- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 653,565
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm
- 36
Mỗi Đêm Lẻn Vào Động Phủ Của Sư Tôn - Nhất Vấn Chi
Chương 80: Đan dược
Chương 80: Đan dược
Thủy Nguyệt Bí Cảnh 50 năm mở một lần, Liễu Lăng Ca không ngờ rằng, chỉ cách lần trước mới được ba mươi năm, bí cảnh lại mở.Nàng vừa kết thúc một trận chém giết, trên người vẫn còn lượn lờ mùi máu tanh không thể xua tan.Ngày trước nàng luôn cảm thấy khó chịu khi ngửi thấy mùi này, nhưng giờ đã quen với nó.Sau lần trở về tông môn, nàng lại đến Giang Định Châu.Nàng chủ động xin ra trận, ngày ngày theo tiểu đội dọn dẹp tàn dư của Ma tộc ở biên giới, cố gắng dùng chiến đấu để lấp đầy rối loạn trong lòng.Việc này quả thực có chút hiệu quả.Chiến đấu khiến lòng tập trung, không còn tạp niệm.Nàng vốn tưởng rằng mình có thể buông bỏ đoạn tình cảm này, cho đến khi nghe được tin sư phụ khôi phục tu vi ——Lòng nàng lại rối bời.Nàng đang do dự, không biết có nên trở về tông môn để chúc mừng sư phụ hay không......
Dù nàng và người đã đoạn tuyệt quan hệ sư đồ, đến cả một tiếng sư phụ, nàng cũng không còn tư cách để gọi.Nếu gặp lại, nàng chỉ có thể giống như những người khác, gọi người một cách bình thường là Kiếm Quân, còn người......
Cũng sẽ chẳng bao giờ liếc nhìn nàng thêm một lần.Vì do dự, nàng đã ở lại Giang Định Châu cho đến bây giờ.Sau đó nhận được tin tức Thủy Nguyệt Bí Cảnh sắp mở."
Liễu sư tỷ," Tiểu tu sĩ truyền tin hỏi nàng, "Có muốn cùng chúng ta trở về tông môn không?"
Liễu Lăng Ca nói: "Ta......
Sẽ suy nghĩ thêm."
Nàng tùy tiện tìm một cái cớ: "Nếu mọi người đều vào bí cảnh, Giang Định Châu không có người trấn giữ, ta không yên tâm."
Tiểu tu sĩ kính nể nhìn nàng: "Liễu sư tỷ gần đây đã có danh tiếng tại Giang Định Châu, chắc chắn không ít Ma tộc đã đã để ý đến tỷ, hay là tỷ cũng vào bí cảnh để rèn luyện một phen.
Hơn nữa, lỡ như trong bí cảnh có kẻ nào của Ma tộc trà trộn vào thì sao?
Với kinh nghiệm chiến đấu ở tiền tuyến của Liễu sư tỷ, ngược lại có thể bảo vệ an toàn của chư vị đạo hữu trong bí cảnh."
Liễu Lăng Ca bị những lời này của tiểu tu sĩ làm dao động đôi chút.Nhưng không phải vì lý do này, mà là ——Không biết sư tôn có vào bí cảnh hay không?Danh tiếng của sư tôn còn vang xa hơn cả nàng, đến mức người trong Ma giới không ai không căm thù người đến tận xương tủy.Nghe nói sư tôn chỉ mới khôi phục đến Kim Đan kỳ, nếu người cũng vào bí cảnh để rèn luyện, nhất định sẽ có người của Ma giới mai phục để giết người.
Nếu nàng cũng vào bí cảnh, với sư tôn mà nói, ít nhiều cũng hỗ trợ một phần.Nhưng nàng không chắc, liệu Lê Vân có vào hay không, bèn tìm cách liên lạc với người của Thái Huyền Tông.Sau đó, nàng nhận được tin tức chắc chắn.Lê Vân sẽ đi.Nàng không kìm được tâm tình có chút vui vẻ.Nàng thu dọn hành lý, chuẩn bị trở về Thái Huyền Tông, trước khi đi, nàng hẹn gặp Dịch Phong để chào tạm biệt.Liễu Lăng Ca nói: "Bí cảnh lần này sẽ mở một năm, từ nay đến một năm sau, chúng ta sẽ không gặp được nhau."
Nói xong lời này, trong lòng nàng như nhẹ đi vài phần.Từ lần nàng trở về, Dịch Phong đã biết nàng đoạn tuyệt quan hệ với sư phụ, nên đối xử với nàng rất tốt ——Trước đây, nàng mơ hồ tận hưởng sự quan tâm của hắn.Nhưng bây giờ, ngược lại, nàng đã dứt bỏ tâm tư kia với Dịch Phong.Bởi vì......Nàng dường như ngày càng chìm sâu vào tình cảm với Lê Vân.Có lẽ Lê Vân nói đúng, ngày trước nàng ngưỡng mộ hư danh đệ nhất thiên hạ của người, nàng muốn chứng kiến người quay về đỉnh cao.Nhưng chính vì Lê Vân dứt khoát nói ra điều đó, phá tan giấc mộng hão huyền của nàng, ngược lại lần đầu tiên nàng nhìn thấy dáng vẻ thật của người.Người lạnh lùng như vậy, lạnh lùng đến mức trục xuất nàng khỏi sư môn.Nhưng cũng rất ôn nhu, ôn nhu đến mức bảo vệ thể diện của nàng, tự nhận không muốn liên lụy đến tiền đồ của nàng.Ánh sáng của vầng trăng sáng lạnh lẽo xa xôi không thể với tới ấy, một khi đã thấy, sẽ mãi không thể quên.Nàng vào bí cảnh một năm, vừa đủ để nàng và Dịch Phong từng người bình tĩnh lại, có lẽ Dịch Phong cũng có thể buông bỏ nàng, tìm một người xứng đáng hơn.Liễu Lăng Ca nói: "Đây là linh thạch mà từ trước tới nay huynh đã tặng ta, hiện tại ta trả lại cho huynh."
Dịch Phong nhìn dáng vẻ của Liễu Lăng Ca, nheo mắt lại.Hắn nói: "Nàng muốn cắt đứt quan hệ với ta sao?"
"Không," Liễu Lăng Ca vội vàng giải thích, "Ta chỉ là......
Ta vào bí cảnh một năm, có lẽ trong thời gian này huynh sẽ cần dùng linh thạch, tìm không thấy ta, vì thế ta trả lại cho huynh trước."
"Ra là vậy."
Dịch Phong khoanh tay: "Làm sao nàng biết ta sẽ không vào bí cảnh?"
"Huynh cũng muốn đi sao?"
Thủy Nguyệt Bí Cảnh rất rộng lớn, dù gần Thái Huyền Tông, nhưng không phải thuộc quyền sở hữu của mình Thái Huyền Tông.Những năm trước, đây đều là nơi mà đệ tử của năm đại tông môn vào để rèn luyện, một số tông môn nhỏ và cùng thế gia nhỏ cũng sẽ phái người đi vào, nhưng cần có sự bảo đảm của năm đại tông môn.
Giữa tán tu, cũng có thể liên kết thành Tiên Minh tán tu, nộp phí thông hành cho năm đại tông môn, chứng minh không phải Ma tộc, là có thể tiến vào bí cảnh.Vì thế, việc Dịch Phong cũng vào bí cảnh, không khiến Liễu Lăng Ca cảm thấy ngoài ý muốn.Điều khiến nàng ngoài ý muốn là một chuyện khác.Liễu Lăng Ca hỏi: "Gần đây......
Không phải trong gia tộc của huynh có việc bận rộn sao?"
Dịch Phong những ngày qua thường nói gia đình có việc, bận rộn đến mức không thấy bóng người.Nàng cũng không tiện hỏi sâu chuyện gia đình của người khác, nên vẫn chưa tìm hiểu kỹ."
Ta à......"
Dịch Phong cười, "Chính là cần vào bí cảnh để giải quyết chuyện gia tộc đó."
Liễu Lăng Ca sững người.Dịch Phong nói: "Nàng không muốn ta đi sao?"
"Không có," Liễu Lăng Ca nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, tỏ vẻ không có việc gì nói, "Chỉ là nhắc đến chuyện nhà của huynh, ta chợt nghĩ không biết muội muội Nam Nhứ của huynh có đi không?
Nàng đã đến Trúc Cơ, vừa đủ tu vi để vào bí cảnh.
Nhưng bí cảnh này dù sao cũng rất nguy hiểm......"
"Tất nhiên nàng sẽ đi."
Dịch Phong tự tin nói, "Bí cảnh hung hiểm đến đâu, cũng có ta bảo vệ nàng."
Liễu Lăng Ca không hiểu sao lại nghĩ đến Lê Vân, người có mối liên hệ mơ hồ với Nam Nhứ.Nếu Nam Nhứ gặp nguy hiểm......
Liệu sư phụ có bảo vệ nàng không?Có.Sư phụ luôn hành sự chính trực, mà Nam Nhứ vẫn là đệ tử của người.
Còn nàng......Trong lòng Liễu Lăng Ca dâng lên một nỗi buồn man mác, nghĩ đến việc mình vẫn là đệ tử của Thái Huyền Tông.
Nếu đồng môn gặp nạn, Lê Vân chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.Nàng xua tan những tâm tư hỗn loạn trong đầu, khẽ mỉm cười với Dịch Phong: "Ta đương nhiên tin vào thực lực của huynh.
Có huynh ở đó, muội muội đi bên cạnh huynh, nhất định sẽ bình yên vô sự."
"Ừ."
Dịch Phong tùy ý đáp lại hai tiếng, dường như vô tình nhắc đến: "Lần trước nhờ nàng mang đan dược, nàng đã cho muội ấy ăn chưa?"
Thần sắc Liễu Lăng Ca cứng đờ.Đan dược đó......
Đã bị nàng dùng rồi.Nàng không muốn mất mặt trước bằng hữu, miễn cưỡng nói: "Ừm......
Ăn rồi."
"Vậy thì tốt."
Dịch Phong gật đầu, ánh mắt sâu xa nói: "Muội muội của ta, thân thể yếu ớt, cần được bồi bổ nhiều hơn."
Gần đây, Nam Nhứ đối với hắn rất có lệ.Con mèo nhỏ ham chơi bên ngoài......
Vậy thì chuẩn bị một con cổ trùng, cho nó ẩn trong cơ thể nàng.Nếu nàng ta vẫn không nghe lời, hắn sẽ dẫn con cổ trùng này ra, chắc chắn sẽ khiến nàng ta phải ngoan ngoãn xin tha.