Wattpad  Ninh Thư (601-800)

Ninh Thư (601-800)
Chương 650: Đẻ mướn - Đẻ mướn trá hình


Chuyển ngữ: Wanhoo
Cảnh Thiếu Trạch trách tất cả mọi người, Diệp Tích gọi đến chẳng khác nào giọt nước tràn ly.Cảnh Thiếu Trạch quát: "Thiếu tôi thì em chết à, dạo này tôi sẽ không qua, em cô ở yên trong nhà cho tôi không được phép đi đâu hết."

Cảnh Thiếu Trạch quát xong liền treo máy.Diệp Tích bên kia cầm máy mà ngây người, nhăn mặt khóc.Cô là bồ nhí vô liêm sỉ gọi là đến đuổi là đi.Cảnh Thiếu Trạch chưa từng dịu dàng với cô vậy mà cô lại yêu người đàn ông không có trái tim đó.Họ Cảnh chìm trong mây mù còn Ninh Thư sống rất hạnh phúc.Ở nhà họ Nghê cô muốn làm gì thì làm, ngủ mấy giờ dậy cũng được.

Không như ở nhà họ Cảnh, sáng sáng phải xuống dưới nhà với Cảnh Thiếu Trạch.Không xuống bà Cảnh sẽ cằn nhằn sao chồng dậy rồi mà vợ vẫn còn ngủ trương thây.Hơn nữa ở nhà mẹ đẻ muốn ăn gì được ăn đó, cơm bón tận mồm nước bưng tận tay.Ông bà Nghê thương cô lắm, họ sợ cô đau khổ vì chuyện ly hôn.Ninh Thư thấy ông bà Nghê quá yêu con gái, người ủy thác nên trở về sống tiếp mới phải.

Không cần sống vì Cảnh Thiếu Trạch, không cần bỏ bê cuộc sống tươi đẹp chỉ vì người khác.

Có gia đình thương yêu cô ấy nhiều thế này, quay về bầu bạn với ông bà Nghê cũng được mà.Ngày mở phiên toà được hẹn sau hai tuần.Trước ngày ra toà, ngày nào Cảnh Thiếu Trạch cũng qua nhà họ Nghê tìm Ninh Thư, muốn Ninh Thư thấy thái độ kiên quyết không ly hôn của anh ta.Cảnh Thiếu Trạch vô cùng muốn cứu cuộc hôn nhân này.Ninh Thư không cho Cảnh Thiếu Trạch bước chân qua cổng, mày thích hét cứ hét ở ngoài, Ninh Thư đóng cửa lại nên tiếng nhỏ đi nhiều.Trời hè nóng lắm đúng không, Ninh Thư ngồi điều hòa trong nhà mát không chịu được.Cảnh Thiếu Trạch hét bên ngoài khô hết miệng, nắng nóng đổ xuống đầu lại thêm cơn khát làm anh chỉ thiếu lè lưỡi thở hồng hộc.Nóng nhưng ngày nào Cảnh Thiếu Trạch cũng đến nhà họ Nghê, cảm động Ninh Thư bằng tấm lòng thành.Ninh Thư luyện Tuyệt Thế Võ Công trong phòng điều hòa không biết cảm động.Sau mấy ngày dãi nắng, hôm ấy Cảnh Thiếu Trạch bị say, ngất ngoài đường.Ông nghê gọi điện thoại bảo ông Cảnh qua mà đón thằng con bị ngất xỉu, không qua đón thì ông sẽ quăng ra đường cho xe nghiền chết.Chẳng lẽ ông Cảnh không biết việc Cảnh Thiếu Trạch đang làm?

Tất nhiên ông ta biết, ông ta còn cổ vũ Cảnh Thiếu Trạch cứ làm ầm lên để người ta chỉ trỏ.Càng là vậy, ông Nghê càng thấy ghê tởm, càng kiên quyết trở mặt với họ Cảnh.Cảnh Thiếu Trạch được đón về truyền nước tại nhà, không đến làm ầm ngoài nhà họ Nghê được nữa.Một lần nữa Cảnh Thiếu Trạch cảm nhận được sự lạnh lùng của Ninh Thư.

Từ đó đến nay cô ấy không hề xuất hiện, kể cả anh có ngất vì say nắng cũng không thấy mặt mũi.Sao một con người lại thay đổi nhanh đến vậy."

Không đau lòng à?"

Nghê Ngôn hỏi Ninh Thư: "Ngày nào cũng đến thế em đã bị cảm động chưa?"

Ninh Thư phì cười: "Đàn ông chỉ biết dùng cách đó để phụ nữ rủ lòng thương xót, dàn hoà."

Nghê Ngôn nhăn mày: "Có câu đàn ông lòng dạ sắt đá nhưng đàn bà cũng rất ngoan độc."

Ninh Thư nhếch môi, đàn ông có ra sao vẫn được bỏ qua, đàn bà cứng rắn một chút thì bị nói tuyệt tình tuyệt nghĩa.Ngày diễn ra phiên toà, Ninh Thư được nhà họ Nghê hộ tống đến toà án an toàn.Gặp ba người nhà họ Cảnh ở cửa toà, Ninh Thư nhìn Cảnh Thiếu Trạch, Cảnh Thiếu Trạch gầy sọp mà cũng đen hơn nhiều.Bởi vì muốn bày tỏ sự chân thành nên phơi mình dưới cái nắng hè, giờ thì vừa đen vừa xuềnh xoàng, quê một cục.Cảnh Thiếu Trạch hiện giờ chẳng đẹp trai chút nào.Cảnh Thiếu Trạch định nói chuyện với Ninh Thư song lại thôi, anh ta chỉ trao Ninh Thư đôi mắt trách cứ, giận dữ."

Sao cô lại như vậy được chứ."

Bà Cảnh nhìn Ninh Thư: "Muốn ly hôn cứ ly hôn sao phải dàn trận hầm hố thế này?"

Nhìn đám phóng viên xung quanh, bà Cảnh lườm nguýt Ninh Thư.Ninh Thư nhếch môi: "Không phải tôi gọi họ đến."

Đám phóng viên này đánh hơi nhanh hơn mèo thấy mỡ, nô nức đến bởi họ rất thích bới móc chuyện nhà giàu.Hôn lễ của Cảnh Thiếu Trạch và Nghê Tịnh được mệnh danh là hôn lễ thế kỷ, rất được chú ý nên thu hút rất nhiều phóng viên.Nay cảnh còn người mất, tính ra mới được năm năm thôi, chưa dính lời nguyền bảy năm mà đã mỗi người một ngả."

Loại đàn bà như cô có người lấy đã là phúc rồi."

Bà Cảnh khinh thường.Bà Nghê không chịu nhún nhường: "Bà nói cái gì cơ, loại con bà mới không có người lấy ấy.

Đã vô sinh lại còn làm chuyện súc sinh mới làm, ngày xưa tôi bị mù mới thấy bà tốt tính."

"Súc sinh cái gì?

Bà dám nói con tôi là súc sinh?"

Bà Cảnh trợn mắt, căng tơ máu trừng bà Nghê: "Bà nhắc lại xem."

Phóng viên đánh hơi được mùi cãi cọ nên chụp ảnh lia lịa."

Đủ rồi, đừng cãi nhau nữa."

Ông Cảnh kéo vợ, gắt giọng.Ông Cảnh nói với ông Nghê: "Ông Nghê này, giữ cái đầu lạnh mới giải quyết được chuyện.

Đưa nhau ra toà thế này quả thật muốn trở thành kẻ thù mới hài lòng?"

Ông Nghê chẳng quan tâm: "Thế thì thành kẻ thù."

Con ngươi ông Cảnh co rụt, nhăn mày trầm tư.Cửa toà án đã mở, Ninh Thư và luật sư của cô vào trước, những người khác vào sau.Quan toà và bồi thẩm đoàn đi vào phòng xử án, thực hiện xong các nghi thức mở đầu và phiên toà chính thức bắt đầu.Ninh Thư ngồi ở ghế nguyên đơn, ghế bị đơn Cảnh Thiếu Trạch ngồi cách khá xa.Hai nhà Nghê Cảnh ngồi hàng ghế dự thính, đằng sau cũng có khá nhiều phóng viên dự thính cùng.Luật sư của Ninh Thư yêu cầu Nghê Tịnh và Cảnh Thiếu Trạch ly hôn, hơn nữa bị đơn phải bồi thường nguyên đơn hai trăm triệu tệ tiền tổn thất tinh thần.Cả phòng im lặng nghe luật sư nói, chỉ có tiếng bấm tanh tách nhanh thoăn thoắt của phóng viên.Cảnh Thiếu Trạch nhìn chằm chằm Ninh Thư, hỏi: "Hai trăm triệu?

Em có biết em đang nói gì không?"

Ninh Thư mỉm cười, một nụ cười dịu dàng: "Tất nhiên là tôi biết, yêu cầu này không hề quá đáng so với lỗi lầm của anh.

Đồng thời tôi còn muốn tố cáo anh tội chơi gái mại dâm."

Ninh Thư đưa USB: "Trong đây có chứng cứ anh chơi gái mại dâm, tôi lưu lại tất cả những lần anh chơi gái trong nhà."

"Trong đây còn có bằng chứng mẹ anh ép Diệp Tích bán dâm thông qua hình thức đẻ mướn."

Ninh Thư cười nói.Diệp Tích nhận tiền của bà Cảnh, có tiền tức có bán dâm, có nói giảm nói tránh đi chăng nữa thì quy ra vẫn là bán dâm.Quy định về tội bán dâm không được rõ ràng, có thể được tính cũng có thể không.

Nhưng Ninh Thư cần phải quy về tội đó.Cặp bồ trong hôn nhân đâu phải chuyện lớn, cô phải đưa về xử phạt hành chính để làm lớn chuyện.Đã chơi là phải chịu, cho Diệp Tích mấy chục triệutiền bao nuôi cũng đâu biết xót.

Hai trăm triệu bồi thường tổn thất tinh thần đủlàm họ Cảnh nhức nhối.
 
Ninh Thư (601-800)
Chương 651: Đẻ mướn - Chúc mẹ chồng may mắn


Chuyển ngữ: Wanhoo
Ninh Thư đưa USB cho bồi thẩm đoàn, trong này có khá nhiều chứng cứ quan trọng.Bồi thẩm đoàn cắm USB vào máy tính để xem video.Cả phòng xét xử vang vọng tiếng từ máy tính.

Có giọng của bà Cảnh và Diệp Tích.

Bà Cảnh giục Diệp Tích mau có thai, bắt Diệp Tích ngủ với con trai bà.Bà ta còn nói con sinh ra là của Nghê Tịnh, cho Nghê Tịnh nuôi.

Sau này đứa bé vừa được thừa kế nhà họ Cảnh vừa có nhà ngoại giàu snag.Sau đó là Cảnh Thiếu Trạch cho Diệp Tích tiền, bao nuôi Diệp Tích.Người nhà họ Nghê đã xem video nhưng nay nghe lại vẫn giận sôi người.Phóng viên dự thính sướng như điên, không ngờ bắt được câu chuyện đẻ mướn đầy sóng gió và máu chó nhường này.

Chui gầm giường nhà giàu chưa bao giờ hết nóng.Họ Cảnh cũng cực kỳ ngạc nhiên, ông Cảnh chau gắt lông mày, già đi bao nhiêu tuổi.

Tung hoành nửa đời người trên thương trường lại chẳng ngờ sụp đổ tất cả ở một người phụ nữ.Ông Cảnh không đề phòng Nghê Tịnh, ông ta tin rằng một người phụ nữ chẳng làm nên chuyện lớn, thiếu đề phòng và nhận về muối mặt.Bà Cảnh xấu hổ vô cùng, phóng viên liên tục chụp ảnh làm bà chỉ muốn băm vằm Ninh Thư.Cảnh Thiếu Trạch vẫn chưa lấy lại tinh thần, mắt không rời Ninh Thư, nhìn Ninh Thư như nhìn người lạ: "Sao em lại như vậy, sao em lại làm vậy với anh?"

Cảnh Thiếu Trạch luôn mặc định mình yêu Nghê Tịnh, chuyện này làm anh cảm thấy bị phản bội.Ninh Thư lạnh lùng: "Thế anh đã đối xử với tôi như thế nào?"

Cảnh Thiếu Trạch vò đầu bứt tai: "Em không nói gì hết, em, em..."

"Tại sao tôi phải nói cho anh biết."

Đánh động nhỏ có là gì, một phát chết tươi mới đúng đắn.Ninh Thư biết tim cô yếu, lỡ bị họ Cảnh giết vậy nhiệm vụ cũng đi tong.Nói mới thấy họ Cảnh không hề lo lắng cho cảm xúc của Nghê Tịnh, bỏ qua cảm nhận của Nghê Tịnh mới giúp Ninh Thư có cơ hội ghi lại video.Nếu họ chú ý một chút thôi, cẩn thận một chút thôi, Ninh Thư muốn có chứng cứ cũng khá khó khăn."

Tôi muốn tạm dừng để hòa giải."

Cảnh Thiếu Trạch nghiến răng, run người.Ninh Thư lạnh giọng: "Tôi từ chối hòa giải, tố cáo đến cùng."

"Em..."

Cảnh Thiếu Trạch không giấu nổi nỗi buồn, đứng dậy hét to: "Em nhất định phải làm vậy sao, vò sứt chậu mẻ thì em vui lắm ư?"

Ninh Thư gật đầu: "Tôi rất vui, trước là anh vui giờ đến lượt tôi vui."

"Em..."

Cảnh Thiếu Trạch mặt mày dữ tợn, giận tím môi, run rẩy cả người mà cũng sợ hãi."

Kính thưa quan toà, luật sư bào chữa yêu cầu tạm nghỉ hòa giải.

Sưc khoẻ bị đơn không ổn đỉnh, kính mong quan toà tạm dừng phiên toà."

Luật sư của Cảnh Thiếu Trạch thấy Cảnh Thiếu Trạch quá kích động bèn lên tiếng.Quan toà gõ búa: "Tạm nghỉ một tiếng."

"Bà Nghê đưa nước cho Ninh Thư: "Uống nước đi con."

"Em còn cố gắng được không?"

Nghê Ngôn hỏi."

Em vẫn khoẻ."

Nói nhiều mất sức nhưng ra toà chứ không phải đi đánh nhau, không đáng lo."

Nghê Tịnh mày là cái đồ tham lam độc ác, mày lại còn đòi hai trăm triệu à, cái thân tàn này của mày là đáng hai trăm triệu hả."

Bà Cảnh tức giận chửi Ninh Thư: "Họ Cảnh đen mười tám đời mới lấy cái loại con dâu quay lưng đâm chồng như mày.

Loại như mày thì ai thèm."

"Việc bẩn thỉu bà làm thì sao, họ Cảnh đen mười tám đời mới lấy một người đàn bà trơ tráo biến họ Cảnh thành ổ mại dâm."

Ninh Thư đáp trả thư thái."

Đúng rồi, con bà có đẻ được đâu, chồng bà đang tìm người đẻ mướn đó thôi, chúc bà không gặp người đẻ mướn như Diệp Tích."

Ninh Thư cười tít mắt: "Muốn có thai tự nhiên nào có dễ."

"Mày..."

Bà Cảnh giận run mặt, chỉ vào Ninh Thư: "Mày là cái đồ độc ác chua ngoa."

Bà Cảnh định tát Ninh Thư nhưng bị Nghê Ngôn giữ cổ tay hất ra sau: "Người nhà họ Nghê tôi là người bà muốn đánh thì đánh à?"

"Đủ rồi, đừng cãi nhau nữa."

Ông Cảnh sầm mặt quát.Ông Cảnh quát vợ rồi quay sang nói với Ninh Thư: "Để xảy ra chuyện này là lỗi của bố, bố đã không làm tròn trách nhiệm của chủ gia đình."

"Ông có biết nhưng ông ngấm ngầm cho phép."

Ninh Thư lạnh giọng: "Tôi sống trong nhà họ Cảnh như một con ngu, một con ngu bị ba người bỡn cợt.

Tôi sẽ không nhượng bộ, tôi phải cầm về bằng được giấy chứng nhận ly hôn và hai trăm triệu tiền tổn thất tinh thần."

Ông Cảnh nhăn mặt, lạnh lùng: "Không nhượng bộ thật?"

"Không nhượng bộ.

Hay ho gì mà ông dọa con gái tôi, nhà tôi kiện cho đến cùng."

Ông Nghê kéo Ninh Thư ra sau lưng: "Đừng quên con trai ông chơi gái mại dâm, rồi khác bị câu lưu mấy tháng.

Tôi nói cho ông biết cùng lắm thì vỏ sứt chậu mẻ, chuyện này không bỏ qua dễ dàng đâu."

"Ông xem vợ ông bày trò hay chưa kìa, muốn sinh con ngoài giá thú để thừa kế nhà họ Cảnh, ôm mộng thừa kế luôn nhà họ Nghê à, nằm mơ!"

Ông Nghê cay cú.Ông Cảnh day trán mệt mỏi, nói với Ninh Thư: "Có thể ly hôn cũng có thể cho con hai trăm triệu, nhưng con phải trả lại cổ phần nhà họ Cảnh đứng tên con."

Ông Cảnh run môi khi nói đến hai trăm triệu, sản nghiệp nhà họ Cảnh sẽ bị chao đảo vì khi không mất trắng hai trăm triệu.Ninh Thư cười dịu dàng: "Cổ phần đó là tài sản trước khi cưới của tôi, nó thuộc về tôi, ông không có tư cách đòi."

Ngày đó họ Cảnh đã cho họ Nghê 1% cổ phần để bày tỏ sự chân thành, sau đó ông Nghê sang tên cổ phần cho Nghê Tịnh.Trong giấy tờ ghi rõ tên Nghê Tịnh.Ông Cảnh nhắm vào đường dây tiêu thụ của họ Nghê, con ông cũng yêu Nghê Tịnh nên tận dụng cơ hội, đổi 1% cổ phần lấy cơ hội hợp tác với họ Nghê để thu về lợi nhuận khổng lồ.Lại biết Nghê Tịnh về làm dâu cùng với cổ phần trong tay, nên 1% cổ phần mới ở yên trong tay Nghê Tịnh năm năm qua."

Với cả tôi đã bán cổ phần đó cho người khác rồi."

Ninh Thư nói bâng quơ.Ông Cảnh đanh mặt, Ninh Thư không quan tâm sắc mặt ông ta: "Cổ phần được bán cho ông Lý cổ đông, nói mới nhớ ông Lý cũng có kha khá cổ phần nhỉ."

"Tôi sẽ không bao giờ ly hôn."

Cảnh Thiếu Trạch hằm hằm Ninh Thư: "Cô biết rõ ông Lý đểu cáng cỡ nào lại vẫn bán cổ phần cho ông ta.

Cô độc ác quá rồi đấy Nghê Tịnh."

Cảnh Thiếu Trạch biết tình hình công ty chứ, số cổ phần của ông Lý đã ngang ngửa họ Cảnh, nếu có thêm e rằng công ty sẽ bị ông Lý cướp mất.Ninh Thư bán cổ phần cho ông Lý tức nối giáo chogiặc, hình tượng cô vợ dịu dàng hoàn toàn sụp đổ.
 
Ninh Thư (601-800)
Chương 652: Đẻ mướn - Đợi anh ra tù để ly hôn


Chuyển ngữ: Wanhoo
Cảnh Thiếu Trạch cảm thấy Nghê Tịnh chưa từng coi mình là một phần của nhà họ Cảnh nên mới làm ra cái chuyện táng tận lương tâm đó."

Tôi nhìn lầm cô thật rồi.

Cô hận tôi cứ trả thù tôi, cô đã từng nghĩ hành động đó sẽ đẩy công ty rơi vào tay ông Lý chưa?"

Cảnh Thiếu Trạch nhăn nhó mặt mũi.Ninh Thư cười duyên dáng: "Có liên quan gì đến tôi đâu?"

Cảnh Thiếu Trạch vô cùng gai mắt nụ cười của Ninh Thư.

Anh thích nhất nụ cười dịu dàng, hiền từ, dù chỉ cười mỉm vẫn rất xinh đẹp, làm nao lòng anh của Nghê Tịnh.Nhưng còn giờ Cảnh Thiếu Trạch chỉ muốn xé bộ mặt đó mới hả cơn giận dữ.

"Có chết tôi cũng không ly hôn, xem ai lì hơn ai."

Cảnh Thiếu Trạch giận dữ: "Đừng hòng ai sống sướng."

Ninh Thư nhún vai chẳng quan tâm: "Tôi chẳng có vấn đề, hôm nay không xong thì một tuần, một tuần không xong thì một tháng, một tháng không xong thì nửa năm, nửa năm không xong thì một năm, dù sao cũng chẳng ảnh hưởng gì đến tôi."

"Tôi sống rất hạnh phúc, không phải đi làm vì đã có bố mẹ nuôi, anh tôi nuôi, vô cùng rảnh rỗi."

Ninh Thư nói thản nhiên: "Có điều tội danh chơi gái mại dâm của anh đã được thành lập, anh sẽ bị tạm giam từ nửa tháng trở lên với lý do hình sự.

Anh yên tâm là tôi sẽ đợi anh ra tù để ly hôn với tôi."

"À mà mẹ anh ép người ta bán dâm cũng sẽ bị tạm giữ với lý do hình sự đấy."

Ninh Thư nói một mạch làm cả nhà họ Cảnh được phen giận tím mặt.

Bà Cảnh còn đỡ ngực tưởng đâu lên cơn đau tim.

"Con nhất thiết phải làm vậy à."

Ông Cảnh nói với Ninh Thư: "Làm vậy có tốt gì cho danh tiếng của con đâu?

Có thù tất báo thế này, rời khỏi nhà họ Cảnh cũng chẳng có nhà nào muốn rước con về.

Cái gì bỏ qua được thì bỏ qua đi con, để lại một đường sau này còn nhìn mặt nhau."

"Phụ nữ nhất thiết phải lấy chồng à?"

Ninh Thư nói: "Không lấy chồng tôi vẫn sống vui sống khoẻ, tôi tự do muốn đi đâu thì đi.

Sẽ không gặp phải nhà chồng đáng ghét như nhà ông.

Sẽ không phải sống mà nhìn mặt nhà chồng.

Sẽ không bị chồng ngủ với gái ngay trong nhà.

Sẽ không phải hiếu thuận với bố mẹ chồng không nuôi tôi được một ngày."

"Cô..."

Ông Cảnh không phản bác được câu nào.

Chẳng mấy chốc đã hết thời gian một tiếng tạm nghỉ hòa giải, Ninh Thư không nhượng bộ, nhất quyết đòi hai trăm triệu phí tổn thất tinh thần.

Cảnh Thiếu Trạch cũng kiên quyết không ly hôn.

Do khoản tiền bồi thường quá lớn, lại thêm nguyên đơn và bị đơn không chịu nhượng bộ, đôi bên căng thẳng nên đành phải kết thúc phiên toà ngày hôm nay, ngày khác sẽ tiếp tục xử lý.

Vừa hay cũng cho hai nhà thời gian hòa giải.

Vụ kiện bị tạm hoãn nhưng tội danh chơi gái mại dâm của Cảnh Thiếu Trạch đã được thành lập, cần nộp phạt và tạm giam vì lý do hình sự.

Bà Cảnh ép người khác bán dâm cũng bị câu lưu.

Tất nhiên đời nào ông Cảnh lại để vợ con bị giam giữ, ông nộp phạt và đút tiền bảo lãnh hai mẹ con ra.

Phóng viên làm việc hết công suất, mặt báo hôm sau chình ình ân oán nhà giàu.

Nhà họ Cảnh thối không ngửi nổi, đặc biệt là bà Cảnh phải gọi là thối hơn bãi rác.

Phóng viên vẫn khá thất vọng vì cô gái đẻ mướn không đến, dù vậy thông qua các manh mối, Diệp Tích vẫn bị phóng viên tìm thấy.

Diệp Tích được truyền thông gọi là người đẻ mướn bạc triệu.

Diệp Tích được Cảnh Thiếu Trạch nuôi trong lồng son, ngày ngày chỉ cần đợi Cảnh Thiếu Trạch đến nên không biết chuyện ở thế giới bên ngoài.

Cho đến khi người thân của Diệp Tích gọi báo cô ta mới biết.

Diệp Tích hoang mang, rất bất ngờ khi biết mình và Cảnh Thiếu Trạch bị vợ anh ta quay lén.

Về đến nhà, ông Nghê nói với Ninh Thư: "Hai trăm triệu có nhiều quá không con, bây giờ ly hôn mới là chuyện quan trọng nhất."

"Không sao đâu bố, nhà kia không chây lì được lâu đâu."

Ninh Thư trả lời.

Họ Cảnh bị dính phân thối, mỗi lần ra toà sẽ thêm một lần bêu rếu tiếng xấu.

Càng để lâu càng ảnh hưởng nặng nề đến danh tiếng nhà họ Cảnh.

Vả lại càng để lâu càng làm người có dã tâm trong công ty, đơn cử như ông Lý, nắm được đằng chuôi.

Tin xấu nhắc lại liên tục chỉ gia tăng độ phổ biến công chúng, thiệt chỉ có họ Cảnh.

Đã vậy sẽ còn ảnh hưởng việc điều hành công ty cũng như giá cổ phiếu.

Cảnh Thiếu Trạch bình tĩnh lại cũng ý thức được chuyện càng để lâu không ly hôn càng ảnh hưởng nhiều cho nhà anh hơn.

Trên toà án bị tức đến ngu người mới nói có chết cũng không ly hôn.

Cảnh Thiếu Trạch là dân kinh doanh, dù đang trong tình thế bất lợi nhất vẫn phải đảm bảo tổn thất ít nhất, không có chuyện đưa cho Nghê Tịnh hai trăm triệu được.

Cô ta đâu đáng giá hai trăm triệu, sao dám đòi nhiều thế.

Trong tiềm thức Cảnh Thiếu Trạch cũng khinh thường Nghê Tịnh bệnh tật.Cảnh Thiếu Trạch muốn nói chuyện với Ninh Thư nhưng Ninh Thư không đoái hoài đến anh.

Chặn số điện thoại mà cũng chặn tất cả tài khoản mạng xã hội.

Cảnh Thiếu Trạch đành phải thuê người theo dõi gần nhà họ Nghê, Nghê Tịnh ra ngoài báo ngay cho anh.

Thỉnh thoảng Ninh Thư sẽ ra ngoài tản bộ vì ai cũng phải có lúc đi ra ngoài.

Cô vừa ra đến cổng Cảnh Thiếu Trạch đã đến yêu cầu nói chuyện về tiền bồi thường.

Ý của Cảnh Thiếu Trạch là có thể ly hôn nhưng không thể đưa hai trăm triệu.

Thái độ của Ninh Thư cực kỳ kiên quyết, hai trăm triệu chẵn không thiếu một xu.

Cô không sợ kiện, cô nhắc lại lời của Cảnh Thiếu Trạch là xem ai lì hơn ai.

Khuôn mặt đáng ghét gần ngay trước mặt làm anh có xúc động muốn bẻ gãy cổ cô ta.

Ninh Thư nhận ra sát khí trong ánh mắt Cảnh Thiếu Trạch, cô đập túi xách vào mặt anh ta rồi ngồi vào xe trở về nhà.

Ninh Thư phát hiện quanh nhà có người theo dõi nên báo cảnh sát.

Ninh Thư trình bày với cảnh sát: "Cảnh Thiếu Trạch thuê người hành hung, giết tôi để không phải ly hôn mà cũng không phải bồi thường."

Cảnh sát bắt giữ mấy người theo dõi và cũng liên lạc với Cảnh Thiếu Trạch.

Biết Ninh Thư tố cáo, Cảnh Thiếu Trạch điên tiết thật sự muốn giết cô ta.Cảnh Thiếu Trạch trình bày đi trình bày lại với cảnh sát rằng anh thuê người chỉ để canh giờ Ninh Thư ra ngoài, để anh được nói chuyện riêng với Ninh Thư thôi.Tóm lại Cảnh Thiếu Trạch thuê người theo dõi đã là chuyện mờ ám, giải thích mãi chỉ càng bôi đen hơn.

Nghê Ngôn cử vài vệ sĩ ở công ty về nhà bảo vệ Ninh Thư, đồng thời xin phép cảnh sát chú ý Cảnh Thiếu Trạch hơn.

Cảnh Thiếu Trạch có động cơ giết người, em gái anh có mệnh hệ gì Cảnh Thiếu Trạch chính là nghi can số một, tình nghi tiếp theo là ông bà Cảnh.

Cứ vậy Cảnh Thiếu Trạch không thể theo dõi nhà họ Nghê nữa, anh cũng không biết cuộc sống của Ninh Thư ra sao, càng không nhìn thấy Ninh Thư.Từng có dự định hòa giải trước khi diễn ra phiên toà thứ hai còn giờ hay rồi, Cảnh Thiếu Trạch anh bị đội cho cái mũ có ý đồ mưu hại vợ, không cả gặp được Ninh Thư.

"Được rồi, cô ta muốn hai trăm triệu thì cho cô ta hai trăm triệu."

Ông Cảnh nói.

"Bố cho cô ta nhiều vậy làm gì, hai trăm triệu là quá nhiều."

Cảnh Thiếu Trạch rất không đồng ý.

"Một con đàn bà không đẻ được lại đòi rõ nhiềutiền, hai trăm triệu đó không dễ cầm đâu."

Giọng ông Cảnh lạnh lùng.
 
Ninh Thư (601-800)
Chương 653: Đẻ mướn - Chúng ta chia tay


Chuyển ngữ: Wanhoo
Từ hôm ra toà ly hôn, Diệp Tích vẫn ở trong nhà không dám đi đâu.

Cô ta sợ bước chân ra khỏi cổng sẽ bị người ta chỉ trỏ, bàn tán.Mắng cô không biết xấu hổ, mắng cô cặp bồ, ngủ với chồng người ta ngay dưới một mái nhà.Mặc dù chưa đến nỗi bị đánh đập, những chắc chắn Diệp Tích ra ngoài sẽ bị bủa vây.Diệp Tích cắn môi, đây là quãng thời gian tăm tối nhất trong cuộc đời cô, chưa từng có ngày tháng nào tủi nhục hơn những ngày này.

Diệp Tích không bao giờ ngờ Nghê Tịnh dịu dàng đó lại tàn nhẫn mà cũng giỏi nhẫn nhịn, đã có chứng cứ vẫn không đả động gì.Diệp Tích gọi cho Cảnh Thiếu Trạch muốn Cảnh Thiếu Trạch đến bên cô vì cô đang rất hoảng loạn.Người nhà trách cô không biết tự trọng, chỉ bảo cô đi đẻ mướn chứ đâu bảo cô đi bán dâm.

Họ đâu biết tiền nào có dễ lấy, cô làm tất cả vì công ty nhưng chỉ nhận lại lời oán trách làm ảnh hưởng danh tiếng cả nhà.

Thôi vậy, xem như cô đã trả ơn nuôi dưỡng cho bố mẹ, về sau cô sẽ sống vì bản thân.

Lúc Diệp Tích gọi, Cảnh Thiếu Trạch đang đau đầu chuyện làm thế nào để không phải đưa hai trăm triệu.

Nghe máy của Diệp Tích trong cơn tức giận, anh mắng Diệp Tích cứ ở yên trong nhà.

Cảnh Thiếu Trạch có giận Diệp Tích là thật, phòng bị gắn máy quay mà cũng không biết.

Hôm ở toà về anh đã tìm khắp phòng Diệp Tích nhưng không tìm thấy máy quay.Cảnh Thiếu Trạch tức tối đập sạch đồ trong phòng.Cảnh Thiếu Trạch ớn hết cả người, anh chưa bao giờ nghĩ vợ anh lại nham hiểm như thế.

Biết anh phản bội lại vẫn im ỉm, làm như không có chuyện gì.

Đặt mình vào hoàn cảnh đó, nếu Nghê Tịnh phản bội anh chắc chắn không bình tĩnh được.Diệp Tích bị mắng khóc trong thầm lặng, ngẩng đầu đẩy nước vào trong, cô nói: "Nếu vậy tôi sẽ không làm phiền anh nữa."

Diệp Tích tắt máy, bắt đầu dọn đồ đạc.

Cô không thể đợi tiếp ở nơi đây, cô rời đi sẽ cắt đứt được tất cả.

Diệp Tích dọn đồ xong để chìa khoá trên bàn trà, nhìn căn nhà một vòng.

Công ty bố xảy ra chuyện và cô cũng gặp phải kiếp nạn trong đời, kiếp nạn đó chính là Cảnh Thiếu Trạch.

Cửa nhà bật mở, Cảnh Thiếu Trạch ban nãy mắng cô đột nhiên xuất hiện.

Diệp Tích nhìn Cảnh Thiếu Trạch trân trân, một chút xíu vui vẻ lan dần trái tim.

Chính cô cũng chẳng phát hiện mình vô cùng khao khát được gặp Cảnh Thiếu Trạch.

Cảnh Thiếu Trạch nhăn mày cau có, nhìn thấy vali bèn đi vào hỏi: "Em định đi đâu?"

Diệp Tích nhìn khắp mặt Cảnh Thiếu Trạch như muốn khắc ghi khuôn mặt ấy vào lòng.

"Dạo này anh gầy quá."

Diệp Tích lẩm bẩm.

Cảnh Thiếu Trạch kéo tay Diệp Tích: "Tôi hỏi em định đi đâu?

Đừng quên em là người của tôi."

"Tại tôi mới làm anh tiến thoái lưỡng nan, tôi muốn biến mất khỏi tam giác tình yêu này."

Diệp Tích mệt mỏi: "Cảnh Thiếu Trạch, anh tha cho tôi và cũng tha cho chính anh đi, chúng ta chia tay."

"Tha cho em, được thôi, em trả tiền tôi cho em vậy tôi sẽ tha cho em."

Cảnh Thiếu Trạch nheo mắt cám dỗ.

"Tiền anh cho tôi đưa bố tôi cả rồi, tôi lấy đâu ra nhiều tiền như thế."

Diệp Tích trợn mắt, cắn môi: "Tôi sẽ trả cho anh."

"Trả?

Em lấy gì để trả?"

Cảnh Thiếu Trạch dịu dàng: "Ngoan ngoãn ở bên anh không phải đi đâu hết, chúng ta kết hôn."

"Anh nói gì cơ?"

Diệp Tích khiếp đảm: "Kết hôn?"

Cảnh Thiếu Trạch nghiêm túc: "Chúng ta kết hôn, anh sẽ cho em hôn lễ long trọng.

Chúng ta yêu nhau thật lòng, em không phải người thứ ba."

"Thế còn Nghê Tịnh?"

Diệp Tích ngạc nhiên, cô không tin nổi.

Cô tưởng mình sẽ mãi mãi chỉ là kẻ ngắm trộm Cảnh Thiếu Trạch.

Cô chưa từng nghĩ đến chuyện được kết hôn với Cảnh Thiếu Trạch."

Nghê Tịnh là kẻ độc ác, anh nhất định sẽ ly hôn với cô ta."

Nhắc đến Ninh Thư là Cảnh Thiếu Trạch lại đay nghiến, hận đắng hận cay: "Anh không ngờ cô ta lại nham hiểm, ích kỷ, độc ác, tham lam như vậy."

"Nhưng mà bố mẹ anh sẽ đồng ý ư?"

Diệp Tích không dám chắc.

Cảnh Thiếu Trạch búng mũi Diệp Tích: "Chuyện đó thì em yên tâm, em không phải lo những cái ấy, việc em cần làm hiện giờ chỉ là ở yên đây đợi anh đến rước em về nhà trở thành vợ anh, chúng ta cùng sống đến bạc mái đầu."

"Vâng."

Diệp Tích mừng phát khóc.

Cô yêu con người Cảnh Thiếu Trạch, không liên quan đến điều kiện gia đình anh.

Kể cả Cảnh Thiếu Trạch có vô sinh cô vẫn yêu anh.Cảnh Thiếu Trạch bế bổng Diệp Tích về vào phòng ngủ.

Diệp Tích vòng tay qua cổ Cảnh Thiếu Trạch, ngoan như một bé mèo.

Ngày diễn ra phiên toà thứ hai, họ Nghê dẫn theo mấy vệ sĩ lực lưỡng đứng canh ngoài cửa toà án.

Bên nhà Ninh Thư đầy ắp người, bên nhà Cảnh Thiếu Trạch đìu hiu thấy rõ, bởi hôm nay ông bà Cảnh không đến, chỉ có mỗi Cảnh Thiếu Trạch và luật sự biện hộ.

Cảnh Thiếu Trạch lạnh mặt với Ninh Thư, cười khẩy ghét bỏ: "Đòi hai trăm triệu mà không sợ nghẹn chết."

"Nghẹn chết tôi cũng vui."

Ninh Thư cười.

Nụ cười đó lại khiến Cảnh Thiếu Trạch chỉ muốn xé khuôn mặt giả nhân giả nghĩa buồn nôn kia.

Vào trong phòng xét xử, Ninh Thư ngồi xuống ghế nguyên đơn còn Cảnh Thiếu Trạch ngồi ghế bị đơn phía đối diện.Phiên xét xử bắt đầu, yêu cầu của Ninh Thư vẫn vậy, ly hôn và bồi thường hai trăm triệu.Cảnh Thiếu Trạch cười lạnh: "Cô tưởng bở nhiều quá, hai trăm triệu ư, cô không hề làm tròn nghĩa vụ một người vợ trong hôn nhân này."

Ninh Thư nhăn mày hỏi: "Sao tôi lại không làm tròn nghĩa vụ của một người vợ?"

"Vì sức khoẻ của cô nên chúng ta rất hiếm khi quan hệ vợ chồng, bởi lẽ đó tôi tìm kiếm phụ nữ khác cũng là chuyện thường tình."

Cảnh Thiếu Trạch châm chọc Ninh Thư: "Vậy mà cô còn đòi hai trăm triệu..."

Ninh Thư: Chẹp chẹp...Tởm thôi rồi, vậy là đổ ngược thành lỗi của cô đấy.

Đổ hết trách nhiệm cho cô và anh ta cặp bồ là chuyện đương nhiên, nghe mà mắc ói.

Ninh Thư bật cười, lấy USB ra: "Anh cũng đâu làm tròn trách nhiệm của một người chồng.

Kể từ ngày Diệp Tích chuyển vào sống chúng ta chưa từng quan hệ vợ chồng, trong khi đó đêm nào anh cũng lén vào phòng Diệp Tích."

"Anh có muốn xem không, video có ghi rõ ngàytháng năm đấy."

Ninh Thư giơ USB: "Nhiều lắm luôn đó."
 
Ninh Thư (601-800)
Chương 654: Đẻ mướn - Anh cũng làm tôi mắc ói


Chuyển ngữ: Wanhoo
"Tự anh cặp bồ lại trách tôi không làm tròn trách nhiệm của một người vợ."

Ninh Thư cười khỉnh, thế mới nói cớ sao con gái nhất thiết phải lấy chồng.

Lấy chồng rồi gì mà trách nhiệm với nghĩa vụ.

Nhìn Cảnh Thiếu Trạch đi, chi tiền chơi gái nhưng vẫn mặt dày nói vợ không làm tròn trách nhiệm, chê vợ ốm yếu không cho anh ta tận hứng.

Thằng rẻ rách.Nói thật, tiền Cảnh Thiếu Trạch cho vợ chưa bằng tiền anh ta cho Diệp Tích đâu.

Cho bồ nhí ăn sung mặc sướng, về đây lấy trách nhiệm và nghĩa vụ để đuổi vợ.

"Có cần tôi đăng lên mạng không?"

Ninh Thư nhìn Cảnh Thiếu Trạch bằng ánh mắt lạnh tanh: "Loại chồng vô trách nhiệm là làm tròn nghĩa vụ của chồng với vợ?"

Cảnh Thiếu Trạch tái mét mặt nhìn USB, sẵng giọng: "Cô đang xâm phạm quyền riêng tư của tôi, những cái đó không thể trở thành bằng chứng."

Ninh Thư nói: "Tôi là vợ anh, tôi có quyền được biết anh có trung trinh với hôn nhân này không.

Đây hoàn toàn là lỗi của anh, tôi cần đủ hai trăm triệu phí bồi thường."

Cảnh Thiếu Trạch hít sâu, siết chặt nắm tay: "Cô quả là độc ác, tham lam đến buồn nôn."

"Anh cũng làm tôi mắc ói lắm chứ đùa.

Cái loại đực rựa không quản lý được thân dưới thua cả con ngựa giống."

Ninh Thư châm biếm.

"Cô..."

Cảnh Thiếu Trạch giận run người.

Ninh Thư lườm ngán ngẩm, đưa mắt qua một người đội mũ mặc quần áo kín mít ở hàng ghế dự thính.Nóng như đổ lửa mà che từ đầu đến chân, không biết nóng là gì sao.

Bắt gặp ánh mắt của Ninh Thư, cái người ăn mặc kín cổng cao tường cúi gằm mặt.

Đâu ai ngờ cái người hơi chút lại cúi gằm mặt kia là Diệp Tích lén đến dự thính.

Ninh Thư thôi không nhìn nữa, cô nói với quan toà: "Kính thưa Quý quan toà, tôi muốn cưỡng chế ly hôn.

Tôi và Cảnh Thiếu Trạch đã không còn tình cảm, không thể sống tiếp với nhau."

Mắt nhìn Cảnh Thiếu Trạch còn tay Ninh Thư chỉ vào Diệp Tích ở hàng ghế dự thính.

Cảnh Thiếu Trạch nhìn theo hướng chỉ và cũng thấy Diệp Tích.

Ninh Thư nhận ra Diệp Tích đương nhiên Cảnh Thiếu Trạch cũng nhận ra cô gái chung giường với mình.

Cảnh Thiếu Trạch lườm Ninh Thư, sau cùng quyết định khó nhọc: "Tôi đồng ý ly hôn."

Nói xong câu ấy, Cảnh Thiếu Trạch rệu rạc hẳn đi, lườm Ninh Thư uy hiếp: "Gieo nhân nào gặp quả ấy, cô chú ý vào."

"Có gì đâu, tôi có chuyện gì anh chính là nghi can số một."

Sao Ninh Thư cũng chiều: "Anh yên tâm, tôi sẽ tiêu xài xả láng tiền anh đưa."

Cảnh Thiếu Trạch giật nảy thái dương, căng hết não, cô ta thật quá đáng ghét!Quan toà tuyên cáo kết quả xét xử, tất cả mọi người đứng dậy.

Toà tuyên án Ninh Thư và Cảnh Thiếu Trạch ly hôn, Cảnh Thiếu Trạch bồi thường Ninh Thư hai trăm triệu phí tổn thất tinh thần.Phóng viên chụp ảnh Ninh Thư liên tục, từ giờ trở đi Ninh Thư là phú bà chính hiệu.Hai trăm triệu tiền bồi thường đủ cho cô tiêu xài hoang phí cả đời.Ninh Thư mỉm cười.Rời khỏi toà án, Ninh Thư và Cảnh Thiếu Trạch đến Cục dân chính ly hôn ngay lập tức.

Chẳng mấy chốc mỗi người đã cầm một quyển chứng nhận ly hôn màu xanh.Ninh Thư cười dịu dàng: "Tốt hơn hết anh nên nhanh chóng đưa tiền bồi thường cho tôi.

Không đủ tiền mặt có thể đưa cổ phần công ty nhà họ Cảnh, tôi nhận được hết."

"Cô cứ mơ đi rồi khác có cổ phần nhà họ Cảnh."

Cảnh Thiếu Trạch khinh thường: "Đừng tưởng tôi không biết cô đang nghĩ gì, muốn hút máu họ Cảnh còn phải xem tôi có đồng ý không!"

Ninh Thư nghiêng đầu nghi ngờ Cảnh Thiếu Trạch: "Chẹp, bố anh định thuê người đẻ mướn mà, công ty nhà họ Cảnh đâu đến lượt anh thừa kế.

Anh chỉ là người trông coi công ty, đưa công ty ngày một phát triển rồi giao cho em trai anh thôi."

"Dù cô có nói gì tôi cũng sẽ không quan tâm.

Cô ghét họ Cảnh, tôi sẽ không rơi vào bẫy của cô."

Cảnh Thiếu Trạch đanh mặt nhưng bàn tay siết chặt hằn rõ gân xanh.Ninh Thư tỉnh bơ: "Vậy hãy chuyển tiền bồi thường cho tôi trong vòng hai tháng, quá hai tháng sẽ tăng tiền phạt đấy."

Nói rồi Ninh Thư rời đi."

Nghê Tịnh."

Cảnh Thiếu Trạch gọi Ninh Thư.Ninh Thư ngoảnh đầu, Cảnh Thiếu Trạch nói: "Tôi sắp kết hôn với Diệp Tích, mong hôm ấy cô đến tham dự hôn lễ của tôi."

Ninh Thư chớp mắt: "Tôi không đi đâu, chúc hai người răng long đầu bạc, sớm sinh quý tử."

Định đả kích cô bằng chuyện đó?

Ninh Thư cho hay cô không hề bị kích thích, cô còn thấy nực cười là đằng khác.Ninh Thư xoay người lên xe.Ông Nghê nhẹ nhõm: "Cuối cùng cũng ly hôn, con gái đừng tức giận, mình về nhà sống vui sống khoẻ."

Nghê Ngôn lái xe hỏi Ninh Thư: "Em có dự định gì cho tương lai chưa?"

Ninh Thư nhún vai: "Đến đâu hay đến đó, rảnh rỗi đi đây đi đó vui vẻ mỗi ngày, dù sao thì em vẫn có hai trăm triệu mà."

Nghê Ngôn nói: "Chắc là một thời gian nữa sẽ có tin tức về trái tim phù hợp.

Phẫu thuật thay tim rồi em sẽ khoẻ hơn, khi ấy em muốn đi đâu thì đi."

Ninh Thư sững người, thay tim?Sau khi hoàn thành nhiệm vụ cô sẽ rời khỏi thế giới, người ủy thác Nghê Tịnh cũng không định trở về, vậy chẳng khác nào lãng phí trái tim.Mà Nghê Tịnh trong cốt truyện chết trên bàn mổ.Ninh Thư bặm môi: "Anh đừng nóng vội, không phải nói có là có tim phù hợp."

Nghê Ngôn nhăn mày hỏi Ninh Thư: "Sao em lại không nóng vội, không mong có cơ thể khoẻ mạnh hơn?"

"Làm gì có chuyện ấy, ai chẳng mong có một cơ thể khoẻ mạnh."

Ninh Thư nói.Ninh Thư vui vẻ: "Nếu thay tim được thật, em sẽ du lịch khắp nơi."

"Chắc chắn rồi."

"Cảm ơn anh."

Ninh Thư nói lời cảm ơn, Nghê Tịnh rất hạnh phúc vì có một nhà yêu thương.Sau khi ly hôn với Cảnh Thiếu Trạch, Ninh Thư sống những ngày tháng bình yên, tự do.

Có điều ti vi cũng chiếu chuyện tình ngọt ngào tuyệt đẹp của Cảnh Thiếu Trạch và Diệp Tích.Cảnh Thiếu Trạch cầu hôn Diệp Tích trong khung cảnh lãng mạn, đó là cảnh cầu hôn mà cô gái nào cũng hằng ước ao.Diệp Tích khóc, gật đầu đồng ý, trông mới hạnh phúc làm sao.Diệp Tích sắp kết hôn với Cảnh Thiếu Trạch, không còn là kẻ thứ ba trốn chui trốn lủi yêu mà không được đáp lại.Cười ngại ngùng mà cũng hạnh phúc, khoác tay Cảnh Thiếu Trạch nói cười, Diệp Tích xinh đẹp rạng ngời.Một cặp đôi trai tài gái sắc.Vừa ly hôn đã cấp tốc kết hôn, lại còn kết hôn với bồ nhí.Có thể nói Cảnh Thiếu Trạch là cực phẩm trong cực phẩm đểu cáng, chạy nước rút như thể sợ người ta không biết anh ta rẻ rách nhường nào.Bao nhiêu người chửi Diệp Tích là bồ nhí mặtdày, không biết xấu hổ.

Lại còn truyền hình trực tiếp trên ti vi nữa chữ, buồnnôn không tả nổi.
 
Ninh Thư (601-800)
Chương 655: Đẻ mướn - Ngoài anh ra còn ai yêu em


Chuyển ngữ: Wanhoo
Cảnh Thiếu Trạch gửi thiệp mời cho Ninh Thư, không quên nhắn Ninh Thư phải đến tham dự lễ thành hôn của anh ta, chứng kiến anh ta và Diệp Tích sánh đôi hạnh phúc.Ninh Thư nhận thiệp vứt ngay lập tức.

Ngày thành hôn của Cảnh Thiếu Trạch và Diệp Tích, Ninh Thư tặng một giỏ táo đỏ, đậu phộng, long nhãn, hạt dưa.Chúc anh chị sớm sinh quý tử, xem ai làm ai buồn nôn hơn.Lễ thành hôn của Cảnh Thiếu Trạch và Diệp Tích vô cùng long trọng, long trọng hơn hôn lễ thế kỷ năm xưa của Cảnh Thiếu Trạch và Nghê Tịnh.Lại còn truyền hình trực tiếp chứ, rõ ràng Cảnh Thiếu Trạch cố tình.Xem dáng vẻ hạnh phúc của hai anh chị, Ninh Thư chỉ nhếch môi, để xem hai người hạnh phúc đến khi nào.Hôn nhân là nấm mồ tình yêu, sống với nhau lâu dù không có xích mích cũng sẽ có cãi vã và chiến tranh lạnh.Huống hồ giữa họ còn tồn tại một quả bom, đó là Cảnh Thiếu Trạch bị vô sinh, cũng tức Diệp Tích cũng không có con.Trừ khi Diệp Tích ngủ với người đàn ông khác.Hạnh phúc chỉ là mã ngoài, ai tường ai tỏ sau cánh cửa đóng kín đâu.Lễ thành hôn long trọng của Cảnh Thiếu Trạch hoang phí rất nhiều tiền, hôn lễ trong mơ làm bao nhiêu cô gái ghen tỵ đều phải đốt tiền.Thoạt tiên ông Cảnh không đồng ý vì họ Cảnh còn phải bồi thường hai trăm triệu, Cảnh Thiếu Trạch lại nói với bố: "Đời con chỉ cầu có vậy."

Ý của Cảnh Thiếu Trạch là anh ta bị vô sinh, anh ta rất khó chịu, anh ta cần phát tiết.Ông Cảnh cũng khó xử, đành để Cảnh Thiếu Trạch đốt tiền.Kết thúc hôn lễ, ông Cảnh bắt đầu tìm kiếm người đẻ mướn, dù thế nào họ Cảnh vẫn phải có người nối dõi.Không hiểu sao ông Cảnh cứ thấy Diệp Tích kéo xui xẻo đến nhà ông, bởi họ Cảnh đen đủi liên tục từ khi cô ta đến.Công ty bố cô ta chuẩn bị phá sản, cô ta chuyển vào nhà họ Cảnh, làm Cảnh Thiếu Trạch và Nghê Tịnh ly hôn phải bồi thường một khoản tiền kếch xù, chuyện làm ăn với nhà họ Nghê cũng chấm dứt.Trưởng nam nhà họ Nghê là Nghê Ngôn hủy tất cả hợp đồng với họ Cảnh, không những thế còn cuỗm kha khá khách hàng của công ty.Một vài đối tác cũng chấm dứt hợp tác, chắc hẳn có trò quỷ của họ Nghê làm công ty ông eo hẹp nguồn kiếm tiền.Bên phía cổ đông hội đồng quản trị cũng làm loạn vì kiếm được ít tiền hơn trước.

Ông Lý cổ đông khôn lỏi bày đủ trò, chỉ muốn tiếp quản công ty.Ông Cảnh mệt chưa từng có, nhưng chuyện đẻ mướn thì không dừng lại được.Có rất nhiều phụ nữ biết họ Cảnh đang tìm người đẻ mướn, tìm đủ cách bám nhà giàu.

Có người chuốc say ông Cảnh, lấy tinh dịch của ông Cảnh rồi mang đến bệnh viện thụ tinh nhân tạo, lại còn dám chắc sẽ sinh con trai.Tóm lại vì tiền chuyện gì cũng làm được.Ninh Thư biết chỉ mỉm cười.Rảnh rỗi Ninh Thư lại gọi sang nhà họ Cảnh đòi tiền.

Có lúc người nghe là Diệp Tích, Diệp Tích đã lấy Cảnh Thiếu Trạch nên tự tin hơn nhiều khi nói chuyện với Ninh Thư, không nhút nhát sợ sệt như xưa.Cô ta còn đánh ý rằng sẽ chuyển tiền, Ninh Thư đừng gọi sang nhà.Ninh Thư nhếch môi, lúc cô ta làm bồ nhí không cảm nhận được, giờ lên vợ hợp pháp đã bắt đầu đề phòng bất cứ đối tượng nào có nguy cơ trở thành bồ nhí.Sở trường của bồ nhí là huyễn hoặc sai trái thành tình yêu đích thực, chỉ cần yêu thôi sẽ vượt qua mọi rào cản định kiến.

Diệp Tích đang đề phòng cô trở thành người thứ ba.Ninh Thư cúp máy, hạnh phúc của anh chị chỉ có vậy thôi à.Tình yêu thật sự là đôi bên tin tưởng nhau, cỗ vũ nhau, giúp đỡ nhau, bổ sung khuyết thiếu cho nhau.Điều kiện ngang hàng cơ bản cũng không với đến, nói gì là chinh phục đàn ông.

Tưởng được đàn ông chiều đã là chinh phục được đàn ông chắc?Ninh Thư vừa cúp máy thì Cảnh Thiếu Trạch gọi đến: "Đi cà phê, muốn tiền thì đến."

Ninh Thư nhăn mày, cầm theo thuốc trợ tim, nghĩ ngợi lại lấy thêm ngân châm, dẫn theo vệ sĩ đến quán phê Cảnh Thiếu Trạch hẹn.Cả quán chỉ có mình Cảnh Thiếu Trạch.Trên bàn đặt bó hoa hồng, Ninh Thư liếc xéo, lại định diễn phim tình yêu với cô?Ninh Thư bảo vệ sĩ đợi ngoài cửa còn cô vào trong quán một mình."

Đưa tiền cho tôi."

Ninh Thư ngồi đối diện Cảnh Thiếu Trạch.Cảnh Thiếu Trạch nhìn Ninh Thư, một thời gian không gặp da dẻ cô ta hồng hào hơn, trông khoẻ hơn ngày trước.Cảnh Thiếu Trạch tặng hoa cho Ninh Thư: "Tặng em."

Ninh Thư: (⊙0⊙)Ninh Thư sốc nặng nhé, chẳng phải cần tặng hoa cho Diệp Tích à, sao lại tặng cô.Ninh Thư chưa nhảy số kịp."

Tôi không cần."

Ninh Thư không nhận hoa: "Đưa tiền cho tôi."

Cảnh Thiếu Trạch nhăn mặt: "Em chỉ biết đến tiền thôi sao?"

"Đúng."

Cảnh Thiếu Trạch đưa mấy tấm séc: "Tiền em cần ở đây."

Ninh Thư cầm séc lại bị Cảnh Thiếu Trạch nắm cổ tay, Ninh Thư nhìn Cảnh Thiếu Trạch.Cảnh Thiếu Trạch nói: "Muốn tiền nào dễ thế, em cam lòng chia tay anh vậy ư?"

Ninh Thư cầm séc bằng tay khác rồi vả thẳng mặt Cảnh Thiếu Trạch: "Đừng đối phó tôi theo cái cách với Diệp Tích."

Cảnh Thiếu Trạch bị tát siết mạnh cổ tay Ninh Thư như phải bóp gãy xương.Ninh Thư vẫn nhìn dửng dưng: "Anh định nối lại tình xưa với tôi?"

Cảnh Thiếu Trạch nheo mắt: "Nếu anh nói đúng thì sao?"

Ninh Thư: →_→"Anh lấy Diệp Tích rồi còn gì?"

Ninh Thư hỏi.Cảnh Thiếu Trạch im lặng.Ninh Thư bật cười, hất tay Cảnh Thiếu Trạch: "Định lừa tiền của tôi á, mơ đi sói ạ."

Cảnh Thiếu Trạch trầm mê trong dục vọng nào có chuyện muốn nối lại xưa với cô.Ninh Thư ra về, Cảnh Thiếu Trạch đứng dậy giữ tay Ninh Thư, sắc mặt lạnh lùng: "Sao em chỉ biết có mỗi tiền thế nhỉ.

Anh bao quán này rồi, hôm nay anh không cho em đi thì em đừng hòng đi."

Ôi giời, bao quán cơ à ngầu quá cơ.

Ninh Thư gọi vệ sĩ ngoài cửa, mấy vệ sĩ lực lưỡng đi vào.Cảnh Thiếu Trạch thấy vậy mới buông tay Ninh Thư, khó chịu: "Đi gặp anh còn dẫn theo vệ sĩ."

"Vì gặp anh mới phải dẫn theo vệ sĩ."

Ninh Thư nheo mắt cười nói với vệ sĩ: "Đánh đi, tôi chịu trách nhiệm."

Vệ sĩ dồn Cảnh Thiếu Trạch, Cảnh Thiếu Trạch lùi sau, hét phẫn nộ: "Nghê Tịnh, em nhất thiết phải tuyệt tình vậy à, ngoài anh ra còn ai yêu em được nữa."

"Đánh đi, đánh vào chỗ nào đau nhất."

Ninh Thư lạnh lùng.Cảnh Thiếu Trạch bị vệ sĩ dồn vào góc tường, địnhmột chọi năm nhưng mới nhấc tay đã bị đánh nằm bẹp.
 
Ninh Thư (601-800)
Chương 656: Đẻ mướn - Chúc anh hạnh phúc


Chuyển ngữ: Wanhoo
Cảnh Thiếu Trạch bị vệ sĩ đánh cho nằm bẹp dưới đất, toàn thân đau nhức.

Mấy tên vệ sĩ này nghe lời Ninh Thư, chọn chỗ đau nhất để đánh.Nhất thời Cảnh Thiếu Trạch không đứng dậy được, Ninh Thư lén lấy ngân châm trong túi xách ra lại gần vỗ lưng Cảnh Thiếu Trạch, nhanh tay chích vào eo anh ta.Cảnh Thiếu Trạch đau nhức toàn thân, bị vỗ cũng hét lên vì đau nên giấu được cái đau chích kim.Ninh Thư lạnh giọng: "Tôi biết anh toan tính điều gì, đừng bao giờ nghĩ phụ nữ ngu."

Cảnh Thiếu Trạch giả vờ yêu lại chẳng vì hai trăm triệu thì không?Cảnh Thiếu Trạch đau toát mồ hôi hột, ngoảnh đầu trừng đôi mắt đục ngầu nhìn Ninh Thư, cắn răng hận thù: "Tôi rất muốn xem cô xa tôi sẽ hạnh phúc nhường nào."

Ninh Thư cười khẽ: "Vậy cùng chờ xem.

Nhưng tôi biết chắc anh sẽ không bao giờ hạnh phúc.

Anh là thằng đàn ông vô kỷ luật, vô trách nhiệm với gia đình, không cho vợ được cảm giác an toàn, cuộc sống của anh sẽ rối tung."

Dù hào quang của anh có sáng đến đâu, mọi thứ cứ tiếp diễn theo chiều hướng xấu và rồi sẽ sụp đổ nhanh thôi.Buông thả phải trả giá đắt."

Chúc anh hạnh phúc."

Ninh Thư rời đi.Ninh Thư đến ngân hàng đổi chi phiếu, tài khoản ngân hàng của cô có thêm một khoản tiền lớn.

Ninh Thư dùng tiền mua rất nhiều cổ phiếu rải rác của công ty nhà họ Cảnh.Thời gian gần đây công ty nhà họ Cảnh làm ăn thua lỗ, Ninh Thư đã mua rất nhiều cổ phần của các cổ đông nhỏ lẻ.Cổ đông nhỏ lẻ thấy tình hình công ty khó khăn, lại thêm Ninh Thư mua với giá rất cao nên đã sang tên cho Ninh Thư, Ninh Thư đã gom được kha khá cổ phần công ty nhà họ Cảnh.Ngày hôm ấy Cảnh Thiếu Trạch về nhà với đầy thương tích, Diệp Tích hỏi sao bị thương, Cảnh Thiếu Trạch nói bị Nghê Tịnh đánh.Diệp Tích khó chịu ra mặt vì Cảnh Thiếu Trạch gặp Nghê Tịnh.

Diệp Tích gọi cho Ninh Thư nhắc nhở Ninh Thư rằng hai người đã ly hôn này kia, đừng gặp Cảnh Thiếu Trạch nữa.Ninh Thư tắt máy ngán ngẩm.Cảnh Thiếu Trạch đau mất mấy ngày, cũng tức gần chết.

Nhớ đến Ninh Thư báo cảnh sát hai lần, lần này anh cũng báo cảnh sát chuyện Ninh Thư cố tình đánh anh, phạm tội cố tình gây thương tích.Cảnh sát tìm đến Ninh Thư, Ninh Thư bảo: "Khi đó tôi đang cầm chi phiếu hai trăm triệu, anh ta giữ tay tôi định cướp chi phiếu, tôi chỉ tự vệ thôi.

Quán cà phê có camera, các chú có thể kiểm tra xem."

Cảnh Thiếu Trạch: Khụ...Trơ tráo.Cảnh Thiếu Trạch luôn tìm cơ hội trả thù Ninh Thư, nhưng Ninh Thư toàn ở nhà hiếm khi ra ngoài, có ra cũng dẫn theo rất nhiều người.Cảnh Thiếu Trạch tức giận, cô ta tưởng mình nổi tiếng lắm chắc.Nhưng chẳng bao lâu sau Cảnh Thiếu Trạch cũng không còn tâm trạng gây sự với Ninh Thư nữa, bởi vì anh phát hiện cơ thể anh có vấn đề, anh không còn kéo dài được như trước.Thêm cả khó chào cờ làm Diệp Tích rất bực bội, mất vui.Cảnh Thiếu Trạch chấp nhận nhục mặt đi viện kiểm tra.

Bác sĩ nói cái gì mà dây thần kinh bị chặn, tắc tuyến tiền liệt cần phẫu thuật.Nghe phải động dao vào chỗ đó Cảnh Thiếu Trạch sợ chạy biến.Cảnh Thiếu Trạch lại khám bác sĩ trung y nổi tiếng, bác sĩ nói thận Cảnh Thiếu Trạch hư hỏng nghiêm trọng, phải bớt quan hệ.Cảnh Thiếu Trạch lặng người, đã bị vô sinh giờ bị cả vô năng?Trong cơn giận dữ, tối hôm ấy Cảnh Thiếu Trạch muốn cùng Diệp Tích kiểm tra xem anh ta có vô năng thật không, kết quả mới chút đã bắn.Cảnh Thiếu Trạch điên tiết nhảy xuống giường, giữ nguyên cơ thể trần truồng đập phá đồ đạc trong phòng.Diệp Tích ngồi trên giường mắt không rời Cảnh Thiếu Trạch, ánh mắt phức tạp phải biết.Tiếng động quá to đánh động ông bà Cảnh.

Cảnh Thiếu Trạch đành kiềm chế cảm xúc nói dối bố mẹ.Anh đâu thể nói với bố mẹ anh bị vô năng.Sáng hôm sau bà Cảnh mắng Diệp Tích một trận.Bà Cảnh ngứa mắt Diệp Tích sẵn, nhà họ Diệp nào có giàu như nhà họ Cảnh, vậy nên bà ta càng chửi hăng, chẳng cần nề mặt.Diệp Tích không sinh cháu trai vàng ngọc cho họ Cảnh như trong cốt truyện, bà Cảnh cực kỳ ghét cô con dâu mới.Diệp Tích vừa bất lực vừa xót xa, Cảnh Thiếu Trạch lại đang thừ người không nói đỡ cho cô.Diệp Tích chạnh lòng, bắt đầu xót xa cho nửa đời còn lại của mình.Cô cứ tưởng mình đã chạm đến hạnh phúc, lại chẳng ngờ có hôm nay, biết vậy...Biết vậy cô đã quyết tâm bỏ trốn, cô sẽ không vừa không có con vừa có chồng mà cũng như goá phụ.Diệp Tích chán đời vô cùng.Cuộc sống này khác hoàn toàn những gì cô mong muốn.Bà Cảnh có tiếng xấu, không được ai mời tham gia tiệc tùng.Rảnh rỗi cả ngày bắt đầu hoá thân thành bà mẹ chồng độc ác hành hạ con dâu Diệp Tích.Rõ ràng có giúp việc nhưng bắt Diệp Tích phải nấu cơm, giặt giũ, dọn dẹp.Diệp Tích ức lắm, Cảnh Thiếu Trạch không nhìn nổi mới nói vài câu.

Cảnh Thiếu Trạch chột dạ với Diệp Tích bởi anh vô năng trong chuyện kia.Bà Cảnh đang hành con dâu vui thì có một người phụ nữ vác bụng bầu đến.Cô ta ngang ngược nói đứa bé trong bụng cô là con của ông Cảnh mà chắc chắn là con trai, là người nối dõi nhà họ Cảnh.Bà Cảnh dồ hết cả người, vác đồ đạc đập vào bụng người phụ nữ kia hòng đập chết nghiệt chủng trong bụng.Đứa con này là kế hoạch của người phụ nữ, tất nhiên cô ta phải bảo vệ nó.Diệp Tích chỉ đừng bàng quan nhếch môi cười sung sướng, không định giúp đỡ bà Cảnh.Bố con ông Cảnh nhận được tin chạy về nhìn chằm chằm cái bụng hơi gồ của người phụ nữ.Ông Cảnh không quen cô ta, ông không tin em bé trong bụng là con mình.Người phụ nữ hết cách đành kể lại chuyện cô ta chửa con của ông Cảnh thế nào, lại còn đảm bảo trăm phần trăm đây là con trai.Bà Cảnh biết con đàn bà vô liêm sỉ kia trộm tinh trùng của ông Cảnh thì tức đến muốn phá nhà, muốn giết chết cô ả.Ông Cảnh không dám làm liều, lỡ đây là con ông thật thì sao.Bà Cảnh thiếu bước tự tử, rất muốn cô ả đắc chí kia chết cùng.Bà Cảnh vô cùng sợ hãi và bất an, người phụ nữ vác bụng bầu đến vừa trẻ vừa xinh lại đang chửa con chồng bà.Nay bà già rồi, chưa chắc giữ được chồng, lỡ chồng bà bị cô ta cuỗm mất thì sao.Bà Cảnh cảm thấy có con dao chọc ngoáy trái timbà, bà đau lắm, đau đến muốn từ giã cõi đời.
 
Ninh Thư (601-800)
Chương 657: Đẻ mướn - Con ngoài giá thú


Chuyển ngữ: Wanhoo
Người phụ nữ mang thai yêu cầu nhiều thứ chứ không nhẫn nhịn chịu đựng như Diệp Tích.Cô ta còn nói muốn dưỡng thai trong biệt thự sang trọng nhà họ Cảnh.Bà Cảnh xù lông nhím, quát ông Cảnh: "Nhà này có tôi không có cô ta, có cô ta không có tôi.

Ai mà biết cô ta chửa hoang ở rừng rú nào rồi về đây lừa họ Cảnh."

Người phụ nữ thề: "Con tôi đúng là con của ông Cảnh, bà có thể đi viện rút nước ối xét nghiệm DNA."

"Nó là người nỗi dõi tương lai của nhà họ Cảnh, tôi dưỡng thai ở đây có gì không được?"

Người phụ nữ cười quyến rũ với ông Cảnh: "Lẽ nào ông Cảnh muốn nhìn con trai ông chịu khổ ư?"

Bà Cảnh choáng váng, liên tục mắng "Mày là đồ trơ tráo không biết xấu hổ, con mày đẻ ra không có lỗ đít".Bà Cảnh là phu nhân nhà giàu nhưng chẳng bình tĩnh được trong chuyện này, bà ta chẳng khác nào mấy người đàn bà chợ búa chua ngoa.Kể từ ngày biết Cảnh Thiếu Trạch bị vô sinh, bà đã không còn là phu nhân vô lo vô nghĩ, chuyện bà lo nhất đã xảy ra.Giờ bà phải làm sao, cuộc đời bà sẽ đi về đâu?"

Đủ rồi."

Ông Cảnh khó chịu khi vợ nguyền rủa đứa bé.

Xem dáng vẻ bình tĩnh của cô ta, khả năng cao đứa bé này là con ông.Bà Cảnh thẫn thờ nhìn chồng, hét: "Tôi mới là vợ anh, là người bên anh nửa đời người, vậy mà anh quát tôi vì cái con cáo già này?"

Bà Cảnh cào mặt ông Cảnh, móng tay bà chăm sóc hằng ngày, mặt ông Cảnh bị cào rách, một số vết thương khá sâu.Ông Cảnh tát "bốp" bà Cảnh, bà Cảnh ngã ra đất: "Dám cào tôi, cô xem cô thành cái loại gì rồi đi."

Cảnh Thiếu Trạch đỡ mẹ, bất đồng với bố: "Sao bố lại đánh mẹ chứ."

Mặt ông Cảnh đau rát: "Mày xem mẹ mày làm gì đi."

Bà Cảnh khóc trong lòng con trai, Diệp Tích đứng bên cạnh nhếch khẽ môi cười."

Nếu không cho tôi dưỡng thai ở đây thì tôi sẽ phá thai."

Người phụ nữ ưỡn bụng: "Các người nghĩ kỹ đi, đây là con nối dõi của nhà họ Cảnh đấy."

Bà Cảnh căng tơ máu mắt: "Mày có giỏi thì phá đi, chỉ cần mày dám ở lại đây, mày không tự phá tao cũng cho mày sinh non."

Người phụ nữ lùi ra sau: "Không ở đây cũng được nhưng phải mua nhà cho tôi yên tâm dưỡng thai."

"Nghĩ hay quá nhỉ."

Bà Cảnh kích động: "Đòi nhà cơ à mày cứ nằm mơ đi."

Ông Cảnh day trán, cuối cùng vẫn đồng ý vì đứa bé.

Ông thoả thuận với người phụ nữ rằng sẽ mua nhà và cho tiền dưỡng thai nhưng con sinh ra không có quan hệ với cô ta.Nếu đứa con trong bụng không phải con của họ Cảnh, chắc chắn cô ta không gánh nổi hậu quả.Người phụ nữ đồng ý ngay, trước khi ra về còn trao cho bà Cảnh đôi mắt khiêu khích, đỡ eo đi mất.Bộ dạng ngang ngược đó làm bà Cảnh suýt phát điên.

Nếu Cảnh Thiếu Trạch không giữ bà, bà đã chạy vào bếp lấy dao xiên chết cô ta.Cô ta quá đáng ghét, sao trên đời lại có cái loại mặt trơ trán bóng như vậy.Người phụ nữ mang thai đi rồi, bà Cảnh đành chuyển mục tiêu qua đay nghiến ông Cảnh.

Vừa khóc vừa gào hỏi có phải ông đã làm gì với con cáo già đó, có phải cả hai đã ngủ với nhau không?Ông Cảnh phiền quá đến công ty luôn, ông cũng mua nhà cho người phụ nữ kia để cô ta yên tâm dưỡng thai.Người phụ nữ rất thông minh, nhất quyết nhà phải đứng tên cô, không thì cô sẽ phá thai.Ông Cảnh nhịn vì đứa bé, mua nhà đứng tên cô ta cho cô ta.Đồng thời ông cũng quyết định, nếu không phải con ông, ông sẽ khiến cô ta muốn chết không được muốn sống không xong.Ông Cảnh không cho gia đình biết nhà ông mua cho người phụ nữ ở đâu.

Ông cần phải gạt vợ, chứ không vợ lại làm ầm lên.Rõ ràng không có gì nhưng bà nhà đập phá như điên, cả nhà không yên với bà.Ông Cảnh không khống chế được tình hình, mọi chuyện cứ chạy dài theo chiều hướng xấu hơn.Bà Cảnh dồn hết tâm trí vào quậy phá, ông Cảnh tránh bà nên hiếm khi về nhà, ở hoài công ty hoặc thỉnh thoảng qua nhà người phụ nữ mang thai ngồi một lát.Ông Cảnh là mỏ vàng của mình, đương nhiên người phụ nữ mang thai dịu dàng hết mực với ông, ông Cảnh bị vợ quấy suốt ngày hưởng thụ cảm giác yên bình khi ở đây.Dần dà ông cũng thích ghé nơi này với lý do là qua thăm con, Có lúc ông cũng đưa người phụ nữ đi kiểm tra thai nhi, bỏ lại bà Cảnh ở biệt thự sang trọng.Ông Cảnh không về bà Cảnh sẽ đến công ty quấy phá.

Không chỉ làm nhà cửa mịt mù trong chướng khí mà ngay cả công ty cũng bị nhiễm không khí chán nản.Tóm lại cả nhà họ Cảnh sống trong bầu không khí ngột ngạt, khó thở, điên dại, như dây cung kéo căng hết mức sắp đứt bất cứ lúc nào.So với họ Cảnh chướng khí mịt mù, Ninh Thư bên đây cực kỳ thoải mái, rảnh lại luyện Tuyệt Thế Võ Công hoặc ra ngoài làm việc.Có tiền lệ cổ đông công ty nhà họ Cảnh bán cổ phần cho cô, đã có một số cổ đông nhỏ lẻ khác chủ động tìm đến muốn bán cổ phần cho Ninh Thư.Cổ đông có dự cảm chẳng lành, công ty kinh doanh trong không khí không có ý chí phấn đấu, tiền kiếm được ngày càng ít, cổ phiếu cũng liên tục rớt giá.Một vài cổ đông nhỏ hỏi thăm được giá Ninh Thư mua nên đã liên lạc muốn sang tên cho Ninh Thư.Mồi đến cửa đương nhiên phải ép giá, không thể trả giá cao như mình muốn mua.

Cổ đông nhỏ thấy Ninh Thư ép giá càng cảm thấy công ty không có tương lai.Muốn nhân cơ hội đánh đổi cũng đâu thể ép giá quá, Ninh Thư trả giá cao hơn thị trường một chút, các cổ đông nhỏ bán ngay.Hiện giờ Ninh Thư đã đổi hai trăm triệu lấy tất cả cổ phần nhà họ Cảnh, số cổ phiếu đang giữ cho phép cô có mặt trong hội đồng quản trị.Có quyền biểu quyết.Giờ chỉ việc đợi xem khi nào công ty nhà họ Cảnh đổi tên thôi.Luôn có người nhòm ngó công ty nhà họ Cảnh, ví dụnhư ông Lý cổ đông nắm trong tay số cổ phiếu nhiều thứ hai chẳng hạn.

Ông tacanh me mọi lúc mọi nơi, chỉ muốn thâu tóm công ty, biến công ty thành của nhàhọ Lý.
 
Ninh Thư (601-800)
Chương 658: Đẻ mướn - Hoàn thành nhiệm vụ


Chuyển ngữ: Wanhoo
Ninh Thư liên lạc với ông Lý, nói mình đồng ý thêm một phiếu bầu ông Lý làm chủ tịch hội đồng quản trị.Nhà họ Cảnh rối loạn, Cảnh Thiếu Trạch chán đời chữa bệnh khắp nơi, muốn chữa nhưng không dễ như tưởng tượng.Nhà họ Cảnh dựa vào một mình ông Cảnh, nhưng vì người phụ nữ mang thai nên vài ba hôm bà Cảnh lại chạy đến làm ầm công ty.

Ông Cảnh rất bực bội, bà Cảnh làm ông không có tiếng nói trước các nhân viên.Bao uy nghiêm bị bà Cảnh làm cho mất sạch, ông Cảnh nói nếu còn quấy nữa ông sẽ ly hôn.

Bà Cảnh càng điên tiết mắng ông Cảnh đòi ly hôn, bỏ vợ bỏ con vì con cáo già.Ông Cảnh tăng xông, quyết tâm nhốt bà Cảnh trong nhà để bà bình tĩnh lại.

Bà Cảnh như đàn bà chợ búa, đanh đá chua ngoa không biết suy nghĩ.Diệp Tích ở nhà chăm sóc bà Cảnh, ngày nào cũng đưa cơm khi mẹ chồng đói gần chết, hơn nữa thức ăn cũng không ngon.Bà Cảnh quát tháo, cả biệt thự vọng tiếng chửi của bà ta.Diệp Tích không đáp trả mẹ chồng, bù lại bữa cơm nào cũng là cơm không ngon.Họ Cảnh đã không còn khả năng lãnh đạo công ty.Ông Lý nghe Ninh Thư đồng ý giúp đỡ, sau khi khẳng định Ninh Thư sẽ không lật kèo phút cuối mới tổ chức họp hội đồng quản trị, yêu cầu cắt chức ông Cảnh khỏi vị trí chủ tịch, hơn nữa còn tước quyền kinh doanh của nhà họ Cảnh.Ông Cảnh xụ mặt nhưng không lo lắm.

Họ Cảnh có nhiều cổ phiếu nhất, các cổ đông cũng không hoàn toàn theo phe ông Lý.Đến lúc bỏ phiếu cổ đông, cổ đông nào cũng bỏ phiếu cẩn thận.

Ninh Thư không tham dự buổi họp, cô chỉ gọi đến bầu cho ông Lý.Ông Lý đã lôi kéo được rất nhiều cổ đông, mặc dù có vài người trở mặt phút cuối nhưng vẫn thắng họ Cảnh với một phiếu chênh.Ông Cảnh tăng huyết áp ngất tại chỗ được đưa đi viện khẩn cấp.Cảnh Thiếu Trạch đi công tác về mới biết công ty đã đổi chủ, bố anh mất ghế chủ tịch, anh cũng mất ghế tổng giám đốc.Hiện giờ công ty nhà họ Cảnh đã chẳng còn liên quan đến anh.

Mặc dù nhà anh vẫn còn một số công ty nhỏ nhưng nguồn tiền chủ yếu đến từ công ty chính này.Thật ra họ Cảnh vẫn còn rất nhiều cổ phiếu, tiền lãi hàng năm đủ để họ Cảnh ăn sung mặc sướng.Nhưng tại sao chứ, đó là công ty của nhà họ Cảnh cơ mà.Cảnh Thiếu Trạch đến gặp ông Lý, chưa được gặp đã bị bảo vệ đuổi.Ninh Thư cảm thấy nhiệm vụ cũng nên hoàn thành rồi, cô chỉ không biết khi nào mới được rời đi.Họ Cảnh đau dầu vì chuyện con nối dõi, sóng gió ập đến chỉ vì đẻ mướn.

Bây giờ mất gia nghiệp, sinh con nối dõi chỉ để thừa kế cổ phiếu công ty cũ và vài công ty nhỏ à?Công ty nhỏ chỉ để xỉa răng, không so bì được với công ty chính.Ông Cảnh nằm viện, bà Cảnh bị nhốt trong nhà chửi suốt ngày.Ninh Thư sống những ngày tháng sung sướng, nhưng ông bà Nghê vẫn rất lo lắng, họ muốn tìm một người chồng chăm sóc Ninh Thư cả đời.Nhìn thấy Cảnh Thiếu Trạch kết hôn, họ thề sẽ tìm cho Ninh Thư tấm chồng tốt hơn Cảnh Thiếu Trạch hàng nghìn lần.Ninh Thư nghe mà sầm mặt, khó khăn lắm mới nhảy ra khỏi hố, giờ lại nhảy xuống hố?Đàn ông môn đăng hộ đối tránh Ninh Thư như tránh gà.

Thật sự vì phong cách xử lý của Ninh Thư quá mạnh mẽ, quay cả video chồng ngủ với bồ nhí, ly hôn còn đòi bồi thường hai trăm triệu.

Lại còn bị bệnh tim không được sinh con, người bình thường sẽ không chọn Ninh Thư.Có điều cũng có vài người nhắm vào hai trăm triệu của Ninh Thư, ngỏ ý muốn cưới Ninh Thư.Ninh Thư: Đến từ đâu biến về đó giùm.Ông bà Nghê hết cách đành bảo Nghê Ngôn xem có anh chàng nào tin tưởng được không.Nghê Ngôn nói với Ninh Thư thờ ơ không quan tâm chuyện lấy chồng: "Có vài cấp dưới của anh khá được, vừa trung thực vừa đáng tin, tính cách cũng tốt, nếu em hài lòng anh sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt."

"Điều kiện nhà bên đó thế nào?"

Ninh Thư hỏi hờ hững."

Không giàu lắm, nhưng đó là trợ thủ đắc lực của anh, thông minh và có tương lai."

Nghê Ngôn trả lời.Ninh Thư liếc xéo: "Thôi anh ạ, không môn đăng hộ đối sau này người ta lại bảo anh ép người ta lấy em gái bệnh tật.

Em giàu hơn người ta, điều kiện cũng cao hơn người ta, người ta lại bị tổn thương lòng tự trọng, cảm thấy em làm người ta khó thở.

Phải có mục đích gì mới lấy một người không đẻ được về làm vợ chứ?"

Nghê Ngôn: ..."

Nghĩ như em vậy chẳng lấy được chồng nữa."

Nghê Ngôn nói.Ninh Thư chấp nhận: "Thì em cũng đâu định lấy chồng, như em giờ sướng mà, cứ con gái là phải lấy chồng à."

Ninh Thư thấy rất hạnh phúc, không ai bắt cô lấy chồng, làm như con gái không lấy chồng là cái loại vô dụng không ai thèm rước không bằng.Nghê Ngôn không giới thiệu đối tượng cho Ninh Thư nữa: "Người hiến tạng đã đồng ý hiến tim.

Chắc là em sắp được phẫu thuật rồi.

Hôm nay bệnh viện đã lên lịch, em dọn đồ đi mai nhập viện."

Ninh Thư: Không, tôi không cần...Khi nào mới được rời khỏi thế giới đây.Họ Nghê không nghe mong muốn của Ninh Thư, họ đưa đến Ninh Thư đến bệnh viện, an ủi Ninh Thư đừng căng thẳng nhưng chính họ cũng căng thẳng lắm.Nghê Ngôn dặn Ninh Thư: "Em đừng sợ, tạm thời điều dưỡng cơ thể đã.

Anh đã mời bác sĩ giỏi nhất về chữa cho em, tim về đến nơi sẽ phẫu thuật, sau này em sẽ được đi du lịch khắp thế giới."

Ninh Thư không biết nói gì trước ánh mắt mong chờ của nhà họ Nghê.

Không phẫu thuật họ Nghê sẽ cắn suốt đời, chết trên bàn mỗ vẫn hơn chết vì không được lên bàn mổ.Tim về đến bệnh viện, Ninh Thư được đưa vào phòng phẫu thuật ngay tức khắc.

Máy móc được gắn lên người, Ninh Thư tức giận chửi trong bụng, 2333 chết rồi à sao vẫn chưa đưa cô về.Tiêm thuốc tê xong Ninh Thư hôn mê không còn hay thế giới xung quanh, tỉnh lại lần nữa người cô tê rần, không có cảm giác.Nghê Ngôn mặc đồ vô khuẩn vào thăm Ninh Thư, thấy Ninh Thư tỉnh bèn cười: "Ca phẫu thuật rất thành công, Tịnh Tịnh hãy sống khoẻ với trái tim này nhé."

Ninh Thư buồn bã, lòng cô ngai ngái trước một gia đình đang vui vẻ.Tiếc sao người ủy thác không trở lại, phẫu thuật thành công, người ủy thác sẽ không hơi cái lại ngất như trước."

Ting, hoàn thành nhiệm vụ, có rời khỏi thế giới nhiệm vụ không?"

Giọng 2333 vang lên.Ninh Thư tức tối: "Rời đi."

Báo nhanh hơn chút thì chết à, đợi phẫu thuậtthành công mới đưa cô về, bảo ông bà Nghê làm sao chấp nhận được.
 
Ninh Thư (601-800)
Chương 659: Có thể trở về


Chuyển ngữ: Wanhoo
Sau cơn choáng váng, mở mắt ra Ninh Thư đã trở lại không gian hệ thống.

Đang nằm chổng vó trên ghế sô pha thì Nghê Tịnh xuất hiện trước mặt.Thấy Nghê Tịnh Ninh Thư bèn ngồi nghiêm chỉnh, hỏi: "Cô có hài lòng với nhiệm vụ không?"

Nghê Tịnh mỉm cười: "Tôi rất hài lòng, cảm ơn cô."

Ngập ngừng một chút, Ninh Thư hỏi: "Tôi thấy cô nên trở về, ca phẫu thuật thay tim của cô đã thành công, trở về sẽ sống khoẻ mạnh như người bình thường."

"Sống khoẻ mạnh như người bình thường chứ không phải người bình thường."

Nghê Tịnh lắc đầu: "Mà còn phải sống một đời uống thuốc chống thải ghép."

"Trước kia cô cũng uống thuốc mà."

Ninh Thư nói, cơ thể Nghê Tịnh vẫn cần uống thuốc: "Phẫu thuật thành công bố mẹ cô vui lắm."

Nghê Tịnh cười gượng: "Cảm ơn cô nhưng tôi muốn bắt đầu lại."

"Được rồi, tôi chúc phúc cho cô."

Ninh Thư vẫn thấy rất tiếc, luân hồi lần nữa chưa chắc đã có cuộc sống hạnh phúc như đời này.Ninh Thư cảm thấy Nghê Tịnh trở về sẽ sống rất hạnh phúc, cô ấy có nhiều tiền không cần lo lắng kiếm kế sinh nhai.Họ Nghê cũng sẽ không ép Nghê Tịnh lấy chồng, bởi xét từ một khía cạnh nào đó độc thân tự do hơn rất nhiều người.Nói vậy thôi chứ mỗi người có chí hướng khác nhau, Ninh Thư cảm thấy hạnh phúc, Nghê Tịnh không cho là vậy.Có vẻ Nghê Tịnh rất nặng lòng chuyện cô ấy không đẻ được, bởi tất cả mọi chuyện bắt nguồn từ việc Nghê Tịnh không thể sinh con."

Dù có ra sao tôi cũng rất cảm ơn cô."

Nghê Tịnh cảm ơn Ninh Thư rồi linh hồn cô ấy mờ dần, mờ đến mức gió thổi là tiêu tán.Nghê Tịnh biến mất khỏi không gian hệ thống, Ninh Thư đanh mặt hỏi 2333: "Tại sao không thông báo trước cho tôi khi có người vào không gian hệ thống?"

2333 giải thích: "Tôi tưởng cô đã chuẩn bị tâm lý gặp người ủy thác."

Giảo biện!Cô nằm dài trên ghế như vậy mà giống đã chuẩn bị tâm lý gặp khách à.Ninh Thư lườm nguýt: "Này 2333, tôi thấy dạo này cậu lạ lắm nhé, cậu không hài lòng điểm gì ở tôi thì cứ nói ra đi."

"Có đâu, tôi đang đốc thúc cô mà.

Thì tôi cũng sợ cô chìm trong ảo tưởng mình giỏi giang vì đã trở thành Người thực thi nhiệm vụ Trung cấp thôi."

2333 nói.Ninh Thư: →_→Tôi có cần cảm ơn cậu không?!Ninh Thư hỏi: "Tôi rời khỏi cơ thể Nghê Tịnh mà Nghê Tịnh không trở về, vậy cơ thể Nghê Tịnh sẽ thế nào?"

"Tất nhiên là chết."

2333 trả lời.Ninh Thư vẫn thấy quá tiếc, Nghê Tịnh hiến dâng miễn phí linh hồn để chỉ để đạt được nguyện vọng, yên tâm bước vào luân hồi ư?"

Xem kinh nghiệm lần này đi."

Ninh Thư khoanh chân trên ghế.Số hiệu: 2333Họ tên: Ninh Thư (Người thực thi nhiệm vụ Trung cấp)Tuổi: 27Điểm kinh nghiệm: 3.150.000 (+2.000.000)Điểm linh hồn: 300Điểm sinh mệnh: 71Điểm trí tuệ: 210Điểm hấp dẫn: 4Điểm may mắn: 102Điểm vũ lực: 122Sức mạnh tinh thần: 130Sức mạnh tín ngưỡng: 44 (+20)Tư chất: 46Công đức: 26Kỹ năng: Bắn súng vòng số năm, Nhập môn tạm bợ Tuyệt Thế Võ Công, Kiến thức cơ bản về quản trị kinh doanh, Kỹ năng lập trình cơ bản, Kỹ năng luật sư cơ bản, Thuốc độc sơ cấpDanh hiệu vinh dự: Chiến thần nương nương, Tổ tiên không vụ lợiĐạo cụ: 1 Hào quang Tỉnh táo, 1 Hào quang Tin tưởng, 6 Bùa hộ mệnhHào quang: Mẫu nghi thiên hạ (Hoàng hậu chúc phúc), Chị công nhân kiểu mẫu (Trần Hy chúc phúc), Ánh hào quang thủ lĩnh (Kaya chúc phúc), Bạn thân trọn đời (Miêu Diệu Diệu chúc phúc), Cứu người bị thương (Chúc Tố Nương chúc phúc)Hoàn thành nguyện vọng của Nghê Tịnh: Trả thù Cảnh Thiếu Trạch và Diệp Tích.Hoàn thành 100% tiến độ nhiệm vụ, nhận được 2.000.000 kinh nghiệm, 40 điểm thuộc tính, 20 điểm sức mạnh tín ngưỡng.Tận hai triệu kinh nghiệm, thù lao khá hậu hĩnh.Phải chia bốn mươi điểm thuộc tính thế nào đây, Ninh Thư nghĩ bụng, thôi thì thêm vào trí tuệ, vũ lực và may mắn.Ninh Thư nghĩ ngợi, các điểm khác toàn mấy chục mà hấp dẫn chỉ có bốn điểm, cô lại thêm một ít vào điểm hấp dẫn.Số hiệu: 2333Họ tên: Ninh Thư (Người thực thi nhiệm vụ Trung cấp)Tuổi: 27Điểm kinh nghiệm: 5.150.000Điểm linh hồn: 300Điểm sinh mệnh: 71Điểm trí tuệ: 210 (+14)Điểm hấp dẫn: 4 (+6)Điểm may mắn: 102 (+10)Điểm vũ lực: 122 (+10)Sức mạnh tinh thần: 130Sức mạnh tín ngưỡng: 64Tư chất: 59Công đức: 30Kỹ năng: Bắn súng vòng số năm, Nhập môn tạm bợ Tuyệt Thế Võ Công, Kiến thức cơ bản về quản trị kinh doanh, Kỹ năng lập trình cơ bản, Kỹ năng luật sư cơ bản, Thuốc độc sơ cấpDanh hiệu vinh dự: Chiến thần nương nương, Tổ tiên không vụ lợiĐạo cụ: 1 Hào quang Tỉnh táo, 1 Hào quang Tin tưởng, 6 Bùa hộ mệnhHào quang: Mẫu nghi thiên hạ (Hoàng hậu chúc phúc), Chị công nhân kiểu mẫu (Trần Hy chúc phúc), Ánh hào quang thủ lĩnh (Kaya chúc phúc), Bạn thân trọn đời (Miêu Diệu Diệu chúc phúc), Cứu người bị thương (Chúc Tố Nương chúc phúc)Ninh Thư thêm sáu điểm thuộc tính vào điểm hấp dẫn, kiên quyết phải cho điểm hấp dẫn lên hàng chục.Chia điểm xong Ninh Thư khoanh chân tu luyện trên ghế, chỉ dừng lại khi đã hấp thụ hết năng lượng.Ninh Thư mở mắt sờ linh hồn, linh hồn của cô mạnh hơn trước nhiều, cảm giác sờ giống thạch rau câu.Ninh Thư vui lắm, ít ra cô đã mạnh hơn.2333 thấy Ninh Thư sờ mặt trong sung sướng, cười khỉnh: "Hờ, thiển cạn.

Cô có biết linh hồn mạnh thật sự là như thế nào không?

Đó là linh hồn có thực thể như con người nhưng đao thương bất nhập.

Muốn tiêu diệt phải diệt sạch thần niệm, còn không không giết chết được."

Ninh Thư: ...Tôi biết có rất nhiều kẻ mạnh, cậu không cần nhắc nhở tôi đâu."

Tôi cần sự khích lệ chứ không phải đả kích, cậu không sợ tôi không chịu nổi áp lực sẽ hoá bụi bay theo làn gió à?"

Ninh Thư cả giận."

Cô đang không chịu nổi áp lực hả?"

2333 hỏi."

Miễn cưỡng chịu nổi."

"Thì thế đó."

Ninh Thư: o(*T▽T) ツ ┏━┓ (Đập bàn khóc hu hu)Hệ thống của cô không thân thiện, yêu cầu, yêu cầu, yêu cầu đổi hệ thống!Ninh Thư ghé xem không gian ảo, biết đâu tìm thấy cái gì hữu dụng.Đa số có tìm thấy Ninh Thư cũng không mua, cô nghèo rớt mùng tơi nhưng vẫn thích ghé shop ngắm đồ đấy.Phụt một cái, Ninh Thư có mặt ở không gian ảo.

Tạm gác mọi chuyện đến quán cơm ăn no đã.Ngang qua một cửa hàng, Ninh Thư bị một người thực thi nhiệm vụ ở trong ra va phải suýt ngã."

Xin lỗi."

Người va phải Ninh Thư nói xin lỗi, lại còn đỡ Ninh Thư.Ninh Thư tránh tay anh ta, lắc đầu bảo: "Không sao đâu."

Khoảnh khắc nhìn người thực thi nhiệm vụ, Ninh Thư ngây người, dụi mắt không dám tin.Không phải chứ, không thể nào, sao anh ta lại ở đây.Ninh Thư khiếp đảm ra mặt, không dám tin người mình nhìn thấy."

Cô có sao không?"

Người đàn ông hỏi lịch sự.
 
Back
Top