Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 8.5
Chương 8.5
Trong nhà, Uyển Nhi đã dừng công việc trên máy tính, cô bắt đầu kiểm kê đồ ăn có trong nhà, sắp xếp và tìm cách bảo quản chúng.
Trong nhà cô có hai tủ lạnh, một tủ lớn ở phòng bếp và một tủ nhỏ hơn ở phòng khách.
Trước hết Uyển Nhi kiểm kê thức ăn trong tủ lạnh lớn ở phòng bếp.
Loại tủ nhà cô có hai cánh thể tích 555l chứa được khá nhiều đồ ăn và thường thì nó luôn trong tình trạng đầy ắp nhất là thời điểm đầu tuần.
Tính ra thì hôm nay mới là thứ 3 nên thức ăn trong tủ còn khá nhiều.
Ngăn tủ đông có 4 hộp thịt lợn, 3 con cá to, một con gà, 1 hộp tôm đồng và một số gói đồ ăn sẵn như bánh bao, sủi cảo.
Chỉ còn ngày mai sẽ mất điện, Uyển Nhi biết làm gì với chúng đây.
Nhớ lại những gì cô mới tìm hiểu và những món ăn cô biết, Uyển Nhi quyết định sẽ lấy 2 phần thịt lợn làm ruốc, thịt gà thì làm khô gà lá chanh.
Nhà cô có 1 cây chanh cảnh trồng trong chậu luôn đặt trong lán để xe, cô đã có đủ các nguyên liệu rồi.
Làm ruốc thịt thì vô cùng đơn giản, cô đã làm rất nhiều lần trước đây, giờ còn có điện sử dụng máy xay sẽ càng nhanh chóng.
Còn món khô gà thì Uyển Nhi vừa mới tra được trên mạng cô sẽ học theo để làm.
Nhưng trước hết cô phải rã đông mấy thứ thức ăn này đã.
Mấy con tôm sông thì càng dễ, cứ phơi làm tôm khô là được rồi, cô phải đi phơi chúng ngay tranh thủ trời còn nắng.
Uyển Nhi lấy hai cái mâm lớn hay đựng thức ăn trải hết số tôm đang có ra phơi.
Chỗ cô vẫn hay thường dùng mâm tròn để dựng thức ăn khi ăn cơm tránh thức ăn vương vãi ra bàn rất tiện.
Mấy cái mâm này còn hay được tận dụng để phơi đồ ăn.
Vậy là A Nhiên và A Triết lại có thêm nhiệm vụ trông coi hai mâm đồ ăn phơi bên ngoài giúp mẹ.
Trong khi đợi một số thức ăn rã đông cô lại tiếp tục kiểm tra đồ ăn trong tủ.
Vẫn còn hai hộp thịt lợn không hợp làm ruốc.
Loại thịt thăn chỉ có thịt lạc mới làm được ruốc thịt còn loại thịt ba chỉ thế này thì không được.
Cô quyết định để đó làm món kho ăn luôn trong hai ngày tới.
Cá cũng để 2 con kho khô và 1 con chiều cô sẽ nấu canh chua ăn luôn, giải quyết thêm được mấy quả cà chua nữa.
Xúc xích thì cô quyết định bắt chiếc như cách làm món lạp xưởng hun khói xem có bảo quản được lâu hơn không.
Món lạp xưởng hun khói trước kia cô đã từng học một người chú sống ở miền núi và tự tay làm thành công.
Vì món ăn này khiến cô rất yêu thích nên đã cố tình học tập.
Mai hoặc ngày kia cô sẽ thực hiện món thịt hun khói chứ hôm nay không kịp chuẩn bị nguyên liệu rồi.
Mấy thứ bánh bao, sủi cảo thì chỉ cố ăn cho hết sớm chứ Uyển Nhi cũng không nghĩ được cách bảo quản nào khả thi cả.
Tiếp theo là thức ăn trong ngăn mát, ngăn này chủ yếu là rau và củ quả.
Có rau muống, rau dền, rau ngót, cải xanh, cà chua, cà rốt, một số rau thơm như hành tươi, thì là... mỗi thứ một ít.
Rau thì cô không lo lắng, chắc chắn nơi nguyên thuỷ này kiếm được rau để ăn sẽ không quá khó, nhà cô lại có một vườn rau nhỏ nữa.
Cô cứ để vậy ăn được bao nhiêu thì ăn thôi.
Trong tủ còn có ít đậu phụ, chiều nay cô sẽ cho nấu cùng canh cá chua luôn là xong.
Đặc biệt nhà ai cũng thường hay cất giữ nhiều trứng loại thực phẩm nhiều dinh dưỡng và dễ chế biến món ăn.
Trong tủ lạnh có khoảng ba chục quả trứng gà và gần mười trứng vịt.
Tất cả số đồ ăn chứa trong tủ lạnh này chắc trứng là thứ quý giá nhất rồi.
Trứng cũng dễ bảo quản, cứ để chúng trong tủ, không có điện cũng chẳng sao cả.
Khi nào sắp mất điểm cô sẽ lấy những thức ăn dễ hỏng ra còn tủ lạnh không điện cũng vẫn là thứ cất giữ đồ ăn tốt được mà.
Uyển Nhi tiếp tục kiểm tra tủ lạnh trong phòng khách.
Tủ này bé hơn, là loại tủ một cánh thể tích hơn 300l.
Tủ này chủ yếu là món ăn vặt.
Trong ngăn đá có kem, đá lạnh là chính nhưng cũng không có nhiều.
Nhà cô ăn nhanh là hết ngay thôi, đá tan thì giữ thành nước uống là xong.
Ngăn dưới thì có nhiều sữa chua, có loại đóng hộp, có loại là chai uống.
Đây là món yêu thích của hai đứa trẻ.
May là sữa chua để ngoài tủ lạnh vẫn bảo quản được một thời gian chỉ là ăn không ngon bằng thôi.
Trong tủ còn có 6 quả dừa đã được loại bỏ hết vỏ cứng, loại đi du lịch hay gặp chỉ cần chọc 1 lỗ và cắm ống hút là uống được ngay.
Loại này cũng để được khoảng 2 ngày ngoài tủ lạnh.
Uyển Nhi thường mua 10 quả một lần, giờ còn 6 quả cũng tầm 2 hôm là nhà cô cũng uống hết chúng thôi.
Ngay lập tức, Uyển Nhi chọc luôn 3 quả dừa cầm ra cho ba bố con Giang Nam uống giải khát.
Theo cô, cứ vào bụng là chắc ăn nhất rồi.
Trong tủ còn một túi nhãn.
Mùa hè ở chỗ cô là mùa nhãn với toàn quả to ngọt, vỏ mỏng, cùi dày nhiều nước.
Nó là loại quả cũng được cả nhà cô thích nhưng ăn nhiều thì dễ nóng trong lắm.
Số nhãn không nhiều cũng sẽ nhanh hết thôi.
Có một khay nho sữa to trong tủ được bọc túi bảo quản cẩn thận.
Đây là quả nhập khẩu khá đắt tiền nhưng A Triết rất thích ăn, Uyển Nhi mới mua ở siêu thị chiều hôn chủ nhật.
Ngoài ra tủ còn có vài thanh sôcola, bánh kẹo và hai túi thạch, mấy lon nước ngọt.
Có hai hộp sữa tươi ít đường loại 1 lít/hộp của Uyển Nhi thường uống.
Một hộp đã sử dụng gần hết và một hộp chưa khui.
Sữa này cũng để được vài ngày, khi nào Giang Nam ra ngoài cô sẽ đưa sữa cho anh uống luôn không cần mượn tạm sữa của con như hồi sáng nữa.
Nói chung thức ăn trong tủ phòng khách đều là thứ không quá quan trọng cũng nhanh tiêu hao không cần cô phải quan tâm gì nhiều.
Trong phòng khách có một cái bàn thờ.
Chồng cô là con trai út nhưng sống cùng bố mẹ lại sống trên đất tổ tiên nên có trách nhiệm thờ cúng các cụ.
Trên bàn thờ lúc này cũng có một nải chuối còn chưa chín hẳn, hai hộp bánh để thờ cúng là thứ ăn được.
Một hộp là bánh Chocopie, hộp còn lại là bánh mềm nhân trứng chảy, cả hai đều là loại bánh ngon để được lâu dài.
Cô mới mua hôm rằm để thắp hương cúng tổ tiên.
Vì không gian trên tầng hai hoàn toàn thuộc về gia đình 4 người Uyển Nhi, nhưng phòng khách thì mẹ và chị chồng cũng thường xuyên hoạt động.
Vậy nên trong phòng khách còn để một số đồ ăn khác nữa để tiện cho mẹ chồng và chị chồng sử dụng cùng.
Họ còn thường giúp cô dọn dẹp phòng khách này hàng ngày.
Ở quê thường có nhiều khách đến chơi nhà và khách sẽ tới nhà của con trai để nói chuyện chứ không mấy ai tới nhà riêng của mẹ chồng cô để trò chuyện vì không phù hợp với lễ giáo.
Bố chồng cô đã mất, chủ gia đình hiện giờ đã trở thành chồng của Uyển Nhi.
Chỉ những người họ hàng thân thiết hay bạn già của mẹ chồng thì họ mới trực tiếp vào chơi nhà mẹ chồng ngay cạnh.
Tất cả những người khách khác đều sẽ tới chơi ở phòng khách nhà Uyển Nhi .
Khi vợ chồng cô đi làm thì mẹ chồng hay chị chồng sẽ thay mặt tiếp đón.
Để tiện cho việc khách khứa tới nhà và tiện cho việc chị chồng giúp vợ chồng cô chăm con lúc họ có việc bận, nhiều đồ dùng, đồ ăn luôn được để trong tủ đồ phòng khách.
Phòng có hai tủ, một tủ to chưa đồ dùng, đồ ăn của bọn trẻ và một tủ đồ thấp đặt phía dưới bàn thờ tổ tiên để đựng đồ cúng.
Uyển Nhi mở tủ đồ để kiểm tra lại xem gia đình cô còn có những gì.
Tủ đựng đồ này là loại tủ gỗ hai cánh cao tầm 1,8m rộng khoảng 1,2m.
Hiện tại tủ được sử dụng với hai mục đích là đựng đồ ăn vặt, đồ dùng của A Triết và A Nhiên để chuẩn bị đi học.
Tủ có hai ngăn lớn, mỗi ngăn lại có hai tầng riêng biệt.
Tầng phía trên bên trái để đồ dùng của A Triết gồm túi đi học, mũ, áo chống nắng và một số đồ chơi.
Mỗi tối Uyển Nhi sẽ chuẩn bị sẵn đồ dùng của con đặt vào ngăn tủ đó, sáng hôm sau chị chồng sẽ lấy để thay cho A Triết và đưa bé đi học.
Trường mầm non sẽ vào học muộn hơn trường cấp hai họ dạy rất nhiều nên A Triết phải nhờ bác đưa đi học.
Để tiện, đồ vặt của A Triết và A Nhiên cũng được để ở hai tầng tủ phía dưới.
Tầng tủ dưới có 1 thùng sữa tươi 48 hộp mỗi hộp 110 ml trẻ em thường dùng đã sử dụng còn khoảng 30 hộp.
Mỗi sáng đi học, bác sẽ bỏ vào balo đi học của A Triết một hộp sữa hay cái bánh để A Triết mang theo đi học.
Bé nào trong lớp cũng được gia đình bỏ thêm thức ăn dinh dưỡng cho trẻ nhỏ vào ba lô và cô giáo ở trường sẽ nhận, ghi lại rồi phát cho các bé trong ngày hôm đó.
Mặc dù nhà trường đều có bữa ăn đầy đủ nhưng một số trẻ chóng đói sẽ cần ăn uống thêm mà bạn này có bạn kia không có sẽ không tốt.
Phụ huynh tự hiểu ngầm và có thói quen thêm đồ ăn cho con họ từ lúc nào không hay.
Bên cạnh sữa uống còn có thùng sữa chua hộp và hai lốc sữa chua uống.
Đây là đồ của Uyển Nhi và con gái thường ăn uống.
Bình thường cô sẽ để một vài hộp vào tủ lạnh trước khi ăn còn lại để hết trong tủ đồ này chứ tủ lạnh không thể chứa hết được.
Uyển Nhi có thói quen mua nhiều đồ một lúc vì cô ít khi đị chợ.
Việc nấu ăn bữa chính cô ít làm đã nhờ chị chồng nấu hộ thì cô cũng gửi tiền để chị mua nguyên liệu nấu ăn luôn.
Chả nhẽ ngày nào cô cũng mua nguyên liệu sẵn và bắt chị chồng nấu ăn theo nguyên liệu cô mua à.
Hay cứ mỗi lần nhà hết muối hết tương thì chị chồng lại phải nhắc cô mua thế thì cô quá vô duyên rồi.
Vì ít đi chợ nên thỉnh thoảng cô sẽ đi siêu thị mua đồ, đã mua thì tiện thể cô mua nhiều một chút.
Thói quen này cũng có khi xấu vì mua nhiều ăn không hết dễ lãng phí nhưng giờ đó hoàn toàn là thói quen tốt vì nhà cô có nhiều thứ đồ ăn, đồ dùng dự trữ hơn hẳn.
Trong tủ còn 5 gói bánh gạo còn nguyên tem nữa lại là đồ ăn tốt cho người sống nơi hoang dã đây.
Bên tầng tủ phía trên bên phải lại đặt những thứ đồ của A Nhiên, là đồ của cô bé thường xuyên sử dụng khi đi học.
Vì A Nhiên rất hay quên đồ nên Uyển Nhi thường để một số đồ cần thiết của cô bé trong ngăn tủ này để nếu có quên thì bác cũng thấy để nhắc nhở.
Tủ có mũ đồng phục, khăn quàng, áo chống nắng, một số cây bút hay đồ dùng học tập linh tinh khác.
A Nhiên còn tự để thêm vào một số món đồ nhỏ cô bé yêu thích như hộp chứa ngôi sao tự gấp, sổ nhỏ, bức tranh mới vẽ, giấy và màu nước...
Nói chung toàn những thứ đồ linh tinh của con gái không quá quan trọng.
Ngay phía dưới chỗ để đồ của A Nhiên vẫn là đồ ăn vặt có ngũ cốc, bánh quy, kẹo sữa béo, kẹo dẻo, kẹo xốp các loại.
Vốn sẽ không có nhiều đồ ăn vặt như vậy nhưng mỗi cuối tuần sau khi từ nhà bà ngoại trở về hai đứa trẻ sẽ có thêm vô số đồ ăn như vậy, toàn là ông bà ngoại mua cho chúng.
Vào mỗi tối thứ 7, hai con của cô luôn có cuộc gọi video dành riêng cho chúng, ông bà ngoại sẽ trò chuyện và hỏi hai cháu một danh sách những món chúng yêu thích để chuẩn bị cho cháu xuống chơi vào ngày hôm sau ăn uống và thậm chí cầm về.
Gia đình mẹ đẻ Uyển Nhi tuy ở nông thôn nhưng có điều kiện kinh tế khá giả.
Cô là con cả trong nhà, em trai thì kém nhiều tuổi, các anh em họ hàng thì đều ở xa nên nhà bên ấy chỉ có hai đứa trẻ duy nhất thường tới chơi là hai đứa con cô.
Chúng vô cùng được nhà ngoại chiều chuộng, nhất là khoản ăn uống.
Phần nhiều đồ cô mang từ nhà ngoại về là đồ ăn ông bà ngoại chuẩn bị cho cháu mình.
Tất nhiên những đồ trong tủ này đều là đồ còn nguyên chưa bóc vì loại tủ này không quá kín đễ bị chuột gián mò vào nên nếu ăn dở rồi thì phải cất vào tủ lạnh.
Đồ ăn trong tủ phòng khách được Uyển Nhi nhắc nhở con rõ ràng đã lấy ra là phải ăn hết mà không ăn hết thì phải bỏ tủ.
Nếu để cô phát hiện có đồ ăn giở trong tủ này là hai đứa trẻ sẽ được ăn đòn vào mông.
Vì lịch sử đã được nếm mùi ăn lươn một lần lên hai chị em thường cùng ăn đồ ăn vặt với nhau để tránh ăn không hết bỏ dở mẹ sẽ đánh đòn.
Một tủ nhỏ khác cao chưa tới 1m đặt ngay dưới bàn thờ.
Tủ này thường được để như tủ trang trí phòng khách là chính.
Tủ có bề ngang tới tầm 1m6 nhưng chỉ cao 1m vẫn có thể chứa được khá nhiều đồ.
Trong tủ chủ yếu là đồ dùng cho việc thờ cúng.
Nơi Uyển Nhi sống rất coi trọng việc thờ cúng tổ tiên, hàng tháng ngày rằm mùng một, ngày giỗ các cụ hay ngày lễ lớn như rằm tháng 7, rằm tháng tám, ngày tết phải được cúng bái cẩn thận.
Để thờ cúng cần kèm theo nhiều thứ khác như nhang, nến, giấy tiền, đèn dầu, bật lửa...
đều được để gọn trong tủ.
Các loại bát, đĩa, cốc chén, rượu chuyên để sắp cúng thì không thể sử dụng đựng đồ ăn hàng ngày chung được nên được để trong tủ nhỏ này.
Ngoài ra một số đồ dùng trước kia của bà nội chồng và bố chồng vẫn còn để trong tủ nhưng Uyển Nhi cũng chưa bao giờ động đến.
Đó là đồ mẹ chồng giữ lại làm kỉ niệm và xếp ở đó.
Là đồ của người đã khuất nên cô không bao giờ động đến.
Nhưng những đồ này Giang Nam biết và một số đồ anh nói có thể sử dụng nên Uyển Nhi tất nhiên vẫn để nguyên đó.
Giờ nhìn kĩ lại toàn là sách báo cũ của bà nội chồng đọc trước kia, đồ dùng sửa chữa kĩ thuật của bố chồng dùng khi còn sống.
Mấy sách báo thì không nói đến chứ đồ dùng của bố chồng để lại bây giờ chắc chắn là thứ vô cùng quý giá với họ.