phòng khách, phát hiện rất nhiều chỗ đã thay đổi, nhưng anh không nói gì.

Hứa Khả: “Đi ra ngoài một chuyến.”

Chu Đại thuận miệng hỏi: “Một mình?”

“Ừ.” Hứa Khả nhẹ giọng nói, “Chú à, tôi đi trước.”

“Từ từ.” Chu Đại cởϊ áσ blouse trắng, “Tôi lên lầu thay quần áo, đưa em ra ngoài ăn sáng.”

Hứa Khả dừng lại, quay đầu nói: “Không cần.”

“Vậy em đi đâu, phòng khám tâm lý hay chỗ khác?”

“Tùy tiện đi dạo.” Hứa Khả không tính toán nói cho anh biết hành tung của bản thân, cô không tiếp tục nói, mở cửa rời đi.

Mới ra khỏi biệt thự không bao lâu, phía sau có tiếng còi, Hứa Khả theo bản năng quay đầu lại, vậy mà là Chu Đại, trên người đã thay sang một bộ quần áo mới.

“Lên xe.”

Hứa Khả nhíu mày: “Thật ra tôi có hẹn, hôm nay không rảnh.”

Sau khi suy nghĩ lại nói thêm, “Lần này là người bạn lúc trước nhờ chú điều tra giúp, chúng tôi đã không gặp nhau nhiều năm rồi.”

“Tôi đưa em đi ăn sáng trước, sau đó đưa em đến đó gặp người.” Giọng điệu của Chu Đại không cho từ chối, “Đi lên.”

Vẫn còn bốn giờ trước khi đến giờ hẹn với Lý Văn Uy, Hứa Khả bất đắc dĩ ngồi lên ghế phụ.

Ra khỏi tiểu khu, Chu Đại đột nhiên hỏi: “Khi nào có điểm thi đại học?”

“Không biết, không chú ý, dù sao thi cũng không đỗ.”

Ai biết được, dù sao mỗi năm cũng chỉ có thể tham gia một lần, mỗi lần đều được trên dưới hai trăm điểm, không cần phải xem.

“Đến thành phố này thi đi.” Chu Đại nói: “Học phí cùng phí sinh hoạt, tôi lo cho em.”
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 32: Về Sau, Chuyện Của Em Tôi Đều Quản



“Hả?” Hứa Kha quay dầu nhìn anh, suy nghĩ một lát cho rằng mình nghe lầm, cũng không biết nghĩ tới cái gì, cỏ huýt sáo một cái, dáng vẻ không chút nào để ý.

“Không cần, nếu tôi có thể thi đỗ đại học, sẽ tự mình kiếm tiền. Tôi không cần dựa vào đàn ông đâu.”

“Nếu năm nay không thi đỗ, sau khi trở về thì dăng kí lớp học bổ túc, hoặc trực tiếp chuyển đến trường ở đây, tôi sẽ nâng thêm mấy chục điểm, có thể học đại học hoặc học nghệ thuật cũng được.”

Sắc mặt Hứa Kha kỳ quái liếc nhìn anh, bỗng nhiên bật cười: “Người mẹ có quan hệ huyết thống với tôi cũng mặc kệ tôi, chú quản nhiều như vậy làm gì?”

Lúc này, một chiếc xe dang chạy đến gần bọn họ bóp còi, là một người ở trong tiểu khu. Chu Đạu nhìn biẻn số xe. bấm còi một cái, người nọ ấn cửa sổ xuống, hỏi: “Anh Đại, hôm nay sao lại ở nhà vậy.”

Chu Đại: “Nghỉ một ngày.”

“Khi nào rảnh thì sang nhà em tụ tập, lâu rồi chúng ta không gặp nhau.” Không đợi Chu Đại tra lời, hắn tự mình hẹn thời gian, “Tối nay thì sao? Em có mua một ít cua, rất ngon.”

“Được.” Chu Đại đồng ý một cách sảng khoái.

Người kia nhìn thấy Hứa Khả, nhướng mày: “Này, em gái nhỏ kia từ dâu đến vậy? Xinh quá, em gái của anh sao?”

Nói xong còn không có ý tốt mà đánh giá Hứa Khả, “Chào em gái xinh đẹp”

“Đi đây,” Chu Dại không trả lời hắn, lái xe rời đi,

“Này… Anh Đại.” Cát Dương quay đầu lại nhìn đuôi xe của Chu Đại: “Vậy cô gái kia rốt cuộc là ai, sao không giới thiệu một chút mà bỏ đi vậy. Không phải người thân sao? Chết tiệt, chẳng lẽ là bạn giường, nhưng nhìn còn nhỏ quá”

Hắn nhìn theo hướng Chu Đại rời đi, lại cân nhắc đến phản ứng vừa rồi của Chu Đại, không khỏi chửi tục một tiếng. “Anh Đại đây là cây vạn tuế ngàn năm nở hoa sao? Đưa phụ nữ vào nhà qua đêm?”

Advertisement

Mạnh San ở một bên nói: “Không nhìn thấy bác sĩ Chu không muốn nói với anh sao? Mau về nhà xử lý cua đi, tối anh hẹn người ta, em phải ăn trước một con.”

“Được được được, về nhà làm cua cho em ăn. Cát Dương nháy mắt không còn tò mò nữa, từ trong nhà anh Đại đi ra, chắc chắn đã qua đêm với nhau rồi, nói không chừng buổi tối đưa đến nhà hắn, đến lúc đó phải cẩn thận hỏi kỹ một chút.

Hắn còn phải đem tin tức bất ngờ này nói cho anh em.

Ra khỏi biệt thự, Chu Đại mới giải thích: “Vừa rồi là một người bạn của tôi, tên Cát Dương, ở cùng tiểu khu.”

Nhìn tuổi không còn nhỏ, tóc tai bóng mượt, còn nhuộm tóc, dựng lên giống cây chối, như đàn ông vài thập niên trước.

Không nghĩ tới Chu Đại sẽ làm bạn cùng loại người này.

Nhưng Chu Đại cũng không phải người bình thường.

Bị Cát Dương ngắt lời, chủ đề vừa rồi Chu Đại cũng tự bỏ qua.

Hứa Khả thấy điện thoại sáng lên, mở Wechat ra, Lý Văn Uy hỏi cô buổi trưa muốn ăn gì, cô trả lời gì cũng được. Chưa đến vài giây, Lý Văn Uy đã gửi tin nhắn bằng giọng nói đến.

Hứa Khả không kiêng dè Chu Đại, lập tức bấm vào.

“Hứa Khả, hiện tại tớ đang làm việc bán thời gian ở bên ngoài, tớ đã nói với ông chủ đi lúc 11 giờ, 11 giờ rưỡi gặp nhau được không? Tớ đã đặt chỗ rồi, đợi lát nữa gửi định vị cho cậu. Hiện tại tớ có hơi bận, chúng ta sẽ nói chuyện vào buổi trưa.”

Hứa Khả nhấn trả lời một biểu tượng nhãn dán.”OK”.

Chu Đại nghe không xót một chữ, hơi nhíu mày: “Người em gặp không phải con gái?”

“Ừm.” Hứa Khả thoải mai thừa nhận, “Đây là chuyện của tôi, không cần chú lo, cũng không cần phải mách lẻo với mẹ tôi.”

Hứa Khả đang lướt Weibo, không chú ý nghe, nửa phút qua đi, Chu Đại lặp lại một lần nữa: “Xóa nam sinh vừa nói chuyện với em.”

“Hả?” Hứa Khả còn chưa ngẩng đầu lên, coi như mình đang nghe truyện cười, không nhịn được cười to, qua một lúc mới trả lời anh, “Xóa làm gì? Tôi rất thích cậu ấy.”

Lý Văn Uy là một người khá tốt, lúc học cấp ba thường xuyên mua bữa sáng cho cô, còn chia sẻ tài liệu ôn tập cho cô. Mặc dù bị Hạ Sâm bắt ép, nhưng thật sự rất nhiệt tình.

Mấy năm qua cô không có một người bạn nào, ở một nơi xa lạ nhìn thấy một người quen mà cô không ghét, cái cảm giác này hoàn toàn khác.

Mặc dù không biết vì sao Lý Văn Uy hẹn cô, nhưng ngày thường cô không có chuyện gì để làm, gặp mặt cũng tốt.

Xe chậm rãi dừng ở ven đường.

Hứa Khả ngẩng đầu nhìn: “Tới rồi sao?”

“Hứa Khả.”

“Ha?”

“Em đã trưởng thành, nên giữ khoảng cách với người khác.” Chu Dại nhìn về phía trước, mặt vô cảm nói.

“Hả?”

“Em đã là người của tôi.” Chu Đại chậm rãi quay đầu, nói từng chữ một, “Về sau, chuyện của em tôi đều quản.”
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 33



Hứa Khả yên lặng trợn mắt.

Cô thật sự nghi ngờ Chu Đại sống ở thế kỷ trước.

Cái gì mà quản chuyện của cô? Đóng vai tổng tài bá đạo?

Nhưng sau khi tính toán trên đầu ngón tay, người đàn ông này ba mươi mấy tuổi, tuổi cách cô gần hai thập kỉ, hai người không chỉ khác nhau, mà khoảng cách thế hệ cũng rất lớn.

Những người giàu có không phải đều tiếp nhận tư tưởng hiện đại sớm sao? Tại sao suy nghĩ lại cổ hủ như vậy? “Chú à, hai chúng ta không thân cũng chẳng quen, chú có thể bớt quan tâm đi được không? Có phải tuổi chú chưa đủ lớn, cơ thể chưa già yếu, hay ngày thường không đủ bệnh nhân đúng không?”

“Em còn nhỏ, dễ dàng bị người ta lừa gạt, đặc biệt là đàn ông. Nếu dã ở chỗ của tôi, tôi phải có trách nhiệm với em.”

“Hiện tại có rất nhiều chàng trai không có trách nhiệm, cuộc sống cả nhân hỗn loạn, rất giỏi dùng lời ngon ngọt dụ dỗ mấy cô gái, em cách bọn họ xa một chút. Em chưa ra ngoài xã hội, vẫn còn tương đối đơn thuần…”

“Dừng dừng.” Hứa Khả không kiên nhẫn nghe anh nói lung tung, cô cắt dứt lời nói của anh: “Chú để tay lên ngực tự hỏi, hiện tại ngoại trừ chú còn có ai lừa được tôi?”

Luôn là mấy lý do cũ kỹ này, cô nghe nhiều đến mức lỗ tai sắp đóng kén rồi.

“Chú nói tôi phải giữ khoảng cách với con trai, lúc chú cùng tôi tiếp xúc sao không nghĩ tới mình cũng là một người đàn ông, còn là một người đàn ông nhiều tuổi.”

“Em thấy tôi rất già sao?” Chu Đại hơi nhíu mày: “Hiện tại tôi 35 tuổi, đối với đàn ông đây là tuổi…

Hứa Khả: “Đối với đàn ông thì đã là trung niên rồi”

“Chú đừng nói lung tung, cái gì mà mình cùng người đàn ông khác không giống nhau, nếu chú không háo sắc, tại sao không tìm một người bằng tuổi chú, tới tìm một cô gái nhỏ tuổi như tôi làm gì?”

“Hứa Khả, tối cùng em phát sinh quan hệ, là bởi vì trên người em có thứ k*ch th*ch, hấp dẫn d*c v*ng của tôi.” Chu Đại thật nghiêm túc nói, anh dừng lại một lúc, thở dài, “Mấy ngày nay tôi đã suy nghĩ kĩ về chuyện này, lúc ấy quả thật chưa suy xét kĩ. Nếu nó ảnh hưởng tới tâm lý cùng cơ thể của em…”

Hứa Khả không kiên nhẫn mà che tai lại: “Chú đừng nói nữa, giống như đang niệm bùa vậy. Màng trinh phá cũng đã phá, còn có thể vá lại một lần nữa được không?”

“Tôi là người trưởng thành, những gì mình làm sẽ tự chịu trách nhiệm, không cần chú phụ trách. Tôi muốn chú hiểu, ngày đó là tình nguyện, nhưng chú không thể bởi vì có được cơ thể của tôi liền muốn chiếm hữu tôi, đứng dưới góc độ đó mà quản lí cuộc sống sinh hoạt của tôi, hiểu không?”

“Hiện tại chuyện chúng ta nên làm chính là xem như chưa có gì xảy ra, tôi cũng không ở nơi này của chú quá lâu, mấy ngày nữa sẽ dọn ra ngoài, còn chỗ mẹ tôi, chú giúp tôi giữ bí mật, coi như tôi vẫn ở trong nhà chú”

Chu Đại lâm vào trầm mặc, sắc mặt phức tạp nhìn cô một lúc, không có gì để nói.

Hứa Khả không thèm để ý đến anh, cúi đầu tiếp tục chơi điện thoại.

Cả học kém, làm gì cũng không giỏi, nhưng không có nghĩa cô không hiểu gì cả. Kiểu người như Chu Đại, được người khác nhắc đến rất nhiều.

Ý vào tuổi tác, cho rằng bản thân có kinh nghiệm hơn nên chỉ tay vào người khác ra lệnh.

Cũng không nghĩ liệu cô có nguyện ý hay không

Xe tiếp tục đi về phía trước, một lúc sau, Chu Đại mới mở miệng: “Em muốn dọn ra ngoài?”

“Ừ, ở nhà chú tôi không thoải mái. Tôi không thích cách trang trí, mỗi ngày ngủ cũng không ngon.”

Dù sao mười nghìn tệ kia cũng đã chuyển vào trong thể cô, không thể tiêu hết trong hai tháng, mấy ngày nay cô có xem qua mấy căn phòng, buổi chiều định đi xem, sau khi xác định xong sẽ thuê nó.

Vốn dĩ lúc trước cô không định ở nhà Chu Đại, nhưng đây là điều kiện để cô có thể ra khỏi nhà, hiện tại Chu Đại cùng cô cũng không còn xa lạ, vì chuyện phát sinh quan hệ, có trách nhiệm phải giúp cô giữ bí mật.

“Chú yên tâm, tôi ở bên ngoài xảy ra chuyện gì cũng sẽ không làm phiền chú, dù sao chúng ta cũng không có quan hệ huyết thống.”

Chu Đại trầm mặc mười mấy giây, nhượng bộ: “Em có thể dựa theo phong cách mình thích mà trang trí lại phòng.”

“Không cần, tôi muốn dọn ra ngoài ở.”

Chu Dại ngừng nói.

Lúc ăn sáng, hai người cũng không nói gì, Hứa Khả sau khi ăn no kiên trì không cho anh đưa đi, chuẩn bị đến chỗ Lý Văn Uy hẹn.

Chu Đại: “Gửi cho tôi địa chỉ hai người gặp nhau.”

“Làm gì?” Hứa Khả cảnh giác nhìn anh, “Tôi đã nói đây là việc riêng của tôi.”

Trong chuyện này,Chu Đại căn bản không cho cô thương lượng: “Em có thể đến gặp chàng trai kia, nhưng phải đưa địa chỉ cho tôi. Nếu không tôi không cho em đi. Còn có một lựa chọn cuối cùng là nói với mẹ của em.”

“Không được! Chú không được nói cho bà ấy.”

Mẹ cô nhớ rõ Lý Văn Uy, sự việc lúc đó quá lớn, nếu bị gia đình phát hiện, sau tất cả cô sẽ tốn công vô ích.

Chu Đại duỗi tay: “Lấy điện thoại ra.”

Hứa Khả đứng im không nhúc nhích.

“Hứa Khả!” Chu Đại rõ ràng có chút không vui, “Tôi không hy vọng bản thân luôn phải lặp lại lời nói với phòng ngừa em nói dối, đưa điện thoại cho tôi, tôi tự xem.”

Hứa Khả không tình nguyện đưa điện thoại cho anh, lúc đi còn tức giận đến mức giậm chân.

Tới nơi mới 10 giờ rưỡi, bên cạnh có một trung tâm thương mại, có rất nhiều cửa hàng, những thương hiệu Hứa Khả nghe từ miệng các bạn học hay chưa từng nghe đều có, nhìn rất sang trọng. Nếu đổi thành trước đây, cô cũng không bao giờ dám đi vào nơi này; hiện tại trong tay có 10 nghìn tệ, trong lòng rất tự tin, liếc mắt một cái liền nhìn trúng một cửa hàng quần áo.

Nhân viên hướng dẫn rất nhiệt tình, không bởi vì cô ăn mặc giống học sinh, đầu tóc không hợp xu hướng mà không quan tâm, ngược lại còn dựa theo dáng người của cô, chọn vài cái váy, bảo cô thử một lần.

Hứa Khả không định mặc thử, nhưng kiểu dáng đều rất thời thượng, vô cùng phù hợp với độ tuổi của cô, sờ vào rất thoải mái, hơn nữa nhân viên nhiệt tình, lúc đang do dự lại không hiểu vì sao đi vào phòng thử đồ.

Chiếc đầu tiên là một chiếc váy màu hồng nhạt, cô trộm nhìn mắc 3699 tệ.

Đắt như vậy?

Hứa Khả nhíu mày, váy cô thường mặc cũng chỉ vài chục tệ, đắt nhất cũng chỉ một hoặc hai trăm tệ.

Nhưng sau khi thử đồ, cũng không nói nhất định phải mua, cô vẫn thay quần áo, lúc mặc vào vô cùng cẩn thận, khi bước ra, ánh mắt của hai nhân viên ở bên ngoài đều sáng rực lên.

“Em mặc váy công chúa này trông đẹp lắm.”

“Em chắc là sinh viên năm nhất hoặc năm hai, mặc cái này rất phù hợp với lứa tuổi của em, đáng yêu, xinh đẹp, màu sắc cũng không qua hồng, mặc không kén da, còn giúp da trắng hơn.”

Hứa Khả nhìn vào gương một lúc lâu, cũng cảm thấy rất đẹp, lúc cô chưa đi đến cửa hàng đã nhìn trúng chiếc váy này.

Nhân viên giúp cô sửa sang lại dây đai, tiếp tục nói: “Cái này thật sự rất hợp với em, có nhiều cô gái đến đây thử nhưng em là người mặc đẹp nhất. Tuy nhiên, màu tóc của em hơi pha trộn, nếu nhuộm thành một màu duy nhất thì sẽ trông đẹp hơn.”

Hứa Khả soi gương, nói: “Em thử thêm mấy cái khác.”

Sau khi thử thêm vài cái cũng không tồi, nhưng không có cái nào đẹp bằng cái váy đầu tiên.

Mỗi một bộ nhân viên đều khen, nhưng rõ ràng cũng cảm thấy không đẹp bằng bộ đầu tiên

“Quần áo của thương hiệu chúng tôi ở tầng hai tương đối rẻ, chất lượng cũng tốt, kiểu dáng do nhà thiết kế làm ra nên sẽ không đụng hàng với người khác, màu sắc cũng không bị lỗi thời sau mấy năm. Nhưng giá này đối với sinh viên có chút đắt, nếu em thích, có thể mua một bộ, cái váy màu hồng nhạt đầu tiên em mặc đẹp nhất. Cửa hàng bọn chị có thể trả góp theo kì.” Nhân viên nói chuyện rất chân thành. “Em có muốn xem xét không? Không mua cũng không sao, về sau muốn mua em có thể đến đây.”

Hứa Khả nghĩ đến mức giá đó, đành từ bỏ ý định mua nó.

Đúng là rất đẹp, nhưng cũng rất đắt.

Tiền này không phải của cô, nếu Chu Đại đòi về, vậy cô sẽ nợ nần chồng chất, hiện tại tiêu xài cũng không thể qua thoải mái

“Em đi đến chỗ khác nhìn thử.”

Nhân viên mùn cười: “Được rồi, nếu em đổi ý, có thể quay lại.”

Hứa Khả ngẩng đầu nhìn cô ấy hai cái, nhân viên ở cửa hàng này nói chuyện hay thái độ đều khiến cô cảm thấy thoải mái, không giống mấy cửa hàng nhỏ coi thưởng người khác, quần áo không đẹp, chất lượng cũng không tốt, đặc biệt thái độ rất kém.

Có lẽ bởi vì nhân viên tiếp đãi bản thân khiến cô cảm thấy cũng không tệ lắm, vì vậy cô nở một nụ cười: “Vâng ạ.”

Sau khi ra khỏi cửa hàng, Hứa Khả đi thẳng về phía trước, lại rẽ vào một cửa hàng quần áo khác, cũng không biết Chu Đại đã cài đặt định vị trong điện thoại của cô, anh thấy cô đi liền đi vào cửa hàng, mua hết mấy món đồ cô vừa thử.
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 34: Xin Chào, Có Thể Thêm Phương Thức Liên Lạc Không?



Sau khi di vào cửa hàng quần áo thứ hai, Hứa Khả không thích bộ nào cả, cũng không có nhân viên hướng dẫn chọn đồ giúp cô. Hứa Khả đi dạo một vòng liền đi ra, lúc ra ngoài nhìn thời gian, cũng đã gần đến giờ hẹn, có không đi dạo nữa, trực tiếp đúng đợi ở ngoài quán thịt nướng, sau đó gửi ảnh chụp cho Lý Văn Uy.

Trong lúc chờ Lý Văn Uy; Hứa Khả nhàm chán nhìn xung quang, vừa lúc nhìn thấy Chu Đại đứng cách đó không xa.

Cô…

Sao Chu Đại cũng đến đây?

Trong tay…

Hứa Khả liếc nhìn anh, trên tay anh cầm vài cái túi, nhìn liền biết là túi đựng quần áo nữ.

Chu Đại cũng nhìn cô, hai người bốn mắt nhìn nhau, vẫn ánh mắt lạnh như băng đó, hơn nữa còn đi về phía có như không có chuyện gì xảy ra.

Khi chỉ còn cách vài bước, Hứa Khả đang suy nghĩ có nên chảo hỏi hay không thì Chu Đại đã trực tiếp đi qua người cô.

Đi rồi…

Hứa Khả có chút ngốc, vừa quay đầu nhìn bóng lưng của Chu Đại, muốn xem anh đi đâu, liền nhìn thấy chiếc váy màu hồng nhạt trong túi.

Đó không phải là cái váy cô vừa mới thì sao?

Đúng lúc này, Lý Văn Uy đi tới, một đường chạy vội vàng, lúc đi thang máy cũng chạy, đứng ở trước mắt cô thở hồng hộc: “Xin lỗi, tàu điện ngậm có hơi nhiều người, để cậu phải chờ lâu.”

“Không sao.” Thừa Khả thu hồi ảnh mắt, “Là quán thịt nướng này đúng không?”

Advertisement

“Đúng vậy, tớ đã đặt bản số 8, chỗ đó cạnh cửa sổ, có thể nhìn phong cảnh. Chúng ta đi vào trước, lát nữa vừa ăn vừa nói chuyện.”

Hứa Khả gật đầu, sau khi đi theo Lý Văn Uy đi vào chỉ nhìn thấy Chu Đại đang nói chuyện với người phục vụ ở quầy.

Cô dừng lại, khi Lý Văn Uy nói với người phục vụ vị trí đã đặt trước, lúc quay đầu lại nhìn, cô giả vờ không nhìn thấy; tiếp tục đi về phía trước, mơ hồ nghe thấy Chu Đại nói: “Còn chỗ nào gần cửa sổ không? Bản số 7 hoặc bản số 9, cảm ơn.”

“Có, còn một bàn số 9, mời anh đi theo tôi.”

Hứa Khả vừa mới ngồi xuống cùng Lý Văn Uy, Chu Đại đã đi tới, người anh rất cao, tỉ lệ dáng người cũng rất tốt, cho dù đi đến đâu cũng gây chú ý, khiến người ta không nhịn được nhìn nhiều thêm vài lần.

Hứa Khả liếc mắt nhìn bóng dáng của anh, theo bản năng quay dầu nhìn sang, nhìn thấy Chu lại ngồi sau chỗ mình.

Một mình Chu Đại đi ăn thịt nướng?

Cô muốn nhìn nên quay đầu lại, Chu Đại ngồi sau lưng, vừa lúc đối diện với cái bóng của cô.

Cùng lúc đó, Chu Đại cũng nhìn cô một cái nhưng không nói gì.

Người phục vụ cầm thực đơn đến, Lý Văn Uy tò mò nhìn theo ánh mắt của Hứa Khả: “Sao vậy?”

Cậu cũng nhìn thấy Chu Đại, sau năm nhất cậu có thời gian rảnh liền đi thực tập, tiếp xúc với rất nhiều người trong xã hội, cảm thấy Chu Đại rất giống ông chủ nào đó cậu đã gặp qua.

Cậu không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng Hứa Khả thấy người ta đẹp trai nên mới nhìn, nhưng ánh mắt tr*n tr** như vậy, tóm lại vẫn có chút không lễ phép.

“Không sao.” Hứa Khả quay người lại, sau khi ngồi thẳng thì nói: “Cậu chọn đồ ăn đi, tớ lười, ăn cái gì ngon là được.”

“Được.” Cậu tùy ý liếc mắt nhìn thực đơn, “Nhà hàng này có combo, chúng ta chọn ăn cho hai người được không? Không đủ thì lại gọi thêm.”

“Được.” Hứa Khả không kén ăn, cũng không thích đưa ra lựa chọn.

Lý Văn Uy gọi người phục vụ đến, sau khi gọi món xong thì cậu rót cho Hứa Khả một ly trà: “Lần trước cậu nói nghĩ hè đến đây tìm một công việc, tìm được việc chưa? việc hiện tại của tớ không tệ lắm, một ngày có thể kiếm một trăm đến hai trăm tệ, hiện tại vẫn đang tuyển dụng, nếu cậu quan tâm tớ có thể gọi giúp cậu một chút.”

“Công việc gì?” Hứa Khả thuận miệng hỏi.

“Làm gia sư, buổi sáng dạy học sinh lớp 2, buổi chiều dạy một số học sinh lớp 1, có dạy kèm cá nhân, cũng có cả các em học mẫu giáo học cùng nhau. Dạy học sinh tiểu học rất dễ, chi cần phụ dạo một chủ, cậu có thể làm được.”

“Không cần, tớ không thích trẻ con.”

“Vậy cậu muốn làm công việc gì, tớ giúp cậu tìm hiểu.”

“Không muốn làm gì cả. Muốn tiền từ trên trời rơi xuống, mỗi ngày tớ đều ăn no chờ chết.”

Lý Văn Uy xấu hổ mỉm cười, cậu biết Hứa Khả nói chuyện thẳng thắn, những lời nói ra đều là sự thật, cậu cũng không biết nên trả lời thế nào, vì vậy liền chuyển đề tài: “Gần đây cậu vẫn điều tra Cố Kim sao?”

“Tra được rồi “

“Tra được rồi sao?” Lý Văn Uy có chút kinh ngạc, “Sao lại tra được vậy? Sau đó cậu tính toán gì?”

Dừng lại một chút, cậu thật lòng khuyên, “Hứa Khả, tớ biết sự việc năm kia là Cố Kim sai, nhưng Hạ Sâm cũng có chỗ không đúng. Cậu cũng biết tình huống nhà Cố Kim, chúng ta không thể trêu trọc, nếu không Hạ Sâm cũng sẽ không đi tù. Thành tích lúc trước của cậu rất tốt, nhưng liên tục học lại mấy năm, ảnh hưởng của sự việc kia cũng không nhỏ.”

“Tớ biết chuyện quá khứ đã làm tổn thương rất nhiều tới cậu, tớ cũng từng trải qua cảm giác như vậy. Khi đó mọi người còn nhỏ tuổi chưa hiểu chuyện, Cố Kim chắc hẳn cũng biết sai rồi, những video trên mạng đó của cậu cũng không thể tìm thấy, vì vậy cậu thử buông bỏ đi. Nếu không thể xóa bỏ bóng ma tâm lý, cậu có thể tìm sự trợ giúp của bác sĩ.”

“Ngày thường tâm tình không tốt, cậu có thể đến tâm sự với tớ.”

Lý Văn Uy vừa nhìn mặt vừa nói, thấy sắc mặt Hứa Khả vẫn bình thường, liền nói rất nhiều.

Trong khoảng thời gian cậu bị Hạ Sâm bắt nạt, tiếp xúc khá lâu với Hứa Khả, biết ngày thường nhìn cô như học sinh hư, ngoại trừ việc học luôn làm trái với kỷ luật ở trường, nhưng vẫn là một cô gái tốt bụng.

Cậu hy vọng cô không mắc sai lầm một lần nữa.

Hứa Khả yên lặng nghe cậu nói xong, cười mỉa mai: “Lý Văn Uy, cậu đã quên những ngày tháng bị Hạ Sâm ức h**p rồi sao?”

“Cậu cũng không thể quên, vì sao còn muốn khuyên tớ buông bỏ?” Hứa Khá cười, “Trên thế giới này chuyện buồn cười nhất không phải là người chưa từng trải qua đau đớn khuyên người khác thiện lương, mà là người chịu quá nhiều thương tổn chỉ có thể lừa mình dối người, cùng đồng loại buông đao thành Phật.”

Trong lúc đang nói chuyện, người phục vụ mang đồ ăn đến, hỏi bọn họ: “Hai người muốn ăn thịt ba chỉ trước hay thịt bò trước?”.

Lý Văn Uy: “Thịt ba chỉ, cảm ơn.”

“Lý Văn Uy; nếu cậu đã từng coi tớ là bạn bè, thì đừng quan tâm đến chuyện của Cố Kim nữa.”

“Tớ biết cậu tốt bụng, nhưng có một số việc, chỉ có bản thân thật sự muốn buông xuống mới buông được, người khác khuyên như thế nào cũng vô dụng. Cậu rất hiểu tớ, chẳng lẽ không biết vì sao mấy năm liên tục tớ không thi đậu đại học sao? Có một số người tính xấu kéo dài suốt đời, và khi luật pháp không thể trừng phạt họ thì lấy cái ác trị cái ác mới là chuyện đúng đắn nhất.”

Lý Văn Uy nhìn cô, giống như mắc kẹt ở cổ họng, không nói được câu nào.

Từng chữ Hứa Khả nói ra đều xuyên qua trái tim cậu, nhắc lại đoạn ký ức đau khổ kia.

Người phục vụ đang hỗ trợ nướng thịt, tiếng dầu xi xẻo, Hứa Khả nghiêng đầu nhìn thịt nướng, nói: “Lúc ăn cơm tớ không thích nói chuyện, mau ăn đi.”

Hương vị thịt nướng khá ngon, không cần tự mình nướng, Hứa Khả vùi đầu ăn cơm, thỉnh thoảng cùng Lý Văn Uy nói một hai câu. Lúc đang ăn thịt thì có miếng thịt không cẩn thận rơi xuống áo, cô nhanh chóng lấy tờ giấy.

Áo dính thịt, cho dù lau thế nào cũng không sạch, hôm nay cô còn mặc áo thun màu trắng, nhìn rất rõ ràng.

“Không sao chứ?” Lý Văn Uy hỏi.

Hứa Khả cầm điện thoại cùng khăn giấy: “Tớ đi vệ sinh.”

“Phòng vệ sinh ở bên phải.”Lý Văn Uy nhắc nhở cô.

Hứa Khả gật đầu, lúc đi tìm phòng vệ sinh, nhìn thấy có ba chàng trai từ bên ngoài đi vào, trong đó có một người rất quen mắt, cô dừng lại nhìn thêm hai lần.

Là chàng trai ngày đó cầm ô cho Cố Kim.

Hứa Khả có trí nhớ rất tốt, cô khẳng định bản thân không nhìn lầm người, nhìn thấy mấy người đó ngồi xuống, cô suy nghĩ vài giây, mở mã QR ở Wechat ra, đi về phía chàng trai kia.

“Xin chào, có thể thêm phương thức liên lạc không?” Nói xong, cô liền đưa giao diện QR đến trước mặt chàng trai: “Cậu quét của tớ đi.”

Cách đó không xa, Chu Đại nhìn thấy hành động của cô, đôi mắt híp lại.
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 35: Hai Mươi Phút Sau, Gặp Ở Bãi Đỗ Xe Ngầm



Mấy chàng trai kia đoán chừng lần đầu tiên gặp tình huống này, hoặc là xuất phát theo bản năng của đàn ông khi được tiếp cận, các bạn cùng phòng của chàng trai bị hỏi cách liên lạc kia a lên một tiếng.

Đương sự vẫn còn đang sững sờ, ngẩng đầu lên nhìn Hứa Khả, ấn tượng đầu tiên là cô gái này khá xinh đẹp, hẳn không dám nhìn thẳng, nhanh chóng cúi đầu xuống, cũng xấu hổ nếu từ chối, đành lấy điện thoại ra quét mã.

Lúc thêm bạn tốt với Hứa Khả, khóe miệng không nhịn được mà hơi nhếch lên, bị bạn bè ồn ào, vành tai còn hơi đỏ. Hứa Khả thấy tay cậu ta đang run, có thể nhìn ra người có chút lo lắng.

Sau khi quét xong. Hứa Khả nhìn Wechat, sau khi đồng ý yêu cầu kết bạn, cô cười nhẹ nói: “Cảm ơn.”

Nói xong cô liền đi về phía phòng vệ sinh, mơ hồ nghe thấy mất người bạn cùng phòng của chàng trai kia vẫn còn đang la hét.

“Lục Hàng. cậu được lắm, đi ra ngoài ăn cơm còn được một em gái xin Wechat

“Tối nay trở về, Cố Kim có bắt cậu quỳ bàn phím hay không?”

Nghe được hai chữ Cố Kim. Hứa Khả không khỏi nhướng mày.

Quản nhiên là bạn trai của Cố Kim, vậy mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn.

Sau khi sửa sang lại quần áo cùng nhan sắc một chút, Hứa Khả di đến quầy lễ tân đặt ba ly đồ uống, cố ý di ngang qua bàn Lục Hàng, đem đồ uống đặt ở trên bàn, lộ ra một nụ cười rất ngọt ngào: “Cho các cậu, chúc các cậu ăn ngon.”

Nói xong cô còn vẫy tay với Lục Hàng, “Mong lần sau lại gặp được cậu.”

Lục Hàng cùng bạn bè cậu đang ăn, vừa rồi hạn bè cậu còn dang xem náo nhiệt, thường xuyên ngẩng đầu tìm kiếm bóng dáng Hứa Khả, trêu ghẹo Lục Hàng, không nghĩ tới Hứa Khả sẽ đưa đồ uống tới, cả người choáng váng.

Con gái chủ động hỏi số Wechat đã là rất dũng cảm, thế nhưng hỏi xong còn không xấu hổ đến tặng đồ, đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ thấy.

Người bạn cùng phòng gần Hứa Khả nhất, tính cách tương đối hướng, trực tiếp nhận lấy, nói: “Cảm ơn em gái”

“Không cần khách sáo, tạm biệt.”

Hứa Khả vừa đi, hai người bạn cùng phòng lập tiwcs quay đầu lại nhìn.

“ĐM, Lục Hàng, cậu vừa rồi dẫm phải vận cứt chó đảo hoa gì, em gái xinh đẹp như vậy thật sự thích cậu?”

“Đáng tiếc, cậu cùng Cố Kim đang yêu nhau, nếu không bông hoa tươi này có lẽ sẽ bị cậu hái mất” Tới chỗ này ăn phần lớn là sinh viên đại học, đặc biệt là quán thịt nướng này, làm ăn rất được.

Tuổi tác cùng cách trang điểm của Hứa Khả, trông có như sinh viên năm nhất, tuy rằng tóc nhuộm, nhưng đặc biệt làm nổi bật làn da của cô. Màu tóc kia đối với người khác là thảm hoạ, nhưng ở trên người Hứa Khả, lại rất đẹp. Bạn cùng phòng của Lục Hàng đều nhất trí cho rằng Hứa Khả là sinh viên của một trường nào đó gần đây, chờ Hứa Khả ngồi xuống thì thúc giục Lục Hàng: “Mau đi hỏi em gái kia học trường nào, có bạn cùng phòng độc thân hay không.”

“Em gái này thật sự rất ưa nhìn”

Hai người nhìn xung quanh, trong đó có một người nhìn thấy Lý Văn Uy, cảm thấy quen mắt. Sau khi nhìn một lúc liền nhận ra: “Này, kia không phải Lý Văn Uy cùng câu lạc bộ với cậu lúc năm nhất sao? Từng chơi bóng rổ với chúng ta, lại cùng em gái kia ăn cơm. f*ck, không cần hỏi, là sinh viên trường chúng ta.”

Lý Văn Uy rất năng động, tham gia nhiều câu lạc bộ, ở sân bóng rổ cũng có thể thưởng xuyên nhìn thấy cậu, người không tồi, làm bạn với nhiều nữ sinh.

Cậu cùng Lục Hàng ở chung câu lạc bộ một năm, cũng tính là bạn bè.

Một số người lập tức xác định thân phận của Hứa Khả.

Một người khác ngẩng đầu lên nhìn: “Trường học của chúng ta từ khi nào có một em gái xinh đẹp như vậy, vì sao tớ chưa từng nhìn thấy?”

“Mỗi ngày cậu đều ở phỏng thí nghiệm, sao có thể nhìn thấy?”

Mặt Lục Hàng có chút nóng: “Các cậu đừng nhìn nữa, một lúc nữa bị ta phát hiện sẽ rất xấu hổ.”

“Này…” Bạn cùng phỏng cuối cùng cũng quay đầu lại. “Sao cô ấy không hỏi tôi” Cậu đã có bạn gái rồi, chẳng lẽ là hoa rơi cố ý nước chảy vô tình.”

*hoa rơi cố ý nước chảy vô tình dùng để ám chỉ những người có lòng, lại hợp duyên thì sớm muộn cũng được ở bên

Một người khác cũng nói: “Lục Hàng, cậu khi nào nói cho người ta biết cậu đã có bạn gái? Nói ra chuyện này cũng thật đau lòng.”

“Em ấy chắc không có ý đó đâu.” Lục Hàng nói, “Nói sau đi.”

Nói xong câu đó, cậu theo bản năng nhìn Hứa Khả.

***

Lúc Hứa Khả quay lại, không cẩn thận đối mắt với Chu Đại, không biết cô có phải gặp ảo giác hay không, cô cảm thấy ánh mắt của Chu Đại có chút nguy hiểm.

Vào một ngày nắng nóng, cô lại cảm thấy rét run.

Nhưng cô tính toán giả chết, mặt không đổi sắc quay lại chỗ ngồi.

Hành vi của Hứa Khả Lý Văn Uy cũng nhìn thấy, cô vừa ngồi xuống liền hỏi: “Cậu quen biết mấy nam sinh đó sao? Bọn họ là sinh viên trường tớ, lúc trước Lục Hàng với tớ còn ở chung trong một câu lạc bộ.”

“Trường của cậu sao!” Hứa Khả gia vờ giật mình, “Tở thấy có một người đẹp trai, nên đi qua xin phương thức liên lạc thôi.”

“Người mặc áo màu xám ngắn tay kia sao? Lục Hàng là … “Lý Văn Uy nói được một nửa thì dừng lại.

Nếu nói thật, khả năng Hứa Khả sẽ không từ bỏ, còn không bằng không nói cho cô biết, có lẽ qua hai ngày sẽ không liên lạc nữa.

“Là cái gì?” Hứa Khả cố ý hỏi.

“Không có gì, cậu mau ăn đi.” Lý Văn Uy liếc mắt nhìn Lục Hàng một cái, gắp một miếng thịt nướng bỏ vào trong miệng, bỗng nhiên cảm thấy vô vị.

Hiện tại Hứa Khả thích kiểu người giống Lục Hàng sao?

Hứa Khi ăn no được một nửa, mở điện thoại ra, phát hiện Chu Đại đã gửi tin nhắn đến cho mình.

“Hai mươi phút sau, gặp nhau ở bãi đỗ xe ngầm.”

Nhìn tin nhắn Chu Đại gửi đến, Hứa Khả nhíu mày, lúc quay đầu lại nhìn thì người đã đi rồi.
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 36: Chú, Tâm Tình Không Tốt Sao?



Hứa Khả không giải thích nhiều với Lý Văn Uy, chỉ nói có người lớn trong nhà muốn gặp cô. Thu dọn đồ xong cô liền đi xuống lầu, lúc đi cũng không quên chuyển tiền ăn cho Lý Văn Uy.

Đi thang máy xuống bãi đỗ xe ngầm, bên trong rất rộng, Hứa Khả nhìn trái nhìn phải không thấy xe của Chu Đại đâu, cũng không nhìn thấy người, đang cúi đầu chuẩn bị gửi tin nhắn thì sau tai đột nhiên vang lên một câu: “Đi theo tôi.”

Hứa Khả giật mình, lúc đi theo sau Chu Đại, cô chưa hiểu vì sao bản thân lại vội vàng chạy xuống dưới này.

Có lẽ bởi vì hành động hôm nay bị nhìn thấy, có chút chột dạ, sợ Chu Đại nói cho người trong nhà, nên mới vội vàng chạy xuống để bịt miệng.

Nghĩ đến đây, cô do dự hai giây, chạy chậm tiến lên nắm lấy tay Chu Đại, thân mật nói: “Chú à, chúng ta đang đi đâu vậy?”

Cơ thể Chu Đại cứng đờ, mất tự nhiên, bước chân của anh chậm lại, giọng nói vẫn lạnh như băng: “Buông ra.”

“Ồ.” Hứa Khả bĩu môi, nhanh chóng buông tay.

Chu Đại thấy động tác của cô nhanh như vậy, không có chút do dự nào thì nhíu chặt mày, bước đi nhanh hơn.

Chân anh dài, sải những bước rộng, Hứa Khả phải chạy chậm đi theo sau, đi vòng một lúc lâu mới tới chỗ để xe.

Chu Đại mở cửa lên xe, không cần anh nói, Hứa Khả cũng lanh lẹ ngồi vào ghế phụ, thắt dây an toàn.

Sau khi ngồi xuống, cô liếc nhìn ghế sau: “Chú, mấy túi đồ này có phải váy không? mua cho ai vậy?”

Chu Đại khởi động xe, thuận miệng trả lời: “Mua cho mèo con không nghe lời.”

Mèo con sao có thể mặc chiếc váy lớn như vậy, Hứa Khả với tư cách là một cô gái, nháy mắt hiểu ra đây là một kiểu nói mát.

Còn về con mèo là ai, không cần phải nói cũng biết.

Cô đến đây cũng được một khoảng thời gian, chưa từng nghe qua Chu Đại có bạn gái, cũng không thấy anh qua lại với bất kỳ người phụ nữ nào.

Mà chiếc váy này, tình cờ là những chiếc cô đã thử vào buổi sáng.

Vì thế cô mỉm cười nhìn Chu Đại: “Cảm ơn chú.”

Nói xong cô liền tháo dây an toàn, xoay người duỗi tay cầm lấy túi đồ.

Chu Đại giảm tốc độ: “Thắt chặt dây an toàn, trên đường không oan toàn.”

Anh không phủ nhận chuyện mua váy cho cô.

Hứa Khả lấy đồ xong, ngồi xuống một lần nữa, cô lấy váy ra, tất cả đều những chiếc mình đã thích.

Cô lớn như vậy, quần áo của cô đều được mẹ mua cho, ở trường mặc đồng phục, cuối tuần cùng ngày lễ mặc quần áo không phải kiểu cô thích, nhưng không có cách nào, cô không có tiền, cũng ngại hỏi, có cái gì thì mặc cái đó.

Đây là lần đầu tiên có người mua cho cô váy mà mình thích, trong lòng Hứa Khả có một cảm xúc lẫn lộn trào dâng.

“Chú, chú tốt với tôi thật đấy.”

Chu Đại xuyên qua kính chiếu hậu nhìn vẻ mặt của cô, thấy cô cười, khóe môi cũng bất giác cong lên.

Quay đầu lại, nghĩ đến chuyện cô ở quán thịt nướng muốn xin Wechat của chàng trai khác, sắc mặt lập tức tối lại: “Chuyện nam sinh kia là như thế nào?”

“Người nào?” Hứa Khả nghe không hiểu, “Lý Văn Uy sao? Bạn học cấp ba của tôi.”

“Người khác.”

“À, người kia…” Hứa Khả ngẩng đầu nhìn anh, hỏi ngược lại, “Chú à, sao lại quan tâm tôi như vậy?”

“Em là cháu gái của tôi.”

“Nếu là cháu gái thì phải phân rõ giới hạn, chú, chú không thể vượt rào.”

Chu Đại không nói gì.

Mọi suy nghĩ của Hứa Khả đều đang ở trên người Lục Hàng, hết sức chuyên chú lướt qua vòng bạn bè, hoàn toàn không để ý tới thái độ của Chu Đại.

Trong lúc chờ đèn giao thông, cô tìm hiểu các kỹ năng nói chuyện với các chàng trai, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên, nhìn thấy ngón tay Chu Đại liên tục gõ vào vô lăng, vẻ mặt rất nghiêm túc.

Không khí trong xe rất áp lực.

Trực giác của Hứa Khả rất chính xác, Chu Đại đang tức giận.

“Chú, tâm tình không tốt sao?”

Chu Đại không trả lời cô.

“Vì tôi hả?”

Chu Đại vẫn không lên tiếng, sắc mặt còn tối hơn so với vừa rồi.

Anh giận sao? Bởi vì cô muốn thêm phương thức liên lạc của chàng trai khác?

Sao anh lại so đo với một cô gái?

“Không, em cùng tôi không có bất kì quan hệ nào. Về sau em làm gì tôi cũng không quan tâm.”

“Ồ…” Hứa Khả bĩu môi, “Vậy chú nghiêm túc như vậy làm gì? Dọa chết tôi.”
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 37: Chú, Tôi Muốn Ăn Bánh Kem



Nghiêm túc sao?

Chu Đại ngẩng đầu nhìn cửa kính, anh còn chưa nói lời nào, Hứa Khả lại tiếp tục nói: “Chú lúc nào cũng hung dữ, khi tôi ở cùng luôn cảm thấy áp lực.”

“Tôi không có hung dữ với em.” Chu Đại bất lực nói.

“Chú xem, chú lại nhíu mày.” Hứa Khả chỉ vào lông mày của anh, “Mỗi lần nhìn thấy vẻ mặt này của chú, tôi đều sợ hãi”

Chu Đại vốn dĩ nói ít, cho nên sẽ không tranh luận chuyện này, anh đổi sang chủ đề khác: “Có muốn mua gì nữa không? Chúng ta không về nhà, đợi lát nữa đến nhà Cát Dương ăn cơm.”

Sắc mặt rõ ràng trở nên ôn hòa rất nhiều.

“Có.” Anh đã tự mình nói ra, Hứa Khả sao có thể bỏ lỡ cơ hội, “Tôi muốn ăn bánh kem, muốn ăn loại vừa ngon vừa đắt.”

Chu Đại ừ một tiếng, tại ngã tư tiếp theo, anh quay đầu xe, sau mười phút đưa Hứa Khả đến một trung tâm mua sắm.

“Bên trong có một tiệm bánh ngọt không tồi, chúng ta vào xem thử.”

Hứa Khả ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài, cô không quen thuộc với khu phố này, đường về nhà càng thêm xa lạ, không nghĩ tới Chu Đại thật sự đưa cô đi mua bánh kem.

Cô đi theo Chu Đại xuống xe, lần này anh đi tương đối chậm, gần như song song với cô.

Hứa Khả nhìn các cửa hàng trong trung tâm thương mại, liếc mắt nhìn một cái, gần như là các thương hiệu cô không biết, các loại cửa hàng mỹ phẩm cùng cửa hàng quần áo, nhìn từ bên ngoài cũng rất đắt.

Chu Đại nghiêng đầu nhìn cô, thấp giọng hỏi: “Ngoại trừ bánh kem, còn muốn mua gì khác không?”

Sau khi nhận được ánh mắt của Chu Đại, Hứa Khả lập tức đứng thẳng người: “Không cần, tôi chỉ muốn ăn bánh kem thôi.”

Advertisement

“Tiệm bánh đó ở tầng hai.”

Hứa Khả gật đầu. Trung tâm thương mại này rõ ràng cao cấp hơn nhiều so với nơi cô đi ăn thịt nướng, cô đứng ở bên trong cảm giác bản thân như một con dán. Cô thu hồi tầm mắt, đi sát phía sau Chu Đại.

Lúc chuẩn bị vào thang cuốn, Chu Đại dừng lại, ánh mắt ra hiệu cho cô lên trước, Hứa Khả lắc đầu, đẩy anh: “Chú vào trước đi, tôi không biết đường.”

Lúc đứng trên thang cuốn tự động, Hứa Khả ở sau lưng nhìn Chu Đại, bỗng nhiên có cái nhìn mới về anh.

Ngày thường rất hung dữ, từ trước đến nay chưa từng cười với người khác, không nghĩ tới lại đồng ý mua đồ theo yêu cầu của cô.

Nói chung cũng không tệ lắm.

Trong lúc đang lẩm bẩm, đã đến tiệm bánh, mùi bánh mì cùng đồ ngọt xông vào mũi, bên trong có rất nhiều người, quầy nào cũng chất đầy túi.

Đằng trước Hứa Khả có vài nữ sinh đi qua hỏi nhân viên cửa hàng: “Bánh kem hôm nay còn thừa không?”

Nhân viên cửa hàng mỉm cười: “Hết rồi ạ, tiệm bánh của chúng tôi đều phải đặt trước rồi mới làm, nếu muốn ăn có thể thêm Wechat của chúng tôi để đặt trước, ngày hôm sau quay lại lấy.”

Một cô gái khác chỉ vào quầy trưng bày: “Cái này thì sao, không bán à?”

“Những cái đó đều là của những khách hàng đã đặt trước, lấy ra ngoài trưng bày cho mọi người nhìn thành phẩm.”

“Không thể làm cái mới sao?”

“Không ạ, chúng tôi có quá nhiều đơn, đầu bếp làm bánh ngọt có khá nhiều việc. Mỗi ngày, bánh mì cùng bánh kem đều phải đặt trước một hoặc hai ngày mới có thể làm, nếu mọi người muốn ăn thì hôm khác hãy quay lại ạ.”

Nghe đến đây, rất nhiều người không đặt trước đều tỏ ra thất vọng rời đi.

Hứa Khả nói: “Tiệm bánh này chỉ nhận đặt trước, chúng ta không mua được, nếu không qua tiệm bánh khác xem thử.”

Chu Đại đứng im, nâng cằm ra hiệu với cô: “Qua nhìn xem, muốn ăn cái gì?”

Hai nhân viên nhìn thấy Chu Đại liền lập tức nhiệt tình chạy đến chào hỏi: “Anh Chu, anh muốn mua bánh kem sao?”

Chu Đại khẽ gật đầu: “Dẫn cô ấy đi xem.”

Nhân viên cửa hàng hiểu ý, mỉm cười nhìn Hứa Khả: “Hầu hết bánh kem của chúng tôi đều đặt trong tủ trưng bày, dư lại không còn nhiều lắm, nhưng trên thực đơn có hình ảnh, cô có thể xem trước.”

Hứa Khả nhìn Chu Đại, thấy anh gật đầu, biết có thể mua được, nên cô đi theo nhân viên cửa hàng xem tất cả bánh kem cùng bánh mì một lần, mỗi cái thoạt nhìn đều rất ngon, đến mức nước miếng của cô sắp chảy ra.

Nhưng cái nào cũng đắt.

Một chiếc bánh kem mousse to bằng bàn tay, vậy mà hơn 100 tệ.

Nhìn xong một vòng, nhân viên đưa thực đơn cho cô, “Cô muốn ăn cái gì cũng có thể gọi, ngoại trừ ba chiếc bánh kem ở trên cùng, những cái khác trong hai giờ có thể giao đến cho cô.”

Chu Đại ra tay rất hào phóng, nhìn vào 10 nghìn tệ kia là biết. Vì vậy Hứa Khả không khách khí, trực tiếp chọn ba loại bánh mì cùng một chiếc bánh kem nhỏ, thoạt nhìn tất cả đều trông rất ngon.

“Ăn không hết có thể để lại đến ngày mai không?”

“Có thể, ngoại trừ bánh kem sầu riêng phải ăn trong ngày ra thì những cái khác có thể bảo quản trong tủ lạnh để đến ngày hôm sau. Nhưng để lâu hương vị sẽ không ngon lắm, tốt nhất vẫn nên ăn hết trong ngày.”

Nhân viên cửa hàng nói xong, xác nhận hóa đơn với cô một lần, nói: “Còn muốn mua gì nữa không ạ?”

Hứa Khả lắc đầu: “Không.”

“Vâng, hai giờ sau, chúng tôi giao đến nhà?”

Chu Đại đi lên trước: “Giao đến nhà tôi.”

“Vâng.” Nhân viên cửa hàng mỉm cười: “Chúng tôi sẽ nhanh chóng giao cho anh sớm nhất.”

Trong tiệm còn rất nhiều người chưa đặt trước, có một cô gái nhìn thấy Hứa Khả được phép đặt đơn, nghe giọng điệu của nhân viên khá tốt, liền hỏi: “Không phải không nhận khách đặt trước cùng ngày sao? Vì sao cô ấy có thể mua?”

Nhân viên cửa hàng cười lể phép: “Anh Chu là bạn tốt của ông chủ chúng tôi, và một phần kia là ông chủ chúng tôi tự làm.”

Cô gái mất hứng ồ một tiếng, mang theo bạn rời đi.

Những người khác đến mua bánh thì hâm mộ nhìn Hứa Khả.

Đúng là có quan hệ, tiệm bánh này vậy mà phá lệ vì cô.

Phải biết rằng tiệm bánh này ăn rất ngon, rất nổi tiếng trên các nền tảng như Douyin, Xiaohongsu*, mỗi ngày lượng người đặt trước nhiều nhiều đến mức đếm không xuể, không phải muốn mua là có thể mua được.

* Xiaohongshu, thường được biết với tên gọi là sách Little Red, là một nền tảng mạng xã hội của Trung Quốc tập trung vào tổ hợp độc đáo của nội dung do người dùng tạo ra, thương mại điện tử, và xây dựng cộng đồng trực tuyến đầy uy tín. Nền tảng này có tính năng hình ảnh, nội dung, video, và phát sóng trực tuyến trực tuyến, tất cả cùng nhau tạo ra một loại nội dung được trau chuốt có định hướng thu hút sở thích của người dùng, chẳng hạn làm đẹp, thời trang, ẩm thực, du lịch, và thể hình….

Trong tiệm có rất nhiều người, không ngừng có người ra vào lấy bánh đã đặt trước, phải chen chúc. Sau khi Hứa Khả cùng Chu Đại rời đi, cô tò mò hỏi: “Chú cùng chủ tiệm bánh là bạn tốt sao?”

“Xem như vậy đi.”

“Bánh của tôi thật sự do chủ tiệm bánh tự làm sao?”

Chu Đại cúi đầu nhìn cô, không nói gì.

Ánh mắt kia, Hứa Khả lập tức hiểu ra.

Không phải ông chủ tự mình làm, mà chỉ là lý do ngụy biện được nhân viên cửa hàng sử dụng dùng để lừa khách hàng.

Nhưng ông chú này cũng thật lợi hại, bánh kem không cần phải đặt trước mà có thể mua ngay trong ngày.
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 38: Anh Muốn Cắn Một Ngụm



Mua bánh xong, hai người trở về nhà.

Trên đường Hứa Khả tìm kiếm, không tìm được tiệm bánh kia, nhưng tìm thấy trên Xiaohongshu, nơi nơi đều đề cử, quả thật rất nổi tiếng.

Nghe mọi người nói ăn rất ngon, hơn nữa món cô đặt nhìn cũng không tồi. Đối với Hứa Khả, ăn đồ ngọt chính là một chuyện vô cùng hạnh phúc, tâm trạng cũng trở nên vui vẻ hơn.

Ngay cả nhìn Chu Đại cũng thuận mắt hơn nhiều, giọng điệu nói chuyện cũng trở nên dịu dàng hơn.

“Chú, đợt lát nữa đến nhà bạn chú ăn cơm,tôi cũng phải đi sao?”

“Dì giúp việc nhà họ làm cua ăn rất ngon, dẫn em qua đó ăn thử.”

Hứa Khả không có hứng thú gì với hải sản, ngày thường cũng chỉ ăn ít tôm hùm đất. Cô ăn ở quán thịt nướng cũng đã no rồi, vốn định từ chối, nhưng nghĩ đến việc Chu Đại mua váy cùng bánh kem cho cô nên đồng ý.

Cô vẫn biết có ơn thì phải báo đáp, Chu Đại đối tốt với cô, cô cũng nên cho anh chút mặt mũi.

Tiếp xúc mấy ngày nay, hôm nay Chu Đại làm cô kinh ngạc nhất, cảm giác rất khác với ấn tượng trước đây.

Nói như thế nào nhỉ?

Đối với cô rất tốt, không còn hung dữ như trước nữa.

Cô đột nhiên tò mò chuyện của Tiêu Hành.

“Lần trước Tiêu Hành đến đây tìm chú, chú thật sự đánh anh ta một trận sao?”

Một người đàn ông lớn tuổi như vậy, đối với cậu bé 17 tuổi, nói đánh liền đánh, lúc ấy cô còn không tin, nhưng nhìn dáng vẻ Tiêu Hành mặt mũi bầm dập, hình như không phải giả.

Lúc ấy trong lòng cô trộm sung sướng.

“Tiêu Hành?” Chu Đại suy nghĩ một lúc, “Ừ, không nghe lời nên đánh một trận.”

Anh không có cảm tình với anh rể, nhưng rất quan tâm đến Tiêu Hành, dù sao cũng là đứa con mà chị gái anh để lại.

Tiêu Hành từ nhỏ bị chiều hư, vô pháp vô thiên, ngày thường không ai dám đánh, nhưng lần trước đến đây, bướng bỉnh đến mức Chu Đại không nhịn được mà xuống tay.

Một cậu nhóc 17 tuổi, ở trong mắt anh chẳng khác gì một cậu bé lên ba, nên dạy dỗ vẫn phải dạy.

Nghe được chính miệng Chu Đại thừa nhận, Hứa Khả không khỏi vui mừng, cô rất ghét Tiêu Hành, ở nhà lúc nào cũng bắt nạt cô, cha dượng cũng không quản được, không nghĩ tới lại bị Chu Đại đánh, dạy cho một bài học.

“Tiêu Hành không tốt lắm, rất xấu tính, lần sau chú đánh anh ta thêm hai trận nữa đi.” Hứa Khả thêm mắm thêm muối: “Anh ta còn không sợ cha mình, mỗi ngày đều ở bên ngoài làm chuyện xấu, cũng chỉ có chú mới dạy được anh ta.”

“Ở nhà thằng bé bắt nạt em?”

“Không.” Hứa Khả lập tức phủ nhận.

Chuyện mất mặt như vậy cô sẽ không thừa nhận, huống chi người ta còn là cậu cháu ruột, so với cô mạnh hơn rất nhiều.

Những lời nói xấu Tiêu Hành cuối cùng cũng dừng lại.

Nói chuyện một lúc đã đi đến cửa nhà, từ xa đã nhìn thấy Cát Dương đứng ở ngoài cổng.

Chu Đại dừng xe.

Cát Dương đi tới, lúc này không nhìn anh, mà là cúi đầu nhìn về phía ghế phụ, phát hiện Hứa Khả có đến, mới nói: “Anh Đại, đồ ăn làm xong rồi, hai người về nhà thay quần áo rồi sang, đừng lâu quá nhé.”

“Em gái, nhất định phải đến đây, hôm nay cua rất tươi, bảm đảm em ăn xong sẽ nhớ mãi không quên.”

Nói xong còn liếc mắt đầy ẩn ý nhìn Hứa Khả.

Ánh mắt của anh Đại thật tốt, lúc không có thú tính thì nói cái gì cũng không tìm bạn gái, lúc xuống tay liền chọn một người nhỏ tuổi như vậy, nhìn qua dường như vẫn còn là học sinh.

Hắn mới đi du lịch nửa tháng, trở về liền phát hiện anh Đại đang mang phụ nữ về nhà sống chung.

Chậc chậc chậc, cây vạn tuế nở hoa, khắp núi đồi đều là hoa.

Hai mắt Cát Dương đảo quanh một vòng, mỉm cười cỗ bả vai Chu Đại: “Nếu có chút chuyện khác không thể trì hoãn, anh cũng đừng vội, em ở đây chờ hai người.”

Trong đôi mắt ám chỉ điều gì đó th* t*c, với sự hiểu biết của Chu Đại với hắn, nhìn vào liền biết đang ám chỉ cái gì, mặt vô biểu tình nói: “Còn chưa về nhà?”

Cát Dương vừa nhìn thấy ánh mắt của anh, chóng chạy đi: “Em đi về trước, nhớ sang sớm một chút.”

Hứa Khả quay đầu nhìn mái tóc của Cát Dương, càng nhìn càng không vừa mắt, màu nhuộm so với cô còn xấu hơn, cái quan trọng là nhìn không đẹp.

Ánh mắt nhìn mình cũng kỳ lạ, khiến cô không quá thoải mái.

Xe chạy vào trong sân, Hứa Khả quay đầu lại, lấy túi quần áo rồi mới xuống xe.

“Tôi lên lầu thay quần áo trước, đợi tôi một lúc.”

Cô giống như con thỏ, một lúc liền chạy lên lầu.

Trở lại phòng, Hứa Khả khóa kỹ cửa, đem tất cả váy vứt lên giường, tổng cộng có năm chiếc, trong đó có ba chiếc cô rất thích.

Nhìn số đo, rất vừa vặn.

Cô mặc thử tất cả lên người một lần, ở trước gương xoay một vòng, đi tới đi lui vẫn thích nhất chiếc váy màu hồng nhạt kia.

Giống như một cô công chúa.

Khi còn nhỏ cô xem TV, rất thích mặc mấy chiếc váy đẹp, bởi vì ở nhà không có quần áo, cô thậm chí còn lấy khăn trải giường, tưởng tượng bộ dáng bản thân mặc chiếc váy đẹp sẽ như thế nào.

Sau khi lớn lên, cô phát hiện bản thận không còn dành thời gian cho những chiếc váy có họa tiết bắt mắt, nhưng sự yêu thích của cô với váy chỉ tăng chứ không giảm.

Chiếc váy màu hồng nhạt công chúa này vừa mặc lên người, đột nhiên cảm thấy giấc mơ trở thành sự thật.

Hứa Khả cầm điện thoại, chụp rất nhiều hình, từ mình cảm thấy mỗi một góc độ đều rất đẹp.

Cô gửi ảnh chụp cho một người bạn thân lúc nhỏ.

Bên kia trả lời bằng giây: “f*ck, cậu mặc chiếc váy này nhìn đẹp quá, giống như công chúa vậy, mua ở đâu thế?”

Được khen như vậy, trong lòng Hứa Khả tự mãn: “Chú tớ mua cho, chính là cái người không có quan hệ gì kia.”

“Anh ta tốt với cậu như vậy?”

“Cũng tốt.”

Không tốt cũng không xấu, vừa đủ.

Bạn thân liền gọi video đến: “Mau, cho tớ nhìn xem dáng vẻ lúc cậu mặc váy.”

Mỗi lần Chu Đại về nhà đều có thói quen đi tắm, anh cảm thấy ở bên ngoài lâu người sẽ bẩn. Sau khi chuẩn bị xong đi xuống lầu, nghe thấy tiếng động trong phòng Hứa Khả, anh đi qua gõ cửa.

“Chuẩn bị xong chưa?”

Hứa Khả vội vàng cúp điện thoại, nhỏ giọng nói: “Không nói chuyện với cậu nữa, tớ phải đi ra ngoài.”

Cô vặc váy trực tiếp đi mở cửa.

Khoảnh khắc cửa mở ra, nụ cười trên mặt Hứa Khả vẫn chưa biến mất, dưới ánh sáng tối tăm đặc biệt sáng rõ.

Ánh mắt Chu Đại ngưng đọng.

Mặt cô rất trắng, mặc váy hồng nhạt càng khiến cơ thể cô trở lên mềm mại, thuần khiết.

Làm người ta nảy sinh xúc động muốn cắn một cái.

Vải không mỏng, nhưng Chu Đại vẫn nhìn thấy đường nét cơ thể bên trong, phập phồng quyến rũ, không có một chỗ dư thừa, mịn màng như sữa bò, cũng trắng như tuyết, mềm đến mức chỉ cần véo nhẹ một cái cũng chuyển sang màu hồng, nhất là hai luồng mềm mại kia, sờ vào rất thoải mái.

Mắt anh bỗng nhiên tối sầm.

Hứa Khả bị ánh mắt sâu không thấy đáy của anh nhìn có chút sửng sốt, luôn cảm thấy tầm mắt nóng rực của Chu Đại xuyên qua làn váy, cọ xát làn da, không khí cũng trở nên nóng bỏng.

Giống với vẻ mặt nhìn cô khi l*m t*nh.

Càng nhìn cô càng hoảng hốt.

Cô hoảng loạn cúi đầu: “Chú, phải đi rồi sao?”

Lúc cúi đầu, ánh mắt bắt gặp côn th*t đang đứng thẳng, khiến chiếc quần căng phồng, cảm giác như sắp vỡ ra, cô lập tức không nói nên lời, mặt nóng bừng.

Sao lại cứng?

Thật sự suy nghĩ đến cái kia sao?

Hứa Khả chửi thầm trong lòng.

Lưu manh!

Yết hầu Chu Đại chuyển động, môi khô khốc: “Rất đẹp.”

Thật giống như quả đào, rất muốn cắn một miếng.

“Hứa Khả.” Đầu lưỡi Chu Đại đảo một vòng quanh hàm răng, đè nén sự xao động trong cơ thể xuống, khàn giọng nói: “Cứ mặc bộ này đi.”

“Vậy…Tôi đi xuống lầu trước.” Hứa Khả nói xong liền vòng qua người anh chạy xuống lầu.

Hiện tại cô nhìn thấy anh cứng liền cảm thấy sợ hãi.

Dù mới chỉ làm hai lần, nhưng mỗi lần đều in sâu trong đầu cô, cơ thể cùng linh hồn không phải của chính mình khiến cô hoảng sợ.

Cô vừa rồi vậy mà lại sợ Chu Đại.

Vì sao phải sợ chứ?
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 39: Anh Đúng Là Cầm Thú, Học Sinh Cấp Ba Cũng Không Buồn Tha



Đêm nay, Cát Dương mời Hứa Khả cùng Chu Đại một bàn hải sản lớn, phần lớn là cua, nướng hoặc hấp, ăn kiểu gì cũng được.

Vừa bước vào Hứa Khi đã ngửi thấy mùi thơm.

Mới làm xong một nửa. Cái Dương deo tạp dề ở phòng bếp hấp cua, nhìn thấy Chu Đại đến thì ngẩng đầu lên nói: “Anh Đại, ngồi xuống trước đi, đợi lát nữa là xong. Hôm nay cua quá khó lật, tay của em chảy máu rồi.”

Nhạc San cầm hai ly nước ép trái cây đến: “Ngồi xuống trước đi, uống nước cùng ăn trái cây, một lúc nữa là có thể ăn cơm.”

Dì giúp việc dang ở phòng bếp nướng cua, tiếng xì xèo, khói nghi ngút, mùi thơm truyền đến, thơm hơn nhiều so với quán thịt nướng, Hứa Khả theo bản năng nuốt nước miếng.

Cô lại đói bụng rồi.

Cát Dương ngồi xổm trên mặt đất xử lý chỗ của còn lại, tay rất dơ, cùng với cái đầu kia, rất giống một tên côn đồ, tương phản vô cùng lớn, khiển Hứa Khả trợn mắt hả hốc mồm.

Hai lần gặp mặt trước, ấn tượng của cô với Cát Dương là một anh chàng sống phóng túng, giàu có, nhưng không ngờ lại có thể xuống bếp.

Chu Đại hỏi: “Cần giúp gì không?”

“Không cần, mấy con cua này đối với em chỉ là việc nhỏ.” Cát Dương lắc bàn tay cứng đờ, “Hai người ngồi chờ một lát, sẽ xong ngay”

Nhìn trên mặt đất còn mấy con cua, lửa nóng trong lòng hắn lại dâng lên.

Con mẹ nó, mệt chết hắn, trên giường cũng không mệt như vậy.

Lúc uống nước trái cây, nghe tiếng đập trong phòng bếp, trái tim Hứa Khải run lên. Không biết còn tưởng Cát Dương đang đánh người.

Nhạc San quay đầu. không vui nói một câu: “Anh có thể nhẹ một chút hay không? Trong nhà đang có khách.” “Bà xã, mai cua này rất cứng, không đập thì không bóc được.” Cát Dương vô tội nói, “Tay của anh đau chết mất.”

Nhạc San: “Hai người đừng để ý đến anh ấy, ngày thường anh ấy hay ăn cua như vậy. Một người đàn ông lại giống như cô gái nhỏ.”

Hứa Khȧ:…

Cô nhìn lướt qua, trong nhà Cát Dương có hai dì giúp việc, vậy mà không cho người tới xử lý, cũng không biết hai người này nghĩ cái gì.

Ngồi một lúc, Cát Dương đi ra, nói với Chu Đại: “Con cua hôm nay khó xử lý, em mệt muốn chết.”

Nói xong lại quay sang nhìn Nhạc San, “Em yêu, tìm giúp anh băng cá nhân, đau quá.”

Nhạc San nhìn thoáng qua ngón tay đỏ rực của hắn, không nói gì, đi đến dưới ngăn tủ TV lấy băng dán, giúp người băng bó vào.

“Anh Đại, bạn gái anh có dị ứng với hải sản không? Tối nay chúng ta ăn BBQ, toàn bộ đều là hải sản.

Chu Đại lúc trước còn cho rằng có món khác, không nghĩ tới vấn đề này, hỏi Hứa Khả: “Có thể ăn hải sản không?”

Hứa Khả gật đầu.

Con cua sau khi xử lý xong, phần còn lại giao cho dì giúp việc, bốn người cùng nhau dọn bàn ăn.

Cát Dương ăn một lúc liền bắt đầu nói chuyện: “Đúng rồi, còn chưa biết tên em gái, anh Đại, anh không giới thiệu một chút sao?”

“Hứa Khả.”

Cát Dương hiếu kỳ nói, “Em năm nay bao nhiêu tuổi?”

Hứa Khả trả lời: “Mười chín tuổi.”

“Mười chín?” Vẻ mặt của Cái Dương không thể tin được, tuy rằng đã sớm đoán trước Chu Khả còn nhỏ tuổi, nhưng không nghĩ đến lại nhỏ như vậy.

Cô gái vừa mới thành niên, vậy mà anh Đại nhẫn tâm xuống tay, đúng là cầm thú.

Không… Là không bằng cầm thủ

Thời buổi này vẫn đi lừa một cô gái nhỏ tuổi.

Cát Dương ở trong lòng than khóc cho Hứa Khả cũng không biết em gái này đã bị ăn sạch sẽ hay chưa.

“Hai người bắt đầu từ khi nào vậy?”

“A… Chúng tôi?” Hứa Khả nghiêng đầu nhìn về phía Chu Đại, vừa định giải thích quan hệ thực sự của hai người, Chu Đại đã dùng thìa xúc một miếng cua đặt vào trong bát của cô, “Ăn thử cái này đi.”

Sau đó trả lời Cát Dương, “Mới thôi.”

Mắt Cát Dương trợn to.

Trời ạ, đang nói về nó sao?

“Em gái, ba mẹ em có biết không? Anh Đại lớn hơn em mười sáu tuổi, tuổi này kết hôn sớm cũng đủ để làm cha em rồi.”

Chu Đại:…

Anh liếc mắt nhìn Cát Dương một cái, ảnh mắt kia có thể giết người.

Cát Dương giả vờ không nhìn thấy, còn sốt sắng nói: “Các cô gái đơn thuần như tụi em, vừa mở mắt đã yêu đương với người lớn tuổi, rất dễ bị lừa có biết không? Tuy rằng anh Đại rất tốt, nhưng sự thật là em vẫn còn nhỏ.”

“Em không.”

“Hứa Khả, ăn thử thêm tôm đi.” Chu Đại lại gặp một miếng tôm cho cô.

Hai lần bị anh ngắt lời, Hứa Khả không phản ứng lại, Cát Dương đã nhìn ra.

Được rồi, em gái không nói cho người trong nhà

Tám chín mươi phần trăm là bị lừa.

Từ trước đến nay đều bị Chu Đại đè đầu, thật vất vả mới tìm được cơ hội xoay người, sau khi ăn lửng bụng, Hứa Khả cùng Nhạc San chủ động nướng nốt chỗ còn lại, Cát Dương kéo Chu Đại đến bên cửa sổ hỏi thăm.

“Anh Đại, sao lại thế này” Em gái Hứa Khả tuổi này cũng mỏi là sinh viên năm nhất, anh lại giở thủ đoạn.

Một người nhỏ nhắn, mềm mại như vậy; hắn nhìn cũng không đành lòng.

“Anh Đại, anh mẹ nó đúng là cầm thú, tìm một cô gái mới vừa lên đại học.”

Chu Đại: …

Cát Dương lại nhướng mày hỏi: “Thật sự có hứng thú?”

“Xem như vậy đi.”

Một người đàn ông 35 tuổi, không nói qua chuyện yêu đương bởi vì không có tình cảm với ai, cho nên đối với phụ nữ rất vô cảm, trong một học kỳ nhận được nhiều thư tình đếm không xuể, sau khi đi làm cũng rất nhiều, t*nh d*c cùng tình cảm có thể phân biệt rõ ràng.

Anh biết tình cảm của mình đối với Hứa Khả chưa đến mức thích, nhưng thật sự có xúc động với cô, lúc nhìn thấy cô gặp gỡ chàng trai khác, trong lòng rất không thoải mái.

Không nói cái khác, nhưng muốn chiếm hữu khẳng định có.

Thực tế, một con mèo giương nanh vẫn có thể ngoan ngoãn, nếu nuôi ở trong nhà, cũng không tệ.

Cát Dương quay lại bàn rót hai ly rượu vang đỏ, nhân lúc Chu Đại không chú ý liền bỏ hai viên thuốc vào, lắc lắc vài lần rồi đưa cho anh.

“Hứa Khả học đại học nào?”

“Chưa tốt nghiệp cấp ba.” Chu Đại nhìn chén rượu, vừa lúc đang khát liền uống một ngụm lớn.

“Mẹ nó?” Cát Dương thiếu chút nữa nhảy dựng lên, “Cầm thú, anh con mẹ nó đúng là cầm thú, ngay cả học sinh cấp ba cũng không buông tha”

Chu Đại:…

Anh im lặng uống nốt rượu còn lại, Cát Dương muốn ngăn cản cũng đã quá muộn.

Cát Dương nghiêng đầu nhìn Hứa Khả, cô đang nướng thịt, gương mặt trắng nõn, mềm mại như quả trứng gà vừa mới bóc vỏ, ánh mắt thuần khiết giống như một con thỏ chưa hiểu sự đời.

Hắn vừa mới tạo nghiệt gì, vậy mà hạ thuốc anh Đại.

Đêm nay em gái sẽ không bị làm đến chết chứ

Cát Dương rối rắm nửa ngày, quyết định vẫn nói sự thật để Chu Đại mua thuốc giải: “Anh Đại… Em…

“Cát Dương.” Chu lại ngắt lời hắn, vẽ mặt nghiêm túc, “Tôi có khát vọng với Hứa Khả, cô ấy là người phụ nữ duy nhất khiến tôi có phản ứng.”

“A?” Cát Dương sững sờ.

Hắn cùng Chu Đại từ nhỏ sống trong cùng một tiểu khu, quan hệ cha mẹ hai bên rất tốt, cho nên cũng hiểu rõ về anh.

35 năm qua, Chu Đại thật sự chưa từng đi tìm phụ nữ, chỉ có hắn biết nguyên nhân thực sự, đó chính này anh không có phản ứng đối với phụ nữ.

Bác sĩ đã xem qua, không có vấn đề gì, chỉ là tinh tinh lãnh đạm, thỉnh thoảng sẽ cứng, kích thước rất lớn, nhưng khi nhìn thấy phụ nữ lại tự động đầu hàng.

Hắn vốn cho rằng cuộc sống của Chu Đại sẽ trải qua như vậy, kế quả anh lại có phản ứng với một cô gái.

Hắn biết tính cách của Chu Đại, cái khác không nói, nhưng đối với chuyện gì anh cũng nghiêm túc chịu trách nhiệm, không phải một tên cặn bã, lời vừa rồi chỉ là trêu đùa, không ngờ Chu Đại lại thật sự rơi vào.

“Thật sự động tâm sao?” Về mặt của Cát Dương trở nên nghiêm túc, suy nghĩ cũng bị cuốn đi, “Mười chín tuổi chưa tốt nghiệp cấp ba quả thật hơi muộn, nhưng dù sao cũng đã thành niên, anh tình tôi nguyện, không có chuyện gì.”

Lời này nói ra không biết để thuyết phục Chu Đại hay để thuyết phục tội lỗi của hắn.

Nghĩ đến vừa rồi Chu Đại gắp đồ ăn cho Hứa Khả, miệng hắn nói vài vòng, cuối cùng vẫn chạy về trong bụng, vỗ vai Chu Đại, nhắc nhở: “Em gái Hứa Khả vẫn còn nhỏ, lúc ở trên giường thì nhẹ nhàng một chút.”

Anh Dại cũng đã đưa người về nhà, xem ra thật sự động tâm.

Hắn không phải đang giúp đỡ sao?

Nghĩ đến đây, hắn hạ giọng: “Anh Đại, anh vẫn là xử nam sao? Có cần em gửi cho anh mấy video để học tập không?

“Cút!”

“Tại sao?” Cát Dương không chút nào quan tâm, còn bày ra bộ dáng xem kịch vui, “Em còn không phải vì sinh hoạt cá nhân của anh sao? Lần đầu tiên của phụ nữ không dạo đầu không có thú vị không yêu cũng sẽ không muốn cùng anh làm.”

Chu Đại đen mặt, cho hẳn một ánh mắt cảnh cáo.

Cát Dương lập tức lúng túng: “Được được được, em không nói, anh là bác sĩ, hiểu rõ cơ thể hơn em, ở trên giường khẳng định dũng mãnh, một đêm bảy lần.”

“Nhưng anh Đại à, nghe nói đàn ông sau 30 tuổi thể lực bắt đầu đi xuống, anh đừng khiến em mất mặt, không được bảy lần thì cũng phải được hai lần nhé. Dáng người của em gái Hứa Khả, một lần không đủ”

Nếu không phải hắn có bạn gái, nhìn thấy gương mặt kia, anh cũng có thể dâng lên xúc động. Quá thuần khiết, thuần khiết đến mức khiến người ta muốn phá hủy.

Chu Đại:…
 
Back
Top Bottom