Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu

Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 70: Tối Trộm Đến Phòng Anh



Phòng Tiêu Hành ở tầng hai, ở nhà Chu Đại anh ta vẫn biết ý, tránh cãi nhau.

Tầng hai đã không còn phòng trống, anh ta nghĩ tới nghĩ lui, chủ động cúi đầu thương lượng với Hứa Khả: “Đêm nay có thể để Lý Mộng ở cùng phòng với cô không?”

Nói kiểu cầu xin người ta nhưng thái độ lại rất bá đạo.

Hứa Khả nhìn Lý Mộng, con gái lần đầu tiên đến nhà trai gặp phụ huynh đều sẽ xấu hổ, cơm chiều Lý Mộng ăn rất ít, nói cũng không nhiều lắm, lúc nào cũng đỏ mặt.

Sau khi Tiêu Hành đưa ra thỉnh cầu, cô nàng xấu hổ nắm chặt tay.

Hai người cùng tuổi, Hứa Khả ghét Tiêu Hành, nhưng không ghét bạn gái của anh ta, dù sao hai người không quen nhau, lại nhìn thấy tdáng vẻ cẩn thận giống mình lúc trước ở trên người Lý Mộng, cho nên vui vẻ đồng ý.

“Cậu ở cùng phòng với tôi đi, tôi ngủ không được tốt, khả năng cậu phải chịu khổ rồi.”

Chu Đại vừa mới ăn xong, dùng khăn ướt lau tay, đề ra một phương án hợp lý.

“Tầng 3 còn một phòng trống, Tiêu Hành lên đấy ngủ, để Lý Mộng ngủ lại phòng ban đầu của cháu.”

Buổi sáng làm vài lần, Chu Đại vẫn còn bất mãn, vất vả lắm mới được nghỉ hai ngày, chuẩn bị cùng Hứa Khả hâm nóng tình cảm, kết quả Tiêu Hành đến đây, anh không muốn Lý Mộng ở chung phòng với Hứa Khả.

Có nhiều hơn một người, buổi tối không tiện.

Lý Mộng không nói gì, im lặng nghe theo sự sắp xếp của họ, Tiêu Hành rất vui vẻ: “Vâng, cứ như vậy đi, đợi lát nữa cháu lên tầng 3 dọn phòng.”

Bạn gái anh ta là một cô gái ngoan ngoãn, là học sinh giỏi trong trường đại học, gần mực thì đen gần đèn thì sáng, không nên ở cùng phòng với Hứa Khả.

Hơn nữa Mộng Mộng ngủ một mình một phòng, cũng tiện cho anh ta.

Đáng tiếc Tiêu Ilành không vui vẻ được bao lâu thì nhận được một tin xấu.

Trong nhà không dư chăn cùng khăn trải giường, tuy rằng là mùa hè, nhưng không thể không có gì được.

Cuối cùng lại đổi lại phương án ở cũ ban đầu, Lý Mộng và Hứa Khả chung một phòng.

Có hai cái bóng đèn lớn ở đây, Hứa Khả biểu hiện không có việc gì, nhìn Chu Đại cũng lạnh nhạt thờ ơ, giống như cậu cháu bình thường.

9 giờ tối, cô dưa Lý Mộng lên lầu, sau khi vào phòng, câu dầu tiên nói chính là nguyên tắc của bản thân: “Cậu không cần phải gò bó, giường rất lớn, hai chúng ta mỗi người ngủ một bên không ảnh hưởng đến nhau. Đúng rồi, tôi thích yên tĩnh, cậu không cần phải cố ý nói chuyện phiếm với tôi, làm chuyện mình thích là được.”

Chu Đại không biết có phải có hứng thú với chuyện của Lý Mộng hay không, còn hỏi nhà cô nàng ở đâu, học đại học nào.

Cho nên, Hứa Khả không hiểu Lý Mộng, cũng không tính nói chuyện nhiều, nhưng nhìn tính cách có vẻ không khó để ở chung.

Cô không thích ngủ chung giường với người khác, nhưng tình huống hiện tại của Lý Mộng rất xấu hổ, giúp người làm niềm vui, chỉ hai ba ngày cũng có thể miễn cưỡng đồng ý. Chỉ cần không quá ồn ào, ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô là được.

Lý Mộng gật đầu: “Được.”

Cô nàng là sinh viên nghệ thuật tự do, học ở trường đại học 985. Bạn bè của cô nàng cũng toàn là học sinh ưu tú, nhiều sinh viên y, cũng nghe qua tên Chu Đại, cũng từng nhìn thấy trên TV.

Ngày nay, hình tượng là một trong những phương tiện tuyên truyền quan trọng của công chúng. Chu Đại cùng mấy bác sĩ khoa chỉnh hình có quay một vài quảng cáo, lại nghiên cứu một loại phương pháp mới, bởi vì ngoại hình tốt, nên mức độ nổi tiếng không thua gì sao hạng hai hạng ba.

Lúc Lý Mộng biết anh là cậu của Tiêu Hành thì vô cùng kinh ngạc, một người thành công như Chu Đại, sinh ra trong một gia đình giàu có, là thứ mà người thường bọn họ không thể với tới được.

Hôm nay cô nàng gặp được người thật, còn đẹp trai hơn so với ở trên TV, cũng nghiêm chỉnh hơn, cảm giác áp bức cực kì mạnh mẽ.

Hơn nữa, hiện tại cô nàng là người ngoài, tương đương với ở nhà, cô nàng càng không biết phải làm gì.

Nói xong những việc cần chú ý, Hứa Khả lấy quần áo chuẩn bị đi tắm. Lý Mộng đột nhiên hỏi cô: “Hứa Khả, chú Chu có kiêng kị cái gì không?

“Thích sạch sẽ, trong nhà không được bừa bộn, chỉ cần làm tốt hai điều này là được. Cậu đừng sợ, tuy rằng mỗi ngày người này hay xụ mặt nhưng sẽ không bất mãn hay cáu gắt.”

Lý Mộng cảm kích nói: “Cảm ơn.”

Cô nàng bỗng nhiên có cái nhìn mới về cô gái này.

Thật ra Hứa Khả không tệ như Tiêu Hành nói.

Nhưng cô nàng có thể hiểu Tiêu Hành, cha tái hôn, nên luôn cảm thấy mẹ kể phá hủy gia đình của mình, rất khó để thật sự xem thành người nhà.

“Đúng rồi, cậu gọi cậu giống Tiêu Hành đi, xưng hô chú này không tốt cho lắm.”

“A? Lý Mộng sửng sốt, “Chú không thích người khác gọi như vậy sao? Buổi sáng tôi gọi chú, liệu chú ấy có nổi giận không?

Cô nàng biết Chu Đại lớn hơn bọn họ hơn mười tuổi, nhìn còn trẻ hơn tuổi thật, nhưng xét đến bối phận quả thực kém hơn, cô nàng xưng hô như vậy cũng không sai.

Tuy nhiên, tuổi tác quả thực là điều cấm kỵ với nhiều người, đàn ông cùng phụ nữ đều thích được người khác khen trẻ hơn.

“Tôi không biết chú ấy có thích không, dù sao cậu cứ gọi như vậy là được rồi.”

Là cô không thích.

Trước đây; Gọi Chu Đại là chú không cảm thấy gì, nhưng hiện tại có một cô gái cùng tuổi cọt anh là chú, cô cảm thấy mình đang yêu đương với một ông chú già, càng nghĩ càng cảm thấy mệt mỏi ghê.

***

11 giờ rưỡi, Hứa Khả cùng Lý Mộng nằm ở trên giường, hai người có chút xấu hổ, nói chuyện một lúc thì người nào làm việc của người nấy.

Qua một tiếng. Hứa Khả vẫn chưa ngủ được, cô không thích ở trên giường có nhiều người, đặc biệt là người không quen.

Big data không biết hiểu thấu tâm lý của cô từ khi nào, lúc cô đang lướt douyin củng xiaohongshu, luôn đề cập cho cô trai đẹp có dáng người tốt, còn có mấy cặp đôi đang thể hiện tình cảm.

Nhìn người ta tình chàng ý thiếp, hôn môi đa dạng khiến môi cô khô khốc.

Cô nhớ Chu Đại.

Chu Đại ở bên kia cũng không ngủ được, cả ngày hôm nay cô gái nhỏ lúc nào cũng giả vờ không có quan hệ với anh, buổi tối còn không gửi cho anh một tin nhắn nào.

Một mình ăn nằm trên giường, nhớ đến cơ thể trắng mịn của cô gái nhỏ, dáng vẻ ngoan ngoãn cuộn trong lòng ngực mình. Cơ thể cô chỗ nào cũng mềm, t*** h***t còn ướt mềm đến không thể tưởng tượng được.

Loại ý nghĩ này hiện lên, cả người Chu Đại khô nóng, cổ họng cũng khô khốc, chỉ mới nghĩ đến đây lão nhị của anh cứng.

Anh muốn ôm cô đi vào giấc ngủ.

Hứa Khả vừa muốn đặt điện thoại xuống thì nhìn thấy tin nhắn của Chu Đại gửi đến: “Lên đây.”

“Lý Mộng ở bên cạnh em.” Hứa Khả trốn ở trong chăn gõ chữ: “Không tiện đi lên.”

Cô không biết Chu Đại nghĩ như thế nào, nhưng cô cũng không tính thủng tầng quan hệ nảy, nếu không trong nhà sẽ loạn một trận lớn.

Đặc biệt là Tiêu Hành, tuyệt đối không thể để anh ta biết bí mật này.

Tuy nói như vậy nhưng cô cũng ngứa ngáy khó chịu, rối rắm mười phút, cô rón rén đứng dậy xuống giường.

“Có phải tôi làm ảnh hưởng đến cậu không?” Lý Mộng cũng chưa ngủ, ngồi dậy nhìn cô.

“Không, ngày thưởng tôi thích thức đêm, không ngủ sớm được.” Hứa Khả mỉm cười, chột dạ giải thích, “Tôi đói bụng, muốn xuống lầu tìm chút đồ ăn, cậu có muốn ăn không, tôi mang lên cho cậu.”

Không mời Lý Mộng đi cùng.

Lý Mộng lắc đầu: “Không cần đâu, buổi tối tôi không ăn vặt.”

“Vậy tôi đi xuống, khi nào ăn xong sẽ quay lại.”
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 71: Trốn Vào Phòng Chú Làm Tình



Hứa Khả có tật giật mình, đi rón ra rón rén, lúc đến ngoài cửa phòng của Chu Đại, cô cẩn thận nhìn bốn phía, sau khi xác định không có ai, mới giơ tay gõ cửa, rất nhỏ.

Mới vừa gõ hai cái cửa liền mở ra, Hứa Khả quay đầu nhìn về phía cầu thang, vừa xoay người lại đã bị Chu Đại kéo vào phòng, anh đè cô lên tường, bóp cằm cô rồi hôn xuống.

Chu Đại hôn rất mạnh, tham lam liển m*t môi cô, xúc cảm mềm mại ăn mòn dây thần kinh của Hứa Khả, cô đưa tay lên ôm lấy cổ Chu Đại, nhón chân đáp lại anh.

Đầu lưỡi hai người thuần thục tìm được vị trí thích hợp nhất, quấn lấy nhau l**m láp đảo quanh, bị hôn một lúc, Hứa Khả sắp không thở nổi.

Chu Đại cắn nhẹ môi cô, buông miệng ra, áp mũi vào chóp mũi cô, hơi thở nóng rực phả vào mặt cô: “Sao tối nay không trả lời tin nhắn?”

“Lý Mộng ngủ cùng giường với em, em xấu hổ, sợ bị cô ấy nhìn thấy.” Hứa Khả nhỏ giọng nói.

Chu Đại nghe đến đây thì trầm mặc, vẻ mặt không hiểu nhìn cô, sau vài giây, anh lại đè lên người cô tiếp tục hôn, một đường từ mặt đến tai, ngậm lấy tai cô rồi l**m láp.

Hiện tại vẫn chưa phải thời điểm thích hợp để đưa mối quan hệ nảy ra ánh sáng, chờ cô gái nhỏ này đỗ đại học, sẽ bản bạc kỹ hơn.

Ngứa ngáy, Hứa Khả rụt cổ lại, bả vai run lên vài cái.

“Ngứa…ưm…” Cô lẩm bẩm.

Nghe giọng của cô, Chu Đại càng không nhịn dược, một tay anh theo bả vai của cô di chuyển đến sau lưng, v**t v* từ trên xuống dưới, cuối cùng để ở trên mông cô véo một cái. Tay anh chui vào váy ngủ, v**t v* lưng cô, một tay khác nắm lấy một bên vú chưa bị l**m.

Cơ thể tê tại, Hứa Khả mẫn cảm run lên, áp vào người anh càng gần hơn.

“Đi lên giường.” Hứa Khả đẩy người anh ra.

Chu Đại trở tay giữ chặt tay cô, đè l*n đ*nh đầu, giọng nói khàn khàn: “Làm ở chỗ này đi, anh không nhịn được nữa.”

Anh sốt ruột kéo áo ngủ của cô lên, sau khi kéo áo lót xuống thì lập tức ngậm lấy đầu v* g*m c*n, hai tay cũng không nhàn rỗi, c** q**n lót của cô.

“Ư…” Hứa Khả không nhịn được mà kêu lên một tiếng, cô chủ động phối hợp với động tác của anh, nâng một chân lên để anh c** q**n lót.

Quần áo không có đồ gì ngăn cản, trượt từ bả vai xuống, che lại đầu của Chu Đại, đôi tay của Hứa Khảb ị trói buộc nên anh chủ động cởi áo ngủ.

Ngón trỏ của Chu Đại tiến vào g*** h** ch*n cô, kéo hai chân cô ra, s* s**ng h** h***t một lúc, lòng bàn tay cảm nhận được sự ẩm ướt, anh đơn giản thử một cái liền c*m v** trong.

Buổi sáng mới làm, t*** h***t đã không còn chặt lắm, cắm vô cùng thuận lợi, rất nhanh anh lại bỏ thêm một ngón giữa, thời điểm hai ngón tay thọc vào rút ra bên trong thì ngón cái nhân lúc đó ấn lên *m đ* của cô. Tốc độ anh thọc vào rút ra không nhanh không chậm, ngược lại ngón tay xoa *m đ* tương đối mạnh, vừa xoa vừa ấn. *m đ* tê dại, t*** h***t cũng không tự chủ được mà siết chặt, có chút đau, cảm giác muốn tiểu rất rõ ràng. Hứa Khả buông tay xuống nắm lấy cánh tay của anh: “Đừng…”

Tê quá, rất muốn đi vệ sinh.

“Đừng cái gì? Không phải rất thoải mái sao? Chảy rất nhiều nước như vậy.

“A… ” *m đ* đột nhiên bị ấn mạnh, Hứa Khả hét lên một tiếng, sau đó nghĩ tới cái gì đó, sợ hãi che miệng lại.

Chu Đại ngậm tai cô, hơi thở nặng nề: “Sướng không? Ướt hết rồi.” Hơi thở nóng bỏng phả vào tai Hứa Khả, nóng đến mức khiến cơ thể cô phát run.

Ngón tay của Chu Đại vẫn tiếp tục ấn, tê dại tới cực hạn, cô sảng khoái ngẩng đầu lên r*n r*, Chu Đại rút ngón tay ướt đẫm ra, ở trước mặt cô bỏ vào trong miệng, động tác vô cùng s*c t*nh.

“Ngọt quá.”

Hứa Khả xấu hổ, mặt đỏ bừng.

Chu Đại l**m vài lần liền đặt lên môi cô: “Nếm thử xem.”

Hứa Khả bài xích lắc đầu, đó là dân thủy của cô, cô không cần phải nếm thử.

“Ghét bỏ nước của mình?” Chu Đại cười khẽ, đem phần còn dư lại l**m sạch sẽ, đầu ngón tay anh cạy môi cô, với vào khoang miệng, để cô ngậm.

Anh đã l**m sạch, không có mùi gì, hai ngón tay gần như duỗi đến trong cổ họng của Hứa Khả, khiến cô khó chịu Muốn nôn ra.

Chu Đại di chuyển ngón tay, bắt chước động tác d**ng v*t ra vào ở bên trong, quét mạnh qua đầu lưỡi mềm mại.

Hành động này rất d*m d*c, nhưng cô thật sự làm được, cũng không bài xích, dưới hạ thể còn bị k*ch th*ch chảy ra d*m thủy.

Chu Đại không chớp mắt mà nhìn chằm chằm cô, bị biểu tình của cô câu dẫn, lửa nóng không ngừng truyền từ lồng ngực đi xuống bụng, côn th*t cứng đến phát đau, cách q**n l*t như muốn nổ mạnh.

Anh không kịp c** q**n, kéo khóa xuống, đem côn th*t từ bên trong ra, bôi một ít d*m thủy lên trên làm chất bôi trơn, sau đó nâng chân Hứa Khả lên cao, đối diện với miệng huyệt ướt át c*m v**.

Cảm giác no căng khiến Hứa Khả thét chói tai: “A…
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 72: Triều Phun



Lúc này tiến vào khi đang đứng, chân Hứa Khả bị nâng lên cao nhất, côn th*t lấp đầy t*** h***t, hạ thể hai người áp sát vào nhau, chỉ có thể nhìn thấy một phần d**ng v*t của Chu Đại ở bên ngoài cùng lông mu.

Tư thế này làm Hứa Khả vô cùng căng cứng, đường đi chặt hẹp. Chu Đại đỡ chân cô, sau khi cắm mười mấy cái, chờ cô thích ứng liền đẩy nhanh tốc độ, hung hăng thọc vào rút ra.

q** đ** nhiều lần chọc đến chỗ sâu nhất, sau ba mươi lần, chân Hứa Khả vừa tê vừa mới, h** h***t cũng đau.

Cô rất muốn kêu, nhưng nghĩ đến Tiêu Hành cùng Lý Mộng ở tầng dưới, lại không dám phát ra động tĩnh quá lớn. Cô sợ bị phát hiện, đành phải che miệng lại, nhưng âm thanh vẫn không thể khống chế được tràn ra từ khe hở giữa các ngón tay.

Quá lớn, rất trướng.

d**ng v*t dữ tợn đem nếp uốn bốn phía căng ra, vừa nhanh vừa đột nhiên thọc vào rút ra khiến t*** h***t nóng rát, cơn đau âm ỉ, dồn dập thông thẳng lên thần kinh, ý thức của Hứa Khả dần dần trở nên mơ hồ.

“Chậm…Chậm một chút…”

Chu Đại cúi đầu l**m láp môi cô, dùng sức đưa đẩy, hận không thể thọc xuyên người cô.

Đường đi không chỉ chặt mà cũng rất nóng, thoải mái đến mức khiến anh muốn vùi cả người vào trong.

Chu Đại không ngừng ưỡn hông, cơ thể Hứa Khả lắc lư sắp ngã, nếu không có cửa đỡ, cô đã bủn rủn ngã trên mặt đất.

“A…Đừng…Chạm tới rồi…Tê quá…” Tiếng kêu của Hứa Khả bỗng nhiên thay đổi, tay cũng không ngăn được tiếng r*n r*, cô nắm lấy bả vai của Chu Đại mới miễn cưỡng ổn định thân thể.

Chu Đại bỗng nhiên nặng nề đẩy vào trong khối thịt mềm kia: “Là nơi này sao?”

“A…”

Tìm được điểm mẫn cảm của cô, Chu Đại nhanh hơn, đẩy vào trong vừa sâu vừa mạnh.

“Sâu quá…A.aaaa..” Nước mắt của Hứa Khả bị buộc chảy ra, cô cúi đầu cắn bả vai của anh, cổ nên kh*** c*m ngập đầu trong cơ thể.

Cô sắp cao trào rồi.

Chu Đại bị cô cắn hơi nheo mắt lại, hốc mắt co rút, lại đẩy nặng nề vào bên trong, q** đ** thô to trực tiếp xâm nhập đến tận cùng.

Bụng Hứa Khả có cảm giác như bị thọc xuyên.

“Quả… Quá sâu…” Cô vừa sướng vừa sợ hãi kêu lên: “Nhẹ…Nhẹ chút, sắp hỏng rồi.”

Chu Đại bị siết chặt thì phấn khích dị thường, anh muốn thọc xuyên Hứa Khả, bù đắp lại khoảng thời gian mấy ngày nay.

“A…” Âm thanh của Hứa Khả đứt quãng, khóe mắt ngấn nước.

côn th*t vẫn còn ở bên trong đấu đá lung tung, kh*** c*m dâng lên làm đầu cô choáng váng, không biết nên đặt tay ở đâu, cơ thể run lên, ván cửa cũng rung theo, dân thủy chảy khắp nơi khiến hai chân ướt nhẹp.

“Chú…Không cần …Không cần… ” kh*** c*m điên cuồng khiến cô vừa khóc vừa kêu, lắc đầu: “Nước tiểu…Nước tiểu sắp phun…”

Quá sâu, cô sắp phát điên rồi.

Cảm giác muốn tiểu mãnh liệt hơn, không kìm nén được, Hứa Khả hoảng sợ kêu to: “Chú…Từ bỏ…Muốn…aaaa Đi vệ sinh….”

Thật sự… Muốn đi vệ sinh … Tay cô vô lực đẩy cơ thể Chu Đại ra, đã không thể phân biệt đâu là sinh lý đâu là muốn tiểu, vì bị cắm quá thoái mái mà cô sinh ra ảo giác muốn tiểu.

Khó chịu quá, cô thật sự không nhịn được nữa.

Chu Đại thở hổn hển, nâng chân cô lên.

“Tiểu ở chỗ này đi.” Anh hoà hoãn lại, mới thở gấp trả lời.

Sau khi bị cắm mười mấy cái, đầu Hứa Khả trống rỗng, cô cắn bờ vai của anh lên cao trào. Huyệt thịt bỗng nhiên co rút lại, d*m thủy phun lên người Chu Đại.

Cảm giác đau đớn trên vai cùng d**ng v*t bị xoắn chặt khiến Chu Đại thiếu chút nữa b*n r*, dựa vào kinh nghiệm chịu đựng hơn người của bản thân mới đem ý muốn b*n t*nh điên cuồng ép xuống, anh dừng lại, lẳng lặng hưởng thụ thịt non bao lấy d**ng v*t.

Anh buông tay ra, xoa hai b** v* của Hứa Khả, cúi đầu nhìn vệt nước trên quần, đặc biệt thỏa mãn, anh áp vào tai Hứa Khả nói: “Bé con, em triều phun.”

Hứa Khả xấu hổ, tức chết mất.

Vậy mà cô lại triều phun lên người anh khi l*m t*nh.

Cô run rầy vùi vào vai Chu Đại không nói lời nào, chân buông xuống đất, không ngừng run rẩy, đứng cũng không nổi.
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 73: Mẹ Nó, Thật Muốn Chơi Chết Cô



Tay Chu Đại xoa mông cô để người thả lỏng.

kh*** c*m chậm rãi biến mất, cơ thể Hứa Khả cuối cùng cũng đứng vững, ngay sau đó mông bị hai tay Chu Đại đỡ lên, d**ng v*t chưa bắn chậm rãi đưa đẩy ở bên trong.

t*** h***t không chịu khổng chế mà lại phun ra d*m thủy, cùng với côn th*t quẩy loạn ở g*** h** ch*n, chỗ đó ướt át vô cùng. xin

Cô nhẹ giọng, cắn môi nói: “Chú, anh chậm một chút, đau…”

“Không chịu nổi sao?” Chu Đại cười khẽ một tiếng, buông tay ra, nâng cằm cô lên, lau nước mắt bên mắt cô. Một ngày làm quá nhiều lần, cơ thể Hứa Khả yếu ớt, nói cũng không nói được, chỉ có thể gật đầu.

Chu Đại g*m c*n môi cô, trực tiếp bày tỏ suy nghĩ của bản thân: “Đi công tác mấy ngày nay, anh nhớ em đến mức sắp phát điên.”

Hứa Khả ngẩng đầu nhìn anh, ánh mắt của anh nóng rực thiêu đốt mặt cô, cô không chút do dự nói: “Em cũng vậy.”

Tử lúc học cấp hai đến bây giờ, gần như ngày nào cô cũng gặp ác mộng, sau khi ngủ chung giường với Chu Đại thì không còn nữa, chất lượng giấc ngủ rất tốt.

“Để anh cắm thêm một lúc nữa.” Chu Đại xoay người cô lại, để cô đối mặt với cửa, anh n*ng m*ng cô cao lên, sau đó để cô kẹp chặt hai chân, từ phía sau c*m v** *m h* trơn bóng.

“Um…”

Vừa mới tiết một lần, đường đi đã không còn mẫn cảm nữa mà thay vào đó là ngứa ngáy vô tận, Hứa Khả nắm lấy then cửa, cơ thể khó chịu vặn vẹo, chủ động đem t*** h***t hướng đến chỗ d**ng v*t anh.

Cơ thể uốn éo chủ động cầu hoan d*m đ*ng tới cực hạn. Chu Đại bóp chặt eo cô, hung hăng thọc vào.

Hai chân Hứa Khả kẹp chặt, bao bọc lấy một phần côn th*t lộ ra bên ngoài, thoải mái đến mức khiến da đầu Chu Đại tê dại, anh không nhịn được mà đẩy nhanh tốc độ hơn.

Tiếng bạch bạch bạch vang vọng khắp căn phòng, hai viên t*nh h**n dập vào mông cô, toàn bộ mông của Hứa Khả đỏ lên,

Chu Đại thọc vào rút ra vừa hung ác vừa mạnh, d**ng v*t giống như gậy gộc đẩy lên bụng, có thể nhìn thấy rõ ràng.

Cảm giác bị xỏ xuyên khiến Hứa Khả phát điên, kh*** c*m giống như sóng biển bao phủ cô, cả người như bị sóng nhấn chìm, từng dòng điện chảy dọc khắp người, chân tay bủn rủn.

Cô nức nở thừa nhận cơn cuồng phong dữ dội sau lưng, đôi tay nắm lấy then cửa nhiều lần tuột xuống, mỗi lần cơ thể cô lảo đảo đều được Chu Đại kéo về, anh n*ng m*ng cô lên, một bên dùng sức ấn lên bụng cô, một bên đem d**ng v*t đầy vào nơi sâu nhất.

Đêm nay không biết Chu Đại ăn cái gì, rất kích động. giống như máy đóng cọc không biết mệt mỏi hung ác thọc vào rút ra.

kh*** c*m mãnh liệt không thể dùng ngôn ngữ để hình dung làm Hứa Khả gần như phát điên, cô vừa sướng vừa đau, lớn tiếng kêu lên: “Ư ư ô…Nhẹ…Nhẹ chút…Quá… Quá nhanh…”

Muốn tiết lại tiết không ra, thật là khó chịu.

Tiếng kêu d*m đ*ng của cô như thuốc k*ch d*c, Chu Đại căn bản không nghe thấy, đưa đẩy càng nhanh hơn. “A a a…Muốn tới…” Cảm giác tê mỏi, khuây khỏa khiến Hứa Khả kêu lên.

Cốc cốc cốc…

Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa, bởi vì chỉ cách một cánh cửa nên âm thanh rất rõ ràng.

Bên trong đang nước sôi lửa bỏng, Hứa Khả bị dọa, cơ thể cứng đờ, tiếng r*n r* đột nhiên im bặt.

Ngay sau đó, giọng Tiêu Hành từ ngoài cửa truyền vào: “Cậu, cậu ngủ chưa?

Hứa Khả sợ tới mức thay đổi sắc mặt, cả người cứng đờ, cô che lại miệng minh để không phát ra tiếng.

Sao Tiêu Hành lại đến đây?

Chu Đại cũng dừng lại động tác, hơi nhíu mày, là bị t*** h***t co rút kẹp sướng d**ng v*t vẫn còn chôn trong h** h***t, không rút ra ngoài, nhưng cũng không trả lời Tiêu Hành.

“Cậu, cháu có lời muốn nói với cậu.” Tiêu Hành không được đáp lại, tiếp tục gõ cửa.

Hứa Khả hơi quay đầu, nước mắt lưng trong nhìn Chu Đại, ý bảo anh đuổi người đi.

Rất kỳ quái, rõ ràng Tiêu Hành đang ở bên ngoài làm cô sợ hãi, nhưng t*** h***t lại mẫn cảm hơn, còn có một loại kh*** c*m khó tả.

Chu Đại bị cặp mắt chứa đầy nước của cô làm cổ họng khô khốc, đôi mắt đỏ lên, trong lòng không nhịn được chửi thề một câu.

Mẹ nó, thật muốn chơi chết cô.

Trong lòng nghĩ như vậy, cơ thể cũng làm theo, anh đỡ eo Hứa Khả, tiếp tục thong thả đưa đẩy.
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 74: Anh Trai Ở Ngoài Cửa, Cô Với Cậu Anh Ta Làm Tình



“A…” Hứa Khả nhịn không được kêu một tiếng, sau khi phản ứng lại, cô cắn chặt ngón tay, nước mắt ở khóe mắt hóa thành giọt nước trượt xuống.

Trong trạng thái căng thẳng, cơ thể cô căng chặt đến cực hạn, t*** h***t cũng vậy, Chu Đại vừa di chuyển, tất cả cảm giác đều bị phóng đại vô hạn, kh*** c*m mạnh mẽ trước nay chưa từng có.

Nhưng ý thức còn lại duy nhất của cô là Tiêu Hành đang ở bên ngoài, động tĩnh quá lớn thì sẽ bị phát hiện, vì thế cô

Cắn ngón tay mạnh hơn, sợ âm thanh lọt ra ngoài.

Hậu quả chính là người cô run rẩy.

Nhưng Chu Đại vẫn tiếp tục di chuyển.

Hứa Khả sợ hãi, cô hoảng loạn duỗi tay ra sau, nắm lấy cánh tay của Chu Đại, cố gắng làm anh dừng lại.

Chu Đại lúc này căn bàn không dừng được, anh siết chặt tay cô, đặt trên eo, dường như cố ý, đầy hông thật mạnh hướng vào trong, côn th*t dữ tợn lập tức chạm vào nơi sâu nhất.

Nước mắt của Hứa Khả trực tiếp trào ra.

Chì mới bị cắm vài cái, dòng điện trong cơ thể đột ngột nổ tung, đầu trống rỗng, d*m thủy giống như mất khống chế không ngừng trào ra.

Tại thời điểm cao trào, cô cắn môi, cả người không ngừng co rút.

côn th*t bị t*** h***t kẹp chặt, Chu Đại hơi nhíu mảy, anh hít sâu một hơi, nâng Hứa Khả đã mềm như nước lên, nắm lấy hai tay cô, điên cuồng đưa đẩy vào trong.

Anh muốn bắn, nghĩ đến đó thì mắt đỏ lên, tốc độ rất nhanh, mỗi một lần lại mạnh hơn.

t*** h***t vừa mới cao trảo căn bản không thể chịu nổi va chạm như vậy, không biết có phải do Tiêu Hành ở ngoài của hay không, một loại cảm giác gia tăng k*ch th*ch, t*** h***t vừa mới cao trào lại nhanh chóng có phản ứng. Hua Kha Ý muốn hét chói tai, càng kìm nén cảng khó chịu, những giọt nước mắt thay thế cho tiếng r*n r*. Tiêu Hành vẫn chưa đi: “Cậu, nếu cậu chưa ngủ thì mở cửa cho cháu, cháu thật sự có chuyện muốn nói mà.”

Anh ta không phục, buổi sáng cậu bảo vệ Hứa Khả mà không đứng về phía anh ta.

Anh ta cần phải nói cho cậu biết, không thể đối xử tốt với Hứa Khả.

Nhưng bên trong vẫn không có ai trả lời.

Tiêu Hành nghi hoặc mà nhíu mày, rõ ràng vừa rồi hẳn có nghe thấy chút âm thanh, nhưng hiện tại lại không có.

Chẳng lẽ cậu ngủ rồi sao?

Nghe được Tiêu Hành nói, Hứa Khả sắp bị tra tấn đến phát điên, cô sợ hãi, cơ thể hưng phấn không thể giải thích được, tiếng côn th*t chạm vào mông rất lớn, cả người cô đều được Chu Đại đỡ, luôn theo bản năng muốn đẩy đến phía cửa.

Cảm giác hít thở không thông cùng khoái của ngập đầu, môi cô bị cắn rách.

Chu Đại cũng không nhịn được nữa, sau khi cắm mười mấy cái liền rút d**ng v*t ra, t*nh d*ch đặc sệt phun lên mông cùng cẳng chân của cô.

Hứa Khả cũng nghênh đón một lần cao trào mới.

Hai người lẳng lặng hưởng thụ dư vị cao trào.

Ngoài cửa không có tiếng động, Tiêu Hành đi rồi.

Dừng vài giây, Chu Đại kéo cơ thể Hứa Khả, ôm đầu hôn một cái thật sâu.

***

Sau khi dọn dẹp tàn cục, Chu Đại vẫn chưa đã thèm, muốn làm thêm một lần nữa nhưng bị Hứa Khả từ chối.

“Em nói với Lý Mộng, xuống lầu ăn chút gì đó, ăn no sẽ quay về, lâu quả cô ấy sẽ nghi ngờ.

Chu Đại cắn nhẹ môi cô, giống như hôn thế nào cũng không đủ, trêu ghẹo nói: “Ăn no rồi sao?”

Hứa Khả tức giận đánh vào l*ng ngực anh: “Sắc lang, không nói chuyện với anh nữa, em phải xuống lầu.”

Từ trong phòng đi ra ngoài, Hứa Khả lén lút quan sát tầng ba, sau khi chắc canh ta Tiêu Hành không có ở đây, mới vội vàng xuống lầu, lối đi nhỏ ở tầng hai không có ai, cô nhẹ nhàng thở ra, vừa mới đi đến của phòng. Tiêu Hành yên lặng không một tiếng động bỗng nhiên từ sau lưng cô truyền đến.

“Hứa Khả?”

Hứa Khả khiếp sợ.

Tiêu Hành nhìn lên tầng 3: “Cô vừa từ trên lầu đi xuống dưới? Làm gì?”

Não Hứa Khả nhanh chóng hoạt động, điều chỉnh lại hơi thở, quay đầu bày ra dáng vẻ không muốn để ý: “Tôi lên tầng thượng hóng gió, có việc gì sao?”

Vì chột dạ, giọng nói so với bình thường lớn hơn, cô theo bản năng sửa sang lại áo ngủ trên người.

Tiêu Hành nghi ngờ đánh giá cô, nhưng không nghĩ nhiều mà là cảnh cáo cô: “Tầng 3 là khu vực cá nhân của cậu tôi, về sau cô không được phép đi lên đó.”

“Cô… Tiêu Hành bị thái độ có lệ của cô làm cho tức giận, anh ta hùng hổ đi đến trước mặt cô, “Đây là nhà cậu tôi, cậu cho cô ở tạm thời cũng là xuất phát từ vấn đề giáo dưỡng, cô đừng không biết tốt xấu, về sau không được chạm vào đồ vật của cậu tôi, cũng không được bảo cậu nấu mì cho cô ăn.”

Hứa Khả trợn mắt nhìn anh ta, cậu của anh, cậu của anh…Cho dù là cậu của anh nhưng tôi không chỉ động vào đồ của cậu anh mà còn chạm vào thứ khác, anh có thể làm gì được tôi?

Cô lười nói chuyện với Tiêu Hành, vặn của đi vào phòng.

Sau khi vào phòng. Lý Mộng chưa ngủ, Hứa Khả đi vào phòng tắm thay áo ngủ, nói là lúc ăn khuya không may làm áo bị bẩn.

Lý Mộng cũng không hỏi nhiều, Hứa Khả chột dạ, sau khi nằm lên giường liền quay lưng về phía cô nàng, nói bản thân mệt, muốn ngủ.

Trước khi ngủ, cô nghe được tiếng Lý Mộng hít thở, xem ra cũng mệt nhưng vẫn luôn đợi cô về phòng.

Hứa Khả còn hồi tưởng về dư vị l*m t*nh vừa rồi, không bị phát hiện thì tốt. Thật ra nghĩ lại còn rất k*ch th*ch thoải mái nhưng cũng rất mệt.

Một lúc sau, Hứa Khả mang theo nụ cười chìm vào giấc ngủ
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 75: Chú, Thật Xin Lỗi



Bữa trưa ngày hôm sau ăn cơm hộp, rất nhiều món ăn, được dì giúp việc trong nhà hâm nóng lại một lần.

Hứa Khả gọi một phần đậu hũ thối, hương vị rất thơm, ngon hơn bất cứ thứ gì cô từng ăn trước đây.

=))ĐM đậu hũ thối còn rất thơm, ai ăn món này bao giờ chưa?? mình chưa ăn bao giờ lun á=))

Đối với Tiêu Hành không thích đậu hũ thối thì nó không khác gì phân, mùi hương khiến anh ta không có cảm giác muốn ăn.

Trong lòng hanh ta rất bất mãn, nhưng nhớ rõ quy tắc của Chu Đại là ăn cơm không được nói chuyện, không mắng được người nhưng ánh mắt như muốn giết Hứa Khả rồi.

Tối hôm qua không thể nói chuyện rõ ràng với Chu Đại, sự oán giận của anh ta đối với Hứa Khả càng ngày càng tăng lên.

Hứa Khả biết Tiêu Hành không thích ăn đậu phụ thối, khi còn học cấp ba, cô có mang món này về vào cuối tuần, nhưng Tiêu Hành luôn tỏ vẻ ghét bỏ, còn cảnh cáo cô không được mang về nhà nữa.

Bây giờ có Chu Đại ở đây, cô không hề sợ anh ta một chút nào, cố ý gắp miếng đậu phụ thối lên, đưa tới bên mũi Chu Đại: “Chú, ngửi xem, đậu phụ thối này có phải rất thơm không? ăn thử một miếng đi, rất ngon.”

“Hứa Khả!” Nhìn thấy cảnh này, Tiêu Hành ngồi không yên, cạch một tiếng, dùng sức ném đũa lên bàn, “Cô cố ý có phải không?”

Hứa Khả muốn anh ta tức chết, cô thêm mắm thêm muối: “Chú, ngửi xem, thơm lắm.”

Tiêu Hành cao giọng: “Hứa Khả!”

Lý Mộng khiếp sợ, kéo cánh tay của anh ta: “Anh nói nhỏ thôi.”

Quả nhiên, Chu Đại nhíu mày: “Sao thế? Ăn một bữa cơm cũng cãi nhau thành như vậy? Không phải đã nói với cháu…”

“Cậu” Tiêu Hành đứng lên, vừa chịu đựng vừa không phục chỉ trích Hứa Khả: “Cô ta không phải cháu gái ruột của cậu, cậu không thể chỉ vì cô ta là con gái mà thiên vị được. Cô ta rõ ràng biết cậu không ngửi được mùi còn cố ý đem đậu phụ thối đến trước mặt, cậu nhịn được nhưng cháu thì không.”

Sau đó nhìn Hứa Khả, “Cô có thể biết xấu hổ hay không, đây không phải nhà cô.”

Hứa Khả vốn đang vui vẻ, nghe Tiêu Hành nói xong thì sững sờ nhìn về phía Chu Đại.

Chú không ngửi được mùi sao?

***

Cơm chiều cũng chưa ăn, Tiêu Hành đã đưa Lý Mộng đi rồi.

Anh ta không quen nhìn Hứa Khả, sợ bản thân không nhịn được muốn đánh người.

Sau khi bọn họ đi, Hứa Khả nhìn Chu Đại, vẫn không thể tiếp thu được việc anh không ngửi được mùi là sự thật, giống như một đứa trẻ làm sai, cô chủ động xin lỗi: “Chú, thật xin lỗi, em không biết anh bị mất đi khứu giác.”

Cha dượng của cô chưa từng nói qua chuyện này nên cô không biết.

Lúc trước Chu Đại nói có thể ngửi được mùi hương trên người cô, nhưng lại để mùi nước hoa nồng nặc trong phòng khách, căn bản cô không nghĩ tới chuyện này.

Cô thật sự hối hận, vì để đối nghịch với Tiêu Hành mà bảo Chu Đại ngửi mùi đậu phụ thối, nếu anh bị mất khứu giác thì việc cô làm không khác gì cắm một dao vào tim Chu Đại.

Chu Đại cũng không để trong lòng, nhìn thấy cô áy náy thì xoa đầu: “Không sao, là Tiêu Hành không hiểu chuyện, dọa em sợ.”

“Vì sao anh lại mất khứu giác?”

Chu Đại nhẹ nhàng bâng quơ: “Khi còn nhỏ xảy ra một chuyện ngoài ý muốn, khứu giác bị tổn thương, tuy rằng đây là sau thương tổn, nhưng trước mắt không có cách nào trị liệu hoàn toàn.”

“Cũng không phải không ngửi được, chẳng qua khứu giác kém hơn so với người bình thường mà thôi. Mùi hương trên người em anh có thể ngửi được.”

Hứa Khả bỗng nhiên hiểu ra những hành động kỳ quái cùng lời nói lúc trước của Chu Đại, hóa ra là do anh mất khứu giác, phát hiện có thể ngửi được mùi cho nên mới cố gắng đi tìm lý do trên người cô.

Cô không biết nên nói cái gì, mũi chua xót, ôm lấy Chu Đại: “Thật xin lỗi.”

Lòng Chu Đại mềm nhũn: “Đừng nghĩ nhiều, em không làm gì sai cả.”

Trong lòng Hứa Khả càng chua xót, bỗng nhiên rất muốn khóc.
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 76: Chấm Dứt Quá Khứ



Một chuyến đi này của Tiếu Hành khiến kế hoạch ban đầu của Hứa Khả bị đảo lộn. Đoán chừng đã nói gì đó với người trong nhà, Từ Mỹ Lan giục Hứa Khả trở về, còn hạ lệnh cho cô trong vòng 3 ngày không nhìn thấy người thì lái xe đến đây tìm cô.

Tính cách của Từ Mỹ Lan giống như Hứa Khả, có chút bướng bỉnh, nói cái gì thì sẽ thật sự làm cái đó.

Kết quả của kì thi đã học cũng đã có, không hề có chuyện ngoài ý muốn, hơn 200 điểm, không thể vào được đại học.

Hứa Khả cũng không có lựa chọn nào khác, đành phải mua vé xe quay về.

Trước khi về, cô đến chào hỏi Lý Văn Uy, đến lớp dạy thêm chào tạm biệt các bạn nhỏ trong lớp.

Những bạn nhỏ đó nghe nói cô không dạy nữa thì bật khóc, đặc biệt là cậu bé mập, khóc chảy cả nước mắt nước mũi.

“Cô Hứa, cô có thể đừng đi không?”

“Có phải vì bọn em không ngoan nên cô Hứa không muốn dạy chúng em nữa có đúng không? Về sau chúng em nghiêm túc nghe giảng, tích cực trả lời câu hỏi, cô Hứa đừng đi có được không?”

“Cô Hứa, em không muốn rời xa cô.

“Em cũng không muốn.”

Một đám trẻ con vây quanh Hứa Khả không cho cô đi, nhìn cảnh tượng này làm Hứa Khả cảm động muốn khóc.

Thế giới của trẻ con rất đơn thuần, trong lớp cô thường xuyên thưởng cho bọn nhỏ những món quà, lại mời chúng ăn KFC một lần, nên tình cảm của chúng dành cho cô sâu sắc hơn cô nghĩ.

Hứa Khả an ủi: “Cô còn chưa tốt nghiệp, cũng phải trở về trường học tập, về sau các em phải nghiêm túc đọc sách, nếu có cơ hội, cô sẽ đến gặp các em, được không?”

Tiếng khóc của bọn nhỏ không dừng lại, lôi kéo quần áo không cho cô đi.

Trước kia đến lớp dạy thêm Hứa Khả không có cảm tình gì với trẻ con, sau này, trong quá trình ở chung cảm thấy chúng rất đáng yêu, lần này đi cũng rất luyến tiếc nên lại mời bọn nhỏ ăn KFC một lần nữa.

Khi cô bước ra khỏi lớp,nhìn thấy mấy đứa nhỏ đó nước mắt lưng tròng, trong lòng mềm nhũn, chút nữa cũng khóc theo.

Cô giáo mới tiến vào phòng học, sau khi cửa đóng lại, Lý Văn Uy gọi Hứa Khả đến một bên, hạ giọng nói:

“Cố Kim vừa đến đây, vẫn luôn nói muốn gặp cậu. Mấy ngày trước tớ từ chối cậu ấy, không biết cậu ấy sao lại biết địa chỉ lớp học thêm, trực tiếp đi đến đây. Giờ đang ở văn phòng, cậu có muốn gặp không?”

Cố Kim đến?

Hứa Khả hơi kinh ngạc, cũng không suy nghĩ lâu lắm, gật đầu.

Vẻ mặt Lý Văn Uy lo lắng: “Nếu cậu không muốn gặp cũng được, tới đây lâu rồi nhưng lại không vào phòng học làm loạn, có lẽ không phải tới đây gây rắc rối.”

“Nếu đã tới thì gặp một lần đi.”

Nhiều năm không gặp, cô cũng muốn biết hiện tại Cố Kim nghèo túng sẽ như thế nào.

Vừa mới đi vào văn phòng, Hứa Khả nhìn thấy Cố Kim đang đứng, bốn mắt nhìn nhau, dáng vẻ rất mất tự nhiên.

Cố Kim so với quá khứ gầy hơn một chút, không trang điểm, trông rất tiều tụy.

Đứng đối mặt, Hứa Khả cảm thấy cô ta vừa quen thuộc vừa xa lạ.

Vẻ mặt của Cố Kim còn kinh ngạc hơn, cô ta mở miệng trước: “Hứa Khả, mày cố ý tiếp cận Lục Hàng có phải không? Chỉ vì để trả thù tao mà mày phá hỏng mối quan hệ của bọn tao.”

Hứa Khả thoải mái thừa nhận: “Đúng vậy.”

“Mày thật không biết xấu hổ.” Cố Kim nổi giận, chỉ vào mặt cô: “Mày cho rằng mình xinh đẹp có thể tùy ý dụ dỗ đàn ông sao? Một ngày nào đó mày sẽ gặp báo ứng.”

Ngoài miệng mắng chửi người nhưng đã sớm mất đi sự sắc bén lúc học cấp hai, không có chút uy hϊếp nào.

“Nhưng xinh đẹp là lợi thế của tao mà.” Hứa Khả không để ý, nhìn dáng vẻ cô ta tức muốn hộc máu chỉ cảm thấy buồn cười: “Cố Kim, mày không biết vì sao cha màybị bắt sao?”

Cố Kim giật mình: “Mày có ý gì?”

“Nghĩa trên mặt chữ. Lúc cấp hai mày làm nhiều chuyện xấu như vậy, mấy năm nay luôn bảo những tên lưu manh đó tới gây khó khăn cho tao, đây là báo ứng. Mày ỷ vào nhà mình có tiền nên muốn làm gì thì làm, nhưng cha mày có tiền thì cũng không thể một tay che trời, cho nên mới bị bắt.”

Từng câu từng chữ của Hứa Khả chọc vào trái tim cô ta: ” Mày hiện tại tức giận thì có thể làm được gì? Cha đi tù, mày cũng không còn là đứa con gái kiêu ngạo, bạn trai cũng không yêu mày, tao cũng chỉ chơi chút tâm tư, liền dễ như trở bàn tay phá hư tình cảm của hai người. Mày, hiện tại đã hai bàn tay trắng rồi.”

“Dù mày có hận tao, cũng không thể làm gì được. Bởi vì chính gương mặt này của tao đã khiến cha mày bị tống vào tù. Một người con gái đẹp một khi học được cách tận dụng lợi thế của mình, mức độ nguy hiểm rất cao.”

“Năm đó mày bắt nạt tao trong trường, hiện tại những việc này đều là báo ứng mà thôi.”

Cố Kim trợn tròn mắt, đôi mắt đờ đẫn tiêu hóa những ý tứ trong lời nói của Hứa Khả.

Chuyện trong nhà cô ta, đều do Hứa Khả động tay động chân?

Cô ta biết cha dượng của Hứa Khả giàu có hơn cha cô ta, nhưng lúc trước Hứa Khả chưa từng đem chuyện này nói cho nhà họ Tiêu, cho nên cô ta không kiêng nể gì, hiện tại vì sao nhà họ Tiêu lại đột nhiên giúp Hứa Khả?

Nghĩ đến đủ loại lý do đằng sau, sắc mặt Cố Kim tái nhợt như tờ giấy.

Hứa Khả cũng không muốn dính líu quá nhiều với Cố Kim, cô lạnh lùng nói một câu: “Nếu mày lại muốn làm chuyện xấu, thì tiền đồ về sau sẽ bị hủy hoại. Mày nên tự giải quyết cho tốt.”

Nói xong cô xoay người, lúc đi tới cửa lại nói thêm một câu: “Còn nữa, tao không có hứng thú với bạn trai của mày, về sau đừng tới làm phiền.”

Không xảy ra chuyện gì, Lý Văn Uy thở phào nhẹ nhõm.

Cậu đưa Hứa Khả xuống dưới lầu: “Phải về nhà à?”

“Ừ, mẹ tớ giục tớ về.” Hứa Khả nhún vai, bất đắc dĩ nói: “Thi đại học lần này chỉ được hơn 200 điểm, tớ muốn đến trường, năm nay ôn tập, tớ muốn học đại học.”

Cô có nền tảng, chỉ cần nỗ lực, thời gian một năm hoàn toàn đủ. Cố Kim cũng không còn là mối đe dọa với cô, chỉ cần sang năm thuận lợi tham gia đủ môn thi, cô tin tưởng mình có thể thi đỗ.

Lý Văn Uy thấy cô thề, liền gửi lời chúc: “Cố lên, tớ tin cậu có thể làm được.”

Nói xong, cậu dừng lại một lúc, cuối cùng không nhịn được hỏi: “Cậu thật sự cố ý tiếp cận Lục Hàng sao?”

Hứa Khả thừa nhận: “Đúng vậy, vì tớ muốn trả thù Cố Kim, nhưng bây giờ đã làm được rồi, mà Lục Hàng cũng không phải mẫu người tớ thích, cho nên về sau sẽ không liên lạc với cậu ta nữa. Nhìn Cố Kim bây giờ, tớ đã có thể trở lại bình thường.”

“Cậu đã đi về phía trước, Cố Kim bị trừng phạt, tớ cũng nên buông tay.”

Trước khi nhìn thấy Cố Kim, cô cho rằng đả kích Cố Kim sẽ rất sung sướng, nhưng thật ra không phải như vậy.

Lúc học cấp hai, Cố Kim rất mạnh, đi ngang qua trường, có thể trực tiếp làm mọi chuyện, nhưng hôm nay lại ở trong văn phòng chờ cô.

Vì sao?

Bởi vì cô ta đã không còn chỗ dựa, dựa vào ỷ mạnh hϊếp yếu, Cố Kim cũng sẽ sợ hãi, cũng sẽ cảm thấy mất mặt, cho nên không dám làm loạn trước mặt những đứa trẻ đó.

Người đã trưởng thành, Cố Kim hùng hổ dọa người đã biến mất.

Cô từng là nạn nhân của bạo lực học đường, hiện tại cũng không muốn trở thành chiếc đũa kia. Cố Kim không có tiền lại bị trường học phê bình, cuộc sống sau này của cô ta sẽ khó khăn hơn.

Cha của cô ta có tiền án, muốn tiến vào nhà nước cũng không còn khả năng.

Hơn nữa những tin tức trên mạng gần đây, chuyện Cố Kim bắt nạt bạn học một lần nữa bị lôi ra, những giáo viên năm đó giữ bí mật cũng đứng ra giúp cô nói rõ sự việc, vạch trần chuyện Cố Kim cùng cha của cô ta làm. Trường học đăng Weibo chỉ trích cô ta, cô ta bị chửi mắng thậm tệ ở trên mạng.

Người như vậy, không có tư cách cùng năng lực trở thành trở ngại của cô. Toàn bộ hot search cùng tin tức bị quét sạch, Chu Đại dùng phương thức của anh để bảo vệ cô, cô cũng muốn chấm dứt quá khứ.

Đeo trên lưng nhiều năm như vậy, rất đau đớn.

Lý Văn Uy biết bản thân không có tư cách khoa tay múa chân chuyện này, chỉ nói: “Sau khi trở về, đừng liên hệ gì với Hạ Sâm, cậu ta không phải người tốt. Trong quá trình ôn tập nếu cậu gặp khó khăn gì, có thể hỏi tớ bất cứ lúc nào.”

“Được.” Hứa Khả cười nhìn cậu: “Cảm ơn cậu, Lý Văn Uy.”

Hai người đang nói chuyện thì có người bấm còi, là Chu Đại tới.

Hứa Khả cười, xua tay tạm biệt.

Lý Văn Uy nhìn theo bóng dáng cô đi xa, muốn hỏi cô có thích ai không nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.

Hứa Khả nên có một tương lai tốt đẹp hơn, đến nỗi phần tình cảm trong đáy lòng cậu cũng chôn vùi cùng với quá khứ.
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 77



Hứa Khả xử lý xong mọi việc huẩn bị trở về.

Ngày hôm sau Chu Đại phải đi công tác ở tỉnh khác, hai người ở nhà một ngày.

Chu Đại đưa cho cô một tấm thẻ, bảo cô giữ lại dùng.

Trong khoảng thời gian, cuộc sống rất tự tại, đột nhiên phải đi về Hứa Khả rất luyến tiếc, cô nằm ở trong lòng ngực anh, lật đi lật lại tấm thẻ ngân hàng trong tay.

Cô khá tò mò, bên trong thẻ này có bao nhiêu tiền.

“Chú, về sau có thường xuyên đến gặp em không?”

Bọn họ mới yêu đương mấy ngày lại phải tách ra, một năm xa cách không biết sau này sẽ như thế nào.

“Khi nào rảnh anh sẽ đến tìm em, lúc ở trường em phải nghiêm túc học tập, không được ham chơi.”

“Biết rồi.” Hứa Khả nghiêng người, đặt chân lên eo anh, nằm quay mặt lại, “Chú, em có thể kể chuyện xưa cho anh được không?”

“Ừ.”

“Lúc trước, ở trong rừng rậm có một con hồ ly, vừa thông minh lại vừa xinh đẹp. Có một con rắn rất ghét nàng, sau đó mang theo động vật khác đến rừng rậm cùng nhau bắt nạt nàng. Hồ ly tinh rất đau khổ, từ đó về sau thấy ai thì cắn người đó. Rồi đến một ngày, nàng gặp được một con hổ già tính cách dịu dàng, hồ ly tinh cùng hổ già yêu đương. Hổ già giúp nàng giải quyết con rắn, nhưng từ trước đến nay lại không nói cho nàng biết.”

Nói đến đây đột nhiên im bặt, Chu Đại đợi mười mấy giây cũng không thấy cô nói câu tiếp theo.

“Vậy hồ ly tinh đáng yêu kia có thích hổ già không?”

Hứa Khả trầm mặc một lúc: “Rất thích, nhưng hồ ly tinh khi còn nhỏ trải qua quá nhiều chuyện, thật ra là một người lạnh lùng, cùng hổ già ở bên nhau cũng vì thấy có lợi cho bản thân. Cho nên hồ ly tinh mới nghĩ khi nào tìm thời gian nói chuyện với hổ già, nếu ngày nào đó một bên không có tình cảm thì sẽ tự chia tay.”

Chu Đại trầm mặc một lúc, xoa đầu cô: “Hổ già cùng hồ ly tinh xinh đẹp sẽ luôn ở bên nhau.”

Hứa Khả hơi ngẩng đầu, thưởng thức cánh tay của anh: “Hồ ly tinh có rất nhiều bí mật không nói cho hổ già, bởi vì nàng không biết hổ già có đáng tin hay không.”

“Vậy chờ đến một ngày hồ ly t*nh h**n toàn tin tưởng hổ già rồi nói cho hổ già được không?”

Hứa Khả ừ một tiếng: “Em mệt quá, anh đưa tay đây, em muốn gối đầu lên tay anh.”

Chu Đại cười khẽ một tiếng, đặt tay dưới đầu cô, ngay lúc Hứa Khả nhắm mắt lại, anh áp môi lên trán cô, nói một câu: “Ngủ ngon, hồ ly tinh xinh đẹp.”

Hổ già sẽ luôn bảo vệ hồ ly tinh của mình.

***

Hứa Khả ngủ một giấc đến 8 giờ sáng, tối hôm qua cô gặp một giấc mơ, trong mơ Cố Kim biến thành một con rắn, cô là hồ ly tinh, bên cạnh còn có một con hổ già, nhưng khi rắn nhìn thấy cô liền lập tức quay đầu bỏ chạy.

Là một giấc mơ đẹp.

Chu Đại đã thu dọn đồ xong, đang chờ cô.

“Anh đưa em ra sân bay, sau khi trở về phải ngoan ngoãn học tập, có biết không?”

Mí mắt Hứa Khả lúc đóng lúc mở “Biết rồi, anh còn dong dài hơn so với mẹ em.”

Nói xong cô lại ôm gối nằm xuống giường.

Chuyến bay lúc 1 giờ rưỡi, còn đủ thời gian.

Chu Đại kéo cô dậy: “Dậy rửa mặt, đưa em đi ăn cái gì đó rồi đến sân bay.

Nói xong thì hôn cô một cái.

Hứa Khả thuận tay ôm cổ anh: “Anh ôm em qua đó.”

Chu Đại sủng nịch nhìn cô, bế người lên, sau khi đi tới bồn rửa mặt thì thấy cô vẫn buồn ngủ, nên giúp cô lấy kem đánh răng.

Hứa Khả mơ màng liếc mắt một cái, há miệng: “A…” Ý bảo Chu Đại đánh răng giúp cô.

Chu Đại đưa bàn chải đánh răng đến trước miệng cô, cẩn thận đánh cho cô.

Đánh được một nửa thì Hứa Khả cũng gần như tỉnh lại, cô trợn mắt nhìn gương, nhìn bộ dáng Chu Đại kiên nhẫn, nghiêm túc, trong lòng cảm thấy ấm áp.

Nếu hổ già có thể luôn đi cùng hồ ly tinh thì thật tốt, vậy hồ ly tinh sẽ không sợ gì cả
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 78



Buổi chiều ngày hôm sau Hứa Khả về đến nhà đã nói với Từ Mỹ Lan muốn dọn ra ngoài ở.

Từ Mỹ Lan rất khϊếp sợ: “Muốn dọn ra ngoài ở? Không được, năm nay con vẫn không lên được ít điểm nào trong kỳ thi đại học, không vào được đại học nào. Mẹ nghĩ rồi, thành tích của con không thích hợp với việc đọc sách, nếu không học cao đẳng mẫu giáo, về sau tốt nghiệp làm giáo viên mầm non cũng không tồi. Lăn lộn mấy năm, con cũng mệt mỏi, nên chấp nhận đi, đại học không phải con đường duy nhất, nên cũng không đặt kỳ vọng cao với con, sau này có công việc nuôi sống bản thân là được.”

Hứa Khả đã sớm đoán được kết quả này, cô bình tĩnh thương lượng với bà: “Con nghĩ kĩ rồi, nếu tiếp tục học lại một năm, lần này chắc chắn có thể thi đỗ đại học, nếu không thi đỗ sẽ tìm lối đi khác.”

Những năm trước, Hứa Khả không muốn học lại, bị Từ Mỹ Lan bắt tới trường, nhưng năm nay Từ Mỹ Lan lại thay đổi suy nghĩ của mình.

“Nếu không đừng học lại, mấy năm rồi một chút tiến bộ cũng không có, những người quen biết chú của con bắt đầu đồn thổi, chúng ta đừng làm cho chú của con xấu hổ. Hơn nữa học phí cùng phí sinh hoạt của con là do chú con trả hết, nếu lại lấy tiền…”

Thái độ của Hứa Khả rất kiên quyết: “Con muốn học lại một năm, phí sinh hoạt cùng tiền nhà thuê ở bên ngoài con có, không cần dùng của mấy người.”

Nhà họ Cố đã rơi đài, những tên côn đồ đó cũng không có biện pháp uy hϊếp cô, cô có thể làm được.

Số dư thẻ ngân hàng ông chú đưa cho cô có 7 chữ số 0, đủ để cô dùng, điều duy nhất cần làm tiếp theo là yên tâm học tập.

Cô muốn đến nơi khác học đại học, sau này tìm được một công việc tốt, rời xa nơi này.

Lý Văn Uy sau khi học đại học thay đổi lớn như vậy, trở nên tự tin, còn có thể tự kiếm tiền nuôi sống bản thân, cô tin mình cũng có thể làm được.

Từ Mỹ Lan không biết cô nghĩ như thế nào, nhưng biết tính cách cô quật cường, nghĩ tới đó đành lui một bước: “Con muốn học đương nhiên là tốt nhất, phí sinh hoạt mẹ cho con, nhưng lần này con phải nghiêm túc học, không được cà lơ phất phơ giống như lúc trước. Nếu học lại thì đến trường trung học số 8 đi, không khí học tập ở chỗ đó tốt, quản lý nghiêm khắc, tỷ lệ học sinh thi đỗ đại học cao nhất trong thành phố chúng ta. Mẹ đã thương lượng với chú Tiêu của con rồi, để con chuyển đến trường trung học số 8. Nếu con muốn tập trung học thì có thể ở lại trường.”

“Con không chuyển trường, cũng không ở ký túc, con không quen ở cùng người khác. Sống ở nhà chú Tiêu cũng không thoải mái, thuê phòng ở bên ngoài, ở một mình sẽ tập trung hơn.”

Từ Mỹ Lan không quá tin tưởng việc cô thuê nhà vì học tập, nghi ngờ cô lại có ý nghĩ xấu xa, uyển chuyển nói: “Con còn nhỏ, ở một mình không an toàn, nếu con cảm thấy ở nhà không thoải mái thì ở lại trường cũng được.”

Hứa Khả không muốn tranh luận với bà: “Con không phải đang hỏi ý kiến của mẹ, chỉ đang nói một tiếng mà thôi. Sẽ dọn ra ngoài sau khi tìm được phòng.”

“Đứa nhỏ này, dọn ra ngoài ở cũng không hải việc nhỏ, ở bên ngoài có rất nhiều cám dỗ, con có thể chuyên tâm học tập sao? Hơn nữa…”

Từ Mỹ Lan còn chưa nói xong, Hứa Khả đã đi rồi.

Lúc ra cửa, cô nhìn thấy Tiêu Minh Viễn vừa về nhà.

Tiêu Minh Viễn hạ cửa kính xe xuống, cười hỏi cô: “Tiểu Khả, con đi đâu vậy?”

Advertisement

Hứa Khả dừng lại, lễ phép trả lời một câu: “Chào chú, cháu đi ra ngoài chơi một lát.”

Mặc dù ghét Tiêu Hành, nhưng Tiêu Minh Viễn cũng khá tốt, đối xử với cô không tồi, cho nên cô vẫn sẽ lễ phép với ông.

Tiêu Minh Viễn nhắc nhở cô: “Chú ý an toàn, về nhà sớm một chút, đừng làm mẹ cháu lo lắng.”

Hứa Khả gật đầu rồi bước nhanh ra cửa, chờ bóng dáng biến mất, Tiêu Minh Viễn mới quay đầu.

Tài xế hỏi: “Nhị tiểu thư năm nay có thi đỗ đại học không ạ?”

Tiêu Minh Viễn thở dài: “Điểm có tăng thêm một chút, nhưng vẫn chưa đủ. Có tiến bộ là tốt rồi, chỉ cần chăm chỉ đọc sách, học thêm mấy năm là có thể thi đỗ, nếu thật sự không được thì sắp xếp cho con bé một công việc, cũng không biết con bé có đồng ý hay không.”

Tài xế an ủi nói: “Tài năng của mỗi đứa trẻ đều khác nhau, nhị tiểu thư sẽ tìm được con đường cho mình.”

Làm tài xế bên cạnh Tiêu Minh Viễn, hắn biết chuyện nhà họ Tiêu, cũng nhìn ra được Tiêu Minh Viễn ở chung với con gái riêng này rất thận trọng, không dám quản quá nhiều.

Hiện tại đứa nhỏ nghịch ngợm, đặc biệt là con gái, không nghe lời thì dù chín con trâu cũng không thể kéo lại được. Rồi còn không thích học, sợ rằng ở bên ngoài làm loạn, quan hệ nam nữ, lưu lại tổn thương cả đời.

Ông chủ làm cha cũng không dễ dàng, với con trai ruột thì có khoảng cách, được nghỉ cũng không về nhà, còn con gái riêng lại không thể quản.

Người có tiền, có không ít chuyện phiền lòng.
 
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 79



Hứa Khả vẫn dọn ra ngoài, Tử Mỹ Lan nói thế nào cô cũng không đồng ý, hai người cãi nhau một trận, nhưng cuối cùng Từ Mỹ Lan vẫn không thể thuyết phục được Hứa Khả.

Sau khi Hứa Khả dọn ra khỏi nhà, Từ Mỹ Lan rất tức giận, không gọi điện thoại cho cô, thậm chí còn nặng lời nói nếu cô dọn ra khỏi nhà thì sẽ đoạn tuyệt quan hệ, Hứa Khả cũng chẳng để trong lòng.

Cô tìm một căn phòng gần trường, đối diện với trường cấp ba. Khi ra khỏi nhà họ Tiêu cô không mang theo gì cả, đồ đạc cùng vật dụng hằng ngày đều mua mới, mất mấy ngày cũng sắp xếp xong.

Sau khi giải quyết xong vấn đề phòng ở, cô bắt đầu mua sách luyện đề, quyết tâm nghiêm túc học tập. Trước khai giảng, cô dành thời gian học trước, lúc rảnh sẽ gọi điện video cho Chu Đại.

Một tuần trước khi khai giảng, Tù Mỹ Lan mới gửi đến một tin nhắn:

“Con trai chú Tiêu về rồi, con về nhà ăn cơm chung đi. lần trước con đến ở nhà bác sĩ Chu, náo loạn có chút không thoải mái, mẹ còn chưa hỏi con, lúc trở về nhớ xin lỗi chú Tiêu.”

Hứa Khả trở về, bầu không khí trên bàn cơm vô cùng nặng nề, toàn bộ quá trình Tiêu Hành đều không phản ứng với Tử Mỹ Lan một chút nào, mà Từ Mỹ Lan vẫn luôn mỉm cười lấy lòng người ta.

HứaKhả cảm thấy, có đôi khi mẹ cô rất mệt, làm mẹ kế của người khác không chỉ phải nhìn sắc mặt của con riêng mà còn phải nhìn sắc mặt của chồng.

Chu Đại không ở đây, không tránh được việc cãi nhau với Tiêu Hành, ăn cơm xong cô liền đi.

Ngày tháng trôi qua, nháy mắt đã đến ngày khai giảng, Hứa Khả đến trường cấp ba báo danh, trưởng học cũng đồng ý nhận cô nhưng học phí cao hơn một chút so với trước đó.

Giáo viên phụ trách báo danh học sinh giống như nghi ngờ lại giống như trêu ghẹo nói: “Hứa Khả, em còn muốn học lại à? Cũng đã mấy năm rồi, em thật có nghị lực.”

Hứa Khả không có ấn tượng tốt với giáo viên trong trường, vâng nhạt nhẽo một tiếng rồi quay đầu chạy lấy người. Bởi lúc trước đã ở ngoại trú cho nên xin ngoại trú cũng rất đơn giản.

Thời tiết tháng 9 nóng bức, báo danh xong cô liền trở về, tìm một quán trà sữa uống giải nhiệt.

Chu Đại gọi điện thoại cho cô: “Đến trường học báo danh chưa?

“Mới vừa ra khỏi trường”

“Vì sao không cho anh đưa em đến trường?

“Em có thể tự đi được.” Hứa Khả dùng cải thìa chạm vào ly kem tươi, “Anh không cần phải lo lắng, em có thể tự làm chủ chuyện của mình.”

Mối quan hệ của cô cùng mẹ hiện tại đã lên đến đỉnh điểm, Chu Đại đến đây chắc chắn sẽ làm mẹ cô nghi ngờ, đến lúc đó không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

“Hai ngày nữa được nghỉ sẽ qua thăm em.”

“Anh đừng có qua đây, ở nhà nghỉ ngơi đi.”

Chu Đại trầm mặc vài giây, nghi ngờ hỏi: “Hứa Khả, làm sao vậy?

Lúc trước, mỗi ngày đều ổn ảo bảo anh qua đó, sao đột nhiên lại thay đổi?

“Em muốn tập trung học tập, anh đến đây sẽ ảnh hưởng.” Hứa Khả nói ra lời trong lòng, “Em muốn chăm chỉ học hành, lần sau có thời gian anh lại qua đây gặp em.”

“Được, vậy em ở trường phải ngoan, có chuyện gì thì nói cho anh.” Giọng nói của Chu Đại lộ rõ sự vui mừng.

“Em biết rồi, yêu anh nhất.”

Chu Đại im lặng, có lẽ bị những lời này làm sững sốt, một lát sau mới trả lời: “Anh cũng vậy.”

Giọng nói rất nhỏ, nghe giống như đang yêu đương vụng trộm.

Hứa Khả dừng lại động tác ăn kem, sửa lại cho anh: “Anh không thể nói như vậy, em cũng muốn anh nói anh yêu em.

Chu Đại ở đầu bên kia lại rơi vào trầm mặc.

Tuổi này của Hứa Khả đã sớm trưởng thành, những người xung quanh yêu đương từ năm cấp hai đương nhiên hiểu yêu là thế nào. Họ đối với tình yêu không e dè, cũng không xấu hổ, thích là thích, không thích chính là không thích, cần phải mạnh dạn, ba chữ “anh yêu em” này nói ra rất tự nhiên.

Nhưng Chu Đại thì khác, tuổi tác cách nhau gần hai thế hệ, tình yêu đối với họ mà nói là một sự kiện đặc biệt trịnh trọng, ba chữ “Anh yêu em” này không thể dễ dàng nói ra được, cũng là một chuyện khó có thể nói thành lời.

Hứa Khả không hải lòng nói: “Vì sao anh lại do dự? Có phải anh không yêu em không? Nếu anh không nói, em sẽ tức giận?

“Hứa Khả…” Chu Đại do dự.

“Cho anh thêm một cơ hội nữa, anh mau nói đi.”

Hứa Khả đợi gần nửa phút, mới nghe thấy anh nói: “Ý của anh và em giống nhau.

Cô rất không hài lòng với thái độ của Chu Đại: “Anh nói rất có lệ, em không nói chuyện với anh nữa.”

Trong văn phòng ở bệnh viện, Chu Đại buông điện thoại xuống, ngẩng đầu nhìn bác sĩ thực tập trước bàn làm việc, sắc mặt có chút nóng.

“Còn việc gì nữa không?”

“Hết rồi ạ.” Bác sĩ thực tập nói, “Bác sĩ Chu, người anh vừa gọi điện là bạn gái của anh sao?”

Lúc hai người nói chuyện, bác sĩ thực tập vừa lúc ở đó, vẻ mặt cùng giọng nói của Chu Đại dùng mắt thường có thể thấy trở nên dịu dàng hơn, khác hẳn với dáng vẻ lạnh như băng thường ngày.

Lần trước bạn gái bác sĩ Chu tới cậu không nhìn thấy, nhưng rất tỏ mỏ về tình cảm cá nhân của bác sĩ Chu.

“Ừ, không có việc gì thì cậu ra ngoài trước đi.” Chu Đại cũng không tính nói tiếp.

Bác sĩ thực tập nhìn ánh mắt lập tức hiểu ra, mỉm cười đi ra ngoài.

Trong văn phòng không ai, Chu Đại một lần nữa gọi điện thoại, nhưng bên kia không hề nhấc máy.

Cô gái nhỏ giận rồi

Chu Đại bất đắc dĩ xoa lông mày, cô gái nhỏ giận dỗi, mấy ngày này rất khó dỗ dành.
 
Back
Top Bottom