Lãng Mạn (Negav) Nỗi đau

(Negav) Nỗi Đau
Chương 19


Negav dần lấy lại sự tỉnh táo sau giấc ngủ ngắn.

Cậu ngồi dậy, nhìn màn hình tivi một cách vô định.

Kate thấy thế thì lấy trong hộc tủ ra bộ xếp hình, cô đưa tay chạm nhẹ vào lưng Negav.

Cậu nhìn qua cô, thấy cô giơ lên bộ đồ chơi xếp hình, cậu gật đầu không nói gì thêm.

Cô và cậu ngồi xuống sàn nhà, bày ra các mảnh ghép khác nhau rồi từ từ ghép chúng lại.

Dạo gần đây cô hay bồi thêm sở thích cho cậu như đọc sách, vẽ tranh,... bởi vì làm thế sẽ giúp ích rất nhiều trong việc điều trị tâm lý.

Cũng để tránh Negav suy nghĩ tiêu cực hoặc làm bản thân mình bị thương.Negav mặc dù không nói gì nhiều nhưng cô biết cậu rất thích nó.

Cô cảm thấy gánh nặng trong lòng cũng vơi đi bớt.

Chỉ cần điều đó có ích cho Negav cô sẵn sàng làm vì cậu, sẽ che chở và bảo vệ cậu.

Lou Hoàng và Vũ Thịnh đã làm xong công việc của mình trong nhà bếp.

Hai người nhìn nhau như bắt được suy nghĩ của đối phương.

Cả hai lẳng lặng đi ra khỏi bếp hướng tới phòng khách.

Kate nhìn thấy hai anh đang đi về hướng này liền nhỏ giọng bảo Negav : "Anh Lou Hoàng và anh Vũ Thịnh ở đằng sau".Negav nghe xong câu đó thì từ từ quay đầu lại, đôi mắt vô hồn nhìn hai người đằng sau.

Lou Hoàng nhói đau khi nhìn thấy đôi mắt từng rất sáng chói nay lại ở thể vô hồn như thế này.

Vũ Thịnh cũng không khá hơn anh là bao, anh cảm thấy thương người con trai nhỏ này.

Lou Hoàng và Vũ Thịnh nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc của mình.

Vũ Thịnh mỉm cười hướng tới Negav hỏi : "Em cho bọn anh chơi cùng được không ?"

Negav gật đầu.

Cả hai anh nhanh chóng ngồi vào hai bên.

Qua được một lúc, cả hai lại nhận ra một điều bất thường ở cậu.

Negav từ nãy tới giờ không nói một lời nào.

Negav mà họ biết là cậu nhóc nói rất nhiều, cái miệng lúc nào cũng hoạt động hết công suất.

Nhưng bây giờ lại im lặng như thế này.

Các anh giờ đây phải làm gì thì mới được nhìn thấy cậu nhóc năng động năm xưa.Hơn một tiếng trôi qua, cuối cùng thì bức tranh đã được ghép xong.

Chợt Lou Hoàng nảy ra ý nghĩ gì đó liền lấy chiếc điện thoại của mình chụp bức tranh.

Sau đó, anh lên trang cá nhân Facebook đăng tấm hình ấy lên cùng với dòng ghi chú đầy ẩn ý *Hôm nay cùng út khờ chơi xếp hình*.

Bài đăng nhanh chóng đem về rất nhiều lượt yêu thích cũng như bình luận của các fan.

Ai ai cũng muốn biết út khờ mà anh nhắc tới là ai.

Một số fan mạnh dạn đoán là Negav vì cậu thường được các anh gọi là út khờ.

Các fan otp của hai người nhanh chóng bùng nổ, chia sẻ bài viết lên trang cá nhân của mình.

Lou Hoàng nhìn bài đăng của mình đang được các fan tương tác lớn nên cũng vui trong lòng một chút.

Ít nhất anh sẽ dùng cách này để bảo vệ cậu khỏi đám anti-fan kia.

Vũ Thịnh bên này nhìn Lou Hoàng đăng bài thầm cảm thán 'Anh cũng ghê gớm thiệt.

Không sợ mấy người kia làm gì anh sao, Long'.

Mà Vũ Thịnh cũng không vừa, anh đăng một dòng trạng thái *Hôm nay cùng em bé chơi xếp hình*.

Diễn đàn càng bùng nổ hơn khi thấy dòng trạng thái của Vũ Thịnh, mọi người bắt đầu đoán em bé anh nhắc đến là ai.

Fan otp bắt đầu múa may bàn phím điên cuồng vì họ tin người mà các anh nhắc đến chắc chắn là Negav.

Lou Hoàng nở nụ cười lạnh nhìn Vũ Thịnh - đây là đang muốn khai chiến với anh để tranh giành Negav.Vũ Thịnh thật ra chỉ muốn trêu ông anh này một chút.

Đối với anh, Negav giống như đứa em trai nhỏ trong nhà.

Anh ra sức yêu thương đứa em trai này nên cũng mong muốn sau này Negav sẽ tìm được một người đối đãi với cậu thật lòng, sẽ bảo vệ cậu, chăm sóc cậu chu đáo.Bây giờ cũng đã 19 giờ hơn, mọi người bắt đầu dọn các món ăn ra bàn lớn ở phòng khách.

Họ đây là đang muốn làm một bữa tiệc gia đình.

Negav từ đầu đến cuối đều ngồi trên ghế nhìn mọi người bày biện.

Cậu cũng muốn phụ giúp nhưng Trấn Thành bảo cậu chỉ cần ngồi im ở đó là được.

Mọi việc cứ để mấy anh chị lớn như họ lo.Tất cả món ăn và đồ uống đã được bày lên bàn thì bây giờ là tới phần tranh giành chỗ ngồi.

Ngoài trừ Trấn Thành và hai cặp vợ chồng son thì đám còn lại ai cũng muốn được ngồi kế cậu.

Riêng Kate được đặc cách ngồi kế bên vì cô là người hiểu rõ cậu nhất, cũng là người cậu tin tưởng nhất.

Trấn Thành với kinh nghiệm quản lý mấy anh trai - cô giáo giữ trẻ - đầy mình đã tổ chức một cuộc rút thăm trúng thưởng, ai thắng thì được phép ngồi bên cạnh Negav.

Và thần may mắn đã mỉm cười với Quân A.P.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 20


Ổn định chỗ ngồi xong, mọi người bắt đầu dùng bữa.

Bây giờ thì tôi đã hiểu Trấn Thành làm người giữ trẻ vất vả ra sao.

Chỉ mới có một nửa anh trai ở đây mà đã ồn như cái chợ.

Tôi khẽ lắc đầu, nhìn qua Negav thấy anh không phản ứng gì cả nhưng ánh mắt thì cứ nhìn mọi người.

Trong đôi mắt vô hồn, tĩnh mịch ấy dần có chút ánh sáng mặc dù rất nhỏ nhưng tôi cảm thấy rất vui.

Tôi gắp một số món ăn bỏ vô bát của anh.

Đây cũng là thói quen đã được hình thành giữa hai chúng tôi.

Hồi đó, mỗi khi dùng bữa anh chỉ động vào đồ ăn 2-3 lần càng về sau thì chỉ ăn cơm trắng.

Lúc đó tôi thật sự rất lo lắng, ăn có nhiêu đây thì sao cơ thể chịu được.

Tôi đã từng nhắc nhở anh rất nhiều lần nhưng không mấy hiệu quả nên thành ra mỗi lần dùng bữa tôi đều sẽ gắp thêm đồ ăn cho anh.Quân A.P thấy thế cũng gắp đồ ăn cho cậu.

Mọi người xung quanh cũng thi nhau gắp.

Negav nhìn bát cơm đầy ắp đồ ăn mà trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác ấm áp.

Dù đã no nhưng cậu vẫn cố gắng ăn hết vì không muốn các anh buồn.

Mọi người thấy thế thì định gắp thêm nhưng Kate ra hiệu dừng lại.

Các anh hiểu ý chắc Negav cũng no rồi nên không ép cậu ăn nữa.

Quang Trung tinh tế rót cho cậu ly nước chanh ấm anh đã chuẩn bị từ trước.Nước chanh có khả năng kích thích hệ tiêu hóa, phòng ngừa chứng đầy bụng và táo bón.

Không chỉ vậy, tinh dầu trong chanh còn giúp cho đầu óc trở nên thư giãn, nhờ đó mà giấc ngủ của bạn sẽ được sâu giấc và ngon hơn.

Ngoài ra, sau một ngày dài làm việc mệt mỏi, cơ thể sẽ bị kiệt sức.

Nước chanh sẽ có tác dụng giải tỏa những điều căng thẳng đó.

Dùng bữa xong cả đám chia thành ba nhóm : một nhóm rửa chén, một nhóm dọn dẹp phòng khách, nhóm còn lại trông nom Negav.Nhóm trông Negav - Quân A.P, Pháp Kiều, Đỗ Phú Quí - cũng khá nhàn rỗi.

Bốn con người đang cùng nhau chơi giải câu đố trên laptop.

Lúc này điện thoại của Quân A.P có tiếng chuông thông báo.

Anh mở ra xem, là tin nhắn của quản lý về lịch trình ngày mai.

Anh nhìn thấy dòng thông báo của Lou Hoàng, vì tò mò nên anh đã bấm vào xem.

Vừa nhìn thấy bài đăng của Lou Hoàng cùng những dòng bình luận, mặt anh đen lại.

Sau đó như nghĩ ra điều gì đó, anh lên tiếng hỏi : "Negav, em cho anh chụp bàn tay của cả hai được không ?"

Negav ngơ ngác nhìn anh, sau một lúc thì gật đầu, ngoan ngoãn đưa tay ra trước mặt anh.

Quân A.P vui vẻ cầm tay cậu đặt gần laptop rồi chụp hình (ảnh như ở trên mà mọi người thông cảm tại không tìm được bức ảnh nào chụp cảnh nắm tay gần laptop nên mọi người chịu khó tưởng tượng nhé).Trên trang cá nhân Facebook của Quân A.P lúc này, các fan như muốn bùng nổ vì bài đăng mới nhất của anh.

Bài đăng là bức ảnh anh chụp lúc nãy cùng với dòng ghi chú 'Hôm nay là ngày gặp lại em bé sau bao xa cách'.

Bài đăng nhận về rất nhiều lượt yêu thích cũng như bình luận.

Các fan suy đoán rất nhiều người nhưng chung quy cũng không biết là ai.

Cũng giống như Lou Hoàng, một số người đoán là Negav nhưng bị đa số bác bỏ vì thấy anh không thân với cậu.

Anh không khỏi chạnh lòng, không phải anh không thân mà là mỗi lần chọn đội thì y như rằng cả hai sẽ phải đối đầu nhau.Pháp Kiều thấy hoàng tử cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại nên cũng ngó qua nhìn.

Pháp Kiều không khỏi trầm trồ thầm nghĩ 'Hiểu gòi, hiểu gòi, hoàng tử chơi lớn thiệt nha'.Kate lúc này từ trong phòng mình bước ra, cầm theo vài lọ thuốc và ly nước ấm đến bên cạnh Negav : "Tới giờ anh phải uống thuốc rồi".

Negav gật đầu, ngoan ngoãn xoè tay ra để cô đưa thuốc và ly nước cho mình.

Cậu hiểu tình trạng của mình ra sao, cũng hiểu Kate lo lắng cho cậu như thế nào.

Cậu cũng cố gắng hợp tác điều trị để cô gái nhỏ không phải lo lắng gì thêm.

Mọi người sau khi xong việc cũng dần tập trung tại phòng khách.

Người thì nói chuyện công việc sắp tới, người thì xem tivi, người thì lướt điện thoại, người thì đọc sách còn Negav thì nằm ra sàn nhìn trần nhà.

Qua được một lúc thì cậu đã ngủ thiếp đi.

Tage thấy thế liền bồng cậu lên, tiến về phòng ngủ của Negav.

Kate và mọi người theo sau.

Tage nhẹ nhàng đặt Negav xuống giường, Phạm Anh Duy chỉnh lại chăn cho cậu.

Cả đám thấy cậu đã an giấc thì nhanh chóng tắt đèn, bước ra khỏi phòng để lại không gian yên tĩnh cho cậu.
 
(Negav) Nỗi Đau
Lời nhắn gửi


Tôi muốn nói một chút về vụ việc gần đây chính là drama của Negav.

Thật ra tôi biết được Negav là khi tôi xem chương trình ATSH.

Tôi thích nụ cười của Negav vì nó làm tôi nhớ đến một nhân vật trong anime.Nhân vật ấy chính là ánh sáng, là động lực để giúp tôi vượt qua.

Bởi vì nhân vật ấy chịu rất nhiều tổn thương nhưng vẫn đối mặt nở nụ cười.

Bước lên con đường cứu vớt nhiều sinh mạng nhưng không hề oán thán, ôm hết nỗi đau, cố gắng đứng dậy tiếp tục con đường mình đã chọn.Tôi đã đọc rất nhiều đồng nhân của nhân vật này.

Dự định mấy tháng trước của tôi là muốn viết về nhân vật này nhưng khi tôi nhìn thấy Negav cùng với 29 anh trai.

Tôi quyết định thay đổi.

Tôi muốn thử nếu tôi viết sẽ có bao nhiêu người đọc được.

Tôi xây dựng hình ảnh của Negav dựa trên người đó.

Và các anh trai khác cũng vậy, cũng dựa trên hình mẫu các nhân vật anime của bộ phim ấy.

Nếu các bạn đọc để ý một chút thì sẽ thấy một số sở thích và tính cách đã bị tôi thay đổi.Tôi đã từng rất lo lắng với tính cách của Negav thế nào cũng sẽ vướng phải drama nhưng không ngờ lại xảy ra nhanh như vậy.

Mấy bạn thông cảm cũng tại xem Conan nhiều quá nên hay bị đa nghi.

Sau tất cả nếu mọi người không thích Negav thì cũng mong các bạn đừng nặng lời.

Vì dù sao tôi cũng không nhẫn tâm nhìn nhân vật Negav do tôi tạo ra dựa trên hình mẫu người ấy bị nói nặng lời.Với lại cũng muốn thông báo tôi sẽ viết tiếp vì đây cũng là tác phẩm đầu tiên nên cũng mong sẽ không phải dừng lại.

Nếu bạn nào không thích thì hãy chờ đợi một khoảng thời gian vì sắp tới tôi sẽ viết một tác phẩm đồng nhân, cũng chính là bản gốc của tác phẩm này.

Và vì là bản gốc nên sẽ hơi giống với tác phẩm này.

Xin gửi lời cảm ơn chân thành nhất tới mọi người đã ủng hộ mình thời gian qua.

Chúc mọi người sẽ thành công trên con đường mình đã lựa chọn.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 21


Bây giờ cũng đã hơn 11 giờ đêm, mọi người tập trung tại phòng khách để bàn một số việc.

Trấn Thành lên tiếng : "Bây giờ mọi người chia lịch để chăm sóc Negav, một mình Kate chăm cũng cực cho con bé"."

Đặc biệt phải canh chừng thật kỹ để tránh anh ấy làm điều gì đó dại dột" Kate cũng nói thêm.Mọi người gật đầu, lấy điện thoại nhắn tin với quản lý hoặc trợ lý để sắp xếp lịch trình.

Pháp Kiều lúc này lên tiếng : "Anh Công Dương và anh Quang Hùng đang chuẩn bị thủ tục lên máy bay.

Họ bảo sáng mai sẽ tới".Song Luân vừa nhắn vừa nói : "Tụi Jsol và Nicky đang vướng lịch ghi hình buổi sáng, khi nào xong việc sẽ về ngay.

Chắc chiều mai sẽ qua"."

Vừa về tới liền bay qua đây.

Bộ tụi nó không thấy mệt hả ?"

Anh Tú Atus thắc mắc."

Tú à, tụi nhỏ còn trẻ nên sức khoẻ còn nhiều.

Không giống tụi mình già rồi, sức khoẻ cũng kém đi" Phạm Anh Duy không ngần ngại nói lên sự thật khiến mấy con người ở đây trúng tim đen."

Duy ơi là Duy, em nói vậy là chết chị rồi" Diệu Nhi lên tiếng."

Phải đó, chừa đường sống cho tụi chị nữa em ơi" Puka ôm tim nói.Anh Tú hùng hổ nói lớn : "Ê, anh đây còn khoẻ chán chứ không như hội người cao tuổi bên kia nha em".Quang Trung quyết hơn thua tới cùng : "Anh khẩu nghiệp như vậy coi chừng quả báo đấy".Phạm Đình Thái Ngân đau khổ lên tiếng : "Ngân có làm gì Duy đâu mà Duy này kia với Ngân""Anh Duy ác ghê" Đỗ Phú Quí lên tiếng.Bên hội người già thì cãi nhau om sòm còn hội người trẻ thì vừa ăn bánh uống trà vừa coi drama, lâu lâu cũng nói vài ba câu cho cuộc cãi vã thêm sinh động.

Trấn Thành bất lực khi cuộc nói chuyện dần đi xa.

Anh quỳ xuống la lớn : "Tao lạy tụi bây.

Tao già lắm rồi.

Tụi bây làm ơn nghe anh nói đi".Cả đám thấy thế liền ngoan ngoãn ngồi im.

Kate lần nữa cảm thấy thương cô giáo giữ trẻ.

Trấn Thành bắt đầu hỏi về lịch trình ngày mai.

Ngoài trừ Tage rảnh nguyên ngày thì những người khác đa phần kín lịch.

Quân A.P thì do mới từ Mỹ trở về nên lịch trình hiện tại không nhiều.

Anh chỉ có một buổi gặp gỡ fan lúc 15 giờ.

Nắm bắt được tình hình, Trấn Thành dặn dò hai đứa em còn những người khác khi nào xong việc có thể qua đây phụ.

Riêng Puka và Diệu Nhi thì nên hạn chế, vì hai người họ đã có gia đình nếu để bị bắt gặp ra vào nơi này nhiều sẽ khiến đám phóng viên và anti-fan chú ý.

Các đám gật đầu đồng ý không ý kiến gì thêm.

Trấn Thành như nhớ ra một chuyện liền nói : "Pháp Kiều và Song Luân nhớ gọi điện dặn tụi bên kia cẩn thận với phóng viên.

À quên nhớ nói phải diễn sao cho tự nhiên nhất.

Bị lộ thì biết tay anh".Sau khi thảo luận xong, mọi người ra về duy chỉ có Tage và Quân A.P ở lại.

Lou Hoàng cũng muốn ở lại nhưng ngặt nỗi sáng sớm có buổi chụp hình với bên nhãn hàng nước hoa.

Kate dẫn hai người vào phòng ngủ cho khách để nghỉ ngơi.

Quân A.P lên tiếng hỏi : "Để một mình Negav như vậy có ổn không em ?".Kate nghe thấy câu hỏi của anh thì cứng người lại.

Thật ra cô vẫn luôn lo sợ Negav sẽ làm tổn hại bản thân nhất là khi nếu không có cô cậu sẽ làm ra những chuyện không lường trước được.

Cô vẫn còn nhớ rất rõ về đêm kinh hoàng hôm ấy.

Đêm đó vì có một số trục trặc trong lịch trình của Negav nên phía công ty gọi cô qua xử lý một chuyến.

Cô định từ chối nhưng nhìn thấy Negav đã ngủ say, nghĩ rằng chỉ đi một chút chắc sẽ không có xảy ra chuyện gì.

Nhưng ai mà có ngờ điều kinh khủng ấy đã xảy ra.Lúc Kate rời đi chưa bao lâu thì Negav tỉnh dậy khỏi ác mộng, cậu gắt gao đi tìm hình bóng của người con gái nhỏ nhưng tìm mãi cũng không thấy đâu.

Lúc đó, tâm lý Negav sụp đổ, đôi mắt trống rỗng, bóng tối đang dần muốn nhấn chìm lý trí cuối cùng của cậu.

Negav đi tới nhà bếp cầm lên con dao nhỏ, từ từ hạ xuống cổ tay trái, rạch một đường thật nhanh tuy không sâu nhưng máu chảy khá nhiều.

Cậu thẩn thờ nhìn cổ tay mình rồi sau đó đi tới bồn rửa bát.

Kate lúc này mở cửa bước vào nhà, do lúc đi cô phát hiện mình quên mang theo ví tiền nên vội vàng về nhà để lấy.

Lúc đi ngang qua nhà bếp, cô nghe thấy tiếng xả nước, cô vội tiến tới công tắc để mở đèn kiểm tra thì nhìn thấy Negav đang đứng.

Cô thở phào thì ra là cậu chứ tưởng trộm hoặc đám anti-fan.

Cô tiến tới định gọi thì hoảng hồn : "Anh làm cái gì vậy hả ?".

Cô hét lên, vội đẩy cậu ra khỏi bồn rửa bát.

Negav giật mình té ra sàn, khuôn mặt ngơ ngác nhìn cô.

Negav lấy lại sự tỉnh táo, ôm lấy cổ tay để cầm máu.

Kate nhanh chóng lấy hộp cứu thương, sơ cứu cho cậu rồi dìu cậu lên ghế.

Negav lúc này rất rối, cậu không biết phải giải thích vụ này ra sao.

Cậu cứ ấp úng không biết nên mở lời thế nào.

Kate quay vào nhà bếp, pha cho cậu ly sữa ấm, rồi đặt nó lên bàn.

Cô quay lại nhà bếp dọn dẹp, tắt vòi nước, lau vết máu dính ra sàn, trên con dao và bồn rửa bát,...

Một loạt hành động diễn ra nhưng tuyệt nhiên Kate không nói lời nào.

Negav cũng vì thế mà càng hoảng loạn hơn, cậu đi tới nắm lấy góc áo cô, đầu cúi xuống như đang nhận lỗi : "Xin lỗi".Cô nhìn cậu hồi lâu, sau đó nắm lấy tay dắt cậu lên phòng để cậu nằm lên giường.

Cô quay đi thì một bàn tay ấm áp nắm lại.

Negav bây giờ rất sợ Kate sẽ bỏ rơi mình, khi nhìn thấy cô quay người, cậu không tự chủ được mà níu kéo : "Nhi ở lại với An một chút được không ?".Kate nhìn khuôn mặt đau khổ của cậu thì cũng mềm lòng không giận nữa.

Cô nằm xuống giường, lấy tay vỗ về cậu.

Qua được một lúc thì Negav đã ngủ, cô nhẹ nhàng rời khỏi giường quay về phòng mình lấy tấm futon trải ra sàn gần giường cậu.

Cô làm thế là để có thể coi chừng cậu, cũng như nếu cậu cần gì đó cô sẽ biết ngay.

Từ ngày đó cũng đã gần một tháng, Negav giờ đây rất ít khi tỉnh dậy lúc nửa đêm, nếu có thì khi nhìn thấy cô cậu sẽ yên tâm ngủ tiếp.

Cô có nhắn tin kể việc này cho chị Trâm trước nên hôm khám bệnh không có đề cập tới nó.

Cô nhìn Quân A.P hồi lâu sao đó buông một câu khiến anh đứng hình : "Tối nay anh ngủ chung với anh An đi".
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 22


"Tối nay anh ngủ chung với anh An đi".

Quân A.P cứng người, não bộ đang chạy dữ liệu câu nói của Kate.

Anh tưởng mình nghe nhầm nên hỏi lại : "Em vừa nói gì vậy Kate ?".Kate khó hiểu nhìn anh nhưng cũng trả lời : "Em nói tối nay anh ngủ chung với Negav.

Nếu anh không muốn thì..."

Kate chưa kịp nói hết câu thì Quân A.P vội cắt ngang : "Để anh cho, để anh".Kate giật mình nhìn anh.

Quân A.P nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng của mình, vừa rồi anh lỡ kích động.

Kate nói tiếp : "Vậy mọi chuyện nhờ vào anh.

Nếu thấy không ổn phải gọi em ngay".Bình thường thì Kate sẽ là người trông Negav ngủ nhưng hôm nay cô muốn thử xem nếu là người khác thì sẽ thế nào.

Lúc đầu cô định nhờ Tage nhưng suy đi tính lại thì cảm thấy không ổn.

Tage là người có tính cách mạnh mẽ nếu để họ ở gần nhau cô sợ sẽ phản tác dụng.

Còn Quân A.P thì có tính tình dịu dàng, vui vẻ, đặc biệt biết cách chăm sóc người khác nếu là anh thì chắc chắn sẽ làm được.

Cho nên Kate mới chọn Quân A.P.Quân A.P quay lại phòng ngủ dành cho khách để vệ sinh cá nhân.

Tage lúc này đang gọi video call với Song Luân, Quân A.P vừa tắm xong bước ra liền bị kéo qua nghe Song Luân nói chuyện.

Song Luân dặn dò hai người phải nghe lời Kate, không biết gì thì phải hỏi cô ngay, đặc biệt là Tage - người lúc nào cũng muốn cãi lại Kate.

Song Luân chia sẻ kinh nghiệm chăm sóc bệnh nhân còn gửi một số trang web chăm sóc người mắc bệnh tâm lý cho cả hai tham khảo.Nói chuyện xong, Song Luân tắt máy để cả ba nghỉ ngơi.

Tage chăm chú đọc từng trang web mà Song Luân gửi.

Vừa đọc vừa ghi ra giấy những điều cần lưu ý.

Quân A.P đứng dậy bước ra khỏi phòng, Tage thấy thế liền hỏi : "Anh định đi đâu à ?"

"Anh được Kate nhờ qua ngủ chung với Gíp" Quân A.P trả lời.

Tage gật đầu như đã hiểu.Quân A.P bước vô phòng Negav.

Mặc dù đã vào mấy lần nhưng anh không khỏi hồi hộp.

Anh từ từ tiến lại gần giường nơi cậu đang ngủ.

Anh cứ ngồi nhìn gương mặt đang ngủ say của cậu, khẽ đưa tay chạm lên khuôn mặt của người thương.

Anh tự hỏi tại sao cậu không nói mình sợ cô đơn, tại sao không nói mình cần có ai đó bên cạnh, tại sao cậu không tin tưởng anh.

Là do chúng ta không thân thiết hay là do cậu không muốn làm phiền tới mọi người.

Càng nghĩ anh càng cảm thấy đau lòng, anh cứ tưởng mình vẫn luôn là người bảo vệ cậu nhưng thật ra từ đầu đến cuối cậu vẫn luôn bảo vệ cho anh, bảo vệ ước mơ toả sáng trên sân khấu của anh.

Cậu ôm hết nỗi đau, giấu đi những vết thương trong trái tim, trưng ra vẻ ngoài vui vẻ chỉ để anh yên tâm theo đuổi đam mê của mình.Nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán, anh cầu mong những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với cậu.

Negav thấy mình đang ở trong một chiều không gian xa lạ, cậu không hiểu tại sao mình lại ở đây.

Cậu cứ đi mãi, đi mãi, đi trong vô định, không biết đi về đâu.

Bỗng cậu thấy phía trước có ai đó, càng đi cậu lại càng nhìn rõ hơn - GERDNANG.

Cậu vui mừng, chạy thật nhanh về phía họ nhưng càng chạy họ lại càng xa hơn.

Negav hoảng sợ la lên : "Đừng, đừng bỏ em lại mà".

Quân A.P giật mình tỉnh dậy, anh cảm thấy tay mình đang bị siết chặt.

Anh nhanh chóng nhìn qua Negav thấy cậu đang không ngừng khóc, miệng lầm bầm đừng gì đó.

Anh hốt hoảng gọi cậu dậy.

Negav thoát khỏi ác mộng, theo thói quen tìm kiếm bóng dáng quen thuộc của Kate.

Không thấy cô, cậu như muốn phát điên, trong đầu không ngừng suy nghĩ tiêu cực.

Quân A.P thấy biểu hiện lạ của Negav liền nhanh chóng ôm cậu vào lòng : "Đừng sợ.

Ngoan, có anh ở đây rồi.

Em không còn cô đơn nữa đâu".Giọng nói dịu dàng cùng cái ôm ấm ấp khiến tâm tình Negav dần bình ổn trở lại.

Cậu đưa tay ôm lấy Quân A.P thật chặt, muốn cảm nhận hơi ấm từ anh.

Qua được một lúc, Negav lại rơi vào giấc mộng, anh phì cười nhưng vẫn ôm cậu ngủ.

Có lẽ đêm nay là một đêm đáng nhớ với anh.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 23


Một đêm đã trôi qua, những tia nắng đầu tiên đang dần ló dạng.

Mọi người bắt đầu thức dậy để đón chào một ngày mới đầy vui vẻ.

Trong căn phòng nhỏ bé có hai người con trai đang ôm nhau ngủ.

Quân A.P thức dậy đầu tiên, anh nhìn người đang ngủ say trong lòng.

Khẽ đặt một nụ hôn lên trán Negav, anh thương người con trai nhỏ này.

Tối qua, anh đã tận mắt chứng kiến khuôn mặt khốn khổ của cậu.

Mặc dù anh ở kế bên cậu nhưng từ đầu đến cuối cậu không hề nhìn thấy anh, người mà cậu muốn tìm vốn không phải là anh.

Trong lòng anh nhói đau nhưng anh biết rõ người mà cậu đang dựa dẫm lúc này là một người khác - Kate.

Anh không oán trách gì Negav hay Kate, anh chỉ hận bản thân, hận sự yếu đuối của mình, hận tình yêu của mình không đủ lớn để bảo vệ cậu, hận sự vô tâm của mình đã đẩy cậu xuống vực sâu tuyệt vọng.

Tiếng chuông báo thức vang lên, Kate thức giấc.

Đưa tay tắt đi tiếng chuông, cô vươn mình ngồi dậy.

Mở rèm cửa ra để từng tia nắng chiếu sáng cả căn phòng.

Cô vệ sinh cá nhân xong, liền chọn mình một bộ váy xanh lam nhẹ nhàng.

Cô đi xuống phòng bếp thì bắt gặp Quân A.P và Tage đang chuẩn bị bữa sáng.

Cô đi tới chào : "Buổi sáng tốt lành anh Quân, anh Tage".Quân A.P mỉm cười chào lại : "Ngày mới tốt lành nha Kate".Tage gật đầu chào cô.

Kate biết được Tage là người kiệm lời nên cũng không nói gì.

"Việc chuẩn bị bữa sáng cho mọi người nên để em làm mới đúng.

Hai anh là khách..."

Kate chưa kịp nói hết câu liền bị Tage cắt ngang."

Cô cứ ngồi đó đi, không cần làm gì đâu" Tage nói xong thì khuôn mặt của Kate đen lại.

Phải nói là cô vô cùng khó chịu với cách ăn nói này của anh.Quân A.P thấy tình hình không ổn liền nói lời giải vây cho Tage : "Kate, em đừng hiểu lầm.

Ý của Huy là muốn giúp em chăm sóc Gíp.

Bình thường em đã vất vả lắm rồi, nay em cứ việc nghỉ ngơi đi.

Mọi chuyện còn lại cứ để bọn anh lo.

Em hãy coi hôm nay là ngày nghỉ của mình nha".Kate thở dài nhìn hai người : "Nếu hai anh đã muốn vậy thì em xin chiều.

Em lên phòng anh An để kêu ảnh dậy đây.

Em xin phép".Kate vừa đi, Quân A.P liền quay qua hỏi tội Tage : "Huy, em quên những gì mình đã hứa với anh Sinh rồi à.

Lần sau không được như thế nữa".Tage gật đầu đã hiểu, Quân A.P ôm trán thầm nghĩ 'Uớc gì có anh Sinh ở đây để dạy thằng bé, chứ mình bó tay rồi'.

Tiếng chuông cửa vang lên, Quân A.P thắc mắc mới sáng sớm ai có thể qua đây được, Tage thì không nghĩ nhiều như thế, anh nhanh chóng tiến ra mở cửa.

Anh ngạc nhiên khi thấy Công Dương và Quang Hùng Master D xuất hiện.

Nếu anh nhớ không lầm thì Pháp Kiều nói hai người này sáng mai sẽ qua.

Chỉ là không ngờ họ vừa xuống sân bay liền tới đây ngay.Quang Hùng Master D định mở miệng hỏi thì Quân A.P xuất hiện ra dấu im lặng.

Cả hai thấy thế thì không nói gì.

Tage nhanh chóng giúp hai anh xách vali vô nhà.

Cả đám cùng nhau ngồi lại bàn ăn để nói chuyện.

Công Dương lên tiếng hỏi : "Chuyện đó là thật sao ?".Quân A.P gật đầu : "Mặc dù chưa chắc chắn nhưng theo bác sĩ chuẩn đoán Negav đã mắc chứng trầm cảm.

Hiện tại đang dần theo chiều hướng nặng hơn".Công Dương cúi mặt xuống để che giấu đi khuôn mặt đau khổ của mình.

Quang Hùng Master D ôm trán, trong lòng không ngừng trách móc bản thân.

Quang Hùng khó khăn nói : "Gíp chắc hận chúng ta dữ lắm".Tage lắc đầu : "Không.

Đến tận bây giờ cậu ấy chưa từng trách móc chúng ta.

Negav chỉ sợ bệnh tình của mình sẽ làm vướng chân mọi người".Công Dương và Quang Hùng nghe xong câu nói của Tage thì tâm trạng càng tệ hơn.

'Tại sao chứ, An.

Anh là người khiến em mắc bệnh mà.

Là do anh nên em mới thành ra như vậy mà.

Tại sao em lại không hận, không oán trách anh.

Tại sao ?' Công Dương đau khổ, trên gương mặt xuất hiện những giọt nước mắt.'Sao mọi chuyện lại thành ra như vậy.

Rõ ràng mới đây thôi, chúng ta còn vui vẻ cùng nhau mà.

Bây giờ anh nên đối mặt với em như thế nào đây ?' Quang Hùng không ngừng dằn vặt bản thân.Tage đưa khăn cho hai anh để họ lau đi những giọt nước mắt : "Mấy anh đừng gục ngã ở đây.

Chúng ta phải đứng dậy, phải cùng nhau chăm sóc Negav".Tage không phải kiểu người ăn nói hoa mỹ nhưng anh vẫn cố gắng hết sức để vực dậy tinh thần của hai ông anh.

Mặc dù lời nói không hay nhưng đánh đúng trọng tâm.

Công Dương và Quang Hùng nghe xong liền không còn nhục chí nữa.

Họ đơn giản nghĩ nếu mình gục ngã ở đây thì Negav phải làm sao.

Quân A.P mỉm cười, dặn dò hai người vệ sinh cá nhân rồi xuống phụ làm bữa sáng.

Tage dẫn hai người đến phòng cho khách.

Sau đó anh đi qua phòng Negav để thông báo tình hình.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 24


Kate nghe Tage nói có Công Dương và Quang Hùng Master D tới thì chỉ dặn dò đôi ba câu sau đó bước vô phòng Negav.

Cô khẽ thở dài, đi lại bàn làm việc của cậu.

Cô cầm lên tấm hình chụp cả nhóm trong Live Stage 2.

Phải nói tấm hình chụp vô cùng đẹp.

Trong bức hình là người con trai nhỏ nở nụ cười rạng rỡ bên đồng đội của mình.

Cô nghe chị trợ lý cũ kể rằng khi Negav làm đội trưởng, cậu đã rất áp lực.

Áp lực từ khi chọn đồng đội, chọn bài hát, sáng tác và nhiều thứ khác đã khiến căn bệnh rối loạn dây thần kinh thực vật trở nặng.

Bác sĩ và chị trợ lý đã khuyên cậu hãy nghỉ ngơi và để đầu óc được thư giãn.

Nhưng Negav là một cậu nhóc rất cứng đầu, là một bệnh nhân không biết nghe lời bác sĩ.

Cậu chạy đi giúp việc này việc kia cho đồng đội.

Giúp Quang Hùng Master D làm nhạc, góp ý cho bài Hào Quang bên nhóm RHYDER, cân nhắc xem ai hợp trình diễn bài nào, phụ lên ý tưởng sân khấu và trang phụ, động viên mọi người,...

Tất cả những điều cậu làm cũng chỉ để họ được bước tiếp vào vòng trong còn mình thế nào thì không quan tâm.

Negav bày ra dáng vẻ năng động, tích cực để đồng đội có thêm tự tin chiến đấu nhưng sâu thẳm trong trái tim là sự lo lắng, mệt mỏi.

Cậu sợ mình sẽ thất bại, sợ đồng đội thất vọng, càng sợ sẽ đánh mất mọi người.

Khi kết quả được công bố, Negav đã khóc rất nhiều.

Cậu không ngừng tự tránh bản thân chưa đủ năng lực để dẫn dắt đồng đội đi đến chiến thắng.

Mọi người thấy vậy thì cũng an ủi rất nhiều nhưng Negav không có dấu hiện dừng lại.

Lúc này HIEUTHUHAI và HurryKng cảm thấy không ổn liền gọi cho chị trợ lý đến kiểm tra thì mới biết được căn bệnh kia của cậu đang trở nặng.

Chị trợ lý vừa cười vừa nói ngày hôm đó như cái chợ, tuy rằng ồn ào nhưng cũng rất vui.

Mấy anh trai khi biết được sự việc liền bu lại dỗ Negav nín khóc, một số khác thì đi lấy đồ ăn, thức uống cho cậu.

Riêng HIEUTHUHAI và HurryKng thì phải khoanh tay quỳ gối, nghe các anh lớn mắng vì cái tội không lo cho em út trong nhóm.

Dòng hồi tưởng kết thúc, Kate đặt lại bức ảnh về chỗ cũ.

Cô quay người tiến lại gần chiếc giường nơi có người con trai nhỏ đang ngủ say.

Cô nhẹ nhàng đánh thức cậu : "Anh An mau dậy đi, trời đã sáng rồi".Negav mơ mơ màng màng tỉnh dậy, sau đó trùm chăn qua mặt nói : "Cho anh ngủ thêm chút đi".Kate phì cười nhưng rất nhanh đã nghĩ ra cách : "Không được đâu.

Anh Quân và anh Tage đang đợi anh xuống ăn sáng kìa.

Chắc anh không hi vọng em sẽ nói ra bí mật của anh đâu nhỉ".Negav nghe vậy liền bật dậy, cậu đưa khuôn mặt nhăn nhó nhìn Kate : "Nhi, em ác quá đó"."

Ara ara, em không ngại mang tiếng ác đâu" Kate mỉm cười nói.Negav bất lực đi xuống giường vào phòng tắm vệ sinh cá nhân.

Kate cười cười rồi dọn dẹp lại phòng Negav.

Vừa làm cô vừa ngân nga ca khúc My heartful song do ca sĩ Nana Mizuki trình bày.

Đây là một trong số bài hát cô yêu thích.

Negav đánh răng rửa mặt xong, bước ra nhìn cô.

Cậu không nói gì chỉ đứng lắng nghe những giai điệu nhẹ nhàng của bài hát.

Kate sau khi dọn dẹp xong quay qua nhìn cậu mỉm cười : "Chút nữa mình ra sân ngắm hoa hướng dương nha".Negav gật đầu : "Chắc hoa nở hết rồi".Cách đây ít lâu Kate có mua vài chậu hoa hướng dương nhỏ để Negav tập tành chăm sóc.

Thật ra là do cậu cứ hay thẫn thờ, Kate sợ nếu tiếp tục như vậy sẽ xảy ra chuyện nên cô mới tìm cho cậu vài việc lặt vặt để làm.

Nay đã vào xuân nên hoa cũng dần nở.

Kate như nhớ ra điều gì đó nên nói thêm : "Anh Công Dương và anh Quang Hùng qua thăm anh đấy, An".Negav nghe thấy hai cái tên quen thuộc liền cứng người lại, giọng run run hỏi : "Thật ?"

Kate gật đầu, nhanh chóng chèn thêm vài câu : "Họ qua thăm anh thôi chứ không biết gì cả đâu.

Anh đừng lo".Negav định từ chối đi xuống nhưng khi nghe câu nói khẳng định của Kate thì cậu phân vân một lúc lâu.

Sau đó theo cô cùng nhau xuống phòng bếp.

Negav mặc dù không tình nguyện nhưng cũng đã rất lâu cậu mới gặp được hai người họ.

Cậu chỉ muốn xem hai anh dạo này có tốt không.Kate nắm tay cậu dẫn ra tới bàn ăn.

Negav có lẽ không ý thức được đôi tay của mình đang nắm chặt lấy tay Kate.

Mặc dù khá đau nhưng cô không hề phàn nàn ngược lại cảm thấy đau lòng.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 25


Tage thật sự bây giờ rất cạn lời : "Anh chơi vậy ai chơi lại anh".Quân A.P mặt không cảm xúc nói : "Gíp giờ là bệnh nhân nên việc ăn uống rất quan trọng, còn chúng ta thì ăn cho no là được rồi".Tage nhìn xuống bàn ăn mà mặt không khỏi nhăn nhó.

Bữa sáng của mấy anh là vài lát bánh mì sandwich cùng mứt trái cây và ly nước lọc.

Nhìn qua bên phía Kate là đĩa bánh Pancake thơm ngon cùng ly sữa tươi (anh Quân A.P đang muốn lấy lòng Kate).

Còn Negav thì là tô súp cua nóng hổi cùng ly sữa tươi.

Tage ôm mặt lắc đầu 'Anh thiên vị ra mặt luôn đó'.Công Dương và Quang Hùng Master D thay đồ xong đi xuống lầu thì bắt gặp cảnh Negav đang nắm tay Kate đi xuống.

Hai anh nhanh chóng tiến lại chào hỏi.

Negav vừa nhìn thấy hai anh liền điều chỉnh tâm trạng của mình, nở nụ cười cho là tự nhiên nhất, gật đầu chào lại.

Mặc dù cậu đang cười nhưng vẫn có sự gượng gạo trong đó.

Cả hai anh đều thấy được.

Quang Hùng theo thói quen bước tới định khoác vai Negav nhưng cậu đã vô thức né tránh.

Quang Hùng ngơ ngác nhìn cậu, Negav ý thức được hành động vừa rồi của mình thì bối rối không biết làm sao.

Công Dương thấy tình hình không ổn liền giải vây cho hai người : "Quân gọi xuống ăn sáng kìa.

Mau đi thôi".Cả bốn người đi xuống phòng bếp.

Vừa thấy Negav, Tage đã nhanh chóng kéo ghế để cậu ngồi đúng chỗ của mình.

Quân A.P đẩy tô súp cua về phía cậu : "Súp vẫn còn nóng.

Em nhớ cận thận nha".Mọi người cũng bắt đầu ăn sáng.

Các anh vừa ăn vừa hỏi những chuyện gần đây và chia sẻ một số điều thú vị cũng như kinh nghiệm khi làm việc.

Negav chăm chú lắng nghe các anh nói, cậu cảm thấy rất vui vì mọi người dần tìm được chỗ đứng trong công việc không giống cậu.

Cậu bây giờ chỉ muốn trốn tránh khỏi thực tại, trốn tránh tất cả mọi thứ, chỉ muốn nhốt mình trong căn nhà chung này để không phải làm phiền tới ai.Quang Hùng thấy Negav cứ im lặng không nói gì bèn hỏi : "Còn em thì sao Negav ?

Dạo này có tham gia sự kiện gì không ?"

Negav đang ăn thì khựng người lại, mặt cúi xuống.

Cậu bây giờ không biết nên trả lời Quang Hùng ra sao.

Quân A.P đá vào chân Quang Hùng nháy mắt ra hiệu.

Công Dương nhanh chóng chuyển chủ đề : "Negav, em thấy trợ lý mới của mình thế nào ?"

Negav nghe câu hỏi của Công Dương thì bắt đầu suy tư.

Lúc này cả đám mới nhìn qua Quang Hùng bằng ánh mắt giết người.Quân A.P nhanh chóng lấy điện thoại ra nhắn tin trong group chat mới lập *Hội chăm sóc Negav* Quân A.P : Hùng ơi là Hùng, bộ bạn hết câu để hỏi rồi hả?Công Dương : Trời ơi, may mà còn cứu được.Tage : Đề nghị anh Hùng đừng nói chuyện.Ali Hoàng Dương : Ủa chuyện gì vậy ?Quân A.P đem sự việc vừa xảy ra nhắn vào group chat.Pháp Kiều : Hết nói.Quang Trung : Hết cứu.Phạm Anh Duy : Anh bó tay luôn đấy, Hùng ơi.Song Luân : Em ơi, một mình Dương Domic làm ông hoàng ngôn ngữ cũng được rồi, đừng thêm ai cả.Anh Tú Atus : Anh nhớ em cũng mảng miếng lắm mà.

Sao nay kì vậy ?Quang Hùng Master D : Giờ em đang muốn quay về quá khứ đấm cho mình một phát lắm đây.Phạm Đình Thái Ngân : Không cần đâu em ơi, anh đào sẵn hố để chôn em luôn rồi.Lou Hoàng : Đề nghị em đừng đến gần Negav của anh.

Tránh bị phát hiện.Jsol : Negav nào của anh vậy Long ?Trấn Thành : Mấy bây làm ơn trật tự giùm cái để @Kate nói.Kate : Cũng không có gì nhưng mấy anh làm ơn chú ý một chút, anh An đang nhìn mấy anh kìa.Cả bốn người đang xem tin nhắn của Kate liền nhanh chóng dời mắt khỏi màn hình thì thấy Negav đang nhìn bọn họ chằm chằm.

Quân A.P lên tiếng : "Có chuyện gì sao Gíp ?"

"Em chỉ định trả lời câu hỏi của anh Công Dương" Negav đáp lại.Negav nhìn qua Kate, buông một câu vô cùng dịu dàng : "Quan trọng".Chỉ vỏn vẹn hai từ mà khiến cho ba người cảm thấy nhói đau.

Phải rồi bọn họ lấy cái gì để có thể so sánh với Kate.

Trong lúc cậu lạc lối thì cô là người ở bên dẫn lối cho cậu.

Lúc cậu cô đơn nhất thì cô là người đã đến bên cậu, trao cho cậu sự ấm áp và quan tâm như gia đình.

Lúc cậu vô thức làm tổn thương mình thì cô là người đã ngăn cản những hành động dại dột đó.

Lúc cậu đau lòng, cô luôn là người lắng nghe, luôn ôm lấy cậu, vỗ về cậu, động viên cậu...'Có thể Kate đối với Negav là tình anh em nhưng Negav thì sao ?

Liệu em ấy có suy nghĩ giống vậy không ?' Câu hỏi này cứ lặp đi lặp lại trong đầu của các anh.

Kate mỉm cười nhìn qua Negav, cô hiểu được câu nói của cậu.

Negav xem cô như em gái trong nhà và là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của cậu.

Nếu mất đi cô, cậu chắc chắn không sống nổi trong sự cô đơn càng không muốn một mình đối mặt với thực tại.

Cho nên đối với cậu, Kate rất quan trọng.

Tage không nói gì chỉ thở dài ôm mặt 'Mình không có cơ hội rồi'.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 26


Bữa sáng kết thúc, Kate vô nhà bếp để chuẩn bị một số thứ.

Một lúc sau cô bước ra với khay trà bánh trên tay.

Negav theo lẽ thường ngày sẽ luôn cầm khay trà thay cô nhưng lần này Công Dương đã nhanh tay hơn phụ cô cầm.

Kate dẫn các anh ra sân sau của ngôi nhà, nơi có những bông hoa đang khoe sắc dưới ánh nắng mùa xuân.

Công Dương đặt khay trà xuống bàn, những người còn lại thì đi loanh quanh thưởng thức sắc màu mùa xuân.

Negav ngồi vào ghế, tay ôm lấy chậu hoa hướng dương nhỏ.

Kate không nói gì chỉ ngồi kế bên cậu, lấy ra một quyển sách đã chuẩn bị từ trước đọc lên cho cậu nghe.

Negav vừa nghe vừa mân mê cánh hoa hướng dương, lâu lâu ăn vài miếng bánh cô đưa cho cậu.

Phải nói từ ngày có Kate, cuộc sống của cậu đã có thêm một số màu sắc.

Nếu là trước đây thì chỉ quanh quẩn trong nhà, ngồi chờ đợi người không biết khi nào quay về.

Các anh sau khi ngắm nhìn đủ thứ thì quay về ghế ngồi, cùng nhau nghe Kate đọc sách.

Lần này người ngồi kế bên Negav là Công Dương.

Mặc dù không muốn nhưng Quang Hùng lần này chọn ngồi xa Negav để tránh anh làm cậu nghi ngờ.

Negav mơ mơ màng màng gục đầu lên vai Kate khi cô đã đọc được nửa cuốn sách.

Kate cười trừ đỡ cậu nằm ra ghế.

Cô nhìn bốn người bên cạnh, đắn đo một chút sau đó cô chọn Quân A.P làm gối đầu cho cậu.

Quân A.P được chọn liền vui mặt, khuôn mặt đắc thắng nhìn về hai người nào đó.

Công Dương và Quang Hùng tuy không vui nhưng cũng chẳng dám nói gì vì bây giờ họ không thể đến gần cậu.

Tage chỉ lẳng lặng vô trong nhà lấy ra tấm chăn mỏng đắp cho cậu.Tage đối với Negav là sự quan tâm chân thành không mong đáp lại.

Có lẽ ngay cả anh cũng không biết bản thân mình đã dành một tình cảm đặc biệt với cậu.

Sự ganh ghét lúc đầu dần hoá thành tình bạn.

Để rồi anh cứ nghĩ những hành động của mình đối với cậu chỉ đơn giản là bạn bè thân thiết.

Tuy rằng người trong cuộc không hiểu rõ nhưng người ngoài cuộc lại rất dễ nhìn thấy.

Và Song Luân chính là điển hình.

Song Luân thân thiết với Tage hơn bất kỳ ai trong ATSH nên dĩ nhiên là sẽ hiểu được tính cách của Tage.

Chỉ cần nhìn thôi là Song Luân đã hiểu tất cả.

Anh còn rất nhiệt tình làm quân sư tình yêu cho Tage nhưng có vẻ Tage không hiểu chút gì là tình yêu.

Kate sau khi chỉnh lại chăn cho Negav thì dặn dò Quân A.P : "Một tiếng sau anh hãy gọi anh An dậy.

Nếu không gọi được thì kêu em"."

Bữa trưa ai làm ?"

Tage lên tiếng.

Kate cau mày nhìn qua Tage.

Phải nói cô rất ghét cách nói chuyện của anh nhưng vẫn trả lời lại : "Bữa trưa để tôi làm cho.

Mọi người ở ngoài này với anh An đi"."

Để anh phụ em cho.

Một mình em làm sẽ cực lắm" Công Dương.Kate gật đầu, cả hai bước vô nhà để chuẩn bị đồ ăn.

Công Dương vừa làm vừa hỏi một số chuyện liên quan đến Negav.

Kate cũng hợp tác trả lời anh.

Bên phía sân sau, Negav đang ngủ say trên đùi của Quân A.P.

Quang Hùng thì đang đọc sách nhưng cứ năm phút là anh lại nhìn qua xem cậu có khó chịu gì không.

Tage thì đang tưới nước cho vườn hoa.

Lúc này Quân A.P lên tiếng : "Liệu chúng ta còn cơ hội không ?"

Một câu hỏi không đầu không đuôi nhưng Quang Hùng nghe ra được ẩn ý đằng sau : "Chỉ đành cố gắng thôi.

Nếu như số phận đã như vậy thì chỉ cần em ấy hạnh phúc.

Chúng ta ra sao cũng được.

Đây là chúng ta nợ em ấy".'Phải, là anh đã nợ em.

Nợ em rất nhiều' Quang Hùng ngoài mặt mỉm cười nhưng trong thâm tâm là nỗi đau day dứt.

Chỉ vì một phút vô tâm của anh đã khiến cho cậu mất đi ánh sáng rực rỡ.

Là anh có lỗi với cậu.

Ngày anh tìm được hào quang cho bản thân thì cậu lại phải đứng trước muôn vàn khó khăn, không một ai ở bên.

Anh tự cảm thấy bản thân mình thật tồi tệ.Quân A.P không nói gì chỉ nhẹ nhàng đưa tay xoa đầu Negav.

Nếu là trước đây anh sẽ rất tự tin tranh giành cậu nhưng bây giờ anh lại không có tư cách đó.

Mà nếu có thì anh phải tranh như thế nào khi người con gái ấy đã đến bên cậu.

Giờ đây anh không đủ tự tin để theo đuổi cậu, anh chỉ hi vọng trong trái tim cậu sẽ có một chút hình bóng anh.

Nếu tương lai người cậu chọn ở bên là cô ấy thì anh sẽ thật tâm chúc phúc.

Kate đang cắt hành tây thì hắt hơi liên tục.

Cô có cảm giác hình như ai đó đang nhắc tới mình.

Công Dương thấy thế liền làm phần cắt hành tây này để cô làm việc khác.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 27


Giới thiệu nhân vật 😛hạm Lưu Tuấn Tài

Nghệ danh : Isaac

Ngày sinh : 13/06/1988

Nghề nghiệp : ca sĩ kiêm diễn viênNguyễn Cao Sơn Thạch

Nghệ danh : S.T Sơn Thạch

Ngày sinh : 10/12/1990

Nghề nghiệp : ca sĩ Phạm Duy Thuận

Nghệ danh : Jun Phạm

Ngày sinh : 24/07/1989

Nghề nghiệp : ca sĩ, diễn viên kiêm nhà văn

________________________Ngày hôm nay có một buổi giao lưu giữa ATSH và ATVNCG để chia sẻ vài câu chuyện hay hoặc những kỉ niệm đáng nhớ khi tham gia chương trình.

Những anh trai được mời là cụ thành viên nhóm nhạc 365 và Song Luân.

Buổi giao lưu diễn ra khá suông sẻ, các anh trai rất hợp tính nhau, lâu lâu cũng tranh luận xem bên nào lợi hại hơn.

Nói chung là rất nhiều tiểu phẩm và mảng miếng ê hề.

Chị MC cũng phải chào thua trước cái tính hơn thua của các anh trai.

Cuối buổi giao lưu là phần trả lời câu hỏi của các bạn fan.

Nhưng vì số lượng thư gửi đến chương trình quá nhiều nên ban biên tập quyết định rút thăm.

Mặc dù trong lòng các anh muốn trả lời hết số thư của các bạn fan nhưng vì thời lượng chương trình có hạn nên bắt buộc phải làm vậy.

Chị MC sẽ là người rút thăm để các anh trả lời câu hỏi của fan.

Mấy lá thư mà chị rút toàn những câu hỏi đầy hài hước từ các bạn fan.

Điển hình như là Anh Tú Atus có đẹp trai như trên tivi không, ông hoàng ngôn ngữ Dương Domic, hậu cung của BB Trần,...

Đến câu hỏi cuối cùng, chị MC mỉm cười thật tươi nói : "Đây sẽ là bức thư cuối cùng, người gửi thư tên là Bình.

Xin chào mọi người, em tên là Bình.

Em rất ngưỡng mộ các anh trai trong chương trình ATSH cũng như yêu thích các chú trong chương trình ATVNCG"."

Aida, đau quá" Jun Phạm ôm tim nói."

Bé Bình ơi, bộ tụi anh già lắm sao em" S.T Sơn Thạch khóc ròng."

Hahaha...bé nó nói đúng quá mà" Song Luân cười nói."

Tụi mình cũng không hơn họ là bao đâu" Isaac cười trừ.Sau màn đấu khẩu thì chị MC đọc tiếp : "Mùa hè năm đó của em phải nói là rất vui.

Các anh trai đem đến cho em nhiều niềm vui trong cuộc sống.

Em hi vọng tất cả các anh đều sẽ được toả sáng và hạnh phúc trên con đường mình chọn.

Em có một câu hỏi muốn hỏi là trong chương trình ATSH thì người các anh thấy ấn tượng nhất là ai ạ ?"

"Quả là một câu hỏi rất hay.

Không biết các anh ấn tượng với ai nhất ạ ?"

Chị MC nói.Câu hỏi này thật sự rất khó đối với các anh vì anh trai nào cũng rất tuyệt vời.

Sau một hồi suy nghĩ thì Jun Phạm chọn Quang Hùng Master D vì khả năng viết nhạc và giọng hát, nếu có cơ hội anh muốn được làm việc chung với Quang Hùng.

Còn S.T Sơn Thạch thì chọn anh trai Captain Boy và RHYDER vì hai bạn này còn trẻ nhưng gu âm nhạc phải nói là rất cá tính, đặc biệt là hai bạn còn cháy hết mình với đam mê.Song Luân ngoài mặt cười nói nhưng trong thâm tâm không khỏi đau lòng cho Negav.

Từ sau chương trình ATSH, các anh dần tìm ra được hào quang cho bản thân, mặc dù lúc nào cũng bận rộn nhưng lại rất vui vì các bạn fan luôn yêu thương và ủng hộ.

Vậy mà anh lại có thể ngây thơ nghĩ rằng các em của mình đã trưởng thành, đã có thể tự mình làm được mọi thứ.

Anh cũng dần ít để tâm tới mấy đứa nhỏ chỉ tập trung cho sự nghiệp của mình.

Để rồi giờ đây lại phải hối hận khi đã vô tâm với thằng bé.

Song Luân suy nghĩ miên man đến nổi chị MC gọi anh tới ba lần anh mới phản ứng lại.

Song Luân gãi đầu nói : "Xin lỗi mọi người nha.

Tại bận suy nghĩ nói sao cho hay.

Chứ nói không hay là mấy đứa nhỏ ở nhà thấy được sẽ giận á"."

Anh Song Luân có vẻ rất quan tâm tới các anh trai khác nhỉ.

Nếu có bạn gái thì chắc cô ấy được cưng lắm đây" Chị MC hài hước nói.'Nếu như không có bạn gái thì cả đời nuôi thằng bé cũng được' Song Luân vui vẻ với suy nghĩ vừa rồi của mình.Quay lại với câu hỏi của bạn fan Song Luân chỉ trả lời chung là bạn nào cũng để lại cho anh ấn tượng sâu sắc.

Đối với anh các em của mình là nhất, ai anh cũng cưng nhưng trong lòng anh thì lại nghĩ cưng nhất là Negav.Cuối cùng là Isaac, người mà anh ấn tượng nhất là Anh Tú Atus vì độ đẹp trai và sĩ nhất chương trình.

Câu nói của anh làm cả ekip và những người có mặt ở đây cười như được mùa.

Chị MC phải gồng lên để không quá trớn trước máy quay.

"Vừa rồi chỉ là vui thôi.

Mong em bỏ qua nha Atus.

Thật ra người làm anh ấn tượng và tự hào nhất là Negav.

Bé nó đã rất cố gắng để thể hiện mình trước mọi người.

Lúc nào cũng hết mình với đồng đội và ước mơ.

Mặc dù mảng miếng hơi rớt nhưng được cái rất quan tâm tới mọi người.

Với lại anh muốn gửi một câu nói tới Negav.

Gíp ơi cố gắng lên nha, anh luôn là chỗ dựa vững chắc cho em nên cứ hết mình với đam mê đi" Isaac chân thành nói.Sau phần trả lời của Isaac thì chị MC cùng các anh trai đưa ra một số lời khuyên dành cho các bạn trẻ khi gặp khó khăn và thử thách.

Cũng như gửi lời chào tạm biệt để kết thúc buổi giao lưu hôm nay.Nhóm 365 tụ lại một góc để nói chuyện.

Mà chủ yếu là S.T Sơn Thạch và Jun Phạm muốn hỏi tội Isaac."

Khai thật đi anh bạn.

Bộ anh có ý gì với bé út nhà người ta à" S.T Sơn Thạch trêu."

Gíp ơi cố gắng lên nha, anh luôn là chỗ dựa vững chắc cho em nên cứ hết mình với đam mê đi.

Sao hồi đó anh không làm vậy với tụi tôi" Jun Phạm bất bình lên tiếng."

Thằng bé còn nhỏ mà" Isaac cười cười đáp lại.Lúc này Song Luân đi tới, anh đây là muốn nói chuyện riêng với Isaac.

Cả hai ra một chỗ khuất để nói chuyện.

Chỉ nửa tiếng sau, Isaac bước ra với khuôn mặt khó coi.

Jun Phạm và S.T Sơn Thạch thấy thế liền chạy lại hỏi han đủ điều nhưng từ đầu đến cuối Isaac chỉ im lặng không nói gì.

Song Luân thở dài đi đến nhắc khéo Isaac.

Isaac nghe thế liền nhanh chóng điều chỉnh gương mặt của mình.

Nhìn qua Song Luân hẹn sau buổi giao lưu sẽ qua bên đó ngay.

S.T Sơn Thạch và Jun Phạm mặc dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng chắc chắn nó không phải điều gì tốt lành.

Hai anh chỉ mong không phải chuyện gì quá lớn.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 28


Giới thiệu nhân vật :Đinh Minh Hiếu

Nghệ danh : Kewtiie

Ngày sinh : 16/10/1999

Nghề nghiệp : nhà sản xuất âm nhạc (producer) trong tổ đội Gerdnang

___________________Cũng đã bốn tháng trôi qua, Kewtiie đang sắp xếp hành lý để trở về nhà chung GERDNANG.

Phải nói dạo gần đây công việc của anh rất nhiều.

Anh thường đi tới đi lui giữa Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh.

Nhưng từ bốn tháng trước anh đã ở lại Hà Nội luôn.

Anh của tháng đầu tiên vẫn thường xuyên gọi điện hỏi thăm tình hình của các anh em trong nhóm nhưng tới tháng thứ hai thì gần như bặt vô âm tín.

Kewtiie có nhắn tin nói với HIEUTHUHAI trước rằng mình hiện tại rất bận nên tạm thời sẽ không liên lạc được.

Từ sau chương trình ATSH, HIEUTHUHAI, HURRYKNG và NEGAV đã đem đến cho khán giả những bản nhạc hay.

Chứng minh cho thế giới thấy được tài năng âm nhạc của mình.

MANBO nhìn những người anh em của mình đang dần toả sáng càng tiếp cho anh thêm động lực để tham gia chương trình Rap Việt 4.

Và cũng từ đó đã gặt hái được những thành công rực rỡ.

Tổ đội GERDNANG được mọi người chú ý và biết đến nhiều hơn bởi nơi đây tập hợp những con người đầy tài năng.

Mọi người càng yêu quý tổ đội này hơn khi chứng kiến những tình cảm đặc biệt (tình bạn, tình anh em, tình động đội hiếm có khó tìm) của các thành viên trong nhóm dành cho nhau.

Sự nổi tiếng tăng lên kéo theo đó là lượng công việc cũng nhiều hơn xưa nhưng Kewtiie lại cảm thấy rất vui.

Anh vui vì lời hứa năm xưa của đội trưởng Trần đã trở thành sự thật.

Anh vui vì tất cả các anh em đều sẽ cùng nhau đứng chung trên một sân khấu lớn để cháy hết mình với đam mê.

Hiện tại Kewtiie đang ở sân bay quốc tế Nội Bài.

Sau khi làm xong các thủ tục cần thiết để lên máy bay, anh cầm điện thoại lướt Facebook để xem tình hình của các thành viên trong nhóm.

Cũng vì công việc quá nhiều nên thời gian lên mạng xã hội dần ít đi.

Kewtiie đọc từng bài đăng của HIEUTHUHAI, HURRYKNG và MANBO thì thầm mừng trong lòng vì ai cũng hoạt động năng nổ.

Tới trang Facebook của Negav thì mặt anh đen lại.

Bài đăng cuối cùng của cậu đã là ba tháng trước, sau ngày hôm đó cũng không thấy cậu hoạt động gì nữa.

Ngay lúc này đây một cảm giác không tốt kéo đến, anh lo lắng không biết cậu em út nhà mình có làm sao không.

Kewtiie gọi điện cho Negav, gọi mãi mà chỉ nhận được máy bận.

Anh càng thêm lo lắng.

Anh gọi điện cho mấy anh em khác trong nhóm nhưng không một ai bắt máy nếu có thì là giọng của quản lý.Nổi bất an ngày một lớn hơn, anh bây giờ chỉ muốn nhanh chóng quay về để kiểm tra xem cậu em út có bị làm sao không.

_____________________Negav đang ngủ thì bất ngờ mở mắt.

Cậu nhanh chóng bật người dậy, đôi mắt không ngừng đi tìm hình bóng quen thuộc.

Quân A.P thấy thế liền nói : "Kate đang ở phòng bếp chuẩn bị bữa trưa".Negav nghe được câu nói của Quân A.P thì tâm trạng dần ổn định.

Quang Hùng nhẹ nhàng nắm lấy tay Negav với hi vọng làm vậy sẽ giúp cậu bình tâm hơn.

Negav không nói gì chỉ nhìn chằm chằm vào tay cả hai.

Anh thấy cậu không phản kháng liền thầm thở phào nhẹ nhõm.

Quang Hùng đắn đo suy nghĩ một lúc thì liền chốt hạ một câu : "Em muốn ăn gì không Gíp ?".Negav suy nghĩ hồi lâu liền nói : "Em muốn ăn kem"."

Để em đi mua cho.

Mọi người muốn hương gì ?"

Tage lên tiếng."

Muốn Socola bạc hà" Negav."

Cho anh giống Gíp nha" Quang Hùng."

Anh cũng vậy" Quân A.P.Tage gật đầu liền vô nhà để lấy ví tiền và khẩu trang.

Đang chuẩn bị mở cửa thì tiếng chuông vang lên.

Kate tò mò ra xem thử thì thấy người mới đến là Isaac theo sau là Song Luân.

Isaac khi nhìn thấy Kate liền đi tới nắm chặt vai cô nói lớn : "Tại sao em không nói chuyện này cho anh biết chứ Nhi ?".Kate do dự nhìn Isaac, không phải là cô không muốn nói nhưng Negav đã nói rắng nếu để Isaac biết chuyện cậu mắc bệnh tâm lý thì chắc chắn anh sẽ bỏ công việc của mình để dành thời gian chăm sóc cho cậu.

Negav rất yêu quý đàn anh Isaac, cậu muốn được nhìn thấy anh toả sáng trên sân khấu hơn là ở bên cạnh mình.

Cậu đã quỳ xuống cầu xin Kate đừng đem chuyện này nói với anh.

Kate không còn cách nào khác đành chấp nhận lời cầu xin của cậu.Kate đối với các anh trai khác luôn có ác cảm nhưng riêng Isaac thì lại không.

Phải nói anh ấy đã làm tròn lời hứa năm xưa của bản thân 'nuôi và bảo bọc Negav'.

Cứ cách 3-4 ngày, anh sẽ luôn gọi điện hỏi thăm cậu, mặc dù không gặp được nhau nhưng anh vẫn luôn quan tâm cậu theo cách của riêng mình.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 29


Isaac - người con trai ấm áp và dịu dàng tựa như ánh nắng mùa xuân, là mối tình đầu của hàng vạn thiếu nữ, là thanh xuân tươi đẹp của chúng ta.

Phải nói anh chính là chàng bạch mã hoàng tử trong mơ của nhiều cô gái.

Nhưng chàng hoàng tử ấy lại đem lòng thương một người.

Isaac được mọi người nhận xét là một chàng trai rất tốt, từ ngoại hình đến tính cách gần như là hoàn hảo.

Chính vì như thế nên anh được lòng rất nhiều người trong giới nghệ sĩ, được mọi người tin tưởng và có một lượng fan hùng hậu.Dù đã hơn 30 tuổi nhưng anh vẫn lẻ bóng một mình.

Không phải là anh không muốn tìm kiếm một nửa kia của đời mình mà do anh cảm thấy lo lắng và sợ hãi nếu như anh có tình yêu thì chắc chắn người ấy sẽ phải chịu đựng rất nhiều thứ.

Không một ai dám chắc rằng khi mình công khai người thương thì sẽ được mọi người đón nhận, đặc biệt là những người của công chúng.

Nếu như may mắn được mọi người ủng hộ thì không cần phải nói.

Nhưng nếu mọi người ghét bỏ thì lại là một chuyện rất khác.

Mà một khi sự ghét bỏ lên tới đỉnh điểm thì sẽ hoá thành thù hận mù quáng.

Nói cách khác, người anh yêu sẽ trở thành cái bia để người ta mặc sức ngắm bắn và chà đạp.

Anh đã nghĩ rằng mình sẽ luôn như vậy, sẽ không rung động trước bất kì ai.

Nhưng điều gì nên đến rồi cũng sẽ đến, anh nhận lời tham gia chương trình Hành trình rực rỡ.

Lúc đầu anh cũng phân vân có nên nhận lời hay không nhưng không biết vì điều gì mà khi anh nhìn thấy tên một người trong dàn cast, anh đã đồng ý tham gia.

Ấn tượng đầu tiên khi gặp Negav là một cậu nhóc ngoan ngoãn, lễ phép, lúc nào cũng nở nụ cười trên môi, ngoài ra còn có chút khờ và vô tri.

Anh cũng có hơi lo lắng khi mà giữa một dàn người có kinh nghiệm lại có một cậu nhóc mới chập chững bước vào nghề.

Nhưng có vẻ anh hơi lo xa một chút, cậu nhóc này được mọi người quan tâm và yêu thương rất nhiều.

Những tập đầu tiên, Negav khá là thụ động, ít nói, không tương tác nhiều với dàn cast.

Anh và Lê Dương Bảo Lâm rất lo lắng cho cậu.

Những lúc nghỉ ngơi anh cũng với Bảo Lâm chỉ dạy cậu nhóc rất nhiều thứ nào là cách nói chuyện sao cho duyên dáng, quăng miếng, hành động,...

Mặc dù Negav tiếp thu chậm hơn so với Bích Phương nhưng cậu đã trưởng thành hơn qua từng tập phát sóng.

Trường Giang đối với Negav có nghiêm khắc hơn HIEUTHUHAI nhưng cũng là vì muốn tốt cho cậu, để cậu tập quen dần với những khó khăn trên con đường mà mình đã chọn.Isaac hay chia sẻ với cậu rất nhiều kinh nghiệm về âm nhạc, sáng tác.

Rồi dần dần không biết từ lúc nào hai anh em thân thiết với nhau hơn.

Negav cũng dần hoà nhập với mọi người.

Mặc dù lúc lên sóng ít khi thấy Isaac và Negav tương tác với nhau nhưng ở hậu trường thì cứ sơ hở là dính nhau như sam.

Điển hình là Thúy Ngân, cứ mỗi lần ba người ngồi với nhau là y như rằng hai người kia nói chuyện vui vẻ còn cô thì là cái bóng đèn rất sáng.

Cô cũng bất lực lắm nhưng cô cũng vui vì cậu nhóc dần mở lòng với mọi người hơn.Thời gian dần trôi, anh không biết từ lúc nào mà ánh mắt của mình luôn có hình bóng người con trai nhỏ.

Mặc dù chương trình Hành trình rực rỡ đã kết thúc nhưng anh vẫn luôn dõi theo cậu.

Anh cứ nghĩ hành động này của mình là do yêu thương cậu như người em trai nhỏ trong nhà.

Khoảng thời gian dài không gặp nhau, anh dần hiểu ra mình đang tương tư một người.

Anh cứ ôm nỗi niềm tương tư ấy mà không hề thể hiện ra bằng lời.

Chỉ dùng hành động của mình để nói lên tất cả, mặc dù người đó chỉ xem đây là tình anh em thân thiết.Anh cứ nghĩ mình sẽ luôn yêu thương em như vậy, không cần nói ra lời yêu chỉ cần dùng hành động.

Vì em, anh sẽ cho đi tất cả không mong nhận lại điều gì chỉ mong em luôn được bình an và hạnh phúc.

Chỉ là anh không thể ngờ, Negav lại giấu anh chuyện quan trọng như thế.

Là vì trong lòng cậu, anh rất quan trọng nên cậu không muốn anh gặp phải rắc rối.

Hay là vì do anh không đem lại cảm giác an toàn để cậu dựa dẫm.

Hay là do anh đã quá vô tâm với cậu, rõ ràng anh gọi điện hỏi thăm tình hình của cậu thường xuyên nhưng lại không phát hiện ra điểm bất thường.

Để rồi giờ đây mọi thứ đã không thể cứu vãn.

__________________Kate đưa đôi mắt đau thương nhìn Isaac, cô bây giờ không biết nên nói gì.

Isaac nhìn ra được sự khó xử của Kate nên anh không hỏi nữa.

Sau một lúc đấu tranh tâm lý thì Kate đã kể hết những gì đã xảy ra trong ba tháng qua cho anh nghe.

Càng nghe anh càng cảm thấy trái tim mình như bị ai đó bóp nghẹt.

Anh thấy thương người con trai nhỏ này.

Lời nói của Kate kết thúc thì một tiếng 'choang' vang lên.

Những người có mặt trong phòng khách theo phản xạ quay qua chỗ phát ra tiếng động thì thấy gương mặt tái xanh của Negav, dưới chân là những mảnh vỡ của chậu hoa hướng dương.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 30


Tiếng động lớn phát ra từ phòng khách khiến cho tất cả mọi người tập trung lại.

Kate quay người, nhìn qua nơi phát ra tiếng động thì thấy khuôn mặt của Negav tái xanh.

Cô hốt hoảng định đi lại chỗ cậu nhưng Negav đã nhanh chóng lùi lại.

Negav nhìn Kate bằng đôi mắt tuyệt vọng, cả người run rẩy khó khăn cất lên tiếng nói : "Tại...sao ?".Kate thấy được tâm lý của cậu đang giao động, liền cố gắng trấn an : "Anh An bình tĩnh đã, có gì chúng ta từ từ nói.

Anh cứ đứng yên ở đó nhé, đừng di chuyển gì cả".Thấy cậu không phản ứng nên Kate từ từ đi tới chỗ cậu.

Negav thấy Kate đang tiến tới gần mình thì liền quay người về phía cầu thang rồi nhanh chóng bỏ chạy lên phòng của mình.

Quang Hùng Master D lúc này hô lớn : "Cẩn thận dưới chân kìa Gíp".

Tất cả mọi người hốt hoảng nhìn xuống dưới chân cậu thì thấy Negav đang giẫm lên những mảnh vỡ của chậu hoa.

Trên sàn nhà lúc này xuất hiện vài vệt máu đỏ tươi do dưới chân đã bị các mảnh vỡ làm bị thương.Negav sợ hãi bỏ chạy nào có nghe được Quang Hùng nói.

Bây giờ cậu chỉ muốn chạy trốn khỏi nơi này, muốn lần nữa trốn tránh tất cả, lại một lần nữa ôm nỗi đau giấu trong lòng.Kate và tất cả mọi người thấy thế thì liền chạy theo.

Đến trước cửa phòng cậu, Kate vừa gõ cửa vừa nói : "Anh An mở cửa cho em đi.

Xin anh đừng làm gì dại dột mà".Quân A.P lo lắng : "Gíp à, em mở cửa cho anh nha.

Anh hứa sẽ không làm gì đâu".Công Dương lúc này lên tiếng : "Kate, em có chìa khóa dự phòng không ?"."

Em có nhưng hôm kia nó bị gãy.

Em định vài ngày nữa sẽ làm lại cái mới" Kate nói."

Trời ơi, sao lại ngay lúc này chứ" Song Luân vò đầu than."

Còn chiếc nào khác nữa không, Nhi" Isaac hỏi."

Có nhưng mà các anh trong nhóm đang giữ.

Đã mấy tháng rồi em không liên lạc được với họ" Kate."

Để anh gọi Hiếu cho" Quang Hùng lấy điện thoại ra, bấm vô danh bạ để tìm số HIEUTHUHAI."

Em sẽ gọi cho HURRYKNG" Tage."

Mọi người làm gì ở đây thế.

Sao lại đứng trước cửa phòng của thằng An".

Một giọng nói đầy quen thuộc cất lên.

Kate như nhìn thấy vị cứu tinh liền nhanh chóng chạy lại chỗ người con trai mới xuất hiện."

Anh cho tôi mượn chìa khoá dự phòng của anh An.

Nếu không sẽ có chuyện mất" Kate."

Có chuyện gì xảy ra sao ?"

Anh nhìn thấy khuôn mặt đầy nước mắt của cô trợ lý mới của Negav thì liền lo lắng hỏi.Công Dương đem tất cả mọi chuyện mà mình biết được nói ngắn gọn cho người nọ nghe.

Người nọ nghe xong liền nhanh chóng lục lọi túi đồ của mình lấy ra chiếc chìa khoá.

Anh tiến tới trước cửa phòng của Negav định trả chìa khoá vào ổ thì dừng lại.

Anh quay người về phía sau nói : "Mọi người xuống phòng khách trước đi, thằng An có em lo rồi.

Nhiều người đột ngột xông vào phòng có khi còn làm nó sợ hãi thêm".Tage định nói gì đó nhưng Kate đã ngăn cản lại : "Vậy mọi chuyện nhờ vào anh Kewtiie.

Nếu không ổn phải gọi chúng tôi lên ngay".Kewtiie gật đầu nên Kate cũng yên tâm phần nào.

Isaac tinh tế đưa cho Kate khăn tay để lau nước mắt.

Anh còn thay cô trấn áp tâm trạng của các anh trai khác, dùng giọng điệu của người anh lớn khuyên mọi người xuống dưới chờ đợi chứ đừng ở đây có khi còn làm mọi chuyện phức tạp hơn.

Mặc dù không muốn nhưng cả đám đành ngậm ngùi xuống lầu.Kewtiie hít một hơi thật sâu sau đó mở cửa phòng tiến vào.

Anh đảo mắt tìm kiếm bóng hình đứa em út thì nhìn thấy một cục bông đang cuộn tròn trong chiếc chăn.

Anh từ từ tiến lại, ngồi xuống chiếc giường.

Anh đưa mắt nhìn cục bông rồi lấy tay vỗ nhẹ vào chiếc chăn.

Anh không nói gì cả, cứ lặp đi lặp lại hành động vỗ về ấy.

Qua được một lúc, anh mới mở lời : "Định không chào đón anh mày luôn à".Kewtiie nói tiếp : "Ngoan nào, ngồi dậy để tao xử lý vết thương trước rồi muốn làm gì thì làm".Negav ló đầu ra khỏi chăn, cậu nhìn chằm chằm vào Kewtiie.

Qua được một lúc, cậu từ từ tiến lại gần anh, ngoan ngoãn chui vào lòng rồi ôm anh thật chặt.

Kewtiie bất ngờ trước hành động này của em út.

Người anh cứng đơ nhưng tay vẫn vỗ về tấm lưng của Negav.

"Sao vậy, nhớ anh mày lắm à.

Nay còn bày đặt ôm nữa" Kewtiie cười đùa nói."

Ừm, nhớ.

Nhớ nhiều lắm" Negav nhắm mắt lại rồi nói, tay càng ra sức ôm chặt hơn như thể không muốn anh rời xa mình.

Kewtiie lần nữa ngạc nhiên.

Nếu là bình thường thì cậu sẽ nói những câu bông đùa để chọc giận anh hoặc là phản bác lại, nhưng lần này rất khác.

Rốt cuộc trong suốt mấy tháng qua cậu đã trải qua những gì mà có thể khiến một người con trai rực rỡ tựa như ánh mặt trời lại có thể thay đổi một cách chóng mặt như thế.

Anh bây giờ rất sợ những gì Công Dương nói chỉ mới là bề nổi của mọi chuyện.

Anh sợ sự thật sẽ vô cùng tàn khóc đối với anh.

Anh lại càng sợ hơn nếu như đứa nhỏ anh thương nhất gặp phải chuyện gì đó không tốt.Mặc dù anh hay nói cậu là chướng khí nhưng sâu thẳm trong trái tim anh vẫn luôn quan tâm và yêu thương cậu.

Anh không xem cậu là đứa em út trong nhà mà là người anh thương, là người mà anh muốn sánh vai cùng nhau, là người mà anh muốn bảo vệ cả đời.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 31


Có phải chúng ta đã sai ngay từ đầu rồi không.

Nếu như lần đó tôi quan tâm đến em nhiều hơn thì có lẽ em đã không rơi vào hố sâu tuyệt vọng này.

______________________Tôi - Kewtiie - Producer đầy bí ẩn, một mảnh ghép không thể thiếu của tổ đội GERDNANG.

Ngày tôi gặp được em, tôi biết rằng bánh xe của vận mệnh đã chuyển động.

Tôi cũng biết rằng em đã gieo một hạt mầm bé nhỏ trong trái tim này.

Nhờ có em, tôi mới biết đến tổ đội GERDNANG.

Cũng là em đã thắp lên ngọn lửa nhiệt huyết với âm nhạc trong tôi.

Tôi còn nhớ rất rõ lần đầu tiên gặp em.

Lúc đó tôi đang ngồi tại công viên để nghe lại bản nhạc đang sáng tác.

Tôi có một thói quen là hay đến những nơi yên tĩnh tránh xa sự ồn ào của đô thị để tìm kiếm nguồn cảm hứng.

Nhưng dạo gần đây niềm đam mê sáng tác trong tôi đang trở nên nhạt nhòa.

Tôi ra đây ngồi với chút hi vọng rằng mình sẽ tìm thấy được điều gì đó."

Woa, hay quá.

Bài nhạc này tên gì vậy anh ?"

Tôi giật mình, nhìn ra phía sau lưng thì thấy một cậu nhóc đang mỉm cười nhìn tôi.

Khung cảnh lúc đó cứ như là mơ vậy.

Ánh nắng mùa thu dịu dàng, len lỏi qua những tán lá phong đỏ rực.

Những tia nắng nhẹ nhàng rơi trên người chàng trai nhỏ và cơn gió nhè nhẹ thổi qua như tô điểm thêm vẻ đẹp tươi sáng cùng nụ cười thuần khiết của em.

Tôi say mê nhìn ngắm khung cảnh tựa như giấc mơ này.

Mãi một lúc thì cậu nhóc lay người tôi, gương mặt lo lắng hỏi han đủ điều.

Tôi cười trừ, sau đó giới thiệu bản thân và bản nhạc này.

"Tôi tên Đinh Minh Hiếu.

Cậu cứ gọi là Kewtiie đi.

Bản nhạc này tôi còn đang chỉnh sửa nhưng sẽ sớm ra mắt thôi.

Hi vọng tới lúc đó cậu sẽ ủng hộ ca khúc này" Kewtiie."

Em là Đặng Thành An.

Hiện em đang là rapper.

Em thích bản nhạc này lắm ạ" Negav.Hai người chúng tôi chào hỏi xong thì như bắt được tần số mà nói chuyện không ngừng nghỉ.

Tôi khá ngạc nhiên khi mà mình lại có thể nói nhiều như thế.

Tôi là một người hướng nội.

Cũng vì tính cách này đã nhiều lần kìm hãm tên tuổi của tôi.

Mặc dù những bài hát do tôi sáng tác được khá nhiều người đón nhận nhưng chung quy khán giả chỉ biết đến người biểu diễn chúng chứ rất ít ai nhớ về tác giả đã sáng tác ra bài hát.

Nhưng cuộc gặp gỡ ngày hôm đó đã tạo nên một bước ngoặt rất lớn trên con đường âm nhạc của tôi.Chúng tôi nói chuyện với nhau cũng hơn một tiếng đồng hồ.

Phải nói tư duy âm nhạc của Negav đang cuốn hút tôi.

Chúng tôi còn trao đổi số điện thoại để tiện liên lạc.

Tôi cũng được Negav giới thiệu về tổ đội rap GERDNANG.

Cậu nhóc còn ngỏ ý muốn tôi gia nhập tổ đội.

Tôi lúc đầu tính từ chối nhưng khi nhìn thấy gương mặt đầy mong chờ của em, tôi đầu hàng.

Tôi đúng là không thể không chiều theo em.

______________________Quay lại thực tại, Kewtiie sau một hồi dỗ dành đứa nhỏ trong lòng thì mới sát khuẩn vết thương.

Cũng may là mấy mảnh vỡ không đâm sâu nên cũng không chảy quá nhiều máu.

Vừa băng bó vết thương anh vừa hỏi : "An nói thật cho tao biết.

Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra ?

Sao mày lại nhốt mình trong phòng".Negav đang thẩn thờ thì giật mình nghe câu hỏi của anh.

Gương mặt nhỏ tái xanh, hết đưa mắt nhìn anh rồi lại nhìn xuống dưới sàn.

Cậu đây là đang không biết phải trả lời như thế nào.

Kewtiie tính mở miệng nói gì đó thì lúc này một người bước vào.

"Anh không thể che giấu mọi người cả đời được đâu" Kate nhẹ giọng nói.Negav nhìn cô, đôi mắt đau thương nhìn cô gái nhỏ đang phải tự gồng gánh một mình.

Mà gánh nặng ấy lại là cậu.

Cậu hận chính bản thân mình tại sao lại phải để Kate chịu đựng những điều khủng khiếp này.

Đã bao nhiêu lần cô ấy phải rơi nước mắt vì cậu.

Đã bao nhiêu lần cô ấy lo lắng, sợ hãi vì cậu.

Đã bao nhiêu lần cô ấy tự mình vượt qua nổi sợ để trở thành chỗ dựa vững chắc cho cậu.

Cô gái ấy xứng đáng có được cuộc sống hạnh phúc hơn là phải chăm sóc cho người gần như muốn buông xuôi tất cả.Nhưng Negav à, cậu có biết không.

Kate là một người rất cố chấp.

_________________Cố chấp thương một người không nên thương

Là dặn bản thân kiên cường, mạnh mẽ

Là đem thanh xuân của thời tuổi trẻ

Để đuổi theo duy nhất một con người .

Như cỏ cây luôn hướng đến mặt trời

Tôi chỉ muốn thấy em cười thế đó

Nụ cười tan bên bờ vai bé nhỏ

Thoáng bình minh nghe như gió cũng cười !

Cố chấp là vùi mình trong chơi vơi

Trong giọt nước mắt không lời lạnh giá

Người phía trước kia, ta là người lạ

Ranh giới nên không thể bước qua.

Cố chấp thương một người không nên thương

Là giấu nỗi chán chường lên mắt biếc

Là chênh vênh sợ một ngày ly biệt

Người đi khi luyến tiếc mãi dâng đầy .

Đó là những lần hụt hẫng đôi tay

Đêm lặng lẽ hao gầy trong trống vắng

Biết ta sai, biết sẽ là dấu lặng

Nhưng làm sao ?

Ta lại chẳng kịp dừng .

Cố chấp thương một người không nên thương …

(Lan Anh - Khắc ghi, năm 2021)
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 32


Kate bước tới giường của Negav.

Trên tay cô là ly sữa nóng, cô cẩn thận đặt ly sữa vào tay Negav : "Xin lỗi.

Anh đừng giận nữa"."

Anh không có" Negav nhẹ nhàng xoa đầu cô, dùng giọng điệu nhỏ nhẹ để nói.Cô mỉm cười nhìn cậu sau đó quay qua Kewtiie nói : "Chúng ta cần nói chuyện một chút.

Liên quan đến anh ấy".Negav khi nghe câu nói ấy thì khự người lại, hai tay nắm chặt lấy cánh tay của Kate.

Cả người run rẩy núp sau lưng cô.

Negav dù biết rằng Kewtiie khi biết bệnh tình của mình thì chắc chắn sẽ không bỏ rơi cậu nhưng trong thâm tâm cậu vẫn không ngừng sợ hãi.

Cậu sợ Kewtiie sẽ chán ghét mình, sợ anh sẽ buông tay, sợ anh sẽ để lại cậu nơi bóng tối đáng sợ này.

Cậu sợ, thật sự rất sợ.

Kewtiie thấy được dáng vẻ này của Negav, anh không khỏi đau lòng.

Anh kéo cậu vào lòng, trao cho cậu sự vỗ về và cái ôm ấm áp : "Đừng sợ.

Anh đi một chút rồi về".Công Dương và Quân A.P lúc này đi lên thấy cảnh hai người ôm nhau mà trong lòng không khỏi khó chịu.

Hai anh thật sự rất muốn xông tới để tách Kewtiie ra khỏi người Negav.

Quân A.P lúc này lên tiếng : "Hai em xuống phòng khách bàn chuyện đi.

Để anh trông Gíp cho".Kewtiie định nói gì đó nhưng Kate đã đứng dậy kéo anh ra khỏi phòng.

Quân A.P vui vẻ bước tới giường cậu, định ôm cậu nhóc để an ủi nhưng Negav đã phản kháng.

Cậu nhanh chóng nằm xuống giường, lấy chăn che hết người lại.

Quân A.P bối rối không biết chuyện gì thì Negav lên tiếng : "Mấy anh lừa em chắc là vui lắm ha".Công Dương và Quân A.P hiểu ra mọi chuyện.

Cậu nhóc đây là đang dỗi mấy anh mà.

Hai anh vừa buồn cười nhưng cũng vừa bất lực không biết nên dỗ em bé ra sao thì lúc này đây một vị cứu tinh xuất hiện : "Captain boy bay tới đây.

Anh An ăn kem không nè ?".Quân A.P và Công Dương giật mình khi thấy đứa em út sao bao nhiêu ngày du học trở về.

Negav nghe thấy giọng nói quen thuộc thì lật chăn ra xem.

Cậu bất ngờ khi thấy đứa em thân thiết này.Captain boy cười cười đi lại, nhanh chóng lấy cây kem ra để gần miệng Negav : "Đây, socola bạc hà.

Vị anh thích nè.

Ăn nhanh không nó tan".Negav cầm lấy cây kem, gương mặt ngơ ngác nhìn Captain boy : "Không phải em đi du học à"."

Thì học xong rồi nên em về nè.

Không lẽ anh tính cho em ở bên kia cả đời luôn hả ?"

Captain boy."

Ừ anh đang tính vậy" Song Luân hài hước chen vào cuộc đối thoại.

Theo sau là Tage đang cầm túi kem mới mua từ tạp hoá."

Cụ ác quá đó.

Cụ tính chia rẽ con với anh An chứ gì.

Cụ mơ đi" Captain boy nhào tới ôm chặt lấy Negav, gương mặt uất hận nhìn các anh lớn.

Cả đám cười lớn khi thấy cảnh đấu khẩu này.

Qua một lúc thì bắt đầu hỏi thăm cậu em út đi du học thế nào, có học được gì mới không.

Captain boy chia sẻ rất nhiều điều mà cậu đã học được khi ra nước ngoài.

Cậu còn cho mấy anh xem những bản nhạc cậu đang sáng tác.

Các anh vừa nghe vừa xem sau đó đưa ra một vài lời nhận xét giúp cậu em hoàn thiện bài hát.

Negav cũng góp vô một vài ý kiến cá nhân.

____________________Dưới phòng khách lúc này đang rất u ám.

Cô không thể ngờ rằng số người biết chuyện này đang dần tăng lên.

Ali Hoàng Dương và Phạm Đình Thái Ngân đang quỳ gối trên sàn, hai tay bưng xô nước giơ lên cao.

Cô đây là đang phạt hai người này vì tội không giữ được miệng của mình.

Isaac tính nói đỡ cho hai người nhưng bị ánh mắt tức giận của Kate va phải nên im lặng luôn, trong lòng thầm cầu nguyện : 'Anh muốn giúp lắm nhưng con bé nhìn ghê quá.

Thôi anh cầu hai đứa bình an'.Vì sao hai người này bị phạt thì chúng ta cùng nhau quay ngược thời gian về nửa tiếng trước.

Ali Hoàng Dương và Phạm Đình Thái Ngân đang cùng nhau hợp tác để cho ra mắt một ca khúc mới nhưng vì bên phía phòng thu âm của công ty đang gặp trục trặc mà hôm nay cũng không còn phòng trống nên hai người hẹn nhau qua bên nhà chung GERDNANG để thăm Negav.

Đang đi thì bắt gặp bạn thân của Negav nên qua chào hỏi.Kate tức giận nói lớn : "Hai anh chào hỏi kiểu gì mà lại lộ luôn chuyện anh An đang bị trầm cảm cho người ta nghe.

Cũng may là người quen nếu không thì lớn chuyện rồi.

Mà dù có là vậy thì hai anh cũng không nên đem chuyện này nói ngay giữa đường.

Nếu để đám phóng viên nghe thấy được thì họ sẽ viết như thế nào về nó đây"."

Lần này em cũng không cứu nổi hai người.

Hai anh cũng biết được hậu quả sẽ khủng khiếp ra sao mà.

Nếu không cẩn thận thì Gíp sẽ..."

Quang Hùng Master D rất muốn nói tiếp nhưng anh rất sợ điều mình đang nghĩ trong đầu.

Kate thở dài nhìn lên phía phòng của Negav trong lòng không khỏi lo lắng.

Người kia nhìn vào tờ giấy ghi chú những điều cần lưu ý khi chăm sóc người bệnh.

Mà không khỏi đau lòng : 'An, tại sao mày lại giấu tao.

Mày không thể dựa dẫm vào tao được sao ?'

___________________Giới thiệu nhân vật :Hoàng Đức Duy

Nghệ danh : CAPTAIN BOY

Ngày sinh : 11/06/2003

Nghề nghiệp : Rapper, ca sĩ

____________________Chuyên mục đố vui : Đố các bạn người kia là ai ?
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 33


Khoảnh khắc mà em cho là đẹp nhất chính là được nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của người em yêu.

_______________Captain Boy - một gương mặt khá là mới lạ đối với các anh trai trong chương trình ATSH.

Khi được lời mời tham gia chương trình em đã rất băn khoăn không biết nên nhận lời hay là từ chối.

Không phải vì em không muốn tham gia mà bởi vì em sợ mình sẽ không làm được.

Em còn biết được mình là người nhỏ tuổi nhất trong các anh trai.

Cũng chính vì điều này khiến em càng thêm lo lắng, sợ bản thân mình sẽ mờ nhạt so với những người khác.

Mẹ em khi biết được điều đó đã động viên em rất nhiều còn nhờ đến bạn thân của em - RHYDER đưa ra lời khuyên.

RHYDER khi biết tin em được mời thì vô cùng vui mừng còn nói rằng hai người chúng ta nhất định sẽ toả sáng hơn các anh trai khác.

Anh ấy còn nói đùa : "Lo xa quá đó, Duy.

Có khi em còn được cưng nhất trong chương trình á.

Vì em nhỏ tuổi nhất mà".Lúc đó em chỉ cười cười cho qua chuyện nhưng em vẫn đồng ý tham gia vì dù sao có RHYDER nên em cũng đỡ lo lắng hơn một chút.Ngày đầu tiên ghi hình phải nói là vô cùng tuyệt vời.

Lần đầu tiên em tham gia chương trình mà có sự đầu tư khủng như thế.

Em còn được gặp các thần tượng của mình - những người đã cho em nguồn cảm hứng để bước lên con đường âm nhạc.Đang ngồi nghỉ ngơi kế bên RHYDER thì bất chợt một hình bóng xuất hiện trước mặt em.

Người ấy cười rất tươi đưa cho em ly trà sữa cùng với hộp bánh : "Cho em nè".Em ngơ ngác nhận lấy đồ mà người ấy đưa.

Sau đó cảm ơn thì được người ấy xoa đầu : "

Sau này có gì khó khăn thì tìm anh giúp đỡ nha"."

Ủa bạn nay sao tốt với người ta quá vậy ?"

RHYDER trêu chọc."

Ờ thì tạo ấn tượng tốt với em út đó mà.

Nào giờ toàn làm em út nên giờ muốn được làm anh lớn" Negav."

Để mình coi bạn giữ hình tượng được bảo lâu" RHYDER.Thì ra người này là rapper Negav - thành viên nhỏ tuổi nhất của tổ đội rap GERDNANG.

Không biết sao lúc đó em cảm thấy anh ấy thật dễ thương.

Sau vài lần tiếp xúc, em không biết từ lúc nào mà mình lại gia nhập hội bế anh An.

Em từng nghĩ ngờ có phải anh ấy khai lộn năm sinh của mình không.

Sao mà ảnh trẻ con và năng động hơn đứa em út này.Nhưng rồi em cũng hiểu ra lý do mà các anh luôn chiều chuộng ảnh.

Thôi thì để em làm anh trai của anh ấy luôn vậy.

Em đã nghĩ như thế cho đến khi em nhìn thấy anh khóc.

Em thấy khó chịu, em thấy trái tim mình như bị ai đó bóp chặt, nó đau.

Ngày hôm đó em đã đưa tay lau đi nước mắt của anh, dùng cử chỉ nhẹ nhàng an ủi anh, ôm anh chỉ hi vọng anh sẽ bình tâm lại.

Sau set quay RHYDER gọi em ra phòng riêng để nói chuyện.

Vô tới phòng RHYDER dùng giọng điệu lạnh băng nói : "

Sau này em nên ít tiếp xúc với An đi.

Em không đủ sức để tranh đâu".Câu nói ngắn gọn nhưng đánh đúng trọng điểm.

Phải RHYDER đây là đang muốn đánh dấu chủ quyền cũng như một lời cảnh báo dành cho em.

RHYDER nói đúng.

Là người ngoài cuộc sao em lại không biết được trong các anh trai ở đây có người đang ôm nổi tương tư với anh ấy.

Chỉ là em đã không may khi sa chân vào tình yêu này.

Em đã không thể từ bỏ được ánh nắng dịu dàng này.

Em càng không muốn từ bỏ khi chưa bắt đầu.Sau chương trình ATSH, em đã đưa ra một quyết định là mình sẽ đi du học.

Em muốn được nhìn thấy âm nhạc của thế giới ra sao, muốn được biết thêm nhiều kiến thức mới, muốn được học hỏi thêm về sáng tác.

Và cũng là để khi mình quay về sẽ trở thành phiên bản hoàn hảo nhất cùng sánh bước bên người mình yêu.Em đã mơ về ngày mà hai chúng ta cùng nhau đứng trên sân khấu lớn trình diễn ca khúc do hai ta sáng tác, đây cũng là lời hứa giữa anh và em.

Nhưng ông trời lại quá tàn nhẫn đối với em.

________________Kate nhìn về phía người đang thẩn thờ.

Cô thở dài : "Anh định làm gì đây, cựu thành viên ?"."

Làm phiền em dọn giúp anh một phòng trống để anh về đây chăm sóc thằng bé" Rex lên tiếng."

Mấy đứa nó đã không chăm được thì để anh chăm" Rex."

Ai nói với mày là tao không chăm được" Kewtiie phản bác."

Ồ, chăm kiểu gì mà giờ nó mắc bệnh luôn rồi.

Bọn mày chăm hay quá ha.

Bái phục" Rex."

Mày..."

Kewtiie tức giận muốn lao lên đánh người thì đã được Isaac, Phạm Đình Thái Ngân và Quang Hùng Master D cản lại.Ali Hoàng Dương vội nói : "Bây giờ không phải là lúc đánh nhau đâu"."

Phải đó, lỡ đến tai Gíp là mọi chuyện còn trầm trọng hơn nữa" Isaac."

Thôi đủ rồi, mấy anh dừng lại được chưa" Kate tức giận la lớn."

Mấy anh làm ơn nghĩ đến cảm nhận của anh An đi.

Bây giờ tình trạng của anh ấy đã tệ lắm rồi.

Mấy anh còn muốn để ảnh phải lo lắng nữa sao" Kate.Kewtiie và Rex sau khi nghe Kate nói vậy liền cố gắng bình ổn tâm trạng của mình.

Hai người xin lỗi lẫn nhau nhưng vẫn không quên cố nhét vài câu cà khịa.

Kate đỡ trán nhưng bây giờ thà như vậy còn hơn.

Nếu để Negav biết được mình chính là nguyên nhân của cuộc cãi nhau giữa mọi người thì không biết cậu ấy sẽ làm ra chuyện gì tổn hại bản thân.

_____________Giới thiệu nhân vật 😛hạm Tấn Thành

Nghệ danh : REX sau này là Raptor

Ngày sinh : ?/?/1999

Nghề nghiệp : rapper kiêm thợ chụp ảnh
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 34


Phải nói ngày hôm nay đúng là vô cùng mệt mỏi đối với Kate.

Sau khi nói một số điều cần lưu ý khi chăm sóc bệnh nhân thì mọi người bắt đầu tản ra làm công việc của riêng mình.

Kate định đi lên phòng để xem tình hình thì thấy một số anh trai đi xuống."

Bé An và Duy ngủ rồi.

Em đừng lo" Song Luân."

Dương đang chăm sóc hai người họ" Quân A.P nói thêm."

Captain chắc là mệt khi quay về nên giờ ngủ bù" Tage giải thích."

Em hiểu rồi" Kate gật đầu."

Anh còn đang làm dang dở bữa trưa nên anh vô phòng bếp làm tiếp đây" Quân A.P."

Để anh phụ cho" Ali Hoàng Dương và Phạm Đình Thái Ngân nhanh chóng chạy vô nhà bếp phụ giúp để lấy công chuộc tội.Quang Hùng Master D lên phòng Negav để tiện chăm sóc.

Isaac gọi điện thoại để nhờ trợ lý sắp xếp lại lịch trình của mình.

Kewtiie và Rex lên phòng của mình để sắp xếp lại đồ đạc.

Tage và Song Luân thì vô nhà bếp phụ giúp.

Kate im lặng nhìn từng hành động, cử chỉ của mọi người.

Không biết sao bây giờ cô lại cảm thấy vô cùng ấm áp.

Thì ra đây chính là khung cảnh mà cô rất muốn được nhìn thấy.

Và đây cũng chính là nguyện vọng của Negav.

Rex sau khi xong việc dọn dẹp phòng liền gọi điện nhờ người thân đem một số vật dụng cá nhân qua nhà chung.

Rex bước ra khỏi phòng tiến đến phòng của Kewtiie.

Kewtiie lúc này đang gọi điện thoại nói chuyện với giọng điệu vô cùng tức giận : "Tao không cần biết.

Lúc tao đi đã dặn dò rất kĩ là phải chăm sóc tốt cho thằng bé.

Tao tin tưởng tụi bây mà bây giờ thì sao đây.

Giữa sự nghiệp và thằng An, cái nào quan trọng hơn.

Mày tự mình chọn đi.

Tao cúp đây"."

Ồ, tức giận chưa kìa.

Mày mới gọi ai đấy ?"

Rex châm chọc."

Không phải việc của mày.

Mày tìm tao có chuyện gì ?"

Kewtiie."

Không, tao chỉ xem thử mày đang làm gì thôi.

Chỉ là không ngờ nhìn thấy được cảnh này" Rex.Kewtiie đang định nói chuyện gì đó thì tiếng gõ cửa vang lên.

Hai người nhìn ra phía cánh cửa thì thấy Kate bưng lên ba tách trà nóng.

Cô nhẹ nhàng tiến vào phòng, đặt khay trà xuống bàn rồi nói : "Tôi có chuyện này cần phải nói với hai anh.

Là chuyện liên quan đến anh An".Cả hai người nhìn thấy được cuộc trò chuyện này sẽ diễn ra rất lâu và cũng như sẽ cho họ thấy được những điều mà Negav đang che giấu.

________________Quay lại phòng của Negav, cậu đang gối đầu lên đùi của Công Dương để ngủ.

Công Dương lúc này đang lướt mạng xã hội để xem tình hình hiện nay, cứ khoảng vài phút thì lấy tay xoa đầu cậu để cậu cảm thấy yên tâm khi có người bên cạnh.

Còn Captain boy ngủ kế bên Negav, hai tay ôm chặt lấy cánh tay của người em thương.

Quang Hùng mở cửa phòng bước vào.

Anh nhẹ nhàng tiến lại gần giường ngắm nhìn người con trai đang ngủ say.

Khẽ mỉm cười, anh nắm lấy bàn tay của Negav mà xoa nắn.

"Em ấy ốm đi nhiều rồi" Quang Hùng."

Ừm, em ấy cũng yên tĩnh hơn trước.

Không còn thích cười nữa.

Anh thật sự rất nhớ tiểu đội trưởng ồn ào kia rồi" Công Dương u buồn nói."

Phải, anh ấy tuy rất ồn ào nhưng cũng rất đáng yêu mà" Captain boy."

Em không ngủ tiếp đi Duy.

Bộ em không thấy mệt à" Công Dương lo lắng hỏi."

Em không sao.

Với lại anh An như vậy rồi em còn tâm trạng để ngủ ngon được sao" Captain boy đáp."

Mọi người đừng lo cho em.

Sắp tới em không có lịch trình gì cả nên từ từ nghỉ ngơi cũng được.

Với lại bây giờ người đáng lo nhất là anh An.

Em sợ anh ấy sẽ làm tổn thương bản thân mình nếu như nhận thêm đả kích lớn" Captain boy lo lắng nắm tay Negav như đang cố trấn an mình rằng anh ấy còn ở đây.Công Dương đưa đôi mắt u buồn nhìn Captain boy rồi lại nhìn xuống Negav.

Có phải ông trời đã quá bất công rồi không.

Một đứa trẻ hiểu chuyện đến đau lòng, một đứa trẻ chỉ biết ôm nỗi đau giấu đi để không một ai biết được.

Hai đứa trẻ đáng ra phải được các anh yêu thương và bảo vệ trước giông bão nhưng các anh lại quá vô tâm hay nên nói là do các anh đã quá vội vàng trong việc để bọn trẻ tự mình đương đầu với khó khăn và thử thách của cuộc đời.

Quang Hùng ôm lấy Captain boy, giọng điệu đau thương nói : "Có chuyện gì khó khăn, nhất định phải nói cho bọn anh biết.

Xin em đừng giấu gì cả.

Anh thật sự rất sợ mình sẽ phạm phải sai lầm lần nữa".Đối với anh, Negav gần như đã là giới hạn cuối cùng nếu như lịch sử lặp lại trên người đứa em út này thì không biết anh có còn trụ vững được hay không.

Anh cũng giống Negav, mắc phải một căn bệnh có lẽ cả đời cũng không chữa được nhưng từ ngày gặp cậu, anh như được tái sinh.

Anh tự tin về tài năng âm nhạc của mình hơn, anh vui vẻ hơn, kết được nhiều bạn hơn, dần mở lòng hơn với mọi người đặc biệt là đối với cậu.

Anh cũng dần học được cách đối mặt với căn bệnh tâm lý này.

Chính là cậu đã đưa tay kéo anh ra khỏi những tháng ngày u tối ấy.

Liệu bây giờ anh có thể làm được những điều mà cậu đã làm cho anh ?

Liệu anh có thể kéo cậu ra khỏi bóng tối đang dần nuốt chửng lấy cậu ?Captain boy nhận thấy sự rung rẩy của Quang Hùng, vội đưa tay trấn an anh.

Em hiểu rất rõ các anh đang lo lắng cho em, sợ em sẽ giống Negav.

Nhưng em cũng biết rất rõ mình thật sự như thế nào.

Em hay được mọi người nhận xét là đứa em út hiểu chuyện, không bao giờ khiến các anh lớn phải lo lắng quá nhiều cho mình.

Nhưng chỉ mình em biết thật ra em cũng có những khoảng khắc trẻ con, đặc biệt là khi ở bên cạnh người ấy.

Chỉ có người ấy mới khiến em lộ ra vẻ mặt trẻ con : làm nũng để được chú ý, hùa theo mấy trò vô tri, thoải mái nói chuyện trên trời dưới đất, rủ nhau đấu Yoyo,... và rất nhiều.

Em cũng rất bất ngờ với bản thân nhưng rồi em hiểu ra lòng mình đang hướng về người ấy.

_______________Sắp tới mùa thi rồi.

Hiện mình đang phải ôn thi nên tạm thời mình sẽ ra chap chậm nha.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 35


Dưới nhà bếp, các anh trai đang tất bật chuẩn bị bữa trưa.

Quân A.P vừa hầm canh vừa dặn dò Tage : "Huy, món canh này anh làm để dành cho buổi tối.

Nếu anh về không kịp thì khoảng 5 giờ em bật bếp để lửa nhỏ, hầm chừng 1 tiếng là được"."

Dạ.

Mà nếu cậu ấy thấy đói thì sao anh ?"

Tage thắc mắc hỏi."

Cái này em khỏi lo.

Nay bé Kiều không có lịch trình buổi chiều.

Chút nữa nó về có mua ít bánh gato" Ali Hoàng Dương trả lời."

Vậy cũng được nhưng đừng để em ấy ăn no quá còn phải chừa bụng để ăn tối nữa" Quân A.P gật gù ."

Tụi anh biết rồi" Phạm Đình Thái Ngân."

Mọi người xong chưa.

Cần anh phụ gì không ?"

Isaac vừa mới gọi điện thoại xong liền nhanh chóng chạy vô bếp phụ."

Xong rồi.

Giờ dọn ra bàn nữa thôi" Ali Hoàng Dương."

Em đi gọi mọi người xuống" Tage.Tage lên lầu hướng tới phòng của Negav.

Anh nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào."

Bữa trưa đã xong rồi.

Em lên gọi mọi người xuống" Tage.Tất cả gật đầu đi xuống dùng bữa, Quang Hùng nhẹ lây người Negav để đánh thức cậu dậy.

Negav mơ mơ màng màng tỉnh dậy, đôi mắt mơ hồ nhìn vào các anh không một chút phản ứng.

Captain boy vẻ mặt đau thương nhìn người con trai trước mắt em.

Quang Hùng bối rối không biết phải làm gì lúc này.

Công Dương lần đầu nhìn thấy đôi mắt tĩnh lặng đến vô hồn của Negav thì khẽ rùng mình sợ hãi.

Anh xuất thân là một diễn viên nên đã từng thử đóng vai rất nhiều nhân vật khác nhau và cũng tận mắt nhìn những khả năng diễn xuất của rất nhiều người.

Và theo anh vai diễn khó khăn nhất chính là phải hoá thân vào nhân vật mắc bệnh tâm lý.

Họ phải diễn làm sao để khán giả nhìn vô có thể hiểu được tâm lý của người bệnh.

Anh vẫn còn nhớ khi mình chỉ nhận những vai nhỏ quần chúng, cái thời mà anh chưa được mọi người biết đến nhiều, anh đã rất ấn tượng với một bạn đã diễn vai bệnh nhân trầm cảm nặng.

Bạn ấy đã diễn những dằn vặt sâu trong nội tâm của người bệnh, đặc biệt là đôi mắt tĩnh lặng không một gợn sóng chỉ muốn buông bỏ tất cả.

Mà đôi mắt của bạn diễn lúc đó không chân thật bằng đôi mắt này.

Cuối cùng anh cũng đã hiểu được ranh giới giữa diễn và thực.

Tage nhận ra bầu không khí đang trùng xuống liền nhanh chóng lại gần Negav.

Nhẹ nhàng nói : "Tôi bồng cậu xuống lầu được không ?".Negav không phản ứng, đôi mắt nhìn ra cửa phòng như đang chờ đợi một ai đó.

Lúc này Kate đẩy cửa bước vào, mỉm cười nói : "Anh để Tage dìu xuống phòng khách nha".Negav gật đầu, Tage nhẹ nhàng bồng người con trai xuống lầu.

Kate lại gần ba người còn đang thẫn thờ suy nghĩ.

Cô đặt tay lên vai Quang Hùng, anh giật mình thoát khỏi những suy nghĩ.

Anh ngơ ngác nhìn cô xong lại nhìn qua chỗ Negav thì không thấy cậu đâu.

Cô khẽ bật cười ra hiệu Negav đã xuống nhà bếp.

Anh gãi đầu xấu hổ nhanh chóng kéo hai người còn lại chạy xuống.

Đang chạy thì Quang Hùng bị vấp nên đã ngã ra, kéo theo hai con người đang bị anh nắm tay cũng té theo.

Cô từ đằng sau thấy hết tất cả liền ôm bụng cười lớn.

Ba thanh niên xấu hổ liền đừng dậy chạy xuống lầu.

Cô vừa cười vừa nói : "Hahaha... mấy anh cẩn thận không lại té nữa đó".

___________Sau khi dùng bữa xong, các anh trai phải tiếp tục công việc nên bây giờ trong nhà chỉ còn lại Tage, Captain boy, Kewtiie và tôi ở lại chăm sóc Negav.

Nói là chăm sóc nhưng không biết chăm sóc kiểu gì mà bây giờ cả đám đang ngồi chơi cờ cá ngựa.

Tôi cũng thật sự cạn lời trong tình huống này.

Thật ra là do Captain boy cảm thấy chán quá nên cậu nhóc liền lục lội mấy hộc tủ bàn thì phát hiện ra vài bộ cờ như cờ tỷ phú, cờ tướng, cờ vua,...

Tôi cũng bất ngờ khi trong nhà lại có những thứ này mặc dù tôi cũng thường xuyên dọn dẹp nhà cửa nhưng tuyệt nhiên không hề biết được trong nhà lại có mấy bộ đồ chơi này.Kewtiie khi nhìn thấy chúng liền nhớ ra là mấy bộ đồ chơi này là của Negav.

Hồi tổ đội GERDNANG còn chưa đi lưu diễn nhiều, Negav thường rủ cả đám chơi mấy trò này để gắn kết tình anh em.

Mà không biết là có gắn kết thiệt hay không mà mỗi lần chơi thì y như rằng sẽ cãi nhau và đánh lộn.

Nguyên nhân thì đứa chơi ăn gian, đứa chỉ cách chơi nhưng thằng được chỉ lại thích đi ngược lại và nhiều nguyên nhân khác.

Nhưng sau đó thì cả đám sẽ cười rất to rồi bắt đầu tâm sự đủ điều từ quá khứ cho đến tương lai sau này.

Kewtiie vừa hồi tưởng lại những chuyện xưa vừa kể lại câu chuyện này cho mấy đứa em.

Tôi chú ý lắng nghe, trong lòng không khỏi xót xa.

Tôi nhìn qua Negav chỉ thấy anh đang cầm bộ cờ vua nhẹ nhàng ôm lấy chúng.

Tôi đau lòng, tựa nhẹ người lên vai anh như một cách an ủi.

Trong lòng không khỏi nghĩ ngợi đủ điều : 'Anh muốn từ bỏ tất cả nhưng tâm trí và cơ thể anh lại đang làm điều ngược lại.

Rốt cuộc thì đến bao giờ anh mới thoát khỏi hố sâu đau thương này, đến khi nào anh mới thật lòng mỉm cười.

Ông trời ơi, ông còn muốn hành hạ anh ấy bao nhiêu thì ông mới chịu dừng lại'.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 36


Giới thiệu nhân vật :Nguyễn Quang Anh

Nghệ danh : RHYDER

Ngày sinh : 18/03/2001

Nghề nghiệp : ca sĩ, nhạc sĩ, rapper và nhà sản xuấtTrần Đăng Dương

Nghệ danh : Dương Domic

Ngày sinh : 31/08/2000

Nghề nghiệp: Ca sĩ, nhạc sĩ

_____________________Quay lại thực tại, cả đám cùng nhau ngồi chơi cờ cá ngựa.

Đang chơi được một lúc thì bỗng tiếng chuông cửa vang lên.

Kate định đứng dậy mở cửa nhưng Kewtiie đã nhanh chân hơn.

Cánh cửa mở ra đập vào mắt anh là năm bóng hình khá quen thuộc.

Pháp Kiều tươi cười hỏi thăm Kewtiie dạo này ra sao, anh cũng lịch sự đáp lại.

Anh nhích người qua một bên để tất cả vào trong.Pháp Kiều vừa nhìn thấy Negav liền muốn nhanh chóng chạy lại ôm cậu nhưng chợt nhớ ra điều gì đó, cô dừng hành động này lại.

Cô hít một hơi thật sâu nhẹ nhàng đi lại, giữ một khoảng cách an toàn với cậu : "Mẹ qua thăm con nè, có mua cả bánh nữa".

Negav nghe thấy giọng nói quen thuộc liền ngẩng đầu nhìn Pháp Kiều.

Đôi mắt nhìn chăm chú vào hộp bánh cô cầm trên tay.

Kate phì cười, nhẹ nhàng đón lấy hộp bánh từ Pháp Kiều đem cất vào tủ lạnh.

Negav dù không nói gì nhưng ai nhìn vào cũng biết được cậu nhóc đang buồn vì không được ăn bánh.

Lúc này một giọng nói vui vẻ vang lên : "Như vậy là không được đâu nha bé An.

Mới ăn trưa xong đó"."

Em chịu khó đợi tới chiều rồi chúng ta cùng ăn nha".Negav giật mình nhanh chóng đưa mắt nhìn bốn con người sau lưng Pháp Kiều.

Nicky vui vẻ vẫy tay chào, Jsol cười cười tay ôm bé mèo con, Dương Domic gãi đầu lúng túng chào hỏi mọi người, RHYDER vì do đang đeo kính râm nên không nhìn ra được cảm xúc gì trên khuôn mặt chỉ thấy anh gật đầu chào hỏi.Negav ngơ ngác nhìn bốn con người vừa mới bước vào, cậu không biết mình phải phản ứng làm sao.

Nicky như đọc được dòng suy nghĩ của cậu liền rất tự nhiên kéo cả đám ngồi xuống để dễ trò chuyện.

Jsol nhẹ đặt bé mèo con vào lòng Negav : "Đây là thành viên mới của nhà anh.

Nó tên Su.

Em chơi với nó giúp anh nha".Cậu nhìn anh một lúc sau đó ôm lấy bé mèo con vào lòng mà vuốt ve.

Cả đám thấy vậy cũng vui vẻ hơn.

Mọi người bắt đầu nói chuyện.

Kate thấy bầu không khí bên đây đã ổn liền vô phòng bếp chuẩn bị trà.

Mọi người nói chuyện rôm rả, chủ đề xoay quanh công việc hoặc những trải nghiệm thường ngày hoặc là những điều mới lạ.

Dương Domic thấy Negav cứ chơi với mèo con liền lại gần cậu để hỏi thăm : "Gíp không hỏi tôi dạo này ra sao à?".Negav im lặng nhìn chằm chằm vào Dương Domic.

Thật ra cậu cũng muốn nói gì đó với mọi người nhưng lại sợ mình sẽ làm bầu không khí trùng xuống, càng sợ họ sẽ chán ghét mình như những gì cậu đã đọc được trên bình luận mạng.

Cậu không biết từ lúc nào mà mình lại bắt đầu sợ hãi mọi thứ đặc biệt là những lúc tiếp xúc với người ngoài.

Dạo gần đây, trong đầu cậu lúc nào cũng vang lên câu nói : mày đang làm phiền mọi người, mày không xứng đáng, mày là kẻ thất bại, mày nên chết đi...

Những câu nói ám ảnh đấy cứ không ngừng vang vọng trong tâm trí, chúng hành hạ cậu mỗi đêm.

Chúng đang dần nhấn chìm cậu vào hố sâu tuyệt vọng.

Cậu đã từng rất muốn buông bỏ tất cả nhưng khi nghĩ tới các anh, gia đình, bạn bè thì lại không nhẫn tâm thấy những người mình yêu thương phải rơi nước mắt và đau khổ vì mình.

Ngày qua ngày cậu cứ ôm lấy nỗi tuyệt vọng, đè nén mọi cảm xúc và suy nghĩ tiêu cực cũng chỉ cố gượng sống tiếp.

Nhưng cậu cũng biết rất rõ tâm trí của mình đang dần kiệt sức.

Cậu không sợ mình làm bản thân tổn thương chỉ sợ mình sẽ làm những người xung quanh đau lòng.Negav chìm sâu vào suy nghĩ của bản thân khiến Dương Domic bối rối không biết phải làm sao.

Anh sợ mình đang làm cậu không vui.

RHYDER thấy thế liền nhích người lại gần, đưa tay chạm nhẹ vào gò má cậu : "Bạn đang suy nghĩ gì thế.

Nói tôi nghe được không ?"

Negav giật mình vô thức hất bàn tay RHYDER ra khỏi khuôn mặt.

Anh ngạc nhiên nhìn bàn tay mình sau đó cười nhẹ nhìn cậu như không có chuyện gì xảy ra.

Negav lúc này mới ý thức được hành động không đúng của mình, ấp úng nói : "Xin lỗi"."

Bạn xin lỗi làm gì.

Tôi phải là người xin lỗi nè.

Lỡ chạm vào bạn mà chưa xin phép nên tôi mới là người sai" RHYDER."

Không, không phải.

Người sai là An" Negav."

Không phải đâu.

Người sai là Quang Anh mới đúng" RHYDER bối rối giải thích.Hai người cứ tự nhận sai về mình khiến các anh trai khác cố nhịn cười vì cả hai rất đáng yêu.

Họ bây giờ đang rất vui vì lâu lắm rồi mới được cảm nhận bầu không khí này.

Kewtiie ho khan một tiếng nhanh chóng giải vây cho hai người vì nếu còn tiếp tục như thế anh sợ em út nhà mình sẽ khóc mất.

Bây giờ cảm xúc của cậu em út rất nhạy cảm chỉ một hành động vô ý thôi đã tác động một lực không nhỏ tới tâm lý của cậu.

Cả đám lại tiếp tục trò chuyện và vui chơi.

Jsol cùng Nicky khoe với Negav các bức ảnh dìm của các anh trai khác cho cậu xem.

Còn tự hào nói rằng nếu lần tới mình cầm quyền thì các anh trai khác chuẩn bị tinh thần tàn đời trai là vừa.

Nicky còn không quên rủ rê cậu em áp út cùng mình lập group chụp ảnh dìm các anh trai còn lại.

Mọi người nghe xong liền phản đối, đặc biệt là Kewtiie vì anh nghe được mùi dạy hư em út của nhóm.

Captain boy nhào lên ôm lấy Negav tuyên bố mình và cậu sẽ là một nhóm chứ không phải chung nhóm với Nicky và Jsol.

RHYDER cười lạnh, kéo cậu em út ra khỏi người đội trưởng nhà mình.

Dương Domic muốn nói gì đó nhưng vì tiếng nói hơi yếu ớt nên bị mọi người ngớ lơ luôn (Dương buồn trong lòng một chút).Tage và Kate ngồi uống trà nhìn cả đám đang tranh giành người đẹp mà trong lòng không khỏi thở dài.

Kate nhìn qua Tage hồi lâu liền buông một câu : "Anh không tham gia à?"

Tage nghe thế liền nghĩ ngợi một lúc sau đó cười nhẹ đáp lại cô : "Không cần thiết, chỉ cần người ấy hạnh phúc là được rồi".
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 37


Đã ba ngày trôi qua sau vụ việc của Negav, mọi người cũng dần quay trở lại quỹ đạo sinh hoạt hằng ngày của mình nhưng có lẽ lần này sẽ khác một chút.

Kewtiie và Rex vì vụ việc lần này mà cãi nhau rất nhiều khiến cho Negav sợ hãi bỏ chạy lên phòng.

Quân A.P và Song Luân luôn phải chạy theo để an ủi đứa nhỏ.

Các anh lớn và Kate lúc nào cũng phải can ngăn trước khi hai người họ đánh nhau.

Trấn Thành hay tin liền tức tốc chạy qua nhà chung GERDNANG để răn đe hai người bọn họ.

Nhưng vụ việc cứ diễn ra liên tục khiến cho Negav dần không dám bước ra khỏi phòng mình.

Điều này khiến Kate vô cùng lo lắng, cô đã nhiều lần nhắc nhở nhưng họ từ đầu đến cuối đều không để ý đến.Hôm nay, cả hai người lại tiếp tục cãi nhau.

Dương Domic và Captain boy giữ chặt Kewtiie còn Công Dương và Tage giữ chặt Rex lại trước khi hai người bọn họ lao vào đánh nhau.

Nicky và Jsol ở giữa ra sức khuyên ngăn nhưng có vẻ hai người này không thèm nghe lấy nửa lời.

Khổ nỗi Kate đang đi mua sắm nên không ai ngăn được hai đứa này.Negav tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa vì tiếng cãi nhau ầm ĩ dưới phòng khách.

Cậu cuộn mình trong chăn, lấy tay che đi tiếng cãi vã bên ngoài, cơ thể không ngừng run rẩy, nước mắt rơi lã chã.

Cậu ôm theo tâm trạng u buồn và suy nghĩ tiêu cực : 'Là do bệnh tình của mình nên khiến mọi người cãi nhau.

Là do mình mà tổ đội anh Hiếu muốn gây dựng nên sắp tan vỡ.

Mình sai rồi.

Họ nói đúng mình không nên xuất hiện.

Mình phải biến mất thì mọi người mới hạnh phúc'.Negav chui ra khỏi chăn, chăm chăm nhìn vào ly nước thủy tinh đặt trên bàn.

Cậu bước xuống giường đi lại cầm lấy, mạnh mẽ đập mạnh xuống sàn nhà.

Chiếc ly thủy tinh xinh đẹp chạm xuống sàn vỡ tan tành thành nhiều mảnh nhỏ.

Negav cầm lên một mảnh vỡ hướng tới cổ tay rạch thật sâu xuống, máu bắt đầu tuôn ra.

Cậu lại rạch thêm mấy đường.

Negav ngắm nhìn thành quả của mình liền nở nụ cười nhạt sau đó cậu bước vô phòng tắm, mở vòi nước, đưa tay mình vào làn nước ấm, nhắm mắt chờ đợi giấc ngủ dài có lẽ là không bao giờ tỉnh dậy.Pháp Kiều và Quang Trung ngồi cắn hạt dưa xem cuộc chiến không hồi kết.

Đang xem giữa chừng thì Pháp Kiều mới nhớ ra là phải chăm người chồng vũ phu của cô.

Cô nhìn đồng hồ treo tường ước chừng giờ này Negav chắc đã tỉnh.

Cô liền rủ Quang Trung lên phòng Negav để chăm cậu sẵn tiện lánh nạn chứ ngồi ở đây không biết chừng còn bị vạ lây.

Cả hai nắm tay nhau tung tăng đi lên lầu và điểm đến là phòng Negav.

"Anh với Kiều vào chơi nha" Quang Trung vừa nói vừa gõ cửa.Đáp lại anh là tiếng im lặng kéo dài, Quang Trung quay qua Pháp Kiều ra hiệu lấy chìa khoá để mở cửa.

Cửa mở cả hai nhanh chóng bước vào, nhìn khắp phòng nhưng không hề có bóng dáng người cần tìm.

Pháp Kiều quan sát căn phòng liền nhìn thấy các mảnh vỡ thủy tinh dưới sàn.

Cô đi lại kiểm tra thì thấy vài vết máu trên mảnh vỡ.

Quang Trung nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm liền đập cửa gọi lớn với hy vọng cậu nhóc sẽ đáp lại mình nhưng không.

Quang Trung muốn mở cửa nhưng nó đã bị khoá từ bên trong.Pháp Kiều gương mặt tái xanh nói : "An hình như muốn tự tử anh ơi.

Có vết máu ở đây".Quang Trung nghe xong càng hoảng hơn : "Mau gọi mấy đứa kia lên đây, nhanh lên".Pháp Kiều hớt hải chạy vội xuống lầu, Quang Trung vừa nói vừa dùng sức đẩy cánh cửa : "An, tuyệt đối không được làm điều gì dại dội.

Em nghe rõ chưa".Mọi người hay tin liền chạy nhanh lên phòng.

Quang Trung tránh sang một bên để Dương Domic, Tage và Công Dương hợp lực đẩy ngã cửa phòng tắm.

Cánh cửa ngã xuống Rex nhanh chóng chạy vào xem tình hình thì cảnh tượng trước mắt anh khiến anh vô cùng sợ hãi.

Negav tựa người lên thành tường, mắt nhắm nghiền, một tay cầm mảnh vỡ thủy tinh dính máu, tay còn lại nằm trong bồn tắm đầy nước, máu không ngừng chảy khiến nước trong bồn dần nhiễm sang đỏ sẫm (hình mình hoạ mà nước không đỏ như vậy đâu nha nếu chảy nhiều quá thì các bạn cũng biết rồi đấy).

Rex nhanh chóng lấy lại bình tĩnh bế Negav ra ngoài.

Tage từ từ đưa tay lên mũi cậu để kiểm tra : "Còn thở nhưng hơi yếu, mau gọi xe đi".Nicky chạy nhanh xuống lầu lấy hộp y tế.

Jsol cùng Công Dương sơ cứu vết thương tạm thời.

Cả hai người vì cảnh tượng trước mắt khiến tay chân lóng ngóng nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh để cầm máu cho Negav.

Captain boy sợ hãi, khóc không thành tiếng.

Pháp Kiều ôm lấy Quang Trung khóc nấc lên.

Dương Domic đứng im, gương mặt cúi xuống không nhìn rõ cảm xúc nhưng cơ thể run rẩy đã tố giác anh.

Phải anh sợ, anh sợ đứa nhóc ấy sẽ rời xa anh.

"Em gọi xe cứu thương rồi khoảng 10 phút nữa sẽ tới" Kewtiie."

Anh và Dương sẽ lên xe cứu thương cùng Negav.

Mấy đứa ở lại đây ổn định tâm trạng của mình xong rồi báo tin này cho những người khác biết" Nicky."

Khi nào tới bệnh viện anh nhắn số phòng cho.

Mấy đứa đừng lo.

Mạng thằng bé lớn lắm sẽ không sao đâu" Công Dương vừa nói vừa xoa đầu Captain boy để an ủi.

Nhưng trong thâm tâm anh không thôi lo lắng cho Negav : 'An, anh xin em đừng bỏ anh lại một mình.

Anh không muốn mất em'.Xe cứu thương đỗ trước cổng nhà chung GERDNANG, các y tá nhanh chóng dùng cán đẩy bệnh nhân lên xe.

Công Dương và Nicky cùng lên xe không quên dặn dò bọn trẻ vài điều và đặc biệt phải lưu tâm đến cánh nhà báo bởi không biết bọn họ sẽ viết những gì khi thấy cảnh này.

Lúc này đây, trên sân khấu ở Đã Nẵng có một người con trai đang diễn rất hăng say để đáp lại tình yêu của các bạn fan.

Màn trình diễn kết thúc, người con trai nở nụ cười rạng rỡ, vẫy tay tạm biệt mọi người và hẹn gặp lại trong buổi biểu diễn khác.

Đang uống nước để lấy lại sức thì bất ngờ chiếc vòng tay cỏ bốn lá bị đứt kèm theo đó là trái tim nhói lên.

Người quản lý hốt hoảng thấy anh ôm tim định gọi người giúp thì anh đã kịp thời ngăn lại.

Sau khi trấn an quản lý của mình, anh nhìn chiếc vòng tay bị đứt.

Một dự cảm xấu ập đến anh nhờ quản lý đặt gấp vé máy bay về Thành phố Hồ Chí Minh.

_______________Chuyên mục đố vui : Theo các bạn người con trai đeo chiếc vòng cỏ bốn lá là ai ?
 
Back
Top Bottom