Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 60: Máu tươi đầm đìa!



Lúc này, cửa phòng chế tạo phát ra tiếng vang rất lớn.

Hình như có người đang va chạm mạnh vào vách tường!

Tiếng kêu la hoảng sợ và thảm thiết vang vọng!

Koizumi Kotaro biết, vệ sĩ bên ngoài đã bị Diệp Bắc Minh giải quyết sạch!

“Đáng chết! Sao thằng khốn đó lại nhanh tới vậy?”, tay của Koizumi Kotaro đang run lên trông thấy, gương mặt nhăn nhúm và nói chuyện cũng không còn lưu loát: “Nghe! Nghe!”

“Mau nghe máy đi!”

“Nếu còn không chịu nghe thì chúng tôi sẽ chết hết!”

Kazuo Karasawa là một Tông Sư võ đạo nên vẫn còn bình tĩnh suy xét và an ủi một câu: “Yên tâm, vách tường này là thép nguyên khối dày tận năm centimet, dù có dùng súng bắn cũng không thể xuyên qua được!”

Vừa dứt lời!

“Ầm!”

Một tiếng nổ đầy kh*ng b* vang lên, vang vọng cả căn phòng.

“A!”

Koizumi Kotaro hét thảm một tiếng, màng nhĩ đã rách mất.

Máu tươi đầm đìa!

Đồng tử Kazuo Karasawa co rụt lại, không dám tin nhìn vách tường thép kia!

Trông thấy cảnh tượng khó tin nhất trong đời!

Chỉ thấy, trên vách tường dày năm centimet đó là một hình nắm đấm trực tiếp lồi lên!

“Rầm!”

Lại thêm một đấm!

Dấu nắm đấm thứ hai xuất hiện!

“Hưm…!”

Kazuo Karasawa hít sâu một hơi, da đầu tê rần, cả người sợ run, nổi hết cả da gà da vịt.

Con ngươi hắn ta nhìn chằm chằm vào những dấu nắm đấm ngày càng nhiều trên vách tường!

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Đó chính là Diệp Bắc Minh tung hết đấm này đến đấm khác!

“Nó có còn là người không? Sao có thể làm như thế được! Đó chính là thép nguyên tấm dày năm centimet đấy, Đại Tông Sư còn chưa chắc đã đánh vào được, nó là cái gì cơ chứ?”, Kazuo Karasawa bắt đầu run lẩy bẩy.
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 61: Điện thoại đã cúp!



Koizumi Kotaro xúc động đến nỗi bật khóc, người đàn ông của đảo quốc Đông Doanh như nhũn hết cả hai chân, hét lên: “Thưa ông Tokugawa, cứu mạng với! Có tên điên đang lao vào thương hội của chúng tôi, tử sĩ của Karasawa đã bị tên đó g**t ch*t sạch! Bây giờ nó đang ở ngay bên ngoài phòng, sẽ xông vào rất nhanh”.

“Ông Tokugawa, tôi là người đầy tớ trung thành nhất của ông mà, ông không thể bỏ mặc tôi không cứu được! Hu hu hu…”

Ầm! Ầm! Ầm!

Nắm đấm của Diệp Bắc Minh vẫn vụt mạnh vào tấm thép.

Tinh thần của Koizumi Kotaro gần như sụp đổ!

Hắn ta không muốn chết, dù chỉ là một chút!

Cứ tưởng rằng bản thân có thể tùy ý nắm bóp người Long Quốc, chỉ cần dùng lợi ích để dụ dỗ là có thể giải quyết được bọn họ!

Thế nhưng Diệp Bắc Minh là một kẻ hoàn toàn khác biệt!

Không!

Anh là ma quỷ!

Bấy giờ, trong đại sứ quán của đảo quốc Đông Doanh ở Trung Hải.

Trong một văn phòng vô cùng sang trọng và lộng lẫy.

Masao Tokugawa nghe điện thoại xong thì chấn động: “Kotaro, cậu làm sao thế? Là âm thanh, bên kia có âm thanh gì thế? Sao lại thế này? Cậu trốn vào phòng an toàn rồi hả?”

Koizumi Kotaro nghe thấy tiếng Diệp Bắc Minh đấm vào vách thép trong điện thoại.

Vô cùng bất ngờ và kinh ngạc!

Ông ta ở đại sứ quán Đông Doanh ở Trung Hải, mà lại không biết chuyện ở thương hội Đông Doanh Giang Nam!

“Diệp Bắc Minh… Là Diệp Bắc Minh… Nó đã đánh vào thương hội…", Koizumi Kotaro lớn tiếng gào thét.

Bộp!

Đầu dây bên kia phát ra một tiếng vang rất lớn!

Suýt chút nữa phá rách cả màng nhĩ của Masao Tokugawa!

Âm thanh đã dừng lại.

Masao Tokugawa nói to: “Alo! Alo! Alo? Kotaro, Kotaro, nói gì đi! Alo?”

“Đáng chết! Mau, lập tức đi thăm dò xem rốt cuộc ở Giang Nam đã xảy ta chuyện gì!"

Bộp!

Một đấm cuối cùng của Diệp Bắc Minh rơi xuống!

Tấm thép dày năm centimet đã bị anh đục lỗ.

Một lỗ hổng hình chữ nhật bị anh đánh nát ra!
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 62: Hắn ta định liều mạng!



Koizumi Kotaro nhìn thấy mặt Diệp Bắc Minh thì sợ đến mức chân mềm nhũn!

Người đàn ông như thần chết chậm rãi đi vào phòng an toàn bằng thép.

Chỉ có một đường thoát, nằm ngay sau lưng anh!

Koizumi Kotaro hết sức tuyệt vọng!

Đầu Kazuo Karasawa đầy mồ hôi, vị Tông Sư võ đạo của Đông Doanh này suy nghĩ một lát rồi lập tức quỳ phịch xuống không chút do dự, dập đầu: “Cậu Diệp…Tôi sai rồi! Thật lòng xin lỗi cậu, chuyện này không có liên quan gì tới tôi cả, tôi lấy tư cách của gia chủ tộc Karasawa để thề, chỉ cần cậu thả tôi đi, thì từ đây về sau tôi sẽ cút về Đông Doanh! Cả đời không bao giờ sang đây dù chỉ là nửa bước!”

“Kazuo Karasawa, ông!”

Koizumi Kotaro ngẩn người.

Kazuo Karasawa cười lạnh: “Koizumi Kotaro, Long Quốc có câu kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt!”

“Cậu Diệp là thần thông võ học!”

“Có lẽ đã đạt tới cảnh giới Đại Tông Sư!”

Đại Tông Sư!

Cơ thể Koizumi Kotaro run lên!

Một khi võ giả bước vào cảnh giới Đại Tông Sư, thì chắc chắn có thể nằm trong top 200 của bảng xếp hạng Tông Sư châu Á!

Đó là khái niệm thế nào?

Nói cách khác, dù có xếp hạng 200!

Thì cả châu Á này cũng chỉ có 199 người mạnh hơn người đó!

Châu Á có gần hai tỷ dân, cao thủ nằm trong top 200 có thể nói là nắm trong tay sống chết của người bình thường.

“Hai mét! Chỉ cần hai mét thôi thì dù là Đại Tông Sư, trong hai mét đó bị đánh lén cũng phải chết không thể nghi ngờ! Bây giờ mình chỉ cần đến cách nó khoảng hai mét thôi!"

Kazuo Karasawa thầm nghĩ.

Sao hắn ta có thể đầu hàng được cơ chứ!

Tinh thần võ sĩ đạo của đảo quốc Đông Doanh!

Là thà chết chứ không chịu đầu hàng!

Kazuo Karasawa lại tiếp tục nói: “Cậu Diệp, chỉ cần cậu tha cho tôi, sau này gia tộc Karasawa gặp cậu nhất định sẽ lùi bước! Sau này cậu chính là chủ nhận của cả gia tộc Karasawa!”

Khi nói những lời đó, Kazuo Karasawa đặt một tay ra sau lưng.

Ra dấu với Koizumi Kotaro!

Koizumi Kotaro lập tức hiểu ra!
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 63: “Đi chết đi!”



Kazuo Karasawa cười lạnh: “Chỉ cần có thể sống, tôi thấy chẳng sao cả!”

“Tội đồ của gia tộc Karasawa hả? Ha ha, chỉ cần ông chết thì chuyện này có ai biết?”

“Nói cho tôi biết, các người đã chiếm lấy nhà xưởng của gia đình tôi thế nào?”, Diệp Bắc Minh nở nụ cười.

Kazuo Karasawa ngẩn người, trực tiếp bán đứng Koizumi Kotaro: “Cậu Diệp, chuyện là thế này, gia tộc Tokugawa có tham vọng rất lớn”.

“Bọn họ muốn đến Long Quốc để kinh doanh, vì nhà xưởng của nhà họ Diệp cản bước kế hoạch khổng lồ của Masao Tokugawa. Nên ông ta và Koizumi Kotaro đã trực tiếp phá hủy nhà họ Diệp! Thậm chí còn định bắt cóc người nhà cậu”.

“Nhưng mà, bố cậu cứng mềm gì đều không chịu…”

Diệp Bắc Minh nhướng mày: “Các người từng bắt cóc bố tôi?”

“Không có, nhưng mà… Có gọi điện thoại uy h**p”, Kazuo Karasawa trả lời.

Diệp Bắc Minh tiếp tục hỏi: “Masao Tokugawa là người thế nào?”

“Gia tộc Tokugawa rất mạnh, là gia tộc đứng đầu Đông Doanh, người bình thường căn bản không dám chọc! Trong mười gia tộc võ đạo hàng đầu Đông Doanh thì có sáu nhà phục vụ cho gia tộc Tokugawa”, Kazuo Karasawa nói.

“Cậu Diệp, tôi thật sự chưa từng làm tổn thương đến gia đình cậu!”

“Tất cả đều do Koizumi Kotaro làm”.

“Tôi sẵn sàng cúi đầu nguyện trung thành với cậu, cầu xin cậu hãy tha cho tôi một mạng!”

Diệp Bắc Minh thản nhiên gật đầu: “Xem như ông biết điều, cút đi!”

“Ha ha, bị lừa rồi".

Trong lòng Kazuo Karasawa thầm cười to, Diệp Bắc Minh chỉ đứng cách cửa ra khoảng ba mét!

Nếu hắn ta đi qua cánh cửa đó, thì nhất định phải đi ngang qua phạm vi cách người anh hai mét!

Trong vòng hai mét đó, Kazuo Karasawa mà dồn sức đánh lén!

Thì cả Đại Tông Sư cũng phải cắn răng nuốt hận!

“Cảm ơn cậu Diệp, tôi lập tức cút ngay!”, Kazuo Karasawa vội vàng nói.

Hắn ta lập tức lao về phía cánh cửa sau lưng anh.

Năm mét!

Bốn mét!

Ba mét!

Hai mét…

Khoảnh khắc lướt qua Diệp Bắc Minh và đứng sau lưng anh.

Bây giờ, Kazuo Karasawa chỉ cách Diệp Bắc Minh hơn một mét.
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 64: Tiếng la hét đau thấu cả tâm can.



Kazuo Karasawa đột nhiên bùng nổ, nội lực trong người hắn ta đều ngưng tụ nơi cánh tay.

Như con rắn độc cắn mạnh vào lưng Diệp Bắc Minh vị trí ngay tim!

Nhanh như chớp!

Chỉ cần tóm một cái, hắn ta có thể trực tiếp bóp nát ngực Diệp Bắc Minh, nắm nát trái tim anh!

Trên mặt Kazuo Karasawa đã nở nụ cười của kẻ chiến thắng.

Nhưng một giây sau đó!

“Răng rắc”.

Âm thanh giòn tan vang lên, nụ cười của Kazuo Karasawa cũng đông cứng lại trên mặt.

“Sao… Sao lại như thế được!”

Kazuo Karasawa lập tức gào lên như kẻ điên, tròng mắt cũng sắp rớt ra ngoài đến nơi.

Hắn ta vừa mới nhìn thấy cảnh tượng khó tin nhất trên đời!

Bàn tay Diệp Bắc Minh tạo thành một độ cong quái dị, vẫn đứng quay lưng về phía Kazuo Karasawa nhưng cái tay kia lại nắm chặt lấy cổ tay hắn ta!

Như sắp thép ghìm chặt cổ tay Kazuo Karasawa, không thể nhúc nhích được chút nào!

Sao lại như thế?

Khoảng cách gần như vậy, hắn ta đã dồn hết sức, sao đối phương lại có thể phản ứng kịp?

Không thể nào!

Thằng ranh con này rốt cuộc là người hay ma?

Tốc độ phản ứng này, cả võ giả cảnh giới Đại Tông Sư cũng không thể làm được!

Hay là?

Anh không phải Đại Tông Sư?

Càng không thể!

Bốp!

Trán Kazuo Karasawa chảy đầy mồ hôi, Diệp Bắc Minh quay đầu, mỉm cười nhìn hắn ta.

“Diệp… Diệp Diệp Diệp Diệp… Cậu Diệp, tôi đùa với cậu thôi mà”, môi Kazuo Karasawa run run, gương mặt già nua trắng bệch.

Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Đùa rất hay, tôi cũng đùa với ông một chút”.

“Phụt!”

Diệp Bắc Minh dùng sức, một cánh tay của Kazuo Karasawa đã bị anh xé rách.

“A!”

Tiếng la hét đau thấu cả tâm can.
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 65: Theo sau là một đám người hầu!



Diệp Bắc Minh không chờ hắn ta phản ứng, nhanh chóng tóm lấy cánh tay còn lại tranh thủ xé xuống.

“A!”, cả người Kazuo Karasawa co rụt lại.

Rõ ràng là một Tông Sư võ đạo của đảo quốc Đông Doanh, lại quỳ xuống đất như một con chó chết!

“Đùa thế này, cũng không tệ lắm nhỉ?”, Diệp Bắc Minh thoáng suy ngẫm.

Kazuo Karasawa hoảng sợ nhìn Diệp Bắc Minh, chẳng khác gì nhìn ma nhìn quỷ!

Thanh niên Long Quốc này quá đáng sợ.

“Mày… Diệp Bắc Minh, dù tao thành ma cũng sẽ không tha cho mày!”, Kazuo Karasawa cắn răng.

“Được, tôi giúp ông”.

Diệp Bắc Minh cười gật đầu, chân giẫm mạnh vào đầu Kazuo Karasawa.

Koizumi Kotaro đứng đó sợ tới mức vãi cả nước tiểu, quỳ rạp xuống đất lết về phía Diệp Bắc Minh: “Anh Diệp Bắc Minh, hãy tha cho tôi!”

“Bốp bốp bốp bốp…”

“Tha mạng cho tôi với!”, Koizumi Kotaro như một con trùng không xương gật lên gật xuống, đầu đập xuống đất, máu tươi chảy ròng ròng.

Diệp Bắc Minh từ trên cao thản nhiên nhìn xuống Koizumi Kotaro, bình tĩnh nói: “Sai lầm đầu tiên của ông chính là không nên tính kế trên đầu gia đình tôi!”

“Thứ hai là không nên chiếm lấy sản nghiệp nhà tôi!”

“Thứ bà là người của đảo quốc Đông Doanh mà lại dám giương oai ở Long Quốc! Vốn là đáng chết!”

“Mày…”, Koizumi Kotaro ngẩng đầu, một ngón tay chỉ vào Diệp Bắc Minh.

Diệp Bắc Minh đang định ra tay giải quyết nốt Koizumi Kotaro.

Thì đột nhiên có một giọng nói vang lên sau lưng anh: “Chờ đã Diệp Bắc Minh! Tôi không cho phép giết người này!”

“Cậu Quân, hãy cứu tôi!"

Koizumi Kotaro ngẩng đầu lên, như vừa trông thấy người thân, kích động khóc lên.

Một người đàn ông trông khá trẻ chắp tay sau lưng đi tới.

Theo sau là một đám người hầu!

Một số người giàu có từng hợp tác với thương hội Đông Doanh cũng theo sau.

Vương Phú Quý người giàu nhất huyện Giang Thuỷ, chủ tịch công ty ô tô Vĩnh Thịnh ở Giang Nam, Lâm Nhan chủ của khách sạn năm sao Cẩm Viên cũng có mặt ở trong đó.
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 66: Quân Vô Hối!



Sắc mặt Chu Thiên Hạo trắng bệch, được mấy người đẩy vào.

Có thể thấy, ông đã bị giữ chặt hai bên!

“Quân Vô Hối?”, Diệp Bắc Minh đã nhận ra thanh niên trẻ tuổi trước mặt.

Trước đó không lâu gã từng đến chỗ của thập sư tỷ, muốn bắt thập sư tỷ!

Đáng tiếc là bị Quỷ Ảnh và Hàn Mị bên cạnh thập sư tỷ đánh bại, rời đi một cách thảm hại.

Hôm nay, Quân Vô Hối lại xuất hiện!

Quân Vô Hối mặc quần áo thoải mái, mang trên môi nụ cười bình tĩnh, nói: “Diệp Bắc Minh, quả nhiên hôm đó mày có mặt trong nhà hàng! Hôm đó tao không thể dẫn mày đi, hôm nay mày còn muốn hành hung ngay trước mặt tao nữa hả?”

“Thế nào, mày định lo chuyện bao đồng hả?”

Sắc mặt Diệp Bắc Minh đầy lạnh lùnh.

Quân Vô Hối nhìn sang Koizumi Kotaro: “Người này bây giờ là phó hội trưởng của thương hội Đông Doanh! Nhà họ Quân tôi và thương hội Đông Doanh có hợp tác, nếu mày giết ông ta rồi, việc làm ăn của nhà họ Quân sẽ chịu ảnh hưởng”.

“Thế nên, mày hiểu ý tao rồi chứ?”

Sau lưng Quân Vô Hối, Thanh Long và Chu Tước từng bước đi tới.

Sức mạnh của Tông Sư đánh úp tới!

“Thanh Long, đứng thứ 279 trên bảng xếp hạng Tông Sư hàng đầu châu Á!”

“Chu Tước, đứng thứ 286 trên bảng xếp hạng Tông Sư hàng đầu châu Á!”

Quân Vô Hối bình tĩnh nói.

“Mày là người thông minh, hôm nay sư tỷ mày không có mặt ở đây, mày có chắc là mày muốn chống lại nhóm bọn tao không?”

Thanh Long thản nhiên nói: “Diệp Bắc Minh, chúng tôi không phải là loại vô dụng có thể bị cậu tát một cái chết như Dương Thiên Huyền đâu!”

Chu Tước cười lạnh: “Dương Thiên Huyền? Loại Tông Sư chó má đó nốc dược vật để tăng tu vi, căn bản không được tính là Tông Sư”.

“Bắc Minh, bỏ đi… Chúng ta về nhà thôi", Chu Thiên Hạo run run mở miệng, cả bả vai cũng run rẩy.

Nét mặt già nua của ông trắng bệch, tay chân vẫn không nhịn được run run!

Quân Vô Hối!

Nhà họ Quân ở Trung Hải!

Một con quái vật lớn đấy!
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 67: Âm thanh đã biến mất!



Mấy ông lớn ở đó đều cúi đầu, căn bản không dám nhìn Quân Vô Hối!

Bởi vì khí thế của gã thật sự rất đáng sợ!

Quân Vô Hối còn chưa tới hai lăm tuổi, nhưng cái khí thế của người bề trên đó lại khiến con người ta phải kính sợ!

Koizumi Kotaro biết, hôm nay mình vẫn chưa thể chết được, cuối cùng hắn ta cũng bất chấp tất cả, run rẩy đứng dậy điên cuồng cười to: “Ha ha ha ha, Diệp Bắc Minh, tao sẽ không chết! Ha ha ha, mày dám giết tao chắc? Tao là đối tác làm ăn của nhà họ Quân, cậu Quân đang ở đây, mày có thể làm gì được tao?”

“Ầm ĩ!”

Diệp Bắc Minh trở tay tát một cái.

Đầu Koizumi Kotaro xoay tròn vài vòng, cổ đã bị một tát của Diệp Bắc Minh tát gãy.

Âm thanh đã biến mất!

“Ranh con, mày dám làm như thế ư!”, khóe mắt Quân Vô Hối giật mạnh, trước mặt nhiều người như thế, Diệp Bắc Minh lại không nể mặt gã.

Lòng gã bắt đầu bùng lên một ngọn lửa giận!

“Thanh Long, Chu Tước, bắt nó! Nếu nó dám đánh lại thì giết không cần hỏi!”

Quân Vô Hối lại nói thêm một câu rồi xoay người bỏ đi.

“Rõ!”

Thanh Long và Chu Tước gật đầu, đi về phía Diệp Bắc Minh.

“Ngu xuẩn! Dám ra tay trước mặt tao, nếu không có Vương Như Yên, mày tưởng mình có thể sống thêm ngày nào ở Giang Nam chắc? Thế mà dám phớt lờ lời tao?"

Quân Vô Hối thầm nghĩ trong lòng.

Gã đưa lưng về phía Diệp Bắc Minh, đi lững thững trong sân vắng hướng về phía cửa thương hội Đông Doanh.

Một bước, hai bước, ba bước…

Một nội kình mạnh mẽ bùng lên sau lưng gã!

Thanh Long và Chu Tước ra tay.
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 68: “Mày dám làm tao bị thương?”



Tim gần như ngừng đập!

Chỉ thấy Thanh Long nằm trên đất, sau lưng có một lỗ thủng.

Chu Tước bị Diệp Bắt Minh tóm cổ, một tiếng ‘răng rắc’ vang lên, cổ bị bóp nát!

Hai đại hộ pháp bên cạnh chiến thần Lăng Phong!

Thanh Long, Chu Tước chết!

“Mày!”

Quân Vô Hối lập tức hốt hoảng, giống như gặp quỷ.

Những ông trùm giàu có Giang Nam kia đều trố mắt đứng nhìn, sợ đến mức mặt mũi trắng bệch!

“Hắn... Hắn... Hắn...”, Vương Phú Quý há miệng, có thể nhét vừa một quả đấm.

Lâm Nhan bị dọa sợ, không ngừng run rẩy nhìn Diệp Bắc Minh!

Chu Thiên Hạo càng thiếu chút nữa bị hù chết, trong mắt đều là nỗi khiếp sợ: “Bắc Minh… Bắc Minh… cháu…”

Diệp Bắc Minh khẽ mỉm cười: “Chú Chu, chú yên tâm, không có gì phải sợ cả! Lần này cháu về rồi, không ai có thể bắt nạt được nhà họ Chu, càng không ai dám bắt nạt được nhà họ Diệp!”

“Được, được!”

Chu Thiên Hạo kích động run lẩy bẩy.

Sợ hãi!

Kích động!

Run rẩy!

Tâm tình vô cùng phức tạp!

Diệp Bắc Minh sải bước đi về phía Quân Vô Hối.

“Mày muốn làm gì?”

“Đừng qua đây!”, Quân Vô Hối lùi về phía sau, trong mắt toàn là sợ hãi.

Diệp Bắc Minh mặt tươi cười: “Mày đoán xem tao muốn làm gì?”

Anh lùi một bước, cho dù Quân Vô Hối không liên quan đến chiến thần Lăng Phong!

Chỉ dựa vào hành động vừa rồi của gã, giết bất luận tội.

Diệp Bắc Minh không thể buông tha cho gã!

Diệp Bắc Minh từng bước đi đến, Quân Vô Hối sợ đến mức hồn bay phách lạc.

Khí thế cấp trên của gã lập tức biến mất.

Giống như một người bình thường, sắc mặt trắng bệch, lùi liên tục về phía sau.

“Mày đứng lại!”

“Diệp Bắc Minh, tao là người của nhà họ Quân ở Trung Hải!”
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 69: “Diệp Bắc Minh, là hắn giết con trai mẹ!”



Diệp Bắc Minh mỉm cười, vẫn chậm rãi bước đi.

“A!”

Quân Vô Hối sợ hết hồn hết vía, ngã ngồi trên đất.

Ngẩng đầu lên, gã nhìn thấy ánh mắt lạnh băng như tử thần của Diệp Bắc Minh!

“Bố tao… bố tao là chiến thần Lăng Phong!!!”, Quân Vô Hối nổi giận gầm lên một tiếng, gã biết lúc này chỉ có nói ra tên của chiến thần Lăng Phong, thừa nhận thân thế của mình.

Vậy mới có một con đường sống!

“Chiến thần Lăng Phong? Quyền uy lớn thật đấy”, Diệp Bắc Minh thở dài.

“Ầm…!”

Một cước đạp nát đầu Quân Vô Hối.

Xung quanh tĩnh lặng!

Chu Thiên Hạo và một đám ông trùm giàu có Giang Nam đều nhìn Diệp Bắc Minh, chấn động đến cực điểm!

Quân Vô Hối… chết rồi!

Cứ như vậy bị Diệp Bắc Minh một cước giẫm chết?

Trong sự kinh sợ của đám người, Diệp Bắc Minh đi ra phía ngoài thương hội Đông Doanh, giọng nói bình tĩnh truyền ra: “Bắt đầu từ bây giờ, Giang Nam không còn thương hội Đông Doanh nữa! Nhà họ Diệp tôi đã trở lại rồi!”

Thương hội Đông Doanh bị diệt!

Quân Vô Hối chết!

Toàn bộ giới giàu có Giang Nam chấn động!

Tin tức nhanh chóng truyền đến Trung Hải, toàn bộ giới cấp cao giống như nổi lên địa chấn!

Trước đó nhà họ Triệu bị diệt, vua Giang Nam bị giết, Trung Hải cũng không chấn động như vậy!

Lần này, chuyện liên quan đến thương hội Đông Doanh, liên quan đến Quân Vô Hối.

Tất cả cấp cao trong xã hội Trung Hải cũng không có cách nào giữ ổn định.

“Diệp Bắc Minh… Đây rốt cuộc là yêu nghiệt gì vậy? Rốt cuộc muốn làm gì?”, vô số người thầm thì.

Nhà họ Quân ở Trung Hải.

Trong phòng khách tĩnh lặng, gần như tất cả tầng lớp cấp cao nhà họ Quân đều tập trung ở đây.

Thi thể của Quân Vô Hối được người ta dùng máy bay đưa về.

Đầu nổ tung, dáng vẻ chết vô cùng thê thảm!

Một người phụ nữ trung niên ăn mặc sang trọng, giống Quân Vô Hối ba bốn phần, khóc lóc chết đi sống lại: “Hu hu hu, Vô Hối… Con trai của mẹ, hu hu hu hu! Vô Hối chết rồi, con trai của mẹ chết rồi!”
 
Back
Top Bottom