- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 654,365
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm
- 36
Nam Hậu Khó Sống [Bl, Cao H]
Chương 36
Chương 36
Lam Lăng không rõ liệu hoàng thượng có lừa mình hay không nhưng y lại chẳng thấy say bởi rượu mà chính ánh mắt nụ cười của người ấy mới là thứ thúc tình ghê gớm nhất.Đã lâu rồi hai người mới lại viên phòng, thiên tai cứ như kề lên cổ một thanh đao sắt bất cứ lúc nào cũng có thể cứa đau vì vậy ngay cả ăn cũng chẳng có vị gì huống hồ chi là việc vui sướng khác.Tuy nhiên đêm nay Lam Lăng lại tạm gạt đi âu lo đó mà tận hưởng chút thân mật đêm xuân trước bão tố sắp đến.Thái Phượng Tiêu cũng vừa hay có ý đó nên có thể thấy rõ bờ vai luôn cứng thẳng của hắn đã mềm xuống đôi chút.Hắn chống tay lên hai bên đầu của Lam Lăng, sâu trong đôi mắt sáng của đế vương là muôn vàn ý nghĩ xa xăm, có thể là ngọn cỏ ngoài biên cương, dòng suối nơi thôn làng, lều trại tại ngoại thành hoặc cũng chỉ đơn giản là người trước mắt.Người này luôn đến bên hắn bẻ ngoặc mọi kế hoạch của hắn, như ngọn gió chợt đến chợt đi chẳng thể khảm rõ vào sách viết tranh vẽ, nhưng sau tất cả hắn lại yêu y đến chằng rõ vì sao.Thái Phượng Tiêu khẽ khàng đặt một nụ hôn lên ngực trái của Lam Lăng, xúc cảm lành lạnh khiến nam hậu chợt rùng mình.
Y vốn nghĩ đây sẽ là một đêm xuân mãnh liệt thô bạo giống như những đêm mà họ từng trải qua, nhưng sao y lại cảm thấy bệ hạ nhà mình lại dùng cách này thay cho lời tạm biệt.Lam Lăng không rõ vì sao chuyện lại trở nên như thế, y chỉ biết là bây giờ mình bối rối đến mức tay chân để đâu cũng không được.Thái Phượng Tiêu nhìn ra được Lam Lăng dần lui sóng tình, hắn cũng nhận thấy bản thân đang không thể "yêu" y theo cách thường thế nhưng nghĩ đến diễn biến tiếp theo, hắn lại chẳng thể điên cuồng khuấy loạn trong dục vọng vô tri mà chỉ muốn kề sát vào y để hưởng chút hơi ấm quen thuộc.Lam Lăng ngập ngừng nói: "Bệ hạ có tâm sự ư?"
Thái Phượng Tiêu chậm rãi trả lời: "Nghĩ đến phải xa ngươi lòng ta chợt thấy khó chịu.Thế kẻ thản nhiên nói sẽ để nam hậu thay trẫm đi là ai vậy nhỉ.Lam Lăng cũng không nghĩ nhiều mà cười khoái trí cả gan nhấn đầu rồng xuống ngực mình, chủ động uốn éo khiến núm vú đón gió hơi cương cứng cọ loạn xạ lên môi mỏng lạnh kia, nhằm nhen lại lửa tình.Thái Phượng Tiêu thương xót đủ cũng biết dừng, thấy nam hậu chủ động như vậy hắn lại vô ý phá nữa thì thật không hay.Vì thế nương theo lực đẩy mà ngậm lấy núm vú của Lam Lăng mút mạnh.Tiếng mút hòa lẫn tiếng nhóp nhép dần kéo mọi chuyện về đúng hướng đi nên có.Lam Lăng mừng rỡ càng nâng người lên một cách nhiệt tình, thỉnh thoảng sẽ rên vài tiếng "ừm, a" vỡ vụn.Thân thể y đã lâu chưa được đụng chạm nên có hơi nhạy cảm, đầu vú bị cắn nhéo một hồi vừa sưng vừa đỏ nhưng Lam Lăng lại không nỡ nói hắn dừng lại.
Tận khi Thái Phượng Tiêu thấy đủ mới dời miệng sang bên kia lặp lại vòng tuần hoàn vừa đau vừa tê sướng này.Sau đó hắn quét một vòng bên đầu vú như tạm biệt, lưỡi hắn rê dài xuống bụng rồi dừng tại búp măng đang run rẩy.Như cảm nhận được sự yêu thương cận kề, cây thịt hồng nho nhỏ của nam hậu rất khôn ngoan rỉ ra chút nước nhờn kịp thời bổ sung khoan miệng hơi khô do chiếc lưỡi hư hỏng mãi ở ngoài gió.Mằn mặn mà cũng ngòn ngọt, đầu nấm nhớp nháp rỉ nước dính dớp được khoang miệng ấm bao lấy hòa chung nước bọt cùng nhau tạo nên hỗn hợp dịch nhầy thượng hạng chuẩn bị khai mở thịt động đã lâu chưa sử dụng lại.Nếu có thêm chút tinh trùng sẽ càng tốt, nghĩ là làm, Thái Phượng Tiêu hóp miệng rồi lại liếm mút, ra rồi lại vào vừa siết chặt và thả lỏng khiến cơn sướng của Lam Lăng như được câu kéo, chẳng mấy chốc đã bắn đầy miệng rồng quý của bệ hạ.Thái Phượng Tiêu rất kiên nhẫn bất động hứng trọn mưa tinh, đến khi cây thịt hồng ngưng co giật mới buông ra, nhả tinh dịch vào lòng bàn tay, thậm chí hắn còn cử động mấy ngón tay đánh giá sự đặc quánh này.Cảm thấy cũng vừa đủ nên Thái Phượng Tiêu nhướng mày ra hiệu, mới đầu Lam Lăng đang trong cơn mê vẫn chưa hiểu ý của bệ hạ nhà mình cho lắm đến khi hắn dùng tay còn lại vỗ hai cái lên đùi mình lúc này y mới vỡ lẽ là người ta muốn y đổi tư thế.Lam Lăng ngẫm nghĩ xem tư thế nào để dễ bôi trơn một chút rồi quả quyết xoay lưng lại hếch cao mông vùi mặt vào gối đưa ra cánh mật đào cho người cần người cứ lấy.Thái Phượng Tiêu thấy thế thì cười khẽ xoa vài cái với ý khen ngợi rồi hai tay cùng làm việc, tay banh tay xoa phối hợp nhịp nhàng.