Lãng Mạn (Negav) Nỗi đau

(Negav) Nỗi Đau
Thông báo


Mình có đăng truyện này bên Manga Toon mà có lẽ văn phong hơi khác một chút tại vì bên đó kiểm duyệt hơi khó với lại mình chỉ mới up lên 13 chương thôi.

Mong mọi người ủng hộ nha.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 38


Điều khiến tôi hối hận nhất có lẽ là tôi đã bỏ ngoài tay những lời nói của anh Thành và mọi người.

Tôi cứ nghĩ khi có tôi bên cạnh chăm sóc thì bệnh tình của em sẽ khá hơn nhưng không.

Nó càng lúc càng nặng và bây giờ nó đang muốn tước đi sinh mạng của người tôi thương.Tất cả họ đã nhắc nhở tôi rất nhiều lần đừng cãi nhau với Tấn Thành trước mặt em vì tâm lý của em bây giờ rất mong manh và nhạy cảm.

Nhưng vì tính cách không chấp nhận mình sai mà tôi nhiều lần làm trái lời họ.

Thành lúc nào cũng nói là do chúng tôi đã không chăm sóc tốt cho em nên mới khiến em thành ra như bây giờ.

Là vì bọn tôi đã không chú ý đến cảm xúc của em khiến em dần thu mình lại với thế giới.

Là vì cái tính vô tâm của tôi mà em đã không còn vui vẻ, vô tư như ngày xưa... và nhiều điều khác nhưng tất cả những gì Thành nói đều đúng.

Tôi không chấp nhận việc mình sai nên lúc nào cũng phản bác lại.

Những lời nói ác nghiệt của tôi trở thành thứ vũ khí sắc bén làm tổn thương đến Thành và đặc biệt là đến trái tim em.

Để rồi khi em không thể chịu đựng được tổn thương thêm nữa em đã lựa chọn rời đi, rời bỏ tôi.

Tôi hận bản thân mình, hận mình lại một lần nữa khiến em đau lòng, hận mình đã gián tiếp đẩy em đến bờ vực tuyệt vọng thêm lần nữa.

'Anh sai rồi, An.

Anh xin lỗi.

Em đừng bỏ anh lại mà đi.

Anh muốn nghe thấy giọng em gọi anh là July, muốn cùng em cãi nhau nhưng cuối cùng người nhận sai trước là anh, muốn cùng em sáng tác ra những giai điệu chỉ thuộc về đôi ta và nhiều điều anh muốn làm cùng với em.

Cầu xin em, An' Kewtiie.

_______________Anh hối hận rồi, An.

Anh thật sự sai rồi.

Nếu như anh không cố đổ lỗi cho Hiếu, nếu như anh chịu hạ mình xin lỗi Hiếu, nếu như anh không cãi nhau với Hiếu thì có phải bây giờ chúng ta sẽ ngồi cùng nhau trò chuyện vui vẻ như ngày xưa.Anh còn nhớ thời điểm sau khi ra mắt MV Mamma Mia, nó đã giúp tên tuổi tổ đội GERDNANG nổi lên.

Nhưng cũng chính khoảng thời gian ấy, anh dần nhận ra mình đã không còn hứng thú quá nhiều với rap.

Anh cứ loay hoay mãi để tìm điều mà mình muốn làm.

Em đã đến, em dẫn anh đi du lịch khắp nơi, tặng anh chiếc máy ảnh để anh chụp từng khoảnh khắc đáng nhớ trong chuyến đi.

Thì ra em vẫn luôn nhớ những tháng ngày niên thiếu, anh từng tâm sự với em.

Thuở còn là một đứa nhóc chưa hiểu sự đời, anh đã từng có một ước mơ trở thành nhiếp ảnh gia để có thể chụp tất cả những điều anh cho là đẹp nhất.

Nhưng gia đình anh lại không muốn anh đi theo con đường này, họ muốn anh hãy tìm một công việc ổn định hơn là một công việc đầy mơ hồ không thấy tương lai.

Anh đã rất buồn nhưng vì thương gia đình nên anh đã từ bỏ.

Sau này khi anh gặp được mọi người, anh đã bị cuốn theo đam mê với âm nhạc.

Anh như thấy mình được sống lại, tìm thấy niềm vui trong cuộc đời buồn tẻ này.

Mặc dù sáng tác nhạc và rap rất vui nhưng anh luôn cảm thấy thiếu vắng một điều gì đó.

Anh cứ đi tìm, tìm mãi nhưng vẫn không thể lấp đầy nó.

Nhưng em đã làm được, em giúp anh tìm về đúng đam mê của mình.

Ngày anh muốn rời nhóm để theo đuổi ước mơ khi xưa, mọi người trong nhóm đều phản đối, riêng em chỉ mỉm cười đồng ý.

Cũng nhờ em thuyết phục mọi người mà anh đã có thể sống đúng với đam mê của mình.

Em khi ấy vừa khóc vừa cười chúc anh thành công trên con đường anh đã chọn.

Anh biết em cũng như mọi người không nỡ để anh rời đi nhưng em suy nghĩ cho anh, cho ước mơ của anh.

'An, em đừng để mình xảy ra chuyện gì.

Lời hứa khi em ra mắt ca khúc mới anh sẽ là người chụp hình quảng cáo ca khúc ấy.

Xin em đừng để lời hứa của chúng ta không thể thành hiện thực' Rex.

_________________Quay lại hiện tại, Pháp Kiều và Captain boy vẫn còn rất sốc sau vụ việc vừa rồi.

Jsol đang cố gắng trấn an hai đứa nhỏ vì dù sao hai đứa vẫn chỉ mới gia nhập Showbiz gần đây.

Còn anh đã từng chứng kiến và trải qua rất nhiều chuyện khủng khiếp ở giới nghệ sĩ này nên thành ra tâm lý anh khá vững vàng trong mọi tình huống nhưng lần này anh thật sự rất sợ và bất an.Kewtiie, Rex, Dương Domic và Tage chỉ ngồi im lặng không nói lời nào, đầu cúi xuống nên không rõ biểu cảm ra sau nhưng chắc chắn các anh đang cố lấy lại sự bình tĩnh sau vụ việc vừa rồi.

Quang Trung nhắn tin trong nhóm chap để báo tin.*Hội chăm nom bé Gíp* (Nicky đã đổi tên)

Quang Trung : @All không hay rồi.

Nẹt ga phải nhập viện.

Atus : Cái gì.

Sau khi kể rõ mọi chuyện.

Ali Hoàng Dương : Trời ơi, đã nói nhiều lần mà sao hai đứa nó không chịu nghe chứ.

Lou Hoàng : Tự nhiên muốn đấm hai đứa nó ghê.

Phạm Anh Duy : @Lou Hoàng em ơi bình tĩnh.

Song Luân : @All mấy đứa đừng làm điều gì dại dột nghe chưa.

Anh Tú : Ai đang rảnh thì chạy qua bệnh viện nhưng nhớ giấu mình kỹ chút.

Ai đang bận việc thì vẫn phải làm.

Đỗ Phú Quí : Anh Tú nói đúng.

Nếu đột ngột dừng sẽ bị đám nhà báo để ý.

Quang Hùng Master D : Em sắp xong rồi.

Để em chạy qua.

Phạm Đình Thái Ngân : Vậy em cứ qua trước.

Chừng nào xong bọn anh chạy qua sau.

Công Dương : Em gửi địa chỉ và số phòng.

Bệnh viện .... phòng ....

Công Dương khi nhắn tin xong liền đưa mắt nhìn qua phòng cấp cứu.

Nicky ngồi kế bên, im lặng nhìn ánh đèn đỏ chói trên cửa.

Cả hai giờ đây vô cùng lo lắng cho đứa nhỏ, chỉ mong đứa nhỏ sẽ không bị gì.

_______________

Ngay tại lúc này, một người con trai đang kéo chiếc vali hướng đến nhà chung GERDNANG, trên tay còn mang theo ly sinh tố bơ mới mua ở chỗ quen thuộc.

Người ấy ấn chuông chờ đợi gương mặt thân quen sẽ ra mở cửa nhưng không, người mở cửa là một người khác.

Quang Trung ngạc nhiên nhìn anh : "Là em à.

Sao em không mở cửa vô nhà.

Anh tưởng mấy đứa có chìa khoá nhà mà".

"Tại em để quên ở nhà.

Bữa thằng Hiếu gọi điện kể hết cho em nghe rồi.

Em còn bị nó chửi cho một trận.

Em cố sắp xếp thật nhanh để về chăm sóc nhóc An" Manbo.

"Vậy à.

Em vô đi" Quang Trung.

"Cảm ơn anh mấy ngày qua chăm sóc thằng bé" Manbo cúi người.

"Không đâu.

Anh có làm gì đâu.

Anh không những chăm sóc không tốt mà còn khiến thằng bé phải nhập viện" Quang Trung buồn rầu.

"Sao ?"

Manbo ngơ ngác.

"Em vô trong đi anh kể cho" Quang Trung.

Manbo bước vào nhà liền thấy bốn con người đang im lặng ngồi một góc.

Jsol và Tage đang an ủi Pháp Kiều và Captain boy, anh khó hiểu nhìn qua Quang Trung.

Sau khi nghe hết tất cả mọi chuyện, anh tức giận xông thẳng tới chỗ Kewtiie và Rex định đấm cho bọn họ mỗi người một phát thì bị Quang Trung cản lại.

Anh tức giận gào lên : "Hai đứa bây bộ điên rồi sao.

Không biết nó đang bệnh à.

Còn làm mấy chuyện cãi nhau vô bổ đó nữa".

"Mày thì hay lắm sao.

Bỏ nó ở nhà một mình không quan tâm" Kewtiie đứng lên cãi lại.

"Hai đứa bây y như nhau cả thôi.

Đều bỏ rơi thằng bé" Rex.

Ba người vừa gặp là cãi nhau khiến cho mọi người có mặt tại đó chạy vô can ngăn.

"Mấy anh thôi đi.

An đã như vậy rồi mà mấy anh còn cãi nữa" Dương Domic im lặng nãy giờ bỗng lên tiếng.

Lúc này một bóng dáng nhỏ nhắn đi lại gần cả ba người bọn họ.

Không nói câu nào tát thẳng vào mặt cả ba người.

Cả ba định quát lên thì bắt gặp đôi mắt rơi lệ của Kate.

"Tại sao ?

Tôi đã tin tưởng mấy người mà" Kate.

_______________Giới thiệu nhân vật :Lâm Bạch Phúc Hậu

Nghệ danh : MANBO

Ngày sinh : 15/04/1999

Nghề nghiệp : rapper thuộc tổ đội GERDNANG
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 39


Giới thiệu nhân vật : Lê Thượng Long

Nghệ danh : Wean Lê

Ngày sinh : 07/10/1998

Nghề nghiệp : rapper kiêm nhạc sĩPhạm Bảo Khang

Nghệ danh : HURRYKNG

Ngày sinh : 05/04/1999

Nghề nghiệp : rapper, ca sĩ, nhạc sĩ.

Thành viên trong tổ đội GERDNANGHuỳnh Hoàng Hùng

Nghệ danh : Gemini Hùng Huỳnh

Ngày sinh : 05/06/1999

Nghề nghiệp : ca sĩ

____________________"Bệnh nhân này bị sao ?

Có hồ sơ bệnh án không ?"

Bác sĩ.Bác sĩ cùng các vị y tá khẩn trương nhanh chóng đẩy xe cáng bệnh nhân vào phòng cấp cứu."

Bệnh nhân mất máu quá nhiều do cắt phải động mạch đã được sơ cứu từ trước nhưng hiện giờ máu lại tiếp tục chảy, nhịp tim đang giảm dần" Một nữ y tá nói sơ lược tình hình."

Nhanh chóng chuẩn bị phòng cấp cứu số 3" Bác sĩ."

An, em nghe không.

Không được từ bỏ.

Anh không cho phép" Nicky vừa chạy theo cáng xe vừa lớn giọng nói với hy vọng cậu sẽ nghe thấy được."

An, cố gắng lên em" Công Dương sợ hãi vừa chạy vừa nắm tay Negav tới lúc cậu được đưa vào phòng cấp cứu.Cả hai tính chạy vào xem nhưng đã bị y tá cản lại."

Người nhà bệnh nhân không thể vô trong.

Hai anh đừng quá lo lắng.

Chúng tôi sẽ cố gắng cứu cậu ấy" Y tá.Sau câu nói của nữ y tá, cánh cửa phòng cấp cứu đóng lại, đèn bật sáng.

Nicky cùng với Công Dương đứng bên ngoài chờ đợi, cả hai bây giờ đang cực kỳ sợ hãi.

Vừa mới lúc nãy máu từ miệng vết thương đã ngừng chảy nên hai anh cũng đỡ lo hơn một chút.

Cả hai ngồi trên xe cứu thương nhắn tin báo cho mọi người biết sự tình.

Nhưng đột nhiên hai vị y tá hốt hoảng làm vài động tác ép tim.

Máu bắt đầu chảy ra nhiều hơn, thấm đẫm cả một mảng lớn.

Tình cảnh lúc đó vô cùng hỗn loạn.Nicky ngồi sụp xuống đất ôm đầu, anh giờ đây chỉ muốn thu mình lại để giữ sự bình tĩnh nếu không anh không biết mình sẽ làm gì nữa.

Sự việc xảy ra quá nhanh đến độ anh không kịp phản ứng gì cả.

Bây giờ đây anh chỉ mong những gì đang xảy ra chỉ là một giấc mơ, khi tỉnh lại Negav vẫn ở đó mỉm cười nhìn anh.

Nhưng sự thật lại quá phũ phàng, các y bác sĩ đang phải cố gắng giành lại sự sống cho Negav.

Anh chỉ sợ đứa nhỏ không muốn sống tiếp nữa.

Dù cho bác sĩ có cố gắng thế nào nhưng nếu bệnh nhân không có ý chí sống thì cũng vô phương cứu chữa.Công Dương ngồi trên ghế, tay phải ôm lấy ngực trái của mình.

Chỗ này của anh rất đau như có hàng ngàn mảnh thủy tinh xinh đẹp cứa từng chút vào trái tim anh.

Cũng giống như cách mà Negav rạch từng nhát vào cổ tay mình, nó thật sự rất đau.

Anh vẫn luôn nhớ đứa nhỏ ấy sợ đau mà lần này lại không ngần ngại làm tổn thương bản thân mình.

Trên cổ tay không biết bao nhiêu là vết cắt mà mỗi vết lại rất sâu, chỉ nhìn thôi cũng biết nó đau cỡ nào.

Nhìn em như vậy lòng anh lại càng thêm đau, lại càng thấy bản thân thật vô dụng.

Lou Hoàng hay tin, tức tốc chạy vào bệnh viện.

Vừa nhìn thấy Công Dương, anh nhanh chóng hỏi thăm tình hình của Negav.

Nghe Công Dương nói xong cả thế giới của anh như muốn sụp đổ.

Tại sao mọi chuyện lại thành ra như thế này, tại sao anh không chú ý đến em nhiều hơn, tại sao anh lại phạm phải sai lầm lần nữa.

Đây có phải là sự trừng phạt mà ông trời dành cho tất cả chúng ta.'Anh đã từng hứa với em rằng sẽ không để em phải cô đơn, sẽ không để em chịu thêm bất kỳ tổn thương nào.

Nhưng cuối cùng anh lại thất hứa'.Lúc này có một giọng nói quen thuộc cất lên : "An, nó bị làm sao ?".Cả ba người quay lại nhìn theo hướng giọng nói phát ra, HURRYKNG.

Wean Lê đứng kế bên, trên mình mặc đồ bệnh nhân.

Cả năm con người ngạc nhiên nhìn nhau.

Nicky lấy lại bình tĩnh tường thuật tất cả mọi chuyện trong mấy ngày qua cho cả hai biết.

Hai người nghe xong mặt tối sầm lại.

Wean Lê nắm chặt vai Nicky, gương mặt lộ vẻ sợ hãi la lớn : "Không thể nào.

Chuyện này không thể nào như thế"."

Chuyện đã thành ra thế này rồi em còn muốn thế nào nữa" Nicky bật khóc.

Nicky từ trước đến nay rất ít khi khóc trước mặt người khác.

Dù cho có khó khăn đến đâu anh cũng không bao giờ rơi nước mắt vì anh biết rõ có khóc cũng không giải quyết được chuyện gì.

Nhưng lần này anh thật sự rất bất lực, anh chỉ muốn khóc một trận thật to để mong vơi đi những nỗi đau trong lòng.

HURRYKNG dựa người vào tường, lấy trong túi ra chiếc vòng tay cỏ bốn lá đã bị đứt.

Thì ra nó đã cảnh báo anh từ trước chỉ là anh không chịu để tâm.

Chiếc vòng tay này là quà Negav tặng anh và HIEUTHUHAI khi cả hai thắng ở livestage 2.

Mặc dù căn bệnh của Negav lúc đó trở nặng nhưng vẫn chuẩn bị quà mừng cả ba đã vào vòng trong.

Nhìn lại chiếc vòng tay rồi lại nhìn lên ánh đèn phòng cấp cứu, anh giờ đây chẳng làm được gì ngoài sự chờ đợi.

__________________Mấy ngày trước Wean Lê phải nhập viện do làm việc ở cường độ cao dẫn đến cơ thể mệt mỏi cùng với thiếu ngủ nên đã ngất tại nhà.

Lúc được phát hiện, quản lý đã hốt hoảng gọi xe cấp cứu.

Cũng chính vì vậy mà Wean Lê đã bỏ lỡ cuộc gọi của Pháp Kiều và Captain boy.HURRYKNG sáng nay đã từ Mỹ trở về.

Dạo này công việc bận rộn cùng với việc sáng tác ca khúc mới nên anh đã tắt nguồn điện thoại để tập trung vào dự án.

Lúc về tới sân bay anh mới nhớ ra là mình đã quên bật nguồn liền nhanh chóng khởi động lại điện thoại.

Màn hình sáng lên hiển thị 20 cuộc gọi từ Kewtiie, 5 cuộc từ Pháp Kiều, 5 cuộc của Isaac...Anh ngạc nhiên đến nổi xém đánh rơi điện thoại, trong lòng dâng lên cảm xúc đầy bất an.

Đang tính gọi lại thì điện thoại bất ngờ đổ chuông.

Quản lý của Wean Lê gọi tới muốn nhờ anh trông chừng Wean Lê vì anh thân với anh ấy.

HURRYKNG hay tin cậu bạn thân nhập viện liền đồng ý chăm sóc.

Cả hai gặp nhau hỏi thăm cuộc sống hiện tại.

Nói chuyện được một lúc cả hai rủ nhau xuống sân vườn bệnh viện để đi dạo.

Đang đi giữa đường thì thấy Lou Hoàng hốt hoảng chạy vào, hai người không nói gì nhiều liền chạy theo sau.

Cũng vì vậy mà cả hai đã biết được tình hình hiện tại của Negav

_______________Quay lại hiện tại, mọi người tiếp tục chờ đợi.

Wean Lê được Công Dương khuyên về phòng để nghỉ ngơi vì hiện tại sức khỏe của anh vẫn còn yếu.

Nhưng anh từ chối vì hiện giờ tình trạng của Negav còn tệ hơn anh.

Anh không muốn để lại cậu ở đây một mình.

Cánh cửa mở ra, cả đám nhanh chóng chạy lại hỏi thăm"An thế nào rồi, bác sĩ" HURRYKNG."

Bệnh nhân mất máu nghiêm trọng cần truyền máu gấp nhưng hiện tại kho máu của bệnh viện đã hết nhóm máu AB.

Xin hỏi người nhà bệnh nhân có ai thuộc nhóm máu AB không" Bác sĩ.Năm người nghe xong nhìn nhau, tất cả đều không thuộc nhóm máu này.

HURRYKNG nhớ không lầm thì HIEUTHUHAI cũng thuộc nhóm máu AB nhưng bây giờ gọi điện kêu nó đến đây chỉ sợ không kịp.

Gia đình của Negav hiện không có ở đây nên không giúp được việc này.

Cả đám đang không biết phải làm sao thì lúc này một bóng dáng của người con trai đi lướt qua."

Lấy của tôi đi.

Tôi cùng nhóm máu với em ấy" Hùng Huỳnh bước tới gần.Tất cả mọi người bất ngờ trước sự xuất hiện của Hùng Huỳnh.

"Mời anh theo tôi làm một số xét nghiệm" Y tá."

Vâng.

Em đi đây chút nữa quay lại, mọi người đừng lo" Hùng Huỳnh mỉm cười trấn an."

Cảm ơn" HURRYKNG gật đầu.Hùng Huỳnh cùng y tá đến một phòng khác kiểm tra và lấy máu.

Quang Hùng Master D lúc này chạy vô hỏi thăm tình hình của Negav.

Qua được một lúc nhóm của Kate cũng có mặt trước phòng cấp cứu.

Cả đám chào hỏi vài câu rồi tiếp tục im lặng chờ đợi.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 40


Thật ra, Hùng Huỳnh đã biết được tình trạng hiện tại của Negav nhưng anh lại không dám đến thăm.

Anh sợ mình không đủ can đảm để đối mặt với cậu.

Lại càng sợ vì mình mà cậu lại gặp nhiều rắc rối.

Sự kiện ra mắt ca khúc mới của anh lần trước vướng phải rất nhiều tranh cải từ phát ngôn thiếu chuẩn mực đến đạo nhạc, đạo MV,...

Mặt dù đã được đính chính nhưng cộng đồng mạng vẫn không chịu buông tha.

Hết lần này tới lần khác anh đã phải chịu áp lực rất lớn từ dư luận.

Khó khăn lắm anh mới có thể vượt qua được rào cản này.

Anh phân vân, đắn đo đủ điều liệu mình có nên đến gặp cậu.

Anh biết rằng cậu sẽ không để ý những điều đó nhưng anh không muốn khiến cậu phải buồn lòng thêm.

Nỗi đau trong anh đang dần chữa lành nhưng mà nỗi đau của cậu lại đang dần lớn lên.

Vết thương ngoài da có thể lành lại trong một hai tuần nhưng tổn thương trong tim có khi phải dùng cả đời để xoa dịu.

Phải, đã từng trải qua nên anh biết rõ nó đớn đau ra sao.

Nhưng anh rất may mắn vì có mọi người bên cạnh, có những bạn fan thật lòng chờ đợi anh, tin tưởng anh và em cũng vậy.Vậy mà lúc em cần anh nhất, anh lại không ở bên cạnh.

Đến khi em muốn buông xuôi thì anh giờ đây vô cùng hối hận.

_________________Kate đang vui vẻ chọn một bé mèo con về để Negav có thêm chút niềm vui khi chăm sóc động vật.

Từ lúc cô nhìn thấy cậu ôm ấp bé mèo của Jsol, cô đã lên kế hoạch tạo bất ngờ cho cậu.

Cô hi vọng có thêm người bạn mới này, cậu sẽ dần mở lòng với mọi người hơn.Đang ngắm nhìn mấy bé mèo thì tiếng nhạc chuông điện thoại vang lên.

Cô mở máy lên xem thì nhìn thấy Pháp Kiều gọi tới.

Ấn nghe được một lúc, cô cúp máy, bắt xe chạy thẳng về nhà.

Vừa về đến nơi, cô nghe thấy tiếng cãi vã và can ngăn của mọi người.

Cô đứng ngoài đã nghe thấy tất cả.

Nỗi thất vọng cùng với đau lòng đã khiến cô thẳng tay tát vào mặt của ba người."

Tại sao...

Hức...

Tôi đã tin tưởng mấy anh mà...

Hức...

Tôi tin nếu có các anh, anh ấy nhất định sẽ có nghị lực sống tiếp...

Hức...

Nếu có mấy anh, anh ấy nhất định sẽ vui vẻ, sẽ lại nở nụ cười rạng rỡ như trước kia...

Hức...

Vậy mà tại sao ?"

Kate vừa khóc vừa nói.Pháp Kiều bước tới ôm lấy cô gái nhỏ vào lòng an ủi.

Kewtiie, Rex và Manbo im lặng không nói gì.

Những người còn lại suy tư về những gì Kate nói.

Tiếng chuông điện thoại lúc này vang lên, Jsol bắt máy.

"Bé An đang nguy kịch.

Mọi người mau chóng đến đây đi" Công Dương.Kate nghe thấy thế liền ngã khuỵu xuống, may mắn là có Pháp Kiều và Quang Trung đỡ kịp.

Captain boy lắc đầu không muốn tin nhưng đã được Tage cố gắng trấn an.

Cả đám vội vả ra xe để đến bệnh viện.

_______________Mọi người tiếp tục chờ đợi trong vô vọng.

Hùng Huỳnh quay lại với gương mặt xanh xao.

Quang Trung lo lắng hỏi thăm thì nữ y tá bảo rằng Hùng Huỳnh nhờ cô lấy nhiều máu nhất có thể vì hiện tại chỉ có anh mang cùng nhóm máu với Negav.

Cô cũng cố gắng khuyên không nên lấy lượng máu vượt quá mức cho phép nếu không sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe nhưng anh đã cầu xin vì anh phải làm vậy để chuộc lại lỗi lầm.

Thấy anh cầu xin chân thành nên cô cũng chấp nhận nhưng cũng chỉ lấy thêm được một chút.

Pháp Kiều đỡ Hùng Huỳnh lại ghế ngồi nghỉ ngơi.

Sau hơn một tiếng đồng hồ, ánh đèn cấp cứu đã tắt, cánh cửa mở ra.

Vị bác sĩ đi ra báo tin mừng : "Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch".Mọi người nghe xong liền thở phào nhẹ nhõm, cũng may đứa nhỏ ấy đã không sao."

Chừng nào em ấy mới tỉnh dậy, thưa bác sĩ ?"

Dương Domic."

Chắc cỡ 2-3 ngày là bệnh nhân sẽ tỉnh lại" Bác sĩ."

Cảm ơn bác sĩ" HURRYKNG."

Nhưng mà tôi vẫn có lời khuyên tới mọi người" Bác sĩ."

Có chuyện gì sao ?"

Kewtiie lo lắng."

Hay anh ấy vẫn gặp nguy hiểm" Captain boy sợ hãi."

À không.

Tôi chỉ muốn nói tốt nhất là người nhà hãy đưa bệnh nhân tới khám tâm lý.

Vì nhìn vào vết thương tôi cảm thấy tâm lý bệnh nhân có vẻ bất ổn" Bác sĩ chậm rãi trả lời."

Cảm ơn bác sĩ đã nhắc nhở.

Chúng tôi sẽ làm như thế" Kate."

Vậy tôi xin phép" Bác sĩ.Bác sĩ rời đi được một lúc thì Song Luân cùng Anh Tú Atus chạy vào xem.

Cả hai mừng rỡ vì đứa nhỏ không sao.

Kate cùng Anh Tú Atus đang làm thủ tục nhập viện, những người khác hiện đang trong phòng bệnh.

Negav nằm trên giường, gương mặt xanh xao không huyết sắc, ai nhìn vào cũng cảm thấy đau lòng cho đứa nhỏ.

Kate đi vào, hướng tới tổ đội GERDNANG, cô muốn nói chuyện với họ một lát.

Cả bốn người đồng ý ra ngoài nói chuyện.Mọi người trong phòng lo lắng sợ bọn họ cãi nhau ầm ĩ.

Captain boy và Dương Domic muốn đi theo để nghe lén cuộc trò chuyện sẵn tiện nếu có xung đột liền lao vào can ngăn.

Pháp Kiều như đọc được suy nghĩ của hai người liền ngăn cản hành động này lại.

Nhưng cuối cùng sự tò mò đã thắng tất cả nên cả đám kéo nhau nghe lén trừ Hùng Huỳnh đang còn mệt do hiến máu và Anh Tú Atus ở lại chăm sóc Negav.Ở trên sân thượng, Kate nhìn mặt trời đang dần lặn đi để chừa chỗ cho màn đêm sắp tới.

Nhìn khung cảnh trước mắt làm cô nhớ đến một đoạn ký ức giữa hai người.

_____________Trước giáng sinh một ngày, tôi và anh An đã đi ra ngoài để mua sắm chuẩn bị cho tiệc giáng sinh tại nhà.

Mặc dù là nói bữa tiệc giáng sinh nhưng cũng chỉ có hai người.

Điều kỳ lạ là anh An mở lời nói muốn cùng tôi ra ngoài mua ít quà.

Mặc dù tôi rất ngạc nhiên nhưng cũng đồng ý.

Vì cũng đã rất lâu, anh ấy không bước ra khỏi nhà để đi đâu đó.Lúc đi ra ngoài anh ấy bám sát vào tôi, không dám nhìn xung quanh, chỉ cúi đầu, nắm lấy tay tôi để tôi dẫn đi.

Tôi cũng khá lo lắng nhưng anh bảo rằng mình không sao.

Anh nói có thứ mà anh muốn mua.

Tôi nghe thấy thế cũng không hỏi gì thêm.

Anh và tôi đi qua rất nhiều cửa hàng cuối cùng cũng đã mua xong tất cả.

Về đến nhà, anh tranh làm trang trí cho cây thông và phụ giúp tôi rất nhiều thứ.

Tôi cũng vui vẻ để anh làm những gì mình muốn.

Mọi chuyện xong xuôi, chúng tôi ra ngoài sân vườn ngắm mấy chậu hoa hướng dương và hoàng hôn.

Đang tưới nước cho mấy chậu hoa thì anh An bất ngờ hỏi : "Em thấy liệu mọi người có về không ?"

Tôi khựng người lại, sau đó tiếp tục tưới nước : "Sao anh hỏi vậy, mấy anh ấy chắc sẽ về thôi mà"."

Vậy sao" anh chỉ buông một câu nhẹ nhàng sau đó ngắm nhìn mặt trời đang lặn dần."

Anh ước mình là mặt trăng thì hay biết mấy"."

Tại sao anh lại ước vậy ?"

Tôi thắc mắc hỏi."

Vì khi nhìn lên bầu trời anh thấy mặt trăng lúc nào cũng có các ngôi sao vây quanh không giống như mặt trời lúc nào cũng chỉ có một mình"."

Đâu có, mặt trời cũng có mây vây quanh mà" Tôi ngây thơ đáp lại.Anh nhìn tôi một lúc lâu, sau đó lấy sách ra ngồi đọc.

Tôi thấy anh không hỏi gì nữa liền thầm thở phào.

Đêm giáng sinh,vẫn như thường ngày anh ấy ngồi xem chương trình ATSH.

Nhưng cứ 5-10 phút là quay ra cửa chờ đợi điều gì đó.

Mặc dù tôi biết rất rõ anh ấy mong muốn điều gì nhưng lại không dám nói sự thật rằng tất cả bọn họ đều bận chạy show cuối năm.

Đồng hồ điểm 12 giờ đêm, Giáng sinh đã kết thúc.

Tôi đưa tay lau đi những viên pha lê lấp lánh trên gương mặt anh, nhẹ nhàng ôm anh an ủi.

Dưới cây thông giáng sinh xuất hiện những món quà nhỏ ghi tên của tất cả thành viên GERDNANG.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 41


"

Sau này tôi mới biết thì ra là do anh ấy đã nhìn thấy status của anh Khang nên mới mong chờ như vậy" Kate lấy trong túi áo khoác ra một bức ảnh bị xét nát nhưng đã được dán lại cẩn thận.

Trên bức ảnh là sáu người con trai cùng các trợ lý đang ôm những gói quà, mỉm cười rạng rỡ bên cạnh cây thông Noel.

Ngày hôm đó, Negav như người mất hồn vừa khóc vừa thẳng tay xét đi bức ảnh chụp Giáng sinh năm ngoái.

Kate giật mình nhìn hành động này của cậu liền cố gắng ngăn cản nhưng đã quá muộn.

Negav bị tiếng gọi lớn của Kate làm cho tỉnh lại khỏi bóng tối tuyệt vọng, nhìn xuống tay mình là những mảnh vụn của bức ảnh cậu nâng niu quý trọng.

Cậu nhìn chầm chầm vào cây thông đang lấp lánh ánh đèn hồi lâu sau đó đứng dậy đi tìm băng keo để dán lại bức ảnh.

Buổi tối hôm đó, có hai đứa nhỏ ngồi cặm cụi cẩn thận dán lại từng mảnh vụn của bức ảnh.

Một đứa vừa làm vừa kể chuyện hoặc ngân nga những câu ca quen thuộc, đứa còn lại không nói gì chỉ chăm chú làm lâu lâu sẽ đáp lại hoặc hoà giọng cùng.

Sau hơn một tiếng đồng hồ cật lực mài mòn thì bức ảnh cuối cùng cũng đã khôi phục trở lại.

Tuy không thể đẹp như trước kia nhưng như vậy là đã được lắm rồi.

Nhìn vào bức ảnh, Kate liền liên tưởng tới trái tim của Negav.

Nó giờ đây có phải cũng giống như bức ảnh này, chồng chất nhiều vết nứt không thể nào dán lại được.

Kate tuy chỉ mới gặp và chăm sóc Negav hơn ba tháng nhưng cô hiểu được cậu đã trải qua những gì.

Một mình trong căn nhà rộng lớn không có một bóng người, ngày qua ngày gắng gượng sống chỉ mong được nhìn thấy dáng vẻ mọi người vui vẻ với ước mơ và cháy hết mình với đam mê.

Không dám nói ra tâm tư sâu thẳm trong trái tim là mong muốn các anh quay về, không dám bày tỏ bộ mặt yếu đuối của bản thân, lại càng không muốn vì mình mà khiến mọi người phải lo lắng.

Trước lễ Giáng sinh hai ngày, HURRYKNG đã đăng dòng status trên trang cá nhân Facebook của mình : Cùng nhau làm tiệc cuối năm thôi GERDNANG ơi.

Chỉ một dòng trạng thái vu vơ mà đã khiến đứa nhỏ có thể vui vẻ cả ngày.

Cậu chuẩn bị tất cả mọi thứ từ khâu trang trí đến quà tặng.

Cậu tỉ mỉ lựa chọn các món qua theo sở thích cá nhân của từng thành viên nhưng cuối cùng nhận lại là dòng tin nhắn hẹn tụ tập lần khác của các anh.

Dù biết rằng các anh đang bận chạy show cuối năm nhưng trong lòng không khỏi chua xót.

_____________Tất cả mọi người chết lặng như không tin vào câu chuyện của Kate.

Nhưng khi nhìn thấy bức ảnh trên tay cô, họ mới tin đây là sự thật, một sự thật vô cùng tàn nhẫn và đau thương cho cả bọn họ, đặc biệt là Negav.HURRYKNG ôm trán, cơ thể run rẩy như muốn ngã.

Rex thấy vậy nhanh chóng đỡ thằng bạn mình đứng vững nhưng ngay cả chính bản thân anh giờ đây cũng đang cố gắng tiếp thu lời nói của Kate.

Những người đang nghe lén cuộc trò chuyện của họ giờ đây không khỏi xót xa trong lòng.

Rốt cuộc bọn họ tổn thương đứa nhỏ ấy rất nhiều lần nhưng từ đầu đến cuối đứa nhỏ đều không oán hận nửa lời.

"Anh ấy hiểu cho các anh nhưng lại không hiểu được chính mình.

Tôi cũng không có quyền oán trách mấy anh.

Tôi xin lỗi vì đã tát hai người" Kate thành tâm cúi đầu nhận sai về mình.

Trải qua lần sinh tử này, cô càng trân trọng khoảng thời gian hạnh phúc của Negav.

Có lẽ ngay từ đầu cô đã sai khi cứ liên tục buông lời cay đắng với mọi người.

Là vì lời nói của cô mới khiến cho cục diện này trở nên rối ren hơn.

Nếu như cô chịu mở lòng hơn với họ, nếu như cô cố gắng cùng với mọi người chăm sóc tốt cho Negav thì có lẽ cậu đã không phải nằm đây.

"Mọi người cũng ra đây luôn đi.

Không cần phải núp để nghe lén đâu" Kate nhìn về phía cánh cửa sân thượng.Cả đám đang đứng sau cánh cửa nghe vậy cũng từ từ đi ra, người gãi đầu nhìn lên trời, người ôm mặt xấu hổ.

Nghe trộm kiểu gì mà bị người ta bắt quả tang.

Cũng hên là họ chọn đi theo nghề ca sĩ, diễn viên chứ đi ăn trộm có khi chưa kịp làm gì đã bị bắt lên đồn uống trà.Kate đi lại gần họ cúi người xin lỗi vì thái độ và hành động thiếu suy nghĩ những ngày qua.

Cả đám bối rối cũng cúi đầu xin lỗi đủ thứ."

Em không có lỗi gì cả.

Người phải nói xin lỗi là tôi mới đúng.

Làm anh mà lại không chăm sóc tốt cho thằng em khiến bệnh tình của nó nặng hơn" HURRYKNG."

Là tại anh đã vô tâm với An nên thằng bé mới như vậy.

Em từng tự trách mình, em nên trách anh thì đúng hơn" Manbo nhẹ giọng an ủi."

Không phải, là tại tao và thằng Thành cãi nhau nên nó mới bị như vậy" Kewtiie nhấn đầu Rex để cùng hối lỗi."

Bản thân là mẹ mà không lo được cho con.

Người sai là Kiều mới đúng" Pháp Kiều cũng nhận lỗi."

Không phải lỗi của Kiều đâu.

Là bạn thân mà không để ý đến Gíp là do team tiểu học sai mới đúng" Dương Domic cắt ngang lời Kiều."

Em nói vậy không phải Kiều cũng sai à.

Bé nó chung team với mình luôn á" Nicky đỡ trán."

Ờ ha.

Em quên" Dương Domic cười cười vì quê."

Đúng là ông hoàng ngôn ngữ" Rhyder cảm thán.Cả đám tranh nhau nhận sai về mình một hồi thì bị chị y tá chạy lên trách mắng vì đã làm ồn đến các bệnh nhân khác nghỉ ngơi.

Cả đám tiếp tục cúi đầu xin lỗi vì đã làm phiền đến người khác.

Chị y tá thấy vẻ mặt hối lỗi nên cũng bỏ qua chỉ nhắc nhở vài câu rồi đi xuống lầu tiếp tục công việc của mình.

Cả bọn nhìn nhau lấy tay che miệng cười, chứ lỡ cười lớn quá lại bị chị y tá đuổi về thì lấy ai chăm sóc Negav."

Hôm nay xin lỗi nhiều ghê" Captain boy cảm thán."

Nhưng cũng vui mà em" Quang Hùng MasterD xoa đầu cậu em nhỏ tuổi."

Nhờ vậy chúng ta mới hiểu nhau hơn" Tage nhẹ mỉm cười."

Vậy mọi chuyện kết thúc tại đây.

Cũng không còn sớm nữa.

Mấy đứa ai có lịch trình ngày mai thì về nghỉ ngơi.

Ai rảnh thì cùng anh mua đồ ăn tối cho mọi người" Công Dương.Cả bọn gật đầu tán thành vì dù cho có muốn ở lại thì cũng không được.

Một phần vì anh Trấn Thành đã dặn dò nhưng phần nhiều là do không muốn đám phòng viên viết linh tinh chuyện này.

Mà chắc bây giờ cũng đang rầm rộ chuyện nam rapper N nhập viện không rõ lý do.Kate đưa tấm ảnh cho Kewtiie, đắn đo một lúc cô mới dám mở lời : "Anh An từng nói với tôi nếu như một ngày nào đó anh ấy không thể giữ vững tâm trí mình hoặc gây ảnh hưởng tiêu cực đến mọi người thì nhất định phải thay anh rút ra khỏi GERDNANG.

Có như vậy mọi người mới không bị liên lụy".Cả đám nghe xong chết đứng tại chỗ.

HURRYKNG định nói gì đó thì bị một giọng nói chen ngang."

Tôi không cho phép".

_______________Lời tâm sự:

Tôi định up chap này ngay ngày 05/04 nhưng xui là Wattpad bị lỗi không up lên được.

Cũng hên là giờ nó chạy được rồi nên đợi ngày 12/04 up lên cho đẹp.

Hôm nay là ngày 12/04, xin chúc Negav sinh nhật vui vẻ.

Chúc các bạn fan chương trình ATSH nói chung và fan Embes nói riêng có thêm thật nhiều sức khoẻ, gặp nhiều may mắn và có thật nhiều tiền để đu các anh trai nha.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 42


Giới thiệu nhân vật :Trần Minh Hiếu

Nghệ danh : HIEUTHUHAI

Ngày sinh : 28/09/1999

Nghề nghiệp : rapper, ca sĩ kiêm nhạc sĩ.

Trưởng nhóm GERDNANGNguyễn Minh Khoa

Biệt danh : Pony Trinh

Ngày sinh : ?/?/1999

Nghề nghiệp : quản lý và trợ lý HIEUTHUHAI kiêm quản lý Negav (nếu cần).

________________Cách đây ba ngày, tại Đà Nẵng đã tổ chức một buổi triễn lãm lớn ở Làng đá mỹ nghệ Non Nước nhằm thu hút khách du lịch cũng như quảng bá những nét đẹp truyền thống ở nơi đây.Buổi triễn lãm được tổ chức trong vòng ba ngày với quy mô lớn.

Có bốn khu vực chính gồm khu triễn lãm, khu ẩm thực dân gian, khu trò chơi dân gian và khu quà lưu niệm.

Để có thể thu hút nhiều người tham gia, ban tổ chức quyết định mời dàn cast chính của chương trình 2N1D đến để giao lưu và trình diễn nhiều tiết mục góp vui cho mọi người.

Cả sáu người (Trường Giang, Kiều Minh Tuấn, Ngô Kiến Huy, Lê Dương Bảo Lâm, Cris Phan và HIEUTHUHAI) vui vẻ nhận lời tham dự.

Chị Thắm cùng ban biên tập cũng quyết định ghi hình tập đầu tiên của mùa 4 tại nơi này.Sau khi quay cảnh chào sân quen thuộc, các anh được hướng dẫn viên du lịch mời tham quan Đá Mỹ nghệ BuLaz Đà Nẵng.

Đây là cơ sở chuyên điêu khắc các sản phẩm đá kiến trúc như bàn ghế đá tự nhiên, đèn đá sân vườn, đá kê chân cột nhà gỗ,... và các sản phẩm Tượng đá Mỹ nghệ.HDVDL : "Sản phẩm tại cơ sở BuLaz được làm hoàn toàn thủ công từ đá tự nhiên, nguyên khối với tính thẩm mỹ cao và độ bền tuyệt đối.

Các loại đá này đã trải qua hàng triệu năm tồn tại đã hấp thụ linh khí trời đất nên mang năng lượng phong thủy rất cao, có công dụng mạnh nhất trong việc thay tài đổi vận, mang lại sức khỏe, công danh, tình duyên, tài lộc, may mắn, xua đuổi điều xấu, tà khí...".Tại địa điểm này các thành viên sẽ tham gia một trò chơi nhỏ để xem ai sẽ là người đồng hành cùng bạn Gien-nỳ.

Và người may mắn nhất tập đầu tiên là anh Ngô Kiến Huy của chúng ta.

Sau đó các anh di chuyển đến khu triễn lãm để tham quan cũng như giao lưu với các bạn fan và tham gia những thử thách mà chương trình đặt ra.

Sau ngày dài đầy mệt mỏi, các anh được nghỉ ngơi tại khách sạn cao cấp.

Vì đây là tập đầu tiên của mùa 4 nên ban biên tập quyết định sẽ cho cả sáu anh được ngủ sướng và đặc biệt hơn là mỗi anh sẽ được một phòng riêng.

Nhưng điều kiện ở mỗi phòng rất khác nhau nên các anh phải chơi trò chơi để giành lấy căn phòng tiện nghi nhất.

Và người thắng cuộc là Lê Dương Bảo Lâm.

HIEUTHUHAI hạng ba nên giành lấy căn phòng cũng khá ổn.

Nhận phòng xong, anh nhanh chóng lao vào giường nằm nghỉ ngơi một chút, Pony Trinh theo sau sắp xếp lại quần áo thay cho bạn mình.

Đang nhắn tin với Manbo hỏi thăm tình hình thì anh nhớ ra việc gì đó liền hỏi HIEUTHUHAI : "Mày định kết thúc hợp đồng luôn à ?"."

Ờ, luyến tiếc gì nữa mà ở lại.

Cũng do bọn họ cả thôi" HIEUTHUHAI nhăn mặt."

Ừm, chỉ cần cố chịu đựng thêm một chút nữa là có thể chấm dứt hợp đồng bên công ty kia rồi" Pony Trinh mỉm cười."

Đã bao nhiêu năm trôi qua mà bọn họ vẫn đối xử bất công với chúng ta.

Vỹ ngay từ đầu đã không ưu cái công ty này nên tránh được một kiếp.

Thằng Hiếu thì hoạt động độc lập nên không vướng bận gì" Pony nói tiếp."

Chỉ tội cho Hậu bị chèn ép đủ đường.

Nếu không có mày và thằng Khang, không biết cái ông giám đốc đó có ép Hậu rời nhóm không nữa" Pony Trinh."

Không biết cái bọn ô hợp đó làm gì mà mấy tháng nay không thấy nhóc An đăng gì lên mạng xã hội" Pony Trinh rầu rĩ than vãn."

Gọi điện hỏi chưa ?"

HIEUTHUHAI."

Rồi, họ chỉ nói đang chuẩn bị dự án mới cho thằng bé nên muốn giữ bí mật" Pony Trinh."

Ờ.

Chắc bọn họ không dám làm gì nó đâu" HIEUTHUHAI ngồi dậy bước vô phòng tắm."

Cũng phải.

An mà bị gì thì ông giám đốc tới số với gia đình thằng bé" Pony Trinh cười tươi.

_____________Công ty quản lý hiện tại thật sự khiến cả tổ đội GERDNANG vô cùng bất mãn.

Ngày xưa họ mời chào các anh rất nhiệt tình, hứa hẹn đủ điều sẽ mang đến những tài nguyên tốt nhất cho cả nhóm.

Vậy mà suốt ba năm qua bọn họ bỏ mặc các anh tự sinh tự diệt.

Nếu không phải HIEUTHUHAI cố gắng kéo cả tổ đội thì có lẽ giờ đây họ cũng không biết được ánh sáng sân khấu có thể rực rỡ đến như vậy.

Và một điều rất quan trọng đã thay đổi cả tổ đội GERDNANG chính là sự gia nhập của Negav.

Negav như một làn gió mới thổi bay tất cả những điều tiêu cực xung quanh.

Em ấy thay đổi tất cả mọi người từ cách ăn mặc đến tính cách hướng nội của cả nhóm.

Là chiến thần ngoại giao lôi kéo Rex và Kewtiie gia nhập để GERDNANG có những bước đi đầy mới mẻ trong âm nhạc.

Là cầu nối giữa tổ đội GERDNANG với thế giới bên ngoài, từng bước đẩy bọn họ ra khỏi khoảng không vô định.

Là sợi dây liên kết giữa tất cả các thành viên trong tổ đội, dù cho không thể bước đi cùng nhau nhưng tất cả vẫn hòa chung nhịp đập.

Là nội tâm, ngoại lệ và giới hạn cuối cùng của cả tổ đội GERDNANG.Từ ngày có em, thế giới xung quanh GERDNANG như được tô vẽ lên những gam màu rực rỡ.

Gia đình GERDNANG có thêm nhiều tiếng cười và những kỷ niệm hạnh phúc.

Cho nên tất cả thành viên đã hứa với nhau nhất định sẽ bảo vệ em, bảo vệ nụ cười ngây ngô, bảo vệ sự trẻ con này mãi mãi.

_______________Ngày cuối cùng ghi hình, các anh được trình diễn trên sân khấu để gửi lời chào kết thúc ghi hình tập đầu tiên của 2N1D mùa 4 cũng như lời cảm ơn đến mọi người vì đã tham gia buổi triễn lãm.Ngô Kiến Huy mở đầu bằng bài hát Truyền thái y kết hợp với dance vô cùng chuyên nghiệp là Lê Dương Bảo Lâm, Cris Phan và Kiều Minh Tuấn.

Sau đó là phần diễn kịch do Trường Giang soạn kịch bản.

Kế đến là HIEUTHUHAI trình diễn ca khúc Nước mắt cá sấu và Ngủ một mình.

Cuối cùng là cả đoàn ra hát ca khúc chủ đề của 2N1D.

Chương trình khép lại trong tiếng vỗ tay hân hoan của khán giả và những màn pháo hoa đầy màu sắc hứa hẹn những điều tốt đẹp sẽ đến, những dự định trong tương lai sẽ diễn ra suôn sẻ, những điều xấu xa sẽ qua đi để chào đón một năm mới tràn đầy may mắn và hạnh phúc.HIEUTHUHAI đang dạo quanh khu bán đồ lưu niệm.

Vừa đi vừa mân mê chiếc vòng cỏ bốn lá trên tay.

Anh đang suy nghĩ xem nên mua quà gì cho đứa nhỏ nhà mình.

Bỗng một bà cụ đứng trước mặt anh đưa ra một chiếc vòng tay Non nước, anh giật mình khó hiểu nhìn bà cụ.

Bà cụ nở nụ cười phúc hậu giới thiệu về chiếc vòng bà cầm trên tay còn nói do thấy anh cứ đi lòng vòng nhìn quán này đến quán kia mà chưa mua gì nên mới muốn tư vấn.

Bà còn nói là do nhìn thấy anh cứ mãi nhìn chiếc vòng tay nên đoán chắc anh muốn mua quà đáp lễ.

Anh gãi đầu xấu hổ, bà cụ mỉm cười đưa chiếc vòng tay đặt lên tay anh.

"Chiếc vòng này là món quà của chàng trai bà rất yêu nhưng gia cảnh anh ấy rất nghèo khó nên gia đình bà không cho phép hai ta đến với nhau.

Anh ấy lập chí muốn gây dựng sự nghiệp nên rời quê lên thành phố.

Trước khi rời đi, anh ấy đem chiếc vòng này tặng cho bà xem như vật đính ước.

Niềm vui chưa được bao lâu thì bà hay tin anh ấy đã mất trong một vụ tai nạn trên biển.

Bà rất hối hận nhưng số phận đã an bài, hai người chúng ta có duyên nhưng không phận" HIEUTHUHAI lắng nghệ câu chuyện của bà cụ, trong lòng không khỏi xót xa."

Người tặng chiếc vòng cho cháu chắc hẳn rất yêu quý cháu.

Nếu đã có duyên gặp mặt thì phải giữ cho chắc, đừng để giống như bà.

Hai bà cháu mình gặp nhau cũng do duyên phận, bà tặng cháu chiếc vòng đá Non nước này xem như cháu giúp bà nối tiếp đoạn tình duyên còn dang dở".HIEUTHUHAI đang định từ chối thì bỗng có chị ekip gọi tập hợp tại sân khấu.

Anh trả lời sẽ đến ngay sau đó quay qua nói tiếp thì bà cụ đã không còn ở đó nữa.

Anh bất ngờ cứ tưởng tất cả chỉ là giấc mơ nhưng không, chiếc vòng tay Non nước đang nằm trong tay anh.

Nhìn chiếc vòng một lát, anh mỉm cười nói lời cảm ơn sau đó chạy đi tới chỗ sân khấu.

_____________HIEUTHUHAI đang ngồi nói chuyện vui vẻ với các anh thì chiếc vòng cỏ bốn lá đang đeo bị đứt, một cảm giác nhói đau bất ngờ ập đến.

Anh bất ngờ ôm tim khiến mọi người hoảng loạn chạy đi gọi nhân viên y tế.

Sau khi kiểm tra không thấy điều gì bất thường nên mọi người thầm thở phào nhẹ nhõm.

Anh nhân viên y tế kê cho ít viên thuốc vitamin, dặn dò tạm thời nghỉ ngơi để xem tình hình.

Nếu cảm thấy tim lại nhói lên thì ngay lập tức đến bệnh viện kiểm tra.HIEUTHUHAI tập trung nhìn vào chiếc vòng tay bị đứt đến nổi không nghe thấy lời anh nhân viên y tế dặn dò.

Mọi người giải tán tiếp tục công việc thu dọn.

HIEUTHUHAI nói chuyện với chị Thắm vài ba câu sau đó cùng Pony Trinh thu dọn hành lý ra sân bay trong đêm.Vừa mới hạ cánh xuống sân bay Tân Sơn Nhất, anh nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi vào số máy quen thuộc nhưng chỉ nhận được tiếng báo bận.

Quá lo lắng anh tiếp tục gọi cho các thành viên khác nhưng không một ai bắt máy.

Pony Trinh bên này gọi cho công ty nhưng họ nói không nói gì nhiều chỉ bảo anh nên lo công việc cho HIEUTHUHAI, những thành viên khác đã được bố trí đi tham gia các chương trình gameshow hoặc âm nhạc.

Cả hai nghi ngờ lời giải thích bên phía công ty định gọi cho Song Luân hỏi chuyện thì một nhóm bạn trẻ đang ngồi gần đó bàn tán về tin tức gần đây."

Nè, biết tin gì chưa.

Nhóm GERDNANG có người nhập viện á"."

Thiệt hả ?"."

Ừm, lên mạng xem đi.

Kênh nào cũng đưa tin hết á"."

Ai nhập viện?

Đừng là idol của tôi"."

Negav.

Nghe đâu vì xích mích nên đánh nhau đến nổi phải nhập viện.

Hàng xóm gần đó nói nghe thấy tiếng cãi nhau to lắm luôn"."

Bậy nha.

Là tự tử mới đúng.

Có bà hàng xóm thấy máu trên người Negav"."

Ê, lộn rồi đó bây.

Nghe đâu bị anti-fan tấn công".HIEUTHUHAI ngỡ ngàng trước hàng loạt thông tin đến từ nhóm bạn trẻ.

Tay run run mở điện thoại lên mạng xem tin tức gần đây thì thấy các mặt báo đưa đầy thông tin nam rapper N thuộc tổ đội GERDNANG nhập viện không rõ nguyên do.

Pony Trinh ôm đầu cố gắng giữ bình tĩnh trước lượng thông tin đột ngột này.

HIEUTHUHAI gọi cho Anh Tú Atus để xác nhận tình hình thì được tin Negav đang trong cơn nguy kịch "Thằng bé mất máu quá nhiều.

Bệnh viện lại hết nhóm máu AB nên giờ đang rất rối.

Anh đang trên đường tới đó.

Em cũng mau tới nhanh đi nếu không sẽ trễ mất" Anh Tú Atus biết rất rõ mình thuộc nhóm máu nào, vừa hay tin liền lật tức bỏ dỡ ghi hình chạy ngay đến bệnh viện.Cả hai nhanh chóng bắt xe đến bệnh viện.

HIEUTHUHAI im lặng, tay nắm chặt chiếc vòng cỏ bốn lá mà đứa nhỏ tặng anh.

Chiếc vòng tay bị đứt như một lời cảnh báo rằng đứa nhỏ sắp không ổn ?

_______________

Vòng tay mà bà cụ tặng HIEUTHUHAI
 
(Negav) Nỗi Đau
Ngoài lề


Mọi người cho mình hỏi ngoài lề một chút : Rốt cuộc REX tên thật là gì vậy ạ?Hồi đầu lên Facebook và Tiktok không thấy ghi gì.

Lên gg thì thấy tên Trương Thanh Vỹ nên ghi vô (vì tin tưởng chị gg mặc dù đã từng đi bị chỉ sai đường).

Sau đó đọc một fanfic thấy ghi tên Tấn Thành nên hoang mang.

Lên chap gpt thì nó ra tên Huy nên càng hoang mang nữa.Mọi người ơi giúp với tại mình chỉ biết đến nhóm GERDNANG qua chương trình ATSH nên thông tin mình tìm về anh REX không ra nhiều.Tại sợ mấy bạn không vui khi mình ghi sai tên ảnh.Với lại mọi người cho mình xin ý kiến có nên ghép cặp anh Erik với Negav hay chỉ để hai người anh em thân thiết?Bật mí cho các bạn biết hồi đầu mình viết anh Quân A.P có tình cảm với Negav vì thấy anh ấy chưa có vợ sau đó thì đùng ảnh có vợ rồi.

Mà lỡ viết rồi nên đâm theo luôn.

Nếu mấy bạn không thích thì mình sẽ chỉnh sửa lại tại dạo này truyện mình viết ít người đọc quá sợ mấy bạn không thích cặp này.Mọi người thông cảm nha tại mình hay bị suy nghĩ nhiều.

Với lại cũng không muốn gây mất lòng ai.

Vẫn còn người đọc, mình vẫn viết tiếp nên các bạn đừng lo.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 43


- Theo An thì khoảng cách là gì ?

- Là khi hai con người cùng đứng chung một bầu trời, nhưng bên ấy nắng đẹp, bên ta mưa rơi ướt lòng.

_______________Về lại nhà chung GERDNANG, cả bảy con người cùng ngồi lại nói chuyện, vì đây là chuyện nội bộ nên cũng không muốn người ngoài nghe thấy.

Những người có mặt ngày hôm đó cũng hứa sẽ không nói chuyện này với bất kỳ ai, họ chỉ hy vọng các anh sẽ không để Negav rời đi.

"Điều em nói là thật sao.

Nó muốn rời đi thiệt hả ?"

Manbo dù rất tức giận nhưng vẫn cố kiềm lại.

Anh thật sự không muốn tin chuyện này lại xảy ra thêm lần nữa.

Hồi trước Rex hạ quyết tâm muốn rời đi, anh đã cố ngăn cản nhưng cuối cùng đành chấp nhận.

Một phần vì tôn trọng quyết định của bạn mình, phần còn lại là do Negav đã cầu xin anh hãy để Rex được làm điều mình muốn.

Lần đó, cả bọn cùng nhau làm tiệc chia tay Rex, uống hết ly này đến ly khác cho tới khi say mèm.

Anh là người tỉnh táo nhất nhóm do lần đó anh bị cảm nên uống không nhiều.

Thở dài bất lực, anh vô phòng lấy vài cái chăn ra để đắp cho từng đứa tránh để mai cả bọn cùng nhau cảm.

Đang đắp chăn cho đứa út thì nhìn thấy những giọt nước mắt của em.

Em vừa khóc vừa nói Rex đừng đi nhưng em cũng hiểu nếu anh ấy tiếp tục ở lại chắc chắn sẽ không còn vui vẻ như ngày xưa.

Thay vì tương lai Rex sẽ hối tiếc vì những điều mình chưa làm được, em đã giúp anh mở ra con đường anh nên đi.

Thà rằng đau một lần còn hơn sau này phải đau cả đời.

Anh lắng nghe em nói, không đáp lại chỉ nhẹ nhàng ôm em.

Kate gật đầu xác nhận : "Đây là USB của anh An.

Trong đó là một số tài liệu và đơn xin rút khỏi GERDNANG.

Anh ấy nhờ em bảo quản giùm đến một lúc nào đó sẽ cần đến"."

Thằng bé hạ quyết tâm rồi sao" HURRYKNG ôm trán, thở dài mệt mỏi.

Anh giờ đây mong rằng tất cả những gì anh đang nhìn thấy chỉ là cơn ác mộng.

Nhưng sự thật đã khiến anh phải tỉnh ngộ.

Những lời nói anh sẽ bên cạnh, chăm sóc, bảo vệ em cả đời giờ đây như từng nhát dao cứa vào tim anh nhưng chắc không thể đau bằng em.

Kewtiie lòng đầy sợ hãi, giọng nói run rẩy hướng tới người trưởng nhóm : "Hiếu, mày tuyệt đối không được đồng ý.

Tuyệt đối không được để nó rời đi"."

Mày bình tĩnh lại đi.

Cứ yên tâm tao nhất định sẽ không" HIEUTHUHAI trấn an mọi người.

Nhưng anh cũng biết rất rõ tính tình của Negav, chỉ sợ đứa nhỏ sẽ tự ý quyết định mà không nói với ai."

An có nói chuyện này với quản lý của nó không ?"

Pony Trinh hỏi."

Không ạ.

Dạo này chị ta cũng không xuất hiện, lịch trình thì gần như không có.

Em có hỏi thì chị ta kêu ở nhà luôn đi" Kate ấm ức nói.

Đâu phải cô muốn Negav ở ẩn mấy tháng nay, mà do bên phía công ty ngang nhiên chèn ép Negav.

Mỗi lần hỏi là y như rằng họ sẽ gây khó dễ đủ đường, chỉ tội cho Negav phải chịu đựng tất cả."

Trước mặt Hiếu thì tỏ ra quan tâm chăm sóc An, còn sau lưng thì bỏ bê thằng bé.

Nếu anh không xin làm quản lý cùng thì không biết sao luôn" Pony Trinh than thở.

Quản lý hiện tại của Negav là người không thích cậu nhất nhưng vì công ty yêu cầu nên đành chấp nhận, còn tất cả mọi việc đều do trợ lý làm.

Trước mặt người ngoài cô ta luôn tỏ ra là một quản lý chuyên nghiệp, tận tâm với cậu nhưng sau lưng lại gây ra đủ chuyện thị phi.

Lên mạng nói xấu, hạ bệ đủ điều chỉ vì cậu tài năng, vì cậu được anh Hiếu quan tâm mà không phải cô ta.

Chị trợ lý trước rất bất mãn nhưng vì thương đứa nhỏ nên đã cố gắng hoàn thành tốt nhất có thể.

Negav đã nhiều lần xin đổi quản lý nhưng công ty không đồng ý nên đem chuyện này nói với Pony Trinh nhờ anh nghĩ cách giúp.

Pony Trinh hiểu ý liền đề nghị công ty để anh làm trợ lý của Negav.

Từ ngày anh làm trợ lý, cô ta cũng chịu làm một chút nhưng chỉ làm cho có.Kate và Pony Trinh tâm sự đủ điều về quản lý của Negav, nào là cô ta lười làm ra sao, khi thấy trai đẹp là bật chế độ ngoan hiền mà nhìn vô cùng giả trân và nhiều chuyện khác nữa.

Cả hai nói chuyện hăng say đến nổi những người khác cũng góp công kể xấu bà chị quản lý.

Riêng HIEUTHUHAI đang nhắn tin với Anh Tú Atus để bàn một số chuyện.

Rex cứ luôn nhìn USB trong tay suy nghĩ, qua một lúc cất giọng hỏi : "Kate, em có biết tập tài liệu trong USB của An có cái gì không ?"."

Em cũng không rõ.

Anh ấy chỉ nói hiện giờ nó chưa hữu dụng nhưng trong tương lai chắc chắn nó sẽ có ích" Kate tuy thấy khó hiểu nhưng cũng tường thật lại cho các anh.Tất cả mọi người bị lời nói của Rex mà chú ý đến USB.

Kewtiie hiểu ý, lên phòng lấy laptop.

Rex bật máy, cắm USB, mở file lên xem bên trong có gì.

HURRYKNG và Manbo ngỡ ngàng nhìn tài liệu bên trong máy tính, HIEUTHUHAI vừa nhìn vừa suy nghĩ điều gì đó.

Qua một lúc thì cả đám nở nụ cười kỳ dị khiến Pony Trinh và Kate ngồi đối diện đổ mồ hôi lạnh.

____________Đã một tuần trôi qua, Negav cuối cùng cũng đã tỉnh dậy.

Kate vui mừng nhấn chuông gọi bác sĩ tới kiểm tra.

Sau một loạt thao tác, bác sĩ kết luận không có gì đáng ngại liền yên tâm đôi chút.

Đang tính gọi điện báo tin vui cho mọi người thì bị cậu ngăn cản.

Negav nắm chặt tay Kate, giọng khàn đi do mới tỉnh lại : "Đừng, anh không muốn gặp họ.

Anh sợ".Kate nhìn thấy sự bất thường từ cậu liền nhẹ đưa tay xoa đầu trấn an : "Em biết rồi.

Em sẽ gọi chị Trâm khám cho anh.

Mọi người hiện đang bận chắc qua mấy ngày nữa sẽ thăm anh sau".Negav thở phào nhẹ nhõm khi nghe câu nói này, cậu hiện tại không muốn gặp ai.

Cậu không biết tại sao nhưng cứ nghĩ đến việc gặp mặt mọi người, cơ thể không tự chủ được sợ hãi muốn tránh xa họ.

Kate ngoài mặt vẫn cư xử như bình thường nhưng trong thâm tâm lại dâng lên nỗi bất an.Qua thêm ba ngày, cậu theo bác sĩ Trâm làm bài kiểm tra não bộ.

Negav từ đầu đến cuối đều ngoan ngoãn hợp tác.

Sau khi kiểm tra mọi thứ xong, cả hai cùng nhau ngồi chờ đợi kết quả.

Negav cố nặn ra nụ cười để trấn an Kate vì cô gái nhỏ cứ luôn ủ rũ không vui.

Kate nhìn thấy cậu cố gắng làm mình vui liền thấy trong lòng tràn ngập ấm áp.

Nhìn tờ kết quả trong tay, Kate không kìm lòng được mà nhào vào lòng Negav, vừa khóc vừa nói xin lỗi rất nhiều.

Dù đã biết rất rõ nhưng cô từng rất mong đây không phải sự thật.

Tờ giấy trên tay Kate rơi xuống, Negav thẫn thờ nhìn.

Những con số và chữ cái khó hiểu nhưng cậu lại đọc hiểu bốn dòng cuối cùng: Rối loạn dây thần kinh thực vật, Trầm cảm, Tự kỉ, Rối loạn lo âu.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 44


Sau khi đưa Negav trở lại phòng bệnh nghỉ ngơi, Kate bước từng bước vô lực tới phòng bệnh kế bên - đây là nơi các anh trai đang ngồi chờ đợi kết quả kiểm tra.

Vừa mới mở cửa, mọi người nhào tới hỏi thăm tình trạng tâm lý của Negav.

Isaac thấy tình hình có phần hỗn loạn liền căn ngăn những người khác tránh đặt quá nhiều câu hỏi.

Ổn định mọi người xong, anh quay qua nói : "An thế nào rồi, Nhi ?

Có nghiêm trọng không em ?".Kate với đôi mắt ngấn lệ nhìn anh hồi lâu, hai tay cầm tờ giấy chuẩn đoán đưa tới trước mặt anh cất giọng : "Mọi người nên chuẩn bị tâm lý trước.

Đây là kết quả kiểm tra của anh An".Isaac lòng đầy bất an cầm lấy tờ kết quả xem, càng đọc mặt anh càng đen lại cho tới khi cơ thể lảo đảo khụy xuống.

Mọi người hốt hoảng vội dìu anh ngồi lên giường nghỉ, Quang Trung lật đật chạy đi gọi bác sĩ tới khám.

Anh Tú Atus nhặt lấy tờ giấy chuẩn đoán đang rơi xuống đất, cẩn thận đọc từng dòng một, đến dòng cuối cùng, cả người run rẩy lắp bắp : " Tại sao ?

Tại sao lại như vậy ?"

Pháp Kiều tò mò vội lấy tờ giấy trên tay anh đọc lớn để cho mọi người cùng nghe.

Đọc xong cả cơ thể run rẩy ngã xuống, may mắn là Công Dương phản ứng nhanh nên đỡ được.

Pháp Kiều bật khóc nức nở ôm lấy Công Dương, không nghĩ mọi chuyện lại có thể tồi tệ hơn được nữa.

Mang trong mình bốn chứng bệnh tâm lý, nếu là người khác có lẽ đã không còn trên thế gian này.

Pháp Kiều thấy thật may mắn khi cậu vẫn còn ở bên nhưng cũng cảm thấy đau lòng cho số phận bi thương của cậu.Captain boy cố gắng gồng mình tránh nước mắt tuôn rơi, em biết mình không được khóc phải vững vàng mạnh mẽ để cùng các anh chăm sóc Negav.

Nhưng em bây giờ thật sự rất muốn khóc thật to để nước mắt của mình làm trôi đi nỗi đau trong tim.

Song Luân đi lại ôm chầm lấy em, anh hiểu rõ đứa em út này, tuổi còn trẻ nhưng đã phải chịu cú sốc lớn thế này, đặc biệt khi người đó lại là người mà em ấy yêu thương."

Cứ khóc đi, không ai thấy đâu.

Em còn có tụi anh, chúng ta cùng nhau vượt qua nha" Song Luân nhẹ giọng an ủi, dùng thân thể cao lớn của mình che đi đứa nhỏ yếu đuối nhưng cố tỏ ra mạnh mẽ.

Captain boy thấy hành động của anh làm cho cảm động, liền rút vào trong lòng anh lớn khóc.Quang Hùng Master D ngồi bệt xuống đất, lấy tay che đi những giọt nước mắt của mình.

Anh không giỏi trong việc kiềm chế cảm xúc của bản thân lại càng không giỏi trong việc kéo Negav ra khỏi bóng tối đầy tuyệt vọng.

Nếu như anh không mãi mê theo đuổi ước mơ, nếu như anh để ý đến em nhiều hơn thì có lẽ bây giờ đã khác nhưng tất cả chỉ là hai chữ nếu như.

Anh giờ đây chỉ muốn được nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của em để trong lòng ấm áp hơn đôi chút nhưng chợt nhận ra em đã không thể cười với anh như trước kia.

GERDNANG lặng lẽ ra khỏi phòng bệnh, cả năm con người đi từng bước nặng nề tiến tới phòng bệnh Negav.

Nhìn qua cửa sổ phòng, Negav đang ngồi thẫn thờ nhìn mưa rơi tầm tã, tay vân vê chiếc vòng cỏ bốn lá.

Đôi mắt vô hồn không chút sức sống, cả người toát ra vẻ cô đơn, u sầu giống như cả thế giới đang ruồng bỏ cậu.

Nỗi đau trong tim không thể chữa lành, nó chỉ đang cố chấp vá che đậy những vết thương xấu xí.

HURRYKNG đưa tay ôm lấy Negav, cậu giật mình muốn đẩy anh ra nhưng chưa kịp làm gì thì Manbo đi tới nhẹ nhàng xoa lưng trấn an.

Negav cứng đơ người nhưng nhanh chóng thả lỏng cảnh giác.

Đã từng rất lâu rồi Manbo đã không xoa lưng cậu như thế này.

Negav vẫn luôn nhớ mỗi khi cậu khó ngủ thường lén chạy vô phòng anh để ngủ cùng vì cậu biết rõ anh sẽ luôn làm hành động này để cậu cảm thấy an tâm.

Kewtiie dịu dàng đưa tay lau đi những giọt nước mắt trên má cậu.

Rex vỗ vai HURRYKNG để anh buông ra sau đó đưa ly nước ấm cho cậu uống.

HIEUTHUHAI tiến tới xoa đầu đứa em út, mỉm cười nói : "Chúng ta về nhà thôi".Negav nghe thế ngơ ngác nhìn anh.

Rex bật cười trước hành động dễ thương của cậu em nhưng sau đó thu lại tránh để em xấu hổ rồi tâm ra dỗi.

HURRYKNG ra dáng người anh trai bồi thêm một câu : "Đợi em khoẻ hơn, anh sẽ bao em đi ăn Haidilao".Manbo bất mãn lên tiếng : "Còn phần tụi tao đâu ?"

"Tao chỉ bao nhóc An thôi, còn tụi mày lớn rồi tự trả đi" HURRYKNG.Kewtiie ôm trán bất lực nhìn hai thằng bạn của mình hoá thành trẻ con cãi nhau om sòm.

Negav nhìn thấy khung cảnh quen thuộc diễn ra trước mắt vô thức cười lớn.

Cả ba người thấy thế liền hăng say cãi nhau tiếp đến nỗi y tá mở cửa la mắng thì mới chịu dừng lại.HIEUTHUHAI nhìn Negav chịu cười với các anh, trong lòng cũng vơi đi bất an đôi chút.

Anh quỳ xuống sàn nhà nắm lấy tay cậu, Negav hoang mang khi thấy anh lớn làm như vậy.

Cậu đang muốn nói anh đứng lên nhưng anh đã dành nói trước."

Anh xin lỗi vì thời gian qua đã không thể quan tâm đến em, không thể bên em lúc em cần.

Nhưng lần này sẽ khác, anh hứa sẽ không để em một mình nữa.

Em có thể cho anh thêm cơ hội yêu thương chăm sóc em được không, An".Từng giọt nước mắt rơi lên tay HIEUTHUHAI, anh hốt hoảng đứng dậy luống cuống dỗ dành đứa nhỏ.

"Có thật không ?

Mọi người sẽ về nhà đúng không ?

Em sẽ không còn phải ngồi chờ mọi người nữa phải không ?

Em sẽ ... hức hức ... không còn phải nhìn các anh ... hức ... từ xa nữa đúng không ?"

Negav oà khóc nức nở hỏi từng người.Các anh trả lời từng câu hỏi của cậu.

Phải, bọn anh sẽ về nhà, sẽ cùng cậu xem tất cả các tập của chương trình ATSH, sẽ cùng nhau ngồi chơi các trò chơi với cậu, sẽ cùng nhau trò chuyện thâu đêm và làm tất cả mọi thứ chỉ cần đó là điều đứa nhỏ muốn.

Trong quá khứ, đứa em út vì các anh mà chịu đựng tất cả mọi thứ chỉ để bảo vệ ước mơ âm nhạc cùng ánh đèn sân khấu, không dám nói ra càng không dám đòi hỏi điều gì.

Các anh nợ đứa nhỏ này quá nhiều, thầm hứa với bản thân bây giờ và cả sau này sẽ luôn thương yêu bảo vệ đứa nhỏ.

Không cần đáp lại chỉ mong cả đời được nhìn thấy em bình bình an an.

__________________Anh Tú thở dài nhìn tờ giấy chuẩn đoán hồi lâu sau đó chụp lại gửi vào group nhóm để thông báo cho những người khác biết.

Cuối cùng sau tất cả mọi chuyện, những người chưa biết giờ cũng đã biết, những người đã biết giờ đây đang phải vững tâm đối mặt với sự thật đau thương này.

Tin nhắn vừa gửi đi, Anh Tú mệt mỏi ngã ra sofa nghỉ ngơi nhưng trong đầu không ngừng nghĩ ngợi đủ điều.

Cảm giác mọi thứ diễn ra quá nhanh, mới ngày nào tất cả mọi người cùng nhau mở tiệc chúc mừng thành công của chương trình ATSH mà giờ đây ai nầy đều mang tâm trạng đau thương vì một người.

Anh từng mong sự gắn kết mà các anh trai tạo ra sẽ luôn bền vững theo năm tháng nhưng anh đã lầm.

Chỉ một phút vô tâm mà khiến cho tất cả chúng ta tổn thương sâu sắc, đặc biệt là khi người hứng chịu nhiều nhất lại là đứa nhỏ mà tất cả chúng ta muốn bảo vệ.

Giờ đây khi sự thật được phơi bày anh thấy mình bất lực ra sao.

Lúc này tiếng chuông điện thoại vang lên, Anh Tú nhìn màn hình thì ra là của cô bạn hàng xóm - ca sĩ Lyly.

Anh bắt máy nghe hỏi xem có chuyện gì không.

Lyly gãi má xấu hổ nói tự dưng cảm thấy anh đang buồn lòng về chuyện gì đó nên gọi điện hỏi thử.

Anh ngạc nhiên sau đó mỉm cười nói mình không sao.

Lyly nghe vậy cũng yên tâm, cô nhẹ nhàng nói : "Nếu có chuyện gì không vui cứ tìm em tâm sự, em luôn sẵn lòng lắng nghe.

Anh đừng buồn, em lúc nào cũng ở bên anh mà".Anh Tú hạnh phúc đáp lại : "Cảm ơn em".Sau cuộc trò chuyện ngắn với cô bạn hàng xóm, anh đã lấy lại tinh thần cùng mọi người đối mặt vượt qua.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 45


Bác sĩ Trâm nhẹ nhàng trò chuyện vài ba câu với Negav.

Cậu im lặng lắng nghe nhưng trong đôi mắt là sự mơ hồ và mệt mỏi.

Bất chợt cô hỏi rằng hôm nay cậu muốn làm gì, có muốn đi dạo ngắm hoa không và nhiều câu hỏi khác.

Negav mơ màng nhìn ra cửa sổ hồi lâu mới đáp lời lại hoặc im lặng.

Nhưng chủ yếu câu trả lời chỉ là muốn ở trong phòng không ra ngoài vì cậu thấy rất mệt không muốn đến chỗ nào đông người.

Những lúc cậu im lặng, cô chỉ mỉm cười nói sang chuyện khác.Những người bên ngoài đứng ngồi không yên vì lo lắng cho Negav.

Dương Domic cứ nhìn chằm chằm vào bên trong qua ô cửa kính trên cửa ra vào, anh thấy được vị nữ bác sĩ cứ liên tục bắt chuyện với Negav nhưng cậu gần như không phản ứng lại.

Jsol cứ đi qua đi lại trong hành lang, gương mặt tràn đầy vẻ lo lắng.

Nicky nhìn Jsol mà thấy chóng mặt vội ngăn hành động của người em thân thiết."

Thằng bé sẽ không sao đâu.

Em bình tĩnh chút đi" Nicky khuyên nhủ Jsol nhưng trong lòng giờ đây toàn là bão tố, nó không chịu yên mà cứ lớn dần lên.Pháp Kiều chấp tay cầu nguyện thần linh mong rằng những bất hạnh sẽ qua đi, những ngày tươi đẹp và hạnh phúc sẽ đến với Negav.

Ali Hoàng Dương ngồi bên cạnh động viên Pháp Kiều, lâu lâu lấy điện thoại ra nhắn tin với những người không có mặt hôm nay báo cáo tình hình.Hùng Huỳnh tách khỏi mọi người, lặng lẽ đi lên sân thượng.

Ngồi trên ghế đá nhắm mắt lại để cảm nhận cơn gió nhẹ mang theo hương hoa của mùa xuân.

Anh chậm rãi mở mắt nhìn lên bầu trời, vô thức lấy điện thoại ra bấm vào danh bạ, ngón tay lướt qua từng dãy số điện thoại hiển thị trên màn hình.

"Mình đang làm gì thế này" anh tắt máy, bàn tay thon dài ôm lấy nửa khuôn mặt, nở nụ cười giễu cợt bản thân.

Chỉ là không biết từ lúc nào mà nước mắt tuôn rơi.

Anh cố gắng kìm nén tiếng khóc của mình nhưng tất cả đều vô dụng.Quang Trung bước tới gần, đưa tay ôm lấy cơ thể run rẩy của anh : "Vẫn chưa buông được à.

Sao cứ phải làm khổ bản thân".Qua được một lúc, tâm trạng của Hùng Huỳnh cũng đỡ hơn.

Anh nhẹ đẩy Quang Trung ra, lấy tay lau đi những giọt nước mắt : "Xin lỗi, em khiến anh phải lo lắng rồi.

Em không sao, anh về lo cho An đi.

Em ấy cần các anh hơn"."

Nói bậy gì vậy.

Em là em út nhóm 10/10 mà.

Em cũng quan trọng.

Nhóc An có nhiều người chăm sóc lắm.

Hay con ghét mẹ rồi sao.

Mẹ biết mà, con hết thương mẹ rồi" Quang Trung giận dỗi quay mặt hướng khác.Hùng Huỳnh hốt hoảng vội dỗ dành và hứa sẽ tâm sự với các anh nếu anh gặp bế tắc.

Phạm Đình Thái Ngân khoanh tay, cả người dựa vào tường, ánh mắt dịu dàng nhìn Quang Trung đang tỏ vẻ hờn dỗi với cậu con trai Hùng Huỳnh.

_______________Kewtiie nhìn bài đăng mới nhất của HURRYKNG về việc xe cấp cứu đỗ trước nhà chung GERDNANG.

Anh không giải thích gì nhiều chỉ trấn an các bạn fan GERDNANG nói chung cũng như fan Embes nói riêng rằng Negav không sao.

Anh hiểu tình hình bây giờ đang hỗn loạn nếu để fan biết được tình trạng tâm lý của Negav sẽ gây ra không ít phiền phức trong việc điều trị của cậu.

"Ba người kia đâu rồi" Rex tay cầm ấm cháo giữ nhiệt mới nấu từ nhà vô, tay còn lại ôm bó hoa hướng dương mới hái trong vườn.

"Họ bận việc rồi.

Cũng không trách được, sắp kết thúc hợp đồng nên phía công ty cứ giục ký cái mới mà Hiếu không chịu.

Giờ thì cả bọn bị tư bản bóc lột" Kewtiie nhún vai trả lời."

Anh nghe đâu bên đó đang nhận rất nhiều lời mời quảng cáo và sự kiện thời trang.

Kate cũng theo giúp đỡ lịch trình chứ mình Pony Trinh và nhóm trợ lý làm không xuể" Song Luân tiếp lời."

Thật quá đáng.

Không muốn ký thì bị bắt làm nhiều việc để gom hết tiền tài cho bọn chúng.

Mong thời gian trôi nhanh nhanh để mấy ảnh sớm được giải thoát" Captain boy tức giận nhưng cũng chẳng thể làm gì hơn ngoài việc thắp hương cầu công ty xấu xa đó phá sản."

Không cần phí thời gian tức giận với đám người kia.

Cứ chờ đi, ác giả ác báo" Rex cười lạnh ung dung cầm hoa vào bình.Mọi người khó hiểu nhìn nhau nhưng chẳng ai dám hỏi vì nụ cười đậm chất phản diện của Rex.

Nó kiểu như Gin trong thám tử lừng danh Conan, Captain boy nghĩ thế.

____________Cánh cửa đẩy ra, vị bác sĩ trầm ngâm nhìn vào tờ giấy.

Thấy mọi người tụ tập trước cửa chờ, cô thu lại vẻ mặt của mình nở nụ cười xã giao chào hỏi.

Sau đó, dặn dò vài điều về Negav và hẹn gặp riêng tổ đội GERDNANG khi mà các anh sắp xếp thời gian rảnh đủ cả năm người.

Dương Domic hít một hơi thật sâu, điều chỉnh gương mặt nghiêm túc, mở cửa bước vào trong thì thấy Negav lúc này đang ôm gà bông mà ngủ.

Dương Domic xấu hổ vì cứ tưởng cậu đang thức nên mới làm nghi lễ khoa trương ấy.

Quay ra sau lưng thì mấy ông anh ho khan cố gắng tỏ ra điềm đạm, có người vì không chịu được chạy ra nhà vệ sinh cười lớn.

Mấy đứa em nhỏ vỗ vai an ủi nhưng gương mặt méo mó vì nhịn cười đã phản ánh tất cả.

Dương Domic co người một góc tự kỷ mặc kệ sự đời.Mọi người dần bước vào trong, tìm một góc để ngồi ngắm nhìn gương mặt ngủ say của Negav.

Ali Hoàng Dương gửi xong tin nhắn quay qua Quanh Trung bàn chuyện.

Hùng Huỳnh đưa tay xoa nhẹ đầu Negav thì thầm chúc ngủ ngon sau đó cùng Anh Tú Atus nói chuyện.

'Mong rằng cả đời em bình an, hạnh phúc.

Mong rằng nỗi đau trong em sẽ vơi đi.

Mong rằng những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với em.

Mong rằng em sẽ lại nở nụ cười ấm áp xoa dịu trái tim mọi người' Dương Domic đeo lên tay Negav chiếc vòng cỏ bốn lá quen thuộc.

Chờ tới lúc không ai chú ý đến, anh nhẹ đặt một nụ hôn lên tóc cậu.

Cả đời này của anh đã không thể rung động trước bất kỳ ai ngoài trừ người con trai nhỏ này.

____________Ý nghĩa của việc hôn lên tóc : Hôn lên tóc là một cử chỉ đầy dịu dàng và tinh tế.

Qua đó thể hiện sự chăm sóc của bạn với người ấy.

Khi bạn hôn lên tóc của một người, bạn đang thể hiện sự quan tâm và bảo vệ, đồng thời gửi gắm một thông điệp của sự âu yếm và tình cảm chân thành.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 46


Đặng Thành An đã mơ, một giấc mơ kỳ lạ.

Cậu mơ thấy chính mình ở một thế giới khác.

Lúc đầu cậu cứ tưởng mình đang mơ về khoảng thời gian tươi đẹp trước kia nhưng rồi cậu chợt nhận ra đây không phải là thế giới của mình.

Cậu tựa như một linh hồn trôi lơ lửng bên cạnh bản thể khác của mình.

Những điều vừa quen vừa lạ đang xảy ra xung quanh khiến cậu không khỏi trầm trồ cảm thán.

Giống như chuyện cả hai người đều thuộc tổ đội rap GERDNANG, cũng tham gia chương trình ATSH, quen biết tất cả mọi người và nhiều chuyện khác nữa.

Nhưng cũng có một số điểm khác biệt ví như các anh GERDNANG nhà mình đều có nửa kia mặc dù cậu không biết họ là ai.

Theo những gì cậu quan sát ở chính bản thể của mình thì họ đều rất cố chấp trong chuyện tình cảm mà cũng vì thế chuyện tình của họ gặp không ít trắc trở.

Cậu bay lại trước mặt một cô gái, đây chính là nửa kia của HURRYKNG.

Ở thế giới của mình, cậu không biết đến cô mà có lẽ cô ấy chưa bao giờ xuất hiện hoặc thậm chí là không hề tồn tại.

Mặc dù là lần đầu gặp gỡ nhưng cậu cảm thấy sự quen thuộc kỳ lạ, giống như người em trai gặp lại chị gái sau bao ngày xa cách.

Cậu mỉm cười dịu dàng nhìn ba người sau ánh đèn sân khấu, cô gái cầm khăn mặt và chai nước suối đưa cho Negav sau phần trình diễn solo, sự cưng chiều trong đôi mắt không hề giấu đi.

HURRYKNG kế bên thở dài bất lực nhìn bạn gái mình quan tâm em nhỏ hơn cả chính bạn trai.Đặng Thành An ngắm nhìn người chị gái một lúc lâu sau đó bỗng léo lên một suy nghĩ : 'Có khi nào bọn họ giấu mình về chuyện có bạn gái không ta?

Họ thật xấu tính, có người ấy rồi không thèm giới thiệu với mình'.Đặng Thành An giận dỗi lấy chân đá vào HURRYKNG vì cậu không dám làm gì với đội trưởng Trần.

Đôi chân nhỏ xuyên qua cơ thể HURRYKNG, cậu bất ngờ một chút sau đó hiểu ra rằng mình chỉ là một linh hồn, không thể chạm vào bất kỳ điều gì.

Cậu cứ lặng lẽ quan sát mọi thứ, từ buổi bắt đầu ATSH cho đến kết thúc sau đó là Concert 1.Và rồi sóng gió ập đến, chỉ vì lời nói vô ý mà Negav đã phải trả một cái giá rất đắc.

Negav trở thành món mồi ngon cho đám nhà bào viết tin, bịa đặt đủ điều.

Đám anti-fan thừa dịp kích động fan của các anh trai khác kêu chương trình loại bỏ Negav và nhiều chuyện không hay đã xảy ra.

Đau lòng nhất có lẽ là các fan ủng hộ Negav dần dần từ yêu thích hoá thành thù ghét, căm hận.

Đặng Thành An ngồi bên cạnh Negav đang ôm mặt khóc nức nở trong phòng.

Cậu hiểu chuyện này rất nghiêm trọng nhưng lại chẳng thể giải quyết được gì chỉ hi vọng rằng bản thể của mình sẽ không gục ngã giống cậu.

Cánh cửa mở ra, cha mẹ lại gần xoa đầu đứa con trai nhỏ, ánh mắt dịu dàng dỗ dành Negav nín khóc.

Các anh trai thi nhau hỏi han quan tâm cậu, gửi quà của mình cũng như của một số bạn fan Embes và lời động viên.

Tổ đội GERDNANG thay phiên chăm sóc, bảo vệ Negav trước những lời ác ý từ mọi người.

Các bạn fan dần chấp nhận phần quá khứ không hoàn hảo của Negav, chấp nhận lời xin lỗi, họ chọn ở lại vì muốn được nhìn thấy sự trưởng thành của Negav sau này.Nhìn lại những điều mình từng trải qua theo góc độ khác và chứng kiến sự trưởng thành.

Cậu hiểu được rất nhiều điều nhưng cũng thấy được sự khác biệt giữa hai con người.

Một người sống trong tình yêu thương của gia đình được cha mẹ và các anh che chở rất khác với một người treo lên mình hình ảnh vô lo vô tư nhưng bên trong là sự cô đơn đến cùng cực.

Đặng Thành An từ khi còn bé hiểu được cha mẹ ưu ái anh trai hơn vì anh chính là người kế thừa gia nghiệp nhà họ Đặng sau này.

Cậu cảm thấy bất an trước tình yêu của cha mẹ giành cho anh trai.

Cậu đã từng nổi loạn, từng buông lời cay nghiệt với gia đình, từng gây thương tích chính bản thân với hi vọng họ sẽ quan tâm cậu hơn một chút.

Nhưng tất cả cậu nhận được là câu nói bận từ họ.

Rồi dần dần cậu buông bỏ, học cách chấp nhận, học cách thu lại nỗi đau và vết thương trong lòng, tỏ ra hiểu chuyện để mọi người không ghét bỏ mình.

Nhìn thấy một bản thể khác được cha mẹ yêu thương, được anh hai nuông chiều, được các anh lớn che chở trước khó khăn thử thách.

Cậu thấy rất vui và ấm áp nhưng cũng ghen tị với chính mình ở thế giới khác.

Những giọt nước mắt rơi xuống càng lúc càng nhiều nhưng vẫn không thể làm vơi đi nỗi đau trong lòng.

Trái tim của cậu có quá nhiều vết thương, chúng không chịu lành lại mà càng lúc càng có nhiều vết xước hơn.

Lúc này một bàn tay ấm áp dịu dàng chạm lên mặt cậu, khẽ giật mình nhìn lên.

Bất ngờ thay, Negav từ từ ôm lấy Đặng Thành An, bàn tay vỗ về xoa dịu nỗi đau trong cậu.

Negav mỉm cười thì thầm vào tay cậu : "Đừng khóc, cậu cười lên đẹp hơn nhiều.

Mọi người cũng rất yêu thương cậu, họ lo cho cậu lắm.

Cậu cũng mau trở về đi, đừng ở bên tớ mãi".Đặng Thành An ngơ ngác hỏi : "Cậu nhìn thấy tôi à ?"

"Nhóc con, chơi đủ rồi hãy nhớ về nhà.

Bọn anh đang đợi đấy" HURRYKNG xoa đầu Đặng Thành An, trong mắt ánh lên sự yêu thương vô bờ."

Ngốc ạ, sao lại ganh tị với chính mình.

Ai cũng thương em hết mà" Quang Hùng Master D mỉm cười nhìn cậu - một bản thể khác với Negav nhà anh.Mọi người lần lượt xuất hiện, đứng cạnh Negav.

Đặng Thành An ngây ngốc nhìn từng người một, có người cậu quen biết nhưng cũng có người không.

Negav buông cậu ra, ánh mắt rưng rưng sắp khóc : "Cậu nhớ giữ gìn sức khoẻ đó nha.

Không biết bao giờ chúng ta gặp lại nhưng mình tin rằng một ngày nào đó cậu sẽ thoát khỏi nỗi đau của mình.

Trong tương lai, cậu sẽ đứng dưới ánh đèn sân khấu, cất lên ca khúc thuộc về riêng mình".HIEUTHUHAI đi lại, ôm chầm lấy Đặng Thành An : "Đừng từ bỏ, An.

Anh tin em sẽ làm được.

Nếu như em sợ phải đi một mình trên chính con đường này thì hãy đi chậm lại.

Chờ bọn anh tìm đến em"."

Em không cô đơn.

Em chỉ là không biết dựa vào bọn anh thôi.

Lần này phải dựa vào bọn anh, đừng tự gồng gánh một mình" Isaac nhẹ giọng dạy dỗ đứa nhỏ.Đặng Thành An từ từ tan biến trong không trung, đôi mắt ánh lên tia sáng nhỏ, môi mấp máy hai từ cảm ơn đầy chân thành.

Negav nhìn bản thể khác của mình đã quay trở về, cậu nở nụ cười tươi như ánh mặt trời, giơ hai tay lên cao hét lớn : "Mọi người mau chuẩn bị thôi.

Concert tiếp theo phải thật bùng cháy"."

Em làm ơn thuộc động tác bài Icon giùm chị là đủ cháy lắm rồi" Biên đạo Lan Nhi chọc ghẹo thầy dạy nhảy Minh Hy."

Ơ chị ơi, bài tên Icon mà.

Không đều mới là đặc sản của nó chứ" Đức Phúc hài hước chen vào một câu khiến các anh trai gật gù tán thành."

Tụi bây riết chiều nó hoài" Trấn Thành mắt cá chết nhìn đàn con thơ thi nhau bảo vệ đứa em áp út."

Chắc anh Thành không chiều" Captain boy cười cười.Mọi người cười lớn trước màn phản pháo của em út chương trình.

Trấn Thành không phản bác, quay qua Negav bẹo cái má bánh bao cho bỏ ghét.

Các anh trai thấy vậy cũng đưa tay bẹo vài cái.

Negav đáng thương, lấy tay che mặt mình tránh móng vuốt của mọi người, nhanh chóng chạy ra sau lưng HIEUTHUHAI trốn.

HURRYKNG hùa theo các anh trai khác chọc ghẹo Negav khiến cậu giận dỗi không thèm nói chuyện với anh.

HURRYKNG ra sức dỗ nhưng cậu nhóc vẫn giận dỗi cho đến khi anh hứa dẫn cậu đi ăn thì mới thôi.
 
(Negav) Nỗi Đau
Chương 47


"Lần này đừng chịu đựng một mình nữa".

Negav tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, đưa tay chạm lên mặt thì phát hiện ra không biết từ khi nào mà nước mắt đã rơi.

Cậu thẫn thờ nằm đó, suy nghĩ về những chuyện mình đã thấy được trong giấc mơ, nó quá chân thật nhưng cũng mơ hồ.

Nếu nó là thật thì rất không hợp lý nhưng nếu là do cậu tưởng tượng ra thì cái ôm ấy sao lại ấm ấp đến thế.'Người đó thật sự là mình ở một thế giới khác sao ?

Mọi người thật sự yêu thương mình sao hay tất cả chỉ là do mình tự ảo tưởng.

Mình có gì đáng để được trân trọng.

Mình chỉ là đứa thất bại, phiền phức.

Không ai cần mình, không ai thương mình.'Negav co mình trong chăn, tự mình suy nghĩ đủ điều rồi dần dần bị sự tiêu cực bủa vây.

Cậu chới với trong mớ cảm xúc phức tạp này, không biết mình muốn gì, không biết đi về đâu, không biết mình tồn tại vì điều gì.

Cậu bất lực để mặc bản thân tự giày vò chính mình, tự làm đau bản thân, chỉ có như thế mới không suy nghĩ thêm nữa.

Cả tâm trí lẫn cơ thể giờ đây đều gục ngã, cậu chỉ muốn dừng lại tất cả, kết thúc chuỗi ngày đau khổ này để có thể được ngủ mãi mãi, giam mình trong những giấc mơ đầy ngọt ngào.

Cậu không tiếp tục sống trong sự mơ hồ không thấy tương lai, không thấy ánh sáng, tự mình đối mặt với nỗi đau không thể gào lên càng không thể nói với bất cứ ai.Một giọt, hai giọt rồi lại ba giọt và kéo theo đó là những giọt nước mắt lăn dài.

Những ngày chờ đợi mỏi mòn, những lần bị tổn thương, những lời hứa nhưng không thể thành hiện thật, những kỷ niệm đẹp giờ đây chỉ còn hiện hữu trong từng bức ảnh cậu nâng niu.

Tất cả hoá thành mũi dao đâm thật sâu vào trái tim nhỏ bé, mong manh của người thiếu niên.

________________Captain boy vui vẻ ngân nga ca khúc Làn ưu tiên của nhóm nhạc MOPIUS, trên tay đung đưa con gấu bông với hi vọng người ấy sẽ thích món quà nhỏ của em.

Rhyder mỉm cười bất lực nhìn thằng em nhảy chân sáo tới phòng bệnh, trong lòng thầm nghĩ đến nụ cười của người ấy khi thấy cậu đến thăm.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Rhyder nhắc máy nghe.

Đầu dây bên kia mang chất giọng trầm ấm : "Mấy đứa tới chưa ?"

"Bọn em vừa mới tới.

Anh đừng lo, em với Duy sẽ chăm lo cho An thật tốt."

Rhyder vui vẻ đáp lại, kế bên Captain boy đang lắng nghe cũng gật đầu phụ hoạ."

Anh xin lỗi.

Đáng lẽ hôm nay anh mới là người chăm bệnh vậy mà quản lý của anh phát hiện hợp đồng có vấn đề nên cần phải trao đổi lại với bên nhãn hàng."

Giọng nói đều đều nhưng không thể giấu được vẻ tiếc nuối khi đã bỏ lỡ cơ hội để gần Negav hơn."

Không sao đâu anh.

Với lại cảm ơn anh đã nhường lần này cho bọn em.

Em nhất định không thua đâu."

Rhyder cười cười không quên chọc ghẹo anh em của mình."

Ê nha, đừng bỏ quên em.

Em sẽ không để mấy anh ra tay trước đâu.

Anh An thương em nhất, chắc chắn anh ấy thích em hơn."

Captain boy vỗ ngực tự hào."

Haha anh đây không chấp nhất với trẻ con.

Mấy đứa cố gắng lên nha.

Anh bận rồi hẹn gặp sau."

Cuộc gọi kết thúc trong không khí vui vẻ, cả hai nhìn nhau bật cười, đã lâu lắm rồi mới được trêu chọc mấy ông anh.

Hai người đã không thể nhớ rõ lần cuối tất cả bọn họ hẹn gặp nhau là khi nào, đã bao lâu rồi không ngồi cùng nhau trò chuyện, ăn uống vui vẻ.

Thì ra cảm giác của Negav là như vậy sao : thất vọng, đau lòng, mất mác.Có lẽ chúng ta may mắn hơn Negav một chút, bị dòng đời đưa đẩy, công việc nhiều lên, chạy theo đam mê, nhiều lúc mệt mỏi thì chỉ cần ngủ một giấc sáng ngày hôm sau đã có thể hoà vào nhịp sống bộn bề.

Có lẽ chính vì chạy theo cái gọi là ánh đèn sân khấu nên họ đã không hề nhận ra những thay đổi nhỏ xung quanh, đến khi quay đầu nhìn lại thì đã bỏ lỡ rất nhiều điều.

Hoặc cũng có thể cuộc sống đã rất vội vàng mà chúng ta đã vô tình bỏ quên đi tình yêu thương giữ con người với nhau.Nhưng Negav lại khác, cậu chọn sống chậm lại với tất cả, có lẽ là cậu vẫn chưa buông được khoảng thời gian hạnh phúc với mọi người.

Hoặc có lẽ trong quá khứ cậu từng bị tổn thương nên khi gặp được ánh sáng cậu đã muốn bám chặt vào nó, mặc cho thứ ánh sáng ấy có thể làm đau mình nhưng cậu vẫn chấp nhận.

Bác sĩ Trâm đã nói như thế, tình hình tâm lý của Negav rất khó đoán, nó như cái biểu đồ cứ lên xuống thất thường lúc tốt lúc không.

Mọi người cũng vì vậy mà lo lắng không ngừng nhưng chẳng thể làm gì khác hơn ngoài việc ở bên cạnh Negav.

Bác sĩ Trâm cũng đảm bảo sẽ làm mọi cách để chữa trị cho cậu nhưng không phải lúc nào cũng suôn sẻ.

Cô đã thấy không ít trường hợp người bệnh bên ngoài tỏ vẻ hợp tác nhưng sau lưng lại âm thầm tổn hại bản thân, những trường hợp như thế cô gặp khá nhiều nên đa phần phát hiện kịp thời và đưa ra hướng điều trị mới.

Cũng có trường hợp người nhà bệnh nhân vì không chịu được áp lực nên đã bỏ mặc dẫn đến bệnh tình nặng hơn buộc phải đưa vào viện tâm thần tiếp tục điều trị...

Và nhiều trường hợp thương tâm hơn nữa.Bác sĩ tuy rất am hiểu tâm lý của mọi người nhưng cuối cùng họ cũng chỉ là người đưa ra lời khuyên, hướng dẫn, kê thuốc còn việc chữa lành tâm hồn hoàn toàn dựa vào ý chí của người bệnh, sự yêu thương và quan tâm từ gia đình, bạn bè và những người xung quanh.

Người mắc bệnh không đáng sợ mà cái đáng sợ là cách chúng ta đối đãi với họ ra sao.

Chúng ta là người cứu rỗi họ nhưng cũng có thể sẽ là người gián tiếp kết thúc tất cả.

______________Sau buổi trao đổi hôm ấy, tất cả các anh đều mang tâm trạng u buồn, họ sợ rằng mình sẽ lại làm tổn thương đứa nhỏ.

Bác sĩ cũng đã nói con đường này tuy nói nó ngắn cũng không ngắn, nói nó dài lại càng không phải mà điều quan trọng là họ có chịu đi tới cuối cùng hay không.

Họ buộc phải vững tâm hơn để đối mặt với cậu, phải che đi sự sợ hãi trong trái tim vì nó có thể sẽ gây ra áp lực với cậu.

Họ càng sợ mình sẽ buông bỏ giữa chừng, sợ một phút lơ là của bản thân sẽ đẩy cậu đi thật xa.Ngày hôm đó, đứa em út của họ, đứa trẻ chỉ mới bước vào đời, chỉ mới có 22 tuổi đã mỉm cười rạng rỡ nói rằng em sẽ làm được, em sẽ không bỏ mặc anh ấy một mình, em sẽ làm tất cả mọi thứ để không phải hối tiếc điều gì vì em biết rất rõ nỗi cô đơn nó đau khổ ra sao.

Khoảng thời gian du học nước ngoài em đã nếm trải nó nên em càng không thể để người em thương lại phải trải qua nó thêm lần nào nữa.Em nói mình đã trưởng thành, đã có thể trở thành chỗ dựa cho các anh.

Nhưng mà em biết không Hoàng Đức Duy, em đang khóc, nỗi đau cùng nỗi sợ đang muốn nhấn chìm em.

Phải, em sợ mình không làm được, lại càng sợ đánh mất Đặng Thành An - mặt trời nhỏ của em.

Em biết mình yếu đuối, vô dụng, chẳng giúp ích được gì, có khi còn làm các anh thấy phiền nhưng nếu em không mạnh mẽ thì ai sẽ bảo vệ Đặng Thành An của em.Mọi người sững sờ nhìn Captain boy, họ đang suy nghĩ gì vậy, tại sao lại làm tổn thương đến đứa em này nữa, tại sao lại mắc sai lầm thêm lần nữa.

Pháp Kiều cùng Quang Trung đi tới ôm lấy Captain boy, lời xin lỗi nghẹn ngào cùng những giọt nước mắt ân hận.

Những người khác đi tới xoa đầu đứa em út an ủi, họ vẫn chưa làm gì mà đã vội vàng buông bỏ thật chẳng giống anh trai say hi chút nào.

Không bỏ cuộc trước thử thách mới là bản chất của họ từ cái hồi tham gia chương trình, không sợ gì cả chỉ sợ mình chưa làm hết sức.

_____________Quay về hiện tại, cả hai đẩy cửa bước vào trong, gương mặt vui vẻ bỗng chốc tối lại.

Cả hai vội chạy vào kiểm tra xung quanh, phòng tắm, nhà vệ sinh, tủ đồ đều không có bóng dáng của Negav.

Dưới sàn nhà là bình hoa bị đập vỡ tan tành, những tờ giấy vẽ, những tấm ảnh của tất cả mọi người, quần áo, tấm ga bị xé nát không thương tiếc.

Khung cảnh hỗn loạn cho thấy tâm trạng bệnh nhân đang bị kích động, cả hai sợ hãi vội vàng chạy ra ngoài tìm kiếm.Captain boy điên cuồng chạy loạn khắp nơi tìm kiếm, trong lòng thầm mong rằng Negav chưa làm gì cả, cậu chỉ đang ngồi đâu đó chờ mình đến đón về.

Rhyder giữ được chút bình tĩnh liền nhờ các chị y tá phụ giúp còn bản thân vừa tìm vừa gọi điện cho một số anh trai khác nhờ họ để ý bên ngoài bệnh viện.

Anh chỉ mong Negav hiện giờ chỉ trốn đâu đó chứ đừng bước ra ngoài vì không ai dám chắc cậu sẽ an toàn hay không.

Wean Lê biết được tình hình liền bỏ mặc lời dặn dò nghỉ ngơi của bác sĩ chạy khắp bệnh viện tìm kiếm Negav.
 
Back
Top Bottom