Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Ninh Thư (801-1000)

Ninh Thư (801-1000)
Chương 810: Hệ thống siêu sao - Vương giả trong truyền thuyết


Chuyển ngữ: Wanhoo
Ninh Thư sẽ quay gót bỏ đi nếu Lý Tân Trạch là một thằng đểu cáng, song Lý Tân Trạch lại là người mà người ủy thác yêu cầu bảo vệ.Ninh Thư hỏi Lý Tân Trạch: "Sao anh đánh nhau?"

Lý Tân Trạch nhấc tay vuốt tóc hở bộ lông nách.Ninh Thư lặng lẽ lùi sau hai bước."

Không phải do anh.

Bọn anh đang chơi bóng rổ tự nhiên nó đi vào bảo muốn thi đấu.

Ném bóng thì cố tình ném vào người anh, hội kia thì bị đẩy ngã.

Nó cố tình chứ còn gì, anh không tìm nó thì thôi nó lại tự tìm đến anh."

"Em có thấy thằng này ngông không."

Lý Tân Trạch nói với Ninh Thư: "Không biết ngông ngênh cái nỗi gì."

Dương Vũ Huy có hệ thống giải trí làm chỗ dựa cho cậu ta ngông ngênh."

Anh có bị thương không?"

Ninh Thư quan sát Lý Tân Trạch."

Anh thì tất nhiên không sao, anh to cao khoẻ khoắn đánh nhau giỏi chẳng qua là phải gù người để đánh thôi.

Hơn nữa bên anh đông, bọn nó ít người không dám làm gì anh."

Lý Tân Trạch phổng mũi.Lý Tân Trạch có thân hình cường tráng, đánh nhau không sợ bị no đòn.

Giới giải trí là nơi chú trọng các mối quan hệ.Cũng vì điều kiện nhà Lý Tân Trạch nên nhiều người bợ đỡ anh ta, không nịnh thì cũng cố né.Ninh Thư nói: "Anh tránh xa tên đó ra, tránh được cứ tránh."

Cô đang nghĩ cách xử lý Dương Vũ Huy."

Anh mà lại sợ nó à, anh không đánh được thì còn hội kia mà.

Một lũ lại không làm gì được một thằng sinh viên hệ đạo diễn?"

Hội kia mà Lý Tân Trạch nhắc là hội bạn nhà cũng có điều kiện của Lý Tân Trạch.Nhưng chỉ được xem như bạn ăn chơi, ngày nhà họ Lý phá sản không thấy họ chìa tay cứu giúp, bởi họ sợ Dương Vũ Huy đánh lây.Lý Tân Trạch nhăn mày: "Gia Nam, đừng nói là em thích nó nhé."

Ninh Thư: →_→Ninh Thư: "Không bao giờ có chuyện đó."

Ninh Thư hết lời để nói với Lý Tân Trạch: "Anh bẩn quá đấy, về tắm rửa đi."

Lý Tân Trạch nói: "Anh đưa em về phòng."

"Khỏi, anh đi tắm đi, em tự về được."

Ninh Thư rất khách sáo: "Anh về trước?"

"Thế em về trước đi?"

Lý Tân Trạch nói."

Ừ, thế em về đây."

Ninh Thư ra về.Lý Tân Trạch: ...Ninh Thư về phòng ký túc xá, Phương Mộng Hàm liền hỏi Ninh Thư: "Vụ gì đấy, giải quyết xong chưa?

Tôi nghe nói người yêu cậu đánh nhau với người ta nhỉ."

"Con nhà giàu có cái tật hơi tí lại táy máy tay chân, chưa từng biết tôn trọng phụ nữ, không biết về sau có đánh đập vợ con không nữa."

"Không phải chứ nhưng mà người như Lý Tân Trạch ra trường sẽ đi làm cho công ty nhà mình, rồi gặp biết bao diễn viên, nghệ sĩ xinh đẹp.

Hoa nở khắp chốn chẳng hay còn nhớ đến cậu không nhỉ?"

Ninh Thư dửng dưng nhìn Phương Mộng Hàm lải nhải: "Hình như cậu rất quan tâm chuyện của tôi và Lý Tân Trạch?"

Phương Mộng Hàm bép xép chuyện người ta quá.Phương Mộng Hàm không thân thiết với Trần Gia Nam, chẳng được xem như bạn bè.

Tuy cùng ở một phòng ký túc nhưng mối quan hệ không tốt, chỉ thỉnh thoảng mới nói vài câu.Trông thì giống như Phương Mộng Hàm lo lắng cho cô, nhưng hàm ý chia rẽ Trần Gia Nam và Lý Tân Trạch rõ ràng.Người đang yêu rất hay nghĩ lung tung, ai nghe câu này cũng khó chịu, nghi ngờ người yêu.Suy cho cùng Phương Mộng Hàm ghen với Trần Gia Nam có người yêu như Lý Tân Trạch.

Tốt nghiệp đỡ được bao nhiêu năm phấn đấu trong nghề.Ninh Thư nói lạnh lùng: "Đây là chuyện của chúng tôi, liên quan gì đến cậu?"

Phương Mộng Hàm hơi cau có, ngay sau đó nói nhẹ nhàng: "Đúng là không liên quan đến tôi, tôi chỉ nói bâng quơ thôi cậu đừng nghĩ nhiều."

Nhìn thấy chưa, đây chính là người không biết ăn nói cố tình làm người ta ghét.

Nói cũng nói hết rồi lại bảo người ta đừng suy nghĩ.

Cô em không nói chắc bà có gì để nghĩ.Ninh Thư bảo: "Yên tâm, tôi không bao giờ nghĩ nhiều."

Phương Mộng Hàm hơi xấu hổ.Ninh Thư bật máy tính hack bài hát sáng tác.

Các bài hát này đều là ca khúc bất hủ ở thế giới kia, sang thế giới này trở thành bài hát do Dương Vũ Huy sáng tác.Ninh Thư lướt phím cành cạch, Phương Mộng Hàm ngó xem máy tính của Ninh Thư.

Ninh Thư gập màn hình, Phương Mộng Hàm không nhìn thấy gì nhưng vẫn loé mắt, cười mập mờ trước thái độ của Ninh Thư.Phương Mộng Hàm sờ cằm suy nghĩ: "Nói thật đi, cậu yêu đương qua mạng đúng không, có gì mà không cho nhau xem?"

Cô ta xinh xắn làm động tác này trông tinh nghịch đáng yêu.Phương Mộng Hàm hỏi: "Cậu không thích Lý Tân Trạch à?"

Ninh Thư phát ngán cô gái này.

Thích người yêu của Trần Gia Nam, à không, chắc chỉ ghét Trần Gia Nam may mắn quá nên quy chụp cho cô yêu qua mạng.Phương Mộng Hàm ra vẻ thân thiết: "Cậu yên tâm, tôi sẽ không nói cho ai đâu."

"Cậu phiền thế, tôi thân quen với cậu lắm à, tôi có yêu qua mạng hay không liên quan gì đến cậu."

Ninh Thư không khách sáo: "Tại sao tôi phải cho cậu xem laptop của tôi?"

Phương Mộng Hàm tái mặt rời khỏi phòng.Ninh Thư gửi các bài hát đã viết xong vào hòm thư điện tử của công ty nhà họ Lý.Ở nơi khác, Dương Vũ Huy sầm mặt ra ngoài nhà thể chất.

Mấy tên bạn cùng phòng nhìn nhau rồi hỏi Dương Vũ Huy: "Dạo này mày làm sao thế?"

Phòng ký túc cảm thấy dạo này Dương Vũ Huy cứ khùng điên kiểu gì, lúc nào cũng tỏ ra mình rất giỏi, mình là vương giả trong truyền thuyết.Dương Vũ Huy ngày trước như người vô hình, vậy mà bây giờ mua hoa tỏ tình hoa hậu giảng đường đã có bạn trai lại còn khiêu khích Lý Tân Trạch.Một bạn cùng phòng nói: "Này Dương Vũ Huy, hôm nay mày hơi quá đấy, mích lòng Lý Tân Trạch chỉ khổ chúng ta.

Chúng ta học khoa đạo diễn nói hay thì là người làm nghệ thuật, huỵch toẹt chỉ là công cụ kiếm tiền cho công ty.

Giới giải trí là vậy mà."

"Đừng gây sự chỉ vì một cô gái.

Chiều chiều có biết bao ô tô đón bạn gái tối lại trả về, chuyện này bình thường ở trường mình mà."

Dương Vũ Huy không thèm nghe, cậu ta không sợ Lý Tân Trạch.Không làm đạo diễn thì làm nghề khác.

Có hệ thống tìm kiếm ở đây, lấy bừa một cái cũng ra tiền.

Có tiền rồi có gì không làm được?Có tiền thì cậu ta sẽ quay phim truyền hình, phim điện ảnh.

Bất cứ ngành nghề nào cũng giúp cậu ta trở thành người giàu.Dương Vũ Huy hơi khó chịu.

Cậu ta bán hai bàihát hiện đã có một ít tiền tiết kiệm, ít nhất không lo học phí mà còn dư để đầutư.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 811: Hệ thống siêu sao - Đây là truyện của tôi


Chuyển ngữ: Wanhoo
Mặc dù không quan tâm Lý Tân Trạch nhưng Dương Vũ Huy rất tức Trần Gia Nam.

Thấy mình ngu mới yêu thầm Trần Gia Nam lâu vậy.Ngu ngốc!Trần Gia Nam là con đĩ thảo mai hám hư vinh, rồi sẽ có ngày cô ta hối hận.Dương Vũ Huy về phòng ký túc bật máy tính.

Cậu ta định kiếm tiền từ tiểu thuyết vì còn đang đi học.

Cậu ta đã lên sẵn kế hoạch cho tương lai, cần phải kiếm đủ vốn khi còn trên ghế nhà trường.Viết tiểu thuyết, viết nhạc, viết kịch bản, những thứ này đều là tài sản vô tận.Dương Vũ Huy bật máy lại không tìm thấy bản thảo.

Cậu ta giật thót, tìm từng thư mục, tệp tin đều không thấy.Bản thảo biến mất không thấy tăm hơi.Định mệnh chuyện gì vậy.Bao nhiêu bản thảo cậu ta ôm hy vọng, chờ mong cày đêm gõ chữ bởi cậu ta biết chúng sẽ nổi như cồn nên vô cùng hồ hởi, vậy mà giờ không thấy bản thảo đâu!Không thấy đâu!

Không thấy đâu!!!Dương Vũ Huy cáu, chỉ muốn đập tan máy tính, bực mình hỏi bạn cùng phòng: "Bọn mày động vào máy tính của tao à, tài liệu trong máy tao mất hết rồi."

Bạn cùng phòng trố mắt nhìn nhau, lắc đầu nói: "Bọn tao có động vào máy mày đâu, máy của mày toàn cất trong tủ mà?"

Mới đây Dương Vũ Huy mua latop, coi nó như bảo bối không cho ai động vào.Giờ mất tài liệu lại hỏi tội bọn họ, các bạn chung phòng rất khó chịu.Dương Vũ Huy tức điên, công gõ chữ vất vả bảo mất là mất.Công cụ tìm kiếm chỉ xem được, không thể sao chép dán nên cậu ta phải gõ từng con chữ."

Không phải bọn mày thì sao tài liệu trong máy tao mất hết?"

Dương Vũ Huy không kiềm được cơn tức giận.Đây là lần thất bại thứ hai.Lần đầu là tỏ tình với Trần Gia Nam, tự tin là thế rồi bị vả thẳng mặt.Bị Lý Tân Trạch sỉ nhục trong nhà thể chất đã rất bực.Giờ lại mất bản thảo, sao mọi chuyện chẳng hanh thông.Có hệ thống giúp đỡ cậu ta phải suôn sẻ mới đúng.Dương Vũ Huy nhăn nhó mặt mũi hỏi lại: "Rốt cuộc là đứa nào động vào máy tao?"

Tất cả đều còn chỉ trừ bản thảo, Dương Vũ Huy nghi ngờ có người đọc được và ăn trộm.Kiếp trước Dương Vũ Huy chỉ lăn lộn dưới tầng cuối của giới giải trí, cậu ta biết rõ các trò bẩn thỉu nên nghĩ ngay có người ăn trộm, chiếm bản thảo làm của riêng.Các bạn chung phòng thấy Dương Vũ Huy hùng hổ như muốn ăn thịt người thì chịu thua, một người cười khẩy: "Này Dương Vũ Huy, mày cáu Lý Tân Trạch nên xả vào bọn tao à.

Ai động vào máy mày, gầm với chả gào mày có bị điên không đấy."

"Mày nói gì cơ?"

Dương Vũ Huy đỏ lừ con mắt: "Mày nhắc lại xem."

"Tao bảo mày bị điên đấy."

Bạn cùng phòng không nhún nhường.Hai người còn lại thấy sắp đánh nhau mới can ngăn: "Bớt giận đi."

"Bọn tao không động vào máy của mày, mày tìm kĩ lại xem."

Dương Vũ Huy day trán phiền muộn.

Mở máy tìm kiếm cẩn thận từng tệp một cuối cùng từ bỏ, mất thật rồi.Dương Vũ Huy tức run người, đành tìm lại tiểu thuyết trong đầu gõ lại lần nữa.Nửa đêm Dương Vũ Huy vẫn gõ chữ cho kịp tiến độ cũ."

Đêm rồi gõ gõ cái gì, có cho người khác ngủ không."

Bạn cùng phòng khó chịu, ánh sáng từ máy tính lại thêm tiếng gõ phím ồn ào làm mọi người bực.Ánh sáng màn hình chiếu vào mặt trông Dương Vũ Huy âm trầm, hơi đáng sợ.Cậu ta đã định mình thành đạt sẽ cho bạn cùng phòng thơm lây, dù gì cũng là bạn cùng phòng hai kiếp.Nhưng giờ mới thấy mình nghĩ nhiều, bọn này khinh bỉ mình.Dương Vũ Huy tắt máy cất trong tủ khoá.Thấy cậu ta như đề phòng trộm, bạn cùng phòng cười khẩy.Có công ty âm nhạc trả thù lao hậu hĩnh muốn Dương Vũ Huy sáng tác nhạc, nhưng Dương Vũ Huy không hài lòng mức giá đó.

Không vì thiếu tiền cậu ta sẽ không bán bài hát giá rẻ.Chỉ vì cậu ta chưa có vốn để tự sản xuất âm nhạc.Mấy bài hát đã bán cho công ty âm nhạc không quá nổi tiếng.

Cậu ta giữ lại ca khúc kinh điển cho mình dùng, không muốn bán cho họ.Nhất là khi giá quá bèo bọt.Dương Vũ Huy đã rất sầu não để có được một khoản tiền.Cậu ta dành trọn hai tháng cày đêm gõ bản thảo, cuối cùng đã gõ xong.Hào hứng đăng lên mạng, nhập tên truyện lại được báo truyện đã tồn tại.Dương Vũ Huy sửng sốt chửi thề.Chỉ mình cậu ta biết tên truyện, vậy mà vẫn có người đặt trùng tên.Dương Vũ Huy xem quyển truyện kia, truyện này đăng được một thời gian mà nội dung giống hệt truyện của mình.Dương Vũ Huy chấn động.Làm sao có chuyện này được, cậu ta chắc chắn thế giới này không có truyện đó, giờ là sao?Ma sui quỷ khiến Dương Vũ Huy tìm kiếm các đầu truyện khác, tất cả đã có mà còn không đặt bút danh.Dương Vũ Huy bấm chuột cũng run tay.Chắc chắn đây là truyện của câu ta nhưng bị người ta đăng lên mạng trước, không thừa không thiếu vừa đúng số lượng truyện cậu ta đã gõ.Truyện rất được các độc giả yêu thích.Dương Vũ Huy gửi bình luận bên dưới: Đây là truyện tôi viết, copy truyện của tôi!!!Dương Vũ Huy không nén được cơn giận đập vỡ máy tính.Mất bản thảo đã cáu lắm rồi, vất vả lắm mới gõ lại thì phát hiện đã có người đăng trước.Dương Vũ Huy cũng chột dạ, lẽ nào có người sống lại khác ở thế giới song song này.Ninh Thư uống miếng nước đọc bình luận của DươngVũ Huy, cách màn hình Ninh Thư cũng tưởng tượng được cảnh Dương Vũ Huy tức hộcmáu.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 812: Hệ thống siêu sao - Chớm nở tình yêu


Chuyển ngữ: Wanhoo
Ninh Thư đặt cốc xuống gõ một bình luận: Bạn có chứng cứ gì chứng minh đây là truyện của bạn?Bản chính của Dương Vũ Huy đã mất, kể cả Dương Vũ Huy gõ lại từ đầu vẫn đăng sau truyện đã có.

Cậu ta không có chứng cứ chứng minh truyện là của cậu ta.Lẽ nào Dương Vũ Huy lại nói truyện đến từ thế giới khác?Chắc chắn cậu ta sẽ bị người ta nghĩ là bị điên.Ninh Thư tạm gác vụ tiểu thuyết sang một bên, công ty nhà Lý Tân Trạch trả lời email hỏi giá mua bản quyền bài hát của cô.

Ninh Thư không đòi nhiều, chỉ bán mỗi bài năm trăm tệ bèo bạc, đủ cho cô có tiền sinh hoạt.

Dương Vũ Huy đòi tận mấy chục nghìn, mấy trăm nghìn tệ một bài.

Giải trí thiếu thốn nên Dương Vũ Huy bán giá rất cao.

Năm trăm tệ của Ninh Thư không khác gì cho không.Công ty nhà Lý Tân Trạch bắn tiền rất nhanh.

Còn nói nếu có bài khác cứ bán cho họ, thương lượng giá dễ dàng.

Ninh Thư trả lời một chữ "Được".

Nhà họ Lý có những tác phẩm này sẽ có thêm sức đề kháng.

Ninh Thư không định kể công với Lý Tân Trạch.

Trốn sau màn hình làm chuyện tốt là tốt nhất.

Dương Vũ Huy đang ngu người, không biết vấn đề nằm ở đâu, không tìm được nguyên nhân, chắc là đang cuống vô cùng.

Dương Vũ Huy cậy có hệ thống chứ bản thân rỗng tuếch.

Nửa đời không quay được bộ phim nào, thậm chí một cái quảng cáo cũng không chứng tỏ cậu ta không có năng lực.

Bỗng nhiên có hệ thống, lấy tài nguyên từ hệ thống.

Một khi các tài nguyên không phải thuộc sở hữu riêng của cậu ta, cậu ta cũng mất ưu thế.

Ninh Thư lại hack máy tính Dương Vũ Huy mà không hack được, có chuyện gì vậy?Cậu ta cài phần mềm diệt vi rút?Ninh Thư không biết Dương Vũ Huy đã đập tan máy tính.

Bạn cùng phòng Dương Vũ Huy coi Dương Vũ Huy là thằng điên.

Chẳng hay Dương Vũ Huy bị kích thích bởi cái gì?Dương Vũ Huy đập máy tính xong, nhìn máy tính vỡ tan mà trào dâng cảm giác thất bại.

Từ khi sống lại cậu ta luôn tin ông trời bù đắp cho mình tương lai tươi sáng vì có hệ thống tìm kiếm.

Nhưng giờ là sao?

Bị người ta trộm bản thảo hay cũng có người sống lại?Dương Vũ Huy sống lại không cho phép kiếp này vẫn là hạng tôm tép, vâng dạ trước mặt đạo diễn, không dám thở mạnh trước mặt diễn viên, nịnh bợ những người nổi tiếng.

Dương Vũ Huy nhặt các mảnh vỡ to quét dọn các mảnh vỡ nhỏ.

Dù đã xả cơn tức giận nhưng Dương Vũ Huy vẫn cần nua máy tính mới.

Cậu ta quyết định phải mua máy đắt tiền để không nỡ đập khi tức.

Dương Vũ Huy đi mua máy tính bị nhân viên bán hàng khinh thường cậu ta không mua nổi, Dương Vũ Huy đổi nhân viên bán hàng khác, quẹt thẻ ra về vô cùng hống hách.

Nhân viên bán hàng đấm ngực dậm chân, hối bận vì mắt để lên trời coi thường người ta, vuột mất số tiền hoa hồng cao...Nói tóm lại nhân vật chính đi đến đâu cũng có nai tơ não tàn cho nhân vật chính cơ hội ra vẻ ta đây.

Dạng như ăn bữa cơm, nhân viên phục vụ nhà hàng chỉ lo phục vụ con nhà giàu, cô gái sửng cồ và sau đó là đất diễn phô bày thực lực của nhân vật chính.

Con nhà giàu tìm người trả thù rồi lại bị thực lực vả mặt.Ninh Thư hăng hái muốn hack máy tính Dương Vũ Huy mà không được nên tạm thời bỏ qua.

Bạn cùng phòng nói: "Ca sĩ mình thích mới ra mấy bài hay lắm."

Ninh Thư hỏi: "Bài gì thế?"

Bạn cùng phòng nói tên, Ninh Thư lên mạng nghe thử.

Đúng là bài hát của thế giới kia khác là do người khác hát.

Ninh Thư xem thông tin, người sáng tác là Dương Vũ Huy.

"Hở, người sáng tác là Dương Vũ Huy?"

Phương Mộng Hàm nhìn điện thoại thốt lên ngạc nhiên, hỏi Ninh Thư: "Dương Vũ Huy này là Dương Vũ Huy khoa đạo diễn tỏ tình với cậu à?"

Ninh Thư thờ ơ: "Không biết."

Phương Mộng Hàm vừa nghe nhạc vừa suy tư, cảm thấy cần điều tra xem có phải là một không.

Bài hát mới phát hành gây được tiếng vang lớn, người sáng tác Dương Vũ Huy cũng được các bạn chú ý.

Nhất là những người biết Dương Vũ Huy đều cho rằng trùng tên.

Ví dụ như Phương Mộng Hàm tìm gặp Dương Vũ Huy xem có phải người sáng tác bài hát kia không.

Dương Vũ Huy nhận ra có nhiều người để ý mình, thăm dò xem cậu ta có phải người sáng tác bài hát đó không.

Khiến Dương Vũ Huy cảm thấy mình có sức hút, công thành danh toại chính là sức hút mạnh nhất của nam giới. .Phương Mộng Hàm nhìn Dương Vũ Huy đi về phía mình, bỗng nhiên trái tim cô ta đập thình thịch mấy cái như bị điện giật.

Phương Mộng Hàm hơi ngại, cô ta hỏi thẳng vấn đề: "Anh sáng tác các bài hát kia ạ?"

Phương Mộng Hàm xinh kiểu đơn thuần, nụ cười tươi roi rói.

Hỏi đường đột như vậy nhưng Dương Vũ Huy không hề giận.

Có thể là do sự tồn tại của các bài hát kia đã giúp Dương Vũ Huy có tự tin trêu chọc Phương Mộng Hàm xinh xắn: "Em nghĩ còn ai tên Dương Vũ Huy nữa?"

Phương Mộng Hàm trợn mắt ngạc nhiên, đôi mắt long lanh phản chiếu mặt Dương Vũ Huy.

Dương Vũ Huy rung động, cảm thấy cô gái này xinh xắn thuần khiết hơn Trần Gia Nam."

Anh là người sáng tác thật sao, anh giỏi vậy à?"

Phương Mộng Hàm chưa tin, khuôn mặt rất đáng yêu làm Dương Vũ Huy muốn bẹo má.Dương Vũ Huy nghĩ là làm, bẹo má Phương Mộng Hàm, da mặt mịn màng âm ấm.Lần đầu tiên Dương Vũ Huy sờ má con gái, cậu ta nheo mắt si mê."

Kìa anh?"

Phương Mộng Hàm lùi ra sau trợn mắt nhìn Dương Vũ Huy.Dương Vũ Huy ho khan lúng túng, nói như thật: "Anh véo hộ em xem em có đang mơ không."

Phương Mộng Hàm hừ một tiếng, liếc mắt bỏ chạy.Dương Vũ Huy nhìn theo dáng người thướt tha, tà váy bay bay, cậu ta ngửi thử ngón tay chạm má Phương Mộng Hàm.Phương Mộng Hàm xấu hổ chạy về phòng ký túc, tháo giàu trèo lên giường nghe bài hát Dương Vũ Huy sáng tác.Thấy Phương Mộng Hàm xấu hổ như chớm nở tình yêu, Ninh Thư đoán lẽ nào tiếp xúc sẽ thích Dương Vũ Huy?Được thôi, Dương Vũ Huy có khí chất vương giả mà, gái nào tiếp xúc cũng bị hút vào hậu cung của cậu ta.Thấy Ninh Thư nhìn mình chằm chằm, Phương Mộng Hàm chợt nhớ ra Dương Vũ Huy từng tỏ tình với Trần Gia Nam.

Tuy từ chối nhưng đâu có dám chắc Trần Gia Nam không đổi ý khi biết Dương Vũ Huy là người có tài?Phương Mộng Hàm thấy ghét Ninh Thư, đã quyến rũđược một anh rồi lại còn mê hoặc Dương Vũ Huy tỏ tình.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 813: Hệ thống siêu sao - Hối hận


Chuyển ngữ: Wanhoo
Phương Mộng Hàm nghe lời bài hát và cảm thấy Dương Vũ Huy là người có tài.

Còn là sinh viên đã sáng tác được bài hát thế này, khẳng định ra trường sẽ thành công rực rỡ.Xem ra Dương Vũ Huy vẫn có sức hút nhất định.Phương Mộng Hàm hỏi Ninh Thư: "Cậu thấy Dương Vũ Huy là người thế nào?

Anh ta từng tỏ tình với cậu, cậu không có chút thiện cảm nào sao?"

Ninh Thư tỉnh bơ: "Dương Vũ Huy là ai?"

Phương Mộng Hàm không biết cô ta quên thật hay cố tình quên.Phương Mộng Hàm nói: "Nghĩ kỹ thì bạn trai cậu rất được, nhà giàu lại còn đẹp trai, khó mà kiếm được người yêu như thế."

Ninh Thư bật cười trong lòng, hồi tâm chuyển ý rồi à, mới đó còn khuyên cô nhận lời tỏ tình của Dương Vũ Huy mà.Tâm cơ ghê.Ninh Thư không trả lời Phương Mộng Hàm đắm chìm trong tình yêu chớm nở.

Cô lại hack máy tính Dương Vũ Huy, lần này thành công, nhìn rõ tất cả dữ liệu trong máy cậu ta.Cô phát hiện Dương Vũ Huy đang viết kịch bản, mà còn là kịch bản Hoàn Châu Cách Cách nổi tiếng cả nước ở thế giới kia.Ninh Thư nhìn thấy bốn chữ Hoàn Châu Cách Cách suýt nữa cười ra tiếng.

Thế giới này đâu có triều đại nhà Thanh, sợ là thế giới này không chấp nhận để kiểu tóc cạo nửa đầu tết đuôi sam, đội bông hoa to đùng kỳ lạ đó.Cần phải thay đổi bối cảnh lịch sử.Không biết Dương Vũ Huy xử lý thế nào.Ninh Thư nghĩ ngợi, chú em viết Hoàn Châu Cách Cách vậy chị đây viết Bạch Nương Tử Truyền Kỳ.

Con người và yêu quái yêu nhau hay hơn một đám kẻ điên.Dương Vũ Huy định để lại kịch bản con người và yêu quái yêu nhau cho tác phẩm mình tự quay.

Cái gì hay nhất để dành lại cho mình.

Ninh Thư cần phải tung hết phim kinh điển bao đời trong khi Dương Vũ Huy đang còn đi học, để sau này cậu ta ra trường có ít thứ dùng.Ninh Thư lên mạng tìm kiếm lịch sử thế giới này, tìm kiếm các ngọn núi gắn liền với truyền thuyết linh thiêng.

Nguyên tác Bạch Tố Trinh tu luyện ở núi Thanh Thành nhưng chưa chắc thế giới này đã có núi Thanh Thành.Ninh Thư tìm kiếm núi Thanh Thành, ừm có tồn tại, có là được rồi.

Nói thẳng ra thế giới này là thế giới song song với thế giới kia, chỉ có lịch sử và chiều không gian khác biệt.Ninh Thư bắt đầu viết kịch sản.Kiểu viết sao chép không cần động não, chẳng qua có một vài điểm không nhớ rõ cần đắn đo.Thỉnh thoảng lại hack máy tính Dương Vũ Huy xem trong máy cậu ta có tích trữ hàng gì.May mà có lần trở thành NPC từng học lập trình, hack đơn giản thế này cô làm được.Ngoài lúc đi học, Ninh Thư dành tất cả thời gian ở trong phòng ký túc.

Cuối tuần các bạn đi chơi còn Ninh Thư ở lì trong phòng viết kịch sản.Tối lại kéo rèm giường, khoanh chân tu luyện Tuyệt Thế Võ Công.

Tu luyện cả đêm sáng hôm sau tràn trề năng lượng dùng cả ngày không hết.Phương Mộng Hàm và Dương Vũ Huy ngày càng thân thiết.

Có em hoa hậu giảng đường thích, Dương Vũ Huy khá đắc chí, thậm chí còn sáng tác một bài hát dành tặng Phương Mộng Hàm.Phương Mộng Hàm đăng video hát bài này lên mạng.

Phương Mộng Hàm có khuôn mặt thanh thuần, giọng cũng hay nên được biết đến nhiều hơn.

Đưa Phương Mộng Hàm vụt sáng trở thành người nổi tiếng trong trường.Phương Mộng Hàm trước đây chỉ có cái mặt đẹp, trường đại học này tập trung toàn các trai xinh gái đẹp.

Bây giờ Phương Mộng Hàm nổi tiếng nhờ ca hát đã không còn là người đẹp bình thường.Phương Mộng Hàm đi trong trường cũng được sinh viên ngoái nhìn, trải nghiệm cuộc sống người nổi tiếng sớm.Thậm chí có công ty giải trí tìm đến Phương Mộng Hàm.

Sau chuyện này Phương Mộng Hàm rất tin tưởng Dương Vũ Huy là người có tài, thân thiết với Dương Vũ Huy ắt hẳn có lợi.Trước đãi ngộ cao của công ty giải trí, Phương Mộng Hàm chỉ nói sẽ cân nhắc, rồi ra vẻ chưa chắc chắn hỏi ý kiến Dương Vũ Huy: "Anh thấy em nên chọn thế nào?"

"Xem mong muốn của em thôi."

Dương Vũ Huy rất đắc chí, viết một bài hát thay đổi cuộc đời Phương Mộng Hàm.

Cậu ta say mê cảm giác nắm vận mệnh người khác trong lòng bàn tay.Phương Mộng Hàm quả quyết: "Em không muốn đầu quân cho công ty giải trí, em muốn cố gắng cùng anh dù có khó khăn nhường nào."

Một bài hát đã giúp cô ta nổi tiếng, cô ta tin Dương Vũ Huy còn sáng tác được nhiều bài hay hơn.

Cô ta rất tin trực giác của mình.Dù phía trước có chông gai thế nào vẫn có người tin tưởng cậu ta vô điều kiện, lần đầu tiên kể từ khi sống lại Dương Vũ Huy bị cảm động.

Dương Vũ Huy ăn nói hùng hồn: "Em đã tin anh như thế thì anh sẽ không làm em thất vọng."

Phương Mộng Hàm cười tự nhiên, xoắn ngón tay thướt tha rời đi.Dương Vũ Huy mở cờ trong bụng.Mất cái này được cái kia, bị Trần Gia Nam từ chối nhưng lại gặp được Phương Mộng Hàm xinh xắn trong sáng hơn Trần Gia Nam.Phương Mộng Hàm về phòng thấy Ninh Thư vẫn cắm đầu vào máy tính thì bật cười, kiêu ngạo cho lắm vào rồi không biết mình đã bỏ lỡ kim cương.Chắc là Trần Gia Nam không ngờ Dương Vũ Huy phát triển thế này đâu nhỉ.

Sau này Dương Vũ Huy sẽ ngày càng nổi tiếng, lúc đó mới biết hối hận.Nhưng may mà Trần Gia Nam từ chối, không thì làm gì đến lượt cô ta tiếp cận anh ta."

Khụ..."

Phương Mộng Hàm đằng hắng để gợi sự chú ý của Ninh Thư.

Ninh Thư nhìn Phương Mộng Hàm.Phương Mộng Hàm nói: "Anh Dương Vũ Huy viết cho tôi một bài hát, cậu nghe xem thế nào.

Tôi thấy anh Dương Vũ Huy rất giỏi, hay là cậu cũng đi nhờ anh ấy sáng tác cho một bài đi."

Ninh Thư chỉ ừ dửng dưng, cô đang hack máy tính Dương Vũ Huy xem tiến độ viết kịch bản của cậu ta.Ninh Thư khá buồn cười vì Dương Vũ Huy chẳng sửa gì cả.

Thế giới này không tồn tại xưng hô "cách cách", "hoàng a mã", "phúc tấn".

Cách xưng hô mới lạ nhiều người không hiểu.Thật ra có thể đổi thành công chúa, người xem dễ chấp nhận hơn.Phương Mộng Hàm định kích đểu nhưng đối phương chẳng quan tâm, Phương Mộng Hàm ức nghẹn đấm gối.Phương Mộng Hàm rất ghét thái độ thờ ơ, ra vẻ ta đây quý phái của Ninh Thư.

Cũng chỉ ăn bám bạn trai giàu có, tưởng là phượng hoàng chắc?Phương Mộng Hàm hỏi thẳng: "Cậu không hối hậnà?"
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 814: Hệ thống siêu sao - Bán kịch bản


Chuyển ngữ: Wanhoo
Ninh Thư rất phiền Phương Mộng Hàm càm ràm thám thính cô.

Phương Mộng Hàm coi Dương Vũ Huy là báu vật, làm như ai cũng như cô ta ấy.Ninh Thư cũng nói thẳng: "Cậu thấy Dương Vũ Huy giỏi, có tài thì yêu đi.

Cậu thăm dò tôi để làm gì, tôi sẽ không nhai lại cỏ, mà không, anh ta đâu bằng cọng cỏ nhai lại."

Phương Mộng Hàm bối rối, không kiềm được lòng: "Cậu ăn nói kiểu gì đấy."

Thế cô em muốn chị ăn nói kiểu nào?Khó chiều thật sự, người ta đã chẳng thích lại còn cố bắt chuyện.Làm chị đây muốn xoá muốn kịch bản trong máy Dương Vũ Huy.Nhưng tưởng tượng cảnh Dương Vũ Huy tự tin bán kịch bản lại nhận được cái sầm mặt của người ta: "Cậu viết cái quái gì vậy." làm cô vui phải biếtThế nên Ninh Thư vô cùng rộng lượng không xoá kịch bản của Dương Vũ Huy.Phương Mộng Hàm thấy Ninh Thư quả quyết dù không vui nhưng cũng chẳng có cơ hội rút lời.Mà còn phải xem Dương Vũ Huy có còn thích cô ta không nữa.Phương Mộng Hàm ngân nga bài hát đi rửa mặt.Ninh Thư dừng hack máy tính Dương Vũ Huy.

Cô đang định gửi kịch bản vào hòm thư công ty nhà họ Lý lại nhận được thư của họ trước.Ninh Thư đọc thư."

Xin chào, cảm ơn anh/chị đã gửi bài hát cho chúng tôi.

Bài hát đang được quay MV.

Chúng tôi muốn ghi tên anh/chị vào người sáng tác, xin hỏi anh/chị tên gì ạ?"

Ninh Thư nghĩ rồi trả lời: "Không cần viết tên của tôi, cũng không viết nghệ danh, cứ bỏ dòng sáng tác đi."

Ninh Thư chưa muốn bại lộ.Các bài hát này là bài hát bất hủ ở thế giới kia.

Tên của cô xuất hiện khẳng định Dương Vũ Huy sẽ nghi ngờ cô cũng sống lại.Sự tồn tại của cô ảnh hưởng Dương Vũ Huy, ai mà biết sẽ xảy ra chuyện gì.Có thông báo thư mới, bên kia trả lời lại ngay: "Chúng tôi có thể viết tên của nhạc sĩ khác không ạ?

Chúng tôi sẽ trả thêm cho anh/chị."

Ninh Thư nhăn mày: "Không được, các bạn muốn thêm tên người khác thì chúng ta chấm dứt hợp tác.

Tôi đang định gửi kịch bản phim cho công ty các bạn đây."

Muốn được hưởng vinh dự đó?

Có biết vinh dự này nguy hiểm lắm không?"

Vâng, hy vọng chị gửi kịch bản cho chúng tôi."

Ninh Thư gửi tệp nén kịch bản rồi đợi phản hồi.Cô vươn vai, định đặt đồ ăn mà di động đổ chuông.

Mới bấm nghe đã bị hét inh tai nhức óc."

Trần Gia Nam..."

Ninh Thư sợ hết hồn suýt quăng điện thoại, cô áp điện thoại vào tai hỏi: "Sao đấy?"

Lý Tân Trạch tức giận: "Anh đang ở dưới sân ký túc xá, em xuống đây mau."

Ninh Thư: ...Quên mất có một anh người yêu.Ninh Thư rửa mặt, búi tóc qua loa đi xuống dưới sân.Lý Tân Trạch đứng khoanh tay rung chân khó chịu ra mặt.Ninh Thư qua hỏi: "Anh làm sao thế?"

Nghe tiếng hét trong điện thoại cô còn tưởng Lý Tân Trạch bị bắt nạt chứ.Lý Tân Trạch nhìn Ninh Thư từ trên cao xuống: "Em đoán xem?"

Ninh Thư: →_→Ninh Thư hỏi: "Làm sao?"

"Em hỏi anh làm sao?

Em thật sự không biết anh làm sao?"

Lý Tân Trạch rất tức giận, vẻ mặt rất đáng sợ.Ninh Thư nhìn Lý Tân Trạch chằm chằm, im lặng một lúc lâu, phải làm sao với sinh vật mang tên người yêu đây.Lý Tân Trạch gãi đầu phiền não, hỏi: "Anh nghe bạn cùng phòng em nói em yêu đương trên mạng, suốt ngày ôm máy tính trong phòng."

"Hơn một tháng, gần hai tháng trời em không gọi điện cũng không nhắn một tin cho anh."

Lý Tân Trạch khó chịu đăm đăm."

Anh muốn xem anh không gọi thì khi nào em nhớ đến anh."

Kết quả làm Lý Tân Trạch sôi máu: "Trần Gia Nam, dạo này em rất lạ, em tính chia tay đấy à?"

À, Ninh Thư đã hiểu, nói: "Em xin lỗi, dạo này em hơi bận."

Cô không quan tâm bé con nên bé con giận.Lý Tân Trạch lại hỏi: "Thế có phải em yêu đương trên mạng không?"

Ninh Thư lạnh lùng: "Người ta nói mà cũng tin, anh động não tí đi."

"Có người yêu rồi còn yêu trên mạng làm gì?"

Biết đâu bên kia máy tính là ông đầu hói bụng phệ buồn nôn thì sao."

Đi."

Lý Tân Trạch nắm tay Ninh Thư, Ninh Thư né tránh rất tự nhiên, hỏi: "Đi đâu?"

"Trưa rồi đi ăn cơm."

Lý Tân Trạch không nắm được tay Ninh Thư thì khoác vai cô.Lý Tân Trạch đưa Ninh Thư đi ăn nhà hàng đồ Tây, ăn thịt bò bít tết đắt đỏ.

Ninh Thư nhìn miếng thịt bò bằng có bàn tay mà cạn lời, chừng này sao no.Mới một chốc Ninh Thư đã ăn hết miếng thịt, Lý Tân Trạch hỏi Ninh Thư: "Gọi thêm không em?"

Trần Gia Nam là em gái mảnh mai ăn như mèo, Ninh Thư không được làm hỏng hình tượng của Trần Gia Nam nên nói dối lương tâm: "Em no rồi, em đang trướng bụng đây này."

Lý Tân Trạch: ..."

Từ giờ ngày nào cũng phải nhắn tin cho anh."

Lý Tân Trạch nói: "Cũng đừng ru rú trong phòng cả ngày, đi lại nhiều vào."

"Vâng..."

Lý Tân Trạch nói: "Dạo này anh phải đi làm ở công ty bố anh, ít có thời gian ở trường, em tự chăm sóc cho mình nhé."

Ninh Thư gật đầu: "Em biết rồi, anh cố lên nha."

Rời khỏi nhà hàng, Lý Tân Trạch đưa Ninh Thư đến tiệm trang sức bảo là mua trang sức cho Ninh Thư.

Ninh Thư xua tay từ chối."

Dù gì em cũng là người yêu của anh, không đeo trang sức mất mặt anh lắm."

Lý Tân Trạch lôi Ninh Thư vào trong tiệm.Lý Tân Trạch nói: "Yêu mà không cho tiền không phải là yêu."

Ninh Thư: ...Ninh Thư chọn một đôi bông tai bạc tinh xảo, giá không hề rẻ.Lý Tân Trạch vui vẻ thanh toán rồi thong dong về trường.Trùng hợp làm sao lại gặp Dương Vũ Huy mặc âu phục cầm túi tài liệu.Dương Vũ Huy mặc âu phục trông ra dáng người thành công nhưng vẻ mặt không được tươi tắn.Nhìn thấy Ninh Thư và Lý Tân Trạch lại càng lạnh mặt như giẫm phải cứt trâu.Dương Vũ Huy hừ lạnh đi vào trường.Nhìn bóng lưng Dương Vũ Huy lại nhìn túi tài liệu kia, Ninh Thư đoán cậu ta đi bán kịch bản Hoàn Châu Cách Cách.Xem mặt có vẻ đàm phàn không thuận lợi.Ninh Thư đoán đúng, Dương Vũ Huy mới đi bán kịch bản về, quá trình phải gọi là bối rối.Hoàn Châu Cách Cách là một bộ phim nhiều thoại ức chế kiểu:- Ngươi vô tình, người tàn nhẫn, ngươi vô lý!- Thế chắc ngươi không vô tình?

Không tàn nhẫn?

Không vô lý?- Ta mà vô tình bằng ngươi?

Tàn nhẫn bằng ngươi?Vô lý bằng ngươi?

Ngươi mới là người vô tình, tàn nhất, vô lý nhất ta từng gặp!
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 815: Hệ thống siêu sao - Không phải duy nhất


Chuyển ngữ: Wanhoo
Diễn viên đọc thoại cãi nhau nhảm này còn có hồn, để mà nhìn chữ không thì thật sự rất nhảm.Vậy nên nhà đầu tư không đọc nổi kịch bản chứ đừng nói là thương lượng giá.Nhưng giới giải trí không có kịch bản nào đặc sắc, họ định mua kịch bản với giá rẻ, biết đâu gặp thời kịch bản này nổi tiếng thì sao?Dương Vũ Huy cảm thấy bị sỉ nhục, sửng cồ vì giá bán quá thấp.

Ba đồng bạc còm lại định mua kịch bản nổi tiếng cả nước, mơ tưởng!Dương Vũ Huy không bán, giữ lại nay mai tự quay phim này.

Để cho những kẻ thiển cận này xem sau này phim có nổi không.Dương Vũ Huy nhất quyết không bán nhưng thật lòng có sốt ruột, lại càng khó chịu khi gặp cặp đôi kia.Dương Vũ Huy chọn kịch bản khác, cổ đại khó bán thế thì bán hiện đại.Cứ tưởng có hệ thống là thuận buồm xuôi gió, nào ngờ gặp phải người mắt mù.Trong thời gian gõ kịch bản khác, Dương Vũ Huy lại bán vài bài hát.Vì Dương Vũ Huy từng viết vài bài nổi tiếng giúp ca sĩ vụt sáng, có rất nhiều ca sĩ và công ty tìm đến Dương Vũ Huy khiến Dương Vũ Huy lấy lại một chút tự tin.Ninh Thư nheo mắt, vậy tới đây Dương Vũ Huy định làm gì?Lý Tân Trạch thấy Ninh Thư nhìn chằm chằm Dương Vũ Huy thì khó chịu hỏi: "Em nhìn gì đấy?"

Ninh Thư nói thờ ơ: "Anh không cảm thấy Dương Vũ Huy kia lạ lắm à?"

"Lạ thì sao, sáng tác được vài bài hát thôi mà."

Lý Tân Trạch đăm chiêu, bởi vì công ty phát hành bài hát Dương Vũ Huy sáng tác là kỳ phùng địch thủ của công ta nhà anh ta.Nhà anh ta muốn công ty kia phá sản, thâu tóm đối phương.Nhờ vài bài hát của Dương Vũ Huy nên công ty kia vượt lên, công ty nhà họ Lý bị đè đầu.Vậy nên Lý Tân Trạch rất ghét Dương Vũ Huy."

Sáng tác vài bài hát vẫn chỉ là thằng rẻ rách, tưởng mình giỏi lắm không bằng."

Lý Tân Trạch nói thế nhưng thật ra cũng lo.Lý Tân Trạch không biết công ty nhà mình sắp phát hành bài hát mới.

Sợ bị lộ nên công ty giữ bí mật tuyệt đối, đợi thu xong mới tuyên truyền.Ninh Thư nói: "Anh không thấy Dương Vũ Huy như biến thành người khác à.

Trước kia anh ta không nổi tiếng, không mấy thông minh, lên đại học chỉ là sinh viên bình thường, đột nhiên sáng tác được bài hát hay như vậy?"

Lý Tân Trạch sờ cằm: "Ý em là có người viết hộ nó?"

Ninh Thư nhún vai: "Ai mà biết?"

Lý Tân Trạch suy tư không biết suy nghĩ gì.Lý Tân Trạch đưa Ninh Thư đến sân ký túc, nói với Ninh Thư: "Nhớ gọi điện nhắn tin cho anh đấy."

Ninh Thư ừ rồi đi lên tầng.Nhìn Ninh Thư lên tầng rồi Lý Tân Trạch mới ra về.Về phòng, Ninh Thư bật máy tính hack máy Dương Vũ Huy, phát hiện Dương Vũ Huy không chỉ viết bài hát mà còn viết kịch bản.Lần này Dương Vũ Huy viết phim "Chung Cư Tình Yêu"."

Chung Cư Tình Yêu" là phim tình cảm hài, các nhân vật tươi vui, là bộ phim có lượng người xem cũng như lượt tìm kiếm rất cao.Dương Vũ Huy mà bán kịch bản này đảm bảo thành công lớn.Ninh Thư mím môi, không thể để kịch bản này vào tay Dương Vũ Huy.Ninh Thư ung dung đợi Dương Vũ Huy gõ được kha khá sẽ lại hack bản thảo của cậu ta.Ninh Thư cũng viết và gửi cho công ty nhà họ Lý một vài bài hát bất hủ khác.Dương Vũ Huy muốn giữ lại những bài hát bất hủ, đảm bảo sẽ bất ngờ lắm khi biết có người đã tung bài hát này trước mà còn có người hát rồi.Lại có email mới, là thư của công ty nhà họ Lý, họ nói vô cùng thích kịch bản phim "Tân Bạch Nương Tử Truyền Kỳ", muốn gặp mặt thương lượng giá cả với Ninh Thư.Tất nhiên Ninh Thư sẽ không gặp, cô chỉ đòi giá mười mấy nghìn tệ cho kịch bản này.Mười mấy nghìn tệ cũng chỉ như cho không, công ty nói Ninh Thư tài giỏi, rất muốn gặp Ninh Thư, mời Ninh Thư đến công ty làm việc với đãi ngộ cao.Ninh Thư: →_→Cô chẳng giỏi cái quái gì.Ninh Thư từ chối thẳng thừng, gửi thêm mấy bài hát, mỗi bài năm trăm tệ.Công ty thanh toán sòng phẳng, chắc là muốn nịnh Ninh Thư nên trả gấp đôi, còn dặn Ninh Thư có tác phẩm hay mong ưu tiên công ty họ trước.Ninh Thư nhòm ngó máy tính Dương Vũ Huy mỗi ngày, thấy Dương Vũ Huy viết gần xong kịch bản thì hack luôn, tự viết nốt nội dùng còn lại, nén file gửi cho công ty.Dương Vũ Huy bị mất bản thảo: (╯°д°)╯︵┴═┴Dương Vũ Huy một tay vò đầu một tay bấm chuột điên cuồng, nóng máu tìm kịch bản.Kịch bản của cậu ta đâu?Tại sao lại biến mất?Lần thứ hai rồi, lần trước bị người ta đăng truyện lên mạng trước, giờ thì không thấy kịch bản.Kịch bản của cậu ta lại bị ai đó ăn trộm?Dương Vũ Huy là đàn ông cũng suýt thì tức phát khóc.

Kịch bản gõ vất vả bao nhiêu ngày mới đó đã không thấy.Rốt cuộc là chuyện gì?Dương Vũ Huy ném cạch con chuột, quay sang trừng mắt nhìn bạn cùng phòng: "Bọn mày động vào máy tính của tao đúng không, rốt cuộc là đứa nào?"

Bạn cùng phòng ngơ ngác cạn lời, thằng này điên thật rồi, một thời gian lại lên cơn, mẹ nhà nó đứa nào động vào máy tính của mày.Làm gì có cơ hội động.Bạn cùng phòng mặc kệ Dương Vũ Huy, bảo nhau ra ngoài chơi, Dương Vũ Huy tức điên thiếu chút nữa lại đập máy tính.Cái máy này rất đắt, cậu ta không nỡ đập.Dương Vũ Huy hít thở hổn hển, ép mình bình tĩnh gõ lại từ đầu.Dương Vũ Huy tự an ủi, gõ lại cũng không sao, coi như thất bại là mẹ thành công.Vất vả lắm mới gõ lại bản thảo nhưng có một sự kiện làm Dương Vũ Huy hoảng loạn, lo lắng.Đó là công ty giải trí nhà họ Lý phát hành mấy album.Các bài này toàn là bài nổi tiếng ở thế giới kia, vừa phát hành đã càn quét các bảng xếp hạng âm nhạc.Cậu ta giấu những bài này cho riêng mình, định là để sau nổi tiếng một thể.

Bây giờ đột ngột xuất hiện khiến Dương Vũ Huy vô cùng khủng hoảng.Lẽ nào thế giới này cũng có người sống lại như mình?Lẽ nào cậu ta không phải duy nhất?Dương Vũ Huy sợ hãi lại cũng tức giận, nếu còn người sống lại khác, vậy thì hệ thống tìm kiếm của cậu ta là đồ bỏ đi.Dương Vũ Huy nghe từng bài hát, nhạc quen, lời bài hát quen, chỉ là ca sĩ khác thôi.Dương Vũ Huy vằn đỏ mắt nhìn các bài hát đượcnhiệt liệt chào đón, công ty nhà Lý Tân Trạch bội thu.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 816: Hệ thống siêu sao - Hết yêu


Chuyển ngữ: Wanhoo
Đáng lẽ các bài hát này phải là của cậu ta, vinh quang này cũng phải là của cậu ta.Dương Vũ Huy điên đầu kiểm tra tên người sáng tác, viết được bài hát này đảm bảo là sống lại.

Ngày sống lại Dương Vũ Huy đã điều tra thế giới này không có những cái đó, làm sao bỗng dưng lại có.

Dương Vũ Huy cảm thấy như bị ăn trộm.

Dương Vũ Huy bấm chuột, các bài hát không đề tên người sáng tác.

Cậu ta điên tiết đứng bật dậy đá bay ghế ra xa.

Dương Vũ Huy gằn giọng: "Rốt cuộc là ai."

Là kẻ nào ném đá giấu tay.

Người ta biết mình nhưng mình không biết người ta, địch trong tối ta ngoài sáng, Dương Vũ Huy cảm thấy bị khống chế.

Mọi hành động của mình nằm trong tầm mắt người ta.

Cơn giận lan rộng, một núi không thể có hai hổ, nhất là khi con hổ kia cũng có thứ giống mình.Dương Vũ Huy ngồi thụp xuống trong bất lực.

Tại sao lại xảy ra nhiều chuyện vậy.

Mình có hệ thống biết tuốt đáng ra nên thành công mới phải.

Ninh Thư bên này khoan khoái nghe máy tính phát nhạc bất hủ, xem các bảng xếp hạng âm nhạc.Dương Vũ Huy chưa sử dụng các bài hát bất hủ thành ra công ty nhà Lý Tân Trạch được lợi.Cô chỉ cần giảm may mắn của Dương Vũ Huy, thôi thì cho nhà họ Lý lãi lời, dù sao Lý Tân Trạch cũng là người yêu của Trần Gia Nam.Phương Mộng Hàm bĩu môi: "Mấy bài này không hay bằng bài Dương Vũ Huy sáng tác."

Ninh Thư kệ cô ta, cô nhắn tin hỏi Lý Tân Trạch "Ăn cơm chưa?" rồi để đó.Phương Mộng Hàm sợ các bài hát này ảnh hưởng tâm trạng Dương Vũ Huy nên mặc đồ đi tìm Dương Vũ Huy.Dương Vũ Huy đang rất nôn nóng nhưng nhìn thấy cô gái nhỏ xinh mặc váy đứng dưới ký túc xá nam thì cơn bực dọc vơi đi phần nào.Dương Vũ Huy mặc đồ hiệu xuống dưới sân.Phương Mộng Hàm cười nói: "Hôm nay em mời anh ăn cơm."

Thấy khá nhiều người nhìn mình và Phương Mộng Hàm, đứng cạnh gái xinh Phương Mộng Hàm rất phổng mũi.

Bắt được các ánh mắt ghen tị lại hâm mộ của các nam sinh, Dương Vũ Huy bỗng phấn chấn hẳn lên, cười rộ: "Ừ, được người đẹp mời mong còn chẳng được."

Phương Mộng Hàm nhìn nụ cười đó, xấu hổ dẫn đường ra ngoài trường học.Trong lúc ăn cơm Phương Mộng Hàm an ủi Dương Vũ Huy: "Em tin anh sẽ viết ra bài hát hay hơn những bài hát kia."

Dương Vũ Huy không trả lời, Phương Mộng Hàm liền nói: "Thật mà, anh phải tin em."

Dương Vũ Huy gật đầu: "Chắc chắn rồi, các bài hát đó cũng chỉ thường thôi."

Phương Mộng Hàm trợn tròn mắt: "Anh viết được bài hát hay hơn sao?"

Dương Vũ Huy ừ.

Phương Mộng Hàm giật mắt, chủ động gắp thức ăn cho Dương Vũ Huy.

Tối nay gần lúc ký túc giới nghiêm Phương Mộng Hàm mới về.

Phương Mộng Hàm hớn hở ra mặt, má ửng hồng sặc mùi gì đó đặc biệt.Về đến phòng nằm ngay vào giường dù chưa rửa mặt.

Ninh Thư nhíu mày, chắc là Phương Mộng Hàm ngủ với Dương Vũ Huy rồi.

Dương Vũ Huy chính là tay vờn gái siêu đỉnh, cứ mập mờ rồi kiểu gì cũng lên giường.

Mà đa số là bên gái chủ động, như kiểu đó là cách duy nhất thể hiện sự nam tính của Dương Vũ Huy.

Phương Mộng Hàm luôn rêu rao mình là bông sen không tanh mùi bùn nhưng Ninh Thư lại thấy cô ta đánh đổi cơ thể để đạt được lợi ích.

Dương Vũ Huy thu nạp gái như sưu tầm tem, sau này ra trường, Dương Vũ Huy sẽ ngày càng có nhiều kiểu phụ nữ vây quanh.

Cả ngày Ninh Thư ở lì trong phòng để ý động tĩnh của Dương Vũ Huy.

Chiều nay nhắn tin cho Lý Tân Trạch nhưng đến giờ vẫn không trả lời, Ninh Thư nghĩ bụng gửi thêm tin nữa.Đợi một lúc vẫn không có tin nhắn trả lời.

Tối muộn rồi, Ninh Thư rửa mặt trèo lên giường kéo rèm khoanh chân tu luyện.

Tu luyện đến sáng mới dừng, kiểm tra điện thoại ở đầu giường vẫn không có tin nhắn mới nào?Ninh Thư: →_→Chuyện gì đây, chẳng có lẽ cô khiến Trần Gia Nam mất người yêu?Đá bay tình yêu đậm sâu dù khó khăn vẫn nương tựa vào nhau trong cốt truyện?Được rồi, dù vẫn là cơ thể Trần Gia Nam nhưng linh hồn khác.Lý Tân Trạch yêu Trần Gia Nam mà, cô đâu phải Trần Gia Nam?Linh hồn và thân xác là một thể thống nhất, thiếu một phần cũng không còn là cô ấy.Ninh Thư đang nghĩ thì điện thoại đổ chuông, các bạn vẫn đang ngủ, cô vội vàng nghe máy.Ninh Thư trèo xuống giường nghe điện thoại của Lý Tân Trạch: "Anh đang ở dưới."

Ninh Thư nhìn ra cửa sổ thấy Lý Tân Trạch dựa vào xe ngẩng lên nhìn ký túc.Ninh Thư tắt máy đi xuống.Lý Tân Trạch mặc sơ mi choàng áo vest bên ngoài, trông trưởng thành hơn lúc đi học.Mặt mũi hơi tiều tụy nhưng phấn chấn, rất có tinh thần."

Sáng nay anh mới đọc tin nhắn của em."

Lý Tân Trạch nói: "Dạo này công ty bận quá, có nhiều bài hát cần thu âm lại có mấy bộ phim sắp quay.

Anh rất bận, dự là không thăm em được."

Xem ra công ty nhà anh ta sắp quay phim.Chắc định chơi bài lớn.Ninh Thư gật đầu: "Anh giữ gìn sức khoẻ."

Lý Tân Trạch nói: "Anh phấn khích lắm, chắc chắn lần này sẽ đưa công ty lên tầm cao mới."

Ninh Thư cười: "Chúc mừng anh."

"Tới đây anh không có thời gian nghe điện thoại hay xem tin nhắn của em."

Lý Tân Trạch nói: "Em đừng giận anh nhé."

"Không sao, công việc của anh quan trọng hơn."

Ninh Thư xua tay: "Em sẽ ít gọi điện nhắn tin làm phiền anh."

Lý Tân Trạch: ..."

Em không muốn gọi điện nhắn tin cho anh chứ gì."

Lý Tân Trạch đến cạn lời: "Anh thấy em dạo này lạnh lùng với anh lắm."

"Ha ha ha...

Vậy á, làm gì có."

Ninh Thư cười: "Mình yêu lâu rồi sao mà tíu tít như hồi mới yêu được."

"Anh làm việc chăm chỉ nhé."

Ninh Thư vỗ vai Lý Tân Trạch."

Anh mua đồ ăn sáng cho em."

Lý Tân Trạch mở cửa xe đưa Ninh Thư túi đồ ăn."

Cảm ơn anh, em ăn rồi, anh giữ lại mà ăn sáng."

Ninh Thư không cầm túi: "Anh làm việc vất vả cả ngày, ăn no mới có sức làm việc."

Không hiểu sao bây giờ nghe giọng bạn gái cứ cảm thấy bức bối.Lại còn rất câu nệ, Lý Tân Trạch cảm nhận rõràng Trần Gia Nam không yêu mình, cô ấy hết yêu mình rồi sao?
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 817: Hệ thống siêu sao - Kim Dung có thật


Chuyển ngữ: Wanhoo
Ninh Thư và Lý Tân Trạch nói chuyện rất khiên cưỡng, Lý Tân Trạch chỉ nhìn Ninh Thư chằm chằm.Ninh Thư loé mắt mỉm cười: "Em thấy anh mệt quá, có cần về nghỉ một lát không.

Công việc quan trọng nhưng sức khoẻ vẫn là trên hết."

"Em đuổi anh?"

Lý Tân Trạch hỏi.Ninh Thư lắc đầu: "Em không, em đâu có ý đó, anh đừng nghĩ nhiều."

Đậu má phải nói chuyện sao giờ?Mắc mệt!Lý Tân Trạch mở cửa xe: "Thế anh đi đây, nhớ gọi điện nhắn tin cho anh đấy."

Ninh Thư gật đầu: "Vâng."

Định nói anh bận thế em không muốn gọi điện làm phiền, nhưng có khi nói vậy Lý Tân Trạch sẽ giận.Có người yêu phiền vậy à?Có nhiều chuyện để nói vậy sao?Đúng thật là độc thân vẫn vui nhất!Lý Tân Trạch quay đầu xe rời đi, Lý Tân Trạch đi rồi Ninh Thư mới thở phào cầm đồ ăn sáng lên phòng.Ăn sáng xong Ninh Thư chuẩn bị đi học, hai cô bạn kia đã đi học vậy mà Phương Mộng Hàm vẫn còn ngủ.Ninh Thư gọi Phương Mộng Hàm: "Này Phương Mộng Hàm, đến giờ đi học rồi."

Phương Mộng Hàm nheo mắt hậm hực ngồi dậy.Phương Mộng Hàm mới biết mùi, hôm qua không có cảm giác nay mới biết đau.Ninh Thư gọi dậy đi học, cô ta định nhờ Ninh Thư xin nghỉ hộ nhưng Ninh Thư đã đi học mất rồi.Phương Mộng Hàm lê dậy, người đau nhưng thu hoạch mấy bài hát, Dương Vũ Huy còn nói sẽ dạy cô ta hát những bài này thế nào.Đa số thời gian trên giảng đường Ninh Thư ngây người, nghĩ về kế hoạch tới đây, để ý Dương Vũ Huy và Phương Mộng Hàm ngồi cạnh nhau.Một thời gian không gặp cứ thấy Dương Vũ Huy đẹp trai hơn chút, không phải mặt đẹp mà có thần thái, thẳng lưng ưỡn ngực mang đến khí chất khác.Đó là sức hút của kẻ mạnh, sức hút của người đàn ông thành công.Ninh Thư thu mắt về, cầm điện thoại nhắn tin cho Lý Tân Trạch, nhắn mấy tin nhắc Lý Tân Trạch chú ý nghỉ ngơi, phải ăn cơm này nọ...Do không có tình cảm hay sao mà Ninh Thư thấy tin nhắn mình gửi rất lạnh lùng.Kệ đi, ai bảo không có việc gì nhưng cũng bắt cô gửi tin nhắn.Tan học Ninh Thư lại về ký túc, mở máy tính cất trong tủ xem tin tức giải trí.Công ty nhà họ Lý lại phát hành vài hát hát mà còn toàn là bài hát kinh điển, Ninh Thư nghe thấy giống thế giới kia.Hơn nữa họ cũng đang quay mấy bộ phim truyền hình, có hai bộ sắp đóng máy.Thông tin này vừa được tung ra đã có một số người nói nhà họ Lý tuyên truyền rầm rộ rồi lại nhận về cay đắng, có một bộ phận thì rất mong chờ.Chắc hẳn một trong hai bộ sắp đóng máy có Bạch Nương Tử, tình yêu giữa con người và yêu quái.Ninh Thư mà được chọn sẽ chọn chiếu phim này trước, bởi phim này dành cho cả người nhiều tuổi.Thế giới tiên, yêu, nhân, quỷ trong phim rất xuất sắc.Nổ phát súng đầu tiên bằng phim này hẳn sẽ thành công.Ninh Thư đánh máy gửi mail cho công ty nhà họ Lý, đề nghị họ chiếu Bạch Nương Tử trước.Cũng nói cho họ biết lý do của mình.Bên kia trả lời rất nhanh, họ nói sẽ đón nhận ý kiến của Ninh Thư.Lý Tân Trạch nhìn màn hình hỏi nhân viên: "Có biết người này là ai không?"

Nhân viên lắc đầu: "Tôi không biết."

"Nhân tài thế này mà không đầu quân cho công ty thì tiếc lắm."

Lý Tân Trạch thở dài: "Bằng cách nào cũng phải nghĩ cách hẹn gặp."

Ninh Thư đang gõ truyện gửi vài bộ truyện kinh điển cho toà soạn sách truyện, đặc biệt là tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung và Cổ Long rất được yêu thích khi đăng dài kỳ trên báo.Chỉ cần truyện đã tồn tại, Dương Vũ Huy không thể nhận vơ truyện là của cậu ta.Ninh Thư tìm trên mạng thấy dưới trướng công ty nhà Lý có toà soạn báo giải trí, cô chia sẻ một vài bản thảo cho họ.Tiểu thuyết của Kim Dung được chuyển thể thành phim rất nhiều lần, nếu toà soạn của nhà họ Lý đăng truyện đầu tiên vậy bản quyền thuộc về họ.Ngoài đến căn tin ăn cơm, đa số thời gian còn lại Ninh Thư ở trong phòng gõ bản thảo.Nửa tháng sau Ninh Thư như bị rút kiệt sức lực, không có Tuyệt Thế Võ Công chống đỡ có khi cô đã thành ma.Ninh Thư vỗ mặt, ngửa đầu đắp mặt nạ, không thể để gõ chữ làm hỏng cái mặt đẹp như hoa này.May mà vất vả được bù đắp xứng đáp, Ninh Thư nén file bản thảo, lấy bút danh là Kim Dung.Truyện của Kim Dung thì lấy bút danh Kim Dung, của Cổ Long thì bút danh là Cổ Long, của Ôn Thuỵ An thì lấy tên Ôn Thuỵ An.Không biết Dương Vũ Huy thấy bút danh quen thuộc có bất ngờ không nhỉ.Giá bản thảo rất cao, Ninh Thư lại nhận được khoản tiền nhiều hơn định mức.Ăn cắp bản quyền của người ta thì mau có tiền lắm.Dương Vũ Huy dùng những thứ này trở thành người giỏi giang, được người người ngưỡng mộ.

Không biết Dương Vũ Huy có thấy hổ thẹn không.Ăn trộm bản quyền của người ta không mất một xu nào sẽ bị báo ứng!!!Ninh Thư niệm A di đà Phật, quyên góp một nửa số tiền cho trẻ em vùng cao, chỉ để lại một nửa để chi tiêu sinh hoạt.Hôm báo phát hành, Ninh Thư mua một quyển về xem, chắc là Dương Vũ Huy sẽ rất bất ngờ khi thấy bút danh Kim Dung.Năm đó Kim Dung đăng tiểu thuyết võ hiệp trên báo, gia tăng lượng tiêu thụ báo chí.Tiểu thuyết võ hiệp rất được yêu thích, Dương Vũ Huy không thích đọc báo, thời gian đọc báo chẳng thà gõ kịch bản còn được việc hơn.Nghe bạn cùng phòng thảo luận Mục Niệm Từ hay Hoàng Dung xinh hơn, cậu ta giật thót cướp báo của bạn.Nhìn thấy bút danh Kim Dung, Dương Vũ Huy bị đả kích nặng nề, run tay mềm nhũn người.Kim Dung?!

Dương Vũ Huy nhìn chằm chằm hai chữ đó, tơ máu vằn đỏ mắt.Thế giới này cũng có Kim Dung sao?Dương Vũ Huy rất sốt ruột, Dương Vũ Huy coi trọng tiểu thuyết võ hiệp mở đường cái tình nghĩa hiệp trong hành tẩu giang hồ.

Quan trọng nhất là tiểu thuyết Kim Dung được chuyển thể thành phim rất nhiều lần.Anh Hùng Xạ Điêu các thứ quay không biết bao nhiêu phiên bản.Vậy là cậu ta lại thiếu mất một vũ khí giúp mình trở thành người tiên phong thể loại mới.Dương Vũ Huy tức tối giẫm tờ báo.Thật sự có Kim Dung hay có những người sống lại khác?Quá nhiều nghi vấn trong lòng Dương Vũ Huy, các câu hỏi không có lời giải làm cậu ta rất bực.Tại sao không có việc nào ra hồn.Công ty nhà họ Lý lại phát hành mấy bài hát, vàđương nhiên lại là ca khúc bất hủ ở thế giới bên kia.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 818: Hệ thống siêu sao - Chiếu phim


Chuyển ngữ: Wanhoo
Công ty họ Lý liên tục phát hành các ca khúc bất hủ làm Dương Vũ Huy đau tức ngực.Rõ ràng các ca khúc này tạo ra nhiều giá trị hơn nhưng trong tay họ không khác gì băm rau cho lợn ăn.Công ty họ Lý thu tiền liên tục, Dương Vũ Huy không khống chế được cái đầu khi nghĩ đến dáng vẻ hống hách của Lý Tân Trạch.Lẽ nào có người sống lại làm việc cho công ty họ Lý.

Mọi thứ cậu ta giấu cho tương lai đều bị bên kia tung hết như sợ bị chậm.Trí nhớ của con người có hạn, Dương Vũ Huy nghi ngờ người kia cũng có hệ thống tìm kiếm, không thì tại sao nhớ được nhiều thế.Dương Vũ Huy không dám nói mình nhớ được tất cả.Hệ thống không còn là độc nhất vô nhị, vậy thì bàn tay vàng được tích sự gì?Dương Vũ Huy giẫm nghiền tờ báo, vẻ mặt đáng sợ."

Mày điên à, làm gì giẫm báo của tao."

Bạn cùng phòng đẩy Dương Vũ Huy, chỉ vào mặt chửi Dương Vũ Huy: "Tao nhịn mày lâu lắm rồi đấy, mày bố đời vừa thôi."

Bạn cùng phòng vừa chửi vừa đẩy Dương Vũ Huy.Dương Vũ Huy khó chịu đăm đăm: "Một tờ báo thôi mà, tao cho mày cả trăm tờ."

"Thằng hèn."

Bạn cùng phòng đấm vào mép Dương Vũ Huy, Dương Vũ Huy đang bực, dạo này luôn được ngưỡng mộ mà nay lại bị đấm.Cậu ta chợt có suy nghĩ mày là ai mà cũng dám đánh tao, sỉ vả tao.Hai người lao vào đánh nhau, có người khuyên can nhưng nhiều người bàng quan, thậm chí còn cổ vũ đấm Dương Vũ Huy vài phát.Dạo này Dương Vũ Huy đáng ghét quá, lúc nào cũng ra vẻ ta đây, người trần mắt thịt mau quỳ lạy tao.Mất tài liệu trong máy tính lại cáu bẳn bảo người khác động vào máy mình.Viết được vài bát hát nổi tiếng thôi mà đã tự cho mình là ông trời.Cuối cùng hai người đánh nhau đã được tách ra.Dương Vũ Huy nhìn mấy thằng bạn cùng trọ, lau máu mép hừ lạnh ra ngoài.Dương Vũ Huy xích mích với bạn cùng phòng tính dọn ra ngoài ở riêng.Cậu ta có tiền, không muốn cố ép mình ở chung ký túc với họ.Dương Vũ Huy chuyển trong ngày.

Không ai níu kéo cậu ta, giường của Dương Vũ Huy trở thành nơi để đồ chung.Ninh Thư vẫn cặm cụi gõ bản thảo mỗi ngày, mỗi truyện viết một chút.

Kim Dung một chút, Cổ Long một chút, tác giả khác một chút.

Tất cả gửi đăng báo, Dương Vũ Huy mất một con đường kiếm tiền, không thể dùng các truyện này nữa.Kể cả có viết người ta cũng không nghĩ là tác giả gốc.Ninh Thư đang bận thì Lý Tân Trạch gọi đến nói: "Tối nay công ty nhà anh chiếu phim mới, phim hay lắm, chiếu trên ti vi trước, trên mạng ra chậm hơn."

Lý Tân Trạch nói: "Em nhớ xem nhé, anh quay phim này đấy, xem xong cho anh nhận xét."

Ninh Thư nhịn được xúc động muốn phỉ nhổ Lý Tân Trạch.

Công việc của Lý Tân Trạch là quản lý công ty, không phải quay phim.

Cùng lắm anh ta chỉ được xem là có giúp quay phim, chứ nói anh ta quay cả bộ phim Ninh Thư không bao giờ tin.Ninh Thư nuốt nước miếng, nói dối lòng: "Anh giỏi thế, tối nay em sẽ xem."

"Ừ, sắp nghỉ hè rồi, công ty có mấy kịch bản hay lắm, em qua đây anh sắp xếp cho em một vai."

Lý Tân Trạch nói: "Em thích đóng phim mà?

Diễn vai nhỏ giúp em trau dồi kỹ năng diễn."

Ninh Thư: ...Thế tức là cô phải làm diễn viên?!!Đóng mấy vai nhỏ chẳng bằng gõ chữ, càng nhiều tác phẩm được tung trước, Dương Vũ Huy càng bớt trục lợi bất chính.Ninh Thư đắn đo: "Nghỉ hè em tính về quê."

"Cơ hội khó có, em đừng về.

Kịch bản hay lắm đảm bảo nổi tiếng, đóng phim sẽ được khán giả quen mặt."

Lý Tân Trạch nói: "Cơ hội tốt thế này phải nắm chắc, em đừng để vuột mất vì ham chơi."

Ninh Thư nói: "Em sai rồi, hè em qua, em không về quê nữa."

Lý Tân Trạch nói: "Em không muốn đóng anh cũng không bắt em đóng."

Ninh Thư: →_→Anh ta lại dỗi!!!Ninh Thư đến phải vò đầu, đậu má khó hầu!Ninh Thư hò reo nhiệt tình: "Em rất thích đóng mà, cảm ơn anh đã cho em cơ hội, em cảm ơn anh lắm lắm."

"Nhớ qua đấy."

Lý Tân Trạch cúp máy.Ninh Thư nhìn điện thoại mà mệt mỏi.Cô uống ừng ực hết cốc nước đầy lại ngồi xuống đánh máy, cô đang viết một loạt các bài hát.Nén file gửi cho công ty họ Lý còn nhắn họ cần chuẩn bị tinh thần kiện cáo, phải đăng ký bản quyền, vậy thì bài hát là của công ty họ, người khác mà đăng tải đều là phạm pháp, khi ấy sẽ thắng kiện.Phát hành các bài hát này sẽ trở thành món mồi béo bở.Ninh Thư đề phòng Dương Vũ Huy là chủ yếu.Ngoài viết nhạc Ninh Thư còn viết truyện, viết tiểu thuyết của Kim Dung và Cổ Long rồi gửi cho toà soạn báo.Tối đến Ninh Thư chờ xem phim công ty họ Lý quay thế nào.Trên mạng chiếu muộn hơn ti vi, Ninh Thư đợi đến hơn mười một giờ mới được xem phim.Là phim Bạch Tố Trinh, tình yêu giữa con người với yêu quái.Ninh Thư chăm chú xem, hiệu ứng khá tốt, đồ họa đẹp hơn thế giới bên kia.Ninh Thư xem mê mẩn, các bạn đứng đằng sau xem ké.Xem xong hai tập Ninh Thư vẫn chưa thoả mãn."

Hay thế."

"Sao hết mất rồi?"

Một cô bạn gân cổ hát: "Bạch Tố Trinh dưới núi Thanh Thành, tu luyện nghìn năm hoá thành người, à à a a á...

á a a à a..."

Cô bạn giọng vịt đực làm cả phòng phá ra cười."

Hình như đây là phim công ty nhà người yêu cậu sản xuất, cậu hỏi người yêu cậu xem phim chiếu giờ nào đi, trời ơi tớ muốn xem lắm rồi."

Ninh Thư nói: "Mỗi ngày hai tập mà."

Ninh Thư nhắn tin cho Lý Tân Trạch bảo phim rất hay, khen Lý Tân Trạch một tràng.Bộ phim này rất được yêu thích ở thế giới kia, cứ hè là lại chiếu đi chiếu lại.Nhìn các bạn cùng phòng nôn nóng được xem là biết nếu bộ phim này rơi vào tay Dương Vũ Huy, để Dương Vũ Huy quay thì sẽ tạo ra bao nhiêu tiền tài danh tiếng cho cậu ta.Ninh Thư tắt máy tính trèo lên giường tu luyện, tính toán cho những ngày tiếp theo.Cô sẽ không gửi thêm bài hát và truyện cho công ty họ Lý.Công ty nhà họ Lý có rất nhiều tác phẩm hay, còn gửi nữa sẽ thành đối tượng tấn công.Nhà họ Lý ngoạm miếng thịt lớn trong khi nhà khác không được miếng canh nào rất dễ có chuyện.Nhà nào cũng đói, nhà nào cũng thiếu mới là tấtcả cùng vui.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 819: Hệ thống siêu sao - Đóng phim


Chuyển ngữ: Wanhoo
Bài hát rồi phim ảnh nhà họ Lý sản xuất đều là những tác phẩm hay, kinh điển ở thế giới bên kia.Bộc lộ nhiều quá dễ có vấn đề.Phải cho mọi người cùng kiếm tiền mới ổn.Ninh Thư định gửi bản thảo cho tất cả các công ty không phải đối thủ của nhà họ Lý.Tính toán xongđâu đó cô thở dài, khoanh chân tu luyện, hôm sau tiếp tục chiến đấu.Ninh Thư chia các bài hát cho vài công ty lớn, không phải người quen nên đòi giá gấp bốn lần công ty họ Lý.

Bốn nghìn tệ một bài, có nhiều bài lấy nguyên tên người sáng tác gốc.Tóm lại là tung các bài hát nhanh nhất có thể.Gõ kịch bản phim rất tốn sức, Ninh Thư cảm thấy mình không gượng nổi.Cô vẫn kém hệ thống tìm kiếm của Dương Vũ Huy.Viết được bao nhiêu thì viết, Ninh Thư viết gần hết các bài hát cũng như kịch bản mà Dương Vũ Huy từng dùng trong cốt truyện.Bận rộn nhiều ngày Ninh Thư ngỡ mình sắp còn da bọc xương.Mẹ kiếp, giờ nhìn thấy máy tính là buồn nôn, nhìn thấy văn bản là hoa mắt chóng mặt.Viết nhạc xong Ninh Thư lại viết kịch bản.Cô định hack máy tính Dương Vũ Huy nhưng được báo sai địa chỉ IP, không thể hack được.Ninh Thư dò hỏi Phương Mộng Hàm: "Nay cuối tuần mà, sao cậu không đi chơi với Dương Vũ Huy?"

Phương Mộng Hàm trả lời lạnh lùng: "Sao cậu quan tâm chuyện của tôi với anh ấy thế."

Phương Mộng Hàm nghiêm mặt, đề phòng Ninh Thư: "Cậu để ý anh Dương Vũ Huy?"

Ninh Thư thờ ơ: "Tự nhiên hỏi thôi làm gì căng vậy?"

Phương Mộng Hàm đắc chí: "Anh ấy bảo có việc quan trọng nên tôi không làm phiền anh ấy."

Phương Mộng Hàm thay quần áo đẹp hiển nhiên tính ra ngoài."

Anh ấy có nhà riêng, không ở trong ký túc."

Phương Mộng Hàm kiêu ngạo, sinh viên đã mua được nhà có thể thấy tương lai xán lạn cỡ nào.Ninh Thư loé mắt, hoá ra chuyển nhà, thảo nào không hack được máy tính Dương Vũ Huy.Phương Mộng Hàm ăn diện xinh đẹp rồi ra ngoài.Ninh Thư tiếp tục gõ kịch bản, không biết tình hình Dương Vũ Huy thì phải tăng tốc.Dương Vũ Huy xem được phim công ty họ Lý sản xuất cũng sẽ đẩy nhanh bước chân thôi.Hai bên tranh giành, ai tung trước người ấy có bản quyền.Ninh Thư day trán, không biết Dương Vũ Huy đã bán kịch bản mình đang gõ hay chưa.Gõ xong hai kịch bản nữa thì hè đến, cô phải đi đóng phim.Lý Tân Trạch lái xe đến đón Ninh Thư, Ninh Thư tắm rửa rồi xuống dưới.Lý Tân Trạch trợn mắt: "Sao em thành ra thế này?"

Ninh Thư sờ mặt: "Em làm sao?"

"Mặt tái sạm, mắt thâm quầng."

Uể oải như nam sinh thức đêm nhiều không có sức sống.Lý Tân Trạch day trán, hơi không dám nhìn thẳng: "Em đừng nghiện mạng nữa."

Ninh Thư: →_→Gõ chữ đúng là làm xấu cái mặt!!Xem ra cô phải dừng một thời gian, chuyển sang làm việc khác nếu không thì khuôn mặt xinh như hoa này hỏng bét.Lý Tân Trạch nói: "Các bạn em dọn đồ hết rồi nhỉ, hè này đóng phim hay là em ở nhà anh đi."

Ninh Thư xua tay: "Không sao đâu, em ở ký túc thôi."

Lý Tân Trạch nói: "Đóng phim bận rộn mà em còn phải ở trọ thì vất vả lắm."

Ninh Thư lắc đầu: "Em không sao mà."

Đến ở nhà Lý Tân Trạch không ổn, đàn ông đúng thật là không biết ý.Lý Tân Trạch và Trần Gia Nam mà kết có hậu thì không được tuỳ tiện vào ở nhà bạn trai.Lý Tân Trạch bị Ninh Thư từ chối không nói gì.Ninh Thư hỏi: "Khi nào quay phim thế anh để em còn chuẩn bị."

Chuẩn bị chăm sóc da mặt."

Mai anh đón em, giờ đi ăn đã."

Lý Tân Trạch nói: "Lâu rồi mình không đi ăn với nhau."

Ninh Thư vâng rồi ngồi vào xe.Ninh Thư đề nghị: "Nay đi ăn đồ Trung đi anh."

"Ừ, nghe em."

Lý Tân Trạch đưa Ninh Thư đến nhà hàng Trung Quốc, gọi các món ăn thường ngày.Lý Tân Trạch không ăn, chỉ ngồi nhìn Ninh Thư ăn một mình.Ninh Thư không nuốt trôi, hỏi: "Sao anh không ăn?"

Lý Tân Trạch nói: "Em không thích ăn đậu hũ Tứ Xuyên."

Ninh Thư: ...Người yêu có khác biết cả bạn gái ghét ăn gì.Trời má, Ninh Thư không biết nên gắp món nào.Ninh Thư gắp đậu kiếm người ủy thác thích ăn: "Thỉnh thoảng đổi khẩu vị ấy mà."

Lý Tân Trạch ừ, thong thả ăn vài đũa.Ninh Thư thở phào, cảm thấy nên ít tiếp xúc với Lý Tân Trạch.Mỗi người có thói quen riêng.Không có lá nào giống nhau, lại càng không có người nào giống người nào.Ăn cơm xong Lý Tân Trạch định đưa Ninh Thư về, Ninh Thư biết Lý Tân Trạch bận, cô bảo anh ta về làm việc đi.Ninh Thư thì ghé quầy thuốc Đông y mua dược liệu, mang về nghiền thành bột chế Ngọc Diện Tán bôi lên mặt.Dạo này hơi bỏ bê cái mặt, sắp đóng phim thì phải chăm sóc da.Mặt khô căng Ninh Thư mới rửa Ngọc Diện Tán, rửa xong da nhẵn hẳn mà cũng hồng hào.Ninh Thư chưa từng ngủ ngon kể từ khi đến thế giới này.

Đắp mặt nạ dưỡng da rồi rửa sạch mới trèo lên giường, mai còn còn phải đóng phim nữa.Ninh Thư ngủ rất sâu, mở mắt đã nhìn thấy cái mặt chình ình phía trước.Đậu má!Ninh Thư sợ hết hồn, tái mặt hỏi Lý Tân Trạch: "Sao anh được lên đây?"

Đây là ký túc xá nữ, sao anh ta vào được tận phòng.Lý Tân Trạch nói: "Anh đến đón em đến phim trường, cửa không khoá nên anh vào thôi."

Ninh Thư vươn vai trèo xuống đi rửa mặt.Lý Tân Trạch ngồi giường đợi, thấy Ninh Thư ra khỏi nhà vệ sinh mới gật đầu nói: "Hôm nay có khí sắc hơn đấy, em đừng chúi đầu vào mạng mẽo nữa."

Ninh Thư gật đầu liên tục: "Em biết rồi."

Ninh Thư không biết ở chung với Lý Tân Trạch thế nào.

Cô không phải Trần Gia Nam, cô sợ lộ sơ hở.Ninh Thư làm vợ người ta thì chồng người ủy thác toàn loại đểu cáng, không quan tâm vợ, người ủy thác có tính nết thế nào cũng kệ.Bây giờ gặp phải cặp đôi yêu nhau hiểu nhau, để ý mọi hành động của đối phương.Có người yêu làm cô mệt mỏi quá."

Đi thôi."

Lý Tân Trạch nắm tay Ninh Thư, Ninh Thư rất muốn hất tay anh ta nhưng nhịn được.Bàn tay Lý Tân Trạch ấm nóng làm Ninh Thư vô cùng khó chịu.Không phải người mình thích nên chẳng thể baodung nổi.
 
Back
Top Bottom