Lãng Mạn (Negav) Nỗi đau

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
376885333-256-k818920.jpg

(Negav) Nỗi Đau
Tác giả: Latina0603
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Thời gian cập nhật chương : tùy tâm trạng
Truyện có yếu tố boylove (đam mỹ) nên mong mọi người hãy cân nhắc trước khi đọc Tags: allnegavatshnegav​
 
(Negav) Nỗi Đau
Lời giới thiệu


Nhân vật chính : Đặng Thành An (Negav)

Ngày sinh : 12/04/2001

Nghề nghiệp : rapper - là thành thành viên nhỏ tuổi nhất của tổ đội rap GERDNANG

Bệnh lý : rối loạn dây thần kinh thực vật từ nhỏ và trầm cảm Những nhân vật khác : một số anh trong ATSH cùng với một số nhân vật khác (tại nhiều quá nên cũng lười giới thiệu)Nhân vật phụ :

Trần Ngọc Nhi (Kate)

Năm sinh : 2003

Nghề nghiệp : trợ lý của NegavĐây là câu chuyện do mình nghĩ ra không liên quan đến thực tế.

Mình không giỏi Văn nên kính mong mọi người nương tay với mình.

Truyện của mình có lẽ hơi trầm và nhạt ngoài ra còn có yêu tố boylove (đam mỹ) nên hãy cân nhắc trước khi đọc.

Chúc các bạn có những khoảng khắc sâu lắng khi đọc.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 1


Cũng đã hơn nửa năm sau chương trình ATSH, tất cả các anh trai đều đã được công chúng biết đến nhiều hơn.

Có thể nói đây chính là một bước tiến rất lớn đối với sự nghiệp các anh.

Ai ai cũng đã tìm được hào quang cho mình, nhưng với một người thì lại không.

Negav - chàng rapper được rất nhiều người yêu thích nhưng giờ đây cũng chỉ còn là dĩ vãng.

Không biết từ khi nào mà cậu không còn cảm thấy niềm vui trong công việc.

Bởi lẽ là do cậu chưa thật sự đột phá hay là do chính bản thân cậu đã lạc lối trong thế giới của mình.Từ sau chương trình ATSH, những người anh em GERDNANG cũng như những người khác đã nổi tiếng hơn cùng với đó là công việc, show truyền hình, quảng cáo, phim ảnh,... nhiều lên.

Ai cũng bận rộn theo đuổi ước mơ và đam mê của bản thân mình.

Thời gian nghỉ ngơi còn không có thì lấy đâu ra thời gian để mọi người gặp gỡ.Negav không biết từ lúc nào cậu bắt đầu cảm thấy cô đơn và lạc lõng giữa thế giới mặc dù cậu có rất nhiều fan nhưng cậu lại không có được cảm giác vui vẻ và yên bình như khi xưa.

Cậu rất nhớ về khoảng thời gian trong chương trình ATSH, nhớ những lúc cùng nhau ngồi lại nói chuyện thâu đêm suốt sáng, nhớ lúc cùng nhau viết nhạc và tập nhảy, nhớ những khoảng khắc vui đùa cùng anh em...

Cậu thật sự rất nhớ khoảng thời gian tuyệt đẹp ấy mặc dù có đôi lần rơi nước mắt vì phải chia tay với những người anh em, đồng đội vì điểm thứ hạng không cao.Chắc rằng mọi người thắc mắc rằng tại sao cậu lại như thế này thì để tôi kể cho mọi người nghe.Tôi tên là Trần Ngọc Nhi - biệt danh là Kate.

Tôi là trợ lý đặc biệt do chính tay cha mẹ của Negav lựa chọn để chăm sóc cho anh ấy khi ở Việt Nam cũng bởi vì gia đình anh ấy hiện đang sinh sống tại Pháp.

Tôi đã rất vui khi được trở thành trợ lý đặc biệt của Negav vì tôi rất hâm mộ anh cũng như hâm mộ tất cả các anh trai Say Hi.

Tôi đã tưởng tượng rất nhiều viễn cảnh các anh vui vẻ nói chuyện, trợ giúp nhau trong công việc và nhiều điều khác nữa nhưng thực tế thật sự rất khác.

Tôi gặp anh Negav là khoảng 3 tháng sau chương trình ATSH.

Ngày ra mắt anh với tư cách là trợ lý tôi đã thật sự rất ngỡ ngàng và bất ngờ.

Không phải cảm giác như fan gặp Idol mà là vì anh không giống như trên tivi.

Thời điểm đó anh như người không có sức sống, đôi mắt vừa đỏ vừa thâm đen chắc có lẽ là do thiếu ngủ, dáng người theo tôi thấy là khá gầy so với trên tivi.Anh nhìn tôi rồi cũng mỉm cười chào hỏi nhưng tôi nhìn ra trong đôi mắt anh không có chút gì là vui vẻ khi gặp tôi.

Lúc đó tôi ngây thơ nghĩ là anh không thích trợ lý do bà mẹ mình sắp xếp.

Sau hơn 1 tháng tôi làm trợ lý cho anh thì cuối cùng tôi cũng đã hiểu anh không phải ghét tôi mà là anh đã không còn biết niềm vui là gì rồi.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 2


Tôi của mấy tuần đầu làm trợ lý rất hay nghi ngờ người đứng trước mắt tôi và người tôi thấy trên tivi có thật là cùng một người hay không.

Negav mà mọi người thấy trên tivi là một cậu nhóc rất năng động, vui vẻ, thích dựng tiểu phẩm với mấy anh em, hay nhỏng nhẽo với mọi người, nói chung là một người mang đến niềm vui cho những người xung quanh.

Cũng chính vì thế mà tôi đã lấy hết can đảm để nộp hồ sơ ứng tuyển cho chức vụ trợ lý này với hy vọng rằng sẽ tôi sẽ được gần anh hơn.

Và đúng là may mắn đã mỉm cười với tôi.Từ ngày tôi chính thức làm việc cũng là lúc tôi dần hiểu được rất nhiều điều cũng như tôi đã phát hiện ra rằng anh đang mắc phải một chứng bệnh tâm lý nói thẳng ra là trầm cảm.Còn vì sao tôi lại biết thì chúng ta cùng nhau quay ngược thời gian lại một chút mà cũng có lẽ đây sẽ là một câu chuyện rất dài đi.Sau khi bàn giao công việc và ghi nhớ một số nguyên tắc khi làm việc với Negav từ trợ lý cũ.

Tôi đã vô cùng háo hức mà bắt đầu một ngày mới tươi đẹp.

Tôi đến ngôi nhà chung của GERDNANG để chào hỏi các thành viên khác trong nhóm cũng tiện thể giới thiệu mình là trợ lý mới của Negav.Tôi đã tưởng tượng ra rất nhiều viễn cảnh gặp nhau như là tất cả các thành viên đang đấu khẩu hoặc là đang bận tranh luận âm nhạc hoặc là đang ăn sáng cùng nhau và rất nhiều viễn cảnh khác nữa.

Nhưng mà lúc tôi bước vào thì chỉ thấy một mình Negav đang xem tivi.

Tôi lúc đó nghĩ là chắc mọi người đang bận hoặc còn đang ngủ do thức đêm làm việc.

Tôi đi lại từ từ về phía anh định chào hỏi thì tôi khẽ dừng lại.

Tôi nhìn thấy anh mặc dù đang xem tivi nhưng sao đôi mắt anh nó rất là lạ.

Trong lòng tôi lúc này đang reo lên một hồi chuông cảnh báo rằng anh chắc chắn có vấn đề.Chắc mọi người thắc mắc vì sao tôi lại nghĩ vậy.

Thật ra là do tôi có giác quan thứ sáu vô cùng mạnh nó đã giúp tôi không ít lần qua những khó khăn.

Và cũng vì tôi có quen biết với một người chị làm bên khoa tâm thần.

Tôi cũng đã có ít lần tiếp xúc với bệnh nhân mắc bệnh tâm lý nên hiển nhiên tôi cũng có một chút kiến thức về căn bệnh tâm lý này.Negav lúc này mới ý thức được có người đang nhìn mình nên quay qua để xem là ai thì bất ngờ đó là cô trợ lý mới của cậu.Sau màn chào hỏi giữa hai người, cậu đã dẫn cô đi thăm quan căn nhà và những nơi cô được phép vô còn nhưng phòng còn lại thì phải xin phép thì mới được vào mà chủ yếu căn phòng không vào được đa phần là phòng cá nhân của từng thành viên GERDNANG.Tham quan xong tôi hỏi về lịch trình công việc của anh trong một tuần tới ra sao để có gì giúp anh sắp xếp.

Mà chắc mọi người đang thắc mắc sao tôi là trợ lý mà không biết được lịch trình của anh thì xin thưa là do tôi là trợ lý đặc biệt do chính tay ba mẹ Negav thuê chứ không phải trợ lý của công ty nên diễn nhiên là tôi không biết được lịch trình rồi.

Mà thật ra là làm bảo mẫu của anh Negav thì đúng hơn bởi vì anh hay có cái tật là bỏ bữa, không biết chăm sóc bản thân cộng thêm việc có bệnh nền trong người nên là tôi mới có mặt tại đây.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 3


Cũng đã hai tuần trôi qua, tôi cũng dần quen với công việc trợ lý của mình.

Lịch trình của Negav cũng không có gì là quá nhiều, chỉ là lâu lâu anh sẽ đi dự sự kiện, họp báo của anh em để ủng hộ họ.

Những ngày còn lại thì ở nhà để viết nhạc hoặc là ngồi xem các chương trình của những người anh em.

Rồi lại thêm một tuần trôi qua, tôi bắt đầu cảm thấy mọi chuyện đang không ổn.

Tới tận bây giờ mà tôi còn chưa gặp các thành viên khác của nhóm GERDNANG, mặc dù tôi có gọi điện chào hỏi HIEUTHUHAI và giới thiệu mình nhưng chưa một lần gặp mặt trực tiếp.

Theo nguồn tin bên phía công ty thì hiện họ đang rất bận với lịch làm việc dày đặc.

Tôi bắt đầu nghi ngờ tại sao cùng là thành viên nhóm GERDNANG nhưng những người khác thì bận rộn còn Negav thì lại không có lịch trình gì cả.

Với lại trong suốt ba tuần làm việc, tôi thấy được anh có gì đó rất lạ.

Anh hay ngồi xem tivi nhưng thật ra là ngồi thẫn thờ rồi cứ 5 - 10 phút anh nhìn qua bên cửa nhà như là chờ đợi một điều gì đó.

Anh cứ lặp lại hành động như thế ngày qua ngày.Tôi có gọi điện hỏi trợ lý cũ của anh thì chị ấy nói là anh đã như vậy kể từ khi anh em trong nhóm không thường về nhà nữa.

Chị ấy tâm sự với tôi rằng chị rất nhớ nhóm GERDNANG khi xưa khi mà mọi người chưa có lịch trình dày đặc như bây giờ.

Chị ấy kể với tôi hồi đó căn nhà này lúc nào cũng ồn ào và náo nhiệt.

Negav hay cùng với HurryKnd bày trò chọc phá mọi người mà người luôn bị phá là Manbo tại hay cà khịa anh em.

Kewtiie thì có lẽ là người ít bị phá nhất cùng vì anh là nhà sản xuất âm nhạc của đội bởi nếu phá quá ảnh giận đâm ra không viết nhạc thì HIEUTHUHAI sẽ hỏi tội.

Cứ 2-3 ngày là nhóm này hay rủ nhau ra ăn quán hoặc đi thăm những người anh em khác.

Thời gian đó cứ như một giấc mơ đẹp mọi người cùng nhau cười đùa, cùng nhau quậy phá, giúp đỡ và chia sẻ kinh nghiệm cùng nhau.

Nhưng nếu đã là giấc mơ thì cũng đã tới lúc tỉnh dậy.

Mà khi tỉnh dậy rồi thì hiện thực quá mức đau thương.Tôi nhìn vào những tấm ảnh mà chị trợ lý cũ gửi cho tôi.

Tôi nhìn thấy trong đó là một Negav tràn đầy sức sống cùng với anh em bên cạnh chứ không phải là một người u ám như bây giờ.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 4


Negav - chàng rapper đầy tài năng và thích tấu hài cùng với anh em.

Cậu đã từng là một người con trai tràn ngập ánh sáng nhưng giờ đây thì lại khoác lên mình chiếc áo xám màu ảm đạm.

Đã từng là một cậu nhóc rất thích cười nhưng bây giờ lại thu mình trong một góc không muốn một ai phải chú ý đến.

Chuyện phải kể đến là sau hai tháng khi chương trình ATSH đóng máy, Negav được mọi người chú ý bởi tài năng sáng tác, rap, hát, nhảy cũng như tài dẫn dắt đồng đội.

Cậu đã mang đến cho chương trình rất nhiều bài hit và cùng với đó là người hâm mộ cũng tăng lên.

Dù cho cậu được nhiều người yêu thích thế nào thì cũng có một số bộ phận anti-fan không ưa nổi cậu.

Họ không những ganh ghét tài năng của cậu còn ghét luôn việc cậu được các anh trai trong chương trình quan tâm.

Họ có một group anti lớn mà người tham gia cũng tăng lên không kém trong đó có anti-fan của cậu và một số fan của các anh trai trong ATSH bởi vì họ ghét cậu đến gần Idol của mình.

Có thể kể đến là fan Isaac, HIEUTHUHAI, Quang Hùng Master D,...

Ngày nào trên group anti cũng tràn ngập những lời chê bai, chửi rủa, kêu cậu tránh xa thần tượng của mình.

Cứ 2-3 ngày là sẽ có người gửi thư đe doạ cậu.Negav lúc đầu cũng không quan tâm lắm đến việc này vì cậu chỉ đơn thuần nghĩ là nếu có người thích thì cũng phải có người ghét.

Mấy anh trong nhóm GERDNANG thấy được những việc như vậy thì đâm ra lo lắng cho cậu em út khờ nhưng dần không có việc gì quá đáng xảy ra nên không quan tâm nữa.

Nhưng không ai biết được chính sự vô tâm ngày ấy đã dẫn đến bi kịch cho ngày hôm nay.

Mấy anh càng lúc càng bận rộn trong công việc hơn nên cũng nhiều lúc không có ở nhà.

Một tuần rồi cứ hai tuần rồi lại cả tháng trôi qua, Negav dần ít được gặp các anh em hơn hoặc là có gặp nhưng cũng chỉ nói được vài ba câu thì các anh lại bận.

Cùng với đó Negav ngày càng nhận nhiều bức thư đe doạ từ anti-fan.Không có sự che chở của nhóm GERDNANG và các anh trai khác, đám anti-fan càng lúc càng quá đáng hơn nào là gửi một con gấu bông bị xé rách đến cho cậu hoặc là một con búp bê đầy sơn đỏ kèm theo những lời chửi rủa ghê rợn.

Ngoài ra họ còn làm không ít việc như là bám đuôi cậu và đỉnh điểm là xém chút nữa cậu đã bị tai nạn giao thông do một fan cuồng nào đó không muốn cậu xuất hiện kế bên nhóm GERDNANG.

Negav dần cảm thấy không được an toàn khi ra khỏi nhà nên cậu đã dần ít đi dự sự kiện hơn mà chỉ tập trung ở nhà làm nhạc.Trợ lý cũ của Negav muốn kiện anti-fan tội tấn công cậu nhưng bên phía công ty lại không muốn làm lớn chuyện này tại họ sợ sẽ làm công ty mất đi danh tiếng.

Nhóm GERDNANG sau chương trình ATSH đã kéo về cho công ty không ít nghệ sĩ muốn ký hợp đồng mà còn là nơi các thực tập sinh tranh nhau để vào.

Công ty sợ nếu việc này mà làm lớn thì sẽ mất đi danh tiếng nên họ đã đè tin tức này xuống và cũng không thông báo tin này cho các anh trai biết.Khi biết tin chị trợ lý đã rất tức giận định gọi điện để báo cha mẹ cậu nhưng Negav đã ngăn lại.

Cậu còn doạ sẽ làm mình bị thương nếu chị nói việc này với họ.

Vì quá lo lắng nên cuối cùng cũng thoả hiệp sẽ không nói.

Nhưng ngay lúc này đây gia đình của chị trợ lý lại có chuyện, cha mẹ chị ở quê đang bệnh rất nặng cần người chăm sóc nên chị đã ngay lập tức sắp xếp mọi chuyện, bàn giao mọi thứ lại cho cô trợ lý mới, nhắc nhở cô phải chăm sóc thật tốt cho Negav.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 5


Cũng đã hơn một tháng trôi qua, tôi cũng dần quen với công việc trợ lý kiêm bảo mẫu của Negav.

Mà phải nói khoảng thời gian đầu tôi đã rất vất vả mới làm quen được anh.

Lại nói tới cái thói quen hay bỏ bữa của anh làm tôi xém chút nữa nổi điên lên.

Bữa sáng không ăn thì thôi đi có thể vi vu được chút bởi anh hay thức dậy khoảng 9h hơn nhưng tới bữa trưa thì không thèm ăn.

Tôi đã phải nài nỉ rất lâu anh mới chịu ăn được một chút.

Còn bữa tối thì bình thường tôi sẽ nấu rồi để nó trong tủ lạnh còn nói với anh lúc ăn nhớ hâm nóng lại nhưng tới sáng ngày hôm sau, đồ ăn tối qua không hề vơi đi một chút nào.

Lúc đó tôi chỉ nghĩ có thể anh không thích nên đã nấu mì.

Nhưng nếu nó chỉ diễn ra 1-2 lần thì đâu có gì để nói mà nó lại diễn ra liên tục khiến tôi muốn nổi điên lên.Ngày hôm đó không biết bằng cách nào mà tôi có thể bình tâm lại tâm trạng của mình.

Tôi bắt đầu lên kế hoạch để sửa lại thói quen xấu này của anh.

Đúng như những gì tôi kỳ vọng rằng nó khá là hiệu quả mặc dù nếu tôi mà lơ là một chút là anh sẽ bỏ bữa ngay.

Nhưng so với một tháng trước thì anh đã có chút da chút thịt dù vẫn còn gầy.Lại thêm một tháng trôi qua, tôi cũng đã làm trợ lý cho anh gần ba tháng.

Tôi bắt đầu để ý đến những biểu hiện lạ từ anh.

Mặc dù ngay từ lần đầu bước vào ngôi nhà này tôi đã cảm thấy có điều gì đó không đúng từ anh.

Hồi trước mỗi khi không có việc gì để làm thì anh thường xem tivi và cứ khoảng một lúc thì anh sẽ nhìn ra cửa rồi lại quay mặt xem tiếp.

Nhưng khoảng một tuần nay anh lại cứ ở trong phòng suốt nếu mà tôi không lên kéo anh ra thì có khi anh ở trong đó cả ngày luôn.

Negav cứ luôn nhìn những vật bằng thủy tinh hoặc con dao trong bếp.

Mỗi lần anh nhìn chúng thì đôi mắt dần đen lại hoặc là vô hồn.

Những lúc như thế tôi đều phải nhanh chóng gọi tên anh hoặc cất đi những đồ vật nguy hiểm này.

Có lần tôi không để ý anh ấy đã đập vỡ ly thủy tinh rồi cầm lấy chúng lên từ từ đưa lại gần cổ tay nhưng sau đó thì dừng lại.

Lúc tôi nghe tiếng vỡ thì ngay lập tức tìm anh.

Khoảng khắc đó thật sự khiến tôi không khỏi run sợ.

Nếu tôi để trễ một chút thì có lẽ đã xảy ra chuyện lớn.

Tôi còn nhớ lúc đó tôi đã la lên : " Anh An đừng làm bậy".

Sau đó tôi ngay lập tức đánh thật mạnh vào tay đang cầm mảnh thủy tinh để anh buông nó ra.

Negav lúc này như rơi vào khoảng không, anh nhìn tôi rồi lại nhìn vào tay mình ngơ ngác : "Anh vừa mới làm gì vậy?"

Tôi bất ngờ nhìn anh rồi sau đó thở ra một hơi, nở một nụ cười cho là tự nhiên nhất bảo anh ra sofa ngồi chờ tôi.

Negav không nói gì chỉ gật đầu rồi ngoan ngoãn ngồi trên sofa.

Sau đó tôi dọn dẹp những mảnh vỡ rồi đi tới bên anh cùng với hộp sơ cứu.

Negav ngơ ngác nhìn tôi, khẽ bật cười tôi nói : "Tay anh bị mảnh vỡ làm xước rồi kìa".

Negav lúc này mới ý thức được khẽ đỏ mặt nhưng vẫn ngoan ngoãn để tôi xử lý vết thương.Sau khi xử lý vết thương xong, tôi nhìn anh hồi lâu rồi buông ra một câu hỏi : "Anh có thấy cô đơn sao, An".
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 6


"Anh có thấy cơ đơn không An?".

Negav im lặng nhìn tôi hồi lâu thì cũng mỉm cười trả lời : "Không, anh thấy bình thường mà".

Tôi không nói gì chỉ đứng dậy khẽ xoa lên mái tóc anh.

Có lẽ ngay cả chính anh cũng không biết khi anh trả lời tôi, đôi mắt của anh đã nói lên tất cả - Negav câu trả lời ấy không thật lòng.

Từ ngày tôi trở thành trợ lý của anh, tôi dần hiểu ra rất nhiều điều.

GERDNANG nếu như tính tới thời điểm hiện tại là đã hơn ba tháng trôi qua họ không hề về ngôi nhà chung này mà nếu có về thì cũng chỉ lấy ít đồ rồi đi ngay.

Không một câu chào, không một lời hỏi thăm, họ cứ thế vùi đầu vào công việc, vào đam mê phía trước mà không hề quay lại nhìn phía sau.

Ở phía sau ấy có một người luôn chờ đợi và hướng về họ.

Nhưng dần dần thời gian đã bào mòn đi tất cả, người ấy cũng dần buông tay không chờ đợi nữa.

HIEUTHUHAI trước đây đã từng nói rằng sẽ không bỏ rơi anh em của mình nhưng bây giờ đây có lẽ câu nói ấy đã không còn như xưa.

HURRYKNG - người cùng Negav bày trò chọc phá mọi người giờ đây cũng chỉ còn xuất hiện trong tấm ảnh trưng trong phòng khách.

MANBO - người lúc nào cũng cà khịa chiều cao của Negav giờ đây chẳng thấy bóng dáng.

Kewtiie - là người Negav tin tưởng nhất, lúc nào buồn cũng tìm anh tâm sự nhưng bây giờ đây ai sẽ là người ngồi nghe cậu nói.Tôi cũng biết là các anh rất bận rộn cho dự án, sự nghiệp của bản thân mình nhưng mà tôi không thể không trách các anh cớ sao lại vô tâm như thế.

Những người khác thì tôi không nói dù sao cũng chỉ mới biết nhau gần đây nhưng các anh lại là người ở bên cạnh anh ấy nhiều năm.

Vậy mà tại sao lại bỏ rơi anh ấy.Trong lòng tôi bây giờ rất rối ren nhưng trước mắt thì tôi biết phải làm gì.

Tôi khẽ thở dài, điều chỉnh lại gương mặt của mình, nở lên một nụ cười cho là dịu dàng nhất hướng về phía Negav : "Chúng ta đi gặp bác sĩ tâm lý nha anh An".

Tôi ở trước mặt Negav không muốn nói dối anh.

Thà rằng bây giờ nói ra để anh chú ý chút tâm lý đang không ổn của mình còn hơn là im lặng.

Negav nhìn sâu trong ánh mắt của Kate.

Mặc dù cô ấy đang nói ra một câu rất nhẹ nhàng nhưng đôi mắt cô ấy đang có những tia lo lắng và vài nét cầu xin rằng cậu hãy đi gặp bác sĩ.

Negav cũng đã từng nghi ngờ rằng tâm lý của mình có ổn hay không.

Mặc dù cậu gặp rất nhiều chuyện không vui nhưng cũng không vì thế mà khiến cho tâm lý có vấn đề gì.

Nhưng ngày hôm nay không biết bằng một thế lực nào đó cậu đã nghĩ rằng mình muốn chết và sau đó là như những gì đã diễn ra cậu xém chút nữa là đã làm tổn thương bản thân mình.

Cậu chấp nhận đồng ý đi gặp bác sĩ tâm lý cùng Kate.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 7


Giới thiệu nhân vật 😛hạm Anh Quân

Nghệ danh : Quân A.P

Ngày sinh : 24/1/1997

Nghề nghiệp : ca sĩ Nguyễn Thanh Pháp

Nghệ danh : Pháp Kiều

Ngày sinh : 20/11/2001

Nghề nghiệp : rapper kiêm tiktoker Nguyễn Ngọc Dương

Nghệ danh : Ali Hoàng Dương

Ngày sinh : 14/9/1996

Nghề nghiệp : ca sĩ Trần Quang Trung

Nghệ danh : Quang Trung

Ngày sinh : 19/3/1994

Nghề nghiệp : diễn viên kiêm ca sĩ

______________Ngày hôm nay, nhóm REGRET đang tới thăm nhà GERDNANG.

Từ tối hôm qua Pháp Kiều và Quang Trung đã lên kế hoạch đi chơi với Negav bởi tại cậu em út khờ dạo gần đây không thấy đăng bài gì trên mạng xã hội, cũng rất ít thấy cậu tại các sự kiện.

Họ nghĩ chắc cậu bận lắm nên không có thời gian nghỉ ngơi nên nhân lúc này đây họ định tạo bất ngờ cho cậu nhóc.

Trước khi lên kế hoạch Pháp Kiều có hỏi quản lý bên công ty của Negav về lịch trình thì bảo hôm nay cậu rảnh cả ngày.

Đúng là thời tới cản không kịp nên Pháp Kiều quyết định rủ tất cả các anh trai.

Mà hình như may mắn không được cao lắm, tất cả các anh trai - người thì bận công việc, người thì là lâu lâu mới được ở nhà với bà xã đại nhân nên đã từ chối mặc dù họ cũng rất muốn đi.

Thành ra chỉ có nhóm REGRET là rảnh hôm đó.

Quân A.P sau khi nghe Pháp Kiều rủ đi chơi cùng với Negav, anh đã ngay lập tức gác lại công việc ở bên Mỹ, nhờ quản lý của mình đặt vé máy bay sớm nhất để trở về Việt Nam.

Cũng đã lâu lắm rồi anh không nhìn thấy Negav - một người rất đặc biệt với anh.

Xuyên suốt trong chương trình ATSH, anh đã bị thu hút bởi dáng vẻ tươi cười của cậu.

Anh chưa từng gặp một người nào lại có được nụ cười tỏa nắng như cậu.

Negav đã đem đến năng lượng tích cực cho mọi người khi mệt mỏi, dùng những lời nói và hành động hài hước để kéo mọi người lại gần nhau hơn.

Thú thật trong livestage 3 khi anh được làm đội trưởng, anh đã rất mong cậu sẽ chọn về đội của mình nhưng mà cậu nhóc ngây ngô này lại chọn về đội của người khác.

Mặc dù lúc đó anh cũng chỉ cười cho qua nhưng trong lòng không được vui cho lắm.

Phải nói ông trời thật biết trêu người, chỉ một lần duy nhất là anh chung đội với cậu còn lại là lúc nào cũng phải đối đầu nhau.

Nhưng sau tất cả quan hệ giữa anh và Negav cũng dần trở nên thân hơn.Anh không ngần ngại trao cho cậu những cử chỉ đầy dịu dàng, quan tâm, lo lắng khi cậu bị bệnh, nuông chiều cậu mỗi khi cậu nhõng nhẽo đòi anh thứ gì đó hoặc chỉ đơn giản là muốn anh xuôi theo tiểu phẩm của mình.

Anh không ngừng trao cho cậu yêu thương nhưng có lẽ út khờ Negav thật sự rất ngốc trong chuyện tình cảm.

Anh cũng biết rõ Negav chỉ xem anh như đàn anh hoặc gần hơn là anh em trong nhà.

Dù biết là vậy nhưng anh vẫn không từ bỏ.

Anh không muốn mất đi Negav - ánh sáng của đời anh.

Anh cũng thừa biết anh không phải là người duy nhất trao yêu thương cho cậu.

Dạo gần đây công việc của anh cũng nhiều lên là nhờ chương trình ATSH đã đem đến cho anh rất nhiều nguồn tài nguyên, lời mời hợp tác của các nhãn hiệu nước ngoài.

Anh không còn nhiều thời gian để lướt mạng xã hội nên anh không hề biết được Negav đã không đăng bất kì tin tức gì về bản thân từ bốn tháng trước.

Sau khi nghe cuộc gọi, Pháp Kiều đã kể chuyện này với anh thì không biết sao anh lại có cảm giác rất bất an nên trong đêm hôm đó anh đã lập tức xuất phát về lại Việt Nam - về lại bên em.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 8


Nhân vật phụ :

Lê Phan Bảo Trâm

Năm sinh : 1995

Nghề nghiệp : bác sĩ (chuyên ngành tâm lý)

________________Đã hai ngày trôi qua sau vụ tự tử bất thành của Negav, tôi đã gọi cho chị Trâm để đặt lịch hẹn khám bệnh nhưng do bên chị đang có rất nhiều người hẹn trước nên cũng rất khó để sắp xếp.

Nhưng vì tôi là người quen cộng thêm chị là fan bự của rapper Negav nên sẽ đặc cách tới khám vào ngày nghỉ của chị cũng tức là ngày hôm nay.

Tôi thật sự nghi ngờ nhân sinh ghê.

Trong khi tôi năn nỉ đến gãy lưỡi mà chị không giúp tới khi tôi nhắc đến khám bệnh cho Negav là chị đồng ý đi liền.

Chị Trâm ơi, tình chị em chúng ta không bền như tình cảm chị dành cho Negav sao.

Mặc dù trong lòng nghĩ vậy nhưng mà thôi, chị ấy chịu tới khám là được.

Hiện tại không gì quan trọng hơn sức khoẻ của Negav.Thật ra lúc đầu tôi tính dẫn anh ấy tới bệnh viên luôn nhưng khi tôi nói phải đi ra ngoài thì trên gương mặt anh xuất hiện tia sợ hãi, bàn tay anh không tự chủ nắm chặt vào nhau.

Tôi thấy tình hình không ổn liền đổi câu : "Đùa anh thôi, là nghệ sĩ mà đi bệnh viện chắc hôm sau lên trang nhất quá".

Negav nghe vậy cơ mặt cũng dần giãn ra.

Tôi còn nhớ chị trợ lý cũ đã kể việc đám anti-fan đã làm những điều kinh khủng khiến cho anh dần dần tạm ngưng công việc của mình, từ chối mọi lời mời hợp tác từ các nhãn hàng lớn.

Ngoài ra bên phía công ty cũng chèn ép tin tức này lại.

Tôi còn biết được một việc rất khủng khiếp, lý do mà Negav không muốn kiện đám anti-fan kia là do phía công ty đã gọi điện mong anh đừng làm lớn chuyện.

Tôi không biết chính xác họ đã nói những gì nhưng theo một người bạn của tôi đang làm ở đó thì đại khái là chuyện của anh sẽ làm ảnh hưởng đến nhóm GERDNANG.

Tôi thật sự rất tức giận nhưng cũng không thể làm gì khác hơn.

Bây giờ tinh thần của Negav rất không ổn lỡ gặp phải đả kích lớn chắc chắn sẽ vỡ vụn.

Bên công ty cũng thật độc ác dám lấy điểm yếu của anh là GERDNANG để chèn ép anh.

Họ thừa biết Negav yêu quý các anh trong nhóm nên sẽ không muốn làm điều gì tổn hại đến nó.

Mùa xuân dần đến, thời tiết cũng vì thế mà ấm lên nhưng buổi sáng và ban đêm cũng còn khá lạnh.

Sau buổi đi chợ, tôi đến căn nhà chung để chuẩn bị bữa sáng cho anh.

Quả nhiên không ngoài dự đoán, trong nhà rất yên tĩnh không có bóng dáng của ai cả.

Ngôi nhà từng được cho là ồn ào nhất khu nay lại có thể vắng lặng như thế này.Bây giờ cũng đã là 7h30 sáng, tôi lên lầu gọi anh dậy.

Bước vào căn phòng quen thuộc, tôi nhanh chóng đi tới giường gọi anh dậy.

Phải nói Negav bình thường đã đẹp trai cộng thêm khuôn mặt baby khiến bao chị em điêu đứng mà lúc ngủ thì sự dễ thương lại tăng lên gấp bội.

Tôi để ý thấy dạo gần đây anh có vẻ thích ngủ hơn là thức khuya rồi.

Một ngày có 24 tiếng mà có tới 14 tiếng là anh dùng để ngủ.

Nếu là bình thường thì không sao nhưng đối với bệnh nhân tâm lý thì là một chuyện khác.

Theo những gì tôi nghe từ chị, những bệnh nhân thích ngủ đa phần sẽ là muốn trốn tránh hiện thực.

Họ chọn giấc ngủ là nơi yên bình mà cũng có thể ở trong giấc mơ họ được quay trở về thời điểm họ muốn.

Rồi dần dần họ tìm đến cái chết để có thể ngủ mãi mãi mà không bảo giờ tỉnh lại.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 9


Bác sĩ tâm lý Trâm hôm nay sẽ đến khám bệnh cho Negav nên từ sớm tôi đã lôi anh dậy.

Chứ bình thường phải hơn 9h mấy mới thấy anh dậy hoặc lâu lâu dậy sớm được một bữa nhưng hôm nay thì khác.

Chỉ tội cho anh đang muốn ngủ thêm nhưng đã bị tôi ngăn cản.

Lúc này đây nhóm REGRET (Quân A.P, Pháp Kiều, Quang Trung, Ali Hoàng Dương) đang tới thăm nhà chung GERDNANG.

Họ mở cửa bước vào trong nhà với ý định tạo bất ngờ với Negav.

Mà chắc mọi người cũng thắc mắc sao họ vô nhà được thì là do Pháp Kiều xin HIEUTHUHAI chiếc chìa khoá của căn nhà.

Quả nhiên là công chúa nhà ta chỉ cần muốn là có được.

Quân A.P mở cửa với hi vọng sẽ được nhìn thấy gương mặt ngơ ngác của cậu khi thấy họ tới chơi nhưng không.

Trong phòng khách lúc này rất yên tĩnh không hề có bóng dáng của người anh thương nhớ.

Mặc dù anh hơi thất vọng nhưng nghĩ chắc giờ này cậu còn đang ngủ nên ra hiệu cho ba người còn lại lên phòng của Negav.Quay lại trước đó vài phút, bác sĩ Trâm đã đến, Negav khi nhìn thấy người lạ thì ngay lập tức trốn ra sau lưng tôi.

Tôi khá bất ngờ với hành động này của anh nhưng rồi sau đó tôi ra hiện với chị Trâm khoan hãy tiến lại."

Anh An không sao đâu.

Đây là bác sĩ Lê Phan Bảo Trâm, chị ấy sẽ khám cho anh nên anh đừng sợ.

Chị ấy không làm hại chúng ta đâu".

Bảo Trâm nghe vậy cũng rất phối hợp mỉm cười hiền lành hướng đến anh mà chào hỏi.

Negav sau một hồi quan sát không thấy gì bất thường thì cũng buông lỏng cảm giác.

Cả ba chúng tôi cùng vào phòng để nói chuyện.

Trước khi lên chị Trâm nói tôi pha một ly sữa nóng.

Mặc dù không hiểu nhưng tôi vẫn xuống bếp pha.

Khi tôi bưng ly sữa vào phòng thì cũng là lúc chị bắt đầu tiến hành khám bệnh.

Cũng đã nửa tiếng trôi qua, mặc dù tôi thấy chị chỉ hỏi nhưng nhìn nét mặt của chị là tôi biết sắp có chuyện không hay với anh.

Mà ngay lúc này đây Negav lại cảm thấy buồn ngủ, chị không nói gì chỉ đưa cho anh ly sữa bảo uống nó rồi hãy ngủ.

Anh cũng ngoan ngoãn uống hết rồi nằm xuống ngủ.

Qua được một lúc khi mà nghe được nhịp thở đều đều của anh thì chị mới nhìn qua tôi hỏi về tình hình hiện tại.

Tôi kể cho chị nghe những gì mình biết nào là việc anti-fan gửi thư đe doạ, tai nạn xe, hành động bất thường,... và mới đây nhất là vụ tự tử của anh.

Sau khi nghe hết tất cả, chị đúc kết được khả năng cao là anh đang mắc chứng bệnh trầm cảm nhưng cần phải đến bệnh viện kiểm tra một số thứ thì mới có được kết quả cuối cùng.

Chị đưa cho tôi tờ ghi chú về những điều cần làm và cần tránh khi chăm sóc bệnh nhân.

Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước nhưng khi nghe anh mắc bệnh tôi vẫn không khỏi đau lòng.

Người con trai từng mang trong mình ánh dương rực rỡ hơn bất kỳ ai giờ đây lại đang dần lụi tàn.

Chị Trâm xoa đầu an ủi tôi và hứa sẽ cố hết sức chữa trị cho Negav.

Lúc tôi mở cửa phòng để đi ra ngoài thì bắt gặp bốn người đang đứng ở ngoài đó.

Pháp Kiều và Quang Trung thì đang không ngừng khóc còn Ali Hoàng Dương mặc dù đôi mắt cũng rất đỏ nhưng vẫn an ủi hai người họ.

Quân A.P gương mặt đen lại không ngừng lấy tay đấm xuống sàn nhà.

Tôi phát hoảng và tiến tới ngăn anh lại.

Còn ra hiệu cho chị Trâm phụ tôi dẫn họ xuống phòng khách để tránh làm ồn tới Negav.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 10


Xuống tới phòng khách, tôi đợi cho tâm trạng của mọi người bình ổn lại thì bắt đầu giới thiệu về mình : "Xin chào các anh, tôi tên là Trần Ngọc Nhi, mọi người có thể gọi là Kate.

Tôi là trợ lý mới của anh Negav.

Đây là danh thiếp của tôi".

Họ cầm lấy tờ đánh thiếp tôi đưa rồi cùng nhìn qua người kế bên tôi.

Chị Trâm lúc này cũng lên tiếng : "Lần đầu gặp mặt.

Tôi là bác sĩ chuyên ngành tâm lý Lê Phan Bảo Trâm".

Sau màn chào hỏi từ hai phía thì bầu không khí trầm lại.

Ali Hoàng Dương vì không chịu được nên hỏi lên thắc mắc của mình : "Kate, Negav thật sự là bị trầm cảm sao".

Tôi gật đầu không nói gì thêm bởi vì hiện tại lòng tôi đang rất rối.

Negav từng nói với tôi đừng đem chuyện tâm lý anh đang không ổn nói cho bất kỳ ai nếu không anh sẽ không hợp tác khám bệnh.

Tôi định từ chối nhưng nhớ ra với tính cách của anh một khi đã nói thì nhất định sẽ làm cho bằng được.

Thế là tôi đành phải thỏa hiệp với anh hứa là sẽ không nói chuyện này.

Ai mà có ngờ người tính không bằng trời tính.

Bằng một cách nào đó ông trời vẫn để họ biết chuyện này.

Cả bốn người khi thấy cái gật đầu xác nhận từ cô trợ lý thì không khỏi đau lòng.

Chỉ mới mấy tháng trước, Negav còn là một cậu nhóc hoạt ngôn, năng động mà giờ đây lại mắc phải chứng bệnh tâm lý này.

Họ lại càng sốc hơn khi biết được những điều kinh khủng đã xảy ra với cậu.

Họ không ngừng tự trách mình vì công việc mà họ đã bỏ bê cậu khiến cậu gặp phải nguy hiểm để rồi giờ đây ôm trong lòng bao vết thương tâm lý.

Quân A.P hận chính bản thân mình.

Anh đã không thể bảo vệ người mình thương khỏi những hiểm nguy bên ngoài.

Càng hận hơn khi chính anh là một trong những nguyên nhân khiến cậu mắc bệnh tâm lý.

Giá như anh không nhận lời ra nước ngoài lưu diễn thì có lẽ cậu đã không phải chịu nhiều đau thương đến thế.

Ông trời ơi, tại sao lại nhẫn tâm vùi dập đi ánh sáng của cuộc đời con.

Tại sao không để con là người thay em ấy chịu đựng tất cả.Lần này là đến bác sĩ không thể chịu đựng được bầu không khí âm u này nên đành lên tiếng : "Thế bây giờ mọi người định làm gì ?

Mặc dù đã biết cậu Negav bị trầm cảm nhưng vẫn chưa biết được mức độ tới đâu.

Cậu ấy cần phải làm một số xét nghiệm thì mới ra được kết quả cuối cùng."

"Khi nào thì xét nghiệm ?"

Quang Trung lên tiếng hỏi ."

Hiện tại thì bên phía tôi đang rất bận nhưng tôi sẽ cố gắng sắp xếp thời gian sớm nhất có thể nhưng vẫn cần mọi người hợp tác giám sát và chăm sóc bệnh nhân để tránh bệnh tình trở nặng.

Những điều lưu ý thì có trong tờ ghi chú tôi mới vừa đưa cho Nhi.

Cũng đã khá trễ nên tôi xin phép đi trước".

Nói xong vị nữ bác sĩ ra về.Bây giờ trong phòng khách chỉ còn lại năm người.

Pháp Kiều lúc này lên tiếng : "Giờ chúng ta làm gì ?"."

Đương nhiên là chăm sóc Negav với lại phải báo tin cho mọi người biết được tình hình hiện tại, nhất là cái nhóm GERDNANG" Ali Hoàng Dương nói."

Ừm, Ali nói đúng trước mắt là nên báo tin này cho nhóm ATSH biết thôi đừng để người khác biết được nếu không sẽ tạo nên tin đồn không hay" Quân A.P."

Cũng sắp trưa rồi, tôi sẽ chuẩn bị bữa trưa cho mọi người" Kate."

Để anh và anh Quân phụ em.

Một mình em làm sẽ cực lắm.

Để hai người kia nhận nhiệm vụ báo tin đi" Quang Trung."

Em cảm ơn anh" Kate.Em xin lỗi vì thất hứa với anh nha An nhưng vì muốn tốt cho anh em chỉ có thể làm vậy.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 11


Kate ,Quân A.P và Quang Trung đang chuẩn bị bữa trưa cho mọi người.

Họ vừa làm vừa trao đổi với nhau một số chuyện về Negav.

Cả Quân A.P và Quang Trung đều bất ngờ trước cái tính hay bỏ bữa của cậu.

Cô vẫn còn nhớ rất rõ tháng đầu tiên làm trợ lý cho Negav phải nói là vô cùng vất vả.

Negav lúc đó bài xích cô dữ lắm, không muốn cô lại gần mình, càng không muốn nói chuyện với cô nhưng nhờ có chị trợ lý cũ giúp mà dần dần cậu đã nói vài ba câu với cô rồi không biết từ lúc nào cậu coi cô như em gái mình mà dựa dẫm.

Điều khiến Kate đau đầu nhất là cái thói quen xấu hay bỏ bữa của Negav.

Cô luôn phải quan sát, la mắng và bắt ép cậu ăn, lâu lâu còn phải chơi chiêu nước mắt cá sấu vì theo cô được biết Negav sợ nhất là con gái khóc nên cô không ngần ngại mà dùng điểm đó lừa cậu ăn.

Mặc dù có hiệu quả nhưng nếu cô lơ là một chút thì xác định đồ ăn ngày hôm đó sẽ vô thùng rác hoặc trút hết vào bồn cầu.

Sau này khi cô và cậu thân thiết hơn thì việc đó cũng ít xảy ra.

Quang Trung mặc dù không thân với Negav như các anh trai khác nhưng anh biết cậu nhóc này rất thích ăn uống.

Bằng chứng là mỗi khi các anh trai trong ATSH có đồ ngon đều sẽ nhìn thấy cậu làm nũng xin ăn ké.

Ai mà có ngờ chỉ mới nửa năm trôi qua mà lại thay đổi nhiều như thế.

Bây giờ anh cảm thấy sợ căn bệnh trầm cảm này.

Tại vì nó mà khiến cậu biến thành một con người khác.

Mà anh càng tự tránh mình hơn vì đã không thể ở bên san sẻ với cậu.Quân A.P cảm thấy ngày hôm nay thật tệ hại.

Cứ ngỡ hôm nay sẽ là một ngày hạnh phúc và vui vẻ với anh nhưng không, nó quá mức đau thương.

Có phải ông trời đang trừng phạt anh, muốn anh phải tận mắt chứng kiến người mình thương phải đau khổ.

Nếu đã như thế thì thà rằng để một mình anh gánh chịu còn hơn là chỉ đứng đó nhìn cậu chết dần chết mòn trong đau khổ.

Anh xin lỗi em, Negav.

Liệu bây giờ có còn kịp để sửa chữa lỗi lầm này không.Ali Hoàng Dương cũng giống như Quang Trung không thân thiết gì với Negav mấy.

Nhưng ngày hôm nay, anh thật sự cảm phục trước những điều mà cậu đang gánh chịu.

Đổi lại là anh chắc là đã sớm tìm đến cái chết trước những lời gièm phá, sự chèn ép từ công ty, hành động ác ý từ đám anti-fan rồi.

Mà anh lại càng đau lòng khi người con trai nhỏ này phải đối mặt một mình không có ai ở bên để rồi giờ đây tâm lý cậu như sợi tơ mỏng manh có thể đứt bất cứ lúc nào.Bên đây tâm trạng của Pháp Kiều không khá hơn là bao.

Là người bạn thân của Negav nhưng cô lại không ở bên cạnh cậu lúc cậu đau khổ nhất.

Negav lúc nào cũng bày ra dáng vẻ vô lo vô nghĩ trước mặt cô để nhằm che giấu đi vết thương trong trái tim.

Cô đúng là người bạn tồi mà.Tôi đưa mắt nhìn bốn người bọn họ không ngừng tự tránh bản thân.

Thật nực cười làm sao, tại sao lúc đầu lại vô tâm với anh ấy bây giờ lại diễn vẻ tự tránh mình cho ai xem.

Tôi hận họ vì họ đã bỏ rơi anh, vì họ mà anh càng lúc càng tổn thương bản thân mình.

Nhưng tôi cũng thừa biết, đối với anh, họ là lẽ sống khiến anh có thể cầm cự sống đến ngày hôm nay.

Đặng Thành An, anh là đồ ngốc nhưng em không thể ghét anh được.Pháp Kiều và Ali Hoàng Dương không ngừng gọi điện cho 25 người anh trai còn lại.

Nhưng chỉ có một số ít người biết được tình hình và nói sẽ qua ngay.

Số còn lại thì có người bắt máy nhưng chỉ mới chào hỏi 2-3 câu thì phải cúp máy ngay tại đang bận hoặc không gọi được hoặc là quản lý trả lời giùm.

Lúc đầu Ali Hoàng Dương định nhắn tin trong group để báo cho nhanh nhưng Pháp Kiều đã ngăn lại vì nếu làm vậy Negav sẽ biết được, lúc đó mọi chuyện sẽ càng rắc rối hơn nên cuối cùng chọn phương án gọi điện cho từng người.Qua được một khoảng thời gian thì chuông cửa reo lên, Pháp Kiều thay Kate ra mở cửa thì nhìn thấy các anh lớn đã tới, mặt người nào người nấy đều lo lắng.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 12


Giới thiệu nhân vật :Nguyễn Trường Sinh

Nghệ danh : Song Luân

Ngày sinh : 17/9/1991

Nghề nghiệp : diễn viên kiêm ca sĩ Nguyễn Anh Tú

Nghệ danh : Anh Tú (Voi Bản Đôn)

Ngày sinh : 30/5/1992

Nghề nghiệp : ca sĩ Bùi Anh Tú

Nghệ danh : Anh Tú (Anh Tú Atus)

Ngày sinh : 03/10/1993

Nghề nghiệp : diễn viên Hoàng Kim Long

Nghệ danh : Lou Hoàng

Ngày sinh : 06/03/1994

Nghề nghiệp : nhạc sĩ, ca sĩ, rapper Nguyễn Tuấn Kiệt

Nghệ danh : Gin Tuấn Kiệt

Ngày sinh : 06/9/1994

Nghề nghiệp : nhạc sĩ, ca sĩ, diễn viênPhạm Anh Duy

Nghệ danh : không có

Ngày sinh : 13/01/1992

Nghề nghiệp : ca sĩ Vũ Tuấn Huy

Nghệ danh : Tage

Ngày sinh : 27/8/2001

Nghề nghiệp : rapper

________________________Cánh cửa vừa mở ra thì bảy con người đã bao vây Pháp Kiều hỏi tới tấp khiến cho bé Kiều đầu óc quay cuồng.

Ali Hoàng Dương thấy vậy liền nhanh chóng giải vây cho Pháp Kiều : "Mọi người bình tĩnh lại đi, bé Kiều sắp muốn xỉu rồi kìa".

Sau khi nghe lời can ngăn của Ali Hoàng Dương, cả đám dần ổn định lại.

Lúc này, Song Luân thay cả nhóm lên tiếng hỏi : "Chuyện em nói là thật sao ?".

Ali Hoàng Dương gật đầu, cả đám thấy vậy thì mặt người nào người nấy tối sầm lại, bầu không khí xung quanh họ vô cùng ngột ngạt.

Lúc này Quang Trung đi ra bảo mọi người vô phòng khách để Kate giải thích mọi thứ.

Kate đem hết tất cả mọi chuyện kể hết cho họ nghe.

Từng câu từng chữ của Kate như những cú tát nhắm vào bọn họ mà đánh.

Đánh để cho họ tỉnh ra rằng họ đã vô tâm với Negav ra sao, đánh để cho họ biết rằng Negav đã phải chịu đựng những gì, đánh để cho họ biết rằng họ chính là nguyên nhân khiến cậu mắc bệnh tâm lý.

Song Luân, Anh Tú Atus, Anh Tú, Phạm Anh Duy và Gin Tuấn Kiệt không thể ngờ rằng người con trai lúc nào cũng tươi cười này lại có thể mắc chứng bệnh trầm cảm.

Lại càng không ngờ vì một phút vô tâm của họ mà đã đẩy cậu xuống hố sâu tuyệt vọng.

Họ cứ đinh ninh rằng cậu đã trưởng thành, đã có thể vượt qua mọi sóng gió nhưng họ lại quên mất giới showbiz âm hiểm ra sao, chỉ cần một chuyển động đủ lớn là có thể nhấn chìm cả một đời người.

Họ không ngừng tự trách bản thân, sao lại quên mất Negav chỉ mới chập chững bước đi trên con đường này, cậu vẫn cần có người dìu dắt và bảo vệ.

Họ hận bản thân, họ bây giờ đâu còn là những người anh lớn mà cậu hằng ngưỡng mộ.Tage ngoài mặt không thể hiện nhiều cảm xúc nhưng trong thâm tâm không khỏi đau lòng cho Negav.

Anh đã từng rất ghét và ghen tị với cậu, rõ ràng là chúng ta bằng tuổi nhưng một bên lại ít được sự quan tâm của các anh trai trong ATSH, bên còn lại thì được nuông chiều như em bé.

Nhưng sau này khi tiếp xúc nhiều hơn anh dần hiểu ra là do cậu đem đến cho người khác cảm giác vui vẻ, lạc quan.

Anh cũng dần có cái nhìn khác hơn về cậu.

Chỉ là ông trời luôn biết cách trêu người, anh không thể ngờ được ánh sáng rực rỡ ngày nào bây giờ đang dần lụi tàn.Lou Hoàng không chỉ xem Negav như một người em trai mà còn xem cậu như là người mà anh muốn bảo vệ cả đời.

Anh có một thứ tình cảm khó nói đối với Negav.

Anh chôn chặt đoạn tình cảm đó trong trái tim mình.

Anh trân trọng từng khoảng khắc cậu vô thức làm nũng với anh, từng lời nói, cử chỉ cậu dành cho anh mặc dù anh biết rõ cậu chỉ xem anh như anh trai trong nhà.

Anh nhiều lần qua nhà Quang Hùng Master D chỉ để có thể nhìn thấy cậu.

Không biết từ lúc nào anh lo sợ tình cảm của mình sẽ bị cậu phát hiện, lo sợ cậu sẽ chối bỏ, sợ cậu sẽ xa lánh anh.

Anh bắt đầu xa cách cậu, để bản thân mình vùi đầu vào công việc, để có thể quên đi cậu.

Cứ tưởng thời gian sẽ giúp anh xoá nhòa đi hình bóng cậu nhưng không.

Ngày hôm nay chính là sự trừng phạt mà ông trời dành cho anh vì đã không thừa nhận tình cảm của mình.

Qua một khoảng thời gian, Kate lúc này mới lên tiếng : "Tôi mong mọi người sẽ cùng nhau diễn một vở kịch".

Phạm Anh Duy thắc mắc hỏi : "Là sao ?".

"Tất cả các anh phải làm như mình không biết chuyện anh An đang bị trầm cảm.

Có như vậy mới khiến anh ấy không bị áp lực khi điều trị, với lại cũng mong các anh có thể sắp xếp chút thời gian để chăm sóc anh ấy.

Nếu người nào không muốn dính líu vụ này thì bây giờ có thể rút lui nhưng xin đừng đem chuyện này nói với bên ngoài".Tage tức giận đập bàn : "Cô là ai mà ăn nói với chúng tôi như thế hả".

Song Luân đứng lên cản Tage lại.

Kate lên tiếng : "Là ai đã khiến anh An trở thành như vậy.

Bây giờ thử hỏi sao tôi tin tưởng các anh được chứ".

Câu nói của Kate quá đúng, anh không phản bác được.Anh Tú Atus lúc này mới lên tiếng : "Bọn anh cam đoan với em chắc chắn sẽ không để Negav chịu bất kỳ tổn thương nào nữa.

Bọn anh nhất định sẽ không làm em thất vọng.

Xin em hãy tin tưởng giao Negav cho bọn anh chăm sóc".

Kate nhìn vào mắt Anh Tú Atus và những người khác, trong đó chất chứa sự cầu xin và kiên định.

Thôi thì tin họ thêm lần nữa vậy.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 13


Sau khi nói chuyện xong, Anh Tú Atus và Gin Tuấn Kiệt nhắn tin báo với vợ về chuyện của Negav cũng như thảo luận xem nên chăm sóc cậu như thế nào mới tốt.

Kate, Song Luân, Quân A.P, Quang Trung và Anh Tú tiếp tục chuẩn bị bữa trưa cho mọi người.

Những người còn lại thì đang xem tờ ghi chú, đọc và nghiên cứu kỹ từng lời viết trong đó.

Lâu lâu còn trao đổi một số điều trong tờ giấy.

Kate nhìn đồng hồ thì thấy đã điểm 11h30, cô bây giờ cũng nên đánh thức Negav.

Kate vừa mới bước lên cầu thang thì Quân A.P và Lou Hoàng muốn đi theo nhưng bị cô ngăn cản.

Vì hiện giờ Negav rất bài xích những người đến gần mình, trừ cô ra.

Cô cũng không dám chắc khi nhìn thấy họ cậu sẽ phản ứng như thế nào.

Cô bảo họ hãy ở lại đây và nghĩ lý do nào hợp lý một chút về sự xuất hiện của họ.Quân A.P và Lou Hoàng mặc dù không can tâm nhưng đành phải chấp nhận.

Kate là người luôn ở bên Negav lúc cậu cô đơn nhất, luôn chăm sóc và bảo vệ cậu.

Có thể nói, Kate chính là người cậu tin tưởng và dựa dẫm lúc này.

Kate vừa bước tới giường thì nhìn thấy hai hàng nước mắt của Negav.

Mặc dù cậu đang ngủ nhưng nước mắt vẫn không ngừng rơi chứng tỏ cậu đang gặp phải ác mộng.

Cô hốt hoảng gọi tên lớn tên cậu.

Mà lúc này đây tất cả mọi người ở bên dưới nghe thấy tiếng kêu lớn của cô liền nhanh chóng chạy lên phòng.

Nhưng khi nghe thấy tiếng khóc nức nở của Negav từ phía bên kia cánh cửa, họ dừng lại tất cả hành động.

Negav giật mình tỉnh dậy khi nghe giọng cô gọi mình.

Cậu nắm chặt lấy bàn tay của Kate rồi khóc to lên.

Cậu vừa khóc vừa nói ra tất cả nỗi sợ trong lòng.

Cậu sợ cô sẽ bỏ lại cậu mà đi, sợ phải tiếp tục ngồi hàng giờ đồng hồ nhưng không một ai trở về, sợ các anh khi biết cậu mắc bệnh tâm lý sẽ bỏ rơi cậu...

Negav nắm chặt lấy tay của Kate như nắm chặt lấy cọng rơm cứu mạng cuối cùng.

Negav giờ đây như một đứa trẻ nói hết tất cả những gì giấu kín trong lòng.

Tiếng khóc ngày một lớn hơn, Kate cũng nắm chặt lấy bàn tay ấy, lắng nghe hết tất cả nổi lòng của cậu, dùng bàn tay còn lại của mình ôm lấy người con trai nhỏ mà vỗ về.

Các anh đứng ở bên ngoài đã nghe thấy tất cả.

Đừng nhìn bên ngoài cậu vô ưu vô lo nhưng thật ra sâu bên trong lại là một người rất dễ bị tổn thương.

Các anh không ngừng tự tránh bản thân mình tại sao lại để mọi chuyện đi xa như ngày hôm nay.

Giá như ngày đó các anh lưu tâm tới cậu một chút thôi thì có lẽ cậu đã không phải đau khổ như bây giờ.

Tiếng khóc của Negav như từng nhát dao sắc nhọn đâm thật mạnh, thật sâu vào trái tim của bọn họ.

Để họ phải biết Negav đã phải chịu đựng nỗi đau ra sao.Khoảng hơn một tiếng sau, Kate với đôi mắt đỏ hoe bước ra.

Cô nhìn bọn họ rồi chỉ buông một câu : "Anh ấy ngủ rồi".

Rồi quay về phòng trợ lý của mình, cả đám nhìn nhau xong quyết định vô phòng thăm cậu.

Căn phòng của Negav rất ngăn nắp và sạch sẽ.

Tông màu chủ đạo là trắng kết hợp với nội thất nâu nhạt tạo nên không gian ấm áp.

Trên bàn làm việc có rất nhiều khung ảnh của GERDNANG và ảnh chụp chung của tất cả 30 anh trai trong chương trình ATSH.

Kế bên bàn làm việc có một chiếc tủ lớn đụng những món đồ các anh tặng cho cậu, ở giữa tủ là chiếc cúp cậu đã giành được khi tham gia chương trình ATSH.

Nhìn những món đồ được cậu bảo quản cẩn thận thì cũng biết được cậu yêu quý các anh ra sao.

Tất cả bước vào phòng và tiến lại gần chiếc giường nơi cậu đang ngủ thì không khỏi đau lòng.

Mặc dù cậu đang ngủ nhưng khuôn mặt lại rất khốn khổ, thân hình thì gầy hơn so với trước kia.

Lou Hoàng không cầm lòng được khẽ đưa tay xoa lên mái tóc cậu, Quân A.P nắm lấy tay cậu đưa đôi mắt đau thương nhìn người đang ngủ say.

Những người khác thì người ngồi trên giường, người ngồi trên ghế, người đứng dựa tường nhưng tất cả đều đưa đôi mắt hướng về phía Negav.

Họ bây giờ giống như những chàng kỵ sĩ bảo vệ giấc ngủ của Negav, bảo vệ cậu khỏi cơn ác mộng đang hành hạ tâm trí cậu.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 14


Khoảng nửa tiếng sau, Kate trong bộ đồ mới bước vào, có vẻ cô về phòng để thay do phải ôm Negav nên nước mắt của cậu đã làm ướt bộ váy.

Cô ra hiệu cho tất cả mọi người ra ngoài để cậu được nghỉ ngơi, từng người một bước ra khỏi cửa nhưng vẫn không quên xoa nhẹ đầu cậu trước khi đi với mong muốn cậu sẽ có được một giấc mơ đẹp.Sau khi ổn định chỗ ngồi, cô lên tiếng hỏi : "Đã bao nhiêu người biết chuyện này rồi ?".

Pháp Kiều trả lời : "Ngoài những người ở đây thì anh Nicky và anh Jsol đã biết chuyện nhưng hiện đang vướng show nên không về ngay được".Ali Hoàng Dương tiếp lời : "Anh Công Dương và Quang Hùng thì đang ở Thái Lan chuẩn bị thủ tục để về, chắc mai sẽ tới.

Còn những người khác hiện tại không liên lạc được".Gin Tuấn Kiệt nói thêm : "Vợ anh cũng biết rồi nhưng cô ấy sẽ không tiết lộ với ai đâu.

Em cứ yên tâm"."

Vợ anh cũng thế" Anh Tú Atus."

Nãy anh có gọi cho anh Thành, anh ấy nói khi nào xong việc sẽ qua ngay".

Anh Tú - người từ đầu đến giờ chưa nói một chữ.Song Luân ôm đầu trách móc : "Đã như thế này rồi mà mấy người kia còn không thèm nghe máy.

Đúng là tức chết mà".Phạm Anh Duy lên tiếng giải vây : "Anh thông cảm cho họ đi.

Công việc nhiều nên không nghe máy cũng là lẽ bình thường mà"."

Vậy nên bọn họ mới không thèm gọi một cuộc hỏi thăm nào cho anh An.

Ha, nực cười làm sao" Kate dùng giọng điệu mỉa mai nói lớn.Các anh sau khi nghe câu đó thì đồng loạt im lặng vì cô nói quá đúng nên không phản bác được.

Thấy bầu không khí xung quanh trùng xuống, Kate thôi không dí các anh nữa.

Cô mở lời : "Chắc mọi người cũng đói rồi, bữa trưa đã xong, mọi người cứ ăn còn về phần anh An chắc chút tôi sẽ nấu cháo hải sản để khi nào tỉnh lại anh ấy sẽ ăn.

Còn về bữa tối có gì ăn trễ một chút cũng được".Mọi người gật đầu tán thành.

Quân A.P lên tiếng : "Bữa tối cứ để anh nấu cho, dù sao hôm nay anh cũng rảnh, với lại anh cũng muốn làm chút gì đó cho em ấy".

Lou Hoàng cũng nói thêm : "Một mình Quân nấu sẽ cực lắm để anh phụ cho".Những người khác nghe thấy thế cũng nháo nhào đòi giúp.

Cô bất lực trước cái chợ này quá nên cũng gật đầu đồng ý.

Mà Gin Tuấn Kiệt và Anh Tú Atus còn gọi thêm vợ qua giúp nữa.

Chắc tối nay sẽ ồn ào lắm đây.Negav tỉnh dậy lần nữa là đã 2h chiều, cậu cứ nằm thẩn thờ trên giường khoảng nửa tiếng thì mới đứng dậy bước vào nhà vệ sinh để rửa mặt.

Cậu thấy hôm nay hình như hơi ồn thì phải mà chắc cũng có thể do cậu tưởng tượng.

Đã bao lần cậu nghe thấy tiếng cười nói của mọi người bên tai, cứ tưởng là các anh qua thăm nhưng khi bước xuống lầu thì chỉ thấy một mảng tĩnh lặng không một bóng người.

Thì ra là do cậu đã tự tưởng tượng, thì ra là do cậu cảm thấy cô đơn, thì ra những điều cậu mong chờ không bao giờ thành hiện thực.

Negav nắm lấy tay cầm, hít một hơi thật sâu rồi bước ra khỏi phòng tiến tới cầu thang để xuống phòng khách.

Đang đi xuồng thì cậu dừng lại 'Mình đang bị ảo giác sao tại sao các anh lại ở đây chứ'.

Cậu cảm thấy mình điên rồi, tính quay về phòng thì lúc này đây giọng nói của Kate cất lên khiến những người có mặt tại đây quay qua nhìn cậu."

A, anh An mau xuống ăn cháo đi nè" Kate nhìn thấy cậu trên cầu thang, vui vẻ kêu lên.Cơ thể Negav căng cứng đi từ từ tới chỗ cô trợ lý của mình.

Cậu nắm lấy vạt áo của Kate, đầu cúi xuống để che giấu đi sự sợ hãi của mình.

Kate thấy thế, đánh mắt ra hiệu cho họ hãy nói gì đi.

Anh Tú Atus bắt được sóng nhanh nhất liền bật chế độ diễn xuất.

"Bé Gíp nay nhõng nhẽo với bé Nhi nha, anh em mình bị cho ra chuồng gà rồi".

Mọi người bắt đầu hùa theo."

Mẹ đây sao không qua làm nũng nè" Pháp Kiều góp vui."

Thôi bà ơi, mình già rồi Negav đâu thương mình nữa" Quang Trung giả bộ đau lòng.Negav nghe thế giật mình, cậu bối rối không biết nên nói thế nào.

Phạm Anh Duy thấy thế nên giải vậy cho cậu : "Bọn họ đùa thôi em đừng để ý".Lou Hoàng nói thêm : "Chắc em cũng đói rồi.

Qua ăn cháo trước đi chút mình nói chuyện sao".Quân A.P từ trong nhà bếp bưng ra tô cháo nghi ngút khói đặt xuống bàn ăn, Kate dẫn Negav lại bàn.

Negav nhìn chăm chú vào tô cháo một lúc sau đó thì bắt đầu ăn.

Nhưng chỉ vài ba muỗng thì cậu không ăn nữa.

Song Luân thấy thế liền hỏi : "Sao em ăn ít thế, bộ cháo không ngon à".

"Em no rồi" Negav trả lời, Kate nghe thấy thế thì khẽ nhíu mày.

Quân A.P định lên tiếng thì bị cô cản lại."

Một là anh ăn, hai là em sẽ nói bí mật của anh cho mọi người biết" Kate lên giọng đe doạ.

Negav cứng người nhưng cuối cùng vẫn cầm muỗng lên ăn tiếp.

Nhìn cậu nhóc đang uất hận ăn mà các anh vừa buồn cười cũng vừa thương cậu.

Thôi thì cứ diễn mình không biết cậu bị bệnh đi.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 15


Giới thiệu nhân vật :Đỗ Phú Quí

Nghệ danh : không có

Ngày sinh : 13/12/1993

Nghề nghiệp : ca sĩVũ Đức Thịnh

Nghệ danh : Vũ Thịnh

Ngày sinh : 10/09/1995

Nghề nghiệp : ca sĩ Phạm Đình Thái Ngân

Nghệ danh : không có

Ngày sinh : 17/08/1993

Nghề nghiệp : ca sĩ Huỳnh Trấn Thành

Nghệ danh : Trấn Thành

Ngày sinh : 05/02/1987

Nghề nghiệp : diễn viên, nghệ sĩ hài, biên kịch, đạo diễn, người dẫn chương trình,....Nguyễn Kiều Cẩm Thơ

Nghệ danh : Puka

Ngày sinh : 30/10/1989

Nghệ nghiệp : diễn viên, nghệ sĩ hài, người dẫn chương trình Trần Thị Diệu Nhi

Nghệ danh : Diệu Nhi

Ngày sinh : 21/05/1991

Nghệ nghiệp : diễn viên, nghệ sĩ hài, người dẫn chương trình

__________________Dù Negav cố ăn như thế nào thì cũng chỉ nửa tô là cùng, cậu không ăn nổi nữa.

Kate thấy nét mặt nhăn nhó của cậu thì thở dài đi tới bên cạnh xoa đầu cậu : "Ăn không nổi thì thôi.

Anh ra phòng khách xem tivi đi".Negav được tha thì cũng vui vẻ một chút nhưng tuyệt nhiên không đứng dậy.

Tage thắc mắc : "Không ra à ?".

Pháp Kiều thấy vậy thì liền đưa tay kéo cậu ra phòng khách.

Negav đang nhìn Tage thì đột nhiên bị ai đó kéo mạnh.

Cậu giật mình hất mạnh tay người đó ra, nhưng theo quán tính thì chính cậu bị ngã ra khỏi ghế.

Cả thân thể đập mạnh xuống nền nhà.

Negav lúc này khuôn mặt sợ hãi muốn đứng lên bỏ chạy thì Kate la lớn : "Pháp Kiều nắm tay anh đó, An".

Negav đưa đôi mắt hoảng sợ quay ra đằng sau thì thấy Pháp Kiều tay đang giơ ra giữa không trung, vẻ mặt ngơ ngác nhìn cậu.

Kate nhanh chóng lại gần kiểm tra cơ thể cậu.

Cũng may là không có vết thương rồi dìu cậu ra phòng khách.

Song Luân tiến tới định giúp cô nhưng cô bảo là mình làm được còn ra hiệu tạm thời đừng đến gần Negav.Cô đặt cậu ngồi giữa sofa, lấy một cái chăn mỏng chùm lên người cậu, mở chương trình ATSH mà cậu thường hay xem.

Qua một lúc khi cậu đã chú tâm vào chiếc tivi thì cô mới rời đi, tiến tới chỗ các anh đang đứng.

Pháp Kiều đôi mắt đỏ hoe đang được Quang Trung ôm an ủi, còn những người khác mặt người nào người nấy đen lại.

Kate lúc này mở lời : "

Sau này mọi người hãy cẩn thận một chút.

Đừng chạm vào anh An bất ngờ như thế".Ali Hoàng Dương thắc mắc hỏi : "Tại sao em ấy lại bài xích đụng chạm với bọn anh ?"

"Sao em đụng vào Gíp thì được nhưng tới bé Kiều thì lại phản ứng mạnh như vậy ?"

Anh Tú cũng đưa ra thắc mắc.Kate đưa đôi mắt u buồn nhìn bọn họ : "

Sau này tôi sẽ nói.

Tạm thời trước mắt các anh tự mình nghĩ cách làm sao tiếp cận được anh ấy đi".

Bọn họ nghe thế thì cũng không nói gì nhưng họ cũng phần nào đoán được chắc chắn Negav nhà họ đã vướng phải chuyện gì đó rất khủng khiếp khiến cho cậu luôn cảnh giác với những người xung quanh.

Song Luân cùng với Tage đi tới gần chiếc sofa.

Negav đang chăm chú xem tivi thì nghe thấy tiếng bước chân ở đằng sau.

Cơ thể cậu không tự chủ được mà run rẩy, khuôn mặt sợ hãi quay lại phía sau.

Khi nhìn thấy người quen cậu lập tức thu hồi lại vẻ mặt ban nãy của mình, đưa đôi mắt ngơ ngác nhìn hai anh.

Cả hai từ đầu đến cuối đều nhìn thấy tất cả nhưng ngoài mặt cười cười nói muốn xem tivi cùng cậu nhưng trong thâm tâm không khỏi đau lòng.

Song Luân và Tage cùng ngồi trên sofa nhưng vẫn giữ một khoảng cách nhất định với cậu để tránh cậu nhóc căn thẳng.

Negav không nói gì, đôi mắt tiếp tục chăm chú xem.

Những người còn lại thấy thế cũng thở phào nhẹ nhõm, ít nhất cậu vẫn để họ đến gần.Cùng lúc này, Trấn Thành đang dự một cuộc họp báo về bộ phim sắp được ra mắt của đạo diễn Phi Tiến Sơn.

Ngoài mặt vẫn cười nói vui vẻ với đồng nghiệp nhưng trong thâm tâm lại lo lắng cho cậu nhóc út khờ.

Trong buổi họp báo này có hai nhân vật rất thân quen bước ra từ chương trình ATSH, và hai người họ sẽ cùng nhau góp giọng trong nhạc phim lần này.

Và không ai khác đó chính là Đỗ Phú Quí và Vũ Thịnh.

Trấn Thành nhìn thấy hai người quen liền nhanh chóng đi lại chào hỏi, sau đó anh chọn một góc khuất camera và máy quay để hỏi thăm tình hình của Negav.

Đỗ Phú Quí và Vũ Thịnh khó hiểu nhìn anh : "Bộ Negav có chuyện gì à anh ?".

"Mấy đứa kia không gọi điện báo tụi em biết à ?"

Trấn Thành cũng thắc mắc 'Mấy đứa nó quên không báo cho tụi này hả ta'.Đỗ Phú Quí lúc này mới nhớ ra là anh tắt âm nên không nghe thấy thông báo, còn Vũ Thịnh thì xui hơn điện thoại hết pin hiện nó được quản lý giữ để sạc pin.

Lúc Đỗ Phú Quí mở điện thoại lên thì hết hồn : 5 cuộc gọi nhỡ từ Ali Hoàng Dương, 10 cuộc gọi nhỡ từ Pháp Kiều, 3 cuộc gọi nhỡ từ Anh Tú Voi.

Trấn Thành thấy thế thì cũng nói sơ qua tình hình hiện tại của Negav.

Hai anh khi nghe xong mặt ai cũng hốt hoảng, không tin nhưng Trấn Thành lại nói đây là sự thật khiến hai anh bàng hoàng.

Hai người muốn nhanh chóng tới bên cạnh Negav ngay lập tức nhưng Trấn Thành đã cản lại.

Nếu họ tự nhiên rời buổi họp báo lúc này chắc chắn đám phóng viên sẽ chú ý.

Tình hình sẽ còn tệ hơn nữa nếu đám phóng viên đó biết được bệnh tình của Negav, không biết bọn họ sẽ viết về cậu ra sao nhưng chắc chắn nó không tốt đẹp một chút nào.Hai anh nghe xong, khuôn mặt tái xanh nhưng sau đó nhanh chóng điều chỉnh lại gương mặt mình và hẹn nhau sau khi xong họp báo sẽ qua thăm cậu ngay.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 16


Tiếng chuông cửa vang lên, lần này người ra mở cửa là Gin Tuấn Kiệt.

Cánh cửa vừa mở, anh vui mừng chạy ra phụ cầm đồ cho bà xã đại nhân.

Anh Tú Atus thấy được bóng dáng vợ yêu cũng ngay lập tức chạy lại giúp.

Hai anh không ngừng hỏi han vợ mình nào là đi chợ mệt không, có vui không và bảy bảy bốn mươi chín màn tình tứ khác khiến những người ở đây tưởng đâu mình tàng hình luôn rồi.Lúc này một bóng dáng nữa bước vào.

Phải nói người này vô cùng thảm, hai tay xách cả đóng đồ, trên cổ cũng treo mấy thứ linh tinh, trên trán lấm tấm mồ hôi, nhìn thôi cũng biết nặng.

Quang Trung và Anh Tú tá hoả chạy lại phụ cầm giúp.

Sau khi đã được giải thoát khỏi đóng đồ nặng nề đó, anh đưa đôi mắt ai oán nhìn hai cặp vợ chồng son : "Tôi thề từ nay về sau sẽ không đi mua sắm với Puka và Diệu Nhi nữa".

Và người lên tiếng chính là Phạm Đình Thái Ngân.

Mọi người nghe xong câu nói của anh thì cười một trận.Quay về một tiếng trước lúc mà Puka và Diệu Nhi đang đi mua đồ để nấu bữa tối cho mọi người.

Hai người phụ nữ của gia đình rất tâm huyết chọn tới chọn lui chỉ để có thể bồi bổ cho em bé Negav.

Mà Phạm Đình Thái Ngân lúc này cũng đang mua vài vật dụng linh tinh, khi thấy người quen liền qua chào hỏi.

Cả ba vô quán cafe để nói chuyện, Diệu Nhi hỏi Thái Ngân đã biết chuyện chưa.

Anh ngơ ngác không hiểu chuyện gì thì Puka đã nói nhỏ vào tai anh.

Khi nghe xong mặt anh tái xanh, đưa đôi mắt hoảng hốt nhìn hai người.

Anh không thể ngờ xém chút nữa là mình trở thành tội đồ với tội danh bỏ rơi anh em trong lúc hoạn nạn.

Thái Ngân nhờ Puka gọi cho Quang Trung giúp mình.

Diệu Nhi thắc mắc sao anh không tự gọi điện.

Thật ra anh cũng rất muốn gọi nhưng xui xẻo thay anh mới đổi điện thoại mới.

Chẳng qua mấy ngày trước anh có tham gia một chương trình game show nhưng do bất cẩn mà đánh rơi điện thoại xuống nước.

Mặc dù hình ảnh và một số dữ liệu đã được khôi phục nhưng riêng số điện thoại của mọi người thì mất hết.

Anh định vài ngày nữa sẽ cho mọi người số mới để liên lạc nhưng ai mà có ngờ được chuyện này lại xảy ra.Sau khi gọi cho Quang Trung để giải thích mọi việc thì anh cùng với Puka và Diệu Nhi tiếp tục đi mua sắm.Sau khi càn quét siêu thị xong, ba người ở trong xe bàn tính với nhau xem nên xuất hiện như thế nào để tránh Negav nghi ngờ.

Và thế là tiểu phẩm này đã được ra đời.

Ali Hoàng Dương thả 1 like cho sáng kiến tuy cũ mà mới này.Negav thấy ồn ào thì cũng quay ra xem thì thấy Puka và Gin Tuấn Kiệt cùng với Diệu Nhi và Anh Tú Atus không ngừng rải cẩu lương cho những người xung quanh.

Giờ tự nhiên cậu muốn về phòng mình để ngủ ghê.

Puka và Diệu Nhi thấy Negav nhìn mình thì mỉm cười chào hỏi.

Negav cũng lễ phép chào lại.

Diệu Nhi và Puka nhanh chóng bắt tay vào việc chuẩn bị.

Diệu Nhi chia các anh trai có mặt tại đây thành từng nhóm nhỏ rồi giao việc cho họ làm.

Nhóm không biết nấu ăn thì lặt rau, rửa chén.

Nhóm biết nấu thì lo những phần còn lại.

Riêng Song Luân và Tage có nhiệm vụ cao cả hơn là ngồi trông Negav.Mọi người cùng bắt tay vào nấu bữa tối thật thịnh soạn để chiêu đãi Negav.

Mà Negav lúc này đang không thể chống lại cơn buồn ngủ.

Qua được vài phút thì cậu tựa người vào Tage ngủ thiếp đi.

Song Luân thấy thế định gọi cậu dậy nhưng nhìn cậu nhóc ngủ dễ thương quá nên cũng không nỡ.

Cuối cùng, anh cùng với Tage sửa lại dáng ngủ để cậu được thoải mái hơn.

Qua được một lúc thì chuông cửa lại vang lên.

Phạm Anh Duy xung phong mở cửa thì thấy ba gương mặt thân quen là Trấn Thành, Đỗ Phú Quí và Vũ Thịnh.

Vừa xong họp báo ba con người này liền phóng ra xe của Trấn Thành để tới nhà chung GERDNANG.

Trên đường đi họ ghé qua một số cửa hàng để mua trái cây và bó hoa oải hương tím.

Hoa oải hương có tác dụng an thần, giảm căn thẳng rất thích hợp với bệnh tình Negav lúc này.Kate trong bếp đi ra chào hỏi ba người mới tới cũng như giới thiệu về mình.

Trấn Thành đưa bó hoa cho Kate nhờ cô cắm thành hai bình : một bình đặt ở phòng khách, một bình đặt ở trong phòng Negav.

Cô nhận lấy rồi cảm ơn, sẵn tiện dẫn ba người vào phòng ngủ cho khách để thay bộ đồ vest đang mặc.

Cô cầm bình hoa bước ra phòng khách, nhẹ nhàng đặt xuống tránh tạo ra tiếng động lớn khiến cậu thức giấc.

Mà lúc này đây trên tivi đang chiếu khúc các nhóm đang nghe bản demo 'Kim phút kim giờ'.

Tage đang ngồi xem thì tự nhiên thấy quần mình ươn ướt thì ra là do Negav đang khóc.

Anh hốt hoảng không biết làm sao thì Kate đi lại, bảo anh đổi chổ với mình.

Tage mặc dù không muốn nhưng vẫn phải nhường lại chỗ cho Kate.

Cô đưa tay tắt tivi, tay còn lại vỗ nhẹ lưng Negav.

Qua được một lúc thì cậu không khóc nữa.

Song Luân thở phào, cũng may là có Kate nếu không anh cũng không biết phải làm sao.

Kate nhìn hai anh hồi lâu, cuối cùng quyết định kể cho hai anh nghe về một đoạn hồi ức có liên quan tới bài hát 'Kim phút kim giờ'.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 17


Chuyện đã xảy ra cách đây một tháng trước.

Dạo gần đây tâm trạng của Negav không được tốt lắm, cứ luôn u sầu.

Mặc dù tôi rất lo cho anh nhưng anh lại bảo mình không sao.

Anh còn nói chắc dạo này mưa nhiều quá nên tâm trạng hơi trùng xuống.

Tôi cũng bất lực cứ cố hỏi có khi còn bị anh tránh né thôi thì cố gắng làm anh vui vậy.

Tôi rủ anh nghe mấy bài nhạc nhẹ nhàng để thư giãn.

Vừa nghe tôi vừa đan khăn choàng cổ với ý định tặng nó cho anh nhân dịp giáng sinh sắp tới.

Không biết trời xui đất khiến kiểu gì mà điện thoại của tôi toàn ra mấy bài của chương trình ATSH.

Tôi nhìn qua anh thấy anh không có phản ứng gì thì cũng kệ.

Khi ca khúc Kim phút kim giờ vang lên, tôi thấy đôi mắt anh tràn ngập u buồn.

Bài hát kết thúc, anh thở một hơi thật sâu, quay qua hỏi tôi : "Em muốn nghe thử bản demo của Kim phút kim giờ không ?".

Tôi nhìn anh một lúc sau đó gật đầu đồng ý.

Anh mỉm cười đứng dậy đi tới trước tivi.

Anh đứng đối diện nhìn tôi sau đó cất giọng, hát lên đoạn điệp khúc của bản demo Kim phút kim giờ :

"Em như kim phút anh là kim giờ

Vừa gặp tích tắc tích tắc đã vội ngó lơ

Sáu mươi phút là ít nhưng với anh lại quá nhiều

Khoảng trống ngày tháng khiến anh dần hiểu

Ta không thể đứng cùng vừa trọn một giờ

Chỉ có thể lướt qua mãi mãi như thế

Giá như thời gian có cách sắp đặt

Khác đi một chút có lẽ bây giờ"

Anh có biết không, An.

Lúc anh hát ca khúc này, trong đôi mắt anh có biết bao là đau thương không.

Sau ngày hôm đó anh ấy ít khi xem tivi, lại càng ít chú ý tới cánh cửa hơn, cũng không nhắc gì về các anh nữa.

Tôi cũng dần hiểu ra ý nghĩa thật sự anh ấy hát ca khúc này.

Các anh là kim phút còn Negav là kim giờ.

Cậu hiểu được hai cây kim này chỉ gặp thoáng qua không thể nào đứng chung một khung giờ.

Ngày qua ngày, cậu dần thôi không chờ đợi nữa nhưng cậu vẫn luôn ở đó, vẫn ôm lấy trong mình ký ức mùa hè tươi đẹp năm ấy.

Song Luân và Tage im lặng không nói gì.

Trấn Thành, Đỗ Phú Quí và Vũ Thịnh đứng trên cầu thang đã nghe hết tất cả.

Ba người đứng được một lúc sau đó đi ra nhà bếp.

Song Luân và Tage cũng xin phép ra nhà bếp phụ mọi người để lại Kate trông nom Negav.

Bọn họ là đây là đang không biết phải đối mặt với người con trai ấy thế nào.

Trấn Thành bước vào nhà bếp thì hết cả hồn, mặt đứa nào đứa nấy cứ như đưa đám.

Thật ra là do bọn họ đã nghe Kate kể về cậu mà trong lòng không ngừng oán trách bản thân.

Lúc nãy, Song Luân gọi cho Anh Tú Atus hỏi xem có cần phụ gì không.

Lúc đầu anh định la lên để hỏi nhưng nhớ ra Negav đang ngủ nên mới lấy điện thoại ra để gọi điện.

Đang nói chuyện giữa chừng thì thấy Tage hoảng hốt nên anh để điện thoại trên bàn trong khi cuộc gọi chưa kết thúc.

Mọi người trong nhà bếp cũng vì thế mà biết hết mọi chuyện.

Trấn Thành lúc này ra dáng người cha già an ủi các con cũng như xốc lại tinh thần cho mọi người.

Negav sau một giấc ngủ ngắn cuối cùng cũng tỉnh dậy.

Negav từ từ mở mắt, tôi thấy thế mỉm cười hỏi : "Anh ngủ ngon không ?".

Anh nhìn tôi hồi lâu thì mới phản ứng lại gật đầu.

Tôi cũng không lạ gì hành động này của anh.

"Anh đã mơ thấy mọi người tụ họp mặc dù không đủ nhưng rất vui, còn có chị Puka và chị Diệu Nhi nữa".

Negav ngây ngô nói.

Tôi bật cười, không ngờ anh lại tưởng mọi việc đang xảy ra là mơ.

Nhưng sau đó tôi nhớ ra anh nghĩ như thế cũng phải.

Chờ đợi rồi lại chờ đợi mặc dù cơ thể đã buông nhưng trong thâm tâm vẫn chưa buông được.

Tôi che giấu đi cảm xúc đau lòng, nở nụ cười tươi hướng tới anh : "Đó không phải là mơ đâu.

Điều anh mong muốn cuối cùng cũng tới rồi".

"Nếu là vậy.

Anh mong mình không tỉnh lại".

Negav hướng tới tôi nở nụ cười chua chát.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 18


Giới thiệu nhân vật : Lê Quang Hùng

Nghệ danh : Quang Hùng Master D

Ngày sinh : 07/10/1997

Nghề nghiệp : ca sĩ kiêm nhạc sĩ Công Văn Dương

Nghệ danh : Công Dương

Ngày sinh : 15/06/1994

Nghề nghiệp : diễn viên, người mẫu, ca sĩ Trần Phong Hào

Nghệ danh : Nicky

Ngày sinh : 06/03/1995

Nghề nghiệp : ca sĩ Nguyễn Thái Sơn

Nghệ danh : Jsol

Ngày sinh : 21/07/1997

Nghề nghiệp : ca sĩ

_______________________Jsol - một người tài năng nhưng chưa có cơ hội toả sáng.

Anh từng phải chật vật để tìm cơ hội cho chính mình.

Nhưng rồi cuối cùng cũng đã tới, anh nhận được lời mời tham gia chương trình ATSH.

Anh vừa vui nhưng cũng vừa lo lắng không biết liệu mình có thể bứt phá được không.

Ngày đầu tiên ghi hình, anh đã rất bất ngờ khi gặp những người thân quen.

Anh không nghĩ là họ cũng sẽ tham gia.

Anh thấy bối rối và hồi hộp khi gặp các thần tượng của mình.

Ấn tượng lúc đầu của anh với Negav không có gì nhiều chỉ cảm thấy cậu nhóc này khá là hài hước.

Nhưng sau nhiều lần tiếp xúc anh thấy cậu là người có năng lượng tích cực, quan tâm người khác, cố gắng hết mình, không muốn chịu thua bất kỳ ai.

Nhìn thấy cậu như vậy anh càng quyết tâm hơn để có thể đứng chung một sân khấu với cậu.

Lần cậu làm đội trưởng, anh rất muốn được vào đội cậu nhưng anh sợ thứ hạng của mình thấp sẽ làm vướng chân cậu nên anh muốn về với đội trưởng có khả năng mang anh lên cao.

Những lần kế tiếp cứ như là định mệnh ép ta xa nhau vậy.

Anh cũng nhận ra rằng rất nhiều người có tình cảm đặc biệt với cậu, anh cảm thấy mình đấu không lại họ.

Cậu thân với họ hơn anh, cậu dựa dẫm vào họ hơn anh, cậu tin tưởng họ hơn anh.

Anh biết mình thua họ rất nhiều, anh lựa chọn đứng nhìn cậu từ đằng sau, âm thầm ủng hộ và bảo vệ cậu trong thầm lặng.

Anh còn nhớ trong buổi tập luyện bài hát Sao hạng A.

Anh đã lấy hết can đảm mời cậu lên trợ giúp bài nhảy của mình.

Cậu đồng ý khiến anh ngày hôm đó rất vui.

Anh đem hết mọi tình cảm của mình vào lời bài hát, hướng đến cậu.

Vì cậu chính là ngôi sao mà anh muốn nắm giữ.

Nhưng ngày anh nghe cậu mắc bệnh trầm cảm, cả thế giới anh như muốn sụp đổ.

Tại sao vậy, anh tin tưởng rằng họ sẽ chăm sóc và bảo vệ cậu trước sóng gió cuộc đời.

Anh tin là họ sẽ bảo vệ được ngôi sao nhỏ của anh.

Nhưng không, họ không làm được.

Nếu đã như thế anh không ngại đối đầu với họ để giành ngôi sao nhỏ của mình.

Anh tin rằng lần này mình sẽ không thua.Nicky - thật đáng tiếc khi anh lại dừng chân quá sớm trong chương trình ATSH.

Nhưng đối với anh như vậy là vui lắm rồi, anh đã làm được chuyện mà mình muốn làm đó là diễn chung một sân khấu với người ấy.Anh cũng giống Jsol, cũng chật vật để đi tìm hào quang cho mình.

Ngày anh nhận được lời mời tham gia chương trình ATSH, anh đã rất vui vì biết đâu đây sẽ là khởi đầu mới cho chính bản thân.

Ngày đầu tiên ghi hình, anh đã phải choáng ngợp với độ đầu tư của chương trình.

Và cũng ngày hôm đó anh đã làm quen được với người ấy.Thật ra lúc đó anh đang nhìn những anh trai khác đang trò chuyện vui vẻ thì từ đâu một cục bông nhảy ra, ngồi kế bên anh, nở nụ cười tươi làm quen.

Sau đó không biết làm sao mà lại nói chuyện với nhau như hai người bạn thân.

Anh và người ấy còn hẹn nhau sẽ chung team.

Giống như những gì đã hẹn anh thật sự đã chọn về team người ấy.

Mặc dù có hơi tiếc khi dừng chân quá sớm nhưng anh vẫn luôn bên người ấy theo cách riêng của mình.Những lần quay hình tiếp theo, đâu đó sẽ luôn có bóng dáng của anh trong phòng chờ để cổ vũ mọi người.

Cộng đồng mạng còn hài hước đặt cho anh biệt danh là linh vật của chương trình, bởi vì gần như tập nào anh cũng xuất hiện.

Nhưng chỉ anh biết mình xuất hiện ở đó là để nhìn người ấy thật rõ.

Muốn trong những thời khắc quan trọng của người ấy sẽ luôn có anh.

Nhưng thời khắc người ấy đau khổ nhất lại không có anh ở bên san sẻ.

Anh hận bản thân, tại sao không ở bên cạnh người ấy, tại sao không chú ý đến những biểu hiện bất thường đó của người ấy.

Nếu như biết sớm hơn thì có lẽ người ấy sẽ không mang nỗi đau lớn đến vậy.Công Dương - ngàn vạn lần xin lỗi em.

Ngày em cần anh nhất, anh lại không ở bên em.

Đối với anh, tham gia chương trình ATSH là điều đúng đắn nhất anh đã làm.

Chính tại nơi này anh gặp được em - mặt trời nhỏ của anh.

Trong livestage 2, khi em là đội trưởng, anh đã rất mong em sẽ chọn anh về đội của mình.

Và điều ấy đã trở thành sự thật, anh càng vui hơn nữa khi anh và em diễn chung một bài.

Mặc dù anh có hơi tiếc khi phải dừng chân quá sớm nhưng anh vẫn rất vui khi thấy em khóc vì anh.

Anh vui vì trong trái tim em, anh đã có một chỗ đứng nhất định.

Sau chương trình ATSH, anh bắt đầu tìm kiếm hào quang cho bản thân.

Anh muốn mình thật toả sáng để khi gặp lại em, anh sẽ đủ can đảm để nói lên tình cảm của bản thân.

Anh đã tưởng tượng rất nhiều về viễn cảnh chúng ta gặp lại.

Nhưng không thể ngờ, anh lại gây ra nỗi đau lớn như thế cho em.

Nỗi đau mà anh không thể chữa lành được.

Anh hận bản thân mình sao lại bỏ mặc em như thế.

Sao lại để em phải gánh chịu những việc khủng khiếp như thế này.Quang Hùng Master D - con ghẻ quốc dân, con cưng quốc tế.

Anh từng rất đắn đo khi nhận lời mời tham gia chương trình ATSH nhưng rồi cuối cùng vẫn chấp nhận tham gia.

Anh muốn thông qua chương trình này để mọi người trong nước biết đến anh nhiều hơn.

Ngày đầu tiên ghi hình, anh không ngờ sẽ gặp lại Negav.

Anh và Negav đã từng gặp nhau trong chương trình 2 ngày 1 đêm với tư cách là gia đình của dàn cast chính.

Negav để lại ấn tượng rất mạnh với anh.

Phải nói Negav có một nụ cười rất toả nắng cộng thêm tính cách hài hước, năng động.

Anh như bị hút hồn bởi con người ấy.Lần này gặp lại, anh cũng có chút hồi hộp không biết cậu có nhớ anh không.

Nhưng rất may là cậu còn nhớ.

Lúc chọn bài hát anh đã rất đắn đo không biết cậu sẽ chọn bài gì vì anh hi vọng mình sẽ được chung nhóm với cậu.

Thật may mắn rằng anh đã chọn đúng.

Sau nhiều lần tiếp xúc, anh càng lúc càng yêu cậu nhóc này hơn.

Có thể nói anh và cậu giống như tri kỷ của nhau.

Cùng mắc một chứng bệnh rối loạn thần kinh thực vật, cùng có chiều cao, cùng chấp niệm chọn đồng đội cùng chiều cao,... và nhiều điều hợp nhau đến lạ.

Anh trân trọng từng khoảng khắc chúng ta cùng nhau thức thâu đêm để làm bài nhóm mặc dù có đôi lúc cậu ngủ quên, những lúc cậu làm nũng với anh, những lần giận dỗi nhưng chưa được 5 phút đã làm lành, những cử chỉ thân mật mặc dù cậu chỉ xem đó là hành động của anh em thân thiết,... và nhiều điều khác nữa.

Cậu lúc nào cũng ở bên cạnh anh, động viên anh lúc khó khăn, an ủi anh lúc buồn, cùng khóc với anh những lúc anh thấy áp lực với mọi thứ.

Cậu đã làm rất nhiều điều cho anh.

Nhưng ngày cậu cần người ở bên mình, cần một ai đó bảo vệ mình, cần ai đó động viên thì anh không hề xuất hiện.

Anh đã không thể làm được những gì mà cậu đã làm cho anh.

Anh cảm thấy mình đang phản bội cậu, phản bội lại lòng tin của cậu.

Anh biết mình lần này đã sai rồi, sai thật rồi.

Liệu anh có còn cơ hội để sửa chữa lỗi lầm này không.

Liệu anh còn có đủ tư cách để yêu thương cậu không.
 
Back
Top Bottom