Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Mang Theo Máy Bán Hàng Tự Động Xuyên Về Cổ Đại

Mang Theo Máy Bán Hàng Tự Động Xuyên Về Cổ Đại
Chương 360: Chương 360



Đại Ni vừa nghe vậy liền tò mò đến nỗi vò đầu bứt tai.

Chờ đến khi có ngày nghỉ không cần phải đi học, cô bé sẽ năn nỉ mẹ đưa cô bé đi xem dáng vẻ thật sự của máy xúc.

Mẹ của cô bé đồng ý, rất nhanh đã đưa cô bé theo.

Đứng từ xa chưa đến gần mà Đại Ni đã nghe thấy âm thanh ầm ầm vang lên, khi thấy được cái đầu to lớn và màu sắc kim loại lạnh lẽo kia, thoạt nhìn thật sự khiến người khác sợ hãi.

Nhưng qua một chốc, thấy nó cần cù chăm chỉ giúp mọi người xúc đá xúc đất thì chẳng còn sợ hãi gì nữa, ngược lại còn nhanh chóng thích nó là đằng khác.

Đại Ni mở to mắt nhìn, nhận ra trên đỉnh máy xúc tỏa ra hơi nóng.

Cô bé bèn hỏi mẹ mình, mẹ bảo là do nó ăn than đá, ăn no rồi mới có thể làm việc, thật sự giống hệt với con người.

Chờ đến khi xúc xong hết, hơi nước mới không bốc lên nữa. Bỗng nhiên có hai người nhảy từ trên máy xúc.

Đại Ni ngạc nhiên, lúc này cô bé mới biết máy xúc hoạt động là do có người ngồi bên trong điều khiển.

Con người nho nhỏ vậy mà có thể điều khiển cỗ máy sắt to to như vậy!

Đại Ni nhìn với vẻ khâm phục, trong lòng dường như có một mơ ước.

Cô bé muốn chăm chỉ học tập, để sau này lớn lên cũng muốn điều khiển máy xúc.

-

Đối với người dân, máy xúc là một con quái vật khổng lồ. Nhưng đối với Thịnh Quân đây chỉ là máy xúc kiểu dáng cơ bản nhỏ nhất ở thời hiện đại.

Quá trình sản xuất chiếc máy xúc với kiểu dáng này có thể nói là vô cùng vất vả.

Từ sau khi làm ra động cơ hơi nước, trong đó lại xảy ra rất nhiều chuyện, trong huyện Hưng Hòa từ trên xuống dưới đều như con quay không ngơi nghỉ.

Trên đường đi, sau khi Thịnh Quân mở khóa thành tích liền đưa cho nhóm người Tảo Nhi sách giáo khoa chuyên ngành hơn.

Mọi người đều không nỡ bỏ những tri thức trên sách nên họ vẫn luôn tranh thủ thời gian nghiên cứu rồi lại nghiên cứu không ngừng, muốn chế tác ra càng nhiều thứ có ích hơn.

Đã có xe máy rồi, bọn họ vốn dĩ muốn làm thêm ô tô nhỏ và máy cày.

Nhưng theo đề nghị của Phương Tiên Nhi, cuối cùng mọi người vẫn quyết định tạm thời từ bỏ ô tô nhỏ, nghiên cứu về máy cày và máy xúc trước đã.

Dù sao trong công tác xây dựng hàng ngày, hai thứ này hữu dụng hơn ô tô nhiều.

Trải qua quá trình cố gắng, bây giờ máy cày đã làm ra được một sản phẩm thí nghiệm.

Trước khi cày bừa vụ xuân, nó đã phát huy được hiệu quả ngoài dự đoán trong đồng ruộng, bây giờ nó đang di chuyển qua lại giữa các huyện để thực hiện công việc vận chuyển, đợi đến mùa thu thì giúp thu hoạch.

Ngoài ra còn có một chiếc máy xúc nữa, là chiếc đang làm việc ở Cửu Đấu lúc này.

Lúc vừa mới chế tạo ra, mọi người vẫn không ngờ rằng nó có thể có công dụng lớn đến mức này.

Không thể không nói, có thể làm ra hai thứ này một cách nhanh chóng đều nhờ có công lao của Phương Tiên Nhi.

Tri thức trong sách có nhiều đến đâu đi chăng nữa cũng sẽ không cung cấp được bản vẽ tỉ mỉ về máy xúc và máy cày.

Những bản vẽ này đều là do Thịnh Quân nghĩ cách truyền đến bọn họ.

Gần đây, Thịnh Quân phát hiện ra máy hút bụi tự động có thể tự đặt ra tuyến đường quét dọn nên nàng liền tách bản thảo ra rồi đưa vào hệ thống, chuyển sang chế độ bay thấp, cột chiếc gậy vào rồi di chuyển dựa theo bản vẽ tuyến đường, vẽ ra bản vẽ hoàn chỉnh trên mặt đất.

Không thể không nói rằng, đến triều đại này đã lâu, để hỗ trợ giúp đỡ Thịnh Quân đã nảy ra vô số ý tưởng "tinh ranh", k.ích th.ích được sự sáng tạo vô tận.

Ví dụ trước đây nung chảy chậu inox để làm áo giáp, đun chảy bao tay cao su để làm lốp xe, bây giờ còn sử dụng máy hút bụi tự động với công dụng như máy in.

Hai Con dường như được Thịnh Quân truyền cảm hứng, nhân lúc nàng trở về cơ thể của bản thân để nghỉ ngơi, nó bèn âm thầm ra ngoài thành phố Bình Trạch quét một bức tranh 'Guernica' khiến cho vô số người dân vây xem.

Sau khi phân tích xong, nó cảm thấy bức tranh này đã diễn tả sự tàn khốc của chiến tranh hẳn có thể gợi nên sự đồng cảm của người Bình Trạch.

Đáng tiếc, người dân Bình Trạch tạm thời vẫn chưa tiếp thu được sự sâu sắc về nghệ thuật trừu tượng của đại sư.

Sau khi hóng chuyện xong mà vẫn chẳng hiểu, rất nhanh lại gãi đầu rồi tản đi, hưởng ứng chẳng mấy nhiệt liệt.

Đối với việc này, Hai Con cảm thấy vô cùng ủ rũ.

Sau khi Thịnh Quân nghỉ ngơi xong dở khóc dở cười an ủi nó.

Kết thúc khúc nhạc đệm này, quay về vấn đề máy xúc.

Tuy bảo là có bản vẽ, cũng có cả máy tiện, trước đây còn lục tục lắp ráp một vài máy móc sản xuất.

Nhưng loại máy móc kiểu dáng to như máy xúc tạm thời vẫn chưa có cách để sản xuất hàng loạt. Các bộ phận đặc biệt như vỏ ngoài vân vân, đều là do nhóm thợ thủ công một mình tôi luyện ra.

Trước mắt việc cần làm trong huyện rất nhiều, sức sản xuất có giới hạn nên tạm thời không kịp chế tạo được nhiều máy móc hơn, chỉ có thể gấp rút sử dụng chiếc máy này trước.
 
Mang Theo Máy Bán Hàng Tự Động Xuyên Về Cổ Đại
Chương 361: Chương 361



Lẽ ra lái từ Hưng Hòa đến Cửu Đấu cũng chẳng có vấn đề gì, nhưng lo rằng giữa chừng có đường núi nên sẽ hao phí nhiều năng lượng, để tiết kiệm tài nguyên than đá, cuối cùng họ vẫn quyết định tháo dỡ, sau khi vận chuyển xong thì lắp ráp lại.

Còn làm thế nào để tiết kiệm than đá, có thể nói là chủ đề được bàn tán rất nhiều đoàn chủ sự sắp tới đây.

Hiện nay, dần dần có nhiều nơi sử dụng máy móc trong thành hơn, hơn nữa hằng ngày người dân đun nước chống rét cũng cần tới than đá. Than đá đã trở thành nhu yếu phẩm trong cuộc sống của mọi người.

Nhưng địa bàn của Phương Quân đang dần dần được mở rộng, lượng tiêu hao than đó cũng tăng lên từng ngày.

Cho dù trong tay có đến mấy mỏ quặng than, nhưng họ vẫn cảm giác được nguy cơ.

Nhóm người Thiết Trụ chuẩn bị cho việc khai thác dầu mỏ đã lâu, số lượng công trình rất nhiều, sau đó còn phải suy xét đến vấn đề vận chuyển nên chắc chắn không sử dụng ngay được. Không có dầu mỏ, động cơ đốt trong cũng phải hoãn lại.

Nước xa không cứu được lửa gần, dù sao Hồi Hột vẫn cách quá xa.

Tảo Nhi chưa từng nghĩ đến việc chỉ dựa vào nó, thế là gần đây nàng ấy cũng bắt đầu tìm kiếm vết tích của dầu mỏ ở xung quanh ranh giới.

Đồng thời, nàng ấy còn cân nhắc đến việc sử dụng nhiều nguồn năng lượng mới.

Ví dụ như, năng lượng mặt trời.

Nhắc đến nơi nào có ánh sáng mặt trời dồi dào nhất thì Nha Địa mà Thiết Trụ đang ở chắc chắn có thể xếp hàng đầu, nơi đó bốn mùa trong năm đều rực rỡ ánh nắng.

Nhưng đồng thời ở Bắc địa, ánh nắng ở chỗ bọn họ cũng không hề kém cạnh, cũng có thể sử dụng để làm năng lượng mặt trời.

Đối với việc ứng dụng chuyển đổi điện quang của năng lượng mặt trời, tạm thời nàng ấy vẫn chưa nắm chắc, thế nhưng vẫn còn có chuyển đổi quang nhiệt, nếu sử dụng hẳn cũng không phải là vấn đề quá lớn.

Hơn nữa, bọn họ cũng có điều kiện chắc chắn để làm những việc này.

Ví dụ như thứ cơ bản nhất là tấm pin năng lượng mặt trời cần dùng đến những vật liệu như tấm kim loại, thủy tinh, bông cách nhiệt và cao su vân vân. Do đã tích lũy từ trước nên hiện tại bọn họ có thể lấy toàn bộ ra được.

Hơn nữa những nơi như Hưng Hòa và Miên Sùng được lắp đặt hệ thống nước ngầm cách đây không lâu, đường ống cũng được làm thông.

Với những thứ cơ bản như vậy, sắp xếp máy nước nóng năng lượng mặt trời cũng không phải là vấn đề lớn, hệ thống sưởi ấm cũng có thể được cải tiến.

Như vậy có thể tiết kiệm được rất nhiều than đá. Vả lại so với bếp than, hệ thống sưởi ấm dùng năng lượng mặt trời là chủ yếu thậm chí còn có thể làm mát vào mùa hè, người dân cũng sẽ cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Ngoại trừ đồ dùng gia đình, năng lượng mặt trời còn có thể dùng để sấy khô nông sản và thực phẩm. Quy trình của công nghiệp dệt vải và nhuộm màu vân vân cũng rất cần có thiết bị như vậy để có thể nâng cao năng suất.

Nói là làm, rất nhanh các thiết bị liên quan đến năng lượng mặt trời đã được đi vào xây dựng, ít ngày nữa sẽ phát huy tác dụng.

Hiện nay người dân ở huyện Hưng Hòa có chỉ số hạnh phúc rất cao.

Hưng Hòa đã trở thành "căn cứ" của Phương Quân, tất cả những thứ mới lạ đều xuất hiện ở đây trước tiên.

Vừa phải phát triển, vừa phải giúp Cửu Đấu và những nơi khác xây dựng lại, hoạt động lần này của nhóm người Tảo Nhi có quy mô không nhỏ.

Để phòng ngừa, bọn họ kiểm soát con đường chính thông giữa Nam Bắc, đồng thời còn âm thầm cảnh giác tình hình của khu vực xung quanh.

Nhưng điều mà nàng ấy không ngờ tới là tạm thời không có gì gây phiền phức cho nàng ấy cả, nhưng thật ra nàng ấy nhận được vài bức thư quy hàng mới, có rất nhiều huyện thành tỏ ý muốn chủ động gia nhập vào đội ngũ Phương Quân.

Đối với việc này, Trình Thuận phân tích rằng: "Bệ hạ chẳng quan tâm gì đến phương Bắc, nhóm người quản lý Bắc địa rất tự do. Nhưng dù có tự do đến đâu đi nữa, quyền lợi có thể so với chúa đất, điều kiện tiên quyết để ức h.i.ế.p người dân là người dân có thể bị ức h.i.ế.p và còn có người dân để mà ức h**p..."

"Nói tóm lại, vốn dĩ Bắc địa đã có rất nhiều người chọn trốn đến phía nam, lần này trận thiên tai quy mô lớn nên đã khiến nhiều huyện lệnh hoảng sợ. Thấy tác phong của chúng ta khẳng khái mà lại có trách nhiệm nên muốn tìm hậu thuẫn để dựa dẫm... Khụ khụ, dù sao lão già Hoàng đế ông ta cũng cách xa nơi này quá xa nên không dựa dẫm vào được."

Thu Nương ở bên cạnh nghe vậy bèn cười: "Tảo Nhi tỷ, cứ như vậy e rằng kế hoạch ban đầu của chúng ta sẽ không thể tiến hành được. Trước khi kỵ binh ở biên giới được thiết lập, có lẽ chúng ta có thể dựa vào sức hấp dẫn từ những việc đã làm trong thực tế để thâu tóm địa bàn ở phương Bắc."
 
Mang Theo Máy Bán Hàng Tự Động Xuyên Về Cổ Đại
Chương 362: Chương 362



Nói thì nói như vậy nhưng trong lòng mọi người đều hiểu, nếu đã tiếp nhận nơi nào thì phải chịu trách nhiệm với bách tính ở đó.

Hiện tại Cửu Đấu vẫn đang trong quá trình trùng tu, muốn khôi phục lại trật tự ban đầu cũng cần phải có thời gian. Hơn nữa, đây mới chỉ là khôi phục lại trạng thái cơ bản, sau đó còn phải phát triển thêm, phải hoàn thiện cơ sở hạ tầng mà việc này chắc chắn sẽ tốn không ít công sức.

Các huyện thành lại quy hàng vào đúng lúc này coi như cũng là chuyện tốt nhưng đồng thời cũng mang theo gánh nặng.

Tốt là vì địa bàn của các nàng được mở rộng thêm, nhân lực cũng tăng lên.

Nhưng nói là gánh nặng vì chuyện các nàng phải cân nhắc càng ngày càng nhiều, một người phải chia thành tám cánh.

Khoảng thời gian trước Thiết Trụ xin giúp đỡ nên các nàng đã phái người qua đó để hỗ trợ khai thác dầu mỏ, vì vậy có không ít người bị điều đi.

Tảo Nhi xoa trán, nàng ấy suy tư một lúc rồi nói: "Chúng ta có thể chấp nhận những nơi quy hàng nhưng trong thời gian ngắn chúng ta chỉ có thể cung cấp một ít tài nguyên và hướng dẫn chính sách, còn cụ thể quản lý như nào vẫn phải dựa vào bản thân bọn họ, nếu không chắc chắn không thể quản hết được."

Đương nhiên, để tránh có người chỉ muốn quy hàng để chiếm lợi nhưng sau lưng lại không theo sát công việc của các nàng thì Tảo Nhi đã tính toán cứ cách một khoảng thời gian sẽ phái người đi điều tra, làm công tác kiểm tra và xử lý sạch những người bằng mặt không bằng lòng.

"Trong khoảng thời gian tới, chúng ta phải chiêu mộ thêm nhân lực." Nàng ấy thở dài nói.

Trước đó khi tiếp nhận Bình Trạch, đoàn đội mà Tảo Nhi chủ sự đã từng chiêu mộ thêm một lần.

Xem xét tình hình Cửu Đấu lần này, các nàng có thể thiết lập một số bộ phận mới, mở một đợt tuyển chọn nữa.

Công việc tuyển người được triển khai rất nhanh.

Lần này thiết lập bộ phận mới, dưới mỗi bộ phần sẽ có nhiều chi nhánh, được chia rất nhỏ, bởi vì như vậy sẽ tiện chia nhiệm vụ cụ thể và mang lại hiệu quả tốt hơn.

Lấy ví dụ như Bộ thủy lợi, hai bộ phận lớn đang có theo thứ tự là quản lý nước ở huyện thành và hệ thống thủy lợi ở nông thôn.

Một người phụ trách dùng nước ở thành thị, một người phụ trách nước tưới tiêu ở nông thôn.

Mỗi phân bộ lại có trụ sở chính và khu vực quản lý riêng.

Căn cứ tình huống lần này, Bộ thủy lợi lại tăng thêm bộ phận trị thủy ở dưới, phân nhỏ thành các chi nhánh chống lũ và xói mòn.

Thông báo tuyển người nhanh chóng được tuyên bố ra ngoài, lan truyền rộng rãi trong bách tính.

Kì thi của Phương Quân không coi trọng xuất thân mà dựa vào thành tích thi được và năng lực giải quyết vấn đề của thí sinh.

Công việc trong bộ ngành không phải việc có thể làm cố định. Bởi vì đánh giá hàng ngày trong bộ ngành vô cùng nghiêm ngặt, nếu lười biếng không làm thì có thể sẽ bị sa thải.

Mặc dù yêu cầu công việc nhiều nhưng nếu vào được thì sẽ nhận được đãi ngộ vô cùng tốt.

Chưa kể đây là đội ngũ nòng cốt dưới trướng Phương Quân. Chỉ cần là người biết Phương Quân đều hiểu rõ rằng đây là một vinh dự lớn, được công nhận rộng rãi như thế nào.

Rất nhanh, bách tính phù hợp điều kiện lập tức tranh nhau đi báo danh.

Dù cho địa điểm làm việc là Cửu Đấu.

Mọi người đều biết nơi này vừa trải qua thiên tai, còn là một huyện thành chưa được xây dựng hoàn thiện, so với Hưng Hòa thì cơ sở hạ tầng còn kém xa.

Nhưng vẫn không ngăn được sự nhiệt tình của mọi người.

Lần tuyển người lần này rất lớn, đương nhiên cơ hội cũng nhiều.

Bách tính Hưng Hòa và những khu vực lân cận được tiếp cận giáo dục nhiều hơn nên họ có lợi thế khi tham gia thi giấy hơn, có không ít người báo danh đều vượt qua kỳ thi.

Những người được nhận này, có người từng bán đồ ăn vặt trong huyện, có người từng là dân tị nạn trôi dạt khắp nơi, có người còn xuất thân từ tầng lớp thấp kém nhất...

Giờ đây, nhờ cơ hội học tập mà Phương Quân cung cấp, tất cả mọi người đều có được công việc mà trước kia không dám nghĩ đến nên trong lòng họ vô cùng biết ơn.

Nhìn thấy bọn họ thành công, những người khác cũng được truyền cảm hứng.

Trước đây, tuy cũng có người xung quanh thay đổi số phận nhưng dù sao đó cũng chỉ là thiểu số.

Có Phương Quân ở đây, bách tính trong huyện có thêm nhiều cơ hội việc làm và không ít tiện ích cho người dân, cuộc sống của bách tính cũng càng ngày càng tốt hơn.
 
Mang Theo Máy Bán Hàng Tự Động Xuyên Về Cổ Đại
Chương 363: Chương 363



Bởi vì hình thức công việc trong huyện, trước kia cơ hội thi đậu làm chủ sự không nhiều lắm, nhiều lắm là đi làm trong cửa hàng phúc lợi, mặc dù là nơi tốt nhưng cũng không đến mức khiến người ta phải hâm mộ không thôi.

Thường ngày, mọi người vẫn luôn tin rằng "một phần cày cấy bằng một phần thu hoạch", còn quan niệm về việc "đi học để thay đổi số phận" lại không được khắc sâu.

Nhưng bây giờ, đi một vòng quanh huyện, hàng xóm bằng hữu xung quanh, ở đâu cũng thấy có người quen vượt qua kỳ thi trở thành tiểu chủ sự. Lại nhìn những người đã vượt qua kỳ thi kia, tinh thần của họ giống như đã thay đổi, khiến mọi người đều cảm nhận được sức mạnh của việc học.

Người giống như mình đã leo lên vị trí cao hơn, thấy được phong cảnh đẹp hơn. Còn bản thân vẫn chỉ là một người dân bình thường mà đối phương đã trở thành chủ sự có thể tham gia vào việc quy hoạch huyện thành.

Hắn ta đã có thể làm được, vì sao ta lại không làm được?

Những người bình thường hay lười biếng trong việc học tập đều bị ý nghĩ này khơi dậy lòng háo thắng.

Bầu không khí học tập ở huyện thành trở nên sôi nổi chưa từng thấy.

Dù sao chủ sự đã nói, bây giờ chính là thời điểm tốt để phát triển, sau này có rất nhiều cơ hội tương tự, bọn họ bỏ lỡ lần này, nhất định không thể bỏ lỡ lần sau!

Bách tính Hưng Hòa ra sức học tập, vì Phương Quân đã vươn lên nên đi học.

Nhưng tình huống ở Cửu Đấu lại không giống như vậy.

Ở nơi đây vẫn luôn bận rộn công tác trùng tu, giáo dục còn chưa mở rộng, kỳ thi thông thường cũng không mang lại ưu thế quá lớn.

Nhưng bởi vì tính đặc thù của Bộ thủy lợi, người dân địa phương ở Cửu Đấu đều có khả năng bơi lội tốt, sở hữu kỹ năng đặc thù, hoặc là những bách tính hiểu rõ tập tính của sông Sa Hà đều có cơ hội được tuyển chọn.

Mới đầu, những người dân này đều ôm tâm thái muốn thử sức, không nghĩ rằng thật sự có được công việc tốt như vậy nên nhất thời đều cảm thấy không tin được.

Cảm giác này không thể gọi là niềm vui mừng bất ngờ mà nói đúng hơn là như nhận được một liều thuốc trợ tim, khiến m.á.u trong cơ thể họ như trở nên sôi sục.

Trong số những người được tuyển chọn lần này, gần như tất cả mọi người đều mất đi người thân trong trận thiên tai này.

Họa do người gây ra còn có hy vọng báo thù.

Nhưng cướp đi tính mạng người thân bọn họ là Sa Hà, bọn họ nên báo thù một con sông như thế nào đây?

Bây giờ, cơ hội lại tới.

Công việc của "Bộ thủy lợi" này, chính là quản lý Sa Hà.

Chữa khỏi Sa Hà, để nó không thể gây ra lũ lụt, sau này sẽ không còn ai vì con sông này mà mất đi người thân nữa, đây cũng được coi là "báo thù".

Sa Hà sẽ không thể nuốt người nữa. Nếu những người thân đã c.h.ế.t ở dưới suối vàng biết được, có lẽ cũng sẽ cảm thấy được an ủi hơn một chút thì sao?

-

Nhân sự của bộ phận mới nhanh chóng được sắp xếp xong, các phương diện đều được triển khai đâu vào đấy.

Tu sửa đê điều, thả phù sa vào đất để cải thiện đất và nước...

Cùng lúc đó, mấy người Tảo Nhi còn đang phát triển thêm một số ngành sản xuất mới xung quanh Sa Hà.

Ví dụ như nuôi cá.

Đúng lúc khu vực thực phẩm tươi sống của Thịnh Quân mới có một đợt cá chép và cá trắm cỏ, có thể thả nuôi ở khu vực trung và hạ lưu con sông Sa Hà.

Trong những con cá này, cá chép có biểu hiện nổi bật nhất, bởi vì có thể nuôi được cá chép có chất lượng cao.

Sau khi mọi người phát hiện được điều này thì dự định lên kế hoạch phát triển để cá chép trở thành đặc sản chủ yếu của Sa Hà, sau này cũng có thể giúp địa phương tạo nên tên tuổi.

Ngoại trừ nuôi cá, các bãi bồi cũng được tận dụng rất tốt.

Mấy người Tảo Nhi đã tìm được một giống tôm cua, cùng với giống gà đẻ trứng và vịt giống để nuôi.

Gà vịt có thể ở quanh bãi bồi kiếm ăn, chất lượng thịt tươi non săn chắc. Phân của chúng có thể dùng để cải tạo đất đai, làm phân bón hữu cơ, có thể nói là một mũi tên trúng nhiều đích.

Một số khu vực xung quanh Sa Hà còn rất thích hợp để trồng cỏ chăn nuôi, nhóm người Kéo Khắc Thân đã đi khảo sát nửa ngày, cuối cùng đã chọn ra một vài vị trí thích hợp, sau này sẽ dùng để chuyên trồng cỏ.

Có thể nói, mọi thứ trong thành đều được sắp xếp gọn gàng và có trật tự.

Trước đây, máy bán hàng tự động mà Thịnh Quân từng nói đã được lắp đặt và sử dụng ở Cửu Đấu, điều này đã giúp giảm bớt không ít khối lượng công việc vận chuyển cho mấy người Tảo Nhi.

Tuy nói không còn đau đầu về vấn đề vận chuyển nữa nhưng số lượng miệng ăn ngày càng tăng, tổng tiêu thụ mỗi ngày từ các nơi cộng lại cũng không phải con số nhỏ.
 
Mang Theo Máy Bán Hàng Tự Động Xuyên Về Cổ Đại
Chương 364: Chương 364



Mấy người Tảo Nhi lại mở rộng thương đội, nghĩ đủ mọi cách để kiếm tiền từ khắp nơi. Để việc buôn bán và vận chuyển đạt hiệu quả hơn, kế hoạch tu sửa kênh đào cũng được đề bạt lên.

Muốn tu sửa kênh đào, khu vực dọc ven sông quanh Cửu Đấu đã được lên kế hoạch xây dựng bến tàu.

Lúc xây dựng lại huyện thành, khu vực bến tàu cũng được coi là cơ sở hạ tầng phải xây dựng, chờ sau khi có tài nguyên lập tức có thể xây dựng kỹ lưỡng.

Tạm thời không đề cập tới chuyện tu sửa kênh đào.

Gần đây mấy người Tảo Nhi đã đầu tư rất nhiều vàng bạc và hàng hóa để đổi đồ với Thịnh Quân, vì thế nàng lại tăng thêm một cấp.

Có lẽ do hệ thống đã mở khóa không ít hàng hóa trong lúc cứu tế trước đó nên lần thăng cấp này chỉ cho một món đồ.

Hơn nữa còn là một thứ rất cổ quái — Áo dứa (*).

(*) Áo dứa: cái áo có vải xếp nhún, không phải áo có hình quả dứa.

Áo dứa có hai kiểu dáng là ống tay áo dài và ống tay áo ngắn, đều được thiết kế bằng chất liệu co dãn, khả năng kéo giãn rất tốt, sờ vào cũng rất mềm mại.

Là trang phục do hệ thống sản xuất, chất lượng quần áo rất tốt, tương đối bền chắc.

Giống như áo dứa thường gặp, trên bộ quần áo này cũng đầy nếp nhăn, không căng ra chỉ to bằng bàn tay. Cầm một cục nhỏ trong tay, quả thật có cảm giác vỏ dứa.

Thịnh Quân nhớ rõ, nhờ vào đặc tính co dãn của nó nên có một số thương gia sẽ gọi nó là "áo ma thuật".

Kiểu áo này đối với nàng khá là phục cổ.

Ở hiện đại, hình như có một thời gian rất lưu hành kiểu mặc cái này, trên vỉa hè thường xuyên có người bán, màu sắc lòe loẹt trông rất chói mắt.

Nhưng mà, kiểu dáng mà hệ thống cung cấp đều không quá sặc sỡ, đều là những màu đơn giản, ví dụ như xanh đậm và xám nhạt nhưng mà phối với nếp nhăn bên ngoài trông vẫn khá kỳ lạ.

Gần đây thời tiết cũng nóng dần lên, đúng là nên mặc áo mỏng.

Chỉ là không biết người xưa có chấp nhận kiểu áo như này không.

Thịnh Quân do dự đặt áo vào trong cửa hàng.

Đúng lúc, hôm nay Đại Ngưu giúp đỡ vận chuyển hàng hóa trong cửa hàng.

Thịnh Quân nói qua về đặc tính của loại áo này: "Ta làm ra một loại áo, chất liệu của nó khá đặc biệt..."

Nói xong, nàng thấy ánh mắt của hắn ta sáng lên: "Chất lượng co giãn rất tốt? Nhìn nhỏ như vậy nhưng người lớn hay trẻ nhỏ đều có thể mặc? Trời ơi, đây đúng là bảo bối tốt!"

Cũng không thể trách Đại Ngưu vui mừng như vậy.

Trước kia hắn ta chưa từng nghe kể về loại áo thần kỳ như vậy, lại không biết dứa là vật gì cho nên không có khái niệm gì đối với áo dứa.

Vừa nghe nói chất liệu có thể co dãn, điều đầu tiên hắn ta nghĩ đến là, quần áo bọn nhỏ mặc có thể tiết kiệm hơn.

Trước kia, những người nghèo như bọn họ, có một bộ y phục thì người lớn mặc, mặc xong thì cho bọn nhỏ mặc, chỉ cần quần áo vẫn mặc tốt thì có rách rồi cũng chỉ cần sửa lại là có thể mặc tiếp được.

Điều kiện gian khổ nhất là trong nhà chỉ có một cái quần, ai muốn ra ngoài thì người đó mặc.

Đương nhiên, đã lâu rồi Hưng Hòa không còn tình trạng này, dù sao ăn cơm hay may mặc đều có thể đổi bằng phiếu, nhà nhà đều có thể ăn no mặc ấm.

Quần áo mặc hằng ngày không dư dả nhưng cũng không quẫn bách đến mức không có quần áo để mặc.

Nhưng mà, lúc cần thiết có thể tiết kiệm một chút cũng rất tốt.

Người từng nuôi con nhỏ đều biết, trẻ con thay đổi mỗi ngày, chúng lớn nhanh như cây tre sau con mưa, cứ không ngừng mà cao lên.

Mỗi lần trong nhà làm quần áo cho trẻ con, đều sẽ quen làm lớn một chút, vì có thể mặc được lâu hơn một chút.

Nếu trong giai đoạn phát triển này, có một loại áo có thể co dãn, trẻ con có thể mặc vừa mà người lớn cũng không phải lo lắng về chuyện sửa đổi quần áo liên tục nữa.

Y phục thuận tiện như vậy, thật sự là một ý tưởng kỳ diệu!

Hơn nữa không nói cái khác, lần này bách tính bên Cửu Đấu cũng rất cần loại áo này.

Hơn phân nửa nhà cửa trong huyện đều bị phá hủy, quần áo gia sản càng không cần phải nói. Cái khác thì có thể từ từ nhưng thay quần áo lại không thể từ từ, nhất định phải mau chóng sắp xếp.

Xưởng may vẫn luôn bận rộn nhưng may y phục cũng cần phải có thời gian.

Vì thế, bách tính ở Hưng Hòa còn tổ chức hoạt động quyên góp mấy lần, quyên không ít quần áo cũ khẩn cấp qua đó.

Có điều, dáng người mỗi người khác nhau, nên kích thước quần áo cũng có sự khác biệt, không có loại áo thuận tiện có thể co dãn như này.
 
Mang Theo Máy Bán Hàng Tự Động Xuyên Về Cổ Đại
Chương 365: Chương 365



Thịnh Quân nghe vậy, cảm thấy Đại Ngưu nói rất đúng, xét từ góc độ hữu dụng mà nói, áo dứa đúng là đồ tốt hiếm có.

Chỉ là, nàng thật không có thành kiến gì, nàng chỉ cảm thấy kiểu dáng của loại áo này quá mức hiện đại so với người xưa.

Nhìn ánh mắt mong đợi của Đại Ngưu, Thịnh Quân ho khan hai tiếng, dẫn hắn ta đến trước kệ bày quần áo.

Trên kệ hàng chỉnh tề, quần áo được bọc trong bọc giấy.

Đại Ngưu nhanh chóng lấy xuống một cái, nhìn màu sắc trên bao bì, hắn ta hưng phấn nói: "Màu kaki? Hình như ta từng thấy tên gọi này trong sách..."

Hắn mở bọc giấy ra, âm thanh đột ngột ngừng lại, giống như một con gà bị bất ngờ bóp cổ.

"Thế nào?" Thịnh Quân xấu xa hỏi.

"À, cái này, y phục này..."

Đại Ngưu cẩn thận mà sờ vào cái áo giống như có đầy gai, rồi lấy ra giũ phẳng.

Đúng là không lớn hơn bàn tay mấy.

“Kiểu dáng này ta chưa từng thấy, không có vạt áo, áo liền thành một thể, trông có hơi giống áo giáp xích... Thật ra nhìn lâu cũng rất đẹp."

Đại Ngưu đánh giá một cách bảo thủ, hắn ta cầm chiếc áo lên nhìn xung quanh một lượt, sau khi trưng cầu ý kiến của Thịnh Quân, còn thử mặc một chút, lại tìm một nơi có gương soi thử, không lâu sau đã có thể thích ứng với tạo hình của loại áo này.

"Ta cảm thấy rất tốt!" Hắn ta nói: "Hơn nữa loại áo này có dính ánh sáng của ngài Phương Tiên Nhi, không bao lâu nữa, nhất định mọi người đều sẽ thích nó."

Đại Ngưu nói vậy, Thịnh Quân nhìn áo dứa cũng thấy thuận mắt hơn.

Không thể không nói, năng lực tiếp nhận của người xưa quả thật rất cao!

Nói xong, Đại Ngưu nhanh chóng mang áo dứa trở về thành.

Không lâu sau, loại áo này đã đến tay của vô số người.

Đúng như Đại Ngưu nói, bách tính vừa nghe thấy quần áo do Phương Quân sản xuất đã nhanh chóng chấp nhận kiểu dáng của nó, đồng thời cũng nhanh chóng tạo lên một trào lưu mới. Giống như bao tay bảo hộ lao động kết hợp với đế giày cao su trước đó vậy.

Mấy huyện Hưng Hòa hiện này, khi thời tiết nóng, trên đường phố thường thấy được người dân mặc áo dứa đi lại, có người lớn cũng có trẻ con.

Mọi người mặc vào mới biết được, loại áo này còn có nhiều lợi ích hơn những gì mà Đại Ngưu nói.

Chất liệu của loại áo này rất mỏng, dễ làm sạch, giặt xong khô rất nhanh, mùa xuân hè làm việc, giặt áo vào buổi tối, hôm sau lại có áo mặc để đi ra ngoài, không lo làm chậm trễ công việc.

Nguồn cung áo dứa đầy đủ, bởi vì không chiếm diện tích, máy bán hàng có thể trực tiếp xuất hàng.

Rất nhanh, bách tính Cửu Đấu cũng nhao nhao đổi lại y phục như vậy.

Tuy nói kiểu dáng hơi kỳ quái nhưng mặc vào đều rất vừa vặn, còn chính xác hơn cả được may đo, bách tính mặc thử đều rất ngạc nhiên.

Y phục tốt như vậy, vừa nhìn đã biết có giá không rẻ, vậy mà lại được phát miễn phí cho bọn họ, vậy nên mọi người đều ghi nhớ ân tình này trong lòng.

Cuộc sống mặc áo dứa trôi qua từng ngày.

Khi thấy đê điều đã được sửa chữa, nhìn qua cũng cảm thấy được rất kiên cố không dễ bị phá vỡ.

Ngoài huyện thành khác, những con đường xi măng cũng dần được hoàn thành.

Tất cả kế hoạch sản xuất đều có những chuyển biến tốt đẹp, cho dù là trong thành hay ở nông thôn.

Nói đến nông thôn.

Vụ cày bừa vào mùa xuân trước đó, huyện Thành An đã gửi tới một đợt giống khoai lang, chính là những thứ Chung Tứ đã từng đề cập tới trước đó, thứ mà Phụng Vương lấy được.

Nhờ việc cống hiến dầu phong nên bên Thành An được chia không ít giống, Chung Tứ đã tìm cách vận chuyển một ít tới đây.

Bây giờ, những giống khoai kia đều được trồng xuống đất, bên phía Thành An bỗng truyền đến vài tin tức mới.

Trong thư Chung Tứ có nói, gần đây chiến tranh phía Nam đã dịu đi không ít, phía Phụng Vương cũng nhàn rỗi hơn không ít, hoặc cũng có thể bọn họ đang âm thầm chuẩn bị một trận lớn.

Nhưng mà cho dù như thế nào, hắn ta vẫn lo lắng sự chú ý của những người kia sẽ chuyển sang Bắc địa, nếu phát hiện có điều không ổn, có thể sẽ cử người tới gây phiền phức.

Lo lắng như vậy không phải không có lý.

Tuy nói bây giờ các nàng nắm trong tay vũ khí nóng nên không sợ phiền phức.

Nhưng hiện tại Bắc địa còn chưa hoàn toàn thống nhất. Vì nhiều lý do ngoài ý muốn, địa bàn mà các nàng nắm giữ cũng đều như là đây một nơi kia một chỗ. Vị trí phân tán, trình độ phát triển cũng khác biệt, thực lực vũ trang cũng không giống nhau. Chiếm địa phương dễ dàng nhưng phòng thủ lại không dễ dàng chu toàn được.

Dưới tình huống này, nếu phía Nam có người phát hiện mối đe dọa từ các nàng, liên minh lại đối phó các nàng, cho dù có cầm vũ khí nóng cũng khó mà chống cự nổi.

Tảo Nhi suy nghĩ một chút rồi mở miệng nói: "Để những người kia rảnh rỗi chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề. Chúng ta phải chủ động tìm một vài chuyện để cho bọn họ làm."
 
Mang Theo Máy Bán Hàng Tự Động Xuyên Về Cổ Đại
Chương 366: Chương 366



Phụng Vương âm thầm phát triển, thực lực lại không kém. Tuy Hoàng đế ngu ngốc nhưng cũng có rất nhiều thủ hạ dũng mãnh và thiện chiến.

Hiện giờ hai bên đang giằng co, đoán chừng trước đó đã ngấm ngầm phân cao thấp nên mới phát hiện thực lực của đối phương tương đương với mình, vậy nên trong khoảng thời gian ngắn không ai làm gì được ai.

Hơn nữa phía Nam còn có các thế lực nhỏ khác xen vào, nếu không nắm chắc hoàn toàn, không ai dám hành động thiếu suy nghĩ, bọn họ đều đang chờ đợi thời cơ thích hợp để ra tay.

Quá trình chờ đợi này lại gây bất lợi cho các nàng.

Nếu đã như vậy, không bằng các nàng cung cấp cho những người này một ít "viện trợ" để đánh vỡ cân bằng của hai phe, ví dụ như vũ khí.

Vũ khí viện trợ không thể quá kém, phải khiến người ta sinh ra tự tin và hùng tâm tráng chí để áp đảo đối phương.

Đương nhiên cũng không thể quá mạnh, không thể để họ dễ dàng đè bẹp đối phương và giành được thắng lợi.

Ừ, tốt nhất là trước chỉ cung cấp cho một bên, để đối phương nếm được được ngon ngọt, sau đó lại cung cấp cho bên kia đồ tốt hơn.

Mũi tên đã b.ắ.n ra không thể quay đầu, một khi thật sự đánh lên, chắc chắn không dễ gì dừng tay.

Chờ hai bên đánh nhau một thời gian, các nàng lại lấy đồ tốt hơn ra... Để hai bên đánh đến kiệt sức.

Vừa làm suy yếu thực lực của đối thủ, đồng thời còn có thể tạo cơ hội cho bên mình có đủ thời gian phát triển.

Chờ xử lý chuyện ở phương Bắc xong rồi sẽ xử lý cục diện hỗn loạn ở phía Nam, thực hiện thống nhất, tiến về phía Đại Đồng.

Tính toán xong hết mọi việc, Tảo Nhi lập tức cầm bút viết thư, bảo Chung Tứ tiến cử một thợ thủ công, trước để dâng cho Phụng Vương một phương pháp cải tiến đồ sắt.

Ngay từ đầu đã lấy ra vũ khí lớn như cung nỏ chắc chắn không được.

Dù kỹ thuật rèn sắt của triều đại có cải tiến thế nào, chắc chắn cũng không thể vượt qua được inox trong tay các nàng.

Bây giờ kỹ thuật inox của bọn họ đã đạt đến trình độ thành thạo, cho dù không có chậu của Phương Tiên Nhi, các nàng cũng có thể tự mình chế ra thành phẩm từ inox.

Cho nên hoàn toàn không sợ Phụng Vương có được đồ sắt tốt hơn.

Ngoài việc gửi chút ấm áp ra, Tảo Nhi còn định đưa cho Chung Tứ hai trợ thủ để lan truyền tin tức về Phụng Vương cho tai mắt của Hoàng đế để cho bọn họ kịp thời chuẩn bị, cũng tiện cho những đợt vận chuyển sau này.

Cứ như vậy, có thể khiến những người đó đấu đá rất lâu.

Đúng rồi, không chỉ tặng kỹ thuật, các nàng còn có thể tìm người thổi gió bên tai, xem có thể xúi giục Phụng Vương làm một vài chuyện có ích cho dân để thu phục lòng.

Nếu có thể thuyết phục, các nàng sẽ đưa xi măng và những đơn thuốc kia qua, tốt nhất có thể để cho Phụng Vương hỗ trợ sửa chữa đường ở phía Nam...

Nếu Phụng Vương làm những việc này, hoàng đế có ngu ngốc đến đâu cũng sẽ làm một vài việc thực tế để phân cao thấp, chuyện này là chuyện tốt đối với bách tính, hơn nữa còn có thể giúp các nàng giảm bớt gánh nặng sau khi tiếp quản các khu vực phía sau.

Còn Phụng Vương có thật sự lấy được lòng dân hay không? Mấy người Tảo Nhi cũng không quá lo lắng.

Lòng dân chỉ hướng về những người có thể đem lại cuộc sống tốt đẹp cho bách tính.

Mà mục đích cuối cùng và bản chất của Phụng Vương hoàn toàn khác với các nàng.

Dù Phụng Vương có làm được nhiều bao nhiêu đi nữa, vẫn là vì quyền lực và mong muốn thống trị. Nhưng các nàng lại không vì những điều này.

Bách tính đều có một đôi mắt sáng như tuyết, đủ để nhìn ra ai là người thật lòng muốn làm việc tốt.

Thư đã viết xong nhanh chóng được gửi đi.

Mấy người Tảo Nhi xử lý xong đoạn nhạc đệm ở phía Nam, lại tiếp tục vùi đầu vào xây dựng.

Hai ngày này, tấm pin năng lượng mặt trời đã được chế tạo xong, sau khi đưa vào dùng thử thì rất thành công.

Có tấm pin năng lượng mặt trời, rất nhanh sau đó cũng làm ra mẫu bình nóng lạnh, lắp đặt trong nhà tắm công cộng của huyện.

Sau khi tấm pin hấp thụ năng lượng mặt trời, thông qua thiết bị làm ấm nguồn nước, nước nóng sẽ được lưu trữ trong một bể nước cách nhiệt đặc biệt, luôn sẵn sàng cho mọi người sử dụng.

Nhà tắm của huyện còn được lắp đặt thiết bị điều chỉnh. Khi tắm, có thể dùng van để khống chế tỷ lệ nóng lạnh để điều tiết nhiệt độ của nước.

Sau khi bình nóng lạnh được lắp đặt xong, Thu Nương đi vào nhà tắm tắm thử, nàng ấy cảm thấy thứ này rất thoải mái.

Thật ra kiểu nhà tắm này, Thu Nương cũng không xa lạ gì.

Trước đó khi huyện xây dựng hệ thống nước, đã mở không ít nhà tắm công cộng nhưng đều dùng than đá để đun nước nóng.
 
Mang Theo Máy Bán Hàng Tự Động Xuyên Về Cổ Đại
Chương 367: Chương 367



Điều này cũng vì suy nghĩ cho bách tính, mỗi khi đi tắm phải nấu nước tắm thật sự rất phiền phức, nếu có nhà tắm sẽ vô cùng tiện lợi và vệ sinh, vì mỗi ngày luôn có chuyên gia tới làm công tác vệ sinh và khử độc toàn bộ.

Nhưng mà nước ấm trong nhà tắm không thể nào lúc nào cũng chuẩn bị được, mỗi ngày có một khoảng thời gian cố định để cho mọi người tắm rửa, ai muốn tắm thì phải canh giờ đến.

Kiểu nhà tắm công cộng này rất được bách tính hoan nghênh.

Tắm rửa là có thể làm thẻ tháng, nạp tiền cho người một nhà là có thể dùng, tổng chi tiêu cũng không quá nhiều, hơn nữa bình thường mọi người làm công cũng luôn nhận được một ít vé tắm rửa, có thể qua tắm rửa miễn phí.

Nhất là vào mùa hè, thời tiết nóng nực, làm xong việc về có thể thoải mái tắm rửa, sau đó đón gió mát về nhà, toàn thân cũng cảm thấy thoải mái dễ chịu.

Còn vào mùa đông, ở nhà tắm có nước ấm, vừa vào đã thấy ấm áp.

Sau khi làm việc xong thì cơ thể lạnh buốt, chỉ cần đi tắm nước nóng, có thể xua tan cái lạnh rất hiệu quả.

Trước mắt thì tấm pin năng lượng mặt trời và thiết bị lưu trữ nước đã có, ít ngày nữa chắc chắn sẽ được lắp đặt trong các phòng tắm, phương thức đốt than đá là một phương pháp dự bị, dùng để ứng phó với tình huống đặc biệt.

Như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều than đá, cộng thêm mọi người có thể đến tắm trong thời gian linh hoạt hơn.

Sau khi nhà tắm công cộng lắp đặt xong bình nóng lạnh đã nhận được nhiều phản hồi tích cực, sau đó còn có thể lắp đặt cho nhà dân, ở nhà không có phương tiện nấu nước tắm nhưng có bình nóng lạnh thì dễ dàng hơn rất nhiều.

Sau khi có tấm pin năng lượng mặt trời, ngoài bình nóng lạnh, xưởng dệt, xưởng may và xưởng nhuộm cũng dùng thiết bị hong khô mới.

Quần áo sau khi được sấy khô có thể khô nhanh hơn, sau khi nhuộm màu, màu nhuộm trên vải dệt cũng bền hơn.

Mặc dù giá của thiết bị năng lượng mặt trời không nhỏ nhưng vận chuyển tiết kiệm năng lượng lại dễ bảo trì nên giúp tăng hiệu suất trong xưởng lên.

Các công nhân trong xưởng gần đây đều không ngừng nói về thiết bị mới này.

Nhưng điều mới mẻ không chỉ có vậy.

Gần đây xưởng may còn được trang bị rất nhiều máy may có bàn đạp, đây cũng là đề tài lớn trong miệng mọi người.

Kiểu máy may này nhìn như đơn giản nhưng trong đó có rất nhiều nguyên lý và chuyển đổi, mấy người Tảo Nhi nghiên cứu một hồi lâu, mới nắm vững được kỹ thuật trong đó.

Trước đó đã làm ra một vài máy dùng nhỏ, bây giờ công nghệ hoàn thiện, có thể mở rộng quy mô trong xưởng may dệt.

Trong xưởng may dệt.

Các công nhân ngồi trước máy may không ngừng di chuyển, một bộ quần áo nhanh chóng hoàn thành trong tay của mọi người.

Gần đây, trong nhà máy đang bận rộn cải tiến "áo dứa".

Với trình độ hiện tại tạm thời các nàng chưa làm ra được loại vải co dãn của áo dứa.

Nhưng bên Phương Tiên Nhi chỉ có thể cung cấp áo trơn, không có nhiều kiểu dáng.

Xuất phát từ niềm yêu thích trong khoản tiết kiệm tiền từ quần áo, các công nhân khéo tay đã nảy ra nhiều ý tưởng như thêu hoa lên áo trơn hoặc có vài người còn cắt áo ra để may thành những y phục có kiểu dáng khác.

Ví dụ, sau khi cắt xong thêm chun có thể may thành quần.

Cũng có người nhanh trí nảy ra ý tưởng làm ra túi vải và túi xách từ vải dứa, chắc chắn có sức chứa rất lớn.

Thậm chí còn có giày vải từ vải dứa và vải bông kết hợp với cao su chế thành, kiểu dáng vô cùng mới mẻ.

Trước đây, trong huyện vốn đã nổi lên “làn sóng áo dứa” mà sau khi sản phẩm mới của xưởng may xuất hiện, người có điều kiện nhanh chóng đã kiếm cho mình, phong trào này cũng càng lan rộng hơn.

Có trời mới biết, khi Thịnh Quân đi dạo trên đường, nhìn thấy một người mặc áo dứa, quần bó chân bó, khoác áo bông, đeo túi quả dứa, dưới chân còn đi một đôi giày dứa rêu rao khắp nơi, trong lòng chấn động cỡ nào.

Mặc như vậy, nếu ở hiện đại có lẽ sẽ bị người ta nhìn thêm mấy cái.

Không thể không nói, thẩm mỹ của người xưa đã vượt quá mức quy định, tạo ra cảm giác như ở sân khấu lớn của thế kỷ 21, sự va chạm thời không này khiến Thịnh Quân cảm thấy vô cùng hoảng hốt.

Nói đến đây, gần đây thời tiết cũng đang dần nóng lên, trên đường phố huyện Hưng Hòa cũng bắt đầu xuất hiện một số người mặc quần đùi và áo ngắn tay từ vải dứa.

Ban đầu, mọi người không quá quen với việc để lộ cánh tay nhưng sau khi giáo dục ngày càng phổ biến, hơn nữa còn có các chủ sự làm gương, mặc y phục ngắn mát mẻ ra đường cũng trở thành chuyện bình thường.

Mặc kệ nơi khác như thế nào nhưng kinh tế và nếp sống ở Hưng Hòa thật sự càng ngày càng tốt.
 
Mang Theo Máy Bán Hàng Tự Động Xuyên Về Cổ Đại
Chương 368: Chương 368



Một chỗ khác ở Nha Địa.

Thiết Trụ đã nhận được trợ thủ từ Hưng Hòa phái tới.

Trước đây hắn ta đã chuẩn bị rất nhiều cho việc khai thác dầu mỏ, lấy thức ăn và những thứ khác để nhờ người làm giúp và đã rèn rất nhiều dụng cụ cần dùng.

Bây giờ bọn họ định dùng máy hơi nước để khoan giếng khai thác dầu, phối hợp với kỹ thuật bơm rút để bơm dầu.

Trình tự khai thác dầu nghe qua khá rườm rà nhưng thao tác không quá khó, trước mắt đã có một số thu hoạch, thu được một ít dầu mỏ.

Lượng dầu mỏ này sẽ được đưa vào nhà máy lọc dầu ở địa phương, tiến hành quá trình nhiệt phân đơn giản để tách ra nhiều nhiên liệu khác như xăng.

Lại dùng phương thức chưng cất để chế ra nhựa đường.

Mặc dù dầu mỏ có công dụng rất lớn nhưng sau khi mọi người tính toán lại phát hiện có thể làm nhiều thứ như vậy.

Trước đó Thịnh Quân còn lo nghĩ về chuyện sản xuất đồ nhựa nhưng nghiên cứu một lúc lại phát hiện chiết xuất các thành phần từ dầu hỏa để tạo thành nilon không dễ như vậy. Chuyện này cần có kiến thức hóa học rất sâu, kết hợp với kỹ thuật và công nghệ vô cùng tinh tế.

Với trình độ hiện tại của người xưa, trong thời gian ngắn chắc chắn chưa tạo được các sản phẩm nilon.

Dùng dầu mỏ để chế thành sơn và chất phủ cũng như vậy, quá trình đều phức tạp như nhau.

Hiện tại đối với bọn họ thì giá trị lớn nhất của dầu mỏ chủ yếu là sử dụng như nhiên liệu, cung cấp nhựa đường.

Nếu muốn làm nhiên liệu, nhất định phải chuyển tới huyện Hưng Hòa.

Tuy mấy người Tảo Nhi đã bắt đầu tìm kiếm dầu mỏ ở khu vực xung quanh nhưng không phải tất cả dầu mỏ đều lộ ra bên ngoài, cho dù đã dựa vào kiến thức địa lý để thu hẹp phạm vi nhưng trong thời gian ngắn vẫn chưa có nhiều phát hiện mới.

Cho nên dầu mỏ bên Thiết Trụ vẫn là tài nguyên quan trọng.

Hiện giờ giao thông giữa hai vùng vẫn còn bất tiện, tạm thời trong thời gian ngắn chưa có cải thiện quá lớn, vậy nên vấn đề vận chuyển dầu đã trở thành vấn đề lớn trước mắt.

Dầu là chất dễ cháy rất nguy hiểm, nếu muốn đựng dầu vào thùng thì cần phải dùng thùng bằng thép đặc biệt, trên đường vận chuyển còn phải rất cẩn thận, chắc chắn tốc độ rất chậm, hiệu suất cũng không cao.

Nhưng dù sao cũng là vật liệu quan trọng, không thể không vận chuyển được.

Đối với việc này, Thiết Trụ chỉ đành cười khổ nói: "Xem ra chỉ có thể giống như con kiến dọn nhà, tích tiểu thành đại."

Lời này chỉ coi như là an ủi nhưng một đám người vẫn mặt ủ mày chau.

Sau khi Thịnh Quân nhìn thấy, nàng nhanh chóng nghĩ ra một phương pháp có thể rất hữu dụng.

Trước đó hệ thống thăng cấp, có thể thả xuống một cái máy bán hàng nên nàng đã để một cái ở Hồi Hột.

Mặc dù kiểu dáng của những chiếc máy bán hàng này không khác lắm so với trước đây nhưng lại chịu sự kiểm soát của Thịnh Quân, vàng bạc nhận được cũng chuyển thành năng lượng chuyển cho nàng nhưng trên thực tế đều là máy móc thật sự, không có ý thức nên cũng không thể xem là phân thân của nàng.

Nếu như có thể sử dụng khe bỏ tiền trên máy để vận chuyển dầu mỏ thì khó khăn lớn nhất lúc này của mọi người sẽ được giải quyết dễ dàng.

Nhưng vấn đề duy nhất là, sau khi máy bán hàng ăn hết dầu mỏ, có thể tự động chuyển đổi thành năng lượng hay không hay là trực tiếp biến mất.

Nếu như không phát sinh tình huống trên mà trực tiếp tiến vào trong không gian hệ thống của nàng, nàng có thể lấy ra từ bản thể của mình.

Hiệu quả giống hệt như cánh cửa thần kỳ của Doraemon!

Trước kia, máy bán hàng sơ kỳ của Thịnh Quân có thể chuyển hóa thực vật thành năng lượng.

Khi đó mấy người Tảo Nhi không có nhiều tiền, dùng đặc sản quê nhà đổi lấy thức ăn đã có vai trò mấu chốt. Nhưng sau đó hệ thống thăng cấp, nàng ăn thực vật sẽ không tăng năng lượng nữa nên không để người dân trong thôn cho ăn nữa.

Sau khi thăng cấp thành cửa hàng, chức năng hệ thống được tăng cường, miệng bỏ tiền của nàng ngoại trừ vàng bạc thì không nhận thêm những thứ khác, cũng không biết hiện tại nếu bỏ dị vật vào thì sẽ như thế nào.

Thịnh Quân cảm thấy có thể thử một chút nên khiến cho Thiết Trụ đưa một ít dầu mỏ chưa được xử lý qua.

Chỉ vận chuyển trong Nha Địa rất tiện, Thịnh Quân vừa lên tiếng, dầu mỏ nhanh chóng được đưa đến nơi.

Sợ đám người Thiết Trụ thất vọng, Thịnh Quân cũng không nói ra phỏng đoán của mình, chỉ để cho Mộc Kỳ Nhĩ đổ một ít dầu vào khe bỏ tiền.

Sau khi rót xong, nàng yên lặng chờ đợi phản ứng của hệ thống.

Kiểm tra thấy vật phẩm không phải vàng bạc được đưa vào, hệ thống nhanh chóng đưa ra một nhắc nhở, đầu tiên là công bố kết quả kiểm tra là [dầu mỏ quý giá], sau đó lại hỏi Thịnh Quân có thu về hay không, hơn nữa còn nhắc nhở nàng thu về sẽ không gia tăng năng lượng, cần phải lựa chọn cẩn thận.

Xem ra lựa chọn "thu về" này cũng không thể chọn, Thịnh Quân chỉ đành chọn "không".
 
Mang Theo Máy Bán Hàng Tự Động Xuyên Về Cổ Đại
Chương 369: Chương 369



Sau đó, nàng thấy hệ thống lại đưa ra một nhắc nhở, dầu mỏ đã tạm thời nhập vào ô chứa đồ của hệ thống.

Thịnh Quân sửng sốt, sau đó nàng vô cùng vui vẻ.

Nàng nhanh chóng quét mắt nhìn qua không gian hệ thống.

Dầu mỏ bị thu vào giống như bị thu thành một vật chứa, biến thành một hình vuông, yên lặng chiếm một góc nhỏ trong không gian.

Thịnh Quân thử lấy nó ra, giống như cách nàng lấy bàn quay trúng thưởng trong không gian.

Quả nhiên dầu mỏ đã được lấy ra, đáng tiếc sau khi rời khỏi không gian, nó không ngưng tụ nữa, hóa thành một vũng chất lỏng màu đen rơi xuống sàn cửa hàng của Thịnh Quân.

Lúc này Hai Con đang đi lòng vòng trong cửa hàng, phát hiện mặt đất bẩn, nhanh chóng hút tất cả dầu mỏ đi, để sàn nhà một khôi phục lại vẻ bóng loáng lần nữa.

Thịnh Quân còn chưa kịp mở miệng: ...

Xem ra còn phải cho người lấy một ít đồ đựng dầu, nếu không sẽ xuất hiện tình huống như vậy.

Nhưng mà vấn đề vận chuyển dầu mỏ xem như đã được giải quyết, còn phát hiện một cách dùng khác của không gian hệ thống, lần này thật sự có thu hoạch không nhỏ.

Vậy một số đồ vật nhỏ hơn khe bỏ tiền, sau này cũng có thể dùng cách này để vận chuyển, còn có thể giúp mọi người không ít việc.

Kiểm tra dầu mỏ xong, Thịnh Quân lại thử xăng, tình huống cũng không khác lắm.

Sau đó cô còn thử với nhựa đường.

Nhựa đường tương đối đặc biệt, bình thường ở trạng thái rắn hoặc bán rắn, không phải chất lỏng thuần túy nhưng khi nhiệt độ tăng lên tính chất của nó cũng thay đổi.

Thịnh Quân bảo Mộc Kỳ Nhĩ đổ chút nhựa đường rắn vào, ngoài việc nhét vào khe tiền có hơi tốn thời gian ra, thì thu vào hoàn toàn không có vấn đề gì.

Sau khi đã kiểm tra xong, Thịnh Quân nói cách này cho Thiết Trụ, nàng biểu thị có thể dùng cách này để vận chuyển dầu, còn bảo nhóm người Tảo Nhi nhanh chóng làm nhiều thùng chứa dầu.

Phương Tiên Nhi lại xuất hiện đúng lúc một lần nữa khiến cả hai bên đều rất vui mừng, công việc vận chuyển dầu cũng nhanh chóng được triển khai.

Trong lúc này, có lẽ thứ vất vả nhất là máy bán hàng của Hồi Hột.

Mỗi ngày, không chỉ phải xuất hàng, máy bán hàng còn phải kiêm nhiệm vụ vận chuyển, trên mình có không ít gánh nặng, từ sáng đến tối đều vất vả vận hành, khe nhét tiền cũng sắp b.ắ.n ra tia lửa rồi.

Dầu đưa vào máy bán hàng đều bị Thịnh Quân thu vào không gian từng chút một rồi nàng lại bỏ vào thùng dầu mà mấy người Tảo Nhi chuẩn bị sẵn.

Nhóm người Thiết Trụ còn làm không ít nhựa đường đưa tới, cũng được sắp xếp cẩn thận.

Nhựa đường là một loại vật liệu chống ẩm chống thấm lại chịu được mài mòn, cho dù dùng để xây dựng hay làm đường, đều có thể tạo thêm tác dụng như thêu hoa trên gấm, khiến các kiến trúc càng thêm vững chắc hơn.

Đợt nhựa đường đầu tiên nhanh chóng được ứng dụng vào thực tế.

Ví dụ như các nơi đang trải đường mới, cùng với đê đập mới xây dựng ở Cửu Đấu đều có bóng dáng của nó.

Vì vậy cảm giác an toàn ở các huyện cũng được đảm bảo thêm rất nhiều.

Dưới sự trợ giúp của Phương Tiên Nhi, việc vận chuyển xăng trở nên vô cùng đơn giản, đây là chuyện mà mọi người đều không nghĩ tới. Cho nên, tạm thời bây giờ động cơ đốt trong còn chưa tới nơi, vẫn đang trong quá trình nghiên cứu và chế tạo.

Có điều, xăng được chuyển tới cũng không để lãng phí, mà vẫn còn có những công dụng tốt khác.

Ví dụ như, trong nhà máy lương thực trong huyện.

Nhà máy lương thực bao gồm hai khu là xưởng chế biến lương thực và khu chế biến dầu ăn, trong đó xăng được dùng chủ yếu cho việc chế biến dầu ăn.

Từ lâu, nhờ sự trợ giúp của Thịnh Quân, mấy người Tảo Nhi đã vắt được dầu đậu nành, bây giờ ép dầu đã trở thành một ngành sản xuất chính thức.

Trong nhà máy chủ yếu sản xuất dầu thực vật nhưng bây giờ không chỉ ép dầu đậu nành mà còn ép dầu hạt cải và nhiều loại khác.

Chất thải sau khi ép dầu cũng được dùng làm thành thức ăn cho gia súc, cung ứng thẳng cho nhà máy nuôi trồng, không để lãng phí chút nào.

Trước đây, trong nhà máy sản xuất chủ yếu dùng phương thức nghiền ép nhưng cũng không dùng đồ ép bằng gỗ đơn sơ như ban đầu Tảo Nhi làm mà đã đổi mới rất nhiều lần, bây giờ đã vô cùng tân tiến.

Mặc dù phương pháp ép dầu rất tiện lợi nhưng tỉ lệ ra dầu và hiệu suất sản xuất vẫn còn kém một chút. Bây giờ có được xăng, nhà máy có thể tiến hành chế biến với xăng, áp dụng phương pháp ép dầu Phương Tiên Nhi đã đề cập qua để chế biến đợt dầu ăn mới.

Phương thức này phức tạp hơn nghiền ép rất nhiều vì mỗi bước đều có yêu cầu thao tác rất cao, chỉ cần không chú ý một chút sẽ khiến dầu bị hỏng. Hơn nữa bởi vì là lần đầu thử phương pháp này nên trong quá trình phát sinh thêm rất nhiều vấn đề.

Nhưng sản lượng và chất lượng dầu ăn thu được có thể thấy rõ hiệu quả.

Có thể nói lần thử nghiệm này vô cùng thành công, một lần nữa giúp kỹ thuật ép dầu của triều đại này tiến lên một tầm cao mới. Chỉ cần không ngừng cải tiến và hoàn thiện, phương pháp này có thể thay thế hoàn toàn phương pháp nghiền ép cũ, trở thành kỹ thuật ép dầu ăn chủ chốt của nhà máy.
 
Back
Top Bottom