Ngôn Tình Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh

[BOT] Dịch

Quản Trị Viên
24/9/25
498,525
0
36
ADCreHcZehX8gpqBVn6R2WtzOaYRSqh_Wu5KBaywsgtE-XhUhYRV6dNof0lWmNr6-nXHsrlM-87dXyTfOcYwKb18hAYyes1wDaS1K2_Buxv5xX12vUylOnSnsWzaIGgGTPHEEj6tNjjNbDj87_8sgmkNXyac=w215-h322-s-no-gm

Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Tác giả: Đông Cầu Vương
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Xuyên Không, Nữ Cường, Gia Đấu, Hài Hước, Điền Văn, Sủng
Trạng thái: Full


Giới thiệu truyện:

Dung Yên đã gặp khó khăn ngay khi mới xuyên vào cuốn sách, bắt đầu với việc kinh khủng đối diện với cảnh địa ngục. Cô được nhận làm hàng của tên lưu manh trong đại đội Lưu gia, với sự đe dọa của người bắt gian đang đến rất sớm.

Tuy có may là Dung Yên được trang bị với không gian vật tư trăm tỷ, giúp cô ổn định hơn khi nhìn thấy căn nhà chỉ với bốn bức tường.

Những thử thách không ngừng xuất hiện trên con đường của Dung Yên: người đàn ông của cô là một nhân vật bất hạnh, chú em và cô em chồng của cô đều gặp nguy hiểm, và cô bị đánh dấu việc làm người vợ đầu phản diện. Tuy nhiên, Dung Yên quyết không đầu hàng và sẵn sàng chiến đấu với tất cả những gì xảy ra trong tương lai.

Tần Dã, người đàn ông đứng bên cạnh Dung Yên, sẵn sàng bảo vệ cô, hứa sẽ không để ai làm tổn thương cô. Dung Yên phải đối mặt với vô số khó khăn, bao gồm các cậu học trò cực phẩm muốn ăn thịt cô, những kẻ dơ bẩn dùng bạo lực để kiểm soát, và nhiều trở ngại khác.

Câu hỏi đặt ra là liệu Dung Yên và Tần Dã có thể vượt qua được tất cả những thử thách dường như không có cuối cùng? Liệu cô có thể ly hôn hoàn toàn khỏi những rắc rối này?​
 
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Chương 1: Mới Tới Đã Gặp Cục Diện Rối Rắm


Tháng 1 năm 1978, sau núi thôn Tần gia.

Ánh mắt Lưu Nhị lộ ra dâm tà nhìn cô gái té xỉu trên mặt đất, hắn ta nuốt nước miếng một cái.

Cả người đều có chút run rẩy…… Thật sự rất kích động.

Không nghĩ tới Lưu Nhị hắn lại có bực này diễm phúc.

Phải biết rằng Dung Yên này chính là nữ thanh niên trí thức xinh đẹp nhất làng trên xóm dưới.

Nhìn xem làn da này, khuôn mặt này…… Bóng loáng non mịn, không hề giống cô gái nông thôn một chút nào.

Hôm nay…… Hắn muốn nếm thức ăn tươi, hơn nữa còn được một người vợ miễn phí.

Nghĩ đến đây hắn liền không thể nhịn được nữa mà cởi bỏ quần áo…… đang chuẩn bị nhào lên.

Bỗng nhiên cô gái nằm dưới đất lại mở mắt ra.

Lưu Nhị hơi sửng sốt, ngay sau đó lộ ra một hàm răng vàng khè cười nói: “Dung Yên, cô tỉnh lại thật đúng lúc, như vậy mới thú vi, yên tâm, tôi sẽ nhẹ nhàng một chút, từ hôm nay trở đi cô chính là vợ của tôi rồi……”Nói xong liền nhào về phía Dung Yên.

Dung Yên nhìn người đang nhào tới, tuy rằng cô vẫn chưa hiểu được hiện tại đang có chuyện gì xảy ra, nhưng mà nhìn gương mặt ghê tởm này thì phản ứng của cô vẫn rất nhanh nhẹn.

Cô trực tiếp đạp một chân tới.

Lưu Nhị không phòng bị nên bị đá vừa vặn, cả người bị đá ngã ở trên mặt đất.

Hắn ta ngây ngẩn cả người, không nghĩ tới cô gái nhỏ Dung Yên này lại mạnh mẽ như thế, bụng của hắn ta bị đá cực kỳ đau.

Sau đó hắn ta liền tức điên, thẹn quá thành giận mà chửi ầm lên: “Dung Yên, con khốn này, cô dám đá tôi? Có phải muốn chết hay không?”Mắt Dung Yên trở nên lạnh lùng.

Ký ức trào ra làm cô nhận ra mình đã xuyên sách.

Trong sách, nguyên chủ bị người ta đánh hôn mê rồi đưa tới đây, sau đó Cố Lan sẽ mang theo rất nhiều người tới đây bắt gian.

Tuy rằng lúc ấy nguyên chủ vẫn chưa bị Lưu Nhị làm gì cả, nhưng mà nguyên chủ và Lưu Nhị dây dưa đánh nhau ở một chỗ, vẫn bị người tới đây bắt gian nhìn thấy vừa vặn.

Chuyện này đối với nguyên chủ vừa mới kết hôn được một ngày đúng là tai họa ngập đầu.

Ở kiếp trước, thanh danh của nguyên chủ cứ như vậy mà mất sạch.

Lời đồn đãi ở nông thôn còn đáng sợ hơn đao nhọn, một cô gái nhỏ xuống nông thôn như nguyên chủ đối mặt với những lời đồn đãi vớ vẩn cùng sự dây dưa của Lưu Nhị …… Cuối cùng luẩn quẩn trong lòng nhảy cầu mà chết.

Chỉ là không nghĩ tới, hiện tại lại trở thành cô phải đối mặt với cái mở đầu cấp bậc địa ngục này.

Cắt đứt những suy nghĩ dư thừa, bởi vì cô không có quá nhiều thời gian.

Bởi vì kẻ địch đã sắp tới rồi.

Hiện tại cô đã không phải nguyên chủ ngớ ngẩn kia nữa, hai ba bước tiến lên đã gạt ngã Lưu Nhị một lần nữa.

Sau đó nhấc chân đá xuống, một cái, hai cái……Sau núi quanh quẩn tiếng k** r*n của Lưu Nhị.

Lúc trước Lưu Nhị mắng rất ác liệt, hắn ta không nghĩ tới một cô gái lại có thể tàn nhẫn và lợi hại tới mức này, đá hắn ta tới mức không hề có sức phản kháng.

Thật sự không thể kiên trì nổi nữa, hắn ta đành phải khóc lóc xin tha: “Tổ tông, dừng tay…… Tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi……”Nếu như biết được người này giống như con cọp mẹ thì dù có đánh chết hắn ta thì hắn ta cũng sẽ không đi trêu chọc.

Dù vậy, Dung Yên cũng không có tính toán muốn dừng tay.

.
 
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Chương 2: Dẫn Người Tới Bắt Gian


Ở hiện đại cô 17 tuổi đã giành được quyền vương ở giải thi đấu quốc tế, đã được huấn luyện một cách chuyên nghiệp, cho nên dù đã thay đổi cơ thể thì việc đánh một tên lưu manh cũng không phải việc khó khăn gì cả.

Chọn chỗ đau mà đá……Lưu Nhị đau tới mức lăn lộn khắp nơi, nhưng vẫn không thể trốn thoát cái chân đá tới kia, nếu như cứ đánh tiếp thì cái mạng nhỏ này của hắn ta sẽ phải lên trời mất.

Vì thế hắn ta gân cổ lên ra sức khóc kêu: “Cứu mạng…… Giết người……”Dung Yên thấy cũng không sai biệt lắm, lúc này mới dừng chân, nhưng mà cái chân vẫn đạp lên ngực của Lưu Nhị.

Cô nhìn từ trên xuống dưới, ánh mắt hung ác: “Nói, ai bảo anh tới đây?”“Không, không có ai, là tự tôi……” Lưu Nhị khóc lóc thảm thiết: “Tổ tông, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi……”Dung Yên đang định trói người lại thì nghe thấy phía sau có tiếng bước chân…… Cô còn tưởng rằng là những người bắt gian tới sớm, kết quả quay đầu lại liền nhìn thấy chồng mới cưới của nguyên chủ…… Tần Dã.

Là do cô tới đây nên thay đổi cốt truyện à? Rốt cuộc vào đời của nguyên chủ thì chồng của nguyên chủ chưa từng xuất hiện.

Quyết đoán lựa chọn người đàn ông mà nguyên chủ không cam lòng gả cho này, cô cười tủm tỉm nói: “Chồng à, anh tới đón em về nhà sao?”Tần Dã:……Tưởng anh bị mù sao?Nhưng mà nhìn gương mặt nở nụ cười tươi tắn kia, đôi mắt của anh vẫn hơi lóe lên, đáy lòng cũng cảm thấy kỳ lạ, ngày hôm qua cô gái này vẫn còn rất chán ghét anh, hôm nay lại cười với anh…… Còn gọi anh là chồng?Áp xuống sự khác thường trong lòng, anh hơi gật đầu: “Ừm”Dung Yên rất vừa lòng với sự thức thời của anh, không đợi cô nói cái gì đã thấy người đàn ông có chút trầm mặc kia đi tới…… Trong ánh mắt hoảng sợ của Lưu Nhị mà đạp xuống một cái thật mạnh…… Một tiếng kêu thảm thiết vang lên hòa cùng với tiếng xương chân đứt gãy.

……“Đại đội trưởng, hình như bên kia có thanh âm……” Trong mắt Cố Lan không giấu được sự hưng phấn.

Dung Yên, coi như cô xong đời rồi.

Nghĩ đến đây, cô ta lại càng bước nhanh hơn.

Gấp không chờ nổi muốn nhìn thấy bộ dáng rơi vào địa ngục của Dung Yên, vậy nên đã xem nhẹ thanh âm không thích hợp.

Đại đội trưởng cũng nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của đàn ông, hình như là…… tiếng của tên lưu manh Lưu Nhị.

Lưu Nhị? Vợ Tần Dã? Hai người này……?Nhìn người chạy tới phía trước kia, ông ấy có dự cảm không tốt.

Đáng tiếc nếu hiện tại ông ấy nói muốn quay về thì cũng không được.

Dù sao lúc Cố Lan nói Dung Yên mất tích thì ông ấy đã mang theo rất nhiều người trong đại đội cùng nhau ra ngoài tìm người.

Trong đó còn có một ít người do Cố Lan gọi tới.

Chỉ có thể căng da đầu đi tới phía trước, ông ấy hy vọng Dung Yên đừng làm ra chuyện gì.

Những người khác cũng nhanh chóng đuổi kịp……Chỉ là khi Cố Lan hưng phấn nhìn thấy Dung Yên vẫn còn nguyên vẹn đứng ở một chỗ và Lưu Nhị nằm trên mặt đất không ngừng k** r*n…… Cô ta há hốc mồm.

Tình cảnh này khác biệt rất lớn so với tưởng tượng của cô ta.

“Dung Yên, cô……” Sao lại không có việc gì? Cô ta không nên bị Lưu Nhị bắt nạt sao?.
 
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Chương 3: Phản Chiến


Dung Yên nhìn thấy cô ta liền biết đây là người hại nguyên chủ, trong mắt cô hiện lên sự lạnh lùng: “Cô muốn nói cái gì? Muốn nói vì sao tôi lại không bị sao đúng không?”Dù Cố Lan có nghĩ như vậy thì cô ta cũng không ngốc đến mức nói ra ngoài, cô ta cố gắng nở một nụ cười cứng đờ: “Tôi nghe nói cô đã xảy ra chuyện cho nên mới dẫn người lại đây……”Dung Yên nhướng mày: “Xảy ra chuyện? Cô nghe ai nói? Tật xấu nghe gió chính là mưa này của cô không tốt một chút nào, nhìn thấy bộ dáng vui mừng này của cô, người không biết còn tưởng rằng cô rất vui mừng khi thấy tôi xảy ra chuyện đấy”“…… Sao có thể chứ, chúng ta là chính là đồng hương, cũng là thanh niên trí thức……”Dung Yên cười lạnh một tiếng, tuy rằng hiện tại cô không có chứng cứ gì, nhưng mà việc này cũng không ảnh hưởng tới chuyện cô xử lý cô gái này.

Tiến lên vài bước, quăng mấy bàn tay cho gương mặt kia…… Hành động này làm cho Cố Lan và mấy người theo tới đây đều sợ tới ngây người.

“Dung Yên, cô dám đánh tôi?” Sau khi Cố Lan kinh ngạc xong thì chuyển thành tức điên người.

Thứ mà cô ta yêu quý nhất chính là gương mặt này.

Trên khuôn mặt đẹp đẽ của Dung Yên là một mảnh lạnh lẽo: “Đánh cô đấy, thế mà tôi còn coi cô là bạn tốt, có tiền và lương thực cũng sẽ chia cho cô một chút, thế mà cô lại dám tính kế tôi”“…… Tôi tính kế cô bao giờ? Cô đừng bôi nhọ tôi……” Cố Lan căn bản không sợ Dung Yên nói bậy, bởi vì cô ta tự nhận là mình xử lý mọi chuyện rất ổn thỏa.

Dung Yên cười lạnh, sau đó quay đầu nhìn về phía Tần Dã đứng ở một bên, giọng nói mang theo vài phần nũng nịu: “Chồng ơi, anh xách Lưu Nhị tới đây”Tần Dã:……Cái câu chồng ơi dịu dàng này—— làm cho thân thể của anh run lên.

Thật ra cô không cần phải gọi như thế.

Nhưng mà anh vẫn rất nghe lời mà xách Lưu Nhi như lợn chết kia tới trước mặt Cố Lan.

Cố Lan nhìn bộ dạng thảm hại của Lưu Nhị, trong lòng cô ta lộp bộp một cái.

Cũng may mà tốc độ lui về phía sau của cô ta khá nhanh, làm cho hành động muốn ôm lấy chân cô ta của Lưu Nhị thất bại.

“A Lan, cuối cùng em cũng tới rồi, anh đã đợi em một tiếng rồi……” Trên mặt Lưu Nhị là một mảnh xanh một mảnh tím, khuôn mặt vốn dĩ đã xấu thì hiện tại lại càng xấu.

Cố Lan nghe được lời này thì cô ta sắp nổ tung, giọng nói như sắp bốc khói: “Anh nói hươu nói vượn cái gì thế? Tôi hẹn anh bao giờ? Không đúng, tôi và anh có quan hệ gì?”Lưu Nhị chơi xấu không cần ai phải dạy cả.

“Chính là do em hẹn anh, nếu không thì sao anh lại tới đây chứ? Em đừng chối, nếu không phải em thì sao anh lại ngã xuống phía sau núi chứ? Anh mặc kệ, anh bị gãy chân rồi, em phải bồi thường cho anh……”.
 
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Chương 4: Có Chứng Cứ


Cố Lan sắp điên rồi, bởi vì tức giận nên mặt cô ta hồng lên.

“Ai hẹn anh? Chân của anh bị gãy thì liên quan gì tới tôi chứ? Anh chính là muốn tìm……” Cô ta dùng tay chỉ về phía Dung Yên: “Cô ta, có phải là vì cô ta…… nên anh mới vu oan cho tôi……”Vừa dứt lời, mặt của cô ta lại ăn thêm mấy cú tát…… Tiếng bạch bạch bạch kia làm những người khác đều cảm thấy đau.

Mặt của Cố Lan đều bị đánh lệch cả đi, nửa bên mặt lập tức liền sưng cao lên: “Dung Yên, con khốn này……”Mặt Dung Yên lạnh lùng.

“Vậy thì không cần đóng giả bộ dáng chị em tốt nữa, nhưng nếu nói đồ khốn thì ngoài cô ra không còn ai xứng đáng hơn.

Cô không thanh bạch với Lưu Nhị, thế mà lại lừa tôi tới đây, là muốn đẩy Lưu Nhị sang chỗ tôi à?”“May là tôi và Tần Dã cùng nhau lại đây, nếu không có phải âm mưu của cô đã thành công rồi đúng không?”“A, cô có tâm kế thật, một bên lừa gạt tôi tới đây, một bên lại mang theo người trong đại đội tới tìm tôi, có phải cô cho rằng làm như vậy là có thể chuyển dời Lưu Nhị về chỗ tôi, do đó đạt được mục đích muốn chia tay với anh ta của cô đúng không?”Từng câu hỏi như gõ vào trong lòng mỗi người ở đây.

Đặc biệt là người của đại đội Tần gia, ánh mắt của bọn họ nhìn về phía Cố Lan đã thay đổi.

“Tôi không có…… Cô nói bậy……” Cố Lan tức muốn hộc máu, cô ta hận không thể đi lên xé nát cái miệng này của tiện nhân Dung Yên này.

Lúc này Lưu Nhị lấy ra một tờ giấy nhăn dúm dó: “Đây là tờ giấy mà em viết cho anh, có phải phía trên viết 5h hẹn gặp mặt ở sau núi không?”“Tôi chưa từng viết…… Không phải tôi viết……” Nếu ánh mắt có thể giết người thì chắc Lưu Nhị đã sớm chết hơn một ngàn lần ở trong ánh mắt oán độc của Cố Lan rồi.

“Việc này rất đơn giản? Chắc chắn có thanh niên trí thức nhận ra chữ viết của Cố Lan, để cho bọn họ tới xem không phải được rồi sao”Dung Yên nói như vậy, đại đội trưởng không thể không đứng ra: “Có ai nhận ra chữ của Cố Lan không?”Ông ấy vừa mới nói xong thì Tần Đại Bằng liền đứng dậy, anh ta là người ghi sổ của đại đội: “Tôi biết, cũng vừa lúc mang theo sổ ghi chép, có thể so sánh thử xem”Lấy sổ ghi chép vẫn chưa kịp cất trong nhà, lật tới chỗ Cố Lan ký tên để so sánh với tờ giấy mà Lưu Nhị đưa.

“Nét chữ giống nhau, chính là do Cố Lan viết”Anh ta vừa nói ra lời khẳng định này thì Cố Lan liền há hốc mồm: “Không có khả năng……”Chờ cô ta đoạt lấy tờ giấy kia thì thật sự muốn phát điên: “Chắc chắn là Dung Yên bắt chước nét chữ của tôi, cô ta muốn hại tôi……”Dung Yên cười lạnh, nhìn về phía Lưu Nhị: “Đây là ai đưa cho anh?”Lưu Nhị nhìn sát thần này, đương nhiên hắn ta biết mình nên lựa chọn như thế nào.

“Cố Lan, em không thừa nhận thì thôi, vì sao còn muốn liên lụy tới người khác? Em muốn để cho Tần Dã thuận tiện đánh chết anh sao? Đồ phụ nữ ác độc này……”Cố Lan hận không thể đá chết đồ lưu manh này.

Đáng tiếc tên lưu manh này liền theo dõi cô ta…….
 
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Chương 5: Không Gian Xuất Hiện


Đại đội trưởng đen mặt: “Được rồi, mang người về trước rồi nói”Ông ấy mang theo nhiều người tới đây, tùy tiện chỉ hai người nâng Lưu Nhị liền rời đi.

Cố Lan cũng bị hai đại thẩm có thân thể to khỏe mang đi.

Người muốn xem náo nhiệt cũng không rảnh quan tâm hai vợ chồng Dung Yên cùng Tần Dã nữa, kéo nhau đuổi kịp đại quân phía trước.

Thế là chỗ này chỉ còn hai người là Dung Yên và Tần Dã.

Dung Yên cũng không tính toán lại đi xem náo nhiệt, dù sao cái gì muốn làm cũng đã làm xong, còn việc Cố Lan có thể thoát thân được không, vậy thì không liên quan tới chuyện của cô.

Cô quay đầu nhìn về phía Tần Dã đứng bên cạnh, vừa vặn tầm mắt đánh giá của anh cũng lia tới, tầm mắt của hai người liền chạm vào nhau.

“Tần Dã, về nhà?”Tần Dã:……Rất tốt, lợi dụng xong rồi liền không gọi chồng nữa.

Nhưng mà cô gái này thực sự đã thay đổi.

Đêm tân hôn hôm qua, trong mắt cô gái này đều là sự chán ghét đối với anh.

Hiện tại sao lại?Trầm mặc gật đầu, sau đó liền nhấc chân rời đi.

Dung Yên nhìn tấm lưng kia, cô thở dài một hơi ở trong lòng.

Đặc biệt là chờ tới khi cô đi vào căn nhà chỉ có bốn bức tường, rốt cuộc cô cũng biết kiếp trước không thiếu gì kia của cô rốt cuộc thiếu cái gì…… Cô đây là thiếu đức!Không có gì cả, nghèo đến mức không xu dính túi! Thật thảm!Tầm mắt của Dung Yên lập tức dừng ở trên người cặp song sinh.

Từ trong trí nhớ của nguyên chủ, cô biết đây là em trai và em gái của Tần Dã, khoảng mười hai tuổi nhưng thoạt nhìn lại chỉ như tám tuổi.

Tuy hai đứa bé này nhìn gầy nhưng mà ngũ quan lại rất tốt.

Cô đang định cười chào hỏi với hai nhóc con, chỉ thấy hai nhóc con này vèo một cái chạy vào phòng của bọn họ.

Nụ cười của Dung Yên lập tức trở nên cứng đờ.

Cô…… thoạt nhìn đáng sợ như vậy sao? Ánh mắt kia thật sự làm người thấy buồn bực.

Lúc này, Tần Dã một đường im lặng đột nhiên mở miệng: “Trong nồi vẫn còn cơm, em tự ăn đi”Sau khi ném xuống những lời này thì anh liền xoay người rời đi.

Vốn dĩ anh định lên núi đi săn, kết quả lại gặp cô đang hành hung Lưu Nhị.

Hiện tại anh vẫn cần phải đi một chuyến, nếu không thì có thêm một cái miệng nữa, ngày mai sẽ không có gì để ăn.

Hơn nữa, anh còn phải đánh con mồi để đi mua chút thuốc cho em gái.

Dung Yên:……Nhưng mà chuyện này không quan trọng, bởi vì giờ này khắc này trong lòng cô mừng như điên…… Vì cô cảm nhận được đãi ngộ của con gái ruột của đại thần xuyên không.

Trong đầu cô thế mà lại xuất hiện một cái không gian tự mang nông trường, mà điều quan trọng nhất chính là còn mang thêm cả một cái siêu thị cỡ lớn.

Siêu thị kia…… Chính là cái mà người ba giàu có số một của cô tặng cho cô.

A, cô cảm thấy mình lại có thể.

Quyết đoán lựa chọn vào nhà, nhanh chóng đóng cửa phòng lại.

Cô đọc không ít tiểu thuyết mạng, cho nên cô hiểu loại thao tác này.

Sử dụng suy nghĩ, trong tay liền xuất hiện một cái bánh mì…… A, a, cô mở túi ra, bánh mì thơm ngon lập tức làm dạ dày của cô được thỏa mãn.

Lại dùng suy nghĩ, trong tay có thêm một lọ sữa bò, chọc ống hút vào…… Mùi thơm của sữa tràn ngập đầu lưỡi.

.
 
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Chương 6: Bàn Tay Vàng


Đợi sau khi giải quyết xong cơn đói bụng, lúc này cô mới bắt đầu kiểm kê trong đầu siêu thị lớn và kho hàng vật tư kèm theo, cùng với một căn biệt thự mà cô ở.

Tròng mắt xinh đẹp xoay chuyển, cô thử bước vào không gian, không ngờ lại vào được.

Bầu trời trong không gian rất xanh, không khí thật sự trong lành, nông trại trái cây tràn ngập hương thơm, cô bước tới hái được một quả táo, trực tiếp cắn một miếng mà không cần rửa.

Hương vị tuyệt vời khiến đôi mắt cô sáng lên.

Đây có phải đại thần xuyên qua bồi thường cho cô không?Điều khiến cô ngạc nhiên chính là căn biệt thự được bảo tồn nguyên vẹn, mọi thứ bên trong đều như cũ, kể cả phòng y tế nhỏ của cô.

Có phải mở ra bàn tay vàng hơi lớn rồi không? Nhưng mà …… Cô thích.

Trong khi Dung Yên thị sát tài sản trong không gian và siêu thị.

Ở căn phòng rách nát bên kia, hai anh em thỉnh thoảng vểnh tai lên nghe động tĩnh bên ngoài.

“Anh hai, hình như chị dâu chưa ăn gì.

” Tần Mai nhỏ giọng nói.

Tính cách cô bé dịu dàng nhút nhát, nhưng cô ấy là một cô bé tốt bụng.

Khó khăn lắm anh cả mới cưới được chị dâu, hơn nữa lại đẹp như tiên nữ, trong lòng cô bé rất vui vẻ.

“Đói bụng sẽ ăn.

” Bản thân Tần Dư còn bị đói đây, trong nhà chẳng qua có một chút đồ ăn như vậy, cậu ấy và em gái cũng không được ăn no, toàn bộ phần còn lại để dành cho chị dâu mới kia ăn.

Đối với cậu ấy mà nói, người này đói bụng mà không ăn…… Vậy chẳng phải là ngốc sao?“Nhưng mà……” Trong lúc Tần Mai còn định nói gì đó, đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa rất lớn…… Cùng một giọng không ngừng chửi rủa:“Dung Yên, cô ra đây cho tôi……”Tần Mai nhát gan, khó tránh khỏi hơi sợ hãi, “Anh hai, bên ngoài có người mắng……”Tần Dư lập tức đã nhận ra em gái căng thẳng, cậu ấy trấn an: “Đừng sợ, em đợi ở đây……Anh đi xem.

”Không đợi em gái đồng ý, cậu ấy xông ra ngoài như một con thú nhỏ.

Trong lúc đó, Dung Yên đang ở trong không gian cũng nghe thấy tiếng Cố Lan chửi bậy, cô lập tức ra khỏi không gian.

Cô vừa mở cửa đã nhìn thấy cậu bé đang ngồi xổm trên khe cửa.

……Cô nhướng mày, sau đó bước qua.

“Mở cửa.

”Tần Dư nghe thấy tiếng động, xém chút nữa ngã xuống đất.

Quay người lại đã thấy cô, “…… Anh cả không có ở đây……”Ý là, cô trốn đi, đừng đi ra ngoài.

Dù sao theo cái nhìn của cậu ấy, dáng vẻ mảnh mai của cô chắc chắn không chịu được một đấm của người ta.

Dung Yên nghe ra ý quan tâm của cậu ấy, đưa tay sờ vào đỉnh đầu của cậu ấy một chút.

Lúc này Tần Dư sắp nổi giận, lập tức nhảy ra, hai mắt cảnh giác nhìn chằm chằm cô.

Dung Yên rất hài lòng với phản ứng của cậu ấy, khỏi phải nói, cậu nhóc này rất đáng yêu.

Nhưng mà, khi cô nghe tiếng chửi rủa ở bên ngoài, ánh mắt trở nên lạnh lùng, trực tiếp mở cửa ra.

Cố Lan đang dùng sức đập cửa, mà cửa lại đột nhiên bị mở ra như vậy, khiến cô ta không kịp phòng bị xuýt chút nữa ngã nhào vào.

Cũng may cô ta kịp thời ổn định cơ thể.

.
 
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Chương 7: Dạy Cho Bài Học


Vừa nhìn thấy đúng Dung Yên, nháy mắt đôi mắt cô ta như bị nhúng độc.

“Dung Yên, đồ hèn hạ này lại dám hãm hại tôi?”Lời của cô ta vừa tuôn ra, khuôn mặt vốn đang sưng đỏ của cô ta lại nhận thêm hai cái tát nữa.

Lúc này, Tần Dư ở bên cạnh sợ ngây người, cậu ấy trợn tròn mắt, có chút không dám tin nhìn tới…… Chị dâu mới này lợi hại vậy sao?Cố Lan bị đánh ù tai sắp phát điên lên, Dung Yên đồ hèn hạ này còn dám đánh cô ta.

Trong cơn giận dữ cô ta nhào thẳng tới chỗ Dung Yên, cô ta muốn đánh chết kẻ hèn hạ này.

Dung Yên cười lạnh, lúc Cố Lan còn chưa chạm tới cơ thể của cô, cô đã dùng một chân đạp thẳng ra ngoài, đá Cố Lan ra xa 1 mét.

Tần Dư:……Bất giác mà cậu ấy nuốt nước miếng —— sau này, anh cả có thể đánh bại chị dâu không? Sau này chị dâu có đánh cậu ấy và em gái không?Ôm lấy cơ thể gầy yếu bất lực của mình, cậu ấy lặng lẽ lùi một bước nhỏ về phía sau, cậu tuyệt đối sẽ không bao giờ thừa nhận cậu ấy có chút sợ hãi người chị dâu này.

Tần Mai đang nhìn ra ngoài qua khe cửa, đôi mắt phát sáng: Chị dâu thật là lợi hại!Dung Yên cũng không biết suy nghĩ lúc này của hai đứa nhỏ, cô đi ra ngoài, đứng thẳng trước mặt Cố Lan.

Từ trên cao nhìn xuống Cố Lan.

“Cố Lan, tôi đã nói với cô rồi, sau này tốt nhất là tránh xa tôi ra một chút, nếu không……” Cô hừ lạnh một tiếng, “Gặp cô một lần đánh một lần.

”Cố Lan nằm dưới đất vẫn không đứng dậy được, thật sự bị ngã đến đau nhức xương.

Cô ta cũng tức giận đến phát điên, “Dung Yên, cô hãm hại tôi, tờ giấy đó có phải cô viết hay không? Có phải cô thông đồng với Lưu Nhị hại tôi không?”Vừa rồi khó khăn lắm cô ta mới từ chỗ Lưu Nhị và đại đội trưởng thoát ra được, nhưng mà thanh danh của cô ta đã hoàn toàn bị hủy hoại.

Tờ giấy căn bản là do con hèn hạ Dung Yên này viết.

Cho dù từ giấy là do Dung Yên nghĩ ra viết trước khi đến hiện trường, nhưng sao cô có thể thừa nhận chứ?Dung Yên cười lạnh một tiếng, sau đó đi qua ngồi xổm xuống, cúi người ghé sát vào bên tai cô ta, dùng giọng chỉ hai người mới có thể nghe được:“Cố Lan, ác giả ác báo, cô muốn lợi dụng Lưu Nhị khiến tôi mang tiếng xấu khắp nơi, vậy cô nhất định phải gánh lấy hậu quả mà những suy nghĩ xấu xa này mang tới.

”Cố Lan nghe thấy những lời này, đột nhiên mở to hai mắt, sao cô lại biết được?Tuy nhiên, có vài người vĩnh viễn sẽ không bao giờ thừa nhận mình sai.

Ngay lập tức vẻ mặt trở lên hung ác.

“Vì vậy, tờ giấy đó là do cô viết đúng không? Quả nhiên là cô hại tôi…… Tôi phải giết cô……”Cô ta tức điên muốn nhào tới phản công Dung Yên.

Đáng tiếc tay của cô ta đã bị Dung Yên trực tiếp giữ lại.

Cơn đau đớn truyền đến từ cổ tay, cơn đau khiến cô ta xém chút ngất xỉu, “…… Buông tôi ra!”Dung Yên cười lạnh, có một số người thiếu dạy dỗ, vậy nên phải dạy cho người đó một bài học để ngoan ngoãn lại.

Một động tác trong nháy mắt làm cho tiếng hét của Cổ Lan vang vọng giữa không gian, "A… …Tay của tôi…""Cô được phép hại người khác mà lại không cho phép người khác phản kích lại? Tôi cảnh cáo cô, lần sau còn dám duỗi tay đến chỗ tôi, nhất định tôi sẽ chặt đứt tay cô!"Dung Yên nói xong câu đó, tay lại vặn lại khớp tay bị trật của Cổ Lan trở lại vị trí cũ.

Lặp đi lặp lại như vậy ba lần, khiến cho Cổ Lan đau đến choáng váng, chỉ còn lại tiếng hét thê lương thảm thiết: "A…".
 
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Chương 8: Tần Dã Gặp Nguy Hiểm


Dung Yên đứng lên, từ trên cao nhìn xuống người đang co ro nằm liệt trên mặt đất, "Cút.

"Ánh mắt của cô giờ phút này sắc bén, quanh thân tràn ngập khí thế, làm cho người vừa trải qua đau đớn là Cổ Lan có chút sợ hãi.

Lập tức vừa đi vừa bò ra xa… …Dung Yên nhìn bóng người đang chật vật bỏ chạy đi xa, cười nhạo một tiếng, lá gan chỉ có một chút như này thôi sao?Cô quay đầu lại thì thấy có một cậu nhóc đứng bên cạnh đang hoảng sợ trừng lớn đôi mắt, còn nuốt nước miếng.

Dung Yên:! ! ?Cô có đáng sợ như vậy sao?Tần Dư thấy ánh mắt của cô nhìn qua, trong lòng run lên.

Mẹ ơi! Anh cả cưới một người chị dâu thật đáng sợ!Lúc nãy — cậu ấy tận mắt nhìn thấy người chị dâu này nhu nhu nhược nhược, thế mà lại bẻ gãy tay người kia như bẻ dưa giòn.

Cậu ấy có thể nhìn thấy rõ ràng bàn tay kia rủ xuống như thế nào.

Sau đó qua một lúc thì bàn tay này lại ổn rồi.

Dung Yên bật cười, ngay lập tức trở nên dịu dàng.

"Đi vào thôi! Chị lấy đồ ăn ngon cho em ăn!"Phản ứng trong tiềm thức của Tần Dư là — chị ấy muốn độc chết mình sao?Lập tức xoay người chạy vào trong sân, rồi chạy ngay vào trong phòng.

Dung Yên: ……?Cậu nhóc này không phải đang quá cảnh giác sao?Nhưng mà nghĩ đến kết cục trong sách của cả gia đình này, cô không khỏi có chút thổn thức.

Ở trong sách, kết cục của cậu em chồng này — còn có cô em chồng đều rất thảm.

Cô em chồng thì bị lừa bán, còn lại cậu em chồng trên đường đi tìm em gái thì bị đánh gãy chân, cả đời tàn tật.

Dẫn đến việc cậu ấy phát điên rồi chết mòn trong chính căn phòng rách nát của mình.

Nghĩ đến đây trong lòng Dung Yên rất khó chịu, nguyên chủ cùng gia đình này thảm như vậy, bởi vì ở trong sách thì bọn họ chính là công cụ của nữ chính.

Chỉ cần bọn họ…Đặc biệt là nguyên chủ càng thảm thì nữ chính lại càng vui vẻ.

Xùy, ĐMM công cụ người cái gì chứ!Nếu cô đã quay về, cô không chỉ muốn thay đổi vận mệnh của chính mình, mà cô cũng muốn thay đổi vận mệnh của ba người nhà họ Tần này.

Mệnh của tôi là do tôi chứ không do sách.

Đột nhiên cô lại nhớ tới một việc trong sách, đó chính là vào buổi tối hôm nay hình như Tần Dã đã chết trong một vụ tai nạn?Sắc mặt cô biến đổi, lập tức mặc kệ những chuyện khác, nói to vào trong sân: "Các em ngoan ngoãn ở nhà, chị lên núi tìm anh của em.

"Sau khi nói xong những lời này, cô nhanh chân chạy về phía ngọn núi…Hai anh em ở trong nhà đều nghe được những lời chị dâu nói.

"Anh trai, chúng ta làm sao bây giờ? Trời đã tối rồi sao chị dâu còn đi lên núi làm gì?" Tần Mai có chút bất an.

Tần Dư nghĩ đến bộ dáng lợi hại lúc đó của chị dâu, "! Chắc là không có chuyện gì đâu, chúng ta chờ một chút…"Không phải cậu ấy không nghĩ đến việc đi lên núi tìm người trở về, nhưng mà anh trai của cậu ấy đã nói rõ ràng là không cho cậu ấy lên núi.

Nếu không, anh cả sẽ tức giận.

Tần Dã ở trên núi đúng là gặp phải kiếp nạn sinh tử, anh đang chiến đấu với một con lợn rừng……Có lẽ tất cả xui xẻo đều tập trung ở một nơi.

Mười lăm phút trước, anh không cẩn thận bị rắn độc cắn, đáng lẽ ra sẽ không thể tỉnh lại nữa.

Tuy rằng anh đã kịp tời dùng dao khoét vết cắn và nặn độc tố ra, nhưng vẫn còn sót lại một ít chất độc khiến anh hoa mắt chóng mặt.

Nhưng mà anh vẫn phải sốc lại tinh thần để đối phó với nguy cơ trước mặt bởi vì……anh không thể chết được!.
 
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Chương 9: Dung Yên Tới Cứu


Nếu đặt ở tình huống bình thường, đối với con lợn rừng này anh sẽ không chút sợ hãi, có lẽ là còn vui vẻ, bởi vì điều này đại biểu cho việc có thịt ăn.

Có thể là do máu tươi trên đùi Tần Dã k*ch th*ch tới lợn rừng.

Con lợn rừng kia trực tiếp lao tới Tần Dã……Một người một heo chiến đấu được vài hiệp, bởi vì chân cẳng Tần Dã không tiện, vết thương cũng ngày càng nghiêm trọng hơn.

Cuối cùng Tần Dã bị lợn rừng húc một cái, rồi rơi xuống một cái hố bị bao trùm bởi bụi gai và cỏ dại.

Tuy nhiên anh cũng không để cho con lợn rừng này sống sót……Ở khoảng khắc trước khi cú va chạm xảy ra, con dao trong tay anh đã đâm về phía con lợn rừng và đã giết được con lợn ấy……Lúc Dung Yên tới, trời đã tối đen, ngọn núi này rất lớn, cô cũng không thể xác định chính xác Tần Dã đang ở đâu, chỉ có thể tìm dọc theo đường núi, vừa tìm vừa gọi tên của anh suốt quãng đường.

Cuối cùng cô ngửi thấy một mùi máu tanh rất nồng.

Lập tức chạy tới hướng của mùi máu kia với đôi mắt ngấn lệ……Khi nhìn thấy xác chết của lợn rừng, cô sững người trong chốc lát.

Sau đó cô lại nhìn thấy con dao chẻ củi trên cổ của con lợn rừng đã chết.

Nếu như cô nhớ không lầm thì cây dao này là của Tần Dã.

Một người ở tình huống như thế nào thì sẽ ném đi công cụ kiếm cơm của mình? Nhất định là đã gặp một tình huống cực kì nguy hiểm.

Cô nói thầm một tiếng không tốt, vội vàng tìm kiếm khắp nơi, "Tần Dã, Tần Dã……Anh ở chỗ nào?"Sau khi hét to vài tiếng cũng không thấy có phản hồi gì, nhưng mà cô lại thấy được dấu vết chiến đấu ở nơi này, sau đó……Cô tìm được một cái hố, dường như cái hố này đã được đào bởi người thợ săn trước đó.

Đi gần đến miệng hố, cô dùng cây đuốc rọi xuống, "Tần Dã, anh có ở bên dưới không?"Vốn dĩ Tần Dã đang hôn mê, trong lúc mơ mơ màng màng anh nghe thấy có người gọi tên của mình, hơn nữa giọng nói còn rất êm tai.

Giọng nói này đánh thức anh từ trong cơn hôn mê.

Anh nỗ lực mở to hai mắt, liền nhìn thấy miệng hổ phía trên có ánh lửa, vì thế suy yếu lên tiếng: "Tôi ở……"Nhưng bây giờ anh không chỉ có cái chân bị gãy, xương sườn trên người cũng giống như bị gãy mấy cái, cho nên không thể nhúc nhích.

Tuy rằng giọng nói anh rất nhỏ, nhưng mà Dung Yên vẫn có thể nghe thấy, cô chiếu ánh lửa vào bên trong, đáy hố tối tăm đúng là không dễ phân biệt, nhưng mà nghe được giọng điệu của anh đã biết được tình huống của anh rất không ổn.

"Anh chờ một chút, em sẽ cứu anh lên liền……"Tần Dã nghĩ rằng chủ nhân giọng nói là của người trong thôn đi tới cứu anh.

Đáng tiếc là ánh lửa phía trên đã biến mất.

Chỉ chốc lát sau, ánh lửa lại lần nữa xuất hiện.

Lúc Dung Yên men theo sợi dây thừng bò xuống, Tần Dã sợ ngây người, "Em lấy đâu ra dây thừng?"Dung Yên không nghĩ tới tình huống của anh đã như vậy mà còn chú ý đến điều này.

Cô đương nhiên sẽ không nói dây thừng này được lấy ra từ trong trung tâm thương mại ở không gian của cô.

"Không cần để ý chi tiết này, trước tiên em xem tình huống của anh như thế nào rồi lại nói tiếp.

"Cô duỗi tay s* s**ng ở trên người anh……Phán đoán tình trạng thương thế của anh.

Trong bóng tối, mặt Tần Dã lập tức đỏ bừng, nhiệt độ cũng rất nóng, "! ! Em đây là…đang làm cái gì?"Tuy rằng bọn họ cũng coi như là vợ chồng mới cưới, nhưng mà cũng chưa từng tiếp xúc thân mật như vậy.

"Chân của anh bị thương, có phải còn trúng độc đúng không? Hình như xương sườn cũng giống như bị gãy hai cái?"Đây là một câu hỏi nghiêm túc, làm Tần Dã không khỏi xấu hổ, hiển nhiên là lúc nãy anh đã nghĩ sai rồi.

"! ! Bị rắn độc cắn, xương sườn hình như cũng bị gãy, em vẫn nên leo lên gọi người trong thôn tới đi……".
 
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Chương 10: Em Cõng Anh Về


“Để em kéo anh lên đã, lúc em buộc dây vào người anh, nếu có thấy đau thì anh kêu lên nhé.

”Dung Yên cảm thấy anh cũng thật thảm, nếu không phải cô kịp thời tìm được, phỏng chừng không đến hai giờ, anh cũng đã ‘lạnh ngắt’ rồi.

Tần Dã:!.

Còn chưa kịp nói gì, cô gái đã bắt đầu hành động.

Được rồi, bây giờ anh thật sự muốn kêu lên chút, thật cmn đau quá.

Dung Yên cột chắc người đàn ông lại xong nói: “Em leo lên trước, sau đó sẽ kéo anh lên.

”Nói xong, cô liền nương theo sợi dây thừng cẩn thận trèo lên trên.

Nhìn động tác lưu loát này của cô, Tần Dã ngạc nhiên đến trợn mắt há mồm.

Cô lợi hại như vậy?Sau khi Dung Yên bò lên bên trên xong, thì lợi dụng nguyên lý đòn bẩy, dùng đại thụ chống đỡ, chậm rãi kéo người đi lên.

m thầm nhét lại bao tay về trong không gian, sau đó cô mới chạy chậm tới cởi bỏ dây thừng trên người Tần Dã: ”Anh sao rồi?”“Anh không sao.

” Tần Dã cắn răng nói.

Cũng không thể ném mặt mũi nói với con gái nhà người ta rằng cả người anh đang đau chết đi được nhỉ?Với cả, trên đùi anh bây giờ đã tê dại không còn cảm giác gì, hiển nhiên chất độc đã bắt đầu phát tác.

“Em đi xuống núi tìm người đi.

Có đầu lợn rừng kia, chắc sẽ có người nguyện ý lên đây.

”Dung Yên nói thẳng: ”Mùi máu tươi ở nơi này nồng như vậy, anh cho rằng anh ngồi ở đây sẽ an toàn sao? Chờ em đưa người lên, có khi anh bị dã thú ăn thịt đến xương cũng không còn rồi.

”Tần Dã:!.

10 điểm thẳng thắn, vạn điểm sát thương!Dung Yên cũng không muốn để anh chết sớm ở đây, bèn quyết đoán nói:”Để em cõng anh xuống núi.

”Tần Dã lập tức trừng hai mắt, nhìn thân hình nhỏ nhắn của cô, không tin cô lại dám tự tin nói sẽ cõng mình.

“Anh chờ ở đây một lát, em đi lấy con dao kia của anh về, còn lợn rừng đi thôi đi, đành bỏ vậy”.

Bỏ vào không gian, hì hì.

Không đợi Tần Dã kịp nói gì, Dung Yên đã lắc lư chạy đi lấy dao về, còn thuận tiện thu lợn rừng vào trong không gian.

Làm xong thì lắc lư quay trở lại.

“Đến đây, mau trèo lên, em cõng anh xuống núi trước.

”Tần Dã:!.

Tốt nhất em vẫn nên đi gọi người lên đây thì hơn.

Nhưng Dung Yên cũng không cho anh cơ hội cự tuyệt, anh còn không kịp nói đã bị cô lôi kéo cõng lên lưng.

Trong lúc nhất thời Tần Dã bỗng nhiên không biết nên nói gì, trong lòng ngũ vị tạp trần, vô số cảm xúc xa lạ bao vây lấy cả người của anh….

.

Đường xuống núi vốn không dễ tìm, hơn nữa bây giờ trời lại còn tối.

Cũng may trước kia năm nào Dung Yên cũng bỏ thời gian ra đi chơi dã ngoại sinh tồn, cho nên bản năng tìm sống vẫn tương đối mạnh.

Chỉ là trên người có hơi mỏi….

“!.

Em vẫn nên thả anh xuống đi….

” Tần Dật không muốn cô mệt mỏi như vậy, anh biết cho dù anh có gầy như thế nào đi chăng nữa thì thể trọng vẫn là của một người đàn ông trưởng thành, vẫn rất nặng.

“Đừng động, em có thể.

” Dung Yên thở gấp, cũng tại thân thể này quá yếu đuối, nếu đổi bằng thân thể trước kia của cô, cõng cái túi nặng trăm cân rồi chạy 50km cũng không thành vấn đề.

Tần Dã:!.

.
 
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Chương 11: Cuối Cùng Cũng Về Tới Nhà


Một giờ sau, cuối cùng Dung Yên cũng cõng được người về đến cửa: “Mở cửa….

Mặc dù thanh âm thều thào hữu khí vô lực, nhưng vẫn đủ để Tần Dư vẫn luôn lo lắng đang ngồi trong nhà nghe thấy.

Cậu nhanh chóng chạy ra mở cửa, nương theo ánh trăng nhìn thấy chị dâu cõng anh trai đang hôn mê, cả người huyết nhục mơ hồ, biểu tình khiếp sợ.

“Anh, anh bị sao vậy?”“Mau tránh ra đi, để chị đi vào rồi nói.

” Dung Yên cảm thấy cô sắp không được rồi.

Tần Dư vừa nghe, vội vàng tránh sang một bên, nhưng nước mắt vẫn không nhịn được bắt đầu rơi lã chã.

Bộ dáng này của anh trai cậu thật sự rất dọa người.

Dung Yên kéo người về phòng, sau đó bảo với Tần Dư: “Em đi nấu nước đi, chị phải băng bó cho anh ấy đã.

”Tần Dư kinh sợ:!.

.

Anh trai bị thương nặng như thế, không phải nên đưa đi bệnh viện sao?Nhưng cậu chẳng qua cũng chỉ mới 12 tuổi, gặp chuyện lớn đầu óc lập tức rối loạn không được việc gì, chỉ đành ậm ừ chạy đi làm theo mệnh lệnh.

Mà hành động này, cũng vô tình đã coi người chị dâu trước mặt thành đại thụ để dựa vào.

Nhanh chóng chạy ra ngoài, sau khi vào đến bếp mới đột ngột phản ứng lại, cậu sờ lên ngực, ở nơi đó trái tim bình bịch bình bịch đập thật nhanh.

“Anh hai, anh cả bị sao vậy?”Thanh âm đột ngột vang lên khiến cậu hoảng sợ suýt nữa thì thét chói tai, sau khi nhận ra là em gái mới khó khăn nuốt một ngụm nước miếng, để mình bình tĩnh lại rồi mới trả lời, “Anh cả bị thương, em qua đây phụ anh nhóm lửa.

”Lúc nãy Tần Mai cũng không nhìn thấy, khi cô bé từ trên giường đi xuống, phòng của anh cả đã đóng rồi.

Bây giờ nghe thấy anh hai bảo anh cả bị thương khiến cô bé cũng sợ.

Vội vàng chạy đi nhóm lửa.

Bên này hai đứa trẻ thấp thỏm bất an.

Bên kia Dung Yên nhìn người đã hôn mê bất tỉnh, lục lọi trong không gian một hồi rồi lấy ra hòm thuốc….

Không sai, ở thời hiện đại cô không chỉ là tán vương quốc tế mà còn có một thân phận khác, đó là quỷ y thánh thủ.

Cho nên, Tần Dã gặp được cô, cho dù muốn chết cũng không được.

Nhanh nhẹn rửa sạch lại độc rắn và miệng vết thương một lần, sau đó lấy thuốc giải độc rắc lên, làm xong thì quay sang xử lý mấy vết thương khác ở trên người anh, tất cả đều rửa sạch rồi đắp thuốc một lượt.

Hai cái xương sườn bị gãy kia cũng được cô dùng thủ pháp đặc biệt nắn về chỗ cũ.

Lúc này, bên ngoài vang lên thanh âm của Tần Dư:”!.

.

Chị, chị dâu, nước nấu xong rồi, cần em bê vào chưa?”Dung Yên đáp lại: “Mang vào đi.

”Câu nói vừa dứt, hai anh em liền nâng một cái bồn nước nhỏ đi vào, nhẹ nhàng đặt xuống đất.

Sau đó bốn ánh mắt đồng thời dừng lại ở trên người Tần Dã đang nằm trên giường….

.

Đúng là càng nhìn càng thấy ghê….

Tần Mai đã bao giờ nhìn thấy bộ dáng này của anh cả mình, lập tức sợ tới khóc thét lên.

”Anh cả….

.

”Dung Yên:!.

Thê lương như vậy, ai không biết còn tưởng cô bé đang khóc tang.

“Anh cả em không sao, chị đã chữa vết thương và bôi thuốc cho anh ấy rồi, chút nữa lau người xong thì băng bó lại là được.

”Cô vốn tính kêu hai đứa trẻ đi ra ngoài, nhưng nhìn bộ dáng của bọn nhỏ, phỏng chừng có kêu cũng không chịu đi.

Đành mặc kệ hai đứa đứng ở một bên nhìn.

.
 
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Chương 12: Anh Là Người Đàn Ông Của Em


Tần Dư tương đối tinh ý, thấy chị dâu muốn lau người cho anh trai, lập tức đi lấy khăn đưa cho cô.

Nửa tiếng sau, với sự trợ giúp của Tần Dư thì cuối cùng Dung Yên cũng xử lý xong mọi việc.

Mệt chết cô.

Dung Yên không thèm để ý ngồi phệt một bên nghỉ ngơi.

Hai anh em lắp bắp hỏi: “!.

.

Chị dâu, anh cả chỉ cần như vậy là xong rồi sao?”Thực ra Tần Dư muốn hỏi là, mấy thứ vừa nãy là thuốc gì?Nhưng cậu không dám nói, chắc mấy thứ đó không phải là đồ hại người.

“Ừ, nếu tối nay không sốt thì chắc sáng mai sẽ tỉnh, hai đứa mau đi ngủ đi.

” Bây giờ cũng đã muốn lắm rồi, hai nhóc con này đi ngủ thì cô mới có thể vào không gian tắm nước nóng.

Tần Dư muốn cự tuyệt, đòi ở lại, trong lòng cậu có chút không yên tâm.

Nhưng nhìn thấy vẻ mặt của chị dâu thì chỉ có thể gật đầu, lôi kéo em gái đi ra ngoài, nhưng trước khi đi, còn tri kỷ bảo:”Chị dâu, trong nồi còn nước ấm….

.

”“Chị biết rồi.

”Dung Yên chờ hai đứa nhóc đi xong liền lập tức đóng cửa lại, nhìn qua người đàn ông đang hôn mê rồi lắc mình vào không gian.

Cô đi đến căn biệt thự kia, xả một bồn nước ấm đầy để tắm rửa, sau đó lại ăn vài thứ.

Chỉ tiếc không thể ở trong không gian quá một giờ, đến giới hạn cô lại phải ra ngoài.

Trước mắt có một việc làm cô khó xử….

Cô ngủ ở đâu?Nếu không phải vì canh đêm nay Tần Dã có sốt không, cô thật sự muốn đi ngủ với Tần Mai.

Bất đắc dĩ thở dài một hơi, không nghĩ đến, cô ở đây lại thành tráng niên tảo hôn.

Thời điểm Tần Dã tỉnh lại, phát hiện bên cạnh mình có người nằm….

.

Cả người lập tức cứng đờ.

Sau đó ký ức trước khi hôn mê của đêm qua lũ lượt tràn về.

Đúng lúc này, Dung Yên cũng bừng tỉnh, hai người nhìn nhau, mắt to trừng mắt nhỏ.

Tần Dã:!.

.

“Anh tỉnh rồi sao? Để em xem có bị sốt không?” Dung Yên duỗi tay sờ lên trán anh, “Xem ra thuốc vẫn rất tốt, không bị sốt.

”Tần Dã cảm nhận được trên trán vừa mềm vừa ấm, trái tim đột nhiên bị loạn nhịp.

“Anh….

Em đi gọi bác sĩ?”Dung Yên: “Không, là do em trị.

”Tần Dã:!.

.

?Em đang nói gì?Sao anh nghe không hiểu?Dung Yên nhìn ánh mắt khiếp sợ của anh, không khỏi nhướng mày:”Sao? Anh không tin? Đúng rồi, quên nói cho anh biết, em là một bác sĩ.

”Tần Dã:! ! ?Xem ra hôm nay anh có thể một lần nữa sống lại, cũng là do tốt số.

“Cảm ơn!”“Không cần khách khí, anh là người đàn ông của em.

” Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, thì cô vẫn chưa tính rời khỏi đây.

Dù sao người đối diện này có vẻ ngoài rất đẹp trai, nhìn rất thuận mắt.

Thời buổi này có ai mang diện mạo thuận mắt cô vẫn rất ít.

Sau khi Tần Dã nghe thấy cô nói mấy lời này, mặt lập tức đỏ như trái cà chua chín.

Nội tâm hỗn loạn như nai con xổng chuồng, cô….

.

Đây là chấp nhận mối hôn sự này? Là muốn cùng anh sống chung sao?Thời điểm há miệng muốn nói gì đó, lại bị tiếng đập cửa bên ngoài của Tần Dư cắt ngang: “Chị dâu, bên ngoài có người tìm chị.

”Dung Yên cau mày lại, sáng sớm tinh mơ ai lại rảnh rỗi đến tìm cô?“Để chị ra ngoài xem.

”Nói xong, cô liền đứng dậy đi ra ngoài.

Tần Dã chớp chớp mắt, cuối cùng ủy khuất đem mấy lời vừa tính nói ra miệng nuốt trở về.

.
 
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Chương 13: Nữ Chính Tới


Hai anh em Tần Dư và Tần Mai đứng ở cửa.

Sau khi bọn họ nhìn thấy Dung Yên ra ngoài, hai anh em nhìn vào trong phòng.

Rõ ràng là muốn đi vào thăm anh cả của bọn họ.

“Chị dâu cả, bên ngoài có người tìm……” Thật ra điều Tần Dư muốn hỏi nhất là anh cả của mình như thế nào rồi.

Dung Yên nghe thấy tiếng gọi chị dâu cả này, không nhịn được mà nhướng mày.

Xem ra mới qua một đêm, thái độ của thằng nhóc này với cô thật sự thay đổi rất nhiều!“Hai em có thể vào thăm anh cả một lát.

”Vừa mới dứt lời, hai anh em vội vàng chạy vào trong nhà.

“Anh cả, anh tỉnh rồi sao?”Dung Yên nghe thấy giọng nói vui mừng, ngạc nhiên của Tần Dư, không nhịn được nhếch môi cười.

Sau đó cô cất bước ra ngoài mở cửa nhà.

Khi nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp Từ Khả, Dung Yên cười thầm trong lòng, nữ chủ tổ đối chiếu đã đến nhà rồi sao?Ồ! Đây là đến để thăm dò thật giả sao?Chậc!“Là cô à! Tìm tôi có chuyện gì vậy?”Giọng điệu thản nhiên này khiến trong lòng Từ Khả cảm thấy khó chịu hồi hộp, chuyện này khiến cô ta càng thêm hối hận vì đã ra ngoài hôm qua.

Nếu không thì, có cô ta ở bên cạnh, sao Dung Yên có thể tránh được?Cố gắng nở một nụ cười, “Dung Yên, hôm qua tôi không có ở đây, tới tối qua tôi mới về thì nghe nói cô xém chút nữa xảy ra chuyện rồi, cho nên đến đây xem thử, cô không sao chứ?”Dung Yên nhướng mày nhìn cô, “Vậy cô hy vọng tôi có sao? Hay là hy vọng tôi không sao?”Từ Khả nghe thấy mấy lời kỳ lạ này của Dung Yên, cuối cùng cũng phát hiện sự bất thường của cô.

“…… Dung Yên, sao cô lại hỏi như vậy chứ? Đương nhiên là tôi hy vọng cô không sao……”Dung Yên cười lạnh: “Tôi có sao hay không, chẳng lẽ cô ở ký túc xá của thanh niên trí thức, không phải biết rõ ràng nhất sao?”Nếu như Cố Lan đáng hận, như vậy thì người phụ nữ trước mắt không những đáng hận mà còn đáng sợ nữa, là một con bò cạp có độc.

Người phụ nữ này chính là ăn màn thầu máu của nguyên chủ và những người thân cận bên cạnh nguyên chủ, mới có thể trở thành thành tổ đối chiếu của nguyên chủ mà có cuộc sống tốt đẹp.

Nguyên chủ qua đời, Tần Dã- người kết hôn với nguyên chủ, ba anh em bọn họ cũng không có kết cục tốt đẹp, cha mẹ ruột của nguyên chủ cũng chết thảm.

Người phụ nữ này đã hút hết tất cả vận khí của một vài người thân thiết với nguyên chủ nhất.

Cô ta mới có thành tích như vậy.

Người vừa được đoàn sủng vừa có vận may…… Tôi nhổ vào!Nói là trộm —— Cũng là coi trọng người phụ nữ này rồiTừ Khả tỏ vẻ đau lòng, ấm ức mà nói:“Dung Yên, tôi chỉ là tốt bụng hỏi thăm một chút mà thôi, hôm nay cô bị gì vậy? Nói chuyện khó chịu như vậy?”Có phải Tần Dã đã xảy ra chuyện rồi không?Theo lý, ở trong mộng…… Tối qua Tần Dã hẳn là đã bị lợn rừng đâm chết rồi.

Chỉ cần Tần Dã chết rồi, Dung Yên còn có thể có cuộc sống tốt sao?Tần Khả đè nén sự kích động trong lòng.

Ánh mắt của cô ta quá sáng, Dung Yên lại không phải người mù, sao lại không nhìn thấy?Trong lòng cười nhạo một tiếng, cô cũng không rảnh rỗi đứng nói chuyện với người phụ nữ này ở đây.

“Ai cần lòng tốt của cô, mau cút về cho tôi, sau này ký túc của thanh niên trí thức xảy ra chuyện gì, cũng đừng đến tìm tôi, bây giờ tôi cũng không được coi là thanh niên trí thức.

”Từ Khả kinh ngạc: “Cô……”.
 
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Chương 14: Người Một Nhà


Dung Yên cười lạnh một tiếng, trực tiếp đóng cửa lại, ai con mẹ nó muốn nói nhảm, nhiều lời với người có lòng dạ đen tối chứ? Ở lâu thêm một chút, không chừng sẽ bị hút vận khí.

Từ Khả bị chặn ở ngoài cửa, sắc mặt lập tức trở nên âm trầm, con ngươi đen đến mức dọa người.

Cô ta không ngờ mới một ngày, thái độ của Dung Yên đối với cô ta lại thay đổi chóng mặt như vậy.

Chẳng lẽ chuyện xảy ra hôm qua đã khiến Dung Yên thay đổi?Nghĩ đến đây, cô ta không nhịn được thầm mắng Cố Lan là đồ ngu ngốc, chuyện nhỏ như vậy mà cũng không làm tốt được.

Bây giờ phải làm sao đây?Cứ rời đi như vậy, cô ta có chút tâm không cam lòng, nhưng mà cứ tiếp tục đứng ở đây thì cũng không làm gì được.

Đành phải về trước rồi tính tiếp.

***Dung Yên vào nhà, nhìn thấy hai anh em Tần Dư đang lau nước mắt.

Không khỏi ngạc nhiên, “Hai em sao vậy?”Tần Dư nhìn thấy cô, lập tức dùng mu bàn tay lau mặt, vẻ mặt có chút bướng bỉnh: “Em không sao cả.

”Thực ra là chuyện rất lớn, nhà bọn họ cũng không còn bao nhiêu lương thực, mười ngày nữa là Tết Nguyên Đán, bây giờ anh cả bị thương, hết lương thực thì phải làm sao đây?Cả nhà bọn họ đều sẽ đói bụng.

Còn nữa, không thể không mua thuốc cho em gái được.

Tất cả những chuyện này khiến Tần Dã vô cùng lo lắng.

Tần Mai nhát gan sợ sệt, lúc cô bé nhìn thấy Dung Yên, lập tức trốn sau lưng anh hai của mình.

Có lẽ cô bé cảm thấy như vậy thì tốt hơn một chút, cho nên thò đầu ra ngoài nhỏ giọng nói: “…… Chị dâu cả.

”Dung Yên nhìn đôi mắt nhỏ sáng ngời của cô bé, cô vẫn rất thích, lấy hai viên kẹo sữa Đại Bạch Thỏ từ trong túi áo - Thật ra là ở trong không gian ra.

“Này, cho em.

”Cũng không thể để cô bé uổng công gọi cô là chị dâu cả được.

Tần Mai nhìn vào vật màu trắng ngần trong lòng bàn tay Dung Yên…… Kẹo?Cô bé không khống chế được mà l**m đôi môi khô khốc của mình.

Đôi mắt nhỏ nhìn viên kẹo chằm chằm rồi không động đậy gì nữa.

Tần Dư lại là cảnh giác nhìn Dung Yên, mặc dù ấn tượng của cậu ấy đã thay đổi sau đêm qua.

Dung Yên nhìn này hai người, “Còn đứng đó làm gì? Mau lấy đi, nếu không thì…… Chị sẽ tức giận đó.

”Hai anh em Tần Dư vẫn không động đậy.

Hai anh em họ đã lớn như vậy rồi, không chỉ chưa từng ăn qua loại kẹo này, cũng chưa từng nhận được lòng tốt của người khác, đột nhiên có người cho bọn họ kẹo…… Bọn họ không chỉ do dự, mà còn ngỡ ngàng.

Nhìn thấy vẻ mặt của bọn họ, Dung Yên thở dài một hơi, bước lên phía trước, nắm lấy tay bọn họ, cho mỗi người một viên kẹo.

“Ăn đi!”Hai anh em nắm chặt tay theo bản năng, sau đó có chút khó hiểu mà quay đầu lại nhìn anh cả đang nằm trên giường.

Tần Dã nhìn thấy ánh mắt của hai đứa em, liền mở miệng: “Nếu như chị dâu cả cho các em, thì cứ ăn đi!”Anh là đàn ông, cho dù có tiền cũng không tinh tế như vậy, mua những thứ này cho bọn nhỏ, huống chi, nhà bọn họ cũng không có tiền.

Đôi mắt của Tần Mai đột nhiên sáng ngời, cô bé rõ ràng vô cùng vui mừng.

“Cảm ơn chị dâu cả……” Cô bé nhỏ giọng mở miệng, tay nắm chặt viên kẹo sữa kia.

Dung Yên mỉm cười, những đứa trẻ lễ phép luôn rất đáng yêu, “Người một nhà, không cần cảm ơn!”Ba chữ người một nhà Dung Yên thuận miệng nói ra đã sưởi ấm trái tim của ba anh em nhà họ Tần! !.

Có một cảm giác ấm áp xưa nay chưa từng có chảy qua trái tim bọn họ.

.
 
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Chương 15: Nghe Theo Lời Chị


Tần Dư nhìn thấy ánh mắt của chị dâu cả, mặt cậu bé hơi đỏ lên, sau đó vội vàng dời tầm mắt, “Cho em, anh không thích ăn kẹo.

”Cậu bé nhét viên kẹo trong tay mình vào tay em gái.

Tần Mai đương nhiên không muốn lấy, bọn họ là anh em sinh đôi, sao cô bé lại không biết anh hai cố ý để lại cho mình chứ.

“Anh hai, em không lấy……” Sau đó trả viên kẹo lại.

Dung Yên không nhìn nỗi nữa, “Hai viên kẹo thôi mà, hai đứa cứ ăn phần mình đi, ngày mai vẫn còn.

”Nếu không phải cô sợ làm hai đứa nhỏ sợ, có thể cho bọn họ thấy cái gì gọi là thực hiện tự do ăn kẹo.

“Đúng rồi, buổi sáng muốn ăn gì?”Vừa thay đổi chủ đề, ba anh em Tần Dã không còn chú ý đến kẹo nữa.

“Không, không nấu bữa sáng……” Tần Mai co quắp bất an mà nắm góc áo của mình, “Bây, bây giờ em lập tức đi nấu……”“Vậy nấu chút cháo trắng đi! Anh cả của em cũng muốn ăn.

” Quan trọng là…… Cô cũng muốn ăn.

Tần Mai càng thêm bất an, cô bé ngập ngừng mở miệng, “Hết, hết gạo rồi……”Từ cuối cùng nhỏ đến nỗi không thể nghe thấy.

Dung Yên:……Ngay cả gạo cũng không có? Nghèo như vậy sao?Tần Dã nhớ lại, hôm trước làm đám cưới, đã đưa chút lương thực cuối cùng trong nhà sử dụng hết rồi.

Vốn là định tối hôm qua lên núi mang về vài thứ, sau đó tìm người đổi chút lương thực và tiền, không ngờ rằng anh lại xảy ra chuyện nghiêm trọng như vậy.

“Tần Dư, em đến nhà đại đội trưởng xem, có thể mượn chút gạo về đây.

Hai ngày nữa khi tính công điểm sẽ trừ nợ lại cho ông ấy.

” Cũng không thể trơ mắt nhìn cả nhà họ chết đói đúng không?Với tình trạng hiện giờ của anh, ít nhất không thể làm việc trong hai tháng.

Nghĩ đến đây, mặt mày anh trở nên u ám.

“Đúng rồi, nhân tiện nói cho ông ấy biết chuyện anh bị thương không thể di chuyển và xin đại đội trưởng…… Nghỉ nửa tháng.

”Tần Dư vừa nghe vậy, trên khuôn mặt thon gầy có chút khó xử, xin nghỉ không thành vấn đề, nhưng là mượn lương thực? Đại đội trưởng có chịu không?“…… Vâng.

”Sau khi trả lời xong, cậu ấy định chạy ra ngoài.

“Không cần đi.

” Dung Yên gọi cậu ấy lại, “Chị còn có lương thực, cũng không cần xin nghỉ, đại đội đang nghỉ ngơi, xin cái gì mà xin? Đợi hết năm rồi lại nói.

”Một tháng, nếu là người khác trị, chắc chắn là anh không tốt lên được ngay, nhưng mà nếu cô thêm thảo dược được trồng trong không gian, chắc khoảng một tháng là anh sẽ khỏi hẳn.

Ba anh em nhà họ Tần vừa nghe cô nói có lương thực, cả ba cặp mắt đều tập trung vào cô.

Ngày kết hôn, nguyên chủ đã dọn hết đồ đến đây, đều đặt ở góc căn phòng này.

Đương nhiên, ở đây chắc chắn không có lương thực, nên cô phải mang từ không gian ra.

“Hai em vào bếp nấu nước trước đi, chút nữa chị vào.

”Hai anh em liếc nhìn anh cả.

Dung Yên:……“Đừng nhìn anh, từ nay về sau nghe lời chị.

”Giọng điệu bá đạo, nhưng lại không khiến người khác bất mãn.

Ngược lại làm cho ba anh em đang có cảm giác thấp thỏm lo âu thì yên tâm lại.

Tuy rằng Tần Mai nhát gan, nhưng phản ứng của cô bé cũng không chậm, nhấc chân chạy ra bên ngoài, trong lòng cô ấy…… Chị dâu là một người rất giỏi.

Tần Dư liếc mắt nhìn Dung Yên, cũng nhanh chóng chạy theo ra ngoài.

Còn rất tri kỷ mà đóng cửa lại.

.
 
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Chương 16: Có Gạo


Trong phòng lập tức chỉ còn lại người đứng và người nằm.

Lúc này Tần Dã cũng không biết nên nói gì, nghẹn hồi lâu mới nặn ra được một câu: “Cảm ơn…… Vậy làm phiền em……”Dung Yên nhìn về phía hắn, nhướng mày, “Cho dù là cám ơn, nhưng mà sau này anh cũng phải nghe lời em.

”Tim Tần Dã đập mạnh, nhìn từ góc độ này tới, cô tựa như tiên nữ vậy.

Sau một lúc lâu, cổ họng khô khốc của anh bật ra được một chữ, “…… Được.

”Nếu cô thật lòng đồng ý ở lại, đương nhiên anh đều nghe lời cô.

Mặt anh trở nên nóng bừng một cách khó hiểu.

Dung Yên nhìn anh một cái thật sâu, rồi xoay người đi tìm đồ của cô, may là khuất tầm nhìn, thuận tiện cho cô hành động.

Cô lấy từ trong không gian ra hai cân gạo, khoảng hai cân bột mì và một cân đường nâu.

Những thứ khác…… Cái rương này cũng không lớn, lúc này cũng không tiện để cô lấy bừa.

Cầm mấy thứ này đi vào căn bếp nhỏ.

“Đây là bột mì, đây là gạo, buổi sáng nấu cháo gạo rang, nấu đặc một chút.

”Còn về phần sai hai tiểu quỷ này làm việc, trong lòng cô không có chút gánh nặng nào.

Huống chi, nếu cô không cho bọn chúng làm, ngược lại trong lòng chúng có thể có suy nghĩ gì đó, có lẽ còn không dám ăn.

Tần Mai và Tần Dư vừa nghe cô nói, vội vàng đưa tay tới lùa…… Gạo sáng lấp lánh ư? Còn trắng hơn gấp ba lần so với bột mì tinh?Đây là thứ mà họ chưa từng được ăn.

“Chị, chị dâu…… Chị thật sự muốn nấu sao?” Tần Dư không để ý đến việc lúc này giọng điệu của cậu ấy có chút gần gũi hơn.

Dung Yên vô cùng hào sảng, “Nấu, cho nhiều gạo chút.

”Nhìn hai người này dáng vẻ gầy gò ốm yếu, lại liên tưởng tới đoạn kết trong sách…… Bọn nhỏ thật sự là chưa từng có được một ngày tốt lành nào.

Quá thê thảm.

Ánh mắt Tần Dư phát sáng, tuy nhiên, lúc lấy gạo, cậu ấy vẫn khẩy khẩy moi moi mà lấy hai nắm nhỏ.

Dung Yên nhìn thấy không thuận mắt, tự mình trực tiếp ra tay.

Hai tay cô nắm lấy mấy vốc gạo khiến lòng Tần Dư đau xót.

“Đủ, đủ rồi……”“Các em nấu đi, chị ra ngoài nhìn xem.

” Dung Yên đi ra ngoài.

Sau khi Tần Mai nhìn thấy cô ra ngoài, lúc này mới nhỏ giọng nói với Tần Dư: “Anh hai, chị dâu thật tốt!”Người xinh đẹp, tâm cũng tốt.

Trước kia, người trong thôn toàn gọi cô là sao chổi đấy!Bất kể là ai, nhìn thấy cô đều rất chán ghét, sợ dính vận đen của cô.

Tần Dư:……Tuy ngoài mặt không thừa nhận, nhưng đáy lòng cậu ấy vẫn đồng tình với lời em gái nói.

Có thể một mình lên núi cứu anh cả của cậu ấy, đó chính là ân nhân của nhà họ.

Ông cụ non suy tư một chút, “Vậy nấu cơm đi! Nấu đặc chút……”Đôi mắt cậu ấy nhìn về phía đống gạo rồi vội vàng dời mắt.

Đau lòng quá.

Bữa ăn này, họ có thể ăn được mấy bữa nữa đấy.

Tần Mai rất vui vẻ, cô bé chưa từng được ăn gạo trắng như vậy.

Nấu cháo nhất định sẽ rất thơm.

.
 
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Chương 17: Độc Ác Nhất Là Lòng Dạ Đàn Bà


Bên này Dung Yên ra ngoài đi dạo, cô đi tới nhà đại đội trưởng.

Cả nhà đại đội trưởng đang ăn cơm, nhìn thấy cô bước vào, ánh mắt mọi người đều đổ dồn lên người cô.

“Đại đội trưởng, ăn cơm đi!” Dung Yên cười thoải mái đi vào.

Đại đội trưởng:……Không có mắt nhìn sao?Một cô gái da mặt mỏng sao lại đến nhà người khác lúc nhà người ta đang ăn cơm chứ?“Đồng chí Dung Yên à! Có việc gì sao?”Không vào trọng tâm không ăn được.

Dù sao thì ở thời buổi này, nhà ai cũng không có nhiều thức ăn dư.

“Đại đội trưởng, cháu đến tìm thím có chút việc, thím, nhà thím có trứng gà không? Cháu muốn dùng đường nâu đổi lấy trứng gà của thím.

”Vốn dĩ khi Hoàng Thúy Hoa nghe thấy cô nhắc tới trứng gà, bà ấy khá khó chịu.

Còn biết xấu hổ hay không, tự nhiên nhắc tới trứng gà nhà bà ấy.

Nhưng khi nghe được câu sau là cô muốn dùng đường nâu để đổi, khuôn mặt đen đó lập tức chuyển sang tươi cười, đặc biệt là khi nhìn thấy cô thật sự cầm một bao đường đến, bà ấy cười tới lộ cả hàm răng vàng ra bên ngoài.

Vội vàng đứng dậy rời khỏi bàn ăn, “Có, cô muốn đổi bao nhiêu trứng gà?”Dung Yên nhìn thái độ thay đổi rõ ràng của bà ấy, nụ cười càng sâu hơn, “Có thể đổi hai mươi quả trứng gà không? Chạng vạng ngày hôm qua Tần Dã nhà chúng cháu lên núi đốn củi, kết quả không cẩn thận bị rắn cắn ngã xuống vách núi mà bị ngã gãy chân, vì thế cháu muốn đổi chút trứng gà với thím để bồi bổ cho anh ấy.

”Câu nói này của cô khiến cả nhà đại đội trưởng hơi bàng hoàng.

“Vậy hiện giờ cậu ấy sao rồi? Có đến bệnh viện khám không?” Làm đại đội trưởng, không quan tâm không được.

“Chân rất quan trọng.

”Trong lòng Hoàng Thúy Hoa càng khó chịu, bà ấy suy nghĩ nhiều hơn.

Dung Yên này nói là đến dùng đường nâu đổi trứng gà, vậy chẳng lẽ…… Thực tế là đến nhà bà ấy vay tiền để đưa Tần Dã đi khám chân sao?Nghĩ đến đây, khuôn mặt vốn đang tươi cười bị kéo xệ xuống.

Dung Yên không bỏ qua biểu cảm trên mặt bà ấy, trong lòng cười lạnh một tiếng.

Trên mặt lại không có biểu hiện gì, “Cháu đã nắn lại đoạn xương đùi bị gãy của anh ấy rồi, cũng đã băng bó xong, nhưng mà……”Cô thở dài một hơi, “Chắc dưỡng thương cũng phải hai ba tháng, đến lúc đó, cũng không thể làm việc.

”Đại đội trưởng nắm được điểm mấu chốt bên trong lời nói của cô, “Cô nói là cô đã điều chỉnh xương cốt cho Tần Dã sao?”Chắc không phải cô gái này ngại Tần Dã nhà nghèo, sau đó nhân cơ hội g**t ch*t Tần Dã chứ?Vợ của ông ấy là Hoàng Thúy Hoa cũng có cùng suy nghĩ giống ông ấy.

Có phải cô gái này muốn g**t ch*t Tần Dã sắp tàn phế, rồi trở về thành phố không?Ai da, độc ác nhất là lòng dạ đàn bà!.
 
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Chương 18: Đổi Trứng Gà


Không chỉ có ánh mắt hai vợ chồng nhà đại đội trưởng nhìn Dung Yên giống nhau mà cả nhà ông ta đều như vậy.

Một đống ánh mắt đổ dồn vào….

.

Suy cho cùng Dung Yên chính là loại nữ nhân độc ác đó.

Dung Yên vẫn rất bình tĩnh, cô nhẹ giọng giải thích: “Cháu có biết một chút y thuật, trước đây từng theo học một thầy thuốc.

”Đại đội trưởng:!.

?Ông ấy cũng không biết nói cái gì.

Từng theo học một thầy thuốc? Thật sao?“Sao trước kia cô không nói?”“Trước kia cháu đâu có cơ hội nói đâu.

Hơn nữa trong thôn vẫn có thầy thuốc dân gian, căn bản đâu có cần cháu hỗ trợ, tự nhiên cháu đi khoe ra làm gì?”“Mà cho dù cháu có nói ra đi chăng nữa thì có ai nguyện ý tin chứ, có khi còn cho rằng bởi vì cháu muốn lười biếng nên mới bịa chuyện ấy.

”Đại đội trưởng nhất thời không biết phản bác như thế nào.

Rốt cuộc cô cũng nói đến hợp tình hợp lý như vậy, cho dù cô sớm nói mình là bác sĩ thì như thế nào, ông cũng thực sự không dám để cô động tay, lỡ có mệnh hệ gì ai gánh?Hoàng Thúy Hoa lại chẳng thèm quan tâm mấy cái này, Tần Dã bị què hay không què thì đều là mệnh của anh ta, không liên quan gì đến bà cả.

Cho nên bà cười một cái, bảo: “Nếu chân Tần Dã bị thương vậy thì cô cũng vất vả rồi, để tôi đổi cho cô ít trứng gà, xong nhanh quay trở về chăm sóc cậu ấy đi.

”Bà ấy có 4 người con trai, đều đã lấy vợ, cho nên nếu tính theo số người trong nhà mà nói, thì cũng nuôi nhiều hơn mấy con gà, đều nuôi thả để đẻ trứng.

Tích từng chút, cũng được đến 30 quả.

“Được, đúng rồi thím à, xe đạp nhà thím có thể cho cháu mượn đi một lúc không? Cháu muốn đến bệnh viện mua ít thuốc.

”Hợp tình hợp lý.

Phi thường hoàn mỹ.

Hoàng Thúy Hoa không vui, xe đạp nhà bọn họ chính là cái xe duy nhất ở trong thôn này, quý giá biết bao nhiêu chứ.

Cho cô mượn?Nhỡ may mượn xong làm hỏng thì phải làm sao bây giờ?Dung Yên nhìn biểu tình của bà ta, trong lòng chửi một câu, đồ keo kiệt.

Cũng may cô có biện pháp, móc từ trong túi ra ba viên kẹo sữa, “Thím à, cái này cho thím, ăn cho ngọt miệng”.

Hoàng Thúy Hoa nhìn kẹo sữa thơm ngào ngạt trong lòng bàn tay của cô thì đôi mắt lập tức sáng lên.

Mùi kẹo sữa đường, đời này của bà ta còn chưa từng được thử qua đâu.

Trên mặt giống như nở hoa, thái độ quay ngoắt 180: “Xe đạp đang để ở trong sân đấy, cô vào mà lấy đi.

”Dung Yên hài lòng đáp: ”Cảm ơn thím, vậy thím đi lấy trứng gà cho cháu trước đi.

”“Được.

” Dung Yên dùng một cân đường đỏ để đổi, so ra 20 quả trứng gà của bà ta đâu có là cái thá gì, nhanh nhẹn bảo, “Đợi chút tôi đi lấy cho cô.

”Lúc quay vào nhà cũng không quên cầm lấy bao đường đỏ trên tay Dung Yên đi.

Đại đội trưởng nhìn Dung Yên trầm tư, trong lòng thầm nghĩ, trước kia cũng không nhìn ra cô gái này biết làm người như vậy mà nhỉ?Hoàng Thúy Hoa đi ra rất nhanh, “Đây là 20 quả trứng gà, cô đếm đi.

”Dung Yên cười nhận lấy, “Đếm làm gì, mấy thứ này cháu tin thím mà.

”Lời này làm cho tươi cười trên mặt Hoàng Thúy Hoa càng sâu.

Được nịnh sướng rơn người.

“Xe đạp trong sân đấy, cô vào mà lấy.

”“Ai, được, hẹn gặp lại.

” Dung Yên cười tủm tỉm, cô có vẻ ngoài mặt đẹp, răng lại trắng sáng.

Một nụ cười này, thiếu chút nữa làm chói mù mắt Hoàng Thúy Hoa.

.
 
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Chương 19: Chưa Từng Ăn Nhiều Trứng Như Vậy


Chờ Dung Yên rời đi xong, bà ta không khỏi nhớ đến một chuyện: “Sao trước kia nhìn không ra cô ta biết đối nhân xử thế như vậy nhỉ?”Đại đội trưởng:!.

Đừng hỏi, ông ta cũng không biết gì cả.

“Ai, đáng tiếc, thằng nhóc Tần Dã kia đúng là có vận cứt chó mà.

” Sói con nhặt được cái lợi lớn rồi.

Đại đội trưởng ngược lại rất đồng ý với lời này của lão bà nhà mình.

Không phải vận cứt chó thì là gì chứ, nếu không phải có Dung Yên, phỏng chừng đến cô vợ nhỏ Tần Dã cũng không cưới được.

“Chút nữa tôi phải đi nhìn bọn họ một cái mới được.

”Hoàng Thúy Hoa bĩu môi, “Nhìn thì nhìn, nhưng ông đừng hòng lấy đồ gì trong nhà đi đấy, nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho ông đâu.

”Lương thực nhà bà ta cũng không phải là đồ công quỹ, ai cũng đừng nghĩ từ trên tay bà ta kiếm được chút lợi nào.

Đại đội trưởng: “Được được được, cái gì cũng không lấy, chỉ đi xem thôi.

”Thấy ông đảm bảo như vậy, Hoàng Thúy Hoa liền không quản nữa, nhưng vẫn nhắc nhở một câu, “Đi nhìn một cái là được, nhưng đừng có ở đó lâu quá đấy, nhỡ dính vận đen lại khổ.

”Đại đội trưởng:!.

.

Lúc nãy thời điểm bà lấy đường đỏ của người ta, sao không thấy ghét bỏ ở gần lâu quá sẽ dính vận xui nhỉ?Tần Mai đã nấu xong cháo rồi, còn Tần Dư tay nhỏ chân nhỏ đang bổ củi ở trong sân.

Dung Yên nhìn cậu nhóc cần mẫn như vậy, trong lòng hiếm khi cảm khái một câu, quả nhiên con nhà nghèo sớm phải trưởng thành sớm.

Thằng nhóc 12 tuổi kia chính là minh chứng.

Mà lực chú ý của Tần Dư lại dừng chiên chiếc xe đạp trong tay chị dâu cậu, kinh ngạc đến mức mở to hai mắt.

Dung Yên nhìn cậu, cười nói: “Còn ở đó thất thần làm gì? Mau ra đây cầm lấy trứng gà đi.

”Tần Dư vừa nghe, nhanh chóng bỏ đồ trong tay xuống chạy lại.

Lắc lư đi đến trước mặt Dung Yên, ngoan ngoãn xách lấy giỏ trứng gà trong tay cô.

Mặc dù trong lòng đang tràn ngập tò mò mãnh liệt đối với xe đạp, nhưng cậu là một thiếu niên kiệm lời, không dám hỏi ra miệng.

Ngược lại Dung Yên tốt bụng giải thích với cậu một câu:”Đây là 20 quả trứng gà dùng một cân đường đỏ đổi về từ nhà của đại đội trưởng, em đi rán ba quả nấu với cháo đi, còn xe đạp dùng 3 viên kẹo sữa đổi để mượn dùng một lát, chút nữa chị lên trấn mua thuốc cho anh em.

”Tần Dư nghe thấy cô dùng một cân đường đỏ đổi lấy 20 quả trứng gà thì đau lòng muốn chết.

Một cân đường đỏ mà chỉ có 20 quả trứng gà, nhà đại đội trưởng đúng là lòng dạ hiểm độc.

Còn tốn mất 3 viên kẹo sữa để mượn xe đạp nữa.

Chỉ cần một viên là đủ lắm rồi.

Trong lòng lại càng thêm đau đớn.

Trong nháy mắt, hình tượng của Dung Yên ở trong lòng Tần Dư chính là đồ ngốc dễ bị người ta lừa gạt.

“Trứng gà rán chỉ cần một quả là đủ rồi.

” Nhà bọn họ hiếm lắm mới có trứng gà để ăn, nhưng chưa từng xa xỉ như vậy, một lần ăn tận ba quả.

Dung Yên trừng mắt với cậu, “Như vậy không được, rán ba quả, mau đi làm đi, chút nữa ăn xong chị còn phải lên trên trấn.

”Tần Dư dưới sự dâm uy của chị dâu, chỉ đành mang theo trứng gà đi vào phòng bếp.

Còn Dung Yên thì đi dựng gọn xe đạp xong liền vào bếp giám sát.

.
 
Back
Top Bottom