Wattpad  Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy

Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 14.1. Cuộc sống hàng ngày


Ngày hôm sau là một ngày có mưa nhỏ nên cả nhà Uyển Nhi không ai ra ngoài.

Thứ nhất vì trời mưa bên ngoài toàn đất đá đi lại khó khăn còn rất bẩn.

Thứ hai ngày hôm qua cả nhà mới đi thám hiểm cả ngày dài rồi giờ ai cũng còn khá uể oải.

Cả nhà quyết định dành cho mình một ngày để nghỉ ngơi.

Từ khi xuyên không tới nơi này ngày nào họ cũng bận rộn chưa có ngày nào dám nghỉ ngơi thư dãn cả.

Trước kia dù làm việc bận mải đến đâu thì cứ một tuần cũng có 1 ngày hoặc nửa ngày nghỉ ngơi.

Tới nơi này không ai thúc ép họ lại làm việc không ngừng nghỉ thế này.

Đúng là khi có áp lực con người ta tự động sẽ chăm chỉ làm việc không cần ai phải hối thúc hay động viên gì.

Cũng làm việc hơn 20 ngày liên tục rồi đã tới lúc họ nghỉ ngơi nếu không sẽ không tốt cho cơ thể và tâm lí của mọi người.A Nhiên và A Triết tìm bộ đồ chơi cá ngựa và bộ bài tây ra ngồi chơi với nhau.

Cũng khá lâu rồi hai đứa trẻ không ngồi chơi mấy thứ đồ ở thế giới trước kia.

Thấy bố mẹ bận rộn chúng cũng bận theo.

Dù không làm được gì nhiều nhưng cũng không có thời gian chơi trò chơi.

Ngoài ra chúng cũng phải dành nhiều thời gian để học tập và rèn luyện sức khoẻ, luyện tập các kĩ năng khi đi rừng…

Hôm nay hai đứa trẻ được ở nhà chơi hay làm gì tuỳ ý thích.Dù ở nhà chơi nhưng Uyển Nhi và Giang Nam cũng không thực sự vui chơi gì cả.

Họ đều đã lớn.

Trước kia họ giải trí bằng cách đọc báo, đọc truyện, xem điện thoại…

Giờ có rảnh rỗi muốn giải trí cũng không biết tìm thú vui gì cho mình.

Giang Nam đành lấy sách, tài liệu vợ đã in ra để đọc vừa để thư giãn vừa tìm hiểu kiến thức.

Uyển Nhi thì đã lâu không dành thời gian chăm sóc da và làm đẹp.

Hôm nay cô lôi các loại mặt nạ, kem chăm sóc da của mình ra để dùng.

Những loại mỹ phẩm này cũng không để mãi được cứ dùng sớm cho khỏi lãng phí.

Sau này có thời gian và tìm hiểu được nhiều loại thực vật ở nơi này, cô sẽ tìm cách tạo ra kem dưỡng da thiên nhiên để dùng.

Uyển Nhi cũng đã tốn công tải về nhiều công thức làm đẹp rồi.Ngắm lại bản thân mình trong gương.

Da mặt Uyển Nhi dạo gần đây có vẻ đen hơn một chút.

Cũng đúng thôi nơi đây là khu rừng nguyên thuỷ cô lại làm việc bên ngoài thời gian khá nhiều không đen đi sao được.

Tuy nhiên dù da có đen một chút nhưng lại bóng bẩy, mịn màng, săn chắc hơn.

Chắc do lúc này cô ăn uống tốt hơn, tập luyện và làm việc chăm chỉ hơn nên da dẻ khoẻ mạnh đẹp ra trông thấy.

Đặc biệt bụng dưới của cô trước kia bắt đầu xuất hiện mỡ thừa mà mới chưa tới một tháng bụng đã nhỏ đi được 2-3cm rồi.

Cơ thể cô lúc này săn chắc khoẻ mạnh như mấy người chịu khó tập luyện yoga hay tập gim vậy.

Nhìn cơ thể mình và cơ thể mọi người trong nhà thêm rắn chắc Uyển Nhi rất vui vẻ.Uyển Nhi dành gần hết một buổi sáng để đắp mặt nạ, ủ tóc, mát xa cơ thể…

Cô đang nằm trên chiếc ghế dựa ngoài ban công đắp mặt nạ và ngắm cảnh.

Phía dưới vườn rau nhà cô đang phát triển tươi tốt nhìn thấy khiến tâm trạng của Uyển nhi càng thêm vui.

May mắn các cây trên Trái Đất cùng họ xuyên tới đây đều có thể sống và phát triển tươi tốt.

Mấy cây ngô, khoai tây, khoai lang, khoai sọ…

đều đã mọc lên cây non.

Dù hàng ngày chỉ được tưới nước và thỉnh thoảng có thêm chút nước vo gạo rửa rau tưới thêm nhưng chúng có vẻ còn phát triển nhanh hơn so với trên Trái Đất.

Mấy cây ăn quả trong vườn đang ra hoa như khế, ổi, nhãn cũng đã kết trái rồi.

Chắc tới cuối hè họ sẽ được ăn quả.

Nhìn cây cối trong vườn Uyển nhi Yên tâm hẳn.

Họ không lo sẽ bị mất giống cây và giống lương thực nữa.

Không nhiều thì ít chắc sẽ có thu hoạch.

Cứ trồng vài mùa nữa họ sẽ yên tâm có nhiều giống cũng có nhiều lương thực và trái cây rau củ.

Uyển nhi còn mới ương giống bí đỏ và bí xanh lấy hạt từ quả bố mẹ để cô cho.

Cô còn ương cả giống ớt nữa.

Nói chung cứ có hạt giống gì là Uyển Nhi thử ươm mầm cả.

Tuy nhiên mấy cây này mới ươm nên chưa biết có phát triển tốt không.Đang nằm ngắm cảnh thư giãn vừa đắp mặt nạ đất sét làm đẹp, dưỡng da cô bỗng nhiên thấy bụng dưới hơi đau.

Phía thân dưới của cô có chất lỏng tràn ra.

Trời!

Uyển Nhi quên mất vụ dì cả của cô tới rồi.

Bình thường chu kì kinh nguyệt của Uyển Nhi không được đều.

Đặc biệt chu kì của cô dài hơn hẳn những ngưới khác.

Những phụ nữ khác 28-30 ngày tới tháng một lần còn Uyển Nhi cỡ 35-40 ngày mới có một lần.

Đôi khi nếu trong tháng cô đặc biệt mệt mỏi hay căng thẳng tâm lí có khi chu kì kinh nguyệt còn bị kéo dài thêm nữa nhưng nếu bị kéo dài kiểu đó thì ngày đèn đỏ cô sẽ bị đau bụng nhiều hơn.

Nhiều khi cô tự thấy vui vì mình tháng nào cũng kéo dài thêm được mấy ngày.

Chồng cô lo lắng bắt cô đi kiểm tra phụ khoa xem có vấn đề gì không.

May quá chỉ do đặc điểm cơ thể chứ sức khoẻ của cô không có vấn đề gì.

Mỗi lần đến tháng Uyển Nhi sẽ bị đau lưng, tức bụng một chút thôi chứ nhiều người còn đau bụng nghiêm trọng cơ.

Như Uyển Nhi đến tháng là nhàn nhất rồi.

Dạo gần đây Uyển nhi khá bận mải nên cô cũng quên mất là mình còn phải đón dì cả tới thăm.Uyển Nhi vào phòng vệ sinh để thay băng vệ sinh.

Bình thường cô cũng có thói quen tích trữ băng vệ sinh.

Cô mua khá nhiều loại nào là loại hàng ngày, loại ban ngày, loại ban đêm, loại băng vệ sinh quần.

Mỗi loại cô mua khoảng 2-3 gói.

Riêng băng vệ sinh quần cô mới mua cả một bịch to đùng như bịch bỉm của trẻ con về dùng thử nhưng chưa kịp dùng cái nào.

Hiện đại hơn cô còn dùng tampon, cốc nguyệt san.

May mà Uyển Nhi mới chuyển sang dùng cốc nguyệt san nên giờ xuyên qua rồi cô cũng không cần phải lo vấn đề không có băng vệ sinh để dùng.

Từ giờ Uyển Nhi định sẽ chỉ sử dụng tampon và cốc nguyệt san còn các loại băng vệ sinh thông thường cô sẽ giữ lại để con gái dùng trong tương lai.

Cốc nguyệt san và tampon có phải đưa vào trong người chỉ thích hợp cho phụ nữ có chồng dùng thôi.

Cốc nguyệt san làm từ silicon hoặc nhựa y tế nên có thể tái sử dụng.

Có thể dùng tới 5-10 năm mới cần thay thế mới.

Nhưng thật ra cốc nguyệt san có thể dùng tới 10-20 năm không hỏng.

Người ta thay mới nó chỉ để đảm bảo vệ sinh chứ không phải vì nó hỏng.

Uyển Nhi có ba cốc nguyệt san cô dùng cả đời cũng thoải mái.

Uyển Nhi vừa vệ sinh vừa vui sướng cười thầm trong lòng.

Sau này A Nhiên lớn cô sẽ tìm bông và tìm cách thiết kế băng vệ sinh cho con gái sau.

Dù sao giờ A Nhiên mới có 10 tuổi còn mấy năm nữa mới phải lo vấn đề này.

Con gái cô mới bắt đầu có đấu hiệu dậy thì phải tầm 3 năm nữa cô bé mới có kinh lần đầu được.

Sau khi vệ sinh bản thân Uyển Nhi còn cắt gội lại đầu tóc cho hai đứa con.

Tóc A Nhiên vốn để dài tới thắt lưng sau khi trao đổi với con Uyển Nhi đã cắt ngắn bớt tóc của con gái đi để đi lại trong rừng đỡ vướng víu.

Tóc Uyển Nhi thì vốn cũng không dài vừa đủ buộc nên cô không cắt ngắn thêm nữa.

Giang Nam và bé A Triết cũng cần cắt tóc rồi.

Nhà họ vốn toàn ra tiệm cắt tóc.

Nhà cũng có kéo và tăng đơ nhưng giờ không có điện tăng đơ thành vô dụng chỉ có thể dùng kéo thôi.

Nhưng cắt tóc thì dễ, cắt tóc đẹp thì lại không hề dễ tí nào.

Sau một hồi Uyển Nhi chỉnh sửa đầu tóc giúp con trai kết quả cuối cũng ai nhìn vào cũng phải phì cười.

Tuy nhiên sợ A Triết tức giận cả nhà sắp nín cười đến sắp nội thương rồi.

Giang Nam nhìn đầu tóc của con trai xong không hề muốn vợ cắt tóc giúp anh nữa.

Nhưng không nhờ vợ thì anh biết nhờ ai bây giờ?

Không thể tự mình soi gương cắt tóc cho mình, cũng không thể nhờ A Nhiên hay A Triết giúp cuối cũng vẫn phải chấp nhận tay nghề tạm bợ của vợ thôi.

Nhìn lại đầu tóc mình trong gương sau khi vợ động dao kéo Giang Nam cũng muốn cười to.

Đầu tóc anh bây giờ xấu vô cũng, dài ngắn không đều.

Vợ anh không chọc kéo vào đầu anh lần nào là tốt rồi.

Dù sao cũng chỉ người nhà họ nhìn thấy, vợ con cười chê mình anh cũng đành chịu thôi.

Hi vọng sau vài lần cắt tóc tài năng của vợ sẽ được nâng cao.Trưa nay Uyển Nhi kho nốt nửa con gà hôm qua họ không ăn hết làm bữa trưa.

Thịt gà rừng kho ăn mềm và ngon hơn thịt gà luộc.

Sau này Giang Nam nên thường xuyên săn loài gà này để cải thiện bữa ăn cho gia đình.

Mấy con ghẹ xanh còn sống cũng đem ra ăn.

Có mấy con đặc biệt còn khoẻ mạnh Uyển Nhi đem ra thả vào suối trước nhà họ.

Giống ghẹ xanh này không thấy có ở dòng suối nhỏ này nên cô thử thả chúng vào xem chúng có thể sống sót được không biết đâu mấy tháng nữa họ không phải đi xa cũng ăn được ghẹ xanh.

Uyển Nhi và Giang Nam còn bàn bạc với nhau những công việc sắp tới gia đình họ cần làm.

Kế hoạch sửa sân trước nhà và đường ra suối nên được thực hiện rồi.

Họ dự định rải đá và sỏi lên mặt sân trước nhà cho sạch sẽ và sau này sẽ dễ dàng phơi đồ khô.

Con đường đi ra suối cũng cần được trải đá.

Họ sẽ làm đường rộng khoảng hơn 1m cố gắng trải bằng phẳng và làm rào hai bên đường đi luôn.

Đất hai bên đường sẽ cải tạo dần sau này trồng cây.

Việc kiếm đá sỏi khá dễ dàng vì ven suối và lòng suối toàn là đá; to nhỏ gì đều có cả.

Chỉ là việc vận chuyển sẽ mất khá nhiểu thời gian.

Họ cứ làm dần sẽ xong thôi.Ngoài ra Uyển Nhi thấy cạnh cầu thang tầng hai những cành cây lớn mọc dày đặc xếp vào nhau giống như một sàn nhà vậy.

Trước kia cô cũng có thấy nhiều nơi làm nhà trên cây trông rất ấn tượng.

Cô nghĩ họ cũng nên cải tạo những cành cây đó rồi xây dựng thêm một ngôi nhà nhỏ hay một căn phòng trên cây nữa.

Nếu cải tạo thành công họ sẽ có thêm được không gian cất chứa đồ đạc khá lớn.

Lúc nào Uyển Nhi cũng nghĩ cách làm sao cất trữ được thật nhiều đồ ăn, đồ dùng cho gia đình mình.

Mà khi thấy có nhiều đồ ăn lại không tìm được cách giữ chúng được lâu hay không có đủ chỗ để cất giữ là cô thấy lòng mình thật khó chịu.

Giang Nam suy ngẫm lời vợ nói.

Cái cây cạnh nhà họ có tán cây rất rộng, thân cây cũng to và vững chãi, nếu anh xẻ gỗ làn sàn rồi xếp ghép chúng với nhau lên các cành cây hoàn toàn có thể dựng một ngôi nhà trên cây.

Mà cũng không cần dựng hẳn một ngôi nhà vì vốn nhà hai tầng của họ cũng khá giống nhà cây rồi chỉ cần dựng thêm một căn phòng cạnh phòng tầng hai liền với căn nhà đã có là được.

Ý tưởng này hoàn toàn có thể thực hiện.-Anh thấy có thể thực hiện được đấy.

Anh sẽ suy nghĩ cách dựng nhà gỗ ngay cạnh cầu thang tầng hai nhà mình nhưng chắc sẽ mất nhiều thời gian mới xong được.-Không sao, anh cứ từ từ làm.

Chúng ta hoàn thành trước khi mùa thu đến là được để mùa thu sẽ tập trung dự trữ thức ăn có chỗ mà chứa đồ.

Với lại anh cũng phải tìm cách bịt kín tầng hai của nhà chúng ta đi.

Tầng một thì có tường vây kín nhưng tầng hai lại thiếu một bên tường cạnh cầu thang.

Nếu có loài thú leo cây được như báo hay rắn thì chúng vào được nhà mình mất.Uyển Nhi nói thêm với chồng.

Giang Nam trả lời lại vợ:-Ừ, anh biết rồi.

Khi dựng thêm một phòng trên cây anh sẽ quây phần tường bao xung quanh cầu thang tầng hai kín luôn vừa thêm rộng rãi vừa an toàn.

Mà anh cũng dự định dựng thêm một cầu thang phía bên ngoài nhà nữa.

Cầu thang lên tầng hai nhà chúng ta vốn ở bên trong nhà nhiều khi muốn vào thẳng nhà từ bên ngoài cũng bất tiện.

Anh sẽ dựng cầu thang thoát hiểm bên ngoài leo lên vào nhà từ phía ban công.

Nhưng anh đang phân vân làm cầu thang gỗ như nhà sàn hay làm cầu thang dây thả xuống kéo lên cho tiện đây.Uyển Nhi nghe ý của chồng cô cũng thấy khó quyết định.

-Nếu làm cầu thang gỗ như nhà sàn thì sẽ chắc chắn an toàn, dễ đi hơn nhiều nhưng như vậy thì ai cũng có thể leo vào nhà mình được.

Còn cầu thang dây thì khó leo hơn những khi chúng ta không có ở nhà thì cuốn lại người khác cũng khó vào trong nhà mình.

Nhưng em nghĩ nhà mình cũng chỉ cao có mấy mét thế này bên cạnh lại có cây to nếu có ai cố tình muốn trèo vào thì cũng không hề khó.

Nên anh cứ làm cầu thang gỗ chắc chắn đi.

Để đảm bảo an toàn khi chúng ta đi ra ngoài khoá các cửa lại chắc chắn là được.

Có leo lên ban công cũng không thể vào trong nhà mình.

Có thời gian thì anh cũng làm thêm mấy cái thang dây, không dùng ở nhà mình nhưng biết đâu sau này chúng ta lại làm mấy căn nhà cây ở nơi khác làm chỗ nghỉ ngơi trên đường cũng cần dùng đến.Giang Nam thấy vợ phân tích rất hợp với suy nghĩ của anh.

Họ cứ quyết định làm vậy đi.

Trong một hai tháng tới Giang Nam lại có việc để bận rộn rồi.

Lúc buổi chiều tròi đã tạnh có nắng lên.

Dù định nghỉ ngơi cả ngày nhưng vốn quen làm việc rồi nên Giang Nam lại đi ra ngoài.

Anh sẽ đi lại gần nhà thôi.

Mà thức ăn tươi trong nhà cũng không còn, anh sẽ vào rừng tre bắt thỏ về thêm thức ăn tiện đào măng nữa đắng nào anh cũng đang rảnh rỗi.Uyển Nhi ở nhà nghỉ ngơi nốt buổi chiều cùng hai con.

Cô đọc truyện cho con trai nhỏ nghe.

Bình thường bận mải cô ít khi đọc truyện cho A Triết nghe từ khi xuyên không tới giờ lại càng không có thời gian rỗi như vậy.

Giờ cô sẽ dành thời gian nhiều hơn đọc sách cùng A Triết, cậu bé cúng sắp đến tuổi học chữ và số rồi, nên làm quen dần thôi.

A Nhiên thì quay lại với việc vẽ các loài sinh vật mới.

Hôm qua họ tìm thấy một số loài nấm mới.

Uyển Nhi đã kiểm tra có hai loại ăn được.

Một loại giống nấm hương có màu trắng và to gấp ba lần cây nấm hương.

Một loại khác ăn được giống nấm tre màu vàng nhạt có mũ nấm như một tấm lưới.

Trừ hai cây nấm đó những loại nấm khác mới tìm thấy đều không thể ăn được.

Chiều nay A Nhiên sẽ vẽ lại chúng vào tập tư liệu về các loài nấm của nhà mình.

Để lâu mấy cây nấm héo hay hỏng vẽ sẽ không chuẩn nữa.

Khi A Nhiên vẽ xong sẽ cùng mẹ ghi chú thông tin về chúng.

Cô bé còn vẽ mấy con thú lớn họ gặp được ngày hôm qua rồi cả loài gà rừng, vượn, ghẹ xanh… nữa.

Vì một số con chỉ thoáng nhìn qua không có mẫu nên A Nhiên cần nhiều thời gian hơn để vẽ chúng.

Cô bé vừa vẽ vừa tham khảo trí nhớ của mẹ và A Triết cho hoàn thiện.

Vẽ không có mẫu vật là bài tập rất khó đối với A Nhiên mà nhất là những loài thú này cón có nhiều điểm khác so với loài thú tương tự trước kia.

May mà A Nhiên có năng khiếu hội hoạ và cũng được học vẽ hơn bốn năm rồi về cơ bản cô bé vẫn vè ra được hình dạng của chúng.

Mọi ngày A Nhiên cũng bận giúp mẹ làm việc và trông em nên cũng không có nhiều thời gian để vẽ tranh.

Buổi tối rảnh thì lại không có điện, ánh sáng của họ giờ lấy từ việc đốt lửa nên mẹ không cho A Nhiên đọc sách, vẽ tranh nhiều vào buổi tối nữa nếu khiến cho mắt bị cận thì nguy to.

Vậy nên khá lâu rồi mà mấy quyển sách vẽ các sinh vật không thêm được mấy tờ.

Hôm nay A Nhiên sẽ dành thời gian của mình để vẽ thật nhiều.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 14.2


Ngày hôm nay là tròn một tháng gia đình Uyển Nhi xuyên không tới nơi này.

Dựa vào sự chuyển động của cả hai Mặt Trăng ở đây, Uyển Nhi xác định hành tinh họ sống có hai vệ với quỹ đạo chuyển động ngược chiều nhau.

Sau ba mươi ngày pha trăng của hai mặt trăng này có vẻ đã có sự khác biệt.

Mặt trăng nhìn có kích thước lớn hơn, cảm giác như gần mặt đất hơn.

Nó chiếu ánh sáng có màu vàng hơi pha chút màu xanh va có tốc độ chuyển động nhanh hơn.

Chắc chắn quỹ đạo quay của nó ngắn hơn và gần với hành tinh của họ hơn.

Họ gọi đó là “Mặt Trăng xanh”.

Mặt trăng thứ hai thì nhìn nhỏ hơn xa mặt đất hơn cũng chuyển động chậm hơn mặt trăng xanh.

Vậy là chắc chắn quỹ đạo chuyển động của nó lớn hơn Mặt Trăng xanh.

Ánh sáng phát ra từ mặt trăng này giống với mặt trăng trên Trái Đất nên họ gọi nó là “Mặt Trăng”.

Hiện giờ pha trăng của Mặt Trăng xanh đã trở lại giống với hình ảnh khi họ mới xuyên tới phần lớn là bóng tối và chỉ có một vòng trăng lưỡi liềm nhỏ còn nhìn thấy ánh sáng.

Nhưng Mặt Trăng còn lại thì lại thì phần lưỡi liềm sáng có kích thước lớn hơn khá nhiều nghĩa là nó chưa đi hết một vòng quay xung quanh hành tinh chủ.

Giang Nam quyết định tạm lấy chu kì chuyển động của Mặt Trăng xanh để tính thời gian một tháng vì nó quay hết một vòng xấp xỉ 30 ngày gần giống với Mặt Trăng trên Trái Đất.

Chỉ mới một tháng mà mọi thứ xung quanh ngôi nhà của họ đã thay đổi khá nhiều.

Bao quang ngôi nhà là một hàng rào dài và cao nhìn an toàn rất có không khí như nông thôn thời cổ đại.

Bên ngoài hàng rào có mảnh vườn trồng rau và cây lương thực đang phát triển xanh tốt.

Bên trong hàng rào có một ngôi nhà hai tầng nấp sau tán cây, có thêm một vườn rau nhỏ cạnh nhà.

Trong sân đã được lát sạch bởi những phiến đá nhìn sạch sẽ, khang trang hơn hẳn.

Gia đình họ đã mất năm ngày để làm xong sân này.

Ngày nào Uyển Nhi và bọn trẻ cũng ra bờ suối chọn và nhặt những phiến đá thích hợp để lát sân.

Uyển Nhi thì chuyên lấy những phiến đá to.

A Nhiên và A Triết thì nhặt đá nhỏ hơn xếp gọn lại một chỗ.

Giang Nam dùng xe cút kít vận chuyển về nhà và xếp chúng lại với nhau sao cho bằng phẳng nhất có thể.

Những chỗ không được phẳng thì chèn viên đá hay sỏi nhỏ vào là được.

Sau năm ngày làm sân họ lại mất thêm hai ngày nữa làm đường đi từ nhà ra bờ suối.

Con đường nhỏ này làm đơn giản hơn nên cũng đỡ mất thời gian hơn.

Khi càng làm thì lại càng tiến gần bờ suối nên công đoạn vận chuyển đá sỏi giảm đi đáng kể.

Có sân có vườn rồi khi trời mưa mọi người đi lấy nước, giặt quần áo sẽ an toàn tiện lợi hơn nhiều.

Tiếp theo Giang Nam sẽ lại tiếp tục làm hàng rào hai bên đường đi nữa.

Công việc này chỉ mình anh làm thôi vợ con sẽ không tham gia cùng nữa.

Hàng rào này chỉ cần làm đơn giản và thấp thôi chứ không cẩn thận và cao như hàng rào bảo vệ quanh nhà.

Giang Nam dự định dùng tre để làm cọc rào.

Cứ cách nửa mét anh lại đóng một cọc tre cao khoảng 1,5m.

Sau này họ có thể tận dụng hàng rào để trồng mấy cây leo như dưa chuột, đậu cô ve hay loài cây tương tự nếu tìm thấy giống.

Để kỉ niệm một tháng ngày họ xuyên không và cũng là thói quen của gia đình trước đây, ngày tuần Uyển Nhi sẽ thắp hương cúng tổ tiên.

Uyển Nhi quyết định trưa nay cô sẽ làm bữa cơm tươm tất cúng các cụ.

Bình thường ngày tuần chỉ cần thắp cúng bánh kẹo hay hoa quả.

Ngày giỗ ngày tết mới sắp cơm cúng cơm canh.

Nhưng hôm nay là một ngày kỉ niệm đặc biệt họ đến thế giới này được tròn tháng rồi nên Uyển Nhi quyết định đây sẽ là ngày tết.

Cô đã báo với chồng và con ngày thứ 30 sau khi họ xuyên không sẽ là “ngày lễ tháng Giêng”.

Ngày này họ sẽ làm cơm cúng tổ tiên và cầu may mắn từ Đại thần xuyên không.

Đúng vậy!

Ngoài việc thờ cúng tổ tiên, họ quyết định thờ cả Đại thần xuyên không nữa.

Trước kia vợ chống Uyển Nhi không mấy tin vào những thứ siêu nhiên hay phép thuật.

Việc thờ cúng là trách nhiệm và thể hiện lòng biết ơn tổ tiên, là thói quen tập quán thôi.

Nhưng giờ đây chính gia đình họ đã được trải qua sự nhiệm màu của phép thuật rồi.

Giờ họ đã tin vào những điều thần kì trong cuộc sống.

Họ tin rằng dù đã ở một thế giới hoàn toàn khác nhưng tình thân máu mủ sẽ vẫn luôn tồn tại.

Nếu họ thờ cúng tổ tiên thì gia đình mình và những người thân sống ở thế giới cũ cũng sẽ vẫn được bảo vệ và phù hộ.

Đặc biệt vì đã nhận được “bàn tay vàng” từ Đại thần xuyên không nên gia đình họ rất biết ơn, họ quyết định thờ cúng bái ngài.Giang Nam đã làm một tấm gỗ hình chữ nhật và khắc chữ “Đại thần xuyên không” lên đó làm vật thờ cúng.

Hôm nay là lần đầu tiên kể từ khi xuyên không gia đình họ làm lễ cúng tế.

Thực ra cúng tế cũng không có gì phức tạp.

Uyển Nhi chuẩn bị đồ ăn, trái cây cúng.

Giang Nam đại diện cho gia đình họ chắp tay nói lên những tâm nguyện của mọi người trước bàn thờ.Bữa cơm hôm nay Uyển Nhi chuẩn bị khá phong phú và công phu.

Có gạo nếp nấu xôi, cơm tẻ, thịt một con gà luộc, một con thỏ nướng, một đĩa cá hấp, canh măng chua.

Hoa quả chỉ có một loại là cam, dâu tây có quá ít không đủ sắp thành một đĩa nên cô bỏ qua.

Nhưng may cây khế trong vườn nhà cô có mấy quả đã chín nên Uyển nhi hái sắp cúng luôn.

Cây trái đầu mùa nhà trồng được cúng tổ tiên lại càng có thành ý.

Uyển Nhi cũng đặt ra quy định trong các ngày lễ lớn họ nhất định phải sắp mâm cơm cúng có một thứ thức ăn đến từ Trái Đất.

Vì vậy hôm nay có món bánh khoai lang trộn bột mì rán trên mâm cơm cúng và quả khế nữa là hai thứ có trên Trái Đất.Để chuẩn bị mâm cơm này Giang Nam đã một mình vào rừng, đi sâu hơn thường ngày để bắt được gà rừng về thịt.

Thỏ tre thì dễ bắt hơn nhưng cơm cúng phải có thứ tốt mới được nên anh đi bắt gà rừng.

Một mình Giang Nam vào rừng cũng không có nguy hiểm gì.

Anh có sức mạnh lại thường xuyên đi rừng, chỉ một mình thì anh sẽ dễ dàng di chuyển và nếu có nguy hiểm cũng dễ dàng lé tránh.

Đi cùng vợ con thì phải hơn 2 tiếng mới tới khu hoạt động của gà rừng nhưng nếu anh đi một mình thì không tới nửa thời gian là tới nơi.

Với ná cao su anh dễ dàng săn được gà rừng.

Tiện thể mất công đi săn anh bắt liền bốn con gà với nhặt thêm mấy chục quả trứng gà đem về.

Một con để làm cơm cúng, ba con còn lại vợ anh sẽ làm ruốc thịt gà.

Kiếm trứng gà rừng lại càng dễ dàng.

Cả một khu vực gần ha mọc nhiều bụi cây thấp trong khu rừng là nơi gà rừng sinh sống.

Chúng làm ổ dưới những bụi cây.

Gần như ổ nào cũng có trứng.

Theo nguyên tắc của thợ săn Giang Nam sẽ nhặt 3-4 quả trứng mỗi ổ không nhặt hết tất cả trứng trong cùng một ổ.

Chỉ đi chục phút là anh đã nhặt được kha khá trứng.

Loài gà này lại hay kêu ồn ào nên rất dễ bị phát hiện ra ổ của chúng.

Gà rừng có mỏ rất sắc nếu bị cả đàn chúng tấn công thì cũng không phải chuyện nhỏ nhưng dùng ná cao su bắn từ xa thì rất dễ bắt được nó.

Còn khi lấy trứng thì cứ ngó quanh mấy gốc cây bụi rất dễ tìm thấy ổ gà.

Ổ nào không có gà thì nhặt trứng.

Ổ nào có gà đang ở đấy thì bắn gà luôn nếu không thì bỏ qua ổ khác tìm là được.

Nói chung việc đi săn gà rừng dễ dàng và nhàn nhã với Giang Nam.Sau khi Uyển Nhi chuẩn bị tốt các thức ăn để cúng tế, Giang Nam đốt nhang thơm và cầu khấn.

Ba mẹ con Uyển Nhi cũng sắp hàng phía sau chắp tay trước ngực rì rầm.

Họ cầu mong tổ tiên và thần linh phù hộ cho họ sức khoẻ, giúp họ tìm được nhiều thức ăn và bảo vệ họ được an toàn.

Thức ăn phải được cúng đến khi nén nhang thơm cháy hết thì mới được hạ xuống.

Mọi người ở chỗ Uyển Nhi sống trước kia quan niệm nhang thơm thắp lên có thể mời được linh hồn người đã khuất quay về nhà.

Trong thời gian nhanh thơm cháy chính là thời gian tổ tiên đang hưởng dụng bữa ăn do con cháu cúng tế.

Sau khi nhang cháy hết nghĩa là tổ tiên đã hưởng dụng xong, con cháu lúc này sẽ được ăn phần thức ăn tổ tiên đã dùng.

Thực ra không biết tổ tiên có hưởng dụng được thật không chứ thức ăn cúng xong vần còn nguyên như ban đầu thôi.

Đúng ra theo truyền thống họ còn phải đốt vàng mã cho người đã khuất nhưng giờ gia đình Uyển Nhi cùng không có thứ ấy nên bước này bỏ qua.

Trong tủ đựng đồ cúng chỉ còn mấy xấp giấy tiền nhưng Uyển nhi muốn để dành cho dịp lễ quan trọng hơn.Đại thần 1079 đang ngồi thảnh thơi nghỉ ngơi.

Tháng này ngài đã đủ chỉ tiêu công việc rồi không phải tăng ca làm thêm nữa.

Bỗng nhiên ông nhận được thông báo điểm công tích của mình được tăng lên mấy chục điểm liền.

Lạ thật nay chưa hết tháng ông có điểm công tích ở đâu ra nhỉ.

Đại thần vung tay mở sổ công đức của ông ra xem xét.

Hoá ra gia đình bốn người được ông đưa xuyên không tháng trước làm lễ tế bái thờ cúng ông.

Thực ra ngoài làm việc để kiếm công, tín ngưỡng của con người cũng tăng sức mạnh và tăng tiền tài cho các vị Đại thần.

Thời xa xưa chỉ cần tín ngưỡng của con người thôi các đại thần đã có phép thuật vượt bậc và có thể sống tốt rồi.

Nhưng giờ đây xã hội phát triển con người ít tôn thờ thần linh hơn vì họ cũng ít cần thần linh giúp đỡ.

Đã rất lâu rồi Đại thần 1079 mới lại nhận được điểm tín ngưỡng từ người bình thường.

Lòng ông thật quá vui vẻ và tự hào.

Không mấy vị đại thần được người xuyên không thờ phụng như ông đâu.

Họ càng thờ cúng lâu dài, số người theo tín ngưỡng càng nhiều thì năng lực của ông sẽ càng nhận được nhiều.

Dù biết tín ngưỡng rất quý giá với thần linh nhưng thần linh lại không được phép và cũng không thể gợi ý con người thờ cúng họ.

Tất cả phải do con người tự nguyện mới được.

Nếu thần linh nào làm trái thì họ sẽ phải chịu trừng phạt rất kinh khủng.

Nhận được điều tốt bất ngờ thế này nhất định sau này có dịp thuận lợi hay ưu đãi gì đại thần ông phải dành cho gia đình này mới được.

Không tiếp tục nghỉ ngơi thư giãn nữa, đại thần 1079 phải đi gặp mấy vị đại thần thân thiết khác để khoe khoang mới được hahaha…
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 14.3


Sau ngày “lễ tháng Giêng” cả nhà Uyển Nhi lại quay về với nhịp sống bận rộn thường ngày.

Giờ đây Giang Nam thường một mình đi sâu vào rừng rậm cả ngày.

Anh đã tìm hiểu được nhiều thói quen của các loài động vật có trong rừng.

Anh cũng tìm hiểu được lãnh địa của loài nào ở đâu để tránh nguy hiểm.

Nhưng vì chỉ đi lại trong ngày nên Giang Nam cũng không đi quá xa nhà.

Anh đã sửa sang lại hang động lần trước cả nhà họ khám phá được.

Trước cửa hang được chôn một cọc gỗ lớn và gắn với một cánh cửa gỗ.

Trong hang thì anh để sẵn củi, đuốc, một nồi nấu ăn nhỏ và đồ đánh lửa.

Giang Nam đã học được cánh tạo ra lửa bằng que gỗ, thanh tre và miếng bông.

Tạo ra lửa bằng cách này không quá khó chủ yếu do sự cọ xát giữa các vật sinh ra.

Người vốn có sức mạnh như Giang Nam lại càng dễ dàng.

Đồ ăn vốn quý giá nên khi chưa cần thiết họ chưa bỏ thức ăn lại hang này.

Nhưng Giang Nam cúng làm một chiếc giường đơn đặt trong hang để có chỗ nghỉ ngơi khi dừng lại nghỉ.Công việc quan trọng tiếp theo của Giang Nam là xây một căn phòng trên cây cạnh nhà của họ.

Việc này khá là khó khăn.

Khó khăn ở đây không phải vì chặt gỗ hay chuyển cây vất vả mà là sự thiếu thốn công cụ khiến anh rất khó khăn để có thể ghép những tấm gỗ thành một ngôi nhà.

Khi còn mạng Uyển Nhi cũng đã tra cứu và in tài liệu về cách dựng nhà trên cây.

Với một thân cây có đường kính thân trên 30cm cao trên 10m là có thể dựng một ngôi nhà nhỏ kích thước 2mx2m trên cây.

Thân cây cạnh nhà họ tới bốn người ôm mới hết, đường kính thân cây khoảng 200cm có thể dựng căn nhà rộng tới 25-28m2.

Nhưng Giang Nam chỉ định dựng một căn phòng điện tích khoảng 16m2 và cao 2,5m thôi.

Anh đã nghiên cứu tài liệu và bỏ ra nhiều ngày để thiết kế, tính toán, liệt kê những thứ vật liệu và công cụ cần thiết.Vật liệu để đựng nhà chủ yếu là phải dùng gỗ rồi.

Vậy là việc đầu tiên Giang Nam cần làm là chuẩn bị gỗ.

Không như xây dựng hàng rào chỉ cần chọn bừa cây gỗ trong rừng phù hợp là được.

Muốn xây dựng nhà gỗ cần phải lựa chọn và xử lí gỗ thì tuổi thọ căn nhà mới được lâu bền.

Giang Nam vào rừng chọn những thân cây gỗ lớn, cưa thử cành của chúng để kiểm tra.

Nếu cây có thớ gỗ thẳng, cứng, chắc, mịn, vân gỗ đẹp thì đủ tiêu chuẩn để làm nhà.

Cây gỗ như vậy gần với tiêu chuẩn của gỗ lim.

Đặc biệt gỗ càng chắc nặng thì càng là gỗ tốt.

Giang Nam chọn những cây gỗ tương tự như vậy để chặt.

Trong rừng rậm trước nhà anh có nhiều loại gỗ tốt tha hồ mà chọn.

Vậy là vật liệu chính dựng nhà đã có.Bước tiếp theo là xử lí vật liệu gỗ.

Gỗ chặt về cần phải ngâm nước để loại bỏ nhựa, tăng độ bền, hạn chế mối mọt, cong vẹo.

Gỗ có thể ngâm vài giờ, vài tuần, vài tháng thậm chí cả năm.

Giang Nam dự định ngâm gỗ trong hai tuần sẽ vớt lên tiến hành sấy khô.

Gỗ hiện đại được sấy khô công nghiệp ở 100oC nhưng giờ không có điều kiện anh phải để gỗ khô tự nhiên.

Chú ý trong quá trình phơi gỗ không để gỗ dưới ánh nắng trực tiếp có thể làm gỗ bị nứt.

Gỗ phải được phơi nơi râm mát, thoáng gió hoặc phải được che đậy.

Gỗ cần phải phơi khô tự nhiên ít nhất 2-3 tháng.

Những cây gỗ lớn và dày thế này thì Giang Nam định phơi trong 3 tháng rưỡi đến 4 tháng mới đem đi xẻ được.

Vậy là đến giữa hè anh mới có thể bắt đầu xây dựng nhà trên cây.

Nhưng anh không có nhiều thời gian chờ đợi như vậy được.

Để tiết kiện thời gian Giang Nam sẽ chọn những thân cây nhỏ hơn ngâm và phơi khô trước sẽ được xẻ trước.

Đến khi xẻ xong những cây nhỏ anh sẽ xẻ thân cây lớn là vừa vặn.

Dọc con suối trước nhà họ giờ ngâm đầy thân cây to may mà suối khá dài và rộng cũng không có nhiều động vật nên không ảnh hưởng gì.

Để nối các bộ phận của ngôi nhà gỗ với nhau thì cần dùng dây thép, đinh, ốc vít, bulông.

Nhưng những thứ đồ kim loại này họ lại không có nhiều nên Giang Nam lại phải dùng thân cây mây thay thế.

Vậy là công việc sau khi đốn gỗ lại chuyển sang xử lí thân cây mây.

Thân cây này cũng cần ngâm nước, phơi khô, tước nhỏ rồi bện lại.

Việc đi rừng chặt thân cây tước sạch vỏ đem ngâm là của Giang Nam.

Sau khi phơi thì Uyển Nhi sẽ tước nhỏ và bện lại thành dây thừng.Để có nhiều dụng cụ và thiết bị dựng nhà cây Giang Nam đã tháo rỡ hai chiếc xe máy nhà họ ra.

Dù sao giờ xe máy cũng không còn tác dụng gì cả.

Anh tháo rời ra lấy những ốc vít, bulong, những phần kim loại, vành xe… tận dụng làm vật liệu cho việc xây nhà.

Chút xăng còn lại trong xe thì hút ra một bình kín giữ làm chất đốt, đặc biệt khi tẩm xăng làm đuốc dùng rất tốt.Hiện tại việc dựng nhà chưa thể thực hiện nên Giang nam làm những việc nhỏ cần thiết khác.

Tiện thể chặt gỗ anh làm một cái câu thang gỗ từ dưới đất leo lên ban công tầng hai.

Cầu thang gỗ làm khá đơn giản.

Cần hai thanh gỗ dài làm nẹp cầu thang, những miếng ván gỗ làm bậc thang, gỗ làm tay vịn và cột vịn.

Khi làm cầu thang không cần đóng nhiều đinh và các đinh cũng không nên đóng gần nhau nhất là ở các bậc thang vì như thế lại dễ khiến ván gỗ bị cong vẹo đi.

Giang Nam thiết kế cầu thang theo kiểu khớp mộng vừa chắc chắn lại vừa tiết kiện đinh ốc.

Để đảm bảo an toàn anh buộc thêm các sợi dây mây là ổn.

Nếu có thời gian có thể làm cầu thang liền khối chỉ bằng một cây gỗ to.

Chọn cây gỗ to và thẳng có chiều dài phù hợp rồi đục nó thành từng bậc thang và dựng chếch lên là được một cái cầu thang luôn.

Cầu thang này vốn là một cây gỗ nên không phải khớp nối hay đinh vít gì cả.

Nhưng cây gỗ này cần thời gian xử lí lâu hơn nên Giang Nam cứ làm cầu thang ghép này trước.Anh cũng nghe ý kiến của vợ làm ba cái thang dây.

Thang dây này lại càng đơn giản chỉ cần chuẩn bị những đoạn gỗ tròn có chiều dài và bán kính bằng nhau.

Phần gần hai đầu thanh gỗ khoét rãnh sâu dùng để buộc dây thừng nối các thanh gỗ lại với nhau chắc chắn là được.

Loại thang dây này thì dây nối lại là bộ phận quan trọng nhất.

Dây phải bền chắc và chịu được ma sát tốt.

Tất nhiên nhà họ vẫn sử dụng thân cây mây để làm dây thừng.

Trong rừng tre có rất nhiều cây mây để họ sử dụng, chắc dùng hoài không hết đâu.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 14.4


Trong khi Giang Nam bận mải với công việc chuẩn bị vật liệu dựng nhà gỗ, Uyển Nhi thường xuyên thay chồng đi kiến thức ăn cho cả nhà.

Giờ một mình cô đã tự mình đi lại giữa nhà và rừng tre cũng như đi lại khu vực rừng gần bờ suối.

Thỉnh thoảng để tiết kiệm thời gian bữa trưa Giang Nam sẽ không về nhà ăn.

Uyển Nhi sẽ nấu rồi đem qua cho chồng đang làm việc bên rừng cây.

Khu vực Giang Nam thường xuyên qua lại và chặt cây nên ít có động vật lui tới, Uyển Nhi đi lại một mình cũng an toàn.

Giang Nam thường xuyên kéo cây lớn nên đã hình thành một con đường mòn.

Uyển Nhi đị lại trên con đường này là sẽ tìm được nơi chồng cô làm việc.Ngoài ra cứ 2-3 ngày Uyển Nhi lại cầm dao to và ná cao su đi vào rừng tre bắt thỏ.

Loài thỏ tre vốn béo lại chậm chạp nên Uyển Nhi hầu như không bắt trượt chúng bao giờ.

Khu rừng tre đã quá quen thuộc với người nhà Uyển Nhi.

Có khi hai đứa con cũng theo mẹ vào rừng tre hái măng chỉ là nếu đi cùng con thì họ chỉ ở khu bìa rừng chứ không đi sâu vào trong.

Ở rừng tre họ cũng phát hiện ra nấm và thêm một loại cây leo khác giống.

Cây này có thân mềm giống với cây đậu.

Quả của nó có thể ăn được.

Uyển Nhi đã kiểm tra độ an toàn và hái về nấu ăn thử.

Quả đậu này dài như đậu đũa nhưng có vị giống đậu cô ve.

Họ gọi nó là cây “đậu đũa”.

Đậu đũa này luộc, xào ăn đều ngon cả.

Uyển nhi cũng thử muối chua và phơi khô ăn đều ngon miệng.

Nếu ở trên Trái Đất thì mùa xuân chưa thể có đậu để ăn nhưng ở đây lại đang là mùa của chúng.

Phía bên trái khu rừng tre có rất nhiều cây đậu này.

Nhìn những quả đậu trên cây đều dài và phổng phao cả rồi chỉ tầm một, hai tuần nữa là quả đậu sẽ bị già nên ba mẹ con Uyển Nhi thường xuyên đến hái đem về tích trữ.

Muốn để đậu lâu nhất chỉ có một cách là đậu phơi khô.

Quả chưa già thì Uyển Nhi rửa sạch, cắt bỏ hai đầu, đun sôi nước và chần sơ trong 1-2 phút sau đó vớt ra đen phơi là được.

Uyển Nhi mắc một sợi dây phơi giữa hai cây to rồi túm đậu đũa lại treo lên dây phơi rất tiện.

Khi đậu đũa khô có màu xanh đậm, cứng và dễ bẻ gãy là có thể đem đi cất.

Uyển Nhi dùng túi đựng quần áo loại có thể hút chân không để cất đậu đũa khô.

Bình thường cô vốn hay mua sắm quần áo nên cô cũng phải mua rất nhiều túi hút chân không để cất quần áo trái mùa.

Loại túi này được bán theo sét 6-12 chiếc có kèm theo dụng cụ hút chân không bằng tay dùng rất tiện.

Nhà Uyển Nhi có cả mấy chục túi như vậy nhưng phần lớn cô đã cất quần áo cả rồi.

Mấy cái túi mới tinh chưa dùng giờ được cô tận dụng cất đồ ăn khô.

Dùng túi này bảo quản đảm bảo không bị con vật khác gặm mất, cũng đảm bảo không bị ẩm mốc.Nhiều quả đậu đã bị già Uyển Nhi vẫn hái mang về để A Triết và Uyển Nhi bóc lấy hạt phơi cũng để sau này ăn.

Uyển Nhi đã ăn thử hạt đậu này khi phơi khô giống như hạt đậu đỏ nghiềm thành bột uống hay nấu canh, nấu chè đều được.

Ba mẹ con Uyển Nhi thu hoạch được cả tạ đậu đũa khô luôn.

Cả nhà nhìn vào ai cũng cười tít mắt.Ngoài thỏ tre gia đình Uyển Nhi cũng thường xuyên bắt cá bụng trắng và tôm hùm xanh ở suối nên ăn.

Khi Giang Nam Ngâm gỗ trong suối việc bắt cá càng trở nên dễ dàng.

Lúc trước Giang Nam bắt cá phải dùng lưới.

Vốn trước kia nhà Uyển nhi ở cạnh sông nên tất nhiên nhà có lưới đánh cá nhưng gần như không bao giờ được dùng đến.

Nghề phụ của làng Giang Nam ở trước kia chính là đan lưới đánh cá đấy.

Làng ven sông nên nghề chài lưới với họ vô cùng quen thuộc.

Giờ ít ai sống nhờ sông nước nữa nhưng nhà ai cũng còn giữ lại lưới đánh cá.

Thỉnh thoảng họ giăng mẻ lưới bắt cácải thiện bữa ăn hay chỉ bắt cá cho vui thôi.

Bà nội, mẹ và chị gái Giang Nam ai cũng biết đan lưới đánh cá cả.

Nhà họ vẫn giữ mấy cái lưới làm kỉ niệm thôi.

Xuyên tới đây mấy cái lưới vô cùng hữu ích.

Nhưng giờ tới lưới đánh cá Uyển nhi cũng không cần dùng đến vì mấy con cá thích nấp dưới thân cây to ngâm dưới suối để tránh nắng và kiếm thức ăn.

Uyển Nhi cầm rổ thôi cũng chụp được.

Tôm hùm xanh thì lại càng dễ bắt nhưng mỗi lần bắt chúng phải đeo găng tay vì tôm này to như con tôm hùm vậy, hai càng to của nó cắp tay là thấy máu ngay..

Hàng ngày Uyển Nhi chăm sóc vườn rau và cây lương thực của nhà, đi kiếm đồ ăn và nấu ăn.

Hai đứa trẻ thì thường xuyên đi theo phụ giúp mẹ làm việc.

Chúng cũng biết nhổ cỏ, xách nước tưới rau, phụ làm bữa ăn và những việc lặt vặt khác.

Cả hai đều chăm chỉ và ngoan ngoãn.

Có đôi khi Uyển Nhi nghĩ không phải gia đình họ mới xuyên tới đây mà vỗn dĩ họ sống ở đây vậy.

Thỉnh thoảng ba mẹ con nhắc lại những kỉ niệm trước kia của họ khi sống trên Trái Đất.

Những chuyện nhỏ của A Triết và A Nhiên khi đi học giờ cũng trở lên thú vị và lôi cuốn vô cùng.

Có nhiều thứ để họ hoài niệm quá: những người thân, bạn bè, những nơi họ từng đi qua, những món ăn họ được nếm thử...

Tất cả đã trở thành hồi ức đẹp đáng trân trọng.

Bốn người nhà họ giống như những người con xa quê lâu ngày hoài niệm lại kí ức tuổi thơ vậy.

Uyển Nhi và Giang Nam đều muốn hai con nhớ chúng vốn đến từ đâu.

Chúng cần nhớ rằng họ là những con người hiện đại đến từ một nơi xa xôi tên gọi Trái Đất.

Họ sợ chính mình hay các con lâu dần sẽ quên đi nguồn cội và bị đồng hoá bởi thế giới này.

Uyển Nhi không thể khẳng định quên đi là tốt hay xấu nhưng giác quan trong cô mách bảo cô rằng họ phải luôn nhớ rõ họ là ai đến từ đâu và đến nơi này làm gì.

Vì vậy Giang Nam và Uyển Nhi luôn không bỏ quên việc dạy hai con học hành.

Đặc biệt là A Triết tuổi còn nhỏ lâu dần cậu bé sẽ rất dễ quên những việc trước kia.

Họ biết rằng truyền tải tri thức và chữ viết là điều quan trọng nhất để giữ gìn được văn minh của nhân loại.

Biết đâu sau này sẽ có lúc Giang Nam và Uyển Nhi lại quay về sự nghiệp giáo dục trước kia của họ.

Tương lai đâu ai nói trước được gì!Khi làm việc cùng nhau ngoài nói chuyện về cuộc sống trước kia, Uyển Nhi còn khuyến khích hai con hát những bài hát mà chúng thuộc.

Âm nhạc cũng là thứ quan trọng của nền văn minh.

Trong những bài hát chứa đựng nhiều nội dung và ý nghĩa về cuộc sống.

Để học thuộc một đoạn văn thì khó nhưng nhớ một bài hát thì dễ dàng và lâu dài hơn.

Thơ văn cũng rất quan trọng trong văn hoá con người nhưng giờ học thơ học văn đối với hai đứa trẻ không mấy cần thiết nữa, học và ghi nhớ bài hát thì dễ hơn.

Ngoài ra việc hát cũng là một sự giải trí cho tâm hồn.

A Triết vốn là một đứa trẻ thích hát.

Cậu bé thuộc nhiều bài hát hơn cả chị gái mình.

A Nhiên thì chỉ thích hội hoạ thôi.

Gia đình bốn người Uyển Nhi ít ra sẽ giữ lại được mảng khoa học, âm nhạc và hội hoạ trên Trái Đất rồi.

Không nhiều nhưng có còn hơn không.

Đề phòng sau này sẽ quên mất A Nhiên có ý kiến rằng cô bé và A Triết sẽ hát lại những bài hát chúng nhớ và A Nhiên sẽ chép lại lời bài hát vào một quyển vở.

Dù không biết viết lại khuông nhạc của tất cả các bài nhưng cứ giữ lại lời bài hát trước đã.

A Nhiên còn nhớ một vài bài hát học trên lớp cô bé còn thuộc cả khuông nhạc nữa, cô bé sẽ ghi lại ngay.

Nếu bố mẹ thuộc bài hát nào của người lớn cũng cần đọc lại lời cho A Nhiên ghi vào vở.

Uyển Nhi và Giang Nam đều nhất trí ủng hộ hai con.

Nếu có bài thơ gì mà A Nhiên và A Triết nhớ cũng có thể ghi lại.

Ở trường A Triết cũng được học thuộc khá nhiều bài hát, bài thơ hay vè ngắn nên giờ cậu bé vui vẻ hát hay đọc lại cho chị và bố mẹ nghe.

Nhìn khuôn mặt đáng yêu, nghe giọng nói dễ thương ngọng ngịu của A Triết khiến Uyển Nhi đang làm việc không thể không dừng lại ôm hôn cậu bé.

A Triết rất vui vẻ và tự hào thể hiện trước mặt cả nhà.

May mà nhà họ không thiếu giấy bút, màu vẽ để có thể ghi lại những gì quan trọng.

Chắc trong mấy năm tới họ vẫn có giấy bút để viết vẽ tất nhiên với điều kiện không được sử dụng hoang phí.

Uyển Nhi cũng phòng việc hết giấy bút nên cô đã in tài liệu liên quan đến làm giấy làm mực luôn rồi.

Sau này họ sẽ tự mày mò tìm cách tạo ra giấy, mực để dùng.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 15.1. Thám hiểm dọc theo dòng suối


Nói đến công việc của Giang Nam, anh mất cả chục ngày chỉ để chặt cây và chuyển cây gỗ đi ngâm.

Nhưng anh dự kiến cần ngâm gỗ ít nhất nửa tháng đến một tháng nên anh có mấy ngày rảnh rỗi.

Cả nhà quyết định họ lại cùng nhau đi khám phá vùng đất xung quanh.

Mục tiêu lần này là khám phá vùng đất dọc dòng suối theo hướng ngược dòng nước chảy.

Họ cũng dự định chỉ đi trong ngày.

Có kinh nghiệm của chuyển đi trước cả nhà Uyển Nhi lại chuẩn bị kĩ càng cho chuyến đi xa nhà.

Nào là chuẩn bị vũ khí, nước uống, đồ ăn, bao lô, quần áo…kĩ càng.

Vì đi dọc theo suối nên Giang Nam còn cầm theo một cái lưới đánh cá.

Lần trước Uyển Nhi có mang theo một nồi nấu thức ăn nhưng không dùng đến lần này cô vẫn định mang theo và nhất định sẽ dùng nó để nấu thức ăn nóng cho cả nhà.

Uyển Nhi và chồng dành ra nửa ngày để chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng cho chuyến đi.Sáng hôm sau cả nhà dậy sớm và ăn bữa sáng no nê.

Giang Nam khoá kĩ các cửa và cổng rồi lên đường.

Họ bám theo bờ suối để di chuyển ngược dòng nước chảy.

Bình thường Giang Nam cũng đi dọc theo dòng suối rồi nhưng anh chỉ đi vòng vèo tầm một đến hai giờ rồi quay lại.

Phía bờ suối đối diện với nhà họ là rừng rậm um tùm.

Còn phía bên này bờ suối cùng hướng với nhà thì cây cối lại thưa thớt hơn nhiều.

Gần bờ suối hầu như toàn là đá sỏi và đất cát không có quá nhiều cây to.

Cả nhà đi bộ gần hai giờ đồng hồ rồi nhưng cảnh vật gần như không có thay đổi gì đáng kể.

Đoạn này dòng suối chảy khá thẳng và bờ suối bằng phẳng đi lại khá dễ dàng khiến tốc độ của họ nhanh hơn nhiều so với khi đi thám hiểm trong rừng lần trước.

Sau hai giờ cảnh vật xung quanh bắt đầu có sự thay đổi.

Con suối không chảy thẳng nữa mà bắt đầu uốn lượn quanh co.

Đường đi cũng bắt đầu trở lên khó khăn gập ghềnh.

Có lúc họ gặp cây to bị gãy đổ chắn ngang đường đi.

Nếu cây này không quá to họ sẽ trèo qua, nếu không thể trèo qua được họ buộc phải chuyển hướng đi vòng.

Rồi có đoạn đường lại bị những tảng đá lớn chặn mất cả nhà đành phải cẩn thận trèo qua.

Lúc này tốc độ của mọi người đã chậm đi rất nhiều.

Sau hơn ba giờ kể từ khi xuất phát họ dừng lại để nghỉ ngơi uống nước và ăn chút đồ ăn lấy lại sức.

Họ đã đi liên tục 7-8km rồi ai cũng bắt đầu mệt mỏi dù cũng đã nghỉ tạm một lần trước đó.Cả nhà Uyển Nhi nghỉ ngơi những gần 30 phút vì họ sắp phải vượt qua chặng đường khó khăn nhất từ trước đến giờ.

Chắn trước đường đi của họ là núi đá hiểm trở hẹp và dốc.

Nếu chọn đường vòng để đi thì họ không biết sẽ phải vòng đi bao xa mới đi đúng được tuyến đường đã định trước đó.

Trong lúc ngồi nghỉ ngơi hai vợ chồng bàn bạc với nhau xem họ sẽ đi đường tiếp như thế nào.

Nếu là trước kia tất nhiên gia đình họ không cần suy nghĩ quay lưng trở lại đường cũ ngay.

Nhưng giờ họ đã quen đi rừng, thể lực của mọi người đều đã được đề cao.

Nhất là Giang Nam và bé A Triết càng vượt rừng, leo núi dễ dàng.

Mặt khác bây giờ không gặp đường núi khó đi thì trong tương lại họ cũng gặp phải thôi.

Thế giới này còn chưa có đường, gia đình họ phải là đi mở đường thôi.

Giờ tốt nhất họ không nên lùi bước.

Nếu một lần có ý định thoái lui thì sau này sẽ lại có lần hai, lần ba.

Bây giờ gia đình họ nên đối mặt ngay với khó khăn thì tốt hơn.

Nhìn đuonhf đi quanh co hiểm trở trước mặt không phải không có cách nào để vượt qua.

Đường đi phía trước cạnh núi đá chỉ có chỗ đặt chân rộng tầm 40cm.

Một bên là khúc cua của dòng suối đang chảy xiết.

Một bên là vách đá trơ trọi.

Để đảm bảo an toàn Giang Nam để A Triết ngồi trong gùi và cõng con đi.

Nhưng giờ phải leo núi có thể sẽ khiến A Triết ngã khỏi gùi.

Uyển Nhi liền lấy áo chống nắng dự phòng của cô để Giang Nam buộc A Triết lên lưng cõng con cho chắc chắn.

Balo anh sẽ cho vào trong gùi và đeo trước bụng.

Cả nhà còn dùng một sợi dây thừng buộc nối với nhau để đi.

Vì chỗ họ đang đi sát với suối nên khá ẩm thấp và trơn trượt.

May mắn kết cấu nền đất ở đây rất vững chắc chứ không phải kết cấu đất đá lỏng lẻo dễ bị sạt lở nên bước đi cũng yên tâm đôi chút.

Giang Nam mạnh nhất nên đi đầu tiên.

Anh cố gắng đi cẩn thận, vững chắc nhất có thể.

Uyển Nhi đi sau Giang Nam và A Nhiên đi cuối cùng.

Cô và A Nhiên bước theo dấu chân của Giang Nam phía trước, cả nhà cẩn thận bước từng bước tiến lên.Sau khoảng 20 phút vượt qua con đường núi khó khăn này họ lại gặp một khó khăn tiếp nữa.

Phía trước họ hoàn toàn không có đường để đi mà lại phải leo núi.

Vách núi phía trước cao khoảng toà nhà 4-5 tầng và gần như thẳng đứng rất khó khăn để leo.

Bề mặt vách đá nhẵn bóng lại nhiều rêu trơn trượt rất khó để có chỗ đặt chân hay chỗ để bám tay khi leo.

Thỉnh thoảng mới có một số cây mọc ra giữa vách núi, có cây nhỏ cũng có một số cây thân khá to lớn có thể dùng để mượn lực nhưng cách xa nhau vẫn rất khó leo.

Bốn người nhà Uyển Nhi lại phải dừng lại một lần nữa.

Họ phải tính toán cẩn thận sẽ leo núi này như thế nào để đảm bảo an toàn.Giang Nam và Uyển Nhi bàn bạc họ cần một người leo lên đỉnh núi này trước và buộc dây thừng để những người còn lại leo lên dễ dàng hơn.

Phía trên đỉnh núi có cây to có thể cột dây thừng vào đó.

Vấn đề bây giờ là chọn ai sẽ leo trước.

Uyển Nhi và A Nhiên bị loại trừ đầu tiên.

Hai mẹ con họ đều không có khả năng lẫn sức mạnh để leo vách núi thế này.

Người leo trèo giỏi nhất là A Triết nhưng cậu bé còn quá nhỏ hai vợ chồng Uyển Nhi không yên tâm để con leo trước một mình.

Giang Nam thì có sức mạnh nhưng lại không phải là người leo trèo giỏi.

Cuối cùng họ vẫn quyệt định để Giang Nam leo lên đầu tiên.

Dù sao Giang Nam cũng rất mạnh lại là đàn ông trưởng thành anh leo núi sẽ an toàn hơn những người còn lại.

Khi leo lên tới đỉnh anh sẽ tròng dây thừng có móc sắt ở đầu vào gốc cây to rồi thả đây xuống để những người còn lại mượn lực leo lên.

Hôm qua lúc chuẩn bị đồ Giang Nam đã uốn cái móc sắt thành dạng móc mỏ leo và buộc sợi dây thừng vào để phòng khi đi thám hiểm ngày hôm sau cần dùng.

Giờ họ cần dùng đến nó luôn rồi.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 15.2


Họ sắp xếp thứ tự leo lên là Giang Nam leo đầu tiên đến A Nhiên.

Khi A Nhiên leo, Uyển Nhi có thể đứng dưới đẩy mông con được một đoạn đầu lấy đà, bên trên có Giang Nma kéo dây thừng sẽ dễ hơn cho con.

Nhỡ có việc gì Uyển Nhi ở dưới cũng tìm cách đỡ con gái.

Sau khi A Nhiên tới nơi thì Giang Nam lại leo xuống để địu A Triết lên cùng.

Lần leo đầu tiên nguy hiểm anh chỉ leo lên một mình thôi.

Khi đã có sợi dây hỗ trợ thì anh có thể cõng theo A Triết leo cùng.

Người leo cuối cùng là Uyển Nhi.

Khi chồng lên trên đỉnh núi có thể hỗ trợ kéo dây thừng giúp cô leo dễ dàng hơn.

Trong lúc Giang Nam đang chuẩn bị dây thừng và các thứ đồ bảo hộ cũng như sắp xếp lại đồ anh mang theo cẩn thận chuẩn bị leo núi A Nhiên lại liên tục giật áo của bố mẹ.

Uyển Nhi ngạc nhiên nhìn con gái.-Sao vậy con?Giọng A Nhiên trả lời nhỏ đến mức gần như không nghe rõ:-Bố mẹ, A Triết leo lên vách núi rồi kìa!Lúc này Giang Nam và Uyển Nhi mới giật mình nhìn lên.

A triết đang leo được lưng chừng vách núi rồi.

Cậu bé sử dụng cả hai tay và hai chân để leo lên.

Tay thì bám vào cành cây hoặc bám vào những phần đá gồ ghề nhô ra để mượn lực.

Chân thì kết hợp nhịp nhàng cùng hai tay leo lên thoăn thoắt.

Nhìn cậu bé leo vách núi dễ dàng như cậu tập leo cây ở nhà vậy.

Ba người còn lại đứng dưới nhìn theo không dám lên tiếng gọi thậm chí không dám cả thở mạnh sợ cậu bé giật mình ngã xuống.

Chỉ sau 5 phút A Triết đã leo lên đến đỉnh.

Cậu bé quay lại nhìn xuống cười tươi vẫy tay với cả nhà.

Lúc này mọi người cũng chỉ biết cười theo và hết lời khen ngợi A triết mà thôi.

Chắc cậu bé nghĩ vách núi trước mắt cũng chỉ như những cái cây trước kia cả nhà tập luyện.

Mà quả đúng thế thật, A Triết leo lên dễ dàng như cậu bé vẫn leo cây ở nhà.

Chẳng cần phải tính toán cũng chẳng cần đồ bảo hộ gì cứ thế nhẹ nhàng, dễ dàng leo tới đỉnh thôi.

Giờ Uyển Nhi và Giang Nam khỏi cần phân vân ai leo trước ai leo sau.

Một lần nữa họ cần đánh giá lại khả năng "nhanh nhẹn vượt bậc” của con trai.

Năng lực này không đơn thuần là tốc độ của A Triết nhanh hơn người thường mà còn giúp cậu trèo leo dễ dàng hơn hẳn nữa.

Và khả năng của A Triết có thể không chỉ có như vậy chỉ là họ chưa biết đến thôi.

Nghĩ lại những năng lực đặc biệt của từng người trong nhà cũng không được sử dụng thường xuyên và không được vận dụng hết tiềm lực của họ.

Chỉ có Giang Nam là thường xuyên sử dụng sức mạnh của anh nhất nhưng cũng chỉ để làm việc thông thường.

Anh chưa thực sự vận dụng hết sức mạnh đặc biệt của mình vì cũng chưa cần thiết.

Họ hết sức mong đợi trong tương lai năng lục của mình càng được khám phá và phát triển hơn nữa.Nhìn A Triết leo vách núi dễ dàng như vậy cả nhà đều yên tâm.

Uyển Nhi gọi con trai;-Con xuống đây với bố mẹ nào.

Mẹ có việc quan trọng cần nhờ A Triết.

Leo xuống cẩn thận một chút con nhé!A Triết chỉ cần tầm 8-10 phút là lại leo xuống tới nơi.

Cậu bé vui vẻ hớn hở kể chuyện cậu bé leo núi dễ dàng và thú vị như thế nào.-Con phát hiện trên cái cây to nhất mọc giữa núi kia có tổ chim đấy mẹ ạ.

Con định vòng qua bắt cơ nhưng sợ mọi người chờ lâu nên con leo xuống luôn.-Ừ thôi con kệ chúng đi .

Chúng ta giờ không thiếu đồ ăn cứ để cho đám trứng đấy nở thành chim.

Khi nào thiếu thức ăn A Triết lại bắt giúp mẹ sau nhé.

Giờ con giúp bố mẹ việc này quan trọng hơn nhiều.

A Triết nghe vậy hớn hở vỗ ngực đáp ứng việc gì cậu bé cũng làm được hết.

Uyển Nhi giải thích với con:-Giờ con cầm theo sợi dây này leo lên đỉnh núi lần nữa.

Khi lên tới nơi con lấy đầu dây có móc sắt này mắc vào thân cây to trên đó rồi thả đầu dây con lại xuống dưới này cho bố mẹ là được rồi.

Uyển Nhi nói còn Giang Nam cầm sợi dây mô phỏng đọng tác cho A Triết hiểu.

Giang Nam cẩn thận giải thích với con đâu là móc sắt, phải móc vào cây như thế nào, thả dây xuống ra sao.

Anh làm đi làm lại mấy lần đến khi chắc chắn con trai đã hiểu mới thôi.

Uyển Nhi động viên thêm:-Nhà mình chỉ có A Triết leo treo giỏi nhất nên mọi ngươi tin tưởng giao việc này cho con nhé.

Khi thả sợi dây thừng xuyến con cứ đứng nguyên tại chỗ chờ mọi người lên cùng.

Tuyệt đối không rời đi đâu cả.

Như vừa rồi con định leo núi hay làm gì khác cúng phải nói trước với bố mẹ nhé.

Giờ thỉ A Triết cố lên!A Triết quàng cuộn dây thừng chéo qua vai rồi leo lên vách núi.

Cậu bé vẫn leo nhẹ nhàng như lúc trước mất khoảng 10 phút là lên tới nơi.

Theo lời bố mẹ dặn dò A Triết móc đầu sắt vào thân cây to ngay gần đấy và thả đầu dây còn lại xuống dưới.

Ở phía dưới chân núi, Uyển Nhi và Giang Nam thấy một đầu sợi dây đã rơi xuống chân họ nên hét to với A Triết:-Được rồi, A Triết giỏi quá.

Con đứng yên đấy chờ bố mẹ và chị lên nhé.Giờ leo lên sau A Triết sẽ là Uyển Nhi.

Trước khi cô leo lên Giang Nam giật mạnh sợi dây mấy lần để đảm báo nó móc chắc với thân cây mới để vợ leo lên.

Uyển Nhi tuy là người lớn nhưng cô lại không có sức mạnh hay sự nhanh nhẹn như chồng và con trai nên cô leo lên khá khó khăn.

Uyển Nhi cẩn thận bám chắc sợi dây thừng, chân dẫm lên những chỗ đá lồi ra làm điểm tựa.

Khi một chân tìm được điểm tựa chắc chắn rồi cô mới nhấc chân kia lên và lại cẩn thận tìm chỗ dựa tiếp mới từ tốn leo lên.

Hai tay thì luôn ghì chặt sợi dây thừng.

Khi nào cả hai chân trụ vững thì cô mới vươn tay leo cao hơn theo sợi dây.

Trong suốt quá trình leo núi có một lần Uyển Nhi dẫm chân lên một cái cây làm điểm tựa nhưng cành cây đó yếu hơn so với suy nghĩ của Uyển Nhi.

Nó gãy giữa chừng khiến cô mất đã suýt ngã.

May mà có sợi dậy thừng để bám nếu không có khi cô gặp nguy hiểm rồi.

Uyển Nhi mất gần 20 phút mới leo lên được đỉnh núi.

Vừa tới nơi Uyển Nhi mệt mỏi ngồi bệt xuống thở dốc.

Vừa căng thẳng lại vừa liên tục ghì chặt tay chân nên giờ cô thấy tay chân mình run rẩy và tê cứng luôn rồi.

Ổn định lại mấy giây cô hét lớn với Giang Nam ở phía dưới.-Em lên tới nơi rồi.

Anh cho A Nhiên leo lên đi.Tiếp sau Uyển Nhi là A Nhiên sẽ leo lên trên núi.

Giang Nam đã cẩn thận hướng dẫn A Nhiên cách leo núi rồi.

Cô bé cũng nhìn em trai và mẹ leo nãy giờ nên cũng rút ra cho mình một số kinh nghiệm leo núi.

Giang Nam đỡ A Nhiên lên cao giúp con lấy đà leo nên dễ dàng hơn.

Phía trên Uyển nhi cũng cố kéo dây thừng hợp sức với A Nhiên kéo cô bé lên nhanh hơn.

A Nhiên chỉ cần cố gắng bám chắc sợi dây thừng và hai chân đẩy mạnh vách đá để đu lên.

Phía trên mẹ cô bé đã giúp kéo dây thừng lên rồi.

Nhờ có sự giúp đỡ của bố mẹ A Nhiên cũng leo lên được đỉnh núi với thời gian gần giống như Uyển Nhi.Người leo cuối cùng là Giang Nam cùng với đa số đồ đạc của cả nhà.

Để leo dễ dàng gần như Uyển Nhi và A Nhiên không mang theo đồ đạc gì khi leo lên vách núi cả.

Đồ đạc được để lại gần hết cho Giang Nam cõng lên vì dù sao anh cũng rất khoẻ, chút đồ đạc đó cũng không thấm gì với anh cả.

Giang Nam cũng chỉ mất khoảng gần 10 phút là leo tới đỉnh núi.

Ban đầu nhìn vách đá anh cứ ngỡ sẽ leo lên sẽ khó khăn lắm.

Đến khi tự mình trải qua anh mới thấy dễ dàng hơn những gì mình tưởng tượng.

Trước đây anh chưa từng leo vách núi nhưng cũng biết chắc chắn leo núi không hề dễ đâu nhưng do có năng lực đặc biệt nên giờ anh mới cảm thấy dễ leo hơn thôi.

Có “bàn tay vàng” thật là tốt!Cuối cùng cả nhà đã vượt qua được đoạn đường khó khăn để tiếp tục chuyến hành trình.

Họ đã mất cả tiếng đồng hồ để chuẩn bị và leo qua vách núi.

Con đường tiếp theo dễ đi hơn một chút.

Sau hơn một giờ họ đi qua một đoạn đường dốc xuống.

Độ dốc của đoạn đường này không quá nhiều, cả nhà đi lại khá nhẹ nhàng và nhanh chóng.

Sau đoạn dốc khoảng 15 phút nữa họ đã tới một cái hồ nước lớn.

Đây có lẽ là điểm dừng chân của họ trong chuyến đi này rồi.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 16.1. Hồ nước ngọt rộng lớn


Phía trước mặt bốn người Uyển Nhi lúc này là một hồ nước rất sâu và rộng lớn.

Một đầu của hồ nước là thác nước chảy từ độ cao khoảng 300m xuống hồ.

Bọt nước trắng xoá văng cao cả trăm mét.

Cảnh thác nước vừa hùng vĩ vừa tráng lệ.

Gia đình Uyển nhi đã mất 5 tiếng đồng hồ để tới được đây quả là xứng đáng.

Cả nhà dừng lại bên hồ để nghỉ ngơi một chút rồi mới đi khám phá xung quanh.

Đây là một hồ nước ngọt với nhiều loài sinh vật phong phú.

Có nhiều loài cá tôm họ đã biết và càng nhiều loài họ chưa biết đến.

Nhưng điểm nồi bật nhất của hồ này là họ phát hiện có loài rùa khổng lồ.

Những con rùa này dài trung bình 1-2m có con dài tận 3m và có thể nặng tới 3-4 tạ.

Cơ thể chúng to lớn nặng nề và chậm chạp.

Đa số chúng đang nằm phơi nắng trên bờ hồ.

Nếu chúng không thò đầu ra khỏi mai có khi nhìn từ xa họ tưởng là những tảng đá lớn.

Giang Nam với sức mạnh vượt bậc cũng khó khăn mới có thể nhấc nổi mấy con rùa này lên khỏi mặt đất.

Chúng gần như giống hệt loài rùa trên Trái Đất có mai cứng, cơ thể chậm chạp.

Một điểm khác biệt nhỏ là hoa văn trên mai của nó có hình những bông hoa tuyết in chìm rất đẹp.

Màu sắc của mai rùa lại khá giống màu của những phiến đá rêu phong.

Nhìn chúng mang một phong thái rất cổ xưa.Cũng giống như rùa trên trái Đất, mấy con rùa này vô cùng hiền lành.

A Triết thậm chí trèo lên mai một con rùa lớn.

Con rùa không hề phản ứng gì chỉ rút đầu vào trong mai mà thôi.

Họ đi vòng vèo quanh bờ hồ để tìm hiểu những loài động thực vật ở đây.

Hồ này chắc có chiều dài mấy chục km.

Họ đi gần 30 phút cũng chưa hết một vòng hồ đành quay lại.

Trên đường đi cả nhà nhìn thấy nhiều mai rùa bỏ không.

Chắc đây là mai của những con rùa đã chết từ lâu.

Những cái mai rùa lớn người nằm vào trong đó tắm cũng rộng rãi.

Mỗi cái mai rùa chắc chắn nhưng lại không quá nặng như vẻ bề ngoài nặng nề của nó.

Giang Nam thả thử một cái mai xuống nước nó nổi nên như thuyền vậy.

Anh quyết định sẽ nhặt mấy cái mai này kéo về nhà để sử dụng.

Anh chồng ba cái mai có kích thước từ to đến nhỏ lên nhau rồi buộc dây kéo theo phía sau.

A Triết và A Nhiên còn ngồi vào mai rùa để bố kéo đi.

Cả hai đứa trẻ đều vô cùng thích thú với trò chơi mới này.

Trong hồ họ còn thấy có loài chim lớn hình dáng giống chim bồ câu.

Chúng có màu lông trắng tinh và cái mỏ vàng giống mỏ vịt cũng bơi được trong nước như vịt.

Thỉnh thoảng có con lại vỗ cánh bay vụt lên cao.

Mỗi con trung bình nặng 8-9kg còn to hơn cả mấy con gà rừng.

Họ đặt tên loài này là “vịt trời” vì đặc điểm giống với vịt trời trên Trái Đất vừa biết bơi lại biết bay.

Những con vịt trời làm tổ trong đám lau sậy mọc khắp nơi gần bờ hồ và kiếm cá trong hồ nước để ăn.

Tất nhiên loài vịt trời này được trở thành thức ăn của người nhà Uyển Nhi.

Họ định bắt mấy con về nhà làm thịt.

Cách bắt vịt trời cũng giống như cách săn gà rừng.

Mỗi người giương ná cao su lên bắn về phía con vịt trời họ đã ngắm đến từ trước đó.

Số lượng vịt trời trong hồ khá nhiều nên xác suất bắn trúng rất cao.

Tuy nhiên điều khó khăn ở đây là khi bắn trúng con vịt trời rồi chúng lại bay thêm một đoạn nữa ra tận xa giữa hồ họ không nhặt được.

Vậy nên tốt nhất nên nhắm bắn mấy con đang kiếm ăn gần bờ.

Cả bốn người đều bắn nhiều lần và có những ba con vịt trời bị trúng đạn ná rơi xuống.

Quả thật có rất nhiều vịt trời xung quanh, bắn bừa có khi cũng trúng được một hai con cũng nên.

A Triết và A Nhiên vô cùng hăng hái bắn vịt trời.

Dù vịt trời có rất nhiều nhưng Giang Nam và Uyển Nhi vẫn dặn con chỉ bắn những con to lớn đừng bắn những con còn nhỏ.

Họ luôn tuân thủ quy tắc của tự nhiên không săn bắt con non và con cái đang mang thai.

Dù ở đây các sinh vật rất nhiều ăn mãi cũng không hết nhưng đã chứng kiến cảnh con người tàn phá thiên nhiên như thế nào ở Trái Đất trước kia họ phải rèn luyện cho con cháu ý thức bảo vệ môi trường sống từ bây giờ.Sau hai mươi phút săn bắt cả nhà đã bắt được tám con vịt trời.

A Triết cũng tự mình bắn được một con.

A Triết rất vui vẻ.

Để cổ vũ con Uyển Nhi đã buộc thêm một sợi cỏ vào chân con vịt mà cậu bé săn được và nói khi về nhà sẽ nấu con này ăn trước tiên.-A Triết giỏi quá!

Con lại săn được một con mồi nữa rồi.

Tối nay nhà mình sẽ ăn luôn con vịt trời này.

Chắc sẽ ngon lắm đây.-Hì hì.

Tối nay con sẽ ăn thêm một bát cơm nữa với món vịt trời này mẹ ạ.A Triết hứng khởi nói.Ngoài bắt vịt trời tất nhiên họ còn nhặt thêm trứng vịt nữa.

Uyển Nhi nhặt những lá cỏ lau khô héo lót trong gùi và nhặt năm, sáu chục quả trứng vịt trời bỏ vào.

Trứng vịt trời này có màu xanh xám, trên vỏ trứng có vài đốm đen, quả nào quả lấy tròn vo to đùng.

Mỗi quả trứng to như trứng ngỗng.

Ở đây họ thấy hai loại trứng.

Loại trứng màu xanh xám nhỏ hơn nằm trong các ổ cỏ lau chắc chắn là trứng vịt.

Loại trứng to hơn nữa màu trắng ngà vùi trong cát là trứng của mấy con rùa.

Chính A Triết và A Nhiên tò mò bới cát nghịch đã tìm thấy mấy quả trứng rùa.

Họ không nhặt mấy cái trứng của con rùa vì bình thường mọi người không có mấy ai đi ăn trứng rùa cả.

Theo thói quen họ cũng không có ý định ăn chúng nên cũng không nhặt trứng rùa nữa.

Tuy nhiên trong tương lai vô tình gia đình họ sẽ tìm thấy được tác dụng to lớn của trứng mấy con rùa này.

Tới lúc đó ai cũng vô cùng trân trọng trứng rùa cho xem..Hồ nước nhìn có vẻ rất sâu.

Đứng cạnh bờ hồ họ không nhìn thấy được đáy nước.

Giang Nam đã dùng một cành cây dài 3m kiểm tra độ sâu.

Mới ven hồ mà đã ngập cành cây tới 2m rồi.

Ra giữa hồ chắc còn sâu hơn nhiều.

Dù sao họ cũng không định lội xuống thử đâu.

Trong hồ các nhiều loài động vật sinh sống như sinh vật phù du, các loài cá, tôm, cua … vô cùng đa dạng và phong phú.

Các loài cá, tôm, cua có loài họ đã gặp có loài hoàn toàn mới.

Thường theo thói quen loài nào giống trên trái Đất hoặc loài nào có kích thước lớn sẽ được Uyển Nhi ưu ái kiểm tra thử xem có ăn được không và bắt về.

Ở đây họ thấy có loài cá rất to lớn.

Con cá đó có thân dài, vảy bạc, trên thân có những đốm nâu nhỏ.

Một vài con tương tự nhưng màu xanh xám và có đốm đen.

Mỗi con cá cũng nặng tới 30-40kg và dài khoảng gần 1m.

Chúng đang bơi thành đàn ngược tới dòng thác nhìn khá giống cá hồi.

Vậy là họ đặt tên loài cá này là “cá hồi”.

Ngay khi bắt đầu chuyến đi Giang Nam đã tính trước nên cầm theo lưới đánh cá.

Giờ đúng lúc họ cần dùng đến lưới đánh cá rồi.

Giang Nam lại gần phía dòng thác nơi nhưng con cá hồi tập trung nhiều nhất để vung lưới.

Chỉ sau vài phút anh kéo lưới lên bờ luôn.

Với sức mạnh của mình Giang Nam thả lưới, kéo lưới cá rất dễ dàng.

Anh kéo mẻ lưới nặng lên bờ.

Giang Nam kéo từ từ, cẩn thận vì sợ mấy con cá lớn quẫy mạnh sẽ làm rách mất lưới.

Lưới đánh cá nhà họ bây giờ khá quý giá.

Uyển Nhi vẫn chưa học được cách móc lưới đánh cá để làm thêm luói mới được.Chỉ một mẻ lưới Giang Nam bắt được hai con cá hồi to và mấy con cá nhỏ giống khác.

Vì lưới của họ không lớn nếu không còn bắt được nhiều hơn nữa.

Uyển Nhi dùng bàn tay vàng của mình kiểm tra các loài cá họ bắt được.

Cô cứ kiểm tra trước cho chắc chứ mất công vác nặng về nhà không ăn được thì khổ.

Thật may vịt trời, cá hồi và cá nhỏ trong lưới đều ăn được hết.

Tất nhiên theo nguyên tắc đã săn bắt đươc là vác về nhà nên họ cầm về tất cả.

Dù sao Giang Nam rất khoẻ, bao nhiêu anh cũng vác được hết chỉ sợ không có vật đựng thôi.

Nhưng lần này có mang về nhiều cũng không lo vì họ có mai rùa lớn chở đồ vật rồi.

Giang Nam thả thêm 5 mẻ lưới khi bắt được chục con cá hồi lớn thì dừng lại.

Bắt nhiều quá về nhà Uyển Nhi cũng không kịp chế biến để hỏng là không nên.

Giờ Uyển Nhi đã rất thành thạo việc làm ruốc thịt với làm thịt hun khói rồi.

Nhiều thức ăn cô cũng không lo để uổng phí nữa.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 16.2


Khi bố mẹ bắt cá A Nhiên và A Triết chơi cát gần đó.

Lâu rồi chúng không được đi biển chơi.

Trước kia nhà họ chỉ cách biển tầm hơn 30km nên mùa hè và mùa thu cứ một tháng là cả nhà lại ra biển chơi.

Giờ không được nghịch cát ngoài biển chúng chơi cát ở hồ cũng được vậy.

Hồ này trong đất liền nhưng lại rất lớn và có bờ cát rộng như ở biển.

Không hiểu hồ này hình thành nên kiểu gì nữa.

Một đầu của hồ có thác nước.

Có một nhánh chảy ra nối với con suối chảy qua trước nhà họ.

Chính vì hai đứa trẻ nghịch cát nên chúng mới phát hiện ra trứng rùa.

Cả hai nghe lời bố mẹ lại vùi mấy quả trứng rùa tìm được vào trong cái ổ trứng của nó như ban đầu.

Chúng hiểu rằng nếu không lấy ăn thì không được phá hỏng những loài động, thực vật xung quanh.

Trong quá trình chơi cát bọn trẻ tìm thấy nhiều sò.

Hai chị em đào con sò lên rồi như hiến vật quý mỗi đứa cầm theo một con sò lớn lại khoe bố mẹ.

-Bố mẹ ơi bọn con tìm thấy con sò này.Giang Nam và Uyển Nhi mỗi người nhận một con sò mà con đưa cho.

Con sò Uyển Nhi cầm có vỏ hai mảnh màu trắng đục.

Con sò Giang Nam nhận được lại có vỏ màu đen.

Tất cả chúng đều có lớp vỏ ngoài nhiều rãnh gồ ghề.

Cả nhà lại cùng nhau đi cào sò.

Giang Nam chặt cho mỗi người một cành cây có nhiều nhánh để cào cát cho dễ.

Cào cát lên mới biết dưới lớp cát có nhiều loại sò khác nhau.

Có con màu trắng, có con vàng, đen hay xám đá...

Có con sò có một lớp lông ngoài vỏ giống sò lông.

Có con thì thì vỏ nhẵn bóng giống ngao.

Lại có con vỏ có vân là những đường cong gợn sóng đẹp đẽ.

Hôm nay Uyển Nhi đã dùng năng lực của mình năm lần rồi.

Co còn năm lần nữa để kiểm tra.

Thế là Uyển nhi quyết định kiểm tra bốn loại sò khác nhau.

Còn một lượt kiểm tra cô để dành lại nhỡ có việc cần thiết.Uyển Nhi chọn kiểm tra hai con sò lớn mà A Nhiên và A Triết bắt được lúc đầu.

Một con màu trắng đục vỏ có rãnh gồ ghề, một con màu đen.

Ngoài ra cô chọn hai con nhìn khá quen thuộc là con sò có lông và một con vỏ nhẵn giống con ngao.

Sau khi kiểm tra bốn loại sò đó cả bốn đều không có độc tuy nhiên riêng con sò màu đen thì ăn vào không độc nhưng trong miệng Uyển Nhi chỉ cảm thấy vị đắng và rất nhiều cát.

Con sò đen này bỏ qua luôn.

Gia đình họ lại đào thêm sò mang về.Trong khi ba bố con Giang Nam đi cào ngao, sò thì Uyển Nhi nấu bữa trưa luôn tại đây.

Họ có mang theo cơm nắm, thịt khô nhưng dù sao có điều kiện ăn đồ nóng vẫn hơn.

Giang Nam đi kiếm một ít củi về cho vợ.

Uyển Nhi dùng ba viên đá gần giống nhau kê thành chân bếp.

Cô có mang theo một nồi nấu ăn loại nồi inox chuyên nấu canh khá to lại còn nhẹ nữa.

Có sẵn nguyên liệu tại dây họ làm món sò luộc và nướng một con cá nhỏ ăn cùng.

Vì một con cá hồi bắt được nhỏ nhất cũng hơn hai chục cân nên ăn một bữa không hết được giờ Uyển Nhi không nướng nó ăn thử luôn.

Cô chọn một con cá khác nhỏ hơn cỡ 10kg mà Giang Nam bắt được trong lưới hồi nãy.

Uyển Nhi đã kiểm tra từ trước nó ăn được nên giờ cô sẽ nướng luôn.

Việc nhóm lửa cũng do Giang Nam làm.

Đánh lửa bằng cành cây phải cọ xát khá lâu và tốn sức nên Uyển Nhi ít khi làm.

Công việc nhóm lửa này rất hợp với Giang Nam.

Họ có đem theo bật lửa nhưng lúc nào tiết kiệm được là họ tiết kiệm ngay.Mấy con cá hồi giờ đang được nuôi tạm trong mấy cái mai rùa lớn.

Mỗi cái mai rùa khổng lồ cũng chỉ tạm đủ chỗ cho hai con cá lớn thôi.

Nhìn một hàng mai rùa chứa cá rất có không khí mùa thu hoạch.

Tiếc là mấy con cá kích thước lớn thế này chắc có thả xuống suối trước nhà họ nuôi cũng không được rồi.

Con suối đó nông không phù hợp nuôi mấy con cá lớn này.Chỉ 30 phút là món ăn trua đã sẵn sàng.

Giang Nam lấy cái mai rùa úp xuống làm bàn ăn.

Anh lại lấy một cái mai khác úp xuống làm ghế ngồi.

Bao nhiêu thế hệ nhà rùa sinh sống ở đây nên giờ có rất nhiều những cái mai rùa trống.

Giang Nam kéo xuống hồ cọ rửa một lúc là họ có thể sử dụng được ngay.

Họ kéo bộ bàn ghế mới toanh vừa thiết kế ra được này lại dưới một gốc cây to gần hồ để ngồi ăn trưa.

Uyển Nhi ngắt lấy lá cây lớn trải lên mai rùa.

Cô vớt số sò đã chín để lên trên lá cây.

Sò chỉ luộc đơn giản thôi nhưng vẫn khá thơm.

Không biết ăn vào thì vị thế nào.

Để đề phòng có loại ăn không ngon thế là ba loại sò vừa kiểm tra ăn được cô đều luộc mỗi loại mấy con.

Mỗi con sò đều to nên một nồi cô chỉ luộc được có 6 con.

Luộc chín một nồi đổ ra Uyển Nhi lại bắc thêm một nồi mới lên bếp.

Cô thêm một chút xíu gừng vào nồi để khử mùi tanh thôi chứ không nêm nếm gì khác.

Đồ chấm thì Uyển nhi có đem theo muối và tương ớt để.

Cá nướng thì phải lâu hơn một chút mới chín.

Cá được Giang Nam mổ bụng, rửa sạch rồi dùng que nhọn xiên qua gác lên một giá bằng củi để nướng trực tiếp trên lửa.

Uyển Nhi xát chút gừng và muối lên thân cá trước khi đem nướng.

Thỉnh thoảng cô lại xoay mặt cá cho chín đều.Trên "bàn mai rùa" có khá nhiều món ăn.

Hai hộp to cơm nắm, ruốc thịt, thịt gà khô, xúc xích hun khói, sò luộc và cá nướng nữa.

Hai món ăn sau cùng đang bốc hơi nóng nghi ngút.

Cả nhà không nói chuyện gì thêm ai cũng cắm cúi ăn uống.

Bên cạnh mỗi người còn có bình đựng nước.

Của ba mẹ con Uyển Nhi là nước cam còn Giang Nam chỉ là nước lọc bình thường thôi.

Từ khi tìm được vườn cam giữa rừng, thỉnh thoảng Giang Nam lại qua đó hái một gùi về để cả nhà ăn dần.

Uyển Nhi thường vắt nước cam uống vừa ngon lại dễ dàng bổ sung chất cho cơ thể lúc mệt nhọc.

Giang Nam không thích đồ ngọt lắm nên anh không thích uống nước cam này.

Thật may vì thịt của mấy loài sò này đều rất ngon.

Thịt của chúng giai vừa phải, chất thịt ngọt xen chút vị tanh đặc trưng của sò nước ngọt.

Còn món cá nướng thì càng ngon hơn chỉ có điều loài cá này hơi nhiều xương chữ Y ăn phải từ từ cẩn thận.

Họ ăn thức ăn chấm với muối và tương ớt cực kì hợp miệng.Sau khi ăn uống no nê cả nhà nghỉ ngơi thêm 15 phút rồi bắt đầu thu dọn đồ về nhà.

Họ đã mất hơn 5 giờ để tới đây rồi lại qua 2 giờ bắt cá, sò và ăn uống nghỉ ngơi nên đã đến lúc cần phải quay về mới kịp tới nhà trước khi trời tối.

Lúc đi cả nhà không cầm theo nhiều đồ giờ họ trở về thì lại có không ít đồ đạc đâu.

Có ba cái mai rùa lớn xếp chồng nên nhau, trong một cái mai rùa xếp đầy sò.

Gần chục con cá lớn đã bắt lên nhưng tính toán thấy hành lí hơi nhiều nên Giang Nam thả bớt trở lại hồ chỉ giữ lại bốn con cá hồi lớn và hai con cá khác nhỏ hơn.

Những con cá này chỉ có thể xếp chồng nên nhau dùng dây buộc chặt với mai rùa thôi.

Mấy con vịt trời thì bỏ vào trong gùi của Giang Nam.

Không đủ chỗ thì lại buộc mỏ, buộc chân chúng treo lủng lẳng bên cạnh gùi.

Uyển Nhi thì đeo gùi trứng vịt.

Cô đã cẩn thận lót cỏ khô vào gùi để đề phòng trứng bị va chạm vỡ nát.

Nếu trên đường đi có bị vỡ một số quả thì cũng đành chịu thôi.

Sau khi xếp hành lí gọn nhất có thể cả nhà theo đường cũ trở về.

Đường về có thêm nhiều đồ nhưng gần như không ảnh hưởng quá lớn đến tốc độ của mọi người.

Giang Nam để mai rùa trên mặt đất buộc đây thừng vào phần hở giữa chỗ cổ và chân trước của mai rùa rồi kéo lê trên mặt đất.

Chỗ nào khó đi không thể kéo được thì anh vác trên vai.

Giang Nam có thể vác khối lượng tới tận 5 tạ.

Nhìn cái mai rùa tưởng nặng nề nhưng thực ra nó lại nhẹ có gần 50kg kèm theo số cá và sò cũng vẫn còn nhẹ đối với Giang Nam.

Tuy mai rùa khá nhẹ nhưng nó lại vô cùng chắc chắn.

Giang Nam đã thử vác cái mai rùa lên cao rồi lại đập mạnh vào tảng đá mà nó không xi nhê gì, cứng như kim loại luôn.

Vậy nên kéo lê trên đất bằng không ảnh hưởng gì tới cái mai rùa đó cả.Khi tới đoạn đường vách đá khó đi Giang Nam nghĩ ra cách dùng dây thả những chiếc mai rùa kèm theo cá và sò xuống suối để nó tự trôi theo dòng nước anh khỏi phải vác khi leo vách núi khó khăn nữa.

Để đề phòng cái mai rùa trôi đi luôn trước tiên Giang Nam cứ thả nó từ từ xuống suối nhưng đầu dây thừng còn lại thì buộc vào khối đá.

Khi anh leo xuống dưới Uyển Nhi chỉ cần vần khối đá lăn xuống là được.

Giang Nam sẽ lại kéo sọi dây thu hồi cái mai rùa vào bờ.

Không thể để mai rùa trôi mãi trên dòng suối được nó trôi đi mất thì họ không biết đâu mà tìm.

Nhiều khi họ phải đi đường vòng chứ không thể bám sát bờ suối để đi được.

Lần này thứ tự leo xuống vách núi lại có sự thay đổi.

Giang Nam xuống đầu tiên sau đó đến A Triết, đến A Nhiên rồi cuối cùng là Uyển Nhi.

Khi leo xuống núi mọi người đã có kinh nghiệm lại có dây thừng để bám vào nên ai cũng trèo xuống nhanh hơn lúc leo lên.

Họ theo dấu vết đã leo lên để leo xuống.

Lại đi qua một đoạn đường hẹp là tới đoạn đường dễ đi.

Khoảng hơn hai tiếng nữa là họ về đến nhà.

Suất đoạn đường về hầu như họ không gặp mấy con thú rừng nào, có gặp cũng là mấy con thú nhỏ ăn cỏ.

Cả quãng đường trừ lúc phải vượt qua một đoạn đường núi khó đi còn lại không gặp nguy hiểm gì.

Tới bảy rưỡi tối là họ về tới nhà.

Chỉ còn khoảng hơn tiếng nữa là trời sẽ tối.

Vậy là chuyến thám hiểm của gia đình Uyển Nhi đã thành công thuận lợi.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 16.3


Dù đã mệt mỏi nhưng Uyển Nhi và Giang Nam vẫn phải làm việc.

Nhiều thức ăn họ mới kiếm được không thể để lâu thêm sẽ hỏng mất.

A Nhiên tự tắm rửa và rồi tắm rửa luôn cho em trai.

Dạo này khi nào mẹ quá bận cô bé sẽ chăm sóc em thay mẹ nhiều hơn.

A Nhiên đã biết giúp đỡ được mẹ khá nhiểu việc rồi.

Uyển nhi và Giang Nam tập trung xử lí đồ ăn.Giang Nam đem mấy con cá ra bờ sông để mổ bụng và làm sạch.

Anh cũng giết thịt thêm một con vịt trời.

Con vịt này là Uyển nhi đã hứa với A Triết sẽ làm thịt ăn tối nay vì con này do chính bé bắn được.

Những con vịt trời còn lại đều sống cả nên họ nhốt chúng trong chuồng gà cũ vốn bỏ không.

Giang Nam vất cho chúng chút thịt cá thừa là được.

Uyển Nhi thì chuẩn bị sẵn củi lửa và gia vị.

Đồng thời cô cũng chuẩn bị làm bữa tối luôn.

Mấy con sò thì sức sống mạnh mẽ nên giờ họ đổ nước vào là chúng có thể sống tiếp được.

Giang Nam cứ làm thịt được một con cá lại cầm về ngay cho Uyển Nhi chế biến.

Con cá đầu tiên Uyển Nhi lấy một nửa số thịt của nó để tối nay nhà họ ăn luôn.

Nửa còn lại thì lọc thịt cá riêng cắt thành các khối hình chữ nhật kích thước to hơn bàn tay người lớn để hun khói.

Nếu để cả con cá hun khói thời gian lâu nên Uyển Nhi lọc thịt cắt thành miếng nhỏ hơn sẽ nhanh hơn mà mùi vị cũng không khác gì nhiều so với hun khói cả con.

Riêng bản thân Uyển nhi thì cô thích hun miếng nhỏ như vậy vừa ngấm gia vị mà vừa rắn chắc hợp với khẩu vị của cô.

Nhưng làm vậy thì hai con ăn sẽ hơi cứng.

Nên Uyển Nhi sẽ để miếng cá to hơn hun khói sẽ mềm hơn cho hai con ăn.

Còn nếu con cá không quá to thì tất nhiên cô sẽ hun cả con.

Số cá định ăn tối nay Uyển Nhi làm thành hai món cá kho và cá rán.

Đầu cá thì lấy một phần nấu canh măng.

Mấy con cá này đầu rất to họ không thể nào ăn hết được, Giang Nam sẽ chôn cạnh khu vườn gần suối để làm phân bón.

Bốn con cá lớn họ ăn một nửa con, một nửa còn lại và hai con nữa làm thành cá hun khói.

Một con sẽ làm ruốc cá.

Loài cá này giống cá hồi nên Uyển Nhi nghĩ ngay đến món ruốc cá hồi trước kia cô có mua về cho con ăn nên Uyển nhi cũng làm thử luôn.

Nếu ăn không ngon thì cô cũng vẫn ăn được không lo bị lãng phí.

Tiện thể cô quay con vịt trời trên bếp luôn.

Thịt vịt quay vốn là món ăn nổi tiếng trước kia, giờ không có đầy đủ gia vị nhưng vốn chất thịt của con vịt tốt nên chế biến kiểu gì ăn cũng ngon.Trong khi tiếp tục hun khói thức ăn Uyển Nhi tranh thủ ăn tối cùng cả nhà.

Bọn trẻ ăn xong thì tự do chơi với nha.

Giang Nam và Uyển Nhi tiếp tục chế biến thức ăn.

Giang Nam phụ Uyển Nhi trông coi cá hun khói để cô làm ruốc cá hồi.

Cá đã được Giang Nam lọc sạch xương và cắt thành nhũng miếng thịt to đều nhau khoảng 0,5 kg một miếng.

Trước tiên Uyển Nhi chà xát da cá cho hết nhớt rồi rửa sạch lại với nước.

Cho muối và các gia vị đặc biệt là gừng, ớt, tiêu vào ngâm với thịt cá trong 15-20 phút để khử mùi.

Sau đó vớt ra lau lại bằng khăn giấy cho khô.

Giờ không có khăn giấy thì để chúng tự ráo nước.

Sau khi thịt cá khô đem ướp với mắm muối và các loại gia vị một lần nữa đặc biệt có ớt, tiêu và gừng.

Nhưng vì các con không ăn được cay nên Uyển Nhi làm thành hai loại.

Một loại chỉ có các gia vị thông thường và gừng, một loại thì thêm ớt và tiêu.

Giang Nam đặc biệt thích ăn tiêu nhưng ở đây Uyển Nhi không có nhiều hạt tiêu nên chỉ có thể dùng quả dâu tây còn xanh ép lấy nước thay thế.

Sau khi để cá ngấm gia vị thì Uyển Nhi cũng ăn tối xong.

Cô bắt đầu hấp cá.

Cá hấp với lửa vừa trong khoảng 20 phút, không hấp quá lâu thịt sẽ mất ngon.

Sau khi để nguội sẽ cho thịt cá vào cối giã nhuyễn.

Phần việc này lại giao cho Giang Nam anh chỉ làm loáng cái là xong.

Khi nào dùng tay bóp thịt cá nhuyễn và đàn hồi là được.

Bước cuối cùng là rang trên chảo với lửa nhỏ.

Lúc này có thể tra thêm gia vị nếu cần thiết.

Không nên rang quá kĩ cũng không nên để lửa to thịt cá dễ cháy và mất chất.

Một con cá gần 30kg làm được 7kg ruốc cá.

Uyển nhi để nguội sau đó bỏ vào hai chiếc hộp nhựa và một bình thuỷ tinh mới hết.

Số cá này ăn cả nhà được mấy tuần mới hết đây.

Bõ công Giang Nam chuyển cá từ xa về nhà rồi Uyển nhi lại mất công mấy giờ chế biến.

Về phần cá hun khói cần phải hun liên tục 2-4 giờ mới xong được.

Muốn cá ngon không bị cháy thì phải treo cá cách ngọn lửa 30-50cm và phải giữ cho lượng khói vừa phải.

Nhìn qua tưởng dễ nhưng khi làm cần có nhiều chú ý.

Nếu làm món cá hun khói lạnh nghĩa là phương pháp hun khói ở nhiệt độ thấp hơn 30 độ C mà không làm chín cá hẳn.

Cách hun khói này có thể bảo quản không nâu bằng hun khói nhiệt độ cao.

Chỗ Uyển Nhi sống trước kia còn có thể làm cá khô theo nhiều cách khác nữa như ướp muối rồi phơi trực tiếp dưới ánh nắng Mặt Trời thành cá khô.

Hay có thể hun sơ rồi treo trên gác bếp để cá chín từ từ.

Cá hay thịt sau khi hun khói có thể bảo quản tới mấy tuần đến mấy tháng.

Có thể treo trên gác bếp hoặc mái hiên nhà sẽ bảo quản được lâu.

Sau khi xong hết mọi công việc đã rất khuya Uyển nhi và Giang Nam tắm rửa qua loa rồi đi ngủ luôn.

Hai đứa trẻ thì đã đi ngủ từ lâu.

Cả nhà đã trải qua một ngày dài mệt mỏi rồi.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 17.1. Sinh nhật A Triết


Xin lỗi mọi người hôm qua mạng nhà mình lỗi nên không đăng chương mới được!Sau khi kết thúc chuyến đi dọc bờ suối, cả nhà Uyển Nhi lại dành cho mình một ngày nghỉ ngơi thoải mái.

Uyển Nhi lại chăm sóc cơ thể và làm đẹp.

Giang Nam thì đọc sách báo giải trí.

Rảnh rỗi quá anh lại lấy mấy khối gỗ nhỏ không dùng tới khắc gỗ cho con chơi.

A Triết nghe bố thông báo sẽ khắc gỗ cho hai chị em nên đã vui vẻ bám theo.

Cậu bé nêu đủ thứ ý tưởng để bố làm.

Nhưng trình độ của Giang Nam không được tốt nên hai bố con cứ vui vẻ nghịch với nhau cả buổi mà thành phẩm chẳng có được mấy thứ.

Thôi mấy bố con chơi vui Uyển Nhi cũng kệ họ.A Nhiên thì không hứng thú với mấy khối gỗ nhiều như A Triết.

Sau một hồi quan sát bố làm việc A Nhiên quay trở lại với thứ yêu thích nhất của mình là hội hoạ.

Ngày hôm qua A Nhiên đã biết thêm nhiều động vật để làm phong phú cho quyển tài liệu của cô bé.

Nào là cá lớn, sò, rùa, vịt giời...

Đấy là mẹ Uyển Nhi chưa có thời gian tìm hiểu các loài thực vật nếu không tư liệu của A Nhiên lại càng phong phú.

Sau một thời gian thường xuyên vẽ tranh tuy không bài bản được như những người chuyên học hội hoạ nhưng nét vẽ của A Nhiên đã tốt hơn nhiều.

Nhìn bức tranh cô bé vẽ càng nhanh càng giống thật hơn, tốc độ cũng nhưng hơn nhiều.

A Nhiên vẽ cũng bớt bị sai và bị tẩy đi vẽ lại.

Càng biết thêm nhiều loài động thực vật mới A Nhiên lại càng muốn tìm hiểu thêm về thế giới này.

Có rất nhiều thứ cô bé muốn khám phá và vẽ lại.Uyển Nhi bỗng nhớ đến mấy con vịt trời hôm qua đang nhốt trong chuồng.

Cô làm đẹp xong ra ngoài kiểm tra chúng xem thế nào.

Bảy con vịt trời còn lại vẫn còn sống nhưng nhìn chúng yếu hơn hôm qua nhiều.

Nhìn kĩ chúng không hề ăn thức ăn Giang Nam bỏ vào trước đó.

Họ đã quan sát kĩ mấy con vịt trời ở hồ ăn cá nhưng giờ cho chúng cá thì chúng lại không chịu ăn.

Đúng là mấy con vật hoang dã không dễ nuôi thật nhất là mấy con đã trưởng thành.

Trước kia Uyển nhi đã đọc ở một cuốn sách nào đó nếu động vật hoang dã bị nuôi nhốt chúng sẽ tuyệt thực hoặc nhốt chung thì chúng sẽ đánh nhau rất dữ.

Mấy con vịt trời này chắc không thể nuôi nhốt được rồi.

Uyển Nhi tưởng đâu có được một ngày nghỉ ngờ đâu giờ cô lại phải đi làm thịt mấy con vịt này rồi.Uyển Nhi gọi Giang Nam ra ngoài phụ giúp cô làm việc.

Bảy con vịt trời lớn mình Uyển nhi làm sẽ lâu lắm, cô gọi chồng cùng làm cho nhanh.

Mấy việc nặng nhọc như mổ thịt, chặt thịt Giang Nam làm nhanh hơn cô nhiều.

Có bảy con, hôm nay Uyển Nhi sẽ dùng một con làm vịt nấu măng chua ăn trong ngày luôn.

Một con làm món kho mai ăn vẫn được.

Món kho sẽ để được đến trưa mai.

Năm con còn lại tất nhiên lại đem hun khói và làm ruốc thịt rồi.

Để món ăn phong phú cô thử làm một con vịt sấy khô xem sao.

Ngoài ra Uyển nhi tra cứu lại có món thịt ngâm mắm cũng để được lâu ăn lại đậm đà.

Nhưng giờ nhà cô không còn nhiều mắm, khi nào họ tìm được muối rồi làm được mắm mới thực hiện được món này.

Quy trình làm thịt sấy cũng khá giống với làm ruốc thịt nhưng thịt sẽ cắt miếng dài hoặc xé chứ không giã bông.

Thịt vịt sau khi lọc sẽ được thái thớ dọc dày 1-2cm.

Cho thịt đã thái chần qua nước sôi loại bọt bẩn rồi rửa lại.

Nên hấp chín 70% thì lúc xé thịt sẽ dễ dàng hơn.

Bước tiếp theo ảnh hưởng trực tiếp đến mùi vị của món sấy đó là ướp gia vị.

Cần ướp thịt với gừng, ớt, tỏi, hạt tiêu, lá mắc kén, muối và màu thực phẩm.

Lá mắc kén thì giờ Uyển nhi không có nên cô thay bằng gói ngũ vị hương.

Màu thực phẩm thì dùng đường thắng lên là có màu vàng nâu rất bắt mắt.

Để thịt ngấm gia vị cần ướp tới 4-5 giờ.

Trong thời gian chờ con vịt đầu tiên ướp, Uyển Nhi đi hun khói con vịt khác.

Thời gian của cô không thể để lãng phí một chút nào.

Làm đồ khô cô lại đồng thời làm cơm trưa nữa.

Uyển Nhi xoay vòng quanh đến chóng mặt mày.

Tới chiều số thịt hun khói cũng đã xong đồng thời thịt định sấy cũng đã ngấm gia vị Uyển Nhi trải thịt lên khay để sấy.

Cô dùng bếp nướng thịt lớn để sấy thịt cho nhanh.

Thịt sấy ở lửa nhỏ từ 4-5 tiếng.

Nhưng Uyển Nhi định chỉ sấy khoảng 2 tiếng rồi đem phơi dưới ánh sáng Mặt Trời cho khô tự nhiên hoặc để gác bếp mùi vị sẽ ngon hơn mà cô cũng bớt được thời gian làm việc.

May mà thế giới này chưa thấy có mấy con ruồi nhặng.

Việc bảo quản thực phẩm sạch sẽ hơn trước kia nhiều.

Khi cô phơi thức ăn ngoài trời cũng không phải lo nghĩ đến vấn đề vệ sinh nữa.

Thật quá là may mắn.Ngày hôm sau Giang Nam lại quay về với đám gỗ của anh ấy.

Những cây gỗ nhỏ anh chuyển dần nên để phơi khô trước.

Gỗ khi ngâm càng nặng thêm nhưng Giang Nam vẫn tự mình làm được hết.

Sức mạnh "bàn tay vàng" Đại thần ban cho thật đáng nể.

Anh giờ không kém mấy siêu nhân trên phim chỉ thiếu không biết bay thôi.

Giang Nam chuyển cây gỗ lên phơi rồi lại chặt thêm gỗ mới đem ngâm cũng mất thêm 3-4 ngày nữa.

Số cây anh chặt đã mở ra được một con đường nhỏ đi vào rừng.

Có đường đi lại tiện và nhanh hơn hẳn.Uyển Nhi nhẩm tính họ đã xuyên không tới đây được một tháng tháng 16 ngày rồi.

Khi họ còn ở trên trái đất là ngày 31/8.

Nếu tính theo lịch Trái Đất giờ là 16/10 rồi, còn bốn ngày nữa là sinh nhật A Triết.

Nếu tính từ khi họ tới đây là tháng 1 thì phải còn rất lâu nữa mới đến sinh nhật A Triết ngày 20/10 nhưng chắc chắn cậu bé sẽ không đồng ý đâu.

Cứ thỉnh thoảng A Triết lại hỏi bố mẹ "Sắp đến sinh nhật con chưa?"

Nếu mà để lâu nữa chắc chắn A Triết sẽ rất tức giận.Uyển Nhi quyết định tổ chức sinh nhật cho con trai vào bốn ngày nữa.

Khi biết chỉ còn bốn ngày là đến sinh nhật mình A Triết rất là vui vè.

Lúc nào cậu bé cúng líu ríu sinh nhật sẽ làm những gì, sẽ có thật nhiều quà...

Sinh nhật mọi năm tất nhiên Uyển Nhi và Giang Nam sẽ chuẩn bị bánh sinh nhật, bánh kẹo và nhiều quà tặng cho con.

Ông bà ngoại, các bác, anh chị ai cũng đều gửi quà tới tặng A Triết cả.

Cậu bé sẽ mời bạn thân cũng lớp và những bạn gần nhà tới dự sinh nhật mình.

Đối với mọi đứa trẻ sinh nhật là một trong những dịp đáng mong đợi nhất trong năm.

Năm nay Uyển Nhi thấy hơi khó khăn để tổ chức được tiệc sinh nhật cho A Triết.Bánh sinh nhật bình thường Uyển Nhi cũng không biết làm nói gì đến giờ cũng không có nguyên liệu gì để làm.

Uyển Nhi xem lại hết các tài liệu liên quan đến nấu ăn để xem cô có thể làm món bánh gì thay thế được hay không.

Giờ cô chỉ có bột mì, bột gạo nên không thể làm được món gì phong phú cả, mà Uyển Nhi vốn cũng không am hiểu làm bánh.

Khi xem tài liệu về các loại bánh Uyển Nhi thấy có hướng dẫn làm món bánh rán Doremon.

Uyển Nhi chốt ngay cô sẽ làm món bánh này trong ngày sinh nhật của A Triết.

A Triết chưa biết đọc truyện nhưng cậu bé đã xem bộ phim hoạt hình Doremon rồi và cậu bé cũng biết đến món bánh siêu nổi tiếng đó.

Có mấy lần A Triết và Uyển Nhi đã xin mẹ mua bánh này để ăn.

Ở siêu thị có bán loại gần giống như vậy cũng gọi lá bánh Doremon, cả hai đứa trẻ đều rất thích ăn.

Loại bánh rán Doremon có nguyên liệu chủ yếu là bột mì thêm trứng, đường, mật ong, rượu trắng nhà cô đều có đủ.

Để đảm bảo hôm sinh nhật A Triết có bánh Doremon Uyển nhi đã lén làm thử trước một lần.

Dù sao cô cũng chưa làm bao giờ nhỡ hôm đó không thành công thì con trai sẽ thất vọng lắm.Uyển Nhi lấy bột mì rây mịn đập trứng và đổ đường vào khuấy đều.

Sau đó cho thêm chút mật ong, đường trắng và dầu ăn vào khuấy lần nữa.

Cho thêm nước từ từ cho đến khi hỗn hợp sánh mịn không quá đặc cũng không quá lỏng.

Bắc chảo lên bếp, cho chút dầu vào và quét dầu đều mặt chảo.

Đợi chảo nóng cho bột vào điểm cao trên bề mặt của chảo một cách dứt khoát để bột bánh lan ra, tạo hình chiếc bánh tròn trịa.

Rán bánh trong 3 - 4 phút với lửa nhỏ.

Nếu thấy bánh vàng mặt thì trở bánh rồi chờ thêm 2 phút nữa.

Sau khi làm xong phần vỏ bánh có thể làm nhân kẹp ở giữa.

Uyển nhi định làm nhân dâu tây vì cô cũng chỉ có thứ trái cây này là thích hợp nhất.

Lấy dâu tây nghiền nát rồi trộn với mật ong quét lên làm nhân bánh.

Dọn bánh ra đĩa có thể rưới thêm mật ong để thưởng thức.

Uyển Nhi còn thử lấy cái túi sạch cho bột vào và cắt một lỗ nhỏ giống như túi bắt kem rồi thử tạo nên hình dạng con gấu, bông hoa, ngôi sao trên mặt chảo.

Nhìn thành phẩm sau đó khá là dễ thương chắc chắn hai đứa con nhà cô sẽ thích.

Uyển Nhi làm nén nên được bao nhiêu cô cũng ăn thử một mình.

Món bánh này ăn mềm và ngọt rất hợp khẩu vị của trẻ con.

Uyển nhi tính hôm đó sẽ làm một cái bánh Doraemon kích thước lớn để thay bánh sinh nhật và làm thêm nhiều bánh nhỏ với những hình dạng dễ thương nữa.

Trong nhà cô còn cất giữ một số bánh kẹo hôm sinh nhật A Triết cô sẽ lấy ra một ít.

Giang Nam cũng hỏi con trai hôm sinh nhật muốn ăn những món ăn nào anh sẽ đi săn về cho con.

Tất nhiên A Triết chỉ có thể chọn những thức ăn họ có ở đây chứ nếu những món trước kia ở Trái Đất Thì anh cũng chịu.

A Triết kể tên những món cậu bé thích ăn là tôm hùm xanh, vịt quay, chả cá và chả đa nem.

Những món này đều là thứ Uyển Nhi có thể chuẩn bị được nên cô đồng ý luôn.

Tôm hùm xanh thì bắt được ngay trong con suối trước nhà.

Món vịt quay thì cần có thịt vịt tươi sống nên Giang Nam quyết định hôm trước sinh nhật A Triết anh sẽ đi đến hồ nước sâu để bắt vịt trời.

Một mình Giang Nam đi cũng chỉ mất quá nửa ngày thôi.

Đã biết đường trước lại không có vợ con phải chờ nên anh đi một mình nhanh hơn nhiều.

Hôm trước họ đã để nguyên dây thừng ở chỗ vách núi cho dễ leo.

Giang Nam còn định làm một cái thang dây đem theo treo luôn ở vách núi để leo càng thuận tiện, an toàn hơn.
 
Back
Top